Results 1 to 10 of 284
Thread: Gửi Bạn Miền Xa
Hybrid View
-
04-07-2012, 12:10 PM #1
Gửi Bạn Miền Xa
Ngày Đó Chúng Mình
Bạn thân,
Tôi vừa được đọc bản thảo một cuốn truyện dài mà bạn ta sắp đem in. Thực ra “Đời Thủy Thủ” của Vũ Thất đã được xuất bản tại Việt Nam năm 1969 nhưng tôi không có dịp đọc. Tác giả cho tái bản tại Hoa Kỳ để chia sẻ với bạn bè những kỷ niệm một đời không quên.
Thú thật với các bạn là sau gần 40 năm trên xứ người tôi hầu như đã không còn nhớ gì về đời sống cũ nơi quê nhà, thế nhưng mới lướt qua vài chương của “Đời Thủy Thủ”, lòng tôi chùng xuống với ánh hải đăng mũi Kê Gà chớp tắt trong đầu cùng nhịp đập của trái tim. Tôi bâng khuâng nhớ về dòng Hậu Giang cuồn cuộn chảy ra cửa Định An bên sâu bên cạn, và thẫn thờ như đang nhìn thấy sóng bạc đầu ngoài khơi nhấp nhô đưa hồn bồng bềnh chìm vào dĩ vãng. Và tôi chợt hiểu, mười bốn năm mang đời thủy thủ trước đây chính là cuộc đời tôi còn ấp ủ trong tim.
Đời sống của những người đi biển nhọc nhằn hơn là thơ mộng, thế nhưng cuộc sống đó đã mang tôi đến những chân trời xa, cho tôi đặt chân lên những vùng đẩt lạ, và cũng đem đến cho tôi vài mối tình ngắn ngủi, vừa ngọt ngào vừa xót xa. Hoàng Sa và Trường Sa cũng đã có vết chân tôi, và một thời đêm đêm vượt tuyến ra vùng biển Bắc, tôi đã có những tháng ngày phiêu lưu mà những người con trai thời chiến nào cũng ước mơ.
Năm hai mươi tuổi tôi đến với biển cả như một người tình“đi nhẹ vào đời, và đem theo trăng sao đến với lời thơ nuối …”, nhưng hơn mười năm sau, cuối tháng Tư năm 1975, tôi giã từ đời thủy thủ trong chua xót như “ngày đó có em ra khỏi đời rồi, và mang theo trăng sao chết cuối trời u tối …”, như ca khúc “Ngày Đó Chúng Mình” của Phạm Duy.
Ngày 11 tháng Tư sắp tới tôi sẽ bay sang Singapore để xuống tàu đi lại đường biển xưa. Du thuyền qua mũi Cà Mâu chắc là tôi sẽ rất bồi hồi nhưng tôi sẽ không khóc, thế nhưng khi tàu đi ngang Hoàng Sa có lẽ tôi sẽ khó cầm lòng không để nuớc mắt rơi. Trong lòng biển đó bao nhiêu là thân xác bạn bè tôi đã chìm sâu cùng với Hộ Tống Hạm Nhật Tảo, con tàu cùng với chúng tôi vượt Thái Bình Dương từ Mỹ về Việt Nam 48 năm xưa.
Vài hàng nhắn tin tới bạn. Đầu tháng Năm tôi sẽ trở về để tiếp tục tâm tình với bạn trên diễn đàn này, nơi tôi gắn bó đã nhiều năm. Mong được đọc nhiều sáng tác của bạn khi tôi trở về, và thân chúc bạn những ngày bình an.
Tình thân,
Ngụy Xưa
April 2012
-
04-07-2012, 09:24 PM #2
...
* - Ghé thăm anh lớn Ngụy Xưa và đọc anh.
Nếu anh lênh đênh ở vùng biển cũ một thời,cho Sơn gửi lời thăm biển....
nđs.
-
04-08-2012, 11:12 AM #3LXDGuest
Chúc Ngụy Xưa những ngày lênh đênh thật hạnh phúc trên biển . DL
-
04-08-2012, 11:48 AM #4
-
04-09-2012, 11:30 AM #5
Cám ơn ĐS, LXD, gun_ho và các bạn đã vào đây hoặc gửi PM chúc NX thượng lộ bình an.
Tháng Tư biển Đồng thường rất êm đềm, nhờ vậy mà năm 1975 những con tầu của HQ/VNCH với hàng ngàn người tỵ nạn đã tới được Philippines an toàn. Thế nhưng trong lòng người Việt lúc này thì biển Đông đang mang một niềm đau.
----
Bình ơi gió cuốn mây tuôn
Biển xanh sóng dậy gọi hồn Âu Cơ.
NX
-
04-09-2012, 04:49 PM #6
Chúc anh Ngụy Xưa thuận buồm xuôi gió. PV gửi lời kính cẩn chào những người anh hùng vị quốc vong thân.
-
04-10-2012, 11:46 AM #7
Thượng lộ bình an chú nhá .
Nhớ mang về vài tấm hình cho nó xem ké!
-
04-10-2012, 03:22 PM #8
Xin cán ơn chị PV, YL và NH.
Mai đi rồi. Khi vể sẽ gửi hình chia xẻ với các bạn.
Tình thân,
NX
-
04-10-2012, 12:06 PM #9
- Join Date
- Sep 2011
- Posts
- 862
Chúc anh NX những ngày trên biển nhiều ý nghĩa
Mong đọc anh đầu tháng 5.
NH
-
07-25-2012, 08:42 AM #10
MỘt Chút Tình
Môt Chút Tình
Bạn thân,
Sinh nhật vừa rồi tôi được các con tặng cho một chiếc tablet, và tôi đã dùng nó dỗ giấc ngủ ban đêm bằng cách xem những phim và shows đã trình chiếu trên TV nhưng tôi chưa có dịp coi qua một lần.
Tôi đang xem lại “Prison Break” của những năm cũ, chuyện của những người tù vượt ngục vì bị hàm oan, vì hoàn cảnh gia cảnh, vì tình yêu hay chỉ vì một lý do riêng. Mấy cái shows loại này thường chỉ để giải trí, xem xong rồi quên, không cần suy tư vớ vẩn cho mất thì giờ. Thế nhưng có một đoạn rất ngắn về một người tù Puerto Rican làm tôi nghĩ ngợi rất nhiều về tình người.
Anh chàng Puerto Rican còn trẻ đó bị tù về một tội băng đảng vớ vẩn, thực ra thì không cần vượt ngục vì chỉ hơn năm nữa cũng sẽ được thà ra. Anh ta có người yêu rất đẹp, và trong một lần thăm viếng nhau (một đặc ân của nhà tù) cô ta đã có thai nên đành nhận lời lấy một người khác. Đó là lý do thúc đẩy anh ta vượt ngục chung với một đám người, để đi tìm người yêu với đứa con còn trong bụng mẹ, ước mơ xây dựng lại cuộc đời, chứ không đành lòng để cô ta kết hôn với người khác.
Đám tù vượt ngục cuối cùng chia tay. Trên đường lẩn tránh nhiều người bị bắt lại và bị giết bởi một viên thám tử hắc ám. Anh Puerto Rican đã trải qua những ngày nhọc nhằn đói khát, lúc đi bộ, lúc đi nhờ xe, cuối cùng qua được tới biên giới Mexico. Từ nơi đó tới nơi người yêu của anh ta đang trú ngụ còn rất xa. Anh ta được một ông già Mexican, bạn đồng hành trên xe bus, mời về nhà ngủ qua đêm và đãi anh ta một bữa ăn vì cảm nhận được tấm lòng tha thiết của anh ta với người yêu, và cũng vì ông ta cô đơn, bà vợ 42 năm tình nghĩa mới qua đời được một tuần.
Mặc dù rất xúc động với tấm lòng của người bạn mới quen, nửa đêm anh Puerto Rican đã ăn cắp chiếc xe cũ kỹ của ông già, tiếp tục trên đường đi tìm người yêu, vì anh ta không có phương tiện nào ngoài đôi chân. Xe chỉ mới chạy được một đoạn đường đã bị cảnh sát chặn bắt và anh bị dẫn độ về gặp người chủ xe. Anh ta câm nín đứng cúi đầu trước mặt ông già, buồn bã và hối hận. Ông già lặng lẽ móc túi đưa cho anh ta một nắm tiền, và nói với người cảnh sát: “Tôi cho anh ta mượn xe, quên đưa tiền đổ xăng nên nhờ ông mang anh ấy về”.
Màn hình mờ đi, và mắt tôi cũng nhạt nhoà. Câu chuyện chỉ có thế, nhưng có lẽ tôi là người đa cảm, và tôi muốn viết lại câu chuyện này để gửi một người bạn trẻ mà tôi vừa mới quen.
Bạn thân,
Cuộc sống này, dù trong tận cùng sầu thảm, vẫn còn có những giây phút cho ta yêu thương, cho ta nhìn về phía trước để đi hết đoạn đường đời. Quê hương còn đó, và gia đinh vẫn mong chờ đứa con ở xa. Hãy yêu người và yêu thương cuộc đời cho lòng mình thanh thản hơn. Mong bạn có những ngày vui và đêm đêm với giấc ngủ an bình. Bạn và tôi là những nhánh sông nhưng đều chảy ra biển, nên dù là bạn miền xa nhưng cũng thấy thật gần. Take care of yourself, dear.
Tình thân,
Ngụy Xưa
July 24, 2012Last edited by NgụyXưa; 07-26-2012 at 06:56 PM.
Similar Threads
-
Miền Nam Việt Nam trong những ngày gần 30/4/1975
By Vịnh Nghi in forum Quê Hương TôiReplies: 23Last Post: 04-26-2014, 05:40 PM -
Miền cát trắng ở Mỹ
By V.I.Lãng in forum Thú Tiêu KhiểnReplies: 2Last Post: 03-25-2012, 08:37 PM