Originally Posted by
Mang Mộc
Tôi viết bài này cho anh mà cũng cho tôi luôn. Anh nghĩ chữ "kiệt" có nên viết hoa không (he he he)?
Cạn kiệt
Mỗi ngày cứ mỗi đi qua
Đôi lúc sợ, không quay nhìn lại
Nhiều khi hàng loạt mưa sa
Vồ vập, xới cày man dại
Tháng ba, hàng hiên ghế vắng
Gió không đủ lùa sương
Những cành lêu khêu gầy ngẳng
Chạm vô tình, nhấp nhỏm rồi buông
Gắng một đoạn đường, chân buốt
Cơn đau nhúc nhắc kinh hồn
Phố nằm đó khi mùa đông vẫn
Mang theo khốn khó, khôn lường
Ừ bốn mươi, hơn bốn mươi năm
Ngoảnh đầu nghĩ về cái mất
Cỏ cây ngần ấy đợt thay
Hiện diện nghĩa là luôn hữu cảm
Ừ bốn mươi, hơn bốn mươi năm
Cặm cụi ngang qua mỏi mệt
Ngoài huyên thuyên ký ức mù mù
Mọi thứ tinh anh dần cạn kiệt