Register
Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 11
  1. #1

    Ngọn Đuốc Quê Hương_Viết cho nhạc sĩ Việt Khang

    Ngọn Đuốc Quê Hương

    Một ngọn đuốc âm nhạc không thể soi sáng trong đêm tối
    nhưng sẽ là một ngôi sao bất tử trên bầu trời đấu tranh cho dân chủ tự do
    Viết cho nhạc sĩ Việt Khang

    Lưu Vĩnh Hạ

    Tôi và anh cùng chung nhau thế hệ
    Anh quê nhà tôi cuộc sống ly hương
    Ta cùng mang một dòng máu Lạc Hồng
    Bốn ngàn năm mãi trường tồn văn hiến

    Khi đất tổ bị quân Tàu lấn chiếm
    Anh xuống đường tranh đấu cho quê hương
    Lời nhạc kia như ngọn đuốc trong lòng
    Đem soi sáng những con đường u tối

    Lời nhạc kia là những đêm khắc khoải
    Chống giặc Tàu dày xéo đất cha, ông
    Mẹ là tiên cha dòng dõi của Rồng
    Thì đất Tổ không bao giờ dâng nạp

    Anh,em ơi non sông lời chưa đáp
    Có lẽ nào sống nhu nhược triền miên
    Lũ giặc Tàu chúng chẳng để ta yên
    Nếu đã sống ta đáp lời sông núi

    Ải Nam Quan chạy dài đến đất Mũi
    Hoàng_Trường Sa mãi là của Việt Nam
    Anh Là Ai…….lời nhạc của Việt Khang
    Nếu đã sống xin đáp lời sông núi

  2. #2
    Thức Tỉnh


    Lưu Vĩnh Hạ

    Tôi vẫn ngủ khi quê hương đang thức
    Giấc mơ dài trên đất Mẹ ngã nghiêng
    Tôi đắm chìm trong vật chất triền miên
    Khi dân tôi vẫn còn trong tăm tối

    Tôi chợt thức hình ảnh ngồi bó gối
    Mẹ Việt Nam còn đó nỗi khốn cùng
    Tôi chợt tỉnh để lòng khỏi dửng dưng
    Mẹ Việt Nam nỗi buồn đau tủi nhục

    Hoàng Trường Sa bị quân Tàu cướp giựt
    Ải Nam Quan còn đâu nữa mà mong
    Chúng chiếm dần cột mốc của quê hương
    Mộng xâm lăng mù lòng quân phương Bắc

    Quê hương tôi sao vẫn còn bóng giặc
    Chúng ngang tàng dày xéo đất cha, ông
    Chúng manh tâm đồng hóa một cội nguồn
    Luôn miệng bảo người láng giềng muôn thuở

    Dân tộc Viêt dẫu muôn nơi cách trở
    Máu Lạc Hồng con cháu mẹ Âu Cơ
    Có lẽ nào ta mãi cứ thờ ơ
    Nhìn quê hương đắm chìm trong tay giặc

    Bốn ngàn năm không thể nào để mất
    Dẫu chỉ là cây cỏ của quê hương
    Thì nói chi hai hải đảo Hoàng,Trường
    Nếu đã sống xin Đáp Lời Sông Núi

  3. #3
    Biển Và Quê Hương


    Lưu Vĩnh Hạ

    Quê hương ơi có còn chùm khế ngọt
    Hàng dừa xanh nghiêng bóng dưới chân cầu
    Bờ chuối nào gọi gió tiếng lao xao
    Giậu mồng tơi bên rào còn tím thẩm

    Quê hương ơi có bao giờ được chạm
    Phía chân trời quần đảo của Trường Sa
    Quê hương ơi ta tìm lại chính ta
    Nghe như mất một phần trong cơ thể

    Sóng Hoàng Sa thuở nào còn ngạo nghễ
    Bờ cát dài còn đó tiếng quê hương
    Chú dã tràng còn se cát biển đông
    Thì quê hương không thể nào để mất

    Quê hương ơi môi mềm môi ta khát
    Cánh diều xưa đã lạc tự bao giờ
    Huyễn hoặc nào còn đó trong giấc mơ
    Ta ngồi đếm lá rừng xưa đã khép

    Lòng chợt nghe biển dạt dào sóng gọi
    Dấu chân buồn lún xuống lòng cát khô
    Quê hương ơi ai là kẻ hững hờ
    Để ta nghe trái tim mình rỉ máu

  4. #4
    Quê Hương Tìm Lại


    Lưu Vĩnh Hạ

    Độc lập nào khi không còn công lý
    Dân chủ nào khi chẳng có tự do
    Lòng người dân luôn phải phập phồng lo
    Đất cha ông ngày mai còn hay mất

    Thương làm sao quê hương từng tấc đất
    Những vua Hùng dựng nước thuở ban sơ
    Giống Lạc Hồng con cháu mẹ Âu Cơ
    Dòng lịch sử bao đời Trần_Lê_Lý

