Truyện cực ngắn

1. BIẾT CHẾT LIỀN

Ở xứ sở Hiểu Biết có 4 mẫu người: Biết Ít, Biết Vừa, Biết Nhiều và Biết Hết.
Điều oái oăm là Biết Ít luôn tự nhận mình Biết Nhiều;
Biết Vừa luôn cho rằng mình Biết Hết;

Biết Nhiều luôn khẳng định mình Biết Vừa;
Còn Biết Hết lúc nào cũng lắc đầu rằng mình Không Biết.
Một hôm có khách lạ đến hỏi tìm Biết Hết.
Biết Ít chỉ ngay vào Biết Nhiều:
Đấy!... Biết Hết đấy!

Biết Vừa không đồng ý: Ta mới là Biết Hết!
Duy có một người đứng gần đó chỉ tủm tỉm cười. Khách vốn biết nhiều nên cất giọng suy đoán:
- Hẳn là anh rồi!
- Tôi á? Không! Tôi mà Biết Chết Liền!


2. NGHỊCH CẢNH

Ngày nọ, Thạch Sanh vác rìu vào rừng và nhận ra không còn củi để đốn.
Chàng đi mãi, đi mãi vẫn chỉ thấy những gốc cây trơ trọi.
Đêm, nguớc nhìn mặt trăng, chàng chậc lưỡi tiếc rẻ:
- Giá cái cây ấy đừng bay lên trời!
Sau nhiều ngày vô vọng, chàng trở về tay không.
Nào ngờ bắt gặp vô số Lý Thông đến mức chẳng nhận ra ai là thật. Thạch Sanh vỗ trán, giậm chân kêu trời:
- Nghịch cảnh! Nghịch cảnh!
Củi thì hết mà Thông lại mọc đầy!


3. BẢN LĨNH

Ở chính diện tiệm thuốc bắc là những keo rượu óng ánh màu hổ phách, bên trong ngâm đủ loại động vật, hầu hết chúng đã hôn mê.
Duy có hải mã vẫn còn thoi thóp, nó nhìn sang bìm bịp đang dập dềnh, cất giọng buồn bã:
Vì cái gọi là “bản lĩnh đàn ông” chúng ta sớm muộn cũng sẽ bị tận tuyệt như tê giác mà thôi!
Bìm bịp hấp háy mắt, giọng khoan dung:
Thôi thì cứ cho là vì con người không có bản lĩnh nên đành trông vào chúng ta vậy.


Trần Hoàng Trúc