Register
Page 3 of 136 FirstFirst 123451353103 ... LastLast
Results 21 to 30 of 1357
  1. #21
    Biệt Thự Rong Rêu's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    biển, dưới giếng, bờ ao, ghềnh đá
    Posts
    1,388
    Chào Chick, A. Tôm và Pip

    Pen, cách mày deal với thằng con giống tao quá . Tao cũng chưa bao giờ năn nỉ con Na or nó nói nhiều với nó heheheeh. Có lần đi mall nó mê cái hàng legos không chịu đi. Kêu một tiếng, hai tiếng không đi thì mẹ đi một mình . Rồi tao núp luôn coi nó ra sao. Núp thật lâu mà nó vẫn nhỡn nhơ coi cái này rờ cái kia không thèm nhớ nó có bà mẹ đang tức điên đứng rình ngoài cửa . Thế là mình đi mua cho mình ly nuóc trái cây tìm một chổ ngồi luôn, lâu lâu ngó nó một cái. Khi ly nuóc gần hết mới thấy nó tỉnh cơn mê tìm mẹ . Nó cũng rất calm, không kêu không khóc, ngó tìm đủ huóng rồi đi tà tà ra cửa tiệm ngó quanh rồi ngồi bẹt xuống một bên cửa (y nhu* hình ảnh con bị bỏ chợ ). Nhưng ly nuóc trái cây không làm mát dạ mà tội nghiệp nó tí nào hết . Nhất định không xuất hiện cho con sợ một trận cho bỏ tật mê mụi . Sau vài phút thấy nó ngồi hết còn thẳng, nguòi nghiêng qua ngã lại vì chán, nên mình giã bọ như không thấy nó đi luót qua mặt nó xa xa. Thấy đuọc mình nó kêu lớn mẹ rồi chạy ù tới ôm siết mình. Lúc này nó mới mếu máo nói tại bao bỏ nó, mẹ nói tại Na không chịu đi theo và chân vẫn buóc. Nó mếu máo không nói gì, tao quợt nuóc mắt im lặng đi theo kè kè không rời một buóc cho đến lúc mall không còn chổ đi .

    Nghĩ lại mới giực mình vì lúc nhỏ mình chứ hay trách sao má mình không bao giờ có cử chỉ âu yếm thuong yêu và nói những câu ngọt lịm như mẹ của mấy đứa bạn mình . Mình tự nói với lòng sau này mình sẽ ngọt ngào âu yếu với con mình, sẽ không giống má . Vậy mà có nhiều lúc mình sử con Na còn lạnh hơn bà ngoại nó nữa hehehehe.

  2. #22
    Nhà Ngói
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    68
    Hehe, vậy Rờ với Phờ phải là mẹ mìn không? Mẹ Pip hay la nhỏ em Pip vậy đó mỗi khi bà thấy mấy đứa cháu cưng ngây thơ vô số tội của bà bị ba má tụi nó nghiêm khắc dạy dỗ đó. )

  3. #23
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,193
    Chick, u+o+'c gì búng 1 ngón tay là 18 năm sau ... heeheheh ... cánt wait to kick him out of the house ... lol...

    Anh Tôm, biểu bố nó cũng không dám nghĩ to+'i đu+a cái ngón đó á ...

    Pip, khỏi hỏI . Mình đúng là mẹ mìn . heheh nhiều khi mình thấy mình máu lạnh thiệt . nhu+ng mà không lạnh để thằng con 2 tuổi qua mặt thì thật là mất mặt . LOL .

    Ro+`, Thằng con tao tạm tho+`i còn nhỏ quá, chu+a dùng chiêu bỏ đi đu+o+.c . Nhu+ng mà tao tìm 1 cái góc khuất nào đó, cho mày đu+'ng úp mặt vô tu+o+`ng . Mày so+. thì mẹ mày đu+'ng chung vo+'i mày . Coi đu+'a nào lì ho+n . So far ... nó chu+a lì bằng tao . lol

  4. #24
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,193


    cho mẹ nó cái "thumb up" nè ... pho+? ngon thiệt chu+' bộ à

    Last edited by pensee; 10-10-2011 at 02:01 PM.

  5. #25
    Nhà Ngói
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    68
    Con nít cầm muổng mắc cười quá hả vì tụi nó đứa nào cũng cầm úp xuống chứ không phải ngửa lòng bàn tay lên như người lớn. Con giơ thumb up là con khen con giỏi, con tự dút ăn một mình đó mẹ Pensee.

  6. #26
    Biệt Thự Rong Rêu's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    biển, dưới giếng, bờ ao, ghềnh đá
    Posts
    1,388
    OMG Pen ehehehee cái to còn muốn bự hơn nó nữa . Cute! Con Na chưa đuọc 3 tuổi đã cầm đủa ăn ngon lành .

    Pip, phải .....con nít dễ thương ngoài đôi mắt trong sáng của nó ra, đôi bàn tay nhỏ ù ù có mấy ngón nhỏ xíu cầm đồ gì cũng dễ thuong hết .
    Last edited by Rong Rêu; 10-10-2011 at 03:36 PM.

  7. #27
    Biệt Thự RaginCajun's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    2,795
    Quote Originally Posted by CacAn07 View Post
    Cu Hoang gioi qua, tu an mot minh. Chi hai nha em toan me dut :-(
    Ít ra cũng giỏi hơn mấy anh chị đang cặp bồ, thỉnh thoảng thấy chúng vẫn phải đút cho nhau ăn. Tớ để ý bên Mỹ này khác bên VN, bên VN thì mấy bà mẹ hiền lúc nào cũng vỗ về con khi bị bố phạt. Còn bên Mỹ thì mấy ông bố phải quỳ xuống van xin tha cho con khi bị mẹ phạt.
    Laissez les bon temps rouler!

  8. #28
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,193
    Yea... con nít nó dễ thương cái lúc bập bẹ nói ... gặp chuyện gì cũng "uh oh" .. hoặc là "oh no!" ... cái giọng nó nghiêm trọng nghe so cute .
    Thì phở xe lửa tô phảI bự chứ à ... ha ha ...

    Không có đâu anh Tôm, mẹ em ở VN mà bả cũng khó trời thần hà . Hồi nhỏ, xin cái gì đố mà được . Nghĩ lại tức cười, một năm được may có 1 bộ quần áo . Đồ chơi thì không có . Trong khi nhà mình thì dư dã ... Mấy đứa nhà nghèo hơn mà tụi nó lúc nào cũng sang hơn mình . Muốn xin cái gì tụi em phải hẹn riêng với bố đặng xin . Nghĩ lại ông bố mình ngộ thiệt chứ . Xin gì ổng cũng cho nếu có thể đưa ra lý do . Nhiều khi lý do không nhất thiết phải đúng .
    à, còn cái màn mẹ em thích chê con cái nữa chứ . Gặp ai hỏi chuyện con cái bả cũng đem tụi con ra chê ... Nhiều khi tủi thân hết sức . Bởi vậy mình cố gắng sẽ không chê thằng con . lol..

    Mình nấu hầm bà lằng cho nó tập ăn mọi thứ ... vậy mà nó cũng ngồi lừa white onion đặng lè ra

  9. #29
    Biệt Thự pensee's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    1,193
    Xưa giờ đi làm tôi có cái tật chẳng bao giờ màng đến đồng nghiệp hay bất cứ ai chung quanh . Gặp nhau trên hallway họ cười thì mình gật đầu chào lại . Còn không thì tôi cứ cầm ly nước ngó nền nhà theo dòng suy nghĩ (99% là chẳng suy nghĩ gì hết)....

    Ở hãng cũ, có lần tán dóc với ông boss . Hắn hỏi, "What do you think about G?" ... Bị hỏi bất ngờ cũng thấy kì kì, nhưng cũng trả lời, "Tui thấy bả giống như đàn ông " (G là director bên IT nên tui trả lời vậy tùy ổng muốn nghĩ sao thì nghĩ!) Thế là ổng được nước, "guess what she had said about you ?" "Hmmmm" Định trả lời "I dónt care!" nhưng tui im . ỔNg tiếp, "bả nói mày chảnh (stuck up)!" Hmmmmm
    Cái rồi ổng boss an ủI, "Nhưng mà tui có giải thích với bả là mày không phải như bả nghĩ!" Tôi tính nói "bả nghĩ sao kệ bả, tui đâu có làm việc với bả đâu!" Nhưng thôi . Thật ra kiểu nói qua nói lại he said/she said như vậy của cha boss không có professional lắm . Nhưng có lẽ hắn muốn dùng cách nào đó gợi ý để tui chú ý hơn về tác phong giao tiếp của mình . Tui biết chứ!

    Đó là chuyện ngày xưa . Từ ngày làm ở đây, hình như thái độ của tôi thay đổi nhiều mà tôi không để ý . Có lẽ bắt đầu là các bác homeless ngồi lê la ngoài đường . Mỗi ngày đi ngang, họ hay mỉm cười lã lơi với những lời ong bướm "Hello young lady!" "Íts great to see your smile again!!" "Hello sunshine!" "Thanks for that lovely smile! It makes my day!" .... wow ... mấy ông cụ này thiếu thức ăn, thiếu nơi cư trú, thiếu cả hy vọng tương lai, ... nhưng họ lại luôn dư những lời đường mật .

    Có lẽ họ cũng không ý thức rằng những lời đường mật của họ ảnh hưởng đến người khác như thế nào, nhưng thú thật nhiều buổi sáng nghe họ chào xong tự nhiên tôi thấy mát ruột mát gan . Rồi cái spirit đó nó theo tôi vào trong công việc và đưa tôi qua những khó khăn của ngày .

    Hôm nọ đi ngang qua anh office manager (lúc đó đang training cho anh nhân viên mới nào đó) tôi chào buổi sáng rồi cúi mặt đi tiếp, thì nghe anh ấy nói với anh mới, "tháts A, she's very cool if you talk to her" Đem về kể cho OX nghe . Ổng cười nhấn mạnh, "oh yeah ... ONLY if you TALK to her!" tháts what he meant .

    Sáng nay, trong lúc đứng tráng lại cái ly đựng cà phê, cái cô đứng cạnh, chắc vội vàng chi đó, nên làm bắn tung tóe cà phê từ cái máy pha nhanh qua bên tôi . Mặt chị lúc này đang bực nên càng cau có . Tự nhiên tôi cảm thấy cần phải trấn an chị ta . Tôi khơi chuyện, "Chị có thích thử cà phê pha starbucks ở phòng kia không ?" Tự nhiên mặt chị thư giản hẳn, ánh lên nụ cười, "Ồ, tôi thích chứ, nhưng phải bước lên bực thang tôi sợ té!" Chợt nhớ ra chị ta quả thật tròn trịa cở 200lbs. Tôi cười, "Ồ, đúng đó, tôi cũng mém bị té 1 lần rồi (xạo) ... Tôi thật không hiểu tại sao họ không bỏ bình cà phê ở đây cho mình!" .... Thế là chị ta vui vẽ nói chuyện này chuyện kia .... Tự nhiên ... thấy chị vui tính làm sao ?

    Đến bây giờ tôi mới nhận thức được rằng nụ cười và lời chào xã giao có sức ảnh hưởng như viên multi-vitamin. Isn't it too late ?

    Pensee
    Last edited by pensee; 10-11-2011 at 11:15 AM.

  10. #30
    Nhà Ngói July's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    194
    Pensee ơi, hồi đó J cũng có máu lạnh với thằng con trai, tuy nghe P kể thì P còn lạnh hơn J. Sau này thấy hối hận ước gì hồi xưa mình "nóng" hơn.
    Ở sở, J gặp ai thì he' lô, và nếu thấy có cái gì đó trên người họ, hay về họ bữa đó J có thể khen được (khen thiệt chứ không phải bãi buôi) thì J nói với họ. Có thể là người quen nhưng cũng có khi là người lạ đứng trong cùng thang máy thôi. Mắt họ sáng lên và mặt họ rạng rỡ lên thấy rõ. Tính này, J cũng đã phải tập, chứ không phải bẩm sinh. Lời nói mình làm người ta vui, tại sao không. Trước kia, một lời J khen ai không phải dễ thốt ra.

    Đọc P viết về P, J thấy J giống nhiều cái, hồi nhỏ/trẻ.
    Hồi đi học J cũng bị mang tiếng chảnh (và dữ nữa) nhưng bạn quen rồi thì biết không phải (chảnh). Dữ thì có. Bây giờ cũng còn nhưng biết dằn và giải hơn thôi.
    Vài hàng chia sẻ.

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 04:35 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh