Register
Page 2 of 31 FirstFirst 123412 ... LastLast
Results 11 to 20 of 301

Thread: Mầu Hoa Khế

  1. #11
    Tâm nối liền tâm

    Con gái , bây giờ các con đã làm mẹ và con sẽ hiểu một câu nói rất sâu sắc nhưng khi nghe ra thì rất cải lương , đó là câu tâm nối liền tâm .Hãy dành thời gian ngồi xuống để nghe mẹ kể như một câu chuyện cổ tích thôi vì tất cả nó đã nằm trong quá khứ , mà những gì đã qua thì nó đã không tồn tại với những người có lối sống hời hợt dễ mau quên , nhưng đối với mẹ thì tất cả những điều đã xãy ra trong cuộc đời của mình , mẹ sẽ tự biết những gì đáng nhớ và những gì nên tự quên đi . Mẹ chẳng cần tới một lời khuyên của bất cứ ai hay cả những lời dạy của những bậc thánh nhân đầy ra ở trên sách vở . Bởi mẹ nghĩ khi bất cứ ai muốn cho mình một lời khuyên thì người đó phải đứng vào hoàn cảnh và vị trí của người khác thì lời khuyên đó mới thực sự có giá trị , giá trị ở chỗ đã biết cảm nhận từ nơi trái tim mà ra .


    Những thời gian trước đây khi con chưa làm một người mẹ , chắc con sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác tại sao mẹ cứ đứng ngồi không yên trong những lần em trai của con đi ra khỏi nhà vui chơi với bạn bè mặc dầu em đã đến tuổi trưởng thành , vậy mà mẹ vẫn ngồi chờ suốt cả đêm dài, chỉ để lắng nghe được tiếng xe của em về ngừng trước cửa nhà , thì mắt mẹ sáng lên và đâu ai nghe ra tiếng thở dài nhẹ nhõm cùng nụ cười an lòng khi mẹ quay về phòng ngủ , bởi bất cứ đứa con nào cho dầu đã trưởng thành thì trong mắt của một người làm mẹ nó vẫn còn nhỏ dại như ngày nào .

    Bây giờ con đã hiểu khi chị con phải vô cấp cứu ở nhà thương vì sơ ý làm một ngón tay bị gãy , lúc mẹ nghe tin thì rụng rời toàn thân ngồi bệt xuống sàn nhà mặt trắng bệt như tờ giấy trắng tay chân vụng về không làm nỗi một việc gì trước mắt , còn hơi thở thì giống như một người sắp chết với những làn hơi sau cùng .Rồi lúc con bệnh phải đi thử máu , khi nhìn những giọt máu của con tuôn vào trong ống kim chích , mắt mẹ hoa lên mẹ đã phải ôm ngực chạy ra khỏi phòng rồi có cảm giác như ai đang cầm lấy một con dao vô hình đâm suốt qua tim .

    Có thể người ta sẽ cười cho những cảm xúc của mẹ bị thái quá , nhưng thôi cứ mặc kệ họ đi , bởi mỗi con người đều có những tao ngộ khác nhau khi có mặt giữa thế gian , con người cũng giống như những mặt hàng ở thị trường sẽ có những mẫu mã khác biệt đó thôi ....


    Cũng lạ lùng trong cuộc sống của mẹ không hiểu sao mà ông trời cứ bắt mẹ phải đối diện với những tình huống đầy bi kịch , như một cuộc thử thách quá đổi cam go có thể làm cho mẹ chết đi thật bất ngờ chứ không chết đẹp như mơ đâu . Khi mà người đàn bà làm mẹ rất trẻ đã suýt chút nữa tự tay mình làm mất đi đứa con gái đầu lòng bởi những viên thuốc nghiệt ngã , mẹ ngu ngốc không phân biệt ra đâu là viên thuốc cứu mạng và đâu là viên thuốc cướp đi sinh mạng . Mẹ đã tự nguyền rũa chính bản thân của mình, nên đôi khi các con có thể nhìn thấy nơi mẹ một người nào rất khác biệt , tâm tánh có khi không được bình thường chút chút thôi .


    ...

    Mẹ không đổ thừa hoàn cảnh bởi cả một đất nước đều tang thương mà mẹ chỉ là một sinh vật nhỏ bé bị cuốn trôi cùng trên một con sóng dữ . Mẹ cũng phải ra đi , đi ra khỏi nơi chốn mà cuộc sống đã đến chỗ bế tắt đã tới chỗ lầm than đen tối . Tay ôm đứa con gái vừa tròn hai tuổi để dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm trên biển cả .Nơi góc chợ Cà Mau chỉ sơ ý rời mắt không canh chừng con ba phút đồng hồ ,thì mẹ đã hốt hoảng không còn nhìn thấy bóng dáng của con mình đi đâu . Cho tới khi bước chân xiêu vẹo và hơi thở gần như sắp đứt trong một khu chợ hoàn toàn xa lạ thì nhìn thấy có một người tốt bụng đang nắm tay đứa con đi tìm mẹ .Chỉ chưa đầy hai mươi phút mất con mà mẹ đã gần như sắp hóa điên

    Càng nghĩ thì càng thấy mẹ vụng về làm sao , vậy mà cũng bày đặt làm mẹ ... tới đứa con thứ hai lên cơn sốt cao , mẹ cứ ngơ ngác không biết phải làm sao khi đã cho con uống thuốc nhưng vẫn không giảm đi cơn nóng mà cứ mỗi lúc mỗi tăng dần lên hơn , cơn nóng như mang con bỏ lên chảo để rang , mẹ mất bình tĩnh không có một khái niệm gì về cách chữa trị trong trường hợp như thế này , mẹ quính quáng nghe theo lời của những người hàng xóm bảo quấn thêm mền rồi đóng hết cửa sổ để ngăn gió vào , làm cho cơn sốt lên cao hơn nữa , rồi khi nhìn con trợn trắng mắt thân hình co giựt không ngừng , trong cơn sợ hãi mẹ nghe như tiếng bà ngoại thầm thì với ai đó " coi bộ không xong ! " . Có nghĩa là con sẽ chết !?Thế là mẹ đi chân đất bồng con chạy như bay tới bệnh viện với trái tim dồn dập với giọng nói thều thào và ánh mắt lờ đờ như mắt của một con cá ươn không còn sinh khí .


    ...Còn chưa hết đâu ...chiều 30 tết mẹ loay hoay lo mâm cơm cúng ông bà cuối năm , đứa con trai út hơn một tuổi lần mò đi ra khỏi nhà hồi nào không ai hay biết, lần mò đi hết một ngõ hẻm mới có người cho biết con đang đứng khóc đòi mẹ . Thế là mẹ buông hết nồi nêu song chảo lại chân thấp chân cao vừa đi vừa chạy vừa khóc như mưa rào . Tìm thấy con , mẹ ngồi ôm con chết sững và trong đầu bị khủng hoảng với ý nghĩ ... nếu như ai đó đã bồng con đi mất ...

    Đừng cười chế nhạo mẹ nhé , tại tụi con xui xẻo thôi , tìm cửa của mẹ mà chui ra , có mặt chi ở bên cạnh một người đàn bà khờ khạo và thật đáng thương .

    Mọi tai ách đã qua nhưng những nỗi ám ảnh đó đã như một tấm màn đen không hề bị cuốn đi trong trí óc . Cho tới bây giờ mỗi khi nhớ lại thì tim mẹ vẫn còn thấy đau , nước mắt vẫn còn chảy dài và nỗi sợ hãi ngày đó vẫn còn luôn hiện hữu quanh đây ...


    Mầu Hoa Khế
    Nov-2011
    Last edited by MưaPhốNúi_; 12-10-2015 at 11:11 AM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  2. #12

    http://www.box.com/s/hxvydks3fjqa3sypuiqu



    KHI CÓ CHÀNG




    Có những mối tình đơn phươngng thầm lặng trong cuộc sống tưởng dễ bị phôi pha khi cảm thấy quá mệt mỏi để cưu mang một hình bóng quá lạnh lùng và thờ ơ .Lòng cứ luôn tự an ủi tại sao cứ phải nhớ đến một gương mặt như bao phủ lấy một màn sương lạnh lẽo ? . Khi có chàng tựa của một ca khúc tiếng Pháp Je Ne Suis Que De L'amour , tác giả Pierre Bachelet , được Minh Phúc dịch qua lời việt đã khiến cho nhịp đập của trái tim tôi bị xao động , những hình ảnh của một thời thiếu nữ tươi trẻ và tràn đầy sức sống mãnh liệt đang được hiện ra thật rõ ràng khi tôi đưa mắt nhìn qua khung cửa sổ .


    Lá trên cây đã vàng úa trút xuống hiên nhà cả tuần lễ trước , nhưng trong cơn gió nhẹ sáng nay tôi còn nhìn thấy trên thân cây khẳng khiu trơ cành vẫn còn đong đưa hai chiếc lá vàng úa cuối cùng đang nằm sát kề bên nhau . Tôi dự dưng cảm thấy run sợ như đang chứng kiến một nỗi chết cận kề . Bài hát và hình ảnh của hai chiếc lá vàng ngoài kia khiến cho tâm hồn của tôi thoát bay nhẹ lên cao như mây và làn mây- tôi cứ thế mà lướt trôi theo gió , tôi ngoái đầu nhìn lại bên trong khung cửa sổ nhỏ , người đàn bà cô đơn với đôi mắt thật buồn đang ngồi đan tay vào những sợi tóc dần dần cũng bạc trắng như mây .


    Tôi cũng từng có cảm giác "Khi Có Chàng" dầu có hững hờ dầu có tàn nhẫn với mối tình đơn phương của tôi ,thì tôi cũng giống như bài hát kia vẫn thấy cuộc đời thật đẹp .


    ....


    Chàng là trung úy phi công , chàng xuất hiện bất ngờ trong một buổi tiệc nhỏ trong nhà của cô bạn học , sự liên hệ từ bạn của người anh . Chàng sinh ra ở Đà Lạt , dáng cao mảnh khảnh , có đôi mắt trong veo như viên bi dưới hàng lông mi cong , có nụ cươi thật tươi trên hai bờ môi thật đẹp . Chàng đã làm cho cái đám con gái chúng tôi gồm tất cả năm đứa phải lén thầm đưa mắt nhìn nhau, đưa tay bấu nhẹ vào nhau để ngầm xác nhận "sao mà chàng đẹp quá " . Chàng thật hồn nhiên như nụ cười của chàng và đã làm cho trái tim của tôi suốt ngày hôm đó thật bấn loạn . Trong đám con gái của chúng tôi có hai đứa không thể phủ nhận về nhan sắc chỉ chênh lệch nhau giữa 9 và 10 . Còn riêng tôi thì đâu thể gọi là người có nhan sắc , nên cảm thấy buồn nghĩ chắc mình không lọt nỗi vô mắt của chàng rồi .Và đúng như tôi đã nghĩ chỉ một tuần sau tôi nghe qua trong nhóm bạn xì xào là chàng mỗi chiều đến trường trong lớp học thêm để đón H trong nhóm chúng tôi , đó là một trong hai đứa có vẻ đẹp nổi bật nhất . Đám con gái còn lại trong đó kể cả tôi rất ấm ức trong lòng bởi chàng đã tuyên bố là coi tất cả như em . Một đứa trong bọn bực bội ra mặt và đã cùng rũ rê tôi đi "phá " chàng một chuyến .
    Hai đứa đợi khi chàng đến đón H thì xuất hiện trước mắt bất ngờ đã khiến chàng bị bối rối , ai bảo chàng coi như em gái thì phải thương cho đều . Thế là chàng miễn cưỡng đưa hai đứa chúng tôi đi ăn quà vặt và đành lỗi hẹn với H ngày hôm đó .


