-
Rồi……………..ước mơ……………. Có người iêu…………. Cái ước mơ này nặn ký………….. và……….. cuộc đời bước vào một trang sử mới……………….. dù……….. sử…………….. cũa một thằng……………. vác gạo………… nhưng tình iêu mà…………….. cũng như tình sử……………….. nó không mùi, không vị…………… không………… hương……………… nhưng nó nặn còn hơn…. em trăm ký………………….. ước mơ này…………… nó tàn tàn………… theo ta…………….. khi………. hối thúc……….. khi……….. từ từ………………… khi………. quên ………….. khi nhớ……………….. khi có………… khi không……………….. rồi một chiều……………. nó lấy vợ………………….. xong…………………….. giấc mơ chết yểu hay đi bán muối………….. không một giòng………….. cáo phó………
Hi bác TB.
Nói vậy ngày xưa khi còn vác gạo bác cũng có người yêu lí tưởng hả?:z5:
-
Em chào anh Ngocdam………… hông phải em anh ơi……………. thằng vác gạo chung…………….. nó……… kể em nghe……………… em đem tâm tình cũa nó………………………. đi vào …….. đặc trưng anh ơi…… anh luôn vui…………………..
Người xưa………….. thường nói…………….. có…………….. đi đến tận cùng cũa nổi đau…………… mới cãm thấy được……….. sự may mắn hiện thời…………cũa mình… ……………. Có…………….. iêu thương………. Một người bằng tất cã sự chân thành…………. Bằng tất cã những gì có được………… mới thấm…………. nổi khổ đau khi………. tan vở…………………. và……………. Có thấy sự ti tiện cũa con người………. mới thấy……. mình cũng…….. không đến nổi nào………………. Và có lẽ vì thế……………….. ông bà ngày đó………. thường nói………. hãy………. Nhìn xuống…………… nhìn xuống tí nữa………. để thấy………. ta còn may mắn hơn nhiều người………………… và hãy thương họ…………… hãy thương nhau………… thật nhiều…….. thương nhau………… một cách thật…………….. quân tử………………
Ngày đó…………. mấy bà chị……….. hay nói……………. cố gắng sau này……… lớn lên…….. hãy sống như một người …………. quân tử……….. nhưng đừng trở thành …………. quân tử tàu……………….. mà tui họng dám hỏi………….. quân tử là gì………….và thế nào là quân tử……………… vài chục năm sau………. Tui vẩn chưa thông………… vì quên hỏi…………… mà giờ….. mấy bã………… cã ngàn cây số…………. chứ không …………… là …………… âm dương cách trở…………………. Nhưng……. Lời hứa với Má và mấy bà chị…….. là dù có…….. thành đại gia hay không gia…………… thì sẽ không bao giờ………. Đụng vô thịt chó, mèo, rắn…………. rết. chuộc v.v…………… và giờ đã lết đến gần miệng hố……….. lời hứa vẩn còn đó………….. nhưng còn hơi ra và vào….. nên chưa dám…….. nói là mình đã hoàn thành sứ mạng………….cao cã……. Hay….. hoàn thành súc sích……..chính sách……. cũa đãng và nhà nước giao phó.…… chỉ tiêu………… vượt mức…………….. vậy………. nên…………… chuẩn bị………. ba con……………. tuất…………… ăn mừng………….. đại công cáo thành………………. Bên Lăng Cha Cã……………
Rồi………………….. thế nào là quân tử…… tàu ………..…………… em………… hẹn ……. không đến………… tức qúa…………. đi ăn……… trã thù……….. trúng thực chết ………. Có thể gọi là quân tử tàu hôn……………… đang đi ngoài đường trời mưa……….. chiếc xe chạy ngang………… làm nước văng…………. Ướt áo người quân tử………….. quân tử………. tự ái………… vì bị khinh thường……….. quân tử……….. lào ra xe buýt……………… vì quân tử……… và quân tử …. xanh cỏ……….. hơn đỏ mặt……………………. đang đói………….. thấy ông bà ông vải…….. thấy luôn mấy em từ muôn kiếp trước…………. có người………… cho chén cơm………… thiếu thịt bò……… bít tết……….. tự ái………. không thèm ăn…….. thà chết vinh ……… hơn sống nhục………. quân tử đói quá rồi băng hà………….. cái này có là quân tử……… taù hôn………………….. hay……………. Giấy rách không bán ve chai………… đái khái………… là tự ái……………… bậy bạ…………….. cái tự ái………… cũa con rồng…… cháo dưa mắm…….. có nhiều tai hại và thường để lại hậu qũa nghiêm trọng…………… cái tự ái……….. cũa một nước nhược tiêủ…………… mà giờ nào cũng cho mình là đỉnh cao trí tuệ………… là cái nôi văn hoá………….. cũa nhân loại…………….. cái…………… tự ái…………… là…………. tv chạy đầy đường……………….. cà rem ăn hông hết đem……… phơi khô………………… cái tự ái………….. vào vơ vét về…………………… cũa một thời……………. mà tiêm nhiễm cho đến bao thế hệ………………… chứ không chịu………… nhận là……… vâng tui nhỏ con, tui……….. yếu lắm….. chỉ xin làm chư hầu thôi………………… vâng………. Ngoài ấy…………… cã làng may lắm mới có một cái tv…………… carem……….. à cái này tui chưa nghe qua………… có giống..nghe máy hát hôn…….. v.v……….. và không biết giáo sư…………. Tb………… đoán quân tử tàu là………… tự ái ……….. bậy bạ……. đúng hay sai………. Tại sao………… phải tự làm khổ mình………….. không biết thì nói.. không………… như câu……….. biết thì nói.. không biết thì dựa cột mà nghe……………. Còn tui………. Tào lao…………… thì tới bến luôn………… vì đường nào cũng về la mã…………… hay………….. cực lạc……………….. dân chơi …………. Không sợ mưa rơi………… mà….. chẵng lẻ sợ………. tự ái……………
Tào lao……….. về tự ái…………… thôi chơi qua …………. Kỳ thị luôn cho rồi…………….. con rồng cháo dưa mắm……………… cái nước mang hình chử s công công………. Như cái mông của em hoa hậu………………… đại du…………. Hay hoa hậu gì đó……………… theo giáo sư……….. tb………. cãm nhận………dù…………… hơn 90 triệu sinh linh ….. nhỏ nhắn………tính viết nhỏ con…….. nhưng thấy không ……..dể thương………. Như búp bê……. Mở ngoặc………… chổ này cái…………năm khi muời họa có vài sinh linh………… to con………… đóng ngoặc chổ này cái………... ấy vậy mà kỳ thị………….. khinh người…………. hơn bất cứ ai………………… và lòn cúi…………. Cũng không thua ai……………. Cứ nghe…………. Người ta nói…….. thằng đó….. con đó… là người Miên…. Người Lào…………… chà và, ma ní………….. dân da đen………. v.v…………… hay………….. phi châu……… đồ da đen………… con rồng cháo dưa mắm……….. không biết hơn ngươì ta thế nào…….. mà trịch thượng gọi……….. người dân tộc khác là…….. đồ….. vì nước da họ ………. Nâu và đen hơn nước da dưa mắm……….. Nhưng……………………
Nhưng khi ……….. gặp…………… thằng da trắng……………… con da trắng. mắt xanh…….. mủi cao………. Là cuối mình rạp đầu………. một cách rất cung kính……………. Cái màn này………….. đến ngày nay……. càng ngày……….. càng bành trướng…………… như lời hiệu triệu năm nào………… toàn dân nghe chăng………….. sơn hà…………… nguy biến…………… đánh cho bọn bành trướng Bắc Kinh…………. Ôm đầu máu……. Chạy về tàu………. Cứ vô ngồi ăn…….. ở một quán ăn nào đó…….. ta sẽ thấy……….. sự cung kính này………… với dân da trắng………… nhưng kiếm không ra………… cái cung kính đó với người cùng màu da…………………….. nói …….. chi dân……….. da nâu hay… đen hơn……………. nói đi thì cũng nói lại……………… dù con rồng cháo dưa mắm………… đã cách ly…………. Cái mông ….. hoa hậu này……………… mấy chục năm rồi …… …… bà con khúc tuột ngàn dậm…………. nơi hải ngoại……………… con rồng cháo dưa mắm…………. vẩn cung kính……… như tân…………….. khi tiếp xúc……………. Dân da trắng như………… thần tử……… bẩm tấu………… hoàng thượng…………. rất đúng lể nghi…………… cung kính……………..
Nói chung…………… những sinh linh…….. trong cái mông… hay ………. eo …………hoa hâụ…………… coi vậy chứ…………. khinh người………… chẵng thua ai….. và áp dụng đúng câu………….. thượng đội hạ đạp………. cái văn hoá này…. hông biết khi nào…………… sẽ …………… bóc hơi…………… nhưng………… dân tộc mà luôn tự hào là ngàn năm nô lệ bắc thuộc………… không si nhê………… không hao mòn…………. Trinh tiết………… chỉ bán nghệ không bán thân……………….cái dân tộc……….. luôn hoang tưỡng…… và triền miên……. ngũ trên vòng nguyệt huế………. chẵng biết mình chỉ là nước nhược tiểu………… chắc……….. còn lâu lắm…………… hay là………….. mãi mãi trường tồn và tự hào……………… vì điều đó……………. giáo sư……….. tb………. không……. Tào lao………….. vì…………….. tự ái………….. cá nhân……………… dĩ nhiên………….. giáo sư…………….. tb………… nói chung chung thôi…………….. chứ ……………… đâu phải……………… ai cũng vậy……………….. giáo sư……………. Tb………….. tuy đã là …… tiến sị……………….. nhưng…………. Ăn trái nhớ kẽ trồng cây……….. ăn cây nào rào cây nấy………… cua em nào …. Hụt em nấy………………… đâu quên……….. mình cũng…………… là một………sinh linh…………… trong cái…………… mông …………. Đó mà…………. nhưng cứ tự ái……….. hoài…………. Chết oan………… thôi thì nhận mình nhỏ…………. Nhưng sẽ cố gắng….…………… nhân mình không biết rồi sẽ cố học để biết……………còn hơn là………………….. triền miên nằm trên võng ………………với máy lạnh tự chế……………………….. bằng sô nưóc đá…… và cái quạt……………… mà cho là……….đỉnh cao trí tuệ……. Ưu việt…… bách chiến, bách thắng……………………… rồi……….. baó chì đăng………….. dân chơi…….. dzơ………….. tb…………. sáng chế ra máy lạnh…………….. rẽ tiền ………….. phục vụ cho giới bình dân……………………. Có bằng khen………………… cũa … nhà nước………….
Chị Ba……….. Chị Tư…………………. Tb ……… đã lạc đề……… một phát………….. đến………… vũng tàu……….. thôi giờ………………. Tb…….. trở lại………….. cái gọi là…………… là gì…………… lúc đầu tính tào lao mà giờ quên mất tiêu……………. Để………….. đó……………… khi nào nhớ lại sẽ tiếp………………….
Saìgòn…………… đêm khuya……………… ông sư ………. Sau khi đã sực hết trái cây………… và mấy cân xá xíu………….. với mấy lít nước mắt quê hương………… trong chùa…………. Nay đã về lại………….. de la mái hiên……………… đám nhóc……… lúc này….. làm ăn cũng khá lắm……………… vì……. Nghe kể mà…………… mấy em sồn sồn…………. thì lúc này….. đang dợt thêm tiếng Mã lai…………… vì……….. tự nhiên…….. khu tui……………. ở đâu mà Mã Lai và indo………. đi đầy đường………… làm tui nói tiếng Mỹ bằng tay………gần chết……………….vì người ta hỏi đường……………. người việt hỏi tên đường với nhau tui còn chới với……….. vì đường trước và sau 75….. đổi tên………. Nói chi người ngoại quốc hỏi tên đường………….. dù………. Đường họ hỏi chỉ cách tui có cái dậu mồng tơ…………. Mà tui hông biết………….. thiệt tình……… ai nói càng già….. càng.. khôn……….. ngu thì có…………. Mà mấy em…….. nói tiếng Mã nghe cũng phê………… chắc tui……….. học ăn có qúa……….. để coi sao……………………ta ri ma ka sit…………. sama, sama…….. macan, macan……..
-
Mà mấy em…….. nói tiếng Mã nghe cũng phê………… chắc tui……….. học ăn có qúa……….. để coi sao……………………ta ri ma ka sit…………. sama, sama…….. macan, macan…….
Hi Bác TB.
Bác nói Tiếng Mả mà sao tui nghe giống Tiếng VN cải cách của Phó TS Bùi Hiiền quá vậy Bác :z5:
-
Em chào Anh Ngocdam……….. anh nhìn chổ nào mà ………. Nói em………..chức danh.. Giáo Sư………. Tb………… đi dùng…… cái chử……… cũa thằng việt cộng này vậy………. anh…….. tiếng Mã thiệt đó anh ơi……… anh hông tin……….. hỏi em đi………………… anh luôn vui nha………
Sàigòn…… hổm rày….. nó nóng ghê thiệt…………….. nóng còn hơn nạn hồng thủy…… nóng còn hơn…….. hoả diệm sơn………….. cái nóng………… ngày nay………… chỉ thua nóng cũa bà vợ………… khi nổi cơn tam bành…………lục tặc….…… hồi đó ……… tui nhớ có người giải thích sao gọi là cơn tam bành…… mà lúc đó trà dư……….. tưủ hậu………………. nên ……. Giờ quên mấ tiêu…………. Còn lục tặc thì ai cũng biết……….. tào lao…….. dài dòng……… mất thời gian………………. Cũa quan viên hai họ…………….
Quên nữa………… hồi tết…………… vợ chồng em Tám vô chơi…………….. có tặng tui…….. cái áo lạnh………… em xa tui…… chưa bao lâu………. Mà em đã quên một giòng sông…………………. Là tui to con thế nào………….. nên cái áo lạnh em mua……… tui mặc…………… vừa y chang………. Nếu….. tui có thằng em ……. Hay anh sinh đôi………….. mặc chung một lúc………… nhưng……. Thôi….. cũa cho không bằng cách cho mà………
Vợ chồng…….. em Tám…….. vô chơi hai ngày………. là hai ngày…………… tui quắc cần câu………… vì vui mà……….. trước đó…………. tui nói thằng Bình……….. để môt phòng………. Cho hai vợ chồng …… em Tám……. Thằng này hồi xưa…………. Học chung….. Nhưng không chơi chung……Ba Má nó thì rành tui lắm…… vì tui chơi với Ba nó mà………… Rồi sao này……… tui đi bụi……… bên Nguyễn An Ninh …….. bạn hữu gặp nhau…………. cũng vui…………… giờ nó……… là chủ khách sạn……….. nhà Ba Má nó hồi đó…….. giờ làm thành khách sạn………. nó thuộc về đại gia………… vợ nó mất tích khi vượt biên………. Nó không thèm lâý vợ ………….. tập hai……… …….…….. nhờ hơi hướm vậy…………… nên khi lên tiếng với nó……….. vợ chồng em Tám……… không cần ngũ ghế bố nhà cô tư…….. vì cái ghế bố em Tám……… có em khác…….. ký giấy……… cầu chứng rồi………….. đúng là lo bò trắng răn………… làm cho có …….chứ…... đêm nào hai vợ chồng tụi nó cũng ngồi đến gần sáng mới về khách sạn .. ngã cái lưng……… biết vậy…… tui khỏi cần màu mè…… lấy phòng cho vợ chồng tuị nó .……… cái khó nhất là lúc……. Kêu tính tiền…………. khi tui vô trã tiền………….. cho hai đêm………. dù hai vợ chồng tụi nói cũng kêu tính tiền.. nhưng tui đã ti dô hết rồi………. ai đụng vô tiền cũa vợ chồng em Tám……. Thì phải bước qua sát…………… chết cũa……. Tư Lê…………… chứ………. lấy tên tui……. Bà con……… cười……………. chết …….bỏ………………..
Em quản lý……………… nói……………….
- Chú Bính dặn……….. phòng này không tính tiền…………
- Gì mà không tính tiền………… bao nhiêu nói đi……….
- Dạ thôi……… nè……. Chú coi đi……………
Tui cầm tờ giấy lên………… cố gắng đọc……………… má ơi………… hông biết có phải chử nó không…………mà coi bộ………… kẻ một cân người nữa lạng…………… nói văn chương thì cũng Thúy Kiều…….. Thúy Vân…… lắm chứ không chơi…….. hông phải thuý nga nha bà con…….. tờ giấy rồng rắn gì đó…… mà tui chỉ thấy lờ mờ………….. đúng là hai thằng……… ra cùng một lò………. Ráng dương hai con mắt đọc…… chẵng thấy gì….. tui đưa lại cho em quản lý……. Nói…….. nó viết gì vậy……. tui hông đọc đưọc…………
- Thì chú Bình viết…… 0 t. t… …………….có ký tên…….. nên con phải làm theo……..
- Cô đọc sao hay vậy………….à mà một đêm bao tiền vậy cô……….
- Phòng 12……………. Gía…………. 400,000 ngàn một đêm……. không có khuyến mãi………… vì tết…….. hết phòng…………..
-----
Móc tuí…….. lixi…………….. cô em quản lý…………. 100 ngàn……… lấy hên đầu năm, đầu tháng..…………… tính đưa 200 mà sợ cô em ngại…………….
Trên đường ra cố quận………… cái đầu cứ nghĩ……. thằng này……… coi vậy mà chơi cũng được………… ngày tư , ngày tết …. Khách sạn hết phòng……….mà mình lên tiếng………. nó dành cho cái phòng…. Không hỏi câu nào…………… mà chỉ ừa ………… khi hai thằng ngồi …….. uốn café … những ngày cuối năm…………. rồi còn không tính tiền nữa chứ……. có giấy tờ hẳn hòi…………… cho nhân viên……………… biết vậy phải chi hồi đó…………… lúc còn đi học chơi với nó………. nhiều chút…. Hay sau này………….. đi chơi với nó…… hơn là với Ba nó…………. nó dám……. Cho tui luôn cái khách sạn lắm à nha………………… nhưng thôi…………. tham quá hông tốt………… để đó………………….. bữa naò nó nhớ vợ nó………… ra kiếm tui……………. Tui thanh toán vài bữa nhậu…………… kể như……… có qua có lại mới toại lòng nhau…………. hồi xưa……… ông anh tui cũng nói……………… chơi đừng trên cơ bạn bè……………….. tui nhớ hoài……………
Qua tết tui nợ như chuá chỏm……………… nợ từ đầu đường………. đến bùng binh……… nợ giáp vòng bốn cữa chợ Bến Thành…….. Đông, Tây, Nam, Bắc………… nợ………. luôn mấy ông ngưòi Quãng bán xôi………… nợ luôn mấy em bán nước trà, hút thuốc lào………… đi đâu cũng gặp chủ nợ………….. nản ghê……………… chẵng lẻ bỏ xào huyệt đi ……………. Trốn nợ…………. vì cái tật…………… tết mà em………….. tết xã láng……………. Nên lìxì…… mạnh tay cho mọi người đều vui…………………….. chơi xong……………. chỉ có mình buồn……………………… nói buồn thì không đúng………… lo….. chắc đúng hơn vì…….. ráng làm sao trã hết nợ.. càng sớm cáng tốt vì…… toàn là dân…………… buôn gánh bán bưng………. Người ta cũng cần tiền lo cho vợ con……… nên ……. Lo……….. thấy…………… mồ luôn…………… rút kinh nghiệm……….. năm sao……… nếu còn tại thế ……………. chắc…………….. nhậu ít lại…………. vì nhậu riết hư người hết………..
Sàigòn ……… đêm khuya……… nó nóng ghê thiệt…………. ban ngày có cái nóng ban ngày……. ban đêm cái nóng nó khác khác………………. Không khí đặc sệt……………. mồ hôi rịn rịn…….. càng tắm càng nóng……… ấy vậy mà……… chạy vô xối….. ca nước lạnh………. Nó lạnh teo bu di luôn……… nhưng lau mình bước ra là……… cái nóng nó ập tới liền…………. thời tiết này……… có nhà….. nằm trong nhà………. chắc ăn nhất………… Ông Sư……. Áo quần……….. dày cọm………. nhìn ổng mà tui phát rét…….. hồi đó….. ông Nguyên Sa…….. còn Aó nàng vàng anh về iêu hoa cúc……………. Áo nàng xanh, anh mến lá sân trường…... còn tui ….. ngày nay……… Áo anh vàng…….. tui về iêu ba xi đế……………. Tóc không còn….. anh muốn chải cũng đau đầu……………. hy vọng……… đến nữa đêm bớt xe qua lại…….. sẽ bớt nóng………… vì………. Caí hơi nóng từ ống bô………………. Nó làm như cứ phà vô người vậy……………….. giờ làm ly café……………. Rồi ……. Cầu sao…………. Cho một cơn mưa……….. như Khỗng Minh ngày nào…… cầu gió Nam………. Để còn sức làm trã nợ…………………………
-
Qua tết tui nợ như chuá chỏm……………… nợ từ đầu đường………. đến bùng binh……… nợ giáp vòng bốn cữa chợ Bến Thành…….. Đông, Tây, Nam, Bắc………… nợ……
Xả láng sáng ìa sớm thì mắc nợ là chuyên thường ngày ở SG mà̀ bác:z5:
-
Em chào anh Ngocdam……….. tết hết rồi đó……… khi nào anh về…… thăm thằng em này đây………. Nói đi anh………… dù chỉ 1 lời……….. làm…….. be bét……… đơì nhau………………
Dưới bầu trời đầy sao………… giữa dòng người hối hã…………….giữa những……..nổi lo….. cơm áo gạo tiền……………. đa số ………..chúng ta luôn…….. nhìn về …….. phiá tiêu cực….. hay nói rõ là………. Ta hay nhìn về…….. những…….. cái xấu……….. những……. bất hạnh……… và…….. than vãn…………. Về cuộc đời……. hay về cái gì đó…………. Dù cuộc đời ……………… từ ngàn năm trước đến ngàn năm sau…….. nó cứ thế chẵng có gì thay đổi…….. ……… nó từ từ trôi qua….. nhẹ nhàng, êm ái…. Như con rạch hiền hoà nơi thôn quê……… như……… gió mơn mang trên lủy tre , ngọn đa ………đầu làng………. Cuối thôn……… và…… vì thế ta quên……….. những điều kỳ diệu….. trong …………đời………….
Trên đời có biết bao…….. điều…. kỳ diệu…………….. Có những lúc………… tai nạn xe kinh hoàng……. Nhìn vào………….. không có cơ hội nào…………. Để sống………Vậy mà vài phút sau……… người tài xế cũa hai xe………… bò ra………….. chầy (hay trầy) xát chút đỉnh………… mọi người chung quanh……….. hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác………. Rồi tha hồ…………. Mao Tôn Cương……………………
Có những đứa bé………………. Nằm…………….. giữa manh chiếu…….. nhỏ…….. cã năm này qua năm khác…………….. nó nằm từ lúc chỉ cần một………… góc chiếu ……….. theo thời gian….. nó lớn gần bằng……. nữa manh chiếu………… sự sống……….. thật kỳ diệu………….. vì có những đứa nhỏ………… sinh ra…… trên giuờng cao nệm ấm…… hơi ấm đầu là đi bác sĩ……………. Vậy mà………. Sống không ………….. thọ bằng………… thằng nhóc………….. nằm chơi vơi…….. giữa trời nắng, mưa………. Đó có phải là điều kỳ diệu hay………….đó là…….. Số trời……… trời kêu ai nấy dạ…………… dạ …….bậy bạ ổng đánh một phát…… là…………….. xong…………..
Còn tui…….. bôn ba………… bao năm………………….. nơi………… quán nét………..để cưú nước…………….. ý quên cứu ……… nét ………..……… tưởng…………. đã bỏ mạng xa trường……………. vì…….. những đêm say……….. bí chỉ……….. tưởng bia đá……… đề tên vì……… một xanh cỏ hai đỏ mặt………………. vì thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt……… còn hơn le lói suốt 100 năm…….. có những đêm………….. lê lết …….. ráng lết về cố quận………… té lên té xuống…………. nằm ngũ…… trên ông táo……….. mấy tiệm ăn ngoài đường ………. Giờ đã dẹp…………….có đêm…….. đã leo lên được cái dốc Thủ Khoa Huân với Gia Long…….. vẫy mà cũng té cho được………. mà lăng đến cữa Bắc chợ Bến Thành……………. Là dưới con dốc ………cuộc đời…………… rồi nằm luôn…….. chứ…….. dậy gì nổi nữa dù……… cái đầu còn tỉnh lắm…………… nhưng cái chân……… thì là chuyện khác……. ấy. vậy mà…….. cái mạng vẩn còn đây…………………. Đúng là ý trời………….
---- đục bỏ. hơn……… trăm hàng…………. Cho những………. điều kỳ diệu…………. khác……… và cũng để qua……. kiểm duyệt …… dể dàng………………..
------
Và……………….. điều kỳ diệu nhất ……………….. trong đời là tình Mẹ………………. cái tình mẩu tử……….. sao nó thiết tha………. Sau nó kỳ diệu đến thế………………… đã bao bút mực………… bao trang sách…………. Viết về tình mẹ………… vậy mà …………. Sao nó vẩn mới…………. dù nó không thay đổi…….. từ bao đời nay……….……………. Cái tình…………. Mà………. Được viết là……….Bao la như biển thái bình………. Cái tình………….. Chổ ước mẹ nằm……… chổ ráo phần con…………… và Con đi trường học………… Mẹ đi trường đời…v.v.…… và còn nhiều lắm…….. vì tao lao nên cái bã đậu đến đâu thì tào lao đến đó………………. Cái tình………… cao cã……… thiêng liêng thế đó…………… ấy vậy mà…………… có bao người……….. đã nắm bàn tay già nua, gân gâũ đó……… mà nói…………. Con thương má lắm………………. hay có bao người……….. đã ôm má mình vào lòng………… không phải vì không muốn làm……. Nhưng vì một điều gì đó……………. Mà ta chần chừ………… rồi một ngày…………….. khi người nằm xuống…………. bên quan tài………….. ta xót xa……… ta hối hận….. và hỏi …… tại sao…………….. thôi thì………….. hảy bỏ tất cã………. Những …… e thẹn…………… những thẹn thùng…………. Về ngồi bên Má……….. nắm bàn tay…… già nua đó……… vuốt mái tóc………… lưa thưa………. Trắng nhiều hơn…… xám……….. vì…… không còn màu đen………… người đã già………… và yếu đi nhiều………..theo thời gian………….. làm đi………..hãy anh hùng một lần……. trong đời……….. để thấy…….. điều kỳ diệu trong đời……………. thật ra chẵng có gì ghê gớm……… ……………….. sự ………. diệu kỳ…………. nó đơn giản ……… thế đấy………….. tình Mẹ thương con……………… tình………. Con thương Mẹ………….. nó đâu……………….. là……………….diệu kỳ hay là Phép mầu…………. nó bình thường và giản dị thế đó……………. Nhưng trên đời…….. đã mấy ai làm được điều đơn giản đó………… dù hàng ngày………. nói tiếng thương tiếng yêu…………. Với mọi người chung quanh…………… hảy thử một lần………. rồi…………… sẽ biết và hiểu được hai chử hạnh phúc…………..
Trong đời thằng đàn ông……………. Khi còn…….. là thanh niên……… đã bao lần nói tiếng yêu……. Với bao người con gái…………… dù nói láo hay nói thật………… Nhưng đã bao lần………. nói tiếng yêu với Mẹ………….. rồi thời gian……… trôi đi………… nó lớn dần……… rồi……… bao lần nó nói tiếng yêu với vợ…………. với con…………. Nhưng……….. đã bao lần ……… nói tiếng yêu với Mẹ………………..
Và khi…………….. Mẹ không còn……….. thì……. Là những nuối tiếc…………. những…….. giọt nước mắt…….. tuôn trào………. Những vòng hoa………. to lớn………… để từ……… cữa đến…. cah65t cã nhà………… Với cái quan tài thật đẹp…………. ban nhạc………. kèn tây, kèn ta…………… sư thầy………….. Ông Cha……… ngày đêm……… trong nhà vang lên tiếng cầu kinh………………… cho người về cực lạc hay thiên đàng……………….. và ……… bia đá……….. đễ ……… mọi người….. biết mình là người con hiếu thảo…………… nhưng tận thâm tâm mình……………. Thì….. là……… sự dày xé………….. để ……. Trong giấc ngũ………. Đã bao lần…. mình đã nói……….. phải chi…………. Phải chi………………..
……… Xin xem………. Tiếp kỳ sau…………………… vì ……..hết….. giờ…. Phơi nắng………………. cô chủ báo cáo……. Cán bộ………….. giải thể……………… về phòng………………
Sàigòn………….. đêm khuya………. Tự nhiên khu tui cúp điện bất tử……………. dân tỏa ra đường……. cứ y như lể hội……………… tui tưởng……….. toàn dân……………. Khỏi nghĩa………. Mừng được ……….. năm giây………………. Nhìn lên bầu trời đầy sao…………. Tự nhiên……… taò lao…………….. cái bên trên…………………. Về lại bên ….. Ông Sư…….. với cô tư…………. Sao cuộc đời………………. cho ta nhiều hạnh ngộ ……………. Sao cuộc đời dung dủi hay rung rủi hay run rũi……cái nào đúng ta…….. nó cho ta quá nhiều………. may mắn…… những hạnh ngộ trong đời………… để được biết những người chung quanh mình…….. cám ơn đời……. cám ơn người……… và cám ơn tất cã…. Và cũng xin lổi……. tất cã ….. nếu có lần tui lở lời hay vì…… tư lợi cho bản thân……. Dù…….. đó chỉ là……. Sự tình cờ ………… hay vô…….. tình
Ta cám ơn đời…….. cám ơn người………… để………… không gây nên những ngộ nhận…….. và… cố gắng………. không xin lổi mọi người…….. tập hai……………………..
Giờ……………….. cho ly café……… cô tư…….. ghi sổ…………… thêm gói…….. con mèo luôn nha………. Chút……… thằng………….. phước tính…………………… chứ …….. tui giờ…………. Bại sản rồi……… chứ tán gia……………….. lâu rồi…………… nên không…….. tính nữa………….
-
Giờ……………….. cho ly café……… cô tư…….. ghi sổ…………… thêm gói…….. con mèo luôn nha………. Chút……… thằng………….. phước tính…………………… chứ …….. tui giờ…………. Bại sản rồi……… chứ tán gia……………….. lâu rồi…………… nên không…….. tính nữa…………
Bại sản mà cũng còn credit mua chịu là hay rùi:z5:
-
Em chào anh Ngocdam.. hông phải em anh ơi…………. thằng Phước………….. vô sổ đoạn trường chứ em……….. thi đỡi giũ sổ thôi anh…………………… anh một ngày bình an và vui…………. Tươi .. khuyến mãi……… thêm………. mát………
Hổm rày………… tối nào…..thằng Hùng……… cũng ngồi uốn………. có khi với thằng Phương có khi một mình………. Nó uốn………. đến độ nằm tại chổ hay ngồi tại chổ gục trên bàn………… rồi bà con………. cho nó cái chiếu………. với cái mền .. nằm…….. hưỡng phước……………. cứ y như tui… mấy chục năm trước… nhưng tui nhớ…………. Hên lắm mới được .. quăng cho cái mền……… còn không nằm………. đến gần sáng… tỉnh rồi lết về………….. cố quận…………….. chứ chưa dám bước vô nhà……… vì còn mùi rượu…………. mấy bà chị………. chơi trò….. mét má……………..
Tào lao mấy cái này……….. bà con… viết thư………… nói tui hoang đàng……….. chi điạ………………… thì……. Thật là vậy mà…………. số tử vi……………. Đã nói………….. tui có số……. ăn chơi từ trong trứng………. nên mấy cái này……… tui học vô như……. Uốn ba xi đế đến lít thứ hai……………… đến lít thứ hai……… đế …..ngọt như nước sâm………. nhưng thôi………. mấy chục năm rồi……… giờ……….. một xị là muốn đi nằm…………….. nhưng…………… lai rai thì chắc cũng còn vài xị……………… mới.. …tới bến……………. bờ bình yên….
Nhìn thằng này……. làm tui nhớ………… những ngày xưa……………… thân ái…………….. nhậu cóc ổi……… còn tệ hơn nữa………. thì chỉ có ……chén muối ớt…………….. cũa em bán cốc ổi… gần đó……….. vì…… thiếu nhiều quá rồi………hông đủ can đãm mở miệng mua thiếu nữa…….. ngày đó……. đến cốc ổi cũng không có tiền mua để nhậu…………… nói vậy để các bạn hiền biết thời………….. tui nó vã thế nào…………. Mà……. đâu phải chỉ tui…. Mấy anh lớn cũng vậy………… vã thấy mụ nội luôn………. Dù có anh….. ngày xưa……… cũng ngon lành…………….. làm hãng Shell, sở mỹ hay cũng là thầy giáo…… v.v……….. rồi cộng sản chiếm miền nam. Mấy anh làm thầy giáo…….. đi học bổ túc…… gì đó….. rồi về……. mất dạy luôn………………. Mấy ảnh hồi đó…… nói tui nghe. Vậy đó…………….. mấy đứa con cũa mấy ảnh thì…………… ngang cơ với tui.. nên… cuối cùng hông thằng nào.. con nào học ra hồn……….. đứa hên lắm…….. học hết cấp ba rồi xong… à quên có thằng Dũng……… nó học ra làm thầy gíao. …… Dạy toán………… dù……. Tối ngày….. bên bàn café và…… bán…… thuốc tây bên Tân Định…………………… còn tui thì bỏ qua đi……………. Hông đáng nói tới. chuyện học hành.. thi cử…………….. dân chơi………… có duyên bên bàn café và bàn nhậu hơn……… bàn học……………… cái này………….. gọi là ý trời……………………
Tui nhớ như in một ngày………… trời mưa tầm tã…………. Bàn ghế quán café dẹp hết vì bị ướt……………cái xe cốc ổi cũng dẹp……………. tui với mấy anh lớn… mà giờ tui còn nhớ rất rõ có những ai…………… nhưng không nêu lên sợ mấy ảnh mất mặt với cháu nội ngoại và có anh trong đám đó…………. về kéo gìo………………… tự nhiên ………… một anh…. Nói tui đi mua rượu về uốn chơi…….giờ nghĩ lại………ai biểu nhỏ nhất nên bị đì…. dù là buổi trưa…………. Vì thường ban ngày… không bao giờ uốn……………… nhưng trưa đó…………… mưa thê thãm……ngoài đường vắng……. không thể vắng hơn……….. tui lấy tiền……….. mấy ảnh đưa……. đội mưa……………… đi mua…. Mấy lítt rượu…………..nói rỏ để mấy bạn hiền biết tui cũng gian nan lắm chứ không phải chơi…… lúc còn trẽ……………. bên Thủ Khoa Huân……… nhưng trời mưa.. nên chị bán rượu……… nói .. không thể lên lấy lại caí chai .. nên đổ vô cái bịch. nylon………. Cho tui đem về……….. thành hai ba bịch……………. Chị sợ tui lấy cái chai bán ve chai mà…….. đã nói.. thời tui nó………. vã vậy đó…………… tui đội mưa gió………….. đi và về ướt như tắm mưa.. vì có áo mưa đâu mà mặc.. và dù đi nép vô hàn hiên….. từ Gia Long đến Thủ Khoa Huân…………. Rồi ngược lại………..
Rồi mấy anh…. Bắt đầu uốn………… mới nhớ là lúc mua tui quên mượn………………. cái ly xây chừng………. vì thường ngồi uốn ở quán café…… người ta đem rưọu lại và có luôn ly…….. nên không nhớ……………. Chứ có bao giờ ngồi ở hàng ba nhà người ta……… để trú mưa mà uốn………….. rượu.. hơn nữa đang giữa trưa…………. Mưa như trút…………. Mấy quán café.. chung quanh cũng đóng cữa………. vì sợ mưa văng vô nhà………nên chẵng mượn được cũa ai……… túng thế phải tùng quyền………….. mấy anh cắn……… ngày góc cái bịch rồi hút………… như hồi nhỏ ăn xi rô đá bào trong bịch đó……………………… uốn kiểu này……………. mới đầu nhợn thấy mụ nội luôn.. vì thường ực ly xây chừng đã khó…….. uốn kiểu này………… rượu chay đến đâu biết đến đó………… uốn đến bịch thứ hai…………… là ngon lành……… quen tay, quen miệng…………… với cái cổ thông rồi………….. sau đó……….. tất cã cở áo ra tắm mưa………….. rồi……… Anh Ba……… gọi là Anh Ba chứ ai cũng gọi ảnh là thầy Ba………… vì có phòng mạch khám…… bệnh cho mọi người………. vô nhà……….. đem thùng ống chích ra……… mỏi người lấy vài cây….dắt vô lưng quần……… Rồi tắm mưa….. bắn ống chích………. Với nước mưa………. Cứ y như hồi nhỏ chơi bắn súng…….. dã vậy…………………… cã đám vừa tắm mưa.. vừa bắn ống chích………. Chạy rần rần giữa đường Gia Long……….
Vậy mà đã mấy chục năm…….. Anh Ba giờ chẳng còn………. Vài anh giờ……….. đã là ông Nội, Ngoại………… lâu lâu gặp nhau………. tui lôi ra kể mấy ảnh cũng còn nhớ………. Rồi cười run cã bàn café………. Và nhắc đến chuyện thằng Phước mượn chiếc xế đạp rồi biến luôn………….. vài tuần sao xuất hiện xin lổi……. qúa chừng………. vì nó ghiền xì ke…. Rôì .. mượn xe đạp…….. đi bán luôn.. để chích xì ke………………
Nghĩ lại cũng hên…….. chơi vậy mà chẵng ai bị trúng gió …………. Giờ đến tuổi này. tui nghĩ lại thấy ngu ghê…………… mấy anh lớn………….. lúc đó………… cũng chẵng nghĩ tới…………. vì lo cái bao tử cho mấy người trong gia đình và hơn nữa………… lo cũng chẵng được gì………. có lần tui hỏi .. mấy ảnh nói vậy đó…. nhưng mấy ảnh cũng nói…………….. hên. Không thằng nào chết vì trúng gió……….. sau khi uốn không mồi……… rồi nhào ra tắm mưa………. Khi quắc cần câu……………… đúng là ý trời………….. ý trời…………
Thằng Phương………… quăng cái mông lên ghế……. Kế bênh tui…….. sao khi thằng Hùng nằm một đóng……………… gọi cô Tư cho nó ly café……….. thiệt tình……………. Tui nghèo còn mắc cái eo….. hết ông sư đến thằng này…………….. đám mấy em sồn sồn…………. tui……….. đốt sổ bụi đời lâu rồi. không tính nữa………. đám nhóc…….. thằng Tâm, con Khánh………. Vv. Có thằng Dũng với cô Tư……. Bảo kê rồi………. tui đang coi…………. Có em nào……….. công dung ngôn hạnh………….. áp dụng đúng câu…………. Xuất giá tòng phu……… xuất phu tòng tử…………. xuất tử… tòng chinh…………………xuất chinh….. tòng nhà quàn………… vì………. Tuý ngọa sa trường quân mạc tiếu.…… Cổ lai chinh chiến…. kỷ nhân hồi……… hay………. Da ngựa bọc thây…………… mà……………
Thằng Phương………….. ngồi xong nói……………… anh biết sao mấy bữa nay thằng Hùng cứ rũ em uốn với nó hôn..
- Mày uốn với nói…….. mày hỏi tao………. Thôi nói đại đi………….. tao chán.. đoán rồi
- Vợ chồng nó…………… chia tay …………….. nên nó………. buồn nó uốn
- ờ………….. vậy buồn uốn cho vui hã…. Hay uốn rồi buồn thêm……
- Anh hỏi nó chứ………… em sao biết…….. nó rũ thì em uốn cho nó vui mà. vì như anh nói……. rươụ mời không uốn………. uốn rượu phạt………….
- ờ……….. mai tao hỏi nó……….. coi nó vui hay buồn…………
Ba cái chuyện vợ chồng……………….. xách nhau ra toà………. Giờ như cơm bữa………….. tụi nhỏ ngày nay……… coi………. Chuyện li thân, li dị như thay cái áo, cái quần………………… khoan biết ai đúng ai sai………. Cứ nghĩ………… đến……….. một ngày nào đó…………… sẽ ngồi ăn cơm một mình cũng buồn………. có lẽ Cô Tư nói đúng……………….. gía trị trên đời…….. là cái tình cái nghĩa………… cũa sự thủy chung………… cái tương kính như tân…………. Bát nước đầy đổ đi không vớt lại được…. nhưng rượu thì khác. Hết xị này. gọi xị khác………. Là thường……………. vì thế…………….. sống như ông Sư cũng khoẽ……… không có gì ràng buộc…. ngoại trừ……. Không ăn được thịt chó…… ngoài ra…….. tới luôn bác tài………….. một thân một mình…… bá tánh là………….. gia đình………….. sống không.. mưu cầu lợi lộc……… công danh…… chết không cần……… sô pede trình diển………. tự đến…….. tự đi , tự diệt………….. không bà lớn bà nhỏ……….. khóc ỷ ôi…………. Bên quan tài…………….. nhưng em nào …………cũng mua sẳn cái quạt……………. để làm gì………… thì để quạt cho cỏ mau khô………………… đó mà………………
Saìgon đêm khuya………………. Tui tính tào lao………… chuyện thằng Hùng………… để mua vui cũng được một vài tô cháo……………….. ai dè………. Bay qua………… cái……… tào lao với mấy anh lớn ngày xưa……. Đêm nay………. coi bộ cái bã đậu chịu nhớ………… vì tào lao đến đây tui vẩn nhớ… khúc bên trên………… không lẽ nào……………. Tui hồi xuân………………….. hông biết nên vui hay buồn……………… chút đi xin xâm ……… rôì tính tiếp…………………..
-
Hi bac TB.
Saìgon đêm khuya………………. Tui tính tào lao………… chuyện thằng Hùng………… để mua vui cũng được một vài tô cháo……………….. ai dè………. Bay qua………… cái……… tào lao với mấy anh lớn ngày xưa……. Đêm nay………. coi bộ cái bã đậu chịu nhớ………… vì tào lao đến đây tui vẩn nhớ… khúc bên trên………… không lẽ nào……………. Tui hồi xuân………………….. hông biết nên vui hay buồn……………… chút đi xin xâm
https://www.youtube.com/watch?v=afjbGvn7R4s
-