PDA

View Full Version : Những mẩu chuyện huyền bí



July
10-03-2011, 12:16 PM
Phố ơi kể cho nhau nghe những chuyện huyền bí nhe (chuyện ma và ... hơn thế nữa ...). J chưa gặp ma và chưa tự trải qua một kinh nghiệm gì thuộc loại này hết. Vừa sợ mà cũng vừa mong một ngày nào đó mình được gặp "mấy ảnh chỉ" một lần.
Ký tên: J-thích-nghe -kể- chuyện-ma
TB:Anh Bẹc, anh có chuyện gì vừa tình cảm vừa nổi da gà hong anh ?
Và xin đừng ai vô đây chứng minh là hông có ma hông có gì huyền bí hết nhe.

San Hô
10-03-2011, 08:57 PM
wow, đề tài này hấp dẫn quá . Chuyện chị Ý Yên kể nghe lạnh lạnh xương sống, mai có vô coi phải trùm mền kín mít nằm ôm ox nữa chứ hong dám ngồi 1 mình như bây giờ :) .

July
10-04-2011, 12:31 AM
(tới giờ đi ngủ rồi, mai kể tiếp nha chị )
Ý Yên này chắc hồi đó học chung thầy với anh Bẹc nè, nói tới khúc gay cấn thì đi ngủ :-).

J chắc bị ma ... ghét !.
J đã từng mua 2 chiếc xe hơi cũ của chủ trước đã chết, mua một căn nhà người chồng leo lên nóc nhà sửa máy lạnh bị điện giựt chết , sau đó vợ phải bán trả nợ (nhà trên đồi nhìn xuống đẹp lắm nên J chịu hong nổi ai chết cũng nhào vô mua !). Rồi một cái nhà nữa anh chủ là thợ sơn bị mất vì ung thư, nhà họ mới mua hơn 1 năm, đang còn chưa sửa sang xong (nhà dạng cổ xưa phải làm lại nhiều thứ). Hai người chủ bị qua đời này đều còn trẻ tuổi. Mỗi nhà J ở khoảng 2 năm, J không thấy gì, không nghe tiếng động gì cũng không bị ớn ớn lạnh gì hết ... (J có sợ ma à nha).
J không có cúng kiến gì ngoài thấy người ta lúc mới dọn vô nhà hay mua trái cây thắp nhang vái cho mọi chuyện suông sẻ thì J cũng bắt chước làm y vậy 1 lần thôi.

Văn
10-04-2011, 10:33 PM
Ý Yên kể chuyện hay quá.
Hay gần như một truyện sáng tác vậy.
Câu chuyện đơn giản mà nghe lạnh gáy...

Rong Rêu
10-05-2011, 07:25 AM
Chuyện này hay có thể làm phim đuọc :)
Sắp đến Halloween rồi, gio* bắt đầu kể nhu*~ng chuyện nhu* vầy dài dài đến ngày đó là vu*`a rồi . Dde^? hôm nào rảnh R quành lại go*?i đây vài con ..........ma.

Triển
10-05-2011, 07:32 AM
Bác Mù ơi, nhắn Bác Mù về kể chuyện đơi.

Pip
10-05-2011, 03:24 PM
Bác chủ tiệm chạp phô vô đây tìm khách hàng ký gởi cảm giác sợ đó mà.

Bẹc
10-06-2011, 08:51 AM
wow, đề tài này hấp dẫn quá . Chuyện chị Ý Yên kể nghe lạnh lạnh xương sống, mai có vô coi phải trùm mền kín mít nằm ôm ox nữa chứ hong dám ngồi 1 mình như bây giờ .

Lạnh xương sống mà ôm ông xả thì vẫn còn lạnh xương sống. Phải để ổng ôm mới được, nhưng nhớ cho ôm sau lưng thì mới hết lạnh, chớ ngược thì chỉ ấm bụng thôi !

Ờ,mà chuyện ma nầy ghê thiệt. Chắc tui phải đi kiếm em búp bê…để ôm chớ đọc cũng lạnh bụng quá !

Hai người chủ bị qua đời này đều còn trẻ tuổi. Mỗi nhà J ở khoảng 2 năm, J không thấy gì, không nghe tiếng động gì cũng không bị ớn ớn lạnh gì hết ... (J có sợ ma à nha).


Chắc con ma nó sợ ông kia, thử chị ở một xem !

J không có cúng kiến gì ngoài thấy người ta lúc mới dọn vô nhà hay mua trái cây thắp nhang vái cho mọi chuyện suông sẻ thì J cũng bắt chước làm y vậy 1 lần thôi.

Bây giờ chị thử luộc con gà ( ma ăn mặn, ăn thịt ), thắp nhang vái xin ma hiện cho thấy xem thử ( nhưng nhớ bảo ông kia đi vắng nhe )

hi hi chị July, anh Bẹc thuộc hàng sư phụ còn Ý Yên loại tép riu mới ra ràng làm sao dám chung một thầy được,

Hỏng dám đâu. Tui chỉ kể chuyện ma nhìn thấy hình bóng thôi chớ chưa bao giờ có chuyện ma mà lôi được đồ đạt đi giấu ! Khiếp !!!

Chỉ còn 7 ngày trước khi dọn ra để giao nhà cho chủ mới, thì bị trục trặc điện ga hay ống sưởi gì đó, nên ông xã phải bắc thang chui lên trần nhà xem xét, lục đục một hồi ông leo xuống kéo vợ vô phòng thầm thì:

Phải tụi nhỏ mê chơi nên em đem dấu hết đồ chơi của tụi nó không ?

Gì ??? Em dấu đồ chơi ??? Hỏi điên! Mà ở đâu ?

Thì đầy trên trần nhà chứ đâu, anh cũng không dấu vậy ai vô đây?
Lạnh bụng quá !

San Sún
10-06-2011, 10:54 AM
công nhận chuyện của chị Ý Yên kể hấp dẫn rùng rợn thiệt đó . chị còn chuyện nào nữa hong chị ? thầy Sún đăng ký làm quạt của Ý Yên rồi nhe, hehe .

anh Bẹc quả là có nhiều kinh nghiệm trong chuyện lạnh, hehe, chừng nào anh sắm được búp bê nhớ mang vô cho thầy coi chỉ ... tay búp bê nha b-).

July
10-07-2011, 07:15 PM
Ai có chuyện ma quỷ huyền huyền bí bí không bà con ơiiiii ? Kể kể !!

muavalam
10-07-2011, 09:37 PM
có nè nhiều chuyện ghê lắm nha, nhưng mà chuyện ma và chuyện tiếu lâm phải kể trực tiếp nghe mới hay cơ chờ chờ nhe

July
10-09-2011, 03:42 PM
có nè nhiều chuyện ghê lắm nha, nhưng mà chuyện ma và chuyện tiếu lâm phải kể trực tiếp nghe mới hay cơ chờ chờ nhe

"Chờ nhau chờ đến bao giờ
Mấy thu ...."
:-"

Cu huyền
10-09-2011, 05:11 PM
Ai có chuyện ma quỷ huyền huyền bí bí không bà con ơiiiii ? Kể kể !!

Tin thì lạnh sống lưng, không tin thì lạnh ở đâu cô july biết không?
(tui hỏi trước rồi mới dám đọc, vì bà xả tui không chịu ôm tui từ sau lưng):)

6Quit
10-09-2011, 05:39 PM
có nè nhiều chuyện ghê lắm nha, nhưng mà chuyện ma và chuyện tiếu lâm phải kể trực tiếp nghe mới hay cơ

Đây đây có ngay chị July, xin mấy mods đừng xóa bài em tụi nghiệp .

Hôm về VN, tui đi xem Thành Nội, nơi cung điện vua ở ngày xưa, Huế ....
Đi ngang qua khu nhà của Cung Phi Mỹ Nữ ở ngày xưa (tam cung lục viện), thấy mấy cái phòng đóng cửa, tui tò mò ghé mắt dòm vào ...Trong phòng tối om, không thấy được gì, nhưng nghe đâu đây âm thanh nho nhỏ phát ra muốn rợn tóc gáy, tui nghiêng người lắng nghe, âm thanh nhỏ nhưng the thé ...."các bác ơi, trả d...cho tui, trả d....lại cho tui ...."

Tui giật mình chạy ra:
- Báo cáo hướng dẫn viên, trong khu cung phi mỹ nữ có ma ..
- Ma gì bác, đấy là khu của các bác thái giám ở ngày xưa đấy ......:)):))

Triển
10-09-2011, 07:51 PM
Đây đây có ngay chị July, xin mấy mods đừng xóa bài em tụi nghiệp .

Hôm về VN, tui đi xem Thành Nội, nơi cung điện vua ở ngày xưa, Huế ....
Đi ngang qua khu nhà của Cung Phi Mỹ Nữ ở ngày xưa (tam cung lục viện), thấy mấy cái phòng đóng cửa, tui tò mò ghé mắt dòm vào ...Trong phòng tối om, không thấy được gì, nhưng nghe đâu đây âm thanh nho nhỏ phát ra muốn rợn tóc gáy, tui nghiêng người lắng nghe, âm thanh nhỏ nhưng the thé ...."các bác ơi, trả d...cho tui, trả d....lại cho tui ...."

Tui giật mình chạy ra:
- Báo cáo hướng dẫn viên, trong khu cung phi mỹ nữ có ma ..
- Ma gì bác, đấy là khu của các bác thái giám ở ngày xưa đấy ......:)):))

Mới đọc ba chấm d, tưởng là chữ bị bộ phận lọc của diễn đàn treo mỏ. Thì ra d... là dế.
Đoán rằng các vong thái giám đang buôn bán iphone 4 vừa trộm được của quan. :))

(*) dế = tiếng lóng của điện thoại cầm tay.

Triển
10-09-2011, 08:06 PM
Bị "ma làm" vì ngồi thiền

Gia đình bà Nguyễn Thị L. (53 tuổi, nhà trên phố Trung Liệt, Hà Nội) thường xuyên xảy ra xích mích. Chồng bà đang ở độ tuổi hồi xuân, khi vợ không chiều được chồng đã lén lút ra ngoài cặp bồ. Nhà có ba cô con gái đã lập gia đình nhưng ai cũng chạy về nhà mẹ để cầu cứu về tài chính. "Nhiều khi con cái vợ chồng đánh nhau lại ôm con bỏ về nhà". Đó là câu tâm sự bà L. thường chia sẻ với những người bạn hàng xóm. Chán cảnh gia đình xung đột, con cái chưa trưởng thành, bà L. muốn trốn tránh mọi người trong nhà bằng cách ra một ngôi chùa, tìm một nơi yên tĩnh, thoải mái. Bà nghe nhiều người nói ngồi thiền vừa tĩnh tâm, vừa tốt cho sức khỏe. Đúng với mục đích bà L. muốn tĩnh tâm, quên hết những chuyện xấu, muốn nghĩ về những điều tốt đẹp nhất. Bà chọn nơi đây để tự thiền. Hàng ngày từ 3h chiều đến 6h tối, bà lại thu mình trong không gian tĩnh lặng của chùa chiền. Bà thường tâm sự với nhiều người hàng xóm, bà ra đó ngồi vừa thoáng mát, vừa yên tĩnh, không bị ai làm phiền. Bà phán một câu chắc nịch “chỉ cần mình có tâm ngồi thiền là được, không cần phải đến nhà sư dạy hay đến lớp học”.

Chưa đầy một tuần sau, toàn thân bà L. nóng hổi, chán ăn và có dấu hiệu hoang tưởng. Người nhà bà mới tá hỏa đưa bà đến bệnh viện nhưng bác sĩ vẫn không đoán ra bệnh gì cho đó là bệnh tâm thần hoang tưởng của người có tuổi. Bà bắt đầu chuyển sang nói nhảm nhí và không nhớ được những gì mình làm. Vào viện tâm thần điều trị nhưng bệnh của bà L. vẫn không giảm. Những ngày bà bị bệnh, con cái bà nháo nhác lo lắng tìm cách chạy chữa. Chồng bà đã "tỉnh cơn say" sau khi biết vợ buồn lòng chuyện chồng con, không giày vò chồng mà tự đi tìm khoảng trời riêng cho mình. "Nhìn bà ấy cứ thơ thẩn, nhìn thấy con cháu chẳng nói chẳng rằng là cổ họng tôi nghẹn đắng" - chồng bà nhận lỗi. Có người giới thiệu, gia đình đưa bà L. đến trung tâm UNESCO – văn hóa Dòng họ và gia đình Việt Nam để tham gia lớp học trường sinh học dưỡng sinh. Thầy giáo Nguyễn Xuân Điều, Trưởng bộ môn Trường sinh học dưỡng sinh của trung tâm còn nhớ mãi lần đầu gặp bà L. Khi tiếp xúc gần bà, ông nghe rõ tiếng có người hút thuốc lào sòng sọc trong cơ thể của bà. Khi nghe gia đình bà L. nói đến việc bà ngồi thiền ở một ngôi chùa, thầy Điều đã đoán ra bệnh “tẩu hỏa nhập ma” của bà. Theo thầy Điều, ngồi thiền lâu ở một khu chùa, môt ngôi mộ nào đó lâu người ta có thể bị âm khí thâm nhập. Một thầy giáo dạy thiền (xin được giấu tên) tại Cầu Giấy chia sẻ, trong lớp của ông có một phụ nữ sau khi học thiền ở một ngôi chùa, bà ấy có khả năng nghe được tiếng người âm. Giọng nói của bà ấy không phải là của bà ấy mà của một người thứ hai nhập vào. Mặc dù, sức khỏe của người phụ nữ này không có vấn đề gì nhưng nhiều người phải ngạc nhiên vì khả năng này của bà.

(*) nguồn: http://m.24h.com.vn/tin-tuc-viet-nam/bi-ma-lam-vi-ngoi-thien-c432a367352.html

July
10-11-2011, 01:24 AM
ngồi thiền lâu ở một khu chùa, môt ngôi mộ nào đó lâu người ta có thể bị âm khí thâm nhậpỞ lâu trong một Phố cũng có thể bị chứng này ! í dạ !

6Quit
10-11-2011, 01:47 PM
Mới đọc ba chấm d, tưởng là chữ bị bộ phận lọc của diễn đàn treo mỏ. Thì ra d... là dế.
Đoán rằng các vong thái giám đang buôn bán iphone 4 vừa trộm được của quan. :))

(*) dế = tiếng lóng của điện thoại cầm tay.

:)):)):)) Đúng là thầy, đoán chóc bi luôn .......:))

Triển
10-11-2011, 08:58 PM
Ở lâu trong một Phố cũng có thể bị chứng này ! í dạ !
Đọc chữ cuối không kỹ mất hồn, tưởng ngồi lâu trong phố này bị trĩ chứ.


Đúng là thầy, đoán chóc bi luôn .......
6Quít theo bét gai 5Cam mới có đầu óc đen hù rứa hè. :))

RaginCajun
10-12-2011, 05:49 AM
Khi tiếp xúc gần bà, ông nghe rõ tiếng có người hút thuốc lào sòng sọc trong cơ thể của bàCái này có thể giải thích được. Ngồi thiền lâu bụng đói nên phát ra tiếng sòng sọc.

6Quit
10-12-2011, 10:31 AM
6Quít theo bét gai 5Cam mới có đầu óc đen hù rứa hè. :))


Bởi zi., phải chi theo guốc gai 5Triển thì chắc đầu óc sáng trưng ...:))

Triển
11-10-2011, 05:53 AM
“Rắn thần“ báo thù, hàng chục người theo nhau chết?


Theo quan niệm dân gian, khi cải táng mộ, nếu gặp rắn nằm trong mộ thì tối kỵ việc bắt, giết. Thế nhưng, những người trong một dòng họ ở Thị xã Chí Linh (Hải Dương) khi cải táng ngôi mộ tổ, gặp sự việc bất thường này lại có hành động “bất thường”: Bắt hai con rắn nặng cả ký lô lên làm… mồi nhậu.

Những chuyện lạ chưa thể giải thích từ đó cứ liên tiếp diễn ra trong dòng họ này. Chỉ trong một thời gian ngắn mà lần lượt những người trẻ chết tức tưởi, chết tai nạn vì những lý do cực kỳ lãng xẹt...

Đã phạm điều tối kỵ lại còn “trùng tang”?

Đầu những năm 2000, do mộ cụ tổ của cụ ông và cụ bà dòng họ nằm cách xa nhau, mộ của cụ bà lại bị người dân làm ruộng cuốc làm mất hết cả chân mộ dẫn đến nước ngập vào trong nên cả họ tiến hành họp những người cao tuổi trong dòng họ, bàn chuyện chuyển mộ cụ bà về gần cụ ông.

Người ta kể lại, khi thợ xây tiến hành đào đất để di dời mộ của cụ bà thì phát hiện trong ngôi mộ có một con rắn lạ, nặng khoảng nửa ký nằm ở độ sâu khoảng 1,5 mét, lạ lùng là mình rắn có màu đỏ như lửa. Tiếp tục đào mộ cụ ông, người ta lại tiếp tục phát hiện một con rắn hổ mang nặng đến một ký nằm ở trên đầu ngôi mộ. Theo lời kể lại, sợ nhất là cả hai con rắn trên đầu đều có mào hình chữ thập, nhìn kỹ thì thấy một con trên đầu có hình chữ “Thọ”, một con trên đầu có hình chữ “Phúc”.

Có lẽ người ta nghĩ ở khu vực cánh đồng ngập nước này, chuyện gặp rắn thì “thường như cơm bữa” nên không ai lấy làm lạ. Cánh thợ xây liền mang con rắn hổ mang đi bán lấy tiền uống rượu. Con rắn có màu đỏ rực còn lại thì ông Điền là người trong họ mang về nhà để ngâm rượu, nhưng sau đó vợ ông không cho ngâm nên ông mang ra ruộng thả đi.

Sau khi dòng họ di dời mộ cụ ông, cụ bà về với nhau, thời gian đầu mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, không có biến cố nào xảy ra. Bẵng đi một thời gian, vào khoảng năm 2007 vợ của ông trưởng họ bỗng nhiên bị bệnh đột ngột qua đời. Dân làng bỗng trở nên hoang mang hoảng sợ, kể từ đó câu chuyện về dòng họ bị “ma ám” bỗng trở nên xôn xao, náo động cả một vùng quê.

Người trong họ cho biết, sau khi vợ ông trưởng họ bỗng nhiên bị bệnh đột ngột qua đời, con dâu trưởng của người chết liền đi xem bói thì được cho rằng: Khi làm mộ, nếu phát hiện có rắn ở trong thì đó là điều thịnh vượng và không nên đào lên nhưng mọi người vẫn cố làm dẫn đến bị động mả, do đó các cụ “về bắt” dần con cháu trong họ và người đầu tiên “bị bắt” chính là vợ trưởng họ. Bên cạnh đó, thầy bói còn “phán” thêm: Do bà vợ trưởng họ bị “bắt” đúng vào giờ “trùng tang” nên cứ thỉnh thoảng các vị “thần trùng” lại về lấy con cháu trong họ xuống để làm phục vụ cho các “thần”.

Cả nhà theo nhau chết

Chẳng biết cái chết của bà vợ ông trưởng họ có liên quan gì tới việc “động mồ mả tổ tiên” hay “trùng tang” hay không, nhưng kể từ khi cô con dâu cả đi xem bói về thì hàng loạt người trong dòng họ không kể già trẻ, gái trai cứ thế chết dần chết mòn. Hơn một tháng sau, cả họ suốt ngày “bận bịu” vì tiễn đưa bốn người gồm: Cô, dì, chú, bác, cháu trong dòng họ về nơi an nghỉ cuối cùng. Một điều trùng lặp khác khiến mọi người vô cùng lo sợ: Chỉ trong vòng có hơn nửa năm trời, ba vợ con của một gia đình trong dòng họ đang mạnh khỏe bỗng nhiên đổ bệnh rồi từ biệt mọi người về thế giới bên kia.

Trong vòng hơn một năm trời kể từ cái chết đầu tiên, tổng cộng gần chục người khác trong dòng họ cứ thế theo nhau chết, trong đó có những cái chết thuộc dạng lý do “cực dị”.

Cái chết của anh L.V. Ngãi (SN 1972) là một trong số đó, lạ đến mức khi nhắc lại cả người trong và ngoài cuộc vẫn ngơ ngác không biết giải thích như thế nào cho hợp lý. Đó là một buổi chiều giữa tháng 9/2009 vào giữa mùa rươi nổi, anh Ngãi cùng vợ chở nhau bằng xe đạp ra sông Bích Thủy bắt rươi.

Chị vợ kể lại: “Hôm đó, khi tới bờ đê sông anh Ngãi đưa điện thoại cho tôi, dặn đứng chờ rồi anh ấy bơi thuyền ra nơi bẫy rươi giữa sông”. Bóng anh Ngãi dần khuất trong bóng đêm giữa mênh mông sóng nước chỉ còn thấy leo lét ánh đèn pin. Đứng chờ trên bờ một hồi lâu, bỗng chị nhận được điện báo của anh chồng cũng đánh rươi cách đó vài trăm mét thông báo việc thấy đèn pin và chậu đựng rươi của anh Ngãi trôi lập lờ theo nước dòng mà không thấy người đâu.

Có chút sững sờ nhưng chị vợ cố trấn an suy nghĩ vì biết chồng lớn lên trên sông nước, bơi lội nhất nhì làng không thể có chuyện chết đuối. Nhưng đợi mãi, gọi mãi không thấy, chị mới tá hỏa hô hoán mọi người đi tìm giúp. Vạch từng bụi cỏ quanh sông, theo dòng vài km cũng không thấy động tĩnh gì. Lúc bấy giờ, không hiểu linh tính thế nào người anh trai nạn nhân mới giật mình nói rằng: “Nó vẫn ngồi đâu đây thôi”.

Quả thực, tất cả những người hôm đó sững sờ nhìn thấy thi thể anh Ngãi chợt bật lên khỏi mặt nước, xếp chân trong tư thế ngồi ngay cạnh mạn thuyền, không hề trôi đi dưới dòng nước đang cuồn cuộn chảy, trong khi không hề vướng mắc vào bất cứ vật cản nào. Nén lại đau thương và không thể giải thích được cái chết kỳ cục của nạn nhân, mọi người chỉ đoán già đoán non anh đã bị cảm đột ngột nên ngã đuối nước mà thiệt mạng.

Đúng ngày giỗ 100 ngày anh Ngãi, người anh trai cũng đột ngột qua đời ngay trong buổi sáng giỗ em.

Sáng hôm ấy, chị vợ anh dậy từ tinh mơ chuẩn bị gánh hàng cá đi chợ nhưng thấy chồng nằm im thin thít thì nhẩm nghĩ: “Chắc hôm qua đi làm nên mệt nhọc say giấc” và đã không đánh thức chồng. Sau khi chuẩn bị cơm sáng, đưa con đi học rồi đến khi tan chợ về nhà, chị vợ lấy làm lạ vì thấy chồng không đi dự giỗ trăm ngày em trai mà nằm bất động trên giường.

Nấu cơm xong, gọi dậy ăn nhưng anh chồng chỉ lắc đầu. Ngỡ chồng giận mình vì lý do nào đấy nên chị không nói gì. Đến tận chiều, cả nhà mới hốt hoảng về tình trạng của anh. Gia đình vội vàng đưa đi cấp cứu, nhưng những dấu hiệu không lành về sức khỏe hiện tại của bệnh nhân đã báo trước cho dòng họ thêm một lần tang tóc. Anh trai anh Ngãi đã qua đời ít ngày sau đó tại bệnh viện Hải Dương sau cơn đột quỵ ấy.

Nỗi đau trong họ mạc, gia đình còn chưa chấm dứt khi hai anh em ruột lần lượt qua đời cách nhau 100 ngày mà không có lý do thì một sự lạ khác lại tiếp diễn. Đúng 100 ngày sau cái chết của người con thứ 2, mẹ đẻ của hai anh cũng đột ngột qua đời. Khăn tang trắng lại chồng lên khăn tang, chỉ hơn 9 tháng trời mà gia đình chịu cảnh chia ly người thân 3 lần.

Người trong họ kinh hãi, người trong thôn xôn xao. Thực hư không rõ như thế nào nhưng những sự lạ này cứ được đồn đại lên. Có người cho rằng “khi thấy người anh không dậy được thì mời thầy về cúng bái, cúng xong hôm sau nạn nhân bỗng tỉnh lại, nhưng kì quái là khi tỉnh dậy người này cứ đuổi bà vợ để cắn, rồi ngày hôm sau nữa thì chết”. Rồi chuyện lúc gia đình làm lễ gọi hồn người đó về hỏi thì người đó nhập hồn vào một người khác và cứ cười khanh khách: “Có phải một mình tao bắt đâu, thằng đấy nó khỏe lắm, tao phải gọi mấy người lừa lúc nó say rượu nên mới bắt được”.

Trước hàng loạt cái chết của mọi người, dòng họ liền tìm xuống một ông thầy ở Quảng Ninh để “cầu cứu” thì được người này phán rằng: “Dòng họ bị trùng tang nên cứ khoảng 100 ngày là lại có một người ra đi, nếu muốn thoát được thì phải nhờ thầy cao tay lập đàn giải hạn”.


Trong vòng chưa đầy 3 năm, dòng họ này đã có 12 người chết bất thường, chết vì bệnh tật. Khu nghĩa trang của dòng họ lúc nào cũng trắng vòng hoa vì người trong dòng tộc theo nhau chết.


Được báo trước vẫn không thoát chết

Trước hàng loạt cái chết của mọi người, dòng họ liền tìm xuống một ông thầy ở Quảng Ninh để “cầu cứu” thì được người này phán rằng: “Dòng họ bị trùng tang nên cứ khoảng 100 ngày là lại có một người ra đi, nếu muốn thoát được thì phải nhờ thầy cao tay lập đàn giải hạn”. Ông thầy Quảng Ninh “phán” rằng, trong họ một tuần nữa sẽ có người tên là Cường sắp bị “bắt đi”.

Không tin vào lời thầy phán, mọi người trong họ lại tiếp tục đi gọi hồn ở bên huyện Nam Sách. Trong quá trình gọi hồn, “người chết hiện lên” nhập vào một người và cho biết “vào ngày 20/8/2010 các “thần” sẽ bắt một người tên Cường trắng trẻo, đẹp trai, đi làm ở xa và là người có chức tước”. Sau khi nghe thấy thông tin đó, mọi người trong nhà ai nấy đều nơm nớp lo sợ và chờ đến ngày 20 định mệnh. Rà soát trong họ xem những ai có tên thì chỉ thấy có duy nhất một người tên Cường (là con của ông lão định mang con rắn màu đỏ rực về ngâm rượu). Người này đã lấy vợ nhưng ở tận Hà Nội.

Cuối cùng ngày đó cũng đến, trong họ người này dặn người kia luôn phải cẩn thận, máy điện thoại lúc nào cũng phải bật 24/24h để nghe ngóng tình hình. Đến 20h ngày 20/10/2010, cả họ vẫn chưa thấy xuất hiện tin xấu, cho rằng mọi chuyện đã qua và các thầy bói, thầy gọi hồn là lừa bịp. Mọi người vui vẻ rủ nhau đi uống rượu hát karaoke “ăn mừng”.

Nhưng cuộc vui ấy chỉ diễn ra được chưa đầy 2 tiếng đồng hồ: Đúng 22h, điện thoại mọi người run bần bật, người trên Hà Nội báo về hung tin anh Cường vừa chết thảm khi tàu hỏa đâm phải ở thị trấn Văn Điển. “Người thì đứng chết lặng sững sờ, người thì sợ quá rơi cả cốc bia vào chân vỡ tan mà không hay khi nghe thông tin ấy”, một người thuật lại. Nạn nhân là một kỹ sư tốt nghiệp Đại học Bách khoa, thời điểm anh “ra đi”, vợ anh đang mang bầu đứa con đầu lòng và anh cũng đang giữ chức vụ Phó Giám đốc một công ty chuyên về thiết bị điện.

Hơn 2 tháng sau, người trong họ lại tiếp tục đi xem bói và được thầy phán sắp tới trong họ sẽ có một người nữa có tên vần H sắp “ra đi”. Lại một lần nữa sự trùng lặp xảy ra khi ngày 28/3 vừa qua, một người trong họ tên Hùng đang khỏe mạnh bình thường bỗng nhiên đổ bệnh, sau khi đi bệnh viện chiếu chụp ông được các bác sỹ cho về nhà chữa trị. Về nhà được vài ngày, trong khi đi từ nhà ra ngoài cửa thì ông gục ngã chết luôn tại chỗ.

Một phụ nữ trong họ mắt đỏ hoe nhớ lại: “Chiều hôm ấy tôi còn mang bột mỳ rán sang cho ông ăn. Ông tỉnh táo và khỏe mạnh mạnh lắm, nhìn thế nên tôi yên tâm ra về. Chỉ vài tiếng sau đã nghe thấy tin ông ấy đột nhiên loạng choạng bước tới cửa thì lăn đùng ra chết.”

Như vậy chỉ tính trong vòng chưa đầy 3 năm, dòng họ này đã có 12 người chết bất thường, chết vì bệnh tật. Khu nghĩa trang của dòng họ lúc nào cũng trắng vòng hoa vì người trong dòng tộc theo nhau chết.

“Lá vàng khóc lá xanh”

Theo chân một người dân Bích Thủy, chúng tôi đến nhà ông L.Sinh, một người trong dòng họ. Trong ngôi nhà 3 tầng khang trang, tiếp chúng tôi là 2 người đàn ông, một già, một trung tuổi, là ông Sinh và người cha - cụ L.Tài (79 tuổi). Đây chính là gia đình đã có 3 người liên tiếp chết cách nhau 100 ngày.

Khi hỏi thăm về sức khỏe và tuổi tác, ông cụ cười cười nhưng đôi mắt đượm buồn: “Vợ chồng tôi bằng tuổi nhau, nếu bà ấy còn thì xuân này chúng tôi đã được cùng con cháu mừng thọ 80”. Có lẽ những cái chết của vợ và các con trai làm ông gần như suy sụp, nếu không phải vì biến cố này thì người đàn ông ở cái tuổi “xưa nay hiếm” ấy vẫn còn mạnh khỏe lắm. Giờ đây mỗi bước đi của ông đã phải nhờ đến cây gậy đồng hành.

Tò mò về câu chuyện 2 con rắn, chúng tôi đánh bạo hỏi ông Sinh xem thực hư thế nào. “Đúng là có chuyện đó”, ông khẳng định. “Mấy năm trước, con cháu trong họ chúng tôi góp tiền để đưa mộ cụ tổ bà về bên cạnh cụ tổ ông. Trong quá trình đào lên thấy trong mộ bà có con rắn cạp nia và trong mộ ông có con rắn hổ mang nặng gần một ký. Nhưng không có chuyện con rắn có cái mào như mọi người vẫn nói và chúng tôi cũng không đập chết mà những người thợ xây mộ đã đem con rắn này đi bán lấy tiền uống rượu”, ông cho biết.

Theo ông Tài, dòng họ L.V có khá nhiều điều đặc biệt: Có 8 chi, đến đời mình mỗi người con trai trong họ sau khi lập gia đình đều sinh được 8 người con. Đó cũng là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà người họ L.V vẫn lấy làm tự hào về cái “lộc” của mình. Nhưng đến nay, ông Tài cũng chỉ còn lại 5 người con.

Sau “cơn bão ma” này, riêng chi nhà ông cũng mất 5 người. Các chi khác trong họ cũng cùng chung tiếng khóc mất con cháu một cách đau lòng, khó hiểu. Từ năm 2009 đến nay, cứ lần lượt những cái chết gần nhau liên tiếp xảy ra cướp đi hơn chục mạng người, hiện tại trong họ còn một người đàn ông cũng đang vật lộn chống chọi khó khăn với bệnh tật và “không biết đi lúc nào”.

Những người quá cố, già có, trẻ có, cả nam và nữ, người bỗng dưng phát bệnh, người chết tức tưởi để lại nỗi đau khôn cùng cho người còn sống. Con cháu trong nhà hoang mang lo sợ, những buổi họp họ đầu xuân đã không còn vui nữa, thêm vào đó là những lời đồn thổi dù không ác ý của dân trong làng làm không khí trong mỗi gia đình mang họ Lương chẳng mấy lúc được bình yên.

Những người con trai khỏe mạnh cứ đột ngột ra đi để lại nỗi trống trải không gì bù đắp được cho những người phụ nữ và sự phiền muộn, nhớ thương của những người làm cha mẹ. Kể cho chúng tôi nghe chuyện của các em mình, ông Sinh vẫn bùi ngùi vì thương hai “chú” chưa có con trai nối dõi. Ông cũng vô cùng thương tiếc cho cái chết của anh Cường: “Hàng trăm người đứng đợi tàu hỏa đi qua, “ma xui quỷ khiến” thế nào, chú nó lại chọn đúng thời điểm ấy để băng qua đường sắt”.

Nỗi đau chưa lời giải

Mang nỗi lo sợ trong lòng, những người phụ nữ với bản tính yếu đuối tìm đến các đền, chùa, thầy cúng, cô đồng để xem bói, giải hạn. Bản thân ông trưởng họ và gia đình cũng nhiều lần lập đàn giải oan, giải hạn cho họ nhà mình. Trong tâm trạng hoang mang, lo lắng họ cũng chỉ biết tìm đến những nơi như thế để tìm chốn cầu an cho dòng họ. Bình tĩnh hơn, ông Sinh nghĩ rằng gia đình cũng như dòng họ, “thịnh nhiều rồi cũng có lúc suy. Những chuyện không may, những cái chết đau lòng là việc rủi ro không tránh được. Bản thân tôi là người trực tiếp đào mộ các cụ lên để quy hoạch, mình làm việc tốt báo hiếu tổ tiên, sao có thể coi là bị trừng phạt được?”.

Tìm gặp ông trưởng họ L.Xương tại một quán nước trong làng khi ông đang mải nói chuyện với những người hàng xóm, ông thở dài âu sầu: “Tôi đã dồn được 20 triệu đồng định để cải mộ cho bà lão nhưng sau những chuyện đã qua, mấy đứa con chưa đồng ý, chúng bảo để đi “xem thầy” xem thế nào”.

Nghe đâu câu trả lời của “thầy” khiến không ít người sởn gai ốc lo sợ: “Dòng họ này bây giờ không được cải táng mộ vì cứ hễ có một người được đào lên sẽ có một người nằm xuống”. Ông Xương thoáng buồn kể chuyện mấy người con dâu của ông sợ rằng khi bốc mộ mẹ lên thì chồng các chị sẽ chết, vì thế các con ông lần chần mãi mà không dàm làm. Lúc chúng tôi về thôn Bích Thủy cũng là lúc người con dâu của ông Xương đang lặn lội lên tận Bắc Giang tìm thầy xem bói cho vận hạn nhà mình.

Những người trong dòng họ L.V biết bao ngày nay đã sống trong sợ hãi. Không những thế, họ còn phải luôn nhân được những cái nhìn ái ngại của người trong vùng. Sau những sự việc đã xảy ra, có người nghĩ rằng rồi bây giờ, con cháu nhà họ L.V sẽ khó lấy vợ, lấy chồng do ai biết chuyện cũng sẽ bất an, sợ “ma ám”. Câu chuyện của dòng họ còn có khi bị một số người gán ghép vào những chuyện không hay, xui rủi khác. Người xấu bụng thậm chí còn thêu dệt ra câu chuyện đổ lỗi người họ khác chết cho… họ L.V.

Một phụ nữ trong làng thì thào với chúng tôi: “Đấy, cái vụ nhà chị hàng xóm cạnh nhà ông trưởng họ chết vì điện giật là một ví dụ. Người nhà chị bị điện giật đã đi xem bói thì được thầy phán rằng do bà vợ ông trưởng họ L.V trên đường về nhà bắt con cháu đi cùng nhưng do cửa khóa không vào được nhà nên đã đi vòng phía sau. Không may nhà chị ấy lại ngay sau nhà bà này nên hồn ma bà này đã bắt đi”.

Những người trong dòng họ L.V muốn tin rằng những tai ương liên tiếp giáng xuống đầu họ bấy lâu nay chỉ là một sự rủi ro. Họ mong muốn tai ương qua đi, vận đen qua đi để người còn lại vẫn phải sống tiếp, con cháu trong nhà sẽ lớn khôn khỏe mạnh dựng vợ, gả chồng sinh con cháu đề huề đem lại phúc đức, thịnh hưng cho dòng họ, xóa bỏ lời đồn “ma ám” bấy lâu nay. “Những người còn sống làm tròn trách nhiệm cải táng cho người đã khuất theo đúng tập tục, văn hóa người Việt Nam, vì sao chỉ vì 2 con rắn mà phải chịu nhiều nỗi đau đến thế?”, một người đặt câu hỏi.



(*) nguồn: http://www.vietnamnet.vn/vn/tin-nhanh/47572/thuc-hu--ran-than--bao-thu-hang-chuc-nguoi-chet.html

Hàn Sinh
11-10-2011, 01:33 PM
“Rắn thần“ báo thù, hàng chục người theo nhau chết?


Theo quan niệm dân gian, khi cải táng mộ, nếu gặp rắn nằm trong mộ thì tối kỵ việc bắt, giết. Thế nhưng, những người trong một dòng họ ở Thị xã Chí Linh (Hải Dương) khi cải táng ngôi mộ tổ, gặp sự việc bất thường này lại có hành động “bất thường”: Bắt hai con rắn nặng cả ký lô lên làm… mồi nhậu.

Những chuyện lạ chưa thể giải thích từ đó cứ liên tiếp diễn ra trong dòng họ này. Chỉ trong một thời gian ngắn mà lần lượt những người trẻ chết tức tưởi, chết tai nạn vì những lý do cực kỳ lãng xẹt...



(*) nguồn: http://www.vietnamnet.vn/vn/tin-nhanh/47572/thuc-hu--ran-than--bao-thu-hang-chuc-nguoi-chet.htmlChào anh Triển,

Chí Linh, Hải Dương là nguyên quán của khai quốc công thần nhà Hậu Lê (1428-1527) là Nguyễn Trãi, tự là Ức Trai (1380-1442). Chính sử và dã sử nước nhà đã nhiều lần nhắc đến nghi án chính trị của gần năm trăm năm về trước xảy ra tại Chí Linh, Hải Dương. Vụ án đó được gọi là "Lệ Chi Viên". Truyền thuyết cho rằng người hầu thiếp của công thần Nguyễn Trãi vốn là con rắn báo thù giết chết nhà vua khiến Nguyễn Trãi bị chu di tam tộc. Trong sách "Nam Hải Dị Nhân Liệt Truyện" của Phan Kế Bính từng đề cập đến chi tiết khi Nguyễn Trãi cho khai đất phát hoang để dựng Lệ Chi Viên thì đêm nằm mộng có người đàn bà xin dời lại vài ngày... nhưng nông dân đã phát hoang và diệt được ổ rắn. Đêm hôm sau, đang ngồi đọc sách thì trên xà nhà nhỏ xuống giọt máu rơi đúng chữ "đại" (nghĩa Nôm là "đời"), thấm qua ba trang sách. Ông thở dài vì biết rằng, rắn sẽ báo thù đến ba đời nhà ông. Án "Lệ Chi Viên" xảy ra, Nguyễn Trãi vốn là công thần khai quốc phải chịu chu di tam tộc.

Truyền thuyết lịch sử này chẳng lạ gì với học sinh trung học Saigon trong thế hệ chúng ta trước 1975. Nay được xào nấu thêu dệt thành món ăn hiện đại. Than ôi, chỉ vì dân trí thấp mà vẫn còn nhiều người tin vào chuyện hoang đường, huyễn hoặc...

Hàn Sinh,
P/S: Biết rằng anh Triển chỉ đem bài và link về mua vui trong chốc lát. Vì thế, gõ những dòng trên tôi không hề ám chỉ rằng anh mê tín. Chỉ đưa ra nhận xét về dân trí nước nhà, đáng để thở dài mà thôi!

Triển
11-11-2011, 06:58 AM
P/S: Biết rằng anh Triển chỉ đem bài và link về mua vui trong chốc lát. Vì thế, gõ những dòng trên tôi không hề ám chỉ rằng anh mê tín. Chỉ đưa ra nhận xét về dân trí nước nhà, đáng để thở dài mà thôi!
Nói thật với anh Hàn Sinh là tôi cũng không tin chuyện này. Nhưng nếu bảo tôi đứng trước dòng họ này, gia đình của những người mà trong vòng 3 năm có đến 12 trường hợp tử vong là nỗi đau khổ quá lớn với họ, thì cũng không biết chia buồn với họ bằng cách nào cho phải. Chính họ cũng mong mỏi thoát ra số phần nghiệt ngã này:




.... Những người trong dòng họ L.V muốn tin rằng những tai ương liên tiếp giáng xuống đầu họ bấy lâu nay chỉ là một sự rủi ro. Họ mong muốn tai ương qua đi, vận đen qua đi để người còn lại vẫn phải sống tiếp, con cháu trong nhà sẽ lớn khôn khỏe mạnh dựng vợ, gả chồng sinh con cháu đề huề đem lại phúc đức, thịnh hưng cho dòng họ, xóa bỏ lời đồn “ma ám” bấy lâu nay. “Những người còn sống làm tròn trách nhiệm cải táng cho người đã khuất theo đúng tập tục, văn hóa người Việt Nam, vì sao chỉ vì 2 con rắn mà phải chịu nhiều nỗi đau đến thế?”, một người đặt câu hỏi. .....

Hàn Sinh
11-11-2011, 01:56 PM
Nói thật với anh Hàn Sinh là tôi cũng không tin chuyện này. Nhưng nếu bảo tôi đứng trước dòng họ này, gia đình của những người mà trong vòng 3 năm có đến 12 trường hợp tử vong là nỗi đau khổ quá lớn với họ, thì cũng không biết chia buồn với họ bằng cách nào cho phải. Chính họ cũng mong mỏi thoát ra số phần nghiệt ngã này:


.... Những người trong dòng họ L.V muốn tin rằng những tai ương liên tiếp giáng xuống đầu họ bấy lâu nay chỉ là một sự rủi ro. Họ mong muốn tai ương qua đi, vận đen qua đi để người còn lại vẫn phải sống tiếp, con cháu trong nhà sẽ lớn khôn khỏe mạnh dựng vợ, gả chồng sinh con cháu đề huề đem lại phúc đức, thịnh hưng cho dòng họ, xóa bỏ lời đồn “ma ám” bấy lâu nay. “Những người còn sống làm tròn trách nhiệm cải táng cho người đã khuất theo đúng tập tục, văn hóa người Việt Nam, vì sao chỉ vì 2 con rắn mà phải chịu nhiều nỗi đau đến thế?”, một người đặt câu hỏi. .....


Anh Triển,

Đứng trước những mất mát đau thương của người khác mà tôi đã dùng chữ "mua vui" cho anh, có phải là quá đáng và bất nhẫn? Phần tôi bold xanh lên bên trên liệu có được bao nhiêu phần trăm của sự thật, cũng như những tình tiết ly kỳ của câu chuyện được thêu dệt có bài bản?
Khi nói không tin chuyện này, anh đã hiểu rõ mục đích của tác giả bài viết chỉ là câu khách qua những thị hiếu tầm thường dựa vào lời đồn đại thêu dệt mà thôi. Cho rằng, trong một thời gian nhất định nào đó, dòng họ này có mất mát một số thân nhân của họ là điều thật sự đau thương tột cùng. (Qua câu chuyện này, chúng ta hoàn toàn có thể nghi ngờ về sự chính xác của tình tiết cũng như các con số, anh à!). Tác giả của bài viết đã không đưa tin một cách trung thực, mà chỉ nhằm vào mục đích khai thác tính chất giật gân để nhằm câu khách không hơn, không kém.

