Register
Page 6 of 8 FirstFirst ... 45678 LastLast
Results 51 to 60 of 73

Thread: Tu Giữa Chợ

  1. #51
    Biệt Thự
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    566
    Chào anh Tuệ

    "Bên phía người đẹp, các anh thư nghĩ đến những chiến sĩ anh hùng, những tráng sĩ tài hoa, những người có những tư tưởng cao xa về võ nghiệp.
    "

    Bây giờ nghĩ lại , chúng ta là những chiến sĩ VNCH hào hùng thua cho những 5 anh em trên chiếc xe tăng T 54, mặt mũi non choẹt tiến quân vô dinh Ðộc Lập , nghĩ mà buồn .

  2. #52
    @Cò Vàng Hoàng Hạc

    Mã tấu ngày nay
    Ngô Khởi biểu diễn tài nghệ luyện tập quân đội bằng cách đem giết hai cung phi sủng ái, hai kẻ theo lệnh của vua là không chịu nghe theo hiệu lệnh, sau đó không ai dám hó hé nhúc nhích theo ý riêng. Người đời khen tài của kẻ nổi danh giết vợ cầu vinh, nhưng không ai có một lời ngắn về thân phận làm con chốt thí của hai nàng nầy.
    Bàn cờ Đông Dương đã được sắp xếp êm thắm bên trong mà bên ngoài thì ầm ỉ, ồn ào chiến tranh lạnh, chiến tranh nóng. Trung Cọng từ Mao cho đến mấy cái lỗ miệng trên radio không ngớt chửi Mỹ, khinh thị chú Sam là con cọp giấy. Nhưng suốt thời gian trên tại Ba Lan, hằng tuần đều có hai đại sứ toàn quyền Hoa Mỹ ngồi nói chuyện, có khi cùng nhâm nhi ngũ gia bì, mai quế lộ, hay bourbon Kentucky, dĩ nhiên không có cờ tây.
    Cứ tiếp diễn như vậy. Rồi Kissinger đáp máy bay từ Saigon đi Bắc Kinh… rồi Nixon trong bài diễn văn hằng năm về tình hình liên bang trở thành người Mỹ đầu tiên trong chính trường và báo chí không chỉ danh Tàu là Mainland China nữa mà dùng People’s Republic of China … rồi Nixon qua Tàu cùng bà vợ Julia mặc toàn màu đỏ như muốn ôm cầm thánh kinh đỏ của Mao. Rồi VN hóa chiến tranh. Rồi Nixon chuẩn bị tư tưởng bằng cách nói nếu rồi đây miền Nam nằm trong tay của CS là vấn đề của quý vị.

    Lỗi phải về ai trong thảm kịch nầy làm sao nói hết. Nói mãi rồi phải đem cả thuyết duyên khởi của Phật, thuyết nhị nguyên (ta và không ta), đem cả duy vật biện chứng từ con người hữu tri, homo sapien, đến con chó của Pavlov, lòng tham vô đáy của con người v.v...

    Đem vấn đề về mức độ sờ mó được, ta sẽ thấy cái buồn của Cò Vàng nhà ta như sau:

    Bây giờ nghĩ lại , chúng ta là những chiến sĩ VNCH hào hùng thua cho những 5
    kẻ trên chiếc xe tăng T 54, mặt mũi non choẹt tiến quân vô dinh Ðộc Lập , nghĩ mà buồn.
    (Tại Cà Mâu, một chú bé chăn trâu đứng ra tiếp thu, một kẻ muốn tân công bèn đeo cho chàng cây súng colt).

    Nỗi buồn sẽ nguôi ngoai, không còn giận dữ (colere) mà gồng mình chấp nhận (indignation) khi biết một điều rất quen thuộc đông tây mà đầu tiên được viết vào sách bởi Von Clausewitz; trong De La Guerre, nhà quân sự Đức nầy viết rằng quân sự là phương tiện của chính trị. Đúng vậy, trái táo rụng mãi, mà thế giới phải chờ Newton nói lên sức hút của trái đất.

    Tướng McArthur, lừng lẫy trên chiến trường Thái Bình Dương trước và sau thế chiến 2 đã hiểu bài học nói trên. Khi đang chỉ huy lực lượng Liên Hiệp Quốc (thực sự là Mỹ) ở Nam Hàn, ông muốn đánh thốc vào Bắc Kinh dẹp luôn chế độ CS của Mao nhưng tổng thống Truman không đồng ý và gọi ông về nước năm 1951, thực tế chấm dứt binh nghiệp.

    Thời 1945, tướng Nhật Bản đã đề nghị với thủ tướng Trần Trọng Kim đại để như sau: Nhật đã thua rồi đó thưa Ngài, nhưng nay với lực lượng trong tay, nếu Ngài muốn, tôi sẽ quét sạch đám CS cho Ngài dễ làm việc”. Học giả của chúng ta từ chối, tránh đổ máu của dân mình.

    Trận oanh tạc 12 ngày đêm ở ngoài Bắc chỉ là một sự chịu đựng mà lại được thổi phồng là Điện Biên Phủ trên không. Những nhân chứng gọi là trung thực cho biết Hà Nội lúc ấy cũng như Saigon vào ngày 29 hay 3O tháng tư. Chỉ thả bom một ngày nữa là Hà Nội đầu hàng. Nhưng Johnson ra lệnh ngưng.

    Quyết định chính trị luôn kéo theo những hậu quả khốc hại cho một phía nào đó để trao đổi một địa bàn hoạt động; chúng kéo theo rất nhiều cung phi của nhà vua dưới mã tấu của Ngô Khởi.

    Cung nữ Hoàng Hạc thời nay cũng bị những kẻ mang mã tấu hành hạ.


    Last edited by tonthattue; 09-15-2012 at 02:18 PM.

  3. #53
    .. đây đó .. HoangVan's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    6,097



    .. ~o) ..
    Nixon anh Tuệ ạ .. không phải Johnson ..
    Cám ơn anh Tuệ đã nhắc đến Clausewitz, cho chúng ta chấp nhận vai trò diễn viên trong màn kịch, có tài có giỏi cũng chỉ là trang phục vài vạn ngày .. @};- ..



    ~o) ~o) ~o)
    .. tựu rồi tan ..

  4. #54
    James Đậu Đậu's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    1,787
    Quote Originally Posted by ntđl View Post
    Hoàng thân tôn thất ôi.

    Dà, đúng đó ông à. Tui là một trong số những người ái mộ đứng chình ình đó đó nha.
    Nhưng... ôi những cái nhưng làm dzối dzắm cuộc đời Đậu...
    Tui hổng phải nàng ông à, tui là mụ, một mụ "trinh nữ hết dầu" (hiểu theo thánh kinh héng) đang chiêu hiền đãi sĩ sửa soạn kiếp sau.

    Và... tui đang nhắm thu James Đậu dzìa dưới trướng.
    Hổng biết Đậu có ưng không nữa lận ?

    Dà, dĩ nhiên tui hổng bắt James Đậu phải "ngồi" ở kiếp sau, mà cứ tiếp tục "đứng" và đứng cho vững- ngay cả lỡ có ngộ độc thực phẩm - thành chỉ có thể để Đậu đứng ở hậu cung, rồi nhờ ổng đưa lưng gánh vác sơn hà xã tắc với ông quan võ nọ.

    Tui nghĩ Đậu sẽ hân hoan dzô cùng, bị lúc mô ổng cũng hào hứng tới... "the very last drop"..
    Dà... James Đậu vốn hà tiện và tiếc của !
    Cái này hổng phải tui chế à nha, term untill the last drop là của ổng chớ hổng ai khác !

    Ý kiến Đậu thế nào, nhớ cho tui biết héng, tui xin cám ơn trước !
    Trước khi giả nhời câu hỏi chủ lực, em xin suy gẫm về việc "trinh nữ hết dầu". Gẫm rằng sông có lúc người có khúc. Lúc gió nhớn thì nước sông gợn sóng nhớn, gió nhỏ gợn sóng nhỏ. Đấy là việc thường tình phủ huyện. Thì người ta nghe khúc nhạc buồn làm răng vui đặng. Cũng là chuyện thế gian hằng ngày. Thì như làm vậy, em suy ra cái vụ hết dầu là chưa nghiêm trọng bằng việc mất luôn cái đèn. Vì chưng còn đèn thì còn có chỗ đổ dầu, chứ hổng có đèn thời biết rót dầu vào mô? Mà sao cái vụ dầu nhớt lại liên quan đến "trinh nữ" vậy ta? Không "trinh nữ" có đặng chăng? Còn chùm chữ "điện nước" cũng dành riêng cho phụ nữ, là răng?

    Còn cái việc "đứng" "ngồi" cũng là sao? Ai đứng, ai ngồi? Em không rõ nhưng về cánh đàn ông thì có lúc đứng lúc ngồi tùy theo nhu cầu đòi hỏi lúc bây giờ mà có phương án hành xử cho đúng nơi đúng lúc và đúng thì. Em xin ngừng tư duy một phút đặng vinh danh ông ns chủ nhân câu hát "về đây đứng ngồi" vì nó mang tính thực dụng rất cao.

    À, sẵn đang nói chuyện "đứng ngồi" thì em xin tiện mồm cải chánh là cái sờ-lô-gần "untill the last drop" hổng phải là thương hiệu của em. Chị nhầm với ai khác rồi đấy. Cái tôn chí của em là "good to the last drop". Sơ dịch sang Việt ngữ là "giọt cuối tốt như giọt đầu".

    Sau rốt, em xin giả nhời câu hỏi chủ lực là em xin lỗi. Em không dzìa dưới trướng của chị ở kiếp mơi đặng. Chủ yếu là em không tin có kiếp sau. Một kiếp là oải chè đậu rồi.
    Đỗ thành Đậu

  5. #55
    @Mr Peanut
    Lụy o bán dầu
    Cách sông nên phải lụy đò
    Túi trời nên phải lụy o bán dầu.
    Dầu chi cũng là dầu. Từ dầu xức tóc cho đến dầu nhớt bỏ vào sên xe đạp, nhất là dĩa dầu phụng thắp cho sáng canh khuya. Cái o thứ nhất bán rượu cho nên mình còn say sưa. Còn cái o thứ hai thì mình cần để thắp sáng.
    Dầu là một sáng chế của con người thường lấy từ thực vật, như đậu phụng của Mr Peanut. (Tạm ngưng, bả ép gọi là bánh dầu rất quí để trồng thuốc lá, rất ngon và cháy, làm cho thuốc Gò Vấp nổi tiếng). Ngày nay dầu đã thay thế mỡ heo ở nhiều nước, nhất là xứ Cờ Hoa. Chuyện dầu nấu ăn các bà sành hơn. Một lần ở California, có bà bạn cũng ở trong hoàng tộc bảo tôi đến nhà bà xào thit bò với dầu olive. Tôi tự nói thì cũng như dầu hột bông gòn thôi. Nhưng ăn thật thì biết mình sai. Ô hay, chừ mới biết tại sao olive mắc hơn. Lợi tức tuổi già eo hẹp, nhà tôi phải dùng dầu phụng, nhưng vẫn ngon hơn dầu các loại khác.
    Ở vùng tôi có quán ăn Ý nhưng do một cặp vợ chồng Albany ở bên kia bờ biển Adriatic làm chủ. Bước vào quán Mễ thì bạn được cho ăn free ngay một dĩa nacho và một chén salsa, sau đó bạn chỉ uống một ly cà phê thì đã lời lắm rồi. Nếu bạn vào quán Ý nầy, xề đít vào ghế thì bạn có ngay một rỗ bánh mì, một chén tỏi xay; trên bàn có sẵn chai dầu olive, bạn châm vào tỏi chấm bánh mì ăn. Hương vị là lạ, ngây ngây, ăn tỏi nhiều thì bớt phong thấp.
    Điều tôi muốn nói khi liên tưởng đến post của NTDL, của Hoàng Hạc và Mr Peanut là cái nầy. Tại sao các chai dầu olive chính hiệu con nai vàng mang chữ rất to: Virgin Olive Oil. Tôi ô tô ma lách dịch qua tiếng Pháp hai cách: Huile vierge d'olive / Huile d'olive vierge. Dầu còn trinh trắng hay trái olive còn trinh trắng trước khi đưa vào máy ép?
    Rắc rối như vậy vì có sự can thiệp của con người. Trong nhiều tác động thiên nhiên, các thứ dầu làm cho các hoạt động lớn nhỏ trôi chảy hơn, không cần phải virgin vierge gì ráo. "Xin đừng mắn mó nhựa ra tay". Nói chung, o nào bán dầu, có dầu thì mấy anh phải lụy.
    Còn về thứ dầu nghĩa bóng làm cho cuộc đời trôi chảy, xin hẹn sẽ trình bày sau.
    Bây giờ trời mát vào thu, mưa tuần qua, hạt cải bẹ xanh (cải cay) trổ xanh khắp nơi. Chúng sẽ sống qua mùa đông có hoa vàng suốt xuân mới. Nhưng bây giờ tôi đi nhổ cải non, chiều nay bà chủ của tôi sẽ cho ăn bánh xèo chiên dầu phụng.
    Last edited by tonthattue; 09-20-2012 at 06:37 AM.

  6. #56
    @Hoàng Văn
    Cảm ơn HV đính chính tên TT Mỹ trong vụ ném bom là Richard Nixon chứ không phải vị tiền nhiệm Lyndon Johnson.
    Clausewitz không phải là người duy nhất viết về chiến tranh, nhưng được tôn vinh là cây viết cổ điển có tầm ảnh hưởng lớn và được khai thác trong các tác phẩm cận đại về du kích, chiến tranh toàn diện (không phải nguyên tử), phản du kích v.v... HV đã nhận định sự lệ thuộc của quân sự vào chính trị cho nên nói giới nhà binh làm trò diễn viên trong bi hài kịch. Quân dưỡng tam niên dụng nhất nhật.
    Quan điểm quân sự là phương tiện của chính trị làm cho Lenine để cuốn sách của Clausewitz ở đầu giường. Sự thành lập quân ủy ở các cấp có nguồn gốc từ đây. Truyện ngắn "Đồng Cỏ Miên" (quên tác giả) cho biết trong cuộc hành quân chống Khmer Rouge, mỗi tổ tam tam gồm hai anh lính mới tò tè nghĩa vụ quân sự trong Nam và một bộ đội ngoài Bắc điều động. Trostky được xem là cha đẻ của hồng quân Nga nhưng điều động lực lượng do Staline đảm nhiệm.
    Các lý thuyết gia ngày nay thuyên giảm mức độ lệ thuộc của quân sự bằng cách nói theo Lenine: quân sự và chính trị là hai mặt của đồng tiền, không thể tách rời; một cuộc chiến càng mang tính cách chính trị bao nhiêu thì tính cách quân sự cũng gia tăng theo tỷ lệ; nói ngược lại cũng đúng vậy.
    Vào trại tập trung ngày đầu đã nghe: ngụy quyền là tay sai, ngụy quân là công cụ; cho nên các anh là lính tội nhẹ, bọn ngụy quyền sẽ bị trừng trị đúng mức. Các anh am tâm hãy thành thực tự khai để hưởng khoan hồng của cách mạng. Phe mình nghe sướng quá phết thêm mấy chục cuộc hành quân. Người khai nhiều chiến công nhất được quản giáo và chính trị viên "biểu dương" học tập tốt và yêu cầu mọi người đứng dậy vỗ tay. Hôm sau cả tiểu đoàn chứng kiến anh ta xách bị ra đi. Thực tế ai cũng biết lính bị trừng trị nhiều nhất, chết nhiều nhất. Về nhà mới biết nhiều ông tổng giám đốc, đổng lý văn phòng chỉ sơ sơ vài tháng là qua đường êm xuôi.
    Last edited by tonthattue; 09-20-2012 at 07:36 AM.

  7. #57
    .. đây đó .. HoangVan's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    6,097



    .. ~o) ..

    Cám ơn anh Tuệ cho biết thêm về cái bạo tàn của CS .. .. Nếu bình chọn một môi trường đào tạo thuật hèn hạ xảo quyệt man trá và hung tàn thì không gì hơn môi trường CS với những nhân tài chóp bu mà chúng ta đã và đang thấy. Trớ trêu thay, chính trị đã mất chữ chính và quả đất này đang vật vã dưới bản tính thấp kém nhất của con người. Toàn cầu hóa lòng tham muốn và ai chết mặc ai ...


    .. tựu rồi tan ..

  8. #58
    James Đậu Đậu's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    1,787
    Quote Originally Posted by tonthattue View Post
    @Mr Peanut
    Lụy o bán dầu
    Cách sông nên phải lụy đò
    Túi trời nên phải lụy o bán dầu.
    Điều tôi muốn nói khi liên tưởng đến post của NTDL, của Hoàng Hạc và Mr Peanut là cái nầy. Tại sao các chai dầu olive chính hiệu con nai vàng mang chữ rất to: Virgin Olive Oil. Tôi ô tô ma lách dịch qua tiếng Pháp hai cách: Huile vierge d'olive / Huile d'olive vierge. Dầu còn trinh trắng hay trái olive còn trinh trắng trước khi đưa vào máy ép?

    Em trôm nghĩ, việc dùng chữ "virgin" trên nhãn hiệu là có mục đích tuyên truyền cho lối điều chế đặc biệt trong công nghệ chế biến dầu o-lựu. Chứ không phải là chiến thuật bi-o nhằm quảng bá cấp độ vơ-gần của trái olive dùng để ép ra dầu hoặc kỹ thuật đóng chai lâu ngày không xì hơi xì khói.

    Em nghe nói, trong quá trình chế biến này người ta đặc biệt chú ttrọng đến nhân tố trực tiếp đụng chạm vào trái o-lựu từ A đến Dzét. Từ lúc giồng cây, hái quả, rửa quả, lau quả, ép quả và sau rốt là công đoạn bao bì cũng phải tuân thủ theo một điều kiện tiên quyết là người ấy phải là trinh nữ. Nếu lơ là lề luật này thì sẽ dẫn đến việc tinh dầu bị biến sắc. Nom không đẹp mắt tẹo nào. Thành ra em xin có nhời tư vấn đến các chị đang có ý định xin vào cơ xưởng chế biến dầu vơ-gần o-lựu là nếu đã có chồng con, nghĩa là không còn là trinh nữ thì đừng đến xin việc. Chủ nhân sẽ không mướn đâu. Dù tiền công có bèo đi nữa. Còn trinh nam thì họ không cần. Các anh giai chớ có bén bảng đến mần chi. Chỉ hao phí thời gian và tiền bạc.

    Tin em đi. Trái tim em chỉ nói nhời tốt lành.

    Đỗ thành Đậu

  9. #59
    Biệt Thự
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    566
    Các bác ơi

    Xin coi định nghĩa về Virgin Olive Oil trong wikipedia

    Retail grades in IOC member nations
    Italian label for "extra vergine" oil

    In countries that adhere to the standards of the IOC[25] the labels in stores show an oil's grade.

    Extra-virgin olive oil comes from virgin oil production only, contains no more than 0.8% acidity, and is judged to have a superior taste. Extra Virgin olive oil accounts for less than 10% of oil in many producing countries; the percentage is far higher in the Mediterranean countries (Greece: 80%, Italy: 45%, Spain 30%). It is used on salads, added at the table to soups and stews and for dipping.
    Virgin olive oil comes from virgin oil production only, has an acidity less than 1.5%, and is judged to have a good taste.
    Pure olive oil. Oils labeled as Pure olive oil or Olive oil are usually a blend of refined and virgin production oil.
    Olive oil is a blend of virgin and refined production oil, of no more than 2% acidity. It commonly lacks a strong flavor.
    Olive pomace oil is refined pomace olive oil often blended with some virgin oil. It is fit for consumption, but may not be described simply as olive oil. It has a more neutral flavor than pure or virgin olive oil, making it unfashionable among connoisseurs; however, it has the same fat composition as regular olive oil, giving it the same health benefits. It also has a high smoke point, and thus is widely used in restaurants as well as home cooking in some countries.
    Lampante oil is olive oil not suitable as food; lampante comes from olive oil's long-standing use in oil-burning lamps. Lampante oil is mostly used in the industrial market.
    Refined olive oil is the olive oil obtained from virgin olive oils by refining methods that do not lead to alterations in the initial glyceridic structure. It has a free acidity, expressed as oleic acid, of not more than 0.3 grams per 100 grams (0.3%) and its other characteristics correspond to those fixed for this category in this standard. This is obtained by refining virgin olive oils with a high acidity level and/or organoleptic defects that are eliminated after refining. Note that no solvents have been used to extract the oil, but it has been refined with the use of charcoal and other chemical and physical filters.

    Retail grades in the United States from the USDA

    As the United States is not a member, the IOC retail grades have no legal meaning in that country; terms such as "extra virgin" may be used without legal restrictions but as of October 25, 2010, the U.S. Standards for Grades of Olive Oil and Olive-Pomace Oil went into effect.[26] The U.S. Department of Agriculture (USDA) currently has a four-part grading of olive oil based on acidity, absence of defects, odor and flavor:[26]

    U.S. Extra Virgin Olive Oil for oil with excellent flavor and odor and free fatty acid content of 0.8g per 100g (0.8%);
    U.S. Virgin Olive Oil for oil with reasonably good flavor and odor and free fatty acid content of not more than 2g per 100g (2%);
    U.S. Virgin Olive Oil Not Fit For Human Consumption Without Further Processing is a virgin oil of poor flavor and odor;
    U.S. Olive Oil is an oil mix of both virgin and refined oils;
    U.S. Refined Olive Oil is an oil made from refined oils with some restrictions on the processing;

    These grades are voluntary. Certification is available from the USDA on a fee-for-service basis.[26]

  10. #60

    hình của Hương Trầm / Cát Vân

    Vung vít đầu thu
    (sau khi nói về trường hợp một ông bạn bị tin tặc xâm nhập gia cư, tôi có viết thêm mây chữ dưới đây)

    Hình như Bin Laden chỉ dùng người đưa tin thay vì computer hay các thứ viễn liên, cell phone, đánh morse v.v… . Cao nhân tất hữu cao nhân trị. Thời thế chiến 2, đồng minh đã bỏ vào một xác chết nói là của một đại tá quân báo, ôm theo những cách giải mật v.v... Đức đã dùng nhưng bị sập ổ. Bin Laden không thể dùng bồ câu, vì chim không thể thích nghi tự ngụy trang và chim không nói nên phải mang theo những bức thư dù viết theo mật mã.
    Có an toàn không? Trong tiếng Pháp có câu nói khó dịch vì lối văn phạm riêng của ngôn ngữ nầy. Nhưng đại để: tin là tin vào cái gì khả dĩ có thể có mà chưa chắc có. Từ đó phát sinh nhiều câu hỏi qua vài ví dụ sau đây:

    Có chi bảo đảm người mang tin không tiết lộ? Có chi bảo đảm người mang tin không phải là nhị trùng từ lâu hay mới trở dạ?

    Có chi bảo đảm rằng anh cận vệ không chỉa súng vào đầu ông tổng thống? Chuyện đã xẩy ra ở Congo; Laurent Desire Kabila đã bị bắn cận kề (close range).

    Thế nhưng bi đát là các yếu nhân không dám xuất hành nếu không có rất nhiều vũ khi quanh mình. Tin tưởng của các yếu nhân cũng giống như các ngân hàng tin tưởng ai có good credit history sẽ được cấp thẻ tín dụng, hay cho vay. Chính phủ Mỹ qui định những điều cần thiết để các nhà bank không bị quịt nợ, (tiền của nhà bank là tiền của chính phủ cho vay).

    Nhưng các nhà bank đều phá sản. Tin mới nhất, năm nay cho đến tháng 9, Missouri đã có 42 cơ sở tài chánh dẹp tiệm. Các nhà bank hiện giờ được tiền thuế của người dân bảo lãnh (bailed out).

    Tôi suýt bị mất job vì cái chuyện ni.. Một bà khó tính hỏi tôi có bảo đảm bao carrot là organic hay không. Tôi nói cách tốt nhất là bà đưa nó ra trước mặt và hỏi: carrot mi có phải là organic không. Nó sẽ trả lời cho bà. Chuyện được đem lên sếp vừa vừa; tôi giải thích rằng cái thùng có đề chữ organic thì tôi nói organic; muốn chắc thì bắc thang lên hỏi ông trời, chứ hỏi ông chủ thì ông cũng cười trừ như tôi.

    Nếu có ai hỏi tông tông làm sao ông biết cái anh John Dow không trở tay; bí quá ông sẽ nhờ Lão Tử.


    Lão Tử nói với ông bạn cùng đứng trên cầu rằng dưới nước cá lội sung sướng. Người kia hỏi ông không phải là cá làm sao biết cá sung sướng. Ông cụ xuất chưởng gần như cách không đả ngưu: bạn không phải là tôi làm sao bạn biết tôi không biết.

    Nếu tôi không nhầm, câu chuyện chừng đó và nội dung nhằm khen tài của Lão Tử.

    Đáng lý ông cụ không nên trả lời vì ngôn ngữ còn vướng bận. Bạn không phải là tôi làm sao biết tôi không biết. Bằng vào gậy ông, ông không phải là cá làm sao biết cá vui sướng.

    Đức Phật thường im lặng để cho trực giác làm việc. Lão Tử cũng không kém: đạo khả đạo bất thành đạo.

    Tri kiến của các bậc cao nhân dựa trên các cảm quan ở tầng số cao hơn người thường. Chúng sinh không biết đường bay của chim, đường đi của cá nhưng chư Phật biết. Các vị ấy đã lấy tâm hồn rộng mở của mình hòa với tâm hồn muôn loại, để thấy tất cả mà không biết nói ra sao. Lấy lòng mà đãi đời thì sẽ hiểu đời.

    Đây là câu hỏi: làm sao cho cái to lớn vô cùng biến thành cái nhỏ vô cùng; làm sao cho cái nhỏ vô cùng thành cái lớn vô cùng? Tây phương đã nói đến cực đại và cực tiểu; trong toán học có cái lớn viết như số 8 nằm ngang và cái nhỏ nhất gọi là epsilon. Nhưng chỉ có mấy ông “khùng” (khùng đáng yêu) phương Đông mới hỏi như rứa.

    Một kẻ học đạo đau khổ không giải đáp được, đau khổ hơn đau bệnh trĩ, đến thỉnh ý một đạo sĩ sống trong túp lều tranh trên một ngọn đồi nhìn xuống cái hồ.

    Ông đi vô bếp lấy ra một cục muối sống (rock salt) đưa cho thư sinh và ân cần thân mật nói: hởi người bạn trẻ thân mến của ta, hãy đem hột muối nầy xuống dưới chân đồi thả vào cái hồ. Xong đi thẳng về nhà, không phải nhọc công lên đồi từ biệt.

    Cửa hồn tôi khép lại, không cho vũ trụ lòn vô. Thi sĩ Trụ Vũ không cho vũ trụ vào tâm hồn, vẫn có nghĩa là tâm hồn ông ta đủ sức hàm chứa cả vũ trụ. Nếu ông mở ra, thế gian, thiên đường, hiện tại quá khứ tương lai sẽ ngủ đỗ đêm xuân nơi góc hồn của nhà thơ nghèo xứ Sịa Thừa Thiên.

    Lão Tử cũng mở tâm hồn cho cá lội, để nghe những tiếng long lanh của rong rêu; cũng như Minou Drouet nghe tiếng chuông thanh tao của những đóa linh lan, (muguet) trong tuyết trắng, trắng như thân hoa.
    Thung lũng Subligna, Georgia
    ngày thứ hai của mùa thu 2012



 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 03:46 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh