Register
Results 1 to 10 of 47

Hybrid View

  1. #1
    Biệt Thự
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    1,873
    Chào anh Hoài, chị Thuy Khanh, chị Đất anh Triển và Chiều
    Thỉnh thoảng có dịp đi xe bus, hoặc xe điện (tramway) trong xe có mấy hàng chữ đề "dành ưu tiên cho người tàn tật và phụ nữ mang thai" , trong siêu thị cũng có mấy quầy trả tiền giống như vậy. Dĩ nhiên ai cũng tôn trọng. Trong một chương trình nói về người mù, đài truyền hình đến tận nhà một gia đình có một bé trai mù khoảng 13 tuổi, cha mẹ bình thường, người cha bịt mắt trong vòng 24 giờ sống tự lập như một người mù thật sự, sau đó ký giả phỏng vấn người cha, lúc đó ông mới thấy thật sự cái hạnh phúc của người sáng mắt. Nói chi trong cuộc sống hiện tại, nhìn xuống chung quanh mình bao nhiêu người bất hạnh trên thế giới, nước nghèo, thiên tai, chiến tranh, không có được giáo dục như những xứ văn minh, thì thử hỏi làm sao để vươn lên? Cả một vấn đề nan giải.
    Loại chó để giúp đở người mù tên là Labrador, khôn lắm.

  2. #2
    Biệt Thự thuykhanh's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    4,342
    Quote Originally Posted by NGOC HAN View Post
    Chào anh Hoài, chị Thuy Khanh, chị Đất anh Triển và Chiều
    Thỉnh thoảng có dịp đi xe bus, hoặc xe điện (tramway) trong xe có mấy hàng chữ đề "dành ưu tiên cho người tàn tật và phụ nữ mang thai" , trong siêu thị cũng có mấy quầy trả tiền giống như vậy. Dĩ nhiên ai cũng tôn trọng. Trong một chương trình nói về người mù, đài truyền hình đến tận nhà một gia đình có một bé trai mù khoảng 13 tuổi, cha mẹ bình thường, người cha bịt mắt trong vòng 24 giờ sống tự lập như một người mù thật sự, sau đó ký giả phỏng vấn người cha, lúc đó ông mới thấy thật sự cái hạnh phúc của người sáng mắt. Nói chi trong cuộc sống hiện tại, nhìn xuống chung quanh mình bao nhiêu người bất hạnh trên thế giới, nước nghèo, thiên tai, chiến tranh, không có được giáo dục như những xứ văn minh, thì thử hỏi làm sao để vươn lên? Cả một vấn đề nan giải.
    Loại chó để giúp đở người mù tên là Labrador, khôn lắm.

    Chị nhớ hồi nhỏ đi học đã được các Bà Phước dạy: không được chế nhạo người tàn tật mà phải giúp đỡ họ.
    Lần về VN Tết năm 2012, trên chuyến bay từ SG đi Đà Nẵng, xe bus đưa hành khách ra máy bay, loại xe này ít ghế ngồi, đa số khách hàng đều đứng, một tay giữ hành lý, tay kia nắm sợi giây thả từ trần xuống cho khỏi ngã.

    Gia đình chị có 5 người, cô em và chị được ngồi, mấy người đàn ông đứng.
    Xe gần chạy thì có hai vợ chồng trẻ bước lên, người mẹ trẻ bồng em bé. Tự nhiên người em và chị không hẹn mà cùng đứng dậy một lúc, nhường chỗ.
    Cô em quay lại nói chị ngồi và người đàn bà trẻ nhận ghế của cô em sau khi hai vợ chồng cùng cảm ơn.

    Chị nghĩ đó là tình người với nhau.

    Cảm ơn NH đã chia sẻ kinh nghiệm sống bên Pháp. Chị đồng ý với NH, vấn đề giáo dục rất quan trọng.

 

 

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 02-16-2015, 02:35 PM
  2. Mẹ Tôi và Hoa - Đỗ Phương Khanh
    By hienchanh in forum Truyện
    Replies: 0
    Last Post: 12-10-2014, 09:45 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 12-02-2014, 07:33 AM
  4. Mênh mang - Vũ Khanh
    By hoàng giang in forum Chuyện Linh Tinh
    Replies: 2
    Last Post: 02-25-2012, 01:04 PM
  5. Nhắn chị Thụy Khanh
    By PhPhuongVy in forum Làm Quen/Nhắn Tin/Hỏi Đáp
    Replies: 29
    Last Post: 12-08-2011, 07:17 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 05:51 AM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh