Results 651 to 660 of 2050
Thread: The Seasons
-
05-06-2018, 05:06 AM #651
-
05-07-2018, 03:40 AM #652
Before & After
*a long journey thru time...
Trên chuyến tàu đi đến một nơi chưa định đến, tôi là người hành khách mang số 175.
Chúng tôi - những người bạn đồng hành trong xa lạ - nhận thức nhau qua những con số - không bằng tên - không bằng giới tính - không bằng tước vị.
Ghế số 175 được sắp xếp bên ô cửa kính nhỏ, đóng khung một khoảnh trời âm u không có nắng. Bên phải số 175 là số 173. Bên phải số 173 là số 171. Một dãy ghế có ba số lẻ. Có lẽ những con số chẵn nằm ở phía bên kia, ngăn cách bởi một lối đi chật hẹp - chật hẹp và ngột ngạt như những con hẻm đời sâu hun hút vừa xoay lưng bỏ lại.
Một cái gật gật đầu. Nửa nụ cười nhếch nhếch. Chúng tôi im lặng chào nhau rồi im lặng ngồi vào những chiếc ghế mang số của mình - những con số màu huyết dụ được đóng dấu trên những tấm vé khởi hành đẫm màu đêm - lung linh / bí ẩn.
Và cùng với những con số ơ thờ đó, chúng tôi đi...
(to be continued)
-
05-07-2018, 07:45 PM #653
it might be the last
it might be the first
your haunting lullaby fills up my night
-
05-08-2018, 05:12 AM #654
B & A
*and the train goes on...
Lost & Found
Trước lạ, sau quen - phải không?
Nhưng cũng có đôi khi, quen rồi mà chừng như vẫn lạ, pourquoi?
Giờ thứ nhất trước khi chuyến tàu lao mình đi, chúng tôi gặp người hành khách số 1.
Số 1 bước lên tàu với cái cặp da đen mỏng, bên trong có lẽ là chiếc laptop chứa đầy ebook hàng hiệu TRI-X.
Số 1 đeo kính trắng - có thể vì bị cận thị. Tôi nhớ đâu đó có một lần nghe người bạn đùa: Những người cận thị là những human beings sinh lực rất dồi dào, thẩm thấu đủ thứ trên đời mà dù cho có nhiều bao nhiêu cũng vẫn là không đủ.
Tại sao ư? Tôi cũng chẳng biết tại sao. Chỉ tạm lý sự cùn là tại vì họ phải đeo kính trắng. Khi tầm nhìn bị hạn chế outwardly - physical strenght goes inwardly - maybe. Và có lẽ, đó cũng chính là lý do thúc đẩy tôi chuyển từ mắt kính qua Acuvue. Khà, gọi đó là "thủ đoạn" để chinh phục thế giới liệu có ổn chăng?
Anyway, người hành khách số 1 mà tôi tạm nick-name là trưởng tàu (hmm, cái tật nem/chả vẫn chưa thể bỏ) - trịnh trọng mở lời đàm thoại thứ nhất:
- Welcome aboard, all the lost souls who have just been found.
Mất và tìm thấy...
Mất ở đâu?
Tìm thấy ở đâu?
Ai đã từng bị mất?
Ai đã từng được tìm ra?
(to be continued)
-
05-08-2018, 06:58 PM #655
-
05-10-2018, 05:35 PM #656
-
05-11-2018, 04:50 AM #657
Trong mưa
Có tiếng cười của ngày hôm qua
Và những giọt lệ nuối tiếc
Của ngày hôm nay
Ngày mai
Em có theo mưa về hỏi han?
-
05-11-2018, 05:54 PM #658
Just because a door appears closed
It does not mean that it is locked
Nor that it will not open
With the right Heart
Call or Touch
R. Ogunlaru
-
05-12-2018, 05:57 AM #659
Voilà*
Tôi gặp lại K. khi con tàu lặng lẽ chui vào lòng núi.
Đường hầm âm u. Gió lạnh lùa từ những tháng ngày xa xưa biêng biếc.
Chiếc áo khoác đen của K. không thấy thêu những con số màu huyết dụ. Có lẽ vì thế nên tôi nhận ra K. Đừng hỏi tại sao.
K. nhìn vẫn ở tuổi 27. Mắt chừng vẫn say. Khóe môi nhếch bóng nụ cười khinh bạc cũ.
- Một mình?
Ah, cái giọng BK vẫn trầm khói thuốc:
- Tôi lúc nào cũng một mình.
- Ngồi cùng nhau đôi ba phút, có được không?
- Please do.
K. không nhận ra tôi. Cũng phải. Thời gian - good for healing, bad for remembering.
- Ở bên đó có gì vui không? Tôi nheo mắt hỏi.
Một cái nhún vai rất SG' sixtieth:
- Tạm. Không vui. Không buồn.
- Sao lại ở đây?
- Chỉ tình cờ đi ngang qua thôi. Nghe gió lùa bỗng nhớ ngày phiêu bạt.
Ah, thì ra vẫn còn nhớ đấy. Nhưng không biết được bao nhiêu...
- Còn thích ngậm ô mai cam thảo không?
- Oh, sao biết?
- Biết cả lý do tại sao.
- Tại sao?
- Hút Craven A quá độ. Cam thảo làm êm cuống họng.
K. bật cười:
- Ni ép tôi đấy. Ni không thích tôi hút thuốc nhiều quá. Bảo phải nuốt đầy khói thuốc mỗi khi hôn.
- Ni là ai?
- Con bé tôi yêu và ghét.
- Tại sao yêu? Tại sao ghét?
- Yêu vì con bé không think bình thường. Ghét vì con bé hay act bất thường. Khi đam mê/khi lãnh đạm. Nhưng you là ai mà tra vấn tôi lắm thế?
Nổi cáu rồi. Cố tật mỗi khi bị hỏi tới tấp. Thôi. Ngừng vậy.
Rồi chúng ta sẽ còn gặp lại nhau. Nhiều lần nữa. Khi chuyến đi kết thúc.
*
That's all for today.
Mẩu gai nhọn vừa trồi ra khỏi vết thương tưởng đã lành mà chưa.
Vẫn còn nhớ nhau...
Dù chỉ là một chút vấn vương nhạt nhòa trong phôi pha ký ức.
Voilà.
Je t'aime.
Toujours la même.
Chr.
-
05-13-2018, 06:51 AM #660