Register
Page 35 of 161 FirstFirst ... 2533343536374585135 ... LastLast
Results 341 to 350 of 1604
  1. #341
    Biệt Thự NhuLien's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Xứ Hoa Tiên
    Posts
    1,505

    Đêm khuya lắc khuya lơ về lại nhà...!

    Đêm khuya lắc khuya lơ, chúng tôi lại khăn gói quả mướp về lại nhà! Thay vì ở ks do hãng của anh lo chi phí, sau khi ăn cơm tối xong anh hỏi tôi có muốn về nhà không? Chắc là đôi mắt tôi đã reo vui với cái ý kiến hấp dẫn đó! Nhưng lại ngại đường xa, thêm vào đêm tối, không biết anh chàng tóc bạc phơ nầy có lái xe được không? Mà thật, tôi đã nhớ nhà từ lúc chiếc xe của anh lăn banh ra khỏi cái driveway rồi!

    Hình như, sống với nhau khá lâu! Nên biết tính của nhau, nhưng vì cứ phải nhường nhau để mà sống cho vui cửa vui nhà! ( Ngộ thật há!) Thế là anh đốc thúc lo thu dọn hành lý rồi để đi về! Sống với anh chàng nhà binh, nên tôi cũng được thêm cái tính tòng nhà binh như đánh nhanh đánh gọn (chứ không cù nhi cù nhưa, cho phí thời gian!) Hành lý chúng tôi chỉ có cái overnight bag của anh thôi! Rất là gọn, bao nhiêu thứ của anh và của em đều để sẳn trong đấy! Giống như người càng đi xa nhiều thì hành lý của họ càng nhẹ dần đi. Đó cũng là một điều mà tôi khoái nhất! Càng giản dị bao nhiêu, thì cuộc đời sẽ vui và nhẹ tênh cơ!

    Cái đêm rời nhà, thì có đường xa ướt mưa thật! Nhưng nữa đêm trên đường về nhà, trong đêm tối trong vắt của màn đêm! Quả là tuyệt vời, đôi chúng tôi đã từng là đôi tình nhân, rồi thành một nửa của nhau, nhường nhau để sống với nhau và vượt qua bao nhiêu khổ nạn của cuộc đời! Tôi thấm và thấm... vì cuộc đời chẳng còn là bao!!!

  2. #342
    Biệt Thự NhuLien's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Xứ Hoa Tiên
    Posts
    1,505
    Sáng nay, tôi ra vườn ngắm những hoa bưởi, hoa cam.... Được nghe tiếng chim hót, thêm mùi hương của hoa thơm ngát nơi góc nhỏ! Nhìn lên những cành cây đang trổ bông, thì ra các cây trong sân vườn của tôi đã trưởng thành. Mỗi một cây tôi trồng đều có một gốc gác riêng của từng loại cây một. Ngay cả gốc hoa hồng cũng thế, có đến hàng cháu chít rồi mà chẳng có bảng tên. Tất cả đều nằm trong trí nhớ của tôi, cứ nói hôm nào sẽ làm bảng tên cho từng loại cây một.

    Cứ ngày qua ngày, công việc không tên cứ thi nhau mà chiếm lấy thời gian của tôi! Tôi chẳng còn cầu kỳ những vấn đề khác nhưng lại quan trọng sân vườn. Sao lạ thế??? Muốn sân vườn nhiên thiên, cái gì cũng thích tự làm lấy!

  3. #343

    Nhà Binh ...!

    Quote Originally Posted by NhuLien View Post
    Sống với anh chàng nhà binh, nên tôi cũng được thêm cái tính tòng nhà binh như đánh nhanh đánh gọn (chứ không cù nhi cù nhưa, cho phí thời gian!)
    NLiên thân

    __Khác với anh chàng nhà binh của tớ , vốn bản tính "ham dzui!" Nên hình như không thích về sớm hơn chương trình dự trù (tệ hại hơn nếu ai rủ rê ở lại thì chắc khg từ chối đâu !) . Bóng hay bị xách cổ đi mà khg hề được báo trước , nhiều khi nổi sùng ... cự !!!

    1CB

  4. #344
    Biệt Thự
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,418
    Muốn sân vườn nhiên thiên, cái gì cũng thích tự làm lấy!
    MT tự làm vì không muốn tốn tiền á! 1 giờ 15 euro là tính rẻ nhất đó. có thể là 20.

  5. #345
    Quote Originally Posted by NhuLien View Post
    Liên còn nợ Bóng câu chuyện cây cam đắng thôi nhé! Chớ có hù Liên tội nghiệp Liên lắm nè Bóng ơi! ( Không dám liếc, đâu nhé! Chỉ có nghiến răng thôi đấy nàng!)

    Later,
    __Chuyện "Nợ Nần"... ? làm Bóng nhớ lại một mẩu chuyện ngắn , post lên để mọi người cùng đọc nhé !


    __________________________________________________ _______

    Nợ Tình Một Món Trứng Chiên

    Tác giả : Thái NC


    Tác giả đã góp cho Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12 nhiều bài viết đặc biệt. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biên đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA cùng gia đình. Bài mới của Thái là một chuyện tình về món bột chiên ngon nhất thế giới.

    *

    Trước đây, tôi là một Hướng Đạo sinh.
    Nhớ lại ngày đó, mỗi sáng Chủ Nhật mặc vô bộ đồng phục Hướng Đạo, cài cây gậy vào xe, tôi náo nức đạp thẳng một mách tới vườn Tao Đàn để họp đoàn. Cuộc đời và sinh hoạt hào hứng của đoàn thể HĐ, tôi hẹn các bạn trong một bài khác. Hôm nay, tôi muốn nói đến một lý do khác, không Hướng Đạo chút xíu nào hết, nhưng cũng khiến tôi rất háo hức mỗi sáng Chủ Nhật đạp xe đến vườn Tao Đàn: Bột Chiên.

    Bạn có biết ở vườn Tao Đàn có một xe bán bột chiên ngon nhất thế giới của ông Tàu già không? Những ngày khác ông bán ở đâu không rõ, nhưng mỗi Chủ Nhật là ông có một chỗ cố định trong vườn Tao Đàn bán cho những Hướng Đạo sinh sinh hoạt chung quanh. Xui làm sao, chỗ ông bán kế bên chỗ tôi họp đoàn. Cho nên, duyên tình định mệnh của tôi cũng bắt đầu từ đó.

    Chỉ có hai giá tiền ở xe bột chiên này: $50 cho loại đĩa có trứng và $30 cho đĩa không trứng, nhưng bột chiên thì nhiều bằng nhau. Mỗi sáng Chủ Nhật đi họp, tôi được 30 đồng ăn sáng, tức là vừa vặn một đĩa bột chiên không trứng. Tôi chưa bao giờ sang đủ để kêu một đĩa bột chiên có trứng mặc dù cũng thèm lắm. Thỉnh thoảng tôi cũng giầu đủ 50 đồng để ăn trứng đó chớ, nhưng mà mỗi lần như vậy tôi đều ráng kiếm …10 đồng nữa để chơi luôn hai đĩa không trứng cho nó sướng cái bụng. Cho nên, nếu không nhờ một biến cố xảy ra trong đời, thì không biết đến chừng nào tôi mới biết bột chiên có trứng nó khác với bột chiên không trứng thế nào.
    Xe bột chiên ngon như vầy dĩ nhiên là đắt. Khi nào cũng có người ăn và kẻ chờ. Vấn đề là ông Tàu chỉ có thể xếp khoảng gần chục cái ghế nhỏ chung quanh xe. Không đủ. Lâu lâu tôi cũng phải đứng chờ. Tôi để ý có một cô bé nữ Hướng Đạo cái đoàn bên cạnh hình như tuần nào cũng qua ăn bột chiên. Ô không, bạn đừng có nghĩ…xa quá oan uổng cho tôi lắm. Lúc đó tôi chưa biết yêu đâu. Tôi còn nhỏ, mà ả Hướng Đạo này xem ra còn nhỏ hơn tôi nữa. Nó ốm toong, tóc thắt đuôi gà, và hình như…hơi đen (sau này lớn lên tôi mới biết chữ da bánh mật!). Vậy đó, nó không có gì đặc biệt. Nhưng tôi lại để ý đến “nó” vì tôi… ganh.

    Không hiểu nó có bà con họ hàng gì với ông Tàu bán bột chiên hay không. Tôi thấy, người khác tới mà hết ghế thì phải đứng chờ, nhưng hễ nó bị hết ghế là ông…hóa phép lấy ra một cái ghế khác từ trong xe ra. Bất công thiệt, nhưng tôi không dám giận ông, chỉ dám…giận nó mà thôi.
    Còn nữa nhe. Như đã nói, tôi bao giờ cũng chỉ ăn đĩa không trứng, nhưng con nhỏ này bao giờ cũng ăn đĩa… có trứng. Nó đâu cần kêu. Chỉ cần tới ngồi xuống là ông Tàu tự động làm một đĩa có trứng bưng ra. Xíí! Nhưng điều làm tôi tức tối nhứt là mỗi lần ngồi bên cạnh thấy nó ăn không hết, bột hay trứng gì nó cũng để lại, và ông Tàu cho vô giỏ rác hết. Ôi thiệt là phí của trời. Phải gặp tôi, hừ hừ Phải gặp tôi thì…không còn một cọng hành chứ đừng nói chi bột hay trứng. Vậy là từ “giận”, tôi đâm ra “ghét” nó dễ sợ.
    Một bữa kia tôi ăn xong đĩa bột chiên nhưng còn luyến tiếc, ngồi nhâm nhi ly trà nhạt chưa chịu đứng dậy thì …“nó” tới.
    Như thường lệ, ông Tàu làm nó một đĩa bột chiên có trứng. Tôi liếc sang mà tức cành hông. Ông Tàu này quả là bất công. Tôi bự con như vầy mà ổng chỉ cho tôi một đĩa chút xíu. Trong khi con bé ốm toong thấp lè tè này ổng lại làm một đĩa thiệt bự.
    Tôi ngồi mà ngao ngán cho tình đời đen bạc. Chưa biết phải làm gì. Bỗng nhiên nó quay sang nhìn cái đĩa bóng loáng không một miếng hành của tôi nhoẽn miệng cười hỏi
    -Muốn ăn miếng trứng của tui hông?
    Ô! Tôi có nghe lộn không? Sợ mình lãng tai nên giả bộ không nghe. Nó lấy đôi đũa chỉ vào miếng trứng vàng óng ánh nói lần nữa, vẫn cái giọng trống không
    -Ăn miếng trứng này nhe?
    Lần này thì nghe đã rõ ràng. Các bạn ơi, trong mấy giây, tôi biết là trong đầu tôi suy nghĩ đấu tranh tư tưởng dữõ dội lắm. Không biết tôi suy nghĩ được những gì, và đã ôn được bao nhiêu bài công dân giáo dục về phép tự trọng, nghèo cho sạch rách cho thơm… Chỉ biết cái đầu tôi suy nghĩ gì mặc kệ nó. Cái cổ của tôi ngoan ngoãn …gật cái cụp. Nó lấy muổng xúc nguyên miếng trứng bỏ sang đĩa tôi. Chưa hết, lại còn sớt gần nửa đĩa bột chiên của nó sang bên tôi luôn.
    Và đó là lần đầu tiên tôi biết mùi vị của bột chiên có trứng.
    (Tôi quên không biết mình có nhớ mà cám ơn hay không ha? Hic!)

    Tuần sau tôi không dám tới ăn xe bột chiên đó nữa. Sợ gặp lại nó chắc tôi sẽ mắc cỡ lắm. Không quen, không biết, người ta mới mở lời là OK cái rụp. Thiệt tình xấu hồ ghê. Tôi định bụng sẽ có đủ 50 đồng mua một đĩa có trứng trả lại. Trong lúc chưa trả được thì đành tạm lánh mặt vậy.
    Tôi tạm lánh mặt, nhưng vẫn kín đáo để ý nó bởi vì cũng đâu cách trở xa xôi gì cho cam. Chỉ qua một cái xe bột chiên. Tôi họp bên phải, nó họp bên trái. Nên tôi dễ dàng thấy nó vẫn tới ăn bột chiên như thường lệ. Chỉ khác là mỗi lần tới, trước khi ngồi xuống ghế nó đều nhìn dáo giác chung quanh như tìm kiếm ai thì phải (!)
    Rồi nhiều chuyện xảy ra lắm. Đoàn của tôi rời vườn Tao Đàn di chuyển chỗ họp lên công viên trước mặt Dinh Độc Lập, rồi 30/4, Hướng Đạo bị ngưng hoạt động. Tôi trôi nổi đời mình theo vận nước. Không có dịp gặp lại cô ả Hướng Đạo đó để mà trả lại món nợ trứng chiên…

    *
    Một hôm, tôi ngồi chơi và không hiểu sao bỗng hát nghêu ngao như vầy: “Anh em ta, mau cố chất cây khô vào đây, đốt chung. Đêm khuya nghe tiếng tí tách cây khô nổ vang giữa rừng…”. Chưa kịp hát tiếp, bỗng đâu đó một giọng ca ỏn ẻn vang lên tiếp lời “…dang tay nhau đứng vòng quanh lửa hồng, trong bóng đêm khói đưa bốc cao, cùng cầm tay hát vang lừng …”
    Ai?
    Ai mà có thể biết được bài hát này?
    Bà xã chứ ai!
    Tôi như trên trời rớt xuống. Sao nàng biết được bài này? Đây là bài ca Nhảy Lửa của Hướng Đạo Việt Nam và dĩ nhiên chỉ có những người từng là Hướng Đạo sinh, từng tham gia trại đêm mới biết. Nàng nhớ và hát một cách rành rỏi như vậy thì chứng tỏ đã nhiều lần tham dự lửa trại, và là một Hướng Đạo sinh kỳ cựu. Tôi ngạc nhiên quá:
    -Sao em biết?
    Nàng nhún vai:
    -Well, why not? Bài này ai đi Hướng Đạo cũng biết mà.
    -Vậy em cũng là Hướng Đạo? Sao không nói?
    -Có bao giờ hỏi đâu mà nói! Nàng nguýt.
    Ờ nhỉ. Sống với nhau gần ba năm. Thằng con đầu đã gần 2 tuổi, đây là lần đầu tôi nghe nàng ư ử ca, mà lại một bài ca Hướng Đạo mới hay chứ. Thôi kệ, trễ còn hơn không. Tôi dã lã hỏi
    -Vậy hồi đó em họp ở đâu?
    -Vườn Tao Đàn chứ đâu.
    Hay nhỉ!
    - Vườn Tao Đàn mà khúc nào?
    Nàng ngưng dọn dẹp, suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu:
    -Vườn Tao Đàn rộng quá khó nói khúc nào. Chỉ nhớ là tụi em thường họp bên cạnh cái xe bán bột chiên.
    Tôi suýt nữa la lên. Cái xe bột chiên này thì còn lạ lùng gì. Tôi hỏi lại cho chắc ăn
    -Có phải xe bột chiên của ông Tàu đầu trọc lóc không?
    Nàng cười ngất
    -Đúng rồi, ổng chứ ai. Anh cũng biết ổng hả? Mà hình như cả vườn Tao Đàn chỉ có một cái xe bột chiên đó thôi. Công nhận ngon hết xẩy. Tuần nào em cũng làm một diã. Mà hồi đó anh họp ở đâu?
    Hừ, đâu phải ngon hết xẩy, ngon nhất thế giới mới đúng!
    Nhưng bỗng nhiên tôi hơi chột dạ bèn nói trớ đi
    -Hơơ anh họp cách đó xa lắm, lâu lâu mới lại ăn bột chiên vậy thôi.
    Nàng chậc lưỡi
    -Uổng quá ha. Phải chi hồi đó anh họp đâu đâu gần đó là tụi mình đã gặp nhau rồi.
    Tôi chịu không nổi nữa hồi hộp hỏi
    -Em nhớ hồi đó ăn bột chiên có khi nào cho một thằng Hướng Đạo khác ngồi ăn bên cạnh miếng trứng không?
    Nàng phá ra cười nắc nẻ
    - Có chớ! Có chớ. Tức cười lắm anh. Em nhớ hồi đó tuần nào cũng ngồi ăn với một thằng ở cái đoàn bên cạnh. Tội nghiệp. Nhà nó chắc nghèo lắm cho nên nó chỉ ăn bột chiên không trứng mà thôi. Có bữa em thấy “thằng nhỏ” ăn rồi mà còn thòm thèm nhìn sang cái đĩa em hoài thấy thương ghê, em hỏi nó có muốn ăn trứng không em cho. Trời ơi anh biết sao không, nó gật đầu chịu liền đó anh. Tức cười quá… Ủa mà sao anh biết chuyện này?
    Nàng ngưng lại, trợn mắt nhìn tôi mấy giây, rồi la lên
    -ÁÁáááá!!!!!
    . . .

    Than ôi, chỉ vì thằng bé không trả nổi món nợ trứng chiên thời nhỏ mà dù đã chạy sang tới tận nước Mỹ, vẫn không thoát tay cô ả da... bánh mật.
    Nợ chỉ một miếng trứng chiên mà trả cả một đời.
    Thái N. C.

  6. #346
    Biệt Thự NhuLien's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Xứ Hoa Tiên
    Posts
    1,505
    Quote Originally Posted by 1chiecbong View Post
    NLiên thân

    __Khác với anh chàng nhà binh của tớ , vốn bản tính "ham dzui!" Nên hình như không thích về sớm hơn chương trình dự trù (tệ hại hơn nếu ai rủ rê ở lại thì chắc khg từ chối đâu !) . Bóng hay bị xách cổ đi mà khg hề được báo trước , nhiều khi nổi sùng ... cự !!!

    1CB
    Bóng ơi!

    Anh chàng nhà binh của Liên, có cuộc sống như lão ngư ông từ thuở Liên bị nắm tay về nhà đấy chứ! Khi còn ở Sài Gòn, đi về bên nhà Liên thì hỏi " Anh có cần đi không? " Liên tỉnh như ruồi nhè nhẹ trả lời " Thế anh có muốn Ba Mẹ hỏi em: Anh và em có chuyện gì hay sao??? Thế là " Đi thì đi" Liên là dân mê chùi sàn nhà, mê hát, mê bơi, mê chèo thuyền plus đua tàu kéo ski etc ... Mà phải gát lại trong góc xó. Lâu ngày Liên quên mất là mình cũng có bản tính na ná giống như anh chàng nhà binh của Bóng đó " Ham dzui! Nhưng trời túi Liên phải đi về!!! " ( Đúng là ốt dột hỉ?)

    Chắc càng ở nhau lâu ngày! Phải tự thú nè! Liên là người hay xách cổ anh nhà binh đi không đấy! Nếu mà anh chàng không muốn đi thì ở nhà cắt cỏ, để ngộ bà chủ đi chơi (Nói đi chơi cho sang, chứ đi chợ đó mà!!!) Chắc càng ở nhau lâu ngày! Nên tính lại đổi ngược nhau, càng có tuổi!!! Tóc bạc càng nhiều, thì ông lại thích nói etc.... Đúng là tuổi con cóc!!! Ngày xưa Liên đã nhìn mình trong gương mà nghiến răng nói thầm là " Mình ghét của nào Trời trao của đấy!

    Giờ đây! Được ở nhà ngắm hoa và hưởng mùi hương thơm của hoa, thì nhất đấy Bóng ơi!

  7. #347
    Biệt Thự NhuLien's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Xứ Hoa Tiên
    Posts
    1,505
    Quote Originally Posted by Mỹ Trinh View Post
    MT tự làm vì không muốn tốn tiền á! 1 giờ 15 euro là tính rẻ nhất đó. có thể là 20.
    Salut Mỹ Trinh,

    Merci Mỹ Trinh đã sang RMGN nè! Cho Liên rua Mỹ Trinh và mời trà hay cafe đây bạn? Ô khoe với Mỹ Trinh về nàng Bóng đa tài lắm nè: Làm thơ, viết văn, nấu ăn etc... thêm vào cái big bonus cho RMGN là các cô nàng và các ông cũng ghé sang nhiều! Nhưng RMGN hơi khuất một chút! Nên không rộn ràng tấp nập như những ngôi biệt thự khác trong phố.

    Bravo Mỹ Trinh, lại thêm một người tự làm nè! Vừa không tốn tiền lại tốt cho sức khỏe, thêm vào vừa đẹp vừa bền nhỉ! Những cây nơi góc nhỏ, hầu hết là Liên tự trồng để tự chửa cho căn bệnh ngặt nghèo của Liên đó! Từ từ tụi mình sẽ đi tua RMGN sau há!

    Thân,

    NL

  8. #348
    Biệt Thự NhuLien's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Xứ Hoa Tiên
    Posts
    1,505
    Nợ Tình Một Món Trứng Chiên
    Tác giả : Thái NC


    Hay lắm đó Bóng, Lúc mới đọc bài viết Liên cứ ngờ ngợ như không biết ai viết cho cô xẩm xình há? Nhưng may quá! Không phải nè.



  9. #349
    Biệt Thự PhPhuongVy's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,636
    Quote Originally Posted by 1chiecbong View Post
    __Chuyện "Nợ Nần"... ? làm Bóng nhớ lại một mẩu chuyện ngắn , post lên để mọi người cùng đọc nhé !


    __________________________________________________ _______

    Nợ Tình Một Món Trứng Chiên

    Tác giả : Thái NC


    -ÁÁáááá!!!!!

    Thái N. C.
    Cảm ơn Như Liên. Chuyện dễ thương quá. Chị đọc tới đây, cười gập người.

  10. #350
    Biệt Thự NhuLien's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Xứ Hoa Tiên
    Posts
    1,505
    Quote Originally Posted by PhPhuongVy View Post
    Cảm ơn Như Liên. Chuyện dễ thương quá. Chị đọc tới đây, cười gập người.
    Chào chị,

    Lúc mới đọc em cũng hết hồn đấy chứ! Nhưng khác là em là chị của hai cậu Sói lúc bấy giờ! Mà quán bánh bột chiên thân thiện của em, là góc đường ngã sáu Sài Gòn (Phan Văn Hùm và Võ Tánh ) Từ thuở còn đi học cho đến lúc em về tòng anh chàng nhà binh đó chị. Điều rất vui về A Bạc ( Bác ) chủ hàng bánh bột chiên, em mang bạn bè đến ăn, có con trai ngồi cạnh em, nếu A Bạc đó cười toe toét thì là con trai tốt! Không thì ông hỏi " Nị xực mí dệ? " nghe chán chưa? Ông bán duy nhất chỉ có món bánh bột chiên thôi mà hỏi lạ không?

    Hình như em tin vào ông sự nhận xét của ông thì phải? Nên cứ thử ông ta khác lần nầy đến lần khác! Lúc mới vừa quen biết với anh chàng (sau nầy mới nhập ngũ) thì ông lại cười toe toét rồi đưa ngón tay lên như là thể "dách lầu " Giờ đây! Đôi khi bạn bè gặp nhâu vẫn nhắc về hàng bánh bột chiên của ông Tầu ngã sáu SG của thời xa xưa ấy! Em mong chị ghé vào RMGN luôn nè! Hy vọng RMGN sẽ làm được là sẽ tạo niềm vui nho nhỏ và sự thaỏi mái cho tất cả mọi người ghé sang thăm nè! Ô, em cũng có cây kéo Ginger giống chị đó! Em mê may và làm hoa lắm lắm nè!

    Em cám ơn chị đã ghé sang RMGN nhé!

    Thân,

    NL

 

 

Similar Threads

  1. về phòng Không Gian Riêng
    By Ryson in forum Hướng Dẫn Sử Dụng Diễn Đàn
    Replies: 12
    Last Post: 01-29-2012, 10:12 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 08:05 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh