Quan ngây thơ,
Trung sĩ Lang đạp mìn chết rồi, nhưng hồn của anh hiện về vuốt tóc đứa con gái. Anh chỉ còn là cái bóng là đà bên lộ mà thôi. Bóng thì đâu có cõng được con, Quan hé?:z51:
kh
Printable View
giọt lệ nóng tuôn về Tim tựa máu..
https://dtphorum.com/pr4/images/styl...quote_icon.png Trích nguyên văn bởi CCG https://dtphorum.com/pr4/images/styl...post-right.png
Ba của CCG = Công Binh... rà mìn... Mùa hè 72 đi đón xác Ba về.https://dtphorum.com/pr4/images/smilies/zing/z6.gifhttps://dtphorum.com/pr4/images/smilies/zing/z6.gifhttps://dtphorum.com/pr4/images/smilies/zing/z6.gif ... đứa con gái thề không rơi nước mắt trong suốt đám tang....
bị cả nhà la quá... sao Ba chết mà không rơi nước mắt, cái con nhỏ này ..
sao Ba chết mà không rơi nước mắt ?
cái con nhỏ này "Tim đá, Lệ kim cương"
trả lời chi khi đã quá đau, hờn
giọt lệ nóng tuôn về Tim tựa máu...
...:z58:
Nếu sai thì trả lời nhanh nghen CCG
cuocsi
https://s3.amazonaws.com/ymp_blog/20...qui-pleure.jpg
Ngày cuối năm.... nhớ BA... Cố Đại Uý Nguyễn Văn Hứa, Võ Bị Thủ Đức (1960???)
Đi đón xác Ba hai hàng lệ thảm...
Hai ngày liền mới tới chỗ đóng quân
Tự hỏi mình Ba có đó không
hay xác đã tan thành mảnh vụn
Nhìn mặt Ba tựa như say ngủ
một mảnh mìn bay thẳng vô tim
Ba nằm đó như lời nhắc nhở
Con ơi Con ráng học nha con
Không được khóc... Con không được khóc!
Đứng thẳng người, lo cho mẹ... cho em.....
Sau khi chôn xong rồi lúc đó nước mắt mới rơi các chú Kiến - Coucsi ơi,...... mọi người về hết rồi không ai thấy mình khóc đâu...
Người khinh binh cô đơn, lầm lủi trước đoàn quân được một năm dai dẵng, thì nhận được một tin vui, khi đóng quân trên triền núi ở Đại Lôc, Thường Đức, Đà Nẵng thay cho đơn vị bạn; sư đoàn 3 bộ binh.
kh ( còn tiếp).
Quan Em
Làm sao đóan được, KQVNCH có 6 sư đoàn, gần 70000 quân nhân, ba của quan em là Liên đoàn trưởng LĐ vũ khí, đạn dược (KPH) thuộc Không Đoàn chiến thuật nào, hoặc Sư Đoàn nào? Thì hy vọng nhớ tên, nếu cùng đơn vị.
Thí dụ như LĐT vũ khí, đạn dược Không Đoàn 74 là Th/t Nguyễn Đức C. ?
* Ngược lại thì có Liên Đoàn 5 Công Binh Kiến Taọ, (thành kính nghiêng mình trước sự hy sinh của ba CCG) và ba của một người nữa trong trang này, xin lỗi vì chưa xin phép nên không dám nói ra, một mất mát lớn, rất đau lòng, bùi ngùi thương tiếc; người đi yên giấc nghìn thu để lại góa phụ, con thơ, và nỗi buồn bất tận dù biết đó là chiến tranh. "Hỡi người chiến sĩ đã để lại cái nón sắt bên bờ lau sậy này...."