Register
Page 63 of 205 FirstFirst ... 1353616263646573113163 ... LastLast
Results 621 to 630 of 2050

Thread: The Seasons

  1. #621

  2. #622
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141




    Perigiali - On the seashore
    Composer: Mikis Theodorakis
    Artist: Maria Farantouri


    *Denial*

    In a hidden seashore
    white as a dove
    we found ourselves in midday, thirsty
    but the water undrinkable.

    On the golden sand we wrote her name
    how beautifully the breeze came
    and erased the writing.

    We started our life with all our heart
    all our breath, all our passion
    then a mistake
    and forever we changed our life.

    Poet: George Seferis
    (1900-1971)


  3. #623

  4. #624
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141



    *
    For you, my love!


  5. #625
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Yêu
    !
    * * *


    Đàn ông càng yêu, càng nổi tiếng hào hoa phong nhã, lịch lãm trường đời.
    Đàn bà càng yêu, càng vang danh cái tiếng Thị Mầu lẳng lơ, chỉ đáng thả bè trôi sông.
    Physically, thượng đế cấu tạo đàn ông và đàn bà khác nhau - yes - về hình thái / về thể trạng.
    Thế ở phía bên trong những lồng ngực phập phồng hơi thở kia, những trái tim có đập khác nhau - màu sắc có lấp lóa khác nhau?
    Ông ly dị dăm ba lần - ông đột nhiên nổi tiếng Mr. Playboy - nhân tình cứ gọi là gạt đi không hết.
    Bà chỉ cần ly dị một lần thôi - bà lập tức bị ông giời đóng ngay cái dấu ấn “used” vào giữa trán, ruồi muỗi cũng chả dám vo ve.
    Đàn ông góa vợ ngày hôm trước, ngày hôm sau họ hàng, bạn bè đã vội vã mối mai, sụt sùi thương cảm cho thân phận cô đơn hiu quạnh.
    Đàn bà chồng chết đã mãn tang vừa mới thập thò tí áo xanh áo đỏ là úi giời, tha hồ ngoáy lỗ tai ra mà nghe cho sướng nhá…

    Tại sao thế nhỉ?

    Ông ngoại tôi mất lúc bà ngoại tôi mới có ba mươi. Cụ (có lẽ) bắt buộc phải ở vậy để chăm sóc đám con chồng, con mình cho tới ngày ra đi “đoàn tụ” cùng phu quân - where - tôi không được rõ.
    Trong những tháng ngày cuối cùng của một đời người, cụ thẫn thờ bâng khuâng như cô thiếu nữ mười bảy, sáng tối loay hoay ngồi bên cửa sổ như đang trông ngóng một bóng hình nào xa xăm lắm... Em gái cụ (mà tôi gọi là bà trẻ) mỗi khi đến chơi đều bị cụ túm lấy áo hỏi thăm liên tục về một cái tên (dĩ nhiên không phải là tên của ông ngoại tôi). Mẹ tôi cứ căn vặn bà trẻ tôi mãi về cái tên rất đàn ông này, nhưng không bao giờ thành công. Bà trẻ tôi luôn lắc đầu quầy quậy, bảo chả biết cái tên ấy là tên của đấng trượng phu nào . “Có lẽ mẹ mày đã lẫn!” , bà trẻ tôi gắt mẹ tôi thế. Tôi, có vài lần bắt gặp đôi mắt ngân ngấn lệ của cô em gái út ngó người chị cả và hiểu ngay là bà trẻ tôi đã nói dối. Nhất định đằng sau cái tên đàn ông bí ẩn kia phải có một “love story” - đẹp & dang dở. Tôi nghĩ thế. Tôi cầu mong thế. Lạy giời cho họ được gặp lại nhau ở thế giới phía bên kia. Và xin ông ngoại mở lòng khoan dung, tha thứ cho đứa-cháu-tôi bất hiếu. Ôi, biết làm sao hơn…Vạn tuế TY!

    Qua đến đời mẹ tôi thì thời thế và con người đã đổi khác – không nhiều – nhưng cũng đã là thay đổi. Mẹ tôi là một người phụ nữ rất sòng phẳng và tính nết hoàn toàn trái ngược với bà ngoại tôi. Khi yêu, mẹ tôi nói yêu. Khi ghét, mẹ tôi nói ghét. Yêu - ở. Ghét - đi. Trung thực và sòng phẳng trong lãnh vực tình cảm kể ra cũng là một trong những cá tính hiếm hoi, nhưng lại không được hoan nghênh cho lắm trong một xã hội vẫn còn đặc sệt thói lề, thành kiến. Bà ngoại tôi và mẹ tôi đã từng trải qua một khoảng thời gian mặt không giáp mặt / lời không đối lời - chỉ vì họ hàng gia tộc đã khăng khăng tuyên án mẹ tôi là một “linh hồn bất trị”, kẻ nổi loạn thoát thân từ huyền thoại Eva và con rắn đỏ quấn quanh vòng cổ thon ba ngấn. Một đời mẹ tôi là cuộc chiến tranh tan nát. Những bàn tròn / bàn vuông của những cuộc hòa đàm / hòa giải / thỏa hiệp, tất cả đều vô ích / vô dụng. Peace, at last though. When everything had gone forever with the wind...

    Người ta bảo:”Like mother, like daughter”.
    Tôi, bản thân chứng nghiệm cùng với dòng “lịch sử ngược” của gia đình - chuyện đời xảy ra đã không hẳn thế. Đương nhiên tôi cũng không thoát khỏi vũng xoáy thường tình - tiếp tục carry on cái gene “Y” đa đoan / đa diện của những người phụ nữ liên quan đi trước (ừmm, ai lại chẳng, nhỉ?) nhưng nhiều phần, tôi vẫn cảm thấy tôi là một “complex-combination” riêng biệt nào đó ở giữa bà & mẹ - hai người đàn bà của hoàn toàn hai thái cực đối lập đã từng có những ảnh hưởng rất lớn trên cuộc đời tôi.
    Quá độ & lãnh đạm. Tôi. Kẻ thừa kế một gia tài không đơn giản từ những trận chiến vô vọng, gọi: “Oh, TY!”.

    Thật ra, “Yêu” là gì?
    …mà sao đôi lúc trái tim vụt xôn xao huyên náo như những bước chân son ngày hội mở…
    …mà sao đôi lúc địa đàng xa bỗng chợt hoang vu mờ mịt như chưa từng khôi nguyên một thuở, người đã tìm đến bên người…


    Kệ, whatever it is…
    Em cứ iêu anh!
    (chịu hay không chịu thì cũng ráng mà chịu)

    * * *
    Still.

    a?Ph.

  6. #626
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Than ui
    !

    1.
    Buổi chiều nghe ông bạn kể chuyện đi ăn pizza fest. với bà đầm...
    Đêm nằm mơ thấy lênh đênh mẩu trăng cheese vàng trôi đằm đẵm trên dòng sông tomato đỏ ối...
    Buổi sáng dậy nhìn đâu cũng thấy chong chóng quay...
    Bao tử lạnh tanh.
    Nghe thèm tô bún thang đầy ắp sợi lá răm thật thơm, cay, nóng.
    Cay & nóng bỏng như môi người.

    2.
    Chợ ngày cuối tuần đông ơi là đông những người thèm...
    Hỏi:"Chợ có bán gà trống thiến không?"
    Cô bán hàng trề đôi môi tím, ngúng nguẩy:"Không còn Tết nên không có gà trống thiến".
    Thì đành khiêng chị cục ta cục tác tròn trĩnh về hầm cho nhừ tử vậy.
    Để xem nào...
    - 01 gói tôm khô.
    - 01 đòn chả lụa.
    - 01 vỉ trứng nâu.
    - Rau diếp, ớt, hành lá, rau răm...
    Thêm lọ cà cuống cà kê cho đủ vị trần gian.
    Cái đầu lại bất chợt quay quay - nghĩ - chắc sẽ ngon ngon...

    3.
    Cháu trai ngoan ghé qua cắt cỏ mùa xuân kiếm tiền túi để dành cho mùa hạ, nháy nhó:
    - Bộ nhà hôm nay có khách đến chơi hở bác?
    Búng một cái chóc trên cái trán dzồ của cháu, cười:
    - Thế ku-ti có thích món bún thang BK không?
    Cháu quầy quậy lắc. Bảo chỉ muốn ăn pizza.
    Ối. Lại pizza!

    4.
    Bếp. Sôi mau. Sôi mau mau...
    Chị gà khỏa thân nõn nà bị tắm nước sôi, há mỏ toan cục ta cục tác lần cuối.
    Oh, đừng nhé. Anh gà trống còn đang mải mê đào xới kiếm giun tươi ngoài chợ đông - còn lâu mới bị thiến.
    Này mẩu trăng cheese trương sình, hãy tan.
    Này dòng sông tomato lầy lội, hãy mau trôi về biển cạn.
    Mặc kệ tôi và nồi bún thang...
    (to tổ bố!)
    Hmm, có lẽ phải cần nguyên một tuần lễ của "than ui" để thanh toán.
    Cái tật nấu nướng vì "đói con mắt, rỗng cái đầu" vẫn chưa thể bỏ.

    5.
    Ring...ring...ring...
    Chị bạn phone đòi kể chuyện mùa đông năm xưa đi ăn cơm cà ri Ấn Độ với Don D. và bị lên cơn đồng thiếp.

    Than ui ui...
    Tui sợ.

    a?Ph.

  7. #627

  8. #628
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    aPoLoGiEs
    *


    My apologies to chance for calling it necessity
    My apologies to necessity if I'm mistaken, after all
    Please, don't be angry, happiness, that I take you as my due
    May my dead be patient with the way my memories fade

    My apologies to time for all the world I overlook each second
    My apologies to past loves for thinking that the latest is the first
    Forgive me, distant wars, for bringing flowers home
    Forgive me, open wounds, for pricking my finger

    I apologize for my record of minuets to those who cry from the depths
    I apologize to those who wait in railway stations for being asleep today at five a.m.
    Pardon me, hounded hope, for laughing from time to time
    Pardon me, deserts, that I don't rush to you bearing a spoonful of water

    And you, falcon, unchanging year after year, always in the same cage
    Your gaze always fixed on the same point in space
    Forgive me, even if it turns out you were stuffed
    My apologies to the felled tree for the table's four legs

    My apologies to great questions for small answers
    Truth, please don't pay me much attention
    Dignity, please be magnanimous
    Bear with me, O mystery of existence
    As I pluck the occasional thread from your train

    Soul, don't take offense that I've only got you now and then
    My apologies to everything that I can't be everywhere at once
    My apologies to everyone that I can't be each woman and each man
    I know I won't be justified as long as I live
    Since I myself stand in my own way

    Don't bear me ill will, speech, that I borrow weighty words
    Then labor heavily so that they may seem light

    Wislawa Szymborska

    *
    Beloved,

    Hope these apologies would satisfy your kindness
    Towards the pride of an exploded sun!

  9. #629

  10. #630
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Before Sunrise*
    *để tạm trả lời cho một câu hỏi...


    1.
    Soi gương, nhìn lại mình. Cái khuôn mặt đăm đắm đó khi mặt trời lên rồi sẽ vĩnh viễn biến mất, hỏi có tiếc không? Ừ thì cũng hơi tiêng tiếc. Rồi lũ phấn son/gương lược sẽ buồn biết mấy khi không còn tấm canvas-moi để điểm xuyết/tô vẽ/ngắm nghía và mỉm cười.
    Đến với khuôn mặt trẻ thơ bầu bĩnh. Đi với khuôn mặt còn tràn nỗi khát khao vòi vĩnh những giấc mơ. Khi những giấc mơ bắt buộc phải ngừng, thì thôi cũng đành gửi lại một nhếch môi cười từ giã trên mảnh trăng soi. Lần cuối.

    2.
    Mirrow sẽ được "đóng gói" gửi qua nhà "bà cụ non" để từng chiều hạ vàng đong đưa võng nắng lim dim thưởng thức những tiếng đàn hiccup. Không sao đâu, rồi những tiếng hiccups ngộ nghĩnh đó sẽ theo thời gian chuyển hóa thành một bản sérénade êm dịu khiến tai mèo vui lại, biết đâu lại chẳng đâm ghiền mới phiền cho những ngón tay little worms của cô chủ mới. Yêu cô ấy nhiều nhiều nhé, cô ấy cũng rất thích cái món cá chiên dòn rụm dầm xoài xanh bằm trộn với nước mắm tỏi ớt chanh đường giống hệt cô chủ cũ. Rồi đời lại sẽ tiếp tục vui. meow!

    3.
    Xưa là Yuppy, nay là Grumpy. Xưa hay động rồ nhạc R&R, nay chỉ muốn gật gù Chopin & ngáy khò khò bên lò sưởi. Cứ ngỡ chú mình sẽ ra đi trước cơ đấy! Mười lăm năm tình bầu bạn, hỏi có buồn không khi chẳng còn nhau?
    Tôi sẽ gửi chú mình sang nhà ông ấy nhé. Ông ấy đang buồn nẫu cả ruột gan vì Mr. Gringo của ông ấy đã ngựa phi/ngựa phi đường xa một sớm mai hồng. Oh, ông ấy không thích Chopin mà lại mê nhạc VN tiền chiến. Nghe cũng bâng khuâng lắm cơ...Và nỗi bâng khuâng nào rồi cũng sẽ ru mềm giấc ngủ, phải không? Nhưng nhớ là ngủ rồi phải thức dậy sủa vu vơ vài tiếng cho điếc tai ông ấy nhé! Đừng có lười mà ngủ luôn không dậy kẻo trái tim ông ấy sẽ phải thêm một lần tan nát. Mà kệ, mặc cho ông ấy cứ nát tan. Ai bảo ngày xửa ngày xưa ông ấy đã khiến cho trái tim tôi bị vỡ. Cảm ơn chú mình nhé. Bất cứ cuộc "sweet revenge" nào cũng rực rỡ & lộng lẫy như nhau.

    4.
    Toan tính lảm nhảm thêm vài đoạn "đay nghiến" cho Lavender & Mr. Impossible...
    Mà trời sao đã vội sáng trên những lọn mây hồng...
    Mai, nhé?
    Ngày nào qua mà chẳng có sunrise...
    Có phải?

    Pink

 

 

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 05:05 AM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh