Register
Page 80 of 136 FirstFirst ... 3070787980818290130 ... LastLast
Results 791 to 800 of 1360
  1. #791
    Biệt Thự Triển's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    27,367
    Quote Originally Posted by pensee
    Em chưa sống cái thời trước 75, nhưng không biết có khá hơn không ... vì có mấy bà cô chằng đó cũng đã dạy từ trước 75.
    mấy bà này trước 75 cũng đánh như vậy nhưng nhẹ tay hơn. Sau 75 stress quá nên dùng bạo lực xả stress luôn cho tiện.

  2. #792
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,194
    Hello cả nhà, mọi người khỏe không, anh 5, anh Tôm, anh Đậu, anh Rêu (3 anh này hợp lại chắc thành nồi lẩu thập cẩm quốc tế ))

    Vâng nhắc đến bạo lực trong gia đình và ở học đường ở VN thì sẽ không bao giờ cùng ... càng nghĩ càng thấy lạnh sống lưng . Sigh......

    -----------------------------------------------------------------------------------------

    Hôm nay quyết định không làm gì hết, ngồi chơi giải lao . Công việc của mình được ở chổ là có đôi ngày mình không cảm thấy là chính mình thì mình có thể dẹp hết qua 1 bên để recharge lại năng lượng . Hôm thứ Sáu vừa bước vô cửa, H chạy lại "mẹ ơi, có cái này cho mẹ" .... Nó đưa mình cái tấm card bìa giấy màu xanh vẽ ngoằn ngoèo đủ thứ chẳng ra hình con gì . Ở trang sau, cô giáo ghi (theo lời nó) rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ vì mẹ đón con đi học về, mẹ cắt táo, cam, xoài, lê cho con ăn, mẹ dắt con đi biển, mẹ ôm con thật chặt ." Rồi nó viết tên của nó với nét chữ yếu ớt ở dưới . Đúng là con nít . Yêu một cách mộc mạc và thực tế . Đối với mình thì ngày nào cũng vậy . Ngày nào cũNg là ngày mình cảm thấy vô cùng bận rộn và vui vẽ . Có lúc bực, có lúc hết hơi, có lúc nổi cáu, nhưng mà mình chẳng hề muốn thay đổI một điều gì .

    Cũng may thời gian làm việc ở sở giống như là lúc giải lao . Về đến nhà ăn tối xong, thằng anh thì giởn với ba, mình thì ẳm và giởn với thằng em, tắm rửa cho tụi nó, ru tụi nó ngủ xong là mệt phờ râu . Có anh kia làm cùng hay chạy qua hỏi "cô có muốn coi phim không tôi cho mượn dĩa ?" "xem phim ? " Mình ngớ mặt ra phải một lúc mới "à, ý anh là coi phim trên TV đó hả ?" Chúa ơi, mình coi show vặt vảnh thì coi chứ phải theo dõi tình tiết nữa chắc không còn sức và thời gian )

    Hôm nọ dắt con đi suối chơi . Một tuần sau, nữa đêm H thức giấc gọi "ba ơi mẹ ơi con muốn đi suối để bắt cá và chơi thẩy đá" .... Lúc nhỏ mình cũng từng như thế . Mình cũng từng năn nĩ mẹ cho về nhà ngoại, căn nhà có suối róc rách chảy qua, để có thể cả ngày giăng nắng với chiếc lon sửa bò rượt theo những chú cá bảy màu ... Tuổi thơ bị gián đoạn để lại mình tiếc nuối không nguôi . Hôm nay mình đã tìm lại được dòng suối . Tặng lại tuổi thơ này cho con . Suốt đời ... đoạn suối này sẽ mãi mãi là của con . H nhé, k nhé!!!






    phòng yoga của mình đây

  3. #793
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,194
    Tối hôm qua, trời chập choạng tối mình đang ngồi trong phòng vỗ vỗ thằng em ngủ . Cửa phòng bổng nhẹ nhàng mở, cái bóng đen lui cui như con thỏ con lù lù đi vô . "shhhhhh.... ai đó ?" ... "mẹ ơi, íts Wuy Woa`ng" ... "I have something for you" Cái tay nó cầm chặt 1 cụm hoa dại màu vàng . Thì ra nó ra vườn tưới cây rồi cao hứng sao đó hái hoa tặng mẹ . Chúa ơi, mẹ nó nào có thích hoa . Nhưng chắc tuần rồi là tuần Teacher appreciation week, mình mua hoa cho nó đem tặng cô, mỗi cô 1 đóa . Rồi nhớ đó, rồi bắt chước . Mình cũng làm bộ nhắm mắt hít hà ... "ui cha .. hoa của H tặng mẹ thơm quá!" Nó thích chí nhắm nghiền mắt gật gật đầu .... "Thôi H lấy cái ly bỏ hoa vô rồi bỏ lên bàn ăn cho mẹ nha!" "Okay" cái bóng nhỏ nhún nhảy tưng tưng đi ra .... Vừa đi vừa ngân nga bản gì đó ...

    H là 1 đứa nặng tình cảm . Bình thường nó rất absent minded. Chậm chạp trong đối đáp . Nó phát âm rất chậm rãi vì nó biết nó nói ngọng sẽ không ai hiểu . Trong đầu mình lúc nào cũng nhìn thấy nó vẫn là 1 thằng bé sinh non 32 tuần tuổi đỏ hỏn đầy lông như con chuột con nằm trong lồng kính - đáng yêu và đáng thương . Trong quá trình nó phát triển, gặp ai hỏI thăm "cháu làm được gì rồi ? biết nói, biết đi, biết ...etc chưa ?" thì mình sẽ lẩm bẩm, "con tui sinh non, đừng ép nó!" Hễ ai nói "sinh non gì nữa, nó lớn vậy rồi " là mình cáu . (you là mẹ nó hay tui là mẹ nó) b-( Nhờ vậy mà H có đầy đủ excuses để nhẫn nha bước vào sân chơi cuộc đời . Chẳng phải vội, chẳng phải gồng mình chạy theo lịch sinh học của ai ...

    H không phảI là 1 thằng bé lém lỉnh và cũng không phải là đứa bé thích bày trò . Nó cứ nhẫn nha, từ từ relax . H không phải là người sinh ra để lảnh đạo, nhưng cũng không phảI là người cô lập hoặc người thích mưu cầu sự chú ý của người khác . H bình thường thôi (Cái này chắc giống mẹ). H sống nội tâm . Thỉnh thoảng ngồi thừ ra chẳng biết suy nghĩ gì . Hồi nhỏ mình cũng hay có triệu chứng này . Có thể H là 1 thằng bé có duyên ngầm mà ai cũng quí (cái này chắc giống ba) ... Ở lớp có thằng bé Preston ngày nào vô sớm cũng ngó ra cửa trông ngóng H . Thấy H là chạy lại kéo tay đi chơi . Nó bảo với cô giáo H là "best friend" của nó . Trong khi chẳng biết H có ý thức được tình cảm "best friend" là gì không ?

    Hôm nọ giờ trưa mình ghé vô coi con sinh hoạt, gặp ba thằng Adit mặc áo măng tô trắng từ văn phòng Kaiser gần đó cũng ghé qua thăm con . Ba nó lại làm quen và nói "cô là mẹ của H phảI không ?" "Phải" "Adit nhà tôi rất thích H. Về nhà lúc nào nó cũng nhắc H là best friend của nó .... Ngày nào nó lười không chịu đi học, tôi bảo đi học chơi với H kìa là nó vui lên"

    Mình cũng chẳng hiểu tại sao . Rất vui vì con mình có thể làm niềm vui cho người khác . Mãi mãi, H cứ là H nhé .... Cứ bình thản vào đời ....

    Pensee

  4. #794
    Biệt Thự RaginCajun's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,795
    Quote Originally Posted by pensee View Post

    Hôm nọ giờ trưa mình ghé vô coi con sinh hoạt, gặp ba thằng Adit mặc áo măng tô trắng từ văn phòng Kaiser gần đó cũng ghé qua thăm con . Ba nó lại làm quen và nói "cô là mẹ của H phảI không ?" "Phải" "Adit nhà tôi rất thích H. Về nhà lúc nào nó cũng nhắc H là best friend của nó .... Ngày nào nó lười không chịu đi học, tôi bảo đi học chơi với H kìa là nó vui lên"

    Mình cũng chẳng hiểu tại sao . Rất vui vì con mình có thể làm niềm vui cho người khác . Mãi mãi, H cứ là H nhé .... Cứ bình thản vào đời ....

    Pensee
    Rất đơn giản là sống hiền lành. Tớ đoán chắc là ba cu H hiền lắm.
    Laissez les bon temps rouler!

  5. #795
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,194
    cám ơn bác Tôm . hiền lắm mới chịu nỗi tánh khó ưa của mẹ nó á )

    -------------------------------------------------------------------------------

    FB gì ?

    Hôm gặp đứa bạn nó kêu ngồi đợi để nó load mớ hình chụp mấy đứa nhỏ vô dĩa CD cho mang về . Mình nói thôi load lên google hoặc FB gì đó rồi gởi cho mình . Suy nghĩ 1 hồi, nó hỏi, "ủa tao cũng có FB acct nữa hả ?" ) Hầu hết 80% bạn bè của mình không dùng FB hoặc có accounts nhưng không hề log vô . Có lẽ nếu FB làm thống kê thì cái thế hệ của mình, cái thế hệ cơm áo gạo tiền, đã qua thời ăn chơi, hồi xuân thì chưa tới, là cái nhóm ít dùng tới FB nhất .

    Nhưng có lẽ đó cũng là 1 ưu điểm để bạn bè gia đình và những người bước chậm vào kĩ nguyên vẫn luôn luôn quan tâm mình qua những cách hỏi thăm truyền thống . 1 cú phone, 1 cú bất ngờ tạt ngang nhà, những buổi chiều gặp mặt tán dóc quán cà phê, hay chỉ đơn giản là dòng tin nhắn "ê mày chết chưa ?" cái loại tình cảm không cầu kì câu nệ . Cái loại nói dóc hoặc đùa cợt không sợ offend người thứ 3, bạn của bạn, mà mình chẳng hề quen biết .

    Nói chung là mặc cho hệ thống marketing của các mạng xã hội ra sức mở các chiến lược mới nhằm tấn công vào thời gian và góc gách cá nhân để tiến hóa phong cách và nhu cầu sống của mình theo trào lưu của cộng đồng thì đâu đó vẫn còn những con người chậm chạp, giữ những quan hệ chậm chạp và cuộc sống vốn dĩ không cần phải cầu kì bài bản ....

  6. #796
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,194
    Hôm nay vừa xong project nên tranh thủ chút thời gian viết cho H .

    H đã bước vào 4 tuổi .
    Hôm nọ ngồi chơi, mẹ nói: H ơi, con 4 tuổi rồi .
    H nói: no, I am not 4 . I am three .
    mẹ nói: Nhưng sự thật là con 4 tuổi .
    H nói: But I dónt want to be 4 .
    - Tại sao ?
    - Because ... (nhíu mày) ... because .... Íts complicated....
    - Ha ? complicated ? tại sao ? (bây giờ đến phiên mẹ hỏi tại sao ?)
    * im lặng *.... có lẽ con chưa hiểu tận chữ complicated, hoặc là chưa biết cách giải thích . Cái chữ này cả đời mẹ còn chưa hiểu tường tận và chưa giải thích được nữa là

    - H ơi, con 4 tuổi rồi, sao vẫn còn mặc tã ?
    im lặng ....
    - bạn bè con chẳng còn ai mặc tã nữa ....
    - Mommy ... stop ... please dónt tell my friends I am wearing diaper ... (mẹ ngỡ ngàng với câu nói này . Vậy là con đã biết mắc cỡ)
    - Mẹ đâu thể nói dối . Nếu ai hỏi thì mẹ phải trả lời thôi!
    Im lặng ....
    - Chỉ có cách là H phải bỏ tả và dùng toilet 100 phần trăm .
    - OK.
    (lần đầu tiên H gật đầu OK trước vấn nạn mặc tả . Trước đó thì chỉ lắc đầu "I dónt want to!"
    - Are you sure ? Con chắc chắn không ?
    (gật đầu)
    - yes I am sure .
    - ok, con hứa nha .
    2 mẹ con móc ngón tay út hứa .

    2 tuần trôi qua, H đã giữ lời hứa và đã tự động dùng toilet 100% . Cô giáo bảo rằng chưa hề thấy đứa bé nào tự động bỏ tả mà không cần phải train . Mẹ bảo, "dĩ nhiên, vì chẳng có cha mẹ nào để con mặc tả đến 4 tuổi " ) ...

    Mẹ sẽ có nhiều câu chuyện để kể về H . Biết đâu đó sẽ là ngày H dẫn bạn gái về gặp mẹ .

    H là 1 đứa bé cứng đầu mà mẹ chưa từng thấy bao giờ . Nhưng ngược lại cũng rất gentle và dịu dàng đối với em bé . H không biết so đo hoặc ganh tị với em . (hoặc chưa biết ?) Bị em phá đồ chơi hoặc vô ý đập món gì vô người thì H ôm vết thương ngồi khóc . Hỏi tại sao ? Em baby đánh con . Thế nhưng nếu không để cho H làm việc gì H muốn, như là giữa trời lạnh H đòi ra trồng cây tưới cây, hoặc bắt ghế đòi phụ mẹ nấu bếp etc ... thì nhất định H sẽ chấp nhận mọi hình phạt để làm cho được cái mình muốn, cho dù mẹ bắt H đứng 1/2 tiếng trong phòng tối, hoặc không được đụng đến cái ipad etc ....

    Có người tặng cái máy game nhỏ . H ngồi cả tiếng đồng hồ bấm bấm ... rốt cuộc không được như ý, ông tức mình quăng luôn cái máy game và không cầm lên nữa . Ba H giận trước hành động bèn giảng cho H 1 bài giáo huấn . Mẹ bảo, nó không thích thì quăng thùng rác đi . H không chơi thì mẹ quăng thùng rác nhe ? H trả lời 1 cách chắc chắn Yes . H giống mẹ . Mình không có cái loại kiên nhẫn phải tìm hiểu và làm theo 1 công thức nhất định nào đó, của ai đó . Cả đời mẹ chẳng hề chơi được 1 cái game máy nào . Bài bạc, kéo máy ...etc mẹ cũng không chơi được quá 2 ván . Không phải đơn giản vì mẹ ý thức được giá trị đồng tiền và giá trị thời gian, mà là vì mẹ thấy nó nhàm chán . Đời sẽ nhàm chán khi mình chạy theo programs của người khác . Mẹ sắm cho H cái ipad . Cậu V tải cho H rất nhiều games, nhưng H chỉ thích coi youtube . H thích coi ca nhạc . H có thể nghêu ngao hát cả ngày . Những khi rảnh rổi, hoặc khi em khóc, H hỏi, "mommy can I sing for baby ?" "ừ, con hát đi!" thế là H nhắm mắt đu đưa ... hát không ngưng .

    2 tuổi, H tình cờ nghe bài "phantom of the Opera" ... Bài hát kết thúc, H đòi nghe lại, nghe lại .... đến 4 tuổi, H vẫn thích, vẫn nghe đi nghe lại . Mẹ chưa từng thấy ai thích bài hát nào nhiều đến thế . Thấy H ngồi coi mấy anh đánh trống, mẹ hỏi, "H có muốn đi học đánh trống như vậy không ?" H im lặng ... rồi lắc đầu "I dónt know" .... H suy nghĩ khá lâu khi mẹ hỏI H 1 điều gì, nhất là khi câu trả lời là "I dónt know"

    Mẹ chưa chủ động cho H đi học môn gì ngoài giờ, vì mẹ tin sẽ có 1 lúc nào đó, H sẽ nói với mẹ, "mẹ ơi con muốn ..." kèm theo là câu "I am sure" và 1 cái móc ngeo' ngón tay út .

    H của mẹ có bản năng khá độc lập . Nhiều khi khiến mẹ lo . Nhưng mẹ cũng đang tự giáo dục mình để chấp nhận và thích ứng với bản năng của H .

    H của mẹ khá biết đắn đo, biết suy nghĩ và khá kĩ lưỡng . H biết khá rõ cái gì mình thích, cái gì mình không thích, hoặc cái gì mình không biết . Mẹ tin tưởng ở sự tự nhiên của H . Mẹ chỉ hy vọng mỗi ngày vẫn minh mẫn để có thể hiểu được con và luôn đặt lòng tin ở con, cũng như giúp con luôn tin tưởng vào chính mình . Trong cuộc đời này, đối thủ đáng gờm nhất và trở ngại đáng phải vượt qua nhất chính là bản thân mình . Khi mình có ước mơ và vượt qua được những yếu đuối của chính mình thì chỉ có vòm trời kia là giới hạn .

    Chúc con tôi sinh nhật 4 tuổi .


  7. #797
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,194
    Hôm nay vẫn như thường ngày ở huyện . Làm xong project lớn rồi thì ngồi chơi . Uống cà phê, ăn bánh ngọt, nghe nhạc .

    Hình như, chẳng có gì để kể ...

    À, cây crepe myrthe tím đã rộ hoa rụng đầy trước sân nhà . Mỗi năm khi cúi xuống nhặt những cánh hoa khô vò vò nát trong tay rồi thả vào trong gió 1 cụm màu tím than là lúc cho mình 1 cảm giác bồi hồi . Tháng 7 sắp đi qua . Mùa thu sắp về rồi đấy . Dòng suối nhà mình cũng sắp cạn . Nước ấm lên mang theo những đám bèo lặng lờ trôi về nhánh chính trước khi tan ra cửa biển .

    Thằng em nói, gần nhà chị có cái chùa lớn lắm, thằng bạn nó quen lái máy bay ngang qua trông thấy . Thế là cả nhà thử làm chuyến du ngoạn leo núi . Đường đi ngoằn ngoèo bên trong những rừng cây . Tới nơi, chiếc cổng nâu đồng nghiêm trang khóa kín, chùa không mở cửa đón khách thập phương . Ven con đường nhỏ vắng lặng ta trông thấy 1 tộ nước, do các nhà sư dành cho khách đạp xe có băng qua đây . Coi hình trên google cảnh trí chùa trãi rộng 100 arces núi đồi, thung lũng, cỏ cây, ao sen ... Đẹp hơn những cảnh trí chùa mình đã từng trông thấy . Mình thích khu vực này lắm . Khí hậu và địa thế đất đai, cảnh trí từa tựa Đà Lạt . Nhưng mình yêu nơi đây hơn, vì ĐL không phải là quê mình .

    Lần đầu tiên đi qua miền đất này nhìn thấy những cánh đồng nho và những rặng mimosa nhuộm vàng những vệ đường với màu nắng tháng Hai là tâm hồn mình đã tháo xuống, để ở lại .




  8. #798
    nghe chị tả làm em cũng muốn có dịp đi qua một lần
    Nơi tình yêu bắt đầu và những buồn vui cuộc sống...

  9. #799
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,194
    Hello CacAn, gia đình em khỏe không ? Hình tụi nhỏ đi chơi mặc đồ trắng đẹp quá . Chị coi chưa kịp make comment thì loay hoay bận rộn lúc mở lại thì mấy cái newsfeeds nó flood quá troi luon . Bây giờ gặp em mới nhớ tới cái album đó . Thiệt tình .

    Mấy bửa rày làm ở nhà nên lu bu làm mấy việc lặt vặt . Cũng đỡ là mới xong mấy projects lớn, thành bây giờ rảnh rang ngồi chơi sơi nước, catch up với mấy phim bộ LOL . Boss nói cô dành thời gian nghỉ ngơi cho khỏe đi . Thật chưa có thằng boss nào tử tế và tận tình đến vậy . Một năm mình có 4 tuần nghĩ + ngày bịnh (unlimited) + holidays ... thế nhưng mỗi lần submit PTO là nó nhắn tin bảo cô cancel để dành vacation, mệt thì cứ nghĩ hoặc là làm ở nhà chỉ cần khi có vấn đề rắc rối cô trả lời phone . Nó bảo nó tin mình vì tính chuyên nghiệp và có trách nhiệm . Mình cũng nghĩ thế! )

    Sáng nay thức dậy trể với thằng H, cho nó ăn sáng ngồi coi TV chút rồi đủng đỉnh xỏ giày đi học . Ngày nào mẹ đi làm trễ thì nó thích lắm . Vì bình thường nó phải xin thêm, mẹ ơi cho con 5 phút coi TV. coi xong 5 phút lại xin thêm 2 phút nữa . Cứ bargain vậy mà thích . Được cái tính là biết giữ lời . Có lần tình cờ thèm kẹo M&M, mẹ ơi cho con "on gì fai em zi em, and datz it" (only five M&M and tháts it) Nó nhấn mạnh cái chử "Tháts it" nghe mắc cười . Lúc đó mình ngớ ra, hả con nói gì mẹ không hiểu ? (vì nhà mình làm gì có kẹo M&M) ... thế là nó chạy vô kho lôi ra cái túi đựng kẹo từ Halloween năm trước . Có Chúa nào biết có bịch kẹo M&M nằm trong đó! ) ... Mình nói, thôi, mẹ không biết vụ này . Cái này của daddy khi nào daddy về thì con xin . Nó OK. cả tiếng sau ba nó ra, nó nhớ lại xin . Tội nghiệp, ba nó cho 5 cục, rồi thấy tội quá cho thêm 2 cục nữa .. Nó lắc đầu bảo, "no I dónt need 2 more . I ốn zi (only) need five" .... Thằng H là như vậy đó . Nó nói 1 là không ai có thể đổi ý nó thành số 2 . Khi nó lên cơn bướng, bảo nó xin lổi, nó nhất định không nhận lổi và không xin lổI . Phạt lấy hết đồ chơi bỏ bao đem vô garage để cho, lấy cả ipad, và no more ice cream, và cuối cùng là cho nó ngồi 1 tiếng trong garage tối . Nó chấp nhận hình phạt . Chỉ vì 1 lời xin lổi nhất định không nói . Cái thằng này chịu ngọt chứ không chịu cứng . Mình phải dùng phương cách "cold shoulder" ... ba mẹ bỏ mặc không nói chuyện hoặc quan tâm tới nó nữa .. Thế rồi anh nhận ra thì anh tủi thân . Biết tủi thân thì phải biết suy nghĩ . Nghĩ thông rồi thì anh rà lại, mommy, daddy, I am sorry! Chẳng biết có thật sự biết suy nghĩ thông chưa hay là vì bị cô lập nên yếu thế cầu hòa . Thằng con cứng đầu, nhưng mình nghĩ đầu mình phải cứng hơn mới dậy được nó, thế mà có lúc mình chịu thua ... cứ phải đợi nó suy nghĩ xong rồi lại phải cắt nghĩa . Vừa cắt nghĩa vừa sợ nó không hiểu, con hiểu không ? .... nó nói Yes mà mặt mình cứ nghi ngờ .

    Bố mẹ mình có cái tánh cứ hễ ai hỏi đến lũ con là ổng bả trả lời, "dạ cám ơn anh chị lũ trẻ nhà em cũng tạm được thôi ạ, rồi lảng qua đề tài khác" ... Đó là lúc ổNg bả vui, chứ còn nhiều khi ổNg bả còn dìm hàng mình hoài .... Nghe mà nhột . Sao cứ chê anh chị em mình nhiều đến vậy . Nhưng mà lớn lên thì hiểu được đó là 1 cách biểu hiện tinh tế tình thương ổng bả dành cho con . Nó không đòi hỏi, không điều kiện, không áp lực .... Như là, con cứ lớn lên làm 1 người "tạm được" thôi cũng được . Cha mẹ vẫn yêu con . Bây giờ mình cũng hy vọng làm như vậy . Nhưng mà sao khó quá .

    Mình có cái xe 13 tuổi đậu trước sân ngày này qua tháng nọ rất ít dùng tới . Lâu lâu cũng sợ hàng xóm phiền lòng vì nó làm giảm thẩm mỹ của khu phố . Dạo này có vài thằng bé Mỹ trắng (khoảng 18-20) ghé qua mỗi khi mình tưới hoa trước nhà: chị ơi chị có bán chiếc xe này không ? Không . Nếu chị có bán thì vui lòng báo với em nhé, em ở nhà bên kia . Đến hôm có dịp nói chuyện với ông hàng xóm mới biết thằng bé con ổng mới ra HS, hết hè này vào community college . Nó đi làm thêm dồn đủ tiền tính mua chiếc xe cũ để chạy . Nó tính vào communitiy college để save tiền trước ... rồi ổng kể nó tính bao nhiêu là dự định ... Thằng bé dễ thương ghê . CHa mẹ cũng thuộc hàng dư tiền dư của, nhưng họ dậy con thật hay . Mới nhỏ mà đã biết bắt cầu thang và leo từ đáy lên . Với tinh thần trách nhiệm đó, với sự chịu khó đó, thằng nhỏ này sẽ trở thành 1 người hửu dụng .
    Last edited by pensee; 08-29-2013 at 11:37 AM.

  10. #800
    Biệt Thự RaginCajun's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,795
    Vậy có tính bán tặng nó chiếc xe đó, để lên tinh thần chiến sĩ, không? Nói chứ, xe cũ nhưng đâu có móp méo, trầy trụa gì đâu mà sợ phiền. Nói tới xe cũ, tớ chỉ ớn nhất là đi tới mấy chỗ chỉ có valet parking, tụi nó chận lại lấy chìa khóa, không biết nó nghĩ gì khi mình mặc đồ láng mà chạy xe cũ rích ha? Thú thật là tớ cưng chiếc xe cũ của tớ nhiều hơn xe mới.
    Laissez les bon temps rouler!

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 02:48 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh