Results 1 to 10 of 148
Thread: Văn hóa ăn
-
03-06-2018, 05:15 AM #1
Văn hóa ăn
Người Việt mình hay nói: "miếng ăn là miếng tồi tàn", ý nói không nên tranh ăn. Người ta ăn để mà sống, chứ không phải sống để mà ăn. Tuy nhiên sự việc dấy lên từ giữa tháng 2 năm nay ở một nhà tế bần thành phố Essen khiến cả quốc gia này xoay ngang bàn luận về "miếng ăn". Văn hóa ẩm thực trở thành chính trị. Chính trị hòa lẫn trong văn hóa khó lòng tách ra được.
Ông giám đốc chỗ phát chẩn thực phẩm cho người nghèo nảy sinh ý tưởng không phát thực phẩm cho người ngoại quốc nữa vì lý do số lượng hạn chế, số người đến càng nhiều. Mỗi tuần họ phải phát thức ăn cho khoảng 6 ngàn người. Người ngoại quốc ở đây đa phần chính là những người tị nạn không có quốc tịch Đức, không có thẻ căn cước.
Sau đó một tuần, một chỗ phát chẩn khác ở thủ đô Đức Berlin chỉ trích chỗ đồng sự ở thành phố Essen (Bingo, Essen tiếng Đức nghĩa là Ăn) là người kỳ thị chủng tộc. Yeap, ở đây vấn đề không xoay quanh việc "tranh ăn" mà vấn đề xoay quanh việc không phát thức ăn cho người không phải người Đức. Và cứ vậy chính trị gia vào cuộc. Hôm nay có đến 30 tổ chức phi chính phủ, tổ chức dân sự, hỗ trợ và giúp đỡ người sa cơ, người nghèo khó hội thảo ở Berlin về sự việc "chỉ phát thực phẩm cho người Đức" vừa qua. Kết luận là hành động đó là kỳ thị chủng tộc. Câu hỏi được đặt ra sau cùng lại là: Vì sao ở một quốc gia giàu có lại có thể xuất hiện quá nhiều người phải đến xin thực phẩm? Vấn đề chắc chắn chính là tiền trợ cấp không đủ sống. Viết tới đây tui chợt nhớ đến đoạn phim thời sự của đài Tiếng Nói Hoa Kỳ phỏng vấn một cơ sở phát chẩn y hệt của người Việt cho mọi người ở Mỹ. Cũng có người đồng hương của chúng ta phải cơ cực và bất đồng với chánh phủ nếu trợ cấp cứ cắt mãi (chính sách của Trump - cắt bên này, đắp bên kia).
Rốt cuộc, ẩm thực là văn hóa, truyền thống lá lành đùm lá tả tơi cũng là văn hóa. Nhưng khi gặp trở ngại thì hóa ra mọi thứ đều mang màu sắc chính trị đến dễ sợ.
Nguyên văn bài báo tường trình vụ tạm thời không phát thực phẩm cho người ngoại quốc:
Small German food bank in Essen thrust into national racism spotlight
A food bank that provides groceries to about 6,000 people decided to stop issuing membership cards to foreigners. Now it's at the center of a heated national debate, and even Chancellor Merkel has an opinion.
A small NGO in the western German city of Essen has become a flashpoint for the ongoing national debate over xenophobia, migration and poverty. The controversy surrounding the local food bank, or "Tafel," has become so heated that even Chancellor Angela Merkel weighed in on Tuesday — slamming the decision some say is the result of her government's policies.
In December, the food bank, which gives leftover food from supermarkets and restaurants to about 6,000 needy people a week, decided to stop issuing new membership cards to people who weren't German citizens.
When local media caught wind of the move last week, it prompted a national outcry, with many of the organization's critics accusing it of focusing on country of origin instead of the level of need. A French single mother told DW that she had been turned away at the door.
The Essen Tafel is one of 930 non-governmental food banks around Germany, around 75 percent of its members are foreigners
National uproar
Manager Jörg Sartor said at a press conference last Thursday that he "didn't understand all the excitement." He said that his decision was based on reports of "pushing and shoving," that frightened off the elderly and stretched the food bank's resources. He stressed that the Tafel was not xenophobic, and that the restriction was only temporary.
Sartor hoped that would be that — but over the weekend, six of the food bank's delivery vans and one of its entrances were graffitied with the phrase "F*** Nazis." The manager dismissed the vandalism as "kid stuff," but said he was also worried it would make his volunteers too scared to come to their shifts.
Soon federal lawmakers began to offer their own views of the situation. Left Party leader Sahra Wagenknecht blamed the government for forcing small nonprofits to bear the costs of its poor planning during the refugee crisis.
In an interview with Deutschlandfunk radio, Wagenknecht asked why "in a country as rich as Germany are we arguing about who gets leftover groceries?"
Expert: Government cutbacks to blame
When Chancellor Merkel was asked about the food bank hubbub by broadcaster RTL on Tuesday, she said it "wasn't good" for the Tafel to hand out membership cards based on citizenship, but said that the situation highlighted "the pressure that [nonprofits] are facing."
But it is government policy that is responsible for this pressure, poverty expert Dr. Christoph Butterwege told DW.
"The main thing here is the successive cutbacks of the social welfare system," said Butterwegge. "We're seeing the results of that here."
When asked if it was possible to understand the food bank's decision without immediately being smeared as a "Nazi," Butterwege said "well, the whole thing does have hints of racism. Nationality cannot be a selection criterion for food aid."
However, Butterwegge added, making sure no one goes hungry in Germany is "actually the government's responsibility."
Butterwegge's point was bolstered by a new study published on Tuesday that said the unemployed in Germany were more at risk of sinking below the poverty line that any other EU country.
At a meeting of the food bank's leadership on Tuesday, they decided to keep the rule for now. However, they said that within the next two weeks they will hold a roundtable with lawmakers and community leaders in order to gather suggestions for other ways to handle the problems the Tafel is facing.
Additional reporting by Carla Bleiker and Marko Langer
(* nguồn: http://www.dw.com/en/small-german-fo...ght/a-42763358 )
Puck Futin
-
03-06-2018, 05:36 AM #2Câu hỏi được đặt ra sau cùng lại là: Vì sao ở một quốc gia giàu có lại có thể xuất hiện quá nhiều người phải đến xin thực phẩm? Vấn đề chắc chắn chính là tiền trợ cấp không đủ sống. Viết tới đây tui chợt nhớ đến đoạn phim thời sự của đài Tiếng Nói Hoa Kỳ phỏng vấn một cơ sở phát chẩn y hệt của người Việt cho mọi người ở Mỹ. Cũng có người đồng hương của chúng ta phải cơ cực và bất đồng với chánh phủ nếu trợ cấp cứ cắt mãi (chính sách của Trump - cắt bên này, đắp bên kia).Laissez les bon temps rouler!
-
03-06-2018, 05:51 AM #3
Tui không dám chụp mũ người sa cơ, quơ đũa cả nắm được. Tui nghĩ không ai có tiền bạc mà vẫn đi xin được. Ngay cả người Việt. Thiệt đó. Tui quy trách nhiệm cho chánh phủ, cho nhà nước. Gia đình mình là cái nhà thu nhỏ của xã hội. Thầy Tôm thử nghĩ xem, nếu trong gia đình mình con cái mình xin ăn hoặc trộm cướp, cái lỗi đầu tiên phải nghĩ đến là thằng cha không đủ trách nhiệm, không cung ứng đủ. Liệu đứa trẻ có thiếu tiền vì nghiện ma tuý hay gì khác thì tính sau. Nhưng ông cha phải được đem ra vành móng ngựa mà tra trước đã.
Trong trường hợp trên, bà Mơ cồ không thể chỉ biết chỉ trích rồi thôi. Dù là tổ chức dân sự, không thuộc chính phủ. Nhưng xã hội tiêu điều, thì nhà nước phải có trách nhiệm. Theo tui biết, người lãnh trợ cấp xã hội ở đây đã thấp rồi, mà người tị nạn lại còn ít hơn vài chục. Đến trại tế bần chỉ xin thực phẩm thôi mà, có bán buôn gian lận chi được đâu, sao lại còn phân biệt?
Mời bà con xem lại đi, tôi thấy những người này phát biểu thành thật. Người không sợ chính sách thay đổi vì tin vào pháp luật nhân đạo, nhưng cũng có người sợ luật pháp cắt giảm mãi. Thật ra chung quy cũng chỉ tại họ không đủ sống thôi. Xem đi, đã luống tuổi rồi ai mà kêu gào đóng kịch gì nữa ở miếng ăn cơ chứ?
Last edited by Triển; 03-06-2018 at 06:10 AM.
Puck Futin
-
03-06-2018, 06:15 AM #4
OK. Tớ đồng ý với bác. Khi nhận người ta vào nước mình thì phải lo cho người ta, nếu không được như công dân bản xứ thì cũng phải đủ sống. Bên Mỹ, mấy chỗ phát đồ ăn không cần giấy tờ gì cả. Cứ xếp hàng tới phiên là lãnh thôi. Triệu phú ra xếp hàng xin ăn họ cũng phát mà. Vấn đề là lương tâm mình có cho phép mình đi dành ăn với những người xấu số không thôi . Tớ thật sự là dị ứng với mấy cái phim có cảnh người VN bên Mỹ này ăn xin rồi than vãn lung tung. Tớ chắc chắn tiền trợ cấp để ăn không thể thiếu được bên xứ Mỹ này, trừ khi người đó vừa ăn vừa vất.
Laissez les bon temps rouler!
-
03-06-2018, 06:32 AM #5
Thì thầy nói vậy tui tin vậy thôi chớ ai biết được. Nhưng tui cũng kể một chuyện này về việc một số người Đức tư tưởng cực hữu soi mói người tị nạn mọi người nghe: "Xem đi, chúng nó đứa nào cũng cầm cái điện thoại. Sướng quá."
Tui nói như vầy. Chúng ta phải thay đổi cách nhìn theo thời đại. Chúng ta đang ở Đức (hoặc ở Mỹ) và đang sống ở thế kỷ này. Ví dụ cái điện thoại cầm tay cho thấy đầu óc những người cực hữu kia còn nằm đâu ở thế kỷ trước. Sống ngày nay cái điện thoại là một vật thể thuộc về standard rồi (nói theo thầy Thi là người minimalist cũng phải có). Nhu cầu đã thay đổi theo thời đại rồi mà.Puck Futin
-
03-06-2018, 06:51 AM #6
Chỗ tớ cũng có BPSOS. Họ hay tổ chức mấy cái sinh hoạt này. Dù sao thì cũng tạo được việc làm cho nhân viên BPSOS, kế đó cũng tạo được niềm vui cho mọi người khi được lãnh đồ free. Thú thật, tớ cũng có lãnh đồ ăn từ BPSOS rồi vì tới cuối ngày mà đồ ăn dư quá, họ năn nỉ mỗi người làm ơn lấy một ít để khỏi phải chờ về. Họ đem phát ở những nơi công cộng như chùa, nhà thờ. Khi phát thì có quay phim chụp hình
Bên này có ObamaPhone, free, nên chuyện điện thoại là bình thường.Laissez les bon temps rouler!
-
03-06-2018, 07:34 AM #7
- Join Date
- Sep 2011
- Posts
- 2,007
Phải hội đủ điều kiện, anh Tơm nhưng như tất tả các chương trình trợ cấp, nó đã bị lạm dụng, giờ thì đang nằm chờ Hạ Viện bàn thảo lại.
Gọi là Obama phone nhưng nó chẳng phải từ chương trình hành chánh nào của Ông Ba. Nó đã có hơn một thập niên rồi, phát xuất một phần từ Telecommunications Acts. Cái thuế USF trên phone bill của mình là trả cho cái thằng này.
Phát đồ ăn không cần giấy tờ thì ở nhà thờ, soup kitchen. Mà đồ ăn ở đấy không phải là đồ ai cũng ăn được , nhưng có cái ăn được, ngoài trừ những ai thích đồ gò mê hí hí như thầy Thi. Có khi còn gây béo phì. Muốn lĩnh đồ như trong bài viết thì hầu hết phải có giấy tờ... mỗi nơi mỗi khác, nhà cháu đã từng volunteer ở các nơi ấy nên nói đại khái.Last edited by Nhã Uyên; 03-06-2018 at 07:41 AM.
Có khi trời nắng, có khi trời mưa.
-
03-06-2018, 08:08 AM #8
Nói chuyện cái điện thoại là để cho thấy người ta soi mói xuống tận đáy. Thực ra chỉ nên phát tiền, có tiền người ta muốn mua gì thì mua. Rất may mắn cho người lãnh trợ cấp xã hội ở đây là không có vụ phiếu ăn như Hà Nội trước 1975. Thời tem phiếu, bao cấp, cái gì cũng phát.
Ở đây trợ cấp xã hội phát tiền, khi nào thiếu ăn thì có những chỗ tế bần như bên trên phát thực phẩm, bà con nghèo khó cũng là lại chỗ đó xin về nhà nấu. Còn phát chẩn luôn thức ăn nấu sẵn là cho người vô gia cư, cả cái nồi cũng không có thì lấy gì nấu.
Xem ra thầy Tôm quá có thành kiến với người nghèo, nhìn đâu cũng thấy người ta gian lận. Mình có tiền mà, thí làm phước đi. Chứ cho ra mà so đo quá thấy đồng tiền mình bành ky như cái bánh xe bò. hihihihiPuck Futin
-
03-06-2018, 09:04 AM #9
-
03-06-2018, 09:18 AM #10
- Join Date
- May 2017
- Posts
- 262
Nhà thờ chỗ em cũng thế, trong tuần thì đi lấy các thực phẩm ế từ các siêu thị quanh vùng về để cuối tuần nấu cho người nghèo ăn. Ngày xưa, những ngày trong mùa giáng sinh thì dễ xin được thực phẩm tốt, ngon còn dư từ các công ty có party, bây giờ thì hết rồi. Nhóm em tận dụng khả năng và kiến thức của mình để chế biến các thực phẩm ế, tạp nhạp đó thành những món ăn “gò mê” ngon và bổ, và phục vụ tận tình, chu đáo. Khách quý đa phần là những người già, và một ít gia đình rất nghèo. Bữa ăn cuối tuần này thuần túy về cả hai mặt dinh dưỡng, và tình người - ít ra thì mọi người có một bữa ăn thật vui vẻ, ngon. nhất. phố.