Register
Page 4 of 22 FirstFirst ... 2345614 ... LastLast
Results 31 to 40 of 215
  1. #31
    Em cảm ơn các anh chị, các bác đã ghé vào đọc và bình luận rôm rả.

    Anh Sáu Quít, nếu có danh hiệu “chuyên gia soi chữ” ở phố này thì em xin bỏ phiếu bầu cho những người khác, chứ không phải anh Súng. Em thấy anh Súng chẳng qua là đọc kỹ, thích nghiền ngẫm về nghĩa của chữ, chứ không phải là cầm kính lúp lên soi và bê tự điển ra tra để tìm ra cái dở và/hoặc cái sai của chữ.

    Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm của một số anh chị ở đây cho rằng muốn dịch đúng và hay thì phải đọc và cảm nhận trọn vẹn tác phẩm, chứ không dễ gì chỉ đọc một câu rồi có thể dịch ngay câu đó như một cái máy dịch. Chính vì vậy, em đang có trong tay vài đoạn văn nữa do Trân gửi, nhưng chưa đăng ngay, vì em vẫn còn muốn đọc thêm những đoạn tiếp theo, với hy vọng sẽ cảm được tác phẩm nhiều hơn nữa để có thể biên tập cho tốt hơn.

    Tuy hiểu rằng việc dịch và biên tập dần dần như vậy có mặt khó khăn của nó, như nói trên, nhưng em vẫn chọn cách đăng dần từng chút vào Ngõ Vắng, để mọi người vào bàn luận cho vui. Chứ đọc một lèo 96 trang của truyện thì em không dành thời gian cho nó được, hoặc chờ Trân dịch một lèo hết 96 trang rồi mới đăng, thì sẽ phải chờ lâu lắm. Cho nên, đến khi bọn em dịch và biên tập xong đến dấu chấm cuối cùng của truyện, có thể bọn em sẽ đọc lại từ đầu và sẽ biên tập lại lần nữa.

    Trong lúc chờ đăng những đoạn tiếp theo, em xin vài phút giở ngón đàn ra biểu diễn. Đây có lẽ là nhạc phẩm nổi tiếng nhất của Secret Garden. Bài này em đánh chưa hoàn hảo, nhưng thôi kệ, cứ dán. Em mới thu nó vào trước bữa cơm trưa nay. Nếu vì thấy nó chưa hoàn hảo mà mình thu lại, rồi vẫn chưa hài lòng và lại thu lại, rồi vẫn chưa hài lòng vì vẫn chưa hoàn hảo, vân vân… thì hai đứa con gái của em sẽ rất đói bụng vì không ai cho ăn, và em thì cũng có khi phải đến Tết Công-gô mới thu âm được một bài hoàn hảo.

    Bài này thường được diễn song tấu vĩ cầm và dương cầm. Giờ xin mời các anh chị và các bác nghe thử song tấu giữa tiếng dương cầm và tiếng nước chảy róc rách.

    Song From a Secret Garden
    Last edited by Lòng Như Gió; 11-12-2011 at 11:58 PM.
    dựa cây cong

  2. #32
    Biệt Thự
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,669
    Mãi đến những nốt nhạc cuối cùng mới nghe thấy tiếng róc rách ...

  3. #33
    Biệt Thự Triển's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    27,368
    Bài này thường được diễn song tấu vĩ cầm và dương cầm. Giờ xin mời các anh chị và các bác nghe thử song tấu giữa tiếng dương cầm và tiếng nước chảy róc rách.

    Song From a Secret Garden
    Đầu bài như nghe có tiếng dội cầu hihihihi.
    Bài này Gió đàn sĩ lười tập quá, nghe quên hoài nha.
    http://dtphorum.com/pr4/signaturepics/sigpic726_7.gif Puck Futin

  4. #34
    Con sói quàng khăn đỏ gun_ho's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Haida Gwaii
    Posts
    1,729
    Cám ơn Gió đã hưởng ứng yêu cầu của anh cho nghe đàn. Anh nghĩ là em đã thể hiện cú diminuendo rất khá, cái tiếng đàn không chuyên nhưng có cá tính.
    Anh muốn hỏi một câu là khi đàn, em có dò theo nhạc hay là thuộc lòng ?
    Giang Châu Tư Mã _ Bạn mượn khố của ĐVT.

  5. #35
    Cảm ơn các bác, các anh đã nghe đàn và cho ý kiến.

    Anh Triển Chiêu, chính sự “lười tập” này là lý do vì sao em không đăng bài lên youtube. Trên ấy, nhiều bài được trình bày hay đến thế nào, thì vẫn có những người bấm nút “Không thích”. Thử tưởng tượng, mình đăng lên, và số “Không thích” nhiều hơn số “Thích”, và những lời bình luận chẳng được câu nào khích lệ như lời anh Súng, mà chỉ toàn chê bai, có khi mình nản lòng và “giải nghệ” mất.

    Anh Súng, em thuộc lòng 80% bài này, và 20% thì phải liếc lên bài, vì vậy mới có những chỗ ngập ngừng hoặc sai nốt hoặc không chắc mình đàn đúng, phải liếc vào bài rồi đàn lại. Đoạn giữa là đoạn khó thuộc lòng nhất, vì tay trái lượn những quãng khá xa, thay đổi nhiều, và không theo quy luật dễ nhớ nào cả.
    dựa cây cong

  6. #36
    The landlady
    Kỳ 3


    Đúng vậy, anh bỗng trở thành một kẻ lạc loài. Anh không hề ý thức được rằng có một cuộc sống khác, một cuộc sống đầy bất trắc, luôn dao động và thay đổi, một cuộc sống không ngừng quyến rũ con người và, không sớm thì muộn, sẽ hớp hồn anh ta bởi anh ta không kháng cự được. Thật vậy, không phải anh chưa bao giờ nghe tới, mà đúng hơn là anh chưa bao giờ biết và tìm hiểu về điều đó. Từ ngày ấu thơ tới nay, anh đã đắm chìm trong trạng thái cô độc về tinh thần, một trạng thái càng lúc càng gắn chặt vào anh hơn với nỗi đam mê sâu thẳm và tột cùng, nỗi đam mê đã làm kiệt quệ sức sống mà không cho một sinh vật như Ordinov có được một chỗ đặt chân nào trong đời sống cuồng quay hàng ngày. Đam mê đó là sự ham học. Nó như một thứ chất độc từ từ gặm mòn tuổi trẻ, làm anh ăn không ngon ngủ không yên, và tàn phá cả bầu không khí trong lành thỉnh thoảng lọt vào xó xỉnh nơi anh trú ngụ. Tuy vậy, với niềm phấn chấn bất thường, anh không nhận thức được điều ấy. Anh còn trẻ, và những nhu cầu của anh rất giản dị. Cho nên, niềm say mê sách đã làm cho anh trở thành một đứa trẻ gắng sức tranh đua với những người cùng đẳng cấp mỗi khi cần giành một chỗ đứng. Trong tay những tín đồ tinh thông hơn, khoa học là một công cụ thật tuyệt vời; trong khi với Ordinov, niềm say mê khoa học là một con dao hai lưỡi.

    Hơn nữa, kiểu say mê như thế của anh chỉ bắt nguồn từ vô thức, chứ chẳng phải là một phương pháp học hỏi có khoa học gì cả; và tính lập dị của anh đã in hằn lên tất cả những gì anh theo đuổi, kể cả những thứ nhỏ nhất. Từ bé, anh đã nổi tiếng về tính tình không giống ai, anh là một cậu bé chẳng có gì chung với những đứa trẻ cùng trang lứa . Anh chưa bao giờ biết đến cha mẹ của mình, và bản chất kỳ lạ hay xa lánh mọi người làm anh, khi đi học, bị đối xử tồi tệ và tàn nhẫn. Do đó, bị cô lập, anh trở nên nhút nhát, buồn rầu và hầu như rút vào thế giới của riêng mình. Tuy nhiên, trên con đường đơn độc, lúc đầu, mọi thứ còn hoàn toàn mới mẻ với anh, anh tìm thấy lòng phấn khích, nỗi hăng hái, và niềm đam mê ban đầu của một nghệ sĩ, nhưng bây giờ, anh đã tạo cho mình một hệ thống ý tưởng mơ hồ, mờ nhạt, nhưng hoàn toàn suôn sẻ, những ý tưởng dần hóa thân thành một dạng tư tưởng mới và lỗi lạc mà tâm hồn anh khao khát và đã nhận ra đó là một gánh nặng. Anh lờ mờ nhận ra tính độc đáo của nó - sự thật về nó và sức mạnh để tồn tại độc lập của nó. Đó là sức sáng tạo tương ứng với sức mạnh của anh, được từ từ hình thành và tích tụ thành một sức mạnh mới. Tuy nhiên, thời gian để nó hóa thân có lẽ vẫn còn dài, và thành quả cuối cùng có lẽ vẫn còn rất xa mới tới được.

    Vì thế, chiều nay, anh lang thang ngoài phố như một kẻ xa lạ - giống một nhà tu khổ hạnh bước ra khỏi nỗi cô đơn lặng lẽ của mình để đến với cái náo nhiệt của thành phố. Dường như, tất cả mọi thứ đều mới mẻ và lạ lẫm với anh. Tuy nhiên, còn quá xa lạ với thế giới sôi động, lòng anh thậm chí không có chỗ cho nỗi ngạc nhiên về cảm giác của chính mình. Giờ đây, anh không còn dễ dàng cảm thấy mệt mỏi, mà, trái lại, lòng anh tràn ngập một niềm hân hoan ngây ngất, ví như một người sắp chết đói được ăn một bữa cơm thịnh soạn. Có phải thật lạ lùng khi một bước ngoặt nhỏ như việc thay đổi chỗ ở lại có thể khuấy động và làm bỡ ngỡ một cư dân St. Petersburg như Ordinov? Thật ra, hầu như chưa bao giờ anh có dịp đi ra ngoài để chạy việc như thế này.


    (còn tiếp)
    Last edited by Lòng Như Gió; 02-05-2012 at 01:24 AM.
    dựa cây cong

  7. #37
    Con sói quàng khăn đỏ gun_ho's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Haida Gwaii
    Posts
    1,729
    Quote Originally Posted by Lòng Như Gió View Post
    ....những lời bình luận chẳng được câu nào khích lệ như lời anh Súng, mà chỉ toàn chê bai, có khi mình nản lòng và “giải nghệ” mất.

    Anh Súng, em thuộc lòng 80% bài này, và 20% thì phải liếc lên bài, vì vậy mới có những chỗ ngập ngừng hoặc sai nốt hoặc không chắc mình đàn đúng, phải liếc vào bài rồi đàn lại. Đoạn giữa là đoạn khó thuộc lòng nhất, vì tay trái lượn những quãng khá xa, thay đổi nhiều, và không theo quy luật dễ nhớ nào cả.

    Anh nghĩ là anh đâu có chê bai gì ? Chỉ là nhật xét thôi và em chắc chắn chẳng muốn nghe anh khen là "mát" .)

    Thôi anh khen cả hai cô trong đoạn dịch này nè

    "...Giờ đây, anh không còn dễ dàng cảm thấy mệt mỏi, mà, trái lại, lòng anh tràn ngập một niềm hân hoan ngây ngất, ví như một người sắp chết đói được ăn một bữa cơm thịnh soạn...."

    Anh thích những cái dấu phẩy lung tung liên tiếp đó trong câu này. Nó làm câu văn ngập ngừng như quả ritardando và ngay sau đó là ..a tempo.... a lê hấp ....ăn một bữa cơm thịnh soạn.
    Giang Châu Tư Mã _ Bạn mượn khố của ĐVT.

  8. #38
    Biệt Thự tà áo xanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Phố Mây
    Posts
    4,737
    Hôm nọ TAX có định vào thêm một lời yêu cầu Lòng Như Gió đàn.
    Đây là lần đầu TAX được nghe tiếng đàn của Gió.
    Bài này thường khi nghe với song tấu dương cầm và vĩ cầm có cảm giác buồn vời vợi. Nghe Gió đàn có cảm giác nhẹ nhàng và tươi mát.
    Một thời gian ngắn tập luyện mà đàn được khá khá như vậy cho thấy G. có năng khiếu chơi dương cầm, khi nào có bài mới G. đăng tiếp nha.

    Chào chị
    LH. và vẫy vẫy tay chào Trân, cùng các ACE của Ngõ Vắng...

    Inner peace is the key:
    if you have inner peace, the external problems do not affect your deep sense of peace and tranquility...
    without this inner peace, no matter how comfortable your life is materially, you may still be worried, disturbed, or unhappy because of circumstances.

    Dalai Lama -




  9. #39
    Biệt Thự RaginCajun's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,795
    Quote Originally Posted by gun_ho View Post
    Anh nghĩ là anh đâu có chê bai gì ? Chỉ là nhật xét thôi và em chắc chắn chẳng muốn nghe anh khen là "mát" .)

    Thôi anh khen cả hai cô trong đoạn dịch này nè

    "...Giờ đây, anh không còn dễ dàng cảm thấy mệt mỏi, mà, trái lại, lòng anh tràn ngập một niềm hân hoan ngây ngất, ví như một người sắp chết đói được ăn một bữa cơm thịnh soạn...."

    Anh thích những cái dấu phẩy lung tung liên tiếp đó trong câu này. Nó làm câu văn ngập ngừng như quả ritardando và ngay sau đó là ..a tempo.... a lê hấp ....ăn một bữa cơm thịnh soạn.
    Đó là cái hay của văn phạm. Cái khác của người giỏi văn và dở văn là ở chỗ "chấm phẩy lung tung" đó. Tớ mê cách hành văn của hai cô này.
    Laissez les bon temps rouler!

  10. #40
    Mình mới vờ hờn mát tí, là đã có vài lời khen. Em cảm ơn các anh chị nhiều nhé.

    Anh Súng, những dấu phẩy “lung tung” là văn phong của Trân. Em để ý thấy Trân rất thường xuyên dùng dấu phẩy sau một liên từ. Lâu lâu, em cũng có phẩy sau liên từ (nhưng không dùng cách ấy nhiều như Trân). Mục đích là để nhấn mạnh vế câu ngay sau liên từ ấy, giống như một người nghỉ một lát, hít một hơi dài, trước khi nói ra một điều quan trọng.

    Những đoạn dịch tiếp theo, bọn em sẽ xem kỹ lại, nên hẹn sẽ đăng sau. Vì anh Súng đọc kỹ đến từng dấu phẩy mà, mình phải cẩn thận thôi!
    dựa cây cong

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 12:02 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh