Results 431 to 440 of 2050
Thread: The Seasons
-
10-23-2017, 05:20 PM #431
"The sea always filled her with longing, though for what she was never sure."
Cornelia Funke * Inkheart
-
10-24-2017, 03:46 AM #432
https://en.wikipedia.org/wiki/Inkheart_(film)
If you're getting stuck inside an old storybook
I intend to read you out of it
Someday.
Only you.
We would write a brand new sweet story then
For something called...
Love?
-
10-25-2017, 04:32 AM #433
Being single*
Ông bạn quen la làng lên rằng-thì-là :"Tôi chỉ thua thiên hạ có mỗi cái bằng độc thân!".
Tôi nháy nhó cười, an ủi :"Thì đã sao? Tôi cũng đang được độc thân đây. Mà có gì vui hơn đâu?".
Thật ra, một đời sống tự do không bị ràng buộc của một kẻ độc thân - (hình như) - cũng có những niềm vui và nỗi buồn riêng của nó.
Cho tới một tuổi nào, nỗi buồn có lẽ sẽ nhiều hơn niềm vui - có phải?
Tuổi trẻ single - tràn trề niềm vui phơi phới. Muốn làm gì thì làm. Muốn đi đâu thì đi. Ăn/ngủ tùy ý. Chả ai càu nhàu. Chả ai cấm cản. Đời vui như ngày hội mở...
Nửa chừng xuân phai - đi về một bóng. Mở cánh cửa này/một mình. Đóng cánh cửa kia/một mình. Café sáng bên khung cửa sổ với con mèo ốm/ngái ngủ. Trưa trong sở làm nuốt vội miếng tuna sandwich mà đôi lần/nghe chừng như mắc nghẹn. Dinner cũng wine/cũng candlelight - duy bạn tri kỷ chỉ nhành hoa trắng đứng lặng lẽ trong chiếc bình pha lê cạn nước - ngó nhau ngậm ngùi...
Thế thì...
Ông bạn quen ạ, ông đừng tiếc rẻ làm gì "cái bằng độc thân" thê thiết ấy!
Ông bây giờ đi/về vẫn có người nôn nóng chờ ông trong căn bếp thơm lừng mùi thịt nướng/cá chiên...
Ngày - ông thấy ngắn.
Đêm - ông không phải thở dài.
Khi trái nắng trở trời - có người chăm chút nấu cho ông bát soup nóng - nhắc nhở giờ ông uống thuốc - mặc sức cho ông làm kẻ-cơ-hội bày trò rên rỉ/mè nheo.
Mai, ông - dù trời bắt phải leo lên ngồi trên bàn thờ - có người mỗi tối sẽ âm thầm nhỏ lệ thắp cho ông vài nén nhang trầm tưởng niệm*...
Tôi - (có lẽ) - sẽ chỉ có mỗi một con mèo trắng ốm từng ngày nghêu ngao ngồi khóc meowmeow bên khung cửa sổ.
Vì đói. Vì nhớ sushi & café sữa...
Không vì nhớ tôi.
Pink
-
10-26-2017, 05:21 AM #434
SeaMuse*
Con nhỏ đi biển về ghé ngang nhà quẳng cho tôi một cái vỏ ốc trăng trắng với những đường vằn nâu nâu hồng hồng (to bằng cái nắm đấm tay của một người*).
Hỏi:"Tại sao là vỏ ốc mà không là một hộp cát & vài con dã tràng?"
Con nhỏ cười khúc khích:"Trong cái vỏ ốc có tiếng sóng biển hát & lời thì thầm ngọt ngào của gió. Để ru một người hay quên ngủ."
Hử? Nhỏ con nghĩ tôi bây nhiêu mà vẫn cần phải có cái kentuvas ru ngủ mỗi đêm ư? Hừ, nhìn nó gai góc thế kia - áp vào tai nghe ngóng rồi ngủ quên thì chắc thế nào sáng dậy đầu cũng bị thương. Cái đầu mà bị thương thì trái tim thoi thóp sẽ bị thất nghiệp - tôi sẽ ngủm. Và nhỏ con rồi sẽ chẳng còn ai chịu khó làm cái ngăn kéo tủ để mỗi mùa qua hoan hỉ gửi gấm những ký ức thập cẩm linh tinh. Hứ!
Well, dù sao thì cũng phải giả bộ wink-wink với con nhỏ nhiễu sự. Nhờ nó khỏe trêu nên tôi giờ đã có thêm cái vỏ ốc gai góc để trịnh trọng đặt bên cạnh cái fountain bằng đá xanh trong phòng den. Núi ngàn ngàn năm tuổi đấy. Tiếng nước róc rách chảy là sóng ngàn ngàn ru đấy. Ru đi/ru đi. Em hãy tự ru đi. Ôi cái chiêu khúc gọi thất thanh những mảnh hồn rong rêu trôi giạt lênh đênh...
Mà bao giờ em trôi về tôi?
Tomorrow?
Pink
-
10-27-2017, 04:40 AM #435
-
10-27-2017, 04:06 PM #436
-
10-28-2017, 06:28 AM #437
Yuckie Muddie*
một lần nào, thời gian như rượu ngon
một lần nào, bỗng hoá thành dao nhọn
còn nhớ không em, một lần nào...
*unknown
Sau một ngày rất gió là một đêm rất bão.
Lò sưởi đã được đốt.
Mirrow & Grumpy đã nguôi cơn hoảng loạn đua nhau gật gù ngáp bên lửa cháy bập bùng.
I'm calm too, surprisingly.
When the funny thumps start their silly talk...
Thường thì những đêm mưa bão luôn là những đêm dài trăn trở không thể ngủ. Nỗi lo/nỗi nhớ/nỗi giận/nỗi buồn...đủ thứ nỗi chập chờn ám ảnh khiến đêm vốn dĩ rất mượt mà bỗng vụt biến thành một vũng lầy đặc sệt, manh lụa trắng õng ẹo manh nha thò chân khoắng vào lụa thoắt chẳng còn tươi. Chẳng còn tươi nên lụa nhàu/lụa nát/lụa hoen ố bùn trần gian đành nhắm tịt mắt toan tính cuộc qua đời.
Yuckie Mud ậm ừ:"Lỗi chẳng phải tại tôi. Mea non-culpa. Ai bảo ả lụa không có trái tim nên ả ta quên thở."
Ả lụa vùng vằng:"How do you know that I don't have a heart?"
Ah, hãy thử tưởng tượng một cái nhún vai rất đáng ghét/rất muddylike:
- It has no pulse.
- How so?
- I don't feel it. In whatever if I could not feel the pulse, it surely has no heart.
- Háh, things might work the other way.
- What's other way?
- Heart knows heart, pulse knows pulse. You only beat boom-boom.
- Dirty mind!
- Huh?
- You said boom-boom!
- Isn't that the tune of your life's beating drum, bb-bb-bb?
- Boom-boom is better than doom-doom. At least it has some noises to prove its existentia.
- Ah, thì ra thế. So prove it then.
- Prove what?
- That you master a heart with bb noises.
- I don't need to prove anything to you. Just know that you don't have a heart.
- Then I don't need to tell you where my heart is, do I?
- Fine. Keep it that way. Don't ever cry if you can't find it.
Don't cry, indeed.
Khi đêm đang vẫy vùng giông bão, cơn mưa tuôn chừng như đã khóc thay người...
Now I'm really doomed!
AidaN
-
10-29-2017, 06:06 AM #438
Night*
*In bedroom:
Đêm đã rất đêm.
Giấc ngủ còn mải chơi trò trốn tìm với chập chờn bóng nến.
Mưa sướt mướt ngoài hiên vắng.
Suỵttttt...
Chừng như có tiếng thở dài buồn tênh của chiếc lá thả mình rơi.
Nhịp ngân thảng thốt của tiếng phong linh run trên ngọn gió.
Lời trăm năm nào không ngỏ.
Tình thiên thu chín đỏ trái tương tư.
*In Kitchen:
Mắt nhìn rất đắm. Môi cười rất ngon.
Ah, MặtTrờiĐêm! MặtTrờiĐêm!
My gorgeous pumpkin pie.
A sweet kiss with wet cinnamon breath.
I'm now happy.
Thật đấy!
*In Little White Tower:
I couldn't see the moon.
I couldn't find the stars.
Oh, pourquoi? pourquoi?
Because it is raining...
Duh!
Pink
-
10-30-2017, 04:08 AM #439
The Pen's Serenade*
As thoughts within the mind are made
The pen begins to serenade
The papered landscape that awaits
The flow of words, the song of ink
Words within this space collide
A tapestry they do provide
Of stories light and sometimes dark
Revealing verses from the heart
Verses, unchained melodies
Mixing notes and harmonies
Upon the page - oh how the page
Glows with the pen’s sweet serenade
Stephanie
2016
*There's a poem waiting for your sweet serenade to be reborn, dear Pen!*
-
10-30-2017, 04:49 PM #440