Register
Page 1 of 3 123 LastLast
Results 1 to 10 of 23

Thread: Bdl

  1. #1
    Nhà Ngói Sam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    59

    Bdl

    ..
    .. Sinh ra tôi một cách khổ sở, mẹ tôi bảo tôi cứ nằm ngang cho đến tháng thứ chín. Báo hại mỗi ngày bà phải tập tư thế "trông em" để may ra tôi chịu quay đầu xuống.
    Cuối cùng rồi tôi cũng chịu "chúc" (một cách nói của mụ vườn), cuối cùng mẹ tôi không phải mổ và tôi được khen là "xuôi".
    Vậy đó, cuộc đời tôi nghiệm đến lúc này (22 tuổi) vẫn mọi chuyện ngược ngạo, rối rắm phù trùm vào mẹ tôi đến giờ chót mỗi việc tôi quyết định.
    .. 1)
    Năm đó tôi học lớp bảy.
    Tôi bắt đầu "hư" theo cách nghĩ của người lớn. Có nghĩa là tôi không ngoan ngoãn tuân thủ 100% mệnh lệnh hay sắp đặt của ba mẹ nữa. Tôi biết phản kháng và làm theo ý mình để gia đình nhiều phen dở khóc dở cười vì tôi.
    Năm đó tôi là "người hùng" của lớp 7A1. Năm lớp sáu tôi luôn nổi trội bạn bè bằng những điểm số luôn luôn cao nhất nhì lớp dù văn hay toán, dù GDCD hay Địa lý. Vì thế năm lớp bảy tôi được kiêm nhiệm vừa lớp trưởng vừa phó học tập (kèm toán cho bạn yếu), và người bạn đồng chức phó HT kèm văn là một cô nương dể thương trong mắt tôi lúc ấy. Hai chúng tôi đã hợp lực làm cho lớp 7A1 hết hãnh diện này đến tự hào khác. Hai đứa gần như là tiên điểm cho cả khối lúc bấy giờ... Nên chuyện ghép đôi là không gì phải ngạc nhiên.
    Nói thẳng ra là tôi thích nàng văn dể thương đó.. và nàng cũng tự nhiên dần (gần như là hiển nhiên..) khi hai đứa ít khi tách ra những giờ ở trường.
    Thời gian đó tôi có cảm giác mình như con mãnh hổ đang thời kỳ sung sức. Mặc dù người lớn (thầy cô, cha mẹ..) vẫn cười xòa cho cái non nớt mà tôi đang hiển hiện.
    Đang như pháo hoa tung rực rỡ.. Tôi chết điếng khi hay ba mẹ tôi đòi ly thân.
    Một tiếng sét phá tung ngũ giác của tôi, tinh thần của tôi.. Tất cả bài giảng của thầy cô tôi không còn nghe được nữa.. Trái tim tôi luôn phập phồng lo lắng điều gì không rõ ràng.. Lưỡi tôi không phân biệt được chua, ngọt, cay, mặn... Nó cứ nhám xàm tê cóng một vị khó tả. Đầu óc tôi chả nhớ nỗi một thứ gì cho ra hồn.
    Nàng bạn văn xoăn theo dò hỏi, cô giáo chủ nhiệm ngạc nhiên vì sự tiều tụy vô thần của tôi... Các bạn không ai là không áy ngại khi nhìn tôi... Những ánh mắt, những lời nhẹ nhàng của thành viên lớp 7A1 khiến tôi khóc òa và nói thật chuyện riêng gia đình..
    Một thằng con trai vừa bể tiếng khóc ngất chắc là đáng ghi nhớ lắm.
    Tôi lại đứng lên bằng sự cổ võ nhiệt tâm của toàn thể lớp. Tôi lại là tôi, Lớp lại say sưa với những chiến thắng do tôi và nàng văn mang cờ điểm thi đua về trang trí..
    Nói về ba, mẹ tôi.
    Ba tôi là kỷ sư cơ khí. Sinh viên tốt nghiệp thủ khoa trường ĐHSPKTTĐ (ngành CT_OT). Ông cần cù và ít nói. Mẹ tôi là một thợ may có tiếng một vùng. Bà bỏ học ĐH vì lý lịch. Mẹ tôi nói nhiều, nhưng không phải người lải nhải... Bà nói hơn ba tôi thôi.
    Khi tôi nghe chuyện me tôi bỏ học ĐH vì lý lịch, tôi thầm cười nhưng chưa dám chọc mẹ tôi. Tôi nghĩ mẹ tôi học không giỏi, nên lấy lý do đó để khỏi mất mặt với bên chồng, với con cái.. Nhưng khi vô tình gặp bạn bè của mẹ tôi thời đi học.. Tôi mới vỡ lẽ ra bà học cũng cừ lắm. Tôi thấy áy náy khi nghĩ về điều này.
    Trở về chuyện gia đình năm tôi học lớp 7.
    Ba tôi thời đó đi làm rất xa, mỗi ngày phải lái chiếc honda 67 đi đến 80km. Mỗi đêm, nằm nghe lén ba kể chuyện cho mẹ nghe về những bức xúc nơi sở làm. Sự kỳ thị giữa dân có hộ khầu Sài Gòn và dân tỉnh lên. Lương chênh lệch... Công việc nặng nề... và điều mà ba tôi khó giải quyết nhất là giao tiếp...
    Mẹ tôi bày cho ba tôi một cách là tìm cách cho mẹ tôi được dịp gặp "ban đầu sậu" của công ty.
    Lần đó ba tôi chịu cho mẹ tôi đi chung đám cưới đồng nghiệp. Đó là khởi đầu cho một thành công mới trong công việc cho ba tôi.
    Mẹ tôi khôn khéo trong xả giao và cũng có một số tài vặt nên mọi người có vẻ thân mật với bà hơn khi mới gặp lần đầu.. Chả bù cho ba tôi làm chung cả ba, bốn năm trời mà không làm sao tạo được sự thoải mái.
    Rồi mẹ tôi tạm bỏ bớt việc may vá của bà lại. Bà dành thơi gian đi du lịch chung, đi tiệc.. Rồi lúc cao hứng bà mời mọi người về nhà chơi.
    Nhà tôi xa thành phố, nhưng "sếp" hứa rồi nên phải lấy xe công ty mà đưa nhau về.
    Mẹ tôi muốn cho đồng nghiệp của ba tôi nhìn tận mắt cơ ngơi, uy danh của "đằng sau người đàn ông cần cù" kia thế nào...
    Và bắt đầu từ đó.. Ba tôi được giao KÝ những hợp đồng lớn thay vì phải đích thân cầm bù lon con tán. Theo mẹ tôi phân tích thì chính vì không ai biết ba tôi là ai, gia thế làm sao... nên không dám hợp tác.
    Rồi cũng bắt đầu từ đó, ba tôi đi sớm về khuya... chuyện nhà coi như hoàn toàn mù tịt.
    Mẹ tôi một mình gồng hết.. May, học trò, nhà cửa, tiền bạc... và hai anh em tôi.
    Ba tôi chỉ việc lâu lâu mang vài miếng vàng về bảo:_Cất đi.
    ....

  2. #2
    Nhà Ngói Sam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    59
    2).
    Những xung đột của gia đình tôi rất " trí thức".. Có nghĩa là hàng xóm, nội ngoại chả ai nghe được tiếng rít nào của ba, mẹ tôi.. Nhưng họ phải thỏa thuận nhau bằng việc xây thêm một cái nhà nữa ở gần nơi làm việc của ba tôi.. Để khỏi gai nhau (thì phải).
    Hay, tôi phải công nhận một điều là mẹ tôi hay.. Bà có thể như hận ghê gớm ba tôi.. Nhưng bà sẳn sàng giúp ba tôi rất nhiệt thành. Tóm lại, sẽ chẳng ai tin rằng ba mẹ tôi đã ly thân nhau. Chỉ có tôi là người duy nhất biết điều đó. Nhưng tôi tự cho phép mình là đàn ông đích thực thì không bép xép..
    Gác chuyện ba mẹ tôi lại..
    Ngày hôm đó là rằm tháng tám, cả trường đang tất tả thu dọn buổi rưc đèn bất thành. Cơn mưa sập nhanh làm cho đám học trò chúng tôi hùi hụi buồn.
    Đang tụ nhau dưới hành lang thì có tiếng loa gọi:
    - em T.D lớp 8A1 lên văn phòng gấp.. Có người nhà tì gặp.
    Tôi giật mình, nhưng kịp nhớ lại.. Hẳn là mẹ tôi thúc hối tôi về để kịp theo xe lên nhà mới ăn tân gia đây mà.
    Nhoài ra mưa, tôi chạp lấp xấp về hướng văn phòng. Nhìn thấy chị học trò của mẹ tôi đứng lóng ngóng..
    - chị Q, em nè.
    -nhanh, trường không rước đèn sao không chịu về.? Về thu dọn nhanh quần áo để ngày mai đi học ở thành phố luôn.. Mẹ em kêu.
    - cái gì ? Khai giảng cả tuần rồi, sao đổi trường được?
    -chị đâu có biết, chút gặp mẹ em thì mặc sức hỏi.. Bây giờ về nhanh..
    -không, em không đi..
    Tôi ùa chạy trở lại nhóm bạn, giọng đứt quảng:
    -tụi bây ơi, tao bị mẹ tao bắt chuyển trường..
    -sao, sao, sao.. Chuyển đến trường nào?
    Cả đám nhao lên mỗi đứa một câu làm tôi rối vò lên..
    -tao không biết chính xác, thôi tao về.. Ngày mai chắc tao không về.. Tụi bây làm đơn xin nghỉ học dùm tao nghen..
    Tôi lên xe đạp cho chị Q chở về, chị bảo tôi trùm áo mưa để ướt sẽ bệnh, nhưng tôi không màng gì hết.. Đầu óc mông lung.
    Về đến nhà thì bà ngoại tôi đã soạn xong quần áo, sách vở cần thiết cho hai anh em tôi rồi.. Chiếc vali to đùng nằm chiểm chệ giữa nhà làm tôi thót tim khi biết mình không được chọn lựa.. Tôi cắn chặt răng đau nhói..
    -Đi thôi, đủ cả rồi.. Nhanh để ở dưới mẹ ba tụi con trông..
    Đám bạn tôi cũng vừa ào đến nhà tôi bịn rịn.. Trông tụi nó ướt mem đầu tóc, áo quần.. Đám con gái rươm rướm.. Đám con trai lao xao..
    Tôi nghe tiếng mất tiếng còn.. Và dù cố gắng cắn chặt răng nhủ là con trai không được khóc.. Tôi vẫn òa nấc nghẹn..
    -tao nhất định về học với tụi bây..
    Xe lăn bánh trong mưa.. Cảnh vật nhạt nhòa.. Các bạn tôi nhỏ dần...
    Last edited by Sam; 10-04-2011 at 05:29 AM.

  3. #3
    Cho Chick chào làm quen. Rất thích cách viết của Sam á . Viết nhiều cho Chick đọc ké nha.[-O
    911, what's your emergency?

    Blog: http://married-chick.blogspot.com/

  4. #4
    Biệt Thự
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    569
    :-bd Sam

  5. #5
    Biệt Thự Co may's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    921
    Sam giỏi
    "Giả vờ làm thứ cỏ cây nhỏ bé...cũng là xạo ke luôn..."

  6. #6
    Nhà Ngói Sam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    59
    Quote Originally Posted by marriedchick View Post
    Cho Chick chào làm quen. Rất thích cách viết của Sam á . Viết nhiều cho Chick đọc ké nha.[-O

    Đón chào Chick... Hân hạnh được Chick ghé xem những chữ Sam trình thuật ...

  7. #7
    Nhà Ngói Sam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    59
    Quote Originally Posted by Camel View Post
    :-bd Sam
    Hello Camel

  8. #8
    Nhà Ngói Sam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    59
    Quote Originally Posted by Co may View Post
    Sam giỏi

    Suy nghĩ hoài mà không biết chị Comay khen giỏi là khen chuyện gì.
    Nhưng vẫn làm Sam vui vì đó là lời khen.
    Thx chị

  9. #9
    Ở nhà của chùa tabalo's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    403
    Quote Originally Posted by Sam View Post
    Suy nghĩ hoài mà không biết chị Comay khen giỏi là khen chuyện gì.
    Nhưng vẫn làm Sam vui vì đó là lời khen.
    Thx chị
    Chắc khen SAM chuyện này " .. Và dù cố gắng cắn chặt răng nhủ là con trai không được khóc.. Tôi vẫn òa nấc nghẹn.."

  10. #10
    Nhà Ngói Sam's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Posts
    59
    3)
    Hai anh em tôi được bà ngoại xếp cho ngồi cùng băng tài xế, nhìn em trai không tỏ vẻ gì háo hức cũng không cau có phản kháng.. Tôi chột dạ muốn tìm thêim đồng minh nển vờ vỉnh hỏi nhỏ:
    -D', em không vui khi xuống thành phố học phải không?
    -anh hai không vui thì có, em học ở đâu cũng được..
    Trời, thằng này thấy ghét. Con nít bày đặt đá đểu, hừ..
    Tôi cụt hứng ngồi im nhìn cảnh mưa đêm lướt qua, buồn buồn..
    Quẹo hết cái gọi là quẹo mới đến nhà mới.. Thấy ớn chưa, một căn nhà nho nhỏ một lầu, một trệt nằm giữa dãy nhà lụp xụp cũ mèm.. Không, nói chính xác là nhà mới của gia đình tôi nằm giữa dãy phòng trọ ọp ẹp.. Đối diện là nguyên đám ruộng hút mắt xăm xắp nước.. Nói nhà thành phố gì mà nằm ở cái nơi ngoằn ngoèo, bẩn thỉu quá..
    Tôi trề môi lắc đầu bất mản, mẹ tôi nhìn thấy chỉ châu mày nhưng không nói gì..
    Vô nhà thì khá đẹp, cách trang trí đơn giản nhưng khiến tôi có chút cảm tình... Một chút thôi vì dầu sao cũng là nhà của chúng tôi mà.
    Mẹ tôi ôm nhẹ vai hai anh em tôi:
    -Lên phòng của tụi con đi.
    -Ở trên lầu hả mẹ? Mệttttt
    Tôi hỏi vùng vằng.. Nhưng chân thì nhảy nhanh nôn nóng muốn biết phòng mình ra sao.
    -wow..
    Tôi bị cuốn hút bởi kệ sách truyện tranh, chiếc tivi treo chiểm chệ cùng nguyên dàn playstation 2 cáu cạnh.. Wow.. Wow..
    Tôi lao vào nệm khoái chí khi mình đã có phòng riêng.. Tất nhiên là cùng với thằng em nhưng tôi chắc luôn tôi sẽ là chủ hết tất cả..
    Tôi quên béng sự buồn bã cùng bạn học vừa mới diễn ra.. Lúi húi tìm ổ cắm, kết nối lên tivi... Chơiiiiiiii.
    -D, D'.. Ra ăn nè..
    -Ngoại với mẹ mang vô phòng dùm tụi con đii..
    -Bị đòn bây giờ, phòng đó để tụi con ăn đó hả..???
    -Biết rồiiiiii...
    Thằng em tôi ăn gần xong thì tôi mới lọt tọt xuống.. Nghe cả nhà cười rần rần tôi cũng không buồn hỏi chuyện gì, lo ăn cho nhanh để còn lên phòng thử cái máy mới toanh toàn game trò hấp dẫn..
    -D, nghe em D' hỏi chưa.? Nãy giờ cả nhà cười đau bụng luôn..
    -Con đâu có nghe em hỏi gì đâu.? Hỏi gì mà bà ngoại cười đến nước mắt nước mũi tèm lem kìa..
    - hahaha, em D' hỏi ngoại con gì kêu rân ngoài ruộng trước nhà, ngoại nói ếch, nhái, ểnh ương, bù tọt kêu.. Thằng chó D' nhảy lên mừng rỡ reo lên là ôi mừng quá, con biết con ểnh ương, ếch, nhái kêu làm sao rồi.. Thánh thần thiên địa ơi dân hai lúa lên SGòn thì mới biết ba cái con này kêu.. Thiệt là tréo ngoe. Vậy mà nó còn mừng như bắt được vàng.. Thiệt cái tình cháu tui..
    -Con thấy có gì mắc cười đâu.? Tại nhà mình dưới quê nhưng ở ngay thị xã, có ruộng đâu mà nghe tụi nó kêu sau mưa.. Gặp cái thằng hong biết đi chơi.. Chứ con thì con nghe hoài ở sau nhà bạn of con..
    -thì ngoại cười là cười cái tréo ngoe đó. Ai đời dân ruộng xuống thành phố..
    -ý má nói con mua nhà khéo chứ gì.? Mẹ tôi cắt ngang lời bà ngoại.. Rồi giọng mẹ hạ thấp.. - con đâu có tiền nhiều mà mua đất ở mấy khu trung tâm chứ má.
    ..
    Chuyện người lớn cứ nghe là toàn than vản, u sầu.. Nghe phát sợ.. Tôi lua lẹ lẹ cho xong tô bún cà ri cay muốn chết.. Tôi ba giò bốn cẳng phóng lên phòng.. tranh thủ chơi..
    Mọi người chúc tụng, vui vẻ cùng ba mẹ tôi khá khuya, rồi cũng đến giờ phải ngủ.. Cái cảm giác u buồn lại quay về trong tôi khi đèn tắt, cửa đóng..
    Giờ thì căn phòng xa lạ quá. Nhìn sang thằng em trai ngáy ro ro ngon ơ.. Tôi bất chợt thở dài.. và nhủ: -ước gì mình "còn nhỏ" như nó..
    Last edited by Sam; 10-07-2011 at 07:40 AM.

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 08:51 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh