Register
Page 148 of 205 FirstFirst ... 4898138146147148149150158198 ... LastLast
Results 1,471 to 1,480 of 2050

Thread: The Seasons

  1. #1471
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...mùa chưa chín em ơi sao vội rụng...

    Last edited by passenger; 10-13-2020 at 12:58 PM.
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  2. #1472

  3. #1473
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...chuyện chúng mình ngày xưa...*

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  4. #1474
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Arrow


    Season of Knitting


    1.
    Cô chủ ngồi đan khăn quàng cổ mùa đông.
    Cho ai? Không biết.
    Cuộn len xanh lăn từ chiếc ghế mây sơn trắng đến chân tường bên khung cửa sổ - chỗ con mèo tôi hay ngồi ngắm nghía nhìn cuộc đời trôi qua...

    - Này, ngoài ấy có gì vui không? Cuộn len hỏi.
    - Nhiều lá đỏ lắm. Đang rơi.
    - Chỉ thế?
    - Oh, có chú chim red robin đang đứng khóc hu hu trên cành táo.
    - Tại sao nó khóc?
    - Tại nó chỉ có một mình.
    - Thế một mình thì phải khóc à?
    - Một mình lúc nào cũng buồn. Buồn thì phải khóc.
    - Tôi cũng một mình. Tôi chả bao giờ khóc.
    - Có đấy. Chỉ không biết thôi.
    - Tôi không khóc. Tôi không có nước mắt để khóc.
    - Ai bảo thế? Khóc, không có nghĩa là phải chảy nước mắt. Dòng lệ vô hình nhỏ toong-toong từ trong tim rồi theo sợi len mong manh kia đổ ập vào chiếc khăn quàng cổ.
    - Thế chiếc khăn, nó có biết khóc không?
    - Nó định khóc nhưng cô chủ đã dành khóc thay cho nó.
    - Tại sao?
    - Vì cô chủ cũng chỉ có một mình.
    - Meomeo cũng chỉ có một mình ấy thôi?!
    - Ừ, nhưng những chiếc lá đỏ bay bay ngoài kia đã khóc thay cho tôi.
    - Thật hả? Thế không có ai thèm khóc thay cho cô chủ hả?
    - Không.
    - Tại sao?
    - Tại cô chủ thích được khóc. Cô ấy ghiền khóc. Cô ấy không muốn ai khóc hộ cho cô ấy.
    - Tại sao?
    - Tại cô ấy biết khi cô ấy khóc, sẽ có một người rất đau lòng.
    - Ai?

    Chiếc gối nhung nhỏ mang hình trái tim màu huyết dụ vụt bay vèo qua không gian êm êm của căn phòng ấm.
    mẻow...
    Sao cô lại ném tôi?
    Tôi chứ có phải là ông ấy đâu!

    2.
    Chiếc khăn quàng mùa đông chưa đan xong mà nó đã dài lênh loang như một dòng sông xanh ơi xanh vô tận.
    mèng!
    Bộ cô ấy định quấn ông ấy từ đầu cho đến chân chắc...
    A mummy lover nằm bó rọ trong lòng đêm đen kim tự tháp?

    - Sao cô không đổi sang đan áo hở cô?
    - Ông ấy không thích áo len.
    - Nhưng chiếc khăn đã dài quá.
    - Tôi có đan cho ông ấy đâu.
    - Vậy chứ cho ai?
    - Cho tôi.
    - Cô đã chẳng có biết bao nhiêu là khăn đấy ư - nào là màu rượu đỏ, nào là màu lá mạ, nào là màu của mây trắng bay.
    - Tôi không đan nó để quàng cổ.
    - Thế để làm gì?
    - Để cột nó vào khung cửa sổ trên tầng tháp. Một ngày nào đó sẽ dùng nó làm chiếc thang dây leo xuống rong chơi.
    - Ở ngoài đó đã có sẵn một chiếc thang rồi cô ạ. Bằng cỏ bện.
    - Của ai thế?
    - Không biết. Chiếc thang dẫn xuống một cánh đồng cũng đầy những cỏ, xanh ghê lắm!
    - Vớ vẩn. Cỏ nào còn xanh ở mùa này? Thu sắp tàn. Đông rồi sẽ đến.
    - Thế hoa có nở vào mùa đông không?
    - Sao hỏi?
    - Có một chậu hoa đang nở bên ngoài khung cửa sổ, nom xinh nhắm nhắm!


    Oh, lại thêm một chiếc gối bay vèo như lá.
    méow!
    Hẳn là cái đầu lung tung của cô ấy nghĩ mèo tôi đang chập chờn mộng du.
    Ah, cuộc du hành lênh đênh vào cõi mộng...
    Với những chiếc lá đỏ rơi rơi là những con cá vàng bơi bơi...
    I want fish!

    3.



    When knitting becomes an obsession!*

    Đan dài nỗi nhớ
    Đan dầy nỗi đau
    Tình chi tình khổ
    Không đành quên nhau
    meow!


    Mirrow
    Last edited by passenger; 10-17-2020 at 09:26 AM.
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  5. #1475

  6. #1476
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  7. #1477
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...like a song through the trees...*

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  8. #1478
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...mời người lên xe về miền quá khứ...*

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  9. #1479
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post


    Mamma Mia


    Khi ông ấy đang bận viết, ông ấy rất ghét interruptions - either big or small. Tôi biết cái cố tật ấy nên rất thích trêu, rình rình hễ có dịp là phải tìm cớ ấm ớ trêu cho bằng được.

    - Knock knock, ông có muốn uống thêm café không, em pha?
    Không trả lời.
    - Knock knock, ông ăn táo nhé, táo hôm qua mua ở chợ dòn & ngọt lắm, gọt nhé?
    Ah, vẫn không trả lời.
    - Knock knock, tối nay ông muốn ăn gì, em nấu? Hay mình đi ăn ngoài tiệm nhé, ở phố bên kia có cái quán mới khai trương, nghe nói bún ốc, bún thang tuyệt cú mèo lắm, nhé nhé?
    Ui, có một tiếng thở dài não nuột:
    - Em lại đang định phá rối tôi đấy, phải không?
    Và tiếp theo là một tiếng hứ rất chanh chua:
    - Chỉ không muốn ông đột nhiên bị câm thôi.
    - Thế em có muốn cột báo fav. của em ngày mai bị bỏ trống không?
    - It's not my fav. column. It always made me dizzy after reading it.
    - Vậy tại sao vẫn đọc?
    - Vì không đọc thì sẽ chẳng còn gì để đọc nữa. Ông có thèm viết gì khác ngoài nó nữa đâu cơ? Thơ này, tiểu thuyết này, đôi khi còn có ký sự du lịch đó đây tràn trề hưng phấn. Where are they now?
    - There was a time to be all that.
    - Is now a time to quit?
    - Let them fantasies rest in peace. Chuyện xưa belongs to ngày xưa.
    - Không xưa thì chẳng có nay. Are you just being born today?
    - I wish. So I can be happy calling you "bà má trẻ". Lúc nào cũng nhắc ăn với uống. Sao không nhắc đi toilet phải nhớ rửa tay luôn đi!
    - Và nhớ là đừng có chùi cái bàn tay ướt vào túi quần sau đấy!
    - Háh, tôi đến khổ với em. Còn ấm ức quên nhắc điều gì nữa thì nhắc nốt đi. Rồi làm ơn xuống phòng den ôm cái TV để yên cho tôi viết tiếp. Have mercy, please!

    Okie, đuổi thì đi, bộ ngán?!
    Viết xong cái column mắc dzịch ấy rồi có nhẽ mai mốt sẽ được trao giải Nobel for Peace* đấy! Hứ! Hứ! Hứ!

    Ring...ring...ring...
    Click!
    Ring...ring...ring...
    Click!
    Ring...ring...ring...
    Click again.

    Ơ hơ, có thể nào cái phone ở office đã cũ quá nên bị mát dây chăng? Once more "click" là nhất định ngày mai sẽ tổng đình công đủ mọi thứ. Để xem ai rồi sẽ phải gào ai cho biết!
    Well, không có lần thứ tư của ring-ring-ring.
    Nhỡ ông ấy cáu quá rồi cứ ngồi tịt trên cái office đầy bụi ấy cho tới nửa đêm thì sao nhỉ?
    Mùa sắp vào đông nên đêm dài lắm...
    Mà bụng đói meo, làm sao ngủ?
    Ông ấy mà bị mất ngủ một đêm là ngày mai cái mặt nồng nàn đó sẽ lầm lầm lì lì như một tảng băng lạnh ngắt ngay!
    Thôi, chả dại. Tha cho ông đấy. Tha cả cho cái dizzy column mắc toi đã xảnh xẹ cướp mất cái bed of roses của những khúc nhạc / đoản thơ nhon nhon & thơm tho như một cái bông hường*.

    What kind of crime did time commit to change you that much since then, dear sir?

    Pink


    It's just a make-believe story, read it at your own risk
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  10. #1480

 

 

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 11:59 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh