Register
Page 1 of 13 12311 ... LastLast
Results 1 to 10 of 129

Thread: quán lạc

  1. #1
    tư mã tai trâu
    Guest

    quán lạc

    Lời phi lộ: tư tui vốn văn dốt vũ dát hát dở thơ tồi. Đi loanh quanh thì chỉ thấy có chỗ này là đắc địa nên mạo muội ở 1 cái quán nhỏ ở đây gọi là quán lạc.
    Lạc là lạc lõng, lạc đường, lạc lối, lạc hồn, lạc phách và lạc đề chứ không hề có lạc rang.

    Last edited by tư mã tai trâu; 01-22-2013 at 01:35 PM.

  2. #2
    tư mã tai trâu
    Guest

  3. #3
    HeaWeaSUNHawk CCG's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Location
    Kapa'a Kauai
    Posts
    1,865




    *** CCG bưng bánh vô nè.....



    Last edited by CCG; 01-21-2013 at 12:19 PM.

  4. #4
    Nắng ghé chúc mừng quán mới khai trương nà , hong có lạc rang nhưng có kẹo đậu phọng trà thơm nhâm nhi được hông Tư Mã huynh ? hihi .

    Để lại khay này, trao đổi đĩa sandwich của O điệp viên nhen


    Nhân gian nơi ấy thực hư ...
    Dẫu mong manh lắm, dường như ....có lần ....


    <font color=#696969><font size=2><span style=font-family: palatino linotype>
</span>
<i><img src=http://dtphorum.com/pr4/signaturepics/sigpic401_2.gif border=0 alt= /></i></font></font><font color=#3e3e3e>

<i>



  5. #5
    tư mã tai trâu
    Guest
    Cám ơn nàng JB và nàng Nắng.
    Có hai người đẹp mở hàng chắc chắn hên.


    Nhận từ email, đọc cũng vui vui.

    Người hầu bàn từ Địa ngục.

    phỏng dịch từ "Waiter from Hell" của GENE PERRET

    Đi ăn tối ngoài tiệm là một điều thú vị phải không các bạn? Người ta nấu nướng mọi thứ cho bạn, dọn lên trên bàn cho bạn thưởng thức ... và rồi sau đó còn dọn dẹp, rửa chén cho bạn nửa chứ ... Đã thì thôi ... Tất cả những điều bạn phải làm chỉ là nhai, nuốt và sau cùng là trả tiền. Nhưng thưa các bạn ... những điều tôi vừa kể trên đã cuốn theo chiều gió hết rồi ... Và đây là câu chuyện của tôi ...

    Một chiều cuối tuần nọ, sau khi lãnh lương, tôi bèn quyết định một cách hạnh phúc là thay vì nấu ăn ở nhà như thường lệ, tôi sẽ rủ cô bạn gaí đi ăn tối ngoài tiệm. Xin thưa với các bạn đó là lần đầu tiên tôi đi ăn ngoài tiệm.

    Khi tôi đến tiệm ăn thì trời ơi... tôi có cái cảm tưởng như là đang lạc vào bát quái trận đồ của Hoàng Dược Sư trên Đào Hoa Đảo...Người hầu bàn ra chào đón tôi, ăn mặc còn sang trọng hơn tôi nữa.

    "Xin chào quí khách, 2 người phải không ạ?" Tôi hảnh diện đáp

    "Vâng , 2 người ." Anh ta hỏi tiếp

    "Hút thuốc hay không hút thuốc?

    Tôi trả lời ra vẻ như không bao giờ hút thuốc

    "Không, tôi không hút thuốc."

    Người hầu bàn tiếp tục hỏi

    "Ngài thích ngồi ở khu vực trong nhà hay ngoài trời ?"

    Tôi trả lời như là mình có một quyết định đúng đắn

    "Tôi thích ngồi ở trong hơn là ra ngoài."

    Anh ta phụ họa

    "Dúng đấy, thưa ngài." Và hỏi tiếp

    "Ngài thích ngồi ở phòng ăn chính, ở bao lơn có mái che hay là trong khu nhà kiếng chan hòa ánh nắng của chúng tôi?"

    Đến đây thì tôi hơi lúng túng

    "Hmm...để coị.."

    Anh ta đề nghị

    "Tôi có thể sắp cho Ngài ngồi ở khu nhà kiếng với phong cảnh tuyệt vời."

    Tôi hưởng ứng và đi theo anh ta

    "Tôi nghỉ anh nói đúng đấy."

    Anh ta lại hỏi tiếp

    "Bây giờ Ngài thích nhìn ra sân golf hay muốn nhìn cảnh mặt trời lặn trên bờ hồ hay là cảnh núi non hùng vĩ?" Tôi nghỉ thầm là lần này hãy để nó chọn phứt đi cho xong, đở phải lúng túng

    "Chổ nào anh thấy đẹp là được rồi!"

    Thật ra anh ta đặt chúng tôi ngồi hướng về sân golf hay bờ hồ hay núi non gì đó tôi cũng cóc biết vì lúc đó trời đã tối bên ngoài.

    Lúc sau, một người hầu bàn khác trẻ hơn, cũng ăn mặt bảnh hơn tôi, đến bàn tôi và nói

    "Kính chào quí khách. Tôi là Paul. Chiều nay tôi sẽ phục vụ quí khách. Quí khách có muốn ngồi ngắm cảnh thêm vài phút trước khi đặt món ăn hay không?"

    Tôi nói ngay

    "Không, tôi đang đói lắm. Tôi là dân lao động. Mang lên cho tôi một dĩa thịt bò với rau và khoai tây nướng."

    Anh ta hỏi thêm

    "Ngài muốn dùng thêm súp hay rau trộn?"

    Tôi đáp ngay " Rau"

    Anh cứ hỏi

    "Chúng tôi có rau xanh nhiều loại, củ dền đỏ, cà chua ... Ngài có thích trộn với tôm không?"

    Tôi xẳng giọng " Rau xanh thôi, OK?"

    Anh ta đáp " Vâng thưa Ngài. Có dầu giấm không?"

    Tôi không muốn kéo dài cuộc khẩu cung này nữa

    "Bất cứ cái gì cũng được."

    Anh ta cứ nói

    "Chúng tôi có dầu giấm kem Ý, phó mát xanh, giấm chua Pháp...

    Tôi cướp lời

    "Đem bất kỳ thứ nào làm tôi ngạc nhiên là được..."

    Anh ta vẫn đứng đó

    "Dầu giấm kem Ý là loại đặc biệt của chúng tôi. Như thế có được không thưa Ngài?"

    Tôi cộc lốc" Yeah"

    Anh lại hỏi " Còn khoai tây thì sao ?"

    Tôi thừa biết cái gì sắp xảy ra nên không muốn anh ta đứng lải nhải nữa

    "Tôi chỉ muốn khoai tây nướng mà thôi, hiểu chưa? Không có cái giống gì kèm theo nữa hết."

    Anh cứ hỏi "Không bơ, không kem chua à?"

    Tôi gằn giọng " Không."

    Anh ta vẫn hỏi "Không để hành luôn à?"

    Tôi hết chịu nỗi nên phải quát lên

    "Không. Anh không hiểu tiếng Anh à? Tôi không muốn cái gì với khoai tây hết. Cứ mang ra cho tôi khoai tây nướng với thịt bò là được rồi."

    Anh ta lại chỉa mủi dùi sang thịt bò

    "Ngài muốn 200 gram, 250 gram hay 350 gram thưa Ngài?."

    Tôi trả lời cho có "Bao nhiêu cũng được."

    "Ngài muốn tái, tái vừa vừa, vừa, vừa chín hay chín hẳn thưa Ngài?"

    Tôi không thể nào chịu được nữa

    "Ê ... Tao nổi cơn rồi đấy nhé ..."

    Anh ta vẫn không tha tôi "Ngài thích broccoli, bắp hay cà rốt chung với thịt bò?"

    Như giọt nước làm tràn ly nóng giận, tôi ném khăn ăn xuống đất , đứng phắt lên, xắn tay aó, xông vào anh ta và giở giọng võ biền:

    "Ê ... Mày muốn ra ngoài sân chơi tay đôi không, thằng dai như đĩa kia?"

    Trời ơi, đến nước này mà anh ta cũng không thể không hỏi ý kiến tôi

    "Vâng, thưa Ngài. Ngài thích ở bãi đậu xe, ngoài đường nhỏ hay đường lớn đối diện với nhà hàng, thưa Ngài?"

    Tôi nói "Tao thích ngay tại đây...", và đấm anh ta một cái. Anh ta né rồi phản công bằng một cú móc tay trái vào hàm tôi ... Các bạn thân mến, đó là lần đầu tiên trong cái đêm nghiệt ngã đó anh ta đã không hỏi tôi thích bị đấm ở đâu ... Tôi cháng váng ngã xuống ghế trong khi các người khác tới kéo anh hầu bàn đó ra.

    Tôi có cảm giác ai đó nới lỏng cà vạt tôi ra, mở nút áo cổ và vả nhẹ vào mặt tôi ... Khi hoàn tỉnh, tôi thấy trước mặt tôi là gương mặt lo âu của viên phụ trách các tên hầu bàn đêm đó ... Ông ta xin lỗi ráo riết và đề nghị mua nước uống cho tôi, gọi y tá hay bất cứ cái gì tôi muốn ...

    Tôi lúng túng nói "Không, không ... đừng gọi ai đến hết ... cho tôi ly nước là được rồi ...

    "Vâng thưa Ngài, có ngay", ông ta hớn hở đáp lại sự đòi hỏi quá dễ thực hiện của tôi ...

    Và ông ta tiếp "Ngài thích nước suối nhập cảng, nước soda, nước chanh hay nước lọc ?


    ST



    Waiter From Hell

    Remember when eating out was a relaxing experience? Someone else cooked for you & cleaned up after you. All you need had to do was chew, swallow & pay. No longer; though. Today you feel like a laboratory rat that has to struggle through a maze each time it wants a chunk of cheese.
    "Good evening," the head waiter said
    "Table for four?”
    "Yes thank you"
    "Smoking or non?”
    "Non-smoking."
    "Would you prefer to dine indoors or outdoors this evening?”
    “I guess indoors would be good.”
    "Very well sir," he said. "Would you like to be seated in the main dining room, the enclosed patio or our lovely solarium?”
    "Uh, let me see........uh......."
    "I can give you a table with a lovely view in our lovely solarium."
    "I think the solarium would be lovely," I said. We followed him there.
    "Now, would you prefer a view overlooking the golf course, the sunset on the lake or the majestic mountains in the west?”
    "Whatever you recommend," I said. Let him make a decision for a change, I thought.
    He sat us by a window facing the golf course, the lake or the mountains. I couldn't tell which because it was dark outside.
    Then a young man better dressed & better looking than any of us presented himself at our table. "Good evening, my name is Paul & I’ll be your waiter this evening. Would you like a few minutes before I take your order? "
    "No", I said. “I am just a meat & potatoes guy, so I'll have the steak & a baked potato."
    "Soup or salad?”
    "Salad."
    "We have mixed green salad, okay?”
    "Whatever you say?”
    "Dressing?”
    I didn't want to make another decision. “Whatever you've got will be fine."
    "We have creamy Italian, Blue cheese, Vinaigrette, Thousand Island, Honey Dijon Ranch -------"
    "Just bring me one. Surprise me "
    "Creamy Italian is our house specialty. Would that be alright, sir "?
    "Yeah." I was curt. Enough of civility.
    “And your baked potato------?"
    I knew what was coming next. "I just want the potatoes dry, do you understand? I don't want anything on it."
    "No butter?”
    "No."
    "No sour cream?”
    "No! Don't you understand English?" I shouted “I don't want anything on it. Just bring me a baked potato & a steak."
    "Would you prefer the small, medium or large steak sir?”
    "Whatever.”
    “Would you like that rare, medium rare, medium well or well done? Or if you prefer, we can------"
    "Pauly boy." I interrupted, "You are really starting to get me steamed,"
    "Which brings up the vegetables, sir. Would you like steamed broccoli, creamed corn, sautéed zucchini, diced carrots-----?
    That did it. I threw my napkin to the floor, stood up & looked him in his arrogant eyes & said, "How’d you like to settle this outside."
    "Fine with me, sir. Would you prefer the car park, the side alley or the road in front of the restaurant?"
    "I prefer right here", I said, and punched him hard.
    "He ducked, and then countered with a left hook right under my eye. It was the first time all night he hadn't offered me a selection. I collapsed semi-conscious into my chair, as someone in authority berated Pauly.
    I felt my tie being loosened, my collar unbuttoned, hands slapping my face. When I regained my senses I saw the very concerned head waiter right in front of my nose. He apologized & offered to buy me a drink, called the paramedics---whatever I wanted.
    "No, no" I said. "I'll be alright. Just bring me a glass of water."
    "Yes sir, right away," he said. "Would you prefer imported mineral water, sparkling water, or club soda with a wedge of lime?"

    courtesy Readers Digest - January 1996

  6. #6
    James Đậu Đậu's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    1,787
    Quote Originally Posted by tư mã tai trâu View Post
    Một chiều cuối tuần nọ, sau khi lãnh lương, tôi bèn quyết định một cách hạnh phúc là thay vì nấu ăn ở nhà như thường lệ, tôi sẽ rủ cô bạn gaí đi ăn tối ngoài tiệm. Xin thưa với các bạn đó là lần đầu tiên tôi đi ăn ngoài tiệm.

    Nhời bàn Lạc luộc

    Cô gái trong câu chuyện đã có dịp chứng nghiệm câu nói của tiền nhân được truyền từ đời này qua đời kia là đúng muôn phần:

    "Chưa đi chưa biết bồi ngoài
    Đi rồi mới biết không hơn bồi nhà
    Bồi nhà tuy có hơi già
    Nhưng mà đẹp nết bẩm bà xin vâng"
    Đỗ thành Đậu

  7. #7
    tư mã tai trâu
    Guest
    Quote Originally Posted by Đậu View Post
    Nhời bàn Lạc luộc

    Cô gái trong câu chuyện đã có dịp chứng nghiệm câu nói của tiền nhân được truyền từ đời này qua đời kia là đúng muôn phần:

    "Chưa đi chưa biết bồi ngoài
    Đi rồi mới biết không hơn bồi nhà
    Bồi nhà tuy có hơi già
    Nhưng mà đẹp nết bẩm bà xin vâng"
    Nhời bàn của ông Đậu có vẻ như rất đúng mà lại nhiều chất thơ mộng nữa. Tuy nhiên thói thường của thế nhân bất kể gái giai gìa trẻ cũng đều là một tông đứng núi nọ trông núi kia. Vì thế khi người ta càng đi xa lại càng thấy nhiều núi. Núi non trùng điệp mỹ miều, núi nào cũng cao đẹp hơn hẳn cái núi lùi xùi có sẵn.

    Thiên tài


    Thiên tài thuở thiếu thời
    Last edited by tư mã tai trâu; 01-22-2013 at 02:10 PM.

  8. #8
    tư mã tai trâu
    Guest





  9. #9
    Tư Mã đại ca, hihi . Hai tấm mới dán sao tấm thứ nhì Nắng nhìn tới nhìn lui hoài, si nghĩ chưa ra ah ;, vì sao thằng bé suy tư vậy nà ? :-?
    Nhân gian nơi ấy thực hư ...
    Dẫu mong manh lắm, dường như ....có lần ....


    <font color=#696969><font size=2><span style=font-family: palatino linotype>
</span>
<i><img src=http://dtphorum.com/pr4/signaturepics/sigpic401_2.gif border=0 alt= /></i></font></font><font color=#3e3e3e>

<i>



  10. #10
    tư mã tai trâu
    Guest
    Cậu bé chắc bị ông già tía la vì chơi dại làm tắt điếu thuốc lá của ổng.

    Cũng có thể cậu bé buồn cho thân phận. Cô bé không thèm chơi trò chơi trẻ con với cậu nữa mà đang hân hoan chơi với cậu bé nhà giầu.






    Lại không chừng cậu ta đang nghe vẳng từ đâu đó bài ca ... "làm sao mà quên được, đời qua vút như tên, dăm ba hạnh phúc ngắn, sao quên được mà quên ...."
    rồi cậu ngồi suy tư và hát thầm ... "tội nghiệp thằng bé nhớ thương mãi quê nhà".
    Last edited by tư mã tai trâu; 01-25-2013 at 08:28 AM.

 

 

Similar Threads

  1. Bạch y thần chú (quán-thế-âm-bồ-tát)
    By phuongg in forum Khoa Huyền Bí Học
    Replies: 0
    Last Post: 04-26-2012, 05:31 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 02-26-2012, 08:14 PM
  3. Bồ tát quán thế âm trong lòng mẹ tôi
    By phuongg in forum Khoa Huyền Bí Học
    Replies: 0
    Last Post: 02-06-2012, 10:16 PM
  4. Replies: 5
    Last Post: 01-14-2012, 01:37 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 06:39 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh