Register
Page 150 of 205 FirstFirst ... 50100140148149150151152160200 ... LastLast
Results 1,491 to 1,500 of 2050

Thread: The Seasons

  1. #1491
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  2. #1492
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...võng mây hồng lộng gió bức tranh thương...

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  3. #1493

  4. #1494
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...so though the heartaches remain...


    ...và sẽ không bao giờ hiểu...

    *4U

    Rảnh, nên bươi chồng thông tín bạ / học bạ từ cái thuở "ngày xưa hoàng thị" ra nghiên kíu, thử tìm xem đâu đó vài lời "tiên tri" vàng ngọc báo trước những điềm rối rắm trên cuộc hành trình. Ah, đây rồi - thông tín bạ lớp Tư từ cô giáo chủ nhiệm tên Spring (mùa Xuân HN) với câu phê chuẩn / nhận định cuối niên học:"Bản chất thông minh nhưng tính nết chậm chạp. Nếu bớt thời giờ quan sát để năng động sẽ thành công hơn".
    Cơn bão đến từ đám mây cuối mùa xuân này khá chộn rộn. Bà "iêu cầu" tôi đọc thêm 3 kinh "Kính mừng" mỗi tối trước khi đi ngủ. Mẹ arranged một cuộc gặp gỡ cô mùa Xuân HN để tìm hiểu cặn kẽ nguồn cơn rồi về nhà rì rầm với bố suốt mấy đêm không biết những gì để rồi sau đó, bố ngưng mua sách truyện nhi đồng, khuân về giao cho tôi một bu gà con 10 đứa lủm chủm chiếp chiếp inh tai điếc óc và trịnh trọng tuyên bố:"Sau 3 tháng hè (actually, chỉ có 2 tháng rưỡi) gđ chúng ta sẽ có trứng gà tươi làm ốp-la ăn bánh mì điểm tâm, ngon!". Mấy đứa em ngố của tôi vỗ tay đốp đốp, tôi âm thầm chui vô thư viện nhỏ của bố tìm tòi "tài liệu" viết về mấy con cục tát đẻ trứng vàng. Well, tìm không ra nên chỉ đành thở dài wondered: Liệu 3 tháng hè có đủ thời gian cho mấy cái búp len nhỏ xíu xiu kia biến thành mấy chị gà mái ầm ĩ sản xuất trứng ốp-la cho bố ăn sáng không? Kệ, sao thì sao, chừng nào hết hè rồi sẽ biết. Không có ốp-la thì bố sẽ được mẹ sai chị G. xách gà mèn đi mua bún bò cho bố tha hồ điểm tâm, chẳng ngất ngư ngon hơn ư? (bố mê bún bò như mê mẹ ấy!). Phải chi hồi đó có bác Google thì tôi đã không bị bắt buộc phải luyện võ nuôi gà để tập năng động theo cái great idea của bố. Ừm, 3 tháng chỉ có 12 weeks, bố ơi khi nớ cái lũ lủm chủm chiếp chiếp này chỉ mới độ tuổi teen-teen, làm sao đẻ được trứng ốp-la cho người điểm tâm cơ?!

    Sau một mùa hè vui-mà-không-vui-mấy đó, tôi leo vào lớp Ba của cô giáo mang tên một loài hoa rất thơm mà các o thiếu nữ hồi nớ ưa hái đem ủ vào tóc cho mấy cậu thiếu nam hít hà mê mẩn rồi về nhà say sưa mần thơ quên mần "homeworks". Cô hoa thơm đầu niên học có cái bụng bầu lúp xúp dưới lớp áo khoác ngộ nghĩnh viền đăng-ten trắng. Và thế là tôi quên béng ngay cuộc chiến "năng động" ngồi "quan sát" tiếp tục cho đến cuối niên học - khi cô hoa thơm sanh một em bé gái 3 kí-lô cũng thơm ơi là thơm. Lời phê cuối năm trong sổ thông tín bạ của tôi được bố hỉ hả thết đãi gđ một bữa tiệc no nê ở HKMG, his fav. restaurant trong phố thị xã. Bà vui không còn bắt tôi đọc thêm 3 kinh KM mỗi đêm. Mẹ cười rất tươi khen bố giỏi quá và thế là voilà, bầy gà teen-teen hè năm trước (nay chỉ còn 7 và đã hết tin-tin) được mẹ đem đi tặng ngay cho bác lao công già trong bệnh viện với lý do:"Cái Miu nay đã hết chậm hiểu dzồi!". Ui, mẹ đâu có biết là sổ ttb cuối năm của lũ bạn cùng lớp với tôi đều được cô hoa thơm phê chuẩn exactly the same thing:"Ngoan. Được lên lớp." Có lẽ nhờ em bé trong bụng cựa quậy khiến cô bận bịu mỏi mệt nên không bothered quan sát lũ học trò chúng tôi chăng? (Nói nào ngay, học trò lớp Ba mới 8, 9 tuổi - tương đối đứa nào cũng ngoan và hiền vì hormones chưa mần việc, có phải?). Cám ơn cô hoa thơm! Cám ơn em bé thơm! Oh, how we loved you so!

    Và cứ thế, tôi carried on cái "thông minh mà chậm hiểu" bẩm sinh của tôi lên lớp Nhì, lớp Nhất rồi Đệ Thất, Đệ Lục, Ngũ, Tứ, Tam, Nhị...mãi cho tới khi tôi gặp ông ấy - người mà mười mấy năm sau đã "ác độc" khơi lại "vết thương lòng" ấm ớ của một thời bé dại, ngây ngô...
    "Em chỉ giỏi lý thuyết mà không giỏi thực hành, thông minh mà lại vô cùng chậm hiểu. Dreams passing by then disappeared if we're slow in catching them!"
    Well, ông ấy nói tỉnh bơ mà quên mất tiêu rằng mình không có "cái bằng bachelor"* để khuyến khích những mái tóc dài lả lướt ủ hoa thơm chịu quấn quíu trên bờ vai nam tử. Và đó chính là cái điều tiên khởi cho cái vô cùng chậm hiểu của tôi "rejuvenate".

    Đôi khi, intelligence is a curse & "chậm hiểu" is actually a blessing in disguise...
    Let the rain cry on season instead of crying in the rain*

    Pink
    Last edited by passenger; 11-20-2020 at 04:30 PM.
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  5. #1495
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...nỗi buồn ai hay cùng tôi...

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  6. #1496
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...because i am a bird...

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  7. #1497
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post


    Tiết mùa đông


    Thanksgiving is on the way...
    Lạnh. Cây lạnh. Người lạnh.
    Cây lạnh, cây bị confused cây chợt ngừng rụng lá.
    Người lạnh, người bỗng nổi cơn điên kinh hoàng ré "No".

    bbb phàn nàn:"You've said a lot of NOs to me lately, pourquoi?"
    Chị ở không nấu nướng tùm lum nên cũng càm ràm:"Gì cũng lắc. Cứ ngồi tịt mãi ở cái góc vườn buồn thiu ấy rồi thế nào cũng được làm cô tượng đá bầu bạn với dzong dzêu!".
    Anh cười há há phụ họa hiền thê (có nhẽ vì mới được chị cooked cho một nồi mì Quảng):"Rong rêu cũng tốt, đỡ tốn tiền mua quần sắm áo on sale cho cố rồi lại mất công đóng gói đem tặng goodwill, cũng tiết kiệm được khối xu mua rau mua cỏ tập thử khẩu vị vegan!".

    Trong nhà, ngoài phố / bên nớ, bên ni - humans rửng mỡ ồ ạt tấn công human-người-đang-bị-khùng vì lạnh chẳng chút nương tay. Ừa đó, thì sao?! Đã bảo đang mùa dzịch dzật, can cớ chi phải bày đặt HS reunion để có cớ xúm xít lại mới cám ơn được nhau. List những 20 mống cơ, rồi từ 20 mống đó tag along những vợ phải cùng chồng, những bồ phải cùng bịch, những con phải cùng cái, những cháu phải cùng chiếc lôi thôi nữa - ba chục mống nhé? hay ba mươi nhăm? Lại còn gào vừa eggrolls vừa mì xào thập cẩm, bộ có ai nớ rảnh quá nên "nhàn cư vi bị khùng" chăng, hử hử? No, en-èn-ô, No! Người đang lạnh dzun nên người cũng mệch lắm, không còn hơi để mà chợ búa nấu nướng tiệc tùng chi ráo - hiểu?

    Còn chị nữa...Và anh nữa...
    Người ta bảo:"Vợ tung chồng hứng, chết cứng đứa ở giữa cầm chầu" Tui không có chầu để cầm, cớ sao nhân thế lèn tui chết cứng cùng tấu khúc tàn thu Hic...hic...

    Well, rồi thì cũng qua (chắc lắm luôn)*...
    Nhớ hồi năm đầu tiên lũm chũm bước vô ĐT ngồi lê phiếm chuyện Black Friday shoppings với cháu. Mới đó mà đã vèo như lá rơi mất tiêu 15 năm cuộc đời. Không biết hồi nớ mình ăn thứ wủy chi mà máu khi mô cũng sôi sùng sục - work, love, thơ thẩn, thị phi...chẳng có thứ nào chịu tha mà không thử. "The last supper" cho một đời người chăng? Ngon không? Ừa, ngon! Vui không? Ừa, dzui! Tiếc không? Ừa, tiếc - tiếc phát điên tiết! Mà cũng vô cùng cảm tạ trời đất cho cái giai đoạn còn tiết để điên ấy. Cảm ơn người khiến tôi điên! Cảm ơn tôi làm điên người! Cảm ơn cuộc đời và những cuộc điên nguy nga tráng lệ chừ đang bùm bum gõ nhịp cho trái tim khô thoi thóp vì không còn đủ tiết để dzám điên tiếp tục. Ah, tiết ở đây có nghĩa là huyết, là máu phải không? Lại nhớ có lần một ông người dzưng khác họ thắc mắc hỏi tôi hồi đầu mùa đại dzịch:"Em loại máu nào?". Tôi:"Oh, thôi ông đừng hỏi, loại nào thì loại rồi cũng đến lúc phải khô, chấm hết." Hmm, đã khô mà còn bị lạnh đế dzô, trước sau chi cũng có đứa phải đành gạt lệ makes appoinment với Mr. beloved Don-di-doong để arrange một cuộc great reunion dzới ông bà tổ tiên nhiều đời không còn biết ai là ai nữa...
    Này bbb, bé nay vẫn còn trẻ lắm, bé chưa chuẩn bị khí phách đầy đủ để có thể dzũng cảm đối đầu với những lời giáo huấn vàng ngọc của tổ tiên đâu. Reduce cái list 20 xuống chỉ 10 thôi nhé nhé, s'il vous plaît?

    And how I love you so...
    Happy & safe Thanksgiving, dear Alls!
    (as long as we still còn tiết để điên, of course!)

    Pink
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  8. #1498
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...ơn khúc hát...ơn lời ru...





    ...ơn nguồn chữ chảy mùa thơ hương nồng...



    *Campanula (Bellflower) represents gratitude, humility, attractiveness and everlasting love*Net
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  9. #1499

  10. #1500
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...có như ta đứng chờ không hẹn...*

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

 

 

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 04:32 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh