Results 561 to 570 of 928
-
09-10-2020, 09:46 AM #561
- Join Date
- Oct 2011
- Posts
- 1,873
Chào buổi chiều nắng đẹp đến phố lính,
Xin phép anh Dzuy Linh cho nghe lại bài nhạc Thuyền. Tình cờ thấy hình anh Cao Nguyên và Dzuy Linh mặc y phục cổ truyền, cầm đàn cò, đàn tranh với bài Ca Dao Muà Gặt. Năm nay vì dịch cúm nên không có hát gây quỷ cho Thương Phế Binh thật đáng tiếc.
Anh Cuốc anh Dzuy Linh là cọp mà là cọp biển, TĐ6 Thần Ưng TQLC. Ký ở những bài thơ hay nhạc là Django Thần Ưng Dzuy Linh. Anh thường phổ thơ và sáng tác nhạc về lính, như: "Người lính già không bao giờ chết , Chờ một tiếng khèn qua sông Dịch, những bài hát về Thương Phế Binh, Giữa quê người tôi hát tên anh, Người Về thơ Cao Nguyên. Thỉnh thoảng anh phổ nhạc thơ thất tình như bài này.....
THUYỀN
thơ Ngọc Hân | nhạc & trình bày Dzuy Lynh
album Cánh Thiên Di
https://app.box.com/s/q5dogwovfg6kltsrasg6ljq5jphq2bok
Anh là con thuyền giấy
Lênh đênh biển trầm luân
Trên dòng sông năm xưa
Một thời cơn mộng cũ
Lắng sâu đáy hồ sương
Một thời cơn mộng cũ
Nhạn mỏi cánh lao đao
Ngày hư hao du thủ
Đêm lắng đọng hương trời
Mắt về đâu.... Em đâu?
Mắt về đâu... Em đâu!
Đường sóng
Bóng trăng rơi
Trường giang
Tì bà hành
Rượu mềm môi
Áo mỏng
Em như dòng sông tương
Lững lờ trôi niềm nhớ
Tháng bảy một lần thương
Hoa trầm tư
Nụ hồng
Tháng bảy một lần thương
Nụ hồng
Hoa trầm tư...Last edited by Ngoc Han; 09-11-2020 at 12:13 PM.
-
09-10-2020, 02:50 PM #562
- Join Date
- Dec 2014
- Posts
- 867
-
09-10-2020, 04:06 PM #563
Về hay ở
Nguyễn Khuyến
Văng vẳng tai nghe tiếng chích chòe
Lặng đi kẻo động khách lòng quê.
Nước non có tớ càng vui vẻ,
Hoa nguyệt nào ai đã đắm mê?
Quyên đã gọi hè quang quác quác,
Gáy từng gáy sáng tẻ tè te.
Lại còn giục giã về hay ở?
Đôi gót phong trần vẫn khỏe khoe.
-
09-10-2020, 06:17 PM #564
- Join Date
- Sep 2011
- Posts
- 4,669
Anh NGOC HAN , Cọp này là Cọp...Ba...Đầu...Rằn khét tiếng Miền Tây đấy ! Năm 72 tôi thấy ông ấy ở Mỹ Chánh quanh quẩn
mấy O bên bờ sông
-
09-11-2020, 06:47 AM #565
*
Hai lô các quán viên, quán viếng, quán lướt qua như gió thu heo may...
Chào anh Ngọc Hân, Hải Việt, Hoài Vọng và HXHuongkhuya, 008...
Cám ơn các bạn đã vào ra thơ thẩn, tản mạn với trang Lính, Cuốc tui dzui ta nói thiệt là dzui
quá mạng !
Nào là thơ Cụ Nguyễn Khuyến, thơ Hải Việt, Ngọc Hân, Lan Phi, HXHuongkhuya, Thu Vàng, kk8 " Khoan không tám " , nay thêm nhạc và giọng ca Dzuy Linh, môt tên tuổi của cộng đồng Hải ngoại. Cuốc tui thấy mình được ưu ái quá cỡ thợ cày, điều này làm cho hồn thêm phấn khởi, xác lắm hân hoan, tuy bận việc nhà quê nghèo nhưng cũng đôi khi muốn đem khoe môt vài sáng tác góp vui với đời, bài hay nhất mà tui thường ngân nga là :
Chì đơ, anh em chì đơ,
Khi mà tui, hỏng có...times đâu
Chì đơ, xin you chì đơ,
Nghe dùm đi, Á há hi hi....
Vui hén các anh chị và các cháu, lộn, các em, “xôi lĩn” đó mà "các hạ" !
Anh Ngọc Hân nói về Dzuy Linh và nhạc phẩm “Thuyền” thơ Ngọc Hân, nhạc và giọng ca Dzuy Linh, bài thơ ý lạ, nhạc cũng tình tự và ấn tượng quá xá, tui nghe mấy lần và nền buồn nghe tiếp. Cám ơn Ngọc Hân và Dzuy Linh. Nhờ bạn lính Ngọc Hân nói tui mới biết Dzuy Linh là Cọp biển, mặc dù đã nghe danh ông ấy từ lâu, một thi sĩ thành danh. Chắc HXHuongkhuya biết ông này, nếu đúng thì làm ơn làm phước bổ túc giùm tui, tui xin cắn cỏ, ngậm rơm.
Anh Hoài Vọng nói về Cọp Ba đầu rằn ở sông Mỹ Chánh là muốn nói về người nào vậy ông Dù ??? Ông nói xa gần không ai hiểu gì hết, ông làm ơn nói gõ gàng hơn được hong “Xếp...dù” ? Ahihi... hiểu rùi, ông trêu tui đó phỏng! Chúc ngày vui và cuối tuần thật an lành cho tất cả các bạn và gia đình con cháu hàng xóm láng giềng . Vâng vâng dà Vâng vâng ... Cọp tui đi cày tiếp ... Ahihi !
* Hình hôm nay , vừa chụp xong .
Photo cuocsi
Hai không hai mươi không chín mười một .
Hứa văn Quành :
Giả nhời ông Hân bạn lính : Đống gỗ (củi) đó Cọp vừa dùng cho nhiên liệu sưởi ấm mùa
đông vừa chọn những cây nào thích hợp làm tác phẫm nghệ thuật . Bây giờ cọp đang cất cái nhà kho chứa củi :
Khúc gỗ bên nhà HK nặng trên 100 kí , bạn lính Ngọc Hân và HK đoán đúng
Cuốc tui đãi hai bạn bữa cơm quê , chì đơ ... chì tớ hỉ .
" Thiêu cành " đã mang bài viết của tác giả PTAN vào nhà Lính .
Last edited by cuocsi; 09-14-2020 at 07:18 AM.
-
09-14-2020, 06:48 AM #566
- Join Date
- Oct 2011
- Posts
- 1,873
Thân chào anh Cuốc và phố lính,
Anh Cọp, đống gỗ chờ cưa chuẩn bị cho muà Đông? Hay làm nghệ thuật trên gỗ? Có giờ đọc truyện P.T.A.Ninh viết.
Nợ đời một nửa còn một nửa ơn em
- Phạm Tín An Ninh -
(Viết cho em và những người vợ lính trung hậu)
Thời còn đi học, lang thang từ Nha Trang đến Sài Gòn, dù con nhà nghèo, học tàm tạm, và nhan sắc dưới trung bình, tôi cũng đã mang tiếng đào hoa. Cho nên có muốn kéo dài thêm cái đời học trò để được mơ mộng đủ thứ chuyện dưới biển trên trời thiên hạ cũng đâu có cho. Rồi có phải thuộc giòng hào kiệt gì đâu, tôi cũng xếp bút nghiên theo việc kiếm cung. Nói kiếm cung cho nó vẻ văn chương và lãng mạn, chứ thực ra tôi vào lính, mà lại là thứ lính hạng bét thì làm gì có kiếm với cung. Có phải lính tàu bay tàu thủy gì đâu, mà là lính đi bộ. Lúc băng rừng lội suối, mặc bộ đồ trận hôi hám cả tuần không tắm, tôi ghét cay ghét đắng cái ông nào là tác giả cái câu “Bộ Binh là nữ hoàng của chiến trường” mà tôi đã đọc được ngay từ khi mới vào quân trường, đếm bước một hai để hát bài “đường trường xa”. Khổ thì khổ vậy, chứ mấy cô gái bé bỏng hậu phương lại mê lính trong mấy bản nhạc của ông Nhật Trường. Vì “nếu em không là người yêu của lính, ai thương nhớ em chiều rừng hành quân, ai băng gió sương cho em đợi chờ, và giữa chốn muôn trùng ai viết tên em lên tay súng? ... ”. Nhờ vậy, trong mấy năm đóng quân dọc đường số 1, nơi nào tôi cũng để lại vài mối tình con. Tôi nghĩ đời lính như vậy mà vui, thì thôi chớ tính chuyện vợ con làm gì cho nó vướng chân vướng cẳng. Hơn nữa tôi cũng hiên ngang với đám con gái lắm, thì làm gì có chuyện “chết trong mắt em”. Vậy rồi trời xui đất khiến thế nào, sau mấy năm đánh đấm ở Quảng Đức, Ban Mê Thuột rồi Bình Định, Phú Yên, đơn vị tôi được mấy cái tàu há mồm chở vào bỏ xuống bãi biển Nha Trang vào lúc đường phố mới lên đèn. Tôi thấy lòng lâng lâng sung sướng vì không khí yên bình của thành phố biển, mà cũng vì tưởng mình đã được trở về với những “hang động tuổi thơ” của ông Nguyễn Xuân Hoàng. Nào ngờ, khi còn mải mê với mộng mị, tôi bị đánh thức lúc nửa đêm cùng đơn vị leo lên một đoàn xe mấy chục chiếc để tiếp tục “hát khúc quân hành”. Đoàn xe ra khỏi thành phố, qua Ty Thông Tin, ra quốc lộ 1, trực chỉ hướng bắc. Tôi lại mừng thầm, nghĩ là sẽ được về dưỡng quân ở huấn khu Dục Mỹ. Nhưng tôi đã “ước tính tình hình” sai bét. Đoàn xe dừng lại tại bùng binh, ngã ba Ninh Hòa. Một tiểu đoàn lính đổ xuống cái thị trấn còn đang say ngủ. Đại đội tôi nhận lệnh vào đóng quân trong sân vận động. Sáng hôm sau tôi rủ mấy thằng bạn, quần áo chỉnh tề, ra phía trước “thăm dân cho biết sự tình”.
Thấy một ngôi nhà mở cửa, bọn tôi bước vào làm quen. Chủ nhà là một cô gái nho nhỏ dễ thương, mời đón mấy thằng lính trời ơi đất hởi mà miệng vui cười, e thẹn nhìn tôi bằng cặp mắt nai tơ. Vậy mà thằng lính ngang tàng như tôi lại chết trong đôi mắt ấy. Bắt đầu từ một chuyện tình cờ như vậy đó, mà tôi trở thành chú rể của Ninh Hòa hơn một năm sau. Trường Trần Bình Trọng cũng vừa có một cô học trò bỏ trường, bỏ lớp, bỏ bạn bè và bỏ cả đội múa ”Trăng Mường Luông ”.
Bây giờ cứ mỗi lần đọc bài thơ của ông nhà thơ Quan Dương, người Ninh Hòa, là tôi nhìn thấy có tôi trong đó:
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng
Một mình dám nhảy cái đùng xuống sông
Bơi nghiêng, bơi ngửa giữa dòng
Hiên ngang trấn giữ một vùng tuổi thơ
Lớn lên trở chứng ngu khờ
Mắt em nào phải bến bờ sông sâu?
Cớ sao chưa kịp lộn nhào
Đành chịu chết đuối, thiệt đau đúng là…
Nàng làm vợ lính đúng tám năm. Tám năm khốn khổ lo âu. Vì lúc nào cũng có thể trở thành góa phụ. Đã vậy đứng ở Ninh Hòa lúc nào nàng cũng nhìn thấy hòn núi Vọng Phu sừng sững cuối chân trời! Nhưng rồi nàng không trở thành góa phụ mà lại trở thành tù phụ. Cơn sóng bất ngờ phủ xuống miền Nam, cuốn nàng theo cùng những người có chung số phận. Thân phận bọt bèo với một đàn con dại, cô học trò Trần Bình Trọng bé nhỏ ngày nào bây giờ phải một mình chống chọi với phong ba.
Riêng tôi, một thằng lính bất ngờ thua trận thì chuyện tù đày nào có than chi. Chỉ tội nghiệp cho “người tình bé nhỏ” ngày xưa. Tôi tự trách mình, giá mà ngày đó tôi đừng ra khỏi cái sân vận động, không gặp nàng, thì biết đâu nàng chẳng tìm lại một cố nhân nào đó – mà tôi thường nghe nàng nhắc đến với lòng ngưỡng mộ – bây gìờ đã là một ông quan hải quân, sẽ đưa nàng xuống tàu ra khơi đi tìm vùng đất hứa.
Rồi nàng bỗng dưng trở thành con cò lặn lội bờ sông của ông Trần Tế Xương, để nuôi đủ sáu con với một chồng – ông chồng gần tám năm biền biệt ở các trại tù Lào Cai, Yên Bái.
Tôi còn nhớ lúc ở trong tù, tôi may mắn nằm bên cạnh nhà thơ lớn Tô Thùy Yên. Tôi rất quý anh vì anh là một người tù có tư cách. Thấy tôi dốt nát mà cũng thích thơ văn, anh làm tặng tôi một bài thơ khá dài và hay lắm. Nhưng lúc bị cai tù kiểm tra, tôi nhát gan nên bỏ cả bài thơ vào miệng nhai nát rồi nuốt vào cái dạ dày đang đói. Vì vậy tôi không còn nhớ hết mà chỉ thuộc lòng mấy câu viết về nàng:
Tám năm áo rách bao nhiêu lượt
Em vá chồng lên những nỗi niềm
Từ thuở anh đi nhà tróc nóc
Con thơ đâu còn biết vui cười
Cô gái Ninh Hòa, thương quá đỗi
Một mình chèo chống giữa phong ba
Ra khỏi trại tù, dường như tôi chỉ đem về cho nàng thêm những đắng cay. Với một người chồng còn mang đầy những vết thương cả trên thể xác lẫn tâm hồn, cùng một đàn con thơ dại, giữa một xã hội chất chồng thù hận, nàng biết xoay xở làm sao ? Cuối cùng, nàng phải cùng chồng con, đem sanh mạng đánh một canh bạc cuối cùng.
Có lẽ ông trời không phụ lòng nàng. Chuyến đi vội vã, chuẩn bị chưa xong, rồi cũng đến được bến bờ. Trong lúc bao nhiêu người tìm cách tận hưởng hạnh phúc của một điều tưởng chừng may mắn nhất của con người, hoặc ít ra cũng ngơi nghỉ để hoàn hồn từ cõi chết, nàng lại tiếp tục làm kiếp con cò trong một vùng băng tuyết mênh mông, lo lắng cho con, để cho chồng học thêm vài ba chữ và vác ngà voi chạy đủ thứ chuyện bao đồng.
Bây giờ những đứa con đã trưởng thành. Nàng chiều chồng để cho mỗi đứa tự chọn đất nước nào nó thích mà dung thân. Mỗi đứa một phương trời. Nàng lại là một hậu phương cho các con đi vào trận mới. Ngôi nhà trở nên trống vắng. Cuối cùng nàng cũng chì còn có tôi, người lính thất trận năm nào, đã mang đến cho nàng biết bao là hệ lụy. Dư âm cuồng nộ của những cơn dông bão năm nào dường như vẫn còn đâu đó trong giấc ngủ của riêng nàng.
Tuổi sắp già, mà tôi còn mang nhiều món nợ. Biết làm sao trả cho xong. Nợ núi sông, nợ máu xương bè bạn. Mà khổ thay, tôi thì cứ mãi là thằng lính hèn mọn, bạc tình. Và tôi còn nợ nàng, nợ Ninh Hòa. Mảnh đất hiền hòa đã cho tôi một người vợ chung tình, cùng tôi qua bao cuộc biển dâu.
Phạm Tín An Ninh
-
09-14-2020, 07:33 AM #567
Bữa cơm quê nhà cuocsi đãi hai bạn Ngọc Hân & Hương Khuya đã đoán trúng trọng
lượng của khúc cây cuocsi đố bên nhà HK.
https://dtphorum.com/pr4/showthread....%91-Ai/page225
Giả nhời Hương Phia : " Khoai nống !"
Mời dùng ( cháu bé Allison mời ) .
Bà ngoại trẻ TV giỏi dạy cháu chuyện " Nữ công gia chánh " từ khi còn tấm bé.
Ôn Cuốc thay mặc các ông chú bà cô cám ơn dĩa bánh của cháu Ally hén !
-
09-15-2020, 07:13 AM #568
- Join Date
- Oct 2011
- Posts
- 1,873
Cám ơn anh cọp đã làm bửa cơm quê rất ư ngon mắt, với món ăn Tây Việt, tô canh cải chua, cá chiên, dĩa gõi có ca rốt bào, olive, bột tỏi? Rau màu xanh đậm không biết là gì (rau muối hihi....luộc?) chắc chờ thần đoán Hương phia vào...mayday-mayday!! Cám ơn cháu Elly với dĩa bánh nhìn thấy ngon quá, và đang nghĩ đến bên California không biết cháy rừng đã bớt chưa? Cầu nguyện mong mọi người bình an, giữ gìn sức khoẻ trước dịch cúm Tàu nữa.
-
09-17-2020, 09:10 AM #569
Rau màu xanh giống như Hẹ xào chứ không phải rau Muối đâu (H hay viết hoa), rau Muối nấu canh tôm ngon lắm.
Cám ơn anh 008 nhắc, HK copy thiếu mất câu thơ cuối của cụ Nguyễn Khuyến.
*Cám ơn anh Hải Việt giúp mang bài thơ Về Hay Ở, đầy đủ bát cú.
Last edited by HXhuongkhuya; 09-18-2020 at 07:42 AM. Reason: *
HXhuongkhuya cám ơn các anh chị , các bạn ghé thăm .
-
09-17-2020, 11:59 AM #570
THUYỀN
Thơ Ngọc Hân | Nhạc & Trình bày Dzuy Lynh
Album Cánh Thiên Di
https://app.box.com/s/q5dogwovfg6kltsrasg6ljq5jphq2bok
Anh là con thuyền giấy
Lênh đênh biển trầm luân
Trên dòng sông năm xưa
Một thời cơn mộng cũ
Lắng sâu đáy hồ sương
Một thời cơn mộng cũ
Nhạn mỏi cánh lao đao
Ngày hư hao du thủ
Đêm lắng đọng hương trời
Mắt về đâu.... Em đâu?
Mắt về đâu... Em đâu!
Đường sóng
Bóng trăng rơi
Trường giang
Tì bà hành
Rượu mềm môi
Áo mỏng
Em như dòng sông tương
Lững lờ trôi niềm nhớ
Tháng bảy một lần thương
Hoa trầm tư
Nụ hồng
Tháng bảy một lần thương
Nụ hồng
Hoa trầm tư...
Chào anh Cuốc, HK nghĩ anh nhầm với người khác (thi sĩ thành danh).
Ca Nhạc Sĩ Dzuy Linh thì HK chỉ biết đến ông bên MTN,
ông cũng phổ nhạc 1 bài thơ của HK post trong Ao Sen.
Bài thơ Thuyền và Trời Thu Áo Người ( post bên nhà Đố Ai) của anh Hân rất được.
HXhuongkhuya cám ơn các anh chị , các bạn ghé thăm .
Similar Threads
-
Lính bà
By Triển in forum Tiếu LâmReplies: 0Last Post: 04-03-2015, 04:08 AM -
Người Lính Già Bạn Tôi
By Lưu Vĩnh Hạ in forum ThơReplies: 1Last Post: 07-15-2013, 06:21 PM -
Thư Bộ đội cụ Hồ gửi Anh Lính Miền Nam
By NgụyXưa in forum Lượm Lặt Khắp NơiReplies: 0Last Post: 04-15-2013, 05:31 PM -
Nhạc Lính Cộng Hoà
By ngocdam66 in forum Phê Bình Văn Học Nghệ ThuậtReplies: 10Last Post: 07-13-2012, 09:00 PM -
Lính mới tò te
By Hương-Trầm in forum Chuyện Linh TinhReplies: 21Last Post: 02-16-2012, 05:45 PM