Register
Results 1 to 10 of 16

Thread: Khoảng lặng

Hybrid View

  1. #1

    Khoảng lặng

    Hôm nay mình đã quyết định tạo một cái thread be bé sau bao lần ngần ngừ, e ngại ... kiếm một chổ cho mình để thi thoảng thả vô đó những dòng chữ không đầu không cuối.


  2. #2
    Tiếng Pháp

    Nó bắt đầu học lại tiếng Pháp sau bao nhiêu năm lãng quên. Giở từng trang vở cũ vàng ố, nó còn không hiểu tại sao hồi xưa nó viết được mấy bài văn này. Không biết có phải cái đứa viết cuốn tập này có phải là nó không? Tối nay lại đến lượt nó vặn vẹo phát âm chữ R muốn trẹo lưỡi. "Regarder", đọc hoài vẫn chưa nhận được cái gật đầu của Thầy.

    Phải học, phải học, vì bây giờ nhiều khi nghe bé Eva nói nó còn ko hiểu bé cưng nói gì.


  3. #3
    Cái ác

    Con người bây giờ càng ngày càng trở nên ác độc và tàn nhẫn đến sợ. Hôm qua, trong lúc lướt facebook, bắt gặp hình ảnh và clip một người phụ nữ tuổi trung niên, đang cầm dao chặt chân con chó của mình. Không dám bấm vô từng hình để coi, cũng không dám coi clip, quá dã man, quá man rợ. Tối về, đang coi lại bài vở thì Mẹ hớt hải cầm tờ báo chạy từ phòng khách xuống " con, con, con coi bà chủ con chó chặt chân con chó nè con". Trả lời Mẹ rằng "con có thấy sơ sơ rồi, và không dám coi nữa". Thiệt là tàn nhẫn mà. Cũng đã từng nghe chuyện ở nhà kia, có người đàn ông muốn làm thịt con chó của mình, nên bỏ con chó vô cái bao, đập dầu nó, thấy nó nằm im, tưởng chết rồi, mở bao ra, không ngờ nó chỉ bị thương nặng, và nhìn thấy ông chủ, con chó tội nghiệp đang cố gắng vẫy đuôi mừng. Trời ơi, nghe thấy thương luôn. Những câu chuyện tàn nhẫn này không chỉ ở VN mới có, mà ở quê chồng cũng có luôn. Cứ mỗi năm, số chó mèo bị chủ bỏ rơi trong rừng, ngoài đường v.v... tăng lên vùn vụt. Đặc biệt là dịp hè, khi mọi người đi chơi thì con số chó mèo bị bỏ rơi lại nhiều lên. Lên website L.. thì thấy rao bán chó mèo đã trưởng thành. Nỡ lòng nào mà vứt bỏ thành viên trong gia đình mình như vậy chứ. Cái ác xứ nào cũng như nhau, chỉ có mức độ ác khác nhau.

    Lảm nhảm trong buổi sáng mưa lâm thâm.


  4. #4


    Bức hình chụp bằng điện thoại ở vườn Luxembourg - Paris

    Với em, bốn mùa, mùa nào cũng là mùa em thương. Mùa Xuân năm nào là mùa em cất tiếng khóc chào đời. Mùa Hạ là mùa hoa bằng lăng tím đẫm góc trời, màu hoa em đã, đang, và sẽ vô cùng thương mến. Mùa Đông là mùa em thương những cơn mưa nho nhỏ khuyến mãi thêm gió đông lạnh run người của những ngày em ở quê nhà. Mùa Đông trong em rực rỡ với áo len, khăn choàng làm duyên đủ màu sắc chống lại bầu trời xám xịt buồn bã. Riêng mùa Thu, là mùa để yêu thêm những chiếc lá xanh vẫn còn hồn nhiên cười đùa trên cành, vẫn vươn mình ra ngắm nhìn những giọt nước lách tách nhảy múa trên mặt đường, trong cơn mưa rào đi lạc vào mùa thu…

    Có thể em hợp mùa Thu nhất, đủ lạnh cho em choàng chiếc áo làm duyên, cho em mang đôi boots xinh xắn … em thích đi trên những con đường lá vàng rơi trong tưởng tượng, em thích nằm trên bãi cỏ xanh thật êm nhìn mây trắng bay với đủ dạng hình thù.

    Mùa thu để yêu những tiếng chim ríu ran bên hiên nhà mỗi sớm trong một tâm thức mong manh, biết đâu bản nhạc sáng nay là bản nhạc cuối cùng trước khi đông về gõ cửa…. Mùa nguyện cầu cho bão giông đừng nổi, để những cánh buồm không lạc lối giữa biển rộng mênh mông….

    Mùa yêu thương gửi cho những người em đã cách xa. Mùa của những kỉ niệm hằn dấu buồn trong ánh mắt, thu của một năm chưa quá cũ, ngày em rời bỏ khung trời ngày xưa… Ngày em rời Huế cũng vào dịp đầu Thu. Ngày ấy … bây giờ …sao xa quá. Một em của non nớt dại khờ….

    Mùa thu nơi ấy anh cùng em có thật nhiều kỷ niệm. Kỷ niệm ngọt như kem, thơm mùi Starbucks. Mùa thu năm ấy cũng là lần đầu em gặp anh, cuộc gặp đã nên duyên nên nợ đến ngày sau …

    Với em, mùa thu cũng là mùa để nhớ. Nỗi nhớ không thể gộp vào buồn hay vui, mà là thứ cảm xúc dành cho những điều quý báu đã xa rời tầm tay…


  5. #5
    Anh có biết…Sài Gòn mùa này thành phố buồn dâng con nước? Bước chân chơi vơi, như câu hát rơi trong chiều bỡ ngỡ.

    Mây ngơ ngẩn trôi…em thản nhiên chôn vùi kỷ niệm. Gió đùa nhau mải miết, tìm đường về lại mùa xuân…

    Thành phố của em có bao giờ lạnh giá, phải không anh? Tháng mùa này cũng không là thơ như phía bên kia bầu trời nơi anh thường kể.

    Em đành gắng đi hết những ngày nhòe nhoẹt…tung yêu dấu lên trời chấp chới cánh chim xanh…
    Em đã từng muốn níu những điều không ở lại – như là anh. Nhưng bàn tay trượt dài, góc phố xưa hoang hoải…ngày cứ trôi…cứ trôi…

    Năm tháng cũ xa rồi, em giờ không khóc nổi…sợ phố lại buồn thêm. Thôi đành trông mưa giữa những ngày trời nghẹn ngào nước mắt…

    Nỗi nhớ bây giờ chòng chành đến lạ. Anh đừng ngoái đầu nhìn lại, cứ xa xôi như trước…có thể một ngày… mình sẽ lãng quên nhau…

    Sài gòn mùa này nắng vội hơn mưa. Từng giọt chơi vơi nghe lòng – ray - rứt – nhớ một ngày nắng đẹp phía trời xa.



  6. #6
    Có người mất cả cuộc đời để tìm được tình yêu đich thực của riêng mình, còn mình thì mất gần nửa cuộc đời đi tìm mắt kính, chìa khóa, và điện thoại .


 

 

Similar Threads

  1. Nỗi im lặng giữa em và tôi
    By ndangson in forum Thơ
    Replies: 240
    Last Post: 12-05-2016, 11:48 AM
  2. Sự im lặng ngọt ngào
    By khúc dương in forum Lượm Lặt Khắp Nơi
    Replies: 12
    Last Post: 09-08-2015, 09:55 PM
  3. khoảng lặng cuộc sống
    By tranthanhxuan1959 in forum Quê Hương Tôi
    Replies: 1
    Last Post: 11-26-2012, 06:04 AM
  4. Lẳng lặng nơi đây...
    By marriedchick in forum Tâm Tình
    Replies: 1406
    Last Post: 08-23-2012, 05:16 PM
  5. Khoảng lặng.....
    By 9,25 in forum Tùy Bút
    Replies: 3
    Last Post: 02-09-2012, 05:40 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 06:36 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh