PDA

View Full Version : Y tế



thuykhanh
04-23-2014, 07:56 AM
BÀ TIẾN HAY ÔNG LÙI CŨNG RỨA THÔI



Mấy ngày qua tôi nhận được rất nhiều tin nhắn yêu cầu Nhà báo độc lập lên tiếng về vụ Bà Kim Tiến.
Trong sở trường của tôi có hai món rưỡi được ưu tiên: Giao thông, Giáo dục và một phần về Y tế.

Món Y Tế xem ra tôi quan tâm ít hơn bởi lý do tôi cho rằng: tất thảy thần dân của ngành này toàn là trí thức cả, họ cũng như bà con ta biết tỏng tòng tong mọi sự thể cả, chả hơi đâu mà , như một câu ngạn ngữ Việt là :”Dạy đĩ vén váy” cả.
Anh không viết thì nó vẫn …tiêu cực, anh viết nó vẫn tiêu cực, có khi còn tiêu cực hơn ấy nên trong mảng này, tôi cày ít hơn.
Thế nhưng, hôm nay, đáp lại thịnh tình của Quý bạn, tôi xin kể một câu chuyện có thực một trăm phần trăm, tôi chưa xin phép nên tạm đổi tên nhân vật chính , là Giáo sư, hiệu phó một trường Đại học Y khoa lớn của VN, thành ông “Võ Như Lành” cho nó …lành.

Câu chuyện như sau:

Năm 2008 tôi về Quảng Ngãi tìm tư liệu và chuẩn bị làm phim về cụ Huỳnh Thúc Kháng. Khi đang chụp ảnh phần mộ của cụ trên núi Thiên Ấn thì một bác già khả kính đến nói với tôi:

- Anh làm ơn chụp cho đoàn bác vài kiểu ảnh kỷ niệm. Máy bác hết phim ( hồi đó con chụp bằng phim).
Nói rồi ông gửi tôi cái danh thiếp và hẹn gặp lại ở nhà khách UBND tỉnh Quảng Ngãi gần đường Hùng Vương.
Nhìn tấm danh thiếp tôi khoái ngay và chỉ sau một giờ tôi đã đem đến nhà khách biếu quý khách một bộ ảnh rất đẹp, không lấy tiền.

Cảm kích vì nghĩa cử đó và nhận ra mình là đồng hương, quê tôi ở Cẩm Khê, nhà ông ở Xuân Huy, Lâm Thao một làng nhiều Tiến sỹ nhất Việt Nam từ năm …1970 chỉ cách nau hơn chục cây số, ông tiếp tôi rất nồng hậu.
Khi tôi khéo léo hỏi ông ( có ghi âm) về chuyện Y đức thì vị giáo sư bạc đầu này nhận ra ngay.

Ông nói:
-Tôi không trả lời anh đâu, nhưng tôi kể cho anh nghe câu chuyện của chính gia đình tôi, rồi anh làm gì thì làm.

Tôi nghe xong câu chuyện mà xúc động. Câu chuyện này có lẽ đủ tư cách giải thích tất thảy những chuyện vui buồn của ngành y tế, từ chuyện tiêm vaxin chết người đến chuyện Cát Tường, chuyện dịch sởi v.v…

Nghe xong câu chuyện này, thiết nghĩ các bạn sẽ hiểu rằng nếu bây giờ, bà Kim Tiến xuống, bà Kim Tiền lên hoặc ông Kim Lùi nhậm chức, thì cũng rứa cả thôi.

Cảm ơn Giáo sư N.N.L kính mến, cảm ơn nhân vật chính trong câu chuyện bi hài này là BS Huy, ông đã nói lên cái code của sự thể, khỏi phải tư duy nhiều hơn khi ta là dân Việt.

Dưới đây là câu chuyện của GS Võ Như Lành.

-Một lần tôi về phép đúng vào dịp người em tôi bị đau vùng bụng cấp, rất nguy kịch, phải đi bệnh viện ngay ban đêm.
Là nhà nghề tôi leo lên xe đi cùng. Vào khu vực phòng cấp cứu, tôi vui mừng nhận ra vị trưởng phòng cấp cứu là BS Huy, một học trò giỏi của tôi trong trường Y.

Khi khiêng băng ca vào phòng, hai lần tôi giáp mặt với BS Huy nhưng tôi chợt nhận thấy hình như anh ta không muốn chào tôi.

Anh đeo khẩu trang nhưng làm sao tôi quên được vầng trán, ánh mắt, dáng đi của một SV đặc biệt đã học tôi 6 năm trời.
Và đêm ấy, theo gợi ý của cô y tá và sự chỉ dẫn của một người lạ, người nhà tôi phải chi ra 2 triệu bôi trơn cho kíp mổ.

Một tuần sau em tôi ra viện.
Tôi cầm tiền lên thanh toán viện phí và chủ trương đối diện với tay sinh viên xưa, nay đã trở thành kẻ bất trị này.
Khi tôi vào phòng y vụ, vừa chìa giấy tờ ra thì cô nhân viên chừng 30 tuổi đứng bật dậy, giọng nói trầm ấm, thân tình:

-Mời thầy đi theo em.
Mặc dù tôi chưa dậy cô này ngày nào nhưng nghe giọng nói thân thiện, tác phong rất chân tình, tôi vô thức bước theo cô.
Cô đưa tôi lên thẳng phòng …cấp cứu. Đến cửa, cô nói:

-Mời thầy vào, Sếp em đang chờ thầy!.

Cô mở cửa ấn tôi vào căn phòng mát rượi và đi ra.
Khi chỉ còn hai người, BS Huy ôm chầm lấy tôi.Anh nói ngay:
-Thầy ngồi đi, em biết là thầy giận em lắm. Rồi em sẽ giải thích ngay để thầy hiểu.
Tôi lắng nghe.
Vẫn con người ấy, thông minh, lanh lợi, tin cậy và thân tình. Anh ta nói

Chấm .......


“ Và nếu hôm đó, thầy trò mình nhận nhau, tay bắt mặt mừng thì có thể, người nhà thầy…chết!.
Nếu kíp mổ nhận thấy họ đang phải thức ba tiếng đồng hồ giữa đêm khuya để mổ một ca không – phong – bì thì chất lượng chuyên môn, các biện pháp hỗ trợ sẽ chạy theo kiểu không – phong – bì thầy ạ.
Bởi vậy, khi gặp thầy, em làm lơ, tính sau kíp mổ sẽ gặp lại thì Thầy đã về rồi.

Hôm nay, em xin tạ tội cùng thầy và em phải nói rằng, em có được như ngày hôm nay là nhờ thầy, Xin thầy đừng từ chối món quà này của em, coi như vài thang thuốc bổ để chăm sóc thầy khi không được gần thầy”.

Huy nói rồi lấy một gói giấy mỏng, gói ghém chu đáo sẵn nhanh tay nhét vào túi trong áo veston của tôi.
Tôi hoàn toàn mất tự chủ.
Sự thể diễn ra hoàn toàn ngoài suy đoán, dự cảm của tôi. Huy vẫn như cậu sinh viên hiếu hạnh, chu đáo và giỏi giang năm xưa.

Cuối cùng, tôi hỏi:

- Tôi có dạy các anh làm thế không?.
- Dạ, thưa thầy, cái lỗi chính nằm ở chỗ ấy ạ. Cái chính là vì các thầy đã không dạy những cái đó, những cái cần – phải – dạy.

Tôi ớ ra, hỏi cho rõ thì BS Huy nhẹ nhàng:

-Ngày làm luận văn tốt nghiệp, các thầy cho một câu hỏi: Người BS chế độ XHCN khác với người BS tư bản ở chỗ nào?.
Nếu ai trả lời rằng, điểm khác biệt đó là người BS XHCN không cần tiền bạc vẫn làm tốt chức phận của mình thì được điểm cao.
Thực tế không phải thế.

Tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề. Hình như toàn bộ bi kịch là ở đây. Hình như chúng tôi có lỗi. Không có BS nào là không cần tiền cả. Tôi ngậm ngùi thăm hỏi hoàn cảnh BS Huy. Anh nói:

“ Sau khi ra trường, con về phục vụ tại một bệnh viện chuyên ngành chăm sóc cán bộ tại Hà Nội.
Bệnh nhân của BV này tòan loại VIP.
Đến bữa trưa, con đem cặp lồng cơm đã nguội hắt có vài cọng rau muống đen xì và nửa quả trứng kho mặn vợ chuẩn bị ra ăn trong khi những bệnh nhân kia chơi gà luộc nửa con, giò chả ngập chân răng và họ luôn có quyền bắt ne bắt nét chúng con.
Đến một lúc, con nghĩ: tại sao cùng là người sao họ sướng thế. Sao mình ra sức phục vụ, ăn học từng ấy năm, tận tụy, hiểm nguy mà khổ thế.

Phải “chặt”!.
Lần đầu con chặt, cầm cái phong bì hơi cũng run tay nhưng về sau quen dần, càng chặt càng bén, chặt nhát nào ra nhát ấy.
Về sau con cũng đứng lớp, cũng dạy học trò nghề y cao quý này, ra trường chúng cũng biết chặt, chúng chặt giỏi hơn con, chặt nhát nào ra nhát ấy”.

Tôi không biết nói gì lúc này nữa.

Trong không gian này, tôi không biết ai là thầy, ai là trò nữa. Hình như BS Huy đang dạy cho tôi bài học vỡ lòng về sự bất hợp lý trong những vận động xã hội đã xảy ra, đang xảy ra.

Trên đường về, tôi giở phong bì ra, đếm được mười triệu. Tôi lẩm cẩm nghĩ: Lãi 8 triệu và một bài học quý từ cuộc sống, thôi thì….

Câu chuyện của GS Lành đến đây là hết. Không gian nhà khách UBND tỉnh Quảng Ngãi trầm hẳn xuống. Tôi cũng chẳng biết bình luận gì thêm. Phải chăng, chúng ta đã tạo ra một không gian để phát triển một loại mâu thuẫn xã hội đằng đẵng dăm chục năm và rồi hôm nay ta đắm mình trong bi kịch đó, bi kịch mà một nhà văn đã nói:

Cái lò xo bị nén xuống ba tấc, khi bật lên, nó sẽ bật lên chín tấc.

Những tiêu cực trong ngành y tế sẽ còn dài chứ không dừng lại ở đây kể cả khi thay ba bộ trưởng.

Bao giờ cái thiết chế y tế, từ đào tạo đến các nguyên tắc về phúc lợi, nhân đạo, chính trị thay đổi theo hướng tích cực, có lý có tình thì tình hình sẽ tự nó tốt lên, các bạn ạ.

Huy Cường
______

Xin lỗi Phố, tác giả để 2 hàng chấm chấm... nên phần sau của bài không hiện ra, tk mới sửa lại bằng cách bắt đầu với chữ Chấm, hy vọng nó "work".
Tháng này xui xẻo gì đâu!:)

hoài vọng
04-23-2014, 06:22 PM
Tháng này xui xẻo gì đâu!:) Thì vẫn còn Tháng Tư mà , chị TK...:))....hát thêm vài bài cho hết xui

Triển
04-23-2014, 09:40 PM
....hát thêm vài bài cho hết xui

Bài này là y tế,
bài tới là kiều lộ công chánh,
bài tới nữa là giáo dục học đường,
bài tới tới nữa là tôn giáo tín ngưỡng,
bài tới tới tới nữa là tài chính chìm nổi rút ruột
....
Chà, chị TK hát kiểu này phải cần hơn một năm họa may mới hết. :D

bonita
04-24-2014, 12:10 AM
. Không có BS nào là không cần tiền cả.

câu này nghe đúng ra phết,
hong phải là nghề bác sĩ bác ác mới cần tiền mà nghề nào cũng cần tiền ráo



...., càng chặt càng bén, chặt nhát nào ra nhát ấy.

bo em thì chém rồi cú, vì chết rồi có cú cũng hong thấy đau

http://www.gifmix.net/3d-smileys/naughty-3d-smilies/0029.gifhttp://www.gifmix.net/3d-smileys/naughty-3d-smilies/0029.gif

hi chị Thụy Khanh, bác Hoài Vọng, anh 5
bo giỡn phá chút cho dui rồi ... chạy ... http://i284.photobucket.com/albums/ll1/mayvang_01/icons/thothot.gif

thuykhanh
04-24-2014, 12:27 PM
Thì vẫn còn Tháng Tư mà , chị TK...:))....hát thêm vài bài cho hết xui
Dạ không,

Tôi được nghỉ phép tới sang năm mà anh Hoài.
Lần trước tôi không để ý, làm sai nên đã công khai nhận trách nhiệm, xin lỗi và sửa lại cho đúng rồi.
Lần này, trình độ về máy vi tính của tôi chỉ có thế, đã tìm tòi và sửa lại sau đó.

Tôi đăng bài Y tế, nhận được qua điện thư, có ý nhắc nhở người bịnh bên nhà và thân nhân chịu khó đưa phong bì khi phải
vào bệnh viện để bảo toàn sinh mạng như ông Huy Cường viết ở trên.

Anh Hoài cũng nhớ vậy giùm tôi nha.

thuykhanh
04-24-2014, 12:46 PM
Bài này là y tế,
bài tới là kiều lộ công chánh,
bài tới nữa là giáo dục học đường,
bài tới tới nữa là tôn giáo tín ngưỡng,
bài tới tới tới nữa là tài chính chìm nổi rút ruột
....
Chà, chị TK hát kiểu này phải cần hơn một năm họa may mới hết. :D

tk chào anh thầy,

Anh khỏe không? Mới xem lại Box, thấy là trong thời gian bị cancer, đã hát trên dưới 30 bài,
toàn là tự ráp không hà.
Cảm ơn anh đã chỉ bảo các bạn và tk, trực tiếp hay gián tiếp, vẽ và hát.

tk sẽ nghỉ hát một thời gian, mong anh giữ gìn sức khỏe, chúc anh vui nhiều!

thuykhanh
04-24-2014, 12:56 PM
.......

bo em thì chém rồi cú, vì chết rồi có cú cũng hong thấy đau

http://www.gifmix.net/3d-smileys/naughty-3d-smilies/0029.gifhttp://www.gifmix.net/3d-smileys/naughty-3d-smilies/0029.gif

hi chị Thụy Khanh, bác Hoài Vọng, anh 5
bo giỡn phá chút cho dui rồi ... chạy ... http://i284.photobucket.com/albums/ll1/mayvang_01/icons/thothot.gif



Chào Bo,

Ở nước XHCN, người ta mới làm khó dễ bịnh nhân, còn Bo được may mắn sống ở xứ sở văn minh, tự do
mà làm như vậy, chị sẽ nghỉ chơi với Bo liền, dù Bo có tài giỏi cách mấy.

Chúc Bo bình an, vui vẻ.

Tuấn Nguyễn
04-24-2014, 08:07 PM
Nhân vụ dịch sởi tràn lan tại VN khiến 119 trẻ tử vong. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu Bộ Y tế rút kinh nghiệm, bạn Phạm Nhật Hạ đã có câu bình luận rất thú vị trên Facebook BBC
"Ở VN có một thứ rút mãi không hết, đó là kinh nghiệm"

bonita
04-24-2014, 11:50 PM
Chào Bo,

Ở nước XHCN, người ta mới làm khó dễ bịnh nhân, còn Bo được may mắn sống ở xứ sở văn minh, tự do
mà làm như vậy, chị sẽ nghỉ chơi với Bo liền, dù Bo có tài giỏi cách mấy.

Chúc Bo bình an, vui vẻ.



hihihi,
khó mà ai hiểu được câu nói này của bo nếu không là người trong ngành,
trong tất cả các loại thuốc thì thuốc nào cũng có độc tính của nó - ít hay nhiều - thuốc chữa bệnh thì cũng có side effet của nó. phải không chị
người dược sĩ giỏi biết dùng thuốc ở đúng liều lượng để chữa bệnh mà side effet không nhiều.
người bác sĩ biết cứu người là người biết được cái giới hạn của sự sống và cái chết để đừng vượt qua đó.

bo không dám nhận mình có tài hay giỏi hơn ai, có nhiều người còn tài giỏi nhiều hơn bo
quan niệm của bo là quý sự sống của mỗi con người, bo không lấy tính mạng con người làm trò đùa với tử thần.

ở VN là một xứ nghèo, không phải là không có bác si giỏi; chỉ vì quá nghèo, vì cái đồng tiền miếng cơm manh áo mặc mỗi ngày nên con người thay đổi, có thể đánh đổi lương tâm của mình hay một mạng người vì mấy đồng tiền
cũng khó nói lắm. như những con chuột ở trong cùng một cái lồng, nếu không cho chúng ăn thì chúng cũng sẽ cắn xé ăn thịt nhau để sống.

cầu cho quê hương Việt Nam ngày mai tươi sáng
bo mến chúc chị luôn vui vẻ để chóng lành bệnh

@};- @};- @};-

thuykhanh
04-25-2014, 06:38 AM
Chào anh Tuấn, chào Bo và Phố:

Nhận được tấm hình này qua điện thư, tk dán lên đây để quí vị xem có gì lạ không nhé
tk xuống bếp hấp lại bánh bao, lo bữa sáng cho gia đình rồi mình nói chuyện sau, được không ạ :)



http://i.imgur.com/K2j5iFe.png

thuykhanh
04-25-2014, 08:11 AM
Coi bộ không quen ha, tk nói nghen

Xin chú ý, cô đứng bên trái, trong thư viết là BS. tk đề nghị mình gọi là chuyên viên y tế đi.

Cô ấy đang nghe mạch phổi cho người bịnh bằng ống nghe ( stethoscope) xem tiếng động trong phổi có bình thường không mà lại quên để 2 nhánh của ống nghe vào tai nên có lẽ... nghe không được.



http://i.imgur.com/voXfQx2.jpg


Chúc Phố, anh Tuấn và Bo cuối tuần an vui.:)

Triển
04-25-2014, 08:24 PM
Coi bộ không quen ha, tk nói nghen

Xin chú ý, cô đứng bên trái, trong thư viết là BS. tk đề nghị mình gọi là chuyên viên y tế đi.

Cô ấy đang nghe mạch phổi cho người bịnh bằng ống nghe ( stethoscope) xem tiếng động trong phổi có bình thường không mà lại quên để 2 nhánh của ống nghe vào tai nên có lẽ... nghe không được.

[/INDENT]

Chụp ảnh làm kiểng mà thiếu đạo diễn. hahahaha :D

thuykhanh
04-27-2014, 06:50 AM
Chào anh T., Bo, anh Tuấn, anh Hoài và Phố,

tk nhìn kỹ thì thấy chỉ một người có ống nghe. Theo lệ thường, y tá đo huyết áp ( blood pressure), nhịp tim đập ( pulse or heartbeat), oxygen, nhiệt độ của người bịnh trước rồi BS mới nghe mạch với ống nghe. Nếu thấy những số liệu trên bất thường thì BS mới đo lại.

Có lẽ cô bên trái quá bận nên trong lúc vội vàng đã quên đặt ống nghe vào tai gây nên một trận cười cho cộng đồng mạng qua FB, mà bạn trích gởi cho tk.