Tìm cảm hứng trong bài chia sẻ của mình cùng các anh chị, các bạn trong Theo Dấu Thời Gian khi xưa, HX xin phép mang bài vào MTĐ làm kỷ niệm. Cám ơn phần gợi ý của anh Khoa và những lời khích lệ. HX đã nhận tấm ảnh trắng đen anh Khoa gửi rồi, hy vọng sẽ có ngày H mang tấm ảnh ấy vào MTĐ chia sẻ cùng các anh chị, các bạn trong nhà.
****
Chị Ngân Hà mến.
Suốt những ngày qua, HX theo dấu thời gian về thành cổ Thăng Long cùng chị Ngân Hà và hai anh bạn "đồng hành" Theo Dấu Thời GIan với những bồi hồi xúc động. Cách viết văn của chị độc đáo do cảm xúc từ góc nhìn riêng, chị đan xen những tích xưa cùng những bài cảm hứng thi bút, khiến người đọc thích thú và mong chờ.
Hình ảnh và tài liệu hai anh Nam, Hải Việt mang vào càng thêm phần lôi cuốn. Sự trùng hợp ngẫu nhiên, tên của hai anh ghép thành hai chữ Việt Nam - Nam Việt thât hữu tình. Những hình ảnh của các anh góp vô chắc sẽ khơi lên từng đợt cảm xúc cho những ai từng thiết tha với mảnh đất này qua câu hát, truyện, văn.
Từ góc riêng nào đó HX vẫn thương hai chữ "Thăng Long" hơn tên gọi "Hà Nội". Thế nhưng lại vẫn muốn về Hà Nội để tìm lại Thăng Long. Hình như nơi này có một sự luyến tiếc vô hình nào đó, như những sợi tơ cứ vướng mãi vướng mãi, không thể thoát ra. Người ta muốn khám phá, muốn tìm, muốn "khai quật" một thành cổ, tìm lại trong tàn tro những di tích đền đài đã bị lấp vùi, phá hủy.
Bề dày thời gian và những chứng tích về Thăng Long, sách sử cha ông đã ghi truyền. Về mặt chính trị đã có nhiều chính trị gia viết. Khách viếng thăm Việt Nam (nói chung) hay Hà Nội (nói riêng) hầu như muốn thoả mãn sự hiếu kỳ về những mảnh vỡ vung vãi đã ghép thành dải đất hình chữ S kiên cường phải không chị Ngân Hà?
Chỉ có hai ngày với Thăng Long mà chị đã tim được những phút cảm xúc qúy báu hiếm hoi ấy. Bước khỏi không gian này, mọi người sẽ nhớ được những gì chị kể trong những ngày qua? Riêng HX ngắm ảnh, đọc bài, cảm xúc dâng đầy khi nhìn lại từng con phố, góc giáo đường HX đã ghé thăm, nay đã thành quen mắt mà còn nghe tim rộn ràng theo từng nhịp bước chân ai.
@ Anh Nam: HX sẽ viết cho anh Nam về những tấm ảnh trong Văn Miếu ở post sau.
@ Thoa: Thoa ra HN hai lần rồi hả? Cám ơn Thoa đọc và thích những chia sẻ của anh chị em trong này.
Quote:
Originally Posted by Thoa
HX cũng chờ coi và cám ơn Thoa (sẽ) chia sẻ hình ảnh. Lần đầu đến HN của HX cũng thất vọng quá và ... chán nữa . HX có cô bạn quê miền Tây , ra thăm HN vài ngày cổ nói với HX rằng cố ấy "tởn tới già". Vậy có phải Hà Nội chỉ có duyên với ai vẫn muốn tìm đến những lần sau (?)
Hương gì sẽ làm người ta nhớ khi bước khỏi không gian này nhỉ? Hẳn sẽ là hương hoa Mộc mà người hoài niệm đã ghi lại nó mang vào nơi này. Chỉ một tấm ảnh đơn sơ thế thôi, với người này khi nhìn ngắm chả có chút cảm xúc gì mà với người kia lại khơi dậy một khung trời kỷ niệm đượm hương ngày tháng cũ.
Để kết phần này , HX có ý vào net tìm một cây hoa Mộc tặng chị Ngân Hà vì biết chị rất thích, phải là cây hoa trong Văn Miếu cơ. Khi search "Hoa Mộc bên hông Văn Miếu" thì dẫn tới Đặc Trưng:
https://www.google.com/?gws_rd=ssl#q...i%E1%BA%BFuặ
Vậy HX đưa tay "hái" chùm hoa Mộc của anh Nam tặng chị Ngân Hà thêm lần nữa và bắt đầu đẩy nhẹ cỗ xe hoài niệm về Quảng Bình, bên sông Nhật Lệ, nơi ghi dấu một tình sử đã góp phần cho sự Nam tiến mở mang bờ cõi của cha ông. HX sẽ mang hình ảnh HồTây cho chị Ngân Hà (dạo bằng mắt) và một số phướn thơ trong chùa Trấn Quốc mà HX ghi lại để chị Ngân Hà rời khỏi nơi này sẽ bớt luyến tiếc vì chưa được đến nơi đó.
Mang bài về từ trang TDTG/NH