    Dốc Bản ơi đâu rồi người tri kỷ
    Ải Nam Quan mưa phủ phía chân trời
    Cây cỏ buồn cho kiếp sống mồ côi
    Không quê hương xa tình cha nghĩa mẹ

    Sóng Trường Sa đau lòng như tự xé
    Hồn anh linh sống mãi với ngàn thu
    Hoàng Sa ơi còn đó những tâm tư
    Thương biết mấy chú dã tràng xe cát

    Quê hương ơi không thể nào để mất
    Dẫu chỉ là bờ cỏ với nương rau
    Bao tấm lòng yêu nước chạnh lòng đau
    Nhìn non sông bị giặc Tàu xâm chiếm

    Một tương lai cháu con phải đối diện
    Là nhục nhằn trên mảnh đất thân thương
    Tiếng ngoại bang đầy dẫy khắp nẻo đường
    Những chứng nhân phải ôm lòng hờn tủi

    Câu ca dao còn trong lòng đá sỏi
    Tiếng võng đưa kẻo kẹt buổi trưa hè
    Lời ru buồn non nước nặng lòng nghe
    Thương con quốc tiếng kêu chiều não nuột

    Quê hương ơi xót xa câu độc lập
    Đâu nhân quyền công lý và tự do
    Lòng người dân chỉ mong được ấm no
    Ngày nắng mới trải dài trên đất Mẹ


  5. #5
    Nỗi Buồn Con Giun Đất


    Lưu Vĩnh Hạ

    Thôi thì ta hãy lặng yên
    Như con giun xéo còn nguyên vết hằn
    Hỏi lòng có chút băn khoăn
    Khi không còn đất để oằn cơn đau

    Thôi thì cứ mặc sông sâu
    Nhìn con nước chảy qua cầu về đâu
    Thôi thì tháng hạ ve sầu
    Cắn tàn hoa phượng mà cau cấu mày

    Gió lay thì mặc gió lay
    Đổ bao nhiêu lá để thay thế rừng
    Tay ôm gió núi khốn cùng
    Lạc trong tiềm thức dửng dưng bóng người

    Quê hương nắng giấu môi cười
    Có người đi nhặt mặt trời ban đêm
    Mắt gầy mà xót xa thêm
    Buồn không chổ đứng con tim tỏ bày

    Vẫn còn mộng của một ngày
    Bàn tay ai nỡ chia hai quê mình
    Nỗi đau như cứ vô hình
    Mỗi ngày tỉnh giấc nghe tình quê hương

  6. #6
    Cái Lưỡi Bò


    Lưu Vĩnh Hạ

    Cái lưỡi bò Trung cộng cứ dài mãi
    Cỏ không ăn lại cứ thích ăn rong
    Rong biển đông không làm chúng no lòng
    Nên cái bụng tham vọng lại trườn tới

    Cái lưỡi bò ngày đêm cứ len lỏi
    Liếm Hoàng Sa rồi lại liếm Trường Sa
    Nó cứ la là người lạ vào nhà
    Và cứ thế vừa la vừa ăn cướp

    Cái lưỡi bò thiên thần của nhơ nhớp
    Nói đằng này lại làm ở đằng kia
    Tánh vũ phu ngang thói bọn râu rìa
    Bao luận điệu điêu ngoa và xuyên tạc

    Cái lưỡi bò bóp méo bao sự thật
    Xài luật rừng với những nước lân bang
    Mới vừa hưng liền giở tánh ngang tàng
    Không còn nhớ thuở ô danh bạt nhược

    Cái lưỡi bò chiến lược của Trung Quốc
    Lấn lần mòn những hải đảo Việt Nam
    Hỡi anh em hãy xiết chặt tay cầm
    Để hòn ngọc biển đông còn sáng mãi






  7. #7
    Khúc Bi Ca


    Lưu Vĩnh Hạ
    Viết cho nhạc sĩ Việt Khang

    Thương tiếng hát tù đày trong ngục tối
    Mấy ai còn tưởng nhớ đến tên anh
    Đã không còn vang vọng mái nhà tranh
    Lời xót xa từ trái tim đa cảm

    Anh ra sao vẫn là một dấu chấm
    Mặt trời nào soi sáng buổi bình minh
    Có đôi khi lòng tự hỏi chính mình
    Đã làm gì cho quê hương tổ quốc

    Tiếng hát anh ngậm ngùi cho đất nước
    Dưới gót giày xâm lấn kẻ ngoại bang
    Chúng manh tâm hống hách lại ngang tàng
    Lũ gian tham la làng và ăn cướp

    Tiếng hát anh khóc quê cha tủi nhục
    Bằng tấm lòng tuổi trẻ và quê hương
    Mẹ dân oan còn đó những nỗi buồn
    Đất tự do nhưng tìm đâu công lý

    Bài hát ấy không dùng từ hoa mỹ
    Trái tim kia đã hát tự bao giờ
    Quê hương tôi còn đó trong giấc mơ
    Nhìn hoa nở trong niềm đau của đá

  8. #8
    Ngọn Đuốc Mẹ Việt Nam

    Một nén hương lòng gởi đến mẹ nhà báo Tạ Phong Tần
    Đã dùng ngọn đuốc sống để nói lên quyền nhân bản con người



    Lưu Vĩnh Hạ


    Ngọn đuốc ấy thấp lên từ tâm khảm
    Đốt bạo tàn cho tiếng nói tự do
    Mẹ Việt Nam ấp ủ những cánh cò
    Thương đàn con đang tìm đường công lý

    Ngọn đuốc ấy thêm vào trang sử ký
    Mẹ là ai mà chẳng sợ cùm gông
    Mẹ là ai mà chẳng sợ lửa hồng
    Đem ánh sáng thắp trong lòng tăm tối

    Đường con đi còn ghập ghềnh đá sỏi
    Như xương rồng thương lắm những mùa hoa
    Ngọn đuốc kia dù ánh lửa nhạt nhòa
    Nhưng cũng đủ làm quân thù khiếp sợ

    Ánh sáng kia soi lòng con muôn thuở
    Mẹ Việt Nam là ngọn đuốc quê hương
    Mẹ Việt Nam một ý chí quật cường
    Yêu thiết tha người con yêu nhân bản

    Ngọn đuốc ấy mãi muôn đời soi sáng
    Cho nhân quyền và tiếng nói tự do
    Mẹ Việt Nam còn đó những cánh cò
    Chắp đôi cánh cho con đường công lý

  9. #9
    Ông Lão Bán Chuối
    Trên Đường Phố

    Lưu Vĩnh Hạ

    Base on true story in Ha Noi city

    Dắt xe trên phố đông người
    Một ông lão với nụ cười xa xăm
    Tuổi đời cũng sắp tám lăm
    Chiếc xe đạp cũ bàn chân có mòn

    Bán từng quả chuối còn non
    Đến khi chiều ngã vàng hơn cuộc đời
    Ông khàn cổ trong tiếng mời
    Người qua kẻ lại với lời run run

    Sóng đời trôi mãi không ngừng
    Đôi bàn chân cũng khốn cùng thời gian
    Hừng đông nắng dọi sương tan
    Chiếc xe đạp cũ nặng oằn đôi tay

    Cùng ông qua những đoạn dài
    Con đường gió thổi lạnh hai vai gầy
    Tần ngần thoáng chút mắt ai
    Chạnh lòng chiều tắt màu mây cuối trời

    Thương sao với những mảnh đời
    Nghe lá khô rụng tiếng vời vợi xa
    Về đâu dưới mái hiên nhà
    Cơn mưa chợt đổ chiều tà hoàng hôn

  10. #10
    Mẹ Việt Nam


    Lưu Vĩnh Hạ

    Có những lúc tưởng mình như thất lạc
    Có bao giờ tôi nghĩ đến quê hương
    Có bao giờ tôi nhớ những con đường
    Đã cùng tôi chất chiu nhiều kỷ niệm

    Rồi hôm nay bóng người như ẩn hiện
    Mẹ Việt Nam mòn mõi đứng chờ con
    Bao nắng mưa cùng với chiếc lưng còng
    Mà lòng mẹ nỗi buồn cùng non nước

    Mẹ Việt Nam đã dìu tôi từng bước
    Thuở ban đầu bập bẹ tiếng ê a
    Đã ru tôi bằng tiếng hát câu hò
    Buổi trưa nắng sau hè cùng nhịp võng

    Rồi hôm nay quê hương như tiếng vọng
    Lũ giặc Tàu dày xéo đất cha ông
    Chúng manh tâm đồng hóa một cội nguồn
    Hoàng _Trường Sa sanh lòng tham lấn chiếm

    Nếu được xin một ước mơ mầu nhiệm
    Quê hương mình không còn bóng ngoại xâm
    Một nụ cười dù ánh mắt quầng thâm
    Mẹ Việt Nam đã bao năm không ngủ

    Có gì đâu mà phải còn tư lự
    Giống Lạc Hồng con cháu mẹ Âu Cơ
    Không thể nào ta mãi cứ thờ ơ
    Nhìn Tàu cộng chiếm dần từng tấc đất

    Mặt trời lên ta hãy cùng thức giấc
    Mẹ Việt Nam u ẩn một nỗi niềm
    Kiếp làm người ta có một trái tim
    Dẫu muôn nơi không phai tình non nước

 

 

Similar Threads

  1. Anh là ai? -- Việt Khang
    By visabelle in forum Quê Hương Tôi
    Replies: 339
    Last Post: 01-17-2016, 09:24 PM
  2. Ngọn Đuốc Quê Hương _Thơ Lưu Vĩnh Hạ
    By Lưu Vĩnh Hạ in forum Thơ
    Replies: 10
    Last Post: 05-21-2012, 10:13 AM
  3. Replies: 3
    Last Post: 02-28-2012, 05:21 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 05:44 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh