Register
Page 26 of 47 FirstFirst ... 16242526272836 ... LastLast
Results 251 to 260 of 464

Thread: Góc Thu vàng

  1. #251
    Biệt Thự HaiViet's Avatar
    Join Date
    Oct 2015
    Posts
    1,201



    "Hỡi cô tát nước bên đàng
    Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?"
    (ca dao)



  2. #252
    Biệt Thự Thu Vàng's Avatar
    Join Date
    Sep 2017
    Posts
    607
    Quote Originally Posted by HaiViet View Post



    "Hỡi cô tát nước bên đàng
    Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?"
    (ca dao)


    Tưởng đâu chiếc bóng xuân thì
    Nên cô cố vớt sợ khi người nhìn...
    (TV)

    Wow... quá đẹp luôn.
    Chờ tròn một năm mới có nha. Nhớ có lần, cũng lâu rồi, ngay cả anh Cuocsi đặt hàng dùm cho TV mà đâu được đâu.. hihi

    Cảm ơn anh Hai thật là nhiều. Mến chúc anh vui luôn


  3. #253
    Biệt Thự HaiViet's Avatar
    Join Date
    Oct 2015
    Posts
    1,201
    Quote Originally Posted by Thu Vàng View Post
    "Hỡi cô tát nước bên đàng
    Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?"
    (ca dao)

    Tưởng đâu chiếc bóng xuân thì
    Nên cô cố vớt sợ khi người nhìn...
    (TV)

    Wow... quá đẹp luôn.
    Chờ tròn một năm mới có nha. Nhớ có lần, cũng lâu rồi, ngay cả anh Cuocsi đặt hàng dùm cho TV mà đâu được đâu.. hihi

    Cảm ơn anh Hai thật là nhiều. Mến chúc anh vui luôn


    Nghĩ về một câu "ca dao"
    Gửi bởi tôn tiền tử


    Các nhà văn, khi viết về đồng quê, thường hay dẫn câu "ca dao" mà họ cho là rất nên thơ, tả được vẻ đẹp và sự thú vị của cảnh đêm trăng nơi thôn dã:

    Hỡi cô tát nước bên đàng
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?

    Hai câu trên đây thực sự có phải là "ca dao" không?

    Trong bài "Chung quanh một câu ca dao" đăng trên giai phẩm HOÀNG HOA do Nhà xuất bản Nhân Loại ấn hành tháng 9 năm 1952, nhà thơ Bàng Bá Lân viết:
    "Gần đây tôi vừa được đọc Văn hoá nguyệt san do Bộ Quốc gia Giáo dục (Sài Gòn) xuất bản. Trong số 1, bài Lời nói đầu có nói đến một câu ca dao:

    CÔ KIA tát nước bên đàng,
    Sao cô MANG ÁNH trăng vàng đổ đi?

    Đọc câu đó, tôi vừa sung sướng vừa ngại ngùng. Sung sướng vì thấy những câu thơ của mình làm từ hồi tâm hồn mình còn trong trắng đã dần dần rời bỏ tập thơ để nhập vào hàng ngũ những vần thơ của dân tộc, của đất nước... Ngại ngùng vì nhận thấy những vần thơ được truyền tụng kia cứ sai dần mãi. Như câu thơ trên, cách đây trên mười năm, báo "Bạn đường" ở Trung Việt đã trích đăng trong mục Hương hoa đất nước cũng có sai, nhưng còn sai ít:

    Hỡi cô tát nước bên đàng,
    Sao cô múc ÁNH trăng vàng đổ đi?

    Chữ ÁNH thêm vào làm non hẳn lời thơ nhưng còn giữ được chữ MÚC, nghĩa là còn giữ được gần trọn thi vị.
    ... Như câu lục bát trên này, tất cả duyên dáng thi vị của nó là ở mấy chữ MÚC và ĐỔ, nhất là chữ MÚC. Mất chữ đó là mất hết cả thi vị. Vì – hãy khoan nói đến thi vị của trăng – riêng hai chữ MÚC, ĐỔ không những hình dung được sự cử động nhịp nhàng của người tát nước mà còn gợi được âm thanh của nước động xì xòm.

    Nhưng đính chính là một điều không dễ gì, nhất là khi câu thơ đã được liệt vào ca dao. Không nói rõ xuất xứ thì ai chịu, nói đến xuất xứ thì lại phải trương "cái tôi" ra! Thật là đáng ghét và thật là ngại ngùng. Cũng vì thế nên tôi đã không đính chính khi báo "Bạn đường" đăng sai.

    Nhưng nay thấy câu thơ càng được truyền nhiều càng sai thêm, tôi thấy – đối với văn học nước nhà – có bổn phận phải đính chính" (Bàng Bá Lân).

    Như thế, muốn nhận hai câu ấy là do mình sáng tác chứ không phải "ca dao" và đính chính cho đúng nguyên văn, nhà thơ Bàng Bá Lân buộc phải nêu xuất xứ của hai câu ấy. Anh viết:
    "Vậy câu lục bát trên kia thế nào mới thật đúng và xuất xứ ở đâu? Thưa: đó là hai câu ở bài "Tiếng hát trong trăng" trong tập thơ nhỏ nhan đề "Tiếng thông reo" mà tôi viết xong hồi cuối năm 1934 và xuất bản vào đầu năm 1935. Xin trích ra đây đoạn đầu bài thơ ấy:

    Trời cao, mây bạc, trăng tròn,
    Dế than hiu quạnh, tre buồn nỉ non.
    Diều ai gọi gió véo von,
    Cành xoan đùa ánh trăng suông dịu dàng.
    - Hỡi cô tát nước bên đàng,
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?
    ............................

    Trên tả cảnh sáng trăng ở thôn quê để dưới có thể hạ chữ "múc trăng" mà không đột ngột. Chữ "lại" ngụ ý trách móc: trăng vàng đẹp thế mà sao lại vô tình múc đổ đi!

    Có lẽ tại hồi đó, với cái tuổi đôi mươi, tâm hồn tôi còn trong trắng nên ý tưởng có vẻ hồn nhiên; có lẽ tại lời thơ ít gọt giũa, mộc mạc giản dị dễ gần đại chúng, hay có lẽ tại ảnh hưởng đồng quê man mác trong thơ nên nhiều câu đã dần dần lìa bỏ tác phẩm và tác giả mà nhảy vào hàng ngũ những vần thơ của dân tộc. Nhưng có điều hơi đáng tiếc là những câu truyền đúng thì ít mà sai thì nhiều..." (Bàng Bá Lân).

    Bài viết trên đây đã làm cho giới viết lách thời đó ngạc nhiên vì trước nay ai nấy đều yên trí rằng hai câu ấy là ca dao. Mười bốn năm sau (1966), học giả Nguyễn Hiến Lê cũng công nhận hai câu ấy là của Bàng Bá Lân.

    Trong bài "Bút pháp và cá tính của nhà văn" đăng trên giai phẩm "Giữ thơm quê mẹ" số Xuân Bính Ngọ (Lá Bối xuất bản) Nguyễn Hiến Lê viết:
    "........Cũng dùng kỹ thuật tạo hình ảnh cả mà bút pháp của Hàn Mặc Tử làm cho ta rờn rợn, hồi hộp:

    Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
    Đợi gió đông về để lả lơi
    ....................
    Ô kìa bóng nguyệt trần truồng tắm,
    Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.

    Của Bàng Bá Lân thì cho ta một cảm giác mát mẻ, vui vui:
    Hỡi cô tát nước bên đàng,
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?

    Của Quách Tấn thì có cái giọng trang nhã, cổ điển:
    Bồn chồn thương kẻ nương song bạc,
    Lạnh lẽo sầu ai rụng giếng vàng.

    Của Huyền Viêm thì có cái vẻ trầm lặng man mác:
    Trăng rơi nhè nhẹ trên sông nước
    Bên chiếc đò khuya bóng lạnh lùng.
    Gió cũng nghe chừng như nín thở
    Đỡ vừng trăng lạc giữa không trung (*).

    Tôi quen anh Bàng Bá Lân từ năm 1965 và cùng dạy học chung với anh trong hơn 15 năm nên biết rõ tính anh: đứng đắn, cương trực và tử tế với bạn bè. Tôi tin rằng anh không bao giờ nhận của người làm của mình, nhất là chỉ có hai câu lục bát vì địa vị của anh trên thi đàn đã vững vàng và cả nước biết tiếng biết tên. Tôi định viết về vấn đề này đã lâu nhưng nghĩ chưa tiện lắm khi anh còn sống. Đầu năm 1988 nghe tin anh bị bán thân bất toại, tôi đến thăm anh tại nhà riêng ở đường Trương Quốc Dụng (Phú Nhuận) thì thấy anh gầy yếu lắm và cái chết có thể tính từng tháng từng ngày. Nay thì anh đã về cõi vĩnh hằng (anh mất ngày 20-10-1988, thọ 76 tuổi), tiếng tăm danh vọng đối với anh đã trở thành vô nghĩa, nhưng tôi thấy cần phải viết bài này để đính chính một sai lầm trong văn học. Tôi nghĩ nếu không ai có thể chứng minh ngược lại (ví dụ như có một tài liệu nào đó dẫn hai câu ấy trước năm 1935 là năm anh xuất bản tập thơ "Tiếng thông reo" trong đó có hai câu ấy) thì, theo lẽ công bằng, "cái gì của César phải trả lại cho César".



    Thu Vàng ngập lối




    Lóng lánh Hương Xưa

  4. #254
    Biệt Thự Thu Vàng's Avatar
    Join Date
    Sep 2017
    Posts
    607
    Quote Originally Posted by HaiViet View Post
    Nghĩ về một câu "ca dao"
    Gửi bởi tôn tiền tử


    Các nhà văn, khi viết về đồng quê, thường hay dẫn câu "ca dao" mà họ cho là rất nên thơ, tả được vẻ đẹp và sự thú vị của cảnh đêm trăng nơi thôn dã:

    Hỡi cô tát nước bên đàng
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?

    Hai câu trên đây thực sự có phải là "ca dao" không?

    Trong bài "Chung quanh một câu ca dao" đăng trên giai phẩm HOÀNG HOA do Nhà xuất bản Nhân Loại ấn hành tháng 9 năm 1952, nhà thơ Bàng Bá Lân viết:
    "Gần đây tôi vừa được đọc Văn hoá nguyệt san do Bộ Quốc gia Giáo dục (Sài Gòn) xuất bản. Trong số 1, bài Lời nói đầu có nói đến một câu ca dao:

    CÔ KIA tát nước bên đàng,
    Sao cô MANG ÁNH trăng vàng đổ đi?

    Đọc câu đó, tôi vừa sung sướng vừa ngại ngùng. Sung sướng vì thấy những câu thơ của mình làm từ hồi tâm hồn mình còn trong trắng đã dần dần rời bỏ tập thơ để nhập vào hàng ngũ những vần thơ của dân tộc, của đất nước... Ngại ngùng vì nhận thấy những vần thơ được truyền tụng kia cứ sai dần mãi. Như câu thơ trên, cách đây trên mười năm, báo "Bạn đường" ở Trung Việt đã trích đăng trong mục Hương hoa đất nước cũng có sai, nhưng còn sai ít:

    Hỡi cô tát nước bên đàng,
    Sao cô múc ÁNH trăng vàng đổ đi?

    Chữ ÁNH thêm vào làm non hẳn lời thơ nhưng còn giữ được chữ MÚC, nghĩa là còn giữ được gần trọn thi vị.
    ... Như câu lục bát trên này, tất cả duyên dáng thi vị của nó là ở mấy chữ MÚC và ĐỔ, nhất là chữ MÚC. Mất chữ đó là mất hết cả thi vị. Vì – hãy khoan nói đến thi vị của trăng – riêng hai chữ MÚC, ĐỔ không những hình dung được sự cử động nhịp nhàng của người tát nước mà còn gợi được âm thanh của nước động xì xòm.

    Nhưng đính chính là một điều không dễ gì, nhất là khi câu thơ đã được liệt vào ca dao. Không nói rõ xuất xứ thì ai chịu, nói đến xuất xứ thì lại phải trương "cái tôi" ra! Thật là đáng ghét và thật là ngại ngùng. Cũng vì thế nên tôi đã không đính chính khi báo "Bạn đường" đăng sai.

    Nhưng nay thấy câu thơ càng được truyền nhiều càng sai thêm, tôi thấy – đối với văn học nước nhà – có bổn phận phải đính chính" (Bàng Bá Lân).

    Như thế, muốn nhận hai câu ấy là do mình sáng tác chứ không phải "ca dao" và đính chính cho đúng nguyên văn, nhà thơ Bàng Bá Lân buộc phải nêu xuất xứ của hai câu ấy. Anh viết:
    "Vậy câu lục bát trên kia thế nào mới thật đúng và xuất xứ ở đâu? Thưa: đó là hai câu ở bài "Tiếng hát trong trăng" trong tập thơ nhỏ nhan đề "Tiếng thông reo" mà tôi viết xong hồi cuối năm 1934 và xuất bản vào đầu năm 1935. Xin trích ra đây đoạn đầu bài thơ ấy:

    Trời cao, mây bạc, trăng tròn,
    Dế than hiu quạnh, tre buồn nỉ non.
    Diều ai gọi gió véo von,
    Cành xoan đùa ánh trăng suông dịu dàng.
    - Hỡi cô tát nước bên đàng,
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?
    ............................

    Trên tả cảnh sáng trăng ở thôn quê để dưới có thể hạ chữ "múc trăng" mà không đột ngột. Chữ "lại" ngụ ý trách móc: trăng vàng đẹp thế mà sao lại vô tình múc đổ đi!

    Có lẽ tại hồi đó, với cái tuổi đôi mươi, tâm hồn tôi còn trong trắng nên ý tưởng có vẻ hồn nhiên; có lẽ tại lời thơ ít gọt giũa, mộc mạc giản dị dễ gần đại chúng, hay có lẽ tại ảnh hưởng đồng quê man mác trong thơ nên nhiều câu đã dần dần lìa bỏ tác phẩm và tác giả mà nhảy vào hàng ngũ những vần thơ của dân tộc. Nhưng có điều hơi đáng tiếc là những câu truyền đúng thì ít mà sai thì nhiều..." (Bàng Bá Lân).

    Bài viết trên đây đã làm cho giới viết lách thời đó ngạc nhiên vì trước nay ai nấy đều yên trí rằng hai câu ấy là ca dao. Mười bốn năm sau (1966), học giả Nguyễn Hiến Lê cũng công nhận hai câu ấy là của Bàng Bá Lân.

    Trong bài "Bút pháp và cá tính của nhà văn" đăng trên giai phẩm "Giữ thơm quê mẹ" số Xuân Bính Ngọ (Lá Bối xuất bản) Nguyễn Hiến Lê viết:
    "........Cũng dùng kỹ thuật tạo hình ảnh cả mà bút pháp của Hàn Mặc Tử làm cho ta rờn rợn, hồi hộp:

    Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
    Đợi gió đông về để lả lơi
    ....................
    Ô kìa bóng nguyệt trần truồng tắm,
    Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.

    Của Bàng Bá Lân thì cho ta một cảm giác mát mẻ, vui vui:
    Hỡi cô tát nước bên đàng,
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?

    Của Quách Tấn thì có cái giọng trang nhã, cổ điển:
    Bồn chồn thương kẻ nương song bạc,
    Lạnh lẽo sầu ai rụng giếng vàng.

    Của Huyền Viêm thì có cái vẻ trầm lặng man mác:
    Trăng rơi nhè nhẹ trên sông nước
    Bên chiếc đò khuya bóng lạnh lùng.
    Gió cũng nghe chừng như nín thở
    Đỡ vừng trăng lạc giữa không trung (*).

    Tôi quen anh Bàng Bá Lân từ năm 1965 và cùng dạy học chung với anh trong hơn 15 năm nên biết rõ tính anh: đứng đắn, cương trực và tử tế với bạn bè. Tôi tin rằng anh không bao giờ nhận của người làm của mình, nhất là chỉ có hai câu lục bát vì địa vị của anh trên thi đàn đã vững vàng và cả nước biết tiếng biết tên. Tôi định viết về vấn đề này đã lâu nhưng nghĩ chưa tiện lắm khi anh còn sống. Đầu năm 1988 nghe tin anh bị bán thân bất toại, tôi đến thăm anh tại nhà riêng ở đường Trương Quốc Dụng (Phú Nhuận) thì thấy anh gầy yếu lắm và cái chết có thể tính từng tháng từng ngày. Nay thì anh đã về cõi vĩnh hằng (anh mất ngày 20-10-1988, thọ 76 tuổi), tiếng tăm danh vọng đối với anh đã trở thành vô nghĩa, nhưng tôi thấy cần phải viết bài này để đính chính một sai lầm trong văn học. Tôi nghĩ nếu không ai có thể chứng minh ngược lại (ví dụ như có một tài liệu nào đó dẫn hai câu ấy trước năm 1935 là năm anh xuất bản tập thơ "Tiếng thông reo" trong đó có hai câu ấy) thì, theo lẽ công bằng, "cái gì của César phải trả lại cho César".



    Thu Vàng ngập lối




    Lóng lánh Hương Xưa


    Chào anh Hai, chào cả nhà trên Phố. Thân ái chúc tất cả luôn vui và hạnh phúc!


    Thơ là phần lớn nói về cái tôi, là con đẻ tinh thần, nghĩa là có cái gì rất gắn bó với tác giả. Nếu không may, bị sai lạc hay đánh mất thì "người mẹ đẻ" rất đau lòng,

    Phải chi Nhà Thơ Bàng Bá Lân được đọc bài này trước ngày 20 tháng 10 năm 1988 thì hay biết mấy.


    Hỡi cô tát nước đầu đình
    Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi

    Đó là câu ca dao biết tên tác giả , hay nói khác hơn không phải là ca dao dân gian truyền miệng.

    TV cũng xin mang về trích đoạn có nói đến hai câu thơ trên, tác giả là Bàng Bá Lân.

    " .......

    Ca dao là thân xác, lục bát là vòng tay. Cứ thế lục bát ôm trọn ca dao vào lòng để ấp ủ cái hương thơ của hồn quê, của tình người. Tự nhiên như không, ca dao thành câu hát ru, thành khúc dân ca. Ca dao ru con trẻ vào giấc ngủ “Con cò bay lả bay la”. Ca dao tình tự gái trai nên vợ nên chồng thuận hòa “tát bể đông cũng cạn”.

    Một dạo, nhiều người nhất hô bá ứng đòi ca dao trả lại hai câu cuối trong bài thơ Trăng quê cho chính chủ Bàng Bá Lân làm hồi giữa thập niên ba mươi của thế kỷ trước.
    Không hiểu từ đâu, vì sao, chỉ hăm mấy năm sau đấy, học giả Vũ Ngọc Phan lại đưa câu lục bát “Hỡi cô tát nước bên đàng. Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi” vào hai tập tuyển ca dao công phu, được giới văn nghệ đương thời tán dương.

    Phần vì quá cách trở, phần vì uy tín quá lớn của soạn giả uyên bác, Bàng Bá Lân cho đến cuối đời vẫn không một lần đánh tiếng cải chính đó là thơ mình làm.

    ...

    Nguồn: Doanh nhân Sài Gòn cuối tuần"



    Dù có muộn màng, nhưng vẫn có chút công bằng là câu ca dao trên là hai câu thơ của Nhà Thơ Bàng Bá Lân.

    Cảm ơn Anh Hai thật nhiều với bài viết trên và cảm ơn thiệt là vui với những chiếc lá Thu rơi và ánh sao xa lấp lánh
    Mến chúc anh vui luôn

  5. #255
    Biệt Thự HXhuongkhuya's Avatar
    Join Date
    Jan 2015
    Posts
    4,662


    Cô kia tát nước bên đàng ...


    Có nhắc đến trăng Thu thì mới có dịp được nghe lại câu Ca Dao đã đi vào lòng từ ngày nào . Nhờ đọc bài viết của anh Hải Việt và sis Thu Vàng mới biết đó là hai câu trong bài thơ Tiếng Hát Trong Trăng của thi sĩ Bàng Bá Lân . Dẫu sao hai câu thơ ấy cũng đã quá quen thuộc như mang sự tình tự dân tộc .





    Hình net


    Nhân dây HX mang về một bài thơ sưu tầm của cụ Bàng Bá Lân :



    Tình Trong Mưa

    Buổi một nàng qua dưới mái hiên
    Đường mưa in một gót chân tiên
    Ta nhìn theo bước đi ren rén
    Bỗng cả lòng yêu náo nức liền...
    Từ ấy trên đường loang loáng mưa
    Tìm hoài đâu thấy gót chân xưa!
    Đường mưa bao gót chân mưa bước,
    Gợi mãi tình yêu buổi dại khờ!

    Bàng Bá Lân


    Thu Ngập Lối Vàng và Lóng Lánh Hương Xưa đẹp quá , giống như Những Vì Sao lấp lánh trên trời đang sa xuống đất , thế nào cũng có một vì sao đáp xuống vai mỗi người . Ai cũng có một vì sao đáp đậu trên vai cả .


    Chúc ACE trong quán Góc Thu Vàng một ngày vui .


    HXhuongkhuya cám ơn các anh chị
    , các bạn ghé thăm .




  6. #256
    Biệt Thự Thu Vàng's Avatar
    Join Date
    Sep 2017
    Posts
    607
    Quote Originally Posted by HXhuongkhuya View Post


    Cô kia tát nước bên đàng ...


    Có nhắc đến trăng Thu thì mới có dịp được nghe lại câu Ca Dao đã đi vào lòng từ ngày nào . Nhờ đọc bài viết của anh Hải Việt và sis Thu Vàng mới biết đó là hai câu trong bài thơ Tiếng Hát Trong Trăng của thi sĩ Bàng Bá Lân . Dẫu sao hai câu thơ ấy cũng đã quá quen thuộc như mang sự tình tự dân tộc .





    Hình net


    Nhân dây HX mang về một bài thơ sưu tầm của cụ Bàng Bá Lân :



    Tình Trong Mưa

    Buổi một nàng qua dưới mái hiên
    Đường mưa in một gót chân tiên
    Ta nhìn theo bước đi ren rén
    Bỗng cả lòng yêu náo nức liền...
    Từ ấy trên đường loang loáng mưa
    Tìm hoài đâu thấy gót chân xưa!
    Đường mưa bao gót chân mưa bước,
    Gợi mãi tình yêu buổi dại khờ!

    Bàng Bá Lân


    Thu Ngập Lối Vàng và Lóng Lánh Hương Xưa đẹp quá , giống như Những Vì Sao lấp lánh trên trời đang sa xuống đất , thế nào cũng có một vì sao đáp xuống vai mỗi người . Ai cũng có một vì sao đáp đậu trên vai cả .


    Chúc ACE trong quán Góc Thu Vàng một ngày vui .

    Chào HX,

    Cảm ơn HX rất nhiều đã cho đọc bài thơ Tình Trong Mưa của nhà thơ Bàng Bá Lân


    Buổi một nàng qua dưới mái hiên
    Đường mưa in một gót chân tiên
    ......



    Đường mưa bao gót chân mưa bước,
    Gợi mãi tình yêu buổi dại khờ!


    Hai câu cuối thấm thía vô cùng, xuyên suốt cái Tình: Đời & Người. Hay thật, đúng là Nhà Thơ. Danh bất hư Truyền.



    Ai cũng có một vì sao đáp đậu trên vai cả ... đang chờ.

    Vui luôn nha HX



  7. #257
    Biệt Thự Thu Vàng's Avatar
    Join Date
    Sep 2017
    Posts
    607



    Dấu chân hoang…

    Phố đùa với chiếc lá rơi
    Em vui chỉ một mình thôi Thu này
    Vòng tay gió lạnh chiều nay
    Chạm vào da thịt bờ vai như ngày

    Khô khan cảm xúc cũng hay
    Chẳng làm mềm nhũn tình hai đứa mình
    Hương Thu còn quyện bóng hình
    Đủ cho khe hở thình lình buồn chen

    Nắng tàn mây trắng chợt đen
    Cho người lạc giữa thói quen bộn bề
    Cơn mưa sắp sửa lê thê
    Rót đều ngập cả ven lề đường đi

    Dặn lòng chớ có lâm ly
    Xót xa đau đớn nữ nhi hãy chừa
    Hoàng hôn lần cuối hay chưa?
    Bỗng nghe rõ nét sáng trưa muộn màng

    Dấu chân lạ lẫm hoang mang…

    Thuvang

  8. #258
    Biệt Thự HXhuongkhuya's Avatar
    Join Date
    Jan 2015
    Posts
    4,662


    Hương Thu còn quyện bóng hình

    Đủ cho khe hở thình lình buồn chen ...





    HX



    Nắng tàn mây trắng chợt đen
    Cho người lạc giữa thói quen bộn bề

    ....

    Dấu chân lạ lẫm hoang mang… ( TV )
    Đêm qua mưa đã điểm vàng sắcThu ( HX )




    Dấu chân lạ lẫm hoang mang , làm HX nhớ câu : " Chân lấm bùn mà tôi ngỡ gót chân tiên ..." ( Ca Dao Em Và Tôi ) .
    Tấm hình minh họa cho bài th
    ơ Dấu Chân Hoang coi quen quen : " ...như một hiện tượng vừa được khám phá , chiếc áo dài trắng bình dị , mái tóc ... " . Đố biết cô ấy giống nhân vật nào ? Cám ơn sis đã viết cảm nhận của mình cho Bùa LBan trong nhà Huynh Diệp . HX sẽ vào Quán Tạp Kỷ viết với sis .

    HXhuongkhuya cám ơn các anh chị
    , các bạn ghé thăm .




  9. #259
    Biệt Thự Thu Vàng's Avatar
    Join Date
    Sep 2017
    Posts
    607
    Quote Originally Posted by HXhuongkhuya View Post


    Hương Thu còn quyện bóng hình

    Đủ cho khe hở thình lình buồn chen ...





    HX



    Nắng tàn mây trắng chợt đen
    Cho người lạc giữa thói quen bộn bề

    ....

    Dấu chân lạ lẫm hoang mang… ( TV )
    Đêm qua mưa đã điểm vàng sắcThu ( HX )




    Dấu chân lạ lẫm hoang mang , làm HX nhớ câu : " Chân lấm bùn mà tôi ngỡ gót chân tiên ..." ( Ca Dao Em Và Tôi ) .
    Tấm hình minh họa cho bài th
    ơ Dấu Chân Hoang coi quen quen : " ...như một hiện tượng vừa được khám phá , chiếc áo dài trắng bình dị , mái tóc ... " . Đố biết cô ấy giống nhân vật nào ? Cám ơn sis đã viết cảm nhận của mình cho Bùa LBan trong nhà Huynh Diệp . HX sẽ vào Quán Tạp Kỷ viết với sis .



    Dấu chân lạ lẫm hoang mang… ( TV )
    Đêm qua mưa đã điểm vàng sắcThu ( HX )
    Hôm nay gió cứ rì rù
    Lá rơi xào xạc Hương ru Thu này...


    Hương ơi,

    Cảm ơn bức tranh Thu (tạm gọi là Thu Nửa Mùa) rất nhiều nha. Đẹp thiệt.

    Bức tranh minh họa bài thơ Dấu Chân Hoang là thấy treo trong Goolge, nhìn thích quá, nên tháo đem về thôi, còn nhân vật áo dài trắng kia, không biết là ai nữa, HX biết ai không vậy, nói nghe coi... TV không dám đoán, sợ sai bị cú đầu, ba bốn bữa còn u...

    Vui luôn HX nghen

  10. #260
    D thân chào chủ Góc, chị TK, sis HX, Bé Cỏ, anh cuocsi, anh HV & ACE góc khách, chúc 1 ngày vui vẻ bên người thương



    Góc Nhớ

    Người cô độc ly cà phê làm bạn
    Nhân thế sầu hạn hán một chữ yêu
    Hồn ong bướm thưa thớt những buổi chiều
    Chỉ có cỏ xanh mơ thân lá mỏng

    Em luống cuống chẳng phải là vô vọng
    Mà vội vàng phỏng đoán cuộc chia ly
    Thấy mong manh ánh nắng chậm bước đi
    Bầy chim sẻ vắng mặt lần tay tính

    Núi thì xa nhìn thấy toàn là đỉnh
    Có buộc ràng bịn rịn giữa nhau không
    Có cảm thông nỗi ngột ngạt tấm lòng
    Bỏ lại tình quê xuôi dòng may rủi

    Trần gian rộng đếm vui buồn từng buổi
    Mây vướng từng tàu lá chuối bờ tre
    Nước lặng lờ con đò trôi thui thủi
    Góc nhớ về chìm ngút bóng sông sâu…

    Thuvang


    ... Woww nhà của Bậu xây cao tầng mau ghê nha ... Mới ngày nào Qua muốn viết 1 bài với "Góc Nhớ" của Bậu, nhưng bận tí, đến khi muốn kiếm lại nó, phải đi vòng vòng mòn hết mấy đôi hia luôn hihihihii


    Người … Cô Độc

    Ầu ơ … gió chiều nhẹ lướt tàu cau
    Vuốt ve hạt nắng rơi sau nhà Người … Cô Độc !


    A ha …
    Người cô độc … ?
    Nên tìm về góc nhớ … ?
    Của một thời vũ trụ chỉ mình ta
    Hay những đêm ngồi tiếc nuối xót xa
    Nghe đồng cảm với thạch sùng chắc lưỡi

    Nhận, cô độc … sao người còn mong đợi
    Một bóng hình, người bình thản chia ly

    Cuống, nhìn thời gian nhạt nét xuân thì
    Lần tay tính khóc muộn màng năm tháng

    Nhưng, cô độc … đâu nghĩa đồng vô cảm
    Nên tự nhiên “góc nhớ” sẽ hình thành
    Bởi dễ gì chuỗi ước vọng ngày xanh

    Nhòa, tan, biến … khi ta còn hơi thở

    Thôi thì ...
    Đem "cô độc" buộc vào góc nhớ

    Người bước ra khỏi tự ái chính mình
    Nét son hồng vẽ lại nụ môi xinh

    Bờ vai ấy vẫn chờ Người nương tựa


    Hoàng Thu Diệp
    Last edited by Hoàng Thu Diệp; 10-10-2018 at 09:33 PM.
    Mây thiếu gió mây buồn rơi xuống thấp
    Gió thiếu cây há được gọi cuồng phong
    Cây thiếu hoa sao tránh khỏi thẹn lòng
    Hoa thiếu bướm hoa thẫn thờ rũ cánh

 

 

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 02-05-2017, 09:17 AM
  2. CS chuẩn bị ăn cướp 500 tấn vàng từ dân:
    By Lê Nguyễn Hiệp in forum Quê Hương Tôi
    Replies: 0
    Last Post: 07-12-2016, 10:49 AM
  3. Cờ vàng trong trái tim tôi
    By nvhn in forum Quê Hương Tôi
    Replies: 19
    Last Post: 06-24-2015, 09:49 AM
  4. Nhạc vàng réo rắt xóm tôi
    By Tuấn Nguyễn in forum Nhân Văn
    Replies: 0
    Last Post: 07-01-2014, 09:42 PM
  5. Replies: 9
    Last Post: 10-15-2011, 09:15 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 08:59 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh