PDA

View Full Version : Những đặc quyền của Tổng Thống Mỹ



ngocdam66
11-03-2012, 08:13 AM
Những đặc quyền của Tổng Thống Mỹ tka23 post
- Kể từ lúc giành được độc lập, Mỹ đã ấp ủ đi theo khuynh hướng dân chủ, bỏ lớp vỏ quý tộc. Song người điều hành trung ương - tổng thống - đã trở thành một con người khác so với đại bộ phận dân cư.

Thời gian trôi qua, những đặc quyền dành cho tổng thống ngày càng nhiều hơn. Mặc dù một số đặc quyền gây tranh cãi song nhìn chungngười Mỹ dường như chấp nhận cách đối xử đặc biệt này.
Nghỉ hưu
Các cựu tổng thống đã nhận được khoản lương hưu lên đến 191.300 USD/năm. Ngoài số tiền đó, họ còn có một đội ngũ nhân viên được ăn lương và văn phòng làm việc, được miễn tiền điện thoại, được chu cấp phí đi lại. Họ nhận được khoản bồi thường trong trường hợp phải dời văn phòng làm việc. Được chăm sóc y tế rất tốt tại những bệnh viện quân đội.
Các cựu tổng thống có thể ngủ ngon giấc nhờ dịch vụ an ninh tuyệt vời, dịch vụ này sẽ hỗ trợ suốt 10 năm sau khi họ rời Nhà Trắng. Sau cùng, họ được hưởng một nghi thức lễ tang theo cấp nhà nước.
Lương bổng
Vào năm 2001, Quốc hội Mỹ đã nâng mức lương tổng thống từ 200.000 USD/năm lên thành400.000 USD/năm. Nhưng chưa hết. Các tổng thống còn nhận thêm khoản tiền 100.000USD cho các chi phí đi lại. Ngoài ra, họ còn được 19.000USD cho các mục giải trí.Mặc dù mức lương phải chịu thuế, nhưng những khoản tiền này không hề bị đánh thuế một xu nào.
Air Force One và Marine One





http://www.visitingdc.com/images/air-force-one-pictures.jpg
Máy bay Air Force One



Khi tổng thống đi lại, họ cũng có phương tiện riêng. Mặc dù bất kỳ máy bay nào chở tổng thống cũng đều được gọi là “Air Force One”, nhưng cái tên này được ám chỉ cho hai chiếc máy bay phản lực Boeing 747-200B, chúng được thiết kế đặc biệt chỉ để dành cho tổng thống. Trung bình chiếc máy bay này có thể chở 70 hành khách và 26 nhân viên phi hành đoàn.
Nửa sau của máy bay là các phòng dành cho nhân viên, khu vực truyền thông và các khu vực an ninh, dưới buồng lái của máy bay là phòng của tổng thống nó bao gồm văn phòng, phòng tắm, phòng ngủ và phòng thể thao.
Tầng trên của máy bay là trung tâm viễn thông, trong khi đáy máy bay là kho chứa hàng. Riêng chiếc máy bay chở hàng mang tên http://seeandavoid.org/images/aircraft/040916-F-9471G-003.jpg
C141 Starlifter chuyên chở các loại xe như những chiếc xe hơi Limousine bọc thép, sẽ chở tổng thống đến bất kỳ nơi đâu ông muốn.
Trong những chặng hành trình ngắn như từ Trại David hoặc khu Căn cứ không quân Andrews, tổng thống thường sử dụng trực thăng, nó gọi là Marine One. Hạm đội máy bay trực thăng hiện tại của tổng thống Mỹ bao gồm Sikorsky VH-3D Sea Kings và VH-60N Black Hawks. Các kế hoạch trang bị những chiếc trực thănghttp://media.defenseindustrydaily.com/images/AIR_VH-71_EH101_Concept_lg.jpg
Marine One mới đang còn gây tranh cãi khi Lầu Năm Góc công bố vào năm 2008 rằng mỗi chiếc sẽ có giá thành khoảng 400 triệu USD.
Trại David
Khi các tổng thống cần thư giãn dài ngày, bao giờ họ cũng nghĩ đến việc sẽ đến khu Trại David http://swotti.starmedia.com/tmp/swotti/cacheY2FTCCBKYXZPZA==T3ROZXJZLU90AGVYCW==/imgcamp%20david1.jpghẻo lánh. Vào năm 1942, cố Tổng thống Mỹ Franklin D. Roosevelt đã xây dựng khu trang trại xinh đẹp này, trị giá 25.000USD. Trại David nằm trên đỉnh ngọn núi Catoctin, ngoại ô thành phố Thurmont, bang Maryland. Khu trang trại này nằm chỉ cách Washington D.C khoảng 113km, một nơi nghỉ ngơi yên tĩnh, hoàn toàn tách rời với khung cảnh đô thị ồn ào, sầm uất, rất lý tưởng cho tổng thống.
Vào mùa hè, nhiệt độ tại Trại David cũng mát mẻ hơn so với những khu vực xung quanh. Tổng thống Roosevelt đã thường xuyên lui tới đây trước khi ông qua đời, tên ban đầu của nó là Shangri-la – nguyên nghĩa là tên của một vùng đất thiêng ở Tây Tạng, cái tên xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết “Chân trời đã mất”.
Tổng thống Eisenhower sau đó trùng tu khu trang trại và đổi tên nó là Trại David nhằm tưởng nhớ đến người cháu trai của mình. Tổng thống Carter sử dụng Trại David làm nơi tổ chức những buổi nói chuyện hòa bình giữa tổng thống Ai Cập và thủ tướng Israel vào năm 1978.
Ngày nay, Trại David không đón tiếp công chúng và rất an toàn. Sau vài lần trùng tu, tại đây có 11 phòng ngủ và văn phòng, hồ bơi, khu săn bắn và sân chơi bowling. Các tổng thống đến đây bằng trực thăng.
Cadillac One





http://gmauthority.com/blog/wp-content/gallery/2009-cadillac-one/2009-cadillac-one-1.jpg
Chiếc limousine đang sử dụng cho tổng thống đương nhiệm gọi là Cadillac One. Lớp bọc thép trên cỗ xe Cadillac One này dầy đến 12,7cm, các cánh cửa xe nặng như cánh cửa của máy bay Boeing 757, các lốp xe vẫn chạy ngay cả khi nó bị thủng.
Trên xe có hệ thống cung cấp khí ô-xy và thiết bị chữa cháy và thậm chí có cả ngân hàng máu của tổng thống. Bên ngoài xe có gắn camera hồng ngoại cho phép tài xế lái xe khi thời tiết xấu. Chiếc xe có thể bắn lựu đạn cay và phun khói khi cần thiết.
Nhà Trắng





http://www.destination360.com/north-america/us/washington-dc/images/s/washington-dc-white-house-s.jpg
Nhà Trắng là một trong những biểu tượng dễ nhận biết nhất về uy tín và quyền lực của tổng thống Mỹ. Tòa nhà này được xây dựng vào những năm đầu 1800, nơi cư trú tiếng tăm này đã trải qua nhiều lần biến đổi. Cái tên Nhà Trắng được Tổng thống Theodore Roosevelt chính thức đặt năm 1901.Ngày nay, nó gồm có 132 phòng các loại và 35 phòng tắm.
Nhà Trắng gồm 6 tầng: 2 tầng hầm, 2 tầng dành cho khách du lịch và 2 tầng dành cho gia đình tổng thống. Mỗi ngày Nhà Trắng đón khoảng 6.000 du khách. Chi phí cho Nhà Trắng khá tốn kém, đắt đỏ, chỉ riêng hoa tươi dùng để trang trí cho các căn phòng đã ngốn khoảng 252.000USD/năm. Chi phí bảo trì cho Nhà Trắng hàng năm tốn xấp xỉ 4 triệu USD.
Nhân sự
Người đứng đầu các nhân viên quản gia và điều hành hoạt động tại Nhà Trắng được gọi bằng cái tên “Trưởng trợ giáo”. Người này chịu trách nhiệm giám sát các nhân viên tại 3 khu vực chính, điều phối cuộc sống riêng tư và công cộng của tổng thống.
Bếp trưởng tại Nhà Trắng là http://i.huffpost.com/gen/57507/thumbs/s-CRISTETA-COMERFORD-large.jpgCristeta Comerford, người phụ nữ đầu tiên giữ vững cương vị này kể từ năm 2005. Đội ngũ bác sĩ tại Nhà Trắng điều trị cho gia đình tổng thống, phó tổng thống, nhân viên Nhà Trắng và khách. Nhà Trắng có khoảng 450 nhân viên, lương trung bình 82.000USD/năm/người. Hơn 20 người được hưởng mức lương cao 170.000 USD/năm, trong đó thư ký báo chí
http://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT5CFQ-0z2B53CYxkxqr-odfAJk3OMsslKcUWHjgaA-T8ksbUE7Uw
Jay Carney.
Nhà Blair
Nhà Blair là nhà khách chính thức dành cho tổng thống Mỹ. Nó là một gồm 4 căn nhà liên kết với nhau. Nhà Blair thực sự còn lớn hơn cả Nhà Trắng với diện tích hơn 21.336m2.
http://www.smh.com.au/ffximage/2009/01/07/blairhouse470.jpg (http://us.mg6.mail.yahoo.com/entertainment/eminem-announces-new-album-with-baseball-cap-weirdest-musical-pr-stunt/question-3287189/)
Khối nhà này có hơn 119 phòng các loại bao gồm hơn 20 phòng ngủ dành cho khách khứa và nhân viên, 35 phòng tắm, 4 phòng ăn, 1 phòng tập thể dục, một cửa hàng hoa và một tiệm làm đầu. Đã từng có một vài vị tân tổng thống và gia đình của họ đã nghỉ vài đêm tại Nhà Blair trước khi đặt chân vào Nhà Trắng. Khi các nguyên thủ nước ngoài nghỉ tại Nhà Blair, thì mặt trước ngôi nhà này sẽ tung bay lá quốc kỳ của nước họ.
TỔNG HỢP

ốc
11-03-2012, 09:34 AM
Còn nhiều đặc quyền khác:

- Tự do ngăn chặn đường xá giao thông ở Hoa xinh tân cho các bác chạy dóc ghinh. Em nhớ bác Cờ linh tân chuyên môn làm ra dáng chuyên cần tập thể dục mặc dù nom người đầy đặn phúc hậu như thế thì chả ai có thể ngờ. Khi mới nhận chức, sáng nào bác ấy cũng tập chạy ngay vào giờ mọi người phải hối hả lái xe đến văn phòng. Mặc kệ bọn dân đen, các anh cảnh sát và mật vụ cứ là chặn xe cả mấy dãy phố cho bác tổng béo lặc lè trên phố trong khi người ta ấn còi inh ỏi. Cũng may chỉ được vài hôm thì bác ấy hết hứng thú, không còn thiết chạy bộ nghe còi nữa.

- Đi ăn tiệm thì bắt đóng chặt cửa không cho người khác vào lúc các bác đương ăn. Em có dạo đi làm ở gần tiệm Mít tờ Cây (Mr. K's) trên Đường Chữ K, khi nào thấy có nhiều xe ét diu vi màu đen và các anh mật vụ đeo ống nghe kè kè ở tai đứng gác trước cửa là biết ngay bác Bú sơ đương dùng cơm Tàu ở bên trong, không có ai khác được vào. Nghe đồn bác ấy và cả gia đình rất ưng các món Tàu, nhất là món da vịt Bây kinh đấc. Một hôm em đi bộ gần đấy thì bị ngăn lại chờ cho bác tổng nghếch đi từ xe vào trong tiệm. Cả một ăng tua ra đến mươi người, lại còn có thêm một bác nom như Tàu phù chắc là đi theo để thông dịch và giải thích các thứ thức ăn của Tàu vì không khéo mà gọi nhầm món cay quá, hay có trứng bắc thảo, hay đậu hũ thối thì chả biết làm thao.

- Dở hơi nhất là đặc quyền được đặt tên cho các biêu đinh và phi trường ngay từ khi vẫn còn sống nhăn răng. Bác Ri gân chưa thác mà khắp vùng Hoa xinh tân đã có mấy chỗ có tên của bác tổng gân, cứ như là muốn tế sống bác ấy không bằng. Người sống ở thành phố thì chả có mấy ai ưa cái bác kép điện ảnh già, nhưng mặc kệ! Các nhà làm luật theo đảng Cộng hoà thì rất thích cái mửng suy tôn lãnh tụ vì của đáng tội bác Ri gân là đỉnh cao trí tuệ của cái đảng ấy cho nên bạ cái gì họ cũng gán cho tên Ri gân. Phi trường Ri gân ở ngoài thành phố, rồi biêu đinh Ri gân trên Đường Số 14, đến cả mẫu hạm cũng Ri gân nốt. Mỗi khi đặt tên thì lại hao tốn khối của để làm nghi lễ tiệc tùng, rồi thên chi phí từ công quỹ để thay đổi tất cả bảng hiệu, bảng chỉ đường, bản đồ và giấy tờ. Trớ trêu là làm xong thì cũng chính những con người ấy lại kêu ca chính phủ phí phạm, đòi cắt giảm chi tiêu. Chả khác gì phường chèo.

Triển
11-04-2012, 01:14 AM
Nghề tổng thống Mỹ ngon rứa mà người Việt mình ở Mỹ không ai cố gắng hết. http://comtipp.com/smileys/old.gif

RaginCajun
11-04-2012, 05:07 AM
Nghề tổng thống Mỹ ngon rứa mà người Việt mình ở Mỹ không ai cố gắng hết. http://comtipp.com/smileys/old.gifTớ thấy chức be bé như bác Dũng nhà ta coi bộ ngon hơn nhiều :P.

Cách phục vụ TT như thế cũng là cách để kích thích kinh tế đấy. Tớ nghĩ cần mướn thêm hàng ngũ phục vụ TT để tạo công ăn việc làm.

ốc
11-04-2012, 06:11 AM
Nghề tổng thống Mỹ ngon rứa mà người Việt mình ở Mỹ không ai cố gắng hết. http://comtipp.com/smileys/old.gif

Tại vì luật của Mỹ thôi: phải sinh ra ở Mỹ và phải trên 35 tuổi. Người Việt sinh ra ở Mỹ đa số chưa đến tuổi này.

ngocdam66
11-05-2012, 12:34 PM
Nghề tổng thống Mỹ ngon rứa mà người Việt mình ở Mỹ không ai cố gắng hết. http://comtipp.com/smileys/old.gif


Hảy đợi đấy:)) 50 năm sau Bác sẻ thấyb-)

Triển
11-07-2012, 10:14 AM
Hảy đợi đấy:)) 50 năm sau Bác sẻ thấyb-)

Được, 50 năm sau bác nhớ đốt cho em mấy lá phiếu, em ở dưới em vận động "ghost" bầu cho người Mỹ gốc mũi tẹt. ;)

Angie
11-07-2012, 11:32 AM
Hàng xóm nhà anh Thuynh có ông người Việt nào tranh cử không thành với đương kim nghị viên quèn của thành phố SJ nè.
http://www.mercurynews.com/elections/ci_21944051/district-8-san-jose-city-council-incumbent-herrera

Triển
11-07-2012, 11:00 PM
Ở Mỹ có kiểu làm chính trị đi tắt đó. Trước hết là tỉ phú, sau đó làm thống đốc, may mắn thì làm được tổng thống sau này.

hoài vọng
11-08-2012, 12:31 AM
Bởi thế tổng thống chỉ biết phục vụ lại cho tư bản là chính ....thôi ! mình ráng lo cho mình , đúng không anh Triển ?????

Triển
11-08-2012, 10:06 AM
Không thể biết và không có quyền phủ nhận tinh thần dân tộc và yêu nước của họ anh ơi. Tuy nhiên có lẽ người Mỹ gốc Việt muốn làm chính trị gia trên cao chắc phải là tỉ tỉ phú trước. Có tiền rồi có thể mua mọi thứ dễ dàng hơn.

RaginCajun
11-08-2012, 10:12 AM
Không thể biết và không có quyền phủ nhận tinh thần dân tộc và yêu nước của họ anh ơi. Tuy nhiên có lẽ người Mỹ gốc Việt muốn làm chính trị gia trên cao chắc phải là tỉ tỉ phú trước. Có tiền rồi có thể mua mọi thứ dễ dàng hơn.Coi bác Cao Quang Ánh nhà ta kìa, đâu có tiền bạc gì đâu :P

Triển
11-08-2012, 10:21 AM
Coi bác Cao Quang Ánh nhà ta kìa, đâu có tiền bạc gì đâu :P
Ngáp phải ruồi thôi. Một nhiệm kỳ là hết đát. ;)

RaginCajun
11-08-2012, 10:32 AM
Ngáp phải ruồi thôi. Một nhiệm kỳ là hết đát. ;)Biết rồi còn la to. Đúng là không có tí tự hào dân tộc nào :P

ngocdam66
11-08-2012, 01:16 PM
Ngáp phải ruồi thôi. Một nhiệm kỳ là hết đát. ;)

Ruồi ở đâu mà ngạp bác? Bác cao nhà mình ứng cử tại địa bàn rất mạnh của đảng Dân Chủ, nhưng lại không được đảng CH ủng hộ nhiệt tình do xé rào ủng hộ TT Obama cải tổ Luệt Bảo Hiểm Y Tế nên Bị đảng CH trừng phạt tội vô kỷ luật thành ra phải về nhà đuổi gà cho BX:))

Triển
11-08-2012, 07:52 PM
Ruồi ở đâu mà ngạp bác? Bác cao nhà mình ứng cử tại địa bàn rất mạnh của đảng Dân Chủ, nhưng lại không được đảng CH ủng hộ nhiệt tình do xé rào ủng hộ TT Obama cải tổ Luệt Bảo Hiểm Y Tế nên Bị đảng CH trừng phạt tội vô kỷ luật thành ra phải về nhà đuổi gà cho BX:))
Không ngáp ruồi là vì cả ruồi cũng không có để ngáp. Muốn có ruồi, phải có tiền mua hoa quả về cúng để chung quanh mới có vụ ruồi bu kiến đậu. Nôm na là tiền lốp bi. Rơm nì ban đầu không phải từng là thống đốc và từng áp dụng luật bảo hiểm y tế sao? Rứa nhưng có tỉ phú cộng hòa nào đạp được tỉ phú cộng hòa Rơm nì đâu, chứ nói gì trừng mới phạt. Vào cuộc thì nói ngược để giành lá phiếu thôi. ;)

ngocdam66
11-09-2012, 08:54 PM
Tại sao thua đậm?

Lữ Giang
Tờ The Economic Times của Ấn Độ đã mở một cuộc thăm dò tại nhiều quốc gia trên thế giới và cho biết có đến 81% dân chúng trên thế giới ủng hộ ông Barack Obama. Riêng tại Anh, tỷ lệ này tăng đến 85%. Họ cho rằng Obama là "người đã thực hiện sự thay đổi sau tám năm George Bush cầm quyền". Riêng tại Trung Quốc, chỉ có 52% tuyên bố ủng hộ Obama.
Khi hay tin ông Obama đắc cử, Thủ tướng Stephen Harper của Canada là người đầu tiên chúc mừng vì cho rằng dưới thời ông Obama, Canada và Mỹ "có một trong những quan hệ khăng khít và toàn diện nhất trên thế giới". Còn Tổng Thống Pháp Francois Hollande ca ngợi chiến thắng của ông Obama là một "lựa chọn sáng suốt cho một nước Mỹ cởi mở và thống nhất, hoàn toàn đóng vai trò lớn trên sân khấu thế giới".
Trong khi đó, tại Little Saigon, California, thủ đô nối dài của VNCH, một cuộc kiểm kê sơ khởi cho biết đa số cử tri người Việt ở đây đã bỏ phiếu cho ông Romney. Rất nhiều người Việt ở trên các tiểu bang khác của Hoa Kỳ cũng đã bỏ phiếu cho ông Romney với hy vọng khi ông ta trúng cử sẽ tấn công Trung Quốc và trừng phạt CSVN. Do đó, tin Obama thắng cử đã trở thành một thứ “tin sét đánh”. Nhiều “tin buồn” đã được gởi lên các diễn đàn trên Internet. Một người ủng hộ ông Obama đã viết: “Chấp nhận cuộc chơi dân chủ. Nhưng tiếc cho nước Mỹ đã bỏ lỡ thêm 4 năm để vươn lên và phục hồi truyền thống xã hội như ý định của các vị lập quốc Hoa Kỳ. Obamacare sẽ còn gặp nhiều chống đối của các Tiểu Bang, của Hạ Viện. Và sẽ bị chống đối đến cùng vì các điều khoản vi phạm tự do tín ngưỡng.”
Hiện nay, các nhà chính trị và bình luận đang cố gắng tìm hiểu tại sao ông Romney đã thảm bại như vậy và trong tương lai ông Obama phải hành động như thế nào để đưa nước Mỹ vượt qua những khó khăn và đi lên.
ĐẶC TÍNH CỦA ĐẢNG CỘNG HOÀ
Có rất nhiều bài nói về các nguyên nhân đưa tới sự thất bại của ông Romney, kể cả bảo Sundy. Chúng tôi chú ý đến lời giải thích của ông Nguyễn Mạnh Hùng, Giáo sư về Chính Trị và Bang Giao Quốc Tế tại Đại Học George Mason ở Virginia vì nó có tính cách bao quát hơn. Trong cuộc phỏng vấn của Đài Á Châu Tự Do ngày 7.11.2012, phóng viên Thanh Quang đã hỏi rằng Đảng Cộng Hoà gặp trở ngại gì trong cuộc bầu cử Tổng thống vừa qua khiến ông Romney bị thất bại. Ông Hùng đã trả lời như sau:
“Chúng ta thấy phía đảng Cộng Hoà cũng có những nhược điểm của nó, mà quan trọng nhất là 3 loại làm cho nhiều cử tri không thích. Thứ nhất là “Tea Party” với thái độ rất cứng rắn và cực đoan. Thứ hai là phe “Religious Rights” là phe tôn giáo cực đoan, không tha thứ quan niệm social issue nào mới mà ngược với người ta. Và thứ ba về cung cách ngoại giao bị ảnh hưởng quá lớn của phe “Neoconservative” (Tân Bảo thủ). Phe này đã đưa nước Mỹ vào 2 cuộc chiến tranh Ả Rập mà đã làm cho Mỹ gần như phá sản.”
Với câu trả lời này, Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng đã nói lên được đường lối của các nhóm trong Đảng Cộng Hoà.
(1) Nhóm Tea Party movement: Chữ TEA không phải là trà như một số người đã lầm tưởng, mà là chữ viết tắt của ba chữ "Taxed Enough Already". Nhóm này chủ trương giảm chi tiêu của chính quyền, chống lại việc đánh thuế theo những mức độ khác nhau, giảm bớt nợ của quốc gia và sự thâm hụt ngân sách liên bang, và tôn trọng triệt để sự giải thích của Hiến Pháp Hoa Kỳ. Đây là nhóm đã ngăn chận các đề nghị của Tổng Thống Obama bỏ khoản miễn thuế cho nhà giàu mà ông Bush đã ban cho từ năm 2000 và đòi phải cắt giảm chi tiêu để cân bằng ngân sách.
(2) Nhóm Religious Right: Đây là nhóm chủ trương xử dụng sự hiểu biết của họ về các giáo huấn (teachings) của tôn giáo vào chính trị và chính sách công cộng. Có nhiều tôn giáo tham gia vào nhóm này như Kitô giáo, Hồi giáo, Ấn giáo, Do Thái giáo..., nhưng Kitô giáo có ảnh hưởng mạnh nhất.
Tuy nhiên, với phương pháp tổ chức bầu cử tổng thống hiện nay và tinh thần tự do cá nhân của người Mỹ, tôn giáo khó gây được ảnh hưởng vào các sinh hoạt chính trị trên đất nước này.
(3) Nhóm “Neoconservative” (Tân Bảo thủ). Đây là nhóm ủng hộ mạnh mẻ sự can thiệp của Hoa Kỳ ở hải ngoại và trở thành người cảnh sát của thế giới (They strongly favor US military interventions overseas and becoming the world’s policeman).
Chủ trương này có thể thực hiện vào đầu thập niên 2000 khi Mỹ trở thành vô địch thế giới. Tuy nhiên, khi hai cuộc chiến Afghanistan và Iraq do Tổng Thống Bush phát động bị sa lầy đã gây quá nhiều hao tổn cho nước Mỹ, Nga đang phục hồi về quân sự còn Trung Quốc tiến mạnh về kinh tế, nên chủ trương của nhóm Neoconservative không còn hợp thời nữa.
“CHIẾN SĨ” BẢO VỆ NHÀ GIÀU
Ngoài 3 đặc tính nói trên, Đảng Cộng Hoà còn nổi tiếng là phục vụ quyền lợi của nhà giàu. Người ta thường nêu tên Thượng Nghị Sĩ Mitch McConnell, trưởng nhóm thiều số của Đảng Cộng Hòa ở Thượng Viện như là một “chiến sĩ” bảo vệ nhà giàu.
Chúng ta nhớ lại, trong cuộc phỏng vấn ngày 23.10.2010 của cơ quan truyền thông National Journal, khi được hỏi về ngày bầu cử sắp đến, Nghị Sĩ Mitch McConnell, đã nói với họ rằng các bạn phải đi ra và giúp chúng tôi hoàn thành một công việc. Phóng viên của National Journal hỏi: “Việc gì?”. Ông McConnell trả lời:
“Chỉ có một việc tối quan trọng mà chúng tôi muốn hoàn thành là làm cho Tổng Thống Obama trở thành tổng thống một nhiệm kỳ.”
(The single most important thing we want to achieve is for President Obama to be a one-term president).
Câu nói này đã trở thành một câu “châm ngôn” nổi tiếng của Đảng Cộng Hòa, được cựu Tổng Thống Clinton nhắc lại.
Khi được hỏi tại sao phải làm như vậy, ông McConnel nói rằng “nếu (Obama) muốn thỏa hiệp với chúng tôi về một vài vấn đề trong các vấn đề to lớn nhất, làm việc với ông ta là không thích hợp với chúng tôi”. (if [Obama is] willing to meet us halfway on some of the biggest issues, it’s not inappropriate for us to do business with him.)
Thượng Nghị Sĩ Mitch McConnell thuộc tiểu bang Kentucky được xếp vào một trong 10 thành viên giàu nhất trong Thượng Viện Mỹ. Ông đã từng giữ chức Phụ Tá Bộ Trưởng Tư Pháp dưới thời Tổng Thống Gerald Ford và trở thành Thượng Nghị Sĩ từ năm 1984. Ông được khoảng 20 tổ chức tài phiệt lớn tài trợ trong các hoạt động hậu trường như UBS, FMR Corporation (Fidelity Investments), Citigroup, Bank of New York and Merrill Lynch, Securities and Investments, and Health Professionals, Lawyers, v.v. Ông được bầu làm lãnh tụ khối thiểu số Đảng Cộng Hòa ở Thượng Viện kể từ năm 2006. Ông luôn bảo vệ quyền lợi của nhà giàu tại quốc hội.
Mitch McConnell đã trở thành một cái gai lớn trước mắt nhiều người Mỹ.
HÌNH BÓNG CỦA BUSH SAU ROMNEY
Đa số các cử tri Mỹ đi bầu cử, các chính quyền và dân chúng của các quốc gia trên thế giới có thể không hề biết đến các chủ trương của Đảng Cộng Hòa nói trên. Nhưng họ nhìn ông Romney và thấy hình ảnh của ông Bush đàng sau đó. Trong 8 năm cầm quyền, ông Bush đã phục vụ quyền lợi của nhà giàu gây ra những thảm hoạ cho nước Mỹ và nhiều quốc gia trên thế giới:
(1) Ban hành hai đạo luật miễn thuế cho nhà giàu trong 10 năm (sau đó thêm 2 năm) gây tổn thất cho ngân qũy mà theo ước lượng của ông Obama là khoảng 3.500 tỷ Mỹ kim.
(2) Mở hai cuộc chiến Afghanistan và Iraq gây tốn thất nặng nề về cả tài chánh lẫn nhân mạng, đưa nước Mỹ đến giai đoạn mà Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng gọi là “phá sản”. Tạp chí Newsweek số ra ngày 30/6 cho biết số phí tổn hai cuộc chiến đã lên tới 3.700 tỷ USD và có thể tới ngưỡng 4.400 tỷ USD. Ngoài ra, cuộc chiến đã cướp đi sinh mạng của ít nhất 225.000 người trong đó phần lớn là thường dân. Có hơn 6.000 binh sĩ và 2.300 công nhân viên quốc phòng Mỹ đã thiệt mạng. Trong khi đó, các công ty khai thác dầu hỏa và đấu thầu quốc phòng đã thu vào những mối lợi kếch xù.
(3) Dung dưỡng các tập đoàn tài phiệt như Lehman Brothers, Fannie Mae, Freddie Mac, AIG, Bank of America, Citigroups, JP Morgan Chase, Goldman Sachs v.v., làm ăn gian lận, đưa tới sự sụp đổ nền kinh tế Hoa Kỳ và Âu Châu, khiến nhiều người bị thất nghiệp, mất hết nhà cửa và lâm cảnh khốn cùng.
Ông Romney đã để lộ cho dân chúng Mỹ và thế giới thấy ông sẽ tiếp tục đi con đường của ông Bush, trước hết là phục vụ nhà giàu. Một cuốn video thu lại một cuộc nói chuyện của ông với đám nhà giàu được phổ biến hôm 9.10.2012 đã làm nhiều người ngao ngán. Ông chỉ trích 47% cử tri, những người ủng hộ ông Obama, là những kẻ “không nộp thuế”, “ăn bám chính quyền”… Ông nhấn mạnh “tôi không quan tâm tới những kẻ đó”.
Khi nghe ông Romney tuyên bố nếu ông là tổng thống ông sẽ ra lệnh tấn công Iran, nhiều nhà quân sự đã hoảng sợ, họp nhau lại làm một bản phúc trình cho biết nếu tấn công Iran, chuyện gì sẽ xầy ra. Đọc bản phúc trình này, ông Romney không nói đến tấn công Iran nữa.

TIẾNG NÓI CỦA NGƯỜI MỸ
Khi chúng tôi viết bài này, ông Obama đã có được 303 phiếu cử tri đoàn, còn ông Romney 206 phiếu. Như vậy ông Obama chắc chắn thắng cuộc.
Về số dân biểu và nghị sĩ, Đảng Cộng Hòa đã thắng ở Hạ Viện với 233 ghế, còn Đảng Dân Chủ 193 ghế. Nhưng Đảng Dân Chủ lại thắng ở Thượng Viện với 53 ghế và Đảng Cộng Hòa 54 ghế. Như vậy tình trạng vẫn như trước ngày bầu cử.
Về các sắc tộc thiểu số, các cuộc thăm dò trên toàn quốc cho thấy 73% người Mỹ gốc Á, 70% người Mỹ gốc Latino và 93% người Mỹ gốc Phi bỏ phiếu cho Obama. Còn đa số người Mỹ gốc Việt (chiếm 0,5% dân số) đã bỏ phiếu cho Romney.
Số phiếu của người Mỹ gốc Á quá nhỏ nên chẳng ảnh hưởng gì đến kết quả cuộc bầu cử tổng thống Mỹ. Vì thế, người Mỹ gốc Hoa (Đài Loan) và gốc Đại Hàn lúc nào cũng bỏ phiếu bằng tiền, nên đảng nào thắng cũng đều đứng về phe quốc gia của họ. Còn lâu người Mỹ gốc Việt mới học được cách bỏ phiếu này.
Ngày 8.11.2012
Lữ Giang

ốc
11-09-2012, 09:48 PM
Tất cả đều nằm trong sự thay đổi theo chu kỳ thôi, hai đảng chia nhau chức vị lãnh đạo nước Mỹ trong một thời gian thường là hai nhiệm kỳ tổng thống có khi thêm bớt một tí. Phe này giữ chức thì phe kia chống đối cho nó sôi nổi vui cửa vui nhà nhưng rốt cuộc cũng chả khác gì nhau lắm. Họ lên truyền hình, truyền thông thì họ sẽ tuyên bố rất quyết liệt để làm nức lòng người ủng hộ, nhưng sau đó lại gặp nhau ở những quán ăn sang trọng, những bàn tiệc thịnh soạn, hay những chỗ ăn chơi khác và chén thù chén tạc, tay bắt mặt mừng, vỗ đùi vỗ vai nhau vì thực ra là cùng hội cùng thuyền với nhau cả - tuy rằng khác đảng nhưng chung một giuộc, đều là bản chất con buôn rất thực tế và biết vụ lợi.

Người dân Mỹ bầu cho đảng này lên nắm quyền sau một thời thấy họ vô tích sự thì xoay sang bầu cho đảng kia, rồi cũng thất vọng nữa nhưng chả còn ai khác đành phải xoay về bầu cho cái đảng trước kia đã làm ăn không ra gì. Loanh quanh chỉ có hai đảng cho nên chả còn sự lựa chọn nào khác.

Hôm nay người ủng hộ Cộng hoà buồn vật vã vì Obama thì mai mốt sẽ đến lượt người ủng hộ Dân chủ buồn ảo nảo, cũng như họ đã buồn rầu rĩ 8 và 12 năm trước khi Bush thắng cử. Romney tối khuya hôm thứ ba lên sân khấu nhận thua cuộc mà chả thấy cay cú tê tái như những người đã bỏ phiếu và cổ động cho bác ấy. Đấy là tự vì người làm chính trị hiểu sự vận hành của cỗ máy chính trị, còn người dân đứng ở dưới xem tuồng thì bị kích động chứ không biết hai phe "chính" và "tà" thực ra cùng một gánh hát chuyên nghiệp mà thôi.