Register
Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 12
  1. #1
    Biệt Thự ngocdam66's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Los Angeles, California, United States
    Posts
    24,002

    Khẩn báo tập đoàn báo người việt tuyên truyền cho việt cộng

    -----Original Message-----
    From: KY ngo
    To: KY ngo
    Sent: Tue, Jul 10, 2012 8:36 pm
    Subject: Khẩn Báo:Báo Người Việt tuyên truyền cho CSVN

    Kính gởi để kính tường và xin nhờ phổ biến gấp. Xin đa tạ.
    Kính
    Ngô Kỷ


    (Hình Ngô Kỷ do nhiếp ảnh gia Nick Ut - Hãng Thông Tấn AP chụp)



    KHẨN BÁO TẬP ĐOÀN BÁO NGƯỜI VIỆT
    TUYÊN TRUYỀN CHO VIỆT CỘNG



    Little Saigon ngày 10 tháng 7 năm 2012
    Kính thưa Quý Đồng Hương,
    Tôi xin khẩn báo cùng tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản vùng thủ đô tỵ nạn Little Saigon Nam California nói riêng, và hải ngoại nói chung được kính tường, trong báo Người Việt số 9710, Chủ Nhật ngày 8 tháng 7 năm 2012, có đăng bài “Lời lẽ bóp méo sự thật của Nguyễn Gia Kiểng” của tác giả Sơn Hào. Núp dưới tên tác giả là Sơn Hào, báo Người Việt đã hết lời ca ngợi, vinh danh cộng sản trong việc xâm chiếm miền Nam Việt Nam, và phỉ báng quân dân Việt Nam Cộng Hòa một cách vô cùng thậm tệ, đặc biệt nhục mạ nặng nề các vị cựu tù nhân chính trị miền Nam Việt Nam.
    Ngay trang đầu ở trên cùng, báo Người Việt đề chủ trương là “Cơ Quan Tranh Đấu,” tức xác quyết rằng báo Người Việt là phần tử của cộng đồng, cũng như sống cậy vào đồng tiền mua báo và quảng cáo của tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản, do đó không có lý do chính đáng nào để báo Người Việt có thể ngụy biện hay tự ban cho mình cái quyền đăng tải bài viết có lợi cho cộng sản và có hại cho tập thể chiến sĩ VNCH cùng người Việt Quốc Gia, ngoại trừ báo Người Việt là cơ quan truyền thông ngoại vi cộng sản và là cái loa tuyên truyền cho bộ chính trị trung ương đảng cộng sản Việt Nam.
    Các luận điệu hàm hồ, xỏ lá, lấp liếm, xảo trá, gian ngoa, vô liêm sỉ trong bài viết của tác giả Sơn Hào đúng là đường lối của bộ chính trị trung ương đảng, và thể hiện đúng tinh thần Nghị Quyến 36 của cộng sản Việt Nam, với sự tiếp tay phổ biến của báo Người Việt.
    Một điều lố bịch và lưu manh, báo Người Việt đăng cái tên tác giả là Sơn Hào để độc giả liên tưởng đến cái tên tướng Song Hào của Việt cộng. Quả thật đây là một trò láu cá và hỗn láo vô cùng.
    Luôn chủ trương “nói có sách mách có chứng,” tôi xin đính kèm theo dưới đây bài viết của tác giả Sơn Hào được đăng trên báo Người Việt để Quý Đồng Hương có cơ hội đọc tận mắt.
    Là thành viên trong cộng đồng tỵ nạn cộng sản tại Little Saigon, tôi cùng một số đồng hương đang chờ đợi và theo dõi sự lên tiếng, phản ứng và hành động đấu tranh của quý vị lãnh đạo 3 Ban Đại Diện Cộng Đồng tại Nam Cali, Quý Đoàn Thể Đấu Tranh, Ủy Ban Chống Nghị Quyết 36, Ủy Ban Bảo Vệ Chính Nghĩa Quốc Gia, Liên Ủy Ban Phối Hợp Đấu Tranh Chống Cộng Sản và Tay Sai, Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa, Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa, Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam, Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Quốc Dân Đảng, Tổ Chức Chống Tàu Diệt Việt Cộng, Hội Truyền Thông Báo Chí, Hội Ký Giả Hải Ngoại v.v…
    Trong quá khứ, báo Người Việt đã nhiều lần tuyên truyền cho cộng sản và xúc phạm đến danh dự chính nghĩa Việt Nam Cộng Hòa, mà trong đó có các sự kiện liên tiếp xảy ra như chiếu cờ lăng Hồ Chí Minh trên TV Người Việt, đăng thơ Tử Vi Nhân Quang ca ngợi các chóp bu Bắc Bộ Phủ trong giai phẩm Xuân 2006, vẽ nhục mạ cờ Vàng trong chậu rửa chân nails trong giai phẩm Xuân 2008, đăng hình màu Hồ Chí Minh tưới cây vú sửa đi kèm với bài viết “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác” để làm quà sinh nhật Hồ Chí Minh đúng vào ngày 19 tháng 5 năm 2008, và sau đó một tuần lại đăng tiếp thêm một bài về Hồ Chí Minh nữa với nhan đề “Con vẫn noi gương Bác” v.v..
    Báo Người Việt còn vươn cánh tay nối dài tận Hoa Thịnh Đốn bằng cách chỉ thị tên Tổng thư ký Vũ Quí Hạo Nhiên tuyên bố trên đài phát thanh Á Châu Tự Do vào ngày 22 tháng 12 năm 2007 rằng theo thống kê thăm dò của báo Người Việt thì có đến 60% người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ đồng ý đứng dưới cờ máu cộng sản Việt Nam. Cũng cần nói rõ thêm Vũ Quí Hạo Nhiên là tên bưng bô cho Việt cộng, hắn là người đã vẽ lại cái hình cờ Vàng trong chậu rửa chân nails từ tấm hình nguyên thủy của con cộng cái Huỳnh Thủy Châu để in trong giai phẩm Xuân Mậu Tý 2008. Vợ của hắn là Y Sa, Giám đốc tổ chức Vaala, chuyên triễn lãm nghệ thuật, chiếu phim tuyên truyền cho Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam. Vũ Quí Hạo Nhiên được báo Người Việt dàn xếp nghĩ việc vì áp lực của đoàn biểu tình trong những tháng đầu, tuy nhiên Vũ Quí Hạo Nhiên không hề bị đuổi như lời báo Người Việt rêu rao nhằm xoa dịu lòng phẫn nộ và căm tức của đồng hương. Thế mà ngay trong ngày báo Người Việt đưa ra tòa xử vụ kiện tôi vào tháng 5 năm 2009, thì báo Người Việt đi mướn lại Vũ Quí Hạo Nhiên vào chức phụ tá chủ bút. Quả thật báo Người Việt đã khinh thường cộng đồng khi đi mướn lại Vũ Quí Hạo Nhiên, tác giả bức hình nhục mạ lá cờ Vàng trong chậu rửa chân nails. Thêm nữa, báo Người Việt còn đi mướn tên phóng viên đài Á Châu Tự Do Phạm Phú Thiện Giao về làm chủ bút cho báo Người Việt, mà Phạm Phú Thiện Giao lại cũng là tên bưng bô cho Việt cộng, là người từng thông đồng làm cuộc phỏng vấn Vũ Quí Hạo Nhiên nói rằng 60% người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ đồng ý đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng, đã được phát thanh về Việt Nam khiến đồng bào quốc nội vô cùng hoang mang và thất vọng về tinh thần chống cộng của đồng bào hải ngoại.
    Ngoài vấn đề báo Người Việt đã và đang bị tôi và đồng hương biểu tình, chống đối suốt hơn 4 năm qua kể từ ngày 26 tháng 1 năm 2008 đến nay về tấm hình Chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến ngồi chủ tọa phiên họp bí mật với Phó Thủ Tướng Cộng Sản Nguyễn Tấn Dũng và Tổng Lãnh Sự Cộng Sản Nguyễn Xuân Phong vào năm 1998, hiện nay tôi còn có thêm bằng chứng rất rõ ràng là tại Mỹ vào năm 2003, Chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến đã họp bí mật với tên Nguyễn Đình Bin, Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao, và kiêm chức Chủ nhiệm Uỷ ban về người Việt Nam ở nước ngoài. Tên Thứ trưởng Nguyễn Đình Bin này đã họp mật với Đỗ Ngọc Yến để bàn thảo kế hoạch phổ biến và thực thi Nghị Quyết 36 của Cộng Sản Việt Nam mà Thứ trưởng Nguyễn Đình Bin giữ vai trò lãnh đạo kế hoạch. Trong thời gian sắp tới đây, tôi sẽ tiếp tục công bố thêm các bằng chứng về sự liên hệ giữa công ty báo Người Việt và cộng sản Việt Nam, mà ngoài Đỗ Ngọc Yến ra, còn có cả Luật sư Phan Huy Đạt, đương kim chủ nhiệm báo Người Việt. Những điều tôi nêu ra ở trên là sự thật, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm về lời tuyên bố của tôi.
    Ngày xưa vua An Dương Vương ôm đứa con gái Mỵ Châu lên sau yên chạy trốn giặc về hướng Nam, khi đến núi Mộ Dạ cụt đường, nhà vua định tự tử thì thần Kim Quy hiện lên bảo: “Tâu bệ hạ, giặc ngồi ngay sau lưng nhà vua đấy,” vua An Dương Vương quay lại, thấy Mỵ Châu rứt lông ngổng rải xuống đường, hiểu sự việc, nhà vua bèn tức giận rút gươm chém chết con gái mình. Chẳng cần phải tìm kẻ thù Triệu Đà, Trọng Thủy đâu cho xa xôi, còn Bắc Bộ Phủ thì ở tận bên kia Thái Bình Dương cách xa mấy chục ngàn dặm, một cách thực tế, mau chóng, nằm trong tầm tay, và giản tiện nhất là phải tiêu trừ kẻ nội thù của cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại đang nằm sát nách, đó chính là tập đoàn báo Người Việt nằm ngay trên đường Moran, thủ đô tỵ nạn Little Saigon.
    Vì hơi bận bịu vài ba chuyện nhà trong lúc này nên tôi chỉ có thể trình bày vắn tắt vài điều nêu trên, tôi tôn trọng quyền quyết định của quý vị. Riêng cá nhân tôi thì tôi cương quyết chống đối báo Người Việt tới cùng cho đến khi nào tôi lột cho rớt được bộ mặt mị dân, giả nhân giả nghĩa, ăn cơm Quốc gia thờ ma cộng sản của tập đoàn báo Người Việt thì tôi mới hả giận. Nếu quý vị muốn bày tỏ sự phẫn nộ hay đưa ra phản ứng đối với báo Người Việt, quý vị có thể liên lạc về địa chì báo Người Việt dưới đây:




    Đúng, báo Người Việt đúng khi nhận xét rằng tôi và một số đồng hương “thấp cổ bé miệng” có rất ít khả năng, và hoàn cảnh, thế lực thì rất là khiêm tốn, giới hạn khi đi đương đầu chống đối tập đoàn báo Người Việt với tài sản kếch xù và nhân lực hùng hậu, chưa kể được đảng cộng sản và tập đoàn Việt gian hậu thuẫn sau lưng, tuy nhiên báo Người Việt sai lầm khi cho rằng các tổ chức cộng động, các lực lượng đấu tranh đang mê ngũ, cầu an, khiếp nhược, sợ hãi. Không, ngàn lần không, họ sẽ lên tiếng phản đối và có thái độ phản ứng một cách mạnh mẽ đối với báo Người Việt vào một ngày không xa, tập đoàn báo Người Việt hãy chống mắt mà chờ xem.
    “Lực bất tòng tâm” nên tôi cứ “tận nhân lực tri thiên mệnh,” nhưng với chủ trương “mưa lâu thấm đất,” trường kỳ kháng chiến,” tôi tin tưởng mãnh liệt rằng với chính nghĩa, sự thật và lẽ phải, công cuộc đấu tranh chống tập đoàn báo Người Việt của chúng tôi chắc chắn sẽ thành công, yếu tố còn lại chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi. Theo thuyết nhân quả là có vay có trả, gieo gió thì gặt bão, chơi dao có ngày đứt tay, đi đêm rồi cũng sẽ gặp ma, và cái ngày tai họa đó rồi cũng sẽ đến với tập đoàn báo Người Việt trong một ngày không xa.
    Tôi mong nhận được sự góp ý và chỉ giáo của quý vị. Xin quý vị liên lạc về địa chỉ email mới của tôi làngokyusa2@yahoo.com .
    Trân trọng,
    Ngô Kỷ
    TÁI BÚT: TIN GIỜ CHÓT
    Sáng nay chuẩn bị post bài viết Khẩn Báo này lên net, thì đọc được Thư Phản Kháng của Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa Miền Nam California phản đối báo Người Việt . Tôi xin đính kèm theo đây để quý đồng hương kính tường và biết lập trường chống cộng quyết liệt và cấp thời của Liên Hội. Tôi xin hoan hô và cảm kích tinh thần “Trách Nhiệm-Danh Dự-Tổ Quốc” của Liên Hội, đặc biệt của anh Chủ Tịch Liên Hội Phan Tấn Ngưu.
    Báo Người Việt ngỡ rằng cộng đồng đã mệt mõi chống cộng, coi như chỗ không người nên tự tung tự tác, nhưng “nó lú có chú nó khôn,” các tổ chức cộng đồng, các đoàn thể đấu tranh, các lực lượng quân đội VNCH, các cơ quan truyền thông Việt ngữ chân chính chắc chắn sẽ bày tỏ thái độ và trừng trị tập đoàn báo Người Việt một cách thích đáng.
    Cũng sáng nay, theo nguồn tin đáng tin cậy cho biết là Thiếu Tá Quân Cảnh Phan Kỳ Nhơn, Chủ tịch Ủy ban Chống Nghị Quyết 36, và cũng là lãnh đạo Liên Ủy Ban Phối Hợp Đấu Tranh Chống Cộng Sản và Tay Sai sẽ có một buổi họp bất thường khẩn cấp để cộng đồng và các đoàn thể đấu tranh ngồi lại đưa ra biện pháp đối phó với tập đoàn báo Người Việt. Khi có tin tức mới và chính xác, tôi sẽ xin thông báo thêm sau.
    Vì đánh mùi biết được cộng đồng sẽ lên tiếng phản đối mạnh mẽ, nên báo Người Việt chữa cháy bằng cách chấp nhận đăng thư Phản Kháng và vài lá thư bất mãn của độc giả nhằm xoa dịu sự phẫn nộ và tìm cách ngụy biện, thanh minh. Quá trễ rồi báo Người Việt ơi!



































































  2. #2
    Biệt Thự ngocdam66's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Los Angeles, California, United States
    Posts
    24,002
    Phải làm gì khi nhật báo Người Việt nhục mạ
    “VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ”

    Đào Nương Hoàng Dược Thảo

    Tuần báo Saigon Nhỏ số ra ngày Thứ Sáu 13 tháng 7, 2012
    Từ nhiều năm nay, khi có dịp xuất hiện trên các diễn đàn có sự hiện diện của người Mỹ, Đào Nương tôi vẫn lập đi, lập lại rằng: Đừng đề cập tới chiến tranh Việt Nam như một chuyện của quá khứ khi mà người dân Việt Nam sinh sống tại miền Nam trước 1975 vẫn còn là những công dân hạng hai của chế độ cầm quyền hiện nay tại Việt Nam. Sự trả thù tàn độc của đảng cộng sản Việt Nam dành cho “thành phần” mà họ gọi làngụy quân, ngụy quyền tức quân, dân, cán, chính của VNCH thì còn hiểu được. Nhưng sự thật thì, đã hơn 3 thập niên, đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn tiếp tục trả thù trên thế hệ con và cháu của “ngụy”. Thử đi vào những con đường chính của các thành phố miền Nam ngày nay xem thành phần chủ nhân của tất cả các cơ sở thương mại ở đó là ai? Họ là những người nói tiếng Bắc, nếu không phải là vợ con của cán bộ đảng CS cao cấp thì cũng là bà con trực thuộc của họ…

    Không lẽ toàn thể dân tộc Việt Nam chỉ có bọn cán bộ Bắc Cộng là thông minh, là giỏi làm thương mại? Có phải họ giàu là nhờ làm ăn lương thiện trên thương trường? Thực tế đã chứng minh đó chỉ là một đảng cướp làm giàu nhờ cướp đất, cướp nhà của dân, bán tài nguyên thiên nhiên, bán biển, bán đất cho ngoại bang! Từ hai thập niên qua, chúng tồn tại nhờ cái tình cảm tiểu tư sản của người Việt hải ngoại gửi mỗi năm hàng chục tỷ đô la Mỹ về Việt Nam để trợ giúp cho thân nhân! Như thế thì chiến tranh Việt Nam, tiếng súng tại Việt Nam đã chấm dứt với người ngoại quốc nhưng với toàn dân Việt, nhất là những người Việt sinh sống tại miền Nam, những công dân của Việt Nam Cộng Hoà, cuộc chiến đó chưa hề kết thúc, nếu không muốn nói rằng, cuộc chiến đó càng ngày càng sâu đậm, tỷ lệ thuận với sự tham ô và dã man của bọn Việt Cộng từ khi chúng chiếm trọn cả Việt Nam. Đảng cộng sản Việt Nam không phải là một chính quyền dân cử của toàn dân Việt Nam mà mà một đảng cướp. Sau khi cướp được chính quyền, họ đã dùng quyền thống trị để cướp tài sản của dân, tài nguyên của đất nước làm của riêng.

    Điều đó giải thích được tại sao tinh thần chống Cộng của các cộng đồng người Việt hải ngoại không hề suy giảm theo thời gian nếu không muốn nói là ngược lại. Bằng mọi cách, mọi phương tiện dù hạn hẹp, người Việt hải ngoại đã thành công trong việc gìn giữ lá cờ vàng ba sọc đỏ của dân tộc Việt Nam tung bay khắp nơi trên thế giới; trong khi ngọn cờ đỏ màu máu của Việt Cộng chỉ tóm gọn trong các cơ sở ngoại giao của Việt Cộngï.
    Khi chiến tranh chưa chấm dứt thì có nghĩa là lằn ranh Quốc Gia và Cộng Sản vẫn còn hiện hữu. Đối với người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại thì khi chọn đứng bên này hay bên kia chiến tuyến, chúng tôi sẽ nhận diện anh là bạn hay thù. Đối với 85 triệu người Việt Nam, đảng cộng sản là kẻ thù của dân tộc Việt Nam.

    Ngày 30 tháng 4 không chỉ là một ngày đau buồn của riêng miền Nam mà là ngày đại hoạ của đất nước, một trang sử đen tối của dân tộc! Nhìn lại, những gì xảy ra cho Việt Nam ngày nay kể từ khi Việt Cộng chiếm trọn đất nước: Chúng ta không chỉ mất đất, mất biển, mất đi chủ quyền đất đai vào tay Tàu Cộng mà tai hại hơn là sự tham ô và ngu xuẩn của bọn cán bộ cộng sản đã làm băng hoại đạo đức xã hội, suy đồi luân lý đạo đức của dân tộc Việt Nam. Nền giáo dục dựa trên căn bản lý lịch của bọn cộng sản đã, đang, và sẽ tiếp tục đưa những thế hệ trẻ Việt Nam vào con đường mù chữ hay biết chữ mà như mù so sánh với mức độ dân trí của các quốc gia lân bang. Biết vậy nhưng thay vì thay đổi tình trạng giáo dục trong nước thì chúng lại cho con cái của chúng sang Pháp, Úc, Canada, Hoa Kỳ... tị nạn về giáo dục. Chúng đã tạo ra những thế hệ trẻ không biết gì về lịch sử, về quá khứ đáng hãnh diện của tiền nhân nước Việt, về những đại họa mà đảng cộng sản Việt Nam đã gây ra cho dân tộc Việt Nam.

    Ai có thể vui được trong ngày 30 tháng 4? Dù ở bên này hay bên kia chiến tuyến? Ngày nay còn ai không biết về tội ác của Hồ Chí Minh? Về những đại họa mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu từ khi Đảng CSVN thành lập. Ngày 30 tháng 4 không chỉ quan trọng với người Việt tị nạn cộng sản mà còn cả với những người ở miền Bắc Việt Nam. Đó là một ngày mà ngàn đời sau, lịch sử Việt Nam sẽ phải ghi lại: Đó là một ngày lịch sử đau thương cuả dân tộc Việt khi vì lợi ích chiến lược toàn cầu, Hoa Kỳ đã chọn một quyết định vô nhân đạo khi quay lưng với một đồng minh mà trong 20 năm chiến tranh, họ đã đẩy ra làm thành trì để ngăn chận sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản. Hậu quả của cái chiến lược “thua để thắng” đó của người Mỹ đã gây di hại lâu dài cho đất nước Việt Nam của chúng ta không chỉ vài chục năm sau cuộc chiến mà còn tồn tại kéo dài nhiều thế hệ sau.

    Nhưng đó không phải là quan điểm của báo Người Việt, cơ quan ngôn luận đã khiến người Việt trong vùng Little Saigon biểu tình từ bao năm nay vì chủ trương thân cộng một cách lộ liểu cuả họ. Từ 20 năm qua, tôi đã lột mặt nạ báo người Việt nhiều lần. Từ thập niên 80, báo Người Việt đã sưu tầm tài liệu cho Việt Cộng khi cho tổ chức cuộc thi viết về nạn đói năm Ất Dậu song song với tin Việt Cộng kiện Nhật bản đòi đền bù cho nạn nhân nạn đói năm Ất Dâu (1945). Toà soạn báo Người Việt đã bị đốt sau khi đài truyền hình của Người Việt phát hình cờ Việt Cộng chạy trên sông Thủ Thiêm. Sau mỗi lần bị lột mặt nạ, báo Người Việt lại sa thải người chịu trách nhiệm biên tập. Sa thải kiểu “đèn trống quân” vì sau một thời gian, khi mọi việc lại lắng dịu thì người bị sa thải này lại được thu hồi vào vị trí cũ.




    Hình ảnh đồng bào biểu tình trước toà soạn báo Người Việt khi báo này nhục mạ lá cờ vàng năm 2007

    Đến năm 2007 thì vai trò đi đêm của báo Người Việt và cộng sản không còn là một nghi ngờ. Khi cuộc biểu tình của đồng bào Việt Nam chống báo Người Việt in hình VNCH trong chậu nước rửa chân đang sôi nổi thì hình ảnh ông Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm và là người sáng lập ra báo Người Việt chủ tọa buổi họp với Nguyễn Xuân Phong và Nguyễn Tấn Dũng, nguyên lãnh sự CSVN tại San Francisco, được phát tán ra ngoài. Hình được chụp từ năm 1997, khi Nguyễn Tấn Dũng là trưởng phái đoàn thương thảo phía Việt Cộng trong Hiệp Định Thương Mại đầu tiên của Hoa Kỳ với Việt Nam sau khi bỏ cấm vận. Hai khuôn mặt quen thuộc trong cộng đồng người Việt tại Nam Cali hiện diện trong hình bên cạnh Đỗ Ngọc Yến là Võ Tá Chước, em trai của nhạc sĩ Võ Tá Hân và Lê Quí Biên. Tin đồn là chính Lê Quí Biên là người tung những bức ảnh này ra ngoài chưa được kiểm chứng thì tin Lê Quí Biên bị đụng xe chết ở Hà Nội bay đến Hoa Kỳ. Ngẫu nhiên hay dàn dựng? Chết vì tai nạn xe cộ ở Việt Nam thì không hiếm nhưng chết ngay khi hình ảnh đi họp với Việt Cộng cao cấp cỡ Nguyễn TấnDũng, Nguyễn Xuân Phong cùng với Đỗ Ngọc Yến “được” phổ biến khi cuộc biểu tình chống báo Người Việt đang diễn ra thì quả thật là một “tình cờ của lịch sử” vậy.





    Nhưng tất cả những “lỗi lầm” kỹ thuật trên đây của báo Người Việt chỉ là chuyện nhỏ.
    Người Việt tị nạn cộng sản hình như có trí nhớ rất ngắn nên chuyện vượt biên, mười phần chết bảy còn ba, chuyện tù cải tạo, chết năm còn một không sao hết… Tất cả rồi cũng qua và quảng cáo trên báo Người Việt vẫn nhiều, báo Người Việt vẫn tồn tại để làm công cụ tuyên truyền cho Việt Cộng với sự hợp tác của nhiều ông “ngụy quân, ngụy quyền”, những ông từng ở tù cộng sản lâu năm. Nhiều ông sĩ quan cao cấp, chính trị gia của VNCH vẫn dùng hội trường của báo Người Việt để ra mắt sách, để nói chuyện về dân chủ và nhân quyền trong khi các cuộc biểu tình đả đảo cuả đồng bào vẫn ở bên ngoài. Ngay cả các hội đoàn, đoàn thể đấu tranh chống Cộng, khi phân ưu, chia buồn cũng “nhào” vô mảnh đất này! Chúng tôi nêu ra vấn đề này, không phải để cạnh tranh nghề nghiệp mà muốn nói lên “cái vô tư” của một cơ quan ngôn luận đấu tranh chống cộng. Làm báo Việt ngữ chống cộng mà những người thuộc HĐQT báo Người Việt đi ra đi vào Việt Nam như đi chợ, không sao cả… Thế là thế nào? Phải chăng báo Người Việt đã có một cương lĩnh mới?
    Có phải vì vậy mà ngày Chủ Nhật, 8 tháng 7-2012 vừa qua, trong phần Diễn Đàn, báo Người Việt đã có một cái “thư độc giả” “đáng giá”, một cái tát làm “vỡ mặt” người Việt Nam tị nạn cộng sản vẫn coi ngày 30 tháng 4 là một ngày đau buồn cuả đất nước. Mấy hôm nay, tôi nhận được nhiều cú điện thoại, nhiều điện thư phẫn nộ phản đối báo Người Việt về chuyện này. Nhưng theo tôi, bức thư “độc giả” này chỉ là một bằng chứng thêm về mối liên hệ “mật thiết” giữa những người đang điều hành nhật báo Người Việt và đảng cộng sản Việt Nam, vì ngày nay, 6 năm sau ngày ông Đỗ Ngọc Yến qua đời (ngày 17 tháng 8/ 2006) và 4 năm sau ngày lá cờ VNCH xuất hiện trên báo Người Việt trong chậu nước rửa chân, “độc giả” Sơn Hà đã lên tiếng một cách “dõng dạc, hùng hồn” trên mặt báo Người Việt số ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 7, năm 2012 nhục mạ toàn thể người Việt tị nạn cộng sản, nhục mạ toàn thể quân dân, cán chính, của VNCH bằng một thứ luận điệu và ngôn ngữ cộng sản “nhà nòi”. Một bài viết mà khi đọc xong, Đào Nương tôi, một người làm báo không chấp nhận cộng sản, đã thấy rằng không còn ngôn ngữ gì để nói thêm ngoài việc xác định chiến tuyến giữa bạn và thù ngày nay đã rõ. Sau đây là nguyên văn bài viết của “độc giả” Sơn Hà trên mặt báo Người Việt để trả lời bài viết của Nguyễn Gia Kiểng về “Vết Thương Ngày 30 tháng 4”

    Lời lẽ bóp méo sự thật của Nguyễn Gia Kiểng.

    Kỷ niệm ngày chiến thắng 30-4 liền kề với ngày quốc tế lao động ngày 1-5 làm cho niềm vui của chúng ta được nhân lên gấp bội. Cả dân tộc vui mừng, tự hào, tất cả những người lao động vui mừng, tự hào. Nhưng lạ thay, ông Nguyễn gia Kiểng đã viết bài “Vết thương ngày 30 tháng 4” đưa lên mạng Internet, theo đó đã sặc mùi chia rẽ Nam Bắc, làm như thể miền Nam, Sài gòn là một miền đất khác Việt Nam, một dân tộc khác Việt Nam, làm như thể từ ngày 30 tháng 4, 1975 thì miền Nam Sài Gòn mất tất cả, bị xâm lăng tất cả! Không hiểu ông có thâm thù gì với cách mạng, thâm thù gì với dân tộc mà lại than thở như vậy. Ông quên mất điều đơn giản, tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài Gòn, còn dân tộc Việt Nam, cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới. Chỉ có người mất trí mới viết như ông Nguyễn Gia Kiểng rằng “Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã không đến trong niềm vui thống nhất đất nước, hòa giải và hòa hợp dân tộc mà mọi người mong ước”. Viết như vậy là hoàn toàn xuyên tạc và bóp méo sự thật. Sự thật là sau ngày chiến thắng 30 tháng 4, 1975 thì một loạt sự kiện lịch sử ra đời, đánh dấu sự thống nhất nước nhà. Đó là Việt Nam có một nhà nước thống nhất, bao gồm một Quốc Hội thống nhất, một chính phủ thống nhất, có cơ cấu tổ chức chính quyền các cấp thống nhất cả nước, nói chung có cơ cấu hệ thống chính trị các cấp thống nhất cả nước, có nền giáo dục thống nhất cả nước, có nền y tế thống nhất cả nước, cả nước có đồng tiền chung và một thị trường thống nhất, người Việt Nam đi lại tự do trên toàn cõi Việt Nam… Ngày 30 tháng 4, 1975 là ngày hội của toàn dân đoàn kết, chiến thắng. Đặc biệt, Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, bao gồm các giai cấp, các tầng lớp, các dân tộc, đồng bào các tôn giáo và không tôn giáo, người Việt Nam định cư ở nước ngoài, các nhân sĩ, các cá nhân tiêu biểu… xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất. Nhân dân trong nước và cả thế giới chứng kiến sau 30 tháng 4, 1975 không hề có tắm máu, không hề có trả thù. Có một số người trong ngụy quân ngụy quyền, trong đó có số nợ máu với nhân dân, thậm chí đã có tội ác tày trời, đã được tổ chức học tập, cải tạo, nhằm khêu gợi lòng yêu nước, tình đồng bào, nghĩa dân tộc, biết phân biệt chính nghĩa và phi nghĩa, trở lại cuộc sống có đạo lý, có nhân phẩm, làm ăn lương thiện, trở thành công dân của nước Việt Nam mới, thống nhất. Như thế là việc làm vô cùng nhân đạo, rất nhân quyền của cách mạng, chứ sao lại xuyên tạc “chính sách cải tạo là để tiêu diệt đại bộ phận thành phần tinh nhuệ và trí tuệ của miền Nam”!
    (ngưng trích)

    Bài viết này đăng tải trong số báo ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 7-2012. Đến ngày thứ Ba, báo Người Việt đăng lại một bài viết của vài độc giả phản biện lại luận điệu tuyên truyền này của Việt Cộng cũng trong phần thư dộc giả. Nhưng “đau buồn” nhất là sự khinh thường của báo Người Việt dành cho Liên Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH. Lá thư phản kháng sự nhục mạ Tập Thể Chiến Sĩ VNCH là “bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ” của báo Người Việt ký tên ông chủ tịch Phan Tấn Ngưu chỉ được đăng bên cạnh những cái thư độc giả trong mục Diễn Đàn.

    Các tổ chức cộng đồng khác sẽ phản ứng ra sao? Chúng ta có nên chấp nhận quan điểm “Ngày 30 tháng 4, 1975 là ngày hội của toàn dân đoàn kết, chiến thắng. Đặc biệt, Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, bao gồm các giai cấp, các tầng lớp, các dân tộc, đồng bào các tôn giáo và không tôn giáo, người Việt Nam định cư ở nước ngoài, các nhân sĩ, các cá nhân tiêu biểu… xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất…”. Trong chúng ta, ai không là những nạn nhân trực tiếp của việc cộng sản bỏ tù người thân trong các trại tù cải tạo nhiều năm, chúng ta nghĩ gì, phản ứng ra sao với một cơ quan ngôn luân viết rằng:

    Nhân dân trong nước và cả thế giới chứng kiến sau 30 tháng 4, 1975 không hề có tắm máu, không hề có trả thù. Có một số người trong ngụy quân ngụy quyền, trong đó có số nợ máu với nhân dân, thậm chí đã có tội ác tày trời, đã được tổ chức học tập, cải tạo, nhằm khêu gợi lòng yêu nước, tình đồng bào, nghĩa dân tộc, biết phân biệt chính nghĩa và phi nghĩa, trở lại cuộc sống có đạo lý, có nhân phẩm, làm ăn lương thiện, trở thành công dân của nước Việt Nam mới, thống nhất
    (Ngưng trích)

    Người đau nhất trong vụ này là Nguyễn Gia Kiểng. Có thể nói rằng nếu không có báo Người Việt thì không hề có phong trào Dân Chủ Đa Nguyên kêu gọi hoà hợp, hoà giải của Nguyễn Gia Kiểng. Mấy năm sau này, Nguyễn Gia Kiểng đã đổi thái độ vì biết rằng bọn lãnh tụ CSVN không đủ lương tri và trí tuệ để chuyển hướng về chính trị. Bây giờ thì chính báo Người Việt lại “chơi” Nguyễn Gia Kiểng.





    Xin nhắc lại vì nhiều vị sang Hoa Kỳ sau 1998 có thể chưa biết về điều này: luận điệu “chính sách cải tạo là một khoan hồng cuả nhà nước dành cho những người có nợ máu với nhân dân, có tội với cách mạng” lần đầu tiên được Nguyễn Xuân Phong, tên lãnh sự đầu tiên của Việt Cộng tại San Francisco tuyên bố trong bài phỏng vấn thực hiện bởi ông Vũ Bình Nghi và đăng tải trong báo Xuân Thời Báo 1998 năm 1998 khiến đồng bào tại Bắc Cali biểu tình rầm rộ hàng tháng trời. Báo Thời Báo cuả ông Vũ Bình Nghi cũng như Liên Hội Bắc Cali bị đồng bào Bắc Cali xem như là những tổ chức thân cộng từ ngày đó. Muốn biết mặt mũi của Nguyễn Xuân Phong thì xem hình trên. Y là người số 3 phía bên trái của cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến của báo Người Việt trong ảnh trên.

    Luận điệu “chính sách cải tạo là một khoan hồng cuả nhà nước dành cho những người có nợ máu với nhân dân, có tội với cách mạng” này thật ra đã không còn được ngay cả chính những cán bộ cộng sản trong nước đồng ý. Nhiều bài viết của người trong nước đã kết án chính sách cải tạo của Việt Cộng dành cho quân dân cán chính miền Nam Việt Nam là sai lầm, là đào sâu sự chia rẻ giữa hai miền Quốc Cộng, giữa Miền Nam và Miền Bắc. Thật ra, đó cũng không hẳn là đúng nếu chúng ta nhìn vào thành phần lãnh đạo và cách hành xử cuả bọn lãnh tụ cộng sản ngày nay. Chính sách cải tạo giam giữ tất cả quân dân cán chính miền Nam nhằm mục đích tiêu diệt các cấu trúc gia đình, truyền thống đạo đức, luân lý cuả xã hội miền Nam để củng cố chế độ cộng sản ngày nay không còn đứng vững. Vì sự tham ô cuả đảng cộng sản không ngừng ở việc trả thù hay tiêu diệt, cướp tài sản của những người “thất trận” ở miền Nam. Ngày nay, bọn cấp trên của đảng đã bóc lột cấp dưới không khác gì chúng đã hành xử dã man với người miền Nam VNCH mà điển hình là vụ Đoàn Văn Vươn, “kỳ tài đất Tiên Lãng” đã chứng minh. Điều đó cho thấy gì? Cán bộ cộng sản ở đâu thì cũng thế: đó là những tên vô lại, vô học có được quyền hành trong tay nên chúng lợi dụng để cướp của, bóc lột người dân, tàn phá đất nước. Ở Nga, ở Đức, ở Tàu, ở Cuba, ở Bắc Hàn… chúng sẵn sàng làm tất cả những việc vô luân nhất, ngay cả việc bán nước để đạt được mục đích. Ý tưởng xây dựng đất nước, bảo tồn văn hoá dân tộc không hề có trong đầu của chúng. Đừng nhìn vào cái bề ngoài hào nhoáng của một Trung Cộng cường thịnh về kinh tế mà quên đi những vấn đề môi sinh và nhân quyền bị xâm phạm mà người dân Hoa Lục đang phải gánh chịu. Nhưng ít ra, bọn lãnh tụ Tàu cộng còn có tinh thần quốc gia dân tộc và trí tuệ để thực hiện những điều cần phải thay đổi để tồn tại, những điều mà bọn lãnh tụ cộng sản Việt Nam không hề có. Chúng ta chưa nhìn thấy một ánh lửa cuối đường hầm cho đất nước Việt Nam là vì thế.

    Không biết sau bài viết này, những “nhân vật” đã từng đăng đàn, họp báo chống báo Việt Weekly trước đây khi báo này đăng bài viết Bài Học Khó Thuộc của Hà Văn Thùy (số ra ngày 24 tháng 5 năm 2007) như các ông Trần Phong Vũ, ông Đỗ Thái Nhiên, Nguyễn Chí Thiện… sẽ làm gì? Các ông có lên tiếng họp báo kêu gọi đồng bào tẩy chay không đọc báo Người Việt, không đăng quảng cáo trên báo Người Việt như khi báo Việt Weekly đăng một bài viết cũ của Hà Văn Thủy, một tác giả trong nước? Để đối phó với tờ VW, một buổi họp báo diễn ra từ 1 giờ đến 4 giờ chiều, Thứ Bảy, ngày 16 Tháng Sáu, 2007 tại hội trường Nhật Báo Viễn Đông. Sau đó “Bản Lên Tiếng tố cáo lập trường thân Cộng và xuyên tạc lịch sử của tuần báo Việt Weekly tại Nam California” với hàng trăm nhân sĩ, đại diện tất cả các Hội Đoàn, Đoàn Thể của người Việt tị nạn CS được phổ biến rộng rãi. Điều này liệu có xãy ra khi sự nhục mạ không chỉ dành cho tập thể chiến sĩ VNCH mà còn cho toàn thể người dân sinh sống tại Miền Nam trước 1975?

    Khi đăng bài của Hà Văn Thùy, báo VW cũng ghi: “Ý kiến của tác giả phản ảnh quan điểm cá nhân trên tinh thần diễn đàn, không phải của tòa soạn” thì nhật báo Người Việt cũng bắt chước báo VW viết tương tự như vậy: “Các bài viết đăng trên phụ trang diễn đàn Người Việt không nhất thiết phản ảnh quan điểm của nhật báo Người Việt, mà chỉ là quan điểm riêng của từng cá nhân”.

    Đừng biện luận rằng đây chỉ là một cái thư độc giả. Vì ai là độc giả này? Một tên cán bộ đảng như Nguyễn Xuân Phong hay là cả cái Bộ Chính Trị CSVN mượn tay của một diễn đàn tự nhận là lớn nhất ở hải ngoại để nhục mạ cả VNCH là tay sai cho giặc Mỹ chỉ cần qua hình thức một cái thư “bạn đọc” như thế thì thật là quả dễ dàng. Vì thế người viết là ai không quan trọng, quan trọng là người đã đăng, đã phổ biến bài viết mới là quan trọng. (Luật pháp Hoa Kỳ có ấn định rõ về điều này)

    Với lá thư nhục mạ VNCH là tay sai cho giặc Mỹ này trên báo Người Việt, hệ thống báo Saigon Nhỏ nhận định rằng báo Người Việt là một công cụ của đảng cộng sản Việt Nam và do đó, hệ thống báo Saigon Nhỏ không thể đứng cùng chiến tuyến với báo Người Việt được.

    Từ nay, hệ thống báo Saigon Nhỏ sẽ ngừng đăng tải bài viết của những tác giả còn cộng tác với báo Người Việt cũng như kêu gọi đồng bào Việt Nam tị nạn cộng sản hãy đọc kỷ bài viết trên đây cuả báo Người Việt và suy nghĩ: Đã đến lúc quí vị có nên dễ dãi, tha thứ cho hành động của Việt gian? Nếu câu trả lời là không thì xin quí vị hãy suy nghĩ thêm là có nên yểm trợ cho những cơ quan ngôn luận hay những diễn đàn thân cộng tại hải ngoại khi họ đã lộ diện. Chúng ta không cuồng tín nhưng chúng ta biết rất rõ ngày nào bọn Việt Cộng còn nắm chính quyền thì dân tộc Việt Nam còn bị đày đọa, thất học, sống đời nô lệ để phục vụ cho bọn thiểu số đảng viên cộng sản sống xa hoa vương giả trên máu, mồ hôi và nước mắt của người dân Việt. Chúng ta, Người Việt tị nạn cộng sản có tự do, có dân chủ, có tài lực thì xin hãy nghĩ đến 85 triệu đồng bào ruột thịt ở bên nhà. Việt gian đáng phỉ nhổ hơn Việt Cộng vì chúng có thể có một chọn lựa khác hơn là con đường… bác đi tức con đường bi đát của dân tộc. Sau vụ này, báo Người Việt sẽ tìm cách xoa dịu sự phẫn nộ của người Việt tị nạn cộng sản bằng cách sa thải ngay vị chủ bút, TTK toà soạn như đã từng đối xử với ông Vũ Ánh hay Vũ Quí Hạo Nhiên trước đây trong vụ cái chậu nước rửa chân có lá cờ vàng một thời gian rồi sẽ thu dụng lại. Lần này, sau ông “du sinh” Phạm Phú Thiện Giao từ Đông Âu sang, không lẽ lại là ông Hạo Nhiên hay ông Đinh Quang Anh Thái lên thay? Kẹt thật! Cách hay nhất là báo Người Việt nên xin với ông Tổng Biên Tập cuả 700 tờ báo trong nước phái sang một người để chắc chắn rằng quí vị đi đúng lề phải của nhà nước ta. Không cần phải màu mè “Cơ quan Tranh Đấu Thời Sự Văn Nghệ Giáo Dục” như hiện nay. Vì Tranh Đấu thì phải chống ai chứ không lẽ chống … Thời Sự Văn Nghệ Giáo Dục. Khi báo Người Việt không chống cộng thì báo Người Việt chống ai? Hỏi tức là trả lời.

    Đảng cộng sản Việt Nam đã có 700 tờ báo lề phải trong nước ca tụng cho “Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất” làm trò cười cho cả nước thì còn có thể hiểu được. Nhưng việc đảng có thêm một tờ báo sống giữa lòng thủ đô tị nạn và ca tụng đảng đến như báo Người Việt thì quả thật là một “thành công vĩ đại” cuả đảng cộng sản Việt Nam trong lãnh vực tuyên truyền ở hải ngoại vậy. Ôi còn nỗi nhục nào hơn nỗi nhục này với những người tị nạn cộng sản đã mất tất cả trên đường lưu vong! Đến được đất nước tự do mà vẫn bị làm nhục đến như thế này thì quả là… nhục thật! Và cũng thật ngậm ngùi khi nghĩ đến: Oan hồn của hàng triệu chiến sĩ VNCH đã hy sinh khi chiến đấu, đã chết trong các trại tù cải tạo chỉ vì muốn bảo vệ lý tưởng tự do và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam trước hiểm hoạ xâm lăng cuả cộng sản, của hàng triệu người đã hy sinh trên đường vượt biên tìm tự do, hàng triệu đứa trẻ không được sống cho ra con người chỉ vì lý lịch của mẹ cha… Ngậm ngùi thay!

    Đào Nương Hoàng Dược Thảo

  3. #3
    Biệt Thự ngocdam66's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Los Angeles, California, United States
    Posts
    24,002
    Ông Phan Huy Đạt, chủ nhiệm báo Người Việt hứa tìm “biện pháp ngăn ngừa…” việc mạ lỵ toàn thể quân, dân, cán chính VNCH



    Đào Nương Hoàng Dược Thảo

    Những Điều Nên Nói, Nhật báo Saigon Nhỏ Thứ Sáu 13 tháng 7, 2012



    Phan Huy Đạt, chủ nhiệm kiêm tổng giám đốc Nhật Báo Người Việt

    Ngày hôm nay tức năm (5) ngày sau khi đăng thư của Việt Cộng gọi “ngày 30 tháng 4 là ngày vui mừng cuả dân tộc và VNCH là bè lũ tay sai của giặc Mỹ”, chủ nhiệm của báo Người Việt, người kế vị cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến, ông Phan Huy Đạt có thư xin lỗi nguyên văn như sau:

    Thư Xin Lỗi
    Của Chủ Nhiệm nhật báo Người Việt
    Kính gửi quý độc giả, quý đoàn thể tổ chức cựu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa.
    Nhật báo Người Việt mới phạm một lỗi nặng nề nên chúng tôi viết thư này để xin lỗi toàn thể cộng đồng .
    Ngày Chủ Nhật vừa qua, mục thư Độc Giả trên báo Người Việt đã in một lá thư với lời lẽ hàm hồ có lợi cho chế độ cộng sản và còn xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa. Những ý kiến và lợi lẽ đó hoàn toàn trái ngược với lập trường và nhật báo Người Việt vẫn theo đuổi từ hơn 30 năm qua.
    Chúng tôi trân trọng gửi tới quý vị cùng toàn thể đồng bào lời xin lỗi chân thành của cá nhân tôi và nhật báo Người Việt.
    Lỗi lầm đáng tiếc trên xảy ra là do nhân viên phụ trách chọn Thư Độc Giả. Sau khi tìm hiểu sự việc, chúng tôi đã quyết định ngưng việc người phạm lỗi.
    Ngoài ra, Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt đã nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.
    Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do.
    Chúng tôi trân trọng bày tỏ lòng biết ơn quý độc giả và thân hữu đã cho biết ngay phản ứng về lá thư độc giả nêu trên trong mấy ngày qua; và một lần nữa mong toàn thể quý vị lượng thứ.
    Phan Huy Đạt.

