Results 521 to 530 of 654
Thread: ___thơ dulan___
-
04-23-2017, 04:20 AM #521
...
Tháng tư đen và những vần thơ máu lệ!
Mũ Nâu 11
Thủy Gia Trang-Mùa Quốc Hận 2011
Ba mươi sáu năm đã trôi qua, từ dạo tháng tư đau buồn ấy.
Thời gian hầu như bào mòn sức lực bao lớp người trẻ tuổi trưởng thành trong ba thập niên năm mươi, sáu mươi và bẩy mươi của thế kỷ trước.
Thời gian cũng nhuộm trắng những mái đầu xanh với bao hoài bão, ưóc mơ cao vời.
Và thời gian cũng đã làm nhạt nhòa những tia mắt rực sáng niềm tin yêu, tràn đầy nhựa sống.
Nhưng có một điều mà đến nay thời gian vẫn hoàn toàn bất lực đó là xóa mờ nỗi đau trong lòng những người dân miền Nam nói chung và những người đã một thời cầm súng bảo vệ quê hương nói riêng, mỗi độ tháng tư về.
Nỗi đau ấy được thể hiện bằng những hoạt động như biểu tình, tưởng niệm, truy điệu, thắp nến, v.v...
Và diễn đạt qua thơ văn...
Ba mưoi sáu năm nay, từ những người đã lưu vong, đến người còn trong nước, không biết bao nhiêu bài thơ, bao nhiêu áng văn đã được viết ra.
Từ những người viết văn chuyên nghiệp đến những nhà thơ tài tử, cả những người suốt đời chưa bao giờ cầm bút, cũng sẵn sàng tham gia để trút cạn nỗi lòng trên trang giấy qua nhiều hình thức.
Nếu làm một cuộc thống kê thì có lẽ nguồn văn chương viết về ngày quốc hận tháng tư sẽ là một chủ đế có số lượng người tham gia đông đảo nhất và đa dạng nhất trong nền văn học nước nhà.
Làm sao kể hết những truyện dài, truyện ngắn, tùy bút, hồi ký, tự truyện, tản văn, phiếm luận .v.v... và .v.v…
Nhưng số lượng đồ sộ nhất có lẽ là thơ.
Như một ai đó đã nhận định: “Mỗi người Việt Nam là một thi sĩ” quả không ngoa.
Chỉ cần vài ba câu với cách kết hợp vần điệu đã quá quen thuộc trong ca dao tục ngữ, người viết đã phần nào nói lên được cảm xúc của mình.
Và thơ thì thiên hình vạn trạng, chất chứa đầy cảm xúc.
Mỗi bài thơ mang một tâm tư.
Như những lời thơ xé lòng của thi sĩ Võ Ngô khiến người đọc ngậm ngùi qua bài Tháng Tư Đen:
Ba sáu năm trời quê hương oan nghiệt.
Ba sáu năm đất rỉ máu chia lìa.
Ba sáu năm cộng sản vẫn còn kia.
Ba sáu năm người dân luôn khốn khó.
...
Phải, ba mươi sáu năm, nỗi đau đó hành hạ Con Hồng Cháu Lạc từng phút từng giây. Không phải chỉ những người dân khốn khổ dưới cùm gông của người cộng sản mới phải chịu đựng. Mà những người đã ra ngoài vòng cương tỏa của bạo quyền cũng xót xa ngày đêm, như nhà thơ Dương Thượng Trúc đã thổn thức qua bài Tháng Tư Tổ Quốc Phủ Màu Tang:
Tháng tư Tổ Quốc phủ màu tang.
Dân tộc đau thương oán hận tràn.
Tủi phận nam nhi đời lữ thứ.
Hướng về quê mẹ lệ chứa chan...
...
Họ hướng về quê hương với những nhớ nhung vời vợi, nhớ về một thành phố đã mất tên, nơi ấy họ đã trải qua tuổi hoa niên đầy ắp mộng mơ, hoài bão. Mà những áng thơ của Lưu thái Dzo đã nói lên qua bài Viết Tên Sàigòn:
Sàigòn em có sướng vui không?
Trước cảnh đầu xanh, lứa tuổi hồng.
Đốt cháy tương lai bằng sống vội.
Yêu cuồng trong vũng lội tình ngông.
...
Mang chung tâm trạng lưu vong, Túy Hà mượn điển tích từ hai câu thơ cổ:
Hồ Mã Tê Bắc phong
Việt điểu sào Nam chi.
để nói lên nỗi lòng kẻ xa xứ và cũng thể hiện cái hào khí của người trai một thời vùng vẫy qua bài “Ngựa Hồ Gió Bắc Quảng Trị ta”:
Hiền Lương Bến Hải lằn ranh
Đôi bờ thương hận cũng đành sang sông.
Đổi đời, đất lạ mênh mông
Lạc đàn tôi vẫn bắc phong ngựa hồ.
Tháng tư, tháng năm hay tháng nào đi nữa thì cũng chỉ là con số xác định thời gian trôi trong chu kỳ 365 ngày xoay chuyển của đất trời.
Nhưng kể từ khi vận nước nổi trôi thì Tháng Tư đã để lại một vết thương nhức nhối trong lòng người Việt Quốc Gia chẳng biết đến bao giờ mới lành miệng.
Nhà thơ Khiếu Như Long đã trút cạn tâm sự cùng các chiến hữu với bài "Tháng Tư Uất Hận":
Tháng Tư mình mất cuộc đời
Ngày buông tay súng chơi vơi hận cuồng
Trời quê hương chợt nhuốm buồn
Một đời chinh chiến hào truông biên thùy.
...
Lê Khắc Anh Hào diễn tả tâm trạng của người một thời cầm súng, đứng trước sự biến động vô cùng kinh hoàng đã có những quyết định trái ngược nhau, với bài "Tháng Tư Buồn, Rồi Lại Thángg Tư Buồn" :
“Tháng Tư bẻ súng lần ra biển
Có kẻ âm thầm vô Trường Sơn
Ra đi là chết đời cung tiễn
Ai biết rừng sâu kẻ ngậm hờn!”
…
Thy Lan Thảo, một trong những người thơ có nhiều bài nói về tháng tư và nỗi đau khôn nguôi, bày tỏ cảm xúc với “Tâm Ý Tháng Tư”:
Tháng tư buông súng tuổi còn xuân
Nước mắt hoen mi ướt thấm dần
Cả một đọan đường đầy gian nhục
Hận thù hứng chịu nặng quằn thân !
Nhà thơ Trúc Lâm, trong bài "Soi Bóng" vẽ nên hình tượng những chinh phụ ngày xưa, nay trở thành "tù phụ", khi người chiến sĩ oai dũng thuở nào vác hành lý đi vào địa ngục trần gian.
Ba mươi tháng Tư mưa bão trĩu vai
Đè nặng lên tâm hồn người em gái
Em vẫn đó dáng trang đài... héo hắt
Soi bóng mình quặn thắt dõi chinh nhân.
…
Chẳng phải chỉ "dáng em trang đài héo hắt", mà cả đất trời, cả dân tộc cũng chìm đắm trong nỗi đắng cay ngậm ngùi như tiếng thở than của Huy Văn trong "Mùa Kiếp Nạn":
30-4! Lại buồn thân vong quốc
Bồi hồi dâng những đồng vọng mông lung
Tiếng hoài âm hay sông núi ngàn trùng
Đang thổn thức trên từng dòng hận sử?
Mang cái hào khí của tráng sĩ một đi không trở lại, nhưng chí chưa thành danh chưa toại, đã phải mang thân lưu lạc nơi xứ người. Nhìn trời nước mênh mông mà chạnh lòng nhớ về đất mẹ. Và tự hỏi lòng còn có ngày sang sông Dịch hay chăng! Là tâm sự Xuân Du được thổ lộ trong “Như Qua Sông Dịch”:
Ta bỏ đi giữa trời mưa gió.
Từng giọt rơi buồn trên bến sông.
Như tráng sĩ một lần qua Dịch Thủy.
Biết có còn trở lại hay không?
Nhà thơ Không Quân Phạm Tương Như, trên bước đường luân lạc, nghĩ mình như làn mây trắng, vẩn vơ lơ lững trôi trong gió chiều ủ rũ.
Đò đã xuôi dòng sông cũ, để lại những ngậm ngùi cho dấu vết kỷ niệm ngày xưa cũng đã chết dần theo năm tháng. Phố thị cũ mờ phai trong ký ức mỏi mòn. Đó cũng chính là khổ thơ kết của bài “Nỗi lòng Người Đi”:
Ta như mây trắng lững lờ trôi.
Vẫy tay chào gió tiếng không lời.
Đò đưa xuôi sóng dòng sông cũ.
Phố thị ngày xưa ngỡ chết rồi.
Nói về văn chương, nhất là nguồn thơ qua chủ đề Tháng Tư Đen chẳng khác nào chúng ta chơi vơi giữa đại dương mênh mông với trăm ngàn cơn sóng dữ.
Những cơn sóng mà một ngày nào đó sẽ phủ trùm lên và cuốn trôi đi cái chế độ nghiệt ngã đã đọa đầy dân tộc chúng ta hơn nửa thế kỷ qua.
Xin cám ơn tất cả các thi sĩ, các người thơ đã góp tay làm nên cơn sóng này.
Những tâm tư khắc khoải, những đau đớn ê chề, những hoài vọng thiết tha và những ước mơ giản dị của tất cả những người yêu chuộng tự do, yêu chuộng công bình bác ái được viết thànhh thơ sẽ để lại những chứng tích hiệu quả nhất cho lịch sử về tội ác của người cộng sản đối với Dân Tộc và Tổ Quốc.
Xin mượn những dòng lục bát sắt son của nữ sĩ Đoan Khánh từ bài "Mùa Hè Trong Tôi” để chia sẻ những xúc cảm về mùa Quốc Nạn năm nay:
75 dậy sóng tơi bời
Vùng kinh tế mới “đổi đời” dân ngoan
Ai sinh lắm kẻ bạo tàn?
“Cha già dân tộc” đầu đàn lũ con
Hè còn Phượng đỏ sắt son
Dòng máu Lạc Việt mãi còn luân lưu.
Thủy Gia Trang
Wichita - Tháng 4/2011
(nguồn: Batkhuat.net)
...
...Last edited by dulan; 04-23-2017 at 04:38 AM.
-
04-23-2017, 09:45 AM #522
- Join Date
- Oct 2011
- Posts
- 1,865
Tạ lỗi
Tháng tư nghe bùi ngùi khói súng
ôi! Tàn y, xếp lại ngàn năm*
Buồn ly biệt hay tiễn người sông Dịch
Ta hề! đau nhói tận tim gan
từ những oan khiên thống khổ
thẹn với lòng không giữ được ngàn thương
những mẹ già, em thơ dại
những cảo thơm ngàn năm lịch sử
đã tàn
ôi chinh chiến đã ngàn thu vĩnh biệt
khói thuốc bay một chiều nghiêng ngã
mà tưởng chừng bài hát chưa dứt, "cờ bay cờ bay trên thành phố thân yêu "
Ta khóc như chim cánh cụt
Ta buồn cho thế sự long đong
Ta giận sao Trời xanh oan nghiệt
Việt Nam còn gì sau bốn mươi hai năm?
*Xết tàn y lại để dành hơiLast edited by Ngoc Han; 04-23-2017 at 09:47 AM.
-
04-23-2017, 12:48 PM #523
- Join Date
- Nov 2015
- Posts
- 163
Kính gửi chị Dulan,
Lúc sáng sớm, khi thấy chị vừa mang bài thơ này về từ trang nhà Bất Khuất (trang nhà của khoá sĩ quan Thủ Đức mà anh Kiệt đã thụ huấn) đăng lên, vì sợ anh Kiệt bị hiểu lầm nên tôi có gửi một "p/m" nhờ chị lấy xuống giùm. Nhưng có lẽ chị không thấy vì chị đã "logged out."
Sau khi suy nghĩ lại, tôi thấy cách hay nhất là giải thích ngay tại đây để tránh trường hợp có ACE nào biết gốc gác bài thơ này hoặc đã từng đọc qua trong "Góc Hạo Nhiên" (với chữ ký của tác giả VHN) sẽ hiểu lầm anh Kiệt (nick Kiến Hôi):
1). Nguyên thuỷ, bài thơ này tôi sáng tác vào Tháng Sáu, năm 2012 để tặng anh Kiệt nhân ngày sinh nhật của anh và cũng là Ngày QLVNCH. Ba năm sau đó, khi gia nhập vào ĐT tôi đã có đăng lại trong chủ đề "Góc Hạo Nhiên."
__Chị là người đầu tiên đã vào chủ đề đọc và thấy bài thơ này qua. Cảm ơn chị!
2). Anh Kiệt đã hỏi ý kiến tôi (lâu lắm rồi) để mang bài thơ đăng bên Bất Khuất, và tôi hoàn toàn đồng ý. Đó là lý do anh đã mang qua đó, đăng lên và sử dụng chữ ký Việt Khinh Binh 344 (= Việt Hạo Nhiên & Khinh Binh 344).
3). Trong chương trình Tưởng Niệm Quốc Hận 42 của gia đình Đặc Trưng, tôi (tác giả Việt Hạo Nhiên) có đọc bài thơ này để kính gửi đến anh linh của những Cựu Quân Nhân QLVNCH. Trong phần lời giới thiệu, tôi cũng có giải thích là bài thơ đã được sáng tác nhân Ngày Quân Lực và cũng là ngày sinh nhật của anh Kiệt.
Vài hàng cho chị Dulan và tất cả ACE rõ. Sau bài viết này của tôi, thì chị khỏi lấy bài thơ xuống. Cảm ơn chị!
Kính,
Việt Hạo Nhiên______"In the end, it's not the years in your life that count. It's the life in your years." (Abraham Lincoln)
-
04-26-2017, 05:51 PM #524
...
Tháng tư tưởng nhớ!
Tháng Tư đau buồn lại đến, dulan chợt nhớ tấm hình xưa cũ, lần đó Gia Đình Phật Tử cắm trại ở Vũng Tàu, hôm sau có người anh cựu thiếu nam đi lính về phép, anh đến ngay cuộc trại làm ai cũng vui mừng, hôm sau anh lấy nón đội cho dulan và canh chụp tấm hình rất hay (khuôn mặt của dulan và Phật Bà Quan Âm cùng nhìn về một hướng, bên cạnh một búp sen, anh quay phù hiệu về phía khác vì dulan không phải là lính).
Sau cuộc trại đó, anh trở về đơn vị và vĩnh viễn ra đi vào lòng ĐẤT MẸ trước tháng tư đau buồn không lâu.
Dulan rất trân quý tấm hình này và giữ nó như một kỷ vật của người anh lính chiến dành cho đứa em gái trong Tình Lam bất diệt.
Chiếc áo không tay màu trắng dulan khoác lên chính là một trong nhiều lớp lót của áo giáp, mà các anh cựu thiếu nam hoặc huynh trưởng đã cho, thường những cuộc trại có ngủ đêm, dulan và các bạn đều mặc áo trắng có rút tua như vậy, rồi lấy khăn quàng (GĐPT dùng khăn quàng màu xanh lá cây) quấn lên đầu buộc tóc chặt lại để hát bài múa lửa:
Hồn Lửa Thiêng
Sáng tác: Ngọc Kỳ
Lửa Hồng cháy bừng tỏa Hào Quang
Lửa Hồng cháy bừng sáng rừng hoang
Đây hồn lửa Thiêng vì sông núi
Đây hồn lửa Thiêng vì Chánh Đạo
Ngàn xưa vang lên vạn lời ca
Hùng tiến bước chân từ bốn phương
Hỡi xin lửa Thiêng bừng bừng cháy
Hỡi Đoàn Áo Lam yêu Lửa Thiêng
Mau về siết tay ta cùng ca
Quây quần múa reo mừng trần thế
Không hờn oán nhau ta hát đàn
Cầu xin Lửa Thiêng bừng bừng cháy
Cầu xin Lửa Thiêng bừng cháy cao
Cầu xin Lửa Thiêng bừng bừng cháy.
...
Tháng Tư đau buồn một lần nữa lại về, nhiều đêm dulan cứ đọc mãi những bài viết về các trận đánh sinh tử gan dạ, kiêu hùng, có lần nước mắt mình chảy dài không dứt theo một câu: "Xin đừng do dự, xin hãy dội bom lên đầu tôi..." (câu nói trên là của một thuộc cấp gọi cho tướng Lê Văn Hưng xin dội bom lên đơn vị của ông ấy khi bị địch tấn công mạnh mà không còn cách nào khác hơn là chấp nhận hy sinh, dulan đọc trong bài Tướng Lê Văn Hưng và những sự thực ở chiến trường An Lộc mùa hè đỏ lửa 1972, tác giả Nguyễn Văn Dưỡng)
Không biết từ khi nào, dulan thuộc lòng câu này trong đầu: "Giữa trường cửu và lịch sử, tôi chọn lựa lịch sử".
Vâng, lịch sử đã in đậm biết bao anh hùng của QĐVNCH, chấp nhận cái chết hiên ngang chứ không chịu làm mồi cho giặc thù...
...
Xin cúi đầu mật niệm và thành kính tưởng nhớ những anh hùng chiến sĩ VHCH.
Dulan
...
Last edited by dulan; 05-04-2017 at 04:58 PM.
-
04-26-2017, 07:57 PM #525
- Join Date
- Nov 2016
- Posts
- 1,289
Huynh trưởng trộm nghĩ; bài thơ nói lên đoạn đường chiến binh, không phải mỗi một Kiến Hôi hay một Việt Khinh Binh 344, mà của cả các chiến sĩ VNCH, bất kể quan, lính, binh chủng. Bài thơ ca lên những cố gắng của quân và dân. Những tháng trôi cùng một dòng định mệnh. Thơ không uỷ mị, cũng chẳng kiêu căng. Thiết tưởng nếu đăng lên được nhiều lần, nhiều nơi như bài đồng ca ..tiếng nước tôi, bốn nghìn năm ròng rả buồn vui. Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi. Tiếng ơi! Cố gắng đưa lên YOUTUBE là đòn thốn vào tận xương phổi của đám Bắc Bộ Phủ. Khi bớt bệnh, việc đầu tiên của Kiến Hôi là xúc tiến đưa bài thơ cùng hình ảnh phụ nữ áo dài căng đại kỳ cờ Vàng diễn hành ngày quốc Hận.
VIỆT NAM
QUỐC HẬN
NĂM THỨ 42.
-
04-27-2017, 09:31 AM #526
...
Tạ lỗi
Tháng tư nghe bùi ngùi khói súng
ôi! Tàn y, xếp lại ngàn năm*
Buồn ly biệt hay tiễn người sông Dịch
Ta hề! đau nhói tận tim gan
từ những oan khiên thống khổ
thẹn với lòng không giữ được ngàn thương
những mẹ già, em thơ dại
những cảo thơm ngàn năm lịch sử
đã tàn
ôi chinh chiến đã ngàn thu vĩnh biệt
khói thuốc bay một chiều nghiêng ngã
mà tưởng chừng bài hát chưa dứt, "cờ bay cờ bay trên thành phố thân yêu "
Ta khóc như chim cánh cụt
Ta buồn cho thế sự long đong
Ta giận sao Trời xanh oan nghiệt
Việt Nam còn gì sau bốn mươi hai năm?
*Xếp tàn y lại để dành hơi
Ngọc Hân
...
Tạ ơn...
Bốn hai năm sau không còn khói súng
Nhưng vệt đen bám mãi suốt nghìn năm
Có chi vui bên dòng Baltic khách
Em cùng Anh, TA đau nhói tim gan
Xin đừng trách dày vò tâm thêm khổ
Anh đã một thời ngang gió dọc sương
Cho Em hồn nhiên bút mực hiên trường
Ơn chiến sĩ dạ này luôn ghi tạc
Những uất nghẹn căm hờn mùa ly biệt
Thắt lòng Anh, nghiệt ngã cánh đại bàng
Những thành phố cuộn dòng người thác loạn
Lệ Em lăn theo xé đạn kỳ đài
...
Ta ngồi lại ôn nhau từng trang sử
Ta nguyện cầu hồn tử sĩ anh linh
Ta nắm tay mong với tới Trời minh
"Việt Nam Cộng Hòa" sẽ ngày tươi sáng.
Chép lịch sử trong tâm ngời muôn thuở.
Dulan
...
Xin cám ơn huynh Ngọc Hân đã chia sẻ nỗi lòng người chiến sĩ VNCH trong lều thơ của dulan nhé!
Trân quý,
Dulan
(Cúc đại đóa trắng và huyết dụ cho mùa tưởng nhớ Tháng Tư Đen)
...
Last edited by dulan; 11-09-2017 at 03:08 PM.
-
05-07-2017, 07:20 PM #527
...
...
Ngày mồng 8 tháng 5, năm 1963 là ngày đáng ghi nhớ. Bởi vì nó là ngày mở đầu cho biến cố Phật Giáo miền Trung năm 1963, nhưng lại là một bi kịch cho số phận nền Đệ Nhất Cộng Hòa.
nguồn: http://dcvonline.net/2017/05/06/ngo-dinh-can-ong-la-ai-p5/
...
-
06-13-2017, 10:45 PM #528
...
Mơ hồ...
Tháng năm không anh vườn bỏ ngỏ
Mưa chưa về lối nhỏ thêm hoang
Uất kim hương lẻ loi thẫm đỏ
Hồng tâm nào lay động chiều nay
Đêm vô định ngớ ngẩn mơ xa
Có phải anh một mình ra biển
Em bất chợt nghe sóng âm ba...
Ngoài kia uất kim hương khép nhẹ
Tháng sáu ngập đầy ngàn cánh trắng
Chỉ khoảng tâm xanh mướt đợi chờ
Chẳng bước chân ai vào khẽ chạm
Để anh về hóm hỉnh nụ cười
Đừng nhé tia mắt nhìn nghi ngại!
Chỉ là vườn hôm nay thoảng hương
Tình mới đơm nên hoa chưa ngát
Nửa rõ nửa mơ hồ thầm vương.
Dulan
...
Last edited by dulan; 06-15-2017 at 01:14 AM. Reason: chính tả
-
06-23-2017, 08:15 PM #529...
Hạ chí cảm lan
Hạ chí vườn nhà thắm sắc lan
Mơn man trong gió nét thư nhàn
Mỏng manh hoa cánh yêu kiều tỏa
Tròn trịa tim vòng diễm tuyệt loang
Hồng dáng trung trinh ngây ngất thể
Tím màu chung thủy đắm say nhan
Xưa người vẫn gọi lan tranh nữ
Hạ chí về đêm cảm xúc tràn.
Dulan
...
(* "tranh"... của tạo hóa)
...
Last edited by dulan; 11-13-2017 at 08:27 AM.
-
07-16-2017, 07:03 PM #530
...
Rừng tóc
Em hồn nhiên rượt đuổi
Gió vô tình ngàn năm mãi miết
Mây bay vào rừng tóc.
Dulan
----------------------------
Tóc mai
Tóc mai vướng thảo ngàn
Muôn hoa quyện cung đường phiêu lãng
Nụ mười bảy đưa hương.
Dulan
...