Register
Page 34 of 205 FirstFirst ... 2432333435364484134 ... LastLast
Results 331 to 340 of 2050

Thread: The Seasons

  1. #331
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141



    *For a lone star that already died 2000 years ago...

  2. #332
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    *
    Blues*


    G. hẹn tôi @Blues 3 o'clock sharp. Nói có vài điều muốn hỏi.

    Quán café vắng người. Một đôi tình nhân ngồi im lặng nhìn nhau ở trong góc. Và tôi, người thứ ba.
    Tiếng nhạc rời rã bủa quanh khoảnh không gian nhỏ - buồn như tiếng lá khóc từ buổi chiều đang rơi trên hè phố.
    Tôi có chừng 20 phút để chờ. Nếu G. quên xuất hiện - hắn liệu mà đội mũ ni che hai cái lỗ tai vểnh cho lần gặp mặt tới.

    Tôi mở tập giấy note viết về biển của một cô bạn trẻ vừa quen trong "Book Club". Cô nhỏ hơn tôi cả thúng tuổi nhưng lại cao hơn tôi những một ngọn núi đầu đầy tóc màu lá úa. Hmm, có lẽ tại đôi giày cao gót của cô & đôi sandals đế thấp của tôi. Cô nuôi giấc mộng lớn sẽ trở thành một writer nổi tiếng để một ngày rực rỡ trong ba vạn sáu ngàn ngày, cô sẽ đoạt được giải P - rồi giải N - rồi đi lấy chồng/đẻ con/hết.
    Đây là tác phẩm thứ hai của cô. Tác phẩm thứ nhất đã bị trash không thương xót trong bàn tay thô nhám của một ông Editor già nua và skeptical nào đó. Dù sao, câu truyện kể về biển của cô không đến nỗi tệ. Nhưng hơi chán. Cô thật chưa có "chất biển" trong ngôn ngữ "làm dáng" của cô. Để viết được về biển, người muốn viết có lẽ cần phải possess một tình yêu tận cùng & tuyệt đối, sống chết với biển - (tôi nghĩ thế). Cô bạn trẻ vốn sinh ra và trưởng thành trong một thành phố tráng lệ. Vài chuyến vacation ngao du hời hợt đã không thể nào gom đủ chất mặn của biển cả để nó có thể thẩm thấu vào trái tim tràn trề ước vọng của cô.

    "When he come back, from the sea?"

    Ah, họ đang nói chuyện với nhau về biển - đôi tình nhân ngồi lặng lẽ nhìn nhau buồn tênh ấy...
    Giọng người đàn ông khàn đục - có lẽ tại hút quá nhiều thuốc lá.
    Người đàn bà ngồi xoay mặt về phía tôi, trả lời với giọng thì thầm nhẹ như hơi thở:
    - Tomorrow night. I might not see you for a while.
    Dưới ánh sáng lung linh của ngọn bạch lạp, khuôn mặt người đàn bà đẹp và lạnh - nhìn từa tựa khuôn mặt của một pho tượng cổ Hy Lạp bằng đá xám. Mái tóc dầy dặn được bới cao, đen nhánh.

    G. không đến. Cũng không phone or text.
    Tôi uống ngụm café cuối cùng trong đáy tách rồi sửa soạn về.
    Lạ. Ngụm café cuối cùng của tôi cũng lênh loang màu đen sóng sánh của bóng đêm đang ập xuống ngoài hiên quán.
    Từa tựa màu tóc của người đàn bà đẹp, không quen.

    Bất chợt nhớ đến ông ấy...
    Và biển.


    Pink

  3. #333
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    *
    Inspiration*


    Ông ấy rên đã lâu không viết nổi một bài thơ cho ra hồn.
    Tôi hỏi:"Lâu là bao lâu?"
    Ông ấy thở dài đánh sượt:"Từ thiên cổ!"
    Tôi bắt đầu cái tật chẻ tư/chẻ tám của nature:"Thiên là một ngàn. Cổ là cái cần cổ. Vậy là đã có đến những 1,000 cái cổ bị dài ra thêm một ngấn vì ngóng thơ ông."
    - Thế cổ em bây giờ mấy ngấn?
    - Trước ba nay vẫn ba.
    - Có nghĩa là em đã không thèm ngóng đấy, phải không?
    - Em không ngóng bằng cổ.
    - Thế bằng gì?
    - Bằng những lời tru tréo/rỉa rói mỗi ngày mà ông đang đọc. Lời luôn vô tận. Cổ chỉ có một để nuốt/để gào/để thở. Kéo nó dài ra e sẽ bị xáo trộn luật tuần hoàn. Em không muốn làm con cò trắng vừa bay vừa lá-là-la.
    - Cổ em có mùi oải hương.
    - Từ bath gel đấy. Không phải mùi nguyên thủy.
    - Thế nguyên thủy nó mùi gì?
    - Mùi của nó. Thế cổ ông có mùi gì?
    - Tôi làm sao ngửi được mùi của cổ tôi hở em?
    - Hì, vậy là ông chưa bao giờ được ai nói cho ông biết cổ ông có mùi gì.
    - Tại ai đó sợ không dám ngửi.
    - Không phải sợ. Mà ngại sẽ bị ngất xỉu.
    - Tôi chờ em xỉu. At least once.
    - Mấy ngày thì ông mới tắm một lần?
    - Sao hỏi? Đang định biến tôi thành poet ở dơ đấy à?
    - Không. Tại ông là lửa. Lửa bao giờ cũng kỵ nước.
    - Kỵ không có nghĩa là không dám xử dụng. Hôm nào gặp, just give your little nose a try.
    - Ông sẽ làm gì khi em xỉu?
    - Chẳng làm gì. Chỉ muốn nhìn xem em xỉu có giống cô Nữ Hoàng Xỉu kia không.
    - Vậy ông phải chờ lâu lắm.
    - Pourquoi?
    - Em chưa gom đủ tiền để đi thăm bà HP.
    - Đừng, natural mask vẫn hơn. Tôi không muốn phải nhầm lẫn em với những người khác.
    - Ah, thế là đã tự thú rồi đấy nhé. How many người khác ông đang ngắm nghía?
    - A bunch.
    - Mà vẫn chưa có ai chịu nói cho ông biết your own neck's aroma?
    - Họ cũng chỉ đứng xa xa/nhìn nhìn/rồi cười cười như em.
    - Có lẽ tại cổ ông có đeo cái silver necklace.
    - I know.
    - Hỏi thử cô baby xem.
    - Cô ấy còn đang bận shopping. Mà sao lúc nào em cũng cố lôi baby ra để gỡ rối cho em thế?
    - She is my bùa hộ mệnh. A protective one.
    - From what?
    - The detour. I don't like detours on my road.
    - Mai mốt cái cổ sẽ mọc thêm 10 ngấn.
    - Không sao. Vốn dĩ đã có một thuở làm con rắn đỏ.
    - Cái thuở đó có vui không?
    - Mỗi ngày là một buổi hội mở. Cây táo đã không kịp ra hoa.
    - I want one.
    - Huh?
    - Trái táo đỏ ấy.
    - Bộ không sợ bị poisoned hả?
    - I can manage that.
    - Oh, em quên rằng ông cũng là một poisoner - bằng thơ, of course!
    - Này em, hôm nay là ngày chủ nhật.
    - So?
    - Em đang phạm điều răn thứ 5 đó, biết không?
    - It takes two to tango.
    - Vậy thì mình cùng kill nhau nhé, when?
    - Infinity.
    - You are no fun in action.
    - Have it with your sweet baby then. It's her job.
    - And yours?
    - Mine is just to inspire & excite your poisoned poems. Good luck!


    Actually, ông ấy mới chính là ngọn lửa inspires & excites me to breathe/to live & continue with my silly writings.
    Nhưng tôi sẽ không bao giờ nói cho ông ấy biết điều đó...
    Ngộ nhỡ ông ấy tưởng mình là Mr. King of Words thì sao?
    I'm not that stupid,you know!

    Lavender

  4. #334
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141



    *For an adorable mike!

  5. #335

  6. #336
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Unsalted story


    Blue đang kể chuyện chuyến du hành mùa hạ cháy cho Red nghe.
    Tôi chỉ là kẻ ngồi nghe trộm dưới tàn cây JRM còn sũng những giọt mồ hôi đêm.

    "Khi tôi bay tới CC, biển xanh ngăn ngắt với bãi cát trắng phau phau.
    Có đôi tình nhân kia đang bận bịu thở than bên ghềnh đá.
    Họ nom buồn lắm.
    Vểnh tai. Ignore tiếng sóng. Cố lắng nghe.
    Oh, thì ra chàng chim áo nâu non đã bị đeo gông từ lâu lắm trước lúc duyên số đẩy đưa hạnh ngộ cùng nàng chim áo phấn hồng. Chàng già hơn nàng 30 chục tuổi chim. Chàng có vẻ là gã ưa chuộng tìm kiếm gông để đeo cho nặng cổ. Sao tôi biết ư? Thì thấy cái cổ của gã hơi bị lùn và cái lưng của gã lại hơi bị cong cong như cái cầu vồng đó. Hmm, cầu vồng của ông giời có 7 màu đẹp đẽ - cầu vồng của chàng chim đa đoan này chỉ có độc mỗi một màu nâu. Tôi đoán có lẽ kiếp trước chàng ta là TS chi chi đó. Anyway, nàng chim áo phấn hồng khóc, mascara lấm lem từng vệt quệt dài trên bầu má phính.
    - Nâu anh, sao anh không chịu ly dị để marry em? Em chờ anh đã 3 thu, phấn hồng sắp ngả sang màu bụi xám!
    Chàng Nâu giọng thiểu não:
    - Phấn cưng cưng, anh cũng muốn thế cho trái tim đỡ phải tan nát khi nó bị giằng xé giữa tình & nghĩa.
    - Ai tình? Ai nghĩa?
    - Ma đàm Nâu nghĩa. Phấn cưng cưng tình. Và còn cả bầy chim non chưa ra ràng lẫn lộn lùng tùng xòe chẳng biết gọi là tình hay nghĩa.
    Phấn hồng sụt sịt:
    - Thế mình cứ phải vacation lén lút như vầy forever hả? Hu hu, em khổ quá!
    Nâu non nổi cáu:
    - Hay là thôi vậy nhé? Cho em đỡ khổ mà tôi cũng đỡ phải lau nước mắt nước mũi tèm lem.
    - Brown, you don't have a heart!
    - Thế hãy tự hỏi tôi đang làm gì với em đây, hử hử?
    Phấn hồng tịt. Hừ, chả nhẽ lại xổ toẹt ra rằng thì là:"Sở dĩ anh đến với tôi cũng chỉ vì tôi trẻ, tôi xinh , tôi thon thả mới toanh hơn cái mụ Nâu béo phịch nhà anh. Mà bộ anh tưởng anh oai lắm đấy. Thử không có cái bóp da cá sấu kia xem!
    Chuyện đến đây bắt đầu chán.
    Chắc chắn sau cuộc gây gổ họ sẽ muah muah làm hòa.
    Rồi lại cãi nhau tiếp tục.
    Một ngọn sóng cao bất chợt ập đến.

    Tôi cắp vội một nhánh rong biển ướt và bay đi.
    Hết. The end."


    Oh, có thật là hết? Có thật là the end?
    Red đang quắc mắt chiêm chiếp kêu "điên tiết".
    Tôi cũng tiếc.
    Tiếc cho một buổi sáng êm êm & một tách cà phê lìm lịm qua nhanh như một cái chớp mi cùng với một câu chuyện kể tầm phào, nhạt thếch.
    Mà này, Blue...
    Có thật Nâu non & Phấn hồng đang du hí ở CC không?
    Ma đàm Nâu béo phục phịch ấy rất có thể là dear auntie của ả bạn tôi.

    The Earth is round, isn't it?

    Pinchie

  7. #337
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141




    ...để gọi một mùa thu...
    (hạ ơi, em nóng quá - em chỉ chực đốt cháy rụi hồn tôi!)


  8. #338

  9. #339
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Cô tượng đá của tôi
    *...and you said she has no soul?

    Khi tôi mới dọn vào căn nhà cũ kỹ này, cô tượng đá đứng âm thầm bên hồ nước có cây liễu rũ và đang bắt đầu cuộc đóng rêu.
    Cô giận lão điêu khắc gia đãng trí nào đó đã quên không cho cô mặc áo - bốn mùa xuân hạ thu đông cô phải khốn khổ phơi tấm thân trần thách đố với thời gian.
    Mưa xuân xâm phạm tiết trinh cô.
    Nắng hạ thiêu đốt phẩm hạnh cô.
    Gió thu lả lơi rù quến bờ vai/vòm ngực khiến cô vùng vẫy giữa vũng lầy ước mơ phạm tội.
    Và mùa đông - ôi những mùa đông hoa tuyết trắng rơi rơi khêu gợi nỗi khát khao những gối chăn êm ấm.
    Cô tượng đá vật vã giữa nỗi cô đơn và cuộc sống còn.

    Mr. Moss đến - cùng với tháng năm qua.
    Mr. Moss đến - thể theo lời khẩn thiết van cầu não nuột của cô tượng đá.
    Oh dear mister/sweet mister, xin hãy choàng áo rêu xanh cho tôi nhé!
    Mặc bụi mưa xuân lấm tấm...
    Mặc nắng hạ phun môi lửa nồng say...
    Mặc ả thu thả lá vàng khêu gợi những gót chân trần...
    Mặc gã đông lùa ngọn gió sắt se đòi vòng tay ôm khăng khít...
    I've had my beloved moss. Now.
    I feel warm & safe.
    I think I should forgive that absent minded sculptor.

    (dẫu sao thì ông ta cũng đã sáng tạo ra tôi)

    Life is a gift.
    A big one.
    Definitely.
    Isn't it?

    Pink

  10. #340
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141




    The tragedy of life is not death
    But what we let die inside of us
    While we live


    Norman Cousins


 

 

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 01:46 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh