Cảm ơn anh Thầy và Ngô Đồng,

Nói về việc chăm sóc người bịnh, tk có thói quen này từ khi còn ở bên nhà tuy cách làm việc có khác nhau.
Mỗi lần có người ghé nhà thuốc (pharmacy), dù có toa hay không, tk cũng thăm hỏi và dặn dò kỹ lưỡng về liều lượng cũng như cách dùng thuốc nên khá bận.

Ở bên này, được làm việc ngay tại trại bịnh, DS có cơ hội tiếp xúc và học hỏi nhiều từ các chuyên viên y tế như Bác sỹ, Y tá nên thích lắm.

Có lần vừa đến floor, cô y tá của phòng góc trái đứng sẵn ở cửa chờ với vẻ lo lắng, đến nhờ tk giúp vì BN từ chối, không chịu uống thuốc, liều này đáng lẽ phải được dùng vào buổi sáng lúc 9 giờ (9AM).
Lý do là người thông dịch đã nặng lời với bịnh nhân nên ông tủi thân, từ chối thuốc.

Cùng với cô Y tá, tk vào thăm BN. Ông than phiền là đã bị mắng mỏ nên xin về, khỏi uống thuốc.

tk quên nói là cả bệnh nhân và thông dịch viên đều là người Việt. Nói chuyện một chút thì BN bằng lòng dùng thuốc như BS đã kê toa.