Register
Page 13 of 62 FirstFirst ... 3111213141523 ... LastLast
Results 121 to 130 of 613
  1. #121
    Biệt Thự HXhuongkhuya's Avatar
    Join Date
    Jan 2015
    Posts
    4,655
    Quote Originally Posted by thuykhanh View Post
    Tối thứ bảy, đi bộ trên boardwalk của Ocean city, NJ; K chụp hình mặt trăng trên bầu trời tối đen:









    Về đến nhà chiều chủ nhật và sáng thứ hai có mặt ở lớp tập.
    Hôm nay ở đây mưa gần như suốt ngày nên hoàn tất việc đi bộ vào buổi chiều


    .

    Chị Khanh ơi , không biết bên nhà NVĐ có youtube này chưa , H mang vô đây cho chị và ACE nào không ra ngoài đi bộ được vì trời mưa :


    New Jersey có nhiều bãi biển đẹp , ngày trước
    H qua PA chơi , cuối tuần người nhà đưa qua Atlantic ( cho biết ) rồi đi biển vui lắm . Chúc chị Khanh , ACE ngày thứ 6 vui . Happy walking !!!

    HXhuongkhuya cám ơn các anh chị
    , các bạn ghé thăm .




  2. #122
    Biệt Thự thuykhanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,342
    Trước tiên, chị xin lỗi Hương

    Vì muốn để thời gian cho Chiều và các bạn nói chuyện trong mục Năng Vận Động của OK, và cũng để mọi người trên Phố có dịp theo dõi nên chị chậm vô đây với em.

    Cảm ơn Hương cho xem you tube tập ở nhà.

    Những ngày đến lớp, các bạn và chị cũng tập theo kiểu này với giây thun ( plastic band), 2 quả tạ và 1 trái bóng theo nhạc và hướng dẫn của cô huấn luyện viên trong 45 phút . Mang tiếng "tạ" nhưng size của tk nhỏ nhất, màu hồng.
    Có những thế tập ảnh hưởng đến vai, cổ, khuỷu tay, cổ tay, bắp thịt bụng v...v....
    Cũng tập squat với trái bóng ở giữa 2 đùi nữa; riêng lúc tập thăng bằng, mình không cần vịn ghế.


    Mùa thu của Hương đây:



    Hình chụp trên đường đi bộ sáng nay

    Thân mến chúc các bạn ghé thăm và toàn Phố tuần mới khỏe mạnh, an vui.



  3. #123
    Biệt Thự HXhuongkhuya's Avatar
    Join Date
    Jan 2015
    Posts
    4,655

    Chị Khanh ơi , cứ đều đặn mỗi ngày như thế là tuyệt chị nhé . Yes , H hiểu chị Khanh tập dây thun thế nào . Có năm H bị đau mỏi ngay bên chéo hông , phải đi " vật lý trị liệu " , người ta cũng đưa H dây thun ( plastic band ) , dài như chiếc khăn quàng cổ , cột hai đầu thành một vòng tròn và cứ thế tập được nhiều động tác hữu hiệu , mục đích chính là tập cho cơ bắp co giãn và làm việc mạnh khoẻ trở lại , coi vậy chứ cũng hay lắm , H hết đau hồi nào không hay . Chị Khanh tập thăng bằng mà không cần vịn là H biết chị cũng tập tới " cảnh giới " kha khá rồi . Chị đứng một chân và thăng bằng cơ thể được nữa phải không ?

    Chị coi H nè , hôm thứ 3 H đi bộ đo chu vi chỗ làm ( cho biết ), ngày đó H đi được khá nhiều , thế nhưng ngày hôm sau qua đây làm việc , tuy gần kế ngay phòng Gym mà H lại không có giờ đi tập , vì kẹt ( Lunch And Learn ) , chị coi " thành tích " hôm qua của H nè
    :








    Hôm thứ 3 đi vòng quanh property của sở , hôm đó có nhiều thời gian nên H hăng hái đi thêm , dĩ nhiên máy ghi luôn những bước chân của nguyên ngày nếu mang theo điện thoại bên mình :









    " Mùa Thu của Hương đây " , chị Khanh dễ thương lắm . Bên này cây cỏ vẫn xanh tươi , H cứ chờ mãi chưa thấy Thu về . H cám ơn chị . Lúc đi bộ cũng hay tần ngần đứng trước những loại hoa bình dị , cô bạn bảo trong sở có biết bao nhiêu hoa đẹp không chụp hình , lại cứ chụp nào là hoa Sam , hoa Mào Gà , hoa Mười Giờ , Sen Đá,... ( wink ) . Cho H gửi chị Khanh loài hoa bình dị ấy trong nhà chị Khanh nhé .






    Lại cứ hay để mắt tới những cành hoa bị mưa gió làm nghiêng ngả .


    Chúc chị Khanh , ACE trong Phố mình luôn vui khoẻ !!!


    Last edited by HXhuongkhuya; 10-04-2018 at 11:49 AM. Reason: ct typo nhanh mất chữ

    HXhuongkhuya cám ơn các anh chị
    , các bạn ghé thăm .




  4. #124
    Biệt Thự thuykhanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,342
    Hương ơi,

    Hương chân dài nên đi bộ giỏi quá

    Những gì em nói về tập với dây thun y chang như chị học trong lớp.
    Được các soeur dạy múa từ nhỏ ở trường St Paul du
    Sacré-Cœur nên mình giữ thăng bằng không khó Hương à.
    Những ngày đến lớp tập thể dục thì chị không đi bộ.
    Xin trình làng kết quả hôm nay :

    Cách đây 2 hôm, đang ở dưới bếp sửa soạn bữa sáng thì anh N. xuống cho hay BS là 129; chị rủ đi bộ.
    Kết quả là sau khi đi 5 vòng về, hạ xuống còn 114 ( BS: Blood sugar.)

    Hoa chụp ở phía bên kia đường mình đi bộ đây H:






    Thân mến chúc Hương và các bạn cuối tuần vui khỏe, an lành
    _________

    PS
    Cuối tuần này tk đi vắng, Hương đừng trông nghen
    Last edited by thuykhanh; 10-04-2018 at 07:48 PM.

  5. #125
    Biệt Thự HXhuongkhuya's Avatar
    Join Date
    Jan 2015
    Posts
    4,655






    Chị Khanh thương , chị đi chơi vui không ? Sáng nay trước lúc vô sở , H ghé chợ phiên do những nông dân vùng phụ cận chở hoa trái trồng ở nông trại vô phố dựng lều bán . Ngắm chưa đã , giờ ăn trưa H quyết tâm đi bộ tới chợ phiên lần nữa thì họ đã dọn hết rồi .


    Trên đường đi bộ về sở ( gặp trời mưa lâm râm ) , H chụp hình này mang về cho chị Khanh , thầm hứa , khi hoa nở sẽ đi bộ tới đây chụp hình mang về . Hôm nay H đi bộ khá xa , thỉnh thoảng thấy một hai cụ đẩy xe
    ngoài đường , ( loại ghế ngồi có bánh xe ) , trời mưa , các cụ gặp mưa , tội quá . Chị rủ anh N đi bộ chung với chị vừa vui vừa giúp hạ BS .

    Ngày mai hoặc thứ sáu rảnh H mang hình vào MTĐ kể chuyện chợ phiên sau . Cám ơn chị Khanh chụp hình hoa vàng mang vô coi vui mắt . Chúc chi Khanh ngủ ngon !!!

    PS : Chị Khanh ơi , hoa vàng chị chụp ở trên thấy quen , giống một loại hoa nào đó , hay là giống hoa này ? Chị coi đây có phải hoa Huệ ngày xưa không ?



    Ngộ thật , hoa vàng chị mang vào có 8 , 7, 6, 5, 4 cánh khác nhau ?
    Last edited by HXhuongkhuya; 10-11-2018 at 07:12 AM. Reason: sửa dấu ct ( tâm , lâm râm) / PS

    HXhuongkhuya cám ơn các anh chị
    , các bạn ghé thăm .




  6. #126
    Biệt Thự thuykhanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,342


    Hương mến,

    Cảm ơn em có nhã ý mang hoa vào, màu sắc hình thể hài hoà duyên dáng, K ngắm mãi!
    Về hoa vàng H hỏi, mọc gần sát mặt đất như hình chụp, nhìn đơn sơ mà dễ thương, H ha!

    Thứ sáu vừa qua, tập thể dục ở lớp xong là đến Crazy Crabs lấy món mình đã đặt; về nhà ăn trưa qua loa rồi lên đường đi Maryland.
    K dán mấy tấm hình chụp ở National Aquarium để Hương và bà con xem cho vui nhé:



















  7. #127
    Biệt Thự thuykhanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,342

    Thứ sáu tuần trước, tk bị ngã nên phải nghỉ đến lớp tập và đi bộ hơn một tuần.
    Xin đền bạn bè, thân hữu một chuyện vui nhận được qua điện thư nói về tập tục của người mình ngày xưa, viết bởi ông Tiểu Tử :



    Đám cưới ngày xưa


    Tiểu Tử


    ‘Ngày xưa’ ở đây là thời tôi còn nhỏ – những năm 1935/40 – Tôi muốn kể lại một cái đám cưới ở quê tôi thời đó, để thấy hình ảnh thật thà dễ thương của Việt Nam hồi chưa bị … ô nhiễm chất ngoại lai!







    Bên đàng trai là ông Cả làng Bình Trước. Vì ổng thứ bảy nên thiên hạ gọi là ông Cả Bảy để tránh kêu tên. Làng này nằm cách tỉnh lỵ mười lăm cây số.
    Bên đàng gái là ông Cả làng Thới An nằm ngay trong thị xã. Người ta gọi ổng là ông Cả Dừa, vì ổng có vựa buôn bán dừa khá lớn trong vùng.

    Cũng là ‘Ông Cả’ hết, nhưng ông Cả Thới An vẫn oai hơn ông Cả Bình Trước nhờ dựa hơi vào ‘tòa tỉnh’, còn ông Cả Bình Trước dầu không có tiếng nhưng lại có miếng nhờ ruộng vườn màu mỡ minh mông trải dài. Như vậy cũng ‘môn đăng hộ đối’!

    Chú rể là con trai thứ nhì của ông Cả Bảy. Cậu nầy – người nhà gọi là Cậu Ba – học hết lớp nhứt rồi ở nhà làm ruộng. Cô dâu là con gái út của ông Cả Dừa, sau tiểu học có đi Sài Gòn học hai năm trung học rồi về phụ người chị Hai bán vải trong chợ nhà lồng thị xã.
    Ông mai là thầy giáo Kiến, nhờ là bà con của hai bên nên mọi sự đều được dễ dàng …

    Tuy vậy, ổng cũng gặp chút khó khăn khi tính chuyện đám cưới! Nguyên do là ông Cả Dừa đòi đàng trai đến rước dâu ‘bằng một con heo đứng’ – nghĩa là heo sống – Nghe như vậy, ông Cả Bảy nói: “Cũng đúng chớ! Tập tục ông bà để lại làm sao thì mình cứ làm theo y chang như vậy mới là phải đạo!”
    Vậy là ổng ra lịnh cho người nhà đạp xe vô xóm truyền rao kiếm heo. Mà phải ‘heo lang’ – nghĩa là heo trắng – cỡ trộng trộng ‘kẻo không người ta cười mình.’ Nghe tin, mấy chủ heo đem heo tới nhà cho ông Cả lựa.

    Người ở gần thì cột một chân con heo, dẫn bộ đi ụt ịt. Người ở xa thì cột chùm bốn chân con heo rồi để lên bọt-ba-ga xe đạp chở đi. Sân nhà ông Cả coi giống như chợ heo với heo đứng heo nằm kêu la eng éc!
    Chọn được con heo vừa ý, ông Cả giao trách nhiệm giữ heo cho thằng Đực là cháu kêu ổng bằng chú, ổng nuôi trong nhà từ nhỏ. Ông Cả giải nghĩa: “Mầy lanh lợi nên tao giao con heo cho mầy chăm sóc. Từ đây đến ngày rước dâu, mấy phải kè theo nó, nuôi vỗ cho nó tươi tắn mạnh dạn, bởi vì nó là lễ vật dẫn đường đám rước dâu, mầy hiểu hôn?”

    Sau đó, thằng Đực đạp xe xuống trại hòm mời bác Ba thợ mộc chở thùng đồ nghề lên đóng cái cũi để ngày rước dâu khiêng con heo. Mặc dầu bác Ba chuyên đóng hòm nhưng nhờ khéo tay và ‘có con mắt’ nên bác đóng cái cũi có song bằng gỗ tạp coi cũng đặng và khi đẩy con heo vô đứng thử thấy cũng rộng rãi thoải mái.

    Sáng sớm ngày rước dâu, thằng Đực tắm rửa con heo sạch sẽ, vừa lau khô ráo thì thầy Chơn – đệ tử thầy Năm Vàng dưới chùa – cũng vừa đạp xe đến, theo lời nhắn của ông Cả, mang theo cái mộc gỗ có chữ ‘Song Hỉ’ to bằng bàn tay và hộp son tàu. Chắc thầy đã quen làm vụ này nên chỉ một thoáng là thầy đã đóng xong mấy dấu đỏ lên mình con heo lang. Trước khi trở về chùa, thầy dặn: “Đừng cho con heo nằm. Cứ giữ cho nó đứng chừng nửa giờ là son khô hè!”

    Một lúc sau, thằng Đực lùa heo vô cũi, đóng sập cửa rồi cột lại bằng sợi kẽm nhỏ. Xong, nó đi thay quần áo: quần trắng, khăn đóng áo dài đen chỉnh tề, bởi vì nó sẽ phụ chú Tư Bộn – người gia nhân tin cẩn của ông Cả – khiêng con heo đi đầu đám rước dâu!







    Đám rước dâu đi bằng xe ngựa (hồi thời đó xe hơi rất hiếm). Cứ bốn người là chung một cỗ xe, đàn ông theo đàn ông, đàn bà theo đàn bà. Chỉ có chú rể là ngồi riêng một xe với khay trầu rượu và mấy mâm lễ vật. Đặc biệt, xe chú rể được kết bông hoa có tua có tụi bằng vải đỏ và bằng bông hoa tươi! Và đặc biệt là con ngựa nào cũng mang đầy lục lạc trên đầu trên cổ và ở đỉnh đầu có một chùm lông chim màu sắc hực hỡ.

    Thành ra, khi ngựa lúc lắc đầu thì lục lạc khua leng keng và khi ngựa chạy thì lục lạc kêu rổn rẻng nghe rất vui tai hào hứng!

    Giờ rước dâu được ấn định là đúng ngọ nên ông Cả Bảy đã canh giờ để đoàn rước dâu có đủ thời gian đi hết mười lăm cây số là đến cách nhà đàng gái độ hai mươi thước ngừng lại cho bà con bước xuống xe sửa soạn.

    Ngưới lớn trẻ con mấy nhà nằm dọc theo đường chỗ đoàn xe ngựa đậu, kéo nhau ra đứng coi, chỉ trỏ. Thấy chộn rộn, mấy con chó cũng chạy ra đường thi nhau sủa rân!

    Trong lúc ông Cả và ông mai lăng xăng sắp xếp ai đứng sau ai đứng trước, thằng Đực và chú Tư Bộn đã khiêng cái cũi con heo đặt xuống đường, chờ. Đằng nhà đàng gái có mấy người chạy ra nhìn rồi chạy vô, sau đó một người chạy ra châm điếu thuốc đốt dây pháo treo trên cành vú sữa gie ra ngoài đường.

    Pháo nổ điếc tai. Bầy chó hè nhau sủa mấy tiếng rồi cụp đuôi chạy trốn! Con heo hết hồn, vừa kêu eng éc vừa nhảy lồng lộn làm bể tung cái cũi. Nó phóng ra, chui ngang hàng rào bông bụp nhà bên cạnh, chạy tuốt vô phía sau.

    Thằng Đực và chú Tư Bộn la chói lói: “Con heo sẩy! Con heo sẩy!”

    Mọi người nhốn nháo, cũng la theo inh ỏi! Mấy người đàn bà hết hồn vội vã trèo lên xe ngồi lại như hồi mới tới! Mấy người đang đứng coi trước nhà cũng chạy vào rượt theo con heo.
    Đàn ông trong đám rước dâu đều chạy ùa vô, vừa chạy vừa cột hai vạt áo dài lại cho khỏi bị vướng víu. Nghe vẳng ra từ phía vườn cây sau nhà:

    ‘Nó đây! Nó đây nè!’ … ‘Nó chạy qua sàn nước!’ … ‘Nó kia kìa!’ … ‘Chụp! Chụp!’ … ‘Nó đó! Nó đó!’ …

    Mấy con chó trong nhà chắc cũng rượt theo nên nghe sủa rân. Rồi chắc có con chó bị ai đạp hay bị heo lấy mũi húc nên nghe kêu ẳng ẳng. Lại nghe ‘Coi chừng nó chui qua nhà thầy Năm. Chận cái lỗ hàng rào lại! Chận lại!’ … ‘Rồi! Rồi! Xáp vô! Xáp vô!’ …

    Sau đó, chỉ còn nghe có tiếng con heo kêu eng éc như bị thọc huyết! Chó cũng thôi sủa, người cũng thôi la. Một lát, thấy thằng Đực và chú Tư Bộn khiêng tòn ten con heo nằm ngửa bằng một đòn tre xỏ giữa bốn chân heo cột thành một chùm! Đi theo sau là những người trong đám rước dâu, người nào người nấy quần áo xốc xếch lấm lem son đỏ và bùn đất!

    Ông Cả và ông mai soát lại tình hình để ‘tính tới’ thì thấy thiếu mất chàng rể ! Mọi người hết hồn! Lại chạy trở vô khu vườn rượt heo hồi nãy, vừa chạy vừa gọi lớn ‘Cậu Ba ơi! Cậu Ba!’

    Vườn cây trái nầy khá rộng nên nghe tiếng gọi túa ra nhiều chỗ. Bỗng nghe ‘Tui đây! Tui đây!’, rồi có người hỏi ‘Làm gì trỏng vậy?’…
    ‘Tui kiếm cái khăn đóng’ … ‘Kiếm ra chưa?’ … ‘Chưa!’ Im lặng một lúc, rồi nghe ‘Đây nè!’ … ‘Đâu vậy?’ … ‘Trên nhánh cây mận nè!’ … ‘Thôi! Đi ra! Lẹ đi! Kẻo Cả đợi!’

    Thấy đám rước dâu ‘tả tơi’ quá nên bà già chủ nhà mời hết vô nhà ‘uống miếng nước’ và để lau chùi quần áo mặt mày. Thằng Đực và chú Tư Bộn thì khiêng con heo trở vô tắm rửa cho nó bên cái giếng nằm phía sau hè. Họ cũng không quên cho con heo uống nước bằng cái chậu sành để gần miệng giếng.

    Trong khi đó, ông Cả nhờ bà chủ nhà cho người gọi ông thợ mộc hàng xóm qua sửa lại cái cũi, cũng may chỉ sút đinh sơ sơ thôi!
    Xong xuôi, ông Cả mới hỏi bà chủ nhà: “Thím có biết ai ở gần đây có con dấu Song Hỉ để đóng son tàu lên con heo không?” Bà già trả lời: “Dạ! Để tôi biểu thằng nhỏ ở nhà đạp xe qua chùa thỉnh thầy Ba qua làm vụ nầy cho!”

    Vậy là độ nửa giờ sau, con heo lang mang dấu đỏ đứng yên ổn trong cũi và đám rước dâu sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề đợi ông mai đi ‘đánh tiếng’ cho đàng gái.
    Một lúc lâu thấy ổng trở lại mặt mày tiu nghỉu: “Họ nói quá giờ rồi, họ không tiếp!”
    Mọi người đều lắc đầu kêu Trời, chắc lưỡi liên hồi rồi bàn tán góp ý ồn ào. Ông Cả đá vô cái cũi làm con heo giật mình rống lên eng éc. Ổng hét: “Thôi! Im hết! Đi dìa!”

    Một con chó đứng gần đó bỗng sủa mấy tiếng làm ông Cả nổi sùng, quay qua đá nó một cái làm nó kêu ẳng ẳng cúp đuôi chạy thẳng vô nhà! Mọi người đều im re, kẻ trước người sau leo lên xe. Mấy anh đánh xe dẫn ngựa quay đầu lại. Cử động của mấy con ngựa làm lục lạc khua vang.
    Ông Cả lại hét lớn: “Mẹ bà nó! Tụi bây lột hết lục lạc cho tao! Vui vẻ gì nữa mà nhã nhạc rùm trời!” Từ đây về Bình Trước, chỉ còn nghe tiếng móng ngựa gõ lóc cóc khô khan trên mặt đường nhựa …

    Vài ngày sau, ông mai chạy đi chạy về để dàn xếp hai bên. Cuối cùng rồi cũng êm thấm: lễ rước dâu được ấn định lại vào ngày mười sáu âm lịch tháng tới, nhưng lần nầy đàng gái không đòi ‘heo đứng’ mà chỉ xin ‘một con heo quay’, bởi vì ông Cả Dừa nhứt định phải có đốt pháo để ổng ăn mừng ngày vu qui của cô con gái út!


    Tiểu Tử

  8. #128
    Biệt Thự Thu Vàng's Avatar
    Join Date
    Sep 2017
    Posts
    607
    Quote Originally Posted by thuykhanh View Post

    Thứ sáu tuần trước, tk bị ngã nên phải nghỉ đến lớp tập và đi bộ hơn một tuần.
    Xin đền bạn bè, thân hữu một chuyện vui nhận được qua điện thư nói về tập tục của người mình ngày xưa, viết bởi ông Tiểu Tử :



    Đám cưới ngày xưa


    Tiểu Tử


    ‘Ngày xưa’ ở đây là thời tôi còn nhỏ – những năm 1935/40 – Tôi muốn kể lại một cái đám cưới ở quê tôi thời đó, để thấy hình ảnh thật thà dễ thương của Việt Nam hồi chưa bị … ô nhiễm chất ngoại lai!







    Bên đàng trai là ông Cả làng Bình Trước. Vì ổng thứ bảy nên thiên hạ gọi là ông Cả Bảy để tránh kêu tên. Làng này nằm cách tỉnh lỵ mười lăm cây số.
    Bên đàng gái là ông Cả làng Thới An nằm ngay trong thị xã. Người ta gọi ổng là ông Cả Dừa, vì ổng có vựa buôn bán dừa khá lớn trong vùng.

    Cũng là ‘Ông Cả’ hết, nhưng ông Cả Thới An vẫn oai hơn ông Cả Bình Trước nhờ dựa hơi vào ‘tòa tỉnh’, còn ông Cả Bình Trước dầu không có tiếng nhưng lại có miếng nhờ ruộng vườn màu mỡ minh mông trải dài. Như vậy cũng ‘môn đăng hộ đối’!

    Chú rể là con trai thứ nhì của ông Cả Bảy. Cậu nầy – người nhà gọi là Cậu Ba – học hết lớp nhứt rồi ở nhà làm ruộng. Cô dâu là con gái út của ông Cả Dừa, sau tiểu học có đi Sài Gòn học hai năm trung học rồi về phụ người chị Hai bán vải trong chợ nhà lồng thị xã.
    Ông mai là thầy giáo Kiến, nhờ là bà con của hai bên nên mọi sự đều được dễ dàng …

    Tuy vậy, ổng cũng gặp chút khó khăn khi tính chuyện đám cưới! Nguyên do là ông Cả Dừa đòi đàng trai đến rước dâu ‘bằng một con heo đứng’ – nghĩa là heo sống – Nghe như vậy, ông Cả Bảy nói: “Cũng đúng chớ! Tập tục ông bà để lại làm sao thì mình cứ làm theo y chang như vậy mới là phải đạo!”
    Vậy là ổng ra lịnh cho người nhà đạp xe vô xóm truyền rao kiếm heo. Mà phải ‘heo lang’ – nghĩa là heo trắng – cỡ trộng trộng ‘kẻo không người ta cười mình.’ Nghe tin, mấy chủ heo đem heo tới nhà cho ông Cả lựa.

    Người ở gần thì cột một chân con heo, dẫn bộ đi ụt ịt. Người ở xa thì cột chùm bốn chân con heo rồi để lên bọt-ba-ga xe đạp chở đi. Sân nhà ông Cả coi giống như chợ heo với heo đứng heo nằm kêu la eng éc!
    Chọn được con heo vừa ý, ông Cả giao trách nhiệm giữ heo cho thằng Đực là cháu kêu ổng bằng chú, ổng nuôi trong nhà từ nhỏ. Ông Cả giải nghĩa: “Mầy lanh lợi nên tao giao con heo cho mầy chăm sóc. Từ đây đến ngày rước dâu, mấy phải kè theo nó, nuôi vỗ cho nó tươi tắn mạnh dạn, bởi vì nó là lễ vật dẫn đường đám rước dâu, mầy hiểu hôn?”

    Sau đó, thằng Đực đạp xe xuống trại hòm mời bác Ba thợ mộc chở thùng đồ nghề lên đóng cái cũi để ngày rước dâu khiêng con heo. Mặc dầu bác Ba chuyên đóng hòm nhưng nhờ khéo tay và ‘có con mắt’ nên bác đóng cái cũi có song bằng gỗ tạp coi cũng đặng và khi đẩy con heo vô đứng thử thấy cũng rộng rãi thoải mái.

    Sáng sớm ngày rước dâu, thằng Đực tắm rửa con heo sạch sẽ, vừa lau khô ráo thì thầy Chơn – đệ tử thầy Năm Vàng dưới chùa – cũng vừa đạp xe đến, theo lời nhắn của ông Cả, mang theo cái mộc gỗ có chữ ‘Song Hỉ’ to bằng bàn tay và hộp son tàu. Chắc thầy đã quen làm vụ này nên chỉ một thoáng là thầy đã đóng xong mấy dấu đỏ lên mình con heo lang. Trước khi trở về chùa, thầy dặn: “Đừng cho con heo nằm. Cứ giữ cho nó đứng chừng nửa giờ là son khô hè!”

    Một lúc sau, thằng Đực lùa heo vô cũi, đóng sập cửa rồi cột lại bằng sợi kẽm nhỏ. Xong, nó đi thay quần áo: quần trắng, khăn đóng áo dài đen chỉnh tề, bởi vì nó sẽ phụ chú Tư Bộn – người gia nhân tin cẩn của ông Cả – khiêng con heo đi đầu đám rước dâu!







    Đám rước dâu đi bằng xe ngựa (hồi thời đó xe hơi rất hiếm). Cứ bốn người là chung một cỗ xe, đàn ông theo đàn ông, đàn bà theo đàn bà. Chỉ có chú rể là ngồi riêng một xe với khay trầu rượu và mấy mâm lễ vật. Đặc biệt, xe chú rể được kết bông hoa có tua có tụi bằng vải đỏ và bằng bông hoa tươi! Và đặc biệt là con ngựa nào cũng mang đầy lục lạc trên đầu trên cổ và ở đỉnh đầu có một chùm lông chim màu sắc hực hỡ.

    Thành ra, khi ngựa lúc lắc đầu thì lục lạc khua leng keng và khi ngựa chạy thì lục lạc kêu rổn rẻng nghe rất vui tai hào hứng!

    Giờ rước dâu được ấn định là đúng ngọ nên ông Cả Bảy đã canh giờ để đoàn rước dâu có đủ thời gian đi hết mười lăm cây số là đến cách nhà đàng gái độ hai mươi thước ngừng lại cho bà con bước xuống xe sửa soạn.

    Ngưới lớn trẻ con mấy nhà nằm dọc theo đường chỗ đoàn xe ngựa đậu, kéo nhau ra đứng coi, chỉ trỏ. Thấy chộn rộn, mấy con chó cũng chạy ra đường thi nhau sủa rân!

    Trong lúc ông Cả và ông mai lăng xăng sắp xếp ai đứng sau ai đứng trước, thằng Đực và chú Tư Bộn đã khiêng cái cũi con heo đặt xuống đường, chờ. Đằng nhà đàng gái có mấy người chạy ra nhìn rồi chạy vô, sau đó một người chạy ra châm điếu thuốc đốt dây pháo treo trên cành vú sữa gie ra ngoài đường.

    Pháo nổ điếc tai. Bầy chó hè nhau sủa mấy tiếng rồi cụp đuôi chạy trốn! Con heo hết hồn, vừa kêu eng éc vừa nhảy lồng lộn làm bể tung cái cũi. Nó phóng ra, chui ngang hàng rào bông bụp nhà bên cạnh, chạy tuốt vô phía sau.

    Thằng Đực và chú Tư Bộn la chói lói: “Con heo sẩy! Con heo sẩy!”

    Mọi người nhốn nháo, cũng la theo inh ỏi! Mấy người đàn bà hết hồn vội vã trèo lên xe ngồi lại như hồi mới tới! Mấy người đang đứng coi trước nhà cũng chạy vào rượt theo con heo.
    Đàn ông trong đám rước dâu đều chạy ùa vô, vừa chạy vừa cột hai vạt áo dài lại cho khỏi bị vướng víu. Nghe vẳng ra từ phía vườn cây sau nhà:

    ‘Nó đây! Nó đây nè!’ … ‘Nó chạy qua sàn nước!’ … ‘Nó kia kìa!’ … ‘Chụp! Chụp!’ … ‘Nó đó! Nó đó!’ …

    Mấy con chó trong nhà chắc cũng rượt theo nên nghe sủa rân. Rồi chắc có con chó bị ai đạp hay bị heo lấy mũi húc nên nghe kêu ẳng ẳng. Lại nghe ‘Coi chừng nó chui qua nhà thầy Năm. Chận cái lỗ hàng rào lại! Chận lại!’ … ‘Rồi! Rồi! Xáp vô! Xáp vô!’ …

    Sau đó, chỉ còn nghe có tiếng con heo kêu eng éc như bị thọc huyết! Chó cũng thôi sủa, người cũng thôi la. Một lát, thấy thằng Đực và chú Tư Bộn khiêng tòn ten con heo nằm ngửa bằng một đòn tre xỏ giữa bốn chân heo cột thành một chùm! Đi theo sau là những người trong đám rước dâu, người nào người nấy quần áo xốc xếch lấm lem son đỏ và bùn đất!

    Ông Cả và ông mai soát lại tình hình để ‘tính tới’ thì thấy thiếu mất chàng rể ! Mọi người hết hồn! Lại chạy trở vô khu vườn rượt heo hồi nãy, vừa chạy vừa gọi lớn ‘Cậu Ba ơi! Cậu Ba!’

    Vườn cây trái nầy khá rộng nên nghe tiếng gọi túa ra nhiều chỗ. Bỗng nghe ‘Tui đây! Tui đây!’, rồi có người hỏi ‘Làm gì trỏng vậy?’…
    ‘Tui kiếm cái khăn đóng’ … ‘Kiếm ra chưa?’ … ‘Chưa!’ Im lặng một lúc, rồi nghe ‘Đây nè!’ … ‘Đâu vậy?’ … ‘Trên nhánh cây mận nè!’ … ‘Thôi! Đi ra! Lẹ đi! Kẻo Cả đợi!’

    Thấy đám rước dâu ‘tả tơi’ quá nên bà già chủ nhà mời hết vô nhà ‘uống miếng nước’ và để lau chùi quần áo mặt mày. Thằng Đực và chú Tư Bộn thì khiêng con heo trở vô tắm rửa cho nó bên cái giếng nằm phía sau hè. Họ cũng không quên cho con heo uống nước bằng cái chậu sành để gần miệng giếng.

    Trong khi đó, ông Cả nhờ bà chủ nhà cho người gọi ông thợ mộc hàng xóm qua sửa lại cái cũi, cũng may chỉ sút đinh sơ sơ thôi!
    Xong xuôi, ông Cả mới hỏi bà chủ nhà: “Thím có biết ai ở gần đây có con dấu Song Hỉ để đóng son tàu lên con heo không?” Bà già trả lời: “Dạ! Để tôi biểu thằng nhỏ ở nhà đạp xe qua chùa thỉnh thầy Ba qua làm vụ nầy cho!”

    Vậy là độ nửa giờ sau, con heo lang mang dấu đỏ đứng yên ổn trong cũi và đám rước dâu sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề đợi ông mai đi ‘đánh tiếng’ cho đàng gái.
    Một lúc lâu thấy ổng trở lại mặt mày tiu nghỉu: “Họ nói quá giờ rồi, họ không tiếp!”
    Mọi người đều lắc đầu kêu Trời, chắc lưỡi liên hồi rồi bàn tán góp ý ồn ào. Ông Cả đá vô cái cũi làm con heo giật mình rống lên eng éc. Ổng hét: “Thôi! Im hết! Đi dìa!”

    Một con chó đứng gần đó bỗng sủa mấy tiếng làm ông Cả nổi sùng, quay qua đá nó một cái làm nó kêu ẳng ẳng cúp đuôi chạy thẳng vô nhà! Mọi người đều im re, kẻ trước người sau leo lên xe. Mấy anh đánh xe dẫn ngựa quay đầu lại. Cử động của mấy con ngựa làm lục lạc khua vang.
    Ông Cả lại hét lớn: “Mẹ bà nó! Tụi bây lột hết lục lạc cho tao! Vui vẻ gì nữa mà nhã nhạc rùm trời!” Từ đây về Bình Trước, chỉ còn nghe tiếng móng ngựa gõ lóc cóc khô khan trên mặt đường nhựa …

    Vài ngày sau, ông mai chạy đi chạy về để dàn xếp hai bên. Cuối cùng rồi cũng êm thấm: lễ rước dâu được ấn định lại vào ngày mười sáu âm lịch tháng tới, nhưng lần nầy đàng gái không đòi ‘heo đứng’ mà chỉ xin ‘một con heo quay’, bởi vì ông Cả Dừa nhứt định phải có đốt pháo để ổng ăn mừng ngày vu qui của cô con gái út!


    Tiểu Tử



    Chào chị Khanh, chào HX cùng cả nhà Từ Điện Thư & Phố.

    Chị Khanh ơi, chị khỏe hẳn rồi hả? Những dòng chữ đầu tiên trên post, biết chị bị ngã trong tuần qua, em nghe nhoi nhói lòng dạ, thấy như mình bị đau lây... Chị nhớ cẩn thận nha chị.

    Đọc bài Đám Cưới Ngày Xưa của tác giả Tiểu Tử, cảm thấy mình vui vui và có chút tự hào, trân quí người xưa trong khung cảnh đó. Những tập tục cưới hỏi vây quanh cuộc sống của người mình, có nhiều điều thật cầu kỳ, rườm rà... và rất rất nhiều chi tiết, khó mà kể cho hết, nhưng em thấy các ông bà, cha mẹ thuở xưa hầu như đều có cuộc sống chung êm ấm và rất bền vững, phải nói là răng long tóc bạc...

    Có phải chăng vì những tập tục này có phần ràng buộc tình cảm giữa hai người? Theo em nghĩ, chắc là có phần nào đó, mà bây giờ các bậc cha mẹ, vẫn còn làm theo nề nếp đó, không ít thì nhiều.

    Thương chúc chị Khanh vui và có thật nhiều hạnh phúc luôn!


    (hình sưu tầm)

    Bây giờ lá mùa Thu vẫn còn "Fall... in love" đó chị ơi

  9. #129
    Biệt Thự thuykhanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,342
    Quote Originally Posted by Thu Vàng View Post
    Chào chị Khanh, chào HX cùng cả nhà Từ Điện Thư & Phố.

    Chị Khanh ơi, chị khỏe hẳn rồi hả? Những dòng chữ đầu tiên trên post, biết chị bị ngã trong tuần qua, em nghe nhoi nhói lòng dạ, thấy như mình bị đau lây... Chị nhớ cẩn thận nha chị.

    Đọc bài Đám Cưới Ngày Xưa của tác giả Tiểu Tử, cảm thấy mình vui vui và có chút tự hào, trân quí người xưa trong khung cảnh đó. Những tập tục cưới hỏi vây quanh cuộc sống của người mình, có nhiều điều thật cầu kỳ, rườm rà... và rất rất nhiều chi tiết, khó mà kể cho hết, nhưng em thấy các ông bà, cha mẹ thuở xưa hầu như đều có cuộc sống chung êm ấm và rất bền vững, phải nói là răng long tóc bạc...

    Có phải chăng vì những tập tục này có phần ràng buộc tình cảm giữa hai người? Theo em nghĩ, chắc là có phần nào đó, mà bây giờ các bậc cha mẹ, vẫn còn làm theo nề nếp đó, không ít thì nhiều.

    Thương chúc chị Khanh vui và có thật nhiều hạnh phúc luôn!


    (hình sưu tầm)

    Bây giờ lá mùa Thu vẫn còn "Fall... in love" đó chị ơi
    Chào Thu Vàng, Hương và các bạn


    Chẳng mấy lâu nay bác tới nhà,
    Trẻ thì đi vắng, chợ thời xa.
    Ao sâu, giếng cả khôn đầy cá,
    Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà.
    Cải chửa ra hoa, cà vừa nụ,
    Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
    Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
    Bác đến chơi đây, ta với ta!

    ( Thơ Nguyễn Khuyến)


    Hình: sưu tầm



    Cảm ơn Thu Vàng ghé thăm và đồng cảm
    K ngã cũng được 10 ngày, không dám la làng vì sợ bạn bè lo lắng. Hôm nay đã đến lớp tập thể dục lại nhưng còn e dè với những động tác khó.

    Vâng, K sẽ ghi nhớ những lời Thu Vàng dặn dò. Mến chúc bạn vui và tiếp tục sáng tác cho Phố và K được thưởng thức.

  10. #130
    Biệt Thự HXhuongkhuya's Avatar
    Join Date
    Jan 2015
    Posts
    4,655










    Chị Khanh thương ,


    H không biết chị té nên không hỏi thăm chị có bị sao không ? 10 ngày qua rồi chắc chị cũng đã đỡ nhiều .
    Cách đây (11 ngày ) đang đi chợ H cũng mất thăng bằng và ... gần té đó . Can tội , vừa đi vừa ngắm hoa nhà người ta , rồi chụp hình gặp khúc đường đang sửa , H bị hụt chân , chút xíu là vồ ếch rồi , cái chân sưng đau điếng luôn ( không dám nói ra ) . Cũng may nhà có thuốc rượu bạn cho hay lắm , giờ H đi đứng bình thường .

    Mong chị vui khoẻ . Chào sis Thu Vàng , ACE trong nhà chị và Phố . Chúc mọi người một ngày vui .







    H gửi những bông hoa Huệ cuối cùng trong nhà chị Khanh nha , hình dáng hoa nở trông giống hoa vàng chị mang về .




    HXhuongkhuya cám ơn các anh chị
    , các bạn ghé thăm .




 

 

Similar Threads

  1. Thuốc lá điện tử
    By Triển in forum Sức Khoẻ/Sắc Đẹp
    Replies: 4
    Last Post: 08-26-2019, 06:32 PM
  2. Bàn ủi điện toán
    By Triển in forum Học Hỏi - Hỏi Ðáp Vi Tính
    Replies: 7
    Last Post: 12-19-2015, 07:03 AM
  3. Từ điện thư
    By thuykhanh in forum Truyện
    Replies: 19
    Last Post: 04-07-2013, 08:20 AM
  4. Từ điện thư
    By thuykhanh in forum Lượm Lặt Khắp Nơi
    Replies: 0
    Last Post: 08-08-2012, 06:28 AM
  5. Từ điện thư
    By thuykhanh in forum Quê Hương Tôi
    Replies: 32
    Last Post: 05-14-2012, 09:13 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 04:01 AM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh