PDA

View Full Version : Trước và Sau..



passenger
10-07-2011, 05:07 PM
http://youtu.be/0AGD78mWcss


Trên chuyến tàu đi đến một nơi chưa định đến, tôi là người hành khách mang số 175.
Chúng tôi - những người bạn đồng hành trong xa lạ - nhận thức nhau qua những con số - không bằng tên - không bằng giới tính - không bằng tước vị.
Ghế số 175 được sắp xếp bên ô cửa kính nhỏ, đóng khung một khoảnh trời âm u, không có nắng.
Bên phải số 175 là số 173. Bên phải số 173 là số 171. Một dãy ghế có ba số lẻ. Có lẽ những con số chẵn nằm ở phía bên kia, ngăn cách bởi một lối đi chật hẹp - chật hẹp và ngột ngạt như những con hẻm đời sâu hun hút vừa xoay lưng bỏ lại.

Một cái gật đầu. Nửa nụ cười nhếch. Chúng tôi im lặng ngồi vào những chiếc ghế mang số của mình - những con số màu huyết dụ được đóng dấu trên những tấm vé khởi hành đẫm màu đêm - lung linh - bí ẩn.
Và cùng với những con số ơ thờ đó, chúng tôi đi...

Văn
10-08-2011, 12:51 AM
Nghe quen quen, nhỉ?

:cool:

goctroiparis
10-08-2011, 06:16 AM
anh Văn, không phải quen quen mà là quen á !

chào Passenger ạ :)

Góc

passenger
10-08-2011, 07:48 AM
http://youtu.be/sbnNr4FzPXg

Trước lạ, sau quen - phải không?
Nhưng cũng có đôi khi, quen rồi mà chừng như vẫn lạ - tại sao?:(


Giờ thứ nhất trước khi chuyến tàu lao mình đi, chúng tôi gặp người hành khách số 1.
Số 1 bước lên tàu với cái cặp da đen mỏng, bên trong có lẽ là chiếc laptop chứa đầy ebook hàng hiệu X.
Số 1 đeo kính trắng - có thể vì bị cận thị. Tôi nhớ đâu đó có một lần nghe người bạn đùa: "Những người cận thị là những "human being" sinh lực rất dồi dào, thẩm thấu đủ thứ trên đời mà dù cho có nhiều bao nhiêu cũng vẫn là không đủ."
Tại sao ư? Tôi cũng chẳng biết tại sao. Chỉ tạm lý sự cùn là tại vì họ phải đeo kính trắng. Khi tầm nhìn bị hạn chế outwardly - physical strength goes inwardly - maybe. Và có lẽ, đó cũng chính là lý do thúc đẩy tôi chuyển từ mắt kính qua Acuvue. Khà, gọi đó là "thủ đoạn" để chinh phục thế giới liệu có ổn chăng?

Anyway, người hành khách số 1 mà tôi tạm name là trưởng tàu (hmm, cái tật nem/chả vẫn chưa thể bỏ) - trịnh trọng mở lời đàm thoại thứ nhất:
- Welcome aboard, all the lost souls which have just been found.

Mất và tìm thấy...
Mất ở đâu?
Tìm thấy ở đâu?
Ai đã từng bị mất?
Ai đã từng được tìm ra?

Văn
10-08-2011, 09:43 AM
Cho tôi một vé lên tàu nhé?
Tôi cũng đeo kiếng -"human being" sinh lực rất dồi dào.

b-)

nhunguyen
10-08-2011, 10:06 AM
Mất và tìm thấy...
Mất ở đâu?
Tìm thấy ở đâu?
Ai đã từng bị mất?
Ai đã từng được tìm ra?


