PDA

View Full Version : The Seasons



Pages : [1] 2 3 4 5 6 7 8 9

passenger
08-20-2016, 05:39 AM
1. Ngày:

Ngày bắt đầu bằng tiếng chim hót bên khung cửa sổ
Mùa hạ không còn bao lâu thời gian để kịp đốt cháy trái tim người
Mà người vẫn lặng thinh
Chừng như hai cái tai đã bị điếc
(hay cố tình giả vờ điếc?)

Are you still young enough, dear friend?
Does your heart still beat the same rhythm of pride?
Do you laugh or cry sometimes?
Are you still alive?

Khi tiếng chim ngừng hót khúc bình mình trong mảnh vườn kiều mỵ
Ngày vào đoạn kết

DzDz

passenger
08-20-2016, 06:32 AM
https://www.youtube.com/watch?v=RWwYNy1xJA8

passenger
08-21-2016, 04:25 AM
2. Đêm:

Cuộc chia tay không đẫm nước mắt vì trời không mưa
Giải khăn lụa vàng chanh (ngày để quên lại phía sau) hóa thân thành dòng sông trăng*
Và đêm là chiếc thuyền lướt rất êm trên sóng dịu dàng vỗ mạn

Thuyền chở theo âm ba tiếng cười nồng của người
Từ trong những bước ngày bộn bề đuổi theo chân phố hạ
Huyên náo khúc trần du ca*

Hãy thắp sáng những ngọn lantern sao lung linh*
Với chút lửa còn sót lại của mặt trời ngáp cơn buồn ngủ
Có giấc mơ nào tình cờ rơi xuống
Làm đầy lòng thuyền lặng lẽ của đêm trôi?

DzDz

passenger
08-21-2016, 02:08 PM
3. Bài thơ cho buổi chiều*

loang lổ vạt nắng rơi từng cụm
gió cũng buông từng đợt xuống vuông sân nhỏ
người đàn bà ngồi ru từng cơn hoang tưởng bằng tóc mình
áo băn khoăn trắng
chiều dấy lên mùi cỏ cuối hạ
mắt người đàn bà nhìn sang hàng rào trước mặt
con thỏ đen ngủ gật gù
buồn như cỏ úa
nắng - như một vết chém - vàng rực trên cái lưng cong
người đàn bà làm như đang đang hát khẽ rung đôi môi màu lá phong
thực ra đang cầu kinh giữa một khoảnh khắc chiêm bao ùa vỡ

chiều - như bao buổi chiều lung lẩy khác
nắng lô nhô lởm chởm trước khi tàn
người đàn bà của mùa thu ngồi một mình với con thỏ đen
làm như...đang hát

*from a mad poet

passenger
08-22-2016, 07:03 PM
https://www.youtube.com/watch?v=MDahvqW5ooY&index=21&list=PLFB7C1AAD022AF4 4B

passenger
08-23-2016, 04:32 AM
Mùa đi qua phố

Những mùa không có tuổi
Mùa vô tận của hoa thơm hương chữ/của lá biếc ý văn
Của sợi nắng hồng hôn buổi sáng/của vạt mưa tím ôm buổi chiều
Của giọt lệ trân châu dịu dàng rơi xuống biển/của tiếng cười trầm vỗ nhịp trên phím đá suy tư

Mùa của hạnh ngộ/tương phùng
Mùa của chia ly/giã biệt
Mùa của thương nhớ rượt đuổi lãng quên
Mùa của khởi đầu ơ thờ đi tìm chung cuộc

Ôi những mùa nâng niu/dỗi hờn/trăn trở
Đi qua & làm đầy đời phố...
(đôi khi khiến phố bị hiccups!)

Psr

passenger
08-24-2016, 06:24 PM
https://www.youtube.com/watch?v=NAsrpxxmzS0


If the wind would come to you
Accept the change it'd bring, just
Even if

passenger
08-27-2016, 07:30 AM
Em & Tôi

Em trở về từ nơi ấy với một túi icebox chứa đủ thứ thập cẩm linh tinh mà em nghĩ là tôi đang thèm và nhớ nhung...
Thực ra, thèm thì có thèm, nhưng nhớ nhung thì...I am missing something else - which - you can never buy & bring it back to me.
Xụ mặt, dỗi:"I did what I could. If you want something else, you should go and get it yourself!".
Thách thức "the coward rebel" inside me đấy!
Ừm, em không cần phải play the dare-game.
Rồi cũng sẽ có một ngày nào đó - (when any pathetic self-control lăn cổ ra ngủm củ tỏi) - I will go and get it - dù chỉ để losing it again sau đó.
Một chuyến bay dài gần hai tiếng đồng hồ thôi, có là bao thời gian, nhỉ?
Tôi không bị nghèo thêm vì airfare (đã có Travelocity) - cũng chẳng mất đi tí tẹo ngọc ngà châu báu nào - 'cause that something else's worth more than that.
- What the heck is worth more than that? Em càu nhàu.
Tôi nháy mắt trêu:
- My youth. My dream. My life. My world.
- Nói như hiện không còn thở.
- Thở không có nghĩa là còn tươi. Lan huệ sầu ai lan huệ héo / Lan huệ sầu đời trong héo ngoài tươi...*PD
- Háh, ngoài tươi là được rồi, chẳng ai nhìn thấy trong héo!
- But I do see.
- Then do something about it. You don't have to worry 'bout me anymore.
- I stopped worry about you a long time ago.
- Then why?
- It's an illed fate. Everything came too late in my life.
- Better late than never.
- Indeed. But lateness has its own impact. Mostly pains & sorrows.
- Then forget it. Who's gonna need more of those in this busy world? If you win, you win. And if you lose, you lose. Life's too short for laments.

Em thật sự đã trưởng thành cùng năm tháng.
Tôi hy vọng những gì em "comfort" tôi ngày hôm nay sẽ là một tấm shield vững chắc để bảo vệ em trên những bước đường đi tới phía trước.
Cho tới một mốc thời gian nào đó, people'd start to walk backward...
There's no more road to walk in front...
Except death.

Trong khi chờ đợi, thôi thì hãy cứ tạm nhai ngấu nghiến niềm vui với những nem nướng/nem chua em ân cần mang về từ Bistro B.
Tách café không đường thôi đành cứ để mặc người đăm chiêu nhìn, có khi ông trời cảm động chút tình cho mảnh hồn xưa dịu dàng chìm vào trong đó cùng nỗi tưởng tiếc khôn nguôi...
(nhưng nếu người chỉ ngồi nhìn mà không uống thì sẽ không bao giờ thẩm thấu được nó!)

Pink

passenger
08-27-2016, 08:34 AM
https://www.youtube.com/watch?v=vtqcbKOkcQw

passenger
08-30-2016, 05:21 AM
Fatigue

Căn phòng tím gợn mùi oải hương
Trang sách mở ru bầy chữ lười
Võng lụa chiều đong đưa khung cửa
Rèm gió lay nốt phong linh rời

Mắt lá biếc hôm qua còn xanh?
Môi hoa thắm hôm nay còn hồng?
Chân cỏ hạ ngón còn vương vấn?
Dấu tình xưa còn nỗi ngại ngần?

Mùa qua phố quên tên từ dạo
Con dế hờn quẩy gánh trường du
Ngọn pháo bông buông mình tử đạo
Mặc nhân duyên dậy sóng ba đào

Đoản thơ gọi hồn trên phiến giấy
Nghiên mực khô chờ giọt lệ sa
Em có về từ những mùa qua
Em có về trả nhịp tim ta?

Pink

passenger
09-02-2016, 06:49 AM
Truyện Cổ

- Ngày xưa, xưa ơi là xưa...Xưa như ngọn núi tuyết Hy Mã Lạp Sơn...Xưa như dòng sông Nile chảy ngang qua Ai Cập...Xưa như...
- Biết rồi - xưa. Rồi sao nữa?
- Có 7 chú lùn...
- Háh! Với nàng công chúa Snow White?
- Yup. Tên của 7 chú lùn là...
- Bashful, Doc, Dopey, Grumpy, Happy, Sleepy and Sneezy. Mỗi ngày, mỗi chú lùn xinh xẻo mang đến cho Snow White một niềm vui khác biệt. And she loves them all.
- Rồi một ngày kia, có chàng hoàng tử cỡi con bạch mã phóng ngang qua rừng thẳm...
- Khi Snow White bị poisoned vì miếng táo độc từ stepmother-the witch?
- Chàng hoàng tử gửi nụ hôn giải cứu trên môi nàng công chúa...
- Snow White tỉnh dậy và lặng lẽ bỏ đi tìm 7 chú lùn.
- Huh??? Why???
- Hết. Don't know why.

Thời gian trôi trôi...
Đôi tình nhân silly ngày xưa không còn ngồi kể truyện cổ cho nhau nghe.
Họ đã là "truyện cổ".
Don't know why either!

Pink

passenger
09-02-2016, 07:09 AM
https://www.youtube.com/watch?v=kdhTodxH7Gw

passenger
09-03-2016, 08:00 AM
Imminence

Lá đã lắc đầu vàng
Hoa đã thở dài héo
Những cánh bướm buồn bã bay đi không quay trở lại
Bầy ve sầu lặng lẽ nuốt ực khúc trường ca
Hạ tàn
Em có giữ cho trái tim mình chút lửa?

Buổi xuân về chực khua đôi chân sáo
Mà con sáo buồn nhớ miết một dòng sông
Sáo tưởng tiếc gì những phận bèo rong
Chừng xuân biếc ngỡ ngàng se vạt áo
Hoa đào rơi...Hoa đào rơi...
Bụi phấn hoa đào còn hồng môi em hôn?

Red birds
Xin đừng ríu rít hỏi mùa thu có đến
Đến hay đi - miên viễn thu vẫn ngát hồn thu
Vẫn rừng lá thu mưa ngập thềm rêu ngủ
Đợi đông phong đem trả lại một mùa thơ
Ơi em
Em có là ngọn gió?

Pink

passenger
09-03-2016, 11:17 AM
https://www.youtube.com/watch?v=OXXKP-Ip4z8
*From Sept-E to Nov-A with Oct-T in between, the passage evanesced.

Tháng chín em về tìm trăng
Trăng còn mải mê dấu hạ
Mười qua gió thu bỗng lạ
Chao vào mười một hồn trăng

passenger
09-04-2016, 06:38 PM
https://www.youtube.com/watch?v=dPmqEsChhi4
(https://www.youtube.com/watch?v=dPmqEsChhi4)

Sinno Me Merro * Otherwise I Die
(a bittersweet passage to Love)

My Love! My Love! My Love!
In your arms I forget every sorrow
Let me stay with you otherwise I die
I want to stay with you
Otherwise
I die

passenger
09-06-2016, 05:17 AM
Kiếp nay, kiếp nao...

Câu chuyện bắt đầu từ một tấm painting đã ố vàng mà NĐO không thể không tha về từ một rẻo đất xa xôi hẻo lánh & quanh năm ẩm ướt...*
A perfect B-present cho một con bé tóc nâu thích vẽ vời lăng quăng, ưa hỏi những câu hỏi lăng nhăng không đầu không đuôi và rất khoái chu cái mỏ cong cong gọi NĐO bằng "chú" - (dù cái khoảng cách thời gian giữa chú & cháu chỉ chừng độ dăm ba mùa lá đổ).

Bức canvas vẽ khuôn mặt xương xương của một cô gái nhỏ đội một vòng hoa tử đinh hương tím trên hai chiếc bím tóc đen, đôi mắt xanh thẫm màu biển động nhìn đăm đăm vào kẻ đối diện như thầm hỏi:"Có còn nhớ tôi không?".
Kẻ đối diện chau mày ngắm nghía một chặp rồi gật:"Yup, I think I know you!".

- Like it?
- Much. But why?
- Why bought it or why giving it to you?
- Both.
NĐO trầm ngâm ngó bức chân dung tơi tả rồi kể lại cho con bé tóc nâu nghe cái lý do how & why...

passenger
09-06-2016, 04:35 PM
https://www.youtube.com/watch?v=CWGP168suNI

passenger
09-09-2016, 05:22 AM
Anxiety

1.
Đi? Ở?
Bàn tay níu? Bàn tay buông?
Bờ vai xoay đi, sợi tóc còn vương lại
Giọt lệ chực rơi, khóe môi chợt nhếch nụ cười
Và em, sao em chỉ nhìn mà không nói?

2.
Chiếc cửa garage đóng xuống câm nín
Chiếc xe chạy đi rồi chiếc xe chạy về
Những blocks đường tròn xoe mắt lá
Nỗi ngạc nhiên vàng của déjà-vu
The thumb & the remote already did their jobs
Người bỗng cười vu vơ

3.
Xuân đổ vào hạ rừng lửa của red poppies
Rose, bees, butterflies, crickets
Rực cháy
Hồ nước nhẫn nại vạt sóng xanh bềnh bồng
Mơ thành Mr. handsome firefighter
Let them be, just
Water me instead!

4.
Coffee, orange juice, croissant
Ah, I want a green apple
Green as you, the frog!

Pink

passenger
09-11-2016, 11:27 AM
Tử Ngữ

Chiều nay - như mọi buổi chiều, dòng xe cộ lưu thông nườm nượp, triền đồi vàng khô cỏ cháy.
Con đường sõng xoài nằm im chịu đựng, hàng cây lặng yên rũ nhánh thẫn thờ - mùa hè nhiều nắng, nắng như thiêu.
Đã quen với hàng cọ một bên, hàng phong một bên, giải mây buồn thiu vì rừng bị cháy hàng loạt, không khí nặng nề, nặng nề hơn bao giờ, mây dầy đặc vì tro - tro từ những cánh rừng thông bạt ngàn xanh thẫm ngày xuân vài tháng trước.

Rừng đã cháy và rừng đã héo - em hãy ngủ đi
Rừng đã khô và rừng đã tàn - em hãy ngủ đi (TCS)

Và em phải ngủ thôi - em là chữ viết trên tờ giấy hoa tiên, em là nét mực bay bướm trên tờ giấy mỏng cánh gián, em là vần thơ nắn nót trên tập thơ đóng trang trọng bằng tay, em là chập chùng trang sách đưa bao người vào mộng. Em hãy ngủ đi. Rừng đã cháy.

Như lẽ tự nhiên, như điều tất yếu, vũ trụ không ngừng luân chuyển, ngay cả những chòm sao Tử Vi - Trường Sinh cũng khi vượng lúc suy, thì ngày em “chữ viết rồng bay phượng múa” tàn phai cũng phải đến. Hàng loạt máy vi tính, hàng triệu triệu bàn phím gõ ra đời mỗi ngày, thì lọ mực tím ngày xưa, cây bút parker ngày nọ, đến cây bút bic bây giờ cũng sầu héo dung nhan.

Mực pha bằng vài viên màu khô với nước sôi, chiết sang cái lọ có miệng rộng đủ cho ngòi bút chấm vào, xách toòng teng đi học. Cây bút là sự kết hợp hài hòa giữa quản bút bằng gỗ và những chiếc ngòi lá tre, ngòi bầu làm bằng thiết mỏng, có khuyết một lỗ nhỏ giữ mực, đủ cho mực len vào khe mỏng xuống giấy, dùng lâu ngày bị rỉ sét phải thay. Ngòi bút có tà, chỉ cần mài dũa hai bên nét chữ lại “phượng múa rồng bay”.
Quản bút tròn làm bằng gỗ thông, chuốt vừa tầm tay cầm, sơn đủ màu sắc, có khía đủ để kẹp chặt chiếc ngòi. Đôi khi quản bút bị hư không còn giữ chặt ngòi bút, chỉ cần vài sợi dây thun cột vội, cũng đủ thảo được bài thơ.

Tình giấy nồng nàn hương mực tím
Thấm ngất ngây lòng ai nhớ ai
Ngỏ lời sợ gió lùa bay mất
Ghi trên trang giấy, nhớ những ngày...

Viết xong dùng giấy chậm, thấm mực trên giấy sợ nhòe. Giấy thấm mực được gài vào một miếng gỗ hình cầu có núm để nắm, lăn tròn trên vần thơ vừa viết, vần thơ được in ngược vào trang giấy thấm. Bao câu thơ ghi trên giấy bị nhòe vì nước mắt đêm vu qui...

Hoa nở để rồi tàn
Trăng tròn để rồi khuyết
Bèo hợp để ly tan
Người gần để ly biệt

Đã thành kỷ vật - kỷ vật một thời giấy, bút, mực. Mực tím từ hai viên màu đỏ một viên màu xanh...

Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu thương
Anh pha mực cho vừa màu áo tím (Nguyên Sa)

Sang đến bút parker - màu mực đen hay xanh, đã được pha theo công thức hàng loạt, hết mực đi mua một bình, tự bơm vào bút . Chiếc bút có mạ vàng, thường là phần thưởng cho ngày thi đậu đệ thất, đệ tam. Cây bút có áo bằng len xinh xắn. Các anh thích dùng bút bi hơn, vì tiện, nhưng góc túi áo trắng hay bị dấu mực loang.

Rồi chẳng biết đến khi nào, chẳng cần đến bút, mười ngón múa như bay trên phím – chữ tuôn thành hàng trên màn ảnh sáng lóa trước mặt, chữ có nét tròn, chữ sắc cạnh, chữ thư họa, chữ hình chim, chữ hình lá, mực từ những ống bột, mực từ những luồng sáng, và in xuống giấy, những chồng giấy thật dầy. Ngón giữa thôi bị chai vì quản bút, những đầu ngón tay tà đi vì phím, sự chuyển đổi đồng bộ, nhịp nhàng.
Những bản thảo xa xưa viết tay gạch xóa - bản thảo bây giờ không còn, chỉ là những hồ sơ (file) vô cảm, một tích tắc vô tình chúng biến mất đi, không lưu lại chút gì thân thiết.
Quyển sách chứa những ngôn từ, thơ phú, tình yêu, mùi giấy mới nhạt nhòa, còn lại não nùng trắng tinh người đọc không hiểu điều gì còn đọng lại trong lòng giấy. Một tình yêu ép uổng chẳng hồn chẳng vía, giới thiệu em đến người đọc, mà em có còn nữa đâu? Có còn nữa đâu, giả dối nhìn nhau, khen nhau vẫn thế như thuở ban đầu, còn gì nữa đâu.

Có phải em đã ngủ yên khi rừng đã héo, từ ngày bàn tay không còn biết nâng niu bút mực, là ngày em tàn tạ dung nhan - chữ chết dần trên trang giấy mỏng, tình phai dần theo ngày tháng đong đưa.
Giới thiệu nhau chi nữa chỉ là thừa – nợ văn chương có lẽ vẫn theo nhau.
Để những cuối tuần, từng tựa sách ngồi im chờ đợi, tha thiết gặp tri kỷ đến cùng, ly nước lạnh, miếng bánh thơm, không cần nhiều lời giới thiệu, chẳng cần lời ngỏ dài dòng, sách là sách, âm thầm chứa bao thương yêu giận ghét, bao nhánh đời gom lại thành sông – dòng sông êm đềm dù em diễn tả bao tang thương mất mát, dù em than khóc phận số không may.
Nào là ngày nhà tan nước mất, nào là khi vận số Thúy Kiều, những mua bán đau lòng trinh tiết, mảnh gương soi thiếu phụ nuôi chồng. Ngập ngừng đi ở bao nỗi tả tơi, những dòng tơ thả tung không nơi đến.
Đến khi em bật máu thổn thức sự lạm dụng nham nhở, vì không cần mực chẳng cần quản bút, những trang đầy chữ chen chúc hớ hênh.

Em ơi! Rừng đã cháy và rừng đã tàn, em hãy ngủ đi...

Còn hành hạ nhau biết đến bao giờ, ta ngồi khẩy phím khóc ngày đang sang.

Ngô Đồng

passenger
09-11-2016, 05:09 PM
https://www.youtube.com/watch?v=jZrzGGk6X2M

*For my adorable Jk.

passenger
09-14-2016, 05:16 AM
AdaMancY*
(https://www.youtube.com/watch?v=IbHSBcFV5mM)
Cái Thu đang nheo nhéo đòi về mà cái Hạ cứ ngấm nguýt vùng vằng chưa chịu bỏ đi...

Lá đã vàng lắm rồi trên cây cao
Nắng đã dịu lắm rồi trên cỏ thấp
Trăng sắp chín chờ khoe khuôn ngà đầy đặn
Gió sắp nẫu chờ phà hơi thổi rụng những vì sao
Mà sao em vẫn chưa chịu đi/em vẫn chưa chịu đi?

Nghìn nụ môi thơm hồng nhung chưa kịp hôn
Triệu mắt lá xanh đăm đắm chưa kịp nhìn
Khối lửa giận hờn âm ỉ
Cuộc hỏa thiêu thăng hóa chưa kịp cháy bùng
Làm sao rời bỏ? Đành sao rời bỏ?

Ngoan nào - đa đoan hạ hồng
Khi từng cánh bướm đã ơ thờ bay đi
Khi dàn giao hưởng ve sầu đã im hơi lặng tiếng
Cỏ đòi úa
Lá đòi rơi
Hoa đòi héo
Nắng đòi tàn
Lửa dù nồng không đốt nổi mùa sang

Stubborn summer!
You tell her, smart human!
And thanks!

Psr

passenger
09-14-2016, 05:11 PM
https://www.youtube.com/watch?v=GsSgPxsMiuE

passenger
09-15-2016, 04:57 PM
https://www.youtube.com/watch?v=3dRRd63ujJw

passenger
09-16-2016, 04:49 PM
https://www.youtube.com/watch?v=NrgcRvBJYBE


The smell of years gone by
Those can knock at your door
An infinity of destinies
We suggest one, but can we keep it?
The wind will take it away

passenger
09-17-2016, 04:41 PM
Gái Bắc* (https://www.youtube.com/watch?v=r06agoVH0LY)

Em nhớ giữ tánh tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ khiêm nhường nhưng thâm ý khoe khoang
Nhớ duyên dáng ngây thơ mà xảo quyệt
Ta cố dặn dò lòng nên tha thiết
Nên dễ dàng tin tưởng chuyện vu vơ
Nên yêu đương bằng gương mặt khờ khờ
Nên hùng hổ để đợi giờ thua thiệt
Hay tin em vừa thi rớt luật
Môi trâm anh tàn héo nụ xa vời
Mắt công nương thầm khép mộng chân trời
Ôi tội nghiệp lần dầu em thất vọng
(dù thật vậy cũng đáng đời em lắm)
Rớt di Duyên rớt để thương người
Ta thằng mang hận tú tài đôi
Tâm sự buồn không biết tìm ai kể lể
Chí lớn thôi đành cam rớt lệ
Ngày ta buồn thần thánh cũng thôi linh
Nếu vì em mà ta phải điên tình
Cơn giận dữ đã tột cùng mê muội
Thì đừng sợ Duyên ơi thiên tài yếu duối
Ta tre khô mối mọt ăn luồn
Dễ gãy dòn tơi tả miếng xương
Khi tàn bạo xiết cổ người yêu dấu
Em chằng bao giờ rung động cũ
Ta quanh năm nghiệt ngã với tình sầu
Để trở về như một con sâu
Lê thân mỏng qua các tàng cây rậm
Nuôi hy vọng sau ngày mưa nắng lậm
Lá xanh em chưa vết lở loang nào
Để ta thành thi sĩ nhất loài sâu
Nhìn lá nõn tiếc thèm đâu dám cắn
Nếu vì em mà thiên tài chán sống
Thì cũng vì em ta ngại bước xa đời

Nguyễn Tất Nhiên*
( (https://www.youtube.com/watch?v=MI9ZPEMhdu4)1952-1992)

passenger
09-18-2016, 11:12 AM
https://www.youtube.com/watch?v=0hioSkZbG0M

passenger
09-19-2016, 05:03 AM
https://www.youtube.com/watch?v=3Wr6Ns6d4Dk&list=PL18dUd7SBXPXbaqx2UIpBdaS EYXDw0QFi&index=26

Be you. Simply you. No one else.

passenger
09-20-2016, 06:56 PM
https://www.youtube.com/watch?v=BfQndM7SAyc

*For my forever Stranger!

passenger
09-22-2016, 05:18 AM
https://www.youtube.com/watch?v=Q8AN0jWNrJA

*For the Love of Autumn in You!

passenger
09-23-2016, 05:41 PM
Party of the Fall

1. Poetry:

Autumn is like an old book
Marred spines turn mean yellow
Staples rust red-orange

Every stained page is stressed
By a splat of color
Rough-red
Like an old tavern

We become hungry birds
And prepare for fall
Shape and shadow are candied citron

As lanterns turn bitter yellow
Autumn is a red fox
A goblet filled with dark wine
A hot chilli pepper with smoky eyes

Pressed leaves take in the colors
Of seafood paella and saffron*
These leaves are like death
Climaxing with a smile

Autumn
Her dress is a net of mussels
Dark shelled, it covers up
Summer’s weather beaten body

So pull out your boots
And stand on an aged wood floor
Like an evergreen

Autumn - Written by Mary Hamrick

2. Food:



https://www.youtube.com/watch?v=d9S2xMt5Mcc

...and brave...and strong...
let us go to the messy kitchen
...and laugh...and cook...
the delicious autumn colored paella*
for our consistent fall

Pink

passenger
09-24-2016, 06:55 AM
The big breakfast

Gã cao chừng 4 đốt ngón tay, mặc áo màu xanh úa của cỏ hạ ngã vào thu, chiếc khăn quàng cổ phơn phớt ánh da cam của mặt trời còn ngái ngủ.
Không biết gã đã nhảy lên chiếc bàn floral iron bên hồ nước từ bao giờ - có lẽ từ trong đêm chăng - và gã đang trầm tư chắp tay mải miết cầu nguyện.

Hỏi:"What are you praying for?"
Không trả lời.
Hỏi tiếp:"Where is your mate?"
Cặp mắt kiếng đen nghếch nghếch lên nhìn trời như thầm bảo:"That's what I am asking the one up there, duh!"
Lại hỏi:"Want to do some breafast?"
Lần này thì hết còn giả vờ tư lự nhé...
Tiếng gió rít qua kẽ dzăng nghe bắt dzợn:
- Bộ không thấy người ta đang bận cầu nguyện à? My breakfast is not the same as your breakfast.
- What's different?
- Yours is bread, coffee and fruit. Mine is the whole feast of a lover.

Ah, thì ra không phải là gã mà là ả!
Hèn chi giải lụa vương trên ngực áo lóng lánh ngọn lửa orange.
Ả chừng như đang đói.
Ả đang cầu nguyện thượng đế làm ơn làm phước ban cho một big breakfast để thỏa mãn tâng tiu cuộc sống còn.
Mà cái gã beloved mating food ấy chẳng biết đang đi lạc nơi đâu không chịu quay về làm của lễ tế ả thần linh đang đói khát...Cbn!!

- Hử, thị human nói cái gì?
- Mắng cái gã bạc tình lang ấy giùm cho ả đó!
- Which one?
- Ơ hay, không phải ả đang chờ cái gã green coat của mùa thu năm trước đó sao?
- Xời, từ đó đến nay tôi đã xơi không biết bao nhiêu là big breakfast dzồi. Hello, my name is Queen P-mantis!

Ngọn lửa của niềm tự hào/kiêu hãnh rực cháy trên giải khăn lụa...
Bỗng dưng cũng muốn bắt chước cái ả mặt dầy ni để have a very big breakfast với một gã ve sầu!
Nuốt vào tim khúc tình ca rộn ràng mùa hạ...
Gom chút lửa nồng nàn sưởi ấm cho buốt giá mùa đông...

- Ơ, thế còn em - cái thu vừa mới đến?
- Em hả? Tôi không muốn ăn em. Em là mắt nhớ. Em là môi thương. Em là vai trăm năm ngọt. Em là ngực thiên thu tình. Tôi chỉ muốn mãi mãi ôm em.

Nàng thu yêu kiều của tôi nghiêng đầu mỉm cười...
Ôi nụ cười của từng môi lá đỏ rơi rơi...

Pink

passenger
09-25-2016, 06:32 AM
https://www.youtube.com/watch?v=W_qzUxpRKbs

passenger
09-26-2016, 05:07 AM
lá thu

từ khung cửa mùa thu miên viễn
cánh lá rơi xuống cuộc đời
chênh vênh ngọn sầu cỏ úa
cơn gió nào thổi ngược phiến rong chơi

dòng sông cuốn trôi thuyền lá
ngậm ngùi lỡ vạn bến qua
chạm thân xót xa ghềnh đá
dập vùi kiếp nạn biển hoa

hỏi núi già đã mấy ngàn năm say ngủ
bạc đầu mây sóng vỗ
tiếng hú chon von nẻo mòn thiên cổ
gọi hồn lá rũ đọt tiêu sơ

rồi cũng tan vào thinh lặng
hư không lá đổ về mùa
khung cửa thu vờn cánh khép
vun đời phấn bụi long đong

pdz

passenger
09-27-2016, 04:50 AM
Em!

Đôi khi em là tiếng cười
Đôi khi em là giọt lệ
Em là ánh triêu dương diễm tuyệt khi ngày lên
Em là màu ráng đỏ kiều mị khi chiều xuống
Là âm ba khúc nhạc thênh thang sự sống
Là sắc màu bát ngát bức tranh đời người
Em khởi sinh và em hủy diệt
Em tạo ra/làm đầy/kẻ lạ
Em là thần linh/iêu tinh và cũng là mối oan gia nghiệp chướng
Mà ta phải cắn răng trả
Cho đến hơi thở cuối

Oh, xin em đừng hứ!
Vì khi em chu mỏ hứ như thế
Trái tim ta lại muốn
Hư!

Thật ra
Em là ai?

Pink

passenger
09-27-2016, 04:00 PM
https://www.youtube.com/watch?v=S6FqVms_An4


She
Didier Barbelivien

She has skin the color of the sun
She has the mean secret of the bees
She knows how to make children
It is a white plane in the sky
It has already burned its wings
She was born in a hurricane

She, I crunched like an apple
She does not want to talk to anyone
She, the ocean eyes
She, half and half Rome/Venice
She already loved by men
She has the heart like a diamond

She, it is a wolf, a turtledove
This is an amazing animal
She half velvet, half lace
Always cruel yet
This is a lady-lady she
It's a woman just

She, I know those straw hats
She grew up in the countryside
She smiles of these people
She, in all these parties in town
It has the feel and style
She does all that naturally

She, it is a wolf, a turtledove
This is an amazing animal
She half velvet, half lace
Always cruel yet
This is a lady-lady she
It's a woman just

She has skin the color of the sun
She tears the taste of honey
She cries as crying children
It is the most violent poems
She is not afraid to say "I love you"
She makes love exclusively

It is a wolf, a turtledove
This is an amazing animal
She half velvet, half lace
Always cruel yet
This is a lady-lady she
It's a woman just

passenger
09-29-2016, 07:06 PM
https://www.youtube.com/watch?v=9CPDhCW2g2M

passenger
10-02-2016, 03:19 AM
https://www.youtube.com/watch?v=GLT_ysM2GgM


You are spring, I am autumn
Your heart takes, mine gives
And my track's already beaten

As our love cannot live
Better to close the book
Instead of burning it

Mourir d'aimer

passenger
10-04-2016, 04:57 AM
https://www.youtube.com/watch?v=Al-ESH-XfQc

passenger
10-05-2016, 05:01 AM
Windows

Quán chiều thứ hai khá đông khách không như mọi lần.
P. cười tươi như nắng cuối hạ rực rỡ ở bên ngoài, bảo:"Sẽ phải chờ hơi lâu đấy!"
Hỏi:"Lâu là bao lâu?"
Nháy:"20 minutes instead of ten."
Không sao, chờ thì chờ, isn't it my boring fate?
Seems like there's nothing else for me to do in the evening/night except waiting...
For Mr. Sandman to come* (https://www.youtube.com/watch?v=VNUgsbKisp8)

- Lần sau nhớ gọi order trước thì đỡ phải chờ.
P. có vẻ áy náy khi mang đến cho tôi một ly trà chanh - courtesy của quán dành riêng cho khách quen/người cũ giỏi đợi & good at chờ.
Nhạc êm êm khúc giao hưởng Bach.
Mười mấy cái đầu bập bềnh trôi trôi.
Ai ăn cứ lặng lẽ ăn.
Ai chờ cứ lặng lẽ chờ.
Như thể tất cả đều bị câm & điếc.
And I love that.

Có một chàng trai & một cô gái trẻ - có lẽ là sinh viên đến từ College of Arts - đang bận rộn với những đầu ngón tay gõ nhịp trên iphone trong khi chờ đợi.
Họ thật đang lãng phí những phút giây còn được bên nhau.
Có thể vì họ còn quá trẻ nên thời gian không khiến họ quan tâm.
Đời còn mênh mông bát ngát ở phía trước mặt.

Dăm ba ông/bà cụ non khác cũng đang dí mắt kính cận vào ipad.
Ôi những đôi mắt to to với rèm mi cong cong xinh xinh thế...
7 tuổi đeo mắt kiếng. 16 trăng tròn mang contact lens. 30 gom B. Franklins đi laser-surge mong nhìn cuộc đời cho rõ nét - những Net không thể thiếu trong thế giới hiện đại đã góp phần không nhỏ cho knowledge & blindness. Chỉ béo cho mấy ông MD/PhD - who are pschyatrists & eye doctors.
Một window này được mở ra, một window khác phải khép lại.
Âu đó cũng là cái giá phải trả cho cuộc trường chinh evolution.
Cho tới khi mỗi một mảnh người biến thành từng cái vỏ ốc óng ánh vân vân nằm băn khoăn trên cát ẩm.
What's inside of it?
Another opened window, perhaps...
To the sea.

Pink

passenger
10-06-2016, 04:03 PM
https://www.youtube.com/watch?v=JaPks5j86l8

passenger
10-07-2016, 02:09 PM
https://www.youtube.com/watch?v=yGcwvd0yaxM

passenger
10-08-2016, 06:01 AM
Khúc Banka mùa Thu*

Có những cuốn sách đọc xong, bâng khuâng trăn trở đôi chút - rồi quên.
Mười năm...Hai mươi năm. Ba mươi năm...
Rồi bất chợt một ngảy/một mùa/một khoảng thời gian nào đó, những nhân vật mê đắm từ một trong những cuốn sách cũ ùa ra như sóng biển ào ạt mở cuộc xâm lăng trên bãi cát ký ức vàng ong - quăng quật /ướt/hân hoan/thẩm thấu /hồi sinh. Chừng như đã là một phơi bày định mệnh mà lại không nhìn ra qua lăng kính hồng mùa xuân tuổi trẻ. Nhưng nếu nhìn ra thì sao, có thể thay đổi được gì không một khi nó đã là định mệnh?
Well, the sad ending of a tricky fate could be changed, at least.
For the sake of that innocent child.
For the sake of that forbidden love.
Instead of a tearing Elegy.
Forever falling...

E#1:

Tiếng cười sắc lẻm của người phụ nữ ngột ngạt son phấn lồng lộng đuổi theo tôi cho mãi đến tận công viên - nơi tôi vẫn thường hay cắp nách cuốn sách cũ lục tìm chỗ ẩn núp sau một lùm cây quanh năm lá đỏ.
Tôi không thích người phụ nữ đó. Bà ta tô đôi môi mỏng bằng một thỏi son đỏ rực. Lá đỏ, tôi yêu. Môi đỏ khiến tôi luôn hình dung ra hình ảnh một con ma cà rồng vừa đi hút máu ve. Bà ta là con ma cà rồng ồn ào nhất trong đám ma cà rồng thập thành của cha tôi. Ông ưa chuộng loại phụ nữ đó. Sòng phẳng. Chóng vánh. Không mắc míu, ràng buộc. Thích thì đến. Không thích nữa thì ngoảnh mặt. Tội nghiệp mẹ tôi đã không thể tự cưỡng ép sự hóa thân. Vì thế nên bà đành phải để thượng đế chạnh lòng hóa kiếp.
Năm tôi 12 tuổi, tôi đã từng oán mẹ tôi quay quắt vì bà đã không chiu nán lại làm người phụ nữ đầu tiên chỉ dẫn cho tôi cách thức băng bó vết thương đầy đọa đầu đời. Tôi phải lăng xăng chạy đi học lóm từ lũ bạn gái còn mẹ cùng lớp để tự chăm sóc. Có tháng tôi nổi khùng ở nhà suốt một tuần lễ cáo ốm. Cha tôi phải tát tôi vài cái như trời giáng để tống tôi trở lại trường học.
3 năm sau, tôi oán mẹ tôi thêm một trận nữa khi thằng bạn trai cao hơn tôi nửa cái đầu cho tôi đi chuyến tàu suốt để bương bả rượt theo con đầm Violin trong Musique Club. Hắn chê tôi chỉ biết viết nhảm và vẽ bậy. Tôi giẫy đành đạch. Tôi làm xiếc lăn cù mèo từ trên chiếc giường chân cao xuống mặt sàn gỗ. Tôi gào mẹ tôi suốt 2 đêm thức trắng cùng với 3 ngày hùng hục uống lén cà phê không đường của cha tôi thay cho cơm canh. Rồi cũng xong. Từ đó, tôi đâm ra ghiền cà phê.
Tôi ngừng cơn oán mẹ khi những con ma cà rồng của cha tôi bắt đầu xuất hiện trong căn nhà cổ mục nát. Những con ma luôn tìm cách đuổi tôi ra đường bằng những tiếng hú, tiếng cười bén ngót. Từ đó tôi đâm ra nghiện lang thang.
Một chiều lang thang, tôi đi lạc vào một quán cà phê nhỏ nằm cheo leo cạnh ven rừng phong ngập lá đỏ...

E#2:

Tôi tưởng tôi đi lạc. Nhưng. Không phải.
Chỉ là lang thang chân mỏi, con sâu cà phê bắt đầu lăn tăn khuấy phá.
Tôi cần một tách cà phê nóng. Và một điếu thuốc.
Ah, cigarettes!
Gã đàn ông đứng tuổi tôi gọi bằng chú đã dạy hư tôi.
Gã bảo hút thuốc sẽ viết được nhiều điều kỳ thú/không nhảm.
Gã làm chủ bút cho một tập san phụ nữ khá đắt khách nên tôi nghĩ tôi phải tin lời gã.
Tôi cần món tiền nhuận bút hàng tuần từ gã để tiếp tục cuộc lang thang/cà phê/thuốc lá/viết nhảm.
Dĩ nhiên tôi chỉ dám ngông nghênh mỗi khi lông bông ngoài đường.
Cha tôi dù sống một cuộc sống bừa bãi với đám ma cà rồng đêm, nhưng ông lại không hút thuốc.
Có thể ông hút thứ khác có hiệu lực mạnh mẽ hơn mà tôi chưa biết.
Tạm thời thì chuyện tôi tập tành nhả khói để vẽ vời/tìm tòi ngôn ngữ vẫn là chuyện cần phải giữ kín giữa tôi và cái thế giới ồn ào náo loạn của cha tôi.
Đôi bàn tay thô nhám với những cái tát choáng váng đã là một ám ảnh chẳng chút ngọt ngào.
Cha tôi không phải là một người đàn ông vũ phu đối với đàn bà nhưng ông luôn thưởng thức những cái tát trên má tôi.
Có thể vì tôi không phải là đàn bà...
Những người đàn bà mà ông không thể thiếu trong cuộc sống.
Dù sao, tôi vẫn không ghét cha tôi như cái đầu tôi muốn.
Vì nếu tôi thật sự ghét ông, tôi sẽ phải dọn ra khỏi mái nhà mục nát của ông.
Và tôi thì chưa kiếm ra đủ tiền để thực hiện điều đó.

...to be continued...

passenger
10-09-2016, 07:42 AM
E#3:

Mùa thu bắt đầu bằng những cánh cổng trường hí hửng ngoác mồm ra cười và bầy học sinh tung tăng phe phẩy những cánh áo bướm trắng lượn tìm từng đóa hoa chữ mê hoặc để góp phần làm viêm khoảnh vườn não bộ.
Mùa thu cũng bắt đầu bằng những lễ hội lang tang linh tinh trong thị trấn ngập ngụa sắc màu của lá chín cây, của bắp vểnh râu cáo, của pumpkin phúng phính đôi má giữa độ thì...
Đám Arts Club 5 đứa chúng tôi cũng giăng một cái lều nhỏ mang hình & màu sắc rainbow trong khu hội chợ Oktoberfest để bán tranh gây quỹ. Những tấm canvas đủ kích thước sơn phết cảnh mùa thu, hội mùa cùng những sản phẩm thu hoạch có liên quan dính líu đến đời sống dân dã đặc sệt chất country. Lẫn lộn trong đám tranh ắt phải có đó là bộ tranh thời đại loạn xạ đường ngang nẻo dọc mà chúng tôi rất lấy làm tự hào đặt tên cho chúng là "The collection of Entangled Passages".
Có một madam đầu đội mũ rơm đính hoa lilac đi ngang qua rồi ngừng lại ngắm nghía một chặp và hỏi:
- Liệu chúng có dẫn dắt tới thiên đàng không?
Một tên bạn cao lêu nghêu trong nhóm trả lời:
- Nếu bà muốn tới thiên đàng, chúng sẽ dắt tới thiên đàng. Nếu bà muốn xuống thăm địa ngục, chúng sẽ đưa ngay tới địa ngục. Tùy nơi mà bà muốn đến. Mam, it's your own will!
Mam cười có vẻ thú vị. Thế là một passages được lăng xăng gói gấm và trân trọng bỏ vào một trash bag màu cam có in hình pumpkin cho mam xách. Cầu mong mam sẽ không đổi ý mang nó trả lại để lấy tiền mua beer trước khi ngày hội kết thúc. Giá tiền bán cái passages chỉ vừa đủ cho Club chúng tôi trả tiền thuê chỗ dựng lều. Cần phải tống khứ thêm vài cái passages loạn xạ khác thì chúng tôi mới có dư chút đỉnh để kéo nhau ra quán cà phê ven rừng phong tán dóc, cãi cọ, lên chương trình cho ngày hội Halloween cuối tháng.
- Mình sẽ vẽ đủ loại mask để bán vào dịp Halloween nhé?. Jacko đề nghị.
Jacko là nickname của tên bạn cao lêu nghêu đã bán được một passages cho mam. Hắn là big fan của Jack Skellington, the Pumpkin King trong "Nightmare before Christmas" movie. SuSu tán thành ngay vì cô nàng luôn đắm đuối với mối tình tuyệt vọng của "The Phantom of the Opera". Tôi thích Casper McFadden hơn vì đó là một con ma bé bỏng, so cute & very friendly. Tôi là đứa vốn ưa chuộng tất cả những thứ gì bé bỏng - things, pets hay human (human ở đây mang nghĩa nho nhỏ thôi - là babies ấy - not mars!). Tony goes for Mr. Bugaboo, he rất khoái dọa con nít, esp. cái lũ con nít 6 đứa ranh mãnh trong gia đình him mà he là anh cả. Người cuối cùng trong nhóm là Mike the mighty, he definitely falls for Mag Mar Tun Doh Weg, King of the Giants.

Cuộc bàn cãi đang rôm rả cùng với cà phê, bánh ngọt, hạt bí ngô thì bà ta xuất hiện.
Khung cửa quán rực nắng thu vàng từa tựa một vầng hào quang óng ánh bao quanh tấm thân thanh mảnh đẹp nguy nga tráng lệ như một bức tranh cổ.
Cả bọn trố mắt sững sờ ngó...
Những cái mỏ đang lép nhép bỗng dưng ngừng chuyển động...

Who is this autumn beauty?



https://www.youtube.com/watch?v=_iq43Vs8CEw

Autumn Song
Chanson d'automne - Paul Verlaine
Léo Ferré

The long sobs. Of the violins. Of autumn. Hurt my heart. With a monotonous. Languor.
All suffocating. And pale, when. The time comes.
I remember. The ancient days. And I cry.
And I leave. Into the bad wind. Carrying me. Within, beyond. Very much like. The fallen leaf.

...to be continued...

passenger
10-10-2016, 05:14 AM
https://www.youtube.com/watch?v=dX5QNZtQXX4

A Toast to KAAEJs Family!
May the Joy of Love & Life always be with you.

passenger
10-10-2016, 05:35 PM
https://www.youtube.com/watch?v=ZovFPyzemms

passenger
10-11-2016, 05:17 AM
E#4:

Khi tôi trở về nhà từ quán Red Cloud, trời đã sập tối.
Gió thổi hiu hiu dịu dàng làm những sợi tóc con trên gáy bỗng cựa quậy giật mình.
Đám ma cà rồng đêm đã bắt đầu nhảy múa huyên thuyên trong căn phòng khách sũng âm thanh.Tôi đẩy cánh cửa sắt nhỏ bên hông nhà, đi vòng qua mảnh vườn âm u để leo lên chiếc thang gỗ sắp mục và chui vào tầng tháp của mình.
Khung cửa sổ lúc nào cũng được mở toang, ngày cũng như đêm. Cha tôi đã nhiều lần gọi tôi là "lil' thief" vì cái thói quen bất trị này. Sau vài cái bạt tai không đem lại hiệu quả, ông đành mặc xác tên trộm nhỏ leo ra leo vào căn phòng xám trống không chẳng có gì để trộm - ngoài cái giường ngủ. Ông trù thế nào cũng có ngày lil' thief sẽ bị té gãy cổ.
Hai bàn chân tôi rất mỏi, những ngón chân ốm lì lợm không chịu duỗi ra sau một ngày lê lết khiến tôi suýt chúi nhủi khi bước vào cái bathtub đang phà hơi nóng. Tôi xịt vào bồn nước nhiều giọt gel mùi bạc hà. Nghe lũ bạn kháo nhau là mint sẽ giúp cho những sợi gân co được "thiền" và "giải thoát". Thiền sounds good but "giải thoát" thì phải figure out xem sẽ được giải thoát từ cái gì. Life hả? Oh, con dzun dẫu bị xéo quằn vẫn cứ muốn sống như thường hà huống chi human tôi. Sống vẫn có lý hơn là ngủm củ tỏi chứ, phải không? Cha tôi sẽ buồn phát ngấy nếu ngày qua ngày không còn tôi chọc cho ông nổi cơn điên. Tôi cũng sẽ rất buồn bã ở cái thế giới không có ông hiện diện để tôi miệt mài trêu ghẹo. Oan gia, nhỉ?
Jacko gọi, hỏi tôi đang làm gì. Tôi hỏi lại hắn:"Chứ zoo đang làm gì?". Hắn nói hắn đang cố phác thảo lại khuôn mặt đầy bóng tối của người thiếu phụ trung niên trong quán cà phê buổi chiều - mà không thể.
- Chừng như cái bóng tối quá tương phản với tấm nhan sắc rực rỡ của bà ta khiến meself bị confused. I can't catch and pull out the essence of its soul. How does your brain work?
- I don't plan to draw her.
- Why not? It's a rare beauty. And strange. I do want to paint her portrait for the next contest in winter break.
- I thought zoo only fond of Sally plus Zero's beauty type. Am I wrong?
- Mostly but not this time. That shadowed face haunts my brain. Help!
We are close friends cho nên tôi phải miễn cưỡng giúp hắn bằng cách mô tả lại một cách tỉ mỉ những đường nét sương khói của người đàn bà xa lạ, qua sự nhìn & sự exaggerating của my own, of course!
We are close friends nên dĩ nhiên tôi phải giúp hắn kẻo hắn sẽ hóa rồ ngồi tịt ở nhà bỏ bê những cuộc lang thang của nhóm cho tới khi hoàn tất điều mà hắn muốn.
Để xem Jacko sẽ thu hoạch được bao nhiêu cái trứng robins từ cái tổ bện bằng silly words của tôi.
Nếu hắn vẫn catch nothing, có lẽ chúng tôi phải chịu khó chạy đi tìm hiểu gốc gác và nơi chốn cư ngụ của that fall beauty.
We're all falling for her powerful embrace.

...to be continued...

passenger
10-11-2016, 05:25 PM
https://www.youtube.com/watch?v=t8Lb14kRRBc

passenger
10-12-2016, 07:39 PM
https://www.youtube.com/watch?v=bIUhQ8-z28E

passenger
10-14-2016, 11:19 AM
E#5:

Cái vùng đất tuy bé bằng cái lỗ mũi mèo trên world map nhưng cũng bày đặt xăng xái chia năm xẻ bảy thành nhiều "tô giới", mỗi tô giới có mớ dây mơ rễ má khác nhau và full of crappy fairytales. Ngày mưa thuận gió hòa thì "we are the world/we are the hope". Ngày gió mưa quăng quật, mùa màng thất thoát thì "who are you?where do you chui ra from?what are you doing here?". Con người chừng như cũng bắt chước theo thời tiết - lúc nắng lúc mưa, lúc xuân phơi phới tình nồng, lúc đông lạnh ngơ lạnh ngắt như cái freezer ngoài garage chứa đủ loại thực phẩm khuân về từ những buổi chợ on sale nhìn bắt ớn!

"Tô giới" nơi tôi lông bông là chỗ trú ngụ của thập cẩm ngũ tạng, hầm bà lằng xáng cấu - người có, thú có, ma có, aliens cũng có luôn. Ở nhà người, ăn cơm thú, mặc áo ma, cà kê dê ngỗng/khoác vai bá cổ với aliens - sometimes fall in love (or lust?) with them then wish to strangle their necks later. Love & hatred, it's just a swinging mood between the different weathered atmosphere of passing through seasons. And I thrill of it. Somehow, in a way, it keeps you stay awake & active (sane or insane). It would never let you forget, that - you, the only fencer who can fight and protect whatever you do treasure of or believe in. Everyone has one's own spirited territory which could never be invaded by force involuntarily. Nhưng đó là chuyện much later could happen một khi tôi bắt buộc sẽ phải trở thành một lão bà bà lụm cụm chống gậy dò dẫm "đường em đi" nếu trái tim héo vẫn còn vơ vẩn cái khát vọng lang thang. Anyway, ngày ấy vẫn còn xa lắm và nó ít khi có cơ hội quấy nhiễu cái đầu lung tung của tôi. Biết đâu tôi sẽ chẳng bao giờ được dzà?! Biết đâu tôi lại chẳng là kẻ sẽ từ giã cuộc chơi ở cái tuổi hồng xuân thắm như mẹ của tôi thuở ấy?!

Bây giờ thì ba hoa chích chòe tí về Madame Bếp nhà tôi. She is a rare beauty too - in her specific skilled language. She là người cùng xứ sở với mẹ tôi, kết nghĩa chị em họ Hồng Bàng với mẹ tôi sau cuộc tản cư, chưa bao giờ lập gia đình và luôn tuyên bố sẽ vô chùa làm mụ vãi quét lá mùa thu rơi nếu như cha tôi không còn muốn thưởng thức những món ăn dân dã quê hương thuần túy mà she đã bỏ công nấu nướng. She definitely "who cares" tới my wantings vì tôi không phải là người ký check trả tiền service mỗi tháng. Mà tôi cũng ít khi ăn uống tại nhà ngoại trừ lúc túi rỗng cho nên miễn bàn. Hmm, bà ta mà vô chùa làm vãi thì thập phương bá tánh sẽ bỏ chạy hết với cái miệng ưa nagging không kiêng dè trời đất. Tôi có bị bà tấn công không hả? Xời, of course, tôi không phải là Mrs. Đất cũng chẳng phải là Mr. Trời, làm sao tránh khỏi! Nhưng như tôi đã nói, I am a good fencer, not so good-good but good enough to let her lải nhải biến thành những lời của gió...Carry them off/carry them out...Blow them to the mountain then give them to the clouds....

- Mẹ cô mà còn sống thì bà sẽ rất thất vọng với cô đấy!
Madame Bếp thường hét toáng lên như còi xe cứu hỏa mỗi khi tôi chẳng may bị bà bắt gặp leo ra leo vào cái tổ con chuồn chuồn của mình. Tôi luôn giả điếc mặc kệ cho bà hét vì nếu tôi không mặc kệ, bà sẽ làm gieo từ chối đổ bánh xèo hay chiên chả giò cho tôi thết đãi lũ bạn Arts Club vào những weekend mưa tầm tã không thể kéo nhau lê lết anywhere.
Mà bà ta cần chi cứ phải luôn nhắc nhở đến sự thất vọng nhỉ?
Bộ cuộc lìa bỏ vĩnh viễn của mẹ tôi không đủ chứng minh cho nỗi thất vọng đến tận cùng tuyệt vọng rồi đó ư?
Có ai mà chưa từng bao giờ cảm thấy thất vọng @something/someone ở cuộc đời này?
I did disappointed even myself a lot of times too!
But I'd prefer to keep living still.
'Cause death means dead.
Hết.
Tôi chưa muốn hết.

...should it be continued?

passenger
10-14-2016, 03:01 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Ej1BB6XY4Os

passenger
10-15-2016, 10:01 AM
https://www.youtube.com/watch?v=6QpPGjD8ybA

passenger
10-16-2016, 07:09 AM
https://www.youtube.com/watch?v=Fy1I__TVNzE
(https://www.youtube.com/watch?v=Fy1I__TVNzE)
*Esp. for you, Miss rare Beauty of October!

passenger
10-17-2016, 05:00 PM
https://www.youtube.com/watch?v=_UpqONWD6HU

For the Love in every one's heart...
To the last drop!

passenger
10-18-2016, 04:15 AM
https://www.youtube.com/watch?v=3Ogk2aphtv8

passenger
10-23-2016, 05:45 AM
https://www.youtube.com/watch?v=pjwwMk5v4h4

passenger
10-24-2016, 06:35 PM
https://www.youtube.com/watch?v=kVwK5K_txTU

passenger
10-26-2016, 05:10 AM
Is there/Was there/Is there

Trước ngày quyết định biến mất khỏi một quãng đời trai trẻ, gã lò dò mò đến căn vi-la nhỏ có mái ngói đóng rêu đòi uống rượu.
Gã biết rất rõ ả còn cất giữ một chai vang đỏ của Ý - quà sinh nhật mừng tuổi trưởng thành từ ông chú họ tuy-phong-trần-lịch-lãm-mà-vẫn-cứ-bị-lừa...(nhưng đó lại là một câu chuyện khác chưa muốn kể).
Ả đã hơi vùng vằng chút rồi cũng phải lôi cổ chai rượu để dành xuống từ cái kệ sách đứng chơ vơ không còn sách.
Gã nheo mắt hỏi:"Bị tịch thu hết rồi, phải không?"
Ả gật.
Gã lại hỏi:"Có giấu được quyển nào không?"
Ả lại gật.
"Banka?"
Lại thêm một cái gật.
Gã đúng là một con ma xó. Ả nghĩ gì/làm gì, gã đều biết. Biết quá/hiểu quá/thông suốt quá về một người không bao giờ là một điều tốt - esp. cho cái được gọi là "lưng-chừng-yêu". Một là yêu. Hai là không yêu. LcY là loại lưng chừng khó thở. Chuyển sang tình bạn ư? Có thể - nếu như gã không phải là gã & ả không phải là ả. Cái hiểu biết quá độ của gã về ả đã hại gã (hay cứu gã?) đồng thời cũng đã hại luôn những cơn sóng ngầm trong ả (nếu có).
Nhớ nhé, Em - nhớ đừng bao giờ cho cái cô tình nhân bé nhỏ xinh xinh kia biết được cái thông suốt quá độ của em về cô ta. Bằng không, cô ta sẽ chẳng khi nào chịu chui theo em vào cái "ngục tù chung thân" mà em đã từng dự tính cùng chia xẻ. Nhưng cảnh cáo trước: Ngục thất sẽ không còn là một chỗ hân hoan nếu như những tù nhân tự nguyện của nó cố tình giả vờ không chịu hiểu. Ah, ngược ngạo thế đấy!

Anyway, gã tì tì nốc hết nửa chai rượu đỏ rồi chìa tay ra bắt thay cho lời từ biệt. Khi đã ở phía bên kia cánh cổng sắt rỉ sét, gã bất chợt quay mặt lại hỏi:
"Is there love?"
Lần này ả không gật - mà lắc.
Rồi gã đi. Xa lắm. Lâu lắm. Không gặp nữa.
Ả rồi cũng đi - khúc "Banka" được gửi gấm lại cho một ả bạn thân sau đó đã bị lạc mất trên biển lớn.
Ả bỏ đi không với cái ý định tìm lại gã.
Dòng đời đưa đẩy/đẩy đưa, trái đất coi vậy mà cũng không nhỏ lắm như ả đã từng chăm chú nhìn trên những tấm bản đồ.
Duy chỉ có cái âm vang dai dẳng khó chịu của bầy gió mùa tràn về mỗi thu sang là không nhỏ. Chúng rì rầm/rì rầm:"Is there love...Was there love...Is there?"
Để được yên thân vẫy vùng cùng cơm áo - một lần - ả đã bắt buộc phải hét toáng lên, rằng:"Yes, there is/there was/there is. Happy now?"
Vái trời ở đâu đó trên tấm bản đồ thế giới, gã chưa lọm khọm đến nỗi bị chứng lãng tai.

Đôi khi, sự hiểu biết thông suốt quá về một người nào đó ưa plays some tricky tricks...
On self.

Pink

passenger
10-29-2016, 04:35 AM
https://www.youtube.com/watch?v=N-YuSKeFMxY


Our world is dull
Our life is short
Slumbering is our wretched enemy
Wake me up! Wake you up!
Ahhh
What's up?
:z13:

passenger
10-30-2016, 05:33 AM
E#6:

Đứa trẻ là đầu dây mối nhợ dẫn dắt chúng tôi đến một duyên phận kỳ lạ mà khi mải miết lặn ngụp trong mớ bòng bong đó, tất cả chúng tôi đều không muốn thoát ra.
Gọi tạm là "duyên phận" vì như người ta thường bảo: có duyên mới gặp gỡ, có phận (hay nợ?) mới entangled.
Ông ta không nên gặp tôi.
Bà ta không nên gặp tôi.
Và đứa trẻ - nó cũng không nên luyến lưu tôi mà làm gì.

Madame Bếp nghiên cứu tử vi tử vét chi chi đó rồi phán: tôi cõng trên lưng một định mệnh dữ mà bất cứ ai đi ngang qua tò mò thò tay sờ vào là sẽ bị nó cắn ngay. Tôi dự định một ngày chán chường nào đó, tôi sẽ thò tay sờ vào một trong những con ma cà rồng diêm dúa của cha tôi để thử nghiệm. Bây giờ thì chưa thể vì tôi chưa cảm thấy chán lắm - vì cha tôi nhiều phần sẽ nổi cơn thịnh nộ tống khứ tôi ra khỏi mái nhà của ông nếu tôi suỵt suỵt cái định mệnh dữ của tôi nhe răng cắn họ.
"It doesn't work that way!". Madame Bếp hấm hứ.
"Nó chỉ xảy ra đối với những kẻ tò mò thôi. Ai hu-ke sẽ không sao."
Ah, thì ra thế. Hèn chi bà ta chẳng bao giờ thèm đếm xỉa/vặn vẹo đến căn nguyên những cuộc leo ra leo vào của con kiến buồn. Chỉ hơi lo (nên hét) - ngại con kiến sẽ bị rớt khỏi cành đào mà té gãy cổ kiến. Jacko cũng thi thoảng ti toe giở trò Psy-Spy để phân tích & ngụy biện:"One door closed, another door opened. But to what place, one could never know. It might be paradise, it might be hell. Hence, touch it not if you want to live". Hì, Jacko vốn sở hữu một tree house to đùng được built như một chiếc cầu nối giữa đôi tình nhân walnut cao ngất ngưởng. Hắn cũng giỏi xử dụng thang leo y hệt tôi và rất âu yếm tâng tiu bọn sóc lăng quăng phá phách mà tôi ghét như quỷ sứ. Squirrels ở vùng này rất dạn người và ne pas tout humain xem như chẳng có ký lô nào. Nhắc đến chúng là phải nhớ đến cái lần đầu tiên tôi bắt đầu không ưa chúng - ah, cái đêm mùa hạ oi nồng đi coi đốt pháo bông về muộn rồi buồn ngủ rã rời kiến leo vào tổ. Tổ - ah, bọn sóc nhởn nhơ nghĩ cái giường QuenAnne chân cao mà tôi thừa hưởng sau funeral của mẹ tôi là tổ. Chúng tha đủ thứ về rải trên đó - từ những nụ walnut còn xanh ngăn ngắt cho tới những chùm lá non rươm rướm lệ vì phải lìa cành. Madame Bếp ngoác mồm cười hả hê - gọi đó là tặng phẩm của ông giời dành riêng cho những đứa trẻ thích lang thang. Tôi cáu lắm nên lên plan rình để chực sờ vào cái đám annoying delivery-squirr ấy nhiều lần - mà không được. Chừng như chúng rất thông thạo giờ giấc đi về của tôi - or, maybe - chúng bị allergic với cái mùi khói thuốc lá dai dẳng bám trên tóc tôi từ Red Cloud Café.
Cũng tại cái quán Mây Đỏ này lúc mới chớm thu - (một mình, khi lũ bạn Arts Club hẹn đến mà lại quên không xuất hiện) - tôi ngồi cắn hạt bí ngô rang muối & vểnh tai nghe lóm từ phía bên kia vách ghế những lời thì thầm vu vơ của một cặp tình nhân rất buồn cười - rất...ơ chẳng biết phải nói sao để có thể diễn tả...

- Why did you cut your hair that short?
- It's easier to take care of.
- I like the long hair, it fits your face better.
- It'll get longer after holidays season.
- But it's too short now. It hurts my eyes.
- So don't look at it.
- I can't. It really bothers me.
- Want me to wear a wig?
- Please don't. You would look like a scary witch!
- Then live with it.
- You never care 'bout my feeling.
- And vice versa.
- Oh, since when?
- I don't like you cut your curly KG-hair short short either.
- Had to. My AmVet. dad kept threatening to send me to Army.
- Then you should love your dad.
- I do. But I love you too!
- Then we're even. Short for shorty short, long for longy long. Don't whine!

Háh háh, I think this silly couples should try to shave their heads bald at least once for the sake of that thing called "Love".
Who knows, they might find out - unmistakably - what did made they've fallen in love with each other - the heart or just the hairdo?

...to be continued...

passenger
10-30-2016, 09:20 AM
https://www.youtube.com/watch?v=ohObQFZcIb0

passenger
10-31-2016, 04:02 AM
https://www.youtube.com/watch?v=9gHSmh7HUKU


Happy Halloween!

passenger
11-01-2016, 04:58 AM
https://www.youtube.com/watch?v=xx4rA9i93uQ


Why don't you sing like that?
Ahh
Why don't you look like him?

passenger
11-02-2016, 05:09 AM
Trick or Treat
*for U

It was the first Halloween in many years, trời không mưa & đêm trôi rất dịu dàng trong gió thoảng...
Mấy thầy tiên đoán thời tiết nói mùa đông năm nay sẽ rất khô & nhiều phần sẽ không có tuyết rơi due to climate change nhưng tôi không tin lắm. Thời tiết cũng từa tựa như một người phụ nữ trong thời kỳ "tiền mãn kinh" - lúc nóng/lúc lạnh, lúc phừng phừng như ngọn volcano vẫy vùng phun lửa, lúc lầm lì như một tảng iceberg nằm thách đố tia mắt soi mói của mặt trời. Xen giữa hai trạng thái xtreme hot&cold đó là sudden sweet springtime với ngày ngát hương nắng và đêm ngời ngợi sóng trăng vàng.

Ah, một đêm đẹp đến não lòng thế mà phố vắng tanh...
Những đứa trẻ xưa đã trưởng thành & đã bỏ phố ra đi.
Những đứa trẻ nay bị ảnh hưởng trận chiến chính trị của người lớn trong mùa bầu cử nên bị cấm cửa ngồi nhà.
Giỏ kẹo chocolate bị ế mắt đẫm lệ ngước nhìn chủ nhân.
Chủ nhân chẳng biết làm sao hơn đành ngồi tì tì bóc những chiếc vỏ gói lóng lánh để tự treat mình.
Và sau treat là trick...
Zou bisou bisou then hola, oóh là la...
Một đêm trắng mắt cùng những phantoms lũ lượt kéo về từ trong nấm mồ quá khứ. One of those mischievous phantoms cười rất ngon như thỏi kẹo Godiva, nháy nhó:"Want a trick or a treat?".
Of course I want a trick vì treat nhiều quá thì cái belly sẽ đổ lệ. Mùa lễ còn dài, kẹo bánh còn nhiều, mà hồ thì đã đóng. Chẳng muốn mỗi sáng phải hùng hục ngựa phi ngựa phi đường xa around neighborhood như một mad woman (để dành cái image này lại khi bị thất tình hay thất lung tung chi chi đó).

My fav. phantom did gave me a very beautiful trick.
He just disappeared.
From my mind.
I cried.:z6:

Pink

passenger
11-02-2016, 05:10 AM
https://www.youtube.com/watch?v=2Ch2qVvZ1Ug

passenger
11-03-2016, 08:15 PM
https://www.youtube.com/watch?v=mMKz36bXwDg&index=279&list=PLGlJzfnn4DhBPo UgY4d5l1v28uRFd90uc

passenger
11-05-2016, 06:42 AM
Heart & Shelter
*for Love

Khi trái tim em rất buồn và cáu kỉnh
Anh có là thỏi kẹo sô-cô-la rất ngọt và rất ngon?
Khi trái tim em rất bơ phờ/rất rã rời/mệt mỏi
Anh có là tô bún riêu cay nóng/thơm lừng gửi lửa cho môi?
Khi trái tim em bỗng có lúc chợt giận dữ/sụt sôi
Anh có là ly chanh đường chực hóa thân làm cơn hồng thủy?

Trái tim là một sinh vật rất kỳ lạ
A pet. A baby. A butterfly. A witch.
It whines. It cries. It flies away. It craftily twists.
Và Anh (somehow) is its peaceful shelter
During time of scary storms & ghastly tornados
It is survived by you
One hundred years/thiên thu/or more

Uhm...
Thật đấy!:)

Pink

passenger
11-06-2016, 01:38 PM
https://www.youtube.com/watch?v=BoBQ6klj6c0

passenger
11-07-2016, 05:12 AM
Fragile As* (https://www.youtube.com/watch?v=lB6a-iD6ZOY)

Stone
Crumbles.
Wood Rots.
People, well
They Die.

But Things
As Fragile As

A Thought
A Dream
A Legend

They Can Go
On And On

Chuck Palahnuik

passenger
11-08-2016, 05:16 AM
https://www.youtube.com/watch?v=saSRPM7Yc88


An endless journey
Through space & time
To
You

passenger
11-11-2016, 03:07 PM
Ốm!

Buổi sáng, em cười rực rỡ như hoa cúc tháng mười.
Buổi tối, hoa cúc héo.
Qua đêm, hoa cúc mặc xác bình minh uốn éo, hoa cúc trùm mền sùi sụt cùng mưa rơi.
Hỏi hoa-cúc-em có muốn ăn bánh xèo không thì gồng mình đổ, lâu lâu cũng nên giở trò lăng xăng kẻo tai đời quên mất tiêu những âm ba xèo-xèo của một thuở rộn ràng...
Hoa cúc ré:"Bộ vui lắm sao mà đòi xèo. I don't even want to breathe!".
Oh, believe me, dear - trước sau gì thì em cũng phải phùng má thở, không hôm nay thì ngày mai - vì nếu không thở, em sẽ không phải là em - đứa trẻ con bướng bỉnh luôn see things through till the end with all its might. Even if.

Em ốm. Chị ốm. Anh ốm. Tôi cũng ốm.
Mỗi người ốm mỗi cách với mỗi lý do khác nhau.
Cách & lý do của tôi đơn giản hơn cách & lý do của họ.
When I feel sick, I turn my heart & soul into the love of cooking kitchen with a lot of magical recipes (như xèo-xèo pancake hay soup-soup củ hành tím à-la-crème chẳng hạn).
Ừm, ăn để sống chứ không phải sống để ăn hả?
Well, muốn sống thì phải ăn, ăn rồi thì sẽ không bao giờ muốn ốm nữa dù với bất cứ lý do nào - big or small, quan trọng hay không quan trọng.
What could be bigger or more important in this vulnerable world than yourself & the loved ones?
Hence, eat & forget.
And don't be sick again.
Or else!:3:

Pink

passenger
11-11-2016, 04:35 PM
https://www.youtube.com/watch?v=vg2zxZ_9Ahk

passenger
11-13-2016, 06:42 AM
The Quest
*for U

Ngày anh dắt em lên đồi cao hỏi mây
Trời xanh ấy có nơi cho TY trú ngụ?
Mây một đời lang thang nên mỉm cười tư lự
TY là gì? TY có giữ được mây bay?

Ngày anh dắt em vô rừng sâu hỏi cây
Vòm xanh ấy có nơi cho TY kết nụ?
Cây ngàn năm vươn nhánh buồn vô tự
TY ư? Rồi có như lá rụng theo mùa?

Nụ không thể kết
Nơi trú ngụ không cần
Nên anh khăng khăng đòi dắt em đi hỏi gió
Nghe nói gió đa đoan vẫn thường ranh mãnh cấy sinh những tầm xuân duyên kỳ ảo
Đem hương phấn đời hội ngộ cùng những lấp lánh sao rơi
Những ánh sao rơi đẫm mảnh trăng soi
Trăng với gió (oh, thì ra) - họ là đôi tình nhân muôn thế kỷ
Sao rơi từng ngọn lantern dẫn lối
Hương phấn vỏn vẹn chỉ là cái cớ cho những bộn bề gối chăn
Đời sa về đất - phấn hương tàn
Anh ơi. Anh ơi.

Mà thôi - anh đừng dắt em đi hỏi lung tung
Mặc mây. Mặc gió. Mặc cây. Mặc trăng sao vớ vẩn.
Don't you own a thing called heart tilted slightly to the left chest?
Hãy hỏi trái tim anh đi
Jeezzz

Pink

passenger
11-13-2016, 01:33 PM
https://www.youtube.com/watch?v=NzLlUIxGqvM

passenger
11-14-2016, 05:03 AM
https://www.youtube.com/watch?v=MAV3L6m33Yw


Today
I'm far away from that morning of autumn
But it's like I was there
I'm thinking of you
Where are you?
Do I still exist for you?

I'm watching this wave that will never reach the dune
You see, like the wave I'm lying down on the sand
And I'm remembering the rising tide flowing in
The sun and happiness drifting away into the sea
An eternity. A century. A year ago.

passenger
11-17-2016, 04:33 PM
https://www.youtube.com/watch?v=LmjaNY9vSfs#t=49


Nhưng năm tháng qua dần
Mùa thu chết bao lần
Thôi tình em đấy
Như mùa thu chết
Rơi theo lá vàng...

passenger
11-19-2016, 10:28 AM
https://www.youtube.com/watch?v=6aJ4veJwLiU


...Đôi khi nắng trên phố xưa làm tôi nhớ...

passenger
11-20-2016, 04:53 PM
https://www.youtube.com/watch?v=V9vQ_y9JJ1E


*Home Sweet Home* (https://www.youtube.com/watch?v=qxwDs0foZqw)
Composed: Sir Henry R. Bishop (1786-1855)
Lyrics: John Howard Payne


Mid pleasures and palaces though we may roam
Be it ever so humble, there's no place like home
A charm from the skies seems to hallow us there
Which seek thro' the world, is ne'er met elsewhere

Home! Home!
Sweet, sweet home!
There's no place like home
There's no place like home!

An exile from home splendor dazzles in vain
Oh give me my lowly thatched cottage again
The birds singing gaily that came at my call
And gave me the peace of mind dearer than all

Home, home, sweet, sweet home
There's no place like home, there's no place like home!

passenger
11-21-2016, 08:20 AM
https://www.youtube.com/watch?v=QRjllL-MP0U

passenger
11-22-2016, 09:43 AM
https://www.youtube.com/watch?v=2XIJHJEb2Ec


Juste quelqu'un de bien
Quelqu'un de bien
Le cœur à portée de main
Juste quelqu'un de bien
Sans grand destin
Une amie à qui l'on tient
Juste quelqu'un de bien
Quelqu'un de bien

passenger
11-23-2016, 04:59 AM
https://www.youtube.com/watch?v=XG4kZjR7z_s


Be Thankful

Be thankful that you don’t already have everything you desire.
If you did, what would there be to look forward to?

Be thankful when you don’t know something.
For it gives you the opportunity to learn.

Be thankful for the difficult times.
During those times you grow.

Be thankful for your limitations.
Because they give you opportunities for improvement.

Be thankful for each new challenge.
Because it will build your strength and character.

Be thankful for your mistakes.
They will teach you valuable lessons.

Be thankful when you’re tired and weary.
Because it means you’ve made a difference.

It is easy to be thankful for the good things.
A life of rich fulfillment comes to those who are also thankful for the setbacks.

GRATITUDE can turn a negative into a positive.
Find a way to be thankful for your troubles and they can become your blessings.

Author Unknown

passenger
11-25-2016, 06:34 AM
Side dishes

1.
Roasted turkey. Glazed ham. Smoked brisket.
No fish.
NĐO cười hạnh phúc với yellow rose beer.
Những đứa trẻ cười hạnh phúc với chocolate milk & orange juice.
The Duke gâu gâu rộn ràng. It's very happy too!
NĐB không cười.
Queen Anne the cat không meow meow.
How come? Are they not happy?
Not really.
But they do want fish.
There's no fish on table for them to say thanks.
They eat the side dishes in silence.
Green beans. Sweet potatoes. Mushrooms. Corns. Buttered rolls.
Are those good enough to their fixed taste?
Ah, yes. It's a must.
Now they all can smile & saying graces together.
A happy family.
At last.

2.
Anh,
Em ăn quá nhiều side dishes qua quá nhiều mùa lá đổ...
Em nghĩ em đang trở thành một trong những side dishes trên bàn tiệc cuộc đời anh.
Sautéed asparagus?
Ah, you never/ever touch asparagus.
Blah, it tastes like grass! Impossible to digest!
Oh, biết làm sao hơn, dearest!
Em vốn được sinh ra từ ngọn cỏ.
My mother's maiden name is Earth.

Pink

passenger
11-25-2016, 11:27 AM
https://www.youtube.com/watch?v=b-mw-uolgsE

passenger
11-26-2016, 06:11 AM
November 26th

Gió về. Lá rơi. Mùa chuyển. Lạnh.
Buổi sáng không còn tiếng chim hót.
Ngụm cà phê vội nguội trên môi run.
Se se nhớ mà chẳng biết nhớ gì...
Lời thì thầm e ấp của đêm trôi?
Tiếng cười ngại ngần vướng trên ngọn cỏ?
Từng ngón tay chợt rời khi ngày đến?
Những bước chân vụt xa khi mùa qua?

17 năm và cô tượng đá thoắt hư hao theo thời gian.
Áo rêu vàng úa. Tóc nhuộm sương phai.
Khóe mắt cuộn tròn giọt lệ.
Vai nghiêng trĩu cuộc tương phùng vô vọng.
Người đi. Đã đi. Không về.

Giải khăn lụa thoảng mùi oải hương tháng tám.
Đốm nắng hạ len lỏi trong tia mắt nhìn lặng lẽ.
Xuyên cuộc phù sinh. Trói vào thiên cổ.
Ừ xin mãi mãi lặng lẽ nhìn nhau.
Nuôi tình nguyên thủy.
Tận tuyệt khúc trầm ca.

Tấm thiệp đến trễ từ một nơi xa lắm...
"I'm so thankful to have you in my life."
Well. Same here. Dearest.
'Till the end of time.
ILY.

Psr.

passenger
11-26-2016, 10:23 AM
https://www.youtube.com/watch?v=-OI9zqwhLYI&list=PL5flZmw97zxK6gwNo_izmTtUmuLLoFlhW

passenger
11-27-2016, 06:10 AM
https://www.youtube.com/watch?v=RgtEUr_n9vM


Somewhere in time
You came into my world
Love was beyond what I imagined love would be
Now just a dream
I hold till the end of time
Hoping someday we'll find what we left behind

There'll come a day
Our paths will meet again
We'll cross the bridge of time and space to a love that's free
No more goodbye
No lonely waiting
That'll be our day to love,to live all our dreams

If we believe and keep alive
The hope that love will stand the test of distance and time
Then we shall find our new tomorrow
Somewhere in time

Someday there'll be no time between us
There'll just be endless days for us to love and share
We'll rise above the tears of our lonely years
Into a world beyond today
In another somewhere

passenger
11-29-2016, 04:45 AM
https://www.youtube.com/watch?v=JDY3dF4kyDE

passenger
11-30-2016, 04:55 AM
https://www.youtube.com/watch?v=-MmBuHagMLM

passenger
12-02-2016, 03:43 AM
https://www.youtube.com/watch?v=k62uNTaP5WI

passenger
12-05-2016, 05:10 AM
https://www.youtube.com/watch?v=HSSyREbOe6U

passenger
12-06-2016, 04:40 AM
https://www.youtube.com/watch?v=Qzfh0q0ybKk


Among these little but vital things in life
There's you
Essential you
You

passenger
12-07-2016, 04:59 AM
https://www.youtube.com/watch?v=OFZhhw3QuuA


...trong mưa thoáng tiếng ai cười...

passenger
12-08-2016, 04:19 AM
https://www.youtube.com/watch?v=C3VqmT5XeG0

passenger
12-09-2016, 11:37 AM
Breakfast with Winter* (https://www.youtube.com/watch?v=yNMIgZAx2gQ)

Chiếc hàn thử biểu trên vách lưới nhoẻn nụ cười khô 23°F.
Tách café sóng sánh vùng vằng:"Ứ, chịu thôi. Lạnh lắm. Sao nỡ nhẫn tâm hủy diệt chút khói mơ màng sưởi ấm lòng tôi?".
Buttered croissant chun vai tru tréo:"Hứ, ai muốn mẻ răng thì cứ thử cắn vào tôi trong cái đám sương mù này!".
Giải khăn len tím cựa quậy rì rầm:"Ui, em cũng lạnh, cô ạ! Mình trở vào nhà bếp đi nhé!".
Duy chỉ có gã green apple là ung dung tự tại ngồi rung đùi tươi roi rói trên chiếc dĩa thủy tinh trong veo.
Gã vểnh cuống râu táo khà khà:"Ai lạnh cứ dzun. Tôi lạnh tôi xanh dzòn rụm. Là-lá-la!".

Chút khói mơ màng thơm thơm mùi hạt dẻ...
(gợn lăn tăn ngấn môi xuân cười)
Mảnh trăng non hạ vàng ngọt bùi hương lửa...
(cắn vào khôn mẻ nỗi nhớ nhung)
Này giải khăn len ấm cuộn tròn ngọn đông phong...
(hãy đem nhốt khúc thế kỷ hoang sơ đó vào cõi vô cùng)
Và trái táo xanh - xanh xanh màu mắt tình nhân biển...
(hãy để mặc bầy ký ức rêu khua sóng dzòn rụm tiếng mùa vui)

Lá-là-la!

Pink

passenger
12-10-2016, 05:12 PM
https://www.youtube.com/watch?v=k3_tw44QsZQ

passenger
12-12-2016, 05:00 AM
https://www.youtube.com/watch?v=5A01guT4HL4&index=32&list=PL6n_XTD5fjYG0AtyQXK8HMtNN90EbMIbH


Long, long journey
Through the darkness
Long, long way to go
But what are miles
Across the ocean
To the heart that's coming home?

passenger
12-13-2016, 06:14 PM
https://www.youtube.com/watch?v=2ltQGDOCP9I

*For U :)

passenger
12-14-2016, 04:34 AM
https://www.youtube.com/watch?v=KyBGSVfVRCY

passenger
12-16-2016, 07:27 AM
https://www.youtube.com/watch?v=55-MrZePquw&index=3&list=PLtyc5DlthechmXde4VZNNul0L4w3q6ug3


As time goes drifting by
The willow bends and so do I
But all my friends whatever skies above
I know a time for spring
A time for fall
But best of all
A time for love

passenger
12-17-2016, 08:11 AM
https://www.youtube.com/watch?v=PHO202wLddY


Hope Has a Place
Enya

One look at love and you may see
It weaves a web over mystery
All ravelled threads can rend apart
For hope has a place in the lover's heart
Hope has a place in a lover's heart

Whispering world, a sigh of sighs
The ebb and the flow of the ocean tides
One breath, one word may end or may start
A hope in a place of the lover's heart
Hope has a place in a lover's heart

Look to love you may dream
And if it should leave then give it wings
But if such a love is meant to be
Hope is home, and the heart is free

Under the heavens we journey far
On roads of life we're the wanderers
So let love rise, so let love depart
Let hope have a place in the lover's heart
Hope has a place in a lover's heart

Look to love and you may dream
And if it should leave then give it wings
But if such a love is meant to be
Hope is home, and the heart is free
Hope is home, and the heart is free

passenger
12-18-2016, 10:06 AM
Addiction

Vườn ngập lá cần phải dọn trước mùa lễ...
Red bị allergy to phấn lá khô, ho sù sụ.
Blue đang loay hoay tìm cách chữa mà không phải xài đến thuốc. Red sợ thuốc - nghĩ thuốc là drugs dễ bị addicted. Blue cố giải thích:
- Thuốc là medicine/remedy, không phải drugs. It helps your body system fight sickness/disease. It heals & cures.
Red nguây nguẩy lắc:
- It cures this then it kills that. No-nope!
Blue cáu:
- Thế cứ mặc ho hen cho chết nhé?
- Chả ai chết vì allergy.
- Err, wrong. Khối người đi chầu thượng đế vì bị allergy đấy - strawberry cases/ peanut cases/seafood cases...etc...
- Tại họ là người. We are birds.
- Thế tại sao cũng bày đặt bị allergy như người, hử?
- Không biết. Có thể tại đang sống chung với người nên bị nhiễm độc chăng?

Áh àh, gớm nhỉ...
Dám lôi cả người vô birds' chirp-chirp-loạn-xà-ngầu cơ đấy!
Vậy là có người ra oai - quát:
- Này, muốn nói ai thế? Tôi chả bao giờ bị allergy với phấn lá/phấn hoa/phấn cỏ.
Cái mỏ vụt cong như một vòng cung căng:
- Dạ, chỉ bị allergy với gió thôi ạ! Weather Bug bảo hôm nay sẽ có strong wind đấy ạ!
- Thì sao? Strong wind đã có strong will. Cứ việc ở yên trong nhà là xong chuyện.
- Dạ, chỉ ngại rồi sẽ bị ngứa chân đấy ạ!
- Ngứa thì gãi. Let the finger nails do their job.
- Finger nails để cào/cấu chứ ít khi để gãi ạ! Có bao giờ thấy người ta dùng chúng để gãi đâu cơ?
- Không thấy không có nghĩa là không có.
- Hi hi, vậy là có hăm hở gãi đấy! Thế mà cứ bảo là "tôi chả bao giờ ngứa". Chỉ là không thấy nên không biết thôi!
- Vậy food có phải là drug không?
- Ăn food, uống thuốc. They're totally different.
- How about water?
- Water is just water. It's not food.
- Oki, what do you call sunflower seeds then?
- Umm...chops-chops?
- You chop-chop it everyday, are you addicted to it?
- To eat is to live. It is a must for survival, not addiction.
- Define "addiction".
- The fact or condition of being depended to a particular substance, thing, or activity.
- Then you are belonged to it. You cannot live without it. It will become your forever master until the day you stop breathing. Ahh, isn't it?
Có kẻ tức!
Có kẻ quay qua mổ chóc-chóc lên đầu gã bạn thân đang toe toét nghếch mỏ cười.
Khi Red nổi cơn tức, Red bất chợt quên ho hen!
You owe me one, poor Blue!

Now I have to find a better effective way to deal with my phew-phew addiction...
Uhm, You!
(it's not eazy though)

Pink

passenger
12-18-2016, 10:24 AM
https://www.youtube.com/watch?v=5KOHlMtiYgY

passenger
12-19-2016, 06:44 PM
https://www.youtube.com/watch?v=6GVDoNS1wsA

passenger
12-21-2016, 07:19 AM
Winter Stores* (https://www.youtube.com/watch?v=uQHZQE93q8E)
Charlotte Brontë
(published under her nom de plume, Currer Bell, 1846)

We take from life one little share
And say that this shall be
A space, redeemed from toil and care
From tears and sadness free

And, haply, death unstrings his bow
And sorrow stands apart
And, for a little while, we know
The sunshine of the heart

Existence seems a summer eve
Warm, soft, and full of peace
Our free, unfettered feelings give
The soul its full release

A moment, then, it takes the power
To call up thoughts that throw
Around that charmed and hallowed hour
This life’s divinest glow

But time, though viewlessly it flies
And slowly, will not stay
Alike, through clear and clouded skies
It cleaves its silent way

Alike the bitter cup of grief
Alike the draught of bliss
Its progress leaves but moment brief
For baffled lips to kiss

The sparkling draught is dried away
The hour of rest is gone
And urgent voices, round us, say
“'Ho, lingerer, hasten on!”

And has the soul, then, only gained
From this brief time of ease
A moment’s rest when overstrained
One hurried glimpse of peace?

No, while the sun shone kindly over us
And flowers bloomed 'round our feet
While many a bud of joy before us
Unclosed its petals sweet

An unseen work within was plying
Like honey-seeking bee
From flower to flower, unwearied, flying
Laboured one faculty

Thoughtful for winter’s future sorrow
Its gloom and scarcity
Prescient to-day, of want to-morrow
Toiled quiet memory

’Tis she that from each transient pleasure
Extracts a lasting good
’Tis she that finds, in summer, treasure
To serve for winter’s food

And when youth’s summer day is vanished
And age brings winter’s stress
Her stores, with hoarded sweets replenished
Life’s evening hours will bless

passenger
12-22-2016, 04:51 AM
https://www.youtube.com/watch?v=-975mtgPzxQ

passenger
12-24-2016, 06:37 AM
https://www.youtube.com/watch?v=yGVZBpzh47I

passenger
12-25-2016, 09:53 AM
https://www.youtube.com/watch?v=1dktZPUljGw


Bridge Of Hope
Poem: Ezeden Esayed
Artist: Lara Fabian

I want to believe
That my prayers are being heard
Lately it seems
They have all been wasted words
How many prayers will it take
How many tears must we cry
Till we can walk across that Bridge of Hope
To Peace on the other side

I know we could change
The sadness into smiles
If we could all see the world
Through the eyes of a child
How many prayers will it take
How many tears must we cry
Till we can walk across that Bridge of Hope
To Peace on the other side

If everybody has the same thoughts
And everybody shares the same dream
Can't we get together
And make this world a better place

I had a dream
All our hatred turned into love
And every river of tears
Dried up into dust
Every woman and man
Standing side by side
Then we walked across that Bridge of Hope
To Peace on the other side

I want to believe
That my prayers are being heard
Lately it seems
They have all been wasted words
How many prayers will it take
How many tears must we cry
Till we can walk across that Bridge of Hope
To Peace on the other side

Can we walk across that Bridge of Hope
And find Peace
Sweet Peace
On the other side?

passenger
12-26-2016, 06:01 AM
https://www.youtube.com/watch?v=AqYvStHNw54&list=PLqbyxx40oh3a-

xZZkndddS8weURrgjybQ&index=89


A winter dance for a winter love...
Forever yours!

passenger
12-27-2016, 05:49 AM
https://www.youtube.com/watch?v=x1TXMpiqcDI


Biển. Núi. Rừng. Những cánh đồng hoa.
Bốn mùa đi qua ngạt ngào hương ký ức.
Trên vai thời gian miên viễn xanh.
Bài thơ Anh.

Je t'aime!

passenger
12-27-2016, 07:35 AM
The Longest Journey*

- Chuyến đi nào của ông xa nhất, dài nhất?
- Là chuyến đi về phía em. Ba mươi năm. Ba mươi hai triệu tám trăm năm mươi ngàn bước chân.
- Thế chân có mỏi không?
- Em không thấy tôi đang phải chống gậy đó sao?
- Ah, ông đã là ông lão!
- Ừ, một ông lão với trái tim còn non bấy.
- Bấy như con cua bấy vừa mới lột?
- Ừa.
- Tẩm bột đem chiên rồi măm-măm, có được không?
- Please do. So my journey could reach its final destination.
- Aww...:)

*unknown author (https://www.youtube.com/watch?v=9o7R6stAbkU)

passenger
12-28-2016, 01:45 PM
https://www.youtube.com/watch?v=jnyXXoUm5iE&index=2&list=RDIAKmXptmnxQ


In a period of spiritual desolation
Soul is suffered by a mystic in which
All sense of consolation is removed

Dark
As the night
Without
You

passenger
12-29-2016, 07:03 AM
https://www.youtube.com/watch?v=BTy2FQ3p8mQ

*For the wondering child forever live in you! :3:

passenger
12-30-2016, 09:48 AM
Preludes* (https://www.youtube.com/watch?v=6xgDNhe0nS4)
(written by a winter mike)

Tôi bước xuống sân ga không tên giữa một mùa thu có ngày tháng cũ rụng như lá. Trở về, tôi sống như một người tỵ nạn vừa qua cái thời binh lửa, chinh chiến, tranh chấp của thương ghét, lúng túng ngượng ngùng trong từng công việc nhỏ, lạc lõng giữa hai bước chân, khung đời chật hẹp cố khép thêm vào để lấp đi những khoảng trống.

U uẩn nhớ, ngẩn ngơ tìm các thứ ràng buộc trong tình cảm ngột ngạt ngày xưa, tôi thường mò về vùng đám cháy cũ để đào bới kỷ vật trong than tro tàn tạ. It feels so good to miss something so bad. Something.
Tôi chỉ tìm vật mà không tìm người, dù ngẫu nhiên tôi sẽ nhắc một cái tên hoặc tất cả những cái tên, như những bài tự khúc cho ưu niệm. Preludes to remembering.

Sang mùa đông, đêm lạnh rất dài, tôi sẽ có thêm đồng loã: Darkness is full of memories. Không cần nhắm mắt cũng tìm thấy một thoáng hương xưa. Tôi khám phá ra huyền nhiệm của thời gian. Time is a space you find in the dark.

Dark as the night preluded to a never coming dawn...

passenger
12-31-2016, 07:54 AM
https://www.youtube.com/watch?v=1MQpokahW7A

passenger
12-31-2016, 08:37 AM
https://www.youtube.com/watch?v=tkAwq2_9Ndg

passenger
01-01-2017, 10:50 AM
https://www.youtube.com/watch?v=oFVDv_Jhf2w


*For a very new You whom I couldn't recognize anymore!
Have a new Life in a new World with your choice of new Adventures.

Between the Old & the New Sun
That Red Flower Flame seems lost...

passenger
01-02-2017, 08:15 AM
Renewal

Tên con trai có cái đầu tóc bờm xờm như chẳng bao giờ chải.
Đứa con gái vẫn thường lẽo đẽo theo đuôi chế diễu:"Đầu ai có rơm có rác, kêu tôi bằng bác tôi phủi giùm cho!".
Tên con trai không thèm kêu đứa con gái bằng "bác", hắn kêu bằng "em" ngon ơ:"Này em, nếu em mà cứ chanh chua mãi như thế thì mai mốt này sẽ chẳng có chồng nào dám rước!".
Đứa con gái chu mỏ ré:"Bác sẽ chả bao giờ thèm lấy chồng đâu, tôi ấy ạ!".
Tên con trai tủm tỉm cười. Hắn có cái lúm đồng tiền xoáy rất sâu ở khóe môi trái mà đứa con gái rất thích ngắm nghía. Và tên con trai biết tỏng thế mỗi khi bị đứa con gái tấn công. Dĩ nhiên là đứa con gái lần nào cũng bị sập bẫy để tia mắt nhìn rơi tõm ngay vào cái xoáy ngộ nghĩnh, quên mất tiêu cái đầu tóc bờm xờm như chẳng bao giờ chải.
- Tại sao lại gọi đó là cái lúm đồng tiền?
- Tại nó nhìn giống cái đồng tiền xu ngày xưa ấy. Có nhìn thấy nó bao giờ chưa?
- Có thấy hình chụp trong mấy cuốn sách cũ của bố, loại xu bằng đồng có đục lỗ ở chính giữa để xỏ dây cột cho khỏi bị rớt lung tung ấy, phải không?
Tên con trai lại tủm tỉm cười:
- Ai bảo thế, người ta xỏ dây cột là tại người ta sợ mất chứ không vì sợ rớt.
Đứa con gái nhìn như bị thôi miên vào cái lúm xoáy rồi vụt hỏi:
- Cho sờ thử tí, được không?
Cái bờm sư tử của tên con trai gật gật:
- Được, nhưng với một điều kiện.
Đứa con gái vốn ghét những thứ đòi hỏi điều kiện, sì như rắn:
- Chịu vô điều kiện thì sờ, không chịu thì khỏi. Làm như báu lắm ấy!
- Giận rồi à?
- Chẳng có rỗi hơi. Không cho thì bác đi kiếm cái đồng xu khác bác sờ!
Thế là tên con trai hoảng. Ngộ nhỡ bác kiếm được cái đồng xu khác ngộ nghĩnh hơn rồi bác quên béng ngay cái đồng xu hắn thì sao?
Tên con trai nghiêng nghiêng cái đầu tóc bờm xờm cho đứa con gái thọc ngón tay trỏ bé xíu vào cái lúm xoáy ở khóe môi mình - không điều kiện. Hắn la oai oái:
- Úi, nhẹ thôi. Bộ tưởng là đồng xu thật hay sao thế!
Đứa con gái cười. Khi nó cười, cái răng khểnh của nó nhìn rờn rợn như chiếc răng nanh nhọn hoắc của những con ma cà rồng. Tên con trai nghĩ: Nếu bị chiếc răng đó cắn, có lẽ cái xoáy đồng tiền của hắn sẽ biến mất. Đau thì chẳng thể nào cười, có phải?

*
Trời đầy sương mù đục bên ngoài khung cửa sổ đang còn ráng níu kéo bức rèm đêm.
Giấc mơ vu vơ buồn cười khiến tôi chợt nhớ tới vết sẹo mờ mờ một thuở trên gò má trái của ông ấy.
Phải chi nó đừng là vết sẹo.
Phải chi nó là một cái xoáy đồng tiền.
Và ngón tay trỏ có móng hồng hồng sẽ là sợi dây cột cho nó mãi mãi đừng bị rớt vào cái thế kỷ cường điệu ngạo mạn của plastic surgery, anabolic steroids & botox.
The ice masks of cold cruel strangers on the streets.

Why, dearest?
You are not you without the you-past.
Once.

Pink

passenger
01-02-2017, 10:29 AM
https://www.youtube.com/watch?v=rHtExch_Ls4

passenger
01-03-2017, 03:48 PM
https://www.youtube.com/watch?v=JNMDzo2ZkMY

passenger
01-04-2017, 03:02 PM
May I...?

Con bé cháu mở to đôi mắt thỏ đăm đăm nhìn NĐO.
Đã lâu, ông nội không ghé chơi nhà. Ông bận. Ông nhìn rất khác với những lần trước lúc mà con bé cháu còn lổm ngổm bò ngang bò dọc chưa biết chạy. Khác như thế nào ư? Ah, ông mọc râu. Khiếp, râu ơi là râu...Ở đâu ra mà lắm thế? Khi ông cọ cọ cái mặt lởm chởm những râu vào cái má phúng phính của con bé - ôi, nó nhột lắm cơ. Thoạt tiên, con bé cháu cười khúc khích. Nhưng cười không có nghĩa là nó thích đâu đấy nhé. Chỉ vì bị nhột ấy thôi.
"Ouch" - ông nội bất chợt la làng...
Con trai chạy đến - cười.
Con dâu chạy đến - cũng cười.
Con bé cháu không còn cười - đôi môi hồng hồng mím chặt một cách trịnh trọng, bàn tay nho nhỏ xinh xinh nhất định không chịu buông chùm râu rậm rì vừa chụp được.
Từ đó, NĐO tên "Ông Nội" thôi không còn để râu.
Cũng có thể ông ta đã chăm chút cạo râu gọn ghẽ trước mỗi chuyến về thăm thành phố.
Từ đó, con bé đâm ra biếng cười.
Có thể nó nhớ những sợi râu nhột nhạt "tickling" mà nó biết là nó sẽ chẳng bao giờ chịu "admit" là nó thích.
Cho đến 17 năm sau...

"Ông này, sao râu của ông ở đâu ra mà lắm thế?
May I catch your beard?"
NĐO không phải tên "Ông Nội" - cười.
Có vẻ khoái chí mới ngộ!

Pink

passenger
01-05-2017, 05:54 PM
https://www.youtube.com/watch?v=-huNrHAou-E

passenger
01-06-2017, 05:53 AM
https://www.youtube.com/watch?v=LSNcnG9A8aA

passenger
01-06-2017, 08:56 AM
https://www.youtube.com/watch?v=7MFJ7ie_yGU


Snowing...
Baby, it's cold outside!
Stay...:z45:

passenger
01-07-2017, 05:34 AM
https://www.youtube.com/watch?v=aVbBeobwIzQ

passenger
01-07-2017, 07:35 AM
https://www.youtube.com/watch?v=ZpA0l2WB86E

passenger
01-08-2017, 06:24 AM
https://www.youtube.com/watch?v=IV6gEA4Go3A

passenger
01-08-2017, 10:17 AM
https://www.youtube.com/watch?v=2G70IQexpp0


For a winter
Long ago and far away
with
A little sunshine in every snowflake...

passenger
01-09-2017, 04:46 AM
https://www.youtube.com/watch?v=r0IugC-25iI&index=148&list=PLNICjhUDeKumrRNm2Twy6nPbVT8YlWylr


Whoever finds this, I love you
Music & Lyrics: Mac Davis (1972)
Artist: Chyi Yu

On the quiet street in the city
A little old man walked alone
Shuffling through the autumn afternoon
And the autumn leaves reminded him
Another summer comes and gone
He had long lonely nights ahead waiting for June

Then among the leaves near an orphan's home
A piece of paper caught his eyes
And he stooped to pick it up with trembling hands
As he read the childish writing
The old man began to cry
'Cause the words burned inside him like a brand

"Whoever finds this, I love you
Whoever finds this, I need you
I ain't even got no one to talk to
So, whoever finds this, I love you"

Well, the old man's eyes searched the orphan's home
And came to rest upon a child
With her nose pressed up against the window pane
And the old man knew he'd found a friend at last
So he waved at her and smiled
And they both knew they'd spend the winter
Laughing at the rain

And they did spend the winter laughing at the rain
Talking through the fence
Exchanging little gifts they've made for each other
The old man would carve toys
And the little girl would draw pictures of beautiful ladies for him
And they laughed a lot

But then one day on the first of June
The little girl ran to the fence
The old man wasn't there
And, somehow she knew he was never coming back
So she went back to her little room
Took a crayon, and wrote

"Whoever finds this, I love you
Whoever finds this, I need you
I ain't even got no one to talk to
So, whoever finds this, I love you"

passenger
01-10-2017, 05:17 AM
https://www.youtube.com/watch?v=mbTREn1VJrI

passenger
01-10-2017, 06:31 PM
https://www.youtube.com/watch?v=i0aEkOq933s


Windmills Of Your Mind
Connie Evingson & The Hot Club of Sweden

Round like a circle in a spiral, like a wheel within a wheel
Never ending or beginning on an ever spinning reel
Like a snowball down a mountain, or a carnival balloon
Like a carousel that's turning running rings around the moon
Like a clock whose hands are sweeping past the minutes of its face
And the world is like an apple whirling silently in space
Like the circles that you find in the windmills of your mind

Like a tunnel that you follow to a tunnel of its own
Down a hollow to a cavern where the sun has never shone
Like a door that keeps revolving in a half forgotten dream
Or the ripples from a pebble someone tosses in a stream
Like a clock whose hands are sweeping past the minutes of its face
And the world is like an apple whirling silently in space
Like the circles that you find in the windmills of your mind

Keys that jingle in your pocket, words that jangle in your head
When did summer go so quickly? Was it something that you said?
Lovers walking along a shore and leave their footprints in the sand
Is the sound of distant drumming just the fingers of your hand?
Pictures hanging in a hallway and the fragment of a song
Half remembered names and faces, but to whom do they belong?
When you knew that it was over you were suddenly aware
That the autumn leaves were turning to the color of her hair

Like a circle in a spiral, like a wheel within a wheel
Never ending or beginning on an ever spinning reel
As the images unwind, like the circles that you find in
The windmills of your mind

passenger
01-11-2017, 06:09 PM
https://www.youtube.com/watch?v=QSG5mmdhXuY

passenger
01-13-2017, 02:24 PM
https://www.youtube.com/watch?v=YCsVEsQlm7o


*Esp. for a-devil-you who keeps trying too hard to scare an innocent kitten away...
Well, keep trying, just.
At least for eight more lives to come!:z13:

passenger
01-14-2017, 07:00 AM
Oan gia!

G. ghé ngang qua parking lot ở sở cùng với đứa con gái nhỏ 7 tuổi. Con bé nom xinh và buồn. Bố nom cũng "xinh" và không buồn lắm (miệng cười vẫn tươi như ngày nào - thuở mới quen nhau).
Tôi hỏi:
- Bộ trời bên nớ có bão hả?
G. nhe hàm răng Hynos ra cười (giời, lại cười - thế có chết tôi không!):
- Lâu quá hai bố con không đi chơi xa. Cuối năm lang thang đây đó xem có gặp người quen nào còn nhớ mình không.
- Thế có hay không?
- Yes. There's one.
- Who? Where?
- You. Here.
- That's weird.
- Ừ. It is weird.
Chúng tôi vẫn thường có những conversation vớ vẩn như vậy từ những tháng ngày xưa. Và chỉ có riêng chúng tôi mới hiểu (ngấm ngầm) - the weird meaning & the bittersweet feeling of...
- How are you holding up, since then?
Ánh mắt G. vẫn sắc như lưỡi dao Gillette và tia nhìn lấp lóa những đốm snowflake diễu cợt.
Tôi quay đi, cười:
- I'm still alive, don't you see?
- Not sad anymore?
- Just a little.
- Liar!
- Uh huh!
Cả một nỗi buồn mênh mông chợt ụp xuống như chiếc võng trời chông chênh của những đêm mùa đông không trăng/không sao.
Cô gái nhỏ níu lấy cánh tay bố thì thầm điều gì đó.
G. vừa trả lời con gái, vừa nheo nheo mắt nhìn tôi.
- What? What 'bout me?
Tôi hếch mũi giả vờ sừng sộ. G. đẩy con gái đến trước mặt tôi, đằng hắng:
- Nào, nói đi.
Cô bé hết nhìn bố rồi lại quay sang nhìn tôi, bối rối:
- Bố cháu bảo...cháu muốn đến thăm nhà cô chi chi đó, có được không?
G. bật cười, khẽ cốc lên đầu con gái - mắng:
- Ai lại nói thế. Nói thế làm sao cô chi chi đó dám say "okay", hử?
Tôi lặng lẽ ngắm hai bố con. Họ nhìn vô cùng "perfecto" trong một bức tranh đời mơ hồ nào đó mà hình như tôi đã từng ấm ớ vẽ vội cho mình, once.
Tôi thò ngón tay trỏ khều khều lọn tóc đen nhánh (như tóc bố) vương vương trên cái trán dzồ (như trán bố):
- Ah, cô chi chi đó không có nhà. Cô ấy chỉ có một căn phòng vuông màu rêu và một rèm cửa sổ voan trắng. There's only one chair in it. Dành riêng cho cháu ngồi thôi, nhé?
- Thế cô với bố sẽ ngồi ở đâu? Hai vệt lông mày xinh nhíu lại thắc mắc.
G. lại bật cười ha hả:
- Chắc phòng phải có cái giường để ngồi chứ, cô ấy nhỉ?
- Ngồi xuống sàn ấy. Hứ!
Tôi nguẩy vai mở cửa xe, chui vào. G. la ơi ới:
- Này, thế có cho bố con tôi chạy theo về nhà hay không?
Tôi vừa sang số xe lùi khỏi parking lot, vừa hét toáng:
- Liệu có theo kịp thì cứ việc. Lạc ráng chịu!

Dĩ nhiên G. sẽ không bao giờ lạc.
Tôi biết thế.
Và kẻ ráng chịu vẫn luôn là tôi.
Oan gia!

Pink
(A piece of memory of TCM-2007)

passenger
01-14-2017, 08:13 AM
https://www.youtube.com/watch?v=il9t7FMDcns


Will you? Will you?
Ah, maybe!

And maybe then we go...
Until?

passenger
01-15-2017, 09:36 AM
https://www.youtube.com/watch?v=WVwf1MCaZak

passenger
01-16-2017, 06:22 AM
https://www.youtube.com/watch?v=t3u8stDTwZY
*For the gentle child in you, dearest!

Perfect World
Katie Melua

You're precious
I can't stand seeing you cry
It hurts
Watching you get what you don't deserve
I tell myself
You don't belong in this rough life
You should have a perfect world
You should have a perfect world

You're too gentle
And much too quick to forgive
Every slight
And blow you've ever been dealt
Well who knows
If the world will ever deserve you
You should have a perfect world
You should have a perfect world

And who knows
If the world will ever deserve you
You should have a perfect world
You should have a perfect world

passenger
01-17-2017, 06:35 PM
https://www.youtube.com/watch?v=QoS42IBnpao


Tree Song
René Aubry

If I were a tree
In the deep blue sea
Would you come right up for to be so free?
Would you come right up for to be so free?

If I were a tree
What is it to thee?
What your eyes would see of you and me?
What your eyes would see of you and me?

If I were a tree
In the heaven, in the heaven sun
Would there be a reason and the answers done?
Would there be a reason and the answers done?

If I were a tree
As the words decree
Would you bow so low when then you need?
Would you bow so low when then you need?

If I were a tree
And you made a key
Would the door open heart for man to be?
Would the door open heart for man to be?

passenger
01-18-2017, 04:59 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Cdg1wygMOZY

passenger
01-19-2017, 04:26 PM
https://www.youtube.com/watch?v=K4GRl-zBnsw

passenger
01-21-2017, 06:38 AM
https://www.youtube.com/watch?v=bDdLhIMrVJ8

passenger
01-22-2017, 07:07 AM
https://www.youtube.com/watch?v=L0EMmSFS5Ys

passenger
01-22-2017, 03:50 PM
https://www.youtube.com/watch?v=vXIL_JQZFQU


*For U!
(https://www.youtube.com/watch?v=vXIL_JQZFQU)

passenger
01-24-2017, 05:26 AM
Another oan gia!

Kể từ ngày landlady Diễm đột nhiên đòi bán nhà để chuẩn bị dọn về Europe, tôi buồn như manh chấu cắn hạt gạo khô.
Cơ-dzìn Dũng "Tomato" bỏ đi về quê. Chả biết có bị miss nhí nào bên đó giữ chân cột cẳng hay không mà đã lâu lắm chẳng thấy quay lại Mỹ.
Cái kẹo be bé tên Candy thì tan biến trong không khí y như cây lollipop mà tôi hay ngậm trong miệng mỗi khi lên cơn viết lăng nhăng.
Cặp vợ chồng duyên dáng Bill & Hằng cũng đang để bảng bán nhà sau cuộc ly thân rồi ly dị.
M&L thì lặng lẽ đến rồi lặng lẽ đi bỏ lại sau lưng những cơn mưa.
Cả con phố nhỏ xinh xắn chừ chỉ còn tôi mỗi ngày ngồi bên cái khung cửa sổ rèm trắng bên ni dzòm sang cái cửa sổ rèm hoa đủ màu bên tê, thỉnh thoảng lấp ló cái bóng dáng đơn lẻ hiếu kỳ của cô láng giềng với cái nick name "Miss Mù U".
Tại sao ai cũng muốn bỏ đi thế? Sợ Cali sắp sửa có cơn địa chấn 9 chấm chăng? Hay nắng Cali đã hết ấm, tình người Cali đã chẳng còn nồng - như một thuở?

Sáng nay ghé tiệm phở NH, tôi tình cờ gặp lại chị Ba Tía Lia cũng đi ăn phở với một Mr. Mars (chả biết có phải là ông bồ cũ của chị tên gì gì đó mà tôi quên béng đi mất hay không?). Chị héo đi nhiều và xem chừng như không còn tía lia như cái thuở "ngày xưa Hoàng thị". Chị không giới thiệu người đàn ông lạ ngồi chung bàn, chỉ cười cười hỏi tôi:
- Cô mình vẫn còn ở chỗ cô Diễm, phải hôn? Khi nào thì cô Diễm dọn dzìa Đức?
Tôi lắc:
- Cũng chẳng biết nữa, chị ạ. Chắc có lẽ cô ấy phải chờ bán nhà xong. Chị bây giờ ở đâu?
Chị Ba Tía Lia thở dài đánh sượt (nghe cứ y như tiếng thở dài của một kẻ đang thất tình):
- Xời, tui như cái bông hoa lài rớt xuống sông, sóng cuốn tới đâu tui trôi đến đó, nay tấp vô chỗ này chút híu, mai tấp vô chỗ kia chút nẹo, biết đâu mà nói, cô ơi!
Người đàn ông ngước mặt ngó chị Ba rồi quay sang ngó tôi, cười (như phân bua?). Tôi nhìn thấy có mẩu hành hoa xanh xanh vướng trên cái răng cửa của ông ta. A lucky shamrock for the time being?
Láp nháp thêm vài câu rồi chúng tôi lo sì sụp ăn rồi chào chia tay.

Trên đường trở ra parking lot, tôi lại tình cờ (ôi những sự tình cờ!) chạm trán với một người quen cũ đã lâu không gặp từ thành phố H.
Ui, another oan gia!

Pink-pink
(another silly piece of TCM which seems never be old)

passenger
01-24-2017, 06:09 PM
https://www.youtube.com/watch?v=s90zphJWoPk


Life is a stage, and when the curtain falls upon an act, it is finished and forgotten.
The emptiness of such a life is beyond imagination.

Alexander Lowen

passenger
01-25-2017, 03:44 PM
https://www.youtube.com/watch?v=5nkH2wC1vKI

passenger
01-28-2017, 09:34 AM
https://www.youtube.com/watch?v=AxS4joVMkjU


Thanks for your heart-sharing in poetry & music.
Wishing you all the joys & happiness that life could bring.
Ò...Ó...O...:)

passenger
01-30-2017, 07:17 PM
https://www.youtube.com/watch?v=bKJbGepqhjE


Ocean that hasn't been crossed.
Mountain that hasn't been climbed.
Land that hasn't been discovered.
Still. Through seasons.
The seafront.

passenger
01-31-2017, 05:18 AM
Thử

Em vu vơ hỏi:"What is love? How many kinds of love are there in life that one should try & take?".
Úi trời, em làm như em còn nhỏ híu vậy em!
Làm sao trả lời?
Mà sao cũng cứ muốn ngứa mỏ trả lời mới ngộ!

Em ạ,
Thực ra, yêu cũng có nhiều loại yêu - đâu cứ gì chỉ cứ phom phom mỗi giai điệu "ĐB iêu ĐO, ĐO iêu ĐB - hay - ĐB iêu ĐB, ĐO iêu ĐO". Thế khi người ta bảo "Yêu đời đi...Yêu đời đi..." thì mình (nếu muốn thử) sẽ phải hùng hục vật ngay ả đời kia xuống để chứng minh TY à? Cơ khổ!

Nói nào ngay, thử yêu vẫn khó làm hơn thử ghét. Tại sao? Thế này nhé:
Yêu đòi hỏi nhiều điều kiện. Ai bảo yêu vô điều kiện là tự dối lòng.
Anh iêu em. Anh muốn em là của anh.
Em iêu anh. Em muốn anh là của em.
Đấy, điều kiện đấy.
Và nhớ đó chỉ là điều kiện đầu tiên trong vô vàn điều kiện, chẳng hạn như...
Như thế nào nhỉ?
Somebody still remember?

Còn ghét?
Hì, ghét thì tự nó chả cần điều kiện gì cả. Hễ thấy gai mắt là ghét. Nghe ngứa tai là ghét. Muốn ghét là ghét. Chỉ ghét. Không cần phải ghét lại. Không cần phải là của nhau. Đừng là của nhau thì có lẽ tốt hơn. Thế!

Ôi, tấm thiên nhiên rắc rối muôn thuở của human!
Mà tang ố tang tình tang, sao vẫn cứ mãi vấn vương...

Pink

passenger
01-31-2017, 05:47 PM
https://www.youtube.com/watch?v=8hOwLap5Je8


If You Were a Sail Boat
Songwriters: Paddy Mcaloon
Katie Melua

If you're a cowboy I would trail you
If you're a piece of wood I'd nail you to the floor
If you're a sailboat I would sail you to the shore

If you're a river I would swim you
If you're a house I would live in you all my days
If you're a preacher I'd begin to change my ways

Sometimes I believe in fate
But the chances we create
Always seem to ring more true
You took a chance on loving me
I took a chance on loving you

If I was in jail I know you'd spring me
If I was a telephone you'd ring me all day long
If was in pain I know you'd sing me soothing songs

Sometimes I believe in fate
But the chances we create
Always seem to ring more true
You took a chance on loving me
I took a chance on loving you

If I was hungry you would feed me
If I was in darkness you would lead me to the light
If I was a book I know you'd read me every night

If you're a cowboy I would trail you
If you're a piece of wood I'd nail you to the floor
If you're a sailboat I would sail you to the shore
If you're a sailboat I would sail you to the shore

passenger
02-01-2017, 04:58 PM
https://www.youtube.com/watch?v=86U0JF-XgXI

passenger
02-02-2017, 06:04 PM
https://www.youtube.com/watch?v=HdBsu7jiYTU

passenger
02-04-2017, 04:56 AM
https://www.youtube.com/watch?v=gw9fKuymA0I


The questions and images of heart dancing
Twirling around the room
Beckoning to you join them in that joyous spin

If only you could answer
And know you'd in turn be answered
If only your heart had courage to lift itself up
And take a chance

Something pulls you on
The promise of luminous eyes
Candlelit hands and smiling lips
Just beyond the dark curtain of your window

In the mood for love you may think
Never knowing what it is that lies outside
That gentle yearning of mind

*Mem C.

passenger
02-04-2017, 04:31 PM
https://www.youtube.com/watch?v=GGyLP6R4HTE


http://animatedviews.com/2008/madame-tutli-putli-vs-the-crazy-locomotive/

http://franklycurious.com/wp/2010/09/13/madame-tutli-putli/ (http://franklycurious.com/wp/2010/09/13/madame-tutli-putli/)

http://theeveningclass.blogspot.com/2007/11/madame-tutli-putli-evening-class.html

passenger
02-05-2017, 11:01 AM
https://www.youtube.com/watch?v=DJILLGS264k

passenger
02-06-2017, 04:30 AM
https://www.youtube.com/watch?v=dsxtImDVMig

passenger
02-07-2017, 04:13 AM
https://www.youtube.com/watch?v=NWrs5sGun-Y

passenger
02-07-2017, 06:05 PM
https://www.youtube.com/watch?

v=a9nQ1_V6UlM&index=18&list=PLNSq3oknt61DdpXDWfeXqVevbSyC

xAI3S


Just go & tell it all to your mama, oh bambino!
Mama loves you and she's gonna cook you chilli beef soup
Eat and cry then your troubles would swim away!:z13:

passenger
02-09-2017, 05:05 AM
https://www.youtube.com/watch?v=xHbnEFRvvYM


A sailor chooses the wind that takes the ship from a safe port
Ah, yes, but once you're abroad, as you have seen
Winds have a mind of their own
Be careful, Charlotte
Careful of the wind you choose

Avi * The True Confessions of Charlotte Doyle

passenger
02-10-2017, 04:15 PM
https://www.youtube.com/watch?v=TqyLnMa3DJw

*Cho một người...

passenger
02-12-2017, 07:38 AM
https://www.youtube.com/watch?v=3FygIKsnkCw

passenger
02-13-2017, 04:42 AM
The Gift

1.
Sau cuộc hành hương đi tìm bản ngã trở về, ông bạn đâm ra nói nhiều và hay cáu kỉnh. Tôi hỏi:
- Có phải đó mới thật là ông không?
Ông bạn gắt:
- Là tôi đấy. Bộ lạ lắm sao?
- Em không còn nhận ra ông.
- Same here. Tôi cũng không còn nhận ra em.
- Em vẫn thế. Chỉ có ông là thay đổi.
- Takes 2 to tango.
- Lửa cháy rồi mới có khói.
- Thử khúc củi ướt xem. Khói cay xè muốn toét cả mắt rồi mới nhen được ngọn lửa chết yểu.
Tôi phì cười:
- Thì ra em là khúc củi ướt. Thế ngọn lửa ông nhen đã chết yểu chưa?
- Cũng sắp. Nếu em không chịu khô để cháy.
Ông bạn thường ví von tôi "sũng" trong mớ hồi ức. Ông là người có quan niệm chỉ sống với hiện tại.

"Present is a gift.
The past is passed.
The future is unknowable.
That's why they call it present."
*unknown

Ông ạ, đó chính là điều tương phản không thể xóa bỏ giữa hai cái tôi của chúng ta.
Tôi bước ra từ quá khứ.
Ông hiện hữu trong hiện tại.
Chuyện xảy ra ngày hôm qua, tôi nhớ.
Chuyện xảy ngày hôm qua, ông quên (hay cố tình quên?).
Có lẽ vì thế, tôi luôn biết tôi là ai - từ đâu đến.
Có lẽ vì thế, ông luôn là kẻ phải lăng xăng di chuyển đó đây để cố tìm kiếm thêm dăm ba cái bản ngã mới cho mình.
Nên/Do đó.
Ta đã không còn nhận ra nhau.

2.
Tôi vừa tình cờ quen biết một người kia cũng thường xuyên "sũng" với mớ ký ức hỗn độn (như tôi).
Tưởng chúng tôi tâm đầu ý hợp hả?
Errr...wrong!
Chúng tôi phang nhau không nương tay.
What's the reason?
Đơn giản thôi.
Trong mớ kỷ niệm ngọt ngào vô cùng "sũng" của ông ta...
Không có tôi.:z51:

Pink

passenger
02-13-2017, 04:44 AM
https://www.youtube.com/watch?v=BAo8ukIkxns


Trong mưa
Có tiếng cười của ngày hôm qua
Và giọt lệ nuối tiếc
Của ngày hôm nay

Ngày mai
Trời còn mưa không?

passenger
02-13-2017, 05:33 PM
https://www.youtube.com/watch?v=suWWlFQah2M


There is only one happiness in this life, to love and be loved.
George Sand

passenger
02-14-2017, 05:28 AM
https://www.youtube.com/watch?v=bm8sQmIPb_E

passenger
02-14-2017, 04:39 PM
https://www.youtube.com/watch?v=mZapeCW_QPY

passenger
02-16-2017, 05:00 AM
Chay!

Thịt có mùi máu huyết của thịt.
Cá có mùi rong rêu của cá.
Cỏ cây, hoa lá, thực vật cũng có mùi riêng biệt của nó.
Thế người có mùi của người không?

Khi tôi ăn thịt - tôi có mùi hôi hôi của thịt?
Khi tôi ăn cá - tôi có mùi tanh tanh của cá?
Đậu nành thơm thế - sữa đậu nành ngon thế - nhưng tại sao tôi uống hoài mà da tôi vẫn không chịu thơm mùi đậu nành?
Lọn rau cải xanh xanh là vậy - củ cà rốt đo đỏ là vậy - thế tại sao tôi ăn mãi mà môi tôi vẫn không đỏ, tóc tôi vẫn không chịu xanh?

Thật ra, thỉnh thoảng ăn chay cũng là một điều tốt cho sức khoẻ (đỡ cao áp huyết, đỡ high cholesterol) và cũng là một trong nhiều cách để giữ body "stay in shape" (đỡ phải hùng hục marathon mỗi ngày 10 cây số như mister kia!)...etc...
Tuy nhiên, nếu bảo tôi phải ăn chay trường quanh năm suốt tháng để tránh luân hồi nhân quả, tôi thà để nhân quả luân hồi tìm tôi - may ra, kiếp sau, nếu có - tôi vẫn còn được ti toe trở lại cuộc đời - dù chỉ là...để bị người gầm gừ ăn thịt!!

Life with Foods is always zee best!
Thật đấy!

Pink

passenger
02-16-2017, 02:48 PM
https://www.youtube.com/watch?v=6uLtyzRgmyI


Life goes on either good or bad
Anyway!

passenger
02-17-2017, 04:32 AM
https://www.youtube.com/watch?v=guvY8Qbac7E

passenger
02-18-2017, 05:22 AM
Forget me none!
*For Miss Daisy H.

Trẻ nhỏ rất mau quên - đét mông nó vài cái ngày hôm nay, ngày mai nó lại vẫn cứ lăn quay ra dẫy đành đạch khi không được chiều theo ý. Phải chăng "Quên" cũng là một nhu cầu cần thiết trong cái quá trình "growing up"?
Bà ta bây giờ cũng giống như một đứa trẻ nhỏ - tíu tít cười, lu loa khóc, nói xong rồi không nhớ - một câu chuyện được kể tới kể lui 1001 lần làm khổ tai người nghe.
"Biết dzồi. Khổ nhắm. Nói mãi." ư?
Well, không nỡ.
Bà ta đang cũng "growing up" đấy - up to the blue sky with them dancing kites in them waltzing wind.
Nhưng có một câu chuyện được lập đi lập lại mãi của bà ta mà người-nghe-tôi lại rất thích vểnh tai nghe, nghe đến 2017 lần rồi mà vẫn còn muốn nghe tiếp cho đến lần thứ...???
Chuyện tuy là chuyện cũ rích nhưng những nhân vật trong câu chuyện luôn thay đổi. Một Cinderella không chịu kết hôn với chàng hoàng tử. Một Snow White không thèm ăn trái táo độc của mụ phù thủy nữ hoàng. Và một công chúa da lừa cam chịu đội kiếp donkey vĩnh viễn không màng trở về cung điện xưa.
- Rồi họ sẽ ra sao với những cái không chịu/không thèm/không màng của họ?
Tôi thường hỏi trêu bà ta với một cái nháy mắt và bà ta cũng thường lăn ra cười hinh hích với vẻ khoái trá:
- Thì còn ra sao nữa. Họ cuối cùng end-up trong nursing home chờ tới phiên rendez-vous với ông nhà quàn - comme moi!
- Thế họ có bao giờ hối tiếc không?
- Xời, đằng nào thì cũng phải đi bán muối chẳng trước thời sau, but at least, họ đã được sống thỏa thuê trong sự chọn lựa của riêng họ, phải không?

Phải không? Phải không? Phải không?
Ah, chừng như tôi cũng đang bị nhiễm cái chứng bệnh "keep repeating" từ người đàn bà funny đó...
Forget me not! Forget me not! Forget me not!
Oh, dearest!
Forget me none!

Pink

passenger
02-18-2017, 06:42 AM
https://www.youtube.com/watch?v=7nI57gjhVd8


It's green too!
Just in different perspective!

passenger
02-18-2017, 12:50 PM
https://www.youtube.com/watch?v=6ipUBndA2Ss

*For a November person from a passed autumn...

passenger
02-19-2017, 05:16 AM
A Poet's Garden

Ông ta có một khoảnh vườn rất đẹp.
Cây thơ. Lá chữ. Hoa văn.
Mỗi buổi sáng jogging ngang qua đó, con mèo trắng đều ngừng lại kiễng chân nhìn vào.
Một ngày, chủ nhân khoảnh vườn chẳng biết bỏ đi đâu quên khóa cổng.
Curiosity là một chứng tật nan y bất trị của loài mèo.
Ah, con mèo thích trèo cây thơ/con mèo khoái vờn lá chữ/con mèo muốn tự trang điểm mình bằng những đóa hoa văn.
Nên, con mèo đẩy cánh cửa vườn.
Nên, con mèo cả gan mím môi bước vào cái thế giới rất riêng tư đó.
Thưởng lãm thôi. Cho thỏa óc tò mò. Cho vài khoảnh khắc lãng quên trong "cái chỗ nhân gian không thể hiểu."*(hmm, có lẽ chỉ có loài mèo mới có thể hiểu - tưởng thế!).

Cây thơ trèo rất êm chân...
Lá chữ vờn rất vui tai...
Hoa văn điểm trang dung nhan meo-meo rất kiều mị....
Thế là con mèo mải mê/thế là con mèo si đắm. Con mèo muốn bưng hết cái khoảnh vườn kỳ bí đó để úm-ba-la bỏ vô chiếc tráp lụa vàng đựng của hồi môn...(úi giời, mèo thì cần gì tráp với của hồi môn, có phải?)
Cây thơ to quá, không bứng được.
Lá chữ nhiều quá, không ngắt được.
Duy chỉ có một đóa hoa văn rất đẹp, rất mong manh mà con mèo không thể không muốn hái về làm quà cho chiếc gương soi trong phòng ngủ.
Hái nhé? Ngắt nhé? Steal a little bit of that poet's dream nhé?
Ừ thì hái. Ông chủ vườn có nhiều hoa đẹp thế, có lẽ sẽ chẳng tiếc gì mèo kia một đóa phù hoa...
Errrrr....wrong!
Ông chủ mất đóa phù hoa, ông chủ nổi giận.
Cánh cửa vườn từ đó được khóa kỹ bằng nhiều vòng dây xích.
Thêm một tấm bảng treo viết bằng sơn đỏ chét:"Cấm tiệt loài mèo!".
Hứ, cấm thì cấm.
Tôi đã hái được đóa hoa văn tôi muốn.
Ông còn nguyên một cây thơ to đùng như ngọn núi Fuji đó...
Ông còn nguyên một bầy lá chữ xào xạc như rừng phong Montréal đó...
Tiếc gì nhau một đóa phù hoa mà ông lại phải nổi giận, hỡi ông?!

*
Đóa hoa văn mùa xưa giờ đã tàn khô.
Chiếc gương soi đứng lẻ loi trong căn phòng rêu không hề hay biết.
Nỗi giận dữ mùa xưa đã để lại một vết nứt lớn.
Chiếc gương soi chừng như cũng đã bị mù dưới lớp bụi thời gian.
Còn con mèo xưa ấy đâu?
Ah, con mèo trắng lăng xăng đang bận đi trèo cây chestnut...
Ở cái chốn không đào đâu ra được một cây cau.

Pink

passenger
02-19-2017, 08:19 AM
https://www.youtube.com/watch?v=9pdsuRWe0z0


Hola Grandmama!

Don't get rid of your old companion in haste
A brand new high tech lover can destroy you
Cuanto antes!:z13:

passenger
02-20-2017, 03:30 AM
https://www.youtube.com/watch?v=YOl6h3Azh-E&list=RDYOl6h3Azh-E

passenger
02-20-2017, 05:21 PM
https://www.youtube.com/watch?v=tKgmlD_s09s

passenger
02-21-2017, 03:29 PM
https://www.youtube.com/watch?v=AqYiqxDVMak

passenger
02-22-2017, 03:14 AM
https://www.youtube.com/watch?v=JsZHSnLpJC8

passenger
02-22-2017, 04:21 PM
https://www.youtube.com/watch?v=8ZrThSgH_n4

passenger
02-23-2017, 04:21 PM
https://www.youtube.com/watch?v=mS1LhhPXNDI

passenger
02-24-2017, 12:27 PM
https://www.youtube.com/watch?v=KdKgdHxYs10

passenger
02-24-2017, 04:11 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Ag1TIv10Bgk

passenger
02-25-2017, 05:54 AM
Ả & Gã

Mùa đông...
Khi ả đến.
Những con chữ tội nghiệp bị đuổi ra khỏi khoảng không gian quen thuộc.
(chúng không kịp mặc quần áo)

Trần truồng - những con chữ hóa thân thành những đốm hoa tuyết.
Lạnh.
Rơi như cơn mưa lệ trắng...
Trên nấm mồ ký ức.

Từ chữ - gã đã viết ra ả.
Từ chữ - ả đã được khai sinh.
Gã thường "fall in love" với những gì gã viết.
Vì thế - gã iêu ả.
(như đã từng miệt mài iêu chữ)

Ả đã làm đầy ứ hự khoảng không gian giới hạn của tâm hồn gã.
Vì thế - những con chữ đã phải hối hả khăn gói ra đi.
(quên không đem theo umbrellas)

Ả thật no good! no good!
Ả chỉ đẹp lộng lẫy huy hoàng với lăng kính cận của gã...
Vỏn vẹn một mùa đông.

Sao vội vã? Sao ngắn ngủi? Sao đành chia ly?
Ah, mảnh tâm hồn õng ẹo của gã đã không thể nào thở.
Trong khoảng không gian ngột ngạt.
Không còn chữ.
Và ả rồi cũng đột nhiên úm ba la biến mất.
Như đã chưa từng bao giờ đến.

Pink

*Noted: Có người hỏi tại sao tôi lại biết the story of Ả & Gã một khi Ả đã biến mất & Gã thì đang bận thở trong nhà thương điên?
Well, tôi quên không nói tôi là best friend of the wind from the N-West. It's a marvelous storyteller & I'm a tolerated listener!:)

passenger
02-25-2017, 03:09 PM
https://www.youtube.com/watch?v=eSqhme7SKVU


*To the one who introduced this lovely song to me for the very first time in my life.
Be well & happy, wherever you are, dear friend!

passenger
02-26-2017, 06:04 AM
https://www.youtube.com/watch?v=WW0O9J0vf54

passenger
02-26-2017, 09:26 AM
https://www.youtube.com/watch?v=AsqGaTgObHw

passenger
02-26-2017, 12:55 PM
Colors of Spring

Blue vừa mổ mổ những hạt hướng dương đen vừa càu nhàu:
- Tôi rất là không ưa cái loại điểm tâm khô khốc này. Ở NO, người ta thường serve bằng ruột bánh mì bơ thơm phức.
Red cong mỏ hỏi:
- Thế sao không ở lại NO - mò về đây làm gì?
- Nếu tôi không về, lấy ai kể chuyện đường xa mỏi cánh chim bay?
- Có thì nghe cho vui. Không có thì khỏi mất công vui. Làm như báu lắm đấy!
- Chả báu mà có kẻ sốt ruột chờ mỗi xuân sang.
- Who?
- You.
- Tôi thực sự có chờ, nhưng chưa chắc kẻ đó tên Blue.
- Chẳng Blue thì cũng Green, Brown, Yellow or Violet.
- Purple.
- Hử?
- Green, brown, yellow, purple. Apple, chocolate, lemon, violet.
- Dào, chỉ khéo vẽ chuyện. Cứ rắc rối thế rồi lại than đời chả có gì vui.

Red nguýt Blue một đuôi mắt sắc.
Blue cười vả lả...
Nhưng cũng không quên chirp một tiếng rõ to vào tai Red.

Này, today is a Sun-day, day of sunshine.
Please don't fight.
Or else.
Tôi đang grey/gray chờ khuây khuây để spring cleaning đây...
Liệu đấy.
Kẻo hạt hướng dương khô khốc cũng chẳng có mà mổ!:z13:

Pink

passenger
02-27-2017, 04:37 AM
https://www.youtube.com/watch?v=Gq3mW43kpkU

passenger
02-28-2017, 03:17 AM
https://www.youtube.com/watch?v=4zhm-xXrLYw

passenger
03-01-2017, 05:51 PM
https://www.youtube.com/watch?v=CEmuEOXnXH0


*For U, dearest!

passenger
03-02-2017, 03:14 PM
https://www.youtube.com/watch?v=mikudzy6Ddo

passenger
03-02-2017, 04:36 PM
https://www.youtube.com/watch?v=UpjKlOM7KQ4

passenger
03-04-2017, 01:50 PM
https://www.youtube.com/watch?v=RxCEhY03m6U

passenger
03-05-2017, 08:25 AM
https://www.youtube.com/watch?v=xGAsnOBwDgk&index=118&list=PL42TGF3AdjTLyG 3leMK9zdxrmZzvzjaiZ

passenger
03-07-2017, 06:34 PM
https://www.youtube.com/watch?v=2GoAbWp__jQ

passenger
03-10-2017, 07:11 PM
https://www.youtube.com/watch?v=f8hrawGg6pU


Awww...

passenger
03-11-2017, 08:05 AM
The Bridge

Ngày mở ra với 33°F trong vườn sau.
Gã Đông choàng khăn len trắng ho hen tiếc nuối chưa muốn bỏ đi.
Ả Hạ ôm bó bouquet lấp ló ngập ngừng đôi chân trần trên cỏ lạnh.
Riêng nàng Xuân lá đẫm sương ướt nghẹn ngào.

- Ông Đông, chúng ta đã chào tạm biệt, sao ông còn trở lại?
- Tôi chỉ muốn bảo vệ em từ cuộc ào ạt xâm lăng của cô lửa Hạ.
- Ai bảo tôi xâm lăng? (cô lửa Hạ ré) Tôi chỉ không muốn bé Xuân chết cóng trong cái tủ lạnh mùa đông.
- Vẫn còn hơn cái lò lửa hạ, đốt cháy da người/đốt trọn cả niềm vui!
- Đông lười lĩnh khiến bé Xuân bị lên ký.
- Hạ lăng xăng làm bé Xuân bị cháy rụi những mầm xanh.
- Đông hao củi đốt lò sưởi.
- Hạ tốn tiền điện thổi máy air.
- Đông buốt óc.
- Hạ phỏng da.
- Đông chẳng được lê la.
- Hạ rả rích bài ca ly biệt.
- Hử???
- Trường học đóng cửa, ai về nhà nấy, có kẻ không bao giờ quay lại. Hử đấy!
- Hợp rồi tan, lẽ đời nó phải thế.
- Chẳng có gì tan trong mùa Đông.
- Vì tất cả đều đã bị đóng băng.
- Tôi không thích Hạ.
- Tôi cũng chẳng iêu Đông.
- Hamington!
- Don Quixote!

Oh, please...
Vấn đề ở đây là Xuân.
Xuân là nhịp cầu nối ở giữa hai mùa Đông/Hạ.
I do like both.
Hãy Đông - cho tôi hiu quạnh.
Hãy Hạ - cho tôi ấm nồng.
Ở giữa nỗi buồn quạnh hiu & niềm vui nồng ấm - tôi, mùa Xuân - tôi bận rộn ươm mầm cho những hạt giống ước mơ.
Dẫu rồi cũng chỉ để chúng tàn theo mùa thu.
Khi những chiếc lá lướt thướt bắt đầu khô.
Và thả phận đời bay theo gió...
Về đâu?

Pink

passenger
03-11-2017, 10:47 AM
https://www.youtube.com/watch?v=a0hFZPvanMs

passenger
03-11-2017, 03:44 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Mv0snnk0kio


One of my favorite novels.
Love it still.

passenger
03-12-2017, 06:09 PM
https://www.youtube.com/watch?v=eDoixzKZOsQ

passenger
03-13-2017, 04:40 PM
https://www.youtube.com/watch?v=tcTZvNLL0-w


If men actually came from Mars, they'll surely find a way to return to their beloved genesis.
I'll see you there, dearest!:)

passenger
03-13-2017, 05:07 PM
https://www.youtube.com/watch?v=32YPozK5Y-0


To the land for the old man in you!
Smile!

passenger
03-14-2017, 03:12 PM
https://www.youtube.com/watch?v=-CusCZ6Yijo


*For the Mars who chooses to sacrifice his liberty for love!
I salute You!:z57:

passenger
03-16-2017, 05:36 PM
https://www.youtube.com/watch?v=tn9vkgCgKls

passenger
03-18-2017, 08:46 AM
Within a dream* (https://www.youtube.com/watch?v=Nm3NLZy7_mY&list=PL5019E5C999848652&index=20)

Sao Băng đến một mình qua ô cửa kính vỡ trong đêm vì cơn bão giận dữ cuối mùa. Buồn ngơ ngác.
Hỏi tại sao buồn? Cô bạn nhỏ thường bay cùng đâu?
- Dream bị mất ngủ. Đang trăn trở bên dòng thiên hà lạnh.
- Mất ngủ thì không bay được ư?
- Không. Definitely không.
- Pourquoi?
- Tên cô ấy là Dream. Cô ấy cần phải ngủ mới có những giấc mơ để bay.
- Et toi?
- Tôi không cần phải mơ. Sao Băng thì phải băng thôi.
- Rồi làm sao quay về?
- Hồn tôi sẽ bay về. Mang theo một điều ước nào đó cho lần băng hà sau. Cô có ước gì không?
- Để nghĩ xem. Hình như nhiều lắm.
- Oh, thế thì không được. Chỉ có thể carry mỗi một thôi.
- Ai bảo?
- Tôi. Và điều ước ấy không thể nặng quá. Tôi sẽ không mang nổi.
- Như thế nào là nặng?
- Material stuffs. Spiritual ones nhẹ nhàng hơn.
- Love có thuộc về S-stuffs không?
- Còn tùy nó là loại TY gì. Tôi vẫn hay nghe người ta suýt soa:"I love my car so much!". Nguyên một cái xe thì nặng lắm.
- "I love my man", một người đàn ông có nặng lắm không?
- Nặng. Nếu người đàn ông đó mang theo bên mình những hệ lụy.
- Ví dụ như?
- Vợ. Con. Bạn. Nhà. Xe. Công danh.
- Phiền nhỉ. How about "I love the love from my man"?
- Thế thì được. Are you in love?
- Now and then.
- And that man, does he love you?
- Now and here.
- Thế thì không được. "Here" and "Then" don't match.
- But we both have "Now".
- Ngày mai có phải là "Now" không?
- Khi ngày mai tới, we will have "Now" also.
- Đồng ý. Nhưng "Now" của ngày mai chưa chắc đã là "Now" của ngày hôm nay. Cuộc đời là một dòng sông trôi đưa ta đi từ quá khứ qua hiện tại để đến tương lai. Muốn chúng connect được với nhau, ta cần phải có một chếc cầu. "Then" là nhịp cầu nối. "Here" đã là "Bến".
- Thế trong tương lai không có bến à?
- Bến đó vẫn là "Now and here". Không có nhịp cầu nối.
- Vậy phải làm sao?
- Xây cầu.
- Tôi không thể xây nó một mình.
- Vậy đừng ước. Hãy để mọi sự xuôi theo định số của nó.
- Tôi muốn gặp Dream.
- Cô ấy còn đang bận tìm giấc ngủ.
- Những viên Valium có nặng lắm không?

Sao Băng quay mặt đi, cố nén tiếng thở dài.
Hãy giữ những viên Valium xinh xẻo ấy lại cho yourself, pitiful human!
Valium không tạo ra những giấc mơ.
Chúng mang đến những ác mộng.
Và có thể...
Một dấu chấm hết.
Duh!

Pink

passenger
03-20-2017, 04:37 AM
https://www.youtube.com/watch?v=fnULEwn3njQ

passenger
03-20-2017, 05:20 PM
https://www.youtube.com/watch?v=8VFQ9qzRbgI


Come in, I've been expecting you
There's a knock on the door and love walks through
And lights a fire and smiles a smile
As if love were going to stay a while
And the fire breathes and weaves its spell
But then love runs out of lies to tell
For love is restless, love's a flirt
Love has places to go and people to hurt
So here's the shovel to smother the flame
Tomorrow you'll barely remember my name
And I'll try to forget you, my dearest one
As a prisoner tries to forget the sun
For life holds no purpose, and love holds no charms
Since I beheld you in another's arms

Gwen Moss

passenger
03-22-2017, 04:56 AM
https://www.youtube.com/watch?v=kOlvLRZ67lA&list=PLCs21WMax9zH1BnLMszn09io dOCyWqNJ7

passenger
03-23-2017, 04:04 AM
https://www.youtube.com/watch?v=BsfjONbqLA8&index=21&list=PL5019E5C9998486 52

passenger
03-23-2017, 04:52 PM
https://www.youtube.com/watch?v=0BvTqOrNt_c


Gesture of love and tenderness
Like two birds in search of drunkenness
Great loves have no address
When one goes and the other one stays

passenger
03-28-2017, 06:51 PM
https://www.youtube.com/watch?v=uJrXPoPQdg8&list=RDqsnbzjTs5_I&index=8


Tu me prêtes, tu me donnes
La force et la sagesse de n'en vouloir à personne
Si j'ai le courage de vouloir pardonner
Je n'aurais jamais de remords, tout juste des regrets
Je n'aurais jamais de remords, tout juste des regrets

passenger
03-29-2017, 05:13 AM
I love you* (https://www.youtube.com/watch?v=RqgQ9hyOmbA)

I love you in some inexplicable way
a shameful way
a contradictory way

I love you
my moods are many
and mood changes continually
so you know
time, life, death

I love you
with the world do not understand
with people who do not understand
with the ambivalence of my soul
with the inconsistency of my actions
with the inevitability of fate
the conspiracy of desire
with the ambiguity of the facts

Even when I tell you that I love you, I love you
until deceiving you, not deceiving you
in essence, carried out a plan
to love you better

I love you
without thinking, unconsciously
irresponsibly spontaneously
unintentionally, by instinct
per pulse, irrationally

In fact I have no logical arguments
even improvised
to substantiate this love I feel for you
which emerged mysteriously from nowhere
it has not magically solved nothing
and miraculously, slowly, with little or nothing
has improved the worst of me

I love you
I love you with a body that thinks
with a heart that does not reason
with a head that does not coordinate

I love you
incomprehensibly
without wondering why I love you
no matter why I love you
without questioning why I love you

I love you
simply because I love you
I myself do not know why I love you

Pablo Neruda

passenger
03-30-2017, 04:54 AM
https://www.youtube.com/watch?v=Qhv29_M-P5Q


Finally!:)

passenger
03-31-2017, 04:52 AM
https://www.youtube.com/watch?v=ZvbwUU6lA5E


Because of you
I laugh a little harder
Cry a little less
And smile a lot more

Everybody needs a best friend
I'm happy I'm yours!:)

passenger
04-01-2017, 06:54 AM
https://www.youtube.com/watch?v=PmJxNX6IFJ4

passenger
04-02-2017, 06:22 AM
Xèo!

Em về chơi và đòi đổ bánh xèo. Ừ thì đổ. Cũng đã lâu cái chảo "pro" nhà tôi không được đổ (hì, Princess Di không cho phép).
Này bột mây bay/này trứng cội nguồn/này dòng sữa dừa thơm ngọt/rắc thêm chút phấn nghệ vàng điểm trang màu nắng/thả thêm những cánh hoa hành xanh biêng biếc những ước mơ xinh...
Em thích xèo của em nhiều tôm/nhiều thịt. Tôi muốn xèo của tôi không tôm/không thịt/full of mushrooms. Em cười chế diễu:"Vẫn bị cái họ phù ám ảnh?".
Oh, không đâu. Nếu tôi bị obsessed với con ma diet, tôi đã không đồng ý chúng ta cùng xèo. Tôi chỉ không muốn phải ngày ngày nốc thuốc & sáng sáng phải chạy như điên khùng ngang qua cái khoảnh vườn có treo cái bảng:"Cấm tiệt loài mèo!". Chỉ thế.
Em hỏi:"Sao năm nay không chịu mở hồ? Bơi tốt hơn chạy."
Mụ keo thị cú trong tôi càu nhàu:"Tốt thân nhưng chả tốt cho túi. Thời buổi kinh tế ngả nghiêng, 200 bạc điện extra để dành đi collect shoes/sandals còn hơn."
Em lại cười nghiêng ngả như đang bị ai tickle vào lòng bàn chân. May the Gods help me, tôi không dám cười theo em. Chứng hiccups khi cười nhiều đã sắp sửa thành bệnh nan y không thể chữa.

- Thế xèo xong rồi mình làm gì?
- Đi ngủ.
- Huh?
- Có cô hàng xóm phía sau đi rong về thèm ngủ quên cả nhặt trứng gà. Bệnh ngủ cũng hay lây. Bộ em ăn xong không buồn ngủ hử?
- Em chưa dzà mà. Ăn xong buồn ngủ là chứng tật của người dzà.
- Vậy thì tôi nay đã dzà?
- Ừ. dzà khú đế như cây cổ thụ.
- Như vại cà thâm chứ, fav. line mà ngày xưa em hay nói đó. Mà này, cà thâm đem bung với ốc bưu ăn cũng ngộ lắm - cái ông Rotten Tomato xúi thế.
- Đừng nghe ông ấy, vua xúi bậy! Hôm Red Poppy Fest. tháng 4 năm trước, em nhìn thấy ông ta lóc cóc cỡi ngựa xem hoa với một ả cốm xanh. Nom hớn hở lắm.
- Cũng nên hớn hở. Hoa thật tươi hơn hoa giả.
- Chị với ông ta sao rồi?
- Có sao đâu. Thỉnh thoảng vẫn réo trêu nhau. Dăm ba trận cười cho thỏa thuê đôi ba phút lãng quên.
- Chị đừng nhớ thì khỏi cần phải quên.
- Easy to say. How's mom?
- Vẫn thế. Vẫn khư khư cái định kiến "âm/dương". Me không thích chị sống loanh quanh một mình, bảo mai mốt chết không có người khóc đám.

Xời. bà cụ rủa con độc thế thì thôi...
Mà chết ngay đơ rồi thì cần gì phải có người khóc nhỉ? Khóc ngay lúc sống có lẽ sẽ cảm động hơn ấy!
Nhưng nếu chưa ngủm mà đã có người từ tâm đòi đóng góp nước mắt trước thì chắc lại có kẻ cong mỏ tru tréo là bị trù ẻo.
Có kiêng thì có lành.
Lành thì lành nhưng rồi vẫn cứ phải đi chầu ông bà tổ tiên. Hết.

Xèo bánh đã xơi xong.
Xèo nói cũng đã nói xong.
Em lại hỏi:"Mai mình ăn gì?".
Tôi nháy:"Bún ốc".
Em cũng nháy:"Ăn ốc nói mò!".
Phì cười. Vừa nghĩ vừa hiccup loạn xạ...

Có thể nào - một lần - tôi tình cờ mò trúng được cái mạch đập lunatic/ambiguous từ trái tim bất trị của em không, hử em?
Mà dù trúng hay không trúng, có lẽ rồi tất cả cũng sẽ giống như một tiếng "xèo" - xèo cái rồi xong - mất hút...

@nhà

passenger
04-02-2017, 07:21 AM
https://www.youtube.com/watch?v=6RHmygDB6Og

passenger
04-02-2017, 03:53 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Z0DQxI3KM7o


Oblivion is the rule and fame the exception, of humanity.
*Antoine de Rivarol

passenger
04-03-2017, 04:51 AM
T r ă m N ă m

Một trăm năm trước - Em đã gặp Anh.
Một trăm năm sau - Em vẫn gặp Anh.
Một trăm năm sau nữa - Em sẽ còn gặp Anh.
Để làm gì?
Để gió cuốn đi* - có lẽ.

The Canvas:
Chàng họa sĩ với cây cọ xám lấm lem - một ngày - vẽ tặng người con gái một khuôn mặt.
Đôi mắt buồn/hai bờ môi buồn/suối tóc cũng buồn như mây bay.
Người con gái từ trong bức tranh hỏi chàng họa sĩ :
- Tại sao ông lại vẽ em buồn thế?
Chàng họa sĩ trầm ngâm :
- Khi em buồn, em sẽ ở lại với tôi. Nếu tôi vẽ em vui, em rồi sẽ ra đi theo cuộc vui và tôi sẽ mất em.
Người con gái nài nỉ :
- Xin ông hãy cho em một chút nắng vào đôi mắt.
- Nắng sẽ hỏa thiêu tâm hồn em.
- Xin ông hãy cho em một thoáng hoa cười trên đôi môi.
- Hoa cười rồi hoa khóc/hoa sẽ làm cho héo úa trái tim em.
- Thế thì chỉ xin ông cho em vài giọt sương đêm trên tóc vậy.
Chàng họa sĩ ngạc nhiên:
- Tại sao?
Người con gái thở dài:
- Sương ướt tóc em/tóc sẽ thôi bay.
- Nhưng nếu tóc thôi bay/tóc sẽ không còn là tóc của mây mà tôi muốn.
- À, cuối cùng - ông cũng đã cho em một câu trả lời.

Tóc là tơ vương của mây trời...
Và mây trời vẫn ngàn năm trôi...

The Melody:
Chàng nhạc sĩ vùi đầu trên khung nhạc - hí hoáy điểm tô chiếc khóa sol trầm mang dáng hình của người con gái.
Từng nốt nhạc ngân.
Từng âm thanh rền vang rời rã.
Tình sầu/Tình xa/Tình tan/Tình phụ.
Người con gái đẫm trong nỗi buồn, nức nở :
- Tại sao ông lại bắt em cứ phải buồn hoài như thế?
- Tôi đã nói với em từ trăm năm trước - em đã quên rồi ư?
- Em không muốn buồn nữa.
- Không muốn vẫn cứ phải. Tôi và em đã bị cột chặt vào nhau như một định mệnh - chẳng thể chối từ.
- Một ngày nào đó, em sẽ bỏ ra đi.
- Tôi chỉ cho em một khuôn mặt/một âm thanh. Em không có đôi chân. Em không có đôi cánh. Em chẳng thể nào bỏ đi đâu được.
Người con gái khóc.
Chàng nhạc sĩ vẫn tiếp tục tô đậm những nốt nhạc trầm.
Cây đàn guitar nằm chờ bản nhạc hoàn tất - bên cạnh chiếc piano - ung dung và nhẫn nại.

Đừng lo, cô gái.
Rồi tôi sẽ đem những nốt nhạc em phiêu du khắp chốn.
Gửi vào trong gió.
Gửi trên mây ngàn.
Gửi theo sóng biển.
Gửi dòng sông trôi.
Trôi/cùng tôi - Em sẽ ngời ngời tinh khôi.

The Poem:
Chàng thi sĩ cắm cúi với những bài thơ tình - dòng mực đen chảy dài trên trang giấy trắng như những dấu vân tay loang lở.
Bây giờ - người con gái hiện thân là con chữ - thấp thoáng vẫn nét tiền kiếp sầu của hai trăm năm xưa.
Mỗi một bài thơ viết xong - chàng thi sĩ lại nghiêng mái tóc đã điểm hoa râm - thì thầm :
- Em vẫn còn đó chứ - bên tôi?
Người con gái ngước đôi mắt thảm nhìn chàng thi sĩ :
- Người định sẽ giữ em lại với người bao lâu?
- Thêm một trăm năm.
- Và em sẽ vẫn mãi phải buồn như vậy?
- Biết làm sao hơn? Em và Tôi - chúng ta sẽ không thể tồn tại nếu phải tách rời nhau.
- Em chỉ muốn người giải thoát cho em khỏi nỗi buồn.
- Trái đất có thể ngừng xoay. Mặt trời có thể ngừng đỏ lửa. Tôi không thể ngừng yêu em.
Người con gái quay mặt đi - im lặng.
Cây viết mực ngó người con gái từ những ngón tay xương của chàng thi sĩ - bùi ngùi.

Ngày mai...
Ngày mai rồi tôi sẽ tìm cách viết cho em một bài thơ mới - trong đó - em sẽ có cho em một đôi cánh bướm - nhẹ như tơ trời - rực rỡ như bảy sắc cầu vồng của những mùa hoang dã xưa trong vườn cổ đại.
Và cuối cùng - rồi em cũng sẽ được bay - theo những ước mơ khao khát của riêng em - chỉ riêng em.

The Promise:
Gió đã cuốn đi 300 năm.
Cuốn sạch cả nỗi buồn.
Em vẫn/sẽ/vĩnh viễn ở lại - bên cạnh Anh/bên cạnh Đời.
Tự nguyện.

Phù Dung

passenger
04-03-2017, 05:32 PM
https://www.youtube.com/watch?v=kZ3GktF8mDk

passenger
04-05-2017, 04:10 AM
https://www.youtube.com/watch?v=M57Fi19vcSI


Love and Waltz

They danced in the moonlight
To the beats of their hearts
Lost in each others eyes
As the world tried to rip them apart
Their souls waltzed in a different realm
Dancing in a place faraway, from the mortal world
They swayed to the songs
Played by the bright stars
No sound was made
Everything that was left unsaid
Was spoken through the glances and smiles
Their love united them
Like the constellations in the sky

Mystifying Chaos

passenger
04-05-2017, 05:36 PM
Chua!

Anh gọi từ A càu nhàu:"Sao cô hồi ni giọng chua như giấm, nghe chẳng còn chút thơ nào!"
Chị cũng góp tiếng cho vui lòng anh:"Ừ, phải đấy! Đừng có tru tréo/rỉa rói nữa kẻo người ta ghét. Chẳng thà cứ rên mà hơn!"

Họ không hiểu là nếu tôi để tôi rên nhiều quá, tôi sẽ bị chính cái rên của tôi thôi miên và chỉ muốn đi tìm rạch/tìm sông mà nhảy xuống...(hmm, quên là mình biết bơi-bơi!).
A K-night ngoài sword vẫn cần có một tấm shield. Tru tréo/Rỉa rói là tấm khiên hữu dụng của tôi. Không có nó, tôi đã go see my ancestors từ cái thuở tập tành làm ả phù hoa, sớm nở toe toét & tối thì cứ khăng khăng chong mắt vơ vẩn cùng cái gã đêm chứ không chịu tàn!

Anh ạ, anh không phải là Mr. K-night của tôi nên anh chẳng thể nào hiểu. Chị cũng thế chị ạ - cứ thử vài đêm Mr. K-night của chị "nửa đêm gà gáy canh ba" xem sao rồi hãy a dua với hubby mà ăn hiếp cô em hờ của chị. Ò-ó-o/Ò-ó-o - chú gà trống đi đêm về rồi giả tuồng gáy sáng - thím gà mái cứ lo cục ta cục tác mong đẻ được quả trứng vàng nào có hay biết gì đâu cơ...Mặc kệ/mặc kệ, miễn mốt mai ta có bát ngát một trại gà con tha hồ nuôi/tha hồ mà "cực-cực".

- Này, cuối tuần chúng tôi sẽ sang bên ấy shopping đấy. Có muốn mang sang cho mấy tá đùi gà để dành BBQ không?
- Cuối tuần này bận đi làm vú em cho cái Art Fest. ở nhà thờ của Miss Pat rồi. Chị còn nhớ Miss Pat không?
- Bà ấy bây chừ ra sao?
- Vẫn thế, chưa sao. Travel đây đó chụp hình chụp ảnh rồi truy lùng bạn cũ bắt người ta phải oohs-ahhs. Thỉnh thoảng bày trò gây quỹ cho cái đám con nít kindergarten của nhà thờ. Chỉ khổ thân bầy vú em bị bà ấy khều.
- Thì ai bảo ấy cứ để cho bà ấy khều. Just say No - En-èn-ô.
- Không dễ. Tình cũ chẳng rủ cũng lèng-èng. Như tình phang nhau bổ ngửa giữa con rắn canh cây táo đỏ & cặp Adam/Eva thuở ấy!
- Ha ha, Adam bây giờ ai mua thì bán, chả còn ham hố chi!
- Bán thật không? How much? Could the fire still burn?
- Để đun sôi một ấm nước pha trà thì có thể. Đốt cháy nguyên một khu rừng âm u thì no-can-do. Còn muốn mua không?
- Five dollars.
- Twenty.
- Ten.
- Nineteen.
- Ten and a quarter.
- Seventeen. Last price.
- Ten and two quarters. Last offer.

Có tiếng còi ré đinh tai điếc óc từ cái ấm nước pha trà bị đun sôi:
- Vừa phải thôi nghe. Tôi vẫn còn worth đến những 30,000 đô-la đó. Ai muốn khóc lăn khóc lóc thì cứ việc mở yard sale, đang rộ mùa đấy! Ten and 2 quarters, hứ!!

Buổi sáng vang vang tiếng cười làm sánh những giọt cà phê xuống ngực áo lụa trắng.
Ah, sẽ không tìm cách tẩy.
Xin được giữ lại chút hoa đăng lấm tấm màu nâu non của một ngày hạ nồng rực lửa thuở nào...

Này ông,
Sao ông là Mars mà cái khối lửa thiên nhiên trong ông chừng như đã muốn tắt ngúm?
Có phải tại vì cái ả Vénus chua như giấm kia cứ khư khư nhất quyết mang theo trong hành lý nguyên cả một blue ocean?

PhùPhù

passenger
04-06-2017, 04:52 AM
https://www.youtube.com/watch?v=7PtIHBCuR-Q

passenger
04-06-2017, 06:38 PM
https://www.youtube.com/watch?v=3J28N-HW3aE

passenger
04-09-2017, 06:23 AM
Cuckoo!

Một chiếc đinh sắt lung lay rời chỗ nằm rơi xuống sàn gỗ.
Âm ba vẩn đục như một tiếng ho khan.
Cuckoo! Cuckoo!
Chiếc đồng hồ bất chợt bị treo ngược trên chiếc đinh còn lại.
Con chim xanh ló đầu ra khỏi mái nhà đỏ, mắt tròn xoe ngắm nghía đôi bàn chân đang ngo ngoe trong không gian trầm.

Một vòng xoay. Cuckoo!
Hai vòng xoay. Cuckoo! Cuckoo!
Những chiếc kim thời gian ngẩn ngơ quay ngược về quá khứ.
24 tiếng đồng hồ trước - ta ở đâu?
Trái tim còn gõ nhịp yêu nhau?

Buổi sáng uống vội tách cà phê nóng bỏng.
Tựa nụ hôn nồng / ngọt / thơm thơm mùi hạt dẻ nướng.
Buổi trưa trời xanh xao / hiu hắt nắng.
Ngồi thảy những nụ hoa popcorn cho lũ vịt bơi bơi trong hồ.
Vừa nhai chúng vừa ồn ào hỏi:"Cạp-cạp chuông đâu? Cạp-cạp chuông đâu?"
Không chuông. Không phone ring ring khúc sérénade.
Chạnh nhớ tiếng càu nhàu (mà nghe lịm):"Hừ. Lại bỏ ăn!"
Buổi chiều ập đến cùng mảnh post-it màu hồng dán trên cánh cửa tủ lạnh:"I have to go back to school now. Love U!"
Cười.
Cũng là một cách từ giã để trốn những giọt lệ.
How cute!

Cuckoo! Cuckoo! Cuckoo!
Lại thêm một vòng xoay...
Có lẽ cần phải bẻ cổ con chim xanh ngây thơ một cách điên rồ.
(cho nó khỏi tiếp tục diễu cợt hót)
Đêm sẽ không thể nào thở với những tiếng cuckoo khật khùng rối rít.
Có lẽ cũng cần phải treo ngược cả khối tình mục rữa...
Bằng một sợi ruy-băng tím cột vào một chiếc đinh đóng lên bức tường trắng.
Trắng bạc màu mây lang thang bay...

Nadia

passenger
04-10-2017, 07:55 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Q_Y0tC31VcA


Khi NĐO không được vui, NĐB cũng không được vui.
But, Love would make them strong together & better.

Good luck, dear friends! :3:

passenger
04-11-2017, 08:24 PM
Tình nhân ơi,
đã tới cuối đường cùng* (https://www.youtube.com/watch?v=ijZ1gkHML4o)

Ta thầm ước kim đồng hồ quay ngược
Cho nụ hôn còn được kéo dài thêm
Sân ga nhỏ, hắt hiu, buồn man dại
Từng chuyến tàu đang chạy tới vô biên

Còn trong nhau sao đã là kỷ niệm?
Môi tìm môi lạnh ngắt lối muôn trùng
Ta vẫn biết xoay lưng là vĩnh biệt
Tình nhân ơi, đã tới cuối đường cùng

Tay ta ngắn, vuốt chưa dài sợi tóc
Vói cả đời không giáp một mùi hương
Em cứ khóc cho đầy thêm quá khứ
Cho tim vỡ tan từ những hoang đường

Mất trong nhau giữa vòng tay hấp hối
Hơi thở còn nồng từ những đam mê
Tàu chở bể dâu, biết đâu bờ bến
Đường trăm năm có còn lối quay về?

Hư Vô

passenger
04-12-2017, 05:12 AM
Chuyện của vịt

Có đàn vịt trời vừa mới bay ngang qua vườn nhà, quác quác bảo nhau:

- Nhanh lên kẻo giời tối mất - ngày đã hoàng hôn.
- Thế tối nay bọn mình sẽ ăn gì nhỉ?
- Cháo vịt.
- Có gỏi hoa chuối trộn với rau răm không?
- Sao không. Có cả nước mắm gừng nữa. Ngon lắm.
Con vịt bay lạch bạch ở hàng cuối cùng, làu nhàu:
- Tôi không thích cháo vịt. Tôi muốn ăn phở.
Con vịt đầu đàn quai mỏ:
- Vịt nhà không thiêng. Lại muốn bò cơ!
Con vịt cuối đàn thở dài:
- Tôi sợ tôi ăn vịt mãi thì tôi sẽ hóa vịt mất.
- Lại còn thế. Nghĩ mình không phải là vịt?
- Vịt không ăn vịt. Vịt ăn thóc lúa hay cái tôm cái tép.
- Đừng quên bọn mình là vịt giời. Vịt giời khác với vịt đất.
- Tôi vẫn cứ muốn ăn phở.
- Fine. Tự đi tìm lấy mà xơi. Ở cuối góc phố có một quán phở đấy.
- Tên quán là chi?
- Chả biết tên chi. Chỉ nghe thiên hạ gọi là quán phở.
- Nhỡ tìm không ra thì sao?
- Thì lại quay về mà xơi vịt vậy. Bye!

Đàn vịt trời bay đi mất tăm.
Chú vịt cuối đàn ở lại trong vườn nhà, loanh quanh đi tìm quán phở.
Tôi định ngày mai sẽ dẫn chú đi xơi tạm phở tái ở phở SG.
Nghe nói quán phở mà chú vịt muốn tìm đã đóng cửa.
Chủ nhân hình như đã nhập niết bàn.

Nadia

passenger
04-12-2017, 06:29 PM
https://www.youtube.com/watch?v=T0YiSc7Lt4k


Từ biển - Em đi
Trong biển - Em về
Tình Anh - Ngọn sóng
Bọt bèo - Cơn mê

passenger
04-13-2017, 04:26 AM
The King2*

Ông thầy dạy lớp AC* ở trại trên đảo tướng tá cao lớn, tóc dài chấm vai gợn sóng và rất ư là handsome y chang EP*.
Ông có giọng ca rất êm, rất ngọt & ông cũng gảy đàn guitar rất điệu nghệ nữa giời ạ!
Bọn học trò tị nạn già/trẻ/nhỡ nhàng trong lớp của ông tên nào tên nấy mê mẩn tả tơi.
"Mr. King2" là nick name của bọn học trò tặng cho ông.
Vì là một lớp được mở ra để giới thiệu & hướng dẫn về Culture của nước Mỹ cho nên ông thầy một tuần 3 buổi cứ việc thoải mái đàn hát & học trò thì cứ việc thoải mái thưởng thức rồi mơ mộng một thiên đàng.
Ông thuyết giảng rất duyên & rất vui.
Thỉnh thoảng, thầy dắt cả bọn 17 dứa đến hội trường của trại xem phim ma cà rồng.
Úi giời, mười mấy năm bây giờ mới được gặp lại chàng công tước Dracula nhé - tha hồ níu nhau mà la ơi ới nhé!
Có cô xuân xanh vẫn còn hơ hớ kia một lần hãi quá níu nhầm vai thầy rồi ôm cứng lấy thầy khiến thầy cũng xanh cả mặt (oh, hay là tại cái lũ đèn xanh mờ mờ gắn trên vách tường chúng lung linh phản chiếu thì không biết!).
Nghe nói cô xuân xanh được vị hôn phu ở Mỹ bảo lãnh theo diện tị nạn.
Có thể vì vui mừng quá cho nên gặp ai cô cũng hug-hug để cùng chia xẻ nỗi mừng vui - thế thôi.
Errr...Wrong!
Cả thế giới biết!
Ông thầy cũng biết!
Biết gì?
Biết cô xuân xanh...í a...cô mê...là mê...ông thầy!
Biết cô xuân xanh...í a... cô mê...là mê...

Giá mà ông thầy còn độc thân, nhỉ?
Nghe nói bà vợ lawyer lai Tàu của ông có văn phòng ở thủ đô - đẹp lắm - và cũng sắc sảo lắm. Họ chưa có con. Có thể là họ sẽ không bao giờ có con vì dường như "kids" là một cái gì rất khó fit-in cái busy lifestyle của cả hai người.
Ông thầy rất thích ăn trái cây trừ cơm - như khỉ. Mỗi đầu giờ học, bàn giấy của ông la liệt những táo, những lê, ổi, khế, chôm chôm....etc...của bọn học trò tình nguyện đem cúng. Extreme emotion/affection luôn luôn là điều sẽ phải xảy ra trong khoảng thời gian cũng vô cùng confused như thế. Tôi là đứa vốn rất lạnh lùng (hay cố giả vờ lạnh lùng) mà đôi lúc trái tim chậm chạp cũng còn muốn đòi lết ra sàn nhảy khúc pasodoble nữa là...May quá, nó chưa kịp xăn ống quần xỏ boot thì thị mẹt tên đã được lên bảng danh sách chuyến bay của "Freedom". Hừ, định mệnh!
Anyway, bọn học trò rất thích thầy nhưng cô xuân xanh thì lại rất crazzzy about thầy. Cô là người lượn cái chợ nhỏ của trại mỗi ngày để khuân đủ loại trái cây đến lớp cúng thầy nhiều nhất. Tôi từ đầu đến cuối chỉ cúng có mỗi một hộp nho khô của cô em gửi (cúng ổng nhiều quá ổng tưởng mình cũng mê ổng!)
Có chú học trò đầu hói trong lớp mới hai nhăm, ưa mặc áo sơ mi hồng & hay quấn quít bên cô xuân xanh hơ hớ. Biết tỏng là chú ưa cô nớ nhưng nếu trêu thì chú lúc nào cũng lắc đầu quầy quậy:"Không! Không! I'm already engaged too!". Ối, chả ai tin. Weekend nào mà chú lại chẳng lúc đi lội suối cùng cô y tá bệnh xá, lúc ngồi ăn phở ở chợ với cô giáo trẻ dạy WO*. Xạo quá!

Ngày "Graduation", bọn học trò rủ nhau chip-in mua tặng thầy một bộ dĩa collection của EP. Order qua trung gian thân nhân mãi tận xứ cờ hoa cơ đấy! Ông thầy cũng phát tặng lại học trò mỗi đứa một lọ Aspirin. Hử? Để làm gì? Thầy cười ha hả, bảo:"Để dự phòng cho những cơn headache đột xuất trong những ngày đầu kéo nhau đi apply WFS". Ông ta đúng là khỉ! The King - nhưng vẫn đúng là khỉ!
Bài hát cuối cùng mà bọn tôi được ngậm ngùi nghe từ Mr. King2 là bài "Are you lonesome tonight?"* (https://www.youtube.com/watch?v=_cS5aCozhcA)
Cô xuân xanh lã chã rơi nước mắt.
Chị B có chồng là SQCT ghé tai tôi suýt soa:" Này, tôi mà chưa có chồng thì nhất định tôi cũng mết Mr. King! Ấy sao?"
Tôi cười:"Ấy chỉ mết tay đàn với cái giọng rất EP của ông ta thôi! Mết người sẽ mệt lắm, hì!"

Rồi cũng đến lúc phải chia tay. Cô x2 đi trước. Đến gđ chị B & chị H. Đến tôi. Sơ mi hồng bị kẹt lại chuyến sau vì bị lộn xộn vụ X-ray chụp hình phổi chi chi đó. Tôi hy vọng sơ mi hồng không bị vướng TB vì cái tật thích lang thang.
Ngày tôi rời trại, trời bỗng dưng mưa tầm tã.
Mr. King2 đứng che chung cây dù đen với sơ mi hồng bên vệ đường.
Những bàn tay vẫy
Mai còn nhớ nhau?

*

Tôi gặp lại cô xuân xanh 7 năm sau ở phi trường JFK.
Cô không nhận ra tôi.
Có lẽ vì mải bận rộn với hai đứa trẻ - twins.
Cũng có lẽ vì cô không muốn nhận ra.
Một thoáng nhìn rồi quay đi.
Cô gầy hơn xưa.
Nét xuân xanh chừng như đã thoáng héo hon.
Tôi cũng héo.
Ừ thôi, đường trần em cứ đi...

YakYak

passenger
04-14-2017, 08:56 AM
Waiting* (https://www.youtube.com/watch?v=Cvpm7ckpd_M)

1.
Muốn không đợi,
Thì phải quên.
Lest we forget! Lest we forget!*
Quên được không? Quên được không?
Nên,
Vẫn đợi.

2.
Ừ thì đừng chờ nhau nữa
Tầm Dương thương nữ bạc đầu
Cheo leo vách sầu mấy thuở
Nghìn xưa hội ngộ ngàn sau?
Đành
Trăng đáy nước!
Đành
Vực sâu!

3.
There's no running away from waiting either.
Mùa đợi mùa.
Người đợi người.
Cuộc sống đợi thời gian.
Khi không còn có thể đợi được nữa...
Hết!

4.
Dĩ nhiên trong khi chờ đợi,
Ta vẫn có quyền đi/đứng/ngồi/nằm
Hoặc nói/hoặc la/hoặc cười/hoặc khóc
Hoặc ra chợ ăn bún ốc
Ừmm
Ngon!

Pink

passenger
04-15-2017, 11:23 AM
https://www.youtube.com/watch?v=qeKhf5eaOBk


There's a new beginning in every sad ending.

Happy Easter, dear Friends!

passenger
04-17-2017, 08:12 AM
Tìm đâu ra?* (https://www.youtube.com/watch?v=-iacfKrqSOk)
*In memory of a smile

Mỗi thứ bảy, tôi ôm cặp táp theo Mẹ đến căn bệnh xá nhỏ ở ngoại ô thành phố để tập viết luận văn.
Một trò - một lớp.
Thầy giáo là một bệnh nhân "kín cổng cao tường" thường phải uống những viên thuốc màu đất sét từ tay Mẹ phát.
Tôi không gọi thầy bằng "thầy" mà gọi bằng "anh".
Mẹ bảo gọi thế và anh cũng muốn thế - dù anh có thể lớn hơn tôi rất nhiều tuổi.
Anh cao lêu nghêu, da trắng xanh như màu chiếc lá non trên cành cây ngọc lan đổ bóng ngoài khung cửa sổ. Anh có nụ cười rất buồn mà tôi thường hay ví von "như một nụ hoa chưa kịp nở đã héo úa" trong một bài luận văn tả tình tả cảnh ngô nghê của tôi. Tôi nghe trộm anh đã nói với Mẹ:"Dz nó có nhiều ý tưởng già lắm so với tuổi. Em nghĩ con bé có thể sẽ viết được nhiều điều kỳ thú sau này!". Mẹ hãnh diện về nhà khoe với Bố. Thế là Bố hì hục khuân cả rừng sách cho tôi tha hồ đọc và tha hồ vơ vẩn.
Tôi rất thích anh. Ngầm. Tôi thường để dành ô mai cam thảo và tỉ mỉ gói chúng vào mảnh giấy pelure trắng cột chỉ thêu đỏ để mỗi thứ bảy đem đến bệnh xá cho anh. Có lần anh bảo:"Đừng đem ô mai nữa. Mai mốt Dz thôi không đến, biết phải tìm đâu ra?".
Tôi 12 tuổi. Tôi không hiểu lắm những lời anh nói. Tôi chỉ biết ô mai cam thảo là món quà thưởng riêng của Bố dành cho tôi sau mỗi lần tôi được điểm luận văn tối đa trong lớp. Nên tôi muốn chia xẻ chúng với anh. Chỉ đơn giản thế.

Sau 6 tháng biệt phái, Mẹ không còn phải đi làm mỗi sáng thứ bảy.
Hình ảnh căn bệnh xá nhỏ chìm dần trong màn sương ký ức.
Anh cũng chìm dần trong suốt thời gian tôi bận rộn tập tành làm cô thiếu nữ 13.
Tôi tưởng tôi đã không còn nhớ anh.
Cho đến khi tôi nghe Mẹ thì thầm với Bố trong một đêm tôi bị nhức chân sau buổi tập vũ và Bố phải ngồi xoa bóp dầu tràm cho tôi quên đau:"H. đã đi rồi mình ạ. Thân nhân ngoài Trung hôm qua vừa vào nhận xác. Em gửi họ ít tiền để khắc cho H. tấm bia kẻo tội."
Tôi òa khóc.
Bố vỗ về:"Chờ chút dầu tràm nóng thì chân sẽ bớt đau!"
Mẹ vội pha cho tôi một ly sữa nóng, an ủi:"Ngủ một giấc, sáng dậy là tha hồ chạy nhảy. Ngoan!"

*

"...Người đàn ông ngước nhìn những tia nắng ấm đang nhảy múa ngoài song cửa, mỉm cười.
Nụ cười buồn như nụ hoa chưa kịp nở đã héo úa..."

Anh,
Hôm nay là ngày giỗ thứ# sau mấy chục năm bão đời hỗn loạn.
Học trò Dz. nhớ nụ cười buồn của anh...
Con bé "già trước tuổi" thuở nào cũng chưa viết được bất cứ điều gì kỳ thú...
Ở một nơi xa xôi nào đó, anh chắc hẳn đang giả bộ chau mày nhăn nhó:
- Đã bảo đừng đem ô mai cam thảo. Mai mốt nếu không còn gặp - tìm đâu ra?

DzDz

passenger
04-18-2017, 04:53 AM
Giếng trong núi (https://www.youtube.com/watch?v=XMbvcp480Y4)*
*Cho X. & M. (https://www.youtube.com/watch?v=XMbvcp480Y4)

Đuôi nhà tựa vào vách đá.
Miệng giếng chỉ là nửa mảnh mặt trời lấp lóa.
Giếng không sâu lắm.
Mạch nước luôn trong veo và mát rượi cho những ngày hạ khát.
Khi đám khách SG đổ về thăm biển, giếng không sản xuất kịp nguồn nước dự trữ để dâng hiến.
Đành phải chờ. Nửa tiếng. Đôi khi một, hai tiếng.
Đám khách hay cười chế diễu, gọi nó là giếng cạn.
Có kẻ bực bội xách túi ba lô bỏ ra hotel lớn.
Bồn tắm. Hoa sen. Rượu. Mỹ nhân. Sàn nhảy.
Họ không nghe được tiếng nước chảy từ đâu đó trong lòng núi tràn vào vũng đá trắng - réo rắt giọt mừng vui.
Căn bếp nhỏ thường hé mắt cửa sổ lim dim ngó xuống.
Tràn đi. Tràn nhanh đi. Tôi chỉ có một mùa hè rộn ràng nấu nướng.
Lũ xoong chảo cũng xôn xao mỏi thân chờ đám sơn hào hải vị làm đầy bữa tiệc ngon.
Họ ăn, cười, nói. Đôi khi gây gổ, đôi khi khóc lóc. Tuổi trẻ hưng phấn. Tuổi trẻ ồn ào. Tóc của nắng. Da của muối đượm mùi rong biển. Hạ hồng ngây ngất. Và giếng róc rách say.

X. không trở lại những mùa hạ kế tiếp. Mãi mãi.
X. là người đã tháo giùm tôi chiếc xuyến bạc khắc tên H. và cái vung tay cương quyết đã liệng nó vào lòng biển nhấp nhô sóng, bảo:"Hãy quên đi."
X. rất đằm thắm với cô em gái của tôi. Nếu X. đừng vội bỏ đi, tôi giờ đã có thêm X. là cậu em rể rất cao/rất đen với một miệng cười rất tươi/rất đẹp/rất dụ dỗ.
Em gái tôi thích nấu nướng. X. luôn là người duy nhất trong bọn ở lại phía sau để múc từng gầu nước trong cho cô đầu bếp nhỏ sửa soạn bữa ăn tối. Cô đầu bếp da trứng gà bóc đến biển mà không dám tắm biển - sợ đen. Cô vẫn hay gượng chống chế mỗi khi bị đám khách trêu:"Ô, đã có anh X. đủ đen rồi!".
Một sự kết hợp hài hòa, đầm ấm.
Ôi, tôi đã từng ao ước họ rồi sẽ là một cặp đồng hành hạnh phúc trong mẩu đời tao loạn, bấp bênh...

X. ạ, hôm qua tôi nhận được thư bạn gửi báo tin giếng trong núi đã bị lấp.
Căn nhà nghỉ mát nhỏ của đám khách chúng ta từ những ngày tháng cũ cũng đã bị san bằng.
X. giờ ở đâu?
Hồn có tìm về nguồn nước mát ngọt ngào ôm khối tình thơ ngây không trọn kiếp?
À, con gái út của cô đầu bếp nhỏ ngày xưa được đặt tên là Spring - after yours.
Con bé cũng rất giỏi nấu ăn như mẹ.
Tôi chưa bao giờ dám một lần nào hỏi mẹ nó:
"Em có còn nhớ nửa mảnh mặt trời cười rạng rỡ của giếng trong núi xưa?"

HTND

passenger
04-19-2017, 04:51 AM
Bác Tỳ Bà*
*in memory of...
(https://www.youtube.com/watch?v=Ld6fAO4idaI)
NĐB là chị cả của bầy em 3 đứa.
Ngày bồng bế nhau lên tàu vượt sóng, gia đình chỉ còn lại một người mẹ-rất-buồn & một bầy-em-rất-dại, không có sự hiện diện của người cha.
Họ sống rất im lặng ở Blao một thời gian khá lâu trước khi bầu đoàn cưu mang nhau về ở cạnh gđ tôi trong cái tp biển đầy nắng/gió/cát & thỉnh thoảng mưa.
Họ là họ hàng in-law bên phía ông ngoại tôi.
Tôi gọi NĐB là bác "Tỳ Bà", gọi mẹ NĐB là bà trẻ "Buồn", gọi người em gái kế của NĐB là cô "Xinh". Why "cô"? Ah, vì cô rất xinh và vì cô muốn được gọi thế thay cho tiếng "bác" già nua mặc cho bà ngoại tôi & bà-trẻ-buồn luôn nhăn nhó không được hài lòng.
Bác Tỳ Bà rất thân với mẹ tôi & ưa khẩy khúc "Tỳ Bà Hành" rất ư là thê thiết. Mẹ tôi thường rên:"Chiều mưa dầm dề mà nghe tiếng đàn nỉ non này của chị là em chỉ muốn đi tự tử!". Khổ nỗi là bác Tỳ Bà chỉ luôn hưng phấn khẩy đàn vào những buổi chiều mưa bay, không biển, không nắng/gió/cát & chúng tôi cùng bị trói chân trong căn phòng khách nhỏ/ẩm/tối/không cửa sổ của nhà bác Tỳ Bà. Bác T-19 rất cao (mà tôi gọi bằng cậu-lênh-khênh) là người duy nhất luôn chăm chú nhẫn nại với khúc đàn não nuột của người chị. Cậu út H-17 với miệng cười rộng rất tươi thì lại hay khều khều con-bé-cháu-tôi chuồn êm lên cái sân thượng có mái che bằng tôn nylon xanh với cây guitar nâu & tấu khúc "Hey Jude"*.
Và cứ thế - giữa những âm ba réo rắt dập dồn của tân & cổ - từng buổi chiều mưa mang mang lờ lững trôi qua tưởng chừng bất tận...

Ngày cậu T. mất trên chuyến xe đò bị trúng mìn từ SG về tp biển sau mùa trọ học, bác Tỳ Bà khẩy khúc TBH lần cuối tiễn người em trai vắn số rồi sau đó lẳng lặng lấy búa đập nát cây đàn cổ, bảo đã không còn tri âm.
Cậu út H. trao tôi cây đàn guitar nhờ giữ hộ rồi nộp đơn tình nguyện vào trường SQTĐ.
Cô Xinh theo chồng là chú Pilot-đẹp lên núi khỏa mây bay.
Ngôi nhà cũ âm u thế là chỉ còn lại một bà trẻ rất buồn & một bác Tỳ Bà rất héo úa thề không bao giờ đàn nữa.
Có một lần, tôi nằm mơ thấy cậu T-lênh khênh về, tay ôm chiếc đàn tỳ bà xưa ngơ ngác hỏi:"Chị của tôi đâu? Chị của tôi đâu?".
Khi tôi kể lại giấc mơ ngắn ngủi này với bác Tỳ Bà, bác đã bỗng dưng nổi cáu, quát:"Lần sau, bảo nó chạy đi tìm Bố mà hỏi!".
Tôi hoang mang đem chuyện hỏi bà ngoại tại sao bác Tỳ Bà lại giận dữ thế thì bà ngoại tôi thở dài sườn sượt với một câu trả lời cũng đầy bí hiểm:" Cây đàn đó là vật duy nhất mà Bố nó quẳng lại trước lúc bỏ vào chiến khu rồi mất tích. Oan nghiệt!".

*

Bác Tỳ Bà passed away ở C. 30 năm sau cuộc di tản lần thứ hai.
Cô Xinh bây giờ là Ms. Grandma góa và đang cố gắng train đứa cháu gái khẩy lại khúc TBH của người chị cả cô đơn.
Cậu út H. hẹn sẽ cùng gđ đứa con trai lớn qua Mỹ thăm tôi một ngày gần đây - (uhm, có lẽ) - để đòi lại cây guitar cũ & khúc melody "Hey Jude".
Bất chợt phì cười khi tưởng tượng cái hình ảnh con-bé-cháu-hỗn sẽ quai mỏ ra quát cậu nó:
"Đi mà hỏi ông giời ấy! Xời, tôi còn chẳng giữ được chút mảy may nào của một cái-tôi-xưa nữa là cây đàn thùng cũ rích..."

DzDz

passenger
04-20-2017, 04:12 AM
*Võng Trăng* (https://www.youtube.com/watch?v=arMu4f8rnBk)

Mảnh trăng lưỡi liềm trải lụa võng cho hai vì sao gối đầu bên nhau ngủ...
Gió bay ngang qua - nhìn - mỉm cười.
Trăng bảo:
- Khẽ chứ. Đừng lay giấc mơ.
Gió ngẫm nghĩ rồi hỏi trăng:
- Có cách nào để đọc được giấc mơ của họ không?
Trăng ghé môi cong vào tai gió, thì thầm:
- Có đấy. Hãy im. Và lắng nghe.

ta nắm tay bước vào trần gian
ngôi nhà nhân thế có mái ngói đỏ / lối sỏi / hiên quỳnh
em - cô gái nhỏ tóc đen thắt bím - dải nơ vàng rực nắng
chiếc ghế xích đu đong đưa / trắng
em ngồi ru hạ ấu thơ

người họa sĩ với lọn tóc quăn rơi trên trán
(như một dấu hỏi xám)
cây cọ sơn lấm lem màu của bụi / thời gian
khung vẽ được căng bằng mây
vừa hái xuống từ cây trời xanh ngắt lá
em - bờ môi đừng quen kẻ lạ
mắt đừng vội say

nụ cười nào nằm ẩn giấu trong musée du louvre
một thoáng mơ hồ đăm chiêu quá khứ
em - cánh bướm ba trăm năm trăn trở hồn thế kỷ
về đậu trên vai mùa thu tôi
ta chúc tụng tình yêu không hội ngộ
giữa đường đi ánh sáng thênh thang ngút giải thiên hà

Gió lay võng trăng...
Hai vì sao vẫn còn mải mê đuổi theo những hạt chuỗi mơ lóng lánh...
Sẽ 2000 năm không thức dậy.

co@dye!
Phù Dung

passenger
04-21-2017, 04:16 AM
https://www.youtube.com/watch?v=1ijANZRMeTI

passenger
04-21-2017, 06:18 PM
https://www.youtube.com/watch?v=_hyAOYMUVDs


Mưa trên bài thơ dang dở
Những giọt lệ chữ khóc người xa

passenger
04-22-2017, 07:35 AM
https://www.youtube.com/watch?v=4c8IvUBJ30c


Though life tore us apart,
Love is always remained.
*ForU

passenger
04-23-2017, 05:59 PM
Thư Viện
*để nhớ một đêm mưa...

Con ma ngồi vắt vẻo trên chiếc thuyền giấy trôi giữa dòng sông chữ - le lưỡi nhát tôi.
Hmm, cái lưỡi dài thượt đo đỏ nom cũng hãi ấy nhỉ?
Tôi nhắm một mắt, mở một mắt - giả lơ.
Con ma cáu sườn hất đổ nguyên một vầng trăng thơ xuống vai tôi.
Bị thương.
Vách tường sách cao chông chênh - mịt mờ ngấn bụi.
Bóng thời gian nghiêng mình soi thiên cổ - ngậm ngùi.

- Cô từ đâu đến?
- Giấc mơ.
- Có biết tôi ở đây đã 100 năm nay không?
- Giấc mơ của tôi già hơn 2000 năm tuổi.
- Cô vào đây để làm gì?
- Đi tìm giải lụa đào phiêu bồng ngày xưa đánh mất.
- Tôi không nhìn thấy nó.
- Ơ, tôi cũng không.
- Cô đánh thức giấc ngủ của tôi. Ai cho phép cô làm thế?
- Trái tim. Nó bảo tôi cứ tìm rồi sẽ thấy.
- Nó nói dối cô đấy. Tôi tuy không có trái tim, nhưng tôi biết nó nói dối.
- Trái tim không bao giờ nói dối. Nó chỉ đôi khi sợ hãi và bị "confused". Rồi nó tìm đường chạy trốn.
- Trốn vào đâu?
- Vào đây. Nhưng tại sao lại ghét tôi?
- Tôi không ghét cô.
- Thế tại sao lại làm tôi bị thương?
- Ai bảo cô "ignored" tôi. Khi tôi xuất hiện - tôi muốn loài người biết tôi có mặt.
- Có cần thiết không - sự biết có mặt đó?
- Thiếu nó - tôi sẽ vĩnh viễn chỉ là một bóng ma.
- Thế bây giờ - hiện tại - có còn là ma không?

Con ma cười. Âm thanh dòn dã vang vang trong dãy hành lang sâu hun hút gió.
Tôi nhìn xuống vai mình. Vết thương gây ra từ bìa cuốn sách cũ mang hình ngôi sao David.
Đang rỉ máu.

Tôi yêu con ma trong cái thư viện lặng lẽ của tôi.

Phù Dung

passenger
04-24-2017, 04:33 AM
https://www.youtube.com/watch?v=DEkd7DGq48U

passenger
04-24-2017, 07:25 PM
https://www.youtube.com/watch?v=Hc9fDn-Z3PQ


Why do you always have to give yourself up
As a battle is already fought
And in your eyes there is no sign of emotion
What is the way, tell me to take you back
I would like to

passenger
04-25-2017, 04:17 PM
https://www.youtube.com/watch?v=cs9A1OtKIaA

passenger
04-25-2017, 05:39 PM
https://www.youtube.com/watch?v=rD42TQ2oG0M


...In spite of ourselves I can see
You've painted a portrait of love for me...

passenger
04-26-2017, 06:05 PM
*Souvenirs* (https://www.youtube.com/watch?v=NxvojIjrAAk)

Tôi bỏ cái antique pocket watch bằng silver và cặp bút Parker màu Navy vào một cái hộp nhung đen có cột sợi ribbon đỏ, dự định mùa thu tới sẽ đem chôn nó ở đằng sau vườn, dưới gốc cây magnolia đầy hoa trắng. Người đã không còn. Kỷ vật chỉ là những ám ảnh day dứt mãi khôn nguôi.

Những món quà mà tôi đã mua cho ông ấy nhiều lắm - on occasions. Đã mua và không bao giờ gửi đi. Ông ấy cũng đã từng một thời thôi miên tôi đến khốn khổ. Lãng đãng như kẻ mộng du. Đi đâu cũng nhìn thấy ông ấy. Làm gì cũng không thể quên ông ấy. Tôi đội ông ấy trên đầu. Tôi cắp ông ấy vào nách. Tôi mở trái tim tôi tan hoang để cố nhét sao cho vừa cái hình tượng kiêu hãnh ngạo mạn của một kẻ luôn playing game với chính cuộc đời mình. Tóc trên đầu tôi bây giờ mỗi ngày rụng 17 sợi. Nách đổ mồ hôi khê nồng những giọt lệ chua. Riêng trái tim tội nghiệp thì hết thuốc chữa - wide open since - be bét.

Quên?
Không quên?
Hay chưa muốn quên?
Có lẽ tôi chưa muốn quên vì hồ như trong tôi vẫn còn ngập lòng tiếc nuối.
Nhưng ông ấy đã quên tôi, phải không? Ông ấy đã quay trở về quá khứ để tìm kiếm lại cô "baby" với một cuộc chinh phục ngược.
Tôi sẽ đem chôn tất cả kỷ niệm - hiện hữu hay không hiện hữu - deep down dưới lòng huyệt lạnh cùng bao ngao ngán nỗi đam mê.

Kỷ vật duy nhất mà tôi vẫn còn muốn giữ lại là bức tranh vẽ một người đàn bà "without face" - không mắt/không mũi/không miệng - chỉ có suối tóc đen tuyền vắt ngang khuôn ngực trần - một mình trước biển chiều & một mặt trời cam rực lửa.
Mỗi đêm, tôi thắp cho người đàn bà trong tranh một ngọn nến trắng thơm mùi Jasmine.
Dưới ánh nến chập chờn lung linh, người đàn bà chừng như thấp thoáng có một khuôn mặt - thay đổi và biến hóa.
Khuôn mặt nào sẽ là khuôn mặt thật của người đàn bà - mà người họa sĩ vẽ nó đã quên hay đã cố tình không vẽ?
Cũng có lẽ người đàn bà ấy đã từng chuyên chở một nỗi buồn quá đỗi mênh mông trên khuôn mặt thật.
Và người họa sĩ đã chẳng thể nào tìm ra đường cọ màu phác họa.

Tôi cũng không thể tìm ra được tôi.
Ở giữa nỗi buồn lênh loang...
Và ông ấy.

Nadia

passenger
04-27-2017, 05:26 AM
Just a little hope...

Sau bao ngày mưa, mặt trời hồng lấp lánh trên những phiến lá xanh non mượt mà áo mới.
Nước hồ lành lạnh, những ngón chân khuấy sóng chợt nghe tê buốt làn môi ẩm tình nhân ngày chia biệt.

Yêu nhau đã là ân sủng.
Xa nhau cũng là một ân sủng khác thăng hoa cùng với nỗi đau.
Bàn tay chạm rồi bàn tay xa.
Trái tim riêng còn ngân nga mãi những nốt nhạc sầu thổn thức.

Này cánh chim - hãy bay...
Hoàn tất cuộc chinh phục đại ngàn phiêu bạt.
Này tượng đá hoa - hãy đợi...
Tìm thiên thu ru ngủ giấc mơ phai.

Sau bao ngày mưa, ngày bắt đầu như thế.
Nắng chuyên chở niềm hy vọng...
Dù mong manh.

Psr.

passenger
04-27-2017, 03:36 PM
https://www.youtube.com/watch?v=2iv4CjKcw-k


Being deeply loved by someone give you strength
While loving someone deeply gives you courage

*Esp. for my OBT!

passenger
04-28-2017, 06:45 PM
https://www.youtube.com/watch?v=lbAisNM0g1Q

*For U-myVagabond!

passenger
04-29-2017, 04:49 AM
v ĩ n h c ử u

vật luôn hữu hình
người có thể không
cái hữu hình tạo cái vô hình
đôi khi
vô hình trở thành vĩnh cửu

góa phụ trẻ ôm tấm thẻ bài trong tay/khóc
tấm thẻ bài là vật/hữu hình
người ở đâu?
không thấy/không còn
không hình/không bóng
góa phụ trẻ khóc vì tấm thẻ bài chăng?

thiếu nữ lạ trong thành phố
nhưng không lạ con dốc đổ/lẻ loi/trơn trượt
chỉ đơn thuần là hình ảnh câu chuyện kể
mùa thu - con dốc mênh mang lá vàng
mùa đông - con dốc ngủ
mỗi ngày khi thiếu nữ đi qua từng con dốc đổ đời mình
mường tượng như đang đi qua con dốc đổ đời người kể chuyện
người thì chưa bao giờ gặp
cớ sao bùi ngùi
cớ sao con dốc đổ lại quá thân quen?

kỷ vật gợi nhớ người
kỷ niệm gợi nhớ ký ức
ngộ nhận?
nỗi đau có lẽ sẽ dịu dàng hơn cho góa phụ trẻ/không kỷ vật?
ký ức có lẽ sẽ ngọt ngào hơn cho thiếu nữ/không kỷ niệm/không câu chuyện kể/không người?

mxưa
(https://www.youtube.com/watch?v=BoBQ6klj6c0)

passenger
04-30-2017, 07:04 AM
https://www.youtube.com/watch?v=tPLAS-x4Pg0

passenger
04-30-2017, 02:58 PM
https://www.youtube.com/watch?v=UXz71WqT_Co&list=PL6BAB0938465EE4D5

passenger
05-01-2017, 04:47 AM
A Love Letter

1.

Đêm rất mưa & ngày thì rất nắng...
Thời tiết điên khùng đã confused bầy đom đóm những đêm mưa mê mải. Chúng rủ nhau di cư vào căn phòng lưới bên hồ rồi cùng khiêu vũ quanh ngọn đèn vàng rực rỡ mà chúng ngỡ đó là nguồn larva cần thiết cho những cuộc courtship.
Những đôi cánh nâu mỏng manh trổi khúc nhạc gió vù vù đã khiến cho người tình chữ đắm đuối của tôi hoảng hốt tìm đường chạy trốn. Trốn vào đâu? Ah, vào vạt áo lụa của cô nàng giấy trắng đang "ươn ưởi" tuyệt vọng chờ chú chàng black-ink-pen cuồng nộ xâm phạm mảnh tiết trinh buồn. Và tôi - tôi sẽ làm kẻ hân hoan nhặt nhạnh những tàn dư để viết cho nhau một lá tình thư chỉ có đoạn khởi đầu/không đoạn kết.

Mặc tiếng thời gian trôi tí tách...
Khoảng không gian này là của riêng tôi/another-tôi/và một vũng sầu biêng biếc.
Tôi sẽ không viết chữ "nhớ" - (mà another-tôi already knew).
Tôi sẽ không viết chữ "thương" - (mà another-tôi đã một lần lạnh lẽo denied).
Tôi cũng sẽ không viết chữ dream/desire/waiting/regret - (mà another-tôi đã không còn surprised khi nghe/đọc).
What the heck, thế thì còn quái gì để viết cho một lá thư tình không bị ế?
Bế tắc.
(hay nói một cách nôm na là "tịt"*)

Này chú đom đóm ngạo mạn cứ vù vù bay khiến trái tim tôi giật mình.
Where is the green lantern which I need for writing a sweet love letter?
Cho một "being" chỉ luôn khao khát "giết người đi/giết người đi"*
Oh well, just be glad & happy to get killed by you.
TY là cả một sự hy sinh vĩ đại.
Không dễ & không đơn giản để có thể trở thành một "Martyr of Love".

Mà cũng chưa chắc là ta yêu nhau...
Có phải?

2.


https://www.youtube.com/watch?v=-hGyrNChk5c

Pink