khachquaduong
11-07-2011, 05:59 PM
Nhớ nẻo mây ngàn hồn hoang mang rạo rực
Nghe từ em: nơi đáy vực gọi mời ta
Lời gọi nầy xưa đã nghe qua
Vì em: Thần Nữ sắc của ta ngày trước
Nắng đuối sức nên bị sương cản bước
Gió tàn hơi không kéo được cụm mây chiều
Ta ngu ngơ nên bị mất tình yêu
Em phản trắc hay đời nhiều phản trắc?
Ta thưở trước tin chuyện thần tiên có thật
Nên gọi em :Thần Nử Sắc của linh hồn
Rồi cuối đầu chờ lịnh em buông
(ta mê tín nên sợ vương tội lổi)
Ngày qua vội mà tình qua củng vội
Nổi đau xưa còn nhức nhối ê chề
Ta bây giờ tỉnh cơn mê
Biết chuyện thần tiên không hề có thật
Đời đả bạc mà tình càng thêm bạc
Ta mỉm cười chua chát nhủ mình ta:
(Hay là em có điều khó nói ra?)
Rồi an ủi bỏ qua cười xí xóa
Giờ củng chính em lời gọi mời năm đó
Tuồng hát xưa ta đã rỏ rồi mà
Cơn mê xưa củng đã trải qua
Sao giờ hỏi lại chuyện thần tiên huyền hoặc ?
Tỉnh cơn nầy lại mê cơn khác
Vì không mê đời chắc thiệt là buồn
Thôi ta cuối đầu chờ lịnh em buông
Còn một nửa linh hồn: em định đoạt
Khách qua đường
Nghe từ em: nơi đáy vực gọi mời ta
Lời gọi nầy xưa đã nghe qua
Vì em: Thần Nữ sắc của ta ngày trước
Nắng đuối sức nên bị sương cản bước
Gió tàn hơi không kéo được cụm mây chiều
Ta ngu ngơ nên bị mất tình yêu
Em phản trắc hay đời nhiều phản trắc?
Ta thưở trước tin chuyện thần tiên có thật
Nên gọi em :Thần Nử Sắc của linh hồn
Rồi cuối đầu chờ lịnh em buông
(ta mê tín nên sợ vương tội lổi)
Ngày qua vội mà tình qua củng vội
Nổi đau xưa còn nhức nhối ê chề
Ta bây giờ tỉnh cơn mê
Biết chuyện thần tiên không hề có thật
Đời đả bạc mà tình càng thêm bạc
Ta mỉm cười chua chát nhủ mình ta:
(Hay là em có điều khó nói ra?)
Rồi an ủi bỏ qua cười xí xóa
Giờ củng chính em lời gọi mời năm đó
Tuồng hát xưa ta đã rỏ rồi mà
Cơn mê xưa củng đã trải qua
Sao giờ hỏi lại chuyện thần tiên huyền hoặc ?
Tỉnh cơn nầy lại mê cơn khác
Vì không mê đời chắc thiệt là buồn
Thôi ta cuối đầu chờ lịnh em buông
Còn một nửa linh hồn: em định đoạt
Khách qua đường