-
chàm ngoàm cục nhớ trồi lên
ngó quanh quất . chỉ mình ên giữa dòng
nhớ người . trời đất mênh mông
bóng chim tăm cá tuyệt không . thế là...
ử ư . cứ hát . cứ hò
ta vần vè . quệt bài thơ cũ càng
nỗi buồn hò xự xề xang
ở đâu dạ cổ hoài lang mà tìm
gọi nhau . lồng lộng muôn trùng
cầu ô thước khóc não nùng . rồi thôi...
c h Ờ
-
chèo queo một chỗ nằm
trăng . nhểu lên từng giọt
đêm buồn . qua phăm phăm
cũng xong . miền cuối dốc
chung quanh là lũng thấp
còn chỗ nào . mà lăn !
q u Á__n Ử a__đ Ê m
-
ngắc ngoải . cây bùng ra hoa chót
dẫn độ sanh linh tới bến . về
phấn gởi chân non con bướm . biết
cũng là một chỗ giữa trời mê
p h Ấ n
-
tôi ngồi . cú rũ một tôi
nghe thơ nhắn nhủ kiệm lời giúp ta
hi hi kèm với ha ha
cười lên . cho vỡ chợ ra . rồi về
chiều hôm . trời đất mê mê
nắng tây rớt xuống một bề . vàng hoe
mảnh hường nhan ai . phất phơ
nghe như ngày rất bơ phờ . im thinh
.
I m__c h Ư a
-
bằn bặt mưa đêm choàng mắt . dậy
ngoài vườn . cây lạnh quá không cây
hỏi vơ hỏi đại như ra vẻ
mà thiệt...lòng ta có . nỗi này...
thương vay khóc mướn . toàn mang nợ
bầy hầy sướt mướt chẳng ai thuê
nghe trời ngóng đất lơ mơ miết
quên sạch nhân gian . mớ bộn bề
cảm ngọn gió buồn không dám đứng
đứng rồi . ai biết gió đẩu đâu
liên miên thổi mãi . vô bờ bến
tắt gió là xong một kiếp . chào
cảm bông hoa muộn chờ đêm . nở
để gặp ban mai khắc úa tàn
phù du thoáng chốc rồi tan biến
những cánh im lìm mặt đất hoang...
k h o Ả n h__k h Ắ c
-
tiếng em òn ỉ . nghiêng trăng
vài bông sao rụng trắng ngần . đêm ơi
ta . lui cui sống . một đời
ngày . xin thổi gió lên trời nuôi trăng
để thêm gần gũi . mùi rằm
từ nguyên tiêu . tới chạp lần dò lên
ta . buông bắt . những hường nhan
còn thương nẻo ý về ngang vườn hồn
t h È m__t r Ă n g
-
mùi ca dao ám . mút mùa
vần vè sướt mướt thẹn thùa rồi em
chiêm bao . giòng lệ tèm lem
bừng con mắt dậy . e hèm . tỉnh bơ
nhân gian hát khúc tình vờ
ai cầm trịch . ai tẽn tò quay lưng ?
bài thơ viết mới nửa chừng
đã banh chành với khôn cùng dở dang
một mùa mới . chờ sang trang...
d Ở
-
thương câu lục bát quê mùa
vào tay ta . cứ nửa mùa . làm sang
kèn thơ . cứ thổi quền quan
con ễnh ương muốn to ngang móng bò !
một ngày . lục bát buồn so
thằng vần dặt dẹo kéo co thằng vè
cả hai . chảng bảng chè bè
mặt mâm . đội cái quần què quặt . rên
ta thời nhớ nhớ quên quên
sợ ông Du tới bắt thền . thành ra...
.
l Ụ c__c Á i__m À__b Á t
-
hết buông lại bắt . cả đời
ngón tay co duỗi đã rời rã chưa ?
bần thần . nghe tiếng gà trưa
nhịp . còn kĩu kịt đòng đưa đầu hè
mối buồn giăng kín hàng ba
vài con nhện của xưa xa . sống đời !
thèm ghê . môi . nét em cười
hai liềm trăng . đỏ hết trời tương tư
ta buông . ta bắt . mỏi nhừ
ngày lên . biết sẽ xuống từ ban mai...
10
-
con sâu mùa hạ ngoi thành bướm
bay . kiếm mùa thu mãi chẳng ra
bốn mùa rã đám từ hôm đó
nhạt nắng thưa mưa đón tuổi già
cái tuổi không thời không tiết . rụi
nhập nhằng dâu bể cũng bâng quơ
ngồi trô trố ngó qua muôn một
thấy giọt trần gian lụn đáy mồ
thơ vần vè miết lên bề lưỡi
toác thịt trơ xương . biết cạn lời
thôi ỉm im cùng cây cỏ . đợi
mùa mạng hoa trái đã chơi vơi
v Ầ n__v È