Register
Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 30

Hybrid View

  1. #1
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Trước và Sau..




    Trên chuyến tàu đi đến một nơi chưa định đến, tôi là người hành khách mang số 175.
    Chúng tôi - những người bạn đồng hành trong xa lạ - nhận thức nhau qua những con số - không bằng tên - không bằng giới tính - không bằng tước vị.
    Ghế số 175 được sắp xếp bên ô cửa kính nhỏ, đóng khung một khoảnh trời âm u, không có nắng.
    Bên phải số 175 là số 173. Bên phải số 173 là số 171. Một dãy ghế có ba số lẻ. Có lẽ những con số chẵn nằm ở phía bên kia, ngăn cách bởi một lối đi chật hẹp - chật hẹp và ngột ngạt như những con hẻm đời sâu hun hút vừa xoay lưng bỏ lại.

    Một cái gật đầu. Nửa nụ cười nhếch. Chúng tôi im lặng ngồi vào những chiếc ghế mang số của mình - những con số màu huyết dụ được đóng dấu trên những tấm vé khởi hành đẫm màu đêm - lung linh - bí ẩn.
    Và cùng với những con số ơ thờ đó, chúng tôi đi...


  2. #2
    *
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    sea
    Posts
    689


    Nghe quen quen, nhỉ?


  3. #3
    Biệt Thự
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    808
    anh Văn, không phải quen quen mà là quen á !

    chào Passenger ạ

    Góc

  4. #4
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141


    Trước lạ, sau quen - phải không?
    Nhưng cũng có đôi khi, quen rồi mà chừng như vẫn lạ - tại sao?



    Giờ thứ nhất trước khi chuyến tàu lao mình đi, chúng tôi gặp người hành khách số 1.
    Số 1 bước lên tàu với cái cặp da đen mỏng, bên trong có lẽ là chiếc laptop chứa đầy ebook hàng hiệu X.
    Số 1 đeo kính trắng - có thể vì bị cận thị. Tôi nhớ đâu đó có một lần nghe người bạn đùa: "Những người cận thị là những "human being" sinh lực rất dồi dào, thẩm thấu đủ thứ trên đời mà dù cho có nhiều bao nhiêu cũng vẫn là không đủ."
    Tại sao ư? Tôi cũng chẳng biết tại sao. Chỉ tạm lý sự cùn là tại vì họ phải đeo kính trắng. Khi tầm nhìn bị hạn chế outwardly - physical strength goes inwardly - maybe. Và có lẽ, đó cũng chính là lý do thúc đẩy tôi chuyển từ mắt kính qua Acuvue. Khà, gọi đó là "thủ đoạn" để chinh phục thế giới liệu có ổn chăng?

    Anyway, người hành khách số 1 mà tôi tạm name là trưởng tàu (hmm, cái tật nem/chả vẫn chưa thể bỏ) - trịnh trọng mở lời đàm thoại thứ nhất:
    - Welcome aboard, all the lost souls which have just been found.

    Mất và tìm thấy...
    Mất ở đâu?
    Tìm thấy ở đâu?
    Ai đã từng bị mất?
    Ai đã từng được tìm ra?

    Last edited by passenger; 10-09-2011 at 06:13 AM.

  5. #5
    *
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    sea
    Posts
    689


    Cho tôi một vé lên tàu nhé?
    Tôi cũng đeo kiếng -"human being" sinh lực rất dồi dào.

    b-)

  6. #6
    Mất và tìm thấy...
    Mất ở đâu?
    Tìm thấy ở đâu?
    Ai đã từng bị mất?
    Ai đã từng được tìm ra?



    ...trong đôi mắt người ( in one's eyes ) !
    tì nh nhị hồ vẫ n yêu â m xư a .
    ư ưư aâẫââ m u

  7. #7
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141
    @nn:
    trong đôi mắt người
    có nụ cười tôi
    trong đôi mắt người
    có tôi chợt khóc
    lược gầy chải tóc
    mưa tràn gương soi

    @Văn:

    Rồi sẽ có một buổi sáng thức dậy và trời không ươm nắng...
    Tấm vé khởi hành sẽ được bí ẩn gửi vào trong đêm...
    Cứ sắp xếp sẵn hành trang lên đường khi human being-ta vẫn còn dồi dào sinh lực!

  8. #8
    nấu nhiều ăn ít muavalam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    995
    Mỗi chuyến đi xa tôi vẫn thường mong cho mình được ngồi kế bên một người không hay ngủ gục và có khả năng kể những câu chuyện thú vị, vì tôi vốn kg thể ngủ trên ghế , xem phim hay đọc sách, một cái thoải mái như ở nhà
    một lần tôi được toại nguyện, ông lão ngồi cạnh tôi 14 tiếng, nói không ngừng
    tôi đang gánh mưa

  9. #9
    Thợ Né nvhn's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,009
    Quote Originally Posted by passenger View Post


    Trên chuyến tàu đi đến một nơi chưa định đến, tôi là người hành khách mang số 175.
    Chúng tôi - những người bạn đồng hành trong xa lạ - nhận thức nhau qua những con số - không bằng tên - không bằng giới tính - không bằng tước vị.
    Ghế số 175 được sắp xếp bên ô cửa kính nhỏ, đóng khung một khoảnh trời âm u, không có nắng.
    Bên phải số 175 là số 173. Bên phải số 173 là số 171. Một dãy ghế có ba số lẻ. Có lẽ những con số chẵn nằm ở phía bên kia, ngăn cách bởi một lối đi chật hẹp - chật hẹp và ngột ngạt như những con hẻm đời sâu hun hút vừa xoay lưng bỏ lại.

    Một cái gật đầu. Nửa nụ cười nhếch. Chúng tôi im lặng ngồi vào những chiếc ghế mang số của mình - những con số màu huyết dụ được đóng dấu trên những tấm vé khởi hành đẫm màu đêm - lung linh - bí ẩn.
    Và cùng với những con số ơ thờ đó, chúng tôi đi...

    Gật đầu với nụ cười thật tươi, chào người hành khách mang số 175 lên tàu số 4.
    -Chúa Kitô không có tay mà chỉ trông chờ đôi tay của chúng ta thay đổi thế giới ngày nay.
    -Chúa Kitô không có chân mà chỉ trông chờ đôi chân của chúng ta dẩn bước thế giới nầy đến với người.
    -Chúa Kitô không có môi miệng mà chỉ trông chờ môi miệng của chúng ta nói với mọi người.
    ------ ĐGH Gioan Phaolô II -----

    "Mặt em giận dễ thương "
    "Mặt vợ giận dễ sợ "

    Hình Hội Tết Fairgrounds 2012 @ San Jose.

  10. #10
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141
    Quote Originally Posted by nvhn View Post
    Gật đầu với nụ cười thật tươi, chào người hành khách mang số 175 lên tàu số 4.
    NHK#173 hình như cùng một họ Hồng Bàng với NHK#175!
    Last edited by passenger; 10-08-2011 at 05:08 PM.

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 06:27 AM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh