...They will understand one day...*
https://i.imgur.com/eAlSjEi.png
:z58:
It's hard
Hard, not to sit on your hands
Burrow your head in the sand
Hard, not to make other plans
And claim that you've done all you can
All alone
And life
Must go on
It's hard
Hard, to stand up for what's right
And bring home the bacon each night
Hard, not to break down and cry
When every ideal that you tried
Has been wrong
But you must
Carry on
It's hard
But you know it's worth the fight
Cause you know you've got the truth on your side
When the accusations fly
Hold tight
Don't be afraid of what they'll say
Who cares what cowards think anyway
They will understand one day
One day
It's hard
Hard, when you're here all alone
And everyone else's gone home
Harder to know right from wrong
When all objectivity's gone
And it's gone
But you still
Carry on
'Cause you
You are the only one left
And you've got to clean up this mess
You know you'll end up like the rest
Bitter and twisted - unless
You stay strong
And you
Carry on
...Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây...*
https://i.imgur.com/TWkRCWj.png
Từng giọt cà phê nâu cuộn tròn / ngập ngừng rồi rơi xuống mặt hồ trăng sữa đọng trong lòng chiếc tách thủy tinh - (mà không thể thẩm thấu)...
Âm ba khúc hát gọi nắng về ngầy ngật bên thềm im - vắng lặng tiếng gót guốc khua vang vồn vã một thời...
Buổi sáng chừng như chết sững / đầm đìa mồ hôi...
Người con gái quay trở lại nơi đó - lần cuối - khi người tình khật khùng trăm năm lỡ đã bỏ đi xa.
Áo lụa nào chưa kịp nhàu / tóc mây nào chưa kịp rối / đường xa khơi đã mù mịt cơn lốc bụi lao thân theo vó ngựa hồng.
"Ra đi là lối thoát. Chỉ ở một nơi vô định, ta mới có thể có nhau."
Có không có nghĩa là rồi sẽ được giải thoát, có phải?
Đường rồi mở đường, lối rồi mở lối - gánh hành trang oan nghiệt đâu đó vẫn trĩu nặng vai đời.
Thì thôi đành gọi thầm tên nhau trên ngọn gió...
Vạt áo bay trắng xóa lối hạ đi / về....
...For it's all I have left of you...*
Ahttps://i.imgur.com/YCuCxLJ.png
Written by: CHARLES AZNAVOUR, GENE LEES, JEFF DAVIS
:z58:
A poem in every sunrise
A song in every sunset
There was a time we were so in love
Words as falling leaves in deep forest
Melodies as singing waves on blue ocean
But like the sun & the moon would never meet
Dawn must say goodbye to dusk
We've stopped dreaming
...May your Love always be sweet and stay for an eternity...*
https://i.imgur.com/bin1zmJ.png
The Moon Mirror*:z58:
Quà được trao từ tay người bà xuống mâm cỗ thôi nôi của đứa trẻ.
Giữa ngổn ngang linh tinh tặng vật, đứa trẻ chọn tấm gương soi.
Gương cổ. Tròn. Đường viền hoa văn chạm trổ bằng đồng đen. Chiếc tay cầm rực rỡ giải ruy-băng đỏ.
Người cha gượng cười nhìn xuống quyển sách truyện nhi đồng nằm héo hắt.
Người mẹ lặng lẽ cúi nhặt chiếc vòng cẩm thạch màu xanh lục đeo lại vào cổ tay gầy - không vui.
Đứa trẻ áp tấm gương soi cũ kỹ vào khuôn mặt bầu bĩnh - đôi mắt bi ve mở to trong suốt - phẳng lặng như lòng gương.
Trước khi đứa trẻ trở thành thiếu nữ, người mẹ hằng ngày soi gương trang điểm.
Xuân đến. Hạ qua. Vèo bay mùa thu vàng lá.
Người cha một ngày bỏ đi không bao giờ quay trở lại.
Mùa Đông chìm vào lòng gương nặng trĩu cùng giấc ngủ muộn lạnh lùng.
Người mẹ gọi tấm gương soi là "khuôn trăng vỡ".
Khi đứa trẻ lớn lên & bắt đầu săm soi làm quen với mắt biếc / môi hồng / tóc mây rẽ giữa, đứa trẻ tập tành làm thiếu nữ âu yếm gọi tấm gương soi là "mảnh trăng rằm".
Từng mùa qua, người bà mỗi ngày đăm chiêu nhìn chiếc bóng lặng lẽ của người mẹ rồi quay lại nhìn đứa trẻ-ừm-nay-không-còn-là-đứa-trẻ.
Tiếng thở dài phủ mờ tấm gương xưa...
Tấm gương phản chiếu những vầng trăng muôn đời cô độc.
...để mãi mãi là chiếc bóng đậm màu...*
https://i.imgur.com/E3eVTPu.png
:z58:
Đêm và một hồ đầy trăng
Đêm và một hồ lung linh bóng nước
Người đàn bà nhớ tình nhân ngồi thắp ngọn nến xanh bên hồ
một con thiêu thân rơi vào ngọn lửa
(cháy / tro tàn)
tôi - con thiêu thân thứ hai rơi vào hôn mê một thuở
(vỡ / tan hoang)
con thiêu thân đi tìm chút mặt trời nhỏ nhoi trong đêm tối
tôi đi tìm chút mê hoặc của cuộc đời phù phiếm mong manh
ngọn lửa đã không là mặt trời
cuộc đời đã không là xâu chuỗi ngọc kết bằng những niềm vui
thiêu thân cháy trong ảo ảnh
tôi vỡ tan tành trong chất ngất khối tình hoan lạc
tôi và thiêu thân
tan tác cùng nhau
Khi mặt trời lên
Khi đêm không còn trong buổi sáng
Ngọn nến tắt / chút tàn tro đọng mẩu tim khô
Người đàn bà ngủ trong hồ
Vầng trăng khuya của đêm sa lưới dòng tóc trôi
...for it’s the most alive its ever-been...*
https://i.imgur.com/8MPdlyk.png
:z58:
A foolish heart knows no bounds
Falling over and over like a gentle whimper of a child
But yet still looking up with a vulnerable hope
A yearning questioning for the affection of the averted gaze
A foolish heart sees no truth staggering in a room full of thorns
Only to proclaim that the spaces in betweens
Whisper silent expressions of a secret love that they wish to see
A foolish heart hears no rejection
For its all a projection of a nightmarish confusion
While the truth no matter how sought for suffocates at the seam
And the foolish heart continues on with its caramel dream
A foolish heart does not fear pain for that's where it sleeps
No, a foolish heart fears the end
It fears the death of its very own breath
Where the illusion is broken and all that remains
Is a plain human being, just
A foolish heart wants to stay foolish
For it’s the most alive its ever-been
Daisy C*
(A foolish heart)
...nhưng ngày hôm qua, hôm nay hay ngày mai...
https://i.imgur.com/OgYYnfK.png
Màu của Ngày*
Mỗi ngày
mỗi đổi đủ ba màu áo
Áo màu xanh buổi sáng cho bao hy vọng đầu ngày
Mong manh như tia nắng sớm len qua rèm cửa
Đời có lẽ vẫn vui như ngày hội ở ngoài kia
Buổi trưa nắng cháy bỏng môi hôn vàng áo lụa
Vàng của tuổi hoàng kim hay vàng của những héo úa tàn phai?
Một thoáng mắt nhìn rực lửa thiêu cháy hồn ai
Tay ươm nắng ủ giấc mơ đời chờ bước chân qua vội vã
Chiều mưa về vỡ òa cơn giông buồn bã
Áo tím thẫm nỗi sầu nhàu nát của những gối chăn xưa
Đổi thay từng ngày
Áo vẫn là áo của sớm nắng chiều mưa
Thay đổi áo
Nhưng ngày hôm qua, hôm nay hay ngày mai
Màu đời vẫn vậy
Quẩn quanh đây...
...while we're still be granted & enjoyed all the privileges of living..
https://i.imgur.com/RYJHfSa.png
Mỗi một 10 năm là một cái mốc đánh dấu cho sự thay đổi.
Đời người có được bao lần 10 năm?
Một đứa trẻ lớn lên.
Một người lớn già đi.
Một gia đình thêm người/thêm chuyện.
Một hương xưa/tình cũ bất chợt tàn phai.
Ngày rời tp Biển, đứa trẻ mang theo trên lưng 10 năm thơ ấu hồn nhiên vào đô thị lớn - đôi mắt mở to lạ lẫm/đôi môi mím chặt cố ra vẻ dũng cảm, tự tin/đôi bàn tay nhỏ hoắt nhiên bỗng trở thành hai cái nắm đấm đầy thách đố. Hì, here I come...
Đô thị lớn ngày ồn ào/đêm không ngủ.
Không còn cái sân thượng nhỏ để mơ vói trăng sao.
Không còn cái giếng nước trong veo để hớn hở vục lên những gầu nước mát lạnh cho từng buổi trưa hè nóng bức.
Thay vào đó là cái ban công gỗ ọp ẹp luôn cau có chăm bẳm ngó sang ngôi đền xập xình tiếng trống/tiếng phèn la.
Thay vào đó là cái hồ xi măng cao chứa nước âm u chẳng thể nhìn thấy được có thứ quỷ gì đang bơi bơi trong đó.
Ngày ngày ngồi trên chiếc xe đưa rước HS chật chội mà tiếc hùi hụi những bước chân guốc gõ tung tăng/phơi phới/thênh thang - không bị giới hạn vì giờ giấc/không bị ràng buộc vì bất cứ sự kèn cựa nào chỉ để...dành chỗ! Xời, chỉ là một cái chỗ nhỏ xíu cho một cái m-ông* cũng nhỏ xíu thôi mà, hà cớ chi mà phải bận tâm chí chóe: chỗ này xí cho nhỏ X, chỗ này xí cho nhỏ Y/nhỏ Z...etc...Ôi những cái quyền vô lý xí vô cùng xấu xí làm hỏng mất những chuyến xe chung đáng lẽ sẽ rất vui.
Một năm thôi - may quá - không phải chịu đựng đến 10 năm. Dù sao thì cũng rất cảm ơn chú Năm tài xế rất hiền & rất bất lực trước những sự dở hơi tai quái của lũ học trò đang tuổi lớn. Có lẽ chú vốn dĩ phải chịu đựng thím Năm đanh đá của chú lâu năm nên đã quen rồi chăng? Chúc chú vạn sự bình an!
10 năm lại qua cái vèo với bao nhiêu hoang mang/quay quắt/gập ghềnh/chênh vênh...
Rồi lại 10 năm...rồi 10 năm...
Tôi lang thang ở con phố này thấm thoát cũng đã gần 2 lần 10 năm. Vui ư? Ừ thì cũng vui. Buồn ư? Ừ thì cũng buồn. Vui/buồn lẫn lộn, ngày nắng/ngày mưa. Như cuộc đời. Như thời tiết. Thay đổi theo từng mùa, từng đời phố. How do you feel? Well, những NĐOĐĐT có người rất đáng iêu/có kẻ rất đáng ghét. Những NĐBĐĐT cũng thế. Nhưng dù iêu hay ghét, từng đời phố vẫn lặng lẽ trôi theo mùa không ngừng nghỉ. Tôi nghĩ tôi cũng đang trôi trong cái 10 năm cuối - của đời tôi (không phải của đời ĐT - hy vọng thế!). What do you want from it? Hah, muốn thì lúc nào cũng muốn đầy ắp mà không biết sẽ se sắt thực hiện được bao nhiêu...
Phố đã từng là một con phố cổ - rất xưa/rất thơ/rất xuyến xao...
Phố cũng đã từng là con phố trẻ - rất nay/rất thật/rất náo nhiệt/rất...dizzy...
Xưa/Nay có xung khắc, có phấn khích thi thoảng "choảng" nhau không? Ah, làm sao tránh khỏi. Tôi & Miss "Know-it-all" của tôi vẫn thường get in some arguments rực lửa.
Ai cũng cần phải có những cuộc thử nghiệm riêng biệt cho chính bản thân mình để tiếp tục cuộc hành trình through Life.
Chẳng có cuộc thử nghiệm nào giống y hệt nhau. Phương cách đối phó/giải quyết cũng khó có thể áp dụng như nhau.
Pourquoi?
It's just because Missy Life cũng là một thực thể biết biến hóa/đổi thay theo từng thế kỷ.
Her committed lover is Mr. Time, remember?
Hence, let it be.
Let you-now & me-then just smile & continue our endless-but-so-necessary arguments.
Life's history is built on them.
And we'd learn tremendously from an ocean of rich & interesting experiences of each other.
Together...Together...
Until.
While we're still be granted & enjoyed all the privileges of living.