    Phản ứng của chủ nhiệm báo Người Việt là những điều đã được tiên đoán trước. Ông Phan Huy Đạt lại xin lỗi khơi khơi, không tiết lộ tên người viết, người chọn bài là ai để chúng ta cùng biết. Điều này rất quan trọng vì nếu không biết danh tánh cuả tên Việt Cộng nằm vùng trong báo Người Việt này, chúng có thể sẽ len lõi trong cộng đồng để phá hoại tiếp tục khi có dịp. Ông là chủ tịch HĐQT báo Người Việt kiêm chủ nhiệm. Trong thư ông cho biết HĐQT khiến trách chủ nhiệm, chủ bút tức là ông … “tự kiểm điểm” theo kiểu Việt Cộng tự sướng cho vui…

    Đào Nương tôi đã dò tìm trong danh sách nhân viên toà soạn báo Người Việt xem có “lọt sổ” người nào so với danh sách cũ không thì thấy cả 7 ông trong Ban Biên Tập của báo Người Việt còn … nguyên vẹn “từ chủ nhiệm Phan Huy Đạt, phụ tá chủ nhiệm Đinh Quang Anh Thái, chủ bút Phạm Phú Thiện Giao, phụ tá chủ bút Vũ Quí Hạo Nhiên, Phụ tá Hành Chính BBT Nguyễn Việt Linh, Tổng Thư Ký Đỗ Dzũng, TTK NVonline Đỗ Tài Thắng, Nguyễn Đồng, cố vấn kỷ thuật, Bùi Kim Anh Trưởng Ban Trình Bày. Ít ra, lần trước, khi lá cờ vàng nằm trong chậu nước rưả chân, báo Người Việt còn có chút liêm sĩ khi đưa ra ông chủ bút Vũ Ánh và ông TTK VũQuí HạoNhiên là những người chịu trách nhiệm và sau đó sa thải họ dù tạm thời để che mắt cộng đồng. Lần này, chuyện trầm trọng hơn nhiều vì báo Người Việt không chỉ “ca ngợi chiến thắng thống nhất đất nước” của Việt Cộng mà ông Phan Huy Đạt còn nhìn nhận “sai lầm” là đã “thoá mạ tất cả quân, dân cán chính VNCH làm tay sai cho giặc Mỹ” nhưng cả toà soạn cuả báo Người Việt không có ai đứng ra chịu trách nhiệm cả thì thật là khó hiểu? Không lẽ thư Việt Cộng “tự bò” từ computer lên mặt báo Người Việt làm cho đảng cộng sản “tự sướng” và ông Phan Huy Đạt lại “tự nguyện” che chở cho Việt Cộng?

    Khi ông Phan Huy Đạt viết: “Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do” thì điều này có nghĩa là những chuyện “sai lầm” như trên vẫn có thể xảy ra trên mặt báo Người Việt trong tương lai nhưng ông sẽ tìm biện pháp để ngăn ngừa? Tại sao những việc như vậy không hề xảy ra trên bất cứ một mặt báo Việt ngữ nào ở hải ngoại trừ tờ Người Việt với một ban Biên Tập liệt kê gần 60 người như trong hình đính kèm? Khi phải cần có “biện pháp ngăn ngừa” thì có nghĩa là cơ quan ngôn luận mà ông Phan Huy Đạt là chủ tịch HĐQT kiêm chủ nhiệm nhìn nhận có sự hiện diện hay sự xâm nhập cuả Việt Cộng cho nên ông phải tìm “biện pháp ngăn ngừa” để tránh sự lộng hành của chúng? Dù là trẻ con, chúng tôi cũng khó tin rằng với “chủ trương đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do”mà ông Phan Huy Đạt nêu ra trong thư xin lỗi này là điều có thực khi mà phóng viên của báo Người Việt, cơ quan ngôn luậnđấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do đã có thể đi lại trong toàn cõi Việt Nam làm phóng sự mà không bị Việt Cộng tóm cổ vào tù. Cứ nhìn vào gương cuả ông nhạc sĩ Việt Khang mà đài SBTN tranh đấu trước đây thì rõ. Ông này chỉ có hai bản nhạc “than thở” về thân phận cuả đất nước mà cho đến nay, Việt Cộng bỏ tù ổng ở đâu mất tiêu mà đài SBTN với ông phóng viên Thanh Toàn tìm mãi không ra khiến có người cho rằng nhạc sĩ Việt Khang không có thực. Báo Người Việt, thường xuyên chuyển tiền về trả cho cộng tác viên nào trong nước? Ai là người tiếp tục hưởng lợi khi báo Người Việt tiếp tục “sai lầm” khi nhục mạ người Việt quốc gia, nhục mạ lá cờ vàng, ca tụng lãnh tụ cộng sản qua câu đối Tết? Cố chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến ngồi chủ tọa buổi họp với Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Xuân Phong với tư cách gì? Việt Cộng hay Việt Gian? Hay Việt Kiều Yêu Nước?

    Tóm lại, nếu người Việt hải ngoại “tiếp tục tha thứ” cho báo Người Việt như lời “thỉnh cầu” của ông Phan Huy Đạt lần này thì bao lâu nữa, báo Người Việt sẽ “sai lầm” lần nữa. Ngày trước, báo Viêt Weekly chỉ đăng bài ca tụng Hồ Chí Minh do một người trong nước viết, tên “Trần truồng” chỉ treo hình ông Hồ trong tiệm của y nhưng ít ra những tên này không hề xúc phạm đến VNCH và oan hồn cuả tử sĩ Việt Nam đã chết trong cuộc chiến và các trại cải tạo Việt Cộng. Còn bây giờ, báo Người Việt đăng bài viết chửi toàn thể Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà đồng thời gián tiếp chửi luôn nước Mỹ là “giặc”! Chúng tôi yêu cầu ông Phan Huy Đạt hãy công bố tên người viết, người chọn bài để chúng tôi biết mặt mà tránh, không phải sinh hoạt với tên cộng sản này.



    HDQT và Ban Biên Tập do báo Người Việt công bố

    Nhân đây thì cũng xin tiên đoán trước điều sẽ xảy ra trong những ngày sắp tới: tùy theo cường độ cuả sự tẩy chay cuả đồng bào tị nạn cộng sản mà báo Người Việt sẽ gia tăng cường độ của sự hối lỗi. Nếu Tập Thể Chiến Sĩ của ông Nguyễn Xuân Vinh im lặng, Liên Hội Cựu Chiến Sĩ chỉ phản kháng bằng thư, các hội đoàn quân nhân, các quân binh chủng im lặng “chấp nhận làm tay sai cho giặc Mỹ” như Việt Cộng viết trên báo Người Việt thì ông Phan Huy Đạt sẽ cười vui, thở phào và người viết cũng như người chọn thư đăng tải trên có thể sẽ được lên chức như trường hợp của Vũ Quí Hạo Nhiên sau vụ cờ vàng và chậu nước rửa chân. Nếu quí vị theo dõi báo Người Việt, quí vị sẽ đọc được tin “Ông TrươngTấn Sang thăm vùng 3 Hải Quân” (NV Thứ Ba ngày 10 tháng 7) với ảnh màu và lời tường thuật rất trang trọng như là báo Nhân Dân và Quân Đội Nhân Dân trong nước: “…ngoài vùng 3 HQ, trong chuyến đến Đà Nẳng, ông Sang còn thăm Bộ Tư Lệnh Quân Khu 5, một trọng tâm của quân đội Việt Nam…” Với những bản tin như thế này thì Ban Biên Tập của báo Người Việt chỉ cần vài ông “du sinh” là đủ, cần gì những tên tuổi như Đỗ Quí Toàn, Phạm Quốc Bảo, Huy Phương, Nguyên Huy, Lê mạnh Hùng, Nguyễn Văn Khanh, Du Tử Lê, Viên Linh, Nguyễn Xuân Nghĩa, Hoàng Khởi Phong, Song Thao, Võ Long Triều, Hà Tường Cát… Không lẽ các ông cũng như Đào Nương tôi, đêm đêm trước khi nằm ngủ phải thắp nhang cầu xin ơn trên cho ông Phan Huy Đạt tìm được “biện pháp ngăn ngừa” cho báo Người Việt khỏi biến thành công cụ tuyên truyền cho Việt Cộng để không phải đấm ngực nuốt nghẹn vì tủi nhục…

    Đào Nương





  4. #4
    Biệt Thự Triển's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    27,367
    Đọc BBC thấy ông Vũ Quý Hạo Nhiên làm con thiêu thân, bị đuổi rồi.

  5. #5
    Biệt Thự ngocdam66's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Los Angeles, California, United States
    Posts
    24,002
    Hiệu ứng Pháp lý, Dân sự về việc nhật báo Người Việt phổ biến nhục mạ “VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ”

    Lưu Nguyễn Đạt, TS, LS
    July 19, 2012



    I. Báo Chí & Hiện tượng Phỉ báng Mạ lỵ tại Hoa Kỳ
    1. Căn Bản Pháp lý của Phỉ Báng Mạ lỵ Ngày Nay
    Tại Hoa Kỳ, kể từ khi có án lệ Zenger [1735], phỉ báng không còn là một tội hình [seditious libel], mà được thụ lý như một vụ hộ [civil case], do bồi thẩm đoàn quyết định về nội vụ và cấp bồi thường thiệt hại dân sự, dưới lời hướng dẫn về mặt pháp lý của quan toà tại chức.
    Phỉ báng [libel] là những phát biểu bêu xấu, nhục mạ, có thể trông thấy được, dưới hình thức văn bản, ấn loát, hình ảnh, phim ảnh. Còn mạ lỵ [slander] là những lời lẽ bêu xấu, nhục mạ đã xuất khẩu và có người nghe được.
    Phỉ báng và mạ lỵ là tình trạng lạm dụng của quyền tự do ngôn luận. Phỉ báng và mạ lỵ là những sai phạm [torts/civil wrongs] trong việc phổ biến tin tức thất thiệt làm thiệt hại tới quyền lợi vật chất và tinh thần, tới nghề nghiệp, danh dự, uy tín của một người, hay một nhóm ngưòi, khi họ trở thành nạn nhân của những sai phạm đó. Luật pháp coi phỉ báng và mạ lỵ cùng một thành tố sai phạm như nhau.
    Muốn thắng một vụ kiện dân sự về phỉ báng mạ lỵ, nguyên đơn phải chứng minh được bốn thành tố sau đây:
    1. bị đơn phát biểu bêu xấu, nhục mạ dưới hình thức phỉ báng mạ lỵ, vu khống, thất thiệt;
    2. phổ biến tới đệ tam nhân hay nhiều người khác không phải là nguyên đơn;
    3. nguyên đơn bị chỉ trích rõ rệt, đích danh trong nội vụ phỉ báng, mạ lỵ;
    4. và nguyên đơn bị thiệt hại dưới hình thức vật chất hay tinh thần, do hậu quả của tin tức thất thiệt, sai quấy đó [mất danh dự, mất uy tín, mất việc làm, phá vỡ gia đình v.v.]
    Trách nhiệm của người phổ biến [publication/transmission] hay chuyển tiếp một tin thất thiệt có tính cách nhục mạ [forwarding/republication of defamation] trên báo chí, ấn phẩm, mạng lưới v.v. cũng ngang trách nhiệm của người đề xướng phỉ báng, mạ lỵ lần đầu, nếu như người tiếp chuyển [a] biết đó là tin thất thiệt, [b] hoặc phải biết như thế, khi có thẩm quyền và cơ hội kiểm soát, chọn lọc trước khi phổ biến.
    2. New York Times vs Sullivan [1964]
    Trước năm 1964, các Tiểu Bang thường quyết định rằng phỉ báng và mạ lỵ khộng được Tu Chính Án Một bảo vệ [unprotected speech], nghĩa là nhà báo tuyệt đối chịu trách nhiệm về sự phỉ báng, dù không biết điều phổ biến là sai quấy.
    Phải đợi tới khi Tối Cao Pháp Viện, trong vụ án New York Times vs Sullivan (1964) thẩm định rằng các chính khách, viên chức [public officials], nếu muốn thắng kiện phải chứng minh [a] tin tức phổ biến là thất thiệt, có tính cách phỉ báng mạ lỵ, và [b] bị đơn [phóng viên, chủ bút, cơ sở truyền thông] lúc đó có manh tâm ác ý [actual malice] khi truyền tin thất thiệt gây phương hại cho nguyên đơn.
    Quan Toà Tối cao Pháp Viện William J. Brennan, xét xử vụ New York times vs Sullivan, đã phán định bị đơn có manh tâm ác ý phỉ báng mạ lỵ [c] nếu bị can biết rõ đó là tin thất thiệt hoặc [d] chểnh mảng coi thường hư thực khi đăng tin.
    Tối Cao Pháp Viện mở rộng đối tác của án lệ “Sullivan” [Sullivan Case] với những nhân vật công cộng/nhân vật của công chúng [public figures], gồm các nhân vật có tiếng tăm, như tài tử màn ảnh, các tác giả nổi tiếng, các thể thao gia, các nhà kinh doanh năng động, các nhà tài phiệt lớn, có máu mặt, các lãnh tụ cộng đồng v.v.
    II. Trường Hợp điện báo Người Việt phổ biến nhục mạ “VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ”
    Nhật báo Người Việt đăng bài “Vết thương ngày 30 tháng 4” của Nguyễn Gia Kiểng vào ngày 16 tháng 4, 2012. Gần 3 tháng sau, Chủ Nhật mùng 8 tháng 7, nhật báo Người Việt đăng nguyên văn bài phản biện của tác giả Sơn Hào – “Lời lẽ bóp méo sự thật của Nguyễn Gia Kiểng”, với những đoạn chính như sau:
    Kỷ niệm ngày chiến thắng 30-4 liền kề với ngày quốc tế lao động ngày 1-5 làm cho niềm vui của chúng ta được nhân lên gấp bội. Cả dân tộc vui mừng, tự hào, tất cả những người lao động vui mừng, tự hào. Nhưng lạ thay, ông Nguyễn gia Kiểng đã viết bài “Vết thương ngày 30 tháng 4” đưa lên mạng Internet, theo đó đã sặc mùi chia rẽ Nam Bắc, làm như thể miền Nam, Sài gòn là một miền đất khác Việt Nam, một dân tộc khác Việt Nam, làm như thể từ ngày 30 tháng 4, 1975 thì miền Nam Sài Gòn mất tất cả, bị xâm lăng tất cả! Không hiểu ông có thâm thù gì với cách mạng, thâm thù gì với dân tộc mà lại than thở như vậy. Ông quên mất điều đơn giản, tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài Gòn, còn dân tộc Việt Nam, cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới…
    1. Căn Bản Pháp Lý về Bài viết của tác giả Sơn Hào:
    Với tất cả sự dè dặt trong phạm vi bài tham luận này, căn cứ vào nội vụ, tác giả Sơn Hào, khi xác định dưới dạng “phản ánh từ độc giả” rằng “bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài Gòn” [sic], có thể đã hành động với những sai phạm dân sự [torts/civil wrongs] như sau:
    1. Tác giả đã phát biểu, bêu xấu, nhục mạ dưới hình thức phỉ báng mạ lỵ, vu khống, thất thiệt rằng những người “mất miền Nam, mất Sài Gòn [là] bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ”. Muốn chứng minh ngôn từ phát biểu là phỉ báng, mạ ly, nguyên đơn chỉ cần chứng minh có đệ tam nhân thấy, đọc, nghe và hiểu đó là phỉ báng, mạ lỵ, khi chính tác giả của bài đăng tải này không chứng minh được sự thật là toàn thể những người “mất miền nam, mất Sài Gòn” là “bè lũ Việt Gian tay sai của Mỹ”… dù bị đơn nghĩ và cả quyết đó chỉ là ý kiến cá nhân, hay đùa cợt, chế giễu [CSVN thường chế giễu người Việt tỵ nạn bỏ nước ra đi là “ngụy”, là “ma cô, đĩ điếm”, khi có người nghe, đọc và hiểu đó là lời nhục mạ, thì sự thể mạ lỵ, phỉ báng đã thành].
    2. Tác giả đã phổ biến tin thất thiệt này tới đệ tam nhân hay nhiều người khác không phải là nguyên đơn khi tác giả có ý định đăng tải công khai trên mặt báo của Người Việt, có tính cách truyền thông công cộng [newspaper, magazine, publication];
    3. Tuy tác giả không nêu đích danh nạn nhân trong nội vụ, nhưng lại suy diễn và ám chỉ [interpretation/mention by innuendo] những người “thất thủ, mất miền Nam, mất Sài Gòn” là quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hoà, là gần 3 triệu người bỏ nước ra đị với căn cước “tỵ nạn cộng sản”, là đa số dân chúng miền Nam bị kẹt lại trong nước sau ngày 30 tháng tư năm 1975 để sống cảnh tù đầy, bóc lột, kỳ thị … là “Việt gian”, là “tay sai của Mỹ”, là “ngụy”;
    4. Tác giả đã trực tiếp mang lại cho những người bị phỉ báng những thiệt hại dây chuyền dưới hình thức vật chất [lý do dối trá, những chứng cớ xảo quyệt để nhà nước CSVN tiếp tục tịch thu tài sản, cướp nhà cướp đất của dân oan – đa số xếp hạng “ngụy”, hạn chế việc làm ăn của họ v.v. ] hay tinh thần [làm mất danh dự, mất uy tín, tù đày, phá vỡ gia đình v.v.]. Đó là những hậu quả tất nhiên của tin vu khống thất thiệt.
    2. Căn Bản Pháp Lý về việc Đăng Tải, Phổ Biến Tin Thất Thiệt trên nhật báo Người Việt
    Với tất cả sự dè dặt trong phạm vi bài tham luận này, căn cứ vào nội vụ, báo Người Việt có thể đã hành động với những sai phạm dân sự [torts/civil wrongs] như sau:
    1. Báo Người Việtđã đăng tải, phổ biến tin thất thiệt là toàn thể người “mất miền nam, mất Sài Gòn” [gồm cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản và đa số người dân miền Nam bị kẹt lại trong nước, lâm cảnh khốn khổ, tù đày] là “bè lũ Việt Gian tay sai của Mỹ”.
    2. Báo Người Việtvới tư cách là một cơ sở truyền thông đặt tại hải ngoại, do những người từng sinh sống tại miền Nam sáng lập, nay sinh hoạt thường xuyên với cộng đồng người Việt hải ngoại, ắt phải biết rõ, một cách công minh [nếu không chịu ảnh hưởng, áp lực, hay chỉ huấn của CSVN] bài viết của Sơn Hào là thất thiệt, có tính cách nhục mạ, phỉ báng khi xác định rằng toàn thể những người “mất miền Nam, mất Sài Gòn” — với thân phận người Tỵ Nạn Cộng Sản tại hải ngoại, hay với thân phận kẻ tù đày, bị ngược đãi, kỳ thị trong nước — là “bè lũ Việt Gian tay sai của Mỹ”.
    3. Báo Người Việt cũng phải biết như thế, khi có nhiệm vụ và cơ hội kiểm soát, chọn lọc bài vở “chuyển” tới trước khi phổ biến.
    Báo Người Việt cũng đã nhận lỗi trong việc khiếm khuyết thi hành trách nhiệm kiểm soát tin tức, lời lẽ hư thực, và đã tích cực phổ biến tin thất thiệt.
    Thư Xin Lỗi của Ông Phan Huy Đạt, Chủ Nhiệm nhật báo Người Việt đã nhìn nhận:
    • Những người bị Sơn Hào phỉ báng, nhực mạ là “quý độc giả, quý đoàn thể tổ chức cựu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa”.
    • Nhật báo Người Việt …phạm một lỗi nặng nề…
    • Ngày Chủ Nhật vừa qua, mục thư Độc Giả trên báo Người Việtđã in một lá thư với lời lẽ hàm hồ có lợi cho chế độ cộng sản và còn xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa…
    • Lỗi lầm đáng tiếc trên xảy ra là do nhân viên phụ trách chọn Thư Độc Giả. Sau khi tìm hiểu sự việc, chúng tôi đã quyết định ngưng việc người phạm lỗi.

    • Ngoài ra, Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt đã nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.
    • Chúng tôi trân trọng bày tỏ lòng biết ơn quý độc giả và thân hữu đã cho biết ngay phản ứng về lá thư độc giả nêu trên trong mấy ngày qua; và một lần nữa mong toàn thể quý vị lượng thứ.
    Tuy nhiên, thư Xin Lỗi của Ông Phan Huy Đạt, Chủ Nhiệm nhật báo Người Việt:
    • Chỉ có tính cách nhìn nhận những sai phạm dân sự [torts/civil wrongs] [a]đã hoàn tất, một cách minh thị, trên giấy trắng, mực đen [b] có hiệu quả làm tổn thương [c] toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hoà.
    • Lời nhận lỗi đó chỉ có tính cách “chữa lửa” với hy vọng giảm thiểu hậu quả tài chính về sự thất thu trong tương lai, do sự tẩy chay của độc giả và thân chủ quảng cáo, vốn thuộc toàn thể khối người bị nhục mạ.
    • Do đó lời “nhận lỗi” hay ăn năn sám hối trên không thể là thành tố “giải trách”, “tha lỗi”, khiến báo Người Việtcó thể phủi [rửa] tay trở thành trong sạch, vô tội vạ trong nội vụ.
    • Tuy lá thư xin lỗi của chủ nhiệm nhật báo Người Việt không nêu rõ lý do sai phạm, nội vụ đã cho thấy sự cố tình, tính toán, hay thâm ý của người có trọng trách chọn lựa đăng tải một bài phản biện sau khoảng cách 3 tháng trời, với đầy đủ thời gian tính cho sự manh tâm ác ý trong sai phạm phỉ báng mạ lỵ. Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ, trong vụ án New York Times vs Sullivan (1964) thẩm định rằng các chính khách, viên chức [public officials], nếu muốn thắng kiện phải chứng minh [a] tin tức phổ biến là thất thiệt, có tính cách phỉ báng mạ lỵ, và [b] bị đơn [phóng viên, chủ bút, cơ sở truyền thông] lúc đó có manh tâm ác ý [actual malice] khi truyền tin thất thiệt gây phương hại cho nguyên đơn. Quan Toà Tối cao Pháp Viện William J. Brennan, xét xử vụ New York times vs Sullivan, đã phán định bị đơn có manh tâm ác ý phỉ báng mạ lỵ [c] nếu bị can biết rõ đó là tin thất thiệt hoặc [d] chểnh mảng coi thường hư thực khi đăng tin.
    Trên thực tế, toàn thể cộng đồng người Việt hải ngoại, những người “tỵ nạn cộng sản” và đa số dân chúng miền Nam bị kẹt lại trong nước không là những nhân vật của công chúng [public figures] để tác giả Sơn Hào vung tay chỉ trích và để nhật báo Người Việt tự do tung tin thất thiệt. Họ là những cá nhân ôn hoà, những nạn nhân của thời cuộc. Vậy với tư cách tư nhân, họ chỉ cần chứng minh tin đăng tải là tin thất thiệt, mà không cần chứng minh sự manh tâm ác ý của tác giả, của phóng viên, của toà soạn. Tư nhân sinh sống yên ổn cần được bảo vệ kỹ hơn là các chính khách và nhân vật nổi tiếng trong các vụ phỉ báng mạ lỵ. Do đó nếu thanh danh họ bị xúc phạm, làm họ bị thiệt hại, mất danh dự, mất uy tín trong nghề nghiệp, hoặc mất cơ hội sinh nhai, thì trong vị trí tư nhân, họ chỉ cần chứng minh việc phỉ báng mạ lỵ có tính cách vu khống, thất thiệt là đủ thành tố.
    TẠM KẾT LUẬN:
    Bất cứ cá nhân, pháp nhân, hội đoàn, tổ chức dân sự, tương trợ, chuyên nghiệp, xã hội, tôn giáo, văn hoá, giáo dục có liên hệ trực tiếp với toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa, trong và ngoài nước, nếu thấy bị xúc phạm, bị thiệt hại trong vụ phỉ báng, mạ lỵ do Sơn Hào và nhật báo Người Việt cố tình hay bất cẩn gây ra có quyền chọn thi hành những biện pháp sửa sai, đòi đền bù như sau:
    1. nhờ cơ sở pháp lý, luật sư nhiệm cách bênh vực quyền lợi đòi bồi thường về các sai phạm dân sự [torts/civil wrongs], căn cứ vào nội vụ và các thành tố nêu trên;
    2. hoặc tối thiểu tỏ thái độ bất bình, bất tín nhiệm, cảnh cáo bất hợp tác, không tài trợ cho một cơ sở truyền thông có nhiều thành tích ám muội, nhiều âm mưu chia rẽ cộng đồng như vậy, căn cứ vào những chứng cứ cụ thể, rõ rệt — những hình ảnh hợp tác, hội họp với quan chức CSVN; căn cứ vào những hành vi tái tục bêu xấu, khiêu khích, ác ý “có lợi cho chế độ cộng sản và còn xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa…[lời của ông Phan Huy Đạt, chủ nhiệm nhật báo Người Việt].
    Luật lệ chế tài phỉ báng mạ lỵ có hiệu ứng đòi hỏi các cơ sở truyền thông, ấn loát, các diễn đàn trên mạng, nhà báo phỏng vấn và tường thuật tin tức, phổ biến trước tác, tài liệu một cách thận trọng, kỹ lưỡng hơn, giúp độc giả hiểu biết rõ rệt, đúng mức về tình hình thời cuộc liên quan tới đời sống chung quang họ, một cách ôn hoà, trung thực.
    Đó cũng là cơ hội để giới báo chí nói chung tự kiểm và phối hợp lương tâm nghề nghiệp với đà tiến hoá của nền dân chủ hiện đại, mỗi lức tăng trưởng và cải tiến để khỏi tự hủy. Tiến bộ phúc lợi, quyền lực và đạo đức phải kết sinh song hành trong cuộc sống nhân bản, đáng sống, đáng bảo trọng.
    TS-LS Lưu Nguyễn Đạt

  6. #6
    Better New Year ốc's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Ốcland
    Posts
    9,611
    Em thấy báo Người Việt đã bị cộng đồng "tẩy chay" bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn chưa dẹp tiệm. Đáng nhẽ thì phải ế thiu chả ai mua chứ.

  7. #7
    Biệt Thự RaginCajun's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,795
    Quote Originally Posted by ốc View Post
    Em thấy báo Người Việt đã bị cộng đồng "tẩy chay" bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn chưa dẹp tiệm. Đáng nhẽ thì phải ế thiu chả ai mua chứ.
    Dẹp tiệm rồi thì còn gì nữa để cãi nhau. Buồn chết.
    Laissez les bon temps rouler!

  8. #8
    James Đậu Đậu's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    1,787
    “Ngoài ra, Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt đã nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.”
    Nếu em chả nhầm thì ngày nao có anh giai định nghĩa chế tài là phạt vạ kẻ phạm pháp bằng tiền mặt. Cash only. Chế hình là cấm đương sự chụp hình trong thời gian bản án giao hẹn; Chế ngự là cắt hộ khẩu rồi đưa kẻ đó về khu kinh tế mới. Chế linh là cất linh hồn kẻ dữ ra khỏi xác mà đem đến chốn khổ sai trường kỳ.

    Vậy em thắc mắc là hai ông chủ nhiệm và chủ bút của báo NV bị nộp phạt bao nhiêu tiền?
    Đỗ thành Đậu

  9. #9
    Biệt Thự ngocdam66's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Los Angeles, California, United States
    Posts
    24,002
    Quote Originally Posted by Đậu View Post

    Vậy em thắc mắc là hai ông chủ nhiệm và chủ bút của báo NV bị nộp phạt bao nhiêu tiền?
    Chắc tui phải hỏi lại Chế Linh)
    Last edited by ngocdam66; 07-19-2012 at 09:20 PM.

  10. #10
    Biệt Thự Triển's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    27,367
    Câu hỏi đặt ra là: "Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt" là ai ? - Cá mè một lứa, hay tiếp diễn chiêu thức "chế pháp" ? ---- "cháp" rồi "phế" ?

 

 

Similar Threads

  1. Người việt xấu xí
    By Võ Thanh Liêm in forum Chuyện Linh Tinh
    Replies: 0
    Last Post: 05-30-2012, 01:24 AM
  2. Chính trị mỹ - nhân quyền việt
    By ngocdam66 in forum Nhân Văn
    Replies: 1
    Last Post: 03-16-2012, 11:11 AM
  3. Bộ ngoại giao hoa kỳ tiếp kiến phái đoàn việt nam
    By ngocdam66 in forum Lượm Lặt Khắp Nơi
    Replies: 0
    Last Post: 02-28-2012, 08:48 PM
  4. Những từ dùng sai trong ngôn ngữ việt nam
    By Việt Đường in forum Ngôn ngữ học
    Replies: 110
    Last Post: 12-20-2011, 07:57 AM
  5. Replies: 3
    Last Post: 12-03-2011, 04:01 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 12:15 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh