Dạ, chị Thụy Khanh . Có lẽ thời đó người retail pharmacist không được như bây giờ là tiếp xúc cũng như là thảo luận rất nhiều với bệnh nhân và bác sĩ nên chị mới cảm thấy như vậy . Hơn nữa sau này có cái vụ MTM (Medication Therapy Management), immunization, rồi DS sẽ được công nhận là provider và có thể cho toa trong tương lai gần nên retail pharmacist vẫn xử dụng những kiến thức học được mỗi ngày chị ạ . Sự phân biệt giữa retail và hospital pharmacist đang được rút ngắn đến không còn khác biệt nhau bao nhiêu .

Theo như dl thấy thì còn tùy tấm lòng phục vụ của mình nữa . Nếu một người hospital pharmacist chỉ làm theo nhiệm vụ được giao hết giờ rồi về cũng có khác chi người retail pharmacist chỉ phát thuốc cho bệnh nhân theo toa bác sĩ mà không cần hỏi han bệnh nhân, giúp họ chọn thuốc OTC, theo dõi bệnh tình của họ, coi thuốc có hiệu nghiệm không, coi họ có bị phản ứng phụ từ thuốc hay không, thảo luận với bác sĩ coi nên đổi dosing hay loại thuốc vì vấn đề này vấn đề kia, v.v…Nếu có tấm lòng phục vụ tha nhân thì kiến thức hoc hỏi hay được huấn luyện từ trường và kinh nghiệm hành nghề vẫn được người retail pharmacist mang ra dùng hằng ngày

Còn như hospital pharmacist phải là clinical pharmacist thì tiếp xúc với bệnh nhân và bác sĩ mỗi ngày chứ làm trong pharmacy trong hospital thì cũng không có tiếp xúc với bệnh nhân (bao nhiêu) mà phần lớn là làm theo order của bác sĩ, y tá, double check dosing, math, renal dosing, v.v…thì có xài đến math, kiến thức học hỏi nhưng chỉ phần nào thôi

Vài dòng chia xẻ cùng chị . Chị thấy sao ?

dl đang viết ý kiến về bài trên, như là DS Trần Việt Hưng là Rph, PharmD chứ không có bằng PhD hay TS đó chị Thụy Khanh