Results 4,241 to 4,250 of 4996
-
08-13-2020, 04:09 PM #4241
GIỌT NHỚ
Cho nhau giọt nhớ lạ lùng
Cho nhau giọt nhớ điên khùng mây mưa
Cho nhau giọt nhớ mê bùa
Cho nhau giọt nhớ đong đưa mềm lòng
Cho nhau giọt nhớ mênh mông
Cho nhau giọt nhớ ẵm bồng thơ văn
Cho nhau giọt nhớ gió trăng
Cho nhau giọt nhớ nghìn năm đá vàng
Cho nhau giọt nhớ bình an
Cho nhau giọt nhớ muộn màng hơn không
Cho nhau giọt nhớ viễn vông
Cho nhau giọt nhớ biển sông tình trào
Cho nhau giọt nhớ mai sau
Cho nhau giọt nhớ ngọt ngào thăng hoa....
MD.05/22/08
LuânTâm
-
08-13-2020, 04:10 PM #4242
THANH THẢN
Buồn vui gửi lại thế nhân
Ta đi thanh thản không cần tiễn đưa
Đường đời đã lắm nắng mưa
Đường tu không có chỗ thừa cho ta
Lẽ đâu về chỗ quỷ ma
Lẽ đâu về chỗ không nhà không quê
Nắng cũng ngại mưa cũng chê
Hai tay ôm trọn lời thề ngây thơ
Thân cây cỏ hồn mộng mơ
Lang thang mòn mỏi bơ vơ giữa trời
Kiếp sau nếu có dạo chơi
Bốn mùa hoa trái gọi mời cũng vui
Kiếp nầy đày đọa đủ rồi
Không cần an ủi đền bồi thêm đau
Sao bỏ nhau sao lạc nhau
Tình nào chết yểu phai màu áo thơ
Đường mây còn dấu đợi chờ
Trăm năm ngồi khóc cuối bờ suối khô
Sống không nhà chết không mồ
Mênh mông sau trước nhấp nhô bọt bèo
Cá to cá nhỏ lội theo
Bao nhiêu con sóng hiểm nghèo gần xa
Dấu chân cát bụi đã nhòa
Vết thương đau vẫn nở hoa vô tình
Nắng không về gọi bình minh
Chim không làm tổ mái đình ngóng trông
Mưa bên tây nắng bên đông
Đổi thay tan hợp mấy dòng ngược xuôi
Ta đi gửi lại tiếng cười
Cho nhân gian chút màu tươi cuối cùng
Mai sau dù có bão bùng
Trăng tròn trăng khuyết còn chung nỗi buồn...
MD 05/22/03
LuânTâm
-
08-13-2020, 04:12 PM #4243
CÁNH HOA TRƯỚC GIÓ
Bên hiếu bên tình quá thương đau
Hao gầy tóc rụng huyết lệ trào
Cánh hoa trước gió thời ly loạn
Bến đục bến trong sóng gió gào...
MD.08/03/20
LuânTâm
Thân cảm tặng " SAU CUỘC CHUNG VUI "& tác giả Đỗ Dung
-
08-13-2020, 04:14 PM #4244
LẶNG LẼ
Lang thang hốt rác nhặt hoa rơi
Có phải quê xưa cuối chân trời
Những giọt mồ hôi lăn trên má
Hay dòng lệ khóc kiếp nổi trôi
Công danh ngày cũ nhắc thêm đau
Tỉnh giấc mơ hoa bạc mái đầu
Chợ trời cơm áo ai cho nợ
Đường dài chân mỏi ngại đêm thâu
Gió lạnh phương nào ai nhớ mong
Vai gầy áo mỏng tưởng sắc không
Nhân tình đất khách màu đen bạc
Còn nhắc làm chi áo lụa hồng
Lặng lẽ đi về hẻm tối đen
Nhà ai suốt sáng vẫn còn đèn
Con đường xuôi ngược xe thao thức
Chờ gió đêm tàn đến làm quen
Ta với bóng ta cùng bạn bè
Thềm trăng thềm gió thềm vĩa hè
Làm đoàn lữ khách qua sa mạc
Cát bụi bơ vơ chẳng cháo chè
Mưa đến vội vàng rồi mưa đi
Bỏ quên giọt nước bám bờ mi
Mai kia hơi nước theo mây gấp
Còn dấu mi buồn chẳng nói chi
Mòn mỏi mong sao đẹp nguyện cầu
Đường xưa còn đẹp áo mưa ngâu
Người xưa còn nhớ màu chăn gối
Còn hẹn kiếp nào được gặp nhau
Hai bước chân xa đường không xa
Nghìn năm đất lạnh đâu cần nhà
Xin cho một chút son môi ấm
Để nghĩ tình ta cũng nở hoa
Nửa thực nửa hư nửa ngập ngừng
Bao giờ nhặt được chút hương xuân
Giật mình nghe gió gào mưa khóc
Lầm lũi bước buồn cũng chán chân
Rơi xuống biển đen xuống vực sầu
Mắt ai quên khép lệ đá trào
Hình như trời đất tan thành nước
Cuốn hết tình ta hết chiêm bao
Còn hạt bụi nào vương gót tiên
Xin cho trời đất thôi ngửa nghiêng
Cho hồn đơn lẻ thôi nghiêng ngửa
Cho áo người xưa vẫn dịu hiền
Ta sẽ nằm yên nghe ve sầu
Thương thân tép nhái làm mồi câu
Thương cây nhớ cội chim đau tổ
Thương cả người dưng cả kẻ thù…
MD 04/08/00
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản , MD/USA.2007, tr.80-81)
Last edited by LuânTâm; 08-13-2020 at 05:58 PM.
-
08-15-2020, 07:56 AM #4245
HƠN KHÔNG
"Chim lạc đàn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng chẳng biết thì thôi
Biết nhau mỗi đứa mỗi nơi thêm buồn"(1)
Xin cho một chút dư hương
Tình thơ tỉnh mộng đoạn trường hơn không
Nhớ nhau gió trắng mưa hồng
Xin đừng cay đắng cho lòng thêm đau
Bóng trầu còn đợi bóng cau
Nghìn năm dâu bể chiêm bao gọi đò
Mây mù che mất bóng cò
Chân tình không thể so đo lỗ lời
Dù cho vật đổi sao dời
Tri âm tri kỷ ngàn đời cảo thơm
Cho dù tan xác hết hồn
Hồi sinh kỷ niệm ôm hôn chữ vần
Đi về lủi thủi phù vân
Giọt tình đói khát hồng trần riêng nhau
Xin cho còn có kiếp nào
Hương thơ hương chữ xôn xao hương tình
Chung môi chung mắt chung mình
Hôn mê trăng mật tình kinh mê hồn...
MD.06/14/08
LuânTâm
(1) Ca DaoLast edited by LuânTâm; 08-15-2020 at 07:58 AM.
-
08-15-2020, 08:00 AM #4246
BỌT BÈO TANG THƯƠNG
Tang thương ngọn cỏ gió đùa
Nắng không chịu mưa không ưa bọt bèo
Đầu trần níu chân đât đeo
Bốn mùa quê mẹ chắt chiu mộng lành
Phải chi không có chiến tranh
Vẫn thơm vẫn ngọt nghiêng thành hôn mê
Trăng thề hương thề tóc thề
Trăm năm chúng bóng đi về có nhau
Vườn trầu vườn cải vườn cau
Mây nghìn trước khói nghìn sau mặc tình
Cò con vá áo văn minh
Hoa sen bông súng đào kinh be bờ
Gìn vàng giữ ngọc ngây thơ
Thăng hoa trong vết bụi mờ còn nguyên
Tình thư tình sử tình tiên
Thương ca chung thúy thiên duyên mình mời...
MD.06/17/11
LuânTâm
-
08-15-2020, 08:01 AM #4247
ĂN HOA
non mòn biển cạn yêu uống ma
trời xa đất lạ nắng mưa nhà
mây tan gió biến tình ngang trái
mặc sương tắm gió nhớ ăn hoa...
Mai kia ăn khói ngủ bùn
Hồn không lòng trống tơ trùng phím bay
Ngày chết đuối đêm đầu thai
Lọt lòng phố cũ tóc dài cỏ hoa
Tay sương sớm chân chiều tà
Tưởng quen bỗng lạ tưởng xa bỗng gần
Xác tàn pháo lạnh đường xuân
Gường tre chiếu rách cũng cần đỡ lưng
Sâu xanh bọ đỏ tranh phân
Chuyển mình đất lạ hoá thân che trời
Cười mình chưa đủ thôi nôi
Ăn hoa ăn cả nắm xôi thằng bờm
Bắt con tép thả con tôm
Vùi đầu ấm bếp tro rơm mộng hồng
Nước phèn nước đục nước trong
Xuôi lòng biển cạn ngược lòng sông sâu
Mộng cuối lỡ thèm mộng đầu
Môi tươi quá đói áo màu quá no
Thẹn thùng mưa nhỏ nắng to
Viết chì viết mực quanh co chữ nghèo
Dấu tình dấu nghĩa dấu yêu
Có như không có hẹn chiều thề trưa
Không tin phật cũng đi chùa
Gót hồng guốc đỏ yêu bùa cũng thơm
Tàn nhang khép cửa dấu chơn
Lời kinh bỗng nghẹn công ơn sinh thành
Lòng người lòng đất lạnh tanh
Gánh sầu lắp bể khổ giành đường đi...
MD 21/05/06
LuânTâm
-
08-15-2020, 08:02 AM #4248
MỘT CHÚT QUÊ HƯƠNG
Chỉ còn một chút quê hương
Trong em thơ dại thiên đường em thơ
Chỉ còn một chút mộng mơ
Trong em thơ thẩn tình chờ nghĩa ru
Chỉ còn một chút công phu
Trong em thơ áo lưả dư hương thề
Chỉ còn một chút hôn mê
Trong em thơ bướm nhạc quê hoa đồng
Chỉ còn một chút non sông
Trong em dịu ngọt ấm lòng tha hương
Chỉ còn một chút văn chương
Trong em ve vuốt náu nương thơm lành
Chỉ còn một chút tinh anh
Trong em nhân kiệt dỗ dành địa linh
Chỉ còn một chút văn minh
Trong em nâng trứng cùng mình hứng hoa
Chỉ còn một chút tình ca
Trong em sữa mẹ mật cha tiên rồng
Chỉ còn một chút đèo bồng
Trong em đỉnh trắng vực hồng mưa thương...
MD.10/20/11
LuânTâm
-
08-15-2020, 08:07 AM #4249
YỂU ĐIỆU SÀI GÒN
Chợt mưa chợt nắng Sài gòn điệu
Sóng gió hai tà ngắn áo dài
Thơ ngây mong manh hoa chanh ngọt
Non nõn chập chờn ong bướm say
Dễ thương chưa chắc ăn thương dễ
Bắp non mà nướng lửa lò than
Dấu yêu đâu phải cho yêu dấu
Tài hoa thục nữ giữ ngọc vàng
Nước mía đá chanh đường me dốt
Răng khễnh ngọc ngà tắm dừa xiêm
Búp măng mười ngón thơ thơm mộng
Se sẻ gót hồng trần ai tiên
Viễn du mỏi cánh chim hồng lạc
Một chiều xuân muộn tóc tiên bồng
Chú cuội cây đa ao nhà đói
Đa đa hoa đá nở nhãn lồng
Những đêm chợ cũ thơm cháo cá
Ghế đá công viên đếm sao rơi
Vòng tay thủ thỉ chung môi mật
Vòng chân hoa ấm êm không rời
Quân tử hảo cầu câu yểu điệu
Bể dâu giặc cướp ngày kinh hoàng
Không rời không dứt không khô cạn
Cho thơ bồng mộng lên ngai vàng…
MD.03/20/13
LuânTâm
Last edited by LuânTâm; 08-16-2020 at 07:44 AM.
-
08-17-2020, 08:54 AM #4250
KHÔNG HÒ HẸN
Gió bấc mưa dầm khóc nổi trôi
Đường xa kỷ niệm vẫn bồi hồi
Áo tơi thấm lạnh lòng hoang vắng
Quán trọ thờ ơ chẳng đón mời
Lầm lũi đi trên nỗi đau nầy
Xác thân mục rã hay còn đây
Đông nào tuyết nhuộm chung dòng tóc
Mong gặp hè về áo trắng bay
Mấy đò mấy nẻo mấy sân ga
Tiễn biệt chi nhiều thêm cách xa
Qua mấy sóng to bao biển lớn
Cũng chưa thấy được khói cơm nhà
Cát cháy bỏng chân bụi nặng vai
Có đi mới biết đường còn dài
Khóc than chi cũng thêm cay đắng
Vinh nhục chìm trong áo quan tài
Ai bảo nắng mưa chẳng hẹn kỳ
Gặp nhau là để khóc biệt ly
Dù bao dâu bể bao gian trá
Cũng có ngọt ngào có mê si
Tiếng khóc trẻ thơ nhắc nhở hoài
Đường trần vạn nẻo vẫn chông gai
Phù vân lối cũ bao nhiêu mộng
Cõi tạm đường xưa bóng hao gầy
Tóc rụng bao nhiêu sương gió rồi
Thịt da nào gợi nhớ chơi vơi
Đò ngang lỡ chuyến quên đò dọc
Mờ mịt dòng đời vẫn nổi trôi
Trả được bao nhiêu nợ kiếp nào
Nửa đời lận đận nửa chiêm bao
Không còn chi để dành con cháu
Có lẽ hẹn lần đến kiếp sau
Ngày tháng trôi trên những dòng thơ
Đường xa xứ lạ mãi ngẩn ngơ
Áo bay tóc gọi trăng thề hứa
Tình chỉ còn vương chút hững hờ
Nhắc chuyện ba sinh có ích gì
Ga nào giữ mãi được người đi
Con tàu nhả khói đầy đêm tối
Vô tận lòng đau dấu biệt ly
Để lại nhân gian nét bụi mờ
Còn chăng mầm sống thuở hoang sơ
Dấu chân du mục rêu nguyên thủy
Không nắng không mưa chẳng bến bờ
Tiếng gọi nào nghe thật não lòng
Mây trôi gió cuốn hết chờ mong
Giọt nắng phù sinh còn hiu hắt
Rồi cũng nhoà tan dấu bụi hồng
Trách nắng hờn mưa để làm chi
Cuối cùng cũng một chuyến ra đi
Đục trong đen trắng từ thiên cổ
Ấm lạnh nghìn năm có nghĩa gì
Gọi gió gọi mây đã mệt rồi
Bốn mùa thương nhớ cũng xa xôi
Những chiều chung bóng đêm chung gối
Còn chút dư hương đủ mặn môi
Thăm thẳm trùng dương dấu buồn đau
Làm sao biết được hết nông sâu
Bao nhiêu con sóng con tàu vỡ
Trời nước dửng dưng chẳng đổi màu
Bến nào đã đến bến nào chưa
Biết ai mong nhớ ai đón đưa
Tưởng con đom đóm là sao rụng
Trong chốn mịt mù sương khói xưa
Lời mật ngọt nào rót vào tai
Còn chăng mộng đẹp để dành ai
Lạnh từ chân lạnh đau chân tóc
Muốn được một lần tay nắm tay
Bao nhiêu quán trọ đã đi qua
Đêm tối mênh mông vẫn không nhà
Giọng hát liêu trai nào lưu luyến
Cũng đành quay mặt với xót xa
Qua được mấy cầu mấy dòng sông
Đò chiều thu cũ mắt ai trong
Chỉ còn gợn sóng buồn câm nín
Trời đất vô tình gió mênh mông
Tưởng cuối đường mưa nắng ấm lên
Cho lòng sầu tủi chút lãng quên
Ngờ đâu rừng vắng đêm tăm tối
Mỏi mắt tìm đâu một ánh đèn
Điạ ngục trần gian ở chốn nào
Lâu đài lộng lẫy hơn trăng sao
Phút giây thành khói mây tang tóc
Cát bụi kinh hoàng lạc mất nhau
Tưởng chết rồi yên vẫn chưa yên
Xương khô còn bị bới đào lên
Đốt cho tro bụi không còn nữa
Dành chỗ ăn chơi kiếm bạc tiền
Duyên kiếp hẹn hò có thực không
Người đi người có nhớ người không
Bao nhiêu tình sử bao nhiêu lệ
Cũng chỉ mơ hồ cũng sắc không
Tưởng trạm cuối rồi nào biết đâu
Hôm nay chỉ mới trạm khởi đầu
Khổ đau nào có chia biên giới
Nên vẫn mênh mông chẳng sắc màu
Đi mãi đi hoài đi về đâu
Dù không hò hẹn không chờ nhau
Bao nhiêu đường thẳng bao đường tắt
Có phải cùng mong một bến nào...
MD. 05/05/02
LuânTâm