PDA

View Full Version : Khoảng lặng



maiyeuthuong
09-15-2017, 10:00 PM
Hôm nay mình đã quyết định tạo một cái thread be bé sau bao lần ngần ngừ, e ngại ... kiếm một chổ cho mình để thi thoảng thả vô đó những dòng chữ không đầu không cuối.

maiyeuthuong
09-18-2017, 02:28 AM
Tiếng Pháp

Nó bắt đầu học lại tiếng Pháp sau bao nhiêu năm lãng quên. Giở từng trang vở cũ vàng ố, nó còn không hiểu tại sao hồi xưa nó viết được mấy bài văn này. Không biết có phải cái đứa viết cuốn tập này có phải là nó không? Tối nay lại đến lượt nó vặn vẹo phát âm chữ R muốn trẹo lưỡi. "Regarder", đọc hoài vẫn chưa nhận được cái gật đầu của Thầy.

Phải học, phải học, vì bây giờ nhiều khi nghe bé Eva nói nó còn ko hiểu bé cưng nói gì. :z6:

maiyeuthuong
09-21-2017, 08:08 PM
Cái ác

Con người bây giờ càng ngày càng trở nên ác độc và tàn nhẫn đến sợ. Hôm qua, trong lúc lướt facebook, bắt gặp hình ảnh và clip một người phụ nữ tuổi trung niên, đang cầm dao chặt chân con chó của mình. Không dám bấm vô từng hình để coi, cũng không dám coi clip, quá dã man, quá man rợ. Tối về, đang coi lại bài vở thì Mẹ hớt hải cầm tờ báo chạy từ phòng khách xuống " con, con, con coi bà chủ con chó chặt chân con chó nè con". Trả lời Mẹ rằng "con có thấy sơ sơ rồi, và không dám coi nữa". Thiệt là tàn nhẫn mà. Cũng đã từng nghe chuyện ở nhà kia, có người đàn ông muốn làm thịt con chó của mình, nên bỏ con chó vô cái bao, đập dầu nó, thấy nó nằm im, tưởng chết rồi, mở bao ra, không ngờ nó chỉ bị thương nặng, và nhìn thấy ông chủ, con chó tội nghiệp đang cố gắng vẫy đuôi mừng. Trời ơi, nghe thấy thương luôn. Những câu chuyện tàn nhẫn này không chỉ ở VN mới có, mà ở quê chồng cũng có luôn. Cứ mỗi năm, số chó mèo bị chủ bỏ rơi trong rừng, ngoài đường v.v... tăng lên vùn vụt. Đặc biệt là dịp hè, khi mọi người đi chơi thì con số chó mèo bị bỏ rơi lại nhiều lên. Lên website L.. thì thấy rao bán chó mèo đã trưởng thành. Nỡ lòng nào mà vứt bỏ thành viên trong gia đình mình như vậy chứ. Cái ác xứ nào cũng như nhau, chỉ có mức độ ác khác nhau.

Lảm nhảm trong buổi sáng mưa lâm thâm.

maiyeuthuong
09-29-2017, 08:57 PM
https://scontent.fsgn3-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/12106737_691785837589187_3004275135025007706_n.jpg ?oh=369629470c8d4df621416de1ea8a513d&oe=5A83F583

Bức hình chụp bằng điện thoại ở vườn Luxembourg - Paris

Với em, bốn mùa, mùa nào cũng là mùa em thương. Mùa Xuân năm nào là mùa em cất tiếng khóc chào đời. Mùa Hạ là mùa hoa bằng lăng tím đẫm góc trời, màu hoa em đã, đang, và sẽ vô cùng thương mến. Mùa Đông là mùa em thương những cơn mưa nho nhỏ khuyến mãi thêm gió đông lạnh run người của những ngày em ở quê nhà. Mùa Đông trong em rực rỡ với áo len, khăn choàng làm duyên đủ màu sắc chống lại bầu trời xám xịt buồn bã. Riêng mùa Thu, là mùa để yêu thêm những chiếc lá xanh vẫn còn hồn nhiên cười đùa trên cành, vẫn vươn mình ra ngắm nhìn những giọt nước lách tách nhảy múa trên mặt đường, trong cơn mưa rào đi lạc vào mùa thu…

Có thể em hợp mùa Thu nhất, đủ lạnh cho em choàng chiếc áo làm duyên, cho em mang đôi boots xinh xắn … em thích đi trên những con đường lá vàng rơi trong tưởng tượng, em thích nằm trên bãi cỏ xanh thật êm nhìn mây trắng bay với đủ dạng hình thù.

Mùa thu để yêu những tiếng chim ríu ran bên hiên nhà mỗi sớm trong một tâm thức mong manh, biết đâu bản nhạc sáng nay là bản nhạc cuối cùng trước khi đông về gõ cửa…. Mùa nguyện cầu cho bão giông đừng nổi, để những cánh buồm không lạc lối giữa biển rộng mênh mông….

Mùa yêu thương gửi cho những người em đã cách xa. Mùa của những kỉ niệm hằn dấu buồn trong ánh mắt, thu của một năm chưa quá cũ, ngày em rời bỏ khung trời ngày xưa… Ngày em rời Huế cũng vào dịp đầu Thu. Ngày ấy … bây giờ …sao xa quá. Một em của non nớt dại khờ….

Mùa thu nơi ấy anh cùng em có thật nhiều kỷ niệm. Kỷ niệm ngọt như kem, thơm mùi Starbucks. Mùa thu năm ấy cũng là lần đầu em gặp anh, cuộc gặp đã nên duyên nên nợ đến ngày sau …

Với em, mùa thu cũng là mùa để nhớ. Nỗi nhớ không thể gộp vào buồn hay vui, mà là thứ cảm xúc dành cho những điều quý báu đã xa rời tầm tay…

maiyeuthuong
10-06-2017, 07:54 PM
Anh có biết…Sài Gòn mùa này thành phố buồn dâng con nước? Bước chân chơi vơi, như câu hát rơi trong chiều bỡ ngỡ.

Mây ngơ ngẩn trôi…em thản nhiên chôn vùi kỷ niệm. Gió đùa nhau mải miết, tìm đường về lại mùa xuân…

Thành phố của em có bao giờ lạnh giá, phải không anh? Tháng mùa này cũng không là thơ như phía bên kia bầu trời nơi anh thường kể.

Em đành gắng đi hết những ngày nhòe nhoẹt…tung yêu dấu lên trời chấp chới cánh chim xanh…
Em đã từng muốn níu những điều không ở lại – như là anh. Nhưng bàn tay trượt dài, góc phố xưa hoang hoải…ngày cứ trôi…cứ trôi…

Năm tháng cũ xa rồi, em giờ không khóc nổi…sợ phố lại buồn thêm. Thôi đành trông mưa giữa những ngày trời nghẹn ngào nước mắt…

Nỗi nhớ bây giờ chòng chành đến lạ. Anh đừng ngoái đầu nhìn lại, cứ xa xôi như trước…có thể một ngày… mình sẽ lãng quên nhau…

Sài gòn mùa này nắng vội hơn mưa. Từng giọt chơi vơi nghe lòng – ray - rứt – nhớ một ngày nắng đẹp phía trời xa.

https://scontent.fsgn3-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/13432300_789847311116372_4886833028744858159_n.jpg ?oh=76f74afbd9c939ac224574558dd14c9c&oe=5A7A02E4

maiyeuthuong
10-27-2017, 12:21 AM
Có người mất cả cuộc đời để tìm được tình yêu đich thực của riêng mình, còn mình thì mất gần nửa cuộc đời đi tìm mắt kính, chìa khóa, và điện thoại :D.

maiyeuthuong
12-14-2017, 10:28 PM
Trong cuộc đời này, gặp được nhau đã là duyên, cùng nắm tay nhau đi trên một con đường là do duyên số.
Nhưng có một số người vì duyên số mà trở nên đau khổ, một số khác...nhờ duyên số đó lại hạnh phúc vô bờ.
Bởi lẽ, đi chung trên cùng một con đường đó, có người thì đi chậm để đứng chờ, có kẻ lại cố chạy thật nhanh vì sợ người đằng sau đuổi kịp.
Con đường chỉ có một, cách đi của mỗi người tạo nên số phận và cơ duyên.

Cũng có người buông tay nhau sớm, khi hết nợ hết duyên. Cũng có người dùng dằng níu kéo, đau khổ trầm luân mãi không buông. Cũng là do còn nợ hết duyên, cũng là do tính cách tạo nên số phận. Cũng không dám chê trách bất kỳ ai, vì mình không ở vị trí đó, không là người đó. Chỉ biết mong rằng ai ai cũng sớm được tự tìm lấy cho mình sự bình an bằng nhiều cách. Đừng so sánh cuộc đời mình với người khác. Bởi không ai dám chắc tương lai của họ sẽ thế nào. Cứ sống tốt với cuộc đời mình là được. Vậy thôi.

maiyeuthuong
12-15-2017, 08:45 PM
Một ngày tưởng bình thường như mọi ngày, nhưng không bình thường với mình chút nào. Một ngày đặc biệt hạnh phúc
15-12-2017. :z57: :z57::z57::z56:

***************
Em chào chị PhPhuongVy, chị Ngô Đồng, anh/chị Thu Vàng, anh nvhn, chị Thuykhanh, anh Kiến Hôi, chị Sông Thương, chị Thạch Thảo, chị HXhuongkhuya, và những anh / chị thi thoảng có ghé thăm nhà em. Em cứ vô hí húi viết vài dòng, rồi lại lon ton chạy ra, chẳng chịu chào khách tiếng nào, mong anh chị đừng phiền trách tội em nha. Hihihi.

maiyeuthuong
03-18-2018, 08:17 PM
Sau Tết. Là cả một năm dài chờ đợi phía trước những gì đang đến, những điều chưa đến. Lòng tự bảo lòng, tất cả những nỗi buồn của mấy tháng qua …. chỉ có đớn đau cả tinh thần lẫn thể xác … cùng cực của nỗi đau …. hãy để mọi thứ lắng dịu. Để nhẹ lòng mà sống... Và mỗi khi nghe giông bão trở về trong trái tim, sẽ thôi không còn cảm giác mất phương hướng, mất điểm tựa. Và sẽ tự nhủ "Rồi sẽ qua". Sợ những lúc ở một mình, hay bất chợt coi một cảnh phim, hay một đoạn ca khúc trong bài hát nào đó, nước mắt bất giác tuôn rơi như suối. Ước rằng có thể khóc suốt cho quên hết đi mọi thứ đã trải qua, cũng không muốn nước mắt mình làm buồn lòng người thân yêu bên cạnh nên cô đành nuốt hết vào trong, câm nín. Chính vì vậy nước mắt chỉ chực chờ có dịp tuôn chảy. Như một thói quen thường có, càng đau càng giữ kín riêng mình, nên thời gian qua, cô sống trầm lặng, không hẹn hò bạn bè, không liên lạc với ai, không san sẻ thậm chí với người thân thiết. Biết vậy là hư, hư lắm, nhưng đã là thói quen khó bỏ. Cho tới bây giờ, cô cũng chưa dám hỏi mẹ về chuyện mẹ đã làm giúp cô sau đó .... Và cô cũng chưa đủ can đảm để ghé qua nơi đó một lần nào. Lúc gõ dòng chữ này nước mắt lại lần nữa tuôn rơi …

Thêm một lần tự nhủ “Mọi việc cũng đã qua …”

maiyeuthuong
06-18-2018, 02:46 AM
Ngày tháng cứ trôi, trôi mê mãi. Hôm nay đã là một ngày giữa tháng Sáu, tháng Sáu mưa nhiều hơn nắng. Mẹ đi, Anh đi, nên ở nhà đóng vai chính trong phim "ở nhà một mình" với hai bé cưng. Tật xấu sợ ngủ một mình vẫn còn nguyên không suy suyễn, tức cười cho một người có thể được gọi là tuổi trung niên nhưng vẫn còn sợ ngủ một mình. Kệ. Đã là thói quen theo mãi tới chừng nào chưa biết. Những đêm mưa rả rích, lòng buồn tựa mưa .... leo lên giường trằn trọc đến sáng. Sáng ra đi làm mà chàng tên ngáp cứ chạy tới chạy lui làm bạn. Buồn gì rồi cũng sẽ qua, chỉ có buồn ngủ không tha bao giờ.

Mấy năm nay rồi không có cái khái niệm đi du lịch khám phá vùng đất mới, còn không biết bao nhiều là nơi muốn tới, nhưng mà chân bị cột lại bằng sợi dây vô hình có tên là Anh. Toàn những chuyến đi ngắn với Anh, và cũng là nơi mình đã tới biết bao nhiêu lần. Tháng 7 cũng sẽ đi chơi với nhóm bạn thân cấp 3, tới một nơi cũ xì luôn. Đành xếp lại chuyến đi mơ ước của riêng mình. Cứ mỗi lần vô trang Phượt, lại ngẩn người ra khi đọc chia sẽ của mấy thành viên trong diễn đàn. Trung Quốc, nghe tới cái tên là không thích rồi, nhưng lại thích văn học, thích cảnh sắc, thích mấy bài hát trong phim, thích đủ thứ hầm bà lằng của Trung quốc. Do không biết tiếng Bông, nên tự đi du lịch cũng khó.... chỉ có tự đi mới thỏa mộng ước Giang Nam, Tô Châu, Hàng châu, Chu Trang, Phượng Hoàng Cổ Trấn, Lệ Giang .... và quan trọng hơn là giờ hết ngọ nguậy đi du lịch dài ngày với bạn bè. Bao nhiêu ngày nghỉ trong năm chỉ dành cho Anh.

Trời u ám ngoài khung kính, hy vọng trời sẽ không khóc chiều nay. Sợ lắm cái cảnh về trong mưa, xung quanh lai láng nước, chạy xe mà như đang chèo giữa dòng sông với vô vàn con sóng lớn nhỏ tùy thuộc xe ngoài to hay nhỏ. Sợ cái cảnh về nhà tối đen như mực, chỉ có hai nhóc nằm chờ thấy cô đơn và buồn kinh khủng.

Chỉ mong Mẹ mau về nhà thôi. Mẹ ơi.

maiyeuthuong
09-20-2018, 02:17 AM
Tháng 9

Trời mưa càng ngày càng nhiều. Sài Gòn dạo này hầu như ngày nào cũng mưa. Mưa trắng xóa xám xịt cả khung trời. Mỗi lần nhìn mưa, lòng lại bâng khuâng nhớ nhung một cái gì đó không thể gọi tên. Có thể là nhớ những ngày lầm lũi chạy xe trong mưa lòng trĩu nặng, có thể là nhớ những lần không muốn làm gì, chỉ ôm gối nhìn ra cửa sổ ngắm mưa.... có thể là nhớ nụ cười của Anh lấp lóa khi lần đầu ngồi mặc áo mưa lùng bùng ngồi sau xe máy :D :D

Mai này khi không còn làm việc ở đây, sẽ nhớ lắm khung cửa này, sẽ nhớ lắm những buổi chiều mưa, nhìn ra ngoài và mơ mộng chuyện xa xôi :) Lựa chọn nào cũng làm mình trăn trở, không có cái gì toàn vẹn, nên mình phải từ giã con đường sự nghiệp, về hưu sớm.

maiyeuthuong
04-10-2019, 03:49 PM
Trời ơi, gõ gõ rồi nhấn nhầm, mất hết :(

maiyeuthuong
12-07-2019, 04:18 PM
Lâu lắm rồi mới quay lại đây, phố cũ người đông, nhưng vắng người quen. Những người mình quen biết đã đi đâu hết rồi? Hy vọng mọi người vẫn bình yên, mạnh khoẻ.

Đã là tháng cuối năm 2019. Nghỉ làm cũng đã được mấy tháng. Lựa chọn gia đình lui về ở ẩn. Quanh quẩn trong nhà làm cái này cái kia rồi cũng hết ngày. Có thời gian nhiều hơn để làm những việc mình thích. Mọi thứ nhẹ nhàng hơn. Mong ước nhỏ nhỏ từ ngày xửa ngày xưa đến giờ mình đã thực hiện hết rồi. Tương lai gần là phải hoàn thiện mấy ước mơ bé xíu kia. :z57::z57::z57::z57:

maiyeuthuong
12-25-2019, 04:06 AM
Noel

Thấm thoắt đã năm lần đón Noel xa xứ. Thời gian như đám mây trôi ngang trời, Noel năm nay khác mấy năm trước, thời tiết xanh trong, nắng đẹp, và bớt lạnh hơn. Vừa chạy ra sân ngắm nhìn hoàng hôn le lói sau rặng cây nhà hàng xóm, hàng cây khẳng khiu, trơ trọi lá nổi bật trên khoảng trời hồng tím, quyện với không khí lành lạnh cuối ngày, lòng chùng xuống, nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ Nu Ni, nhớ bạn bè thân thiết, nhớ công việc. Cũng chẳng kịp nhớ lâu, vì ngoài sân lạnh quá nên chạy vô nhà :z13:.
Tiệc réveillon tối qua linh đình tới rạng sáng, leo lên giường ngủ cũng đuối quá đuối, may còn có máy rửa chén phụ, tới sáng nay mới rửa đống ly tách. Xong bữa sáng thì tiếp tục chuẩn bị bữa trưa. Mấy ngày này không xa cái bếp được bao lâu. Noel trong nhà thì bữa chính là bữa trưa, bữa trưa thịnh soạn cũng qua rồi. Mọi người quây quần trước lò sưởi ấm áp tám chuyện thế gian chờ bụng đói để ăn đồ dư hồi trưa và tối qua. Tối nay bếp trưởng khỏi nấu nên mới ngồi gõ gõ đây.

Theo chân chị, ghi danh trong một diễn đàn vắng hoe, nói chuyện chọc ghẹo nhau. Niềm vui chưa được tày gang, thì diễn đàn đóng cái rụp. Hụt hẫng một chút, nhưng cũng không sao, người quen thân hơn còn đóng cửa cái rầm mà không thèm nói gì thì mong gì từ người lạ. Đóng cửa rồi thì rảnh thêm một chút đi kiếm chuyện níu áo anh yêu.

Giáng sinh an lành

Noel 2019
25-12-2019

maiyeuthuong
08-21-2023, 08:15 PM
Tìm về cái góc nhỏ quạnh quẻ của mình. Đọc một lượt tìm những bóng dáng xưa. Vừa quen, vừa lạ.

Tối qua, anh hỏi, em có thấy mình thay đổi không?

Có, em có thay đổi, đã thay đổi nhiều từ tính cách tới ngoại hình.

Vỡ.

maiyeuthuong
08-21-2023, 08:17 PM
https://www.youtube.com/watch?v=cV2x7am7UC8