...trong đôi mắt người ( in one's eyes ) !

passenger
10-08-2011, 11:03 AM
@nn:
trong đôi mắt người
có nụ cười tôi
trong đôi mắt người
có tôi chợt khóc
lược gầy chải tóc
mưa tràn gương soi

@Văn:
Rồi sẽ có một buổi sáng thức dậy và trời không ươm nắng...
Tấm vé khởi hành sẽ được bí ẩn gửi vào trong đêm...
Cứ sắp xếp sẵn hành trang lên đường khi human being-ta vẫn còn dồi dào sinh lực!;)

muavalam
10-08-2011, 03:07 PM
Mỗi chuyến đi xa tôi vẫn thường mong cho mình được ngồi kế bên một người không hay ngủ gục và có khả năng kể những câu chuyện thú vị, vì tôi vốn kg thể ngủ trên ghế , xem phim hay đọc sách, một cái thoải mái như ở nhà
một lần tôi được toại nguyện, ông lão ngồi cạnh tôi 14 tiếng, nói không ngừng :)

passenger
10-08-2011, 03:26 PM
...và lần đầu tiên trong những chuyến du hành, khúc lullaby bất tận đã ngọt ngào ru tôi chìm vào giấc ngủ...gục!:)

bo con
10-08-2011, 03:59 PM
Passenger 175 nhỡ có thấy 1 người stowaway thì làm ngơ dùm cho nhé!

nvhn
10-08-2011, 04:24 PM
Trên chuyến tàu đi đến một nơi chưa định đến, tôi là người hành khách mang số 175.
Chúng tôi - những người bạn đồng hành trong xa lạ - nhận thức nhau qua những con số - không bằng tên - không bằng giới tính - không bằng tước vị.
Ghế số 175 được sắp xếp bên ô cửa kính nhỏ, đóng khung một khoảnh trời âm u, không có nắng.
Bên phải số 175 là số 173. Bên phải số 173 là số 171. Một dãy ghế có ba số lẻ. Có lẽ những con số chẵn nằm ở phía bên kia, ngăn cách bởi một lối đi chật hẹp - chật hẹp và ngột ngạt như những con hẻm đời sâu hun hút vừa xoay lưng bỏ lại.

Một cái gật đầu. Nửa nụ cười nhếch. Chúng tôi im lặng ngồi vào những chiếc ghế mang số của mình - những con số màu huyết dụ được đóng dấu trên những tấm vé khởi hành đẫm màu đêm - lung linh - bí ẩn.
Và cùng với những con số ơ thờ đó, chúng tôi đi...



Gật đầu với nụ cười thật tươi, chào người hành khách mang số 175 lên tàu số 4. :)

passenger
10-08-2011, 04:51 PM
Passenger 175 nhỡ có thấy 1 người stowaway thì làm ngơ dùm cho nhé!


http://youtu.be/lBGzGcwYIlE

Be the butterfly tattoo on my right shoulder then nobody knows! ;)

passenger
10-08-2011, 04:56 PM
Gật đầu với nụ cười thật tươi, chào người hành khách mang số 175 lên tàu số 4. :)
NHK#173 hình như cùng một họ Hồng Bàng với NHK#175!:)

Văn
10-08-2011, 04:58 PM
http://i1215.photobucket.com/albums/cc510/Van092011/passenger.gif


- Người soát vé: Ông ngồi nhầm chỗ rồi! Chỗ của ông là bên cạnh bà khách đang ôm con mèo kia kìa!
- Hành khách 173: Tui biết! Lúc nãy tôi vừa sơ ý chạm vào tay của bả thôi, là bả la làng lên nói tui dùng "thủ đoạn" dê bả! Nên tui phải chuyển chỗ qua ghế bên này đó chớ...

muavalam
10-08-2011, 05:12 PM
...và lần đầu tiên trong những chuyến du hành, khúc lullaby bất tận đã ngọt ngào ru tôi chìm vào giấc ngủ...gục!:)


tèng teng, tèng teng, tèng teng téng teng teng teng.....kèm theo những cơn mưa phùn, qủa là rất dễ muốn ngủ gục :(

nhunguyen
10-08-2011, 05:43 PM
http://i1215.photobucket.com/albums/cc510/Van092011/passenger.gif


- Người soát vé: Ông ngồi nhầm chỗ rồi! Chỗ của ông là bên cạnh bà khách đang ôm con mèo kia kìa!
- Hành khách 173: Tui biết! Lúc nãy tôi vừa sơ ý chạm vào tay của bả thôi, là bả la làng lên nói tui dùng "thủ đoạn" dê bả! Nên tui phải chuyển chỗ qua ghế bên này đó chớ...




- Người soát vé :Thế à !
Này ông bạn ,chuyến tàu này rất dài . Khi nào ông không còn cảm giác như lúc này, thì hãy mời bà khách một tách cà phê hay một buổi ăn tối trong toa nhà hàng .
Tin tôi đi ! Khi nào ly cà phê được thay bằng một dĩa bánh xu, hay nhiều hơn nửa, thì khi... ông tới trạm ngừng , ông đã có thể viết một quyển best seller ( cảm xúc ) để …gối đầu cho con mèo nhỏ của bà khách .

-

passenger
10-08-2011, 07:43 PM
NHK#173 muốn đổi chỗ với NHK#200 vì ông ta vừa bị la làng là người "thủ đoạn".
NHK#200 lại muốn ngồi ghế #181 ở phía sau lưng NHK#175 cho dễ "đoạn thủ" hơn. Ông ta có dắt theo con gâu gâu Mực - phải ngồi bên cạnh #175 suốt một chuyến đi dài thì chắc chắn sẽ bị khùng với cả người đành hanh lẫn con mèo trắng giả gieo đang ngoác mồm gào "méo mèo meo".
NHK#181 lắc đầu quầy quậy says: "Nô, En-Ô, Nô" - viện cớ ông ta chưa bao giờ thích tiền chẵn, tiền lẻ dễ xài hơn (tội nghiệp - ông ta dường như bị lẫn - người ta đang nói về "ghế" mà ông ta lại nghe thành "tiền").
Cứ thế, họ cãi nhau ỏm tỏi cả lên. Người soát vé vò đầu bức tóc dọa sẽ nhẩy xuống đường rầy xe lửa tự hóa kiếp nếu như họ không chịu đồng lòng thỏa hiệp.
Duy có mỗi NHK#171 là ngồi cười tủm tỉm. Ông ta chỉ muốn họ cùng mau mau kéo nhau qua toa hàng ăn của Chef M&L nhấm nháp món chả cá Lã Vọng cho ông ta có được dăm ba phút hòa bình để "take a nap". Mấy cái bánh choux nuốt vội buổi chiều trước khi lên tàu thế mà độc - ăn vô ngáp ngáp chỉ muốn ngả đầu trên vai em ngủ.

Chuyến tàu PR4 chỉ mới khởi hành được có vài tiếng đồng hồ - thế mà họ đã bắt đầu gấu ó.
Ông trưởng tàu rồi đến khổ.
14 vị thiên thần gác cổng nhà trời rồi cũng sẽ bị điếc tai mất.

Ôi, trần gian...
Vô vọng!:((

Tùy
10-08-2011, 08:33 PM
Tệ thật! Tùy ngủ suốt chuyến tàu PR3. (Uống có một viên chống say sóng). Bước lên chuyến PR4 vẫn còn lơ mơ ngái ngủ. Nghe lao xao, choàng mở mắt, biết hành khách 175 là ai dzồi.( Người đẹp trong lâu đài cổ, ưa trốn đi chơi dzong, đúng không? )


Tổng chào qúy hành khách .




tùy

passenger
10-08-2011, 10:24 PM
http://youtu.be/8Q8ez-hGsuU

Tuỳ ngủ lâu quá - mùa thu đã đến rồi...
Anh của Tuỳ đâu?:)

passenger
10-10-2011, 04:36 AM
Thử đã xong.
Đang định đi tìm rẻo đất nào êm êm tí để dựng lều tranh uống trà - viết tiểu thuyết!
Giá mà bỗng dưng giữa phố đời nhộn nhịp - có một ốc đảo hoang vu rù quến vẫy tay chào...

Trước, đi.
Sau, đến.
Ở giữa là những kiếm tìm.

nvhn
10-10-2011, 06:31 AM
NHK# 175 - Vô ốc đảo KGR mà xây chòi, vào vườn thơ ngắm trăng, qua phô truyện kể sự đời:)

ốc
10-10-2011, 07:20 AM
Có họ hàng gì với ốc mà làm nhà ở ốc đảo?

Thích làm passenger thì nên xây nhà ở khu Du lịch. (chỉ đường)

visabelle
01-02-2012, 06:52 AM
happy new year, củ thị hành!

tìm thấy cái ni trùng tên nên bưng vào đây cho... củ hành.


-----------------
http://ih1.redbubble.net/image.4166963.9910/flat,550x550,075,f.jpg


The Onion Lady

-Lyndy-

Wrapped in brown paper a parcel to unfold
Firm to hold
secrets untold
Sharp knife to peel the paper off
To find the treasures inside

Now…………………………..

White circles galore
wanting to savour
peeling and reeling

layer after layer
makes crying all the more

Chopping and weeping
aromas are seeping
into your eyes

Waiting………………
then tasting…………………………………… ………

Worth all the crying
in discovery of the innocent brown parcel

Worth waiting for…………………..
The humble onion………………. …………………………..

passenger
11-29-2018, 01:53 PM
Lạnh.
Cravin' a hot bowl of French onion soup.
Lang thang vô "Thử" và bỗng chợt muốn thử tùm lum...:z13:

Ah, lady onion!
Visabelle! Visabelle!
Có muốn thử một Valentine như thế này không?:z45:


Valentine*

Not a red rose or a satin heart

I give you an onion.
It is a moon wrapped in brown paper
It promises light
Like the careful undressing of love

Here
It will blind you with tears
Like a lover
It will make your reflection
A wobbling photo of grief

I am trying to be truthful
Not a cute card or a kissogram

I give you an onion
Its fierce kiss will stay on your lips
Possessive and faithful
As we are
For as long as we are

Take it
Its platinum loops shrink to a wedding-ring
If you like

Lethal
Its scent will cling to your fingers
Cling to your knife

Carol Ann Duffy (https://www.youtube.com/watch?v=V-mhdIVwky0)

visabelle
12-01-2018, 12:20 AM
new england clam cháo-đờ pour moi, s'il vous plaît. :105:
but nothing. nothing. aint nothing better than...phở.

winter breeze around the corner
nothing seems more fitting than
one big bowl of hot pho,
filled with meat, tons of herbs,
few strands of onion,
Sriracha,
and...love

an unphogettable pholicious one pho-sure!
enjoy!


https://i.postimg.cc/jdRSGBWW/food-2.jpg

passenger
12-01-2018, 08:54 AM
7 năm lênh đênh...
Con tàu đi miết đi hoài mà không thấy đến.
Trước là ta, sau vẫn mình ta.

Ở vài trạm ngừng - khách lên.
Ở vài trạm ngừng - khách xuống.
Lên rồi xuống - mịt mù bóng chim tăm cá...
Khách nay về đâu?* (https://www.youtube.com/watch?v=OG0rgvg1-eA)


*Visabelle, it's raining cats & dogs over here...
I think I need to eat (a lots) to try to forget...
Eating keeps your mouth busy and calm your heart's hungriness.
Thanks a mountain for một tô phở ngon!
(hình như có ai kia đã nói:"Nồi phở còn, tiếng Việt còn" thì phải).

Phở đây!
Ai phở & thở không?:)

visabelle
12-06-2018, 11:03 AM
ai thơơơơơơơ, ai phêêêêêêêê honggggggg?

cũng may tàu này chưa đóng...ván
khách có ...để mà mò lối ...về ?!?

ở đây mấy ngày qua cũng mưa "mịt mù bóng chim tăm cá..." lun.
nhưng hôm nay dzời nắng chang chang, chim em đi làm chẳng mang cái gì.
chỉ mang vài cái chả giò. và mang vài cái gọi cuốn ngon ngon.
(ai xỉu khi đọc thờ ơ tui thì ráng chịu nhá.)

đọc xong post này nhớ..."á, mình có hình ...củ hành mà."
của thì của ai đó nhưng visa arranged & chụp hình...chơi.


https://i.postimg.cc/YqBtHYTv/food.jpg
e n j o y !

passenger
12-06-2018, 05:11 PM
https://i.imgur.com/2ppDIrq.png?1 (https://www.youtube.com/watch?v=58nmD7Yu1Og)


Somebody does need a glass of Therapy Pink Freud!

Ah hah...:z45:
Uh huh...:z45: (https://www.youtube.com/watch?v=58nmD7Yu1Og)


*Visabelle, người ta đang diet để dành cái bao tử cho mùa nghỉ đông sắp đến - hết phở rồi lại chả giò, gỏi cuốn cứ phơi ra khiêu khích như thế này thì hỏi có phải đang muốn hành hạ nhau không, hử hử?:z13:

visabelle
12-10-2018, 10:39 AM
gom nhiều thứ vào bao...tử để có ...fat mà trú đông chứ. :65:
khi xuân đến thì sign up & train for marathon after marathon. :105: (yeahh...right!!!)

passenger
12-31-2019, 12:27 AM
1.

Xình xịch...Xình xịch...Xình xịch...
Con tàu vẫn mải miết xình xịch chạy từ mùa thu hồi nớ cho tới mùa đông năm ni không ngừng nghỉ...
Đã bao lần lá đổ? Đã bao lần tuyết rơi?
Mà sao vẫn chưa tìm thấy xuân ngời trong những đôi mắt người biếc xanh xưa chừ đang phải đeo...kính lão?!

8 năm! Ui chao, dài! Con tàu ni rứa mà khỏe còn hơn Hercules, có lẽ nhờ vào cuộc chạy marathon non-stop của nó chăng? Tàu thì vẫn chạy băng băng qua rừng xuyên núi, hỏi đám hành khách í ới rùm beng một thuở mới lên tàu chừ đã trôi giạt bến bờ mô...
#171 của ưa choux-choux rồi happily ngủ gục?
#173 của bị la làng thủ đoạn huhuly oan ôi ông địa?
#200 của gã gâu gâu mực chẳng muốn foreverly trả treo với ả đành hanh silly mèo?
#181 của confusingly ghế/tiền, chẵn /lẻ ui loạn tùng phèo tâm trí?
Và ông trưởng tàu từng một lần hồ hởi "Welcome aboard"?
Và người soát vé từng một lần vò đầu, bứt tóc, bẻ tai?
Họ biến nơi mô hết rồi?
Tất cả đã về đâu?

Xình xịch...Xình xịch...Xình xịch...
Ah, thôi ta cứ chịu khó một đời xình xịch, biết đâu mai mốt ông trời thương hại cái nết lì của ta xui khiến họ quay trở về...
Cây mùa đông rồi sẽ trổ mầm lá văn, hoa thơ...
Mưa mùa đông rồi sẽ khói lam choàng toa hạnh phúc...
Uyên-uyên nguyên-nguyên nguồn cội...
Tình nhị hồ vẫn yêu âm xưa...
Tùy anh...tùy em...cuộc du hành vô định...
Tiếng chuông nào ngân vang gọi hồn ốc đảo mùa xuân...

Mà xuân có đến?

2.


https://www.youtube.com/watch?v=7EjTIxEBYac