Lợi dụng hoàn cảnh ngặt nghèo của người khác để viết những bài báo giật gân đổi lấy nhuận bút từ việc câu khách đã là điều táng tận lương tâm của người cầm bút. Câu hỏi tiếp theo tôi đặt ra là, "có cầu thì mới có cung"; độc giả không thích "mua" những chuyện mê tín, giật gân,... thì làm gì có kẻ "bán ra"?
Vì thế, tôi đã phải thở dài cho dân trí nước nhà, đó anh Triển à!

Nghĩ sâu xa hơn chút nữa, chính những bài viết như trên không hề ngăn chặn những lời đồn đại ác ý như cách đề cập của chúng. Là phương tiện thông tin đại chúng, chúng có tác dụng công khai phổ biến những chi tiết thêu dệt một cách mạnh mẽ hơn bất kỳ tin đồn râm ran nào hết, qua chính nội dung bài viết này!

Đây là suy nghĩ và ý kiến cá nhân tôi đem ra chia sẻ với anh mà thôi. Vì, cũng một sự việc đang xảy ra; nhận định của mỗi người còn tùy thuộc hoàn toàn vào background của người đó cũng như vị trí khi họ nhìn vào sự việc!
Chúc anh vui những ngày cuối tuần.

Hàn Sinh.

Sidney
11-11-2011, 08:29 PM
Hàn Sinh ơi (tên hay quá) Sid nghĩ khi đau khổ thì ai cũng ráng tìm câu giải đáp là tại sao họ chịu và bị đau khổ thôi Hàn Sinh ạ. Không lý do này thì lý do kia. Kím cái gì để blame để cho khoay khỏa chứ tự nhiên ập đến thì không ai có thể chịu nổi sự đã kích, mất mác hay đau khổ đâu ạ. À, Hàn Sinh ơi, không những bên nước nhà mà nước nào cũng có mấy chuyện giống như vầy, media thường hay use cái đau khổ, emotional imbalance mà để làm news . Nhiều khi Sid coi CNN news cũng thấy vậy . Họ phỏng vấn ngay sau gia đình có chuyện buồn thì news mới bán chạy. Nếu Hàn Sinh xí xọn như Sid thì Hàn Sinh cũng coi những shows hằng tuần hay coi phim ra hằng năm về mấy chuyện Paranormal thì Hàn Sinh sẽ thấy ở đâu cũng như nhau thôi ạ. :D

Lúc Sid bị mất ba người bạn trong vòng bốn tháng thì Sid không muốn nói chuyện với ai hết . Cái sự mất mác lớn lắm, cảm thấy có một cái hole trống rỗng. Mất bạn đã cảm giác vậy ..mất người thân còn đau khổ hơn . Sid thì chắc giống anh chú Triển Chiêu á, vì thấy họ đau buồn, Sid chắc sẽ im ru vì Sid không có đủ ái ngữ để làm dịu nỗi đau và mất mác của họ :(

PMHoang
02-17-2012, 10:06 PM
Các bạn có người tin có ma, có người không tin, xin mời các bạn xem video, nói về người chết để hiểu ro hơn về vấn đề nè.
Mời các bạn xem video Chết Đi Về Đâu, nhấp vào link này để xem : http://phapthi.net/showthread.php?t=509

Và nhiều video khác mời các bạn ghe thăm trang web: http://phapthi.net/forum.php

PMHoang
02-17-2012, 10:16 PM
Và đây là Sau khi chết 49 ngày ta nên làm gì? Mời các bạn đón xem: http://phapthi.net/showthread.php?t=511

Và nhiều video khác mời các bạn ghe thăm trang web: http://phapthi.net/forum.php

Sidney
03-14-2012, 11:17 AM
link không work, PMHoang ơi. :(

Trong cuốn Chánh Pháp Nhãn Tạng (Shobogenzo) của Đạo Nguyên (Dogen) nói: "Khi chúng ta nói “sanh” thì không có cái gì ngoài sanh, và khi chúng ta nói “diệt” thì không có cái gì ngoài diệt." (In the time of life, there is none other than life. In the time of death, there is none other than death.) :)

mimi-lyn
03-18-2012, 02:34 PM
Lyn có chuyện này, do bà chị họ kể lại mà bà là nạn nhân, xin share cùng cả nhà.
Hồi đó bà chị họ Lyn chỉ mới khoảng 15,17 tuổi, đi ở mướn cho một gia đình khá giả trong vùng. Có một hôm sao đó Không nhớ chi tiết rõ lắm, bà làm chung nhà nói là:" Chi, tối nay mày ra ngoài giường phòng ngoài ngủ đi, để con tao ngủ trong nay để giữ con Trang( con bé đó cháu gai nhỏ của bả). Chị họ tôi vâng lời. Bà nói kể đến đây ,bả nhớ lại mà còn ớn lạnh....Nửa đêm bả mơ mơ màng màng tỉnh giấc vì bóng dáng một người con gái vận đồ trắng, tóc đen xã dài đang đứng trước mùng,...chị họ tôi lúc đó sợ quá tĩnh cả ngủ luôn, nhưng vẫn rang nhắm mắt chịu đựng, mong là cô đó sẽ đi hay là chỉ hù chút vậy thôi, ai dè, bà thấy cô đó vén mùng thò tay vô, vuốt từ bàn tay lên cánh tay của chị tôi, chị niệm phật như sấm mà chằng thấy an thua gì thì la làng la xóm lên, khóc quá trời..... Bà già ở chung mới lật đật chạy ra, thấy mặt mày chị tôi trắng bệch, mếu máo, mới lôi vô giường ngủ chung với cháu bả. Sáng hôm sau chị họ tôi bệnh liệt giường đến 5,6 ngày, mời thầy về cúng mới hết. CHuyện vở lở ra mới biết là cô ba nhà đó chết trẻ, mà lúc sinh tiền lại thường dùng chiếc giường đó, từ ngày bả mất đâu ai dám nằm lên vì cứ ngủ ở đó là bị y như chị tôi, chỉ có người con trai út trong gia đình mới có thể ngủ ở đó, vì lúc cô ba còn sống rất yêu thuơng cậu út trong nhà...

Sâc, nghe bả kể tôi nổi cả da gà,..gặp ma đã muốn xỉu, đằng này lại bị.."vuốt ve", niệm phật mà nó còn làm tới vậy chắc cô này thành tinh rồi...:^:)^

Sidney
03-20-2012, 02:28 PM
welcome lyn to dactrung :butterfly:

lyn kể đọc thấy sợ quá :uncomfortableness: