Register
Page 4 of 6 FirstFirst ... 23456 LastLast
Results 31 to 40 of 55

Thread: Viết thôi!

  1. #31
    Quote Originally Posted by YenHa View Post

    ... ...

    Con ơi nhớ lấy lời này
    Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan!

    yenha

    Em gái khỏe không ... phân biệt GIẶC & QUAN như trên là xưa rồi em ... ngày nay, anh nghĩ như vầy nè :

    Nhưng nay lũ Cộng hoang đàng
    Ngày đêm đều cướp gấp ngàn giặc, quan .



    Mây thiếu gió mây buồn rơi xuống thấp
    Gió thiếu cây há được gọi cuồng phong
    Cây thiếu hoa sao tránh khỏi thẹn lòng
    Hoa thiếu bướm hoa thẫn thờ rũ cánh

  2. #32
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348
    Quote Originally Posted by Hoàng Thu Diệp View Post

    Em gái khỏe không ... phân biệt GIẶC & QUAN như trên là xưa rồi em ... ngày nay, anh nghĩ như vầy nè :

    Nhưng nay lũ Cộng hoang đàng
    Ngày đêm đều cướp gấp ngàn giặc, quan .



    Em khoẻ, cảm ơn anh trai! Lâu quá YH không có viết nên tập viết trở lại. Sẵn trong lòng cũng bực bội nên viết cho đỡ tức. Chúc anh trai ngày nay và ngày mai đều vui vẻ.

  3. #33
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348

    Quả báo nhãn tiền

    Vừa đặt đôi thúng xuống đất, Liên sắp bày hàng ra thì con Tí sà tới, nó ngồi chồm hổm ngay bên cạnh Liên và nói rất khẽ:

    - Bà Liên, bà hay tin gì chưa?

    Liên chẳng ưa gì con Tí tám này, nó hay ngồi lê đôi mách, ai có chuyện gì nói cho nó nghe, chỉ mười lăm phút sau cả chợ đều biết hết. Mỗi này nó đều xách giỏ đi chợ, lê lếch hết chỗ này tới chỗ kia, chuyện gì nó cũng biết ngay cả ai ngoại tình, ai lấy vợ người khác nó cũng kể vanh vách y chang như nó là người trong cuộc.

    Liên biết con này nguy hiểm nên ra vẻ không quan tâm đến câu hỏi của nó:

    - Tin gì mà tin, mỗi ngày ở cái chợ này có hàng trăm cái tin, để ý làm gì cho mệt!

    - Tin này là tin động trời, tui biết bà chưa hay nên đến nói cho bà nghe, cả chợ này người ta biết hết từ khuya rồi, chỉ mình bà là mù tịt thôi!

    Liên đâm bực mình:

    - Cái gì thì mày nói phứt đi cho rồi, để tao còn buôn bán nữa!

    Con Tí kê miệng thật sát vào tai Liên và nói thật khẽ như chỉ vừa đủ cho Liên nghe mà thôi!

    - Thằng trưởng công an xã bị người ta giết chết hồi khuya này.

    - Vậy sao? Liên hỏi bâng quơ!

    - Còn hỏi nữa ! Con Tí càng ra vẻ quan trọng hơn - Nhưng ngộ lắm, nó chết trên con đường đi xuống ấp dưới, nó đi một mình. Chếc xe của nó nằm chỏng gọng không ai lấy, giấy tờ, tiền bạc còn y nguyên. Nhưng cái "của quý" thì bị cắt mang đi đâu mất tiêu. Nghe nói công an trên tỉnh, trên huyện xuống đang xem xét hiện trường và điều tra.

    Tự nhiên Liên muốn nghe thêm chi tiết về cái chết của thằng ác ôn này, chính nó là thằng bóp cổ Tuấn - chồng Liên cho đến chết. Có một vài người làm trong xã nói lại cho Liên hay nhưng họ đều nài nỉ Liên biết để bụng đừng nói cho ai nghe, họ sợ nó trả thù. nó là thằng sát nhân mà còn đạo đức giả. Sau đám tang Tuấn mấy ngày, hắn còn đến nhà hỏi Liên cần giúp đỡ thì cho hắn biết. Lúc ấy Liên muốn chạy tới cào cho nát cái bản mặt giả nhơn giả nghĩa đó ra nhưng nghỉ tới bé Thư Liên chùng bước. Vài tháng sau phần đất của vợ chồng Liên bị chúng nó cưỡng chiếm, hẵn nhiên thằng công an này có phần, nó xây nhà mới, mua xe mới, con vợ nó áo quần se sua, son phấn lòe loẹt.

    Liên không để cho sự mừng vui lộ ra bên ngoài, giả vờ không muốn nghe chuyện ghê gớm và muốn chấm dứt ngay câu chuyên., Liên bảo con Tí:

    - Mày nói chuyện gì đâu không, thôi về đi cho tao buôn bán, người ta đến mua đồ kìa. Nói chuyện xàm với mày hôm nay tao về nhà ăn cháo đó!

    - Nói cho nghe, còn bị đuổi nữa. Con Tí giận dỗi nói tiếp:

    - Tui về đây, mai mốt bà muốn nghe, tui hổng thèm nói đâu!

    Liên dọn hàng sớm hơn mọi bữa, trên đường về nhà, Liên thầm cảm ơn ai đó đã trả mối thù này cho Liên, làm ác thì gặp ác, quả báo nhãn tiền:

    Ngày xưa quả bào thì chày
    Ngày nay quả báo trước ngay nhãn tiền.



    yên hà
    Last edited by YenHa; 07-15-2019 at 07:54 AM.

  4. #34
    Quote Originally Posted by YenHa View Post

    ... ...

    Ngày xưa quả bào thì chày
    Ngày nay quả báo trước ngay nhãn tiền.



    yên hà
    Chắc em gái cũng nghe 1 nữ đỉnh cao trí tuệ bên đó đề nghi nhà nhà mua LU chứa nước để chống ngập trong thành phố ... 10.000 tỷ chúng chi ra mỗi năm, nếu không vô túi chúng mà dùng mua lu thì mấy lò làm lu giàu sụ rồi hihihiii

    Lời "Tiến Sĩ" Lu

    Chống ngập nhà nhà cứ sắm lu
    Ai mà dám bảo thế là ngu
    Cứ đem tống hết vào vùng lũ
    Hoặc nhốt chung vô chỗ hố tù
    Còn ví ta heo ăn cám xú
    Hay là mụ mốc chịu đầu u
    Bằng đây "Tiến sĩ" năm đồng Cụ
    Ở đó dèm pha Quốc hội cù

    Ở đó dèm pha Quốc hội cù
    Vô ngồi trong trỏng bố như u
    Luật đưa gật thuận nhai bài tủ
    Lệ đến thông qua né trại tù
    Bán nước chời ơi ... từ quá cũ
    Sâu dân chuyện nhỏ ... nếu không ngu
    Nhìn đi trên dưới toàn đồ lú
    Chống ngập nhà nhà cứ sắm lu

    Hoàng Thu Diệp


    @ thơ họa từ bài của Cẩn Vũ & Trà Mi
    * Phó Tiến Sĩ LU tên cúng cơm là Phan Thị Hồng Xuân ...
    Mây thiếu gió mây buồn rơi xuống thấp
    Gió thiếu cây há được gọi cuồng phong
    Cây thiếu hoa sao tránh khỏi thẹn lòng
    Hoa thiếu bướm hoa thẫn thờ rũ cánh

  5. #35
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348
    Quote Originally Posted by Hoàng Thu Diệp View Post
    Chắc em gái cũng nghe 1 nữ đỉnh cao trí tuệ bên đó đề nghi nhà nhà mua LU chứa nước để chống ngập trong thành phố ... 10.000 tỷ chúng chi ra mỗi năm, nếu không vô túi chúng mà dùng mua lu thì mấy lò làm lu giàu sụ rồi hihihiii

    Lời "Tiến Sĩ" Lu

    Chống ngập nhà nhà cứ sắm lu
    Ai mà dám bảo thế là ngu
    Cứ đem tống hết vào vùng lũ
    Hoặc nhốt chung vô chỗ hố tù
    Còn ví ta heo ăn cám xú
    Hay là mụ mốc chịu đầu u
    Bằng đây "Tiến sĩ" năm đồng Cụ
    Ở đó dèm pha Quốc hội cù

    Ở đó dèm pha Quốc hội cù
    Vô ngồi trong trỏng bố như u
    Luật đưa gật thuận nhai bài tủ
    Lệ đến thông qua né trại tù
    Bán nước chời ơi ... từ quá cũ
    Sâu dân chuyện nhỏ ... nếu không ngu
    Nhìn đi trên dưới toàn đồ lú
    Chống ngập nhà nhà cứ sắm lu

    Hoàng Thu Diệp


    @ thơ họa từ bài của Cẩn Vũ & Trà Mi
    * Phó Tiến Sĩ LU tên cúng cơm là Phan Thị Hồng Xuân ...
    Cảm ơn anh trai vào đọc bài và đăng bài thơ, em thích lắm, Sắm lu làm gì cho tốn kém, mấy năm về trước Linh Mục Nguyễn Duy Tân đã từng hiến kế cho Sài Gòn hết ngập lụt mà chúng không nghe. Linh Mục nói rằng giải thể đảng CS thì Sài Gòn hết ngập lụt ngay. Dễ dàng đâu phải chờ mấy ông mấy bà có học hàm học vị gì mà hết LON rồi tới LU!

  6. #36
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348

    Tình Nghi

    Mấy ngày hôm nay Liên cứ suy nghĩ và tự hỏi tại sao cái người hạ sát thằng trưởng công an xã không cao bay xa chạy mà còn ở đó cắt đi cái "của quí" của nó. Hắn chết là đáng đời, nhưng bây giờ Liên lại nghĩ khác phải chi người ta chỉ cắt cái của nợ của nó quăng xuống sông cho cá rỉa và để cho nó sống, biến nó thành thái giám coi nó còn dám " ngẩng mặt nhìn đời" hay không?

    Tên này đại gian ác, đúng rồi phải ác mới theo cộng sản, trong ủy ban xã từ thằng bí thư, thằng chủ tịch, trưởng công an chúng là bộ ba vơ vét. Đi tới bất cứ tiệm quán nào trong xã, chúng ăn uống nhậu nhẹt không bao giờ nói tới chuyện trả tiền. Chủ quán phải cắn răng mà chịu , đòi tiền chúng thì ngày hôm sau cái quán kể như tanh bành. Chúng là lãnh chúa trong một vùng, muốn làm ăn thì phải chịu lo lót cho bọn chúng.

    Nghe con chó sủa Liên vòng ra trước nhà thì thấy có một tên công an mặt mũi còn non choẹt cầm tờ giấy tới, tên này mở tờ giấy ra đọc cái gì đó và hỏi:

    - Chị có phải tên là Nguyễn thị Hà Liên không?

    Liên đáp nhanh:

    - Chính tôi, cậu tìm tôi có việc gì?

    Tên công an trao cho Liên tờ giấy và nói:

    - Đây là giấy công an xã mời chị ngày mai đến có việc cần! Ngày giờ đều có ghi trên giấy, chị nhớ đi cho đúng giờ!

    Liên định hỏi thêm xem họ gọi Liên có việc gì nhưng nghe thằng nhóc công an nhắc Liên "đi cho đúng giờ" Liên đâm bực mình nên không thèm hỏi nữa. Tên công an nhìn quanh nhìn quất rồi bước nhanh ra cổng. Liên cuộn tròn tờ giấy lại và nhìn theo hắn cho đến khi khuất hẳn sau cây chanh trước ngõ, Liên đi vào trong nhà và lầm bầm trong miệng :"Chẳng biết con cái nhà ai mà cho đi làm cái nghề bất nhơn này".

    Sau buổi chợ Liên gởi quang gánh ở nhà một người quen rối đi bộ đến ủy ban xã, trụ sở công an nằm phía bên trái, phiá bên phải là hội trường còn chính giữa là văn phòng ủy ban. Vừa đến cửa đôi chân của liên tự nhiên dán chặt xuống đất, chính nơi đó chúng đã giết chồng của Liên, chính nơi đó chúng đã toa rập để cướp đất của Liên, mùi tử khí lảng vảng đâu đây, phải chăng những oan hồn đã cùng nhau bay ngang qua để tới nhà thằng trưởng công an đang nằm trong cái quan tài đỏ chót và lôi cổ nó xuống diêm phủ để cho diêm vương luận tội và sau đó thảy hắn vào vạc dầu đang sôi sùng sục.

    Bỗng nhiên có một làn gió mạnh thổi qua, chiếc nón lá bị gió cuộn chực bay về phía trước, Liên giật mình đưa cả hay tay giữ nón lại, Như tỉnh giấc mơ, Liên định thần xong và bước ngay vào đồn công an. Thấy có một cô gái mặc áo vàng ngồi ở bàn làm việc, Liên đến đưa tờ giấy "mời" và nói:

    -Tôi có giấy mời, xin nhờ cô chuyển giấy này đến người muốn gặp tôi!

    Cô gái ngước mắt nhìn Liên rồi cầm tờ giấy lên đọc rồi đứng dậy đi vào phía trong, vài phút sau bước ra bảo Liên đi theo, đi ngang qua mấy cái cửa phòng khép kín, Liên cảm thấy ớn lạnh trong người, nhủ lòng hãy bình tỉnh, chẳng biết hôm nay chúng đòi cướp cái gì của cô nữa đây? Đến căn phòng cuối hành lang, cô gái mặc áo vàng đẩy cửa bước vào và ra hiệu cho Liên đi vào trong.

    Ánh đèn điện vàng vọt không đủ rọi sáng căn phòng, phải một lúc lâu mắt Liên mới quen được nhưng cảm thấy rất khó chịu. Liên đưa mắt quan sát nhanh căn phòng khoảng năm mét vuông và nồng nặc mùi
    thuốc lá. Sau khi cô gái mặc áo vàng đi khỏi, người đàn ông ngồi nơi bàn làm việc hí hoáy viết gì đó lên tờ giấy, sau đó hắn ngước mặt lên nhìn Liên và nói:

    - Mời chị ngồi!

    Liên ngồi xuống chiếc ghế đối diện với hắn và nói:

    - Xin cảm ơn ông!

    Hắn nhìn Liên cười

    - Xem ra chị cũng biết phép lịch sự!

    - Cũng đâu có gì quan trọng thưa ông! Liên nói - Chẳng qua ai làm điều gì tốt cho mình thì mình nói lời cảm ơn. Tôi đứng nãy giờ cũng mỏi chân, được ông cho ngồi thì tôi mang ơn vậy thôi!

    Liên đưa mắt ngó qua cạnh bàn bên kia và nhìn kỹ tên công an này, cái mặt nung núc mở làm cho đôi mắt hắn giống như hai con đĩa nằm ngang. Liên bỗng nhớ câu ca dao:

    Người mà ti hí mắt lương
    Trai thời cướp giựt, gái buôn chồng người

    Có tiếng tằng hắng, tên công an nhìn thẳng vào mắt Liên và nói:

    - Tôi là công an điều tra trên tỉnh xuống, một vụ giết người vừa xảy ra ở xã này và tôi muốn hỏi chị một vài điều, mong chị hợp tác! Nhưng trước khi đi vào câu chuyện chính, tôi muốn tâm sự với chị một ít chuyện.

    . Liên ngắt lời hắn:

    - Thưa ông, ông cần muốn biết điều gì cứ nói thẳng, chứ ông dùng chữ tâm sự tôi e không tiện.

    Hắn nhìn thẳng vào mắt cô như thôi miên:

    - Chị có thù ghét ai bao giờ?

    Liên trả lời nhanh không cần suy nghĩ:

    - Có chứ! Thưa ông!

    - Chị thù ai? Hắn hỏi tiếp

    - Tôi làm sao nhớ hết được, người nào ức hiếp tôi, tôi thù người đó.

    Hắn gật gù, Liên không đoán được hắn đang suy nghĩ gì?

    - Chị có vui khi người chị ghét bị giết chết hay không?

    - Chết là hết, tôi có vui thì cũng chẳng được gì. Liên trả lời một cách vô thức.

    - Được rồi! Chị có biết ông Toản trưởng công an xã bị người ta giết rồi không?

    - Ủa ông Toản bị người ta giết sao? Liên giả vờ - Ngoài chợ người ta đồn ông ấy chết, tôi không tin, ông ấy giàu có, sống sung sướng thế sao chết được chứ?

    - Chị có biết ai đồn không?

    - Tôi không nhớ đâu, tôi chẳng để ý tới mấy tin đồn nhảm!

    - Nhưng chị nói người ta đồn kia mà! Hắn vặn vẹo- Chị có nghe thì phải nhớ người nói chứ!

    Liên cười để khỏa lấp sự bối rối:

    - Tôi quên! lẽ ra tôi phải nói rằng tôi nghe người ta rủ nhau đi đưa đám cho ông ấy!

    - Vậy à!, Cả tuần nay chị thấy có người lạ xuất hiện trong xã này không?

    - Tôi có đi đâu mà lạ với quen, người cùng ấp tôi còn chưa biết hết thì làm sao biết người nào lạ người nào quen!

    - Chị có nghi ai giết ông Toản không?

    - Ông là công an mà đi hỏi tôi câu đó, Nghi ngờ người khác không phải là sở trường của tôi.

    - Đêm hôm kia, chị ở đâu và làm gì? Tên công an đặt câu hỏi dồn dập

    - Tôi đi ngủ lúc chín giờ tối, thức dậy lúc năm giờ sáng, sáu giờ gánh hàng ra chợ bán! Ông hỏi tôi chuyện đó để làm gì?

    Tên công an đập tay mạnh xuống bàn, hắn bắt đầu nổi cáu:

    - Tôi hỏi, chị trả lời, chứ không phải chị hỏi tôi!

    - Tôi lầm, thưa ông! Liên nói.

    - Chị lầm gì? Hắn quát lớn.

    Liên ngần ngừ rồi trả lời

    - Tôi nghĩ ai cũng có quyền nói lên ý kiến của mình, ông cấm thì tôi im vậy!

    Hắn đứng phắt dậy, chống hai tay xuống mặt bàn, tự nhiên Liên nghe lạnh ở sống lưng, hắn dám bóp cổ mình chết lắm. Nghĩ tới Tuấn Liên không còn biết sợ sệt là gì, nên im lặng chờ đợi coi kẻ thù giở trò gì.

    Nhưng hắn chẳng thò hai bàn tay lông lá ra bóp cổ Liên, có lẽ Liên chẳng có gì cho hắn khai thác nên hắn khoác tay bảo:

    - Thôi chị về đi, coi như chị vô can.

    Liên đứng dậy nhưng còn nói với theo một câu:

    - Ranh giới giữa" vô can" và "bị can" mong manh lắm thưa ông, bây giờ ông cho tôi là vô can nhưng biết đâu ngày mai ông đổi ý thì sao?

    - Chị còn ở đó mà lý sự. Ừ coi chừng ngày mai tôi tống cổ chị vào tù cho chị biết thế nào là lễ độ. Biến đi cho khuất mắt tôi!

    Cái mặt hắn hầm hầm như con lợn thiến.

    Liên bước nhanh ra khỏi căn phòng và đi về phía cửa. Khi trên đường về nhìn ánh nắng chói chang lấp lánh chen vào từng cành cây kẽ lá, Có đôi chim Quyên đang ríu rít trên bụi nhản lồng đầy những trái chín màu vàng cam. Đồng quê thật đẹp nhưng rồi cũng sẽ tan hoang với những khuôn mặt ngơ ngác khi chỉ một đêm sàng thức dậy họ đều trắng tay. Mặt trời đã qua khỏi đỉnh đầu Liên biết đã quá trưa rồi, bé Thư chắc đang chờ cơm, Liên ghé vào chỗ gởi đôi thúng, vội vàng cảm ơn rồi quày quả đi về nhà.

    yenha
    Last edited by YenHa; 07-24-2019 at 07:43 AM.

  7. #37
    Quote Originally Posted by YenHa View Post
    Cảm ơn anh trai vào đọc bài và đăng bài thơ, em thích lắm, Sắm lu làm gì cho tốn kém, mấy năm về trước Linh Mục Nguyễn Duy Tân đã từng hiến kế cho Sài Gòn hết ngập lụt mà chúng không nghe. Linh Mục nói rằng giải thể đảng CS thì Sài Gòn hết ngập lụt ngay. Dễ dàng đâu phải chờ mấy ông mấy bà có học hàm học vị gì mà hết LON rồi tới LU!
    ... đảng cướp ngày nầy dễ chịu giải thể sao em gái, ngay cả chết ngắc rồi nó còn đem ướp xác để nằm đó chờ dân chúng đem nghiền bỏ vô đại bác bắn ... nhưng biết đến bao giờ dân chúng mới vượt qua được sự sợ hãi để đứng lên lật đổ chúng ... Hy vọng VN rồi sẽ có nhiều người như chị Liên để có thể làm được như dân chúng Hồng Kông ...
    Last edited by Hoàng Thu Diệp; 07-25-2019 at 05:27 PM.
    Mây thiếu gió mây buồn rơi xuống thấp
    Gió thiếu cây há được gọi cuồng phong
    Cây thiếu hoa sao tránh khỏi thẹn lòng
    Hoa thiếu bướm hoa thẫn thờ rũ cánh

  8. #38
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348
    Quote Originally Posted by Hoàng Thu Diệp View Post
    ... đảng cướp ngày nầy dễ chịu giải thể sao em gái, ngay cả chết ngắc rồi nó còn đem ướp xác để nằm đó chờ dân chúng đem nghiền bỏ vô đại bác bắn ... nhưng biết đến bao giờ dân chúng mới vượt qua được sự sợ hãi để đứng lên lật đổ chúng ... Hy vọng VN rồi sẽ có nhiều người như chị Liên để có thể làm được như dân chúng Hồng Kông ...
    Xin lỗi anh trai, hỗm nay em bận quá nên không viết trả lời cho anh được. Con đường đi đến tự do ở VN còn gian nan lắm. Em chỉ cầu trời có một phép lạ cho dân tộc VN thoát khỏi xích xiềng Cộng Sản ...
    Rảnh rảnh en sẽ viết truyện VN chơi, toàn chuyện có thật đó anh trai, em chỉ tưởng tượng thêm chút thôi!
    Last edited by YenHa; 08-03-2019 at 12:04 PM.

  9. #39
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348

    Niềm vui bỏ học

    Mùa Hè sắp tàn phai, Gốc Phượng trên con đường đi vào thôn không còn một cánh hoa nào rơi trong gió, lá Phượng vẫn xanh um, rải rác trong tán lá là những chùm trái, treo lủng lẳng như những quả đậu khổng lồ.

    Mấy tháng sống gần bên Mẹ Thư cảm thấy bình yên một cách lạ thường. Trường học đối với Thư là một nơi chốn đầy gian manh, lừa lọc. Lũ bạn học chung thích chơi với những đứa có tiền. Quần áo đẹp, giỏ xách đẹp, xe sang là những vật dụng tạo nên uy thế của mình. Có tiền thì dễ gần gũi với thầy cô giáo và đồng nghĩa với việc dễ dàng lấy được bằng tốt nghiệp. Nhưng tiền thì làm sao có được, ngoài những đứa cha mẹ chúng có tiền rừng bạc bể, còn những đứa khác thì sao? Bán buôn bằng vốn tự có của mình chăng!? Đứa nào làm gì thì làm, Thư không muốn dính vào, Thư tránh tất cả những lời mời cho tiệc tùng, sinh nhật, bởi lẽ Thư không có dư tiền để quà cáp qua lại. Tiền Thư đi học là tiền mồ hôi nước mắt của Mẹ, Mẹ gánh hàng oằn vai ra chợ bán, dải nắng dầm mưa, chỉ mong Thư đến trường tích lũy một ít kiến thức để mai sau ra đời không bị thua thiệt.

    Hôm nay Thư sẽ nói với Mẹ tất cả những suy nghĩ của mình về chuyện bỏ học, Thư phải ở nhà giúp Mẹ trông coi mảnh vườn còn lại của Ba, Thư sẽ trồng nhiều loại rau thật sạch cho Mẹ gánh ra chợ bán, Thư sẽ ủ phân hữu cơ để bón cho vườn rau và trồng luân canh, Thư sẽ làm được và nhất định làm được,

    Thư mỉm cười, vạt nắng ngoài sân hình như vàng hơn, lấp lánh hơn!

    yenha
    Last edited by YenHa; 08-25-2019 at 08:25 AM.

  10. #40
    Nhà Lầu YenHa's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    348

    Sư Trồng Bầu

    Mưa cả tuần, mưa không củi nấu, mưa thiếu gạo ăn, mưa làm người ta ướt nhem như con gà té ao!

    Liên đã bán xong hàng rất sớm, những ngày mưa to gió lớn liên vẫn đi chợ. Chịu cực một chút nhưng có đồng ra đồng vào, vả lại ngày nào có chuyện không đi chợ Liên cảm thấy nhớ, chẳng biết nhớ cái gì nữa. Có lẽ ở ngoài chợ Liên được gặp nhiều người, câu chào nhau, câu thăm hỏi làm cho Liên cảm thấy cuộc sống không đến nỗi tẻ nhạt.

    Mưa bỗng nhiên nặng hạt, Liên quơ vội đôi thúng kéo vào trong dãy hiên của quán nước bên cạnh chợ, không kịp khoát vào chiếc áo mưa, chiếc nón lá chỉ vừa đủ che mái tóc không bị ướt, vừa trông thấy Liên, cô Thúy chủ quán chạy ra kéo Liên vào

    - Liên, vào đây nghỉ chút đi, tạnh mưa hãy về!

    Liên ngần ngừ:

    - Em cảm ơn chị, em đứng đây chút, mưa chắc sẽ tạnh.

    Không để cho cô chủ quán nước lôi kéo, Liên trùm áo mưa lên đầu và nói:

    - Thôi chết, em phải sang tiệm tạp hóa mua một vài thứ cho bé Thư, chào chị em về.

    Vừa nói xong Liên băng mình trong mưa về phía bên kia chợ.

    Thúy không phải dân ở đây, nghe nói ở trên thị xã về đây mở quán làm ăn, quán toàn mướn mấy cô gái còn rất trẻ, nghe người ta gọi quán cô Thúy là quán bia ôm, ban ngày quán vắng khách nhưng chiều tối quán này tấp nập khách "thập phương" ghé đến, đa số là thanh niên và đàn ông, mấy cô gái cũng đến nhưng để ca hát, từ ngày có phong trào karaoke thì bao nhiêu chuyện trời ơi đát hỡi đã xãy ra trong cái xã này. Lũ thanh niên thì chẳng nói làm chi, mấy bà sồn sồn cũng ra quán, cái thời trẻ đã qua đi mất rối, cái thời chân phèn lội ruông cấy lúa cũng không còn, mấy bà nhất quyết làm một cuộc cách mạng cho đời lên hương, tuổi hồi xuân đang bù đắp lại những gì ngày xưa không được có, buổi chiều tối cứ rủ nhau ra quán, chồng mặc thằng chồng, con mặc lũ con, mấy bà chỉ muốn được ca hát, mấy bài nhạc tình bolero làm cho tâm hồn như tê như dại trong từng lời hát được cất lên, A yêu em, anh nhớ em hình ảnh chàng thư sinh ôm cây đàn tỉ tê với từng nốt nhạc, ôi tình tứ làm sao! Nhất là sau khi chấm dứt bài hát có tiếng vỗ tay rào rào làm cho mấy bà tưởng mình như một ca sĩ nổi danh, chiếc micro cầm trên tay thật là diệu kỳ!

    Về nhà thấy ông chồng già thật đáng ghét, đã xấu mà còn già quắc già queo, mấy bà tự nhiên quên mình cũng già đâu thua kém với mấy ông chồng. Chồng hạch hỏi, chửi bới, vợ nổi điên mắng lại, thế là ấu đả, hàng xóm xúm lại can ngăn nhưng chẳng ăn thua gì, ông đường ông, tui đường tui, tình nghĩa đôi mình tối thủi tối thui.

    Trời vẫn mưa nhưng rất nhẹ, những hạt mưa nhỏ li ti như hơi nước làm mịt mù một khoảng trời phia trước. Con đường quê vắng tanh, thỉnh thoảng có một cơn gió thổi qua làm Liên lạnh cóng cả đôi tay. Hôm nay Liên chắc giống như "con cò lặn lội bờ sông" nhưng không phải "gánh gạo nuôi chồng" mà gánh gạo nuôi con cò con. Nghĩ tới con Liên thấy lòng ấm lại, Thư đã lớn nó không muốn tiếp tục việc học chắc nó cũng có lý do chính đáng, ngày xưa Liên và Tuấn yêu nhau cũng bỏ học để lấy nhau kia mà, nhưng hy vọng bé Thư không phải bỏ học vì tình yêu.

    Đang miên man nghĩ ngợi về chồng, về con Liên bỗng giật mình vì có tiếng gọi phía sau:

    - Bà Liên, chờ tui chút!

    Liên quay nhìn lại phía sau thì thấy con Tí đang cố đi thật nhanh để đuổi kịp Liên, nó thở hổn hển:

    - Bà đi gì nhanh quá, tui rượt theo bà muốn đứt hơi!

    Liên chưa kịp nói câu nào, nó đã nói tiếp:

    - Tui với bà vào tránh mưa dưới gốc bàng kia chút được không?

    Vừa nói nó vừa chỉ một cây bàng rất to cành lá um tùm

    - Vào đó trời đánh mấy con quỷ núp trong đó, tao với mày cũng bị trời đánh chết cháy luôn ! Liên vừa nói vừa cười.

    Tuy nói vậy Liên vẫn theo con Tí vào đứng nghỉ chân dưới gốc bàng, có tiếng chim non kêu trong tán lá, chắc chúng đang chờ mẹ mang thức ăn về, Liên bỗng thở dài...

    - Bà Liên, bà hay gì chưa? Con Tí hỏi.

    - Chuyện gì nữa đây hở cô nương, mày như đài phát thanh, tin gì cũng biết

    - Bà cứ phá tui hoài, nè bà biết ông thầy chùa lửa, sư trụ trì chùa ở xã mình không?

    - Thầy chùa dê, ai mà không biết! Ai cũng gọi hắn lá sư Thích đủ thứ

    Con Tí cười sặc sụa

    - Hèn chi ổng làm cho con Nhi mang bầu!

    - Trới đất! Liên thảng thốt - Mày nói cho tao nghe sao kỳ cục vậy , con Nhi không bình thường, đi đâu mà gặp sư hổ mang?

    Bà nói đúng, Thần kinh con Nhi không bình thường, Mẹ nó mỗi ngày đem nó vào chùa gởi cho sư trị bịnh, chảng biết sư chữa bệnh kiểu gì mà cái bụng con nhỏ càng ngày càng to. Bây giờ tá hỏa ra mẹ con Nhi đi thưa gởi tùm lum, nhưng tui biết không ăn thua gì. Thằng đó là thằng công an ở trên tỉnh, nó có vợ có con, bồ bịch tùm lum.

    Nghe tới bọn công an Liên nổi điên, mỗi người mỗi hoàn cảnh đều bị chúng hại, sao trời không tru đất không diệt cho chúng chết hết cho rồi. Liên biết tên sư thích đủ thứ kia sẽ được điều về tỉnh, mai mốt sẽ có một thằng sư khác xuống thay, chúng y như nhau mà thôi!

    - Tí à, mày có biết bà Tư Hoàng không? Liên hỏi!

    - Làm sao mà tui không biết chứ! Con Tí cười rồi nói tiếp:

    - Con mụ mất nết đó, mê thầy chùa như điếu đổ, ngày nào bả cũng đi chùa, có bao nhiêu tiền mua đồ ngon bổ cho thằng sư đó ăn. Thằng sư đó ăn no rồi động cởn, chồng bà Tư Hoàng ghen riết rồi bị đứt mạch máu não ra người thiên cổ mất rồi.

    - Mày nói đúng- Liên tiếp lời- Bà đó mê thầy chùa nên cuồng đạo, bả ác như quỷ sa tăng mà mở miệng ra toàn nói chyện đạo đức. tao thấy tội nghiệp cho tượng Phật ở trong chùa, chung quanh ngài toàn là quỷ, quỷ to, quỷ bé, quỷ đủ loại.

    -Thôi về Tí ơi! trưa rồi - liên đột nhiên bảo.

    - Ừ, Tui phải về còn lo cơm nước cho thằng chồng tui, nó biết tui nhiều chuyện nó đánh cho bờm đầu!

    - Tao thấy mày mới dữ như bà chằn, mày đánh nó chứ nó mà dám đánh mày tao tin chắc còn lâu lắm,

    Con Tí cười, hôm nay nhìn nó dễ thương lạ, có lẽ Liên cũng lây cái tật nhiều chuyện của nó rồi. Đi một quãng khá xa, con Tí và Liên không ai nói với ai một lời nào, Con Tí chắc cũng như Liên đang nghĩ đến hoàn cảnh đáng thương của bé Nhi.

    Quỷ sao có quỷ trọc đầu
    Sư sao sư lại trồng bầu chị em?

    yên hà
    Last edited by YenHa; 09-18-2019 at 01:05 PM.

 

 

Similar Threads

  1. Chỉ để cười thôi :-)
    By sôngthương in forum Tiếu Lâm
    Replies: 261
    Last Post: 12-19-2020, 04:11 AM
  2. Chim đã thôi bay
    By Triển in forum Học Hỏi - Hỏi Ðáp Vi Tính
    Replies: 4
    Last Post: 02-11-2014, 11:52 PM
  3. Vẫn chỉ là giấc mơ thôi
    By Triển in forum Chuyện Linh Tinh
    Replies: 2
    Last Post: 12-08-2012, 09:22 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 03-29-2012, 08:08 AM
  5. Sắp đến tết rồi, may áo mới thôi...
    By Sam in forum Thử Chữ Việt
    Replies: 14
    Last Post: 09-30-2011, 01:34 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 12:34 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh