TheNhan
03-15-2012, 10:12 AM
không tên
Tôi luôn có cảm giác dễ chịu khi có đứa bé nào đó gọi tên mình. Sau giờ cơm trưa hôm qua, lúc tôi đang đứng giữa phòng ăn vắng vẻ thì nghe tiếng gọi sau lưng. "Vien...". Tên tôi không phải là Viên hay Viễn, nhưng thường được phát âm trại ra như vậy. Tôi quay lại, thì ra là Christ, thằng bé da trắng bụ bẫm. "Did you see my coat here?". Tôi ngó quanh và tìm thấy chiếc áo khoác của nó trên sân khấu kế bên. "Thanks, Vien..." Tên tôi, một lần nữa, vang lên giữa khoảng không gian im vắng - tựa như một cánh diều được gắn thêm cái đuôi dài, đang uốn lượn theo gió. Tôi mỉm cười. Nụ cười lặng thầm của một người từ lâu đã sống một cuộc sống không tên...
Tôi luôn có cảm giác dễ chịu khi có đứa bé nào đó gọi tên mình. Sau giờ cơm trưa hôm qua, lúc tôi đang đứng giữa phòng ăn vắng vẻ thì nghe tiếng gọi sau lưng. "Vien...". Tên tôi không phải là Viên hay Viễn, nhưng thường được phát âm trại ra như vậy. Tôi quay lại, thì ra là Christ, thằng bé da trắng bụ bẫm. "Did you see my coat here?". Tôi ngó quanh và tìm thấy chiếc áo khoác của nó trên sân khấu kế bên. "Thanks, Vien..." Tên tôi, một lần nữa, vang lên giữa khoảng không gian im vắng - tựa như một cánh diều được gắn thêm cái đuôi dài, đang uốn lượn theo gió. Tôi mỉm cười. Nụ cười lặng thầm của một người từ lâu đã sống một cuộc sống không tên...