Register
Results 1 to 10 of 17

Threaded View

  1. #1

    Nc T Bội Ngọc " Hạ Trắng, mây Đông mưa Tây [Truyện Dài có thật"

    Sau đây là một truyện dài có thật của tác giả Nguyễn Công Tánh dưới bút hiệu Nc T Bội Ngọc. Truyện nầy cách nay rất lâu (Có lẽ khoản 25 năm trước : Truyện nầy Viết xong vào ngày đầu năm Giáp Tuất tức ngày 9 tháng 2d.l năm 1994.) đã được đăng trên Forum Đặc Trưng cũ (Đặc Trưng thế hệ I) ngày xưa nhưng nay đã xóa sạch không còn dấu vết cho nên không thể giới thiệu đến được với các ACE của Đặc Trưng Forum thế hệ thứ III hiện nay.

    Vì chuyện nầy có liên hệ nhiều tới thời kỳ lịch sử sóng gió của đất nước, khi nước Việt Nam bị thực dân và Việt Minh chia cắt làm đôi cho nên tác giả muốn đăng lại như là một chứng nhân của một thời kỳ Lịch sử độc lập ở miền Nam Việt Nam phía dưới vĩ tuyến thứ 17 để các bạn trẻ tường lãm.
    Nếu bạn nào đã có đọc qua truyện nầy rồi thì nay tác giả xin niệm tình miễn thứ vì chuyện lập đi lập lại choáng chỗ của các bạn.
    Tình thân,
    Tác giả.


    Tiểu thuyết
    Tác giả: Nc T Bội Ngọc

    Hạ Trắng, mây Đông mưa Tây
    [Truyện Dài có thật]

    CHƯƠNG I




    1

    "Allo, phải bác sĩ Bích Ngọc ở đầu dây? Tôi có một việc muốn báo cho bác sĩ ".

    "Allo, xin lỗi ai ở đầu dây? Luật Sư Huy phải không? Xin đợi một chút, tôi đang dự buổi họp. Một chút nữa tôi gọi lại anh được không?"

    "Thưa bà bác sĩ, tôi là Luật sư Huy đây, tôi muốn gặp riêng bà bác sĩ, có chuyện nầy hay lắm!”

    "Thôi mà, bà hay cụ với nhau chi vậy, nghe sao già khú quá lắm? Bỏ đi thầy ba. Bây giờ đã 4 giờ 30 rồi còn gì?"

    "Tôi có thể đợi mà!"

    Cuộc điện đàm đã khiến cho Bích Ngọc, y sĩ đặc biệt của tòa đại sứ Việt Nam ở Pháp phải bỏ dở nửa chừng buổi hội với các tuỳ viên khác của tòa đại sứ.

    "Bác sĩ đến văn phòng của tôi trước 5 giờ chiều nay được không?”

    "Chuyện gì mà quan trọng lắm vậy hả anh Huy?"

    "Chuyện quan trọng thực mà!”

    Tôi quay trở lại phòng hội, đầu óc tôi quay cuồng mông lung về câu chyện bí ẩn"quan trọng" trong cuộc điện đàm. Tôi ngồi nghe một cách miễn cưỡngnhững cuộc bàn thảo và khi đến lúc được hỏi ý kiến, tôi liền đề nghị ngay "Chúng ta đưa tay biểu quyết". Thế là cả phòng biểu quyết và buổi hội chấm dứt.

    Tôi chạy ào ra xe, hối hả lái vòng dọc theo bờ sông Seine để tránh bị nghẽn xe trong giờ tan sở. Tới điểm hẹn, tôi chạy vội lên lầu ba đến văn phòng của luật sư Huy. Huy là luật sư cố vấn của tòa đại sứ Việt Nam ở Paris. Tôi ngồi xuống chiếc ghế nệm vải nhung rảo mắt nhìn quanh. Huy cầm một tờ giấy nhỏ tiến gần về hướng tôi đang ngồi. Tôi tự nói thầm một mình "chắc là phần thưởng quan trọng của mình đây" và cố đè nén nổi lo âu không để lộ cho Huy thấy.

    2


    Huy nói: "Bức điện tín nầy gửi bằng hệ thống vô tuyến viễn thông trong đó họ yêu cầu bà bác sĩ Bích Ngọc cần đến gặp một ông Francois Courtois nào đó ởS aint Tropez ".


    Huy đưa cho tôi mảnh điện tín. Tôi nhăn mặt nhìn Huy:

    "Saint Tropez? Anh nói cái gì? Làm sao tôi đi được?"

    "Xuống Saint Tropez có gìmà không đi được chứ !"

    "Ông Francois Courtois nầylà ai vậy?"

    "Tôi không biết ông ta làai, tôi chỉ ghi lại những lời nhắn gửi của ông ta nhờ tôi báo với chị rằng chị xuống dưới đó để được biết tin tức có liên quan tới một người đàn ông Pháp có tên là Bertrand."


    Tôi như từ cung trăng rớt xuống! Bertrand! Đã bao nhiêu năm qua tôi tưởng mình đã xóa bỏ được hình bóng đó và quên được câu chuyện không chung thủy tội lỗi của tôi ngày đó vậy mà giờ đây lại có chuyện trớ trêu như thế nầy.

    Có phải người đó muốn gặp lại tôi và gặp tôi vào lúc nầy, để làm gì? Dạo đó chính miệng chàng đã khẩn cầu là hai đứa đừng bao giờ gặp lại nhau kia mà! Tôi với chàng ân nghĩa kể như tuyệt, tình nồng như đã đứt lìa khi đứa bé gái, đứa con tội lỗi của chàng và của tôi đã chết ngay khi mới sinh trong phòng hộ sản. Chính chàng đã tận tay khâm liệm và chôn cất cho cái bào thai èo uột mới sinh. Tôi không được nhìnthấy mặt đứa con gái rơi của mình vì lúc đó tôi đang ở trong tình trạng hôn mê trên bàn mổ.

    Ngày hôm sau, tôi vắng mặt không đến làm việc ở toà đại sứ. Tôi xuống Saint Tropez. Khi vừa gặp người gửi điện tín tôi hỏi ngay, không cần tự giới thiệu mình là ai:

    " Thưa ông Francois, theo như lời lẻ ông nhắn gửi thì Ông Bertrand muốn gặp gặp tôi có phải không?

    "Nếu tôi không lầm thì bà đây là bác sĩ Bích Ngọc phải không?"

    Tôi trả lời cộc lốc:

    " Đúng, Bertrand bây giờ ở đâu, sống chết ra sao? "

    (Còn tiếp)
    Last edited by nguyễn công tánh; 05-12-2019 at 08:28 PM.

 

 

Similar Threads

  1. Replies: 10
    Last Post: 01-04-2015, 09:39 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 03-05-2013, 07:44 AM
  3. Sự thật về phim "Như Hạt Mưa Sa"
    By ngocdam66 in forum Nhân Văn
    Replies: 0
    Last Post: 05-04-2012, 09:08 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 11-21-2011, 09:05 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 11-21-2011, 09:05 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 10:37 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh