Results 1,001 to 1,010 of 1823
Thread: Vạc ăn đêm
-
12-07-2014, 02:54 AM #1001OẲN TÙ TÌ
Oẳn tù tì
One two three
Thuở hai đứa chẳng hiểu gì thương đau
Xòe tay tranh thắng thua nhau
Ngoài mương nước chảy qua cầu, tuổi trôi
Oẳn tù tì
Hai xa xôi
Người vai đài các, kẻ đời phong du
Hơn thua sót cuộc mây mù
Sờ lên đen, trắng rối bù cọng sương
Oẳn tù tì
Mộng vô thường
Dương gian âm địa ai đường nấy đi
Oẳn tù tì nữa làm chi
Nhường anh về trước chuyến này
Ngheng em?
ĐCĐ
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-07-2014, 05:10 AM #1002TRUYỀN THUYẾT (2)
Là người cùng khổ nhất trái đất
Tôi ôm nỗi buồn duy nhất tìm em
Nỗi buồn mọc cánh bay hướng ánh trăng ngân
Soi mỗi nẻo đường hành khất lang thang
Là người giàu có nhất trần gian
Tôi gỡ trái tim trên ngực xuống tặng em
Trái tim chết héo giữa chiến địa hoang tàn
Từ đó bầu trời toàn những vỡ tan
Em, bây giờ là người giàu có nhất
Tôi hoài ăn mày ảo ảnh một dung nhan
ĐCĐ
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-07-2014, 06:46 AM #1003TRẢ LỜI TUỔI THƠ
Em hỏi tôi nhớ gì những lúc bão giông
Tôi trả lời vẫn thương rau đắng đất
Ấu thơ lấm bùn là điều sang cả nhất
Giấu trong mưa dầm, nơi mấy lỗ chân trâu
Em hỏi tôi cười gì mỗi lúc trời ngâu
Tôi móc túi chìa hòn bi ve sứt mẻ
Thằng Tí, thằng Tèo tóc tai vàng hoe hóe
Chửi thề hay hơn cả tiếng sáo diều
Em hỏi tôi còn gì lúc lỡ cạn thu
Tôi khoe lần lén cha hớp ké ly rượu đế
Qúa thôi nôi vẫn ghiền măn vú mẹ
Con bù tọt kêu thắp đèn nhựa mù u
Em hỏi lỡ không còn nữa câu ru
Tôi đáp hãy theo đàn chấu non ra bưng mót củi
Đốt đống lửa hơ ấm ngày xưa thui thủi
Và quay về với nước mắt, với tay không …
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-08-2014 at 12:45 AM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-07-2014, 11:00 AM #1004ĐỘC ẨM THÁNG MƯỜI HAI
Cà phê tháng mười hai
Muỗng khuấy bàn tay ngại
Quán xá còn những ai
Cùng chiều ngồi nán đấy?
Lon bia tháng mười hai
Nốc khan không ướp đá
Gương mặt tháng mười hai
Sờ lên gặp mặt nạ
Cốc rượu tháng mười hai
Đưa lên môi hớp đại
Giữa trần gian bủa vây
Một mình cười ngây dại
Cơn say tháng mười hai
Rót vào bầu cất vậy
Triệu muộn phiền đêm nay
Tìm ta đầu thai lại
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-09-2014 at 03:55 PM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-07-2014, 05:19 PM #1005HÔN XANH
Nghe đôi chim trên cành ríu rít chuyện thương yêu
Tôi hối hả tìm em
Nhưng em không ở đó
Những tình nhân đâu cần săn tìm nhau, như tìm gió
Bởi họ đã ở trong nhau rồi, từ lúc mẹ hoài thai.
Nghe loài người tranh cãi nhau bao lý lẽ đúng, sai
Chẳng ai màng nhắc đến cánh đồng mơn cỏ
Nơi em gối tay nằm nghìn năm chín đỏ
Đợi hồn tôi ghé về
Đặt xuống nụ hôn xanh.
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-08-2014 at 12:57 AM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-07-2014, 09:25 PM #1006GIỮA HAI NGƯỜI BÂY GIỜ
Đã có một hạt bụi giữa hai đứa mình
Hạt bụi nhỏ, nhỏ cỡ bằng … hạt bụi
Còn giữa hai người bây giờ là dãy núi sương vây
Từng có mưa rơi giữa em và tôi
Những giọt mưa, giống như ... giọt nước
Còn lúc này tít tắp nhánh sông mây
Đã có chiếc mầm mọc giữa chỗ vai tựa vào vai
Chiếc mầm lớn , lớn như ... mầm vậy
Còn bây giờ um tùm cánh rừng nguyên sinh
Từng có mối tình đẹp giữa hai đứa mình
Tình đẹp lắm, đẹp như … tình yêu vậy
Và giữa hai người lúc này - chẳng biết nói gì đây!
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-08-2014 at 02:43 PM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-08-2014, 05:34 PM #1007DỰ CẢM CHO MÌNH
Sợ mai cây trái bớt ngon
Sông không chảy nữa , em mòn dung nhan
Trăng chưa mọc đã lén tan
Chắp tay tôi nguyện muộn màng thương yêu
E hoàng hôn cũng bớt chiều
Chuyến xe vô định nghiêng nghiêu chân trời
Đường mưa bớt một bước người
Tôi nhặt tấm lá quệt đôi lệ ngầm
Sợ mai mắc nợ sắc cầm
Câu thơ hát mỗi lời câm rỗng lời
Chén cơm hột rớt hột rơi
Tôi về quỳ gối chỗ ngồi mẹ cha
E mai lối ấy chẳng xa
Gió thời gian vụt thổi qua kể từ
Ra vườn gom mớ thực, hư
Tôi châm mồi lửa khói mù mịt bay
ĐCĐ
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-09-2014, 03:21 PM #1008SÁNG NAY EM HỎI …
Tôi sinh ở cuối thu rơi
Chợt đông se lạnh vợi vời tìm nhau
Tuổi tôi cỏ lấp hồi nào
Sáng nay em hỏi vội đào xanh lên
Tình tôi bớt nhớ thêm quên
Sót câu thơ rách vắt trên vai đời
Vui, dẫn ngựa trắng lên đồi
Buồn, đưa tay hứng một trời mưa sâu
Tiếng người lưỡi thuộc từ lâu
Cũng khi hót thử đôi câu điểu cầm
Thảng chiều giữa chợ say nằm
Chợt tôi nói mớ vài thâm thúy buồn
Có khi tính nhẩm cội nguồn
Hình như đã thuở lội bùn chân quê
Cuống nhau roi rói bờ đê
Cột tôi vào một nẻo về với tôi
***
Sáng nay quán sớm em ngồi
Hỏi nhau tháng mấy mắt người chưa vui …
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-09-2014 at 03:24 PM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-09-2014, 11:49 PM #1009ĐÀNG SAU BÀI THƠ GỬI MỘT NGƯỜI ĐÀ LẠT
gửi tặng một chiếc lá thông
Đàng sau thơ biết đâu là tiếng nấc
Kẻ viết bài thơ hẳn phải nặng lòng
Đường ra phố bỗng chập chùng đồi dốc
Biến mỗi chiều thành cố tật đi rong
Núi chẳng có mơ màng gì sương khói
Ngày Sài Gòn khói bụi khói xăng thôi
Ghì lên ngực cơn ho cùng cơn đói
Đói nỗi đời và ho nỗi đơn côi
Sau bài thơ một chân dung góa bụa
Giấu trong khăn Đà Lạt nét mùa phai
Chiếc lá lạnh chia nhau gìn một nửa
Một nửa cầm héo đến nửa bàn tay
Người con gái của xưa từng đứng khóc
Khóc giả vờ, hay thật, đã sao đâu
Bởi sau thơ không chừng nghe tiếng nấc
Sau người thơ còn thấp thoáng tình đầu
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-09-2014 at 11:53 PM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
-
12-10-2014, 02:47 PM #1010CHẠNH SÁNG THỨ NĂM
Có con dốc rất thấp lại rất cao
Chưa vượt qua đã trở thành lo sợ
Dốc cơm áo cuộc đời anh vốn nợ
Em ở đâu ghé chia khó cùng nhau
Có ngọn đồi không thấp cũng không cao
Kẻ lên tới, người chồn chân đứng mỏi
Thơ anh viết cầm bằng sương cùng khói
Tội tình em mưa nắng trĩu vai gầy
Có đỉnh núi sừng sững giữa trời mây
Bao lớp thơ vói tay hòng chạm đến
Mực đã cạn, bút đã cùn, đêm lụn nến
Cuộc chinh phục tầm cao dường chỉ bắt đầu
Và sáng nay chợt gặp sợi tóc sâu
Anh rưng mắt biết em không trẻ nữa
Vẫn nhỏ nhoi tầm thường cùng một ngày tất tả
Cho anh hăm hở lên đường
tìm vòi vọi những thi ca
ĐCĐ
Last edited by VẠC ĂN ĐÊM; 12-12-2014 at 04:51 PM.
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