Results 1 to 9 of 9
Thread: Tết và Táo
Hybrid View
-
01-22-2017, 12:33 PM #1
tặng anh Cuốc
Thôi thì đành phận Táo. Hai ông, một bà cho nó đỡ khổ cái thân già!
LÃO MÓC
Last edited by CCG; 01-22-2017 at 12:35 PM.
-
01-23-2017, 12:15 AM #2
Việt nam mình " Tân Tiến " từ khuya rồi...
Hai ông một bà thì trong nhà ít....Ồn ào !
-
01-24-2017, 01:41 AM #3
-
01-24-2017, 01:56 AM #4
Táo Việt Trời Nam
Táo thứ thiệt nè !
Sớ Táo Quân 2016
Nguyên Thạch
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Thần là Thần Táo
Của Dân Làm Báo
Xin được kính cáo
Không như Thần Táo
Của bọn VẸM cộng
Chuyên môn nói láo
Một cách trân tráo.
Kính thưa Ngọc Hoàng
Thần là Thần làng
Cũng được sáu năm
Làm việc rất chăm
Chuyện nhà chuyện nước
Thần đi từng bước
Việc nhà kể trước
Việc nước kể tiếp
Sáu năm sự nghiệp
Thôn đã nhiều dịp
Đưa tin cho dân
Kiên nhẫn ân cần
Người xem tăng dần
Tin tức chuẩn mực
Bài viết trung thực
Việt cộng rất bực
Thần tuy kiệt sức
Nhưng vì thiên chức
Cố gắng hơn lên
Giữ thôn lâu bền
Ai mà trùm mền
Thì Thần đánh thức
Ai vô đạo đức
Thần dứt điểm ngay
Ai xỉn ai say
Thần đây cũng biết
Dân oan rên xiết
Thần cũng nhìn ra.
Báo xong chuyện nhà
Thần qua chuyện nước
Chuyện quốc tế trước
Chuyện nước tiếp ngay
Năm nay bên Tây
Khủng bố cả bầy
Người người lo sợ
Bom nổ banh thây
Còn ở bên nay
Là quân Tàu cộng
Cuồng ngông làm lộng
Tuyên bố chủ quyền
Biển Đông của riêng
Lân bang đảo điên
Trong đó có Mỹ
Cũng thấy rất phiền
8 năm bằng yên
Bama nể kiêng
Nên thằng Tàu cộng
Gây bao buồn phiền
Cuối năm 16
Bầu cử Tổng thống
Ông Donald Trump
Đắc cử cái rầm
Thiên hạ ầm ầm
Truy tầm phê phán
Lắm kẻ lên án
Thần nghe mà chán
Trump chơi xả láng
Đối đầu cuồng Hán
Tập liền to mồm
Nhưng Tập rất ngán
Thần đây không nản
Vì thằng cộng sản
Sẽ chết dưới tay
Của ông Trump này
Lũ cộng cả bầy
Rồi sẽ rất cay
Ông Trump sẽ quay
Ra tay diệt sạch
Việt cộng cấp bách
Chọn kế hạ sách
Đi với Tàu cộng
Để còn đường sống
Dân Việt nôn nóng
Cùng đứng lên chống
Diệt hai tên cộng
Đem liệng xuống cống
Thằng chủ đứt bóng
Tôi tớ chạy đâu
Đảng Trọng buồn rầu
Chẳng dám nghĩ xa
Sắp Tết con gà
Tiễn Obama
Trump lên thay thế
Lo việc quốc gia
Cộng sản rên la
Tàu hết làm cha
Thằng con Việt cộng
Rồi cũng tiêu ma
Sang năm con gà
Đất nước Việt ta
Bĩ cực sẽ qua
Mọi chuyện sáng ra
Yên nước yên nhà
Bờ cõi sơn hà
Cùng nhau chung hẹn
Nghĩa tình tròn vẹn...
Tùng tùng tùng xèng
Tùng tùng tùng xèng
Nhạc quân trống kèn
Thần đây xin kiếu.
Nguyên Thạch
-
01-28-2017, 12:10 AM #5
Đinh Dậu với Vạn An
TẾT
là
Anh Linh,
là
HỒN VIỆT
của
Muôn Đời
Tản mạn đón Giao Thừa...
Thay cho lời chúc Tết
Đinh Dậu với Vạn An
Muôn người cùng hân hoan
cuocsi 2017
Những giờ phút cuối năm luôn tạo cho hầu hết mỗi người trong chúng ta những bồi hồi, xúc cảm, hoài niệm, tùy theo hoàn cành, điều kiện kinh tế, sức khỏe ...
Người Việt trong nước và ở hải ngoại tuy bi ngăn cách bởi cái không gian và thời gian như vậy, nhưng tất cả mọi ý nghĩ, tâm tư đều được tập trung lại cùng một vấn đề : " TẾT "
Chữ TẾT thiêng liêng này, tôi xin được mạn phép ví " nó " như một làn gió, gió bay muôn phương, nơi nào cũng là nhà, trên mọi thôn, đồng, rừng sâu, núi tuyết, sông dài, biển rộng, trên địa cực băng giá hay vùng sa mạc hoang vu, trong mỗi chút gió, có cái TẾT hay đúng hơn là chút tâm tình của Người Việt bốn phương...
Giờ này đây, tâm tình của tôi cũng như một cơn gió, gió mang tôi về ký ức tuổi thơ, của tràng pháo đêm Giao Thừa, của ngày đầu Năm, của Múa Lân nhộn nhịp, của phong bì đỏ, của bánh mứt, bánh tét, bầu cua...
Gió cũng mang tôi về thăm Ngoại, Cậu, Dì, với quần áo mới, với Bàn thờ khói hương, ngũ quả, của tiếng chuông Giáo Đường rộn rả và rồi gió cũng mang tôi đến từng mái ấm, tôi nhìn thấy những khuôn mặt rạng rỡ của người vợ, người chồng, của bé lên ba, của ông nội, mẹ già, chiếc trường kỷ,chậu bông cúc, cành mai, dưa hấu đỏ, lì xì, áo mới...
Nhờ làn gió TẾT, ngần ấy thứ quyện lẫn vào nhau, gơi lên trong tôi muôn niềm dấu ái vô bờ mà tôi tin rằng sẽ không một sức mạnh nào có thế phá vỡ, làm tan biến đi... cơn gió TẾT sẽ quyện quấn hết tất cả Người Việt muôn nơi thành một chỉ một Việt mà thôi...
TẾT là Anh Linh,
là HỒN VIỆT
của MUÔN ĐỜI
-
02-09-2018, 01:53 AM #6
Sài Gòn niềm nhớ không tên
Anh Hai Sài Gòn” là cách gọi vui, thân mật, nhưng cũng thể hiện tính cách phóng khoáng, dám làm dám chịu của dân Sài Gòn.. Vì sao lại là “Anh Hai” chứ không là “Anh Cả”? Như thế nào mới là “người Sài Gòn”?
Anh Hai Sài Gòn
Nguyễn Thị Hậu
Khó nhận diện người Sài Gòn gốc.
Năm 1558, Nguyễn Hoàng vào trấn thủ Thuận Hóa, bắt đầu gây dựng chính quyền Chúa Nguyễn ở Đàng Trong. Đây là cái mốc quan trọng của quá trình “Nam tiến” trong lịch sử Việt Nam, cũng là quá trình hình thành văn hóa vùng đất phía Nam trong xu thế mang theo và gìn giữ văn hóa cội nguồn, đồng thời tiếp nhận những yếu tố văn hóa của cư dân vùng đất mới.
Đến năm 1698, Phủ Gia Định được thành lập, Sài Gòn – Gia Định hình thành từ đó. Chỉ hơn 300 năm nhưng người Sài Gòn đã kịp định hình một bản sắc riêng dễ nhận biết giữa những người của vùng miền khác. Điều này hình thành từ nguồn gốc lưu dân và hoàn cảnh lịch sử xã hội của Nam bộ/Sài Gòn.
Lưu dân người Việt vào Nam bộ trước hết và đông nhất là những người “tha phương cầu thực” vì không có đất đai, không có phương kế sinh sống ở quê hương. Thành phần thứ hai là những người chống đối triều đình, quan lại địa phương bị truy bức nên phải tìm đường trốn tránh. Thứ ba là những tội đồ bị buộc phải ly hương (một hình phạt nặng của thời phong kiến). Ngoài ra, còn có số ít người tương đối giàu có, muốn mở rộng và phát triển việc làm ăn trên vùng đất mới nên nhập vào hàng ngũ lưu dân tới Nam bộ…
Khi Sài Gòn được hình thành như một trung tâm của vùng đất phía Nam thời chúa Nguyễn, một đô thị lớn thời thuộc Pháp thì nơi đây cũng là nơi dân tứ xứ tiếp tục đổ về. Người nhập cư là thành phần hữu cơ của bất cứ đô thị nào, Sài Gòn vốn hình thành từ những lớp “người nhập cư” rồi trở thành “người Sài Gòn”, rồi lại tiếp tục thu nhận và chia sẻ cho những lớp người nhập cư mới.
Chỉ hơn 300 năm thôi, khó có thể nói ai là người Sài Gòn “gốc” bởi nơi đây người ta đến rồi đi, nhiều người ở lại nhưng hàng năm vẫn luôn trở về quê nhà. Một thành phố cởi mở, dung dị, hòa hợp và tôn trọng những cộng đồng khác nhau.
Có thể nói, tính cách người Sài Gòn bắt nguồn từ yếu tố, điều kiện thực tế nhất ở Sài Gòn là “LÀM”: “Làm ăn”, “Làm chơi ăn thiệt”, “Làm đại”, “Dám làm dám chịu”… được thể hiện một cách giản dị, thiết thực, “liều lĩnh” nhưng cũng đầy trách nhiệm.
Sống trong những điều kiện lịch sử luôn biến động, người dân Nam bộ/Sài Gòn đã tạo dựng một nếp sống tinh thần ấm áp, bình đẳng, lấy tình nghĩa, nghĩa khí làm trọng. Người Sài Gòn/Nam bộ sống chung với các dân tộc: Người Khmer hiền hậu, tính cộng đồng thôn xóm cao; Người Hoa chịu khó, giỏi tổ chức sản xuất, buôn bán và tương trợ giúp đỡ trong làm ăn; Người Chăm cần cù, khéo léo… Sự ảnh hưởng qua lại của văn hóa, lối sống càng làm cho cá tính người Sài Gòn/Nam bộ cởi mở phóng khoáng hơn trong giao lưu, nhạy bén với cái mới, thấm nhuần một tinh thần bình đẳng, nhân nghĩa, bao dung, đồng thời rạch ròi, quyết liệt vượt ra khỏi những ràng buộc, gò bó của khuôn mẫu…
Người Sài Gòn không phân biệt “quê”, “tỉnh”, “đồng hương” hay không, vì vậy nói đến tính cách người Sài Gòn có thể được coi là sự khái quát tính cách người Nam bộ.
Phác họa đức tính người Sài Gòn
Ở Sài Gòn/Nam bộ, “dư luận xã hội” không nặng nề khe khắt với những cái khác, cái mới. Người Nam bộ khá dân chủ trong các mối quan hệ xã hội và cả trong gia đình, từ cách xưng hô (người Nam bộ thường xưng “tui”) đến việc cá nhân ít lệ thuộc, phụ thuộc vào cộng đồng.
Gần đây, một số tờ báo có những bài viết về chủ đề “Thế nào là người Sài Gòn?”, hầu hết các ý kiến đều cho rằng, người Sài Gòn không chỉ là người “ba đời” sống ở Sài Gòn, càng không phải là người có “hộ khẩu thành phố”, mà là bất cứ ai dù quê ở đâu, sống ít hay nhiều năm tại Sài Gòn.
Đó là những con người:
– Năng động nhưng không bon chen.
– Sôi nổi nhưng không ồn ào.- Bình thản nhưng nghĩa hiệp, trượng nghĩa.- Tôn trọng cá nhân nhưng hay làm từ thiện, thích giúp người.
– Chứng kiến điều xấu, là nạn nhân của cái ác nhưng luôn tử tế, vẫn tin người.
– Ăn xài thoải mái, biết tính toán nhưng không tính đếm so đo.
– Sống và chơi nhiệt tình, hết mình với bạn bè.
– Về thăm quê, rồi vào lại Sài Gòn mà cảm giác như về nhà.
– Không chê bai những gì khác mình, thích thì chơi không thích thì thôi, nhẹ nhàng.
– Không định kiến, dễ chấp nhận cái mới.
– Và cuối cùng là không lưu manh, ghét lưu manh.
Chỉ vậy thôi, bất kể người tỉnh nào vùng miền nào, miễn là sống ở Sài Gòn, rồi có tính cách như vậy, thì đó là Người Sài Gòn…Có thể nói đây là những tính cách khá “dương tính”, “hướng ngoại”, như nhiều nhà nghiên cứu văn hóa phân tích. Có lẽ vì vậy mà người ta thường gọi người Sài Gòn một cách trìu mến là “Anh Hai Sài Gòn”.
Ở miền Bắc con trai trưởng trong nhà gọi là Anh Cả nhưng miền Nam lại gọi Anh Hai. Vì sao là Anh Hai mà không phải là Anh Cả? Có thể từ vài giả thuyết sau: Chúa Nguyễn Hoàng là người con trai thứ hai của Nguyễn Kim, mở đường vào Nam khai phá nên để tôn trọng ông, người dân gọi người con lớn của mình, trai hay gái, cũng chỉ là (thứ) Hai.
Hoặc, có ý kiến cho rằng, khi có phong trào lưu dân vào Nam khai khẩn, trong gia đình thường để con trai thứ ra đi vì người con trai trưởng có vai trò ở lại quê nhà phụng dưỡng cha mẹ và thờ cúng tổ tiên. Cũng có người cho rằng, trong làng quê Nam bộ xưa có ông Cả (Hương Cả) là người đứng đầu, vì vậy trong các gia đình chỉ có người thứ Hai…
Tuy khác nhau về nguồn gốc “thứ Hai” của “anh Hai Sài Gòn” hay “anh Hai Nam bộ” nhưng có thể nhận thấy có chung một điểm: Đó là người con thứ không bị ràng buộc trách nhiệm nặng nề “giữ hương hỏa, nền nếp” như người con trưởng nên có thể “rộng chân” ra đi, tự do hơn khi tiếp nhận cái mới, thay đổi cái cũ lạc hậu, dễ thích nghi, có khi thử, liều. Nhưng vì không có gia đình họ hàng bên cạnh để mà dựa dẫm “tại, vì, bởi…” nên phải có trách nhiệm “dám chịu” nếu lỡ sai lầm.
Nguyễn Thị Hậu
(Bài sưu tầm NET)