...đôi khi...bỗng nghe...ngoài hiên vắng...
Breakfast with Winter*
Chiếc hàn thử biểu trên vách lưới nhoẻn nụ cười khô 20°F.
Tách café sóng sánh vùng vằng:"Ứ, chịu thôi. Lạnh lắm. Sao nỡ nhẫn tâm hủy diệt chút khói mơ màng sưởi ấm lòng tôi?".
Buttered croissant chun vai tru tréo:"Hứ, ai muốn mẻ răng thì cứ thử cắn vào tôi trong cái đám sương mù này!".
Giải khăn len tím cựa quậy thì thầm :"Ui, em cũng lạnh, cô ạ! Mình trở vào nhà bếp ấm ơi là ấm đi nhé!".
Nhánh hồng vàng khô héo từ cuối thu đứng co ro trong chiếc vase đen, chừng như đang giận lẫy một điều gì đó.
Duy có gã green apple là vẫn ung dung tự tại, ngồi rung đùi tươi roi rói trên chiếc dĩa thủy tinh trong veo. Gã vểnh cuống râu táo ngạo nghễ:"Ai lạnh thì ai cứ dzun dzun. Tôi lạnh tôi cứ xanh xanh dzòn rụm miệng môi người...là-lá-la..."
Ôi chút khói mơ màng thơm thơm mùi hạt dẻ...
(gờn gợn lăn tăn ngấn môi xuân cười)
Ôi mảnh trăng non đêm hạ vàng ngọt bùi hương lửa...
(tình cắn vào khôn mẻ nỗi nhớ nhung)
Này giải khăn len ấm cuộn tròn ngọn đông phong...
(hãy đem nhốt khúc thế kỷ hoang sơ đó vào cõi vô cùng)
Và trái táo xanh, xanh thẫm màu mắt tình nhân ngày biển động...
(hãy mặc niệm bầy ký ức rêu khua sóng dzòn rụm tiếng mùa vui)
Lá-là-la!:z58:
Pink
...rừng vẫn rừng khai thiên nguyên sơ...
...as time goes forward or backward...
...it's a wine of lovers...
...dù có qua bao đắng cay...
...and if we dare to taste our weakness...