    Cô bạn tôi cũng quá quắt bày trò nhờ chàng đưa tôi về rồi viện cớ phải đi có công việc gấp . Tôi lúc đó bối rối đến đỏ mặt , nếu chàng từ chối thì không ít nhiều mình sẽ bị tổn thương . Nhưng cũng may chàng đã vui vẻ đồng ý , leo lên sau yên xe chiếc vespa cà tàng của chàng xong thì thấy cô bạn nheo mắt có vẻ thú vị ,vì thực ra trong đám bạn bè chơi với nhau cô ta rất kết tôi bởi bản tánh thật thà . Nói về nhan sắc thì tôi chỉ nghe bạn bè bảo là mình có duyên và khi càng nhìn thì càng thấy thích . Tuổi trẻ ngày xưa đâu biết mình có sức thu hút như thế nào và người nhút nhát như tôi thì hầu như không có sự tự tin là mình có thể chinh phục được chàng .
    Ngồi trên xe chàng phóng như tên đã làm tôi hốt hoảng buộc miệng " anh cho em mượn cái eo để ôm có được không chứ dễ bị té xuống xe quá " . Tôi không ngờ câu nói của mình lại vô tình làm chàng cảm thấy vui vui ngộ ngộ và tôi đã được chàng để mắt tới . Nhà tôi lúc đó ở tuốt trong Chợ Lớn , nhà cao tới 4 tầng lầu làm cho chàng có chút cả nể về gia thế của tôi và chàng rất có cảm tình khi tôi kết thân với cô bạn ở trong một căn nhà thật quá sức khiêm nhượng . Cái nhìn đầu tiên tôi đọc thấy trong mắt chàng là " con gái nhà giàu mà không kiêu" .

    Tình cảm của chàng đối với tôi nửa như thật gần mà nửa như thật xa . Cả thời gian đó thực sự là đời thật tươi đẹp như lời trong bài hát . Tôi biết giữa tôi với chàng luôn có khoảng cách , một khoảng cách thật mơ hồ nhưng sao không thể kéo lại gần được . Lúc chàng gần thì chìu tôi đủ mọi thứ . Tôi nhớ mùa giáng sinh đầu tiên quen biết nhau ,chàng phải bay đêm ở Nha Trang nhưng tin cuối cùng chàng nhờ được người bạn thay thế để bay dùm , lúc đó chàng lái máy bay thám thính . Chàng quay về Sài Gòn rất âm thầm để mang lại cho tôi sự mừng rỡ đột ngột , nhưng tôi ngồi chờ chàng tới 10 giờ đêm và nghĩ chàng sẽ không về Sài Gòn được nên đã cùng bạn bè ra khỏi nhà trước đó nửa tiếng . Theo lời chị tôi lúc còn sống kể lại , chàng chẳng có phản ứng gì cả , bình thản hỏi chị tôi khi thấy chị ở nhà một mình là có muốn vào câu lạc bộ trong phi trường để đón Giáng Sinh không . Chị tôi cũng thấy nên chia sẻ với chàng về sự lỡ hẹn của tôi nên chị và chàng cùng đi đón lễ .


    Tôi trở về nhà biết được điều này thì trái tim như thắt lại muốn tìm chàng để xin lỗi , nhưng khi gặp nhau chàng chỉ vuốt tóc tôi như một người anh trai rồi bảo đâu có gì đâu .Tuy lúc đó tôi còn rất trẻ nhưng sự bén nhạy về tình cảm cũng đủ để cho tôi biết rằng tình cảm của chàng chỉ cho tôi ở nơi một giới hạn nào đó thôi . Tôi mang trong tim mối tình đơn phương thầm lặng và thực sự không hiểu nỗi bên trong trái tim kia chàng có yêu tôi không !? . Nhưng tôi mặc kệ tất cả bởi khi tôi chỉ vừa thoáng nhìn bóng lưng chàng trên chiếc xe vespa chạy như bay giữa đường phố thì lòng tôi đã rộn rã chờ mong . Tôi không muốn gì hơn nữa khi có chàng bên cạnh dẫu phải đón nhận những lúc chàng thật hờ hững và lạnh lùng , nhưng tôi luôn cảm thấy cuộc đời vẫn tràn ngập niềm vui , dẫu những niềm vui đôi khi do mình tự mơ tưởng .


    Chỉ vậy thôi chàng chưa hề nói ra một điều gì để có thể cho tôi nuôi thêm hy vọng ,nhưng không bao giờ chàng muốn nhìn thấy tôi buồn , chàng luôn chìu chuộng những mè nheo nhõng nhẽo hết sức trẻ con của tôi . Cho đến một hôm chàng tới nói với tôi những lời như trăn trối " ngày mai anh có phi vụ bay vào nơi nguy hiểm nhất , tới gặp em không chừng là lần cuối " . Tôi ngồi im trong bóng đêm chảy nước mắt . Còn chàng thì vẫn lạnh lùng quay lưng bỏ đi sau khi ôm nhẹ tôi vào đôi cánh tay thay cho câu nói từ giả . Cho tới bây giờ tôi tôi mới biết tiếng "yêu em" có nói lên ngàn lần cũng không bằng tâm trạng của chàng trước những giây phút hụt hẫng chới với nhất , mà mình chính là một cái phao , là một điểm tựa để người ta mong tìm đến để an ủi sẻ chia .




    Mầu Hoa Khế
    Dec-2011
    Last edited by MưaPhốNúi_; 12-10-2015 at 11:12 AM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  3. #13
    Những cảm nghĩ rời ...

    Cả ngày hôm nay màn trời vẫn mang một màu sắc khói lam , màu từ những cây hương thơm được đốt lên mơ màng và huyền ảo . Mặt trời như vẫn còn trốn lạnh sau dảy núi xa xa . Tôi sống trong một cái chảo của thung lũng , đi đâu , ngó đâu cũng thấy núi vây quanh . Rồi tôi ngẩm nghĩ nếu như có nạn hồng thủy thì nơi tôi nước sẽ ùa ngập vào mà lối thoát duy nhất là phải leo lên ngọn núi cao . Sinh mạng của con người dưới đôi mắt của thượng để lúc đó thật sự quá nhỏ bé , tất cả bị loi ngoi ngợp lặn trong cái chảo nước mênh mông ... tôi thật sự không dám nghĩ tiếp về những biến cố sẽ xảy ra theo sự tiên đoán của những nhà khoa học và những chiêm tinh gia .

    Chết , ngắn và gọn biết bao , sao trước cái chết lại run sợ đến như thế ? theo thuyết luân hồi của Phật Giáo chết là linh hồn sẽ từ một lớp vỏ này sẽ qua khoác vào một lớp vỏ khác tái hiện một con người khác . Nếu nói như thế thì con người phải có sự giới hạn chừng nào đó rồi cứ thế mà tái sinh giống như những vật dụng được đựng vào một cái thùng phế thải dùng cho việc làm trở lại dưới một hình dạng khác . Cho nên trong tình yêu người ta hay có câu "hẹn lại kiếp sau " . Tôi cũng thường hay tự hỏi kiếp trước tôi là ai ? rồi tôi thấy thật kỳ cục khi nhìn thấy con người sinh ra trước hay sau gì cũng chết thì tại sao trong quá trình sống lại phải đấu tranh thật ghê gớm để mong đạt được những gì mình mong muốn ?. Đời người chỉ một trăm năm . Tôi ngồi xuống làm một bàn tính trừ .

    Buồn cười trừ một hồi thì hóa ra cuộc đời thật ngắn ngủi biết bao , nhưng đâu có mấy ai biết ra cuộc đời này rất ngắn ngủi cho nên những" hỉ nộ ái ố " cứ luân phiên xảy ra đến chóng mặt . Bên ngoài đã 5 giờ chiều , mùa này trời tối rất mau , mấy hôm nay bệnh cảm ho tôi nhất định không chịu nằm im trên giường , nghĩ ở nhà vẫn trở dậy làm những việc nhà không tên , chỉ làm chút xíu là thấy mệt , không được tôi không cho phép mình trong tình trạng yếu đuối , nhất định phải khỏe . Nếu tôi có qua đời thì nhất định phải trong một cơ thể khỏe mạnh , tôi sợ nhất là hình ảnh của một ngọn đèn dầu le lói rồi dần dần lịm tắt ...


    Mầu Hoa Khế
    Dce-2011

    Last edited by MưaPhốNúi_; 12-10-2015 at 11:14 AM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  4. #14
    Những cảm nghĩ rời ...


    Quẩn quanh hơn hai tuần lễ ở trong nhà vì cơn bệnh cảm cúng hàng năm kéo đến . Nghĩ cũng lạ đang khỏe mạnh bỗng dưng bị ngứa cuống họng , khúc khắc vài tiếng chắc không sao , thế mà bỗng dưng cơ thể lại yếu đi rồi chỉ qua một đêm thôi cơn bệnh kéo tới như vũ bão xâm lấn tất cả cơ quan trên cơ thể . Đầu nặng như một tảng đá , mắt chỉ hé vừa đủ để đưa thuốc lên miệng uống . Và thế cơn bệnh tràn qua không dấy lên một tín hiệu nào để phòng bị tránh né , hơn 10 ngày đầu óc trắng trơn , hơn 10 ngày tiếng nói im bặt , tôi nằm như một cái xác chết im lìm nhìn thời gian đi thật nhẹ qua bên ngoài khung cửa sổ . Sáng đén , chiều đi rồi đêm tới . Thật đáng sợ khi cảm xúc đã lạnh băng trơ cứng .Ông bảo tôi " tại sao em phải chọn cuộc sống như thế ? " , có nghĩa là không bạn bè để có những cuộc hẹn hò cho vơi đi những lúc không được vui . Tôi chỉ mỉm cười một mình khi trả lời ông " đã quen" .

    Có lẽ quảng đời trước đây của tôi đã có quá nhiều những ngày vui huyên náo , có lẽ tôi đã cho mình quá no nê những cuộc vui đến bội thực và khi gục đầu xuống nhìn lại những ngày tháng đã qua , tất cả đều vụn vỡ biến thành những mũi nhọn những góc cạnh sắc bén cứa nhói vào tim .
    Cơn bệnh đã qua , cơ thể đã lấy lại sức sống . Sáng nay ra nhìn chiếc xe mặt kính đóng mờ , chiếc xe cũng im lìm đưa mắt nhìn tôi . Ừ thì đi một vòng , trời vẫn chưa sáng , con đường xe cộ còn thưa vắng , hai bên những hàng cây trơ trụi lá ... như nghe ai đó nói nếu như trong tình yêu phải chia tay nhau trong mùa đông thì đó là điều thảm nhất ... với tôi khi tình yêu phải nói lời chia tay thì ở mùa nào cũng đều đau đớn giống như nhau ...


    Dec_19_2011
    Last edited by MưaPhốNúi_; 12-10-2015 at 11:15 AM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  5. #15
    Kịch

    Sáng nay tôi vừa choàng mắt dậy vội vã đi làm vệ sinh xong là ngồi ngay trước bàn phím để viết một kịch bản mà tôi rất cảm thấy thú vị , kịch bản này dựa trên một kiệt tác nổi tiếng đã được đưa vào văn học . Tôi ngồi gõ như bị đồng nhập , đây là một kịch bản tôi có ý viết từ hơn một năm qua , nhưng thực sự tôi cũng hơi lo lắng là khi diễn qua một không gian không có khán giả sự diễn xuất chắc sẽ đòi hỏi người diễn viên phải có thật nhiều kịch tính trong tâm hồn . Chúng tôi chỉ có ba người bạn đồng hành trên bộ môn này , tôi rất tin tưởng nơi hai người bạn của tôi vì trước đây chúng tôi đã từng đóng chung những tiểu đoạn kịch vui lồng theo nhạc chủ đề là chính . Tôi không lo về tài năng diễn xuất của hai người bạn này , nhưng khi họ yêu cần tôi viết về một vở bi kịch , thì điều quan trọng nhất chính là âm thanh . Những âm thanh phải có tính cách dẫn đưa người nghe như đang được nhìn thấy không gian , thời gian xảy ra trên sân khấu .


    Đây cũng là một thử nghiệm cho cả ba chúng tôi khi thực hiện một vở bi kịch . Tôi đã đồng ý viết thì bỗng dưng mấy hôm nay kịch bản luôn ẩn hiện trong giấc ngủ của tôi và tôi không thể theo lời hẹn là qua Giáng Sinh mới bắt đầu viết . Thế là tôi ngồi say mê mà gõ , nếu như không gõ xuống thì tôi tin chắc những lời đối thoại đang vang lên trong đầu sẽ trôi tuột đi mất . Phải nói là tôi quá vui , sáng nay kịch bản viết được gần như chỉ còn là đoạn sau cuối cao trào nhất thì đứa cháu ngoại cưng được mẹ bồng qua thăm bà . Tiếc thật khi nguồn cảm hứng đang tràn ùa như thác lũ thì phải bị ngưng lại . Hy vọng tối nay trong đầu của tôi sẽ có những lời đối thoại sâu sắc hơn .
    Vở kịch rất cần tới phần kỷ thuật âm thanh , tôi hy vọng bạn tôi sẽ cố gắng hết sức mình để giữa chúng tôi ,những người bạn trên một không gian ảo có thêm một kỷ niệm để nhớ về mai sau .


    Khế, Dec-2011

    Last edited by MưaPhốNúi_; 12-10-2015 at 11:16 AM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  6. #16
    Last edited by MưaPhốNúi_; 01-12-2016 at 08:53 PM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  7. #17
    Những Cảm Nghĩ Rời



    Hôm qua đúng ngay ngày 1 của tết Tây lại cũng là ngày sinh nhật của mạ tôi . Mấy anh chị em chọn lấy một căn nhà trong mấy đứa con của mạ thay phiên mỗi năm để thay đổi chút không gian và cũng có dịp thăm viếng cơ ngơi riêng của mỗi thành viên trong đại gia đình . Ngày xưa mạ tôi ráng thêm một út ít nữa vị chi là đúng một chục 12 đứa , cũng may là người miền Trung chứ như người miền Nam cò bay thẳng cánh một chục rất hào sảng được tính là 13 .



    Đời sống ở bên Mỹ ai nấy đều bận rộn công việc làm cho nên chuyện gặp nhau ít khi xảy ra cùng một lúc , chỉ ngoại trừ những ngày không thể vắng mặt đó là ngày đám tang hay đám cưới trong dòng họ . Hôm qua phải nói là một ngày đầy ắp cả tiếng cười , tiếng trống , tiếng đàn và tiếng hát . Năm nay con cháu tề tựu đông đủ để mừng tuổi thọ mạ bước tới ngưởng cửa 91 . Ui chao ơi là vui sau khi hát mừng sinh nhật cắt bánh xong thì con cái đứng xếp hàng tuần tự từng gia đình để được đứng bên cạnh mạ với ba chụp hình kỷ niệm , ánh sáng lóe sáng liên tục cứ như là tài tử điện ảnh nổi tiếng của Hồ Ly Vọng không bằng . Về đồ ăn để nhẹ nhàng cho con cái mạ đề nghị mỗi đứa bưng tới một khay là ok , con cháu đông quá đồ ăn bày ra còn hơn là tiệm bán hàng . Mắt ai cũng to hơn cái bụng cho nên đồ ăn thức uống thật quá ê hề . Mà ngộ tôi thấy đồ ăn nhiều thì tự dưng no ngang hong , cứ đi tới đi lui lăng xăng . Phần ẩm thực xong nhảy qua phần văn nghệ , chị em tôi từ thuở nhỏ đã thích múa hát , thế là cậu em rễ người Trung Hoa chánh hiệu cất cao một ca khúc của dân tộc Đài Loan . Nếu tôi nhớ không sai đây là một ca khúc khi mùa màng gặt hái được no đầy nên nhịp điệu thật vui tươi . Thế là chị em chúng tôi đâu đứa nào đâu còn thèm nhớ mình năm nay bao nhiêu tuổi . Chúng tôi hồn nhiên như trẻ thơ chia đội hình múa theo tiếng nhạc lời ca nhịp nhàng cứ như là dân múa chuyên nghiệp . Mấy chàng rễ cứ thế lấy máy điện thoại ra quay để giử lại cái khoảnh khắc mà tôi tin rằng không bao giờ có lại lần thứ hai , nó giống như chúng ta không bao giờ tắm lại một lần nữa trên dòng sông đã theo thời gian trôi đi .
    Qua phần náo nhiệt xong mọi người tụ lại nơi phòng khách để kể cho nhau nghe biết bao câu chuyện trong đời sống và lần nào chúng tôi cũng cùng nhau hồi tưởng lại những câu chuyện của ngày xa xưa . Phải nói gia đình của chúng tôi thật vô cùng may mắn hơn bao nhiêu gia đình khác trong cuộc chiến đã qua , mạ tôi có 11 đứa con chỉ duy nhất mất đi người chị cả vì bạo bệnh , 10 đứa còn lại đều trải qua với nổi đau tang thương của cảnh nước mất nhà tan . Chúng tôi với những đắng cay của số mệnh cuối cùng cũng kẻ trước người sau đã được đi tới miền đất hứa .

    Ba mạ của chúng tôi không bao giờ phải thẹn lòng với bất cứ ai . Cái giàu sang của cải đối với cách nghĩ của ba mạ tôi không bằng những người con của ông bà có một tấm lòng lương thiện . Chúng tôi đưa tay ra với dấu hiệu ám thị cho biết chưa có ai trong chúng tôi với những lối xử sự làm người, chúng tôi đã không hề khiến cho một kẻ nào đó phải rơi nước mắt .

    Thiên hạ có thể kiêu hảnh về nhà cao cửa rộng , tiền rừng bạc bể , nhưng ba mạ của chúng tôi lại có cai kiêu hảnh rất riêng về chúng tôi ,những đứa con của ông bà là những đứa con thật hiền lành . Con người cuối cùng khi buông xuôi đôi tay cũng chẳng có ai níu giử lại được gì trên cõi đời này , phải chăng cái còn giử lại và tồn tại mãi đó là một tấm lòng .



    Ba tôi cũng là một người biết làm thơ , hôm qua tôi thấy trên vai của ba đeo một cái túi thì ra trong đó mỗi khoanh giấy cuộn tròn là những bài thơ của ba sáng tác . Nhìn những khoanh giấy chia ra tôi muốn ứa nước mắt bởi tôi biết những bài thơ này ba tôi với những đêm thức khuya rồi khi hoàn tất tác phẩm thì mang ra ngoài phô tô ra nhiều bản để cho con cho cháu được thưởng thức . Có cô em gái vô tư bảo là ba đang chia gia tài . Con cái , anh chị em tuy cùng một nguồn cội , cùng một dòng máu nhưng những tao ngộ trong cuộc sống sẽ không ít nhiều bị ảnh hưởng và bị biến chất . Với cá nhân tôi một người yêu thơ văn , tôi rất cảm phục những sự sáng tạo phát xuất từ con tim và khối óc . Nhưng với ba tôi cái nhìn về con cái sẽ giống như nhau , thực ra ba tôi đã quá già để không còn sáng mắt nhìn rõ trong đám con cháu ai là người còn biết quí trọng những sáng tác của ông . Sáng tác của ông sẽ được cất giử một cách trang trọng hay nó sẽ giống như những tờ giấy quảng cáo hàng ngày ném bỏ đi không hề luyến tiếc !? . Tự dưng lòng tôi cảm thấy buồn bã và nghĩ tới một ngày nào đó khi tôi lìa bỏ thế gian này , những bài thơ những đoản văn gói ghém biết bao tâm tư của tôi sẽ chơ vơ lạc lõng nơi đâu !?



    Mà thôi thời gian đâu ngừng lại , dòng nước vẫn trôi qua . Con người cũng đổi thay theo sự biến hóa của định luật cuộc đời đâu mấy ai còn có những giây phút lãng mạn như ông TCS để ...

    ...

    Im lặng của đêm tôi đã lắng nghe
    Im lặng của ngày tôi đã lắng nghe
    Im lặng của đời tôi đã lắng nghe
    Tôi đã lắng nghe trái tim lạc loài
    bao đêm đã qua im lặng của người
    tôi đã lắng nghe im lặng của tôi

    Im lặng giòng sông tôi đã lắng nghe
    Im lặng ngọn đồi tôi đã lắng nghe
    Im lặng thở dài tôi đã lắng nghe
    Tôi đã lắng nghe im lặng thở dài
    sau cơn bão qua im lặng mặt người
    nghe bao nỗi đau trên một bàn tay

    Tôi đang lắng nghe im lặng cuộc tình
    Sau một cuộc tình tôi đang lắng nghe
    Khi hoa héo khô im lặng nụ tàn
    Tôi đang lắng nghe tôi đang lắng nghe
    Tôi đang lắng nghe im lặng đời mình



    http://mp3.zing.vn/b...y/IWZABBEF.html
    Last edited by MưaPhốNúi_; 01-02-2012 at 08:36 PM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  8. #18

    Tự xóa
    Last edited by MưaPhốNúi_; 02-12-2018 at 05:54 PM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  9. #19




    DÒNG THỜI GIAN

    Sáng hôm nay lòng nghe sao trống vắng

    Ngôì thẩn thờ đếm bóng của thời gian
    Mới sáng kia trưa đă tới vội vàng
    Chiều tím ngả hoàng hôn rình rập tới

    Rồi cứ thế sáng trưa chiều lại tối
    Đếm bao lần sợi tóc đă điểm phai
    Tim bao lần run rẩy nhớ mong ai
    Thời gian hỡi sao lạnh lùng trôi măi

    Chợt một hôm ta ngồi soi gương lại
    Đôi mắt xưa đă mệt mỏi chán chường
    Đôi môi nào khô héo đến mà thương
    Trong thinh lặng hồn sương ta chìm lắng

    Ta sẽ nhủ thầm trong nước mắt
    Hăy ngủ đi ngày tháng sẽ phôi pha
    Nỗi muộn phiền trong bóng chiều hiu hắt
    Bóng người xưa rồi cũng sẽ nhạt nhòa

    Dòng thời gian làm sao mà níu lại !?
    Bánh xe đời quay măi phút tàn hơi
    Đời buồn tênh ôm khoảng trống chơi vơi
    Khô nước mắt giọt sầu đau đớn chảy !!!...


    Mầu Hoa Khế
    2005
    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Dieu-Buon.../ZWZ9FBOB.html
    Last edited by MưaPhốNúi_; 01-08-2012 at 02:38 PM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

  10. #20
    Nỗi Nhớ Dịu Dàng


    Nơi tôi đang cư ngụ chung quanh phần đông là người khác chủng tộc, mãi cuối con đường lâu lâu tôi thấy, thấp thoáng có một tà áo dài được một bà cụ tóc trắng như tuyết, vẫn còn mặc mỗi khi đi đâu ra khỏi nhà . Bà cụ vẫn còn giử nguyên nếp cái truyền thống của người Việt Nam xưa và chiếc áo dài tượng trưng cho vẻ đẹp tao nhã lịch sự của người phụ nữ . Cho nên mỗi cuối tuần khi tôi ra hộp thư để lấy thư, vẫn thường hay đưa mắt nhìn về hướng nhà bà cụ ở, để mong được thấy bà trong tà áo dài chuẩn bị đi lễ chùa. Tôi nghĩ như thế bởi khi đi ngang qua trước sân nhà của bà, tôi thấy nơi đó đặt hình pho tượng Phật Bà to cao thật trang trọng . Tà áo dài của bà luôn mang về cho tôi những hoài niệm của một quê hương đã chìm khuất bên kia bờ đại dương .


    Tôi giống như một người bị một tai nạn mang thương tích ở đầu, trí nhớ của tôi chỉ muốn nhớ lại những thời gian của tuổi thơ trên quê hương Quảng Trị và thời thiếu nữ đầy mộng mơ với Huế và Sài Gòn . Còn lại tất cả những tháng ngày khi quê hương tôi bao phủ lấy một màu đen tối, đất nước nằm trong tay của những kẻ xâm lăng. Tôi xin cuộn chặt lại bên trong trái tim, để cùng tôi mang xuống tuyền đài khi đã trả xong món nợ làm người.


    Thời gian gần như xoáy mòn mọi thứ trên cõi đời này, nhưng có một thứ không thể khuất phục dưới một bạo quyền nào để có thể bị bào mòn biến mất đi, đó là tình yêu quê hương .
    ...
    Sau 20 năm xa rời quê hương, tôi trở về thăm quê nhà Quảng Trị . Chiếc xe dừng lại giữa con đường Trần Hưng Đạo, cả toàn thân tôi run rẩy khi nhìn thấy con đường của tuổi thơ, nơi tôi được sinh ra và lớn lên. Tôi níu lấy tay của ba tôi ngơ ngác nhìn quanh, đưa mắt nhìn thật xa để hai cha con cùng định hướng căn nhà ngày xưa của mình đang nằm ở đâu ? . Tôi nhìn một hồi thì nước mắt muốn ứa ra bởi tất cả đã đổi thay, đã quá hết sức lạ lẩm . Buổi trưa con phố ít người qua lại, quê tôi vẫn còn nghèo như những ngày xa xưa ấy. Đi giữa con phố trưa im nắng, tôi nghe cả tiếng gà gáy khan, tiếng gà gáy nghe buồn đến nảo lòng, rồi tôi nghe tiếng heo kêu ụt ịch đòi ăn và tiếng cười trẻ thơ khanh khách trong căn nhà nào đó thật hồn nhiên, và cuối con đường mòn vang vọng tiếng chó sủa vu vơ .Tất cả những âm thanh đó đã làm cho tôi nhớ lại những hình ảnh thanh bình êm ả, êm ả như dòng sông Thạch Hãn vẫn chảy xuôi theo dòng ký ức mà to^ighi khắc mãi hoài trong tâm khảm .


    Tôi muốn giử lại một người bộ hành để hỏi han tin tức, nhưng khi nghe tiếng nói của người dân miền Bắc, đặc sệt âm hưởng của những con người xuất hiện từ năm 75 tràn ngập trên mảnh đất miền Nam, đã làm cho tôi buông xuôi ý nghĩ . Quê hương của tôi sau khi trải qua cuộc chiến , người dân Quảng Trị đã bỏ quê làng ra đi lập nghiệp phương xa .Mảnh đất này đã rơi vào tay của những kẻ không sinh ra nơi đây, cho nên làm sao mà có cùng tiếng nói mộc mạc quê mùa giống như tôi . Họa hoằn lắm thì chỉ còn lác đác sót lại những người dân chân chất thủy chung không muốn rời bỏ mồ mã của tổ tiên . Trong đó có cậu tôi, vẫn còn ôm giử mảnh đất khô cằn cày lên sỏi đá , nằm tận cùng trong những thôn làng hẻo lánh . Quảng Trị ngày trở về, tôi đã lạ xa trên chính quê hương của mình .

    ...
    Bánh xe quay trở lại Huế . Huế với cái vẻ trầm tư muôn đời vẫn thế, tôi dạo bước đi cùng với những kỷ niệm một thời, đi tới đâu cũng nghe giọng Huế dịu dàng để hình bóng những kỷ niệm cứ theo dòng ký ức cuồn cuộn quay về . Tôi nhớ hôm vừa đến Huế . Con tàu dừng lại trong cơn mưa ào ạt đổ xuống từ trời cao trắng xóa. Rồi bửa cơm đạm bạc với người O trong căn nhà xưa ở Thành Nội. Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi rì rào trên tàng khế . Cây khế già, tôi vẫn còn nhớ, nó đã theo năm tháng cùng tôi trưởng thành . Một chùm khế màu tim tím bên khung cửa sổ là dấu hiệu cho biết ...anh vừa ghé thăm ... Tôi của một thời hoa mộng, với áo lụa trắng ngà, tóc mây buông dài như dòng sông hương, đã làm cho trái tim của anh cứ mãi lênh đênh giữa những cơn mơ khi tuổi vừa chớm biết yêu , những quấn quít hẹn hò tưởng như còn mãi hoài trong giấc mộng. Nhưng rồi giấc mộng cũng tỉnh thức và anh đã gục đầu ôm tiếc nuối mối tình đơn phương chưa một lần dám hé môi ...


    ...
    Tôi luôn là người đắm chìm đi ngược lại thời gian. Khi người tiếp viên cho biết máy bay sắp đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất, lượng máu qua tim tôi chợt như tắt nghẹt một nhịp đập, cảm xúc ùa tới vỡ bờ đã làm cho nước mắt tôi tuôn rơi dầm dề, vừa bước ra khỏi thân tàu bay , tôi ngước mắt nhìn bầu trời quê hương xanh ngắt trong làn mây trắng phau .Nhìn xuống mảnh đất vẫn còn đâu đây những dấu tích của một cuộc chiến còn hằn vết .Sau những thủ tục lề mề tuần tự diễn ra trong phi trường để đẩy ra bên ngoài hai chiếc va li . Tôi đứng khựng lại cảm giác bỗng thấy chơ vơi lạc lõng như đang đi tới một xứ sở lạ xa nào . Sài Gòn của tôi đó ư !? tôi mơ hồ đi trong cơn nắng thiêu da đốt thịt , đi trong biển người náo động không dứt . Chen lấn xô đẩy mãi, cuối cùng mới được ngồi yên trên chiếc taxi chở hành khách , nhưng chưa thở phào nỗi bởi đường xá xe cộ kẹt cứng giống như một khung cởi bị rối ren bởi đường dọc đường ngang, đinh tai cùng với những tiếng còi xe thi nhau bóp lên in ỏi suốt cả chặng đường về nhà. Cuối cùng rồi cũng về tới căn nhà của tổ tiên nằm im trong một con hẻm nhỏ .


    Đêm tới trên căn gác lửng đưa mắt nhìn hai bờ tường được xây lên khi ba tôi ăn nên làm ra , với tuổi đời con gái đẹp nhất . Sài Gòn là quê hương thứ hai của tôi ,lúc ba tôi làm ăn thịnh vượng đã cưng yêu xây riêng cho tôi căn gác lửng này . Chiếc tủ treo những chiếc áo dài may bằng thứ lụa Hồng Hoa nổi tiếng ở Tạ Thu Thâu . Màu sắc đang hiện rõ trước mắt, màu tím , màu đen và màu vàng hoàng yến đó là những màu sắc mà tôi rất yêu thích . Đêm đầu tiên sau 20 năm trở về lại quê hương, đêm đó trong giấc ngủ tràn ngập màu sắc của một quá khứ trôi xa ... và trong giấc mơ tôi còn mơ thấy những sắc màu của những bộ chiến y của một thời binh lửa . Những bộ chiến y đó được khoác lên những con người hiên ngang quyết một lòng bảo vệ tổ quốc thương yêu , chiếc mủ đỏ của thằng em họ trong binh chủng nhảy dù,bóng dáng vẫn in trên móc áo, mà mỗi khi nó từ chiến trận được phép về thăm nhà , đỏ như màu máu hào hùng trên chiến trận Hạ Lào năm nào .Và trận chiến đó đã cướp đi một người, để tình yêu của tôi mãi vùi chôn trong mộ huyệt tối đen .


    ...
    Bàn tay gõ trên phím tôi chợt ngừng lại , còn vài ngày nữa sẽ bước qua thêm một năm mới . Tôi mỉm cười thật nhẹ, nơi đây ngày tháng qua đi thật mau, mọi sự rồi người ta cũng sẽ quên đi thật mau . Nhưng với riêng tôi , không hiểu sao mọi thứ trong quá khứ vẫn chưa hề phai nhòa và nỗi nhớ dịu dàng về một quê hương mãi nằm sâu kính, trang trọng giữa trái tim chưa ngừng nhịp thở ...


    Mầu Hoa Khế
    Jan-2012
    Last edited by MưaPhốNúi_; 12-10-2015 at 11:26 AM.




    Mừng được là chiếc lá,
    Trong ngất ngây vũ trụ,
    Hòa quyện vào thiên thu
    (VTA)

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 01:40 AM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh