PDA

View Full Version : Riêng MỘT GÓC TRỜI



Pages : [1] 2

NguyetHa
07-09-2013, 10:10 AM
http://4.bp.blogspot.com/-u5rAh5GJGdE/Udw24jSKKWI/AAAAAAAACEI/8ycleOpO03g/s400/2013-07-06+18.13.20L.jpg









Ngày Mới



Sáng thức dậy sớm, nắng hè đã chiếu rực rỡ ngoài vườn tràn vào trên bàn từ khung cửa sổ. Tự nhiên thấy lòng thanh thản và muốn làm một việc gì đó, muốn bắt đầu một chuyện gì mới mới một chút. ...


Hình như nên bắt đầu một thói quen mới, mỗi ngày thức dậy viết vài hàng. Buổi sáng trí óc thảnh thơi, ý nghĩ tràn trề trong đầu, chẳng bao giờ viết ra mà cứ xoay qua xoay lại trong đó một mình. Thôi thì làm siêng, gõ xuống cho rảnh trí. Biết đâu mai kia đọc lại cũng mua vui được vài phút?


À, cái pc lại dở chứng. Sáng nào cũng vậy, nhấn vào cái rún của nàng Dell để đánh thức nàng dậy. Vậy mà nàng uốn a uốn éo hết cả tiếng đồng hồ. Khi ngồi vào máy, cái đầu tiên thấy trước mắt là : Mozilla Firefox Not Responding. Lại phải ngồi chờ. Thêm ít nhất mười phút nữa mới vào được. Mở hộp thư ra, lại chờ, không dám nhúc nhích vì đã bị nhiều lần. Táy máy với con mouse thì nàng Dell lại nằm ăn vạ, cứng ngắc không động đậy nữa. Cuối cùng vào được xem vài cái thư. Mở compose ra gõ những ý nghĩ vào đó, vui lắm. Trang chữ đầy kín, dài xuống... Thôi xong rồi. Tạm thời save và đóng lại, đi ăn sáng rồi sẽ trở lại tính sau.


***************


Trở lại, hí hửng mở hộp thư ra, tìm vào bản nháp đã save... chưng hửng... chỉ còn lại dăm hàng... Ủa, đã cẩn thận click vào chữ save rồi mà. Hay là nhìn nhầm. Kéo con mouse chạy lên chạy xuống, chả thấy gì cả. Thôi rồi, thùng thư hôm nay giở quẻ. Mất hết công lao gõ gõ... Những ý tưởng của buổi sáng còn đó nhưng không còn hứng thú gì để gõ nữa. Cố dằn lòng để không nổi nóng liệng cái keyboard xuống đất cho hả giận. Hôm nay thử tử tế một lần xem sao... Ừ làm người hiền lành ngó bộ dễ thương hơn. La hét, mọi người trong nhà chạy lại hỏi han thì xí hổ lắm.


Đó, ý muốn bắt đầu một cái gì mới mới một chút đã thành hình và ra được những ý nghĩ vụn vặt như vậy. Thôi thì mưu sự tại nhân mà thành sự tại cái thùng thư nhé. Hãy cứ vui như không có gì xảy ra.




Nguyệt Hạ

NguyetHa
07-10-2013, 12:54 PM
http://diendan.vnthuquan.net/download.axd?file=0;797658&where=msg









Nhớ - Quên




Thêm một lần nữa, cái pc chọc ghẹo tôi làm mất rất nhiều giờ sáng hôm nay. Có những ngày, mở máy, trong thời gian ngắn, máy chạy ngon lành. Internet, email, diễn đàn... gì gì cũng chạy o o... Có những ngày, máy đứng một chỗ, không nhúc nhích, kéo dài đến hơn giờ đồng hồ. Sáng hôm nay cũng vậy. Có lẽ thấy trời mù mờ nên nàng Dell không muốn thức dậy. Tôi thức giấc sớm và không gõ được chữ nào cho đến giờ phải đứng lên.



Cả buổi sáng, tôi loay hoay nghĩ đến những ngày sinh nhật trong tháng bảy. Tôi có hai người chị và một người cháu sanh trong tháng này. Điều lạ lùng xảy ra, tôi nhớ rõ ngày sinh nhật của người chị đã qua đời, còn ngày sinh nhật của người chị kia và của cháu thì tôi quên hẵn. Hai người ấy có cùng ngày sanh. Mọi năm tôi vẫn nhớ và gửi thiệp, quà cho họ. Có lẽ đầu óc tôi đến lúc "hết memory" rồi sao? tôi vẫn thường tự hào là nhớ dai lắm và nhớ cả những gì từ xa xưa...



Thế mới biết, cái gì cũng đến lúc hết. Thấy mình quên ngày tháng như thế này tôi đâm ra sợ thật sự. Có lần tôi đọc được, khi bạn bị quên lãng đến mức, bôi kem đánh răng lên bánh mì ăn sáng thì đó là dấu hiệu bạn bị stress và mất ngủ nhiều quá. Stress thì ai cũng có ở đời sống này. Mất ngủ là vì stress, và stress hơn nữa khi không ngủ được. Thật là cái vòng lẩn quẩn. Tôi chưa đến nỗi bôi kem đánh răng lên bánh mì nhưng tôi đang quên ngày sinh nhật của chị và cháu tôi. Tại sao những gì tôi muốn quên lại nhớ kỹ và những gì tôi muốn nhớ lại quên?



Giờ nghỉ hết, tôi phải ngừng ngang đây nếu không muốn bị stress thêm nữa.



Nguyệt Hạ

NguyetHa
07-12-2013, 05:38 PM
Trông mưa


Hai ngày rồi, trời âm u, không có nắng. Đêm trời muốn mưa nhưng không mưa được. Khí nóng hầm thật khó chịu. Một giờ khuya, tôi nghe vài giọt mưa lát đát bên ngoài. Mong nghe tiếng mưa rơi vì tôi rất thích mưa. Nơi tôi ở mưa là chuyện hiếm hoi. ​​Chốn xưa ngày nào có nắng là mừng, còn bây giờ hôm nào nghe mưa thật là quý.


Từ nhỏ đến lớn ở xứ mưa nên tôi rất yêu mưa. Khi đi học từ mẫu giáo cho đến trung học, chuyện lội mưa là bình thường. Hết học rồi, dầm mưa đi chơi với bạn cũng không có gì lạ. Mấy mươi năm xa nhà, không có dịp nào được đi dưới mưa nữa, thèm và ao ước được về lại quê xưa. Về lại chỉ để đi trong mưa, tìm lại cảm giác ướt loi ngoi của ngày nào, không biết có còn gì thích thú? Chắc chắn là không, nhưng vẫn thầm mong ước trong lòng.


Nửa khuya về sáng, trời đứng gió, vài giọt lắc rắc rồi thôi. Tôi nằm im nghe ngóng và chờ đợi. Mưa ơi, sao mưa không đến, nơi đây người ta cũng đang cần nước lắm đấy. Tôi mong được nghe lại tiếng nước gõ đều đặn trên mái nhà, tiếng nước lao xao rơi xuống từ cành lá ngoài sân. Thèm ghê lắm hương mưa, mùi nồng nồng bốc lên từ mặt đất nóng khô khi những hạt mưa trải xuống. Lần nào cũng vậy, nếu đang ở nhà, khi trời chuyển mưa tôi mở cửa chạy ra ngoài để hít hà cái mùi ngai ngái. Nhớ ngày còn nhỏ, mỗi lần đang nắng chợt mưa, người lớn hối hả bảo con trẻ vào nhà, vì hơi đất xông lên sẽ mang bệnh. Tôi chưa bao giờ bị bệnh vì hơi đất nên không biết sợ, vẫn cố hít hà cho đầy lồng ngực cái mùi xông lên từ mặt đất.


Chỉ là hơi đất, chỉ là hương mưa mà sao tôi không quên được....


Nguyệt Hạ

Trang
07-16-2013, 11:35 PM
Nguyệt Hạ càng viết càng hay nha, rất thích cách trình bày tao nhã của bạn. Nhờ vậy mà mình đang ráng sửa sang căn nhà ẩm mốc và bám mạng nhện của mình.
Mùa hè này Trang bận rộn vì nhà chỉ còn mình Trang cáng đáng mọi việc trong nhà, Nguyệt Hạ viết đều nhé, Trang không viết được nhiều lúc này nhưng cũng ráng để lại dấu nếu không căn nhà của Trang sẽ chìm lĩm tội nó thì thôi.
Trang sẽ vào đây "tán dóc" thường xuyên nếu Nguyệt Hạ không phiền.

Chúc Nguyệt Hạ tuần làm việc vui.
Trang.

NguyetHa
07-17-2013, 05:24 PM
Vui lắm khi Trang ghé lại đây và để lại cho Nguyệt Hạ những con chữ thật đẹp. Nói thế nào thì nói, NH vẫn bị lôi cuốn với những dòng tâm tình súc tích và sâu lắng của Trang. Hình như lúc nào Trang cũng bận rộn thì phải. Nếu có giờ Trang cứ tự nhiên vào đây "tán dóc" với NH, lúc nào cũng welcome cả hai tay hai chân.

Sẽ ghé bên nhà Trang thường xuyên để có người đừng bỏ bê nhà mình nữa.
Cám ơn lời chúc của Trang, NH cũng chúc lại Trang như thế.

Vui nhé
Nguyệt Hạ

NguyetHa
07-17-2013, 05:59 PM
.




http://www.thegioibut.com/images/plg_imagesized/47-muc%202.jpg






Bút Chì Bút Mực



Tôi biết viết thư từ khi còn rất nhỏ, hình như lớp ba lớp tư gì đó. Hầu hết là thư gửi thăm bà con nội ngoại khi năm hết tết đến hay dịp sinh nhật, cưới hỏi. Tất cả chị em trong nhà ai cũng phải viết thư thăm họ hàng. Đến năm lớp năm tôi bắt đầu viết thư cho bạn. Bạn gái gặp hàng ngày trong lớp, vậy mà về nhà cũng viết thư để ngày mai đưa cho nhau. Khi ấy, đi học dùng ngòi bút lá tre chấm mực tím nên thư từ tôi cũng dùng mực tím. Trong suốt mấy năm trung học ai dùng bút pilot thì kệ, tôi vẫn mang đi học bình mực tím và những ngòi bút lá tre. Tôi viết nắn nót rõ ràng và ai cũng khen chữ tôi đẹp. Giấy viết thư thì lựa thứ pelure mỏng màu xanh da trời hay màu hồng nhạt, có khi màu trắng. Trên bàn học của tôi lúc nào cũng có một hộp giấy pelure đủ các màu. Khi ấy tôi trồng rất nhiều hoa violet ngoài vườn, thỉnh thoảng tôi còn ép những cánh hoa màu tím ấy vào giữa trang giấy viết thư. Đúng là con gái xí xọn.


Năm học lớp tám, nhận được lá thư đầu tiên từ một tên húi cua, anh họ của nhỏ bạn thân. Gọi là thư làm quen không đúng vì tôi đến nhà bạn hàng ngày từ bao nhiêu năm qua, đã quen với tên anh họ đó từ lâu. Gọi là thư tỏ tình cũng không phải vì trong thư hắn có nói gì đến tình tự đâu? Hình như hắn viết rủ tôi đi chơi thì phải. Nhưng lá thư ấy không lọt vào mắt ngọc.... Không phải tôi chê hắn ... Hắn không xấu trai lắm, tướng tá cũng cao ráo, cốt xì tô ra phết. Ăn nói giọng bắc kỳ cũng nhẹ nhàng. Tôi nhận lá thư từ tay nhỏ bạn. Lá thư không có phong bì, cũng tạm cho qua. Nhưng tờ thư gấp nếp không thẳng mà gần giống như là vò lại thành một dúm nhỏ. Về nhà mở ra xem, thư hắn viết trên giấy học trò, tờ giấy đôi rứt ra từ chính giữa cuốn vở. Chữ như gà bới, nhìn thấy hàng chữ méo mó trên tờ giấy nhăn nheo, tôi đọc thoáng qua và quên ngay.


Hàng ngày vẫn đến nhà bạn, vẫn thấy mặt tên húi cua ấy. Mỗi ngày đi học cùng đường, lúc nào cũng thấy hắn chạy xe đạp ngang... Tình cảm mới lớn không biết thế nào mà đặt tên. Tôi không ghét hắn, cũng không cảm thấy gì đặc biệt hơn so với bình thường. Thế là cứ tỉnh bơ, không có màn e lệ, không có màn mắc cỡ. Không biết hắn còn làm đuôi tôi cho đến bao lâu... có lẽ cho đến ngày thay đổi.


Bao nhiêu năm với chữ nghĩa, tôi vẫn viết và trung thành với những cây bút chì vì không còn có được ngòi bút lá tre với bình mực tím nữa. Sang bên này, bút chì cũng có nhiều loại cứng mềm khác nhau. Tôi chọn bút chì loại mềm nhất vì với cây chì cứng, tôi cảm thấy chữ nghĩa tôi không viết ra dễ dàng được. Tôi không thích dùng bút nguyên tử từ những ngày mới vào trung học với cùng một lý do. Tôi vẫn viết trên giấy bằng chính những con chữ nắn nót của mình. Khi viết thư cho ai, tôi vẫn thích viết tay và gửi bưu điện. Bắt đầu bằng việc chọn một tờ giấy, viết ra những ý nghĩ trong đầu một cách nắn nót cẩn thận, đọc lại khi viết xong, gấp tờ thư ngay thẳng cho vào phong bì và đề tên người nhận, người gửi... Những việc làm ấy tuy nhỏ nhặt nhưng hàm chứa tất cả tình cảm tôi dành gửi đi. Và tôi biết, khi nhận thư, người nhận sẽ thấy và hiểu được những gì tôi gói ghém trong ấy.


Giờ đây, email dần dần thay thế thư từ gửi bằng bưu điện. Tiện lợi quá. Chỉ cần gõ gõ và nhấn nút là thư đến ngay trong vài giây. Chữ viết càng ngày càng đi vào ngõ cụt. Bao nhiêu chữ đã bị viết tắt và dùng những chữ khác thay thế để không phải gõ nhiều mẫu tự? ​ Tôi cũng phải giao dịch với mọi người như thế vì không còn cách nào khác. Nhưng giống như viết tay, khi gõ chữ tôi cũng viết thư theo cách của tôi, với đầy đủ chân tình và ý tứ. Chỉ còn một số ít bạn bè vẫn gửi thư và thiệp chúc Tết cho nhau qua đường bưu điện.


Tôi vẫn giữ lại những lá thư đã nhận từ trước đến nay. Nhiều lần dọn nhà, mang ra xem muốn hủy nhưng không nỡ, lại cất đi. Tôi rất quý những lá thư nhận được vì tôi biết người viết đã gửi gấm tấm lòng của họ vào những con chữ viết cho tôi, cũng như tôi đã viết cho họ. Trong khi hộp thư của email, nếu muốn xoá, chỉ cần bấm nút là xong, Đôi khi đọc lại vài cái email, tôi chả thấy tình cảm chỗ nào vì tôi biết người viết chỉ gõ gõ thật nhanh và gửi đi. Trong email tôi không cảm được cái tình thật sự. Đối với một số người tôi biết, họ thẳng tay gõ những lời lẽ ngọt ngào đãi bôi với những người mới quen qua internet. Và cũng chính những người đó, chuyện xoá thư, xoá tên trong email của họ quá dễ dàng. Việc làm đó chứng tỏ rằng họ có một tâm hồn trống rỗng. Chỉ như một cái thùng rỗng kêu to mà thôi.


May mắn thay, tôi còn có được một số bạn bè mới cũ, thân cũng như sơ, dù bằng email, vẫn viết cho tôi với tất cả tâm tình. Những cái email qua lại của chúng tôi dài dòng văn tự, dài lê thê, nhưng không bao giờ chúng tôi hết chuyện để viết. Cám ơn những người bạn yêu mến của tôi. Đừng bao giờ ngừng viết nhé.


Mấy mươi năm rồi, đôi khi nghĩ lại, giá mà ngày ấy tên húi cua viết chữ ngay thẳng hơn một tí, gấp tờ thư ngay hàng thẳng lối, có lẽ ... giờ đây tôi có chuyện khác để kể.​​



Nguyệt Hạ
July 16, 2013

NguyetHa
07-26-2013, 08:36 AM
.
(http://1.bp.blogspot.com/-qBnmo1bwUfU/UfKQIgmRUfI/AAAAAAAACFQ/cOan1Djf0CE/s1600/2013-05-01+12.22.02L.jpg)




http://1.bp.blogspot.com/-qBnmo1bwUfU/UfKQIgmRUfI/AAAAAAAACFQ/cOan1Djf0CE/s400/2013-05-01+12.22.02L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-qBnmo1bwUfU/UfKQIgmRUfI/AAAAAAAACFQ/cOan1Djf0CE/s1600/2013-05-01+12.22.02L.jpg)





Cuộc Đời Quá Ngắn



Từ hơn một tháng nay, có nhiều chuyện xảy ra làm tôi phải suy nghĩ nhiều. Những ngày dài nằm liệt giường không đi đứng được, tôi cũng xa gần nghĩ đến sự mong manh của cuộc đời. Hôm nay thế này, ngày mai không biết ra sao. Một tích tách đã thay đổi rồi. Tôi người mạnh khỏe, không bệnh hoạn gì, vậy mà tôi hay bị những chuyện đau đớn thật vô duyên, vô cớ. Những món tôi bị, cũng may mắn không phải không có thuốc chữa, chỉ phải tội đau đớn thân xác và phải chờ thời gian thật lâu mới từ từ khỏi...


Thấy có nhiều việc xảy ra một cách bất ngờ không có gì báo trước, tôi hay suy nghĩ vẫn vơ. Tôi có Thầy tôi người trên 90, dù mạnh khỏe nhưng tuổi cao, hàng ngày tôi tự nhủ phải chuẩn bị tinh thần trước để sẵn sàng chấp nhận tin xấu khi đến lúc... Tôi vẫn thường hỏi chính mình, lúc đó mình sẽ phải làm gì, phải ứng xử ra sao vv... Tôi có chồng và con. Tôi còn có chị em cháu chắt, bà con họ hàng và tôi cũng có bạn bè thương mến. Tôi luôn cầu nguyện xin cho những người thân được bình an. Từ buổi sáng, chồng tôi đi làm cho đến lúc bước vào cửa buổi chiều, tôi mới biết là anh về với tôi. Khi con chào cha mẹ đi học, tôi không biết được việc gì sẽ xảy ra với con và chỉ yên tâm khi con về đến nhà. Hàng ngày khi ra khỏi nhà, tôi luôn có ý nghĩ không biết mình có trở về ? Cứ như vậy, mỗi ngày là một sự chờ đợi và cầu nguyện. Có nhiều người nói với tôi, Trời kêu ai nấy dạ. Đúng như thế, nhưng với tôi, chỉ khi nào cả nhà quây quần với nhau, tôi mới thật sự thấy yên tâm.


Hai tuần trước tôi được tin xấu của người bạn. Chuyện chả bao giờ ngờ sẽ xảy ra như thế. Quen nhau từ những ngày còn tiểu học, lên trung học rồi xa nhau một thời gian. Qua bên này gặp lại, tôi và bạn rất hợp và hiểu nhau nhiều. Đám cưới tôi bạn lái xe mấy tiếng đồng hồ đến dự. Con tôi ra đời cũng có bạn về. Ngày cưới bạn ở Việt Nam tôi không về được, nhưng khi bạn có con đầu lòng, chúng tôi gặp nhau. Rồi đời sống đi theo với việc làm. Bạn đi xa hơn, càng lúc càng xa. Gần như mất liên lạc mười mấy năm. Nay nhận tin... tôi ngỡ ngàng, không hiểu điều gì khiến sự việc ấy xảy ra... Tôi thắc mắc mãi, giá mà có dịp gặp gỡ nhau thường xuyên, không hiểu có gì khác hơn trong quyết định ấy? Tôi lại lo lắng cho gia đình vợ con của bạn.


Ngày hôm qua tôi được tin anh vừa thoát khỏi một trận đau của căn bệnh hiểm nghèo. Thêm một chuyện để tôi thấy rõ hơn, đời sống này quá là phù du. Mọi chuyện xảy ra bất ngờ mình không bao giờ biết trước. May mắn anh bình phục và báo tin. Tôi mừng cho anh. Nói dại, nếu có chuyện gì xảy ra thì ai sẽ báo tin cho tôi hay Cũng như người bạn tôi, bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, không thể nào làm lại được, rồi sẽ ra sao cuộc sống của vợ và con?


Tôi còn may mắn ngồi đây gõ gõ vài chữ. Tôi tạ ơn Cha Mẹ đã cho tôi ra đời và nuôi nấng tôi nên người. Tôi dâng lời tạ ơn Chúa và Đức Mẹ đã cho tôi tồn tại đến ngày nay. Một tiếng đồng hồ hay mười phút nữa, hay ngày mai, chuyện gì sẽ đến tôi không biết được, nhưng ít ra tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần và cũng đã sống trọn vẹn cho tôi, cho tất cả những người thân yêu của tôi, đến lúc này.


Nguyệt Hạ
July 25, 2013

Trang
07-27-2013, 03:25 AM
Nguyệt Hạ!

Không biết từ bao giờ nhưng không bao lâu sau này Trang đã trở thành yêu quí cuộc đời của mình từng ngày mặc dù nó không suông sẽ và nó không giàu sang hay thành đạt. Cái hạnh phúc của người được nhìn thấy người đầu ấp tay gối của mình vừa qua khuôn cửa hẹp, nó cũng chỉ cách đây một tháng thôi. Sự ra đi của người dì ruột thay mẹ từng chăm bón cho mình từ món ăn cho đến giấc ngủ ngày mình còn bé, mà sau này cuộc đời nhiểu nhương làm dì trở nên điên loạn và sống cuộc đời rày đây mai đó trong những chùa từ thiện. Hay của thằng cháu họ mới vừa gặp nó hôm lần về thăm nhà lần rồi đột nhiên nghe tin nó mất vì tai nạn xe cộ. Và nhiều điều chung quanh mình, thấy đó rồi mất đó nghe những tiếng vỡ òa trong tâm khảm, và tự nhiên nó cũng đẩy lùi những cơn giận hờn đau khổ hay đố kỵ nhỏ nhen mà ít hay nhiều trong lòng mình thú thật là có. Điều đó làm mình mừng vì lòng mình nhẹ so với ngày trước nhiều.
Mấy hôm nay nơi đây trời đổ mưa và có nắng bất thường, cuộc đời mình có lúc cũng như vậy. Trang thấy rằng tinh thần cũng ảnh hưởng đến bịnh tình của mình nên Trang nghĩ rằng Nguyệt Hạ không ưu tư nhiều thì sức khỏe sẽ nhanh chóng hồi phục.

Chúc Nguyệt Hạ cuối tuần vui bên gia đình.

Trang.

NguyetHa
08-08-2013, 03:05 PM
....

Mấy hôm nay nơi đây trời đổ mưa và có nắng bất thường, cuộc đời mình có lúc cũng như vậy.
...

Trang.




Trang nói đúng lắm, cuộc đời mình lên xuống thay đổi không chừng cũng như trời mưa trời nắng bất thường.... Và nhiều chuyện bất ngờ xảy đến mình không bao giờ định trước được.

Cám ơn Trang nhiều đã vào chia xẻ với Nguyệt Hạ.
Cầu mong mọi sự bình an đến với Trang và gia đình nhé.

Thương mến,
Nguyệt Hạ

NguyetHa
08-08-2013, 03:11 PM
.




http://1.bp.blogspot.com/-fjSywpTABY8/UgQKGtoeuCI/AAAAAAAACGQ/bo1l73zSKsc/s400/2013-05-27+16.27.38L.jpg


San Juan Capistrano Mission




TRONG TẦM TAY






Thỉnh thoảng khi ăn không ngồi rồi, không có chuyện gì làm, đôi lúc tôi cũng thắc mắc đến hai chữ "bình an" ... Hai cái chữ này nghe thấy đơn giản nhưng để thực sự có được không dễ chút nào.


Từ ngày biết chạy vạy lo cơm áo gạo tiền thì hình như hai cái chữ ấy đã biến đi khỏi cuộc sống thường nhật. Đời sống vật chất bận rộn làm gì có thì giờ để ngồi đó mà nghĩ ngợi xa xôi. Từ sáng đến tối, thức dậy là đủ một trăm thứ việc, làm sao cho kịp giờ, làm sao cho khỏi trễ... để đi ra khỏi nhà, đến trường, đến sở. Tối về thì chạy đua với xe cộ ngoài đường sao cho về kịp giờ nấu cơm ăn cơm và tham dự những sinh hoạt buổi tối của con cái...


Cuối tuần trước, nhân ngày lễ Memorial, tôi cùng gia đình đi thăm một nhà thờ xưa ở vùng biển miền nam tiểu bang Cali. Cảnh nhà thờ xưa đổ nát chỉ còn lại những bức tường trơ trọi và tháp chuông, nhưng khuôn viên nhà thờ rất đẹp. Cây cối hoa cỏ và hồ nước tạo cho mình một cảm giác bình yên thoải mái. Nếu chỉ vào để ngắm sơ thì đi một vòng khoảng vài chục phút là hết. Nhưng tôi đưa Thầy tôi, người đã trên 90 tuổi đi dạo, nên phải đi chậm và ngừng nghỉ nhiều lần. Vài tiếng đồng hồ nơi đó, đi qua khu vườn hoa, đi qua những bức tường cũ, nhìn ngắm những cái chuông còn lại... ngồi nghỉ ở hồ cá có hoa súng màu hồng màu vàng ... Đâu đâu cũng mang lại cảm giác thật sự thảnh thơi.



http://4.bp.blogspot.com/-nqpNA_QKU64/UgQKFWLD6yI/AAAAAAAACF4/X6ZBbnkCDcU/s400/2013-05-27+16.18.33L.jpg


San Juan Capistrano Mission



Khi vào trong nhà nguyện, nghiêm trang, lặng tĩnh. Ngồi nghỉ và đọc vài bài kinh cùng dâng lời cầu nguyện. Tôi cảm nhận được mình đang có sự bình an. Thật giản dị. Tôi hiểu được rằng, chẳng cần tìm kiếm đâu xa, hạnh phúc là lúc này đây, tôi đang được đi chơi với người cha yêu kính và gia đình thương yêu của tôi.




http://2.bp.blogspot.com/-NWiAnuU0CXk/UgQKE2GOhBI/AAAAAAAACF8/uP5aYKEp6fk/s400/2013-05-27+14.51.23L.jpg


San Juan Capistrano Mission



Không cần phải đến nơi nhà cao cửa rộng, không cần phải có mặt ở nơi xa xỉ hoành tráng... Chỉ cần một khoảng không gian yên tĩnh, với người thân có mặt quanh mình, ai cũng vui vẻ thoải mái, trong tâm không vướng bận gì, đó là bình an. Đơn giản như thế. Thời gian là của mình, không để những lo toan của cuộc đời rượt đuổi vòng quanh. Khi tôi đi dạo ngoài trời, tôi chú tâm vào cảnh vật, cây cỏ, cảm nhận được sự ưu đãi mình đang có từ thiên nhiên. Tôi cám ơn từng tia nắng ấm, từng làn gió mát, từng cánh hoa màu sắc rực rỡ, từng cành lá chao động lao xao... Cứ thầm nghĩ và tạ ơn trong lòng, mình đang còn may mắn được có dịp đi thăm nơi này chốn kia, còn được mạnh khỏe đi đứng, chưa cần phải nhờ đến ai dìu dắt, vẫn còn được nhìn ngắm mọi thứ chung quanh bằng chính đôi mắt của mình, tai vẫn còn nghe và đầu óc vẫn còn suy nghĩ được... Tất cả những thứ hàng ngày mình vẫn có nhưng hình như hiếm khi mình dừng lại để "biết ơn" (appreciate) sự có mặt đó.




http://2.bp.blogspot.com/-qKrlQjn29W8/UgQKGn13b3I/AAAAAAAACGc/tDkddp4suY0/s400/2013-05-27+16.39.36L.jpg


San Juan Capistrano Mission



Một ngày nghỉ lễ qua đi thật vui, tôi trở về nhà với tâm trạng thật thoải mái và yên lành.


Nguyệt Hạ
Cuối tháng Năm, 2013



Bạn thương mến,


Nguyệt Hạ viết bài này cách đây hơn hai tháng và bài viết bị bỏ quên. Hai tuần lễ sau ngày đi chơi là Father's Day, cả nhà đã có hai ngày cuối tuần thật vui Cha con sum vầy. Qua hôm sau Nguyệt Hạ bị đau chân và không đi được gần ba tuần lễ.

Có bị đau và nằm một chỗ mới nhận ra mình đã "dùng" cơ thể mình một cách tự nhiên mà không bao giờ nghĩ rằng, tất cả những gì mình có là do ân sủng của Ơn trên ban cho và có thể mất đi không biết lúc nào. Thêm một lần nữa, Nguyệt Hạ biết rằng cuộc sống này quá ngắn ngủi và mọi chuyện bất trắc có thể xảy ra vào những lúc mình không ngờ trước.

Hôm nay Nguyệt Hạ gửi đến bạn, những người bạn yêu mến của Nguyệt Hạ một chút tâm tình chia sẻ. Xin hãy giữ chặt mối dây thân ái bạn nhé.

Thương mến,
Nguyệt Hạ
Aug 08, 2013

NguyetHa
08-10-2013, 10:03 AM
.


Phù Du





Viết cho TD




Liên tiếp nhiều ngày nhận được nhiều tin buồn, tin không vui từ những người thân, từ bạn bè và từ những người quen biết.

Đầu óc còn đang vương vấn những ý nghĩ lan man thì sáng ngủ dậy, mở email ra nhận thêm một tin nữa - bà ngoại bạn thiết đã ra đi.


Ngoại của bạn cũng như Ngoại của mình. Từ ngày mới quen bạn ở lớp 5 trường tiểu học, mình đến nhà bạn và Ngoại là người thường xuyên nói chuyện cho mình nghe. Lên đến lớp mười, cũng Ngoại là người nói với mình về chuyện bồ bịch trai gái. (Mình không muốn dùng chữ tình yêu ở đây, nghe không thực chút nào, đối với những mẫu chuyện giữa Ngoại và mình). Bao nhiêu lần bạn đi chơi với bồ - người đã thành chồng thành vợ với bạn từ mấy mươi năm nay - bạn mang mình đến thế chỗ để ngồi nhà với Ngoại, và nghe Ngoại giảng moral ! Vậy mà chẳng sao hết, mình vẫn thích ở đó nghe Ngoại, vì mình nhớ Ngoại mình rất nhiều.
Chuyện Ngoại của bạn qua đời không đến nỗi làm mình ngạc nhiên hay bất ngờ lắm. Nói vậy không phải vô tình nhưng vì Ngoại đã rất cao tuổi, 103 rồi còn gì.

Bây giờ mình đang có Thầy, đã 93, hàng ngày gọi điện thoại hỏi thăm, mình mừng vì biết người cha yêu kính đang còn khỏe mạnh. Mình biết rằng, dù thương con cháu đến mấy, sẽ đến ngày Thầy phải từ giã cuộc sống này. Lúc trước mình thường cầu nguyện xin Chúa và Đức Mẹ ban ơn để Thầy sống mãi với các con, nhưng sau này mình không dám cầu nguyện như thế nữa. Mình thấy được cuộc sống những người lớn tuổi đang cố gắng từng ngày trong nhàm chán và lặng lẽ. Hình như chỉ còn tình thương yêu con cháu níu kéo ông bà ở lại cuộc đời này?


Cầu xin mọi sự an bình đến cho những người thân quanh mình.


Nguyệt Hạ
Aug 09, 2013

Trang
08-12-2013, 11:33 PM
http://2.bp.blogspot.com/-NWiAnuU0CXk/UgQKE2GOhBI/AAAAAAAACF8/uP5aYKEp6fk/s400/2013-05-27+14.51.23L.jpg


San Juan Capistrano Mission



Thầy của Nguyệt Hạ còn minh mẫn khỏe mạnh và nhìn Người vui vẻ ha Nguyệt Hạ. Chắc chắn là sẽ rất thú vị khi được nói chuyện với Người. Không trách sao Người có cô con gái thông minh và duyên dáng như Nguyệt Hạ, Trang nghĩ rằng gia đình Nguyệt Hạ rất là đề huề và hạnh phúc.
Thời gian này Trang bị vài tin của người thân bên nhà qua đời, trong đó có mẹ của cô bạn thân từ nhỏ đến giờ. Mẹ của cô cũng là người yêu thương Trang rất mực vì dị ứng với thuốc mà ra đi đột ngột. Trang đã thầm hứa là sẽ làm điều gì đó cho bà vui bất ngờ nhưng bây giờ thì không còn dịp nữa rồi.

Một cô bạn cùng tuổi với Trang ngày trước thời mình còn học Trung học đã từng ganh đua với nhau, từng chia cho nhau ý kiến để đi qua thời khó khăn. Nhờ có bạn làm gương mà mình đã cố gắng theo bạn những khi mình nãn chí. Tin bạn mất đi vào hai tuần trước làm cho mình sững sờ, bởi mình biết rằng vì bạn cố gắng quá sức để làm giàu một cách lương thiện. Nhưng điều đó đó lại tác hại lên sức khỏe của bạn. Những lần Trang về thăm nhà có ý định muốn tìm thăm nhưng lại bỏ qua, giờ thì cũng như không.

Mong Nguyệt Hạ luôn vững lòng với những biến động chung quanh đời sống chúng ta.

Thân mến.
Trang.

NguyetHa
08-16-2013, 08:59 AM
Trang mến,

Cám ơn Trang ghé lại tâm tình với Nguyệt Hạ. Thầy của Nguyệt Hạ cũng là Thầy của tất cả bạn bè các con. Từ bao nhiêu năm qua, các bạn vẫn nhớ thương Thầy và Thầy không quên một người nào cả. Có một người bạn thân của NH, quen nhau từ thời tiểu học, gần đây Thầy mới nhắc lại nick name của người bạn ấy, cái tên mà chính NH cũng quên đi sau bao nhiêu năm...

Cảm động lắm khi Trang chia sẻ với Nguyệt Hạ những điều không vui đến với Trang. Nhiều chuyện xảy ra thật bất ngờ mình không thể nào giải thích được phải không ? Cho Nguyệt Hạ chia buồn với Trang về những mất mát vừa qua. Mong Trang luôn giữ vững niềm tin của mình.


Xin lỗi Trang vì Nguyệt Hạ vừa đi xa về nên trả lời Trang quá muộn.

Ngày vui nhé Trang.

Mến,
Nguyệt Hạ

NguyetHa
08-19-2013, 05:22 PM
.


 Chữ cho ngày tựu trường


Sáng nay, buổi đầu tiên sau mười tuần lễ nghỉ hè học trò trở lại trường. Mẹ và con cũng chuẩn bị cho ngày này từ cuối tuần. Sau hai chuyến đi chơi về, hai mẹ con đi mua bút viết giấy mực và sắp sửa backpack sẵn sàng. Tối qua mẹ đi chợ mua đủ các thứ để con tự làm thức ăn sáng và lunch mang theo. Con đi học mà mẹ cũng nôn nao.

Đã xa lắm rồi thuở cầm sách gõ guốc đến trường trong lứa tuổi ngây thơ của bố mẹ. Sau này dù bố mẹ có đi học lại, cũng là đi học, cũng mang cặp vở, cũng bút mực giấy trắng nhưng không còn được tâm trạng vô tư như xưa. Hàng ngày mẹ thường bảo con, enjoy every day, time is flying. Mẹ đã giảng giải cho con hiểu, đến khi ra khỏi trường và đi làm, đương đầu với áp lực của công việc, con sẽ thấy tiếc nuối vô cùng những ngày cắp sách. Lúc đó có muốn trở lại cũng không được nữa...

Con thường thắc mắc, có quá nhiều bài vở, tại sao tuổi trẻ các con không được thong thả chơi đùa... Làm sao mẹ nói hết cho con hiểu? Cuộc sống đi theo kỹ thuật tân tiến, mọi thứ chạy đua, không còn như xưa thời của bố mẹ. Lúc ấy, chưa có computer, chưa có internet, chưa có cell phone, vv và vv... Thời gian rãnh rổi và tuổi thơ được thật sự là tuổi thơ. Bây giờ, ngoài việc học từ sách vở các con có quá nhiều thứ chung quanh để khám phá, để tìm hiểu. Chưa kể đến nhiều thứ ở internet hay trong sách vở, hàng ngày những chương trình truyền hình cũng có rất nhiều điều đáng học hỏi. (Dĩ nhiên không nói đến những chương trình vô bổ). Trí óc các con còn vô tư chưa phải lo nghĩ chuyện đời, con học được nhiều chừng nào tốt chừng đó. Bố mẹ vẫn thường tiếc thầm cho mình, khi lớn lên đã không có đủ phương tiện để học hỏi như thế hệ các con bây giờ. Con không hiểu rằng, để theo kịp những đòi hỏi của việc làm, bố mẹ phải vừa làm vừa học. Và trong đầu có một trăm ngàn thứ để lo toan, học thêm không phải đơn giản.

Con yêu thương, con tạm rời xa sách vở và đã rong chơi cùng bố mẹ trong suốt mùa hè, bây giờ là lúc con trở lại trường lớp với bạn bè và hãy cố gắng trong chuyện học của con. Còn rất nhiều thứ cho con học và hãy thu lượm thật nhiều khi được giảng dạy, đó là một phần vốn liếng cho cuộc sống khi con ra đời.

Mẹ biết con rất thích đọc những lá thư mẹ viết cho con. Đây là một món quà đầu năm học, hôm nay đi học về con sẽ rất vui khi đọc những giòng chữ này. Hãy cố gắng từ ngày đầu tiên con nhé.

Thương yêu,
Mẹ của con





Nguyệt Hạ
Aug 19, 2013

NguyetHa
08-27-2013, 05:19 PM
.

17-MILE DRIVE








http://4.bp.blogspot.com/-LqBV6sfTb9M/Uh04f-YGjWI/AAAAAAAACHQ/-8JZgstC40I/s400/DSCN3175L.JPG

The Lone Cypress - Pebble Beach, California
Photo by Nick Pham © - 2013






http://1.bp.blogspot.com/-Sq9GWII1Ik4/Uh04fzGBoJI/AAAAAAAACHc/Nl52b0LMlJ0/s400/DSCN3176L.JPG

Pebble Beach, California
Photo by Nick Pham © - 2013

NguyetHa
08-29-2013, 05:56 PM
Wonderful tonight




Buổi trưa tình cờ nghe bài này. Lời bài hát thật quen. Vẫn với cái tật không bao giờ để ý tên bài hát cũng như tên ca sỹ, nhạc sỹ, ban nhạc... Bây giờ biết ra đây là bài Wonderful Tonight của Eric Clapton. Gõ vài chữ search ... ra một mớ bài nhạc... click vào youtube nghe từng bài. Thì ra, tất cả nhạc Eric Clapton mình đã quen thuộc từ thuở nào. Chỉ không biết tên tác giả thôi. Thật là ngố...



Từ mấy mươi năm nay, mình đã thích nhạc Eric Clapton, cùng với những nhạc sỹ khác... Nhưng vì cái tật ngố, không bao giờ để ý tên tuổi, chỉ biết nghe, nên khi nghe người ta nói đến ban nhạc này, ca sỹ nọ, mình cứ như vịt nghe sấm. Chỉ khi nào nghe bài nhạc thì biết mình đã thuộc nằm lòng...



Nghe lại bản nhạc thật hay.






http://youtu.be/qx3EQQQ6yjM


Wonderful Tonight - Eric Clapton

It's late in the evening; she's wondering what clothes to wear.
She puts on her make-up and brushes her long blonde hair.
And then she asks me, "Do I look all right?"
And I say, "Yes, you look wonderful tonight."

We go to a party and everyone turns to see
This beautiful lady that's walking around with me.
And then she asks me, "Do you feel all right?"
And I say, "Yes, I feel wonderful tonight."

I feel wonderful because I see
The love light in your eyes.
And the wonder of it all
Is that you just don't realize how much I love you.

It's time to go home now and I've got an aching head,
So I give her the car keys and she helps me to bed.
And then I tell her, as I turn out the light,
I say, "My darling, you were wonderful tonight.
Oh my darling, you were wonderful tonight.

NguyetHa
09-04-2013, 12:49 PM
.




http://1.bp.blogspot.com/-j3TA9HtpqsI/UieGTxDJb9I/AAAAAAAACJo/KrAtjSc8YV0/s400/2013-07-31+12.52.11L.jpg


San Juan Bautista Mission











------ ĐÊM ------




Đêm ... Nhìn ra cửa sổ...
Trời lặng không một ngọn gió. Cây cỏ đứng im ru.
Đêm ... Không trăng không sao ...
Những ngọn đèn đường trải dài từng vệt đen gầy trên mặt lộ.... Nhìn bóng những cây đèn đường đứng yên trông giống như bóng người cô đơn đang lặng lẽ bước từng bước nhỏ... Vệt đen trải dài, xa thẳm, dài lêu nghêu, càng nhìn càng thấy nỗi cô liêu đang loang tỏa chung quanh.

Nhìn xa hơn, bóng cây lớn toả trùm lên bụi cây nhỏ dưới chân. Ánh sáng từ ngọn đèn đường chìm lẫn trong tàng cây nhìn từ xa giống như một cây vàng dựng lên giữa đồng không mông quạnh. Cây với cành vàng, cây với lá vàng, cây với quả vàng... Đẹp. Ánh vàng hắt hiu đủ để quyến rũ ánh mắt phóng tầm nhìn xa hơn nữa, cao hơn nữa. Trên ngọn cây còn tí xíu ánh sáng như vòng hào quang vương miện chung quanh. Tự nhiên trí tưởng tượng dẫn dắt lên cao hơn ngọn cây, hình như có một thế giới khác nơi đó.

Từng bậc, từng bậc, tầm mắt đi theo luồng ánh sáng lên cao hơn. Vẫn còn màu vàng dịu dàng lan toả. Huyền bí ẩn chìm, chung quanh là màn đêm, chỉ một vùng sáng hào quang, không tưng bừng nhưng rực rỡ, không chói chang nhưng đủ rộn ràng ... Không một ngọn gió vi vu nhưng hình như tàng cây bắt đầu xôn xao phe phẩy...

Qua những khoảng trống ngang dọc bởi những cành cây, len lỏi vào trong khung cảnh huyễn hoặc là những bậc lên cao dần. Như có ai dẫn đường, ánh mắt leo lên từng bậc từng bậc, mãi chót vót trên đỉnh cao là một cái ngai, một cái ghế hình dáng như một cái ngai thì đúng hơn. Không gian tĩnh mịch nhưng không cho cảm giác ghê rợn.

Háo hức, tò mò, ánh mắt muốn lên cao hơn, muốn lên đến tận đỉnh để nhìn, để sờ vào cái ngai trên cao ấy. Để làm gì không biết, giờ này hình như tâm trí để yên cho ánh mắt toàn quyền định đoạt. Không nghĩ suy xa gần, không tính toán hơn thiệt, trí óc đang nghỉ ngơi hoàn toàn. Nhẹ, nhẹ tênh, tâm tư không vướng bận gì, ngay cả hơi thở cũng không còn được chú ý đến.

Ánh mắt càng lên cao, càng thấy rõ hơn chiếc ngai vàng trước mặt. Do dự, ngập ngừng, ánh mắt lưỡng lự không muốn lên cao hơn nữa. Thoáng qua trong tiềm thức, đến tận nơi làm gì, nhìn tận mắt làm chi, nếu đó chỉ là giấc mơ? Nếu đó chỉ là hình ảnh hư ảo, sờ vào sẽ tan biến thì sao? Sẽ bị hụt hẫng chăng? sẽ thất vọng đến chừng nào? Hình ảnh từ xa thật hào nhoáng chắc gì đến gần sẽ là thật? bao nhiêu lớp sơn bôi vẽ có thể sẽ rơi rụng khi chạm vào?

Quay lại, ánh mắt tự nhủ, thôi đành để ngai vàng yên ổn nơi đó. Cao hay thấp cũng nên để yên. Nhìn từ xa vậy là được rồi. Khoảng cách quá gần sẽ làm lung lay vùng hào quang đang lung linh toả sáng. Bước vào vùng mê hoặc ấy, hoặc sẽ thất vọng khi mọi sự tan biến, hoặc sẽ đụng chạm phải thực tế phủ phàng của bề mặt sau lưng.

Ánh mắt vui vẻ quay về. Đường đi xuống từng bậc từng bậc cũng không khác chi lúc đi lên. Vẫn màu vàng huyền bí bao trùm khoảng không giữa những cành cây. Càng xuống thấp cây lá ít phe phẩy hơn. Rồi bóng đen trải dài của những ngọn đèn đường hiện ra. Ánh mắt thu tầm nhìn lại, quay nhìn lên ngọn cây một lần nữa.

Trong màn đêm tĩnh mịch bao trùm, vùng ánh sáng vàng dịu ấy vẫn hiện hữu, rõ ràng, mời gọi và quyến rũ. Có cái gì đó thu hút... Quay đi ánh mắt biết rằng, mỗi đêm mình sẽ có một nơi chốn đi về thật ấm áp và gần gũi.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Sept 04, 2013

Nhã Uyên
09-05-2013, 05:18 AM
Chào Nguyệt Hạ. Uyên là độc giả âm thầm của góc trời riêng của NH từ bấy lâu nay. Xin nói "thích".
Ngày vui nhé.

NguyetHa
09-05-2013, 09:28 AM
.
Cám ơn Nhã Uyên đã đọc bài và "thích" chữ của Nguyệt Hạ.

Lâu nay NH cũng đã đứng trước cửa để đọc bài của các anh chị trong phố, mà không bao giờ dám vào ...
Và có quá nhiều bài, nhiều trang nên NH thường tự hẹn với mình sẽ trở lại đọc cho hết, mà chả bao giờ làm được :(



Chúc Nhã Uyên ngày vui và viết hoài nhé.


Nguyệt Hạ

NguyetHa
09-06-2013, 08:16 AM
.




- Sao anh không đăng bài của em ?
- Ơ ơ ... để từ từ ...
- Tại sao lại từ từ ?
- Anh đang bận ...
- Em thấy có nhiều bài mới đăng, anh bận chỗ nào ?
- Anh đang đọc ...
- Nói thẳng đi, anh lại kiểm duyệt nữa phải không?
- Anh thấy rằng, cuộc đời buồn quá rồi, em nên viết những gì vui tươi hơn...
- Nè anh, không phải pg 13 đâu mà đục bỏ bài em hoài, già hết rồi mà.
- Tại sao em hay viết buồn, thực tế có gì đẹp đâu?
- Tại sao anh hay trốn chạy thực tế? Tại sao cứ phải thơ mộng hoá cuộc đời?
- Anh nghĩ em nên quên đi và viết về những gì nhẹ nhàng hơn...
- Hình như đàn ông các anh cố tình quên đi thực tế và chỉ muốn thấy, muốn đọc những gì "không thật", như thế có phải tự đánh lừa mình không?
- Đời đã buồn quá rồi em .
- Anh nói thế thì em chịu thua anh, không gửi bài cho anh nữa.



Nguyệt Hạ
Sept 06 2013

NguyetHa
09-10-2013, 04:06 PM
Cuối Muà


Vậy là mùa hè chính thức hết. Đối với tôi, mùa hè xong khi hồ bơi đóng cửa. Cuối tuần qua là ngày cuối cùng hồ bơi còn hoạt động cho đến hè năm tới.

Học trò trở lại trường ba tuần trước nhưng cảm giác hè vẫn còn, vì trời còn quá nóng và dân đi bơi vẫn còn tập trung ở hồ... Lúc chào mấy cô Life Guard hẹn hò sẽ gặp lại ... thoáng thấy chút bùi ngùi. Chia tay nào cũng lưu luyến, chỉ là chuyện đi bơi nhưng chúng tôi đã gặp nhau trên dưới mười năm. Có ngày không gặp, có tuần bận rộn vắng mặt..., vẫn là tình thân khi nói chuyện với nhau mỗi khi có thể.

Cuối mùa bơi cả nhóm thường mang thức ăn đến làm một buổi party chia tay. Những năm trước, không ai đề nghị party nên hết hè là xong. Vụ potluck party này bắt đầu được ba năm nay, từ khi Juliana, Shawn và Jayce làm instructor cho nhóm. Mỗi lần tôi mang một món khác nhau. Năm đầu tiên tôi mang trái cây và bánh ngọt. Năm thứ nhì bận quá nên tôi đặt một ít món ăn trong đó có cơm chiên và orange chicken, hai món tủ mà nhiều người thích. Năm này tôi làm thạch trái cây mang theo.





http://4.bp.blogspot.com/-vunouhZas6o/Ui-hDWzKWGI/AAAAAAAACL4/3XPT2DyFvLM/s400/080410-Fruit+Jello+018L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-vunouhZas6o/Ui-hDWzKWGI/AAAAAAAACL4/3XPT2DyFvLM/s1600/080410-Fruit+Jello+018L.jpg)
Fruit Jello



Mỗi người một vài món, buổi party bên hồ bơi thật vui nhộn. Mùa hè, buổi chiều chúng tôi gặp nhau một giờ đồng hồ dưới nước. Chỉ từ thứ hai đến thứ sáu, vậy mà cảm thấy thân thiết lắm. Cuối tuần ai có giờ thì ra bơi. Năm trước, xe tôi bị đụng phải để ở tiệm, một người gần nhà tình nguyện đưa đón tôi mỗi ngày. Bạn trong nhóm chụp hình chia nhau xem và cuối năm lúc nào cũng ghi địa chỉ email và số điện thoại cho nhau.


Mọi người bắt đầu ăn uống và xen kẽ là chạy xuống hồ bơi qua bơi lại. Jayce bảo chúng tôi có thể ăn và bơi ngay, vì không phải bơi đua nên không có vấn đề gì. Bỗng nhiên tôi nghe tiếng Jayce,

- NH, I've never seen your hair. Do you have long or short hair?

Bất ngờ nghe hỏi như vậy, tôi bật cười. Ngạc nhiên làm sao khi cả mấy năm rồi mà Jayce chưa biết tóc tôi dài hay ngắn. Juliana cũng lên tiếng,

- That's right, I don't khow how your hair looks like !

Tôi chưa kịp trả lời, Jayce nói tiếp,

- Every day, I only see you with the cap when you come here.

Nhớ ra rồi, mỗi lần đến hồ bơi, trước khi xuống nước, tôi cho tóc tôi vào mũ từ trong phòng tắm rồi mới đi ra, bơi xong, tôi lại vào phòng tắm tắm gội nên không bao giờ Juliana và Jayce thấy được tóc tôi dài hay ngắn.

Bây giờ cũng vậy, vì đang bơi nên tôi có mũ trên đầu. Nghe nói thế, tôi tháo mũ ra và rũ mái tóc dài cho Juliana và Jayce thấy. Mấy người bạn nữ đã thấy tóc tôi từ trong phòng tắm nên không có gì lạ. Chỉ có hai người Life Guard và các bạn nam là ồ lên khi thấy tôi có mái tóc dài đến lưng.

Mỗi người một câu làm tôi mắc cỡ quá. Tôi đã nuôi mái tóc dài này từ bao lâu nay, mỗi khi dài quá thì tôi chỉ cắt ngắn lên một ít, lúc nào cũng dài ngang lưng. Tôi luôn để tóc dài từ nhỏ đến lớn. Chỉ có vài lần tóc ngắn vì bị cắt bất đắc dĩ chứ tôi không bao giờ muốn.

Gần hết giờ, Maria đưa máy chụp hình nhờ một người Life Guard chụp hình cho cả nhóm. Tha hồ mà làm trò, mỗi người một kiểu, thật vui. Chia tay, mà còn hẹn hò sẽ đi chơi khi có dịp, sẽ gọi nhau, sẽ email, sẽ ... và sẽ ...


Đôi khi chỉ cần một chút thời gian với nhau, chia xẻ vui buồn, không vụ lợi, không tính toán mà tình thân tồn tại. Không là điều khó làm nhưng sao hiếm quá trong cuộc sống này.


Nguyệt Hạ
Sept 10, 2013

NguyetHa
09-11-2013, 10:59 AM
TỒI TỆ


Cuối cùng tôi không thể nào trốn chạy chính mình được nữa.

Cuối cùng tôi cũng phải gõ xuống những con chữ này dù lòng không bao giờ muốn.

Tôi đã cố gắng bằng mọi cách để quên đi, để không nghĩ đến... những dòng chữ tôi muốn vùi sâu vào tận cùng xó xỉnh nào trong trí óc ... Tại sao, hình tượng từ những dòng chữ đó cứ lảng vảng trở lại trong tri tưởng ...

Đầu óc tôi đã bị hành hạ bởi sự căm giận và thương cảm từ khi mắt tôi vô tình chạm phải những con chữ ấy. Tôi cố tình quên đi, cố tình không nghĩ đến. Nhưng rồi tôi thua cuộc. Tự hỏi chính mình, tại sao phải cố quên, tại sao không muốn nhắc đến ? Có phải mình trốn chạy vì cảm thấy bất lực, không làm gì được trước sự việc như thế ?

Tôi không bao giờ muốn đọc tin tức trên Internet hay xem TV nữa vì thấy toàn những tin giết chóc, dã man và đầy thú tính. Nhưng tối qua, khi đi ra khỏi Yahoo mail, mắt tôi chạm phải hàng tựa đề:

Child bride in Yemen dies of internal bleeding on wedding night: activist (http://hsrd.yahoo.com/_ylt=AjjSc0c3OwGbEnKIeR_mxqWevZx4;_ylu=X3oDMTNwMjB mNzUyBGJwb3MDMQRjY29kZQNzc2dhBGNwb3MDMTIEY3QDMQRnA zdiZDQxZmIxLTE2ZmUtMzAxYi1hOWZhLThlZDI4NmVlYmIyYwR pbnRsA3VzBHBrZ3QDMwRwb3MDMQRzZWMDdGQtc3RybQRzbGsDd Gl0bGUEdGVzdAM5MDA-/RV=1/RE=1380129013/RH=aHNyZC55YWhvby5jb20-/RO=2/RU=aHR0cDovL25ld3MueWFob28uY29tL2NoaWxkLWJyaWRlLXl lbWVuLWRpZXMtaW50ZXJuYWwtYmxlZWRpbmctd2VkZGluZy1ua WdodC0xNjU4MzIwNTkuaHRtbA--/RS=%5EADA6z85L43Fwc7W1XOFB0iTRWpUL08-)

SANAA (Reuters) - An eight-year-old Yemeni girl died of internal bleeding on her....


Không cần đọc thêm... tim tôi thắt lại. Mắt tôi cảm thấy cay và xót. Tại sao lại có những chuyện quá tồi tệ như thế xảy ra? Thế giới này càng lúc càng tăm tối. Ma qủy lên làm người thật rồi chăng ? Bao nhiêu người tốt lành không thể cải hoá được bọn thú vật đội lốt người hay sao? Không ngăn được giòng suy nghĩ, tôi thắc mắc mãi. Có gì ở một em bé gái tám tuổi ấy mà thằng đàn ông 40 tuổi lấy em về làm vợ? Nếu dục tính của nó lên đến quá độ tại sao nó không đi tìm những thân xác sexy phát triển đầy đủ hơn để thoả mãn thú tính? (Đây là lần đầu tiên tôi dùng chữ nó và thằng trong bài viết của tôi, tự nghĩ không còn chữ nghĩa nào để gọi cho thứ hạng đốn mạt đó.) Cũng như tôi đã từng thắc mắc khi nghe thấy tội phạm dính líu đến child porn, có gì ở những tấm thân bé nhỏ thiên thần ấy mà bọn qủy dữ ham muốn ? Phải chăng từ cái gọi là wildest fantasy dream mà bọn chúng quên đi nhân phẩm và lương tâm ?

Mới xảy ra gần đây, tôi đã vô cùng căm phẫn trước chuyện ba cô gái trẻ bị bắt cóc và giam giữ trong suốt mười năm. Chưa quên được bây giờ lại có chuyện này. Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người, ai còn có lương tâm, cũng sẽ có thái độ trước sự việc như vậy. Chỉ tiếc rằng, mình không là gì cả, tiếng nói của mình sẽ chẳng có ai nghe và cũng chỉ như một giọt nước giữa đại dương hay một hạt cát giữa sa mạc mà thôi.

Tôi chỉ biết dâng lời cầu nguyện cho linh hồn bé gái ấy và cho tất cả số phận của phái nữ, từ các em bé cho đến người lớn tuổi. Thân phận đàn bà bao giờ cũng chịu nhiều thua thiệt, dù bất cứ hoàn cảnh và môi trường nào.


Nguyệt Hạ
Sept 11, 2013

Trang
09-12-2013, 12:47 AM
Nguyệt Hạ ơi, có một thời gian Trang làm việc ở khu vực Nam Á. Có nhiều trường hợp và hoàn cảnh của những phụ nữ ở đó rất là thương tâm, muốn bớt hay xóa đi rất là khó vì tư tưởng đó đã thấm sâu trong máu họ rồi. Thỉnh thoảng nghĩ lại Trang vẫn còn bùi ngùi vì có vài người làm việc chung với mình.

Thân mến.

Trang.

Nghi Bình
09-12-2013, 06:11 AM
Có gì ở một em bé gái tám tuổi ấy mà thằng đàn ông 40 tuổi lấy em về làm vợ? Nếu dục tính của nó lên đến quá độ tại sao nó không đi tìm những thân xác sexy phát triển đầy đủ hơn để thoả mãn thú tính?

Hi NguyetHa,

cám ơn NH đã ghi xuống 2 câu hỏi trên. Câu chuyện này cứ lởn vởn trong đầu NB mấy hôm nay và cảm giác ghê tởm cứ dâng lên mỗi lần nghĩ tới . Chữ "nó" và chữ "thằng" hãy còn nhẹ cho cái ngữ đó NH ơi ...

NB

NguyetHa
09-12-2013, 09:56 AM
Chào Trang và Nghi Bình buổi sáng,

Nói đến những chuyện thương tâm xảy ra cho thân phận phụ nữ thì không bao giờ hết. Cũng như nhắc đến những chuyện tồi tệ của loại súc vật đội lốt người thì không bao giờ cùng.

Nghi Bình ơi, NH chả bao giờ dùng chữ nặng nề trong khi viết, nên chỉ biết dùng hai chữ đó thôi. Đến lúc này nhắc lại vẫn còn thấy kinh tởm.

Chúc Nghi Bình ngày vui và Trang nhớ giữ gìn sức khỏe khi làm việc nhiều nhé.

Mến,
Nguyệt Hạ

NguyetHa
09-20-2013, 10:21 AM
.


Tiếng Việt Giàu



Tiếng Việt giàu.

Tôi chỉ muốn nói đến sự phong phú của tiếng Việt trong một lãnh vực nhỏ.
Danh xưng.
Đây là một điểm đặc biệt của ngôn ngữ Việt Nam, là điều để cho thấy rõ sự khác biệt đối với các ngôn ngữ khác. Người mình có sự tôn ti trật tự ngay từ trong lối xưng hô, phân biệt vai vế đàng hoàng.

TIếng Việt khi đối thoại, có nhiều cách xưng hô để chọn lựa tùy theo vai vế lớn nhỏ.

Khi mình là ngôi thứ nhất, có thể xưng là tôi, anh/chị/em, con/cháu, ông/bà, cô/chú/bác, mình, tớ, qua ...

Khi nói với người đối diện, có thể gọi họ là ông, bà, cô, chú, bác, anh, chị, em, bé, bạn, cậu, đằng ấy ...


Gần đây tôi có nhận được những câu chào hỏi từ một vài người quen trong các diễn đàn. (Tôi rất ghét chữ thế giới Ảo nên tôi sẽ không dùng chữ đó ở đây.) Họ gọi tôi như thế này, khi chat với nhau qua gmail hay yahoo messenger, hay khi gọi qua điện thoại:

- Chào Ui, Ui khỏe không?

- Ui Ui ơi, đang làm gì đó?

- Ơi nè, có gặp chút hông?

- Ơi ơi, lạng nét ít thôi nhé ...

Dĩ nhiên những câu chào trên đây từ những người bạn đã coi như thân thiết. Đối với người mới quen thì có lẽ không ai dám gọi người khác một cách thân mật như thế.

Ngôn ngữ Việt Nam quá phong phú, một khi đã khi thân mật, người ta có thể tự chọn cho mình những danh xưng có vẻ như là vô nghĩa với người khác nhưng người trong cuộc lồng vào đó ý nghĩa riêng của mình và làm nó trở thành một danh xưng mới. Ít ra cũng có ý nghĩa giữa hai người đối thoại, khi họ đồng cảm.


Bên lề chuyện danh xưng, còn có chữ dùng với ý nghĩa trái ngược. Tôi không dám rộng bàn nhưng chỉ muốn nói ở đây một chữ thôi: đó là chữ GHÉT.

Khi còn đi học, khoảng chừng lớp 6, lớp 7, bọn con gái thường hay giận hờn nhau. Và câu nói đầu môi là,

-Tao ghét mày lắm, tao không chơi với mày nữa.

Đứa con gái kia không biết phải trả lời sao, đành nói ngang xương để chọc tức bạn,

- Ghét là thương hai lần đó, mày có biết không?

Mới gần đây, tôi cũng thường xuyên nhận được chữ GHÉT trong email hay trong lúc chat... Không biết mình làm gì để bị ghét, tôi dở bổn cũ soạn lại,

-Ghét là thương hai lần đó, anh có biết không?

Và thế là từ đó, người ta cũng dùng chữ GHÉT với ý nghĩa mới, thương hai lần ... ĐIều đáng để ý ở đây, cái nghĩa THƯƠNG hai lần này (giữa một người nam và một người nữ), hoàn toàn khác với cái nghĩa Thương trong câu nói của bọn con gái nhỏ ngày xưa !

Mong ai đó, khi dùng chữ ghét nên cẩn thận một chút. Không khéo lại mang họa.


Nguyệt Hạ

Văn
09-20-2013, 10:51 AM
Góp thêm một mẩu:


Nàng: Ai ơi!

Chàng: Ai gọi ai đó hở?

Nàng: Ai gọi ai chứ còn ai gọi ai nữa!

NguyetHa
09-21-2013, 12:17 PM
.




http://4.bp.blogspot.com/_reArwC2hXtU/TO2KqwX95UI/AAAAAAAABW0/4PTRl5eSoFQ/s400/u279a49i847t2.jpg





Chuyện vui cuối tuần


Treasure or Pleasure ?



Từ khi cái nạn plastic thao túng gây thiệt hại cho thiên nhiên, nàng rất đau lòng và tìm cách để không góp phần vào thói quen tệ hại ấy.

Phải đi chợ nấu ăn, nàng mang theo giỏ bằng vải để dùng lại nhiều lần.

Rau rá có ướt thì phơi giỏ khô và thỉnh thoảng giặt những chiếc giỏ ấy thì được.
Cá thịt thì sao? vẫn phải dùng đến bao nylon bọc ngoài.
Và có những nơi vẫn gói hàng bằng bao nylon, thế nên nàng có rất nhiều.

Đi chợ về, nàng cho hết bao nylon vào một chỗ, vài tuần lại mang xuống chợ trả lại vào những thùng để sẵn.


Sáng hôm nay, cuối tuần, nàng đang dọn dẹp dưới gầm tủ rửa bát. Trong ấy nào là nylon, nào là xà phòng rửa bát, nào là chai lọ hóa chất để làm sạch... Nàng lôi hết ra khỏi gầm tủ để thanh toán.


Chàng đi ngang, ghé mắt nhìn, phán một câu,
- That is your treasure.
Nàng trả lời ngay,
- No, that is my pleasure.
Chàng tròn mắt phá lên cười, nàng thêm,
- Living with you, don't have any pleasure, I have to collect my own.....


Hỡi ơi, lời hứa, "I will give you all kinds of pleasure" ngày xưa nay đã tan vào hư không rồi... :-s


Nguyệt Hạ
Sept 21, 2013



******************************
Cám ơn Văn đã góp phần, xin mời ghé lại bất cứ lúc nào.

NguyetHa
09-26-2013, 09:27 AM
.



http://25.media.tumblr.com/tumblr_li8yo6M8Ji1qhkhuto1_500.jpg




Đơn Vị Thời Gian



Thời gian lúc này qua thật nhanh. Quanh đi quẩn lại mới đó đã hơn nửa năm rồi. Ngẫm nghĩ thấy đời con người từ lúc được tạo thành trong bụng mẹ cho đến khi xuôi tay, nhất nhất sự gì cũng có dính dáng đến thời gian.

Với những danh từ giây, phút, giờ, ngày, tuần, tháng và năm, tôi lẩm cẩm nghĩ đến chuyện cân đo đong đếm thời gian của con người.

Bắt đầu từ lúc mẹ mang thai con trong bụng, mẹ tính từng ngày theo dõi sự tăng trưởng của con.
.
Khi con sanh ra, thời gian được tính từng giờ. Mẹ nhìn con ngủ, tính xem con ngủ được mấy giờ, mấy phút.

Con lớn lên một tí, mẹ tính thời gian bằng tuần lễ, mấy tuần thì con biết cười, mấy tuần thì con mọc tóc, mọc răng, biết bò, biết ngồi....

Hơn một tí nữa, mẹ tính thời gian bằng tháng, mấy tháng thì con biết đi, biết chạy, biết nói, biết hát hò ...

Tuổi thiếu niên, khi đi học, thời gian được tính bằng ngày, xem cờn bao nhiêu ngày nữa đển lễ tết, đến nghỉ hè.

Tuổi lái xe, tính thời gian bằng giây, xem thử mấy giây nữa thì đèn xanh bật lên.
Tuổi thanh niên, khi đi làm, thời gian tính bằng giờ, khi nào thì đến giờ nghỉ, giờ ăn trưa, giờ về.

Tuổi thành niên thời gian lại được tính bằng tuần lễ, xem thử còn bao nhiêu tuần nữa đến kỳ lãnh lương kế tiếp, đến kỳ hạn đóng tiền nhà, tiền xe, tiền trường cho con ...

Tuổi sồn sồn thời gian tính bằng tháng. Xem thử còn bao nhiêu tháng nữa đến kỳ sinh nhật kế tiếp hay đến ngày khai thuế hay đóng tiền bảo hiểm ...

Tuổi quá lứa hay là tuổi muối tiêu, đi làm vài chục năm rồi thì thời gian tính bằng năm. Còn bao nhiêu năm nữa thì đến lúc nghỉ hưu?

Tuổi già già, người về hưu rồi thì chắc trở lại tính thời gian bằng tháng. Bao nhiêu tháng nữa đến kỳ giáp năm kỷ niệm gì gì đó, hay đến lễ lượt để gặp con cái ...

Tuổi già hay người đã lớn tuổi hung rồi có lẽ tính thời gian bằng ngày trở lại. Không biết mình còn bao nhiêu ngày nữa ...



........



Cái tuổi ham ngủ thì đây:

"Đời người có một gang tay
Ai hay ngủ ngày thì mất nửa gang". (Ca dao)


Hai cái tuổi không có trong sổ sách:

Tuổi ngọc hay còn gọi là tuổi mộng mơ, thời gian tính bằng phút, còn bao nhiêu phút nữa thì hết giờ học để tự do thả hồn ra cửa sổ.

Còn cái tuổi lãng mạn thì thời gian có lẽ tính bằng đời người. Ai lỡ mang cái máu lãng mạn rồi thì lãnh đủ cả đời, có khi nào mà hết lãng mạn ?


Có lẽ cũng tạm đủ. Chắc gì mình còn sống đến tận cùng để tính thời gian như vậy ...



Nguyệt Hạ
(Lt - TD)

Nghi Bình
09-26-2013, 10:38 AM
Hi NH, NB thích 2 cái tuổi không có trong sổ sách vì 2 tuổi này giúp đời sống đỡ khô khan, mệt mỏi hơn :)

NguyetHa
09-28-2013, 05:20 PM
.



http://2.bp.blogspot.com/-POXZrJeuLAQ/UX7Q7UTcFDI/AAAAAAAABvA/mERD1lawvQ4/s400/2013-04-19+13.39.00L.jpg






Từ Một Góc Vườn Hoa



Sáng nay mở trang facebook của nhỏ bạn, thấy có cái tên mới lạ hoắc. Hồi nào giờ hắn ta tên Mỹ H., bây giờ thấy để là Mai H.??? Chạy lên chạy xuống trang của hắn, chỗ nào cũng Mai H. dù hình ảnh của hắn vẫn còn như cũ.

Ngẫm nghĩ một hồi tôi chợt nhớ ra, thư trước Mỹ H. viết,
"Tao đi Đà Nẵng, gặp một người nước ngoài đi du lịch, chụp cho tấm hình, để tao gửi mày xem ..."

À thì ra thế, có lẽ hắn đưa tên tuổi cho người ngoại quốc ấy, họ gọi chữ My là Mai nên hắn đổi tên luôn cho tiện?

Vậy là nhỏ bạn cũng có chuyện vui đó chứ. Còn có nhiều thứ khác cũng lạ lắm. Chẳng hạn như hai đứa bạn thân, Mỹ H. và T.D. tự nhiên cùng đi Đà nẵng, không hẹn nhau, mà gặp nhau ở đó và đi dạo chơi với nhau. Tôi nhận thư từ hai đứa, nghe kể lại, thấy đời sống có những cái tình cờ thật đáng yêu.


Còn một chuyện vui khác nữa. Người ta thường nói trái đất tròn khi tình cờ gặp gỡ người quen không hẹn trước ở những nơi xa lạ. Bây giờ tôi có thể nói thế giới internet cũng tròn và nhỏ lắm đó. Chuyện là nhỏ Mỹ H. bạn tôi, trong thư mới nhất, hắn viết,
"... tao có nói chuyện với anh ... Anh hỏi thăm về mày. Nếu mày muốn gặp anh thì vào facebook của tao là gặp ngay ..."

Không bao giờ tôi ngờ. Anh ... ở đây là một người anh làm thơ, biết nhau trên một diễn đàn nọ, nhưng tôi chưa bao giờ nói chuyện hay gặp mặt. Tôi chỉ vào facebook xem một trang của nhỏ bạn là Mỹ H., và cũng không bao giờ chat chit gì trên mạng với người không quen thân, không biết rõ ngoài đời ! Tôi cũng chưa bao giờ nói gì với Mỹ H. về những người biết tôi ở đây. Vậy mà bây giờ, từ hai đầu quả địa cầu, họ lại gặp nhau và nói chuyện với nhau qua mạng internet !


Thế thì mình không thể nói mạng internet là ảo hoàn toàn. Nó chỉ ảo khi người ta lợi dụng nó để thay hình đổi dạng, hay là khoác lác ba hoa để lòe thiên hạ. Một khi đã xưng tên họ, trao đổi số điện thoại để nói chuyện với nhau, có thể nói là 50% thật, 50% ảo. Chỉ 50% thôi vì làm sao mình biết được những gì người kia nói với mình là thật? nhất là tên, tuổi và hình, biết đâu họ lấy hình ai đó gửi cho mình? và hạ tuổi bớt đi cho thấy trẻ, vv và vv. Một khi không muốn nói chuyện nữa thì cứ việc không gọi, không trả lời hoặc thay số mới. Đơn giản biết bao. Những gì đã nói qua điện thoại có gì kiểm chứng được? và sẽ thay đổi nhanh như thay một con số mới.

Trái đất tròn và mạng internet cũng tròn, thật.


Buổi sáng, thấy có những điều vui vui nho nhỏ từ bạn bè. Vài dòng để bạn cùng vui với tôi.


Nguyệt Hạ





--------------------------------------------

Hi Nghi Bình,
Nghi Bình có biết, đôi khi NH thắc mắc, người ta bảo ngọc để càng lâu càng lên nước đẹp phải không, vậy chứ tuổi ngọc để lâu thì sẽ thành tuổi gì? có thấy ai ca tụng nữa đâu? :-s


Cái vụ lãng mạn cũng nguy hiểm lắm NB ơi, vừa vừa thì còn được chứ ai mà lợi dụng hai cái chữ đó để mà ướt át quá đáng thì đời sống không những bớt khô khan mà còn "ngập lụt" nữa đó nha @};-

NguyetHa
10-01-2013, 05:36 PM
.




http://4.bp.blogspot.com/-ipWUZzHoyAY/Uktgd3Hk9hI/AAAAAAAACMo/UlUhurq9LGQ/s400/2013-07-12+12.22.52L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-ipWUZzHoyAY/Uktgd3Hk9hI/AAAAAAAACMo/UlUhurq9LGQ/s1600/2013-07-12+12.22.52L.jpg)





Bạn và Thời Gian



Cuối tuần đang đi lang thang trong Macy, nghe tiếng chàng,
- Ồ người mất ngủ kinh niên đây.
Quay lại nhìn thì ra hai mẹ con bạn đang đứng trước mặt.
- Hi NH, long time no see.
- Hello Ann, khỏe không?

Chàng của tôi gọi Ann là người mầt ngủ, vì nhiều lần gặp bạn lúc nào cũng thấy mắt bạn đỏ và thâm quầng. Tôi biết ngay bạn không ngủ đủ vì phải lo toan nhiều việc. Mà có bà nội trợ nào được ngủ thẳng giấc khi vừa đi làm vừa lo mọi chuyện trong gia đình ?

Chúng tôi ở cùng phố, phố nhỏ thôi, đi qua đi lại thế nào cũng đụng nhau. Nhưng chúng tôi không gặp nhau thường. Hình như lần gặp trước khoảng 3 tháng rồi, hôm ấy đang đi trong chợ, nghe tiếng chào. Là bạn thân từ hồi còn ở ca đoàn, hai đứa như cặp bài trùng không bao giờ rời. Đi nghỉ hè cũng đi cùng, mua xe cũng mua cùng một hiệu. Tóc tai cũng để dài như nhau. Chàng của tôi là bạn học của Ann, chàng của Ann cũng là bạn học của tôi. Hai đứa làm đám cưới cùng một năm, cách nhau vài tháng. Khi có con, đứa con thứ hai bạn đặt tên giống con tôi, không biết vô tình hay cố ý. Lạ nữa là họ của hai ông bố lại giống nhau. Khi con còn nhỏ, những sinh hoạt trong thành phố, văn phòng thường gửi thư nhầm về địa chỉ bạn vì tên họ hai đứa nhỏ giống hệt nhau.

Dần dần hai đứa bận rộn chuyện nhà cửa việc làm con cái nên xa nhau từ từ. Bạn có đến ba đứa con nên bận hơn tôi nhiều. Thỉnh thoảng hai đứa gọi hỏi thăm nhau một tí. Chả bù ngày trước khi con còn nhỏ, giờ làm ở sở hai đứa thường gọi cho nhau, vừa làm vừa tán dóc. Không biết chuyện gì mà ngày nào cũng nói, không bao giờ hết chuyện.

Cũng đến bảy hay tám năm rồi không liên lạc thường xuyên với nhau. Tuy biết bạn vẫn ở chỗ cũ, biết rõ sinh hoạt của bạn, nhưng chúng tôi không tìm cách gặp nhau... Bao nhiêu lần hứa hẹn, hè sẽ đi camping chung hay tôi hứa sẽ trở lại ca đoàn với bạn ... Chỉ biết cười trừ mỗi khi nhắc lại... Bạn còn hơn tôi, nhà ở kế bên nhà thờ nên vẫn còn chung thủy với ca đoàn. Ngày xưa là ca đoàn trẻ, nay những ca viên ấy trở nên "lớn", chúng tôi gọi là ca đoàn già ...

Mỗi người có những mối bận tâm riêng trong cuộc sống. Tôi không trách móc gì bạn và có lẽ bạn cũng không phiền lòng tôi ... Tôi hỏi bạn,
- Con gái năm nay lớp mấy rồi?
- Tháng sau vào đại học rồi đấy.

Tôi giật mình. Mới ngày nào. Có một lần, con còn nhỏ, tôi đang mùa hè, chưa trở lại trường. Bạn mang con đến nhờ tôi babysit. Hai đứa nhỏ, gái 2 tuổi và trai út vài tháng... Tôi trông con cho bạn một tuần lễ. Hàng ngày chải tóc cài nơ cho bé gái mà trong lòng nghĩ bực, tại sao có con gái mà bạn không chải gỡ gì cho con, để tóc tai con bé bù xù ?

Sau này bé gái về nhà, nhắc mãi, cô ấy chải tóc cho con... Thế mà bây giờ bé lên đại học ? Thì cũng phải, mình đang mơ ngủ hay sao? con tôi cũng lớn quá rồi, chưa đến hai năm nữa con mình cũng sẽ đi đại học thôi.

Tôi quay sang hỏi Jackie,
- Con biết lái xe chưa?
- Dạ biết ạ.
Bạn nói thêm,
- Hôm nay cho lái xe chở mẹ đi cho quen đấy. Có bằng lái vài tháng rồi, nhưng chỉ đi quanh quanh gần nhà thôi. Sợ mai mốt đi học không quen... cũng lo lắm.

Tôi biết nỗi lo của người mẹ. Tôi cũng đang lo lắng một trăm thứ chuyện cho con khi nghĩ đến lúc con đi học xa, phải tự lái xe, tự lo ăn uống, tự lo giặt giũ áo quần, vv và vv....

Rồi tôi lại tự nhủ, để cho có dịp tự lo như thế, chúng nó mới học được nhiều thứ và trưởng thành được. Chỉ mong sao chúng đừng phải trả giá quá đắt vì những sự dại dột của mình.

Nói qua nói lại những chuyện tốn kém khi con vào đại học... Những lo toan, những ưu phiền của bạn. Đứa lớn năm thứ hai, cô gái bắt đầu và đứa út còn high school.

Thời gian ...

Vèo một cái, tôi quen bạn một phần tư thế kỷ. Nghe sợ quá. Chả dám hứa hẹn gì khi chia tay.
- Thôi bye nhé, hẹn gặp lại sometimes.
- Ừ bye, take care nhé.


Nguyệt Hạ
Sept 27, 2013

NguyetHa
10-05-2013, 08:27 PM
.



http://3.bp.blogspot.com/-RrQwKtt5nXA/Uk8eFntF4FI/AAAAAAAACNg/oJ1c0Ms4-eo/s320/2013-08-25+18.06.31L.jpg




Mùa Thu và Kỷ Niệm



Thức dậy sớm hôm nay, em nhớ lại lời anh chiều qua, "... Ai cũng có kỷ niệm ... Anh tôn trọng kỷ niệm của mỗi người ..." Em cũng nhớ đến câu này, hình như đọc được nơi trang đầu tiên ở một tác phẩm của Duyên Anh,


Kỷ niệm là tất cả nếu ta gìn giữ, kỷ niệm sẽ không là gì nếu ta bôi xóa.

Từ khi đi học và có bạn bè, em bắt đầu biết gìn giữ kỷ niệm. Lúc ấy ở tuổi nhỏ, kỷ niệm chỉ là những gì đáng yêu của tình bạn ... Lớn lên một tí, giữa thành phố trên cao, sáng chiều đi về những cơn dốc với mưa bùn gió bụi, trong em đã vương chút khói sương của tình cảm mới lớn. Bao nhiêu năm qua với những sự thay đổi tưởng chừng như một vòng quay 360 độ, em vẫn giữ gìn mọi kỷ niệm đã có. Dù vui hay buồn, em vẫn nâng niu gìn giữ, đó cũng là một phần của đời sống em.

Kỷ niệm đã như những cột mốc cây số trên con đường đời dài hun hút. Nếu cột cây số cho mình một khái niệm về địa danh sắp đến thì kỷ niệm cũng là những cột mốc đánh dấu những chặng đời của mình. Khi đi trên một con lộ, không thấy những cột cây số (hay bản tên), có lẽ mình không thể nào giữ được hy vọng để tiếp tục đi đến nơi mình muốn. Khi đã qua khỏi chặng đường đời, nhìn lại, nếu không có kỷ niệm thì coi như mình tự bôi xoá một phần đời của mình vậy.

Từ đời sống thật em cảm thấy mình may mắn có một cuộc sống quá phong phú, với đầy đủ hỉ nộ ái ố, (theo tiếng anh dùng chữ colorful và rich), nên em rất quý những gì em đã và đang có.

Anh cũng đã nói, "... Quá khứ tạo nên con người chúng ta hôm nay, nên trân trọng chứ không nên chối bỏ..." Em học nhiều điều từ quá khứ, và nhớ đến kỷ niệm như những bài học trong đời, không ai có thể dạy cho mình được. Ôi, phải nói, cuộc sống muôn hình vạn trạng, và bao nhiêu năm qua, em vẫn thấy mỗi bước đi lúc nào cũng như một khởi đầu, mình không bao giờ biết sẽ có gì trước mặt.

Anh em mình đang ở vào mùa thu, tự nhiên em tưởng tượng ra mùa thu của cuộc đời. Thời điểm có một chút lãng mạn mà sâu lắng, chậm rãi không vội vã, nhìn, ngắm và trân trọng tất cả mọi thứ quý giá cuộc sống trao tặng cho ta. Vui hay buồn, hạnh phúc hay khổ đau, hơn hay thua, được hay mất... tất cả đều là những món quà cuộc đời dành cho mỗi người, em cảm thấy giàu và có quá nhiều. Chỉ sợ em không giữ được hết mà thôi.

Buổi sáng mùa thu đang đi ngang ngoài khung cửa sổ của em, với nắng vàng trải nhẹ và những đoá hoa vàng hàm tiếu gửi đến anh.

Nguyệt Hạ
Oct 4, 2013

NguyetHa
10-07-2013, 10:13 PM
.


Điều bình thường

Đi làm, buổi trưa cứ phải đi ăn ngoài, không hamburger thì cơm tàu, không pizza thì sushi, không tiệm Đại hàn thì sandwich Pavillon... Ngán lên tận cổ. Thỉnh thoảng bạn bè kéo nhau đi xa đến tiệm Thái. Ở đây không có tiệm ăn Việt nam nên đành chịu.

Trưa nay, chạy về nhà vì còn nồi bún riêu nấu tối qua, nhà gần cũng tiện. Chàng gọi về,
- Trưa nay em ăn gì?
- Đang sửa soạn bún riêu nè... nhăm nhăm...
- Oh, sướng thế. Không fair.
- Haha... ai bảo làm xa nhà chi.
- Trưa được ăn món Việt nam là nhất rồi, lại còn được ăn ở nhà nữa.

Đùa nghịch chọc cho vui thôi. Chàng đi làm xa nhà, không muốn mang cơm theo phiền toái nên trưa nào cũng phải đi ra ngoài ăn. Mãi hoài, chả biết ăn món gì. Quanh quẩn cũng chừng đó thứ ở các tiệm ăn chung quanh sở làm. Muốn đi ăn phở lái xe đến 30 phút chả bỏ công.




http://1.bp.blogspot.com/-lrOT5M5JVhQ/UlOQegjxd_I/AAAAAAAACOk/knsLZ9avnoM/s320/2013-10-07+19.18.35s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-lrOT5M5JVhQ/UlOQegjxd_I/AAAAAAAACOk/knsLZ9avnoM/s1600/2013-10-07+19.18.35s.jpg)




Chạy ra ngoài hái ớt, lại thích chụp hình



http://1.bp.blogspot.com/-N1j83R20Uw0/UlMjj7O-h3I/AAAAAAAACOQ/VVVifYEPR4Q/s1600/2013-10-07+11.52.21s.jpg




Xong phần bún, đến phần bánh ngọt tráng miệng. Tự nhiên thèm một ly trà nóng. Không dám uống trà thật sợ mất ngủ, lục trong hộc thấy có mấy gói trà cỏ lá gì đó. Chọn thứ Wild sweet orange, lục đục nấu nước sôi ...

Trong lúc chờ nước sôi, táy máy mở cái laptop... Lại thèm gõ vài chữ nhanh nhanh. Nhấp thử ly trà, vị chua nhè nhẹ, vị ngọt thanh thanh, nhâm nhi với miếng bánh ngọt thật thú vị. Cám ơn tất cả những điều bình thường thật nhỏ trong buổi trưa hôm nay. Sẽ trở lại sở làm với tâm trạng thoải mái vui vẻ, nhất định sẽ làm được nhiều việc trong buổi chiều còn lại.


Đôi khi chỉ cần có thế thôi. Thật đơn giản.


Nguyệt Hạ
Oct 7, 2013

NguyetHa
10-10-2013, 12:13 PM
.



http://johnfenzel.typepad.com/john_fenzels_blog/images/2007/08/20/05_31_33_wellmann_ilona_thestranger.jpg






Mưa mềm



Anh biết không, nơi phố núi của em ngày xưa, nơi có nhiều dốc đồi, có sương mờ lãng đãng mỗi sáng mỗi chiều, với nhiều cây cao bóng mát và lãng mạn vô cùng. Con gái má đỏ môi hồng, ngày hai buổi đi về. Các chàng nơi xứ cao nguyên hình như chàng nào cũng tình tứ và ai cũng muốn đi tìm vần thơ. Không thiếu gì người như anh, "...Mỗi lần mưa xuống anh thường mặc áo, đội mũ lang thang trên những con đường vắng, để cái lạnh thấm vào da thịt, để cái cảm giác cô đơn đưa hồn mình lang thang. Lúc đó anh mới 17 hay 18 gì đó thôi, thế nhưng lãng mạn và mơ mộng cứ như thể mình là thi sĩ chính hiệu đang đi tìm vần thơ...."

Xứ của em mưa nhiều hơn nắng, mỗi lần mưa em bị cuốn hút bởi tiếng nước rơi gõ nhịp đều đều trên mái tôn. Em là người chuyên môn tìm cớ đi ra khỏi nhà lúc trời mưa hay lúc gần mưa để được lang thang dưới mưa. Em thích nghe tiếng mưa, em thích dõi mắt nhìn theo giòng nước chảy từ trên cao xuống thấp, ào ạt, tràn lan ... Áo mưa lúc ấy dở lắm, không che kín người, lúc nào em cũng bị ướt đẫm từ tóc xuống chân. Em thích ngẩng mặt lên để những giọt nước mưa rơi trên mặt và chảy dài xuống môi, má ... Những giọt nước mưa ấy sao ngọt ngào đến lạ.

Em vẫn nhớ những ngày nhỏ đi học. Trời mưa không dứt, đầu tóc cặp sách gì cũng ướt. Tuổi nhỏ mà, chẳng cần biết, chỉ thích lội vào giòng nước đang chảy xiết bên lề đường. Nhiều ngày em về nhà mất cả guốc vì bị trôi theo nước cuốn. Mùa mưa ở nhà sắm cho em không biết bao nhiêu là áo mưa và guốc. May mắn sao em không bị cảm nước để vẫn tiếp tục dầm mưa mỗi ngày...

Lớn lên đi học trung học vẫn tật thích lội mưa. Khi ấy cũng không biết điệu hạnh gì. Đi trong mưa mà cứ ngỡ mình đang tìm vần thơ. Có biết đâu dầm mưa thì bị ướt và lạnh, thơ thẩn đâu không biết, đến trường ướt nhẹp, lạnh run cầm cập... Lúc ấy phải chi có nàng thơ ra tay cứu vớt có lẽ đỡ ướt và lạnh hơn.

Mưa hay nắng, phố núi của em có thể cho anh thật nhiều cảm hứng để làm thơ viết văn. Buổi sáng mờ sương se sắt, buổi chiều ướt át đủ để lòng mình dịu lại và trong tâm hồn, ý nghĩ nào cũng có thể thành thơ. Bên cạnh hương vị cà phê ngon tuyệt của phố núi cùng những bản nhạc tình, những làn khói thuốc trong khí trời lành lạnh... anh nghĩ có dễ mềm lòng không ?

Cơn mưa chiều nay làm em nhớ về ngày cũ. Không hẵn chỉ có chiều nay mới làm em nhớ. Mỗi lần trời mưa, em đều nhớ. Trời không mưa em cũng "lạy trời mưa" vì em muốn tìm lại cảm giác từ ngày xa xưa. Chỉ cho riêng em, một chút gì đó cũng đủ làm em xôn xao rung động. Mưa, tiếng gõ nhịp của mưa, độ lạnh mát của nước mưa , âm thanh và cảm giác đã đi qua và ở lại trong tâm hồn em mãi mãi.


Nguyệt Hạ
ngày mưa
tháng mười hai ngàn mười ba

NguyetHa
10-11-2013, 12:37 PM
.



Cây Thời Gian



Buổi sáng nghe mưa lắc rắc ngoài hiên, đang mùa thu trời đã chớm lạnh. Thấy có hơi nước nặng trong không khí buổi tinh mơ. Tôi thức sớm muốn đãi chồng con một buổi điểm tâm thịnh soạn hơn ngày thường vì tối qua con đi tập đá banh về muộn, bài làm chưa xong... Con hỏi bài, bố phải thức khuya để giảng giải cho con...

Bột, trứng, sữa, dầu ăn ... tất cả quậy đều để làm bánh. Một ít ham, cheese và trứng để làm trứng chiên cho con. Sữa, nước cam, một ít trái cây và nấu nước pha cafe ... Lấy khuôn bánh và hộp khuôn giấy nhỏ trên đầu tủ, lúc cho bột vào mới để ý là khuôn giấy dành cho ngày lễ Giáng sinh. Một chút bâng khuâng, gần cuối năm rồi đó sao. Nhìn tấm lịch trên tường, một phần ba của tháng mười rồi. Chưa đến hai tháng nữa sẽ là Lễ Tạ Ơn. Rồi đến Giáng sinh rồi Năm mới...



http://2.bp.blogspot.com/-KA8ADLxb40w/UlWMNgv--5I/AAAAAAAACPI/-yOP3bi1We0/s1600/2013-10-09+08.43.09s.jpg



Thời gian thật sự cuốn tôi trôi đi như giòng nước lũ. Sáng đi tối về, ngày qua ngày, năm này qua năm nọ. Có bao giờ ngừng nghỉ? Hình như là không. Từ ngày lập gia đình đến nay. Tôi xoay vòng với đời sống bận rộn. Lúc còn độc thân hình như mình nắm giữ được giờ giấc quanh mình. Một ngày thấy như dài hơn, làm được bao nhiêu thứ. Từ sáng đến trường học, trưa về nấu cơm, chiều đi làm đến tối. Vài buổi tối trong tuần còn có lớp ở trường... Cuối tuần, hát hò vui chơi với bạn bè, ngày tháng dài ra, không bao giờ phải vội vã.

Cuộc sống thay đổi từ từ khi không còn sống cho riêng mình nữa. Có đôi có cặp đồng nghĩa với chia đôi thời gian của mình. Hạnh phúc vui vầy thấy thời gian qua nhanh. Có những lục đục hục hặc với nhau thấy ngày tháng dài thê lương. Thêm một nhân vật xuất hiện, thời gian mình chia ba, chia thêm với những phần nhỏ, càng ngày càng nhỏ hơn dành cho cha mẹ, anh chị em và bạn bè. Dần dần tôi thấy phần thời gian dành cho mình càng bớt đi, ngắn lại và hầu như không có khi dồn hết để lo cho con. Đó là niềm vui, đó là lẽ sống của tôi. Không phàn nàn, không trả giá, tôi hạnh phúc khi có con và được lo lắng cho con. Tôi an tâm khi thấy gia đình đầm ấm sum hợp.

Tôi không cần thời gian cho riêng tôi nữa. Để làm gì nếu mọi việc tôi làm với mục đích mang lại niềm vui cho những người thân yêu của tôi. Phần thưởng tôi nhận khi cuối ngày con kể lại những gì làm được ở trường lớp. Niềm vui tôi có khi trong bữa ăn chồng con tấm tắc khen ngon những món tôi làm ... Hình như bấy nhiêu đó là quá đủ cho tôi. Tôi đã đầu tư thời gian công sức để chăm sóc gia đình và thấy được tôi có món lời quá lớn.

Thì những ngày cuối năm cứ việc đến, tôi không còn thắc mắc tại sao thời gian trôi nhanh nữa. Tôi cũng không còn ước ao có thêm một tí thời gian cho riêng mình như đã từng mong muốn. Cây thời gian của tôi đã lên và cho tôi hoa trái mượt mà, món quà vô giá tôi nhận được.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Oct 9, 2013

NguyetHa
10-15-2013, 10:23 AM
.

Làm lại ...

Buổi sáng thức dậy, đi xuống nhà bếp, tiếng động từ những miếng gạch lót sàn hơi gập ghềnh dưới bước chân đi làm tôi khó chịu. Ý nghĩ xấu cho người làm sàn nhà theo đuổi tôi từ lâu nay không làm tôi vui lòng tí nào. Căn bếp được tân trang (remodel) từ vài năm trước mà những tấm gạch travertine lót dưới sàn cứ bị nứt rạn từ từ và mỗi bước đi là có tiếng xục xịch nho nhỏ bên dưới.

Khu tôi ở là phố núi. Nhà cửa nằm trên những con dốc thoai thoải. Nơi tôi ở mặt đất thường chuyển động, theo lời giải thích của người sửa nhà khi anh thấy có những thứ méo mó xiêng lệch. Nhà bếp tôi có một khoảng basement ở dưới. Lúc trước lót bằng vinyl không sao. Căn nhà tôi đã gần trăm tuổi, chỉ cũ thôi nhưng vẫn rất tốt. Ở một thời gian dài, chúng tôi tìm người để sửa nhà. Đọc quảng cáo từ tờ báo thấy tên anh, tôi gọi, một ngày cuối tuần anh đến. Người nhỏ con, nói năng nhỏ nhẹ, ăn nói hợp lý, chúng tôi ngồi với anh hơn nửa ngày tính toán và bàn thảo. Một tuần sau tôi gọi lại cho anh bằng lòng giá cả anh đưa ra và bắt đầu.

Chỉ riêng về căn bếp, sau khi chúng tôi đi xem, coi giá cả và so sánh, chọn lựa vật liệu mình thích, từ màu sắc đến hình dạng và giá tiền, chúng tôi đã có được một căn bếp xinh xinh và hài lòng về những thứ mình chọn lựa.

Nói đến việc tân trang nhà cửa có hàng trăm thứ từ lớn đến nhỏ, có thể viết ra cả chục bài cũng không xong. Hôm nay tôi bận tâm về cái sàn nhà bếp, nơi có những tấm gạch đang bị nứt rạn. Về người sửa nhà, anh làm nghề này nhưng thật ra anh là một người kỹ sư tốt nghiệp từ nước Đức sang. Anh đến đây sửa nhà, nhưng gần như một nửa thời gian là nói chuyện với tôi. Chúng tôi nói về cuộc đời, về con người, về nhân quả, về thời thế... Anh nói về cuộc sống ở Đức, nơi anh khen về hệ thống học đường, xã hội của họ. Nơi anh, tôi nghe được nhiều thứ, tôi thấy được tâm tình của một người có cùng suy nghĩ với mình và có cùng một niềm ưu tư khắc khoải. Có nhiều buổi chiều, anh chờ chúng tôi về, ngồi nói chuyện đến đêm vẫn chưa muốn dứt. Cuối tuần, thứ bảy và Chúa nhật anh cũng đến, làm thì ít mà nói chuyện thì nhiều. Tôi đã coi anh như một người bạn, không còn nghĩ anh chỉ là người đến sửa nhà, nhận tiền rồi đi.

Vậy mà ... Chỉ một thời gian ngắn, một tấm gạch trong bếp bắt đầu có đường nứt rạn chính giữa. Tấm gạch 18"x18", có đường nứt nhỏ như kẻ chỉ. Dần dần, thêm những tấm khác chung quanh, và bây giờ thì nhiều lắm, tôi không đếm nữa. Bước lên những tấm gạch ấy, bàn chân thấy được miếng gạch xục xịch và có tiếng cát lạo xạo. Tôi nghĩ hoài không ra, chính tay anh đã lót gạch cho căn bếp này vì anh muốn làm cho đúng, mà sao bây giờ lại bị như vậy. Thoạt đầu tôi cho rằng mặt đất chuyển động nên sàn nhà bếp không còn thẳng và làm cho gạch bị nứt.

Sau khi hoàn thành việc sửa nhà tôi, anh nói sẽ nghỉ không làm nghề này nữa vì quá cực, anh không còn đủ sức. Đã mấy năm qua, tôi không liên lạc với anh. Tôi vẫn không muốn nghĩ anh là người xấu, làm dối ... Bây giờ tôi sẽ phải tìm một người khác để làm lại cái sàn này. Thêm một lần sửa chữa là thêm nhiều ngày nhức đầu và bận rộn vì có nhiều thứ lằng nhằng theo một khi bắt đầu.


Ôi mệt !!!



Nguyệt Hạ
Oct 15, 2013

NguyetHa
10-18-2013, 05:17 PM
.




http://i1065.photobucket.com/albums/u392/famfam-on-line/AUTUMN/102712cuc1.jpg




Mùa hoa vàng

Năm nay trời cho được mùa hoa vàng. Vàng từ góc vườn ra đến thềm nhà, vàng từ thùng thơ lan đến trước cửa... Vàng từ dưới đất vàng leo lên giàn. Vàng trong bóng mát vàng ngoài ánh nắng... Đi đâu cũng một màu hoa vàng. Vàng hoa cúc, cúc lớn, cúc nhỏ, vàng hoàng anh, vàng đậm, vàng lợt...



http://i1065.photobucket.com/albums/u392/famfam-on-line/AUTUMN/102812alla2.jpg




Mùa thu và hoa vàng. Trời mờ mờ sương khói mỗi sớm mai. Trời hiu hiu gió lạnh mỗi đêm về. Nắng vàng nhạt nhưng màu hoa rực rỡ. Đẹp, điểm trang cho khu vườn nhỏ mỗi sáng mỗi chiều.

Mùa thu còn đó với lá vàng xao xác, với sương rơi bàng bạc sáng chiều. Mùa thu về mang cho lòng người niềm cảm xúc lâng lâng... Nhưng mùa thu còn mang theo những hung tin, thiên tai cùng thời tiết khắc nghiệt khắp nơi. Mùa thu không còn dịu dàng nữa sao khi bão lũ ngập dâng cuốn trôi mọi thứ nơi nơi. Mùa thu thổi bay lá vàng khô cùng lúc đồng lòng với những ngọn lửa cháy rụi mọi thứ nơi xa. Nhìn thấy mọi người chung quanh đang trải qua đại nạn khốn cùng, lòng người ai không khỏi xót xa thương cảm. Tự hỏi chính mình sẽ làm gì được để góp phần giúp đỡ đồng loại mình đang khốn khó ngoài kia?

Mùa thu vừa đến sau mùa hạ, nhưng mùa thu lại sắp sửa dời gót nhường chỗ cho mùa Đông. Năm tháng cứ bình thản trôi qua mặc cho lòng người chạy đua với thời gian. Hai mươi bốn tiếng sao như ngắn lại, hay lòng ham muốn con người dài ra ? Mỗi thời khắc trôi qua, cây kim giây vẫn quay một vòng tròn, có phải cây kim chạy nhanh hơn hay vòng tròn nhỏ lại ? Cứ như vậy, ngày này tháng nọ, hết năm này đến năm khác. Rồi sẽ xong một kiếp luân hồi. Có xong thật không hay lại bắt đầu một chu kỳ mới cùng với những lập lại nhàm chán, bất di bất dịch ?


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
ngày mùa thu



Xin mời thưởng thức giọng ca một người bạn của NH,
Thục Duyên qua bài: Xin còn gọi tên nhau,



http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/xi...mamKLh4La.html (http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/xin-con-goi-ten-nhau-thuc-duyen.kmamKLh4La.html)

Nhã Uyên
10-28-2013, 08:18 AM
.


Xin mời thưởng thức giọng ca Thục Duyên qua bài khác,



http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/xin-con-goi-ten-nhau-thuc-duyen.kmamKLh4La.html




Cám ơn sis Nguyệt Hạ. NU vốn thích bài này.
Và cũng iêu Ý Lan trong một số các bài hát.

NguyetHa
10-31-2013, 11:16 AM
.


http://1.bp.blogspot.com/-S_7LPuRNOF8/UYg_E1UPkeI/AAAAAAAABzU/n5WkQTknfrA/s400/2013-04-15+13.14.44L.jpg


Lời Thăm Hỏi

Trưa Chúa Nhật, cha đang giảng trong thánh lễ bỗng nói mọi người lấy cell phone ra. Tôi cũng làm theo như những người chung quanh. Cha bảo,
- Go ahead, text a message of God's love to anyone on your contact list. A person of your choice.
Cha nói thêm,
- You can just say, a crazy priest tell me to send you a message.
Không cần nghĩ ngợi, tôi chọn tên anh và gõ hàng chữ,
- Father Steven at my church, tells me to send u a message of God's LOVE.
Một phút sau Cha tiếp tục bài giảng. Tan thánh lễ, lái xe về, tôi cũng quên khuấy đi chuyện gởi text trong nhà thờ.

Buổi chiều, mở phone ra, tôi thấy có text đang chờ.
- Thanks u. I love u and all God's people.


Chỉ như thế thôi, vài chữ, lòng bỗng thấy vui. Và vui cả ngày, cả đêm. Cám ơn Cha Steven, nhờ có ý của cha tôi mới gửi cái thông điệp yêu thương đến người tôi quý mến và nhận lại câu trả lời.


Hàng ngày, mình cứ đổ thừa cho sự bận bịu của cuộc sống để quên đi phần tinh thần. Bây giờ có text message qua điện thoại, không cần đến một phút, có thể gửi một câu thăm hỏi đến những người quen biết. Nếu không có text ở điện thoại, cũng chỉ cần vài phút để bấm số và gọi hỏi thăm bà con bạn bè đây đó. Trước kia thỉnh thoảng tôi viết thư với lời thăm hỏi gửi qua bưu điện. Từ khi dùng email thì quá dễ dàng, không mất thì giờ. Thư qua thư lại, nhiều mối liên hệ trở nên thân thân tình. Có qua có lại, mình có lòng hỏi thăm người khác thì họ sẽ gửi lại cho mình tình cảm của họ. Nếu ai cũng im lặng từ từ sẽ trở thành người xa lạ. Cũng có người rất hà tiện, có lẽ ngoài đời họ là người hà tiện thật sự. Họ không bao giờ gửi thư hay điện thoại hỏi thăm ai cả. Nếu tôi gọi hỏi thăm thì họ nói chuyện, nhưng không bao giờ gọi lại. Đối với những người như thế thì tôi đoán họ không có tình cảm nên tôi không phung phí thời giờ của tôi. Vậy mà thỉnh thoảng tôi lại nghe vài lời trách móc từ các nhân vật bủn xỉn ấy. Hahaha... Đã hà tiện còn tham lam. Hết ý kiến.


Cám ơn bạn bè đã cùng tôi giữ mối dây thân tình thật bền chặt.
Love you all.


Nguyệt Hạ




*************************

Hello Nhã Uyên, cám ơn người đẹp đã ghé lại và nghe nhạc.
Cho NH gửi kisses to Leo dễ ghét (c) nghen.
(Sorry mấy ngày nay có trục trặc tí xíu nên NH không vào phố được :()

NguyetHa
11-02-2013, 01:09 PM
.



Việc nhà


Cuối tuần đang chơi với đất đá, nóng nực bụi bặm, điện thoại reng reng ...
Anh hỏi đang làm gì, đang làm cái này nè, hứa để hình lên anh xem.




http://2.bp.blogspot.com/-uywzsq5lfCM/UnVzxJdkdBI/AAAAAAAACVc/9P3_l0zX22c/s320/12.34.20s.jpg





Hỏi han một tí, thôi không nói nữa nhé, để làm tiếp cho xong. Mặt trời lên cao quá rồi, trời nóng còn hơn mùa hè...


Trưa lại phải vào làm thức ăn. Ái dà dà... Chả biết món gì cho nhanh. Thôi thì xào thịt bò với hành tây, làm bánh mì ăn với ... ớt.

Mệt mỏi nhưng thấy món mình làm được chiếu cố tận tình cũng quên đi cái mệt... vui vui...


Anh còn nhắc nhớ gửi hạt giống ớt... Thì sẽ gửi, mà sang năm đã chứ? Nơi anh giờ có tuyết rồi, còn trồng trọt gì được nữa?


Có cây cà chua, lên được mấy trái, một trái đỏ, chưa kịp hái, sáng ra thấy mất rồi. Ghét sao là ghét mấy con sóc, cứ đi ăn cắp trái cây trong vườn, còn đào đất lung tung... Khi trước có ông hàng xóm thường mua đậu phộng liệng ngoài vườn cho sóc ăn, chúng nó đào đất dưới gốc cây bên nhà mình dấu để dành ăn dần. Mà sao con sóc già ấy cứ như hiểu tiếng người, la nó thì nó phá phách thêm như trêu ngươi, thấy mà sợ.




http://1.bp.blogspot.com/-k4GFW91UHoI/UnV0Yzw8HSI/AAAAAAAACVs/iCu16r1gnpE/s320/10.19.53s.jpg






Hết nửa ngày thứ bảy rồi. Nghỉ một tí, gõ gõ vài chữ cho vui. Sẽ phải làm tiếp cho xong việc ngoài vườn.


Nguyệt Hạ
Nov 02, 2013

Nghi Bình
11-03-2013, 05:11 PM
Nguyệt Hạ siêng quá làm NB thấy mắc cở vì NB là chúa trốn việc ngoài vườn :)

NguyetHa
11-04-2013, 03:06 PM
.



http://3.bp.blogspot.com/-HQFF1DBHhVA/UnglE3FZsEI/AAAAAAAACXg/yllpD6Fa4jw/s320/2013-11-04+14.46.20s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-HQFF1DBHhVA/UnglE3FZsEI/AAAAAAAACXg/yllpD6Fa4jw/s1600/2013-11-04+14.46.20s.jpg)






Mới đổi giờ vài tiếng mà sáng nay trời như đang ở mùa đông. Từ tinh mơ sương rơi gõ tóc tóc ngoài hiên nhà. Sáng thức dậy thấy mặt đất ướt và lạnh. Chuẩn bị ăn sáng thấy có gì lạ lạ trên bàn. Thì ra chàng hái đoá hoa sứ cuối cùng và mang vào để trên bàn cho nàng. Nàng rất thích chụp hình hoa này nhưng hôm qua thấy chỉ còn một hoa, nàng không nỡ ... Thế là chàng ra tay làm ác, mang chiếc hoa vào nhà làm quà buổi sáng. Có thế chứ.

Đôi khi chàng rất đáng yêu. Hoa thơm thoang thoảng trong căn bếp, hình như thấy trời bớt lạnh ...

Nguyệt Hạ
Nov 04, 2013




***************************

Hi Nghi Bình,
Không phải NH siêng lắm đâu, tại ai cũng lười nên mình phải giả vờ siêng để động viên tinh thần đó mà :)

NguyetHa
11-06-2013, 08:42 AM
Viết cho NH



Thức dậy đọc thư bạn. Buồn. Tin đến, bạn có cái gì đó trong ngực, sẽ phải mổ.
Nhưng bác sĩ bảo không sao. Ừ thì tin bác sĩ. Mình thấy thương cho bạn. Chứng thần kinh tọa đang làm bạn đau đớn chưa khỏi thì bây giờ có chuyện này nữa.

Giá mà mình bay về được với bạn nhỉ. Hai đứa có nhau từ những năm mới lớn nhưng đã như không rời. Và xa nhau một khoảng đời đáng kể. Rồi gặp lại khi tưởng như không bao giờ có cơ hội nữa. Bạn hẹn hai năm nữa sẽ trở lại thăm mình. Bạn không biết được, mình đang chuẩn bị đón bạn, những thứ phải mất một thời gian dài mới xong. Mình muốn khi bạn đến, hai đứa mình sẽ có lại những giờ phút như xưa, để lại tâm tình thâu đêm suốt sáng, để lại líu lo tíu tít với nhau như ngày nào. Có bao giờ hết chuyện để nói giữa bạn và mình? Có ai hiểu bạn hơn mình, và có ai hiểu mình hơn bạn... Câu bạn nói từ bao nhiêu năm qua vẫn còn đúng,và sẽ không thay đổi.

Bạn biết không, đang là mùa thu. Mình vẫn nghe nhạc Đoàn Chuẩn Từ Linh và nhớ bạn. Nhớ ngày nào, bạn đàn hát với mình, và mình không quên được hình ảnh bạn cầm cây guitar và giọng hát trầm ấm của bạn qua những bài Lá thư, Tà áo xanh. Vẫn là mùa thu nhưng mình không có nhau bên cạnh, và một mình bạn đang phải chịu đựng những chứng bệnh, những lo âu phiền toái.


Bình an nhé, bạn thương ơi.

Nguyệt Hạ
Nov 06, 2013

NguyetHa
11-09-2013, 09:49 AM
.




http://4.bp.blogspot.com/-Zf8P5_WXGLw/Un50GSe6bwI/AAAAAAAACaI/IaQ0ONIagVQ/s320/2013-11-02+16.41.03s.jpg




Thư mùa thu gửi bạn


Bạn thương mến,

Mùa thu mang đến tin vui khi nghe bạn đã đến nơi sum họp với gia đình. Một sự đoàn tụ muộn màng nhưng có còn hơn không. Một điểm khởi đầu khi mọi thứ đã cùng tận tưởng chừng như chấm hết.

Tin đến với mình vào những ngày đầu thu nơi đây. Vui nhưng không ngạc nhiên vì mình đã đoán trước thế nào cũng có ngày này. May mắn bạn đã có một chuyến đi thông suốt và bình an. Mình hiểu tâm trạng của bạn vào những ngày đầu tiên nơi đây, đó cũng là tâm trạng của mình ngày nào. Và không bao giờ mình có thể quên được.

Mình nhớ những lần gọi về nói chuyện với bạn. Dư âm cuộc đời không được như ý vẫn còn rõ trong từng câu nói. Ý tưởng chán nản buồn phiền chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ của bạn. Mình chỉ biết an ủi bạn vì không thể nào làm gì khác hơn. Bạn thương ơi, nhìn quanh quẩn, đến bây giờ bạn cũng là người may mắn so với vài người trong đám tụi mình.

Không bao giờ nghĩ được rằng, sẽ có ngày bạn và mình gặp lại nhau. Chuyện đó xa vời quá bây giờ sắp sửa thành sự thật. Mình nôn nao nghĩ đến lúc hai đứa mình lại nằm bên nhau nói chuyện thâu đêm không ngủ như ngày nào. Biết bao nhiêu chuyện để kể, để nghe. Nhiều, nhiều lắm phải không bạn thương mến... Bạn ơi, hãy cố vui lên nhé. Cuộc đời không đãi mình thì mình tự chiêu đãi mình vậy. Đừng buồn bã bi quan nữa. Mình hiểu lắm những gì bạn đã mất. Mình đã cùng nhau ươm mơ để rồi không gặt hái được điều mình mong muốn. Đời chẳng có gì là công bằng dưới ánh nhìn của bạn. Đời cũng chẳng ưu đãi mình hơn. Có chăng là bạn chưa nghe mình thở than đấy thôi.

Bạn có nói với mình bây giờ mọi thứ bắt đầu lại từ con số không. Mình cũng đã đến đây với hai bàn tay trắng, mọi thứ để lại sau lưng. Rồi cũng xong thôi. Dù muốn dù không cuộc sống hàng ngày sẽ đẩy bạn đi từng bước, từng bước một. Vấp ngã rồi đứng lên. Bạn thương ơi, mình tin rằng bạn sẽ vượt qua được lần thử thách này cũng như bạn đã qua lần vấp ngã trước. Cứ tin như thế và hy vọng mình sẽ giữ được niềm tin để tiếp tục sống.

Tâm tình với bạn khi nhìn những đám hoa vàng rực ngoài kia. Mình cảm thấy yêu mùa thu hơn vì bạn đã đến đây trong mùa thu, và mình gần được gặp bạn cũng trong mùa này. Mong ngày mình gặp lại nhau để tâm tình sáng đêm như thuở xưa nhé.


Thương yêu,

Nguyệt Hạ

NguyetHa
11-14-2013, 12:32 PM
.

Thư gửi bạn nhí,



Mấy ngày nay trời buồn hiu làm người cũng buồn theo, nhận thư bạn. Hình như bạn biết mình đang ỉu xìu nên bạn viết thật vui, đọc và cười được một mớ.

"... đừng có giận có ghét anh Sóc nữa . Chuyển qua ''tán tỉnh '' ảnh thử đi biết đâu ảnh cảm động không có ăn trộm cà chua hay quậy phá trong vườn nhà. Anh Sóc nhà tui ngoan lắm không có phá, hay là tại tui cho ảnh ăn no đủ nên ảnh chả thèm phá cũng hổng biết nữa .

Anh Sóc nhà tui mê con nhỏ Sóc đuôi cong màu đỏ bỏ nhà đi cũng cả tháng . Bữa kia ảnh về lấp ló xin '' tha thứ '' :)), ảnh xin bánh với đậu phộng đó . Có bi nhiêu đó mà tui tưởng tượng , tưởng voi ra được bao nhiêu là chuyện vui ơi là vui ... " (trích thư bạn nhí)


Chời ơi, bạn không biết sự tích chuyện con sóc nhà tui nên bạn nói vậy. Chắc Anh sóc của bạn dễ ghét lắm nên bạn mới nhìn ngó nó mà tưởng voi tưởng gấu đủ điều.

Tui kể bạn nghe nè. Nhà tui không có cây cối nhiều nhưng mấy nhà chung quanh như cái rừng, nhà nào nhà nấy cây cổ thụ um tum không thấy lối đi luôn. Thú vật chim chóc tự do tung hoành. Mà lạ, tụi nó không chơi bên nhà họ, hình như để tổ của nó yên tỉnh, chuyên môn chạy qua nhà tui phá phách và la hét.

Trong đám đó, có con sóc hay lẩn quẩn ở sau vườn cả ngày. Ông hàng xóm 85t nói với tui là nó ở bên kia đường, (trong cái nhà như đám rừng), từ ngày ông dọn về đây đã thấy rồi, ông ở đây hơn 50 năm đó. Vậy thì tui gọi nó là con sóc già có đúng chưa? Bạn nói tui tán tỉnh anh sóc "cụ" đó hả? Không dám đâu, nhà tui có đủ ông nội ông ngoại rồi bạn ơi. Chưa rước về mới thấy ngoài sân thôi đã ớn tới óc rồi.

Nhiều đêm mùa hè tụi nó rượt nhau, chạy rầm rầm ngoài sân, dành mồi hay dành gái dành trai gì không biết, la hú inh ỏi nghe muốn rợn tóc gáy. Mỗi buổi sáng ra sau vườn là thấy có chuyện. Đất đá bay tứ tung, lổ hang loang lổ khắp nơi. Khi thì gốc cây này bị đào bới, khi thì trái cây kia bị vặt đi. Lần nào tui càm ràm thì hôm sau thấy bị phá hơn nữa. Khi tui la nó, nó đứng kên kên cái mặt ngó lại tui một chặp rồi cong đuôi chạy trốn. Có chạy đàng nào thì tui cũng thấy cái đuôi nó ló ra, làm sao qua mặt được chứ. Có khi tui nhịn miệng, không nói tiếng nào thì nó im được vài hôm... Ta nói làm như nó nghe được tiếng người cũng không sai.

Bạn muốn nghe nữa không? Mùa xuân là mùa bọn chim sẻ nhỏ làm tổ trong mấy gốc thông bút hay giàn bông giấy. Thấy mấy con chim ríu ra ríu rít bay ra bay vào đan tổ dể thương lắm. Rồi có những buổi sáng thấy chim con nở ra kêu chip chíp... Và cũng có những buổi sáng nhìn thấy vỏ trứng rơi dưới gốc cây, giận ơi là giận vì biết ngay con sóc già ăn cắp trứng trong tổ chim... Thường, chim con nở ra, vỏ trứng nằm lại trong tổ, không biết chim mẹ làm gì mấy cái vỏ trứng đó nhưng không bao giờ rơi ra ngoài. Mới đầu tui tưởng rắn vào tổ chim ăn trứng. Nhưng có lần tui thấy con sóc chạy từ cây thông bút xuống, hai tay ôm trái trứng bé xíu, mới biết rằng nó vào tổ chim ăn trôm. Thấy vậy mà không làm gì được, chỉ tội nghiệp cho chim mẹ bị mất con thôi.

Vậy vậy đó, bạn đừng có nói tui "hết ghét" mấy con sóc ở đây. Tui sợ nó lắm, không dám tới gần luôn, chỉ đứng xa xa nhìn thôi. Thấy nó chạy gần tới thì tui chạy vào nhà, đóng cửa lại. Bạn cứ ở đó mà "tình tự" với Anh sóc của bạn, biết đâu Anh sóc của bạn còn trẻ trung nên tính tình còn tốt, sóc cụ già đời nên chả tốt tí nào.


Trả lời thư của bạn nhí ở đây nghen, đừng théc méc tại sao tui chậm trả lời bạn. Tại ông mặt trời không chịu thức dậy mấy ngày nay, làm tui buồn ... ngủ theo. Chúc bạn nhí vui với Anh sóc của bạn. Tui vui ké theo bạn cũng được hén.



Nguyệt Hạ
Nov 14, 2013




http://2.bp.blogspot.com/-nml11qszbgY/UoUqM1zK9UI/AAAAAAAACdI/eMD7vZZvi64/s400/DSCN3043L.JPG

Hôm hè đi chơi, thấy con sóc bông này, nghĩ đến bạn nhí khoái sóc,
tui nhờ con trai chớp tấm hình, mang về tặng nè, thích hông?

NguyetHa
11-19-2013, 12:39 PM
.



http://3.bp.blogspot.com/-9AeuXSnuY1Q/Uou5VYHL2GI/AAAAAAAACeQ/m2Bq5dYoiCs/s320/SelfInflated.jpeg



Tản mạn buổi sáng





Buổi sáng nay có nhiều ý nghĩ đến không kịp ghi xuống, và không biết nên viết về điều gì trước.


Đang nghĩ về thái độ sống như hôm qua nói chuyện với anh, thì nhớ đến vụ tornado ở mấy tiểu bang vùng midwest. Nghe tin bạn yên lành tôi tự nhủ, không hiểu nếu mình không nghe tin anh và chuyện không may xảy ra thì tôi sẽ nghĩ được gì và làm được gì...

Đang viết vài hàng tôi muốn nghe nhạc Giáng sinh, qua nhiều playlist không vừa ý, mắt tôi thấy Frank Sinatra, click vào ra bài My Way. Tôi muốn đọc lại lời bài nhạc, đi tim lại thấy bài Comme d'habitude của Claude Francois. Đây là bài nhạc mà Paul Anka mượn điệu nhạc viết lời cho bài My Way. Nghe lại để thấy mình trở về một vùng trời xa xưa, tràn đầy kỷ niệm.

Tôi đang học năm cuối tiểu học, lớp năm. Ở nhà nghe nhạc Pháp rất nhiều bên cạnh nhạc tiền chiến Việt Nam. Sáng mở mắt ra là có nhạc cho đến khi tối lên giường trùm chăn vẫn còn nhạc. Nhiều đêm trăng sáng, Thầy tôi mang máy ra sân mở nhạc cho các con nghe và người lớn uống trà nói chuyện ... Tôi lớn lên như thế, âm nhạc và sách báo chung quanh, cùng những lời giảng dạy của Thầy tôi về tất cả mọi vấn đề. Tự nhiên, âm nhạc thấm vào tôi như những điều bình thường. Nhà có máy hát đĩa 33 tour, nhiều khi các chị hấp tấp để đĩa nhạc vào và làm trầy cây kim thế là bài nhạc bị rè rè và cà lăm ... Lúc đó, tôi là người thay kim đĩa hát, hình như chỉ có tôi có đủ sự cẩn thận để được tin tưởng giao cho việc ấy. Sau này có thêm chiếc cassette nhỏ chạy bằng pile và có thể cắm điện. Tôi nghe đi nghe lại những băng nhạc Việt và Anna selection cho đến lúc băng nhão ra vì quá nóng khi chạy tới chạy lui nhiều lần.

Chín mười tuổi tôi đã thuộc lòng nhiều bài nhạc tình lãng mạn của Việt nam cũng như nhạc Pháp. Ngày xưa, nghe và hiểu lời nhạc, hiểu là hiểu nghĩa của từng chữ và cũng chẳng thắc mắc gì hơn. Có lẽ thời gian đó, nghe nhạc như một điều hiển nhiên hàng ngày, vậy thôi.

Bây giờ lớn quá rồi, nghe lại bài nhạc Comme d'habitude để thấy rằng, cuộc sống giữa mọi người nói chung, hai người nói riêng, bạn và tôi, hay là anh và em ... lúc nào cũng tràn đầy những sự giả tạo, giả vờ, màu mè, làm bộ, (còn chữ gì nữa nhỉ?) để che dấu đi cáì sự thật ai cũng chán ngấy nhưng không có đủ can đảm (gut) nói ra. Đó cũng chính là một trong những thái độ sống, mọi người ai cũng thấy được nhưng vì những ràng buộc, những nể nang, những mất lòng, những này nọ vv và vv, không ai muốn phá bỏ.

Cũng không ai muốn làm người tiên phong đi đầu trong việc nói lên sự thật. Người Việt mình có câu, "thuốc đắng đã tật, sự thật mất lòng". Biết thế nhưng không ai muốn làm mất lòng người khác, không chỉ đối với người thân quen, mà còn với người lạ nữa.

Rồi cũng có câu, "mất lòng trước được lòng sau", trường hợp này tôi thường thấy thiên hạ áp dụng nhiều nhất trong việc cho "mượn", tiền hay xe cộ hay đồ nghề, thậm chí áo quần, giày dép... Không muốn cho mượn, sợ món tiền hay vật dụng của mình đi luôn không ngày trở lại thì cứ viện ra đủ lý do và chẳng thà "mất lòng" bây giờ còn hơn tình bạn bị sứt mẻ sau này. Khi đụng chạm đến vật chất của "mình" thì người ta không còn sợ mất lòng nữa. Nhưng cũng còn dính dáng một chút nể nang, mà không bao giờ nói ra lý do thật sự, chỉ toàn vòng vo tam quốc tìm cớ để từ chối.

Tôi có tật hay nói thẳng. Có lẽ học được từ Thầy tôi, người hay nói thẳng nói thật những gì trái tai gai mắt. Không biết tôi có học được gì từ cái chuyện hay nói thẳng nếu thấy việc không đúng, nhưng tôi biết đã làm mất lòng vài người... Kể lại một chuyện xưa. Cách đây khoảng hai mươi năm, chị tôi có một bà cô bên chồng thích làm bánh ngọt và gửi cho chúng tôi vào mỗi dịp lễ Giáng sinh. Lúc đó, ai cũng bị lên cân và đang tránh ăn ngọt tối đa. Bánh bà làm rất ngọt và ngon. Chúng tôi nhận bánh vài lần, phải cám ơn, nhưng để đó không ai đụng đến. Vất đi tôi không dám vì sợ phí của ăn. Thế là cứ phải mang đi cho người khác. Vài năm như thế, tôi đành phải nói thật với chị. Chị tôi cả nể bà cô chồng, không dám nói gì, và bà cứ tưởng chúng tôi thích bánh, năm nào cũng làm và gửi biếu. Đến lúc tôi chịu hết được, một lần gửi thiệp cám ơn và chúc Giáng sinh cho bà, tôi phải viết vài hàng, nói bà đừng gửi bánh nữa. Có lẽ điều đó chạm tự ái lắm nên từ đó tôi không còn nhận được thiệp chúc cũng như bánh trái gì từ bà. Tôi biết để làm bánh, bà phải tốn công tốn của mua vật liệu và bỏ thời giờ ra làm, rồi gói ghém và gửi đi. Nhưng chẳng thà nói ra để bà ngừng lại còn hơn để bà phải mất công mất sức như vậy và chúng tôi phải mang ơn mà trong lòng không vui vẻ tí nào.

Tôi biết cái tính tình ngang ngược bướng bỉnh của tôi không hay gì nhưng ít ra, nó cũng giúp cho tôi được thoải mái với chính mình, một khi đã nói ra những gì làm tôi khó chịu. Lúc này tôi thấy lời của bài hát My Way (Paul Anka) - Frank Sinatra, thấm thía lắm,

The right to say the things he feels and not the words of one who kneels
The record shows I took the blows and did it my way!


Và như thế, tôi đã lan man hết buổi sáng của mình từ lúc nghe lại hai bài hát xưa xưa. Thôi thế cũng được. Coi như chuyện phiếm của tôi vậy. Có mất lòng ai thì ... sorry.

Nguyệt Hạ

(Lt - TD)
Nov 19, 2013

NguyetHa
11-22-2013, 03:50 PM
.



http://4.bp.blogspot.com/-lxSRv-HMQJA/Uo_kufL3dlI/AAAAAAAACe4/-YB3QV-hpWs/s320/2013-11-22+09.05.29s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-lxSRv-HMQJA/Uo_kufL3dlI/AAAAAAAACe4/-YB3QV-hpWs/s1600/2013-11-22+09.05.29s.jpg)




50 xu


Chiều qua con đi học về, báo cáo,
- Mẹ, con không hiểu tại sao, hôm nay con bán kẹo bị mất 50 xu nữa.
Con có vẻ rất giận, bực bội và nóng nảy.
- Nói cho mẹ nghe từ đầu, rõ ràng ra sao.
- Con turn in 21 đồng rồi lấy thêm một hộp kẹo thứ hai để bán. Trong giờ học kế tiếp con bán được 26 gói là 13 đồng, nhưng con đếm lại chỉ còn 12.50 đồng thôi. Con không hiểu tại sao.
- Con nhớ lại thử xem, có thối tiền nhầm cho ai không?
- Con có đếm kỹ khi thối lại. Mẹ cho con 50 xu bỏ vào đó cho đủ được không?
- Dĩ nhiên là mẹ sẽ cho con. Nhưng mẹ vẫn muốn con cẩn thận hơn với vấn đề tiền bạc.
- Con cám ơn mẹ.


Thứ hai đầu tuần, lớp nhạc của con bắt đầu tuần lễ fundraising hàng năm, kiếm thêm tiền bằng cách cho các em bán kẹo trái cây tại trường. Năm trước con chỉ bán được một nửa hộp và số còn lại con xin mua hết để có tiền giúp cho lớp.


Năm nay, con hên. Hai ngày đầu đã bán hết hộp kẹo. Ngày đó học về con cũng nói rằng, không biết tại sao con bị mất một đồng trong bì thư tiền bán kẹo. Thấy con buồn và thắc mắc hoài, tôi an ủi và cho con tiền bỏ vào cho đủ. Con rất nghe lời thầy cô và tuân theo mọi kỷ luật của trường lớp. Bán kẹo con có thái độ nghiêm trang trong chuyện mua bán, khi muốn ăn một gói, con nhất định phải trả tiền vào phong bì trước rồi mới lấy kẹo ra khỏi hộp ! Tôi biết con còn nhỏ, chuyện tiền bạc chưa rành nên khi cho tay vào túi, có thể tiền rơi ra mà không biết...


Thật là khó để dạy cho con chuyện tiền bạc.

Phải dạy như thế nào để con biết giá trị của đồng tiền mà không trở thành kẻ keo kiệt bủn xỉn? Phải nói làm sao để con sống rộng rãi mà không trở nên hoang phí? Phải chỉ cách gì để con không coi đồng bạc bằng cái mâm và tham lam vơ vét mọi thứ về phần mình? Và phải làm sao để con có lòng bác ái chia sẻ những gì mình có với người kém may mắn hơn mình trong cuộc đời ?


Nguyệt Hạ
Nov 21, 2013

NguyetHa
11-24-2013, 10:53 AM
I WANT MY CHILDHOOD BACK



Ngày hôm qua, một người chị hỏi con, "con muốn gì cho Christmas này?", câu trả lời của con, năm nào cũng lập lại, "I want my childhood back".


Từ khi con lên bảy, tám tuổi, con đã biết nói như thế. Lúc nào con cũng muốn được trở về ngày còn nhỏ, vô tư thong thả. Mỗi năm qua, con lên một tuổi, lên một lớp, con bị áp lực của bài vở ở trường lớp nhiều hơn. Con phải dành nhiều thời gian để học hơn là chơi và con thấy được nỗi lo âu nhọc nhằn của người lớn quanh mình.


Năm đầu học trung học, bài vở chỉ hơi nhiều hơn năm trước một chút, con còn có một ít thì giờ rảnh rang. Nhưng đến năm lớp 10, không hiểu sao, cô thầy cho bài vở nhiều hơn gấp ba, bốn lần lớp 9. Nhìn thấy con có những đêm thức đến hai, ba giờ sáng để làm bài, mẹ không tài nào yên giấc được. Khi con còn nhỏ, mẹ dạy con học, chỉ cho con từng câu từng chữ, bây giờ, mẹ để con tự học lấy, chỉ giảng khi nào con không hiểu, nhưng cũng không khác nào mẹ học với con. Nhìn thấy con bù đầu trên bàn học, không còn một giờ phút nào rãnh rang, sao mà thấy nặng mình quá.


Trong xã hội bây giờ, vật chất và kỹ thuật hiện đại tạo cho con nít lớn lên nhanh và già dặn hơn số tuổi của chúng. Nhưng chúng vẫn là những đứa trẻ con bị già trước tuổi, như những trái cây non bị chín háp vì nắng gió bên ngoài. Các em không thể nào gọi là trưởng thành được khi tuổi đời còn dưới con số hai mươi... Không biết các em khác sao, nhưng khi thấy con mình tiếc nuối tuổi thơ và chỉ mong được trở lại thời thơ ấu, tôi thấy xót xa.


Ngày xưa còn bé, tuổi thơ Việt Nam thật sự là tuổi thơ. Dù sống trong vùng dầu sôi lửa bỏng, đêm đêm vẫn thấy ánh hỏa châu và nghe tiếng đại bác vọng về, tối ngủ phải chui vào hầm bao cát trong nhà, nhưng chúng tôi vẫn được hưởng trọn vẹn thời gian thơ ấu một cách ngây thơ và an lành trong sự thương yêu bảo bọc của gia đình cha mẹ. Chưa khi nào chúng tôi biết mở miệng nói tiếc nuối tuổi thơ vào lứa tuổi dưới mười lăm... Cũng chưa khi nào chúng tôi phải lo lắng tính toán cho tương lai, cho trường lớp, cho đại học khi còn ngồi ở trung học... Ngày lễ, ngày tết đến, chúng tôi chỉ làm một ít việc giúp gia đình và ăn chơi thong thả đúng nghĩa với chữ tết nhất. Bây giờ, mỗi dịp lễ lượt có ngày nghỉ, việc đầu tiên là phải hỏi con xem có bài vở gì không, rồi mới tính được chuyện khác của gia đình nếu muốn đi đây đi kia. Hay là đưa con đi chơi thăm viếng người thân, lúc nào cũng phải mang theo sách vở để làm bài !


Thời buổi bây giờ, con nít lớn nhanh quá. Chính chúng cũng nhận ra được là tuổi thơ đã trôi đi thật mau và tiếc nuối khi thấy mình sắp phải đương đầu với tuổi trưởng thành. Chưa gì hết, con nít lớp chín đã "được" trường lớp nhồi nhét tư tưởng phải lựa chọn lớp học gì để vào đại học. Tại sao phải đốc thúc sớm như thế? Tại sao không để các em sống thật với lứa tuổi của chúng? Năm nào theo năm đó. Nôn nóng thúc đẩy sớm để làm gì? Cứ giống như là ướp chất hoá học cho trái cây mau chín. Tại sao không để các em học đúng trình độ lứa tuổi của chúng ở mỗi một lớp, mỗi một năm mà tạo ra những lớp Advance trình độ đại học cho các em học khi còn ngồi ở trung học? Tôi có cháu, học nhảy hai lớp từ khi còn lớp ba tiểu học. Tôi chỉ biết nói với cô em họ là, "tại sao bắt cháu học sớm làm gì? để cháu ra đi làm sớm một hai năm thì có phải rút ngắn tuổi thơ của cháu không?"


Nói gì thì nói, mình chỉ là người ăn tạm sống nhờ ở đây. Nhập gia tùy tục. Con đi học ở đây thì chỉ biết cắm đầu mà học, mà làm bài cho trọn nghĩa vụ của người học trò. Thôi thì ở nhà cố gắng tạo không khí đầm ấm, bảo bọc yêu thương, để con yên tâm học hành. Đó cũng là một cách giúp con để tránh bớt những áp lực mà con đang chịu từ bên ngoài đưa đến.



Nguyệt Hạ

NguyetHa
11-25-2013, 11:04 AM
.


Life Still Goes On


Sáng Chuá Nhật, lái xe đi nhà thờ. Đường xá vắng vẻ, thỉnh thoảng vài chiếc xe chạy ngang... Không khí thật lặng, tĩnh. Không thấy cả người bộ hành. Bình thường tôi rất thích cảnh yên tĩnh như thế, vì hàng ngày phải đương đầu với mọi tiếng động ồn ào, cảnh xe cộ vội vã chen lấn nhau trên đường...

Nhưng tôi thấy cảm giác hơi lạ lạ sáng hôm nay. Cái cảm giác rờn rợn của buổi sáng "hôm sau ngày động đất", hay "hôm sau ngày chín mười một". Thành phố như còn đang say ngủ dù mặt trời đã lên cao. Cây cối không buồn lay dù vẫn có gió thổi nhè nhè. Trời vẫn trong xanh nhưng hình như nắng không còn tươi. Bánh xe vẫn lăn đều nhưng hình như không ai còn muốn nhấn ga vụt lên để hơn kém nhau nửa vòng quay...

Tôi lái xe chậm chậm qua những con đường quen thuộc. Hàng ngày đi ngang, không bao giờ có thì giờ để ngắm cảnh vật. Cuối tuần cũng vậy. Mắt mãi lo nhìn xe và đèn đường phía trước. Sáng nay, trước mặt không có xe nào, đèn đường cứ mãi màu xanh cho tôi mặc tình nhìn ngắm hai bên.

Bỗng nhiên, vài chiếc xe chạy vù qua mặt. Từ các ngã đường, đã có xe cộ nối đuôi chờ đèn thay màu. Trên vỉa hè có thêm người đi bộ, vội vã.... Cây cối như sực tỉnh bởi những tiếng động, cây lá xào xạt và chim chóc từ những hốc lá bay ríu ra ríu rít...Tôi chợt nghĩ ra rằng, dù có thế nào đi nữa, life still goes on.

Thấy được điều mầu nhiệm của cuộc sống. Sau những việc xảy ra, thiên tai hay người làm, đời sống vẫn tiếp tục, tuần tự, đều đặn, dù có khựng lại đôi chút. Ngày hôm qua, đêm hôm qua, chẳng có điều chi hệ trọng xảy ra, không hiểu sao sáng nay đi trên con đường vắng tôi có cái cảm giác đó. Để rồi chỉ vài tiếng động chung quanh và những hình ảnh đập vào mắt cho tôi thấy được sự kỳ diệu của đời sống đang tiếp tục luân lưu. Cũng có thể nói là điều bình thản đến tàn nhẫn của cuộc đời. Đại nạn, người chết nhà tan... gì gì đi nữa, cuộc đời vẫn tiếp tục thản nhiên. Hình như không cảm xúc, hình như không thương xót. Chỉ có tôi, con người quá đa cảm với mọi sự việc chung quanh thường hay bị chi phối.


Ngày qua, thư của anh, báo cho tôi tin một người thân quen, cô chưa được ba mươi tuổi, đang trong tình trạng tuyệt vọng sau một thời gian không lâu điều trị chứng bệnh không thuốc chữa và đứa bé chưa đến năm tuổi của cô sẽ mất mẹ trong thời gian thật gần.


Làm sao tôi có thể yên lòng khi một người bạn khác gọi điện thoại nói với tôi chuyện một anh bạn mới bốn mươi chỉ còn thời gian vài ngày vì chứng bệnh nan y.


Sáng thứ hai, thật sớm, tôi nhận được email của bạn từ Việt Nam. Anh của một cô bạn gái đã mất rồi. Người anh này chưa đến sáu mươi.



Tôi không thể nào không nghĩ đến những hoàn cảnh tuyệt vọng như thế. Đời sống có thản nhiên, có lạnh lùng và tôi là người có tình cảm, có trái tim mềm yếu. Nhưng suy nghĩ lại, tôi xin tạ ơn cuộc đời. Vì đời sống đã rất bao dung, chứng kiến bao nhiêu chuyện đau khổ, tuyệt vọng, vẫn tiếp tục một cách bình thản để người còn lại có đủ niềm tin và nghị lực đi tiếp chặng đường trước mặt. Mỗi người có một phần, chỉ cầu mong rằng, đến phiên mình, sẽ biết chấp nhận trong bình an và không có gì nuối tiếc cũng như không có gì phiền muộn cho người còn lại.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Nov 25, 2013

NguyetHa
11-27-2013, 11:22 PM
.



http://2.bp.blogspot.com/-n5YHlUZXtcs/UpbtLUZnKRI/AAAAAAAACfg/_cpi7nmtAPc/s400/2013-11-27+21.38.55L1.jpg

Xin chúc các anh, các chị, và các bạn
một ngày lễ Tạ Ơn thật vui và ấm cúng bên người thân

Nhã Uyên
11-28-2013, 08:42 AM
cô chưa được ba mươi tuổi, đang trong tình trạng tuyệt vọng sau một thời gian không lâu điều trị chứng bébệnh không thuốc chữa và đứa bé chưa đến năm tuổi của cô sẽ mất mẹ trong thời gian thật gần.

Tim NU luôn thắt lại trong những trường hợp như thế này, Nguyệt Hạ ơi. Gần đây một người bạn gái của NU cũng đã đột ngột qua đời và để lại người chồng và hai đứa con gái tuổi 6 và 9. Khi còn sống, bạn là người “giữ lửa” trong gia đình, cho nên sự ra đi của bạn ắt đã để lại sự đớn đau và nhớ thương trong lòng hai con nhỏ, nhất là vào những dịp đặc biệt, như Lễ Tạ ơn này và mùa Giáng sinh sắp đến. Nhưng NU hi vọng rằng, với một người cha, ngay từ lúc đầu, đã biết hỗ trợ tinh thần cho hai bé, hai bé sẽ thích nghi và đối phó tốt.

Thương chúc Nguyệt Hạ Lễ Tạ ơn vui vẻ và đầm ấm cùng gia đình. NU sẽ ăn, ít nhất, một quả quýt ngọt dùm NH.

NguyetHa
12-03-2013, 10:53 AM
...người bạn gái của NU cũng đã đột ngột qua đời và để lại người chồng và hai đứa con gái tuổi 6 và 9.




Thương lắm các em mất đi người mẹ hiền. Hàng ngày không biết có bao nhiêu chuyện đau lòng xảy ra chung quanh mình. Cho NH chia với Nhã Uyên nỗi buồn mất người bạn và cũng chia với các em nỗi buồn mất mẹ.


Cám ơn những lời chúc lễ Tạ Ơn và trái quýt ngọt của Nhã Uyên.
Thôi rồi, từ nay nhìn thấy mấy trái Cuties sẽ nhớ đến Nhã Uyên cho mà xem. Có thể mấy trái nhỏ nhỏ xinh xinh đó có tên mới: Nhã Uyên :-bd


@};-@};-@};-
Nguyệt Hạ

NguyetHa
12-03-2013, 11:00 AM
.



Utopia Ở Đâu ?


Rồi cũng xong mấy ngày nghỉ của Lễ Tạ Ơn.


Rộn ràng, nhộn nhịp, và mệt mỏi. Cái thông lệ hàng năm trở lại và sẽ trở lại nữa ba tuần tới đây, và sẽ kéo dài qua khỏi năm tây... Cứ như thế. Từ hồi nào không biết, tôi cảm thấy mình cần có một chút không gian riêng khi chung quanh mình có nhiều người, nhiều tiếng động, ồn ào.



Cả nhà vui, không khí ấm cúng, thức ăn ngon, rượu ngon, đậm đà. Bốn ngày, những buổi sáng, trưa và tối, các món này món nọ nhà nấu hoàn toàn, giờ còn lại, mọi người xem phim, chơi game, nói chuyện cười đùa với nhau.


Mặc kệ thiên hạ mua bán sắm sửa gì ngoài kia, chúng tôi không hề nghĩ đến. Chuyện họ bán hạ giá có rẻ mấy đi nữa, tôi không bao giờ để ý và tìm hiểu. Vậy mà cũng nghe tin giành giật đâm chém nhau ở các tiệm Walmart trên khắp nước Mỹ.


Điều đó không làm bận tâm tôi nhiều bằng tin một người anh hùng nhảy xuống biển cứu một em 14 tuổi bị sóng cuốn đi cả hai cha con khi đang đứng câu cá. Hai cha con sống và người anh hùng kia thì chết...



Bản tin chiều thứ bảy về câu chuyện xảy ra lúc 6:30 sáng cùng ngày đã làm tôi xúc động. Người ta có thể quên mình để cứu người và mất đi mạng sống của chính mình, còn có những người khác thì chỉ nghĩ đến mình và cái tôi của mình. Điều rõ ràng nhất là những người vì giành nhau các món hàng hạ giá đã không ngại ngần đánh đập người khác trong tiệm Walmart. Cũng vì giành nhau một chỗ đậu xe mà bắn nhau hay đâm chém nhau. Nhắc lại thêm buồn. Tôi không bao giờ quên được, cũng ngày Black Friday năm 2008, một người làm ở Walmart bị người ta chen lấn đạp lên người đến chết !



Cuộc sống càng lúc càng tân tiến và leo lên gần đến đỉnh cao của kỹ thuật hiện đại. Nhưng hình như về mặt luân lý đạo đức càng lúc càng đi lùi... Giá mà mình có đủ cả hai thứ chắc là lý tưởng lắm. Ôi Utopia ở đâu?




Nguyệt Hạ
Dec 3, 2013

NguyetHa
12-06-2013, 11:13 AM
.


Tâm Tình World Cup



Hôm nay FIFA đã có bảng rút thăm cho 8 nhóm gặp nhau ờ WORLD CUP 2014.
Xin đăng lại một bài tâm tình của mùa World Cup 2010,
mời các bạn đọc trong thời gian chờ đợi World Cup sang năm.




http://www.ltpleiku.com/ltpk_files/TD_title_soccer.jpg


PM - NGUYỆT HẠ

Mạn phép qúy huynh trưởng LTPK ....










http://www.ltpleiku.com/ltpk_files/Best%20Goalie.JPG




Mỗi lần có World Cup, Ông Táo nhà tôi được nghỉ phép. Chính phủ Anh tuyên bố hệ thống kinh tế sẽ bị tê liệt trong khoảng thời gian có World cup thì nhà tôi cũng vậy. Cả tháng trước khi World Cup bắt đầu, Thầy tôi và tôi đã bàn bạc và theo dõi in ra tất cả lịch trình các trận đấu, bàn với nhau về đội này cầu thủ nọ, điện thoại tối ngày chỉ để nói chuyện World Cup và đếm từng ngày cho tới khi khai mạc. Giờ đá banh thì nội bất xuất và ngoại bất nhập ! Tôi không đi ra khỏi nhà và không trả lời điện thoại. Vừa xem vừa lên mạng đọc những lời bình phẩm, khi nào có cú nào trọng tài thổi không vừa ý hay không hiểu rõ thì điện thoại hỏi Thầy tôi, kết thúc trận đấu thì đoán xa đoán gần về những trận sắp tới vì dù sao tôi đã mang tiếng là “soccer Mom”!:




http://www.ltpleiku.com/ltpk_files/usfans4-156.jpg




Cái vụ mê đá banh này có lẽ có từ trong máu. Là con gái của một người mê đá banh, cầu thủ, huấn luyện viên, trọng tài và ông bầu, từ nhỏ đến lớn tôi thấy chuyện thích chơi đá banh và mê coi đá banh là thường tình. Lúc nhỏ chơi đá banh không giày không vớ bay cả móng chân sứt cả đầu gối xây xát mặt mày chỉ là chuyện nhỏ đối với tôi, dù là nữ nhi ! Tôi lớn lên không nhìn đời qua lăng kính màu hồng màu xanh như những cô gái khác, mà nhìn đời qua vòng tròn của trái banh. Thấy đời toàn vẹn, đầy đặn quá, nhưng rồi tôi cũng bị đá lăn lóc và xoay tròn theo vòng quay của nó.



Tôi nhớ hoài những chuyện đá banh ở Pleiku ngày xưa. Hồi đó tỉnh mình có một đội banh rất hay. Ty Thanh Niên thường hay tổ chức những trận đấu giao hữu với đội banh các tỉnh khác hay nước ngoài. Trong đội banh Pleiku có nhiều cầu thủ đẹp trai và đá giỏi nhưng lâu quá rồi nên tôi không nhớ hết tên. Chỉ nhớ một người vì những cú đá ngã bàn đèn tuyệt vời của anh. Đó là anh Tuấn, một cầu thủ được ưa chuộng của Pleiku và của phường Yên Đổ.


Bắt đầu năm học lớp mười, trường thường đưa một đội nữ sinh, trong số đó có tôi, đi tặng hoa cho mỗi trận đấu giao hữu. Khi các đoàn nước ngoài đến, có hơn 20 cô nữ sinh áo dài trắng mang hoa ra tặng trọng tài và cầu thủ. Một hình ảnh rất đẹp mắt có lần đã làm cho mấy anh cầu thủ Cuba cảm động và nổi hứng sản “hug” các cô. Những trận giao hữu trong nước thường là ba cô đi tặng hoa cho trọng tài và hai thủ quân mà tôi không khi nào vắng mặt. Xong việc bắt tay bắt chân rồi thì bọn tôi được ngồi xem trên khán đài. Suốt mấy năm như vậy tôi đã được thưởng thức tất cả những trận giao đấu của đội banh tỉnh nhà.


Không còn đi học nữa thì mua vé đi coi nhưng khổ nỗi mua vé coi không đã bằng coi cọp. Những buổi chiều cuối tuần có đá banh thì mấy con đường chung quanh sân vận động, đường Quang Trung và đường Yersin, và con hẻm nối từ Quang Trung qua Yersin, đầy nghẹt những xe và người. Xe lớn, xe nhỏ, xe cam nhông, xe ba bánh, xe hai bánh... Người ta leo lên mui xe hay đứng trên yên xe Honda, thậm chí leo lên mái nhà và lên cây nữa. Những cây cao chung quanh sân vận động đều có nhiều người đu tòng teng trên đó. Nhiều lần, tôi đã leo lên mui xe lam để coi cùng với một số anh chị thân quen. Vài lần khác tôi cũng có mặt trên mái nhà của một người bạn trong đường hẻm để “coi cọp” các trận cầu.


Ôi những kỷ niệm có một không hai về đá banh không bao giờ quên và cũng không tìm thấy được ở nơi nào!



Tiếng còi trọng tài vang lên thì trận đấu bắt đầu. Thật lạ kỳ, khi quả bóng tròn bắt đầu lăn, thì những sinh hoạt như ngừng lại. Mọi người nín thở chăm chú theo dõi đường đi của trái bóng. Những tiếng hò reo vang dội cất lên cùng một lượt khi lọt lưới cũng như khi suýt hụt ra ngoài. Mỗi một trận banh lúc nào cũng giống nhau, 20 người giành giựt một trái banh, chạy qua chạy lại, chạy lên chạy xuống, dữ dằn thì đá nhau chí tử, thúc cùi chỏ, lên đầu gối, đốn giò, chặt cổ mổi khi có dịp, hiền hơn một chút thì xô đẩy, lôi kéo, nắm tay, gác chân, kéo áo, giật quần, mưu kế nữa thì gài việt vị hay gỉả đò té ngã trong khung thành, vv và vv, nhưng khi xong rồi thì lại bắt tay, vổ vai nhau.



Hình ảnh “đẹp” nhất là cởi áo trao đổi cho nhau, lúc đó tha hồ cho các cô các bà ngắm nhìn những thân hình vạm vỡ rắn chắc mà các đấng lang quân chẳng làm sao bì được! Trận đá banh nào cũng làm cho người ta chia phe chia đảng, nhưng khi hết rồi thì lại vui vẻ xuề xòa với nhau. (Xin miễn bàn đến những người lợi dụng trận banh để cá độ hay gây gổ nhau.)


Cũng bằng tiếng còi của trọng tài, trận đấu chấm dứt, trái bóng ngừng lăn, cuộc sống lại tiếp tục quay cuồng trở lại nhịp điệu cũ. Có món chơi nào có thể qui tụ được số lượng người xem nhiều như vậy và làm cho hầu như cả thế giới theo dõi?



Từ hồi nào đến giờ tôi không bao giờ bỏ qua World Cup. Có năm những trận đấu được truyền hình vào lúc nửa đêm về sáng, tôi cũng thức cả đêm để coi. Lần World Cup trước, họ chiếu hai trận cùng một giờ, tôi đã mang hai cái TV ra để gần nhau và gắn dây cable để coi cả hai trận một lần. Cứ bốn năm một lần tôi được công khai nghỉ nấu ăn mà có lý do chính đáng. Chồng tôi thấy vợ mê quá cũng mê theo và đồng ý ăn cơm tay cầm trong gần cả tháng trời.


Coi đá banh tôi cũng reo hò theo với người tường thuật trong đài truyền hình, nhiều khi con từ ngoài sân chạy vào nói,
- Mẹ la to quá hàng xóm cũng nghe được tiếng Mẹ!
- Thì đã sao, mẹ coi đá banh mà.


Ngày xưa chị em tôi đi coi đá banh, cũng la hét và đã có lần vổ đùi vổ vế người bên cạnh mà không biết! Hôm nọ con tôi có hỏi,
- Mẹ ơi, có đội banh của nước Việt Nam không?

Tôi chỉ biết trả lời,
- Năm này chưa nhưng có thể lần tới sẽ có.


Mùa Phục sinh có tâm tình mùa chay, mùa Giáng sinh có tâm tình mùa vọng, mùa đá bóng thì tôi có chút tâm tình World Cup xin chia xẻ. Còn vài trận nữa là hết World Cup năm nay. Tôi sẽ chờ mỗi bốn năm để xem World Cup một lần và cũng sẽ chờ cho đến khi nào Việt Nam có một đội tuyển tham gia với nước người. Có lẽ sẽ tuyệt vời hơn nếu có một vài cầu thủ của Phố Núi thân thương mình!






http://www.ltpleiku.com/ltpk_files/fabiano-chile-CourtesyCNN.jpg



Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
2010 World Cup

NguyetHa
12-11-2013, 12:42 PM
.


Biển và Núi


Hôm nọ đi chơi, thấy ngọn núi nhỏ không cao lắm, máu giang hồ nổi lên, một mình leo lên trong khi mọi người đang mải chụp hình với nhau...




http://4.bp.blogspot.com/--Th9Ncob8p4/UqjG0cfDX4I/AAAAAAAACiQ/cEWMkpnUMJE/s400/DSCN3052L1.JPG





Con quay lại thấy mẹ chót vót trên cao, chụp vài tấm hình.
Mọi người lên đến nơi, con hỏi,
- What get into you today, Mẹ?
- Nothing.
- Con chưa thấy Mẹ leo núi cao như vậy.
- Thì hôm nay thấy.
- What's next Mẹ? Mẹ sẽ làm gì bất ngờ nữa?
- Đã gọi là bất ngờ mà hỏi trước ...




http://3.bp.blogspot.com/-wEU8DCuQjmk/UqjG03vEmVI/AAAAAAAACio/4bC6e2Npqa0/s400/IMG_0072L.JPG
http://4.bp.blogspot.com/-cn8PtMw6Od4/UqjG1H-rmuI/AAAAAAAACik/iWVybFH_5XQ/s400/IMG_0076L.JPG

Nhã Uyên
12-12-2013, 08:05 AM
Love Pebble Beach! Bravo mẹ :-)

Nghi Bình
12-12-2013, 09:59 AM
.Ngày xưa chị em tôi đi coi đá banh, cũng la hét

Hi Nguyệt Hạ - NB đọc bài này nhớ ngày xưa ghê . Bầy con gái nhà NB cũng coi đá banh, cũng la hét ỏm tỏi ... vui gì đâu :)

Hoan hô NH đã leo lên núi cao mà vẫn tươi tắn, xinh xắn nha :)

NguyetHa
12-12-2013, 02:57 PM
Hi Nhã Uyên, Hi Nghi Bình,


Chuyện leo núi, làm đại thì được. Có chuẩn bị ở nhà thì viện đủ lý do, sợ leo không nổi, sợ nắng, sợ mệt, sợ leo lên cao rồi không leo xuống được, sợ đủ thứ ... :(



Hi Nguyệt Hạ - NB đọc bài này nhớ ngày xưa ghê . Bầy con gái nhà NB cũng coi đá banh, cũng la hét ỏm tỏi ... vui gì đâu :)




Ngày xưa là thế, bây giờ Nghi Bình có còn thích coi đá banh không?

Trang
12-13-2013, 01:27 AM
Chào Nguyệt Hạ , là Trang đây. Bấy lâu im lặng nay thấy hình nàng leo núi chạy vô chào nàng một cái. Nói chuyện leo núi, mấy năm về trước khi bị dẫn đi leo núi thì Trang rất ngán, nhưng sau nhờ đi bộ thường xuyên nên bây giờ Trang đi được cùng với mọi người. Rất thú vị!
Ngày vui nhé Nguyệt Hạ.
Thân ái.

Triển
12-13-2013, 02:10 AM
à há, mời các chị em thích 'coi đá banh' năm sau vào phòng thể thao bàn giải vô địch WM2014 nhe! :)

http://www.fussball-foren.net/images/smiles/deutschland-fussball.gif

Nghi Bình
12-13-2013, 04:33 AM
Ngày xưa là thế, bây giờ Nghi Bình có còn thích coi đá banh không?

bây giờ thỉnh thoảng NB mới coi. Có lẽ không còn ai coi chung la hét hào hứng nữa . BB và bố thích coi chơi banh cà na hơn .

NguyetHa
12-13-2013, 12:47 PM
@ Hi Trang,

Trang im lặng lâu quá làm NH nghĩ rằng Trang sẽ không trở lại đây nữa.
Thấy chữ là biết Trang vẫn còn đó và NH yên tâm.
Chuyện leo núi, chưa thử thì ngại ngùng, khi làm được rồi thì thích lắm.
Mong rằng Trang và anh luôn khỏe và bình an.


@ Chào anh Triển,
Cám ơn anh đã để lại lời rủ rê bàn chuyện đá banh.
Ở nơi kia, mấy anh trường nam trung học không ai ư hử gì nguyên cái World Cup nên gà mái gáy...
Ở đây thì không dám hó hé đâu ạ.
Chúc anh vui khỏe.


@ Nghi Bình,
Khi chàng mới dìa dinh, chỉ biết coi đá banh sơ sơ. Vợ mê quá nên con vừa lớn một tí liền cho đi chơi soccer và dụ dỗ chàng làm soccer coach cho team của con.
Từ đó chàng phải học thêm luật lệ và bắt buột phải thích soccer để có thể chỉ cho con.

Có lẽ riết rồi Nghi Bình sẽ thích coi banh cà na với BB và bố luôn á.



Xin chúc tất cả các bạn một mùa Giáng sinh tràn đầy ơn lành.
@};-@};-@};-

Triển
12-13-2013, 10:27 PM
@ Chào anh Triển,
Cám ơn anh đã để lại lời rủ rê bàn chuyện đá banh.
Ở nơi kia, mấy anh trường nam trung học không ai ư hử gì nguyên cái World Cup nên gà mái gáy...
Ở đây thì không dám hó hé đâu ạ.
Chúc anh vui khỏe.


Nguyệt Hạ,
thì ở diễn đàn này ít người mê môn này nè. :)
Bảo đảm có thua độ, bỏ chạy cũng không sao. :)

NguyetHa
12-16-2013, 09:52 AM
Nguyệt Hạ,
thì ở diễn đàn này ít người mê môn này nè. :)
Bảo đảm có thua độ, bỏ chạy cũng không sao. :)


Phải công nhận anh Triển không những là người giỏi và biết nhiều hầu như về mọi thứ, computer, ngôn ngữ, kỹ thuật, nhạc, âm thanh, thể thao, photoshop, vv và vv.... mà còn là một người rất khéo, khéo nấu ăn, khéo ăn nói, và khéo dụ ngọt... :))

Oh, anh còn là một người rất ư là nghệ sĩ tính và có giọng hát rất truyền cảm nữa chứ.

Với tất cả lòng ái mộ gởi đến anh. :):):)

Nguyệt Hạ

NguyetHa
12-22-2013, 09:33 AM
.




http://1.bp.blogspot.com/-Z74M0z3CzbM/UrZ_OepNiXI/AAAAAAAACpA/dlocba1q7RM/s400/2013-12-08+13.51.24L.jpg



http://1.bp.blogspot.com/-rdhd6A1bzFY/UrZ_OA8ttXI/AAAAAAAACo8/FlusdR8iob8/s400/2013-12-20+15.42.23L.jpg



http://1.bp.blogspot.com/-Ar_4AHvTVmU/UrZ_PCH78cI/AAAAAAAACpU/jFA5eU_uUWI/s400/2013-12-20+15.43.44L.jpg


https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTrPFmuMesH8qC6guybm7poUZHM8xJA5 X4F0EgKteblf0ucyluW


http://www.adsources.com/catalog/greeting/cards/images/holiday-greeting-card-318-happy-holi.jpg



Thân mến chúc các anh, các chị và các bạn
một mùa lễ thật vui vẻ đầm ấm và
một năm mới 2014 vạn sự như ý

Nguyệt Hạ

NguyetHa
01-14-2014, 04:01 PM
.



Chia một chút riêng ...

Những ngày nghỉ cuối năm và đầu năm, gia đình tụ tập, bạn bè gặp nhau. Tôi có một mùa lễ bận rộn và thật vui. Hết gặp nhau ở nhà này, lại hẹn nhau đến nhà khác. Không tiệc tùng quà cáp cầu kỳ, gặp gỡ chuyện trò là chính.




http://3.bp.blogspot.com/-S0G0wxjmqRY/UtXE0-KAwLI/AAAAAAAACsc/DAcM2QV3Mjw/s320/2013-12-25+18.38.39L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-S0G0wxjmqRY/UtXE0-KAwLI/AAAAAAAACsc/DAcM2QV3Mjw/s1600/2013-12-25+18.38.39L.jpg)

Ông 94t với cháu 17t và chắt 3t




Qùa của tôi là một cái USB, chứa những tấm hình hai bố con đã chụp trong năm vừa qua, để dành đến ngày sinh nhật tặng cho tôi. Rất vui và cảm động.



Nhớ lại ...
Một ngày cuối tuần, chàng bảo tóc tôi có màu đỏ tự nhiên giống màu gỗ khi tôi đứng gần những món đồ gỗ trong nhà. Thì ra chàng chụp hình tóc từ sau lưng mà tôi không biết.




http://4.bp.blogspot.com/-Np4eZJhax20/UtXGXimWV-I/AAAAAAAACss/cTfemHKMK_E/s320/2013-07-06+18.31.42s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-Np4eZJhax20/UtXGXimWV-I/AAAAAAAACss/cTfemHKMK_E/s1600/2013-07-06+18.31.42s.jpg)


Con cho mẹ nhiều ngạc nhiên và đây là một,


http://1.bp.blogspot.com/-jDDQuENnFxo/UtXGrM7Dg4I/AAAAAAAACs4/teYYIe4bNaE/s320/2013-07-14+13.41.52L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-jDDQuENnFxo/UtXGrM7Dg4I/AAAAAAAACs4/teYYIe4bNaE/s1600/2013-07-14+13.41.52L.jpg)









Trở lại công việc sau hai tuần nghỉ sao mà ê ẩm. Ngày đầu tiên mở máy, nhìn một dọc email thấy muốn ngộp thở. Đọc hết mớ email đó là một chuyện, có giải quyết được mọi thứ không, lại là chuyện khác.


Mãi đến hôm nay mới tạm tạm, chia một chút riêng ở đây cho vui những ngày mới của tháng mới năm mới.

Nguyệt Hạ
Jan 14, 2014

Nhã Uyên
01-15-2014, 03:46 AM
...tóc tôi có màu đỏ tự nhiên giống màu gỗ khi tôi đứng gần những món đồ gỗ trong nhà.
Nổi! Tóc có màu đỏ tự nhiên nhìn cá tính và mặc đầm có vằn quá thích hợp. Còn kẹp cái nơ trông trẻ trung, gơ xinh nhỉ. :-bd

... chiamột chút riêng ở đây cho vui những ngày mới của tháng mới năm mới
Những tấm hình gia đình đẹp quá! Cám ơn Nguyệt Hạ đã chia sẻ.

Nghi Bình
01-15-2014, 05:00 AM
Hi Nguyệt Hạ,

Giời ạ, cô mình nghỉ lễ kỹ thế . NB tưởng qua Tết Ta, NH mới về lại góc phố này :) . Năm mới chúc NH và gia đình luôn vui vẻ, hạnh phúc và khỏe mạnh nha . Cám ơn NH đã chia sẻ hình ảnh .


Hi Nhã Uyên :)

NguyetHa
01-15-2014, 01:12 PM
Hi Nhã Uyên, Nghi Bình,

Nghỉ nhiều quá nên đầu óc chưa ra khỏi chuyện lễ lượt. Giờ NH đang chờ đến Tết để có cớ đi chơi tiếp.

Nhã Uyên nhắc áo ngựa vằn làm NH nhớ đến chiếc ghế ở nhà Visanelle :).

Nghi Bình ơi, có đồng minh rồi, NH hoàn toàn mù tịt về football. Có khi nghe TV nói football là soccer nên chả biết đường nào ...:(



Trở lại vì quên cám ơn nhị vị. Cho Nguyệt Hạ chúc Nhã Uyên và Nghi Bình một năm mới thật nhiều niềm vui và hạnh phúc cùng gia đình nhé.

Nhã Uyên
01-16-2014, 06:20 AM
Hello Nguyệt Hạ, Nghi Bình.

Nhã Uyên nhắc áo ngựa vằn làm NH nhớ đến chiếc ghế ở nhà Visanelle :).

Chiếc ghế ấy để trưng trong hang hùm của Nữ chúa Sơn Lâm. NU còn chiếc thứ hai, có thể trưng vào đây, Riêng Một Góc Trời.

Và nếu sis Nguyệt Hạ thích, NU sẽ hỏi Visanelle nữ chúa cho sis mượn đôi giày ngựa vằn để sis mang cho thêm yếu tố hoang dã,
leo lên ghế đứng đón Tết trông cũng nghịch ngợm lắm cơ.

NguyetHa
01-17-2014, 09:13 AM
Và nếu sis Nguyệt Hạ thích, NU sẽ hỏi Visanelle nữ chúa cho sis mượn đôi giày ngựa vằn để sis mang cho thêm yếu tố hoang dã,
leo lên ghế đứng đón Tết trông cũng nghịch ngợm lắm cơ.


Nhã Uyên nè, lâu lâu làm gơ lì một chút. Ý kiến mượn đôi giày ngựa vằn (Hi Visanelle), mặc áo ngựa vằn và ngồi ghế ngựa vằn cũng hay đó. Nào giờ mới ngựa sơ thôi chưa đủ, phải có vằn vào cho đủ đô ha.

A ha, lại là Tết con ngựa nữa kìa :))
Chờ Nhã Uyên làm bánh cuốn ...

NguyetHa
01-20-2014, 10:28 AM
.




http://3.bp.blogspot.com/-qoDZIZOXu2I/Ut1oEuy4VmI/AAAAAAAACu0/JhzGTBaduNA/s1600/2014-01-19+%2827%29L.jpg



Chuyện đầu năm

Những ngày đầu năm, tôi có ba người thân đang đi xa. Một người trong nước, một Nam Mỹ và một Pháp. Bằng ba cách di chuyển khác nhau, máy bay, thuyền và xe bus, những người thân của tôi đang xa nhà.

Đầu năm, ngày trước còn kiêng cữ chuyện đi xa, vì sợ sẽ phải đi cả năm. Nơi này, văn minh tiến bộ không còn gì để kiêng dè. Ngày cuối năm, đêm Giáng sinh vẫn có người lên đường, máy bay vẫn bay, xe lửa vẫn chạy và mọi việc vẫn tiếp diễn.

Tin tức cho biết thời tiết lạnh giá và tuyết ngập tràn một vài nơi. Nghĩ đến lúc này mà phải đi ngoài đường thật là không vui tí nào. Nhưng cũng có nơi nắng nóng như mùa hè, vậy thì không phải là nơi nào cũng tuyết lạnh.

Cái tật hay lo lắng cho người thân. Tôi nghĩ ngợi khi thấy tuyết rơi cản trở những chuyến bay, người thân tôi đang bay về nơi ấy. Nỗi lo âu cứ lẩn quẩn đâu đó trong tâm, không hiểu chuyến bay có đến nơi hay phải đình hoãn, vv và vv...


Đi bằng phương tiện gì, người đi biết mình ra sao, người ở lại chỉ biết mong, chờ và hy vọng. Chỉ đến khi tôi nhận được tin gửi về thì mới yên tâm.


Sáng sớm nay, tôi nhận được một email với hình, người đi xa gửi cho tôi từ 7 ngày trước. Chẳng hiểu cái mail đi lạc đến tận đâu mà sau 7 ngày mới đến. Mấy lần trước thư và hình gửi chậm lắm là vài chục phút sau tôi nhận được. Lần này thì lạ lắm, thư gửi thứ hai tuần trước, thứ hai tuần này mới nhận. Còn tệ hơn là snail mail nữa.

Đúng chương trình thì người đi xa phải có mặt ở nhà từ hôm qua. Nhưng tôi vẫn chưa có tin gì, không lẽ người cũng đi lạc như thư và sẽ xuất hiện 7 ngày sau? Tôi biết là tôi đã bắt đầu lo lắng từ hơn hai mươi bốn tiếng rồi.


Một người thân đi và về hàng tuần, chỉ nghe những chuyến đi kể lại là tôi chóng mặt. Tối qua tôi nhận thư báo "sẽ đi sáng mai..." Chỉ biết chúc người có một chuyến đi bình an. Khi trước tôi rất thích đi, đi đâu cũng được, miễn sao đi trên đường, trên tàu, trên máy bay, vv... Bây giờ tôi phải ngồi nhà để nghe kể chuyện đi xa của người khác. Cứ như thế ngày tháng trôi qua bằng những chuyến đi cộng lại và những lo lắng mong chờ.


Người và tôi thường nói, "đời mình là những chuyến đi", bây giờ tôi sẽ sửa lại "đời mình là những chuyến bay", đúng thế không người ơi?

To all of you, have a nice and safe trips.

Nguyệt Hạ
Jan 20, 2014

NguyetHa
01-21-2014, 05:51 PM
.


Flexi-Ball Origami



http://www.wonko.info/365origami/wp-content/uploads/208FlexiBallViews.jpg



Hình: internet



Làm 12 set như thế này:

http://4.bp.blogspot.com/-Fid87V7gnRk/Ut1vWYtKvFI/AAAAAAAACvc/rrSvBX7Ikuc/s1600/2013-12-17+14.28.27s1.jpg


Gắn lại với nhau, sẽ ra được trái banh bằng giấy:

http://2.bp.blogspot.com/-S5gAHVpNBRE/Ut1ukuQSdAI/AAAAAAAACvU/dpYWKorNLNU/s1600/2013-12-20+14.05.39s.jpg


có thể xếp lại như vầy:

http://2.bp.blogspot.com/-qhoKPxGiyFY/Ut1ukcaas0I/AAAAAAAACvE/02T6j1oAX84/s1600/2013-12-20+13.56.46s.jpg

NguyetHa
01-31-2014, 03:40 PM
.




http://2.bp.blogspot.com/-f9sEVXWqvCo/UulGxAZEVVI/AAAAAAAACyM/K_5VlXgo84w/s1600/IMG_0095L.jpg


Nguyệt Hạ xin chúc tất cả các bạn
một năm mới thật bình an và nhiều may mắn

NguyetHa
02-11-2014, 04:05 PM
.



Ngông


Hôm thứ sáu, làm chuyện ngông. Buổi chiều tự nhiên đi cắt tóc ngắn mà không tính trước.
- Cô muốn cắt ngắn chừng nào?
- Chừng khoảng 4 inches.
- Có muốn layer không?
- Có, tóc tôi lúc nào cũng layer.

Bà cắt tóc người Armenian, luôn miệng khen tóc đẹp, trầm trồ, gọi mấy người thợ khác lại xem... Ừ, ừ... nhìn vào gương thấy bà cứ thẳng tay cắt, xén... Mãi hoài, sốt cả ruột. Xong xuôi, hình như bà cắt đến 8 hay 9 inches.... Cũng chẳng sao, mình không nói gì với bà thợ. Có lẽ mình là người khách hàng dễ tính nhất, không bao giờ mình cằn nhằn hay chê bai gì. Cái mặt này lần nào đi cắt tóc cũng bị cắt cụt hơn ý muốn. May mà tóc lại dài ra sau vài tháng.

Ra khỏi tiệm, thấy tiếc...
Tự an ủi, dù sao tóc vẫn còn dài so với người khác...

Chúa nhật, chàng nhìn tóc sau lưng nói,
- Tóc cắt méo rồi, bên dài bên ngắn.
Nhờ chàng chụp cho tấm hình, nhìn nản lòng quá, méo thiệt.

Không muốn đi lại tiệm bắt người cắt tóc sửa lại. Thôi ráng chịu vậy. Xấu mặt thì lâu, xấu đầu mấy chốc. Mà làm sao? mai mốt sẽ đi cắt ở đâu? ghét cái người cắt tóc đó, tự xưng là manager mà cắt không thẳng. còn chém đẹp nữa chứ... Mấy lần trước mình đến cắt tóc, có vài người cắt được, vừa ý lắm. Khổ nỗi mình không nhớ mặt... Lần này có lẽ sẽ nhớ hoài mặt của bà cắt tóc méo này, để lần sau tránh... Nói thế chứ bây giờ chỉ nhớ bà ta mặc áo màu vàng... Chắc gì lần tới bà mặc áo vàng nữa??? Hay là sẽ có bao nhiêu người mặc áo vàng.

Đến tiệm cắt tóc này cũng vài năm rồi, mỗi lần một người thợ khác vì tội không nhớ mặt người cắt cho mình lần trước là ai... Mấy năm xưa, có một tiệm bà kia người Mễ, bà có con gái làm nghề móng tay. Mỗi lần vào tiệm, nồng nặc mùi acetone chịu không được. Có khi họ đang uốn tóc, mùi nước đái quỷ làm mình muốn ngộp thở. Có lẽ họ không mở máy lạnh và đóng kín cửa nên mùi thuốc nặng quá. Bạn mình có tiệm tóc, tiệm nail, cho biết, người làm nghề này thường bị sưng mặt vì mấy chất hoá học đó. Sau nhiều lần vậy, mình đi luôn không trở lại nữa. Hôm thứ sáu vừa rồi, tự nhiên lái xe vào parking nơi tiệm tóc đó, nhìn thấy cửa tiệm như trước, nghĩ sao, lại lái xe ra và đi đến tiệm này. A ha, đổi ý để bị cắt tóc hư.

Năm con ngựa này, sao không vừa ý gì cả. Đầu năm mới ngựa sơ mà đã bị xui xẻo rồi...

Nguyệt Hạ
Feb 10, 2014

NguyetHa
02-13-2014, 03:41 PM
.






http://3.bp.blogspot.com/-ExnKJ0F67qM/Uv1OFGp_w6I/AAAAAAAAC7g/Unz0VrrPoBU/s1600/2014-02-13+14.23.37.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-ExnKJ0F67qM/Uv1OFGp_w6I/AAAAAAAAC7g/Unz0VrrPoBU/s1600/2014-02-13+14.23.37.jpg)
Jasmine có mùi hương thật dễ chịu



http://3.bp.blogspot.com/-9zOufcyEIZY/Uv1OGZXtO0I/AAAAAAAAC74/oU7Hhso7qaI/s1600/2014-02-13+14.25.22.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-9zOufcyEIZY/Uv1OGZXtO0I/AAAAAAAAC74/oU7Hhso7qaI/s1600/2014-02-13+14.25.22.jpg)

Azalea ra từng cặp với nhau


Thân chúc các bạn ngày Valentine thật vui.

NguyetHa
02-21-2014, 11:41 AM
.




Vài Giây, Vài Phút ...




Chiều qua, giờ tan học, nghe tiếng còi hụ inh ỏi ...


Khúc ngã tư ngay góc trường xe cộ đông đúc, học trò băng ngang, rất nguy hiểm khi có những kẻ lái xe không cần biết đến các em bộ hành. Thỉnh thoảng tôi nghe tiếng xe thắng mạnh hoặc tiếng động từ hai xe đụng nhau trong giờ tan trường. Chiều qua cũng vậy. Sau tiếng còi của xe cảnh sát đến tiếng của xe cứu thương. Thật là đau lòng. Tôi đoán có em bị tai nạn. Lòng tôi không yên.


Từ thứ hai đến thứ sáu, khoảng ba giờ chiều, ngoài các em tan trường, có các em trong lớp chạy trở về sau khi tập chạy quanh các con đường lân cận. Để về trường lấy cặp sách các em phải chạy ngang ngã tư ấy.



Sáng nay, tôi nhận được email báo tin một em trong lớp chạy của trường bị xe đụng chiều qua. Một người mẹ có mặt lúc đó, thấy em nằm trên đường, lòng người mẹ ấy cũng như tôi, xót xa không yên. May mắn thay em không bị gãy xương, nhưng vẫn phải băng bột và dùng nạng trong nhiều ngày tới.



Con tôi đi học và tan trường cùng giờ. Tôi nghĩ đến tất cả các em và lo lắng, con ai cũng như con mình. Tại sao có những kẻ lái xe không cần biết đến tính mạng của người khác, đặc biệt ngang khu trường học? Nhiều lần con tôi về kể lại, khi con sắp bước xuống để băng sang đường thì có xe của một bà mẹ, vừa đón con bà ấy xong, chạy vụt qua mặt con và còn la hét lớn tiếng. Lần nào cũng cùng một bà mẹ ấy ! Có khi con và các bạn khác vừa bước xuống đường vài bước thì có xe chạy ngang. Thật là đứng tim. Nghĩ mãi không xong, vội vàng chi vài phút, có thể nói chỉ mươi giây, họ muốn hơn thua một cái đầu xe mà không nghĩ đến sinh mạng của các em.



Tin tức về tại nạn xe cộ xảy ra hàng ngày, nhưng điều làm tôi đau lòng nhất vẫn là tai nạn chung quanh trường học. Tuần trước có tin một bà mẹ bị xe cán chết khi đưa con gái băng sang đường vào trường học. Đời sống này thật là mong manh. Nếu bị chậm trễ vài phút mà không can tội giết người hay làm người khác đau đớn, có lẽ là điều nên làm.


Mong lắm thay.



Nguyệt Hạ

Feb 21, 2014

NguyetHa
03-04-2014, 10:02 AM
.






MÙA CHAY




Chiều thứ sáu, trời mưa như trút. Con tôi vừa ở trường về, backpack ướt, giày ướt, hai ống quần ướt... Con nói,
- Có email từ nhà thờ nói tầng dưới bị ngập nước.

Tôi xem email thấy người dạy giáo lý đang gọi các em trong lớp Thêm sức, nếu ở gần thì đến giúp ngay vì nước ngập. Chưa bao giờ con giúp trong trường hợp khẩn cấp, tôi bảo con đi. Nhân trường hợp này, tôi muốn con thấy được chuyện cần thiết phải làm khi mình có thể. Con vui vẻ nghe lời, dù 2 tiếng đồng hồ sau đó con phải có mặt ở trường cho buổi hòa nhạc.

Khi về, con kể lại chuyện dọn dẹp ở nơi bị nước ngập. Và con rất vui. Tôi hỏi con nghĩ gì, con nói,
- Con vui và hài lòng vì có đến làm khi cần thiết. Sẽ đến trường trễ một tí nhưng không sao, con sẽ nói với thầy giáo.



Buổi chiều tối, mưa nặng hạt hơn nữa. Hai người hai chiếc dù chạy dưới mưa vào hội trường. Buổi hoà nhạc vẫn có người tham dự dù không đông lắm. Các em chỉnh tề biểu diễn trên sân khấu. Mỗi người nhín một chút thì giờ đến đây với các em. Không bỏ công, các em chơi nhạc thật hay. Cám ơn thầy giáo, người mới có con nhỏ vài tháng, thầy mất ăn mất ngủ cho con và cho chương trình nhạc ở trường...



Ngày mai là Lễ Tro. Bắt đầu một Mùa Chay mới.

Cuối tuần qua nghe cha cố (Monsignor) giảng về Mùa Chay. Ngài mở đầu rất hay,

- Mùa Chay đến, thay vì nhịn (giving up) không làm một trong những điều mình ưa thích, tại sao không thử làm điều gì mới trong tinh thần phục vụ tha nhân?

Tôi thấy điều này hay. Tan lễ hai mẹ con nhắc đến Lễ Tro và Mùa Chay, con trai tôi nói,

- Con thấy thế này, tại sao phải nhịn (giving up) một trong những thứ mình thích làm)? Khi bị hạn chế, mình lại thèm muốn hơn, lúc nào cũng nghĩ đến và như thế mất đi cái ý nghĩa của giữ chay.

Thấy con đã biết suy nghĩ và có những lý lẽ như thế, tôi bảo,

- Thế thì con tự tìm lấy một điều gì để làm trong mùa chay này. Không cần thiết phải giving up, nhưng hãy nghĩ về một hướng khác. Không nghĩ về mình nữa, hãy quên mình đi.


Nguyệt Hạ
Mar 4, 2014

NguyetHa
03-07-2014, 10:45 AM
.






http://2.bp.blogspot.com/-deNzXFVJxp4/UxoQq3z0BwI/AAAAAAAAC_0/1_MGi9dtFz0/s1600/2012-11-03+13.21.25s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-deNzXFVJxp4/UxoQq3z0BwI/AAAAAAAAC_0/1_MGi9dtFz0/s1600/2012-11-03+13.21.25s.jpg)




Ngày Có Nắng



Sáng thức dậy, nhìn mảng nắng vàng rực chiếu trên cửa sổ, hình như mùa xuân thật sự đến nơi đây. Hôm cuối tuần mưa gió tơi bời nhưng ba hôm nay trời trong xanh với nắng ấm, không còn dấu vết gì của trận bão đi ngang.

Khi trời mây mù ảm đạm, người mình bị ảnh hưởng theo. Ngày như thế, tâm thần muốn đình công, bao nhiêu cái buồn chán kéo nhau về diễn hành trong trí tưởng. May mắn làm sao, trời ban cho ánh nắng, tự nhiên thần trí vui tươi hớn hở theo.

Nhìn màu nắng tươi sáng rực rỡ xong, tự nhiên nhoẻn miệng cười. Người hỏi, có chuyện gì mà cười thế? Cần gì phải có chuyện gì, thấy vui trong lòng thì cười. Hy vọng sẽ làm người khác vui lây. Niềm vui chia xẻ niềm vui nhân đôi. Nhiều thứ khác kéo theo. Chẳng hạn như vui vẻ thì tự động làm việc, lôi việc ra làm, những thứ lâu nay bỏ quên. Khi vui, thấy mình từ bi hỉ xả quá. Mọi thứ chung quanh không còn làm mình bận tâm. Ừ, cuộc đời ngắn lắm, làm sao để có chút thoải mái trong tâm là được rồi.

Cám ơn ông mặt trời cho nắng sáng tươi mấy hôm nay. Chim chóc cũng vui theo, nhảy nhót líu lo ngoài kia. Vườn vẫn có hoa, cây lá vẫn xanh. Những thứ nho nhỏ như thế còn hơn là thiên đàng.


Nguyệt Hạ
Mar 7, 2014

NguyetHa
03-11-2014, 12:55 PM
.



Chuyện của Joanna



Khá lâu, không đi ngang nhà bạn. Sáng qua, thấy bảng bán nhà gắn trước nhà Joanna, tôi hơi buồn. Chuyện này hình như không có gì ngạc nhiên, chỉ là thời gian tính, đến nhanh hay chậm mà thôi.


Mười năm trước, hai bà mẹ, hai đứa con, cùng tuổi, cùng trường nhưng không cùng lớp. Chúng tôi gặp nhau hàng ngày, hai buổi đưa đón con. Hai nhà ở cùng một con đường, Joanna ở trên dốc cao. Mỗi sáng sau khi con vào lớp, hai chúng tôi đi bộ những con đường quanh đó. Vài chục phút đủ để nói với nhau tất cả những vui buồn hàng ngày và đủ để trở thành thân thiết. Joanna gốc người Mễ Tây Cơ nhưng nói tiếng Anh không thua gì người địa phương.


Khi còn độc thân, phụ nữ thường nói với nhau về tóc tai, phấn son, giày dép, áo quần. Có con rồi câu chuyện xoay quanh con cái và gia đình. Không ngoại lệ, sau chuyện con đến chuyện chồng, Joanna thường kể cho tôi nghe. Chồng cô là bác sỹ ở một trường đại học nổi tiếng. Tưởng rằng có địa vị, có tiền bạc sẽ có hạnh phúc, nhưng không. Hạnh phúc của Joanna trôi mất từ khi người chồng phản bội. Người đàn ông ấy ăn ở với người đàn bà khác dù vẫn sống ở nhà với vợ con. Tôi không biết làm sao để an ủi mỗi khi nghe bạn tâm sự.


Từ lâu tôi không lạ gì chuyện phản bội của đàn ông, chuyện đi ngang về tắt của những kẻ không có tư cách. Joanna muốn ly dị nhưng vì thương con, bạn muốn chờ các con học xong rồi sẽ tính. Tôi cũng thường nghe câu nói, "khi con tôi học xong high school, tôi sẽ ly dị" từ nhiều cặp khác.


Người mình có câu, "có ở trong chăn mới biết chăn có rận". Tôi không biết thật hư thế nào, nhưng hành động ngoại tình, ăn ngủ với người đàn bà khác, dối gạt vợ mình là hành động không thể tha thứ. Dù các kẻ phản bội ấy có viện dẫn trăm ngàn lý do để bào chữa cho việc làm của mình. Theo tôi, hãy công khai chia tay rồi muốn làm gì thì làm. Trong xã hội, cũng khối kẻ "ông ăn chả, bà ăn nem", nhưng thử hỏi, làm như thế có gì hay ho? hay chỉ để thoả mãn cái tôi của mình?


Joanna bạn tôi, có bằng cấp, có việc làm tốt, nghỉ ở nhà để chăm sóc con. Khi con đến trường, bạn đi học lại và ra trường với mảnh bằng thứ nhì. Vài năm sau, chúng tôi ít gặp nhau hơn, vì con trẻ đã tự đi học không cần mẹ đưa đón. Thỉnh thoảng sáng sớm trên đường đi làm, Joanna ngừng xe trước nhà tôi, chạy vào hỏi thăm nhau vài phút. Thấy bạn bận rộn với công việc mới, tôi vui cho bạn và tránh nhắc đến chuyện không vui.

Bây giờ, nhà để bán. Có thể gọi là xong chưa? hay sẽ bắt đầu chuyện nhức đầu khác?


Nguyệt Hạ
Mar 13, 2014







http://www.youtube.com/watch?v=2da7N6ADm9s




Gloomy Sunday - Billie Holiday qua giọng hát tuyệt vời của em bé 7 tuổi người Norway - Angelina Jordan.

NguyetHa
03-17-2014, 10:40 AM
.


Động Đất


Hơn 6 giờ sáng, đang còn lơ mơ trên giường, kỳ kèo thêm vài phút trước khi ngồi dậy.

Bỗng nhiên, cái giường rung rinh, chao đảo. Hình như mặt đất nhồi lên nhồi xuống ... Sự chuyển động không mạnh lắm để gương cửa sổ không lách cách, tranh ảnh trên tường còn nguyên chưa hạ thổ. Đủ để tỉnh giấc, đủ để sợ. Đủ để phóng ra khỏi chăn, xỏ quần jean, vớ lấy áo khoác, ví, cell phone và chìa khoá, chạy ra phòng trước xỏ giày vào chân.

Kịp nhìn đồng hồ, 6:30am. Giờ của mọi người thức dậy chuẩn bị buổi sáng.
Mở TV, tin báo động đất 4.4 ở gần Westwood, gần Encino, CA.

May mắn lần này, cơn địa chấn xảy ra 5 dặm sâu dưới mặt đất, chưa thấy báo cáo có gì hư hại. Dù sao cũng giật mình. Lâu lắm rồi ở đây không có động đất. Những giỏ đồ emergency đã bị bỏ quên. Thức ăn thức uống không chuẩn bị sẵn. Thôi thì lần này coi như chuông báo động. Có lẽ phải sắp xếp một ít áo quần giày vớ thức ăn nước uống cho sẵn sàng, để đó phòng lúc cần thì "chạy".

Hai ngày trước trời nóng đến gần 90 độ ở đây. Mỗi lần thấy nóng quá, thường hay nghĩ là sắp có động đất, lần này đúng thật.

Vài ngày nữa mùa xuân đến. Như vầy thì phải vừa ngắm xuân vừa chuẩn bị tinh thần chứ không được lơ là.

Vài hàng kể lể chuyện "rung rinh" sớm hôm nay với bạn.


Nguyệt Hạ
Mar 17, 2014

Nhã Uyên
03-20-2014, 05:42 AM
.

Gloomy Sunday - Billie Holiday qua giọng hát tuyệt vời của em bé 7 tuổi người Norway - Angelina Jordan.

Uyên nhớ đã có coi qua bộ phim về một mối tình tay ba cùng tên với bài hát “sát nhân” Gloomy Sunday. Truyện phim khá hay và cô diễn viên tuyệt đẹp chính trong phim đã hát bài này. Cô hát xong thì người tình của cô đã tự sát. :-(

Nhã Uyên
04-09-2014, 07:24 AM
Khi vào trong nhà nguyện, nghiêm trang, lặng tĩnh. Ngồi nghỉ và đọc vài bài kinh cùng dâng lời cầu nguyện. Tôi cảm nhận được mình đang có sự bình an. Thật giản dị. Tôi hiểu được rằng, chẳng cần tìm kiếm đâu xa, hạnh phúc là lúc này đây, tôi đang được đi chơi với người cha yêu kính và gia đình thương yêu của tôi.




http://2.bp.blogspot.com/-NWiAnuU0CXk/UgQKE2GOhBI/AAAAAAAACF8/uP5aYKEp6fk/s400/2013-05-27+14.51.23L.jpg


San Juan Capistrano Mission









Nguyệt Hạ thân mến,

Từ hôm nhận được tin buồn về Thầy của Nguyệt Hạ, NU luôn nghĩ về Nguyệt Hạ. NU nhớ lại hình ảnh đẹp trên và các bài viết về Thầy của Nguyệt Hạ.

NU hiểu hiện tại NH đang đau buồn và bối rối nhưng với thời gian, Uyên hi vọng NH sẽ cảm thấy khuây khỏa. Mong NH tìm được một phần an ủi từ những kỷ niệm với Thầy và từ những người thân, thương yêu quanh NH và mong NH luôn giữ vững niềm tin.

Không biết nói gì hơn, NU xin gởi vào đây một bài thơ, tác giả là ai NU chưa biết, về cha để chia sẻ với Nguyệt Hạ.

Ôm vai Nguyệt Hạ.


Yêu cha

Cha đi tìm vầng mây trong sâu thẳm trời xanh
Nắn cho con cánh buồm và con bướm
Kể con nghe chuyện ngày trước
Có cánh cò bay lả bay la ...

Giọng ấm, trầm như một bài ca
Con xoe mắt tròn
Lắng nghe
Lạ lẫm
Chợt
Man mác thương giọt mồ hôi lấm tấm
Nghe dạt dào khuấy động trong tim

Con lạc về miền cổ tích xa xăm
Cha nắm tay dắt con băng qua những cánh đồng, thửa ruộng
Những lâu đài, điện ngọc, cung vương vẫn còn phía trước ...
Chốc cũng xa dần, nhỏ ,cuối đường đi

Con chẳng hề sợ bất kỳ điều gì dù đi đến đâu
Bởi luôn có cha bên cạnh
Là động lực cho con thêm sức mạnh
Là ánh thái dương sáng mãi muôn đời

Con nghiêng đầu nhìn cha : cười
Soi bóng mình trong mắt cha ấm áp
Thấy chính con bơi trong biển hồ mênh mang điệu hát
Bài hát chỉ mỗi hai từ : yêu cha ........

NguyetHa
04-10-2014, 09:32 AM
.


http://ecx.images-amazon.com/images/I/41D2O8hTXeL.jpg



Nhã Uyên thân mến,

Cho Nguyệt Hạ cám ơn những lời chia buồn của Nhã Uyên.
Trong lúc đau buồn và bối rối, tình bạn của Nhã Uyên đã an ủi NH rất nhiều.

NH xin cám ơn tất cả các anh, chị, bạn hữu đã gửi thư và điện thoại chia buồn với NH và gia đình.

Xin ghi nhớ mãi trong tâm.

Nguyệt Hạ

Nhã Uyên
04-22-2014, 07:36 AM
http://data3.whicdn.com/images/35863491/large.jpg
Ngày bình yên, nha Nguyệt Hạ. Hugs.

NguyetHa
05-07-2014, 11:18 PM
Cám ơn cành hoa và lời chúc thật đẹp của Nhã Uyên nhé.
Same to you always.
Hugs,
NH








Nhớ Mãi Trong Tâm


Tháng vừa qua, tôi thường nhận thư cô giáo. Cô dạy tôi những năm đầu trung học. Hai năm trước chồng cô qua đời. Tôi gửi thư chia buồn với cô, và thư qua thư về, tôi chỉ biết viết hỏi thăm cô trong thời gian ấy. Chuyện mất mát thật đau lòng, nhưng không dễ để viết thành câu thành chữ ngoài những dòng sáo ngữ đã lập đi lập lại từ lâu.

Và lần này, cô là người gửi thư chia buồn với tôi. Thật cảm động khi nhận thư cô, giữa bao nhiêu thư từ, điện thoại của những người thân, bạn bè, thư cô đến và tiếp tục đến an ủi, nâng đỡ và giúp tôi nguôi ngoai sự mất mát quá to lớn này.

Thư mới nhất tôi nhận được sáng hôm nay, cô viết: "Hãy vì hiện tại của nhiều người thân còn lại mà vui sống nghe em". Tôi vẫn đang cố gắng sống vì những người thân quanh tôi đó chứ. Nhưng hình như chưa đủ. Từ ngày Thầy tôi mất, tôi không còn thiết gì nữa dù rằng tôi vẫn làm đầy đủ bổn phận hàng ngày. Vẫn sáng đi chiều về, vẫn cơm nước chợ buá, vẫn đi đây đi kia, nhưng hình như tâm hồn tôi đã có một khoảng trống thật lớn không thể nào lấp đầy được.


Những năm gần đây, Thầy cao tuổi, tôi đã nhiều lần tự nhủ rằng, nếu muốn Thầy sống với con cái hoài thì mình ích kỷ quá, vì cuộc sống người già chẳng có gì vui, hàng ngày buồn bã, cô đơn, dù con cái có thăm viếng thường xuyên, điện thoại hỏi han sáng tối, vẫn không thể nào gọi là đủ. Hàng ngày tôi chỉ biết cầu xin mọi sự an lành đến với Thầy vì tôi không biết phải cầu nguyện như thế nào. Còn trẻ, biết rằng mình có Cha Mẹ và biết thế mà thôi. Khi bắt đầu nghĩ đến chuyện phụng dưỡng Cha Mẹ lúc tuổi già sức yếu thì thời gian với Cha Mẹ không còn bao lâu nữa.


Ngày tôi còn nhỏ, Thầy thường dạy thế này, tôi nhớ mãi, "Huynh đệ như thủ túc, phu thê như y phục, anh chị em như tay chân, có bao giờ mà rời? Vợ chồng như chiếc áo, cởi ra là xong. Cha Mẹ chỉ có một, mất đi là không bao giờ có lại nữa." Khi ấy, tôi chỉ biết vâng dạ nhưng không nghĩ xa hơn. Giờ đây mới thấm thía rằng, Cha Mẹ mất rồi, thật sự là MẤT. Là HẾT. Là tận cùng. Là khoảng không vô vọng. Chưa bao giờ, chữ MẤT có ý nghĩa nặng nề như thế đối với tôi.


Bên cạnh những an ủi từ bà con họ hàng ruột thịt, và cô giáo, tôi cũng nhận rất nhiều những chia sẻ, an ủi từ các anh, chị, và các bạn của tôi. Ai cũng khuyên tôi nên bớt buồn đừng để ảnh hưởng đến tinh thần cũng như thể xác. Không ít người khuyên tôi nên tiếp tục viết, để có thể nguôi ngoai được sự mất mát này. Ngay từ ngày đầu tiên, anh NCD đã tận tình chỉ tôi những việc cần phải làm và anh đã giúp sửa đi sửa lại từng chữ khi tôi viết tờ cáo phó đăng lên báo. Không ngại đêm hôm khuya khoắt anh vẫn điện thoại chỉ cho tôi từng thứ một. Tôi rất cám ơn anh. Dì C, chị MĐ và QC cũng như hai anh TND, ĐCT từ đó đến nay vẫn điện thoại thường xuyên thăm hỏi. Anh TQT và các bạn ở đây cũng như ở VN luôn email thăm và an ủi tôi. Edith, QC và những người bạn ở gần đã có mặt bên tôi những lúc cần thiết. Điều làm tôi cảm động nhất, khi người bạn thương mến, NH, đã dấu chuyện chồng của NH bị stroke trong những ngày Thầy vừa mới qua đời vì thấy tôi đang quá buồn, không muốn cho tôi biết thêm tin xấu. May mắn thay anh ấy đã qua khỏi. Bạn thương ơi, những lúc như thế mới thấy được tình bạn của mình đáng quý như thế nào.


Những ân tình này, tôi làm sao quên được. Với người thân, bà con họ hàng, hay là cô giáo, anh chị bạn bè quen biết, ngoài đời thật cũng như qua diễn đàn, thân cũng như sơ, tôi xin cám ơn tất cả những tình cảm thương mến mọi người dành cho tôi trong thời gian qua.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
May 7, 2014

NguyetHa
05-13-2014, 10:13 AM
.






Nên hay Không ?


Hai tuần trước trang Yahoo có bài mang tựa đề tên cô Terri Schiavo. Đã nghe tin về vấn đề này từ nhiều năm trước nên tôi không mở ra đọc. Dù rằng đề tài "Nên hay không nên kéo dài sự sống khi người bệnh trong trạng thái hôn mê?" là một vấn đề đáng được bàn đến khi chúng ta còn tỉnh táo.


Trước đây mỗi lần nghe tin về những trường hợp khó xử như thế, tôi không có ý kiến, chỉ nghĩ rằng người trong cuộc phải quyết định. Không bao giờ tôi nghĩ rằng mình phải đương đầu với cái quyết định khó khăn ấy. Tôi đã hơi chủ quan khi nghĩ như vậy. Qủa thật, ở đời này có nhiều thứ mình không ngờ được sẽ xảy ra cho chính mình.


Khi Thầy tôi bị hôn mê và các bác sỹ quyết định không giải phẩu vì người đã quá lớn tuổi, vấn đề còn lại là chúng tôi có muốn để ống dưỡng khí trợ giúp hô hấp cho Thầy tôi hay không? Nếu không để ống dưỡng khí thì sẽ để tự nhiên cho đến lúc bộ máy hô hấp tự động ngừng.


Chị em tôi chấp nhận quyết định của các bác sỹ không giải phẩu vì tuổi tác, điều đó rất hợp lý. Đến khi phải quyết định việc có để ống thở hay không... đã làm tôi suy nghĩ. Nếu đây là trường hợp của một người thân còn trẻ tuổi thì mình phải quyết định như thế nào? Dĩ nhiên tôi cũng muốn kéo dài sự sống của người ấy, dù với sự trợ giúp của máy móc, với hy vọng một ngày nào đó người ấy tỉnh dậy. Đã có nhiều chuyện xảy ra như phép lạ, làm sao mình có thể quyết đoán trước mọi việc?


Từ những ngày đó, chúng tôi nghĩ đến việc mỗi người phải cho người thân biết ý muốn của mình như thế nào khi có chuyện xảy ra, đừng để người thân của mình gặp tình trạng khó xử. Phải quyết định chuyện sinh tử cho người khác là một việc không đơn giản chút nào. Không những chuyện ở nhà thương, mà kể cả chuyện chôn cất ma chay. Khi xảy ra, có rất nhiều thứ buộc mình phải quyết định trong vòng vài phút hay lâu lắm là vài giờ. Một ví dụ, thời buổi này có hai chọn lựa, chôn hay hoả táng, cũng là chuyện phải chọn và quyết định khi đi đến nhà quàn. Và sẽ phải quyết định thêm về chuyện đất đai ở nghĩa trang hay nơi nào mang tro cốt về để thờ ... Nếu có thể tránh được những điều khó nghĩ phân vân cho người thân trong lúc bối rối đau buồn, tôi nghĩ rằng đó là điều nên làm.(Đối với những người đã lo trước cho mình hay cho cha mẹ thì quá tốt, không có gì phải bàn nữa.)


Thỉnh thoảng những giấy quảng cáo gửi đến nhà, có giấy dụ mua đất ở nghĩa trang, có giấy dụ mua bảo hiểm cho dịch vụ chôn cất. Tôi chỉ cười và bảo rằng, họ trù mình mau chết... Không bao giờ tôi nghĩ đến chuyện đó một cách nghiêm túc. Vậy mà tôi đã phải đích thân tham dự vào việc lo chuyện hậu sự của Thầy tôi. Và tôi thấy đó không phải là chuyện cười nữa, một vấn đề cần phải để tâm đến ngay từ bây giờ.


Con người không có sự lựa chọn khi được sinh ra đời. Và cũng không biết trước ngày từ giã cuộc sống, nhưng ít ra còn có thể nghĩ đến ngày đi về bên kia thế giới. Thật khó, vì chính tôi cũng không biết phải quyết định như thế nào cho chính mình. Tôi vẫn tin vào phép lạ, làm sao nói trước được?


Nguyệt Hạ
May 12, 2014

Nghi Bình
05-16-2014, 02:04 PM
Nguyệt Hạ ơi ... NB vui vì "gặp" lại NH dù biết nỗi buồn của NH khó nguôi ngoai lắm ... Cố gắng lên nha cô mình :)

Hi Nhã Uyên :)

NguyetHa
05-19-2014, 11:36 AM
.




Chút Tâm Tư


Sáng nay nhận thư bạn thương. Một lần nữa bạn nhắc lại, " ... hãy bớt nghĩ ngợi nhiều kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe ... nhé." Cảm động lắm khi bạn luôn lo lắng cho tôi trong thời gian qua. Hai tháng nay, tôi không còn tâm trí nào để nghĩ đến chính bản thân, đến sức khỏe, dù biết rằng tôi ngã bệnh lúc này chỉ gây thêm phiền toái cho người thân. Anh cũng cho rằng tôi suy nghĩ nhiều quá, hãy bớt lại. Anh có biết đâu, đôi khi đầu óc tôi trống rỗng, không có một ý nghĩ nào trong đó dù tôi có nhiều điều muốn nghĩ đến ...


Một ý tưởng thường xuyên đến trong tôi, "có lẽ Thầy không vui lòng khi thấy con buồn bã như thế này ....". Tự nhủ mình phải cố gắng hơn nữa, nhưng cũng chỉ được phút chốc rồi lại trở về tâm trạng cũ. Hàng ngày tôi làm việc theo thói quen, tôi lái xe theo phản xạ, may mà chưa có gì xảy ra... Mùa xuân đã qua, hoa lá trên cành rộn ràng lắm nhưng tôi cũng không để ý đến dù hàng ngày tôi vẫn ra vườn tưới nước. Tuần qua trời nóng đến 100 độ, tôi nhờ con bê các chậu hoa dấu vào dưới gốc các cây lớn, thương cho những bông hoa héo tàn vì sức nóng quá độ.










http://3.bp.blogspot.com/-uFOIctr24LI/U3pApWVB_4I/AAAAAAAADEo/TWUgCdQ-iN8/s1600/2014-05-16+08.35.07s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-uFOIctr24LI/U3pApWVB_4I/AAAAAAAADEo/TWUgCdQ-iN8/s1600/2014-05-16+08.35.07s.jpg)





Con tôi có bài ở trường và chọn đề tài nói về món bánh macarons của Pháp. Con hỏi mẹ có thể làm bánh cho con mang đến lớp chia với các bạn không? Xem qua công thức, tôi nghĩ rằng có thể làm được. Nói với con, mẹ sẽ thử nhưng không biết kết quả ra sao, đừng hy vọng 100% . Tối qua tôi đi mua hạnh nhân và các thứ cần để làm. Sáng nay nhìn lại mới thấy mình đã mua nhiều hơn 10 lần số lượng cần thiết... Ai da... cái dầu của tôi đi vắng, nguy hiểm quá, làm bánh mà trí óc lửng lơ kiểu này thì hư bột hư đường hết.


Vài hàng tâm tình. Cám ơn bạn, những người bạn thiết, luôn an ủi và thông cảm tôi.


Nguyệt Hạ
May 19, 2014



--------------------------------------------------

Hi Nghi Bình, NH cũng vui khi "gặp" NB ở đây.
Cám ơn NB đã an ủi NH.
Chúc vui nhé.





Hoa xuân trong vườn nhà,




http://1.bp.blogspot.com/-2k-AcEc7XnA/U35k_Uhx5mI/AAAAAAAADHM/RxdgSMKCxK0/s1600/2014-04-25+11.05.07C.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-2k-AcEc7XnA/U35k_Uhx5mI/AAAAAAAADHM/RxdgSMKCxK0/s1600/2014-04-25+11.05.07C.jpg)




http://4.bp.blogspot.com/-JzoppJJQiw8/U35lCxrImYI/AAAAAAAADHU/rAOwJKjbur0/s1600/2014-04-25+11.04.39C.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-JzoppJJQiw8/U35lCxrImYI/AAAAAAAADHU/rAOwJKjbur0/s1600/2014-04-25+11.04.39C.jpg)





http://3.bp.blogspot.com/--SeL9l6FjSI/U35lXulaoKI/AAAAAAAADHk/6ZYfKwxBrgk/s1600/2014-05-21+13.57.17N.jpg (http://3.bp.blogspot.com/--SeL9l6FjSI/U35lXulaoKI/AAAAAAAADHk/6ZYfKwxBrgk/s1600/2014-05-21+13.57.17N.jpg)










http://3.bp.blogspot.com/-My3MdADbxO0/U35l6yCkEyI/AAAAAAAADH4/UYMzKVTjgJQ/s1600/2014-05-20+11.58.39N.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-My3MdADbxO0/U35l6yCkEyI/AAAAAAAADH4/UYMzKVTjgJQ/s1600/2014-05-20+11.58.39N.jpg)










http://1.bp.blogspot.com/-6iox5daIJLM/U35lp1APNlI/AAAAAAAADHw/m2jl5C-UY2Q/s1600/May+20+2014+10AM+%282%29L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-6iox5daIJLM/U35lp1APNlI/AAAAAAAADHw/m2jl5C-UY2Q/s1600/May+20+2014+10AM+%282%29L.jpg)




http://3.bp.blogspot.com/-rqcCrF6rTrw/U35g7bb98zI/AAAAAAAADGQ/XklFCtiWIHc/s1600/2014-05-21+15.19.18N.jpg

NguyetHa
05-30-2014, 08:44 AM
.




Isla Vista


Khoảng một tháng trước đây, Edith, người bạn thân rủ tôi đi xem hai trường đại học, một ở Santa Barbara và một ở San Luis Obispo. Người Mỹ có thói quen đi xem các trường trước khi xin cho con vào học. Tôi không muốn đi nhưng bạn tha thiết quá nên tôi bằng lòng.

Hôm đó trường UCSB (University of California, Santa Barbara) đang có open house nên nhiều gia đình từ xa đưa con cái đến thăm. Trường cũng khá rộng, khuôn viên cây cối nhiều bóng mát. Sinh viên làm hướng dẫn viên cho khách tham quan. Buổi chiều, Edith bảo gần đó có nhà thờ, chúng tôi đi bộ từ trường sang khu Isla Vista để tham dự thánh lễ. Trong nhà thờ có khá nhiều các em sinh viên và đa phần là người lớn tuổi . Khu phố nằm bên ngoài khuôn viên trường đại học hầu như mọi thứ đều dành để phục vụ sinh viên. Đi bộ trên những con đường tôi thấy phần lớn tiệm quán đều có khách hàng học trò. Ngang những căn apartment, cũng là sinh viên chơi banh bóng trong sân, nướng barbeque và mở nhạc xập xình - có lẽ là vì cuối tuần. Không gian êm đềm và mọi sinh hoạt thấy hiền hoà lắm. Chúng tôi nói với nhau, nếu các con vào học trường này, ở ngay đây thật là lý tưởng.

Buổi tối chúng tôi nghỉ tại San Luis Obispo. Nơi đây có khu chợ trời đêm nổi tiếng mỗi tối thứ năm. Sáng hôm sau đến thăm trường Cal Poly SLO (California Polytechnic State University - San Luis Obispo). Khu trường bề thế và đẹp, đất rộng, nhiều kiến trúc hiện đại. Nghe nói trường nổi tiếng dạy giỏi và đòi hỏi điều kiện khó khăn, thăm cho biết chứ tôi không đặt kỳ vọng cao quá.


Không ngờ vài ngày qua tại Isla Vista, đã xảy ra chuyện đâm và bắn chết sinh viên, bảy người thiệt mạng và mười ba người bị thương. Kẻ sát nhân bắn người ngay trên vỉa hè con đường tôi đã đi ngang vài tuần trước. Nghe tin tức và nhìn hình ảnh... không biết mình phải nghĩ gì. Những câu hỏi tại sao, tại ai, vv... tìm đâu ra câu trả lời cho những sự việc như thế?


Isla Vista một phố nhỏ sát biển, nơi tôi đi qua là một college town, dân số chỉ khoảng trên dưới 25000 người, phần lớn từ độ tuổi 18 - 24. Điều này không lạ vì hầu hết là sinh viên từ hai trường UCSB và SB Community College sống ở Isla Vista. Thành phố Santa Barbara là nơi du khách đến du ngoạn, nhộn nhịp đông đúc, nhưng khu phố này, buổi chiều thứ bảy ấy sao mà hiền hoà và êm ả. Khách bộ hành qua lại trên đường, một số sinh viên đi skateboard trên vỉa hè, hầu hết dùng xe đạp làm phương tiện di chuyển chính ở đây. Không thấy xe hơi chạy vù vù với tiếng nhạc đùng đùng đinh tai nhức óc.


Tuổi trẻ nhìn bên ngoài vô tư nhưng cũng khó biết được bên trong họ nghĩ gì và muốn gì. Thời buổi này, tất cả mọi thứ có thể xảy ra bất cứ lúc nào và bất kể nơi nào. Làm sao để được bình an?

Nguyệt Hạ
May 28, 2014

NguyetHa
06-04-2014, 09:50 AM
.






Cuối Tuần


Ngày nghỉ, tôi có ý nghĩ muốn chỉ cho con cắt tóc. Anh đồng ý cho con tập trên tóc của Bố. Anh bảo cho con tập cắt hai lần. Lần đầu cắt dài, lần thứ hai cắt ngắn.

Hai tiếng đồng hồ, con cầm tông đơ, vừa cắt tóc vừa nghe mẹ giảng giải. Ôi tuổi mười bảy, cãi cọ, lý sự... Cũng may, con có những lý lẽ nghe hợp lý tôi phải nhìn nhận, không thể gọi là lý sự cùn được. Và tôi nhận ra một điều, tôi sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, con sinh ra và lớn lên bên này, hai cách nhìn hoàn toàn khác nhau.

Kết quả không ngờ, con cắt tóc Bố, ngay thẳng và đẹp. Lần đầu tiên mà được vậy là tốt lắm. Thế là từ nay tôi có thể nghỉ bớt một cái đầu. Từ ngày xa xưa đó, mẹ cắt tóc Bố và khi có con, mẹ cắt tóc cho con. Hai cái đầu flat top, dù tôi không học ở trường lớp nào.

Cắt tóc cho con khó hơn, tóc con nhiều và cứng, cái đầu khác, tóc mọc khác. Vài lần trước anh cũng thử cắt cho con, lần nào cũng không xong, tôi phải sửa lại. Lần này cũng vậy, tôi để anh làm vì muốn nghỉ. Cuối cùng anh trả lại tông đơ bảo tôi cắt tiếp. (Có lẽ đầu hàng mà không muốn nói ra ...)

Đi làm về anh thường bảo tôi, có những người bạn anh muốn tôi cắt tóc cho họ. Anh nói xa nói gần, muốn tính tiền họ bao nhiêu cũng được, họ muốn cắt flat top giống vậy. Tôi chỉ cười và từ chối. Ngay cả ông thầy dạy Tennis cho con những năm xưa, cũng muốn tôi cắt tóc cho ông. Không ham, tôi chỉ cắt cho trong nhà thôi, không trường lớp gì, cắt tóc người ngoài làm gì, phiền.

Từ ngày rước em dìa, thấy anh ra ngoài cắt tóc, lần nào về cũng không vừa ý, khi thì họ cắt sơ sài, khi thì họ chỉ tỉa sơ giống như không cắt gì hết, tôi nảy ra ý định để tôi thử cắt xem sao. Thế là mua tông đơ về và bắt đầu rước cái mệt vào thân. Vài tháng sau tôi bắt đầu cắt thử flat top cho lạ một tí và từ đó tôi chỉ cắt một kiểu ấy. Khi tôi đau ốm, anh phải ra tiệm, lại không vừa ý. Cứ như cái vòng lẩn quẩn. Bây giờ chỉ con làm, hy vọng tôi có thể nhờ được khi cần.

Thế là gần hết một ngày cuối tuần, nhưng mà cả nhà vui. Con là người vui nhất vì cắt được tóc đẹp ngay lần đầu tiên mới học. Chưa gì con đã có ý muốn cắt tóc cho các bạn ở trường. Đúng là con nít.

Nguyệt Hạ
Jun 2, 2014




http://1.bp.blogspot.com/-QpnSfoTXCr4/U49JD0xVzUI/AAAAAAAADJo/KIGHlZxGRcw/s1600/2014-06-01+10.35.14C.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-QpnSfoTXCr4/U49JD0xVzUI/AAAAAAAADJo/KIGHlZxGRcw/s1600/2014-06-01+10.35.14C.jpg)

NguyetHa
06-06-2014, 11:03 AM
.






666


Thứ sáu, ngày sáu, tháng sáu, 666.


Hình như ba số sáu tượng trưng cho ma qủy gì đó, nghe vài người nói nhưng tôi không rõ lắm.


Buổi sáng ra khỏi nhà thờ, thấy cây hoa ngọc lan đẹp quá. Hoa thật nhiều và hương thơm thoang thoảng nhẹ nhàng.


Tặng anh 666 những tấm hình hoa ngọc lan này.


Nguyệt Hạ
Jun 06, 2014



http://2.bp.blogspot.com/-BYOKInWmgoM/U5H_CAZXq_I/AAAAAAAADNc/XOShuSifW8w/s1600/2014-06-06+09.18.32s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-BYOKInWmgoM/U5H_CAZXq_I/AAAAAAAADNc/XOShuSifW8w/s1600/2014-06-06+09.18.32s.jpg)



http://2.bp.blogspot.com/-UeJYhgZV4wo/U5H_CF-E7aI/AAAAAAAADNg/7jbQql_Wq3I/s1600/2014-06-06+09.19.24s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-UeJYhgZV4wo/U5H_CF-E7aI/AAAAAAAADNg/7jbQql_Wq3I/s1600/2014-06-06+09.19.24s.jpg)

NguyetHa
06-11-2014, 02:42 PM
.





HONOR SYSTEM


Tìm được chỗ trống, tôi ngừng lại tắt máy và sửa soạn xuống xe. Nhìn quanh quẩn không thấy cell phone đâu cả... Trong túi cũng không, trong giỏ cũng không... Cho tay xuống gầm ghế xe cũng không thấy. Có lẽ để ở nhà. Lúc này lãng trí hay quên.

Hôm qua lên xe, xuống cửa sổ bên ghế phải, gương đi xuống nhưng phát ra tiếng rẹt rẹt lớn lắm. Tôi cho gương lên lại thử thì chỉ lên được chừng gang tay rồi ngừng lại và rẹt rẹt tiếp tục. Hoảng quá, tôi cho gương xuống hết và khoá cửa xe. Khoá cho vui chứ nếu cửa sổ xe không có, ai muốn mở cửa cứ việc cho tay vào bấm nút mở thôi. Hy vọng không ai đụng đến xe mình.

Chiều tối anh đi làm về ghé tiệm sửa xe hỏi, họ bảo buổi sáng mới có thợ sửa điện. Tôi nghĩ rằng phải chờ đến cuối tuần. Buổi tối, thời tiết bảo sẽ có sương sáng sớm mai, cũng có thể sẽ mưa lắc rắc... Anh phải lấy tấm nylon lớn bọc cánh cửa xe lại cho tôi.

Hôm nay tôi cũng phải để xe trống cửa sổ như vậy. Trước khi đi, tôi tháo hết băng keo và tấm nylon ra khỏi cửa xe. Lại hy vọng không ai nhòm ngó đến xe mình. Trong túi không có phone, có chuyện gì chả biết làm sao. Bây giờ người ta tháo gỡ hết những cột điện thoại dọc đường rồi. Tôi đi bộ một khoảng đường vào văn phòng nọ, làm một ít giấy tờ. Trong đó có phần hỏi số phone của người thân. Thật xấu hổ, tôi không nhớ số phone của anh. Số ở sở tôi ghi sai, đưa giấy tờ cho họ rồi mới nhận ra. Xin tờ giấy để sửa lại, đành phải để số cell phone của anh, cũng phải nhẩm tới nhẩm lui hai lần mới dám chắc là ghi đúng số. Lúc sau này, cho hết số điện thoại vào cell phone, khi gọi chỉ bấm tên, chẳng khi nào nhìn đến số. Thật tình, mình trở nên máy móc, chỉ khi nào cái cell phone hư hay mất đi thì có lẽ mới tỉnh ngộ.

Xong việc đi ra xe, yên ổn, không có ai đụng chạm đến. Tôi không biết sẽ để cửa xe trống như vậy được bao lâu? Vài lần thì được, làm hoài có bảo đảm là sẽ còn xe mà đi?


Tôi nghe nói ở đây, mọi thứ theo cái gọi là "Honor System": a system in which people are trusted to follow rules and to act in an honest way (theo Merriam-webster). Diễn nôm là làm theo những luật lệ đặt ra vì nghĩ rằng những điều đó đúng và hành động một cách trung thật. Chữ honest ở đây tôi không biết dùng chữ tiếng Việt nào cho thích hợp, ngay thẳng, trung chính hay thành thật? Tiếng Việt của mình thật phong phú và tùy theo trường hợp để dùng những chữ thích đáng.

Một điều dễ thấy nhất. Đi đến ngã tư không đèn đỏ, chỉ có bảng Stop, nếu là 4 chiều Stop thì người nào đến trước, ngừng trước có quyền đi trước, cứ lần lượt như vậy. Khu phố tôi ở, người ta tuân giữ luật lệ lắm nên không có gì phàn nàn. Đến nhiều chỗ lạ, khu đông đảo, xe cộ nhiều, ngang bảng Stop, khi không để ý, sẽ thấy có nhiều xe chạy đại, không cần biết ai đến trước đến sau. Có khi một xe đi, xe ở chiều bên kia chưa kịp lăn bánh, xe sau lưng đã nhấn ga chạy ào tới. Tai nạn xảy ra nhiều cũng từ ở chỗ chen lấn dành giật nhau như thế, dù chỉ hơn nhau một cái đầu xe không hơn không kém.

Mấy ngày nay nhờ vào sự trung thật của người qua đường, xe tôi vẫn còn yên ổn. Hàng ngày đi ngang những khu nhà yên tĩnh, những con đường sạch sẽ, tất cả đều nhờ vào công đóng góp của mỗi cá nhân trong việc giữ gìn sự Tôn Ti Trật Tự của xã hội. Tôi có thể thấy được sự khác biệt khi đến những nơi khác, rác rưởi vất đại nơi công cộng dù chỉ hai bước là đến thùng rác gần đó, tiếng nhạc ầm ỉ dù đêm đã khuya hay người lớn văng tục bừa bãi ngoài đường phố. Không thể đổ lỗi cho tình trạng kinh tế nghèo hay giàu của địa phương. Có tiền hay không có tiền, chỉ một vài hành động nhỏ góp vào việc giữ sạch, làm đẹp và tôn trọng người khác không tốn công tốn của gì hết, chỉ tốn một ít suy nghĩ và sự tự trọng của chính mình. Khi bớt nghĩ đến mình và nghĩ đến người khác một tí mọi việc sẽ tốt đẹp hơn nhiều.


Còn rất nhiều thứ đáng nghĩ đến trong cuộc sống này. Từ chuyện bảo vệ môi trường sinh thái cho đến giữ gìn văn hoá truyền thống của đất nước. Từ chuyện tiện nghi trong cuộc sống đến chuyện làm sạch làm đẹp đường phố. Ai cũng có thể hạn chế dùng bao nylon hay cho chai hủ lon hộp vào thùng recycle. Ai cũng có thể làm đẹp thêm cho văn hoá nước mình bằng cách xử sự lịch sự với nhau trên bất cứ lãnh vực nào. Ai cũng có thể xả rác, ai cũng có thể xổ nho văng tục nhưng cái khó hơn là giữ sạch và nói đẹp. Làm gì thì làm, mong sao mai sau nhìn lại, mình có thể tự hào đã không làm trò cười trong quá khứ. Thiết tưởng thế cũng tạm gọi là đủ cho một kiếp nhân sinh.

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jun 11, 2014

NguyetHa
06-20-2014, 10:42 AM
.




WORLD CUP FOOD
Tuần 1



Ngày đầu tiên của World Cup, phải đi sửa xe, một ngày phép, một công hai chuyện.
Có giờ nên bày ra nấu ăn.



http://1.bp.blogspot.com/-IyY3Og381ig/U71yspHiM1I/AAAAAAAADYs/M7kjgZA9wcc/s1600/EGG+ROLLS+20.38.35s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-IyY3Og381ig/U71yspHiM1I/AAAAAAAADYs/M7kjgZA9wcc/s1600/EGG+ROLLS+20.38.35s.jpg)

Xong xuôi, vừa xem, vừa nhâm nhi, vừa la hét theo từng vòng banh.


Trong tuần, một ngày ba trận, thâu sẵn trong máy, chiều về là dán mắt vào TV, vừa xem vừa ăn, salad là nhanh nhất. Dù biết kết quả rồi nhưng xem cách đá, cách đấm, đốn giò, xô đẩy tận mắt cũng vui.



http://1.bp.blogspot.com/-kxRQxjX5hPQ/U6RpUk8HY6I/AAAAAAAADPg/rH4ZdY6xQ40/s1600/2014-06-19+19.26.06s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-kxRQxjX5hPQ/U6RpUk8HY6I/AAAAAAAADPg/rH4ZdY6xQ40/s1600/2014-06-19+19.26.06s.jpg)



Cuối tuần làm siêng một chút. Ham coi, xém tí là cháy đen ...



http://2.bp.blogspot.com/-e0B1d4CPlKk/U71zD0QkX_I/AAAAAAAADY0/kaJnOyKS_G8/s1600/BBQ+CHICKEN+20.41.40s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-e0B1d4CPlKk/U71zD0QkX_I/AAAAAAAADY0/kaJnOyKS_G8/s1600/BBQ+CHICKEN+20.41.40s.jpg)


Hẹn tuần sau.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jun 20, 2014

NguyetHa
06-26-2014, 09:35 AM
http://megasignals.net/wp-content/uploads/2014/05/world-cup-wallpaper-6.jpg




World Cup 2014



World Cup lần này có nhiều thứ bất ngờ xảy ra ngay từ những phút đầu tiên.

Chủ nhà Brazil mở màn bằng một trái vào gôn của mình từ cầu thủ số 6 Marcelo.

Đương kim vô địch Spain trận đầu tiên bị đội Netherlands hạ sát ván (1:5), và cũng là đội đầu tiên từ giả sân cỏ Brazil.

Hai đội banh tên tuổi là Anh và Ý cũng phải treo áo đi về trong vòng loại này.

Trận đấu giữa Mỹ và Ghana có nhiều bất ngờ hơn. Clint Dempsey, số 8 của Mỹ làm bàn đầu tiên vào giây thứ 30, chỉ mới nửa phút vào trận... Đó là trái suýt nhanh nhất trong lịch sử của World Cup từ trước đến nay. Vào phút thứ 86, cú đánh đầu như trong giấc mơ của John Brooks = đội Mỹ thắng Ghana 2:1.

Mỹ và Ghana gặp nhau ở hai lần World Cup trước. 2006 Ghana thắng Mỹ 2 - 1 ngay từ vòng đầu. 2010 Mỹ lại gặp Ghana ở vòng hai, và thua khi đá thêm giờ (1:2). Lần này, Mỹ thắng được Ghana nhưng còn hai đối thủ khác, lợi hại hơn là Portugal và Germany.


Buổi chiều Chúa Nhật 22 tháng 6, đội Mỹ gặp Portugal và đã chơi một trận banh quá hay. Portugal làm bàn khi mới vào trận được 5 phút, sau đó Mỹ đã suýt được hai trái, tưởng rắng thắng ... nhưng vào mấy mươi giây cuối cùng, Portugal gỡ huề.



Tuần lễ vừa qua thế giới soccer đang ồn ào vì trận Mỹ gặp Đức sắp tới, ngày 26 tháng 6. Biết bao nhiêu dư luận đoán xa đoán gần. Tôi nghĩ rằng, đội banh Đức giỏi và hay hơn vì họ già dặn nhiều kinh nghiệm. Người Mỹ mới chơi món soccer gần đây, và mới góp mặt vào World Cup vài lần, làm sao có kinh nghiệm bằng những nước Châu Âu? Trận đấu thứ ba này sẽ quyết định số phận của đội Mỹ, tiếp tục vào vòng trong hay đi về. Đối với tôi, thắng Ghana, hoà với Portugal là hay lắm rồi. Tôi ủng hộ đội Mỹ dĩ nhiên cũng mong Mỹ thắng nhưng không đặt kỳ vọng cao lắm. Kết quả ra sao cũng được. Đội Mỹ đã chơi hết mình và chơi hay, chơi đẹp.


Nhiều trận banh rất hay, hai bên ngang nhau, và chơi đẹp, chơi sạch. Cũng có những trận hay nhưng chơi xấu, chơi dơ, cộng thêm thái độ của trọng tài ... Không ai lạ gì màn ăn vạ trong khung thành để có cú phạt đền, cũng như trò thiên vị của trọng tài trong những trận banh.


Dư luận ồn ào nhất hai hôm nay là trận banh giữa Ý và Uruguay. Cẩu thủ Suarez mang số 9 của đội Uruguay dù chơi gỉỏi nhưng có tật xấu hay cắn đối thủ khi sắp bị thua. Trọng tài người Mexico nên làm lơ cho đội Uruguay nhiều lần và cho đội Ỳ thẻ đỏ khi không có gì nghiêm trọng. Vậy mà khi số 3 của Ý bị Suarez cắn vào vai trái, trọng tài đã "không thấy" dù số 3 cởi áo đưa vai cho thấy dấu răng còn mới tinh. Hình như trọng tài Mexico quên rằng thời này, video và hình ảnh chụp từ mọi góc cạnh được đưa lên internet trong vài giây, cả thế giới thấy được, làm sao mà trọng tài không thấy, khi chính ông là người điều khiển trận banh?

Đây không phải lần đầu tiên cẩu thủ người Uruguay làm vậy. Hy vọng hội đồng bóng đá FIFA sẽ xét xử và có hình phạt xứng đáng. Năm xưa khi nghe Mike Tyson cắn đứt tai của người đối thủ boxing, tôi cảm thấy ghê tởm cho con người ấy và không bao giờ thèm để ý đến môn boxing cũng như người chơi món đó. Bây giờ, lại đến cầu thủ của môn đá banh, mong rằng đây là lần cuối cùng xảy ra chuyện này.

Tật cắn người của cẩu thủ số 9 nổi tiếng đến nỗi, đã có không ít người đánh cá Suarez sẽ cắn cầu thủ Ý, họ đã thắng cá độ với những món tiền không nhỏ. Tưởng cá cược chuyện làm bàn, thắng hay thua, ai ngờ cá độ về chuyện "cắn" cầu thủ. Hết ý kiến !


****


Tôi viết bài này ngày hôm qua, sáng nay thấy tin mới nhất, cẩu thủ Suarez đã bị FIFA cho bản án cấm đá 9 trận quốc tế và treo giò 4 tháng.

Thêm tin nữa là Recife, nơi Mỹ gặp Đức hôm nay, đang bị ngập lụt vì bão. Mưa không ngưng từ 12 giờ qua, sáng sớm nay mức nước mưa lên đến 2.9 in, đường phố ngập tràn nước.

Trận thì quá nóng, trận thì mưa dầm, làm sao họ chơi banh được?

(Nhớ lại trận banh khi đội Mỹ phải chơi dưới tuyết rơi, lạnh kinh khủng. Thấy vậy chơi thể thao cũng cực quá đi chứ.)


Còn vài phút nữa đến giờ bắt đầu trận đấu giữa Mỹ và Đức. GOOD LUCK TEAM USA.


Nguyệt Hạ
Jun 26, 2014



*** Vừa viết bài vừa xem nên bây giờ đã hơn 30 phút vào trận đấu rồi...

NguyetHa
07-02-2014, 03:05 PM
http://mediacenter.smugmug.com/photos/i-HdSwPwJ/0/L/i-HdSwPwJ-L.jpg

Belgium's defender and captain Vincent Kompany (L) vies with US forward and captain Clint Dempsey during a Round of 16 football match between Belgium and USA at Fonte Nova Arena in Salvador during the 2014 FIFA World Cup on July 1, 2014.


AFP PHOTO / MARTIN BUREAU/AFP/Getty ...





US MEN NATIONAL TEAM


Vậy là xong. Dư luận thông tin thời internet làm rầm rộ chuyện đội banh của Mỹ vào World Cup 2014, qua khỏi vòng loại vào vòng 16. Và trận đấu với Bỉ đã kết thúc sự góp mặt của Mỹ vào giải bóng tròn thế giới lần này.


Trận banh với Bỉ làm tôi ngạc nhiên lắm. Không hiểu tại sao cầu thủ Mỹ dù đá tận tình nhưng lại không làm bàn được mỗi khi có banh trước khung thành. Mười lần như chục, qua bao nhiêu cản trờ, mang banh xuống trước thủ môn bên kia, chuyền qua chuyền lại và mất banh. Nếu có sút thì banh ra ngoài! Tôi đã la khan cổ, sút, sút... Con trai tôi cũng phải la lên, just shoot the damn ball... nhiều lần, chỉ để thấy những cặp chân vướng víu quanh trái banh và đối phương đoạt mất.

Cầu thủ Mỹ đã phải chú tâm vào phòng thủ hơn là tấn công. Chín mươi phút giữ vững được khung thành nhờ tay chân của thủ môn Tim Howard và hàng phòng vệ vững vàng. Đội Bỉ tấn công liên tục, nếu không có tài nghệ của chàng Tim này, có lẽ Mỹ thua đến trên 10.

Phải công nhận một điều, đội banh Mỹ đã chơi một trận quá đẹp chiều qua. Dù bị tấn công tới tấp từ phút đầu tiên, toàn đội không hề tỏ ra nao núng và vẫn giữ hoà khí. Họ vẫn nhịp nhàng chạy lên xuống và tìm cách tấn công cùng một lúc chạy về giữ khung thành. Họ vẫn cố gắng dành banh, chuyền cho nhau, vẫn cố gắng để sút dù bị mất banh rất nhanh. Tôi đã xem nhiều trận và nhận thấy cầu thủ nhiều đội khác, khi chưa làm bàn được hay khi bị thủng lưới, họ có thái độ rất xấu, như tìm cách gạt chân, xô đẩy hay kiếm cớ để được phạt đền. Chẳng hạn như Fred của Brazil đã nằm vạ trong khung thành trong trận ra quân đầu tiên của đội chủ nhà hay là Uruguay khi thua Costa Rica đã chơi xấu và bị thẻ đỏ, thẻ đỏ đầu tiên của World Cup 2014. Đội banh Mỹ đã giữ được tinh thần đồng đội rất cao và giữ được tinh thần thể thao rất đẹp.

Đáng khen hơn nữa, hai đội Mỹ và Bỉ không đồng sức, không những về khả năng chơi banh mà còn về tuổi tác (đội Bỉ trẻ hơn), nhưng đội Mỹ đã giữ chân được đội Bỉ trong suốt 90 phút. Như vậy không hay thì gọi là gì? Trong tám trận banh của vòng knockout này, có đến năm trận chơi thêm giờ, và trận Mỹ-Bỉ là một. Tôi nghĩ rằng sau 90 phút, cầu thủ hai bên đều hết sức, mệt mỏi, ai dai sức hơn thì thắng và thêm vào phần may mắn nếu phải đá luôn lưu.

Tôi có hai điều thắc mắc về trận đấu Mỹ-Bỉ hôm qua. Tại sao huấn luyện viên Klinsmann không thay cầu thủ trẻ vào sớm hơn để có thể làm bàn? Người xem có thể thấy cầu thủ trong sân quá mệt mỏi đuối sức khi chạy trên 90 phút như vậy. Tôi cũng nghĩ xa xôi không hiểu nếu có Donovan thì kết quả trận đấu có thay đổi không? Tôi xem Donovan từ những năm đầu tiên và thích khả năng làm bàn thông minh và nhạy bén của người cầu thủ này.

Trong trận gặp Bỉ cũng như ba trận trước, ngoài thủ môn Tim Howard tôi thấy các cầu thủ đều cố gắng hết sức. Từ trận đầu tiên cầu thủ Mỹ đã làm nên lịch sử. Clint Dempsey làm bàn khi mới 30 giây vào trận; John Brooks, lần đầu tiên đá World Cup, phản ứng nhanh đánh đầu để Mỹ thắng Ghana. Hai trái thủng lưới Bồ Đào Nha từ Clint Dempsey và Jermaine Jones đủ để đối phương đau đầu. Trái goal duy nhất trong trận đấu cuối cùng từ anh chàng 18 tuổi có mặt lần đầu ở World Cup, Julian Green, là điều đáng kể đến. Chỉ có trận gặp Đức là thua, không làm bàn được nhưng vẫn là trận banh hay. Nói chung, tất cả cầu thủ Mỹ đều đã chơi hết mình và chơi đẹp trong World Cup 2014.


Chỉ bốn trận đấu, đội banh Mỹ đã làm thay đổi quan niệm về soccer của người Mỹ, và cao hơn nũa, họ đã thay đổi cái nhìn của giới bóng đá thế giới về khả năng chơi soccer của cầu thủ Mỹ. Rất nhiều người không hề hưởng ứng môn bóng tròn lúc trước, đã trở nên hâm mộ và ủng hộ nhiệt tình trong những trận banh vừa qua. Và đội banh Mỹ đã có một chỗ đứng trong thế giới soccer. Có phải nhờ ở tinh thần đồng đội và tinh thần chơi hết mình cho danh dự của nước nhà?


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
July 2, 2014

NguyetHa
07-04-2014, 04:59 PM
.





WORLD CUP FOOD


World Cup là thời gian chạy theo chân cầu thủ, trong những tuần qua, có món nào dễ làm và nhanh gọn, mang ra hết. Vậy mà đắt khách lắm, món nào cũng được chiếu cố tận tình.
Cuối tuần bày vẽ rườm rà hơn.



Mỹ ra quân trận đầu gặp Ghana, mình ăn kiểu Mỹ ủng hộ gà nhà,



http://2.bp.blogspot.com/-LWUASKiSVYA/U71zN_Fu2UI/AAAAAAAADY8/8aUw16cIHLc/s1600/TERIYAKI+SALMON+19.24.59s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-LWUASKiSVYA/U71zN_Fu2UI/AAAAAAAADY8/8aUw16cIHLc/s1600/TERIYAKI+SALMON+19.24.59s.jpg)

Teriyaki Salmon & roasted veggies






Tuần 2



Thỉnh thoảng ăn cơm chắc bụng,


http://2.bp.blogspot.com/-Zw2s8w9Z9no/U7bMA8GRD4I/AAAAAAAADUA/xdzV5CP8JbI/s1600/2014-06-23+19.57.58ss.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Zw2s8w9Z9no/U7bMA8GRD4I/AAAAAAAADUA/xdzV5CP8JbI/s1600/2014-06-23+19.57.58ss.jpg)

Thịt bò dầu mè





Món nhậu nhâm nhi,



http://2.bp.blogspot.com/-2zZnI_-9bWQ/U71zYU-dF5I/AAAAAAAADZE/PLzyV-27bLw/s1600/HONEYCHICKEN+20.38.44s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-2zZnI_-9bWQ/U71zYU-dF5I/AAAAAAAADZE/PLzyV-27bLw/s1600/HONEYCHICKEN+20.38.44s.jpg)







Chúa nhật xem Mỹ với Portugal,


http://2.bp.blogspot.com/-Kk_y0qrsUlc/U71zls19NoI/AAAAAAAADZM/0eCUT8sTswU/s1600/SWAI+FISH+%285%29s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Kk_y0qrsUlc/U71zls19NoI/AAAAAAAADZM/0eCUT8sTswU/s1600/SWAI+FISH+%285%29s.jpg)

Cá hố, bánh phở và nước sốt me





Tuần 3




Mỹ gặp Đức, bày món màu mè,


http://3.bp.blogspot.com/-h_m2_zaFV_U/U71zwa7GpBI/AAAAAAAADZU/V9K5lm-uhQY/s1600/SALMON&PASTA+13.31.12ss.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-h_m2_zaFV_U/U71zwa7GpBI/AAAAAAAADZU/V9K5lm-uhQY/s1600/SALMON&PASTA+13.31.12ss.jpg)






Cuối tuần bắt đầu vòng knockout, thật hay. Mười sáu đội ngang ngửa với nhau, năm trận đá thêm giờ, hào hứng...


http://3.bp.blogspot.com/-EPg752P7-aI/U71z48zLA2I/AAAAAAAADZc/3tpPRwDi38s/s1600/CHICKEN+TENDER+15.09.58s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-EPg752P7-aI/U71z48zLA2I/AAAAAAAADZc/3tpPRwDi38s/s1600/CHICKEN+TENDER+15.09.58s.jpg)



Dọn món này xem Mỹ - Belgium, cũng là một trận đá thêm giờ.


http://3.bp.blogspot.com/-DwhS5Lq_orA/U710BL7sMHI/AAAAAAAADZk/eJgRw4_5CX0/s1600/CHICKEN+PATTY+21.19.56s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-DwhS5Lq_orA/U710BL7sMHI/AAAAAAAADZk/eJgRw4_5CX0/s1600/CHICKEN+PATTY+21.19.56s.jpg)




Tuần 4


Quên mất ngày lễ Độc lập của Mỹ, World Cup xem trước.

Đấu tứ kết, bắt đầu bằng Pháp gặp Đức, mời ly bia



http://1.bp.blogspot.com/-GO-a4xKD6cQ/U7blTHm4v5I/AAAAAAAADU4/_PJWbd7dheo/s1600/2014-07-04+10.08.58s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-GO-a4xKD6cQ/U7blTHm4v5I/AAAAAAAADU4/_PJWbd7dheo/s1600/2014-07-04+10.08.58s.jpg)




Cá nướng và cơm gạo lức cho "healthy",


http://3.bp.blogspot.com/-5rsX-R3QFRk/U7bLd4PJXzI/AAAAAAAADTw/qu6QCMTpGwQ/s1600/2014-07-01+20.13.27s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-5rsX-R3QFRk/U7bLd4PJXzI/AAAAAAAADTw/qu6QCMTpGwQ/s1600/2014-07-01+20.13.27s.jpg)




Chỉ còn vài trận nữa, rồi sẽ im ắng trở lại.



Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
July 4, 2014

NguyetHa
07-08-2014, 10:56 AM
:z57::z57::z57:

NguyetHa
07-11-2014, 11:17 PM
.








http://2.bp.blogspot.com/-erloJEXkb1s/U8Ck9j-9irI/AAAAAAAADa8/VGhXTmzayLY/s1600/2014-07-11+09.08.16s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-erloJEXkb1s/U8Ck9j-9irI/AAAAAAAADa8/VGhXTmzayLY/s1600/2014-07-11+09.08.16s.jpg)







WORLD CUP FINAL


Gần một tháng rộn ràng với những trận banh hào hứng. Chỉ còn hai trận nữa là hết. Bốn đội vào bán kết cho kết quả bất ngờ. Xem xong trận Đức và Brazil chiều thứ ba vừa qua, bàn tán chưa xong, chiều thứ tư, trận đấu Hoà Lan và Argentina có thêm chuyện để bàn ra tán vào.

Khi Brazil gặp Đức, bên 9 bên 10. Cầu thủ Đức có kỹ thuật tấn công hiệu quả và chuyền banh chính xác. Cầu thủ Brazil giành và giữ banh lanh hơn ai hết. Vậy mà thua đến 7-1. Đau thật là đau cho đội banh nhất nhì thế giới.

Argentina gặp Hoà Lan, cả hai bên thủ kỹ quá nên trận banh thật nhàm chán. 45 phút, rồi 90, rồi 120 phút, chẳng có gì thay đổi. Bên nào cũng có cầu thủ hay nhất thế giới mà không làm gì được vì bị kềm chặt. Kết quả đá phạt luân lưu theo tôi chỉ là hên xui may rủi, không thể hiện thật sự tài năng của hai bên.


Sau mấy trận bán kết, tôi nhớ lại trận Costa Rica gặp Hoà Lan và Columbia gặp Brazil xem đáng đồng tiền bát gạo lắm, thật hay và cân xứng.


Chúa nhật này trận chung kết giữa một đội banh có kỹ thuật tấn công hay nhất thế giới và một đội có đường lối phòng thủ hay nhất thế giới (theo những bài viết trên internet). Tôi không hiểu hai bên sẽ chơi ra sao? Thoải mái chơi hết mình như trận Đức gặp Brazil (dù thua trước nhưng cầu thủ Brazil vẫn chơi tận tình cho đến phút cuối, tôi rất phục họ ở điểm này), hay là thủ kỹ quá, theo kèm chân cầu thủ sát rạt như trận Argentina gặp Hoà Lan? Nếu vậy chả có gì hứng thú để theo dõi.


Trận đấu tranh giải ba tư giữa Brazil và Hoà Lan có thể sẽ hay hơn, hào hứng và thoải mái hơn. Hy vọng là thế.


Chưa biết sẽ ra sao, trái banh tròn sẽ lăn và khó có thể đoán được kết quả. Thôi thì bàn như bàn số đề một chút cho vui, thắng hay thua là chuyện của hai đội banh và của những người cá độ.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
July 11, 2014

NguyetHa
07-15-2014, 11:19 AM
.





Vẫn Là Chuyện World Cup 2014



Sáng Chúa nhật, chúng tôi đi lễ sớm để về xem trận banh chung kết. Mười giờ đài truyền hình bắt đầu chiếu World Cup. Thỉnh thoảng nhìn vào màn hình thấy nhiều thứ hay quá, từ chuyện xưa cho đến chuyện nay. Những pha đánh đầu ngoạn mục, những cú sút tung lưới và những tay thủ môn điêu luyện, hình ảnh nào cũng làm người xem nôn nóng mong chóng đến giờ.


Bạn đến, người mua bánh từ Porto, người làm Devil eggs, người mang salad, người mua Pizza, các ông mang bia, mang rượu... Nước uống, trái cây, bánh ngọt. Chủ nhà có món chả thịt gà xay nướng, cá nướng cho món fish taco, salsa mận và xoài. Bày hết ra bàn, ai ăn gì tự phục vụ lấy cho tiện.





http://1.bp.blogspot.com/-S2rU16oneRo/U8VoiL6vKPI/AAAAAAAADg0/LrzFWN_0xvU/s1600/DEVILEGG%2526CKEN+13.08.14s.jpg

(http://1.bp.blogspot.com/-S2rU16oneRo/U8VoiL6vKPI/AAAAAAAADg0/LrzFWN_0xvU/s1600/DEVILEGG%2526CKEN+13.08.14s.jpg)


http://2.bp.blogspot.com/-T2eRb95bxd8/U8Vo5UGz64I/AAAAAAAADg4/1D-G_ONprdE/s1600/EGG+CKEN+SALAD+13.23.42s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-T2eRb95bxd8/U8Vo5UGz64I/AAAAAAAADg4/1D-G_ONprdE/s1600/EGG+CKEN+SALAD+13.23.42s.jpg)

Chả gà nướng - Devil Eggs - Salad





http://2.bp.blogspot.com/-MDbTf_mN_ig/U8VpHOXEV_I/AAAAAAAADhA/ZZ_7zTGF7Cg/s1600/HALIBUT+TACO+19.44.23s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-MDbTf_mN_ig/U8VpHOXEV_I/AAAAAAAADhA/ZZ_7zTGF7Cg/s1600/HALIBUT+TACO+19.44.23s.jpg)

Halibut nướng làm taco



http://3.bp.blogspot.com/-yal9N_xPXDk/U8VpO3LDvBI/AAAAAAAADhI/pfFlL8wK9Tw/s1600/FISH+TACO+13.38.53s.jpg


(http://3.bp.blogspot.com/-yal9N_xPXDk/U8VpO3LDvBI/AAAAAAAADhI/pfFlL8wK9Tw/s1600/FISH+TACO+13.38.53s.jpg)

Anh chàng hàng xóm mê đá banh, sang xem chung, mang cho những trái fig lớn và ngon tuyệt vời từ cây nhà bên ấy.



http://3.bp.blogspot.com/-m2BIOjuAHtg/U8VpXwXo7kI/AAAAAAAADhU/-SXPW4R_A_0/s1600/FIG12.57.34s.jpg


(http://3.bp.blogspot.com/-m2BIOjuAHtg/U8VpXwXo7kI/AAAAAAAADhU/-SXPW4R_A_0/s1600/FIG12.57.34s.jpg)

Trận banh tranh giải nhất nhì thật hay và hào hứng ... Hai bên cầu thủ chơi giỏi ngang nhau. Một bên tấn công và một bên phòng thủ. Toàn đội Đức chơi đẹp, hay và đồng điệu, Argentina đá hay không kém nhưng chơi xấu tệ. Những cầu thủ cột trụ của Đức bị đốn ngã liên miên. Trận banh kéo dài thêm giờ thêm sôi nổi. Vào phút thứ 113, cũng như chuyện cổ tích xảy ra cho đội banh Mỹ khi gặp Ghana; một cầu thủ trẻ người Đức mới được thay vào phút 88, làm một bàn lịch sử cho đội Đức đoạt chức vô địch. Messi của đội Argentina - người được dư luận báo chí thổi phồng ca tụng như thần thánh - không làm gì được, có banh ít nhất ba lần, sút bay ra ngoài cả ba. Vây mà FIFA còn cho Messi giải quả bóng vàng, rồi còn giải best player ... Xạo quá đỗi. Có lẽ chỉ vì mục đích thương mại thôi.



Mời bạn - mừng Đức đoạt giải vô địch World Cup 2014,



http://3.bp.blogspot.com/-iv3DtrKkkDE/U8VmSQP-VZI/AAAAAAAADgk/7J0rbPqA6zE/s1600/BEER10.05.54s.jpg



(http://3.bp.blogspot.com/-iv3DtrKkkDE/U8VmSQP-VZI/AAAAAAAADgk/7J0rbPqA6zE/s1600/BEER10.05.54s.jpg)

Kết thúc World Cup 2014 của bọn mình như thế. Thật vui với bạn bè những lần ngồi chung la hét cổ võ. Sẽ có những giải banh bóng khác nhưng lúc nào World Cup cũng làm mọi người thật sự hào hứng. Chờ bốn năm nữa để có lại những giây phút rộn ràng, biết có gì thay đổi khi thời gian qua?


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
July 14, 2014

NguyetHa
07-23-2014, 02:15 PM
.






VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA


Một ngày cuối tuần vài người bạn rủ nhau đi ăn tiệm Thái, gần trường học ngày xưa. Tiệm ăn nhỏ nằm trong một khu shopping ở góc đường. Lúc đang đi học, một cô bạn người Thái tự nhiên mê tôi, chơi thân như ruột thịt, nhất định bắt đến thử tiệm này. Thời gian đó, chuyện lesbian chưa rầm rộ như bây giờ, nếu có, người ta nhìn vào có thể nói hai đứa "yêu" nhau. Viết đến đây, tôi giật mình. Có khi nào....? Có thể lắm chứ, tôi ngây thơ không bao giờ thắc mắc khi thấy cô gái Thái ấy có những cử chỉ quá âu yếm với tôi. Oh la la... May mắn thay. Trở lại chuyện tiệm ăn Thái, hai đứa trở thành khách hàng thường xuyên mỗi tuần trong mấy năm tôi học trường đó. Có đến 20 năm tôi không trở lại nơi này. Sau đám cưới tôi đến vài lần cùng bạn bè và người thân bên chồng rồi biến luôn đến nay.

Vào bên trong, mọi thứ đổi khác từ cách trang trí trên tường cho đến bàn ghế, sàn nhà. Câu đầu tiên tôi hỏi người đến bàn lấy order, có phải chủ cũ từ 20 năm trước? Họ cười và cho biết họ làm chủ được hai năm nay, trước đó đã có chủ khác mười năm. Vậy là ba đời khác nhau rồi. Gọi thử vài món tiêu biểu của Thái, thêm món soft shell crab, gặp trúng món ngon ghê. Satay gà không có gì đặc sắc. PadThai ngọt quá. Thịt bò khô tôi không thích bao giờ, thêm gỏi đu đủ với tôm khô, cũng tạm tạm. Tôi thích gỏi đu đủ của Việt Nam hơn, có khô bò, có tương ớt...

Vài tấm hình cho vui:

http://2.bp.blogspot.com/-pi-cAs7-qhY/U8_1zELd0fI/AAAAAAAADjg/3WqUJwdT_88/s1600/CHICKENSATAYs.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-pi-cAs7-qhY/U8_1zELd0fI/AAAAAAAADjg/3WqUJwdT_88/s1600/CHICKENSATAYs.jpg)

http://2.bp.blogspot.com/-fOQ0nDcYm0k/U8_1zNwIP1I/AAAAAAAADjo/NeEyWJpG5QU/s1600/PAPAYASALADs.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-fOQ0nDcYm0k/U8_1zNwIP1I/AAAAAAAADjo/NeEyWJpG5QU/s1600/PAPAYASALADs.jpg)

http://2.bp.blogspot.com/-O-PYndcZOio/U8_1zRN5TDI/AAAAAAAADjk/s5Wbi0dMxVE/s1600/SOFTSHELLCRABs.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-O-PYndcZOio/U8_1zRN5TDI/AAAAAAAADjk/s5Wbi0dMxVE/s1600/SOFTSHELLCRABs.jpg)



Rời tiệm ăn chúng tôi lái xe đi thăm trường xưa. Lâu quá không trở lại, đường xá không thay đổi chỉ có trí nhớ đóng bụi. Chúng tôi chạy qua nhiều con đường, quen quen nhưng cũng lạ lạ. Cứ mơ hồ nhớ nhớ hình như ngày trước trường nằm ở con đường này nhưng không rõ ở góc đường nào. Một lúc hơi lâu, người nói đi tiếp, người bảo đi lui. Cuối cùng phải ngừng xe vào hỏi trong tiệm tạp hoá ở góc đường. Chủ tiệm bảo rằng tiếp tục đi xuống vài khoảng nữa sẽ thấy.


Trường cũ nhìn lạ quá. Họ mở rộng thêm nhiều công trình xây dựng chung quanh. Thư viện ngày trước chỉ một gian nhà nhỏ bây giờ ba tầng đồ sộ. Computer lab chỉ một phòng học tối hù, giờ đây căn lầu rộng rãi thênh thang. Thêm những toà nhà lớn mới xây rải rác trong khuôn viên. Ba cái hồ bơi mới toanh đúng tiêu chuẩn Olympic và phòng tập thật lớn như trung tâm thể thao tư nhân. Có thêm sân đá banh cỏ xanh mướt và nhiều sân tennis được sơn phết lại. Bãi đậu xe trồng nhiều cây, hoa cỏ đẹp mắt và thêm nhiều chỗ đậu trong nhà nhiều tầng. Tôi nhớ bao kỷ niệm ở đây từ những ngày mới qua. Tiếc, không ai nói cho biết, cũng không có thì giờ để thong dong. Vội vàng xoay vòng với học, và làm, rồi gia đình, rồi con cái, và lại học và làm tiếp tục. Bây giờ nhìn lại thấy tiếc và thèm được sống lại, chậm rãi từng giờ phút. Tôi thường kể cho con nghe và bảo con tận hưởng những giây phút còn ngồi ghế nhà trường. Nhưng cũng như mọi đứa trẻ khác, con cũng phải vội vàng học, lợi dụng từng phút nghỉ để chơi game, để xem TV, làm sao có thì giờ để chậm rãi như ý mình muốn. Cứ thế, rồi cũng sẽ đến ngày con nhìn lại và tiếc nuối.


Thế hệ của tôi sang đây vào tuổi lỡ cỡ, lớn không ra lớn và nhỏ cũng không còn nhỏ. Chỉ biết cắm đầu học và làm vì không còn cách nào khác. Thế hệ cha mẹ cũng phải vất vả để thích ứng với cuộc sống mới. Bao khó khăn từ ngôn ngữ đến phong tục tập quán. Tôi nhớ rõ, phải tự tìm lấy trường học, tự tìm lấy tuyến đường xe buýt và tự tìm kiếm thư viện, nhà thờ cũng như tự tìm thấy chợ nơi có bán thực phẩm người mình. Bao nhiêu lần đi lạc trên xe buýt, bao nhiêu lần đi muộn đến trường cũng như đi qua khỏi sở làm vì lỡ trạm ngừng ... Bao nhiêu lần ứa nước mắt trên xe buýt khi gặp những ánh nhìn kỳ thị vì họ tưởng mình người Chinese - những người trên xe buýt nói lớn tiếng và khạc nhổ bừa bãi. Để rồi mỗi khi có dịp ai đó hỏi, tôi luôn tự hào trả lời Tôi là người Việt Nam.

Có quá nhiều thứ để viết khi nhìn lại một phần đời đã qua. Từ chuyện đi ăn tiệm Thái, về thăm lại trường cũ đưa tôi trở lại khoảng ký ức không quên. Tôi đi qua nhiều trường khác nhau ở đây, nơi nào cũng cho tôi nhiều kỷ niệm. Chẳng có gì làm vốn liếng trong cuộc đời, tôi ôm ấp những mảnh ghép trong tâm về những nơi chốn đã qua, về những tình huống đã gặp, về những con người đã tiếp xúc và học được nhiều thứ về cái gọi là tình người. Tôi nghĩ rằng tôi giàu có hơn nhiều người lắm.

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
July 23, 2014

NguyetHa
08-29-2014, 09:42 AM
.







Vài hình ảnh mùa hè,





http://1.bp.blogspot.com/-2s1E7yxv11s/VACdopTl9xI/AAAAAAAADng/rFUOB120ZMA/s1600/Bien.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-2s1E7yxv11s/VACdopTl9xI/AAAAAAAADng/rFUOB120ZMA/s1600/Bien.jpg)
Một nơi đẹp như tranh vẽ, thèm được là cánh buồm...


http://1.bp.blogspot.com/-wBL5mTdf2kc/VACccOP_E7I/AAAAAAAADmw/j10wAtTm3JE/s1600/CornerBakery.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-wBL5mTdf2kc/VACccOP_E7I/AAAAAAAADmw/j10wAtTm3JE/s1600/CornerBakery.jpg)
Fresh Berry & Yogurt Parfait cho buổi sáng ngày nghỉ... yummy...


http://3.bp.blogspot.com/-chk-IjWdoHI/VACl8xBLosI/AAAAAAAADnw/KiPl8V1iF04/s1600/PassionFruit.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-chk-IjWdoHI/VACl8xBLosI/AAAAAAAADnw/KiPl8V1iF04/s1600/PassionFruit.jpg)
Cuối tuần đi chợ trời, nghe lời chàng bán hàng người Phi,
mang cây Passion Fruit về, dù vườn hết chỗ trồng ...



http://4.bp.blogspot.com/-K8JyJanEBgA/VACccQmnx9I/AAAAAAAADmc/w4gNzuetB_c/s1600/HoaThienly.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-K8JyJanEBgA/VACccQmnx9I/AAAAAAAADmc/w4gNzuetB_c/s1600/HoaThienly.jpg)
Mùa hạ nắng quá, chỉ có vài cánh hoa thiên lý.


http://3.bp.blogspot.com/-IAcXal1EOA8/VACccRiIxcI/AAAAAAAADmY/4cO0DI5tHj0/s1600/Hollyhock.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-IAcXal1EOA8/VACccRiIxcI/AAAAAAAADmY/4cO0DI5tHj0/s1600/Hollyhock.jpg)
Hollyhock sắp nở, nhìn nụ hoa thật lạ.



http://3.bp.blogspot.com/-CFehKKXEpyg/VACnzKW-6eI/AAAAAAAADn8/_H3XQfDrBQk/s1600/HoaSung2.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-CFehKKXEpyg/VACnzKW-6eI/AAAAAAAADn8/_H3XQfDrBQk/s1600/HoaSung2.jpg)

http://2.bp.blogspot.com/-c5CoxdhJemE/VACnzGdlw_I/AAAAAAAADn4/g1tc2q8HH-w/s1600/HoaSung.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-c5CoxdhJemE/VACnzGdlw_I/AAAAAAAADn4/g1tc2q8HH-w/s1600/HoaSung.jpg)
Không thấy hoa sen, chỉ thấy hoa súng ở đây.

NguyetHa
09-05-2014, 01:24 PM
.



LABOR DAY



Từ ngày rước em vìa ... từ một thư sinh công tử chàng phải trở thành người thợ bất đắc dĩ để phục vụ gia đình.

Khi cây cỏ ngoài vườn đến kỳ hạn, chàng trở thành người làm vườn, cắt cỏ, chặt cây, bón phân chăm sóc hoa lá...

Khi ống nước rò rỉ hay ống cống bị nghẹt, chàng là thợ ống nước, chuyên trị ống nước vỡ, ống cống nghẹt vv...

Khi máy móc đèn đóm không chạy, chàng là thợ điện, tháo gỡ, thay bóng đèn, nối dây điện vv...

Khi computer, laptop, tablet kể cả cell phone có gì trục trặc, chàng phải là người troubleshoot và làm cho máy chạy.

Khi cần đóng đinh treo lịch hay tranh ảnh lên tường, chàng trở thành thợ mộc.

Còn những món linh tinh khác, thứ nào cũng phải gọi đến chàng.

Nàng không giúp gì hơn đứng xớ rớ gần đó làm thợ đụng, thợ đè và thợ vịn.

Chàng hay càu nhàu, ngày nghỉ ở nhà không bao giờ được nghỉ, có quá nhiều thứ cần làm.

LABOR Day là ngày làm việc, và đây là thành quả của chàng.


http://2.bp.blogspot.com/-13U-WIE8VJ8/VAoFp7RyP5I/AAAAAAAADqI/_F1Y4gIpm0o/s1600/DrawerSlider.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-13U-WIE8VJ8/VAoFp7RyP5I/AAAAAAAADqI/_F1Y4gIpm0o/s1600/DrawerSlider.jpg)


Sau khi kèo nhèo mấy năm trời, chàng chịu cưa gỗ đóng cái hộc kéo ra kéo vào trong ngăn tủ nhà bếp. Cái tủ sâu, món gì để phía trong là chết dí trong đó cả đời. Bây giờ có thể kéo ngăn ra thấy được mọi thứ còn gì bằng. Thấy nàng vui, khen chàng giỏi luôn miệng, chàng hứa sẽ làm thêm vài cái hộc như thế nữa.

Vui lắm, nàng đãi chàng món này, nhẹ bụng và đẹp mắt,


http://1.bp.blogspot.com/-98SxV8Pwwqc/VAoFtqcpoWI/AAAAAAAADqQ/gBHKOVmjHO0/s1600/FruitJellos.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-98SxV8Pwwqc/VAoFtqcpoWI/AAAAAAAADqQ/gBHKOVmjHO0/s1600/FruitJellos.jpg)


Ngoài trừ phải nấu nướng dọn dẹp bếp núc và những thứ vương vãi bừa bãi lung tung của chàng, kể ra cũng lời ấy chứ...

(Không tính những lúc cãi nhau chí choé la ó ỏm tỏi !)


Nguyệt Hạ
Sept 5, 2014

NguyetHa
09-10-2014, 10:50 AM
.








http://1.bp.blogspot.com/-PFyJcUyn_kA/VBCKhWtTBdI/AAAAAAAADrE/4vFlZIUZeNw/s1600/US%2BOPEN%2Bss.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-PFyJcUyn_kA/VBCKhWtTBdI/AAAAAAAADrE/4vFlZIUZeNw/s1600/US%2BOPEN%2Bss.jpg)




US OPEN 2014


Trận banh semifinal US OPEN giữa hai cô gái Peng Shuai (Trung quốc) và Caroline Wozniacki (Đan Mạch) thứ sáu vừa qua, tôi thấy tội nghiệp khi Peng Shuai bị đau chân và phải bỏ cuộc.

Tôi thích xem cách đánh banh của cả hai cô nhưng trận này tôi mong Peng Shuai thắng. Khi Peng Shuai gục xuống sân khóc và phải rất lâu mới có quyết định không chơi tiếp, tôi hiểu sự ray rứt của cô ấy. Là người đại diện cho nước mình, nếu thắng một giải lớn của Mỹ, niềm vinh hạnh không phải nhỏ. Dù cô này đã thắng rất nhiều giải trên thế giới nhưng đây là lần đầu tiên cô vào semifinal giải US OPEN.


Khán giả New York lịch sự, họ đứng lên vỗ tay khi Peng Shuai được đẩy ra khỏi sân bằng xe lăn.


Nhiều người ghét Trung quốc xâm chiếm Việt Nam ghét lây người dân của họ. Lúc này phần lớn ai cũng tẩy chay những gì Made in China từ hàng hoá cho đến thực phẩm. Có những bọn tàu gian thương, có những kẻ lưu manh lừa đảo nhưng cũng còn những người dân hiền lành chứ, nước nào cũng vậy. Tôi có vài bạn thân người Hoa, quen biết nhau từ mấy mươi năm, hình như những người bạn của tôi không phải người xấu. Chỉ trong phạm vi nhỏ hẹp đó, tôi không vơ đũa cả nắm ghét hết dân tộc Trung Hoa.


Chính quyền chủ trương xâm lăng nhưng cá nhân Peng Shuai không có tội gì, tôi nghĩ thế. Và trong tinh thần thể thao, không nên phân biệt chủng tộc.


Nguyệt Hạ
Sept 10, 2014

NguyetHa
09-12-2014, 10:10 AM
.






NHỚ - THƯƠNG - YÊU thời a còng


- Anh nhớ em nhiều lắm.
- Nhiều là bao nhiêu?

Thật là buồn cười nếu cho nỗi nhớ nhung lên cái cân hay tưởng tượng một hình thể nào đó để cân đo đong đếm.

Nhưng để công bằng phải có một cái gì cụ thể, ví dụ như tròn méo mập gầy dài ngắn diễn tả cho nỗi nhớ của mình và của người chứ.

Cứ mở miệng ra nói nhớ là xong sao? Không dễ vậy đâu. Bây giờ có diễn đàn mạng, thiên hạ tha hồ viết vẽ về tình yêu, về nỗi nhớ, về mong chờ, vv và vv... Nhưng có quá đáng không khi chữ nghĩa dư thừa, chỉ tốn vài giây là gõ ra hàng trăm chữ kêu rêu nhớ nhung này nọ?


Đối với những cặp tình nhân thật sự, nỗi nhớ thương của họ diễn tả qua chữ nghĩa thật đẹp vì là chuyện thật. Bên cạnh đó, đôi khi thiên hạ nói nhớ nói yêu như một fashion - trào lưu, chạy theo thời thế. Thấy người ta ở diễn đàn viết nhớ, mình cũng viết. Thấy người ta viết yêu, mình cũng phải tìm một người yêu ở diễn đàn cho có... Vào diễn đàn viết một mình hoài có lẽ sợ người ta nói mình cô độc?


Thật nguy hiểm khi ngồi không trước màn hình computer, đọc và viết gì đó. Từ cái ngồi không sẽ dễ dàng gõ gõ yêu - thương - nhớ với người gặp gỡ sau màn hình. Chữ nghĩa đi ra bằng mấy cái gõ gõ dễ dàng hơn cả trăm lần khi nói bằng lời nói qua điện thoại hay gặp mặt.


Có người cho rằng, gặp nhau ở diễn đàn, không thấy mặt, không biết ai là ai, tha hồ đùa bỡn, tha hồ cợt nhã nói yêu nói thương. Điều đó đúng với hạng không có tư cách. Điều đó hoàn toàn sai với những người biết tự trọng. Nhiều người quen viết cho tôi: "Thế giới mạng là ảo, nhưng tình cảm quen nhau trên mạng là thật". Tôi rất cảm động khi đọc những hàng chữ đó. Đối với tôi, một khi hai người đối thoại với nhau, qua thư từ, qua điện thoại hay mặt đối mặt, là đã quen biết. Đừng cho rằng "họ", "người đó"... chỉ biết trên mạng mà coi thường tình cảm của họ.


Ngày trước hay đúng hơn ngày xưa, người ta làm quen nhau qua mục "Tìm bạn bốn phương" và thư từ qua đường bưu điện. Không thấy mặt nhau, không ai biết ai là ai, không khác gì quen nhau qua các diễn đàn bây giờ. Có khác chăng, ngày xưa không có điện thoại cầm tay, không có email, không có voice chat, không có video chat, vv.. Để nhận một bức thư phải tốn cả tuần lễ có khi còn lâu hơn. Bây giờ mọi thứ được rút ngắn, làm quen chỉ cần gõ vài chữ trên diễn đàn hay gửi qua pm, vài phút sau có trả lời và mọi sự xảy ra tính bằng phút giây chứ không còn tính bằng ngày tháng.


Có lẽ nhờ kỹ thuật hiện đại, mọi thứ nhanh chóng nên tình yêu cũng nảy nở cấp kỳ? Ngày trước khi bắt đầu làm quen, chờ đợi thư trả lời, rồi quen, và một thời gian sau tìm cách gặp nhau. Khi đối diện nói chuyện mới biết rõ người mình đang tìm hiểu. Mọi thứ đều có thời gian tính của nó. Cho nên khi tỏ tình, có lẽ người nói ra cũng phải suy nghĩ chín chắn lắm.


Thời đại tân tiến, cái gì cũng nhanh chóng như điện xẹt, tình yêu gì mới gặp nhau qua vài chữ ở diễn đàn, pm vài lần, thư từ vài cái thế là nói nhớ, nói yêu. Thứ tình yêu đến nhanh có lẽ cũng tàn rụi nhanh khi gặp một người khác (ở diễn đàn). Và cái vòng làm quen, thư từ, nói nhớ nói yêu lại tiếp diễn. Cũng có khi nói yêu thương một người không đủ, người đi vung vãi tình yêu đó lại tán tỉnh và nói yêu thương thêm vài người khác... Những hạng người chơi đùa với tình yêu như thế, chữ nghĩa của họ có được giá trị nào không nhỉ?


Có nhiều người đùa bỡn với chữ nghĩa và khi đã lậm rồi thì đâm ra đùa bỡn với tình cảm của người khác. Mới đầu tự bào chữa, "chỉ là chữ thôi mà"... Sau khi nói yêu đương lại tự biện hộ, "đó là những giây phút tôi chơi đùa với chữ nghĩa của tôi". Đọc một vài bài viết trên các diễn đàn đây đó, có thể thấy được sự dối trá của những người viết ấy. Thật là tội nghiệp cho chữ nghĩa.


Nếu là người viết, và tự nhận mình là người viết thì có lẽ họ không học môn Văn học ngày xưa. Vì các thầy đã dạy dỗ học trò : "VĂN LÀ NGƯỜI". Mỗi khi cầm bút, hay gõ chữ trên bàn phím, nếu ai cũng nhớ ba chữ ấy, ắt hẵn chúng ta sẽ có rất nhiều bài viết chân thành và đúng nghĩa với chữ nghĩa. Đừng nghĩ rằng không ai biết mình là ai khi họ đọc những gì mình viết ra. Ít ra, mình biết mình là ai và biết mình đang làm gì.


Nguyệt Hạ
Sept 12, 2014

NguyetHa
09-15-2014, 09:41 AM
GIÀ


- Vậy là biết you già rồi...
- Nói ai vậy?
- You chứ ai.
- Tại sao?
- Thì nhìn cùi tay you phía sau da nhăn, già rồi.
- Cùi tay ai nhìn phía sau chẳng thấy da nhăn?
- Không, khi còn trẻ da không nhăn, khi già, hết mỡ, da dùn lại.
- Bộ you không già sao? tui chưa già.
- Tui già từ lâu rồi. You chưa già nhưng nhìn cùi tay da nhăn, không chối cãi được.

Hết ý kiến, chưa thấy ai cà chớn như hắn ta.

Nguyệt Hạ
Sept 15, 2014

NguyetHa
09-16-2014, 09:12 PM
.









Cafe Cũ


Cafe cũ hâm lại uống vào vừa lạnh vừa ấm.

Cái cảm giác lạ lạ thật buồn cười. Nửa nóng nửa lạnh, trộn vào nhau, nhưng không thể nào hoà nhập được.

Sáng qua, tôi pha một ly đầy cafe sữa thật ngon. Một ngày tôi không thể nào uống hơn một phần tư ly cafe vì trái tim bất thường của tôi sẽ rock and roll trong lồng ngực. Lấy ra một phần cafe đủ cho buổi sáng, tôi cho ba phần tư cafe còn lại vào tủ lạnh để chiều về làm cafe đá. Buổi chiều bận rộn cơm nước, đến tối không uống được nếu không muốn thức đêm đếm đèn đường...


Hôm nay, cho ly cafe vào microwave, 11 giây đầu tiên vì không muốn cái ly yêu thích bị vỡ. Kế tiếp 22 giây, đưa lên miệng, vành ly lạnh, những giọt cafe chạy vào miệng ấm áp. Cái cảm giác vừa nóng vừa lạnh thật khó tả.


Cứ như vừa vui vừa buồn. Nếu ví như vừa khóc vừa cười thì hơi con nít. Lúc sau này, thành người lớn tôi không thể nào vừa khóc vừa cười được nữa. Nhiều khi nước mắt sắp sửa rơi ra thì lại phải gượng cười và quay đi để đừng ai thấy ... Vừa vui vừa buồn thì nhiều lắm. Bất cứ lúc nào tôi cũng có thể có hai trạng thái vui buồn lẫn lộn. Đang vui vẻ với mọi thứ đầy đủ chung quanh, chợt nghĩ đến những người thiếu thốn ngoài kia, thế là buồn. Đang vui cười khi thấy mình làm được việc gì, nhớ đến những thất bại đã qua, thế là buồn. Đang nói về một vấn đề nào đó, tự nhiên trí óc đi lan man đến những ý nghĩ xa xôi, thế là buồn.


Chỉ vì ly cafe cũ mà lan man nghĩ ngợi đến bao nhiêu thứ. Vị ngọt vị đắng của cafe và sữa, cảm giác lạnh và ấm lẫn lộn cũng hay hay. Đôi khi thử những điều mới lạ cũng hay hơn làm hoài những gì quen thuộc. Nếu tôi chỉ uống mãi cafe nóng mỗi sáng không bao giờ biết được vị giác lạ này. Tiếc thay bao nhiêu thứ trong cuộc sống không được thay đổi và "thử" cảm giác lạ đơn giản như ly cafe.


Nguyệt Hạ
Sept 16, 2014

NguyetHa
09-18-2014, 11:05 AM
.






http://4.bp.blogspot.com/-4h9yAoV4PS4/VBsWScljtVI/AAAAAAAADrc/sYWbm25ltEs/s1600/BERKELEYs.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-4h9yAoV4PS4/VBsWScljtVI/AAAAAAAADrc/sYWbm25ltEs/s1600/BERKELEYs.jpg)





Thư mùa thu


Ở đây thời tiết nóng, em quên đi ngày tháng vẫn trôi qua và mùa này tiếp nối mùa kia. Anh có nghe mùa thu nơi anh đã đến?


Chừng đó thôi, chỉ mấy chữ, mấy mẫu tự, làm em nhớ. Em nhớ lắm, từng mùa thu qua, em và anh thường hay tâm sự về mùa thu cuộc đời. Thư mới nhất anh nhắc, còn nóng vài ngày nữa, 21 tháng 9 là sang thu.


Sáng nay thức giấc, nắng vàng tràn vào phòng qua khung cửa sổ, gió nhẹ nhẹ lay động tấm màn mỏng. Em đến bên cửa nhìn ra ngoài, không khí thơm mùi sớm mai. Nhẹ lắm chứ không như những ngày nóng như lửa vừa qua. Cảm giác từ những mùa thu trước trở lại trong em. Không rộn ràng như lúc đón xuân, không náo nức khi hạ đến, cũng không nôn nao mùa cuối năm. Êm đềm, trầm lắng, mùa thu trong em lại về. Qủa thật có thay đổi, màu nắng không còn vàng tươi rực rỡ như những tuần lễ qua, nắng đang trải nhẹ, mong manh lãng đãng giăng giăng... Bầu trời như có màn khói mỏng phủ lên, không trong suốt như ngày tháng hạ.


...
Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ
em có hay thu về hết dấu cô liêu
Và em có hay khi mùa thu tới
bao trái tim vương màu xanh mới
...


Em yêu thích vô cùng lời nhạc như thơ của Ngô Thụy Miên, diễn tả trọn vẹn vẻ đẹp trữ tình của mùa thu, diễn tả sức sống mới gợi cảm từ mùa thu ... và còn nhiều, nhiều nữa, không khi nào em có thể viết ra hết những gì trong ý nghĩ ...


Chớm thu nơi em, nắng vàng mật ngọt, hoa lá xôn xao, chim chóc chuyền cành ... Cảm giác yên bình cho em viết vài dòng thư, bắt đầu mùa mới, với những rung động cũ từ ngày xa xưa tìm về, gửi đến anh một mùa thu thật đẹp tràn đầy tin yêu.


Nguyệt Hạ
Sept 18, 2014

NguyetHa
10-08-2014, 01:15 PM
.







Nghe, Thấy và Sợ



Liên tiếp nhiều ngày tôi nghe tin các em vị thành niên - teenagers - lái xe gây ra tai nạn và chết. Mỗi xe chết từ 4 đến 5 em. Không làm sao hiểu được tại sao cha mẹ các em 16, 17 tuổi cho các em đi chơi đêm và ngồi trên xe của người lái cũng 16, 17 tuổi, có khi không có bằng lái. Tin tức không những làm đau đầu mà còn mang lại nhiều xúc động trước những sự mất mát vô lý như vậy.

Tối Chúa nhật vừa qua chúng tôi lái xe trên freeway, bên phải một cô gái vừa lái xe vừa đánh text. Nhìn sang, một mái tóc dài trước tay lái đang cúi xuống, vài chục giây cô nhìn lên khoảng một giây, rồi lại cúi xuống, trong xe cô đèn trần bật sáng. Xe tôi chạy carpool lane, xe cô ấy trên lane nhanh nhất. Rất nhiều xe trên freeway, xe nào cũng chạy khoảng 70, 75 miles. Lúc ấy là 8:30 tối. Nhìn mặt tôi đoán tuổi cô khoảng trên dưới 20. Thấy cô liên tục cúi xuống bấm trên cell phone. Tôi rất sợ. Có khi cô hơi lạng qua trái một tí. Có khi lạng qua phải. Muốn gọi để cô ngừng text lại mà không biết làm sao. Trời tối quá, tôi muốn chụp hình cô vừa lái xe vừa text cũng không được. Tôi muốn chụp hình bảng số xe của cô để gọi cảnh sát nhưng xe nhiều quá, đang ở carpool lane, không thể chạy chậm lại.

Chồng tôi lái xe cũng nhìn chừng để sẳn sàng tránh nếu cô gây ra tai nạn, anh nói, cô ấy đâm qua trái hay qua phải gì thì những xe quanh cô đều bị đụng hết, không tránh khỏi được. Xe nào cũng chạy thật nhanh và không ai giữ khoảng cách an toàn. Mỗi xe chỉ cách nhau ít hơn chiều dài một chiếc xe, nếu có tai nạn có lẽ sẽ dồn cục lại mà chết. Đi bên cạnh xe cô ấy độ 10 phút mà tôi thấy lâu như hàng giờ. Chỉ mong cô xong chuyện và ngừng text lại cho mọi người nhờ. Nếu tai nạn xảy ra một mình cô chết không sao, nhưng chắc chắn cô sẽ làm cho nhiều người khác bị nạn vì cô.

Đến exit, chúng tôi rẽ vào. Nhìn theo thấy cô đưa tay lên tắt đèn trên trần và tiếp tục chạy nhanh. Thở phào, vậy là cô xong màn đánh text. Hy vọng cô về nhà bình an. Vì có như thế, những chiếc xe quanh cô mới được vô sự.


Xong một buổi tối cuối tuần.


Nguyệt Hạ
Oct 7, 2014

Nghi Bình
10-09-2014, 06:01 AM
NH ơi, đúng là NH đang "chọc" vào nỗi lòng của NB đó nha ... :) ...

NguyetHa
10-22-2014, 10:35 AM
.






Tìm và Gặp lại




Chuyện ngoài lề:
Ba tháng trước...

- Hello, cho tôi gặp anh Đ.
- Xin lỗi cô là ai? tìm anh Đ có chuyện gì?
- À tôi là bạn, lâu không thấy tin anh Đ nên gọi hỏi thăm, không có gì quan trọng.
- Anh Đ không có nhà, cô có gì nhắn lại không?
- Tôi chỉ muốn hỏi thăm có đau ốm gì vì lâu không có tin, thế thôi. Cháu có phải con gái anh Đ không?
- Không, tôi là vợ anh Đ.
- Ồ xin lỗi, nghe giọng trẻ quá nên tôi lầm.


----------------------------


Sáng hôm nay,

- Hello, có phải đây là nhà anh N không ạ?
- À đúng rồi, có chuyện gì không cô?
- Dạ tôi muốn hỏi công việc ở văn phòng chút xíu.
- Cô gọi cell đi, số như cũ.
- Tôi không có số, chị cho xin.
- Cô ghi nè, #####....
- Cám ơn chị, cho tôi hỏi, chị có phải là con gái anh N không?
- Tui là má thằng N.

(Nghe không rõ, tưởng là vợ)

- Chị là vợ anh N hả?
- Tui là má vợ. (vừa nói vừa cười)
- Không đúng đâu, anh N già rồi mà.
- Ừ thì nó già rồi, tui là má vợ... (cười)

Oh no...

- Dạ xin lỗi bác, tại cháu nghe giọng trẻ quá nên gọi là chị.

Cười lớn hơn,

- Thấy dzậy chớ tui gần bảy mươi rồi đó cô.
- Cháu nói thiệt, giọng bác trẻ lắm.

Cười..., im lặng một lúc ...

- Tui trẻ nhờ nói nhiều đó cô.

....

Hai lần nghe lầm giọng nói, không hiểu sao các bà lúc này qua phone giọng cứ như con gái...


--------------------------



- Hello, ai đó?
- Em đây
- Ai dzậy ha?
- Đố anh đoán ra.
- Giọng cô quen quen, mà không nhớ...

Hahahaha ...

- Anh phải nhớ ra em chứ.
- Ai ha, nghe quen quen mà quên rồi.
- Anh già rồi nên lãng phải không?
- Ừ, già rồi. Nói anh biết em ở đâu thì sẽ nhớ.
- Em ở chỗ đó....

Cười lớn ...

- À nhớ rồi. Em khỏe không?
- Em khỏe. Anh có gì thay đổi không? vẫn làm ở đó chứ?
- Như thường... Mọi người sao em?

Kể lể cho anh nghe... Anh vẫn như trước, lo lắng hỏi han đủ điều.

- Anh vợ con ra sao? Mấy cháu?
- Một gái một trai, đại học rồi.
- Vợ anh khỏe chứ? còn đi làm như cũ?
- Khỏe, vẫn làm...
- Em cần anh một chuyện ..., hai tháng nữa nghe anh.
- Đừng lo, em làm giấy tờ trước đi, gần ngày đó gọi anh.
- Em gọi bây giờ, để đến đó sợ anh bận.
- Không sao, gọi cuối tuần anh sẽ đến. Anh lo hết cho.
- Cám ơn anh.


Anh vẫn vậy, người lo lắng cho tôi đủ thứ từ những ngày đầu. Anh là người Việt ở Campuchia, đen thủi đen thui. Anh nhỏ người, thấp, đen, gọi là xấu quắc. Nhưng trời cho anh có duyên. Có người sơn phết, ỏng ẹo, đánh bóng mấy đi nữa vô duyên vẫn hoàn vô duyên. Anh, không màu mè, không chải chuốt, nhìn bề ngoài xấu xí nhưng vẫn thấy cảm mến. Nói chuyện với anh luôn có cảm giác thoải mái và nhận được sự chân tình từ anh. Con người xấu mặt nhưng tốt bụng vô cùng. Anh giúp khi tôi cần không ngại ngày đêm, hay đường xá xa xôi. Nhớ ngày nào chúng tôi dự đám cưới anh. Khi có con đầu lòng, vui quá anh lái xe đến tận nhà khoe hình con gái với tôi. Anh còn bắt tôi phải giữ hết cả chục tấm hình. Tôi vẫn còn để đó, cô con gái ấy giờ này đang học đại học. Rồi cuộc sống cuốn mọi người đi, không còn gặp nhau, dần dần không gọi nữa và không liên lạc. Hai mươi năm qua, tôi vẫn luôn cầu nguyện xin bình an cho anh và gia đình.


Tuần rồi, tôi nghĩ đến chuyện tìm anh có việc cần. Quá lâu không liên lạc tôi không biết phải làm sao. Hôm nay lấy số phone từ hơn hai mươi năm trước gọi thử, may sao anh vẫn còn ở nhà cũ. Gặp lại một người thân quý mến, tôi thấy mừng và vui thật sự.


(Tối nay về, má vợ kể anh nghe chuyện con nhỏ nào nghe tiếng lầm bà là con gái anh, chắc anh cười no khỏi ăn tối )


Nguyệt Hạ
Oct 21, 2014






Hello Nghi Bình, sẽ còn lên ruột dài dài mà :(

NguyetHa
10-29-2014, 01:01 PM
.




Văn Thi Sỹ - Bình Thường hay Khác Thường




Anh làm thơ rất hay. Hôm nọ anh kể tôi nghe: một người bạn thường đọc thơ anh, gặp nhau sau một thời gian dài, nhìn anh hồi lâu, ông nói,

- Anh không giống nhà thơ chút nào, Tướng anh vầy giống như ông chủ tiệm thuốc bắc quá.
- Giống nhà thơ là sao, anh nói tui nghe?
- Nhà thơ là phải ... ốm ốm, râu tóc dài dài, mặt mày hốc hác, áo quần xốc xếch, có vẻ bệ rạc ... Anh ngon lành gọn gàng như vầy giống chủ tiệm thuốc bắc. Ai mà tin anh làm thơ.

Hai anh em cười nghiêng ngả vì lời nhận xét đó.



Những câu nói trên làm tôi suy nghĩ. Không có lý nào, người ta quan niệm người làm thơ phải "KHÁC NGƯỜI" một cách thảm hại như thế??? Theo như câu nhận xét của ông kia, nhà thơ phải là người dơ dáy, bệ rạc? Không lẽ trong thơ khi đọc lên có mùi khó ngửi? có hình tượng xốc xếch? đến độ người ta phải liên tưởng đến tác giả là người như thế? Và qua chữ nghĩa, người đọc hình dung người viết ra sao, tôi cũng thắc mắc.


Từ nhỏ tôi thấy vài ông làm thơ, hình ảnh ghê ghớm nhất là tóc dài và râu mép. Từ đó nhìn mấy người đàn ông tóc dài tôi thường có hai ý nghĩ, hoặc là họ lười đi cắt tóc, hoặc là họ làm thơ. Nhìn người có râu mép, tôi lại thắc mắc, không biết khi ăn uống, nhất là những món có rau chấm mắm hay nước mắm, râu họ có bị vướng vào và lên mùi không?

Sau này lớn lên tôi hiểu ra, có lẽ một số người làm thơ hình như cố tình ở dơ để thiên hạ nhận ra mình là nhà thơ? Tôi không biết nhiều tác giả khác ra sao, nhưng khoảng mười năm trước tôi thấy hình ảnh của một người làm thơ rùng rợn quá nên tôi nhớ hoài. Không biết thơ người đó có hay không, nhưng nhìn hình dạng râu tóc dơ dáy bẩn thỉu tôi chỉ muốn tránh xa.


Hình tượng hoá văn thi sỹ thật là chuyện buồn cười. Bây giờ tôi có quen vài người làm thơ viết văn, họ đi ra đường cũng sạch sẽ tươm tất lắm. Chưa có người quen nào râu tóc dài luộm thuộm hay bệ rạc. (Ở nhà ra sao tôi không biết). Và thơ văn họ đọc rất dễ chịu chứ không lên mùi tí nào. Qua tiếp xúc, những tác giả văn, thơ, nhạc tôi đã gặp ăn nói từ tốn chậm rãi và nói chuyện có chiều sâu hơn. Đó là những điều khác biệt tôi nhận thấy. Có thể những người tôi quen biết nằm trong phần thiểu số của cái mẫu số chung văn nghệ sỹ. Còn phần lớn những người râu tóc rũ rượi, áo quần xốc xếch đúng nghĩa với văn thi sỹ, có lẽ tôi chưa được diện kiến.

Viết văn làm thơ soạn nhạc gì gì đi nữa, ai cũng chỉ là những người bình thường, trừ phi họ muốn làm người "khác thường", thì xin miễn ý kiến.


*** Nhắn riêng với một nhà văn nhà thơ có râu mép (ở Texas*) mà tôi quý mến: anh ngoại lệ, vì nhìn anh ngầu lắm http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/smiley/s3.gif


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Oct 28, 2014

* Phải ghi rõ anh ở Texas, nếu không có kẻ nhận lầm http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/smiley/40.gif

NganHa1
10-29-2014, 02:00 PM
Chào Nguyệt Hạ,

Đọc bài viết này của bạn mà mình cười quá chừng.
Có người viết dùm mình nên khoái là vậy. Cảm ơn NH nha.
Mình nhớ hồi đó ghé thăm sở cũ, có vài người mới làm sau khi mình đã nghỉ việc, chạy ra nhìn rồi nói:
- Sao thi sĩ gì mà mặc đồ vest, mặt nghiêm trang ...không giống nhà thơ gì cả !!!

CŨng vì ai đó gán cho mình cái danh này mà thiên hạ đều không dám quen vì sợ... cái gì đó hong biết...Nên bi giờ mình mới có giờ rảnh để ... viết, làm họ càng chạy tét luôn ....hihihi..
Chúc Nguyệt Hạ và quý khách ghé nhà NH ngày vui nha.

NguyetHa
10-29-2014, 08:47 PM
Chào chị Ngân Hà,

Không biết nhà thơ thì phải mặc áo gì và mặt mày phải ra sao ha?
Thôi thì họ tặng chị danh hiệu "nhà thơ" chị ráng làm thơ thêm nữa nha :)

Vui hoài và viết mãi, ai chạy thì kệ họ, phải không chị?

Thân mến,
Nguyệt Hạ

NguyetHa
11-04-2014, 11:17 AM
.




Laptop



Màn hình laptop bị rạn nứt, tôi mang đi thay và học được vài điều.

Giá cả sữa chữa computer ở các tiệm lớn như Best Buy, Fry's vv... rất là trên trời dưới đất.
Những tiệm nhỏ gần nhà tính giá vừa phải. Tiền mua món hàng + tiền công.

Xem youtube cách thay màn hình, họ dùng laptop kiểu xưa nên bên trong nhiều ốc vít dây nhợ rắc rối. Xem xong sợ, tôi mang ra tiệm. Khi thấy người thợ tháo ra, không đến hai phút, chỉ hai cái nút nhựa nhỏ xíu bên ngoài, bốn cái ốc tí hon bên trong, một cái connector bằng móng tay. Xong. Rất đơn giản.

Màn hình mới, ngạc nhiên thấy chất lượng hơn hẵn màn hình cũ.

http://2.bp.blogspot.com/-svqAxW0rzME/VFkdNBWJ2BI/AAAAAAAADwE/Mo06HhqEF54/s1600/Cracked%2BScreens.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-svqAxW0rzME/VFkdNBWJ2BI/AAAAAAAADwE/Mo06HhqEF54/s1600/Cracked%2BScreens.jpg)


http://2.bp.blogspot.com/-SqX0QiEI6tk/VFkdNoAnS9I/AAAAAAAADwM/FErMAA5jXw8/s1600/New%2BScreens.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-SqX0QiEI6tk/VFkdNoAnS9I/AAAAAAAADwM/FErMAA5jXw8/s1600/New%2BScreens.jpg)


Từ ngày mua về, tôi thắc mắc thấy hình ảnh trên laptop nhìn không được sắc nét và màu mè nhợt nhạt không giống như xem ở tablet hay cell phone. Xem mẫu ở Costco đẹp nên mua, về nhà thì khác hẵn. Tôi không muốn mất thì giờ trả đổi nên cứ dùng như vậy.

Bây giờ, màn hình mới quá sắc nét và màu sắc rực rỡ, tôi đoán Costco bán cho tôi laptop với màn hình chất lượng thấp. So sánh giữa cũ mới tôi thấy được sự khác biệt và nghĩ ra điều này. Lâu nay tin tưởng Costco ... Có thể tôi xui nên đụng phải cái máy dởm...


Nguyệt Hạ
Oct 26, 2014

NguyetHa
11-10-2014, 10:52 AM
.







https://3.bp.blogspot.com/-13gBTQ9RG7o/VGI0UFTe53I/AAAAAAAADxM/TTDYzuUuVAc/s320/2014-11-07%2B07.51.36s.jpg (https://3.bp.blogspot.com/-13gBTQ9RG7o/VGI0UFTe53I/AAAAAAAADxM/TTDYzuUuVAc/s1600/2014-11-07%2B07.51.36s.jpg)





Hoa Vàng Trước Ngõ



Năm nào cũng vậy, đám cúc vàng lên rất mạnh, lan tràn khắp nơi. Khi hết mùa, tôi thường nhổ bỏ vì bọn chúng lăn đùng ra đất như nằm vạ. Nhiều lắm, lan ra cỏ, nhìn mất trật tự vô cùng. Vậy mà, quanh đi quẩn lại, đám cúc cũng lên lá, lên nụ và lây lan vô tội vạ.

Không để ý vài ngày, tuần qua, thấp thoáng thấy màu vàng trước hiên. Nhìn kỹ lại, thì ra bọn cúc. Thương ơi là thương. Năm nào cũng bị dọn sạch, mùa nào cũng trở lại có hoa.

Tôi có đọc đâu đó, cho rằng màu vàng là màu phản bội.... Không hiểu sao người ta nói vậy. Đối với hoa cúc vàng trước nhà, tôi nghĩ đây là những bụi hoa trung thành nhát. Năm nào cũng bị nhổ bỏ, và năm nào cũng có hoa làm đẹp nhà tôi, không những một, hai bụi mà nhiều, nhiều lắm. Hiên nhà vào tháng này vàng rực, từ trên thềm xuống thảm cỏ, nơi nào cũng một màu vàng tươi thắm.






https://4.bp.blogspot.com/-FfwjEvRhvi4/VGI18CmKGtI/AAAAAAAADxU/1qQhTV1n-eA/s320/2014-11-07%2B07.50.42s.jpg (https://4.bp.blogspot.com/-FfwjEvRhvi4/VGI18CmKGtI/AAAAAAAADxU/1qQhTV1n-eA/s1600/2014-11-07%2B07.50.42s.jpg)





Mùa thu của tôi rực rỡ nhờ những hoa cúc vàng trung thành này, dù trời sương mờ mờ hay trời nắng hanh hanh, hoa vàng vẫn đậm đà một màu thủy chung. Cám ơn các em hoa nhiều lắm. (Nói vậy, nhưng cuối mùa vẫn bị nhổ bỏ như thường...)

Nguyệt Hạ
Nov 10, 2014




http://4.bp.blogspot.com/-r5kiFbJrgK4/VGD7Hs2l-UI/AAAAAAAADwc/DdoyxooRCX8/s1600/2014-10-21%2B11.35.25s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-r5kiFbJrgK4/VGD7Hs2l-UI/AAAAAAAADwc/DdoyxooRCX8/s1600/2014-10-21%2B11.35.25s.jpg)

NguyetHa
11-12-2014, 09:37 AM
.




https://1.bp.blogspot.com/-o1KFY_oa9b8/VGOWwFR2c-I/AAAAAAAADyE/5o3YEqMI42g/s320/Theater.jpg (https://1.bp.blogspot.com/-o1KFY_oa9b8/VGOWwFR2c-I/AAAAAAAADyE/5o3YEqMI42g/s1600/Theater.jpg)


In one of the world's most beautiful and esteemed concert halls: Ambassador Auditorium


Manner


Cuối tuần đi xem hoà nhạc.

Trong lúc đang nghe nhạc, thấy vậy, nghĩ rằng giờ giải lao, đèn sáng cô ấy sẽ bỏ chân xuống... Lầm. Cô vẫn tỉnh như ruồi... Thế thì click một tấm hình coi chơi...


Đôi khi, người đẹp, áo quần đẹp, chưa hẵn là đẹp...


Nguyệt Hạ
Nov 11, 2014

NguyetHa
11-15-2014, 10:16 AM
Cây trái trong vườn




http://1.bp.blogspot.com/-iig5NeJclas/VGeTPD7rkSI/AAAAAAAADzI/LeV5i8sSLSc/s1600/2014-11-10%2B12.02.25s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-iig5NeJclas/VGeTPD7rkSI/AAAAAAAADzI/LeV5i8sSLSc/s1600/2014-11-10%2B12.02.25s.jpg)
Trái mơn mởn vầy mà...




http://4.bp.blogspot.com/-K5VVtsTCN-w/VGeTPJ117xI/AAAAAAAADzQ/nLYwRGCxyhc/s1600/2014-11-10%2B12.03.13s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-K5VVtsTCN-w/VGeTPJ117xI/AAAAAAAADzQ/nLYwRGCxyhc/s1600/2014-11-10%2B12.03.13s.jpg)
có cái gì trên trái này ... nhìn ghê quá



http://2.bp.blogspot.com/-gKD3_FZcXWs/VGeTPD6vMoI/AAAAAAAADzM/3fdVmsdtMDQ/s1600/2014-11-11%2B12.15.56s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-gKD3_FZcXWs/VGeTPD6vMoI/AAAAAAAADzM/3fdVmsdtMDQ/s1600/2014-11-11%2B12.15.56s.jpg)
... bị phá như thế... mà thôi, chia bớt cho chim chóc ...





Làm theo chị CtLy ở VNTQ món này:


http://2.bp.blogspot.com/-r-jGcgnbAL8/VGeQ8fXepBI/AAAAAAAADyw/t0ZxkoAz9Z0/s1600/2014-11-13%2B19.38.12s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-r-jGcgnbAL8/VGeQ8fXepBI/AAAAAAAADyw/t0ZxkoAz9Z0/s1600/2014-11-13%2B19.38.12s.jpg)

Trang
11-19-2014, 01:22 AM
Chào Nguyệt Hạ.

Lâu quá mới vào lại để viết vài hàng, còn đa phần là núp đọc rồi đi ra.
Thấy những trái ổi bị chim ăn, nhớ ngày xưa còn nhỏ hay ra ngoài vườn có những cây ổi ruột màu hồng hay bị chim khoét một góc. Hái những trái bị khoét đó vào ăn, để dành những trái chưa chín, chờ khi nào chim khoét một lỗ rồi hái vô ăn tiếp..Nguyệt Hạ chắc là biết những trái ổi ruột màu hồng trái nhỏ nhưng mùi thơm không lẫn vào đâu được..Lâu rồi Trang không có dịp ngửi lại mùi ổi chín. Chuyện ngày nhỏ nói hoài không hết, có ngồi nhớ lại thì phải là mỗi ngày một câu chuyện quá.

Ngày vui nha Nguyệt Hạ.

Trang.

NguyetHa
11-19-2014, 10:20 PM
Hi Trang,

Thấy chữ của Trang, NH mừng vì biết Trang khỏe và có chút thì giờ...

Nhắc đến mùi thơm của ổi, làm sao quên được hả Trang. Bây giờ cây ổi này ruột trắng nhưng khi chín cũng thơm lắm. NH cũng như Trang, chỉ thích ăn trái nào bị chim khoét, vì nó rất ngọt, chim chóc khôn hơn mình nhiều, lựa trái chín mà ăn.

Trang khỏe hẵn chưa? bạn Trang có khá hơn không?
NH chúc Trang và anh luôn nhiều sức khỏe và bình an nhé.@};-

Nguyệt Hạ






http://3.bp.blogspot.com/-xNc7gXpPETQ/VG2BX8WKSaI/AAAAAAAADzw/OypI6hheThc/s1600/2014-11-18%2B10.22.55s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-xNc7gXpPETQ/VG2BX8WKSaI/AAAAAAAADzw/OypI6hheThc/s1600/2014-11-18%2B10.22.55s.jpg)


Một cây có hai màu




http://2.bp.blogspot.com/-ynvXrSpDN4c/VG2HJk-ae4I/AAAAAAAAD0g/SZM28SnfSYU/s1600/2014-11-19%2B11.46.10s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-ynvXrSpDN4c/VG2HJk-ae4I/AAAAAAAAD0g/SZM28SnfSYU/s1600/2014-11-19%2B11.46.10s.jpg)
Giống trái na nhưng không phải



http://3.bp.blogspot.com/-bXavquzlqc8/VG2BYJIYHQI/AAAAAAAADz4/_GAVbBZxU1s/s1600/IMG_1150s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-bXavquzlqc8/VG2BYJIYHQI/AAAAAAAADz4/_GAVbBZxU1s/s1600/IMG_1150s.jpg)


Act of nature

Trang
11-20-2014, 01:00 AM
Hi Nguyệt Hạ.
Mùa này bên Nguyệt Hạ vẫn còn hoa và trái trong khi bên này vườn nhà chỉ còn xác lá, hôm qua vừa hốt xong hôm nay sáng ra đã thấy lá lại rụng đầy. Trái mà Nguyệt Hạ nói không phải trái na đó Trang vẫn chưa từng ăn thử, đi chợ thấy họ bán chỉ nhìn rồi bỏ đi. Tại Trang không hảo trái cây lắm, nên chỉ mua những thứ mà mình biết hồi nhỏ được giá đình cho ăn :).
Trang cũng bình thường mặc dù vẫn bị dị ứng là nổi mề đay, riêng bạn Trang thì vẫn vậy. Chuyện đã như vậy rồi nên phải trở lại sinh hoạt bình thường . Chúng ta còn bao việc phía trước phải không Nguyệt Hạ? .
Tuần này là tuần rượu Beaujolais Noveau, nhiều tiệm hay nhà hàng sẽ đãi hay bán rượu này. Chắc là bên Nguyệt Hạ cũng có vì Trang thấy hồi năm ngoái nhân lễ tạ ơn Nguyệt Hạ có tấm hình với chai Beaujolais Noveau trong lễ tạ ơn thì phải.
Ngày vui nha Nguyệt Hạ.

tà áo xanh
11-20-2014, 11:45 AM
http://2.bp.blogspot.com/-ynvXrSpDN4c/VG2HJk-ae4I/AAAAAAAAD0g/SZM28SnfSYU/s1600/2014-11-19%2B11.46.10s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-ynvXrSpDN4c/VG2HJk-ae4I/AAAAAAAAD0g/SZM28SnfSYU/s1600/2014-11-19%2B11.46.10s.jpg)

Giống trái na nhưng không phải


(trích từ bài của Nguyệt Hạ)


Chào buổi sáng đến Nguyệt Hạ, và chào Trang,


Vài hôm trước Xanh có ghé qua ngắm cây ổi với trái đã bị chim khoét, dù mất một góc nhưng trông vẫn còn thật ngon lành. Loại ổi này Xanh thích đợi chín chín, ruột mềm. Sau này, bị nhà cấm không cho ăn như vậy vì sẽ làm hại bao tử bắt phải bỏ phần ruột đi. Hai trái ở trên trông giống trái na và cũng giống trái bình bát thoạt mới nhìn. Bên Nguyệt Hạ trồng được cây trái nhiệt đới, Xanh thật mê. Chỗ Xanh quanh năm lạnh nhiều, sau vườn cây ăn trái được chỉ là cây Apricot (chắc mình gọi là trái đào) nhưng cũng bị chim chóc giành ăn trước. Khi cây ra hoa màu sắc đẹp sáng cả một góc vườn.


Lần đầu ghé thăm Nguyệt Hạ.
Nhờ có khách là Trang ghé thăm nên Xanh mới đỡ ngại làm rộn không gian của n. Hạ.

Mấy hôm n. Hạ ghé thanh âm xanh, Xanh hay lẩm nhẩm bài nhạc Trịnh có câu:
- "từ khi trăng là nguyệt, đèn thắp sáng trong tôi", lâu lắm mới nhớ đến bài hát này do tên Nguyệt Hạ gợi nhớ.


An lành và tươi vui luôn, vết đều nhé.


@};-

NguyetHa
11-20-2014, 04:26 PM
http://1.bp.blogspot.com/-pZAwuGET760/VG4vc_Nhx1I/AAAAAAAAD0w/C7X9bdEWWkY/s1600/2013-11-27%2B17.20.54s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-pZAwuGET760/VG4vc_Nhx1I/AAAAAAAAD0w/C7X9bdEWWkY/s1600/2013-11-27%2B17.20.54s.jpg)







Hi Trang và Tà Áo Xanh.

Mùa này cũng lạ ghê. Vườn nhà NH chưa bị xơ xác và hoa trái cũng còn. Chỉ một ít lá vàng rơi xuống gốc cây Nectarine và cây hoa đào. Các cây khác vẫn xanh tươi và hoa vẫn nở.


Trái giống trái na, chợ Việt Nam ở đây gọi là trái bình bát. Ăn trái na hay trái mãng cầu ở bên mình quen rồi, trái này chỉ ngọt thôi chứ không dai. Trang mua một trái ăn thử đi. Giống như Xanh, từ trước giờ NH cũng không ăn hạt ổi vì có người nói hạt ổi, hạt cà chua vv... sẽ chui vào khúc ruột dư và phải đi mổ nên NH sợ lắm. Muốn ăn phần ruột trái ổi phải chịu khó lấy hết hạt ra rồi ăn phần mềm bên trong.

Trang nhắc đến rượu Beaujolais, mấy ngày nay NH đi tìm một tấm hình kỷ niệm về rượu này mà tìm mãi không ra. Mất hết bao nhiêu là giờ, tự nhiên tấm hình biến mất, lạ ghê. Còn tấm hình rượu năm trước đây.

Xanh nhắc bài nhạc Trịnh... Lâu nay NH thường nhầm tên bài Nguyệt Cầm và Nguyệt Ca với nhau. Bài nào cũng hay phải không?


Một mùa lễ thật bình an đến với tất cả.


Nguyệt Hạ

Trang
11-22-2014, 12:29 AM
Hi Nguyệt Hạ.

Vô tình làm mất thời gian của Nguyệt Hạ về chai rượu Beaujolais, năm này nếu có chai rượu mới gởi lên đây Trang ngắm cái nha. Tại thấy cái nhãn chai năm 2013 là lạ làm mình chú ý.
Nói trái bình bát mới để ý nó giống trái bình bát nhưng bình bát ngày xưa của mình thì nó hay mọc cạnh bờ ao. Hay có lẻ nhà ngoại ngày xưa có nhiều ao quá nên nó đành mọc cạnh bờ ao. Sau này có dịp đi xuống Long An thấy lại trái bình bát lòng chợt nhói , mắt thì cụp xuống. Tại cây bình bát đi theo suốt quãng thời niên thiếu .

Gần cuối năm Nguyệt Hạ bận rộn để chuẩn bị lễ chắc việc cũng nhiều?

Trang.

NguyetHa
11-24-2014, 01:03 PM
http://1.bp.blogspot.com/-gdyLE0DGaUo/VHOIKgI3QVI/AAAAAAAAD2c/5NZuCyx8nkA/s1600/2014-11-23%2B17.03.58s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-gdyLE0DGaUo/VHOIKgI3QVI/AAAAAAAAD2c/5NZuCyx8nkA/s1600/2014-11-23%2B17.03.58s.jpg)




Trang ơi, chiều qua hai tên đã mang về một thùng rượu Beaujolais, đủ cho lễ ThanksGiving này. Năm nay chai rượu đẹp hơn năm trước, nhìn vui mắt chứ không loè loẹt ... Khi nào uống, NH sẽ nghĩ đến Trang và toast cho tình bạn của mình nha. (NH đã tìm tấm hình đó từ hai tuần trước chứ không phải sau khi Trang nhắc chuyện rượu, không phải tại Trang chút nào hết...)




Sáng thứ bảy, làm banana bread. Nhà quê hết cỡ. Người ta dùng máy làm bánh mì từ mấy chục năm trước, mình chưa bao giờ có. Nhà này thủ công thứ thiệt. Hôm nọ đi Bed Bath & Beyond, thấy hạ giá. Cái máy làm bánh mì chỉ còn dưới 50 thêm 20% coupon nữa, thế là rinh về. Chưa bao giờ làm bánh mì nên thử làm bánh mì chuối. Thế là lần đầu tiên có máy và lần đầu tiên làm bánh mì chuối bằng máy. Kết quả không ngờ, ngon ơi là ngon. Bánh thơm, ngọt vừa phải, bên ngoài hơi dòn dòn, bên trong không khô lắm, cũng không ướt lắm, vừa vặn, thêm một ít walnut ... Chàng và con khen tấm tắc. Chàng ôm vợ nói, "Thế này là sắp sửa lên cân rồi, em nấu toàn thức ăn ngon, khó mà nhịn được".

Ta phục ta quá, ngon thật...




http://3.bp.blogspot.com/-XqfKaEqFClc/VHOIUGc-IhI/AAAAAAAAD2k/AOB3takMIYc/s1600/BananaBread1114.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-XqfKaEqFClc/VHOIUGc-IhI/AAAAAAAAD2k/AOB3takMIYc/s1600/BananaBread1114.jpg)
Một ly cafe, một lát bánh mì chuối cùng với miếng brie cheese, đời thật đẹp...




Nhân tiện khoe luôn.


Tóc dài tháng mười,


http://3.bp.blogspot.com/-EXc2fOfgrkk/VHOTG-W-BqI/AAAAAAAAD3c/OFHcP_tnLZE/s1600/20141019_133436%280%29s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-EXc2fOfgrkk/VHOTG-W-BqI/AAAAAAAAD3c/OFHcP_tnLZE/s1600/20141019_133436%280%29s.jpg)

Mỗi tháng tóc dài ra gần 1 inch (hơn 2cm), 9 tháng cắt đi 9 inches, hơi tiếc nhưng thôi, tóc sẽ dài ra nhanh lắm.



Tóc ngắn tháng mười một,


http://2.bp.blogspot.com/-kHuwzcMSDQw/VHOIjZf4-TI/AAAAAAAAD24/Jhsf7J_vIzo/s1600/20141116_133856s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-kHuwzcMSDQw/VHOIjZf4-TI/AAAAAAAAD24/Jhsf7J_vIzo/s1600/20141116_133856s.jpg)



Khoe áo


http://1.bp.blogspot.com/-q-Sw958RdS0/VHOIq-W8EmI/AAAAAAAAD3A/K8BTrF5uX9o/s1600/20141101_213107s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-q-Sw958RdS0/VHOIq-W8EmI/AAAAAAAAD3A/K8BTrF5uX9o/s1600/20141101_213107s.jpg)


Mua áo này, thích lắm, diện vào.. ai dè, chàng nói:
- Có biết mấy chữ này là gì không?
- Mong có ai đó kiss mình ...
- Keep It Simple Stupid...
- Ahhhhhh, you chọc ghẹo nha
- Thật đó chứ...
Đã không được kiss còn bị chọc quê nữa.... huhuhu...




Khoe mình luôn, nắng chói chang, không thấy tổ quốc đâu hết.


http://3.bp.blogspot.com/-wzXb-CCipMw/VHOIyuuFZUI/AAAAAAAAD3I/nvHRXWTT5Cs/s1600/20141116_133557s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-wzXb-CCipMw/VHOIyuuFZUI/AAAAAAAAD3I/nvHRXWTT5Cs/s1600/20141116_133557s.jpg)



Tất cả hình do con cưng bấm cho mẹ, cám ơn con.




Nguyệt Hạ
Nov 24, 2014

NguyetHa
11-26-2014, 02:48 PM
.


(http://1.bp.blogspot.com/-S99qlzAHCTE/VHZQu6uiosI/AAAAAAAAD4M/ohEm4mVqges/s1600/SEASON%2BGREETING1.jpg)







http://1.bp.blogspot.com/-S99qlzAHCTE/VHZQu6uiosI/AAAAAAAAD4M/ohEm4mVqges/s1600/SEASON%2BGREETING1.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-S99qlzAHCTE/VHZQu6uiosI/AAAAAAAAD4M/ohEm4mVqges/s1600/SEASON%2BGREETING1.jpg)




Ngày lễ Tạ Ơn cũng bắt đầu cho mùa lễ cuối năm, Giáng sinh và Tết tây.
Xin chúc tất cả các bạn một mùa lễ thật vui bên người thân và tràn đầy ơn lành.

Nguyệt Hạ

tà áo xanh
11-27-2014, 12:14 PM
Mong những ngày lễ nhiều ơn lành và êm đềm với Nguyệt Hạ.

Xanh ngắm hình tóc dài, lẫn tóc ngắn và ngắm nụ cười trong nắng rồi.

Nguyệt Hạ thật trẻ trung, trẻ trung hơn trong sự hình dung của Xanh vì văn của n. Hạ viết rất chững chạc, đĩnh đạc.

Mái tóc mây dài rất nữ tính, mái tóc ngắn thì rất trẻ trung, mượt mà, Xanh nghiêng về mái tóc ngắn và ngắm nhiều hơn.

Ui chao, chiếc áo, mình là phái nữ mà cũng muốn k i s s e s đây nè :love_heart:


Chúc vui nhiều, n. Hạ nhé.

NguyetHa
11-30-2014, 05:32 PM
Chào Xanh buổi chiều ở đây,



Cám ơn Xanh những lời chúc lễ. Nguyệt Hạ có những ngày thật vui, vui và an lành bên người thân và bạn bè. Đi xa vài ngày về, thấy chữ của Xanh ở đây, giật mình. Đến hôm nay mới đọc và trả lời, sorry nhé.



Xanh có cùng ý nghĩ về tóc tai với NH đó. Tóc dài nhìn thích thật nhưng không được trẻ trung như tóc ngắn. Dĩ nhiên là phái đẹp, lúc nào yếu tố trẻ trung cũng nằm hàng đầu phải không Xanh? Hai lần Nguyệt Hạ có tóc tém, gọi là demi-garçon. Công nhận nhìn rất trẻ nhưng vẫn tiếc những sợi tóc dài của mình nên sau đó chỉ cắt ngắn ngắn thôi chứ không ngắn hẵn. Còn trẻ trung ngày nào, enjoy ngày đó ha.


Tại bởi rằng thì là mà .... không phải mình Xanh hình dung, hình tượng vậy vậy đâu ...
Xanh cho người ta đi tàu bay giấy bất ngờ quá, rớt cái bịch đau điếng đó nghen. Thôi thì cứ nhận, chẳng màu mè em chả em chả đâu. Cám ơn Xanh lần nữa :)


Bên Xanh không có ngày ThanksGiving nhưng có Christmas chứ? Nhớ đi sắm sửa ngắm nghía nhiều nhiều nghe. Vài hàng vui với Xanh, chúc Xanh một mùa lễ cuối năm vừa ý và thanh thản bình an bên người thân.


@};-
Nguyệt Hạ

PhPhuongVy
11-30-2014, 07:37 PM
Hi Trang, Tà Áo Xanh, Nguyệt Hạ và các bạn của Riêng Một Góc Trời.

Nguyệt Hạ xinh đẹp quá, mái tóc óng ả, trẻ trung, quyến rũ. Ui chao...viết hay, nhà lại còn có hoa tươi, rượu ngon và bánh thơm, thật là...thiện tai!

Platinum
11-30-2014, 08:48 PM
Loáng thoáng thấy chị PVy khen NH xinh đep. Plat cũng lanh chanh chạy ùa vô.. Thấy.. đẹp thật, hihi. Nhìn lại nhớ mái tóc dày của sui mm.

Tính Plat thích xem hình.. thiên hạ, ai post càng nhiều Plat càng mê..

Chào làm quen NH nha, (chậc lưỡi hít hà..đằng ý chẻ thật!)

NguyetHa
12-01-2014, 12:15 PM
Chào chị Phương Vy và Platinum,


Em cám ơn chị Phương Vy và Platinum đã ghé lại nơi này. Cám ơn chị PV và Plat đã khen, nhờ chụp hình bằng cell phone nên em được manger photo hơn đó.


Chị Phương Vy ơi, em học món bánh Cheese & Crab chiên dòn của chị, ở nhà em ai cũng thích, (dù không thành hình quai vạt vì miếng mì lá nhỏ hơn khuôn, nhưng ngon lắm, lần sau đi chợ em sẽ mua loại mì lá hình tròn làm lại). Nhờ ý kiến của chị, em có thêm món mới. Cám ơn chị.


Platinum, lúc này có cell phone chụp hình dễ quá phải không? Ai cũng là phó nhòm và ai cũng có thật nhiều hình. NH cũng thích xem hình người khác post, khi nào Plat sẽ post hình???


@};-
Nguyệt Hạ

NguyetHa
12-01-2014, 12:39 PM
.

(http://1.bp.blogspot.com/-hl9N9davxr8/VHy4vYMM32I/AAAAAAAAD6Y/qIFo7rjVuLg/s1600/20141129_154410_6cs.jpg)






http://1.bp.blogspot.com/-hl9N9davxr8/VHy4vYMM32I/AAAAAAAAD6Y/qIFo7rjVuLg/s1600/20141129_154410_6cs.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-hl9N9davxr8/VHy4vYMM32I/AAAAAAAAD6Y/qIFo7rjVuLg/s1600/20141129_154410_6cs.jpg)






Sau Ngày Lễ



Sau khi mấy chị em tập trung lại mừng lễ Tạ Ơn với nhau, năm nào tôi cũng muốn có một buổi ăn tối riêng ở nhà. Không khí tụ họp cả nhà không thể thiếu hàng năm, nhưng tôi cũng muốn dành một khoảng thời gian riêng cho gia đình nhỏ của mình.


Cuối tuần trước lễ, tôi đi chợ mua các thứ cho buổi tối riêng mà tôi dự tính. Hàng năm tôi thường đến chợ đặt một phần gà tây nhỏ, lấy về trước lễ một ngày, cất tủ lạnh. Năm nay thấy ở chợ Trader Joe có bán hộp lườn gà tây nấu sẵn, mỗi hộp khoảng 1.5 lbs vừa vặn cho nhà ít người, nếm thử ngon miệng nên tôi mua một hộp cùng các thứ linh tinh. Ba ngày đi chơi xa nhà, trở về có sẵn các thứ để làm một bữa ăn tối trong vòng hơn 30 phút, thật là thích.


Lườn gà tây ở chợ nấu sẵn có gia vị đầy đủ thấm và mềm. Gravy cùng với cranberry sauce của họ làm thành món ăn ngon miệng. Tôi thường đặt gà tây ở nhiều nơi khác nhưng lần này thấy ngon hơn.


Tôi muốn thử món bánh cua và cheese chiên dòn của chị Phương Vy nên mua một hộp cua ở Costco. Con trai chưa bao giờ làm bếp nhưng tôi gọi nhờ con giúp. Thấy dùng khuôn ép thành hình nửa vòng tròn con thích lắm và hăng hái giúp mẹ. Nhà có một gói lá mì hình vuông, khi cho vào khuôn thì miếng bột nhỏ hơn không thành hình quai vạt được. Thế là tôi phải cuốn thành những cuốn như chả giò nhỏ tí xiú làm mẫu cho con, rồi tôi làm việc khác. Ngạc nhiên lắm, con trai làm lần đầu nhưng cũng cuốn được gần 50 cuốn không hư cuốn nào, dù không sắc sảo nhưng vậy là tốt lắm rồi ... Nhâm nhi khai vị thật ngon. Cám ơn chị Phương Vy nhiều nhiều.



http://1.bp.blogspot.com/-yI8CgQYCMhw/VHy5FrYTFBI/AAAAAAAAD6g/JJ4CTzzmcoA/s1600/20141129_154330_4cs.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-yI8CgQYCMhw/VHy5FrYTFBI/AAAAAAAAD6g/JJ4CTzzmcoA/s1600/20141129_154330_4cs.jpg)



Ba ngày ăn uống ê hề vừa qua, tôi chỉ muốn một bữa tối nhỏ nhỏ với không khí riêng tư trong nhà mình nên không làm nhiều món. Vài củ khoai tây nghiền, thêm món rau là đủ. Yếu tay, tôi nhờ chàng xẻ hộ trái bí đỏ để nướng trong lò, lần nào cũng có món này, ai cũng thích.



http://4.bp.blogspot.com/--vheyFQvp8A/VHy5QljJtCI/AAAAAAAAD6o/5CfCO_Ge1Vk/s1600/2014-11-29%2B17.06.24s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/--vheyFQvp8A/VHy5QljJtCI/AAAAAAAAD6o/5CfCO_Ge1Vk/s1600/2014-11-29%2B17.06.24s.jpg)


Thêm những chiếc bánh pecan pie nhỏ nhỏ chị làm cho tôi mang về, buổi ăn tối riêng của gia đình tôi coi như đầy đủ. Không khí riêng tư của cha mẹ và con thật đặc biệt, không có gì thay thế được.




http://1.bp.blogspot.com/-y2W3femCZKU/VHy5m3Z-n5I/AAAAAAAAD6w/hWD7a7aby80/s1600/20141127_175826s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-y2W3femCZKU/VHy5m3Z-n5I/AAAAAAAAD6w/hWD7a7aby80/s1600/20141127_175826s.jpg)



Thời gian trôi nhanh thật nhanh, hết năm này sang năm khác. Con tôi sẽ lớn và đi học xa nhà. Những gì tôi làm từ khi con còn nhỏ đến khi lớn, mong rằng sẽ cho con một khái niệm về gia đình làm vốn cho con ngày sau.


Nguyệt Hạ
Nov 30, 2014

PhPhuongVy
12-01-2014, 09:00 PM
Nguyệt Hạ dọn bữa ăn gọn gàng, tươm tất, nhìn thật thích. Chị Vy rất vui và hân hạnh thấy món cuốn cua và cheese chiên giòn được dự phần trong bữa ăn thân mật của gia đình Nguyệt Hạ sau ngày lễ Tạ Ơn.

NguyetHa
12-03-2014, 11:02 AM
Chị Phương Vy ơi,

Khi nào làm món bánh cua và cheese chiên giòn ra hình quai vạt em sẽ khoe chị. Hôm nọ món ấy bị biến thể rồi, tuy rằng rất ngon. Đã có thêm hai orders đặt trước rồi chị ạ :).
Em sẽ tiếp tục học những món mới ở quán Mờ Mờ Nờ Nờ của chị.

Cám ơn chị nhiều lắm,
Nguyệt Hạ



***********************






Đọc lại thư cũ từ anh Vũ Bình Quảng©:

"Bài toán hình học lớp Tám ngày nào: Cuộc sống là một hình vuông với bốn cạnh -- yêu, ghét, vui, buồn -- vừa song song vừa thẳng góc và không bao giờ thiếu nhau được.

Tình bạn là hình tam giác với ba cạnh -- thương, chung thuỷ, cảm thông -- lần lượt nối với nhau và không bao giờ tách rời.

Tình yêu là hình tròn -- không có bắt đầu hay kết thúc -- cứ đi rồi sẽ trở lại nơi bắt đầu."



Bạn vs. Yêu


- Mình có là bạn với nhau không?
- Sao cũng được, muốn bạn thì bạn.
- Nói vậy là sao?
- Em muốn làm bạn thì bạn.
- Nhưng có được choảng nhau cãi cọ công bằng ngang nhau không?
- Đã gọi là bạn thì dĩ nhiên được hết.
- Nhưng em cũng muốn được nhường một chút.
- Sao ham vậy, muốn ngang nhau rồi muốn được nhường nữa là sao?
- Phái đẹp mà.
- Muốn gì một thứ thôi, hai ba thứ không được.
- Ồ, vậy là không làm bạn? chỉ là yêu?
- Cô muốn bạn thì bạn, cô muốn yêu thì yêu.
- Vừa muốn yêu vừa muốn bạn.
- Đàn bà tham lam quá nhé.
- Thế đàn ông không tham lam sao?



Khó nghĩ, khó nghĩ...


Nguyệt Hạ
Dec 3, 2014

tà áo xanh
12-04-2014, 11:54 AM
Chào Nguyệt Hạ,

Xanh đoán thôi, bên n. Hạ giờ chừ là đang vào buổi chiều.
Có thêm chị PhPhươngVy & Plat vào cùng có chung cảm nhận về mái tóc và gương mặt của n. Hạ xinh đẹp và trẻ trung nên giờ đã tin rằng Xanh không phải khách sáo và n. Hạ không bị đi tàu bay giấy, phải không. Có sự cảm mến nào đó và gần gũi thì Xanh mới có thể viết về cảm nhận của mình, nếu không thì Xanh không viết được. Những năm sau này, Xanh quanh quẩn nhiều ở không gian của mình là thanh âm xanh, ít đi ra đây đó. Nhưng rồi, nghĩ, trên Phố Rùm, có những người dễ thương, như Nguyệt Hạ là điển hình, nếu không được làm quen thì quả là một rất tiếc cho đời sống mình.


Theo chị Vy khen bữa ăn gia đình n. Hạ dọn lên gọn gàng, khéo léo, tươm tất. Có người vợ đảm và xinh như vậy, chàng của n. Hạ không cưng và mãi hoài vẫn xem như là người yêu sao được. N. Hạ nói đúng, Xanh cũng nghĩ rằng, phụ nữ, thời xuân sắc không được bao lâu, qua nhanh, thành ra còn được giây phút nào trẻ trung thì cứ tận hưởng, không ngại ngần gì hết. Khi nào da nhăn nheo, lưng còng, gối mỏi thì lúc đó... đẹp theo vẻ đẹp khác. Đúng không. Nói chung, đã được mệnh danh là phái đẹp thì dù ở độ tuổi nào cũng thích được đẹp. Nhất là một khi còn được chàng khen đẹp thì lúc đó mình vẫn còn thấy đẹp. Bất kể (mượn từ nhà Nhã Uyên).

À, Trang có viết bên nhà Xanh rằng sẽ bắt đầu ăn kiêng, vậy các bạn gái mình cùng hẹn nhau giữ dáng, vừa mặc trang phục đẹp hơn, vừa khoẻ mạnh yêu đời hơn.

Lan man cho vui thôi, chúc Nguyệt Hạ xinh tươi, hạnh phúc, yêu đời hoài hoài nhé.

@};-

NguyetHa
12-04-2014, 03:08 PM
Ái dza dza...

Xanh nhắc đến tuổi già ... Từ bao nhiêu năm trước NH thấy những bà mẹ lớn tuổi không bao giờ để tóc dài, lúc nào các bà cũng bới lên hay cắt tóc ngắn. Thích thả tóc dài nên NH luôn tự hỏi, không biết mình để tóc dài được đến bao lâu? NH không biết đến một tuổi nào đó thì mình không được để tóc dài nữa, tự nghĩ rằng lớn tuổi thả tóc dài không còn thích hợp chăng? Cứ thắc mắc như vậy.

Chưa nói đến chuyện da dẻ và sức khỏe, chỉ tóc thôi mà đã băn khoăn ...


Cám ơn Xanh đã có những ý nghĩ đẹp cho NH. Nói chuyện nấu ăn, Xanh mới là người khéo và chăm chút trong từng món Xanh làm. Nhìn hình các món ăn Xanh nấu, thấy rõ "pro" rồi không cần phải nói thêm ha. NH thích làm bếp và thích chụp hình, bây giờ sẵn có cell phone nên bấm và post lên cho vui, amateur thôi, có hình xem được là thích rồi.


Mùa lễ đến nơi mà Xanh nói giữ dáng ... Người ta mê làm bánh nấu ăn, khó nhịn lắm à :(. Nói cho vui, mê nấu nhưng không mê ăn nên khó lên cân lắm.


Vài hàng lan man, hét giờ break rồi, chúc Xanh vui, trẻ trung và yêu đời hoài hoài.


Nguyệt Hạ

Trang
12-07-2014, 01:30 AM
Ghé thăm Nguyệt Hạ và chào Xanh.

Nguyệt Hạ đang chuẩn bị cho những ngày Lễ cuối năm phải không? Những lát bánh chuối Nguyệt Hạ làm từ máy làm bánh mì nhìn thấy ngon quá. Hai người nhà Trang đang ăn kiêng nên không làm bánh để sẵn, vậy mà cũng khó xuống cân đó Nguyệt Hạ.

Cuối tuần vui nha.

Trang.

tà áo xanh
12-08-2014, 11:52 AM
Buổi sáng êm êm đến Nguyệt Hạ, Trang,

Đôi khi cũng nghĩ như n. Hạ, đến bao nhiêu tuổi thì mình sẽ bắt đầu để tóc ngắn, hay là mái tóc dài sẽ không còn thấy hợp nữa, hay là đến bao nhiêu tuổi thì tóc mình sẽ thưa thớt và xác xơ để bắt buộc đổi qua tóc ngắn v.v... và thật là Xanh không biết là chừng nào, 5 năm hay 10 năm nữa. Xanh nhìn quanh bạn bè Xanh đa số đều vẫn còn đang tha thướt, điệu đà với tóc dài, chưa thấy có dấu hiệu nào sẽ... xuống tóc trong thời gian ngắn tới cả. Em gái của Xanh cũng vẫn mái tóc dài. Em nhỏ hơn Xanh 2 tuổi thôi.

Nhưng nhắc tới da nhăn nheo thì Xanh thấy sao... hãi hùng quá. Những dấu chân chim đã không thể không tránh khỏi. Có những mỹ phẩm như của Lancome làm cho những đường nhăn nơi đuôi mắt phai mờ đi. Một lần đi du lịch, Xanh mua ở duty free, nhưng vẫn chưa dùng đến vì lười. Rất sợ tuổi già nhưng mà lười vậy thì không được rồi n. Hạ nhỉ.

Xanh làm bếp tạm thôi n. Hạ. Với cũng theo cảm hứng nữa. Bình thường trong nhà Xanh thức ăn rất nhiều. Được người nhà gửi tới có khi suốt một tuần không phải vào bếp nấu ăn. Về sau này thì chàng cũng bắt đầu thay đổi quan niệm xưa và thỉnh thoảng vào bếp trổ tài nên Xanh càng được hưởng chút hương hoa, vào bếp khi có yêu cầu và khi thấy cần nấu những món để cân bằng dinh dưỡng cho cả nhà thôi. Nếu phải vào bếp hàng ngày, tính menu cho mỗi ngày, chắc Xanh khóc thét lên quá.

Xanh thích đọc và xem hình ảnh về những điều quanh cuộc sống của n. Hạ.

Hạnh phúc, an lành, tươi trẻ luôn luôn nhé.



@};-

Ngô Đồng
12-10-2014, 06:36 AM
Nguyệt Hạ nè, không biết có ai vẽ mái tóc dài chưa? có ai vẽ nụ cười chưa? Nếu chưa thì . . . tiếc lắm à nha, tóc dày tóc đẹp, môi xinh môi cười .
Người khéo nè, văn nhẹ nhàng nè, đúng là vầng trăng tháng hạ trời trong.
(n đ ít lang thang mỗi ngày chỉ có vài chút vào phố rồi ra thôi hà - nếu không thấy trả lời là vì không thể gõ, chứ có đọc hết đó NH ạ, ngày vui nha NH)

NguyetHa
12-10-2014, 11:25 AM
Chào chị Ngô Đồng, Trang và Xanh, và các bạn,


Trang ơi, mùa này trong bếp NH có nhiều bánh trái lắm. Ông đi qua bà đi lại nhón qua nhón lại là hết... Những ổ bánh chuối thường không còn đến hôm sau. Nhưng nếu ăn bánh trái thì không ăn cơm nên đâu cũng vào đó. NH thường làm bánh và nấu món này món nọ, nhưng giảm bớt bơ, bớt đường, bớt trứng lại vì sợ lên cân, cả nhà ai cũng phải coi chừng đó Trang à.


Xanh nè, nói chuyện tóc tai da dẻ của phái nữ không đời nào dứt được phải không? NH dang nắng dang gió nhiều, không dùng bất cứ một loại kem nào nên có nhăn nheo thì ráng chịu thôi. Xanh nên dùng kem càng sớm càng tốt, đừng lười, mai mốt khóc đó nha. Xanh muốn xem hình ảnh, chịu khó xem "tranh hiện thực" nhé, vì NH không biết photoshop nên không bao giờ chỉnh sửa hình ảnh gì cả.



Chị Ngô Đồng ơi,

Có lẽ em sẽ tiếc hùi hụi cả đời vì chưa được cây cọ nào để mắt đến và bây giờ thì ... than ôi, sự đã lỡ ... rồi chị ạ.

Cám ơn chị đã đọc và làm em thấy ngày nay đẹp hơn dù trời đang mù mờ ngoài kia...


Em vẫn mê nhìn ngắm áo chị đan và món chị nấu, chị nấu món Chàm, em nấu món chế đó chị, vì em là thợ chế chứ không theo đúng công thức nào :). Nói nhỏ với chị, hôm nọ em mua một ít táo, muốn tập làm món bánh táo hoa hồng chị chỉ mà bận thứ này thứ nọ, quay qua quay lại, mấy quả táo mất tích hồi nào không hay nên không có gì để khoe ... Không dám hứa những sẽ mua thêm táo...



Xin chúc một ngày an lành.


@};-@};-@};-
Nguyệt Hạ

NguyetHa
12-11-2014, 10:05 AM
.








Mùa Lễ Cuối Năm





“Smile and the world smiles with you, cry and you cry alone.”
- Stanley Gordon West, Growing an Inch



Năm nào cũng vậy, không tính những ngày lễ trong năm, cuối năm là dịp cả nhà tụ tập gặp nhau bắt đầu từ Lễ Tạ Ơn, đến ngày Giáng Sinh, qua Tết Tây và Tết Ta. Tôi đã suy nghĩ nhiều về dịp lễ này. Năm nay chúng tôi không còn Cha, người Cha kính yêu đã như một cây cổ thụ bao bọc che chở đàn con bao nhiêu năm qua. Bóng mát một đời đã mất, tôi không biết chị em tôi sẽ như thế nào trong những ngày lễ sắp đến.


Từ ngày học trung học tôi đọc được câu: "Cười và thế giới cười với em, khóc thì em khóc một mình"

Tôi biết thế nên từ ngày có tang Thầy đến nay, tôi cố gắng khóc một mình, không làm phiền đến người khác, bề ngoài tôi luôn phải làm mặt vui, không để lộ nỗi buồn trong tâm. Bây giờ mùa lễ đến, quanh bàn ăn gia đình tụ họp, chỗ ngồi cố hữu của Thầy sẽ bỏ trống, làm sao tôi có thể vui?


Những ý nghĩ từ đầu tháng 11 nhen nhúm trong tôi như thế. Đến gần ngày lễ Tạ Ơn, biết không thể từ chối ngày gặp nhau ở nhà anh chị, tôi chuẩn bị mà đầu óc không có chút hứng thú. Tôi đã nói với chị, "Em không muốn tụ họp nữa", rồi lại nói, "nhưng nghĩ lại, Thầy mất rồi, chỉ còn mấy chị em, tại sao ngày lễ không ngồi lại với nhau...". Cứ như thế, tôi bị dằn co giữa hai ý muốn, đi và không đi. Suy đi nghĩ lại, tôi không thể vì những ý riêng mà không dự họp mặt với các anh chị và các cháu, đó cũng là một dịp để cả nhà nhớ đến người Cha, người Ông yêu quý.


Tôi nhớ lại hôm lễ Độc lập của Hoa kỳ, lúc đang có World cup Brazil. Lúc trước, Thầy là người không bỏ sót trận banh nào. Trận tứ kết đúng vào giỗ 100 ngày của Thầy. Anh lớn tôi thắp nhang khấn vái, và anh có câu: "Thầy không còn đây để xem World cup với chúng con...". Hôm đó, tôi vừa xem banh vừa rơi nước mắt. Trong suốt thời gian World cup, không một trận banh nào, chúng tôi không nhắc đến Thầy, kể cả bà con họ hàng cùng bạn hữu, thường xuyên nhắc nhở.


Anh chị em cháu chắt tụ tập, ăn uống với nhau, chuyện trò... , mọi người tránh không nhắc đến chuyện buồn nhưng chúng tôi biết rõ, trong tâm tư người nào cũng có một khoảng trống. Thầy không còn nữa, đáng lẽ Thầy ngồi ở ghế kia... Những chai rượu Beaujolais Nouveau hàng năm tôi đi mua với Thầy, cả nhà uống với nhau đêm Lễ Tạ Ơn, bây giờ sao vô vị. Anh tôi rót rượu cho cả nhà, cùng nâng ly, trong tôi có một giọng nói thầm, Thầy có uống với con không?


Mỗi sáng mỗi chiều, đọc kinh cầu nguyện, tôi vẫn tạ ơn Chúa ban, chị em tôi rất may mắn khi có Thầy và cũng được phước đức quá nhiều khi Thầy ra đi êm thắm, không người con nào phải nuôi bệnh Thầy lấy một ngày, không một điều gì cản trở hay phiền phức cho bất cứ ai. Người thân chung quanh kể cho chúng tôi nghe biết bao trường hợp đau bệnh lâu dài năm này qua năm nọ, từ người bệnh cho đến người thân ai cũng gặp nhiều điều phiền muộn. Tôi biết không thể đòi hỏi gì hơn, nhưng đứa con gái út trong tôi vẫn lên tiếng cằn nhằn, "sao Thầy bỏ con đi mà không nói với con ..." Tôi là con gái út, mẹ mất sớm, Thầy bỏ hết tất cả để nuôi dưỡng, dạy dỗ và cưng chiều. Tôi vẫn thường lý sự với Thầy như vậy. Và tôi biết, hỏi để tự trả lời, tôi sẽ trả lời y như cung cách Thầy sẽ nói: "Thầy sống đủ cho con rồi."



Muôn đời, không có chữ nghĩa nào, không có việc làm nào đủ cho tôi cám ơn Thầy, người vừa là Mẹ, vừa là Cha đã sống cho con, vì con hết cuộc đời mình.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Dec 10, 2014

Trang
12-14-2014, 01:14 AM
Nguyệt Hạ mến.

Có những nỗi buồn sẽ mãi mãi ở trong lòng, và những kỷ niệm sẽ không bao giờ phai. Không biết nói gì hơn là xin chia cùng Nguyệt Hạ .

Trang.

nghiavodang
12-14-2014, 02:18 PM
Thì ra Nguyệt Hạ định cư ở chốn này. Mình đang dạo phố đọc tùy bút. Thân!

NguyetHa
12-15-2014, 10:20 AM
.









Đọc lại thư cũ từ anh Vũ Bình Quảng©:


"Bài toán hình học lớp Tám ngày nào: Cuộc sống là một hình vuông với bốn cạnh -- yêu, ghét, vui, buồn -- vừa song song vừa thẳng góc và không bao giờ thiếu nhau được.

Tình bạn là hình tam giác với ba cạnh -- thương, chung thuỷ, cảm thông -- lần lượt nối với nhau và không bao giờ tách rời.

Tình yêu là hình tròn -- không có bắt đầu hay kết thúc -- cứ đi rồi sẽ trở lại nơi bắt đầu."







Bạn vs. Yêu


- Mình có là bạn với nhau không?
- Sao cũng được, muốn bạn thì bạn.
- Nói vậy là sao?
- Em muốn làm bạn thì bạn.
- Nhưng có được choảng nhau cãi cọ công bằng ngang nhau không?
- Đã gọi là bạn thì dĩ nhiên được hết.
- Nhưng em cũng muốn được nhường một chút.
- Sao ham vậy, muốn ngang nhau rồi muốn được nhường nữa là sao?
- Phái đẹp mà.
- Muốn gì một thứ thôi, hai ba thứ không được.
- Ồ, vậy là không làm bạn? chỉ là yêu?
- Cô muốn bạn thì bạn, cô muốn yêu thì yêu.
- Vừa muốn yêu vừa muốn bạn.
- Đàn bà tham lam quá nhé.
- Thế đàn ông không tham lam sao?



Khó nghĩ, khó nghĩ...


Nguyệt Hạ
Dec 3, 2014

tà áo xanh
12-15-2014, 11:23 AM
http://hoanguyenmi.net/hoanguyenmi/Images/HoangUyenMi_Xmas_2014-2.png







Buổi sáng đến Nguyệt Hạ,

Xanh ghé ' riêng một góc trời ' cũng để xin chia sẻ với Nguyệt Hạ. Có những ký ức của cuộc đời mãi mãi khắc ghi và đấy cũng là một phước hạnh mà n. Hạ may mắn có được.

Một chút màu sắc Giáng Sinh rất Úc châu, đơn sơ,, góp thêm vào góc trời riêng của n. Hạ nhé.

Chúc n. Hạ chuyến đi nghỉ xa an toàn, bình yên và với nhiều tiếng cười hoà niềm vui, niềm hạnh phúc ngọt ngào trong kỳ nghỉ sắp đến.


Sẽ ghé ' thanh âm xanh ' hàn huyên sau cùng Nguyệt Hạ nha.

Bây giờ thì Xanh chạy đi coi sắp xếp hành lý tiếp, đi có 4 ngày mà như đâu lên cung trăng vậy.

@};-

ntđl
12-15-2014, 12:11 PM
Trăng ơi trăng.

Lâu rồi chị Lú có thấy tấm hình của trăng với "thày" rồi tưởng thày là thày giáo dạy trăng học.
Vậy cụ nay còn thì cũng 94 heng, tuổi thân hay dậu có lẽ. Nếu tuổi thân thì là canh thân hở, và tuổi này thường khi cô quả quạnh quẽ lắm lận (thấy chưa, thấy chị Lú cũng biết coi tử vi đẩu số, đâu phải chỉ mình A Đậu hay A Tư đâu nào)
Theo như cái ông đồng nghiệp chị Lú quen kìa - ông này chuyên nghiên cứu tử vi - ông biểu tuổi canh là tuổi cô quả, nghĩa là goá bụa sớm, còn không thì oon cái ở xa không thể thăm viếng thường xuyên.

Ở, trăng cũng là qúi nữ hở, vậy là thông cảm với chị Lú đứt đuôi heng.
Tía Lú mất 8 năm dzồi - Lú hổng còn nhớ đích xác, chỉ nhớ ngày giỗ tía trùng với sanh nhựt hai trự đực rựa một lượt trong gia đình - vậy mà cứ tưởng như chừng mới bữa qua.

Lú cũng buồn vì mất mát nhưng thiệt sự không buồn nhiều hay buồn lâu, bị vì biết tía vẫn còn đó sát bên thôi
Bữa nào tía cũng theo Lú đi thăm má ráo trọi. Trong khi Lú đút ăn cho má thì tía đứng ngó và cười - má Lú ăn được mình ên nếu Lú không có đó -
Lú có hỏi thì má biểu đang chờ ngày đoàn tụ. Và bà vui vẻ lắm cà, thành Lú cũng vui lây.
Lúc tối Lú dzô giường, vẫn có tía sát bên xoa lưng xoa tóc y chang ngày nhỏ dại.
Rồi... Lú vẫn chuyện trò cùng tía mỗi bữa, thành cảm giác thiếu cha không hề có.

Rồi tại sao cái tang của Lú nhẹ nbâng vậy hở ? Thì vì... Lú chấp nhận kiếp người trăng à, có hợp phải có tan, chớ sống hoài chắc trái đất chật chỗ, chưa kể là con cháu hầu miết chắc chúng cũng nản, rồi thì cái tình cảm sẽ bị bào mỏng dần. So như vậy thì cái chết hẳn là một giải thoát nên có và cần phải có, để duy trì những điều tốt đẹp đã xảy ra.

À... thì thấy trăng còn buồn nên chia xẻ kinh nghiệm vậy mà, không rõ rồi mồ côi mẹ có giống như mồ côi cha không nữa lận ?
Mỗi bữa Lú đút ăn cho má rôi tắm rửa thay áo quần, móng chơn và tóc cắt một tháng một lần (cắt tém đẹp lắm đó) móng tay cắt mỗi hai tuần. Đại khái tất cả đã vào khuôn vào nếp. Lóng gần đây thì má Lú đi xuống cũng bộn rồi, Lú biết cũng sẽ không còn lâu nữa, nên dzồi... ôm má trong tay mà đã nhớ má ngày sắp tới là thế.

Thôi trăng cũng đừng bi lụy quá, thày trăng biết sẽ không vui đâu, chưa kể là còn bị đét vào đít.
Nếu biết tên của thày trăng thì thế nào tối nay Lú cũng hỏi tía, coi trên trển hai cụ có gập nhau chưa.
Không biết lóng rày tía có còn uýnh xì phé nữa thôi, nếu còn thì thế nào thày trăng cũng nên học cho biết, tía Lú tháu cáy có hạng đó nha.

Thân ái cùng trăng, chúc trăng và gia quyến một mùa lễ an bình và tràn đầy ân sủng.


http://embroiderypassbook.com/images/CHD-2122.jpg (http://embroiderypassbook.com/images/CHD-2122.jpg)

NguyetHa
12-16-2014, 10:29 AM
.



@ Trang ơi,
Cám ơn Trang chia xẻ với NH. Biết rằng không nên buồn bã hoài nhưng nói vậy mà không dễ chút nào.
Chúc Trang tuần mới vui khỏe nha @};-



**********



@ Cám ơn nghĩavodang ghé lại đọc chữ ở đây.
Chúc dạo phố vui.



************



@ Cám ơn Xanh, tấm thiệp với hình ảnh những chiếc lá khuynh diệp và bông hoa đỏ cho NH thấy tính cách Giáng sinh "rất Úc Châu" lần đầu. Đơn sơ nhưng ấm áp. Cám ơn Xanh đã mang lại không khí Giáng sinh nơi góc này.



*******************


@ Chị LúXì, cám ơn chị vào nói chuyện với em. Tình cảm con người, khi vui khi buồn có thể thay đổi bất chợt, nhưng sự mất mát này quá lớn nên em bị ảnh hưởng nhiều. Dạ em cũng biết, không nên bi lụy, không nên sầu thảm hoài, lâu lâu có lúc em không che dấu được những ý nghĩ riêng tư.

Thường khi ra ngoài thì gọi Papa, ở nhà gọi Thầy nhưng viết tiếng Việt nên em dùng chữ Thầy. Thầy em tuổi Kỷ Mùi, tính theo năm tây, khi mất là 94, tuổi ta người ta bảo là 96. Đã là thượng thọ, vậy mà em còn tham lam, cứ muốn Thầy sống hoài với các con.



Lúc tối Lú dzô giường, vẫn có tía sát bên xoa lưng xoa tóc y chang ngày nhỏ dại.


Chị nói này là tiá hay tướng công dzậy?



Thôi thì các cụ gặp nhau trên kia, chị em mình trò chuyện dưới này cũng vui.


Xin cám ơn những lời chúc lành. Trăng thương chúc chị LúXì, Tà Áo Xanh, Trang và tất cả các bạn một mùa lễ Giáng Sinh tràn đầy ơn lành, thật ấm áp bên người thân và năm mới nhiều may mắn.


Thân mến,
@};-@};-@};-

tà áo xanh
12-17-2014, 10:17 AM
Chào buổi sáng Nguyệt Hạ @};-

Hôm nọ Xanh không ghé về nhà ' thanh âm xanh ' và hôm nay cũng không ghé về, hàn huyên với n. Hạ ở ' góc trời riêng ' của... trăng. Hôm Xanh ghé ngay lúc sang trang mới, Xanh ngại quá, ghé vào với tâm tình chia sẻ cùng n. Hạ, nhưng với đôi tay trống trải ở bài đầu tiên, thật trống trải làm sao, vì thế Xanh mang theo chút nho nhỏ ' phong cách ' Giáng Sinh rất Úc Châu theo cùng. Hơi băn khoăn có làm rộn không gian riêng của n. Hạ không vì Xanh thường chỉ chúc Noel chung một lần đến tất cả ở thanh âm xanh. Kế sau có chị Lú Xì vào viết với Trăng, Xanh thú nhận là mình thấy vui và nhẹ nhõm.


Úc châu chào đón Giáng Sinh quả thật là khác với rất nhiều nơi trên thế giới Trang ạ. Địa lý, khí hậu khác và tính cách con người cũng khác khác đôi chút, nổi bật là sự dung dị, dễ chịu, và những chiếc lá khuynh diệp cũng như một biểu tượng cho những nét đó. Xanh vui khi Nguyệt Hạ cảm nhận được sự đơn sơ ấm áp này.

Giáng Sinh an lành, vui vẻ và một năm mới hanh thông, thành công, hạnh phúc đến Nguyệt Hạ cùng Gia Đình!

NguyetHa
12-18-2014, 11:23 AM
.





San Antonio Winery


Cuối tuần đi mua rượu, cuối năm đi nơi này nơi kia, lúc nào cũng mang rượu đến, hình như người ta thích hơn là quà cáp lỉnh kỉnh. Nơi này có một tiệm ăn Ý bên trong, đã có một lần lễ Giáng sinh, cả nhà đến ăn ở đó. Ngày Christmas nên có ban nhạc Jazz, ngồi ăn nghe nhạc với những tiếng saxo, những bài Jazz nỗi tiếng, hình như thấy thức ăn ngon hơn và rượu cũng đậm đà.


Vào trong thử vài loại rượu từ ngọt đến chát, từ hồng đến đỏ... Lạ lắm, tôi không biết uống rượu, nhưng biết nếm và chọn rượu ngon. (hahaha... theo ý tôi, và theo ý chàng của tôi là thế). Có hơi rượu nên vui vẻ, mua xong, chàng chụp cho tấm hình đẹp, mặt mày hớn hở, làm như bợm thứ thiệt.




http://4.bp.blogspot.com/-PmAPkN4POaQ/VJMejCZE3GI/AAAAAAAAEAk/dzafncSo_NE/s1600/2014-12-13%2B14.04.54s.jpg


(http://4.bp.blogspot.com/-PmAPkN4POaQ/VJMejCZE3GI/AAAAAAAAEAk/dzafncSo_NE/s1600/2014-12-13%2B14.04.54s.jpg)

Kiểu này thì nên rót rượu cho chàng sau đó nhờ chụp hình, có lý đó chứ.


Nguyệt Hạ
Dec 18, 2014





*** Xanh ơi, đừng thắc mắc chuyện post đầu hay cuối trang, có tấm hình Christmas đẹp quá, NH cám ơn Xanh đó.

NguyetHa
12-19-2014, 10:35 PM
.






http://2.bp.blogspot.com/-vtJJVeQmvHQ/VJCMAlYt5oI/AAAAAAAAEAA/-ku-mRdN1J8/s1600/Merry2014.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-vtJJVeQmvHQ/VJCMAlYt5oI/AAAAAAAAEAA/-ku-mRdN1J8/s1600/Merry2014.jpg)




Thân mến chúc các chị, các anh và các bạn
một mùa lễ Giáng sinh tràn đầy hồng ân và năm mới 2015 nhiều an lành.

tà áo xanh
12-26-2014, 04:42 PM
Chào Nguyệt Hạ @};-

Xanh vừa mới tỉ tê với N. Hạ bên nhà ' thanh âm xanh ', sang tùy bút, bắt gặp lại bức ảnh và không thể không dừng chân ghé vào.

Nụ cười xinh tươi ngời ngời hạnh phúc!

Chiếc cằm thanh tú.

Một bên má như có lúm đồng tiền thì phải.

Xanh thích màu chiếc áo da của Nguyệt Hạ đang mặc.

Thật an lành vui vẻ, n. Hạ nhé.

PhPhuongVy
12-31-2014, 03:12 PM
http://3.bp.blogspot.com/-kWoDU95Iefs/VInSAM0gCOI/AAAAAAAAD_E/6PUTlftMWm0/s1600/GRANDPA%2B92s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-kWoDU95Iefs/VInSAM0gCOI/AAAAAAAAD_E/6PUTlftMWm0/s1600/GRANDPA%2B92s.jpg)
Ngày Thầy 92 - Dec 2011



Nguyệt Hạ viết về Thầy thật là cảm động.
Nguyệt Hạ thật có phước được lớn lên trong tình yêu thương của Thầy.

NguyetHa
01-05-2015, 09:38 AM
.





Chào năm mới chị Phương Vy và Xanh Xanh,


Xanh đi chơi vui quá ha. Có xem hình lady in red rồi, thướt tha yểu điệu lắm nàng ơi. Thấy có người chịu khó viết ghê. (Thấy thôi chứ chưa đọc được vì lúc nào cũng vội vội vàng vàng... ) NH chỉ đọc vài hàng ở cuối trang, Xanh hẹn viết tiếp bài Christmas party, NH để Xanh viết tiếp nhé. Lúc này NH hơi bận nên dù thèm viết cũng không làm sao có giờ. Cám ơn Xanh chịu khó vào đây tỉ tê với NH.


Em cám ơn chị Phương Vy vào thăm em. Bây giờ mình làm cha mẹ rồi mới biết công ơn của cha mẹ mình phải không chị? Em cũng đã nhìn thấy chị thương con và cháu như thế nào và phục chị lắm. Với công việc bận rộn như thế mà chị vẫn nấu nướng, kim sợi và vào diễn đàn, em chịu thua.


Em chúc chị Vy một năm mới an lành và may mắn.
Chúc Xanh thêm một năm nhiều vui tươi và hạnh phúc.



@};-@};-@};-
Nguyệt Hạ

NguyetHa
01-08-2015, 01:44 PM
http://4.bp.blogspot.com/-cPZXrTwlmhY/VK7f_j55HQI/AAAAAAAAEDI/xY6BG0WC13c/s1600/20141225_185337s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-cPZXrTwlmhY/VK7f_j55HQI/AAAAAAAAEDI/xY6BG0WC13c/s1600/20141225_185337s.jpg)





UMAMI Taste



Hôm nọ, trong buổi ăn lễ Giáng sinh, con trai tôi làm món bánh cheese và cua chiên giòn (công thức từ quán MMNN của chị PVy @ ĐT). Những miếng bánh không những giòn tan mà còn có hương vị thật ngon, thật đặc biệt.

Anh tôi khen và nói rằng,
- Không ngờ cua và cheese đi đôi với nhau cho ra vị ngon như vậy. Tiếng Anh có chữ là UMAMI taste.

Lần đầu tiên nghe chữ UMAMI. Qua lời giải thích của anh,
- Lâu nay mình biết có bốn vị là ngọt, chua, mặn, đắng. Người ta nói có thêm một vị thứ năm nữa là UMAMI.

Thú vị lắm khi nghe khen món ăn con tôi làm và nghe được chữ mới. Tôi tìm ở internet đọc được khá đầy đủ về chữ UMAMI này. Đây là chữ mượn của tiếng Nhật. Một vị giáo sư Nhật đã tìm ra vị này từ năm 1908.

Có thể nói vị này là ngọt ngào hay đậm đà chăng? Không phải chỉ ngọt không thôi, ngọt ngào khác với ngọt, vậy chữ đậm đà có thể thích hợp hơn. Ở đây nói đến vị ngọt đậm đà tự nhiên của món ăn chứ không phải dùng bột ngọt. Tôi nhớ tiếng Việt khi nấu món canh hay bún mà nước dùng nhạt nhẽo vô vị, không ngọt ngào đậm đà thì bị gọi là "nước ỏn" quá. Theo tôi hiểu UMAMI là chữ phản nghĩa của nhạt nhẽo vô vị.

Nói như thế, thì vị UMAMI đã có từ lâu nhưng chưa có tên tiếng Việt. Ai cũng biết trong những món ăn, để đạt tiêu chuẩn ngon phải có vị này bên cạnh bốn vị ngọt, chua, mặn, đắng kia. Có lẽ thức ăn của người Việt mình lúc nào cũng ngon, ngọt ngào và đậm đà nên cái vị ấy người mình coi như là điều tự nhiên phải có, không cần phải phân biệt và có tên tuổi?

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jan 8, 2015



http://en.wikipedia.org/wiki/Umami

NguyetHa
01-23-2015, 11:37 AM
.







http://examinedexistence.com/wp-content/uploads/2014/09/zen-flowers-pond.jpg (http://examinedexistence.com/)





Chuyện Ăn Quít



Buổi sáng, chế nước sôi ra tách pha cafe, một giọt bắn lên tay. Chỗ da mỏng nhất, giữa ngón cái và ngón trỏ bàn tay trái. Ui da đau quá. Nhìn chăm chăm vào giọt nước nóng trên chỗ da đang từ từ đổi màu đỏ nhè nhẹ. Hình như trong đầu đang có một sự thách đố, xem thử giọt nước nóng đến bao nhiêu và làm da đau đến chừng nào.... Sau vài chục giây, chỗ da đỏ càng lúc càng đau hơn. Chỉ có một giọt nước mà sao đau thế, vậy làm sao người ta chịu được những điều đau đớn to lớn hơn nữa?


Tôi nhớ đến một câu của Thầy Thích Nhất Hạnh, tình cờ đọc được từ những năm xa xưa. Đại khái là, "Khi đang ăn một miếng quít thì nên biết rằng mình đang ăn một miếng quít" ***. Một ngày kia, tôi thấy cuốn sách anh mang về để trên bàn. Tiện tay tôi lật lật vài trang, không chủ ý đọc. Mắt tôi ngừng lại ở đoạn văn nói về rửa bát và ăn quít. Tôi đọc hết vài trang và thấy đúng. Bao nhiêu năm qua, đoạn văn đó của Thầy Thích Nhất Hạnh vẫn còn trong đầu tôi. Mỗi khi tôi xao lãng chuyện gì, câu viết về ăn múi quít lại nhắc nhở tôi trở về hiện thực.


Tôi cứng đầu lắm. Sách không phải tôi chọn, tôi không đọc. Dù có người khác nói hay nói dở gì tôi cũng không tin. Cuốn sách của Thầy Thích Nhất Hạnh, tôi đọc một vài trang, thấy hay, thấy đúng, nhưng cũng nhất định không đọc thêm. Hình như gần hai mươi năm rồi, tôi vẫn luôn luôn nhớ đến đoạn văn ấy. Bất cứ chuyện gì tôi làm, cũng có liên quan đến chuyện ăn múi quít...


Tôi vẫn chờ đến một dịp tình cờ khác, sẽ lật lật vài trang trong cuốn sách đó, sẽ đọc thêm một vài đoạn văn nơi cặp mắt mình dừng lại... Chắc chắn tôi sẽ học thêm điều hay thiết thực, nhưng ... hình như chưa đến giờ hoàng đạo.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jan 23, 2015


*** Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức - Thích Nhất Hạnh

NguyetHa
01-30-2015, 12:17 PM
.






ĐÓN XUÂN NÀY NHỚ XUÂN XƯA




http://1.bp.blogspot.com/-_fUAtcTMjdU/VMvEaR6r1-I/AAAAAAAAEG8/cARquBLPldM/s1600/1988%2BTET%2B%281%29s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-_fUAtcTMjdU/VMvEaR6r1-I/AAAAAAAAEG8/cARquBLPldM/s1600/1988%2BTET%2B%281%29s.jpg)
Xuân Mậu Thìn 1988



Hơn một phần tư thế kỷ trôi qua, tôi vẫn không quên những ngày đầu nơi quê hương thứ hai này. Và mỗi lần cuối năm, chuẩn bị Tết tôi lại nhớ về kỷ niệm của những ngày sinh hoạt ca đoàn nơi đây.

Khi tôi mới chân ướt chân ráo đi lễ Việt lần đầu tiên ở nhà thờ Mỹ, ca đoàn trưởng đã rủ rê tôi vào ca đoàn. Nghe nói có người chở đi tập hát và chở đi lễ hàng tuần tôi đồng ý ngay. Thế là vừa có mặt ở đây được một tuần, tôi tham gia ca đoàn.
Khi có lễ lớn cộng đoàn tôi thường hay tổ chức văn nghê. Năm đầu tiên tôi góp mặt, ca đoàn làm văn nghệ hai lần, một lần vào dịp lễ Giáng Sinh và một vào Tết Nguyên Đán.

Bắt đầu từ ngày lễ Tạ Ơn cho đến lễ Giáng sinh và đến Tết Nguyên đán, chúng tôi ráo riết tập hát, tập múa. Trong ca đoàn có người chơi trống, người chơi organ, piano, vài người chơi guitar nên ban nhạc khá xôm tụ. Các giọng ca hay rất nhiều, nam cũng như nữ, những buổi văn nghê ca đoàn tổ chức không thua gì dân chuyên nghiệp.

Lần văn nghệ cuối năm ấy, ca đoàn mặc áo dài vàng, màu áo tôi chọn cho phe tóc dài và áo dài tôi, tự may lấy. Tôi còn may thêm những chiếc áo đầm cho bài vũ của chúng tôi. Lúc ấy, mới sang, còn hăng hái nên sau khi đi học và đi làm về, tôi chịu khó thức đêm để may áo cho buổi văn nghệ.
Chương trình nhiều tiết mục đặc sắc và phong phú. Thời ấy, chưa có karaoke, chưa có computer, laptop, cell phone, vv... như bây giờ. CD mới ra, xe nào xịn lắm mới có gắn CD player. Ở nhà và trong xe chỉ nghe toàn băng cassete. Tất cả các bài hát chúng tôi tự tập bằng cách chép lời và nghe theo băng hát lại.



http://1.bp.blogspot.com/-EDDDZkvGx2U/VMvG7_AvmEI/AAAAAAAAEHI/6X17i1HNovY/s1600/1988%2BTET%2B%282%29s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-EDDDZkvGx2U/VMvG7_AvmEI/AAAAAAAAEHI/6X17i1HNovY/s1600/1988%2BTET%2B%282%29s.jpg)
Xuân Mậu Thìn 1988


Hai người chọn bài Tiếng Sáo Thiên Thai - Thơ Thế Lữ, Nhạc Phạm Duy để song ca. Bài hát có hai bè, chia nhau tự tập theo băng nhạc ở nhà và chờ đến cuối tuần ráp lại với ban nhạc, hay dở gì lúc ấy sửa sau. Trong bài nhạc là hai con hạc, chúng tôi có lẽ là hai con vịt của ca đoàn.



http://1.bp.blogspot.com/-GjB37IiYDcE/VMvHiFpM0BI/AAAAAAAAEHY/nF347Lfy87k/s1600/1988%2BTET%2B%283%29s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-GjB37IiYDcE/VMvHiFpM0BI/AAAAAAAAEHY/nF347Lfy87k/s1600/1988%2BTET%2B%283%29s.jpg)
Xuân Mậu Thìn 1988


Bên cạnh những màn hợp ca, đơn ca, song ca, hài kịch, bọn tôi còn có hai bài vũ, không kể những bài của các em thiếu nhi. Đây là màn tôi phải thức đêm thức hôm may cho xong sáu bộ áo đầm rườm rà cho các nàng. Khi chọn vải chọn màu cũng rộn ràng, người muốn màu vàng, người chọn màu tím. Cuối cùng tôi phải nhường màu vàng của tôi cho cô nhỏ kia...



http://2.bp.blogspot.com/-Tit6n4qCfFw/VMvH8Yhjb2I/AAAAAAAAEHg/Q18upckY2dg/s1600/1988%2BTET%2B%2810%29s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Tit6n4qCfFw/VMvH8Yhjb2I/AAAAAAAAEHg/Q18upckY2dg/s1600/1988%2BTET%2B%2810%29s.jpg)
Xuân Mậu Thìn 1988


Thêm bài vũ có các chàng cầm cây gõ xuống đất cho các nàng nhảy. Khi tập, nhiều người chưa biết gõ cây, chưa biết nhảy đúng nhịp, các nàng bị gõ vào mắt cá sưng cả chân. Những lần đầu tập xong, nhiều người đi cà nhắc ...


http://2.bp.blogspot.com/-09hkmg5pDoQ/VMvHN3fwNnI/AAAAAAAAEHQ/sEoBmUnPrP8/s1600/1988%2BTET%2B%288%29s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-09hkmg5pDoQ/VMvHN3fwNnI/AAAAAAAAEHQ/sEoBmUnPrP8/s1600/1988%2BTET%2B%288%29s.jpg)
Xuân Mậu Thìn 1988 - Ban AVT của Ca Đoàn


Bọn tôi ba tên có màn AVT chúc tết, bắt chước ban AVT - Lữ Liên & Hoàng Long & Trương Duy. Ba chiếc áo dài đen với quần ống cao ống thấp, mặt mày vẽ râu ria và bôi lọ lem nhem, mang kính đen giả như thầy bói mù. Vậy mà khá vui.



http://2.bp.blogspot.com/-iZt88qOrWLo/VMvJNN8soDI/AAAAAAAAEHs/c4q9VYdeMfM/s1600/1988%2BTET%2B%2812%29s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-iZt88qOrWLo/VMvJNN8soDI/AAAAAAAAEHs/c4q9VYdeMfM/s1600/1988%2BTET%2B%2812%29s.jpg)
Xuân Mậu Thìn 1988


Bài hợp ca cuối cùng. Không cần mang đồng phục nữa, ai đang mang áo gì cứ tự do lên sân khấu.


Mất thì giờ tập dượt, chuẩn bị, nhưng khi trình diễn thật vui và hào hứng. Tất cả đang còn tuổi học trò nên rất hăng say, những buổi tối trong tuần và cuối tuần gặp nhau tập tành, không ai than phiền gì cả. Mọi người lên sân khấu, không quan tâm chuyện màu mè phấn son, nhìn những khuôn mặt ngây thơ thấy dễ thương lạ. Thân và quý mến nhau, chúng tôi đối đâi như anh em một nhà.


Thời gian qua, mỗi người học ra trường, có việc làm, và có cuộc sống riêng. Cuộc sống không còn đơn giản như lúc ngồi ghế nhà trường nữa. Tôi may mắn còn giữ một số hình ảnh kỷ niệm. Mỗi lần đón xuân mới tôi lại nhớ xuân xưa ... Ôi, chỉ có một thời ...

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jan 30, 2015

SauDong
01-31-2015, 08:34 AM
Cám ơn sis NH đã chia sẻ mấy tấm hình. Sầu thì trước kia cũng sinh hoạt trong cộng đoàn, trong khuôn viên đại học v.v Nhưng giờ thì hình ảnh đã mất hết. Coi như đón xuân này mà khg có điều kiện để nhớ xuân xưa nữa kìa. Nice weekend nhé sis !

NguyetHa
01-31-2015, 11:19 PM
.




Cám ơn anh Sầu Đông. Thời còn trẻ sinh hoạt chung vui quá phải không anh?
Anh không cỏn hỉnh nhưng vẫn nhớ chuyện ngày xưa chứ, quên sao đành? Thấy anh vẫn nhớ và viết chuyện xưa rõ ràng đấy :))

Anh cũng vậy, nice sunday nhé.

SauDong
02-01-2015, 11:11 AM
ùa, vậy là sis vẫn lén đọc đó hử ! Sầu thấy bóng ai lấp ló, nên hỏi "sis Nguyệt Hả", ai dè đúng thiệt ... hèn chi thấy bóng ai wen wen.

Hôm ni SuperBowl nên ông nào cũng ở nhà an lành hết.....

TB: Sầu cũng lên sân khấu làm AVT dịp Tết năm 1980, cầm đàn ca hát nghêu ngao bài hát Chợ Tết (hình như tựa bài là Du Xuân). Lúc đó mượn áo dài của 1 cô, mặc vừa khít vì Sầu cũng có cái eo khá hấp dẫn. ... Mà sao sis đeo kính đen chi dzị, nhìn như thày bói mù í b-)

NguyetHa
02-02-2015, 08:53 AM
ùa, vậy là sis vẫn lén đọc đó hử ! Sầu thấy bóng ai lấp ló, nên hỏi "sis Nguyệt Hả", ai dè đúng thiệt ... hèn chi thấy bóng ai wen wen.

Hôm ni SuperBowl nên ông nào cũng ở nhà an lành hết.....

TB: Sầu cũng lên sân khấu làm AVT dịp Tết năm 1980, cầm đàn ca hát nghêu ngao bài hát Chợ Tết (hình như tựa bài là Du Xuân). Lúc đó mượn áo dài của 1 cô, mặc vừa khít vì Sầu cũng có cái eo khá hấp dẫn. ... Mà sao sis đeo kính đen chi dzị, nhìn như thày bói mù í b-)


À ha, anh Sầu Đông. Có gì mà lén đọc mí lại lấp ló. Hôm qua anh viết rõ ràng đó kìa:




Sầu thì trước kia cũng sinh hoạt trong cộng đoàn, trong khuôn viên đại học v.v Nhưng giờ thì hình ảnh đã mất hết.






Mà sao sis đeo kính đen chi dzị, nhìn như thày bói mù í b-)


Chắc anh xem hình mà không đọc chữ ha? người ta viết ở đây rồi,



Ba chiếc áo dài đen với quần ống cao ống thấp, mặt mày vẽ râu ria và bôi lọ lem nhem, mang kính đen giả như thầy bói mù.




Chúc anh Sầu Đông tuần mới vui vẻ :)



Chiều nay gió đông về, dừng chân trên bến mê...

tà áo xanh
02-05-2015, 12:33 PM
Chào buổi sáng Nguyệt Hạ @};-

Sáng thứ Sáu, xanhxanh muốn viết chi đó trong ' thanh âm xanh ' nhưng rồi tự nhiên thích sang thăm Trăng một chút rồi chuẩn bị đi làm.

Vào đến nhà Trăng, Xanh lại ngắm những bức hình xưa và ôi, đến ganh tị mất rồi. Người ta còn cả một kho tàng những hình ảnh cũ nhưng gìn giữ như mới, còn mình thì... chỉ còn trong ký ức mà thôi. Bây giờ thì đang ước ao được nghe Trăng hát nè.

Qua những hình ảnh của Trăng, nhớ lắm thời Xanh mới sang. Cũng vào dịp cuối năm (tháng 12), ở bên đây đang mùa Hè nhưng đối với Xanh là lạnh lắm. Ai cũng thoải mái với bộ đồ mỏng nhẹ nhàng, còn Xanh thì ủ trong một bộ đồ thật dày và không muốn đi đâu ra khỏi nhà hết. Đang lúc mới rời quê nhà và bị lạnh nên không thích tiếp nhận và hoà nhập với quê hương thứ hai. Từ đó, đến thức ăn Xanh cũng chối bỏ. Gần mười năm trời, Xanh nhất định chỉ ăn thức ăn của quê nhà hàng ngày. Khi nào phải ăn món tây phương thì là một cực hình. Nghe đến mùi Cheese là Xanh nhộn nhạo. Vậy mà bây chừ lại ghiền Parmesan cheese với mì Ý mới là ngược đời. Bây giờ thì món ăn của quốc gia nào Xanh cũng sẵn sàng thử và có thể ăn qua bữa được.

Khi nào có dịp Trăng hát hay đọc nhé. Ngắm bức hình ban AVT nữ dễ thương chi lạ. Trăng là một người nhiệt tình, đa tài, tham gia nhiều tiết mục, nhiều thể loại xuyên cả chương trình. Nghiêng mình hâm mộ nàng lắm đó.

Thứ Sáu rồi, mong một cuối tuần đang đến nhiều ngọt ngào, hạnh phúc với Nguyệt Hạ nhé.

NguyetHa
02-06-2015, 09:41 AM
.




Buổi sáng ở đây, chào Xanh Xanh.


Nhắc chuyện thời gian mới xa quê, ai cũng nhớ hoài, nhớ mãi hả Xanh. Những ngày tháng đầu, làm sao quên được. NH qua đây cũng vào mùa Đông, mùa Đông thật sự, lạnh buốt giá với mình nhưng không là gì với người ở quen nơi này. Xanh còn được ở nhà không đi ra ngoài, NH phải đi học ngay sau một hai tuần lễ và đi bằng xe bus từ sáng sớm. Ôi chao những lúc đứng đón xe bus, mưa lạnh gió... sao mà tủi thân và nhớ nhà tệ... Sau này nghĩ lại, mình buồn vì mới xa nhà, chứ chuyện đi xe bus là bình thường đối với đời sống ở đây.


Lúc đó, chưa có nhiều chợ của người Việt như bây giờ, thức ăn Việt hiếm hoi, và NH ở xa nơi có người mình, nên không được kén chọn. Sống bao nhiêu năm nơi này, dù hội nhập vào đời sống của người ngoại quốc nhưng lúc nào NH cũng thích ăn, thích nấu món Việt Nam, và lúc nào cũng thấy món ăn của nước mình là ngon nhất.


May mắn NH được sinh hoạt với ca đoàn, với cộng đoàn nhà thờ, làm văn nghệ hát hò và đi cắm trại, đi du lịch, vv... với nhau thời gian khá dài. Bây giờ nhắc lại, NH cũng thắc mắc. Lần đó, có một người trong cộng đoàn chụp hình buổi văn nghệ và tuần sau đi lễ anh ấy bày lên một cái giá cho mọi người xem, ai thích thì mua. Nhờ khi ấy NH mua vài tấm nên giờ có mang ra nhìn ngắm lại, thiếu sót là không biết tên anh ấy. Những lần văn nghệ sau không thấy hình ảnh gì nữa, hình như có mấy bác trong cộng đoàn chụp hình nhưng không thấy bày ra, nên NH cũng quên luôn. Tuổi trẻ ham vui, tập dượt với nhau và leo lên sân khấu múa may quay cuồng là đủ rồi, bây giờ mới thấy tiếc vì không có đủ hình ảnh của những năm sau. Dù sao có được mấy tấm kỷ niệm năm đầu tiên là quý lắm rồi. Sau này có người quay băng video và sang lại cho ca đoàn, xem lại thật vui.


Xanh nói đến chuyện hát... Hồi đó còn trẻ hăng hái lắm, nhiệt huyết, nhiệt tình gì đầy đû, chỗ nào cần có mặt ngay. Bây giờ lớn rồi, (không dám dùng chữ già, vì còn nhiều bậc bô lão hơn mình) không dám quậy nữa, để cho các em có dịp trổ tài. Dù rằng trong ca đoàn vẫn còn nhiều người từ ngày xưa, vẫn rủ rê NH trở lại. Từ khi có con, NH thấy bận rộn cho con nhiều và bây giờ thì lươi huyền quá nên vẫn chưa trở lại với bạn bè. Có thể một ngày nào đó sẽ nghĩ lại. Xanh nói khi nào NH hát hay đọc ... Thời đại này mà NH nhà quê lắm, chưa bao giờ hát karaoke nên chỉ biết nghe mọi người mà trầm trồ sao thiên hạ hay quá...

Xanh vẫn còn sinh hoạt với trường dạy Việt Ngữ và hát hò với cộng đoàn nơi đó là còn vui lắm. Xanh hỏi lại những người tổ chức, có thể họ có giữ hình ảnh ngày xưa.


Xanh ơi, mở trúng đài rồi đó, nhắc đến chuyện xưa, chuyện mới qua, chuyện ca đoàn thì non-stop. Thôi hẹn khi khác nói tiếp, giờ này Trăng đúng ra phải lặn rồi.

Cuối tuần vui nhé @};-





.

NguyetHa
02-09-2015, 12:58 PM
.



ĐÓN XUÂN NÀY ... NHỚ XUÂN XƯA - Phần 2






http://3.bp.blogspot.com/-xg1x1Jtbd1E/VNWfGv-57nI/AAAAAAAAEK4/iFK0K7zCcHA/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%281%29s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-xg1x1Jtbd1E/VNWfGv-57nI/AAAAAAAAEK4/iFK0K7zCcHA/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%281%29s.jpg)

Hợp ca chương trình văn nghệ Giáng sinh




Trong ca đoàn, có những người học đại học ở vài trường khác nhau. Đặc biệt có vài anh ca viên, kể cả ca trưởng, lại là trưởng ban văn nghệ của Hội Sinh Viên Việt Nam tại trường đại học của họ. Các bạn gái học đại học nhưng không người nữ nào làm hội hè ở trường đại học.


Thời gian tôi sinh hoạt ca đoàn, các hội văn nghệ thường mang tiết mục của trường mình đến tham dự với các trường khác mỗi dịp lễ hay Tết. Để đi trình diễn phương tiện chính là xe hơi, tự chở nhau đi. Lúc ấy, chỉ một số ít có bằng lái xe, phần còn lại đang học trung học. Tết năm ấy, ca trưởng chọn một tiết mục ít người mang đi góp mặt với các trường bạn là màn hài kịch của chương trình văn nghệ đêm Giáng sinh.



http://2.bp.blogspot.com/-Qk3QSv-xVaY/VNWfG4U5UYI/AAAAAAAAELE/zfnyumFtIyE/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%282%29s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Qk3QSv-xVaY/VNWfG4U5UYI/AAAAAAAAELE/zfnyumFtIyE/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%282%29s.jpg)

Hài kịch góp vui với chương trình Văn nghệ Tết các trường bạn




Chương trình văn nghệ Tết (của Sinh viên Việt Nam) tại các trường đại học diễn ra vào chiều thứ sáu. Không hiểu sao họ không làm ngày cuối tuần, có thể vì sinh viên sẽ không trở lại xem vào cuối tuần chăng? Chúng tôi đi diễn các trường miền nam Cali gần với trường chúng tôi, từ UCLA, đến CSULA, CSULB, CSUN, v.v .., mỗi trường một tuần khác nhau, trong vài tuần trước và sau Tết. Những trường xa chúng tôi không đi được nên từ chối.

Buổi chiều thứ sáu, sau khi mọi người hết lớp và tan sở - có người vừa đi học vừa đi làm - chúng tôi gặp nhau và đi chung xe. Ở đây, nói chuyện đi trên freeway vào chiều thứ sáu thật là bất đắc dĩ. Xe cộ dồn ứ lại nhất là khoảng đường đến Long Beach. Và chúng tôi đã phải tốn hết ba giờ đồng hồ trên đoạn đường đó. Ngồi trên xe nhúc nhích từ từ mà lòng dạ ai cũng không yên. Chương trình văn nghệ ở trường CSU Long Beach bắt đầu 7 giờ chiều, chúng tôi đến nơi gần 9 giờ đêm. Đậu xe xong, chúng tôi chạy vào hội trường, vì không còn kịp giờ đi vòng ngã sau hậu trường. Hình như màn kịch của chúng tôi là màn chót, chấm dứt chương trình.




http://4.bp.blogspot.com/-7LNetMYtcss/VNWfHCgWu9I/AAAAAAAAEK0/zDrnDUkzMJY/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%283%29s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-7LNetMYtcss/VNWfHCgWu9I/AAAAAAAAEK0/zDrnDUkzMJY/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%283%29s.jpg)




http://3.bp.blogspot.com/-C9mIJ8elbHM/VNWfHyUumYI/AAAAAAAAELI/F8PpnOg-iJ0/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%284%29s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-C9mIJ8elbHM/VNWfHyUumYI/AAAAAAAAELI/F8PpnOg-iJ0/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%284%29s.jpg)


Có đi làm văn nghệ chung mới thấy thương nhau. Có ngày cả bọn đi học từ sớm, không kịp ăn sáng, trưa chạy đến chỗ làm, chiều về đi làm văn nghệ, ai nấy đói lả, nhiều nhất là một cái bánh ngọt từ sáng đến tối. Vậy mà vẫn vui với nhau, vẫn hăng hái làm việc chung. Không những chỉ đi trình diễn ở các trường đại học vào dịp văn nghệ mừng xuân, ca đoàn thường đến hát chung với các ca đoàn bạn vào cuối tuần, khi có lễ lớn hoặc lễ kỷ niệm ở các giáo xứ khác.


Ca đoàn gắn bó sinh hoạt với nhau nhiều năm cho đến ngày mọi người học hành xong, có gia đình hay đi xa mới dần dần vắng mặt một số ít. Hiện nay ca đoàn vẫn còn sinh hoạt và chúng tôi gọi đùa là "ca đoàn già". Những kỷ niệm của thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và nhiệt tình đó chẳng bao giờ tìm lại được.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Feb 4, 2015




.

tà áo xanh
02-11-2015, 12:17 PM
http://4.bp.blogspot.com/-7LNetMYtcss/VNWfHCgWu9I/AAAAAAAAEK0/zDrnDUkzMJY/s1600/1987%2BCHRISTMAS%2B%283%29s.jpg







Áo tứ thân khăn mỏ quạ dễ thương chi mà dễ thương lạ !

Màu nâu thâm trầm, Xanh thích màu nâu này.
Nguyệt Hạ thấy đó, xanh vàng đỏ tím nâu... Xanh đều thích. Chưa kể có khi thích màu cam nữa.

Cảm ơn Trăng chia sẻ chuyện xưa và hình ảnh. Cứ mong trúng đài nàng hoài để được đọc được ngắm.

Cuối tuần này bên Xanh là lễ hội Đa Văn Hoá, sẽ vui lắm. Sẽ đi lễ hội thưởng thức, nhấm nháp nhiều món ăn từ nhiều quốc gia.

Thật vui nhiều nhé!

NguyetHa
02-12-2015, 10:26 AM
.





http://1.bp.blogspot.com/-6WVYmQNY7F8/VNuS7UXnrOI/AAAAAAAAEMs/4RPMOct_6lE/s1600/20150204_083828s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-6WVYmQNY7F8/VNuS7UXnrOI/AAAAAAAAEMs/4RPMOct_6lE/s1600/20150204_083828s.jpg)
Năm nay cây hoa Đào trong vườn chỉ có độ chừng vài mươi nụ và nở hết trước rằm tháng chạp.
Nhìn cây chỉ thấy chồi lá mà không thấy nụ đâu hết. Chả thấy không khí Tết chút nào.





Hello Xanh Xanh buổi sáng,

Bây giờ thì đã biết, có người thích nhiều màu khác nữa. Nói vậy chứ Trăng cũng như Xanh, thích nhiều màu khác nhau. Khi xưa có một dạo Trăng chỉ thích màu trắng và màu đen. Bao nhiêu áo quần chỉ trắng và đen. Rồi một thời gian sau lại thích đủ các màu khác... Hình như tùy vào tâm trạng của mình mà nhìn vào màu sắc có ý nghĩa khác nhau. Bây giờ nhìn màu nào Trăng cũng thích... (không phải ba phải, mà là bốn phải đó)

Trăng đọc chữ của Xanh, mắt nhắm mắt mở thấy ngày hội Da Văn Hoá. Đang tính hỏi, ngày hội này có lẽ sẽ có nhiều hình ảnh tattoo trên da người ta lắm phải không? Đọc lại lần nữa, thì ra là ngày Đa Văn Hoá. Thật là tai hại, mắt mũi dạo này lem nhem quá...:29:


Kể Xanh Xanh và các bạn nghe, hôm qua khi Trăng đang nấu chè xôi để đưa ông Táo, tự nhiên nghĩ ra câu này, "Táo Ngọ đi đúng ngọ". Thích quá, Trăng gọi điện thoại khoe với mấy người bạn và xin câu đối. Một anh lớn, người làm thơ từ xưa nay bảo Trăng, sao em hỏi chi câu này, không đối lại chỉnh được đâu. Thế là có kẻ ỉu xìu và không dám hỏi ai nữa. Bây giờ viết lại đây cho vui.


Chúc Xanh Xanh cuối tuần này ăn nhiều vui nhiều ở ngày lễ hội nhé.


:z57:(thích hình hoa hồng này, cám ơn anh Cả)




.

SauDong
02-12-2015, 07:55 PM
.

, hôm qua khi Trăng đang nấu chè xôi để đưa ông Táo, tự nhiên nghĩ ra câu này, "Táo Ngọ đi đúng ngọ".
.

Giờ Mùi ngủ mới mùi :111:

NguyetHa
02-13-2015, 11:52 AM
Giờ Mùi ngủ mới mùi :111:



Hahaha... anh Sầu Đông ơi, chỉ có Giờ Mùi ngủ mới mùi, còn mấy giờ khác thì sao :z13:
khổ thiệt, mùi cũng phải có giờ giấc ha?

SauDong
02-13-2015, 01:34 PM
theo thày bói Mù trong hình của sis đã bấm thì giờ Mùi là 2-4h chiều. Giờ đó thì đang mơ màng ở sở làm vì sau giờ ăn và cũng đang chửng bị đi dìa nên .. nếu được ngủ thì cũng khá mùi. Tuy nhiên nhiều người quả quyểt là nửa đêm giờ Tý canh Ba là mùi nhất ... ngộ héng !

NguyetHa
02-13-2015, 09:49 PM
.





http://3.bp.blogspot.com/--dqniwa8CSw/VN5zOnfjFPI/AAAAAAAAENk/Si1AakOvRSM/s1600/AtMui2015.2s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/--dqniwa8CSw/VN5zOnfjFPI/AAAAAAAAENk/Si1AakOvRSM/s1600/AtMui2015.2s.jpg)




LẦN ĐẦU GÓI BÁNH TÉT


Chưa bao giờ tôi gói bánh tét cho chính mình. Khoảng mấy mươi năm trước khi còn ở bên nhà, sau khi học ra trường, có một người vợ của thầy giáo gọi tôi đến và chỉ cho tôi gói bánh chưng với cô. Khi ấy cô gói bằng khuôn, tôi cũng làm được, nhưng đến lúc buộc bằng lạt thì có người khác làm. Rồi thôi. Mấy mươi năm qua, trong đầu tôi lúc nào cũng nghĩ rằng, gói bánh tét khó lắm, tôi sợ tôi không buộc chặt tay.


Năm nay, xem nhiều đoạn phim Youtube chỉ cách làm, tôi muốn thử. Cùng lắm thành xôi ăn cũng không sao. Thế là mua nếp, đậu xanh và lá chuối để sẵn. Tôi đã biết phải ngâm nếp một đêm, phải làm đậu xanh và ướp thịt, vv... Đến màn lá chuối là buồn cười nhất. Trong Youtube thấy nói nên phơi lá chuối cho mềm. Tôi mang ra phơi, ai ngờ gặp ngày quá nắng. Lá chuối tươi phơi xong thành lá chuối khô dòn rụm. Trước khi làm tôi mang lá chuối ra rửa thấy sao lá chuối trổ màu nâu và đụng đến đâu rách đến đó. May mắn tôi còn dư một gói lá chuối nên mang ra dùng.


Mấy tuần trước, khi có ý định gói bánh, tôi đi tìm chiếc nồi lớn nhất trong nhà. Đo tới đo lui, nồi chỉ cao 9 inches. Vậy thì phải làm bánh 7 inches thôi vì nước phải cao hơn mặt bánh, và còn chừa chỗ từ mặt nước lên miệng nồi nữa. Nhìn cây thước khoảng 7 inches sao mà buồn, bánh gì ngắn ngủn vậy? rồi sao mà gói?, ai ăn ai đừng. Nhưng thôi, vì tôi muốn thử lần này nên quyết định dài ngắn gì cũng cứ làm cho biết. Chàng bảo đi mua cái nồi chiên turkey về nấu cho thong thả, tôi chần chừ, biết có làm nên cơm nên cháo gì không mà mua?


Rồi cũng đến lúc bày binh bố trận để ra tay. Tôi nghĩ rằng mình không buộc chặt nên nhờ chàng giúp. Hai người gói bánh cùng một lần, và cuối cùng bánh tôi gói đẹp và buộc chặt tay đều đặn hơn chàng. Hahaha... Nhìn bánh chàng làm sao giống bánh ú, tôi cười và bị chàng la cho, bảo là nhờ người ta làm rồi chê, không thèm làm nữa. Tôi có dám chê tiếng nào, chỉ cười thôi mà.




http://1.bp.blogspot.com/-K8n1CISLyKU/VN5q2GhDLzI/AAAAAAAAENA/Yu1w5yCF9vY/s1600/AtMui2015.1s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-K8n1CISLyKU/VN5q2GhDLzI/AAAAAAAAENA/Yu1w5yCF9vY/s1600/AtMui2015.1s.jpg)

Chiếc bánh đầu tay không đến nỗi tệ





Những chiếc bánh nhìn bề ngoài có lá che kín, không ai biết được bên trong ra sao. Tôi đoán khi nấu xong, bánh tét tôi làm sẽ giống như xôi đậu xanh vì nếp và đậu trộn lẫn nhau trong lúc tôi gói. Mai nấu bánh xong, treo lên cho ráo nước, khi nào cắt ra, nếu đẹp tôi sẽ khoe, không thấy hình ảnh gì, có nghĩa là xôi đậu xanh gói kiểu bánh tét nhé.


Xong xuôi, được 8 đòn bánh, nhưng hai ba cỡ kích khác nhau, dài có, ngắn có, mập ốm gì cũng có ... Tất cả vật liệu vừa khít khao, 5 lbs nếp, 1 & 1/2 gói đậu xanh, 2 gói lá chuối đông lạnh, gần 2 lbs thịt. Giờ gói bánh không lâu, mất thời gian nhiều là rửa lá và lau lá cho khô.




http://2.bp.blogspot.com/-1zQ2l-FC3QU/VN5q2EuccEI/AAAAAAAAENE/X6mLF_GStlU/s1600/AtMui2015.2s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-1zQ2l-FC3QU/VN5q2EuccEI/AAAAAAAAENE/X6mLF_GStlU/s1600/AtMui2015.2s.jpg)

Hì hục khoảng hơn một tiếng - được chừng này



http://1.bp.blogspot.com/-vgMegnzbnoY/VN5q2BpKLHI/AAAAAAAAEM8/BVUxYn05hbw/s1600/AtMui2015.3s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-vgMegnzbnoY/VN5q2BpKLHI/AAAAAAAAEM8/BVUxYn05hbw/s1600/AtMui2015.3s.jpg)

May mắn sao - 8 đòn bánh vừa vặn trong nồi




http://1.bp.blogspot.com/-KTS0VCweVrA/VN6KctHpZYI/AAAAAAAAEN0/8C11XOpMQ9A/s1600/AtMui2015.5s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-KTS0VCweVrA/VN6KctHpZYI/AAAAAAAAEN0/8C11XOpMQ9A/s1600/AtMui2015.5s.jpg)

Bánh cao lên đến miệng nồi vầy nè, không dám cho nhiều nước



Nhìn công trình của mình, tôi thấy ta phục ta quá, ngon dở bên trong không cần biết, tôi đã gói và cột được những đòn bánh tét xinh xinh. Lần đầu tiên vậy là giỏi lắm rồi. Từ từ làm nhiều lần chắc là sẽ hoàn hảo.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Feb 12, 2015





@ Anh Sầu Đông, có cái dóp mơ màng sau giờ ăn trưa và chuẩn bị dìa thì ngon quá rồi, không cần ngủ cũng mùi áh :3:

SauDong
02-14-2015, 05:33 AM
.
. Đến màn lá chuối là buồn cười nhất. Trong Youtube thấy nói nên phơi lá chuối cho mềm. Tôi mang ra phơi, ai ngờ gặp ngày quá nắng. Lá chuối tươi phơi xong thành lá chuối khô dòn rụm.


mèn ui, sao sis lại chơi dại đem ná chuối gia thử nắng thử ró như thế. Sầu còn nhớ hồi xưa có lần gặp cây chuối sau hè trổ lên ít lá non, đẹp quá, nhìn gợi nhớ quê nhà quá, Mấy hôm sau Sầu đi mua phim đen trắng về để chụp ảnh hi vọng có tấm nào kha khá thì nhét câu "gió đưa bụi chuối sau hè, anh mê bà nhỏ ..." vào để mang đi dự thi. Ai dè, ra đến nơi thì ... hic hic.. mấy bữa gió về, lá tơi tả rách bươn. Lúc đó mới phục kg biết họ làm thế nào mà rỡ được nhiều miếng lá lành lặn để mang ra chợ bán. Vậy mà bà chị tui lại nỡ nòng nào mang ra phơi như .. phơi đồ vậy.



bánh gì ngắn ngủn vậy? rồi sao mà gói?, ai ăn ai đừng. :3:
giá mà Sầu ở gần nhà nhỉ. Ai ăn ai đừng hử... vậy đề nghị sis "đừng", hãy để Sầu "ăn" thử cho, lỡ gì chết sớm thì cũng hổng sao vì mạng Sầu rẻ, nhà nghèo cha mẹ đông, ít bảo hiểm nên hổng ai care.

tà áo xanh
02-14-2015, 12:31 PM
Nguyệt Hạ nàng ơi ơi...

Mình mà có công trình hoàn thành như Nguyệt Hạ thôi là tự nhiên đến đứng trước gương, vuốt tóc, cười hớn hở, tự khen ôi tôi giỏi quá đi, tôi phục tôi quá sá là phục, phục sát đất luôn :113:
Giỏi lắm nàng ơi, mình nên tự khích lệ bản thân chứ phải không. Lần đầu mà gói bánh Tét tròn triạ, hai đầu gọn gàng, mối thắt thanh cảnh vậy, giây màu trắng rất giống sợi lạt đáng lãnh bằng khen của chàng rồi.

Xanh khi bé chỉ giúp Mẹ và gia đình gói bánh, khi lớn chưa bao giờ tự tay gói cả dù Xanh rất là rành 6 câu vọng cổ cách thức như thế nào thế nào, nhắm mắt lại có thể hình dung ra từng động tác ra sao, đó là kể từ ngày có Youtubes, Xanh xem nhiều quá nên đã nhập vào tâm. Một dịp nào đó khi về lại quê nhà, Xanh nhất định sẽ gói với lá dong và buộc bằng giây lạt. Và biết đâu bên này hôm nào hứng chí Xanh mua lá chuối về gói nhưng bây giờ thì lười hahahah.


Valentine's Day tuyệt đẹp nha !


:z59::z59: (hai quả tim nồng cháy của Nguyệt Hạ và Chàng)

NguyetHa
02-15-2015, 10:28 AM
Em cám ơn chị Phương Vy, anh Sầu Đông, Xanh Xanh và Sông Thương cùng các bạn đã vào xem NH làm bánh tét. Cám ơn nhiều lắm, bây giờ NH phải đi, viết vội cám ơn mọi người, sẽ trở lại viết sau nhé.
Love you all.

NguyetHa
02-17-2015, 12:03 PM
Em cám ơn chị Phương Vy đã đọc chuyện làm bánh tét của NH. Cám ơn Sông Thương đã để lại dấu tay. Cám ơn Xanh Xanh luôn trò chuyện với Trăng Thanh ...


@ Anh Sầu Đông,

Nơi anh SĐ trồng được cây chuối hả? Có phải loại chuối sứ của Việt Nam không? Hồi xưa ở bên nhà, NH cũng có trồng cây chuối, mỗi lần ra buồng chuối, chờ chín từng trái trên cây hái xuống ăn, ngon vô cùng. Bây giờ anh SĐ có còn trồng cây chuối nữa không? Chuyện phơi lá chuối, tại NH coi trong Youtube nói nên phơi nắng, mà không nói phơi bao lâu nên mới ra cớ sự đó chứ. Mấy lần trước làm bánh giò, bánh lá này khác, chưa khi nào NH phơi lá mà cũng gói bánh được. Tai hại thật.



@O Xanh Xanh,

Cuối tuần qua bên này được nghỉ thêm ngày thứ hai vì lễ Presidents, nhưng Trăng lại bận hơn ngày thường. Gia đình gặp nhau coi như tất niên Giáp Ngọ vì năm nay Tết nhằm ngày thứ năm, nên gặp nhau cuối tuần.


Ở đây, vui vì làm bánh được, nàng Trăng cười cả ngày, giống như get high vậy đó. Chàng cũng vui lây và con cám ơn mẹ luôn miệng, vì con rất thích ăn bánh tét chiên...

Trăng cắt bánh thử thấy được nên mang đến tặng mấy chị lấy thảo. Trong bữa ăn tất niên, có bánh mua ở chợ, và bánh Trăng gói, hai đĩa bánh khác hẵn nhau. Thật ngạc nhiên, bánh mua họ gói lỏng tay, nếp bị nhão và màu đậm chứ nếp không xanh, đậu không vàng và thịt cũng màu đậm. Bánh Trăng gói thì chặt tay, nếp dẻo màu xanh, đậu vàng tươi và thịt hồng, nhìn đẹp mắt và ăn ngon miệng. Cả nhà ai cũng khen, làm Trăng khoái chí...


Hứa hẹn sang năm nấu bánh cho cả nhà, dặn chị không mua bánh ở ngoài nữa...



Hôm sáng Chúa nhật, NH vào nghe La dzô của ĐT, hay quá là hay và cảm động với từng tác phẩm, nhưng Trăng phải đi nên không thể ngồi nhẩn nha thưởng thức từ từ và viết thêm. Vội đến mức viết sai chữ mà cũng không trở lại sửa được. Bây giờ thì qua nhiều trang quá rồi...


Bây giờ NH phải làm việc cho xong, mai cúng giao thừa rồi... Qua mùng một là hết Tết. Buồn ơi...


Xin chúc một ngày mới tươi vui đến mọi người.

:z57::z57::z57:

NguyetHa
02-17-2015, 12:15 PM
.






Bánh Tét - phần 2


Những đòn bánh tét để trong nồi như nêm, không còn chỗ nhúc nhích. Cho nước vào gần đến miệng nồi chỉ ngập trên mặt bánh chừng 1cm! Tôi phải canh lửa thật vừa để khi sôi, nước không tràn ra ngoài và châm thêm nước sôi vài lần. Vậy mà sau 4 tiếng, mùi nếp chín đã dậy lên. Thấy không khí cuối năm có thật chung quanh ... Tôi xem Youtube, người ta dặn nấu 4 giờ, để chắc ăn tôi nấu luôn 6 giờ. Không phải đêm khuya nên cứ để nồi bánh trên lò, lửa nhỏ, nước sôi từ từ, mình làm chuyện khác.

Khi tắt lửa, vớt bánh ra, vui vui khi thấy bánh không bị bể hay nước vào. Đòn bánh nào cũng còn nguyên hình dạng. Tôi cũng bắt chước chị Ngô Đồng treo bánh trong nồi :), vì thật sự những chiếc bánh nhỏ tí tẹo vậy, ra ngoài treo dưới giàn cây nhìn chắc là buồn cười lắm.





http://4.bp.blogspot.com/-YwPTqqDzYi0/VOOR4zW0paI/AAAAAAAAEQQ/PcScCAMSshA/s1600/HANGING.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-YwPTqqDzYi0/VOOR4zW0paI/AAAAAAAAEQQ/PcScCAMSshA/s1600/HANGING.jpg)

Treo bánh trong nồi





Tối hôm đó, tôi cắt bánh ra thử, ngạc nhiên khi thấy đậu và nếp không bị trộn lẫn vào nhau, chung quanh màu nếp xanh rất đẹp, đậu xanh vàng tươi và thịt cũng màu hồng tươi tắn. Ăn thử, nếp dẻo ngon, bánh gói chặt tay chứ không lỏng lẻo. Ai dza, vậy là thành công... Chỉ còn làm cho nhân đậu xanh ngay chính giữa nữa là tuyệt.





http://4.bp.blogspot.com/-5vh7cyxUtl8/VOOSBD97ZkI/AAAAAAAAEQY/3MwjtIrgvgE/s1600/DONE.2s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-5vh7cyxUtl8/VOOSBD97ZkI/AAAAAAAAEQY/3MwjtIrgvgE/s1600/DONE.2s.jpg)

Bên trong không đến nỗi nào




http://4.bp.blogspot.com/-2oXpc9m1TKA/VOOSH6fJG-I/AAAAAAAAEQg/wLf-EqNa-JE/s1600/YUMMY.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-2oXpc9m1TKA/VOOSH6fJG-I/AAAAAAAAEQg/wLf-EqNa-JE/s1600/YUMMY.jpg)

Chung quanh nếp xanh rất đẹp.



Thấy mình cũng giỏi đó chứ ... Từ nay biết rằng, làm bánh chưng bánh tét không có gì đáng sợ.:)
Ngày mai tôi sẽ làm thêm vì có người đặt bánh chay, không muốn ăn thịt. Đang thừa thắng xông lên nên tôi nhận lời ngay.
Thêm việc cho ngày cuối năm...


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Feb 16, 2015

NguyetHa
02-18-2015, 10:03 AM
http://1.bp.blogspot.com/-v0Gow2szdac/VOTTBwlvbaI/AAAAAAAAERw/Qi-Vnr5ZmM0/s1600/20150206_131935s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-v0Gow2szdac/VOTTBwlvbaI/AAAAAAAAERw/Qi-Vnr5ZmM0/s1600/20150206_131935s.jpg)

Thương mến chúc các chị, các anh và các bạn
một mùa xuân mới an lành và tràn đầy niềm vui.

Nguyệt Hạ

tà áo xanh
02-19-2015, 11:30 AM
http://4.bp.blogspot.com/-2oXpc9m1TKA/VOOSH6fJG-I/AAAAAAAAEQg/wLf-EqNa-JE/s1600/YUMMY.jpg




Tân Niên hạnh phúc đến Nguyệt Hạ cùng Chàng và Gia đình :z57::z58::z57:

Không có hình ảnh nào ý nghĩa có bằng vào nhà cô chủ, mượn bức ảnh lát bánh do chính tay cô chủ gói :z77: và nấu nên một thành phẩm quá tuyệt như vậy, để chúc Tết cô chủ.


Xanh cảm nhận được niềm vui của Trăng, mong Trăng cứ ' get high ' and... higher và cứ cười nụ hàm tiếu như thế hoài nhé. Mình thấy hạnh phúc, chàng thấy hạnh phúc, người người quanh ta hạnh phúc! Màu viền bánh xanh đẹp thật và nếp dẻo bóng mướt. Nhân bánh được nếp bao bọc gọn gàng xung quanh. Lần đầu gói bánh như vậy là hơn cả thành công nữa.

Chiếc đĩa bông hoa màu sắc xinh xắn và rất Xuân.

Cảm ơn Trăng đã chia sẻ niềm vui cuộc sống, thấy gần gũi lắm.

Năm mới, chúc Trăng tươi trẻ luôn luôn, hạnh phúc luôn luôn, gia đình thịnh vượng, an khang.

(hugggg)

NguyetHa
02-25-2015, 10:53 AM
.






http://1.bp.blogspot.com/-axuVt7jn4kY/VOd3PmjzgSI/AAAAAAAAESg/qtG5UiN1-Rc/s1600/20150217_154620s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-axuVt7jn4kY/VOd3PmjzgSI/AAAAAAAAESg/qtG5UiN1-Rc/s1600/20150217_154620s.jpg)






Chào Xanh Xanh đầu năm,


Hình như người ta năm nay sẽ có nhiều dịp mang áo dài lắm đó. Đầu năm thấy mang hai lần rồi kìa. Và những chiếc áo màu sắc tươi thắm, thế nào người mang áo cũng sẽ tươi vui cả năm, phải không?



Cám ơn Xanh Xanh vào đây trò chuyện với Trăng. Từ hôm Valentine đến nay, bận quá là bận, chả còn thời giờ nào cho mình cả. Trăng còn ham làm bánh lần thứ hai nên muốn tắt thở luôn. Tối giao thừa nấu bánh đến một giờ sáng mới xong... Nhưng bù lại, vui hơn vì bánh gói đẹp hơn lần đầu.


Xanh nhắc chiếc đĩa màu sắc xuân... Trăng có nhiều bộ đĩa chén khác nhưng chỉ thích bộ đĩa đó và dùng tới dùng lui hoài. Chàng thích bộ đĩa khác, con thích bộ khác nữa. Thế là ai thích thứ nào cứ tự do. Có những bộ đĩa chén, quà tặng từ ngày cưới, chưa bao giờ mở ra nữa kià. Trăng mua bộ này khi mới dọn ra ở riêng và thương nó lắm. Có những thứ mình thích vì một lý do nào đó, không giải thích được.


Cám ơn những lời chúc đầu năm của Xanh, và Trăng cũng chúc thêm lần nữa, một năm mới bình an và hạnh phúc đến với Xanh Xanh và gia đình nhé.


:z57::z57::z57:

sôngthương
02-25-2015, 06:17 PM
http://4.bp.blogspot.com/-2oXpc9m1TKA/VOOSH6fJG-I/AAAAAAAAEQg/wLf-EqNa-JE/s1600/YUMMY.jpg




Tân Niên hạnh phúc đến Nguyệt Hạ cùng Chàng và Gia đình :z57::z58::z57:

Không có hình ảnh nào ý nghĩa có bằng vào nhà cô chủ, mượn bức ảnh lát bánh do chính tay cô chủ gói :z77: và nấu nên một thành phẩm quá tuyệt như vậy, để chúc Tết cô chủ.


Xanh cảm nhận được niềm vui của Trăng, mong Trăng cứ ' get high ' and... higher và cứ cười nụ hàm tiếu như thế hoài nhé. Mình thấy hạnh phúc, chàng thấy hạnh phúc, người người quanh ta hạnh phúc! Màu viền bánh xanh đẹp thật và nếp dẻo bóng mướt. Nhân bánh được nếp bao bọc gọn gàng xung quanh. Lần đầu gói bánh như vậy là hơn cả thành công nữa.

Chiếc đĩa bông hoa màu sắc xinh xắn và rất Xuân.

Cảm ơn Trăng đã chia sẻ niềm vui cuộc sống, thấy gần gũi lắm.

Năm mới, chúc Trăng tươi trẻ luôn luôn, hạnh phúc luôn luôn, gia đình thịnh vượng, an khang.

(hugggg)


Cám ơn Xanh đã nói dùm :z57:
Chúc Trăng vui thật nhiều và làm bánh thật ngon nhé :z57:

NguyetHa
02-26-2015, 10:17 AM
.




http://www.youtube.com/watch?v=P9uLsNiRx1c

... Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ ...




Thỉnh thoảng thích nghe những giọng hát như thế này, tự nhiên mà hay.







***************
Cám ơn Sông Thương đã ghé lại xem NH làm bánh tét nhé:z58:



*** Trở lại để cám ơn chị Phương Vy, Plat và Kim cùng tất cả các bạn đọc chữ của NH. Xin lỗi nhiều vì NH đã sơ sót quên cám ơn. Đôi khi NH không đủ giờ để trở lại trang trước nên không thấy dấu tay của các bạn.
Lúc nào NH cũng rất cám ơn mọi người:z58::z58::z58:

@ Chị Phương Vy, lúc nào em cũng thấy được gương của chị là dù bận rộn công việc đến đâu, vẫn nấu nướng chăm chút bếp núc... Cám ơn chị đã đọc bài làm bánh của em, đã thích... dấu tay chị để lại khích lệ em nhiều lắm.

@ Nhắn với Plat, muốn nói chuyện với Plat lắm mà không thấy Plat ở đâu hết. Tết của Plat ra sao? Có gì vui không? Mong rằng Plat luôn vui khỏe nha.

@ Với Kim, đã thấy Kim rồi đó, osin gì mà dễ ghét quá đi, lại còn nấu ăn giỏi, trình bày món ăn như là pro... nhìn hình là đói bụng... Chúc Kim luôn tìm thấy niềm vui mỗi ngày nha.

NguyetHa
03-10-2015, 11:24 AM
.





http://1.bp.blogspot.com/-Ss60UDHtaZ0/VP8nnEi9lgI/AAAAAAAAEVs/cQils1FoE8c/s1600/20150303_115725s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-Ss60UDHtaZ0/VP8nnEi9lgI/AAAAAAAAEVs/cQils1FoE8c/s1600/20150303_115725s.jpg)





Âm Nhạc Trong Đời Sống




Ngày ấy khi Xuân ra đời
Một trời bình minh có lũ chim vui
Có lứa đôi, yêu nhau rồi
Hẹn rằng còn mãi không nguôi ...

(Khúc Hát Thanh Xuân - Lời Việt Phạm Duy)


Mấy tuần qua tôi thường lẩm nhẩm mấy câu hát trên. Tôi biết mình bị tiếng hát của bạn ám ảnh, có lẽ vì lời của bản nhạc đi vào đầu từ ngày xa xưa. Từ ngày vừa lớn, bọn tôi đã cùng đàn hát với nhau, cũng với những câu hát này, cũng vào những ngày xuân. Lâu lắm rồi, không còn vui chơi với bạn xưa, nên khi nghe lại âm điệu cũ sao bỗng nhiên nỗi nhớ như thấm lan trọn vẹn tâm trí tôi. Hình như mắt tôi cay cay, mũi tôi nồng nồng, cổ tôi nghèn nghẹn khi nghe từng lời ca đang cất cao...


Cũng mấy mươi năm rồi, vừa sau lễ Giáng sinh và Tết tây khoảng một tuần, tôi nghe nhạc Xuân. Những CD mới cùng những băng nhạc cũ, tôi nghe tới nghe lui những bài quen thuộc, với những giọng ca thân quen. Những cuốn băng nhạc đó, có băng thu âm giọng hát các bạn tôi, mỗi năm tôi nghe lại trong khoảng một tháng, vậy mà vẫn thích, vẫn thấy hay. Tuần qua nghe bạn hát, tôi nhớ đến bạn xưa, người từng nghêu ngao với tôi từ ngày xa đó. Ôi sao mà nhớ, và tiếc lắm, một thời đã qua, thời tuổi trẻ năng động và sôi nổi.


Cám ơn bạn đã hát, cho tôi nhớ lại kỷ niệm với những người bạn thiết ngày nào.


Nguyệt Hạ
Mar 3, 2015




******************************************



Cuối tuần, đi tập nhạc về vui lắm, con mở Youtube cho bố mẹ nghe bài các con đang tập. Hay thật. Con nói vì bài nhạc có tiết tấu vui làm con vui theo. Chúng tôi mừng vì con thích âm nhạc và chịu khó tập đàn. Mong rằng con sẽ không bỏ dở niềm đam mê này. Tôi biết cần phải có ý chí mạnh mẽ lắm để theo đuổi một đam mê nào đó, không phải chí thích là đủ.


Đã nhiều lần tôi tự đặt câu hỏi về chỗ đứng của âm nhạc trong cuộc sống hàng ngày. Một hôm đang ngồi trong nhà thờ, nghe tiếng đàn dương cầm với giòng nhạc nhẹ nhàng, sâu lắng ... Tôi có ý nghĩ, nếu đời sống này không có âm nhạc thì con người sẽ ra sao? Tôi không tưởng tượng được, thế giới sẽ như thế nào nếu không có những âm thanh trầm bổng mà chỉ đơn điệu với giọng nói con người. Ngay lúc ấy, tôi cảm thấy phải tạ ơn âm nhạc, cùng những người viết nhạc, những người chơi nhạc, và những người ca hát, không quên công lao của những người làm ra nhạc cụ. Tất cả những người chơi nhạc nói chung đã đóng góp một phần quá lớn, một phần không thể thiếu, trong cuộc sống trên trái đất này.


Thử tưởng tượng nếu chúng ta không có âm nhạc đi kèm hàng ngày... Có phải mọi việc vẫn tiếp diễn nhưng có ai nhận thấy tinh thần sẽ thiếu thốn một phần không nhỏ? Cuộc sống có phải sẽ khô cằn đi như đất hạn thiếu nước, như cây cỏ thiếu ánh sáng mặt trời? Tôi nghĩ rằng, thiếu vắng âm nhạc trong đời, có lẽ tinh thần mình không được phát triển toàn vẹn. Dĩ nhiên mình vẫn sống, vẫn sinh hoạt bình thường, nhưng có lẽ là một cuộc sống khô khan, nhạt nhẽo vô vị...







Viết cho bạn,


Thời gian qua, tôi được vài người bạn thân hát và gửi tặng một số bài nhạc. Cũng những bài đã nghe qua giọng hát ca sỹ nhưng từ khi được người hát tặng riêng, tự nhiên tôi thấy bài nhạc hay hơn và có ý nghĩa hơn nhiều. Cũng phải thôi, người ta phải chọn bài gửi gấm tâm tư rồi mới hát tặng người khác chứ. Nghe kỹ từng ca từ, tôi hiểu ra những gì bạn muốn nhắn gửi. Mỗi bài một ý tưởng khác, mỗi bài một tâm tình. Tôi cám ơn các bạn thật nhiều. Tôi không hát tặng các bạn nên chỉ biết dùng chữ nghĩa để gửi bạn tâm tư tôi. Với chữ đồng cảm giống như cải lương nhưng thật tình tôi "nghe" được tâm tình của bạn khi gửi cho tôi bài nhạc với dòng chữ, không hay nhưng là cả tấm lòng... Ơi cảm động lắm bạn biết không? Tôi cảm nhận được tình bạn gửi cho tôi qua từng chữ bạn luyến láy, từng nốt bạn lên cao hay xuống thấp. Thật ý nhị khi các bạn dùng lời ca cho tôi biết tình cảm của mình.


Viết nhiều sẽ thừa và đâm ra nhàm chán. Cám ơn cuộc đời cho tôi gặp lại các bạn. Cám ơn tình cảm vẫn nguyên vẹn trong bạn, tôi sẽ gìn giữ mãi.


:z57::z57::z57:
Thương yêu,




Nguyệt Hạ
Mar 6, 2015

tà áo xanh
03-10-2015, 01:23 PM
Chào ngày mới đến Nguyệt Hạ,

Sáng nay đọc tùy bút của nàng Trăng và ngẩn ngơ với phong thái từ tốn nhẹ nhàng của nàng - mình thích đọc của Trăng ghê, những giòng chữ Tím nghiêng nghiêng trên nền trắng.

Trùng hợp Xanh cũng vừa liên lạc được với hai người bạn quen hơn mười năm nay sinh hoạt trên Nét. Đời sống đứa nào cũng bận rộn, bẵng đi ít lâu, liên lạc lại, tất cả vẫn nguyên vẹn như xưa, thân tình vẫn như xưa, đùa như xưa, giỡn phá như xưa. Xanh vui ghê như trẻ con được quà muốn hát vang và nhảy nhót.

Chia sẻ cùng Trăng về tình bạn mãi xanh tươi mà Trăng có. Ước chi được nghe bạn của Trăng hát.

Ngày mới thật bình yên, thanh thản với Trăng.


:z57::z57:

Platinum
03-10-2015, 06:01 PM
Chào NH và Tax,

Đọc NH, xong mường tượng lại khuôn mặt khả ái và nụ cười đôn hậu, thì that đúng là văn cũng như người . Hôm tết P chạy ra vô xem ké bánh tét của NH hoài, thích lắm nha, nhưng chưa có đủ can đảm làm .. Hẹn khi khác vậy .. Con P cũng thích đàn lắm nhưng lười tập ghê gớm .. Tập tuỳ hung, thầy càm ràm hoài ..

Ngày/đêm vui nha NH và Tax

NguyetHa
03-11-2015, 11:24 AM
Hello hai nàng Xanh Xanh và Plat,


Cám ơn hai nàng đã đọc chữ của Trăng và còn để lại những ưu ái làm kỷ nghệ nữa.
Lúc này có nhiều việc nên Trăng ít còn giờ dạo phố và viết viết ghi ghi.

Xanh Xanh nè, kiếm cho Trăng cái job gì nhàn nhàn chút rồi Trăng có giờ viết cho Xanh đọc hoài :z13:, chịu không? Nghe Xanh kể gặp lại hai người bạn thân, vui với Xanh. Một khi mình gặp được bạn hợp ý, dù xa cách bao lâu, gặp lại tình thân vẫn còn đó và vẫn hiểu nhau như xưa. Vậy mới gọi là bạn, phải không?

Thấy Xanh có nhiều hình ảnh món ăn và đi chơi cuối tuần, hôm nào có giờ Trăng sẽ vào xem kỹ và viết bên Xanh nha, hẹn... :z57:


Plat ơi, có cái youtube này chỉ gói bánh tét rõ ràng, khi nào rãnh Plat xem nè,

https://www.youtube.com/watch?v=QQLxoV1Nyzw (https://www.youtube.com/watch?v=QQLxoV1Nyzw)


Hôm nào làm thử đi, không có gì kinh khủng đâu. À mà quên, hình như lá chuối bên đó đắt lắm phải không? Vậy thì cũng hơi kẹt đó ha.

Con trai Plat học đàn, tập tùy hứng là chuyện bình thường :). Mai mốt khi học lên, trường có band, Plat cho con vào, tự động sẽ phải tập thôi à. Con trai NH cũng vậy. Khi bắt đầu vào band ở trường, bắt buộc phải tập để trình diễn, nếu không sẽ bị điểm xấu. Còn bài tập của thầy dạy riêng thì anh chàng cũng để đó, chờ khi nào làm xong homework, mà có khi nào xong đâu... Cứ như vậy, mẹ phải đe dọa rồi dỗ ngọt ... Hiện nay con còn vào thêm một band khác ngoài trường học nữa, nên không cần bảo, chàng cũng phải tập đàn gấp hai... Thế là mẹ không cần nhắc nhở nữa...



Chào Chiều buồn, chào Sông Thương và chào những độc giả thầm lặng. NH xin rất cám ơn các bạn :z58::z58::z58:



:z57::z57::z57:Ngày vui đến với mọi người nhé.

NguyetHa
03-30-2015, 04:08 PM
.
http://3.bp.blogspot.com/-NhUaskZVPHk/VRnU6t6UMMI/AAAAAAAAEW8/E0WFP5NNvDo/s1600/CLIVIA.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-NhUaskZVPHk/VRnU6t6UMMI/AAAAAAAAEW8/E0WFP5NNvDo/s1600/CLIVIA.jpg)




Mùa Xuân Mới


Mùa Xuân đến rồi ở đây. Thì cũng ngày tháng trôi qua nhưng trời có nóng hơn, nắng có gắt hơn nên gọi tên mùa mới.Tưởng mùa xuân mới đến làm gì, tự nhiên bày việc ra làm, thế là tiêu tùng tuần lễ trời đẹp như mơ ngoài kia. Nắng vừa phải, nóng vừa phải, gió mát êm êm để cả nhà xoay ra làm việc chân tay.


Bắt đầu bằng ý muốn thay sàn phòng con. Năm năm trước, cả nhà thay sàn gỗ, con muốn giữ lại thảm trong phòng. Ừ thì chìu con, vì thảm mới thay. Và cũng theo ý con, để phòng con đặc biệt khác cả nhà. Năm năm sau, thảm vẫn còn sạch những mẹ muốn thay gỗ cho nhà giống nhau. Đầu tuần đi tìm mua gỗ, hai ba tiệm, không có mẫu giống như mình đã làm. Họ không sản xuất kiểu đó nữa. Buồn chưa. Con đồng ý thay kiểu khác một tí, cũng lại là cho phòng con khác biệt. Đành vậy, vì không có gỗ giống thì làm sao...

Buổi sáng thức dậy, ăn sáng xong, dọn các thứ lủng củng từ phòng con ra ngoài. Sao mà nhiều hộp nhiều thùng thế. Cũng tại mẹ thích bày trò, lâu nay mẹ cho các món đồ chơi của con vào từng hộp nhỏ nhỏ để trên kệ sách. Mỗi năm học xong, mẹ lại cho sách vở vào từng thùng và thêm những thùng đựng games của con. Dưới chân bàn và chung quanh phòng toàn những món con muốn giữ lại. Games chuyền tay từ các anh chị hai bên nội ngoại, từ đời xa xưa, từ ngày con chưa đi học, cũng như từ lớp tiểu học, vv và vv... Thêm quà sinh nhật hàng năm từ cô dì chú bác. Thêm sách chuyện của con và của các anh chị cho con... May mắn, mẹ không cho con mua nhiều games cũng như những món lặt vặt, mỗi năm chỉ được hai món games là tối đa. Vậy mà mang ra phòng ngoài cũng hết buổi sáng của con.

Dọn hết các món tủ bàn ra ngoài, còn phòng trống nhìn thấy thảm mới tinh, sạch sẽ. Tôi lại ngần ngừ không muốn thay thảm nữa, thấy tiếc gì đâu. Nhưng nghĩ lại, bao nhiêu bụi bặm nằm trong đó, dù nhìn thấy sạch nhưng cũng là ổ chứa bụi, mình thường hay hắt hơi nhảy mũi cũng vì từ đó mà ra. Thế là quyết định làm.

Căn phòng nhỏ nên làm nhanh, cắt thảm ra thành những tấm nhỏ, tháo gương cửa sổ vất thảm ra ngoài để không mang thảm đi ngang trong nhà. Làm sạch sàn bên dưới và lót gỗ. Cưa cắt tí xíu, mọi việc chỉ cần một buổi. Đang làm ngừng lại ăn trưa nên kéo dài đến tối mới xong. Cũng chả sao, việc nhà mình, thích thì làm, thích thì nghỉ, không có gì phải gấp rút.

Nhìn căn phòng với sàn gỗ mới, thích lắm. Chưa cho món nào vào, phòng trống, cảm giác thích hơn nữa. Thật là nhẹ nhàng thảnh thơi nếu mình không phải vướng bận gì, y như căn phòng trống vậy.



Hôm sau, dự tính sẽ dọn xong phòng con thì bất ngờ, xe thành phố mang gỗ vụn đến. Tháng trước khi biết họ sẽ mang đến tận nhà cho mình nếu cần, tôi có ý muốn xin một ít trải dưới gốc cây cho mát. Ái dà, chỉ xin nửa xe thôi mà quá nhiều, họ trút xuống trước sân và mình phải tự mang vào vườn sau.

Thế là cả nhà phải ra xúc xúc mang mang cho hết đống gỗ vụn vào trong sân. May mắn trời nắng nhưng không nóng lắm, khoảng gần 80 độ và có chút gió nên dù làm việc ngoài nắng cũng chưa đến nỗi bất tỉnh. Mang được hết vào trong vườn chỉ mới một nửa phần việc. Từ từ phải trải dưới gốc cây và chung quanh chân tường. Nhìn một đống cao, thật là sợ. Không ngờ nhiều quá như thế, chỗ đâu mà trải cho hết?



http://2.bp.blogspot.com/-J7zVioPvDb4/VRnK1UhRTzI/AAAAAAAAEWk/h5pfa7wwhIE/s1600/WOODCHIP1.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-J7zVioPvDb4/VRnK1UhRTzI/AAAAAAAAEWk/h5pfa7wwhIE/s1600/WOODCHIP1.jpg)


Nghĩ thầm trong lòng, may quá, không cần phải thúc dục tập thể dục và nhịn ăn, sau chuyến này ai cũng sẽ xuống cân và thon thả vì làm việc tay chân quá nhiều. Từ hôm Tết đến nay hình như tôi "có da có thịt" hơn chút đỉnh rồi đó.


Và thế là hết một tuần nghỉ của cả nhà. Loay hoay chơi với sàn nhà, chơi với gỗ vụn và dọn dẹp cỏ cây ngoài sân. Thôi cũng được. Không đi đâu, không tốn tiền mà làm được bao nhiêu thứ. Cảm giác hoàn thành những việc cần thiết đã lắm, không có gì thế được.


Nguyệt Hạ
Mar 30, 2015

NguyetHa
04-06-2015, 05:03 PM
.








Thực Trạng Đau Lòng



Những ngày gần lễ Phục Sinh tôi nghe tin về cuộc thảm sát 148 người, phần lớn là sinh viên ở Garissa University in Kenya. Vài tuần trước tin 150 người tử nạn khi chiếc máy bay Germanwings lao vào núi. Thương tâm khi thấy những cái chết oan uổng, ngậm ngùi khi thấy ngày càng thêm người bớt đi lòng nhân ái. Hàng ngày toàn tin bắn giết, chết chóc làm tôi chán nản không muốn mở TV hay nghe radio nữa.


Nghĩ hoài không sao hiểu được. Tại sao con người lại đối xử bạo tàn với nhau như vậy? Mấy mươi năm trước, lúc tôi còn nhỏ, thế giới chưa đến mức tàn tệ và chém giết nhiều như chục năm sau này. Sự sống và cái chết gần kề nhau, trong tích tắc mạng sống có thể mất đi, đôi khi chỉ vì một cái nhìn, có khi chỉ vì một câu nói. Rất nhiều chuyện vô lý xảy ra nhưng chỉ một ví dụ: bạn học đánh nhau và quay phim để lên mạng cho mọi người xem như chuyện giải trí. Trai cũng như gái, người trong cuộc cũng như người ngoại cuộc, hình như không còn thú vui nào khá hơn là hành hạ người khác hay nhìn người khác bị hành hạ để thoả mãn thú tính của mình. Tôi không bao giờ xem, cũng như không bao giờ nghe và bàn cãi những chuyện ấy, vì thấy mình bất lực quá, nhắc đến thêm xót xa. Những hành động đẹp, những cư xử nhân đạo ít khi được người ta trầm trồ và ca tụng bằng những chuyện mọi rợ tàn bạo giữa đồng loại với nhau.


Cứ như vậy, từng ngày qua, thêm tội ác và thêm đau lòng. Rồi sẽ đi đến đâu thế giới này, khi căn bản đạo đức không còn, tôn ti trật tự xã hội mất đi và thú tánh cao hơn nhân tánh?


Nguyệt Hạ
April 6, 2015

NguyetHa
04-14-2015, 11:12 AM
.



Bánh Bột Lọc Trần




Hôm nọ tôi nói chuyện với cô em họ về bánh bột lọc trần, cô em bảo,
- Chị làm bánh gói lá đỡ mất thì giờ hơn. Làm bánh bột lọc trần, phải cán bột, phải cắt cho tròn rồi cho nhân vào, bắt bánh bằng tay cho đều... Làm vậy lâu lắm. Gói lá chỉ cần múc bột cho vô gói lại, khi hấp cũng tiện. Làm nhiều để tủ đá, khi nào muốn ăn chị hấp lại, ngon như mới.
- Chị muốn làm một lần cho biết, hồi nào giờ chưa làm lần nào.
- Chị làm thử rồi sẽ thấy như em nói.

Cuối tuần tôi bày ra. Chưa xong đã thấy lời cô em đúng. Pha bột không sao, phần cán bột, cắt bột và bắt bánh có mất thì giờ thật. Tôi muốn làm bánh nhỏ nên không dùng khuôn như hôm làm món bánh cheese và cua chiên. Nếu dùng khuôn đó chắc cũng nhanh. Đến phần luộc bánh, tôi khám phá ra một điều, đọc nhiều nơi không thấy ai nhắc nhở đến.


http://4.bp.blogspot.com/-H5L22Y3ABbA/VS1NvrwX_9I/AAAAAAAAEfU/YG3a99NpxKM/s1600/BANHBOTLOCss.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-H5L22Y3ABbA/VS1NvrwX_9I/AAAAAAAAEfU/YG3a99NpxKM/s1600/BANHBOTLOCss.jpg)


Lúc đầu tôi theo cách chỉ dẫn từ các trang web: "luộc bánh thấy nổi lên và trong là bánh chín". Tôi thấy bánh nổi lên nhưng chưa thấy bánh trong, cứ chờ mãi. Lâu quá, vài phút bánh vẫn không trong, tôi vớt ra cho vào nồi nước lạnh, nghĩ thầm, bánh không trong cũng được, luộc lâu quá không được. Và tôi ngạc nhiên khi thấy trong nồi nước lạnh bánh trở nên trong suốt. Thế là có một bí quyết mới, tự mình tìm ra.


http://4.bp.blogspot.com/-utJoR9iX8mM/VS1N2gaXtGI/AAAAAAAAEfc/8XoOjdJrHTQ/s1600/BANHBOTLOC2ss.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-utJoR9iX8mM/VS1N2gaXtGI/AAAAAAAAEfc/8XoOjdJrHTQ/s1600/BANHBOTLOC2ss.jpg)


Cân lượng tôi làm 200gr bột năng, 25gr bột sắn dây, 1cup nước sôi. Được 30 chiếc bánh bột lọc nhỏ nhỏ xinh xinh. Bánh dai, mềm và ngon lắm. Chàng hiếm khi thích mấy loại bánh ăn vặt của tôi nhưng hôm đó cũng khen ngon và chia hai phần bánh tôi làm.

Thêm một điều, làm bánh này có nhiều dầu. Luộc bánh cũng cho dầu vào nước, sau đó còn làm hành dầu trộn vào bánh nữa. Dù chỉ vài thìa dầu nhưng đối với tôi là nhiều. Khi ăn tôi cứ tưởng tượng có quá nhiều dầu vào bụng... ơn ớn làm sao. Lần sau tôi sẽ làm bánh gói lá. Có làm mới biết và khám phá ra những gì không ai nói cho mình biết.


Nguyệt Hạ
April 12, 2015






:z57::z57::z57:NH xin cám ơn các chị và các bạn :z57::z57::z57:







Post Thanks / Like - 7 Thanks, 7 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png dulan (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=956), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), Tường (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=665), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png dulan (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=956), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), Ngô Đồng (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=415), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), NganHa1 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=407), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), TTHV (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=657) liked this post

NguyetHa
04-16-2015, 02:14 PM
.










Món Kỷ Niệm


Mùa hè cuối năm lớp 6, lần đầu tiên tôi được đi ăn tiệm ăn Tàu ở Chợ lớn. Tôi không nhớ tiệm ăn tên gì, chỉ biết nó nằm bên cạnh khách sạn chúng tôi đang dừng chân.

Buổi trưa cả nhà muốn ăn cơm, từ phòng khách sạn bước xuống lầu, tiệm có bàn ghế để ngoài sân. Nói sân cũng không đúng, đó là vỉa hè đúng hơn. Nền xi măng rộng, những bộ bàn ghế tròn có năm bảy ghế chung quanh. Trưa mùa hè Sài gòn lúc ấy nắng nhưng không nóng, ngồi ngoài vỉa hè còn có gió hây hây, mát mẻ.

Tôi còn nhỏ không biết gì về chuyện chọn lựa món này món nọ, chỉ biết ăn khi thức ăn dọn lên bàn. Có món cá chiên, món canh, thêm vài món gì tôi không nhớ và món rau xào. Không hiểu tại sao tôi nhớ mãi món rau này. Đĩa rau cải bẹ trắng xào thịt bò còn bốc khói và thơm lừng mùi tiêu. Một món rau bình thường nhưng tôi thấy rất ngon. Lá cải xanh mướt, bẹ cải trắng ngần, những lát thịt bò mỏng xoăn lại lấm tấm hạt tiêu vương vãi trên mặt với mùi thơm và vị ngon ngọt khó tả. Đầu bếp nấu khéo, thịt bò mềm mại thấm gia vị, bẹ cải dòn nhưng đủ chín chứ không hăng và lá cải còn xanh chứ không héo vì quá lửa.


http://2.bp.blogspot.com/-usdayC0gZc8/VTAeMSWPM5I/AAAAAAAAEgc/yx97zvtbIQc/s1600/BOKCHOYss.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-usdayC0gZc8/VTAeMSWPM5I/AAAAAAAAEgc/yx97zvtbIQc/s1600/BOKCHOYss.jpg)


Mấy mươi năm qua, tôi vẫn nhớ hoài món rau xào ấy và đó cũng là một trong những món rau thỉnh thoảng tôi nấu ở nhà. Có thể tôi thấy ngon và nhớ mãi vì bữa ăn ấy đi cùng với kỷ niệm của cả gia đình. Người ta thường nói, có những kỷ niệm và những món ăn gợi cho ta nhớ lại quá khứ - đẹp, vui, buồn - tùy mức độ cảm nhận của mỗi cá nhân.

Mỗi lần ăn món rau xào này là một cảm giác khác nhau. Nấu ở nhà, có khi nêm nếm ngon vừa miệng, cũng có khi không được vừa ý. Khó có thể nói lần nào cũng nấu được như lần trước. Đi ăn ngoài, chưa bao giờ tôi gọi món cải bẹ trắng xào vì tôi không nghĩ rằng sẽ có lại được vị giác giống như ngày xưa. Chẳng thà đừng gọi, đừng thử để không bị thất vọng, để còn giữ mãi được cái ngon mình đã nếm. Từng chút một, ngăn kỷ niệm của tôi tràn ngập những gì nhớ mãi không quên.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
April 9, 2015







:z57::z57::z57:Cám ơn các chị và các bạn đã đến nơi này :z57::z57::z57:








Post Thanks / Like - 1 Thanks, 7 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), Trang (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58251), NganHa1 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=407), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183) liked this post

NguyetHa
06-15-2015, 03:55 PM
.






https://1.bp.blogspot.com/-CQbE35vToTo/VX9NsyzSQ3I/AAAAAAAAEwc/ZIdao_w43SQ/s320/20150522_144022L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-CQbE35vToTo/VX9NsyzSQ3I/AAAAAAAAEwc/ZIdao_w43SQ/s1600/20150522_144022L.jpg)





HOA THÁNG NĂM



Một ít hoa trong tháng qua, NH mang vào tặng các bạn.


https://4.bp.blogspot.com/-stZ_GwJDCi0/VX9OBIfYdQI/AAAAAAAAEwk/bqnqTD479mk/s320/20150525_163937L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-stZ_GwJDCi0/VX9OBIfYdQI/AAAAAAAAEwk/bqnqTD479mk/s1600/20150525_163937L.jpg)
Hoa Quỳnh màu này có rất nhiều từ giữa tháng ba đến cuối tháng năm, dù không phải chăm sóc gì nhiều, tưới nước rất ít.


https://3.bp.blogspot.com/-sSKMMNxe7Ts/VX9Nnwe1wiI/AAAAAAAAEwY/WYjj4BsJvq0/s320/20150615_094152L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-sSKMMNxe7Ts/VX9Nnwe1wiI/AAAAAAAAEwY/WYjj4BsJvq0/s1600/20150615_094152L.jpg)
Cây hoa loa kèn này cũng vậy, ở góc vườn mát nên tươi tốt, có hoa rất nhiều từ tháng hai qua đến tháng sáu vẫn còn.


https://4.bp.blogspot.com/-2Rg-aW4l06Y/VX9OcxCMJJI/AAAAAAAAEws/psfu5f36ST4/s320/20150531_080243C.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-2Rg-aW4l06Y/VX9OcxCMJJI/AAAAAAAAEws/psfu5f36ST4/s1600/20150531_080243C.jpg)
Tuần cuối tháng năm, NH nhìn thấy hoa sứ đầu tiên, lúc đó phượng tím đã trải đầy sân nhà, hai màu đi với nhau thật dễ thương.


https://4.bp.blogspot.com/-D2CzOjUizB0/VX9Nnn8Y-mI/AAAAAAAAEwU/9ltnLr3IbSE/s320/20150531_080706C.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-D2CzOjUizB0/VX9Nnn8Y-mI/AAAAAAAAEwU/9ltnLr3IbSE/s1600/20150531_080706C.jpg)
Phượng tím năm nay có hoa từ tháng tư, quá sớm.



Ngày cuối tháng năm trên đường đi Big Bear, NH nhìn thấy hoa vàng hai bên đường thật đẹp. Không biết hoa tên gì vàng rợp suốt con đường đèo quanh co. Xe chạy nhanh chỉ bấm được vài tấm tạm tạm, mờ mờ...


https://1.bp.blogspot.com/-958h2YLTsoE/VX9PEHKuG6I/AAAAAAAAExE/FKW8NXCuiP8/s320/20150531_140849C.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-958h2YLTsoE/VX9PEHKuG6I/AAAAAAAAExE/FKW8NXCuiP8/s1600/20150531_140849C.jpg)


https://2.bp.blogspot.com/-gT6DAisl2Mc/VX9PD0Yd5rI/AAAAAAAAExA/akMbQXm3VcU/s320/20150531_141109C.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-gT6DAisl2Mc/VX9PD0Yd5rI/AAAAAAAAExA/akMbQXm3VcU/s1600/20150531_141109C.jpg)


https://2.bp.blogspot.com/-ixJJwj1bKw0/VX9PDxzfnuI/AAAAAAAAEw8/UvzeXW0CWvQ/s320/20150531_141150C.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-ixJJwj1bKw0/VX9PDxzfnuI/AAAAAAAAEw8/UvzeXW0CWvQ/s1600/20150531_141150C.jpg)







:z58::z58::z58:Nguyệt Hạ xin cám ơn các chị và các bạn đã ghé lại đây.
Xin chúc tất cả mọi điều tốt lành trong cuộc sống :z58::z58::z58:





.

Trang
06-16-2015, 01:39 AM
Chào Nguyệt Hạ.

Hoa tháng năm nha NH đẹp quá. Trang vẫn loay hoay ở góc bếp vvà ggóc vườn nhưng vẫn chưa làm xong nên hoa lá cứ nở rồi cứ tàn.
Trang thì cứ ngày ngày đi cắt nhánh và hoa tàn và dọn chỗ cho hoa mới tháng sau và không bao giờ hết việc :).

Hoa hai bên đường đi núi mà Nguyệt Hạ nói đó là Scotch broom /Genêt à balais (Cytisus scoparius) thuộc họ Fabacees.

No thuoc loai nguy hiem dđó Nguyệt Hạ, người ta khuyến cáo không nên trồng trong vườn nhà vì hạt của nó giống như hạt đậu hay hạt petit pois, và hạt của nó tthì rất độc. Bên đây cũng mọc nhiều hai bên đường.

May cua Trang khong bo dau duoc nen Trang ngưng đây, sẽ viết thêm sau.

Trang.

NguyetHa
06-17-2015, 09:28 AM
.





http://3.bp.blogspot.com/-s3Yq8tvKuEg/VYGb0UMyg8I/AAAAAAAAEy0/m0gSxnn-z58/s320/2015-05-27%2B08.02.52.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-s3Yq8tvKuEg/VYGb0UMyg8I/AAAAAAAAEy0/m0gSxnn-z58/s1600/2015-05-27%2B08.02.52.jpg)




Hi Trang,

Cám ơn Trang cho NH biết tên cây hoa vàng trên đường lên núi. Đọc Trang viết xong, NH tìm ở internet thấy bảo là cây Scotch broom (Cytisus scoparius) tràn lan tai hại lắm. Nhưng lúc trước thấy có bán loại cây hoa vàng giống vậy, tên là Sweet broom, còn gọi là Easter broom (Cytisus spachiamus or Genista racemosa), nói là cần ít nước nên NH mua ba cây về trồng. Hiện nay họ chưa có bằng cớ cho cây Sweet broom tai hại như giống Scotch broom, nhưng họ cũng khuyên không nên trồng. Để từ từ xem sao, nếu nó lan ra nhiều quá thì NH sẽ cho vào chậu. Thấy hoa vàng thích lắm Trang ơi.


Khoe thêm hoa dâm bụt đủ thứ màu, hoa nào cũng có hoa phượng tím rớt vào thấy dễ thương lắm,


http://3.bp.blogspot.com/-V_ZUcJdpAu0/VYGb0Shj1zI/AAAAAAAAEyw/2EVDqLLlSR4/s320/20150615_125722L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-V_ZUcJdpAu0/VYGb0Shj1zI/AAAAAAAAEyw/2EVDqLLlSR4/s1600/20150615_125722L.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-tS-Rqv_wdT8/VYGb0G4uFmI/AAAAAAAAEys/UUVLgnBaXq4/s320/20150615_125752L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-tS-Rqv_wdT8/VYGb0G4uFmI/AAAAAAAAEys/UUVLgnBaXq4/s1600/20150615_125752L.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-AP51Kb17oKA/VYGb0_-9E5I/AAAAAAAAEzE/76u0_IJGl2w/s320/20150615_125914L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-AP51Kb17oKA/VYGb0_-9E5I/AAAAAAAAEzE/76u0_IJGl2w/s1600/20150615_125914L.jpg)


http://1.bp.blogspot.com/-g34jD31L3gY/VYGb08OZeEI/AAAAAAAAEy8/mzo_vHhSQ4Q/s320/20150615_125945L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-g34jD31L3gY/VYGb08OZeEI/AAAAAAAAEy8/mzo_vHhSQ4Q/s1600/20150615_125945L.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-XJOqPZ48hQ8/VYGb1LTwEVI/AAAAAAAAEzI/Hb2iqdgEd3w/s320/20150615_130008L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-XJOqPZ48hQ8/VYGb1LTwEVI/AAAAAAAAEzI/Hb2iqdgEd3w/s1600/20150615_130008L.jpg)




Hoa Mãn Đình Hồng năm nào cũng tự rớt hạt xuống và tự mọc lên, trung thành như đám hoa cúc vàng,


http://2.bp.blogspot.com/--34GLtZWK_Q/VYGb_ouw3sI/AAAAAAAAEzc/IttkKHWIGsg/s320/20150426_111504L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/--34GLtZWK_Q/VYGb_ouw3sI/AAAAAAAAEzc/IttkKHWIGsg/s1600/20150426_111504L.jpg)





Nguyệt Hạ cám ơn các chị và các bạn thật nhiều.
:z58::z58::z58: Xin chúc ngày vui đến tất cả. :z58::z58::z58:






.

thuykhanh
06-17-2015, 10:03 AM
**

https://4.bp.blogspot.com/-stZ_GwJDCi0/VX9OBIfYdQI/AAAAAAAAEwk/bqnqTD479mk/s320/20150525_163937L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-stZ_GwJDCi0/VX9OBIfYdQI/AAAAAAAAEwk/bqnqTD479mk/s1600/20150525_163937L.jpg)
Hoa Quỳnh màu này có rất nhiều từ giữa tháng ba đến cuối tháng năm, dù không phải chăm sóc gì nhiều, tưới nước rất ít.


Nguyệt Hạ ơi,

Trước kia, chị không biết hoa Quỳnh có màu đẹp lộng lẫy như vậy.
Cảm ơn em đã chụp hình và dán lên cho mọi người được ngắm. :z57::z58:
Mùa hè vui nha!

Chị, Thuỵ Khanh
_____

PS: NH có theo dõi World Cup không?
Chị nhớ những bình luận và nhận xét rất " Pro" của em.

NguyetHa
06-18-2015, 11:33 AM
.







http://2.bp.blogspot.com/-ery0zhDiqLo/VXX58R7JnGI/AAAAAAAAEtM/RPxY6j0Tfhs/s320/20150202_105933.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-ery0zhDiqLo/VXX58R7JnGI/AAAAAAAAEtM/RPxY6j0Tfhs/s1600/20150202_105933.jpg)





Chị Thụy Khanh thương mến,

Chị khỏe chứ? Mùa này bên chị hoa trái chắc cũng nhiều và thời tiết có khá hơn?

Em cám ơn chị vào ngắm hoa với em. Lúc trước em cũng không biết có hoa quỳnh màu này, tưởng rằng chỉ có màu trắng. Sau này có người tặng một chậu, hết hoa rồi, em mang ra vườn để đó, thỉnh thoảng tưới nước. Vậy mà chậu hoa sinh sôi nảy nở rất nhiều, em phải cho ra nhiều chậu khác, mỗi năm vẫn tiếp tục ra nhiều thêm. Có khi đến cả trăm hoa và hoa nở ban ngày, được khoảng hai ngày mới tàn. Không phải như hoa màu trắng, nở nửa đêm rồi tàn ngay.


Dạ em có xem Women World Cup. Lần này em xem được bảng có đội Mỹ và bảng có đội Anh & Pháp. Trận nào cũng hay và hào hứng. Đàn bà đá banh tận tình và hay hơn đàn ông phải không chị? Em bận nên không có giờ viết bài, chị nhắc làm em đang nôn nóng muốn nói chuyện đá banh đây. :z13:

Ngày bình an và mùa hè thật vui đến với chị và gia đình :z58:

Nguyệt Hạ


p.s. Em thấy chị làm bánh đẹp lắm, mà rồi muốn xem lại thì không nhớ ở đâu vì em chỉ đọc khi hiện lên trang đầu của phố. Chị thấy trí nhớ em giờ tệ ghê chưa?





:z57:Rất cám ơn các chị và các bạn ghé đọc chữ ở đây. Xin chúc ngày vui và an lành.:z57:



.

thuykhanh
06-19-2015, 12:56 PM
**

http://i859.photobucket.com/albums/ab159/uc0708/ChocMochaChiffonCake_S5_IMG_1797_zpsvfugaanl.png



Nguyệt Hạ thương,

Chị mang hình Chocolate Mocha Chiffon Cake làm theo công thức và chỉ dẫn của chị Lan Huệ về Riêng MỘT GÓC TRỜI để em khỏi mất công tìm nhé. Trí nhớ chị tệ lắm NH ơi, suốt ngày đi tìm kính đó.

Khí hậu PA vào lúc này rất dễ chịu, chung quanh nhà là màu xanh của cây cỏ, máy lạnh chạy có mấy ngày còn toàn là mở cửa sổ.
Mưa nhẹ chứ không to lắm.
Thấy hoa cỏ trong vườn NH mà chị mê luôn. Hồi ở bên nhà, chị có một chậu Quỳnh lớn, chỉ nở khoảng nửa đêm, màu trắng rất đẹp nhưng đến sáng là tàn mất, đúng như em nói.

Về chuyện đá banh, chị cũng có xem mấy trận của Women's World Cup.
Về đội tuyển US, có lẽ vì chơi không quen trên artificial turf nên họ chạy chậm và giao banh thiếu chính xác. Trong trận gặp Nigeria, đối thủ bị phạt, còn lại 10 người trên sân khoảng hơn 20 phút mà mình cũng không làm bàn được khiến chị hơi lo.

NH cho chị hỏi, cháu vào Đại học, trường có xa nhà nhiều không; cuối tuần bố mẹ nhớ, đi thăm có tiện không?
Con trai Nguyệt Hạ cao hơn Mẹ nhiều và có nụ cười đẹp, hiền.

Chúc em cùng gia đình nhiều điều vui và như ý,

Chị, ThuỵKhanh

NguyetHa
06-20-2015, 06:29 PM
.






Chị Thụy Khanh ơi,

Cám ơn chị mang hình bánh về đây cho em. Chị và chị Lan Huệ khéo tay quá. Em chưa ăn món bánh này bao giờ, có thể nếm rồi nhưng không để ý tên bánh... :)


Bên chị mát hơn nơi em, mấy tuần nay ở đây nóng trên dưới 90 độ F, đang bị hạn hán, nước phải hạn chế không được tưới nhiều nên cây có cũng gần cháy hết rồi chị ơi.


Chuyện đá banh trên sân cỏ giả. Có lần đội banh của con em phải chơi trên cỏ giả, các em không thích tí nào. Chạy thì bị trượt, té lên té xuống, mỗi lần té là mấy cọng cỏ giả cắt trầy xước tay chân, rất đau (vì nó là từng cọng plastic nhỏ và nóng). Đá banh trên cỏ giả không "bounce" nhiều như trên cỏ thật. Trời nóng thì khủng khiếp hơn nhiều vì hơi nóng từ lớp nhựa lót dưới lớp cỏ giả bốc lên, tăng lên hơn mấy chục độ. Năm trước, tụi em đi theo các em ra sân, thấy các em chịu đựng trên cỏ giả thương lắm. Xong một trận tay chân em nào cũng bị trầy trụa ... Lần World Cup này xem các cô chạy trên cỏ giả, em biết, để đá được trận banh các cô phải cố gắng nhiều hơn gấp mấy lần khi chơi trên cỏ thật. Mỗi lần có ai ngã xuống em thấy thương lắm.


Cám ơn chị đã quan tâm chuyện con em đi học, trường cũng gần. tụi em có thể lái xe đi thăm nếu cần. Hy vọng cả mẹ lẫn con đều quen dần với nếp sống mới.

Em chúc chị và gia đình một cuối tuần thật vừa ý. :z57::z57:


Nguyệt Hạ






:z58::z58::z58: Nguyệt Hạ cám ơn các chị và các bạn ghé lại, xin chúc một cuối tuần thật vui đến mọi nhà :z58::z58::z58:






.

NguyetHa
06-26-2015, 09:34 AM
.






http://i2.cdn.turner.com/cnnnext/dam/assets/150622220303-01-wwc-usa-colombia-0622---restricted-super-169.jpg (http://edition.cnn.com/2015/06/12/football/gallery/usa-highlights-womens-world-cup/)
U.S. midfielder Megan Rapinoe is fouled by Colombia defender Angela Clavijo
http://edition.cnn.com/2015/06/12/football/gallery/usa-highlights-womens-world-cup/
(http://edition.cnn.com/2015/06/12/football/gallery/usa-highlights-womens-world-cup/)


(http://edition.cnn.com/2015/06/12/football/gallery/usa-highlights-womens-world-cup/)


FIFA WOMEN WORLD CUP 2015


Khoảng thời gian này năm trước, tôi xem Men World Cup và bây giờ đang là Women World Cup. Mấy chục trận banh qua vòng loại rồi, hôm nay và ngày mai là bốn trận tứ kết, cũng gay cấn ấy chứ. Năm nay tôi không có thì giờ nhiều chỉ xem được vài trận banh vào cuối tuần, hay buổi tối xem lại nếu trong máy có thâu.


Chiều nay, đội banh nữ của Mỹ sẽ gặp đội banh China. Tôi không muốn gọi họ là đội banh Trung cộng, hay đội banh Tàu, dù khi nói vẫn quen miệng gọi là Tàu. Hôm trước loáng thoáng nghe rằng đội China hên lắm khi lọt vào vòng trong. Trên các web sites có nhiều bài bàn cãi và đoán xa đoán gần đội nào sẽ thắng. Dĩ nhiên, nhà nghề nên họ thâu thập đủ các dữ kiện và số liệu để có những dự đoán.

Tôi nhớ lại trận đấu giữa Mỹ và Columbia. Vài ngày trước khi ra quân, cô nhỏ Lady Andrade của đội Columbia lên tiếng với báo chí là sẽ hạ đội Mỹ lần này. Đọc các bài viết nhắc nhở lời cô nhỏ đó tôi thấy buồn cười. Mình là đội banh hạng thấp, mới lên mà dám tuyên bố những câu như vậy. Không hiểu các cô cầu thủ Mỹ có bị nao núng tinh thần khi nghe cô kia hăm dọa không, mà trong trận banh không làm chủ tình hình và không tự tin chút nào. Nếu Catalina Perez thủ môn không bị thẻ đỏ và bị ra khỏi sân, không hiểu đội Mỹ có làm được trái nào? Alex Morgan làm một trái cũng nhờ may mắn dội vào tay thủ môn văng vào gôn chứ không phải đá thẳng vào. Trái thứ hai nhờ phạt đền. Như vậy, ngoài trình độ dành, dẫn và suýt banh, còn phải kể đến may mắn nữa. Cuối cùng đây cũng là một bài học cho đội banh nữ Columbia, thắng đội banh nữ của Pháp, chưa hẵn lên được nhất nhì. Tôi có cảm tình khi xem các cô gái Columbia chơi banh, nhất là trong trận gặp Mexico, nhưng sau khi nghe Andreda tuyên bố như vậy, và xem cách chơi xấu của các cô áo vàng, mọi thiện ý đối với đội banh đó tiêu tan.

Trận banh giữa Anh và Canada cũng có thể có chuyện lạ, vì nước chủ nhà thường được ưu tiên, giống như trận đầu ra quân, Canada cũng được ơn huệ của trọng tài.

Chiều hôm nay, trận banh hay đối với tôi là Đức gặp Pháp. Dĩ nhiên các cô Đức đá hay hơn nhưng biết đâu các cô Pháp sẽ làm chuyện bất ngờ. Trận Mỹ gặp China, Mỹ trên chân nhưng chưa biết được. China đang là chủ nợ của Mỹ nên có thể tình thế sẽ ngược lại. Để xem sao.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jun 26, 2015

thuykhanh
06-26-2015, 10:36 AM
Nguyệt Hạ thương,

Chị đang ở nơi gọi là Lake Tahoe, từ hôm sang đây, chưa hề xem một trận banh nào. Sẽ về nhà vào ngày chủ nhật.
Ngay việc vào diễn đàn cũng lướt qua. Cũng như NH, chị không thích những câu nói lớn lối, thiếu tôn trọng người khác.
Có thể cô này muốn lôi cuốn thêm sự chú ý của khán giả nên nói vậy.
Cảm ơn em đã viết:z57::)

NH xem rồi kể cho chị nghe nha, vài hàng vắn tắt thăm em,

Chị, Thuỵ Khanh

dấu lặng
06-26-2015, 06:28 PM
.

China đang là chủ nợ của Mỹ nên có thể tình thế sẽ ngược lại. Để xem sao.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jun 26, 2015



Câu này nghe như không được ổn à Nguyệt Hạ :). Thể thao thôi mà :)

NguyetHa
06-30-2015, 11:06 AM
.





http://darkroom-cdn.s3.amazonaws.com/2015/06/women-s-world-cup-2015-06082015-7.jpg (http://darkroom.baltimoresun.com/2015/06/2015-womens-world-cup-under-way-in-canada/)
Jessica Samuelsson of Sweden warms up prior to the FIFA Women’s World Cup Canada 2015 Group D match between Sweden and Nigeria at Winnipeg Stadium on June 8, 2015 in Winnipeg, Canada. (Photo by Kevin C. Cox/Getty Images)




THÊM CHUYỆN FIFA WOMEN WORLD CUP



Chiều nay, hai đội banh nữ Mỹ và Đức gặp nhau. Hai đội banh nhất nhì thế giới, rất tiếc không được đấu ở chung kết mà lại đối đầu ở bán kết. Và như vậy sẽ có một đội không còn hy vọng giữ ngôi hạng nhất hay nhì nữa.

Từ lâu tôi vẫn nghĩ rằng khi chia các đội banh vào từng nhóm, người ta bốc thăm để có sự công bằng vô tư cho đồng đều. Nhưng tôi đã nhầm. Cái gọi là FIFA - chữ tắt của Fédération Internationale de Football Association - đã xếp hạng cao thấp cho các đội banh và chia họ thành từng bảng khi làm chương trình cho giải Women World Cup. Tất cả các việc phân ngôi thứ và chia bảng, cũng như lựa sân cho các trận banh của FIFA không ngoài mục đích câu khách đi xem, bán vé được nhiều và người xem TV đạt mức tối đa. Tôi đọc được vài bài viết nói về vấn đề này ở đây: SI's article (http://www.si.com/planet-futbol/2015/06/11/womens-world-cup-structure-fifa-germany-france-sweden)

Và như thế, trong giải Women World Cup, FIFA đã chọn các đội hay cho gặp nhau, không phải chỉ đơn thuần để các cô tranh tài cao thấp mà chính là phục vụ cho mục đích thâu lợi nhuận một cách tối đa của liên đoàn bóng tròn thế giới. Các trận banh càng gay cấn, FIFA thâu vào càng nhiều.


Chiều hôm nay, Mỹ và Đức gặp nhau. Các cô cầu thủ Mỹ đã vượt qua bảng tử thần, đương đầu với các đội mạnh. Đội banh Đức chỉ gặp trở ngại khi đấu với Pháp, mấy trận trước đó quá dễ dàng. Khó đoán được mèo nào cắn mỉu nào vì bên tám bên mười. Nếu đá như Đức với Pháp thì bên nào hên, bên đó đi vào chung kết.


Có ít nhất ba điều không công bằng khi nói đến FIFA Men World Cup và FIFA Women World Cup.

Thứ nhất: các cầu thủ nữ không được lãnh lương nhiều như cầu thủ nam. Số tiền các cô kiếm được chỉ khoảng 1% - 3% so với tiền của đội banh nam. (Germany lãnh 35 triệu đô khi đoạt giải vô địch World Cup Brazil, Japan khi đoạt giải vô địch Women World Cup 2011 chỉ lãnh được 1 triệu đô). Đọc thêm ở đây. (http://qz.com/288066/women-soccer-players-earn-only-3-of-the-prize-money-of-their-male-counterparts/)

Thứ hai: chia bảng trong chương trình chơi, FIFA không chia nhóm các đội banh nam như đã làm với các đội banh nữ.

Thứ ba: cỏ giả và cỏ thật. Bắt đầu giải Women World Cup này, tôi đọc thấy FIFA không công bằng với chuyện cỏ giả. Các cô nữ cầu thủ đặt câu hỏi, tại sao FIFA Men World Cup chơi trên sân cỏ thật mà FIFA Women World Cup lại phải chơi trên sân cỏ giả?

Thêm một chi tiết nữa, FIFA xếp cho hai đội banh đấu với nhau ở cùng một khách sạn. Các nữ cầu thủ đã rất khó chịu khi ra vào khách sạn cứ phải chạm mặt đối phương. Tối hôm qua, đội banh Mỹ và Đức đã ở cùng một nơi, và các trận trước của các đội banh cũng vậy. Đội banh Đức ở cùng chỗ với Pháp, với Sweden... Đội banh Mỹ ở cùng nơi với đội Australia, vv... Họ đã ở trong những tình trạng khó xử khi một bên thắng một bên thua mà ra vào thang máy hay phòng ăn cứ đụng mặt nhau. Chẳng hiểu các quan chức FIFA nghĩ gì?


Ở bất cứ thời đại nào, trên bất kỳ phương diện nào, chuyện trọng nam khinh nữ vẫn tồn tại. Lần này mấy vị lãnh đạo của FIFA đi tù, không hiểu có gì thay đổi cho tốt hơn đối với các đội banh nữ?

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jun 30, 2015






Nguyệt Hạ cám ơn các anh chị và các bạn đã vào đọc chữ ở đây. Xin chúc mọi điều tốt lành. :z57:

Chị Thụy Khanh ơi, đi nghỉ mát ở Lake Tahoe đẹp phải không chị? :z57::z57:







.

NguyetHa
07-02-2015, 08:02 AM
.








http://1.bp.blogspot.com/-k59gyRwAtBk/VZTKaKaAwnI/AAAAAAAAE0g/bN_9D91kjxc/s320/20150615_125653L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-k59gyRwAtBk/VZTKaKaAwnI/AAAAAAAAE0g/bN_9D91kjxc/s1600/20150615_125653L.jpg)






Tháng Bảy



Vậy là tháng bảy đến. Nửa năm 2015 qua cái vèo. Nhìn quanh quẩn không cần nhìn lại, tôi thấy sợ thật. Thường nói câu thời gian đi nhanh quá, lúc sau này sợ đến mức không nhắc đến nữa. Lờ luôn xem sao. Vậy mà cây kim nhúc nhích trên mặt đồng hồ vẫn cứ bò, thản nhiên bò từng vòng, từng vòng để qua không biết bao nhiêu vòng cho đến ngày tháng này.

Một ngày cây kim giây nhúc nhích 86400 lần, hay là 1440 vòng tròn quanh 12 con số. Vậy mà không ai để ý, Vậy mà không ai thèm nhớ là cây kim giây đã rất kiên nhẫn làm việc của mình. Con người cứ vội vã chạy quanh bao nhiêu việc và than vãn là thời gian trôi nhanh quá. Cũng lạ thật, cũng từng ấy giây, từng ấy phút, 12 con số chung quanh mặt đồng hồ, đồng hồ lớn hay đồng hồ nhỏ cũng chỉ là vòng tròn, và mấy cây kim chạy quanh cái trục nhỏ xíu ở tâm điểm cũng chẳng bao giờ thay đổi. Không thể nào vòng quay quanh 12 con số ấy dài hơn được, không thể nào vòng tròn tự động nhỏ lại được, không có lý nào mấy cây kim chạy chậm lại - trừ khi đồng hồ hết "bin" - cũng không có lý nào mấy cây kim chạy nhanh lên - có khi nào có loại "bin" làm tăng tốc độ của kim đồng hồ như xe hơi nhấn thêm gas?

Vậy mà, ngày qua tháng lại. Hết tờ lịch này đến tờ lịch khác. Ôi thôi, bao nhiêu lần chắc lưỡi, bao nhiêu lời than thở, ngày tháng trôi đi nhanh quá, tôi chưa làm gì được cả... Ở sở, hết quý này đến quý khác, việc làm không xong để báo cáo, dồn dập rồi đến cuối năm. Ở nhà, hết lễ này đến lễ nọ, mua bán, sửa soạn, bao nhiêu thứ nhằn nhịt dây mơ rễ má... Cuối cùng thì loay hoay trong mớ lùng bùng không lối thoát, không có giờ ngơi nghỉ. Rồi thì làm đại, rồi thì mọi thứ cho qua, cứ lao vào công việc, cứ làm đến đâu hay đến đó, và mình, nhân vật chính, không bao giờ có một chút giờ giấc nào cho chính mình. Tự an ủi, số mình vậy.

Nghĩ cho cùng, thời gian là của mình, mình dùng như thế nào tùy ý mình. Miễn sao cuối ngày, mình bằng lòng khi thấy mọi việc mình giải quyết ổn thỏa không vướng bận nợ nần gì ai, khi những gì mình chia xẻ với người đang cần, đang thiếu mang lại niềm vui không gì đánh đổi được, khi biết rằng mình hy sinh một vài giờ phút riêng tư để thấy người thân của mình thoải mái, vui vẻ, không khí đầm ấm thân mật trong gia đình...

Và như vậy, đời là thế. Sáng mở mắt, tối nhắm mắt, sẽ quên mình đi mà sống vì người khác. Buồn cười, quanh quẩn gì rồi cũng trở về với cái chân lý cũ mèm nhưng có lý và đúng. Bởi vì mình sống cho mình thì làm gì có những giây phút hài lòng khi thấy người thân vui vẻ hạnh phúc chung quanh, làm gì có những tình thân ấm áp của bạn bè thân hữu khi mình dành thì giờ cho họ, làm gì thấy được niềm vui của những người mình giúp đỡ chia xẻ khi họ cần, và còn nhiều thứ nữa. Mình có quá nhiều, chia bớt một chút cho người cần hơn mình, từ thời giờ đến vật chất, mình sẽ không bao giờ thiếu. Tự nhiên thế, sẽ không thấy thời gian đi nhanh quá, sẽ không còn than vãn, tôi chưa làm được gì... Đúng ra, "tôi" làm được quá nhiều rồi đó.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jul 1, 2015





:z58::z58::z58: Xin cám ơn các anh chị và các bạn ghé lại đây.
Mọi ngày an lành đến tất cả :z58::z58::z58:









Post Thanks / Like - 2 Thanks, 9 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png Trang (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58251), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), Trang (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58251), Platinum (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=501), NganHa1 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=407), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), sôngthương (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58861), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183) liked this post

thuykhanh
07-11-2015, 08:30 AM
Nguyệt Hạ thân,

Chị về nhà, đến ngày mai là trọn hai tuần. Hôm nay mấy thứ đã tạm ổn nên ghé thăm em chút. Nguyệt Hạ khoẻ không?

Chị không theo dõi mấy trận bóng trên TV mà dùng máy tính để dễ làm screen shots nên mấy cú làm bàn của Carli Lloyd được coi lại qua highlights, 32 tuổi rồi mà ngon lành vậy đó!

Chế độ đãi ngộ giữa các nam và nữ tuyển thủ túc cầu tệ ghê NH hở? Cảm ơn em đã chỉ ra điều bất công này , chị thấy mình khờ gì đâu!
Trước kia cứ nghĩ họ được tưởng thưởng đồng đều như bên Tennis, dè đâu... Thật là xấu hổ cho mấy người cầm đầu FIFA !

Em có vui khi xem trận chung kết, cầu thủ Mỹ giao banh chính xác, tận dụng mọi sơ hở và điểm yếu của đối phương để ghi bàn.
Còn phần thể lực thì khỏi nói; kể ra về cả hai phương diện tài lẫn sức, họ xứng đáng là vô địch, em có đồng ý với chị không.
Điều đáng mừng là càng ngày, người Mỹ càng để ý đến bộ môn đá banh, nhất là giới trẻ! :z57::z57:
Hôm nay nói huyên thuyên, chị stop nha! Thương chúc NH và gia đình những ngày hè êm đềm, hạnh phúc.

Gởi em vài tấm hình chụp ở Lake Tahoe:

http://i.imgur.com/B5qANYn.png?1



Hiking ở Old Lighthouse Trail





http://i.imgur.com/xK1JXJo.png




http://i.imgur.com/fS4M4Sp.png



Pine Cone

NguyetHa
07-12-2015, 11:21 PM
Chị Thụy Khanh thương,

Trời đang nóng nơi em, vào thấy mấy tấm hình chị chụp ở Lake Tahoe với cây cối xanh tươi sao mà mát mẻ quá. Em cám ơn chị nhiều đã mang hình vào cho em xem. Cả nhà đi hiking có mấy cháu bé dễ thương lắm chị ơi.

Mấy hôm nọ xem Women World Cup, những trận sau này thật hay, em không bỏ trận nào. Chị biết không, trận chung kết, mấy cô US gặp Japan, ở nhà em mọi người la hét muốn vỡ nhà mỗi khi team US làm bàn. Trận banh đó thật hào hứng và hay quá. Vừa xong Women WC em xem tiếp CONCACAF GOLD CUP, chị có xem không? Đây là giải của đàn ông, xem họ đá banh giành nhau mạnh bạo lắm chứ không nhẹ nhàng như các cô gái. Thường các trận đấu buổi chiều nên em xem được.

Chuyện tiền thưởng của các giải thể thao giữa nam và nữ thường khác nhau đó chị. Lúc trước Tennis cũng trao giải nam tiền thưởng nhiều hơn nữ vì họ cho rằng bên nam đánh 5 sets còn nữ chỉ đánh 3 sets. Lần này đội banh nữ USA chỉ được 2 triệu đô, có hơn tiền thưởng các cô Japan nhận lần Women World Cup trước, nhưng so với Men World Cup thì thua xa. Thật là không công bằng, sau lần này, hy vọng sẽ có thay đổi.

Viết với chị vài hàng, bây giờ khuya rồi, em phải ngừng. Chúc chị và gia đình một mùa hè thật vui và an lành :z58::z58::z58:

Nguyệt Hạ








:z58::z58::z58:NH cám ơn các anh, chị, bạn đã ghé lại đây.
Xin chúc một tuần mới thật vui :z58::z58::z58:

NguyetHa
07-13-2015, 10:30 AM
.









http://4.bp.blogspot.com/-OionsKq9WHs/VaGIizAp9bI/AAAAAAAAE6Y/3pdXnYupSBk/s400/SUMMER%2BFLOWERS.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-OionsKq9WHs/VaGIizAp9bI/AAAAAAAAE6Y/3pdXnYupSBk/s1600/SUMMER%2BFLOWERS.jpg)





Hoa, Trái và Nước


Sáng thức sớm, tôi ra vườn tưới tí xíu nước, chỉ tí xíu thôi, cho mấy thứ cây đang có trái, thương lắm không nỡ nào để các trái bé tí bị khô và rụng xuống vì thiếu nước. Những cây chanh dây, thu đủ, mãng cầu, chanh, ổi ... đang ra trái nhiều, làm sao có thể để mặc kệ không tưới nước được? Thành phố tôi ở kêu gọi mỗi nhà, mỗi người nên dùng nước ít hơn, cây cỏ chỉ được tưới hai lần một tuần và mỗi khoảng tưới được 15 phút. Hàng ngày tôi để dành nước sạch khi rửa rau ... mang ra tưới thêm cho cây cỏ. Mọi nơi đang thiếu nước, hạn chế được chừng nào quý chừng đó.

Nhìn trái trên cành như vầy, không thương sao được...



http://1.bp.blogspot.com/-W-PJui0HKb0/VaGI-W7fyWI/AAAAAAAAE6g/0JLbk6QT2es/s320/20150616_144519.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-W-PJui0HKb0/VaGI-W7fyWI/AAAAAAAAE6g/0JLbk6QT2es/s1600/20150616_144519.jpg)



Thu đủ này ngọt, đặc ruột, không hạt và ngon giống như trái ở bên nhà, không bở như giống thu đủ của Mexico.


http://4.bp.blogspot.com/-wcOugYM6EZg/VaGJOOtwZCI/AAAAAAAAE6o/2y-adb1Nz48/s320/20150617_080110L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-wcOugYM6EZg/VaGJOOtwZCI/AAAAAAAAE6o/2y-adb1Nz48/s1600/20150617_080110L.jpg)



Cây chanh dây trồng mùa hè năm trước, năm nay ra trái thật dễ thương, dù không nhiều trái nhưng nhìn những trái đầu tiên, thích lắm.


http://1.bp.blogspot.com/-stVXtvc8-8w/VaGJcgMKYcI/AAAAAAAAE6w/_WoYRQt_g7M/s320/20150624_074453L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-stVXtvc8-8w/VaGJcgMKYcI/AAAAAAAAE6w/_WoYRQt_g7M/s1600/20150624_074453L.jpg)



Hoa hoàng anh mấy tháng nay ra khá nhiều dù không tưới, cành dài cành ngắn đâm ra lung tung vì không có giàn cho nó tựa. Thời gian qua không có giờ nên tôi nhờ anh cột tạm cho đỡ vướng lối đi. Sáng nay, tháo hết dây nhợ ra, làm lại cây hoa yêu quý của tôi. Có lẽ phải tìm mua mấy miếng khung người ta làm sẵn cho cành cây tựa lên. Không thể để như vậy hoài, cũng không nỡ cắt bỏ những cành cây... Thương lắm, hoa có từ tháng hai đến tháng mười một. Không hiểu sao mà có hoa liên tục, có lẽ cây thương tôi vì tôi thường nói chuyện với hoa? Cây lên mạnh, chả bao giờ cho phân bón gì, thỉnh thoảng tưới tí nước. Vừa rồi tôi không tưới hoa và cỏ hơn hai tuần vậy mà hoa vẫn nở hàng ngày, vàng rực khung cửa sổ của tôi. Giống như đám cúc mỗi mùa thu, năm nào cũng ra hoa ngập tràn khoảng sân nhỏ.



http://4.bp.blogspot.com/-gWxTSN2mScI/VaGJxJpirVI/AAAAAAAAE64/xodSg--NYAI/s320/20150710_123510L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-gWxTSN2mScI/VaGJxJpirVI/AAAAAAAAE64/xodSg--NYAI/s1600/20150710_123510L.jpg)



Hoa sứ vẫn có đều đặn mỗi mùa hè, lúc sau này con trai thường mang vào tặng mẹ. Để trên bàn lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương thật dễ chịu.


http://1.bp.blogspot.com/-SGsVQCkSBZ8/VaGKJ5MLboI/AAAAAAAAE7Q/YXrdTs4IjHw/s400/20150709_122357L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-SGsVQCkSBZ8/VaGKJ5MLboI/AAAAAAAAE7Q/YXrdTs4IjHw/s1600/20150709_122357L.jpg)



Bây giờ thì cầu xin trời mưa, lạy trời mưa xuống, lấy nước tôi uống ...



Nguyệt Hạ
July 12, 2015






:z57::z57::z57:NH cám ơn các anh, chị, bạn đã vào đọc ở đây
Xin chúc mọi điều tốt lành đến mọi người:z57::z57::z57:

NguyetHa
07-28-2015, 03:26 PM
.







http://4.bp.blogspot.com/-61NjndyQUbM/VbRySCAKH6I/AAAAAAAAE9w/uKNv4mQNSqc/s320/20150717_202500s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-61NjndyQUbM/VbRySCAKH6I/AAAAAAAAE9w/uKNv4mQNSqc/s1600/20150717_202500s.jpg)




Xôi Tôm Khô Lạp Xưởng


Một buổi chiều trong tuần, ngẫm nghĩ hoài không biết nấu món gì cho buổi tối. tôi vào trang ẩm thực online tìm món mới ... Chiều nào cũng nấu, hết thịt đến cá, tôm, cua, mực, từ cơm đến mì xào, bún khô, bún nước, bánh xèo, bánh đúc, gỏi, cháo, món Tây, món Mỹ, vv ..., lâu ngày hết ý, không biết nấu gì cho lạ. Nhìn thấy món xôi lạp xưởng tôm khô, đọc sơ cách nấu thấy dễ và nhanh nên tôi chọn.

Từ khi rời quê nhà, tôi không còn ăn tôm khô vì lúc nào cũng có tôm tươi. Khi cô em về Việt Nam thăm nhà, mang sang một ít món làm quà, trong đó có tôm khô. để hoài trong tủ, hình như bảy tám năm gì, vẫn còn nguyên. Bây giờ thấy món xôi này cần tôm khô, tôi mang ra dùng. Từ khoảng hai mươi năm trước, có người mua cho tôi một gói xôi lạp xưởng bán ở chợ, ăn thử, tôi không thấy ngon vì mùi tôm khô nặng và lạp xưởng cứng, mọi thứ rời rạc, dầu mỡ ướt nhẫy, từ đó tôi không bao giờ nghĩ đến món xôi lạp xưởng nữa.

Nếp trộn với đậu xanh cà nấu bằng nồi cơm điện. Dầu nóng phi hành hương vàng xào tôm khô (đã ngâm nước sôi và xay nhỏ), nêm nếm tí xíu nước mắm và đường. Chiên lạp xưởng, làm dầu hành lá... Tôi nêm nếm theo ý tôi chứ không theo đúng liều lượng trong công thức. Làm xong các thứ cũng vừa lúc xôi chín, chưa đến một tiếng. Dọn lên, thật không ngờ, món xôi này ngon quá. Cả nhà ai cũng thích và tấm tắc khen. Xôi dẻo có đậu xanh còn nguyên hạt bùi bùi, tôm khô mặn mà, khô ráo và thơm mùi hành hương, lạp xưởng xắt mỏng chiên dòn, dầu hành lá thơm phức, tất cả các vị hoà cùng thật tuyệt. Thế là từ nay ở nhà có thêm một món ngon miệng. Cám ơn người đã viết ra công thức này. (Công thức ở đây (http://vnthuquan.net/amthuc/monan.aspx?id=1747)).



Lần này tôi muốn chia sẻ với các bạn một điều. Theo công thức khi nấu xôi cho lạp xưởng vào nấu chung. Từ lâu nay, tôi vẫn xắt mỏng lạp xưởng cho lên chảo chiên để chảy bớt mỡ ra, lần nào cũng thấy cả nửa chén mỡ trong chảo. Nếu nấu chung với xôi, từng ấy mỡ trộn trong xôi ăn vào chắc không tốt. Các bạn nhìn hình dưới đây, chỗ này là 6 cây lạp xưởng thịt gà và heo loại ngắn, xắt mỏng cho vào chảo (không cần dầu), chiên khoảng 5, 7 phút cho ra chừng ấy mỡ, chiên lâu cho đến khi miếng lạp xưởng dòn sẽ cho ra nhiều mỡ hơn, vì có mỡ heo nên loại bỏ được nhiều chừng nào, tốt chừng ấy. Sau khi tắt lửa, tôi cho lạp xưởng lên giấy paper towel để thấm bớt mỡ nữa.



http://3.bp.blogspot.com/-D8eOs6YCiTA/VbRpPEkD0yI/AAAAAAAAE9c/S8o1zpmv6og/s320/20150717_193808s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-D8eOs6YCiTA/VbRpPEkD0yI/AAAAAAAAE9c/S8o1zpmv6og/s1600/20150717_193808s.jpg)




Với cách chiên như vậy, những món có lạp xưởng như bò bía, cơm chiên, ăn vào cũng yên tâm là mình đã loại bỏ khá nhiều mỡ trong đó. Khi nấu ăn, tôi luôn tìm cách hạn chế tối đa số lượng dầu mỡ phải dùng.


Nguyệt Hạ
Jul 28, 2015








:z57::z57::z57:NH cám ơn các anh chị và các bạn ghé lại.
Xin chúc mọi ngày an lành đến tất cả :z57::z57::z57:








Post Thanks / Like - 6 Thanks, 6 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png NganHa1 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=407), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png NganHa1 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=407), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), TTHV (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=657), Platinum (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=501) liked this post

NguyetHa
08-10-2015, 09:10 AM
.








http://1.bp.blogspot.com/-x24sdGchZRc/VcdprAQ8AHI/AAAAAAAAFF8/pISw3AHweMY/s640/20150805_114706C.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-x24sdGchZRc/VcdprAQ8AHI/AAAAAAAAFF8/pISw3AHweMY/s1600/20150805_114706C.jpg)







POINT DUME STATE BEACH



Tôi muốn kể bạn nghe về một ngày nghỉ của chúng tôi. Chúng tôi rất thích đi chơi ngoài trời, tuy không phải là dân leo núi chuyên nghiệp nhưng nơi nào có những đoạn hiking dễ đi và gần là chúng tôi tìm đến. Lần này chúng tôi đến Point Dume State Beach ở Malibu, một trong những bãi biển đẹp nhất của tiểu bang California.

Đến Malibu từ hướng Los Angeles, nếu bạn đi thêm trên đường Pacific Coast Highway khoảng 19 miles nữa, gặp đường Westward Beach rẽ tay trái, đi qua khỏi lối vào parking của bãi biển Zuma, bạn sẽ gặp bãi biển Point Dume. Đây là một bãi biển rất đẹp với bãi cát trắng mịn và có chỗ tắm lại nước sạch. Đi thẳng vào tận cùng con đường sẽ có bãi đậu xe trả tiền. Nếu bạn không muốn trả tiền thì có thể tìm chỗ đậu xe hai bên lề đường, đoạn đường dài dọc theo bờ biển này an toàn hơn đậu xe trên đoạn đường Pacific Coast Highway, băng qua đường rất nguy hiểm.




POINT DUME TRAIL


Không đi vào parking, bạn đi theo con đường bên cạnh Parking lot lên đỉnh núi, có khoảng 10 chỗ đậu xe miễn phí, và từ đó bạn có thể đi hiking. Đoạn đường hiking này không dài, chia ra làm những ngã rẽ khác nhau. Vì đi lần đầu nên khi thấy ngã rẽ đầu tiên, tôi rẽ vào ngay. Trail ngắn chưa đến 10 phút, dễ đi, có bậc cầu thang đi thẳng xuống biển. Nơi đây bãi có nhiều đá nên ít người tắm.



Hình chụp từ trên đỉnh cao xuống. Đi dọc theo khoảng bờ biển này, đá nhiều nhưng có thể ngồi chơi ngắm cảnh, nước trong xanh rất đẹp.


http://4.bp.blogspot.com/-gKfjJM94G9U/Vcd9Jf1SBaI/AAAAAAAAFGM/VvMTW5cr6Dw/s640/20150805_114744L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-gKfjJM94G9U/Vcd9Jf1SBaI/AAAAAAAAFGM/VvMTW5cr6Dw/s1600/20150805_114744L.jpg)




Xuống hết bậc cầu thang là khoảng bờ biển rất nhiều đá lớn nhỏ đủ loại, nhưng đi trên đá được. Nhiều gia đình mang các em nhỏ 2, 3 tuổi đi hiking ở đây. Chúng tôi mang thức ăn theo và ăn trưa ngay trên bãi đá này.



http://1.bp.blogspot.com/-KE-MQtVX6lo/Vcd-Wd1MV9I/AAAAAAAAFGw/kQAv8ILStHs/s640/20150805_121832L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-KE-MQtVX6lo/Vcd-Wd1MV9I/AAAAAAAAFGw/kQAv8ILStHs/s1600/20150805_121832L.jpg)

Hình ảnh một chú chim biển lẻ loi




http://1.bp.blogspot.com/-K6I6aSluaoI/Vcfbii_Xn4I/AAAAAAAAFHo/H6TzB8aWzuY/s400/20150805_120547C.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-K6I6aSluaoI/Vcfbii_Xn4I/AAAAAAAAFHo/H6TzB8aWzuY/s1600/20150805_120547C.jpg)
Ăn trưa với bánh mì "bưu điện" mua ở tiệm Việt Nam




Chúng tôi đến chỗ tận cùng của bãi này (nơi người mặc áo xanh trong hình) và đi dọc theo bờ biển...


http://3.bp.blogspot.com/-D4OyAuXCDlE/Vcd-VaqpjwI/AAAAAAAAFHQ/ATNebH9t8BQ/s640/20150805_121346L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-D4OyAuXCDlE/Vcd-VaqpjwI/AAAAAAAAFHQ/ATNebH9t8BQ/s1600/20150805_121346L.jpg)



... về phía trái nếu đi hết sẽ đến mũi tận cùng của bãi như tấm hình dưới đây:


http://4.bp.blogspot.com/-eGKONvmSgqw/Vcd-Voq3DvI/AAAAAAAAFGg/7nLItUna6K0/s640/20150805_121403L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-eGKONvmSgqw/Vcd-Voq3DvI/AAAAAAAAFGg/7nLItUna6K0/s1600/20150805_121403L.jpg)



Một bên là biển một bên là núi, thật đẹp. Vách đá thẳng đứng, vậy mà cũng ráng ngồi lên "núi"...


http://3.bp.blogspot.com/-pOztFRHhnyQ/Vcd-XDQVJmI/AAAAAAAAFG0/lMJgSA2_uqo/s640/20150805_123915L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-pOztFRHhnyQ/Vcd-XDQVJmI/AAAAAAAAFG0/lMJgSA2_uqo/s1600/20150805_123915L.jpg)




Sau khi ngắm cảnh biển và ăn trưa xong, chúng tôi lên xe đi xuống bãi biển Point Dume. Dọc đường hai bên nhà cửa rất đẹp, toàn là dinh thự, chắc chắn là của người nhà giàu hay của tài tử cinema....


*** Viết thêm; Nơi đây không cho phép dắt chó vào. Ngoại trừ kẻ nào đó dắt chó vào phóng uế mà không dọn dẹp, đường trail và bờ biển bên dưới rất sạch, không có rác rưởi gì. Phải chi đừng có kẻ làm xấu thì mọi thứ thật hoàn hảo.




POINT DUME BEACH


Từ con đường xuống núi, bắt đầu quẹo ra đường bãi biển, hai bên đường xe đậu kín hết. Chúng tôi chạy dọc theo tìm chỗ đậu mà không thấy. Tính chạy vào parking trả tiền thì có người đi về. Thế là hên, có chỗ đậu xe free. Khiêng dù, khiêng ghế xuống đi vào, bãi biển dài nên dù đông người vẫn không thấy chen chúc, mỗi gia đình vẫn có khoảng trống riêng. Hôm ấy nước mát nên nhiều người lớn con nít xuống chơi sóng và bơi. Thường thì nước biển Cali rất lạnh, khó mà xuống bơi được. Bờ biển cát trắng, mịn, không có đá, không có vỏ sò vỏ ốc nên đi dạo trên bờ cũng rất thích.



Trời nắng đẹp lắm, nhưng hình chụp bị chói ánh mặt trời nên tối thui,


http://1.bp.blogspot.com/-IqvDwXeKRaw/VcgWnT3zbqI/AAAAAAAAFJQ/elCeZd5VpdE/s640/20150805_142815L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-IqvDwXeKRaw/VcgWnT3zbqI/AAAAAAAAFJQ/elCeZd5VpdE/s1600/20150805_142815L.jpg)



buổi trưa nên nước đã rút ra hơi xa bờ, và sóng không êm,


http://1.bp.blogspot.com/-7AZPPaobbBs/VcgWng0SSeI/AAAAAAAAFJg/8fc6WhR250A/s640/20150805_142812L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-7AZPPaobbBs/VcgWng0SSeI/AAAAAAAAFJg/8fc6WhR250A/s1600/20150805_142812L.jpg)




bãi cát rất sạch, mịn màng,


http://3.bp.blogspot.com/-SWsqirzp8QY/VcgWn8_1mrI/AAAAAAAAFJY/7gYDKozgnFQ/s640/20150805_142818L.jpg



(http://3.bp.blogspot.com/-SWsqirzp8QY/VcgWn8_1mrI/AAAAAAAAFJY/7gYDKozgnFQ/s1600/20150805_142818L.jpg)

http://1.bp.blogspot.com/-qW_tOoNqygY/VcjFCIAcCnI/AAAAAAAAFKg/-vTdFezPlis/s640/20150805_135448%25280%2529L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-qW_tOoNqygY/VcjFCIAcCnI/AAAAAAAAFKg/-vTdFezPlis/s1600/20150805_135448%25280%2529L.jpg)




Một ngày thật vui với biển. Chúng tôi may mắn được ở một nơi muốn đi chơi núi, rừng, sông hay biển nơi nào cũng gần, có thể lái xe trong vòng trên dưới hai tiếng đồng hồ. Nếu bạn chịu khó đi sớm, tìm chỗ đậu xe thì sẽ có một ngày vui không tốn tiền gì cả. Chỉ cần mang theo thức ăn từ nhà. Cả nhà đi với nhau, bận rộn sẽ không có màn ngồi ôm laptop hay game hay dán mắt vào TV đâu. Bảo đảm sẽ có quality family time với nhau.


*** Viết thêm:

Bờ biển Point Dume này rất sạch, không có một cọng rác. Đi chân không dọc theo bãi cát không sợ gì. Từ bãi cát cho đến khu vực tắm lại, nhà vệ sinh công cộng, nơi nào cũng sạch. Thùng dành riêng cho chai hủ recycle và thùng rác để rải rác tiện cho mọi người không vất rác bừa bãi.

Tôi đi các bãi biển nơi khác, bao nhiêu là thứ vương vất. Nhất là bờ biển Santa Monica, hay Venice, không dám đi chân không vì sợ mảnh chai lẫn trong cát, hoặc là rác rưởi dơ bẩn vướng chân mình, từ chai nước nhựa đến kim ống chích, bao bì giấy rác, vv..... Mỗi lần tham gia phong trào Heal The Bay, (chương trình tình nguyện nhặt rác ở biển) tôi thấy hàng trăm bao rác được nhặt trên bãi biển trong vòng vài giờ. Hy vọng người ta sẽ giữ sạch bãi biển Point Dume này.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Aug 5, 2015





*****


Cách đây vài tuần, tình cờ tôi tìm được trang blog California Through My Lens, nơi viết về những điểm du lịch ở tiểu bang California. Người viết kể lại những chuyến đi chơi đây đó, khám phá những chỗ đẹp, những chỗ ít người biết và anh tạo nên trang blog với đầy đủ hình ảnh cùng hướng dẫn đường đi nước bước cho người đi sau. Từ trang blog California Through My Lens, tôi tìm đến bãi biển Point Dume này. Tôi có ý định sẽ theo chân tác giả đi thăm những địa điểm mà anh giới thiệu. Cám ơn JoshMc người đã có công ghi lại những hình ảnh và kinh nghiệm của anh trong các chuyến đi. Các bạn có thể đọc trang blog ở đây:


http://californiathroughmylens.com/best-of-california-list





==========================

@ Các bạn ở nam Cali:

Bạn có thể theo bản chỉ đường này đi thẳng đến chỗ hiking trên đỉnh đồi Point Dume. (Chúng tôi đi đến bãi biển và lái xe theo con đường bên cạnh parking lot cũng lên đến đỉnh đồi và hiking từ đó.)

To get to the trailhead: Take PCH to Malibu, driving 19 miles northwest of the end of the 10 Freeway in Santa Monica. Turn left (south) at the light on Heathercliff Road. Make the first left on Dume Drive and go one mile to Sea Lion Place. Turn right and drive to the end of the street. Make a left on Birdview Avenue, which curves to the left behind the park and becomes Cliffside Drive. Just after the curve, park in the small 2-hour parking area on the right. The trail begins from the parking area.

Trailhead address: 27807 Pacific Coast Highway, Malibu, CA 90265
Trailhead coordinates: 34.004245, -118.805811 (34° 00′ 15.28″N 118° 48′ 20.91″W)


Bạn đọc thêm ở đây: trails/point-dume-malibu/ (http://www.hikespeak.com/trails/point-dume-malibu/)
(http://www.hikespeak.com/trails/point-dume-malibu/)







:z58::z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh, chị và bạn đã ghé lại.
Xin chúc một ngày vui đến tất cả :z58::z58::z58:




(http://www.hikespeak.com/trails/point-dume-malibu/)

chieubuon_09
08-11-2015, 09:46 AM
Chào NguyetHa cùng bạn hữu nơi đây,

Lâu nay Chiều đọc lóm, hôm nay vào để lại dấu tay, Chiều thích lối viết và trình bày của NguyetHa, viết có xuống hàng, rõ ràng, tóm gọn những ý chính cũng như hình ảnh size không quá lớn để khi vừa đọc vừa ngắm cảnh .... hay ....:z57: , ngắm nụ cười tươi của tác giả, cám ơn NguyetHa đã chia sẻ về POINT DUME TRAIL, Chiều không viết được những bài về documentary như vầy.

NguyetHa
08-11-2015, 06:05 PM
.






http://3.bp.blogspot.com/-qrt-atSmHyI/VcqZu1lVGLI/AAAAAAAAFLg/tR3Ok3b0t6o/s320/20150725_122527s.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-qrt-atSmHyI/VcqZu1lVGLI/AAAAAAAAFLg/tR3Ok3b0t6o/s1600/20150725_122527s.jpg)





Chiều thân mến,

NH vui khi thấy Chiều vào để lại dấu tay ở đây. Cám ơn Chiều nhiều nhiều nhé. Đi chơi chỗ đẹp, NH muốn chia xẻ với bạn bè, nên viết rõ nếu có ai ở gần có thể đến được nơi đó thì hay lắm. Nhìn cảnh đẹp quá, NH muốn mọi người cùng ngắm với mình. Cảnh thiên nhiên thật tuyệt vời phải không Chiều?


Xin cám ơn tất cả chị em bạn hữu vào ngắm hình với NH, đời sống này nhiều lo toan bận rộn quá, một vài giây phút giải trí chia xẻ với nhau, NH rất quý mến tình thân nơi này. :z57:


Cầu mong bình an đến với mọi người.
Nguyệt Hạ

NguyetHa
08-19-2015, 03:34 PM
.







FIRENZE





https://2.bp.blogspot.com/-S_GZlMxv630/VdTZp58SmHI/AAAAAAAAFMs/tRVhjucm3Vo/s400/FIRENZE%2B1518L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-S_GZlMxv630/VdTZp58SmHI/AAAAAAAAFMs/tRVhjucm3Vo/s1600/FIRENZE%2B1518L.jpg)
Đến Firenze ngày mưa hình chụp mờ mịt sương khói thế này




Hôm nay tự dưng nhớ đến Firenze. Thành phố nổi tiếng về đủ các thứ văn hoá, nghệ thuật, ẩm thực, vv và vv. Tôi chưa có dịp đi thăm nhiều các nơi đó, chỉ đến một thời gian ngắn nhưng đã không muốn rời. Tôi yêu mến thành phố này và mong muốn được trở lại.

Đến Firenze, cảnh vật rất đẹp, nơi tôi trọ có giòng sông Arno, nước trôi lặng lờ, với cây cầu Ponte Vecchio. Mỗi lần đi trên cây cầu là một lần thấy cảnh vật chung quanh đổi khác và tâm trạng mình cũng khác. Từ những luồng ánh sáng thay đổi theo từng khoảnh khắc trong ngày, đến những sinh hoạt chung quanh, cộng thêm tiếng động từ xe, từ người, tất cả kết lại thành một cái hỗn hợp lạ lùng, tôi không biết dùng chữ gì để diễn tả. Giòng sông này không cho tôi cảm giác lãng mạn nhưng xa lạ như khi đi trên giòng sông Seine, cũng không cho tôi cảm giác thơ mộng thân quen như giòng sông Hương.Tôi chỉ biết rằng, từ cửa sổ phòng trọ nhìn xuống giòng sông, hay đi trên cây cầu, lúc nào cũng thấy tâm hồn yên ả và càng lúc càng "in love" với nơi chốn ấy. Chỉ vậy thôi, tôi nhớ hoài và trong tôi có ý muốn trở lại.

https://3.bp.blogspot.com/-OyXW7fCSqQk/VdTXNYTRQGI/AAAAAAAAFMg/a3OkfbxJIPU/s400/072411-Florence%2BItaly%2B%252887%2529CC.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-OyXW7fCSqQk/VdTXNYTRQGI/AAAAAAAAFMg/a3OkfbxJIPU/s1600/072411-Florence%2BItaly%2B%252887%2529CC.jpg)




Tôi đến Firenze ngày mưa tầm tả. Đúng ra những ngày sau cũng mưa, những trận mưa như trút khoảng một giờ rồi tạnh, rồi lại mưa, rồi lại ngưng. Người ta bán dù khắp các ngã đường, những chiếc dù có lẽ made in china, dùng che được một trận mưa, có gió lớn là gãy. Khi mưa, mọi người trú dưới hàng hiên các tiệm quán, mưa vừa hơi nhỏ hạt người ta lại úa ra đi qua đi lại các nơi... Tôi đi trong đám đông ấy với mọi người, cũng mua dù, cũng trú mưa và cũng bị ướt... Tóc ướt, áo ướt, giày ướt... Và lội bộ đi qua cây cầu để về phòng... Đi dưới mưa, cảm giác từ ngày còn đi học ở quê nhà trở lại. Bị ướt không sao, tôi vẫn thích cảm giác nước mưa tạt vào mặt mũi, giọt nước mưa nhỏ xuống từ những sợi tóc ướt nhìn thích lắm. Lớn rồi, có ai cho mình đi dưới mưa như ngày còn nhỏ, nên bây giờ lợi dụng cảnh bị mắc mưa bất ngờ, trong lòng mong sao trời cứ mưa mãi...

https://2.bp.blogspot.com/-SL052PjVxkY/VdTWGl0EnUI/AAAAAAAAFMQ/yVDkHsFJjW8/s400/072411-Florence%2BItaly%2B%252887%2529C.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-SL052PjVxkY/VdTWGl0EnUI/AAAAAAAAFMQ/yVDkHsFJjW8/s1600/072411-Florence%2BItaly%2B%252887%2529C.jpg)
Giòng sông Arno ngày mưa ...




Tôi cũng mong muốn passport của mình đóng dấu Florence như ước mong của Lucy (trong phim While You Were Sleeping). Cô đã được toại nguyện khi đi honeymoon. Thắc mắc hoài, passport của tôi chỉ có một con dấu ở London, dù tôi đi qua nhiều nơi khác. Tôi không biết tại sao, chỉ biết rằng tôi đã đi và tôi đã đến nơi tôi muốn, Mỗi lần nhắc đến Florence, tôi lại nhớ, tôi không có con dấu hình tròn hay vuông hay chữ nhật đóng trong passport ghi dấu những nơi tôi đi qua. Và tôi sẽ có cớ để đi lại một lần nữa, hay nhiều lần, cho đến khi nào có con dấu trong passport của tôi.


Đôi khi tôi có những cái silly như vậy ...



Nguyệt Hạ
Aug 18, 2015






:z58::z58::z58: Cám ơn các anh, chị và bạn ghé lại góc này.
Mong ngày bình an đến tất cả :z58::z58::z58:

TTHV
08-19-2015, 06:36 PM
http://3.bp.blogspot.com/-pOztFRHhnyQ/Vcd-XDQVJmI/AAAAAAAAFG0/lMJgSA2_uqo/s640/20150805_123915L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-pOztFRHhnyQ/Vcd-XDQVJmI/AAAAAAAAFG0/lMJgSA2_uqo/s1600/20150805_123915L.jpg)


Chào Nguyệt Hạ
Theo vết chân NH, chị tìm được nhà của em bên KGR và ở đây.
Chị thích tấm hình của NH quá nên viết lên đây.

Chị cũng mê Florence lắm, NH ơi. Chị đến đó 3 hay 4 lần gì rồi mà tháng 11 năm nay sẽ trở lại.

NguyetHa
08-20-2015, 09:55 AM
.






Chị Hiền Vy ơi, thức dậy buổi sáng, thật vui khi thấy mình có thêm một người chị:z57:


Em đi nhiều nơi nhưng không hiểu sao, em vẫn thích Florence. Chị đến đó nhiều lần rồi chắc chị lang thang nhiều nơi lắm? Ngoài những kiến trúc nổi tiếng, em còn thích món thịt bò đặc biệt của họ, lần đó em được mời đi ăn, ngon thật là ngon.


Tháng 11 chị trở lại, mang về cho em một ít không khí Florence. Đứng trên cầu nhìn xuống giòng nước chảy cũng thú vị lắm đối với em.


Chúc chị khỏe luôn nhé ...







:z58::z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh, chị và bạn ghé lại.
Xin chúc một ngày vui đến tất cả :z58::z58::z58:

TTHV
08-20-2015, 07:20 PM
Cám ơn em, Nguyệt Hạ.

Anh chị lang thang xem đủ thứ, NH ơi.
Chị còn thích mấy cái outlet ở Florence nữa.
Hồi còn đi làm, chị đi theo bạn. Bạn của chị cứ bay qua Ý shopping hoài vì tụi chị bay không tốn tiền. Cứ xem máy bay trống là rủ nhau đi.

NguyetHa
09-15-2015, 09:24 PM
http://www.planetware.com/photos-large/USCA/california-big-sur-road.jpg (http://www.planetware.com/tourist-attractions/california-usca.htm)
www.planetware.com (http://www.planetware.com)




BIG SUR




1. MORRO BAY


Gần cuối hè, chúng tôi có một chuyến đi về hướng bắc của tiểu bang Cali. Dù đã đi con đường này rất nhiều lần nhưng kỳ này ngừng lại nhiều ngày để khám phá những cảnh đẹp vùng Big Sur trên đường Highway 1.

Chặng ngừng đầu tiên: Morro Bay. Đây là khoảng giữa đường từ San Francisco và Los Angeles, gần chỗ gọi là Hearst Castle. Nơi này có một hòn đá thật to ở giữa biển, gọi là Morro Rock, du khách đến viếng thăm nhiều. Khí hậu nơi đây rất tốt, dễ chịu quanh năm. Bạn có thể đi cắm trại ở Morro Bay State Park, câu cá, surfing, chơi golf, ngắm các loại chim chóc, hay ngắm Otters và các loại cá biển.


http://4.bp.blogspot.com/-LF1WHsrPocQ/Vfi1mWBosJI/AAAAAAAAFSY/4FeM-rp1EFo/s400/MORROBAY_154639.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-LF1WHsrPocQ/Vfi1mWBosJI/AAAAAAAAFSY/4FeM-rp1EFo/s1600/MORROBAY_154639.jpg)



Bạn có thể mướn thuyền đi dạo trên biển, chèo ra gần Morro Rock ngắm Otters hay nhìn Sea Lion ngay trên dock dưới chân nhà hàng, chỉ cách nơi mình đứng vài bước:


http://4.bp.blogspot.com/-6k0j36UMCRE/Vfi13Cq370I/AAAAAAAAFSg/88C2Aqe91e8/s400/MORROBAY_162035%25280%2529.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-6k0j36UMCRE/Vfi13Cq370I/AAAAAAAAFSg/88C2Aqe91e8/s1600/MORROBAY_162035%25280%2529.jpg)



Các tiệm ăn sát bờ có những món hải sản thật tươi ngon và giá cả phải chăng. Lần nào ghé lại, chúng tôi cũng không bỏ qua buổi ăn trưa nơi này.





Rời Morro Bay, chúng tôi đi trên Highway 1 về phiá Carmel-By-The-Sea. Con đường đèo ngoằn ngoèo, một bên là núi một bên là vực, không cẩn thận có thể bay xe xuống biển. Đường nguy hiểm nhưng đẹp vì cảnh trí hai bên, nói đẹp là đẹp với người ngồi bên cạnh, chứ người lái xe thì không thể nhìn ngắm gì được.


http://3.bp.blogspot.com/-LmDo4mKGYnE/Vfi4OcEl7XI/AAAAAAAAFTI/RcCcQhxYw7Y/s400/PCH1_0605.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-LmDo4mKGYnE/Vfi4OcEl7XI/AAAAAAAAFTI/RcCcQhxYw7Y/s1600/PCH1_0605.jpg)



Đối với tôi, quốc lộ 1 ven bờ biển của Việt Nam có nhiều đoạn đẹp hơn đường highway 1 ở đây. Một vài ví dụ như từ Tuy Hoà vào Nha Trang, bạn chưa ngừng lại ở bãi biển Đại Lãnh là một thiếu sót. Khi tôi còn nhỏ được ghé ngang Tu Bông, Vạn Giã mỗi lần đi qua đoạn đường này, tôi cho rằng bãi Đại Lãnh là bãi biển đẹp nhất, hay đoạn dọc bờ biển Lăng Cô ở Đà Nẵng, một trong những bãi biển nỗi tiếng của Việt Nam. Đường đèo nguy hiểm so với Việt Nam thì Highway 1 chưa thấm vào đâu. Những đoạn đèo nguy hiểm ngày trước tôi đi qua là Đèo Hải Vân, Đèo Cả, Đèo An Khê khúc cua Cùi Chỏ, vv... Những đoạn đèo ngặt và dốc, rất nguy hiểm khi lái xe ngang đó.



Tôi nghe nhiều tin về chuyện GPS chỉ đường người ta đi sai nên không muốn dùng GPS bao giờ. Lần này chúng tôi dùng cell phone, mở cái Map Quest ra tìm đường đến khách sạn. Nghe theo lời chỉ đường của cell phone. Quẹo phải, quẹo trái một hồi, chả thấy khách sạn đâu, chỉ thấy vào khu nhà ở của dân trong vùng hẻo lánh. Bấy giờ trời gần tối, tôi bắt đầu sợ, chỉ muốn quay xe lại ra phố hỏi thăm. Ngừng xe hỏi một người đang đi bên lề đường, họ trả lời không biết. Thật là không tin được mấy cái kỹ thuật hiện đại này. Chúng tôi trở lại phố, vào chợ hỏi, người bán rất tử tế đi ra parking chỉ đường cặn kẻ. Thì ra chúng tôi đi quá nơi cần đến thật xa. Trong vùng đó chung quanh là núi và biển nên cell phone không còn hữu dụng.



Buổi sáng thức sớm, tôi muốn xem mặt trời mọc trên biển. Thất vọng lắm khi anh nói, mình đang ở phía Tây làm sao thấy mặt trời mọc được? Chỉ có thể thấy mặt trời lặn. Thì thôi... Chờ mãi, khi nắng lên rọi sáng một phần biển từ ban công nhìn ra...


http://2.bp.blogspot.com/-_fBXpVBAbBE/Vfi3o8IQUnI/AAAAAAAAFS0/Arh46MMKzLA/s400/HIGHLANDINN_0033.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-_fBXpVBAbBE/Vfi3o8IQUnI/AAAAAAAAFS0/Arh46MMKzLA/s1600/HIGHLANDINN_0033.jpg)


Và buổi chiều tối mặt trời xuống như vầy:


http://1.bp.blogspot.com/-U340EMTMknQ/Vfi3pHFIjoI/AAAAAAAAFS4/3JTdLbIW5e4/s400/HIGHLANDINN_0346.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-U340EMTMknQ/Vfi3pHFIjoI/AAAAAAAAFS4/3JTdLbIW5e4/s1600/HIGHLANDINN_0346.jpg)



Nguyệt Hạ
Tháng 9, 2015




(ct)

Nhã Uyên
09-16-2015, 04:19 AM
[QUOTE]Đối với tôi, quốc lộ 1 ven bờ biển của Việt Nam có nhiều đoạn đẹp hơn đường highway 1 ở đây. Một vài ví dụ như từ Tuy Hoà vào Nha Trang, bạn chưa ngừng lại ở bãi biển Đại Lãnh là một thiếu sót. Khi tôi còn nhỏ được ghé ngang Tu Bông, Vạn Giã mỗi lần đi qua đoạn đường này, tôi cho rằng bãi Đại Lãnh là bãi biển đẹp nhất, hay đoạn dọc bờ biển Lăng Cô ở Đà Nẵng, một trong những bãi biển nỗi tiếng của Việt Nam. Đường đèo nguy hiểm so với Việt Nam thì Highway 1 chưa thấm vào đâu. Những đoạn đèo nguy hiểm ngày trước tôi đi qua là Đèo Hải Vân, Đèo Cả, Đèo An Khê khúc cua Cùi Chỏ, vv... Những đoạn đèo ngặt và dốc, rất nguy hiểm khi lái xe ngang đó. /[QUOTE]

Đối với NU cũng vậy.

HXhuongkhuya
09-16-2015, 04:25 AM
Nhã Uyên cho dấu " / " vào trước chữ [/QUOTE] thứ hai .

NU làm như vậy nhé :

[ QUOTE ] ... post của Nguyệt Hạ ở giữa hai dấu này ...[ / QUOTE ]
Nhã Uyên cho dính liền vào nhau ha .


Đối với tôi, quốc lộ 1 ven bờ biển của Việt Nam có nhiều đoạn đẹp hơn đường highway 1 ở đây. Một vài ví dụ như từ Tuy Hoà vào Nha Trang, bạn chưa ngừng lại ở bãi biển Đại Lãnh là một thiếu sót. Khi tôi còn nhỏ được ghé ngang Tu Bông, Vạn Giã mỗi lần đi qua đoạn đường này, tôi cho rằng bãi Đại Lãnh là bãi biển đẹp nhất, hay đoạn dọc bờ biển Lăng Cô ở Đà Nẵng, một trong những bãi biển nỗi tiếng của Việt Nam. Đường đèo nguy hiểm so với Việt Nam thì Highway 1 chưa thấm vào đâu. Những đoạn đèo nguy hiểm ngày trước tôi đi qua là Đèo Hải Vân, Đèo Cả, Đèo An Khê khúc cua Cùi Chỏ, vv... Những đoạn đèo ngặt và dốc, rất nguy hiểm khi lái xe ngang đó.

Sắc màu của mây trời non nước làm lặng người như đứng trước một bức tranh của một hoạ sĩ giỏi . Bài viết lôi cuốn , hình ảnh phong phú . Cám ơn Nguyệt Hạ chia sẻ .



http://www.planetware.com/photos-large/USCA/california-big-sur-road.jpg (http://www.planetware.com/tourist-attractions/california-usca.htm)
www.planetware.com (http://www.planetware.com/)

chieubuon_09
09-16-2015, 09:33 AM
Chào Nguyệt Hà đã chia sẻ về BIG SUR, :z57:

Cho Chiều chào làm quen với Nhã Uyên nơi đây nhé :z57: Chiều chưa có dịp đi đến những nơi này ở Việt Nam ".... Tuy Hoà vào Nha Trang, bạn chưa ngừng lại ở bãi biển Đại Lãnh là một thiếu sót." quả thật là sự thiếu sót nên không so sánh được với quốc lộ số 1, hy vọng có một ngày trong tương lai gần sẽ viếng thăm, Chiều cũng đã đi qua một vài chỗ mà Nguyệt Hà viết, trên con đường đi về hướng Carmel-By-The-Sea hình như có một nhà hàng tên Rocky Point Restaurant, ngồi nhìn ra biển hơi khó book vì lượng du khách khá đông. Hôm nào Nguyệt Hà & Anh Xã đi thử quốc lộ 152 đường đèo và cảnh thôn quê, nhớ về trước khi mặt trời lặn, vì hơi nguy hiểm cho người lái xe .

Vẫy tay chào Hương Xưa :z57:

Muốn biết thêm về Rocky Point Restaurant, xem link bên dưới:
http://www.tripadvisor.com/Restaurant_Review-g32172-d468867-Reviews-Rocky_Point_Restaurant-Carmel_Monterey_Peninsula_California.html#photos

chieubuon_09
09-16-2015, 09:56 AM
http://www.planetware.com/photos-large/USCA/california-big-sur-road.jpg (http://www.planetware.com/tourist-attractions/california-usca.htm)
www.planetware.com (http://www.planetware.com)




BIG SUR




1. MORRO BAY


Gần cuối hè, chúng tôi có một chuyến đi về hướng bắc của tiểu bang Cali. Dù đã đi con đường này rất nhiều lần nhưng kỳ này ngừng lại nhiều ngày để khám phá những cảnh đẹp vùng Big Sur trên đường Highway 1.

Chặng ngừng đầu tiên: Morro Bay. Đây là khoảng giữa đường từ San Francisco và Los Angeles, gần chỗ gọi là Hearst Castle. Nơi này có một hòn đá thật to ở giữa biển, gọi là Morro Rock, du khách đến viếng thăm nhiều. Khí hậu nơi đây rất tốt, dễ chịu quanh năm. Bạn có thể đi cắm trại ở Morro Bay State Park, câu cá, surfing, chơi golf, ngắm các loại chim chóc, hay ngắm Otters và các loại cá biển.


http://4.bp.blogspot.com/-LF1WHsrPocQ/Vfi1mWBosJI/AAAAAAAAFSY/4FeM-rp1EFo/s400/MORROBAY_154639.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-LF1WHsrPocQ/Vfi1mWBosJI/AAAAAAAAFSY/4FeM-rp1EFo/s1600/MORROBAY_154639.jpg)



Bạn có thể mướn thuyền đi dạo trên biển, chèo ra gần Morro Rock ngắm Otters hay nhìn Sea Lion ngay trên dock dưới chân nhà hàng, chỉ cách nơi mình đứng vài bước:


http://4.bp.blogspot.com/-6k0j36UMCRE/Vfi13Cq370I/AAAAAAAAFSg/88C2Aqe91e8/s400/MORROBAY_162035%25280%2529.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-6k0j36UMCRE/Vfi13Cq370I/AAAAAAAAFSg/88C2Aqe91e8/s1600/MORROBAY_162035%25280%2529.jpg)



Các tiệm ăn sát bờ có những món hải sản thật tươi ngon và giá cả phải chăng. Lần nào ghé lại, chúng tôi cũng không bỏ qua buổi ăn trưa nơi này.


http://3.bp.blogspot.com/-LmDo4mKGYnE/Vfi4OcEl7XI/AAAAAAAAFTI/RcCcQhxYw7Y/s400/PCH1_0605.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-tr-vqiUzKsI/Vfi22n14dvI/AAAAAAAAFSs/AzZf16O9ndE/s1600/MORROBAY_155108.jpg"[/IMG][/URL][/I]



Rời Morro Bay, chúng tôi đi trên Highway 1 về phiá Carmel-By-The-Sea. Con đường đèo ngoằn ngoèo, một bên là núi một bên là vực, không cẩn thận có thể bay xe xuống biển. Đường nguy hiểm nhưng đẹp vì cảnh trí hai bên, nói đẹp là đẹp với người ngồi bên cạnh, chứ người lái xe thì không thể nhìn ngắm gì được.


[URL="http://3.bp.blogspot.com/-LmDo4mKGYnE/Vfi4OcEl7XI/AAAAAAAAFTI/RcCcQhxYw7Y/s1600/PCH1_0605.jpg)



Đối với tôi, quốc lộ 1 ven bờ biển của Việt Nam có nhiều đoạn đẹp hơn đường highway 1 ở đây. Một vài ví dụ như từ Tuy Hoà vào Nha Trang, bạn chưa ngừng lại ở bãi biển Đại Lãnh là một thiếu sót. Khi tôi còn nhỏ được ghé ngang Tu Bông, Vạn Giã mỗi lần đi qua đoạn đường này, tôi cho rằng bãi Đại Lãnh là bãi biển đẹp nhất, hay đoạn dọc bờ biển Lăng Cô ở Đà Nẵng, một trong những bãi biển nỗi tiếng của Việt Nam. Đường đèo nguy hiểm so với Việt Nam thì Highway 1 chưa thấm vào đâu. Những đoạn đèo nguy hiểm ngày trước tôi đi qua là Đèo Hải Vân, Đèo Cả, Đèo An Khê khúc cua Cùi Chỏ, vv... Những đoạn đèo ngặt và dốc, rất nguy hiểm khi lái xe ngang đó.



Tôi nghe nhiều tin về chuyện GPS chỉ đường người ta đi sai nên không muốn dùng GPS bao giờ. Lần này chúng tôi dùng cell phone, mở cái Map Quest ra tìm đường đến khách sạn. Nghe theo lời chỉ đường của cell phone. Quẹo phải, quẹo trái một hồi, chả thấy khách sạn đâu, chỉ thấy vào khu nhà ở của dân trong vùng hẻo lánh. Bấy giờ trời gần tối, tôi bắt đầu sợ, chỉ muốn quay xe lại ra phố hỏi thăm. Ngừng xe hỏi một người đang đi bên lề đường, họ trả lời không biết. Thật là không tin được mấy cái kỹ thuật hiện đại này. Chúng tôi trở lại phố, vào chợ hỏi, người bán rất tử tế đi ra parking chỉ đường cặn kẻ. Thì ra chúng tôi đi quá nơi cần đến thật xa. Trong vùng đó chung quanh là núi và biển nên cell phone không còn hữu dụng.



Buổi sáng thức sớm, tôi muốn xem mặt trời mọc trên biển. Thất vọng lắm khi anh nói, mình đang ở phía Tây làm sao thấy mặt trời mọc được? Chỉ có thể thấy mặt trời lặn. Thì thôi... Chờ mãi, khi nắng lên rọi sáng một phần biển từ ban công nhìn ra...


http://2.bp.blogspot.com/-_fBXpVBAbBE/Vfi3o8IQUnI/AAAAAAAAFS0/Arh46MMKzLA/s400/HIGHLANDINN_0033.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-_fBXpVBAbBE/Vfi3o8IQUnI/AAAAAAAAFS0/Arh46MMKzLA/s1600/HIGHLANDINN_0033.jpg)


Và buổi chiều tối mặt trời xuống như vầy:


http://1.bp.blogspot.com/-U340EMTMknQ/Vfi3pHFIjoI/AAAAAAAAFS4/3JTdLbIW5e4/s400/HIGHLANDINN_0346.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-U340EMTMknQ/Vfi3pHFIjoI/AAAAAAAAFS4/3JTdLbIW5e4/s1600/HIGHLANDINN_0346.jpg)



Nguyệt Hạ
Tháng 9, 2015




(ct)




Sang trang ...

NguyetHa
09-16-2015, 09:51 PM
.







@Nhã Uyên, vậy là NU cũng đi nhiều ở Việt Nam? Vui khi có người đồng ý với mình :z58:


@HXhuongkhuya, công nhận pro chụp hình đẹp quá phải không? Hình mình chụp cho vui không tài nào bằng họ được :z51:


@Chiều ơi, NH có đọc về nhà hàng Chiều giới thiệu, và cũng vào vài nhà hàng khác, ngồi ngắm cảnh đẹp mê luôn. Khách sạn NH ở băng qua đường là biển, có nhà hàng ngồi nhìn xuống biển, buổi chiều hoàng hôn đẹp tuyệt vời. Nhưng đi đâu NH cũng muốn vào tiệm ăn Việt Nam, và đã tìm được một tiệm vừa ý. Khi nào có dịp Chiều đi Carmel vào thử The Noodle Palace, trong tiệm trang nhã và thức ăn vừa miệng. Dịp nào đó, NH sẽ đi thử đường 152 xem sao, có đi lạc thì kêu cứu với Chiều nha. Cám ơn Chiều mang bài sang trang:z58:






:z58::z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh chị và bạn ghé đọc ở góc này. Xin chúc ngày vui đến tất cả :z58::z58::z58:





.

NguyetHa
10-06-2015, 11:38 PM
.








http://4.bp.blogspot.com/-4hH22OwMTJQ/VhSsrBp4O_I/AAAAAAAAFhQ/bG12rP-qGuU/s400/POINTLOBOS_0019.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-4hH22OwMTJQ/VhSsrBp4O_I/AAAAAAAAFhQ/bG12rP-qGuU/s1600/POINTLOBOS_0019.jpg)






2. POINT LOBOS STATE NATURAL RESERVE
(Phần 1)



Khi tôi có ý định đi chơi ở Big Sur, địa điểm đầu tiên được giới thiệu là Point Lobos State Natural Reserve. Người ta cho rằng tất cả những gì đẹp và hiếm quý dọc theo bờ biển của tiểu bang Cali có thể gồm lại tại nơi này.

Thoạt tiên tôi cũng không tin lắm khi đọc những lời khen ngợi về Point Lobos. Tôi không tìm hiểu nhiều hơn, cũng không đọc kỹ, đi thì cứ đi, cũng không kỳ vọng nhiều. Tôi nghĩ rằng cũng chỉ là bờ biển, cũng chỉ là hiking trail, vv và vv ... nhưng tôi đã lầm. Những công trình thiên nhiên phải gọi là kỳ công của tạo hoá. Bạn phải đến tận nơi mới nhìn thấy được hết sự kỳ diệu của cảnh trí nơi này. Trên các website đã có rất nhiều hình ảnh đẹp, tôi chỉ chụp một số hình kỷ niệm cho vui, không diễn tả được những gì tôi chứng kiến tận mắt.

Đây không phải là công viên cho người ta vào giải trí, nhưng là chỗ giữ gìn và nuôi dưỡng những sinh vật, thực vật hiếm quý còn sót lại của thiên nhiên. Bờ biển có nhiều sinh và thực vật đang sinh trưởng, được giữ gìn, tạo điều kiện phát triển và để người chuyên môn có thể tiếp tục nghiên cứu sự phát triển của các loài ấy.

Tạo thành từ hàng triệu năm trước, biển Point Lobos với những bờ đá hình thể lạ mắt từ sự bào mòn của sóng biển, họ gọi là Rocky Shores.


SOUTH SHORE TRAIL

Có rất nhiều hiking trail dọc theo bờ biển Point Lobos, chúng tôi đi đường sát dọc theo bờ biển gọi là South Shore Trail.


http://3.bp.blogspot.com/-bmrNhDR8-_I/VhSsdCWxoDI/AAAAAAAAFhI/fBJLn8Js6W8/s400/N-POINTLOBOS_113256.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-bmrNhDR8-_I/VhSsdCWxoDI/AAAAAAAAFhI/fBJLn8Js6W8/s1600/N-POINTLOBOS_113256.jpg)
http://4.bp.blogspot.com/-sENKHT268wg/VhSsdU45GhI/AAAAAAAAFhM/jqmPns6T_ak/s400/N-POINTLOBOS_151524.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-sENKHT268wg/VhSsdU45GhI/AAAAAAAAFhM/jqmPns6T_ak/s1600/N-POINTLOBOS_151524.jpg)

http://2.bp.blogspot.com/-93TR8_Hd2mk/VhStGzJryTI/AAAAAAAAFhY/BC4_BcFWxNs/s400/POINTLOBOS_0020.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-93TR8_Hd2mk/VhStGzJryTI/AAAAAAAAFhY/BC4_BcFWxNs/s1600/POINTLOBOS_0020.jpg)


http://4.bp.blogspot.com/-opPVLOUkPK8/VhStHJZ1RfI/AAAAAAAAFhc/lN-em5L_56w/s400/POINTLOBOS_0021.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-opPVLOUkPK8/VhStHJZ1RfI/AAAAAAAAFhc/lN-em5L_56w/s1600/POINTLOBOS_0021.jpg)


http://4.bp.blogspot.com/-LmDu76BHwXg/VhStIiHPO0I/AAAAAAAAFiM/1m1yURjPT6U/s400/POINTLOBOS_0034.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-LmDu76BHwXg/VhStIiHPO0I/AAAAAAAAFiM/1m1yURjPT6U/s1600/POINTLOBOS_0034.jpg)


Nước bào mòn tạo thành những vòng tròn trên đá,

http://4.bp.blogspot.com/-XzHUhvqQi9s/VhStIrYubTI/AAAAAAAAFiE/qB0JPmrEtg0/s400/POINTLOBOS_0042.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-XzHUhvqQi9s/VhStIrYubTI/AAAAAAAAFiE/qB0JPmrEtg0/s1600/POINTLOBOS_0042.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-Kysq53kjXS8/VhSuOOTnlzI/AAAAAAAAFjE/zqbcYkLPIus/s400/POINTLOBOS_0146.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-Kysq53kjXS8/VhSuOOTnlzI/AAAAAAAAFjE/zqbcYkLPIus/s1600/POINTLOBOS_0146.jpg)


http://1.bp.blogspot.com/-kJAOsyQF13E/VhSuNZKoPmI/AAAAAAAAFio/a9viHYZAaOw/s400/POINTLOBOS_0135.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-kJAOsyQF13E/VhSuNZKoPmI/AAAAAAAAFio/a9viHYZAaOw/s1600/POINTLOBOS_0135.jpg)


http://1.bp.blogspot.com/-cdKumJrcI7o/VhSuN0b2R2I/AAAAAAAAFi8/ZZBnjSC-tQ4/s400/POINTLOBOS_0136.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-cdKumJrcI7o/VhSuN0b2R2I/AAAAAAAAFi8/ZZBnjSC-tQ4/s1600/POINTLOBOS_0136.jpg)


Thấy mảng đá nào cũng đẹp, cũng lạ. Hình nào cũng muốn để lên,

http://4.bp.blogspot.com/-BOXXoRA5ox8/VhSvMH6zE6I/AAAAAAAAFjM/zwwaIuqUUO0/s400/POINTLOBOS_0154.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-BOXXoRA5ox8/VhSvMH6zE6I/AAAAAAAAFjM/zwwaIuqUUO0/s1600/POINTLOBOS_0154.jpg)


http://4.bp.blogspot.com/-7RY-2MaqN_8/VhSvMa6w6OI/AAAAAAAAFjQ/hAswuHaOTeM/s400/POINTLOBOS_0155.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-7RY-2MaqN_8/VhSvMa6w6OI/AAAAAAAAFjQ/hAswuHaOTeM/s1600/POINTLOBOS_0155.jpg)


Những vũng nước nhỏ trong suốt,

http://4.bp.blogspot.com/-k_RC8ZB5Auw/VhSvnOJMYOI/AAAAAAAAFjc/GGQTOKdHfsY/s400/POINTLOBOS_0172.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-k_RC8ZB5Auw/VhSvnOJMYOI/AAAAAAAAFjc/GGQTOKdHfsY/s1600/POINTLOBOS_0172.jpg)


Vỏ sò bám trên đá,

http://4.bp.blogspot.com/-T0hq80bjUOI/VhSvnSXxMqI/AAAAAAAAFjg/OPXP1M9zK4M/s400/POINTLOBOS_0173.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-T0hq80bjUOI/VhSvnSXxMqI/AAAAAAAAFjg/OPXP1M9zK4M/s1600/POINTLOBOS_0173.jpg)



Những đoạn hiking hai bên cây lá rất đẹp. Nơi đây có nhiều loại cây và chim chóc hiếm quý. Người ta khuyên nếu bạn muốn ngắm hoa lá nên đến vào mùa xuân. Mùa hè chỉ còn vài loại mọc trên đá, mãi lo ngắm nhìn biển và đá nên tôi quên chụp hình, được vài tấm:

http://2.bp.blogspot.com/-Nj6rInlx2As/VhSwYLOwpCI/AAAAAAAAFjw/l9RRyz1IBto/s400/POINTLOBOS_0197.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Nj6rInlx2As/VhSwYLOwpCI/AAAAAAAAFjw/l9RRyz1IBto/s1600/POINTLOBOS_0197.jpg)


http://2.bp.blogspot.com/-c_OdYNa2orQ/VhSwYaVZUsI/AAAAAAAAFj0/2CIMwglWMq0/s400/POINTLOBOS_0250.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-c_OdYNa2orQ/VhSwYaVZUsI/AAAAAAAAFj0/2CIMwglWMq0/s1600/POINTLOBOS_0250.jpg)


http://4.bp.blogspot.com/-MyR_ETT2YCo/VhSwYYPPPxI/AAAAAAAAFj4/Qu5yBuE_Fus/s400/PPOINTLOBOS_0097.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-MyR_ETT2YCo/VhSwYYPPPxI/AAAAAAAAFj4/Qu5yBuE_Fus/s1600/PPOINTLOBOS_0097.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-VHn5cRMK_Bs/VhSwYhURVQI/AAAAAAAAFkA/cQIbMwx5I24/s400/PPOINTLOBOS_0098.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-VHn5cRMK_Bs/VhSwYhURVQI/AAAAAAAAFkA/cQIbMwx5I24/s1600/PPOINTLOBOS_0098.jpg)



Trên đường hiking trail bạn có thể nhìn thấy biển từ nhiều góc cạnh khác nhau và những khoảng bờ biển ẩn mình khó thấy từ bên ngoài.

http://1.bp.blogspot.com/-kTr9Iys-QGo/VhSwvyyVkKI/AAAAAAAAFkQ/yMGLMDaiOPk/s400/POINTLOBOS_0202.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-kTr9Iys-QGo/VhSwvyyVkKI/AAAAAAAAFkQ/yMGLMDaiOPk/s1600/POINTLOBOS_0202.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-FSz7gE0i0jA/VhSwwJ7xXII/AAAAAAAAFkU/stCosOcwYEY/s400/POINTLOBOS_0222.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-FSz7gE0i0jA/VhSwwJ7xXII/AAAAAAAAFkU/stCosOcwYEY/s1600/POINTLOBOS_0222.jpg)





Nguyệt Hạ
Sept 2015

NguyetHa
10-06-2015, 11:49 PM
.









https://2.bp.blogspot.com/-DdA1C7L33wQ/VhS_LKpgtMI/AAAAAAAAFmA/5FZ6L527cJE/s320/IMG_0343.JPG (http://2.bp.blogspot.com/-DdA1C7L33wQ/VhS_LKpgtMI/AAAAAAAAFmA/5FZ6L527cJE/s1600/IMG_0343.JPG)





2. POINT LOBOS STATE NATURAL RESERVE
(Phần 2)



BIRD ISLAND TRAIL


Đây là một trong những đoạn trail đẹp nhất, đẹp từ cây cỏ hai bên cho đến cảnh biển từ trail nhìn xuống.


http://1.bp.blogspot.com/-Ec0-N-g-OEo/VhSw_4jDBII/AAAAAAAAFkg/39v2LsKAKz8/s400/POINTLOBOS_0262.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-Ec0-N-g-OEo/VhSw_4jDBII/AAAAAAAAFkg/39v2LsKAKz8/s1600/POINTLOBOS_0262.jpg)


Từ sự chuyển động không ngừng của sóng biển, trong những vũng nước ngăn lại từ các bờ đá, màu nước thay đổi thành tạo thành những bức tranh tuyệt tác.

http://4.bp.blogspot.com/-iN1cysr0nxU/VhSxNYa-FkI/AAAAAAAAFko/TCsdSJqyaro/s400/POINTLOBOS_0334.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-iN1cysr0nxU/VhSxNYa-FkI/AAAAAAAAFko/TCsdSJqyaro/s1600/POINTLOBOS_0334.jpg)


http://2.bp.blogspot.com/-0pQ3wG7ZgTQ/VhSxNi5DstI/AAAAAAAAFks/LBiE1FZta3Q/s400/POINTLOBOS_0337.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-0pQ3wG7ZgTQ/VhSxNi5DstI/AAAAAAAAFks/LBiE1FZta3Q/s1600/POINTLOBOS_0337.jpg)


Bãi cát trắng mịn trong vũng nước xanh trong, bạn được tự do xuống tắm nơi đây,

http://4.bp.blogspot.com/-uqi_Zb8dpHM/VhSxkC7eVHI/AAAAAAAAFlE/oW3rQZfBnCE/s400/POINTLOBOS_0285.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-uqi_Zb8dpHM/VhSxkC7eVHI/AAAAAAAAFlE/oW3rQZfBnCE/s1600/POINTLOBOS_0285.jpg)


và hình dưới đây, lúc tôi đứng trên cao nhìn xuống thấy có một người nằm phơi nắng, vài phút thì ông ấy xuống lội nước rồi lên nằm trên cát, thứ hỏi có nơi nào đẹp như thế?


http://3.bp.blogspot.com/-JVzff6j51E4/VhSxkP2GCrI/AAAAAAAAFlA/hTnid83ywlk/s400/POINTLOBOS_0305.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-JVzff6j51E4/VhSxkP2GCrI/AAAAAAAAFlA/hTnid83ywlk/s1600/POINTLOBOS_0305.jpg)



Có rất nhiều giống chim tụ về đây. Chỗ chú chim này đậu gọi là Pine Woods, có nhiều thông và chim chóc bay lượn vui mắt.

http://4.bp.blogspot.com/-6Jb1T5AGBqY/VhSx5jWoKRI/AAAAAAAAFlQ/BAE4KRABkX4/s400/POINTLOBOS_0148.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-6Jb1T5AGBqY/VhSx5jWoKRI/AAAAAAAAFlQ/BAE4KRABkX4/s1600/POINTLOBOS_0148.jpg)


http://1.bp.blogspot.com/-n_FQmzVVnkU/VhSyCWfg69I/AAAAAAAAFlY/Xi8_XlhjZDc/s400/N-POINTLOBOS_124231.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-n_FQmzVVnkU/VhSyCWfg69I/AAAAAAAAFlY/Xi8_XlhjZDc/s1600/N-POINTLOBOS_124231.jpg)


Trên ghềnh đá có các loài chim biển, còn có sea otters, sea lions, vv và vv...

http://2.bp.blogspot.com/-f78DP7lv9Js/VhSyUiAK-JI/AAAAAAAAFlg/_KNp1ocaayY/s400/POINTLOBOS_0160.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-f78DP7lv9Js/VhSyUiAK-JI/AAAAAAAAFlg/_KNp1ocaayY/s1600/POINTLOBOS_0160.jpg)



Đây là nơi người ta đứng ngắm whale bơi lội,

http://1.bp.blogspot.com/-b5dmAUUV1GY/VhSzt6YXmnI/AAAAAAAAFlw/1u-CkXHY68Q/s400/POINTLOBOS_0327.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-b5dmAUUV1GY/VhSzt6YXmnI/AAAAAAAAFlw/1u-CkXHY68Q/s1600/POINTLOBOS_0327.jpg)


hết cây cầu rẽ sang tay phải còn một đoạn trail, đứng nơi đó nhìn thấy whale rất rõ. Khi tôi đến, có khoảng 6,7 con grey whale bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng whale phun nước lên, nhìn rất ngoạn mục. Ở khách sạn có để sẵn ống nhòm cho mình mang theo ngắm những sinh vật trên biển.


http://2.bp.blogspot.com/-JDBmf7tUK14/VhSy9InOKSI/AAAAAAAAFlo/6IV5YxguvkI/s400/POINTLOBOS_0309.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-JDBmf7tUK14/VhSy9InOKSI/AAAAAAAAFlo/6IV5YxguvkI/s1600/POINTLOBOS_0309.jpg)




Những hình ảnh trên chỉ mới một phần nhỏ của Point Lobos Natural Reserve. Còn rất nhiều các loại sinh vật và động vật dưới nước cũng như trên bờ mà chúng tôi chưa có dịp thấy. Nơi này cho bạn lặn xuống nước để thấy toàn bộ sự kỳ diệu của thiên nhiên. Người ta nói nếu bạn đến đây mà chỉ đi trên cạn thì đã bỏ qua những gì tuyệt diệu nhất của Point Lobos, tất cả nằm dưới lòng nước. Rất tiếc, thôi đành hẹn dịp khác trở lại.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Sept 2015





Viết thêm:
* Từ Los Angeles, bạn đi trên đường Highway 1 về hướng bắc, qua khỏi Carmel-by-the-Sea khoảng 3 miles thì POINT LOBOS STATE NATURAL RESERVE nằm bên tay trái, lối vào ngay mặt đường. Bạn có thể đậu xe ngoài đường và đi vào không tốn tiền. Nếu muốn đậu xe bên trong, vào cổng trả 10 USĐ. Có rất nhiều chỗ đậu xe rải rác khắp nơi chứ không phải một parking lớn và phải đi bộ. Bạn đi hết chỗ này, dời xe sang chỗ khác, rất tiện cho người không muốn đi bộ nhiều.







:z58::z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh chị và bạn ghé đọc ở góc này.
Xin chúc ngày vui đến tất cả :z58::z58::z58:

SauDong
10-07-2015, 08:37 AM
cái nón be bé kia dùng để che nắng, che mưa mà sao sis lại dùng để .. che chân vậy ? ! ? ! :z77:

thuykhanh
10-07-2015, 08:56 AM
http://1.bp.blogspot.com/-kTr9Iys-QGo/VhSwvyyVkKI/AAAAAAAAFkQ/yMGLMDaiOPk/s400/POINTLOBOS_0202.jpg

Hình này dễ ghét quá, Nguyệt Hạ ơi! Đi đây đó hoài, trông gầy hẳn đó nha.
Cảm ơn em đã chia sẻ.



-----



tk chào HXhuongkhuya, SauDong.

HXhuongkhuya
10-07-2015, 09:59 AM
cái nón be bé kia dùng để che nắng, che mưa mà sao sis lại dùng để .. che chân vậy ? ! ? ! :z77:

"..và hình dưới đây, lúc tôi đứng trên cao nhìn xuống thấy có một người nằm phơi nắng, vài phút thì ông ấy xuống lội nước rồi lên nằm trên cát, thứ hỏi có nơi nào đẹp như thế? "

Ghé thăm nhà Nguyệt Hạ được cười vì cái nón che chân và câu trên ..


.
@HXhuongkhuya, công nhận pro chụp hình đẹp quá phải không? Hình mình chụp cho vui không tài nào bằng họ đuợc.

Đọc Nguyệt Hạ viết và được ngắm cảnh do Nguyệt Hạ chụp vẫn thích .Cảnh đẹp lắm . Cám ơn Nguyệt Hạ chia sẻ .

" Thoạt tiên tôi cũng không tin lắm khi đọc những lời khen ngợi về Point Lobos. Tôi không tìm hiểu nhiều hơn, cũng không đọc kỹ, đi thì cứ đi, cũng không kỳ vọng nhiều. Tôi nghĩ rằng cũng chỉ là bờ biển, cũng chỉ là hiking trail, vv và vv ... nhưng tôi đã lầm. Những công trình thiên nhiên phải gọi là kỳ công của tạo hoá. Bạn phải đến tận mắt mới nhìn thấy được hết sự kỳ diệu của cảnh trí nơi này. Trên các website đã có rất nhiều hình ảnh đẹp, tôi chỉ chụp một số hình kỷ niệm cho vui, không diễn tả được những gì tôi chứng kiến tận mắt. " (Nguyệt Hạ )

Chị Thuỵ Khanh khoẻ không ?

NguyetHa
10-07-2015, 10:21 AM
.







cái nón be bé kia dùng để che nắng, che mưa mà sao sis lại dùng để .. che chân vậy ? ! ? ! :z77:




Anh Sầu Đông, hình kia nón che hai chân, anh xem hình này nón che một chân đây:)




https://3.bp.blogspot.com/--SmFKBdB1GM/VhVLrnZbeKI/AAAAAAAAFmQ/N4L_Ifbcqfw/s320/PPOINTLOBOS_0047.jpg (http://3.bp.blogspot.com/--SmFKBdB1GM/VhVLrnZbeKI/AAAAAAAAFmQ/N4L_Ifbcqfw/s1600/PPOINTLOBOS_0047.jpg)




Chị Thụy Khanh thương, ở đó nhiều cảnh nhiều nơi đẹp lắm chị, nhưng em chỉ được vài tấm hình tạm tạm. Chị xem thêm tấm hình này, thời gian đó em có gầy đi nhiều, nhưng bây giờ lên cân chút chút rồi. Cám ơn chị thường vào với em.



Em để dành hình trái passion fruit, có ý khoe với chị, nhưng cell phone bị trục trặc, em không mang hình vào được. Em đang chờ dây usb cắm thẳng vào pc, em sẽ post chị xem nha. Chị đang uống thuốc, em mong chị khỏe luôn :z57:



HXhươngkhuya, biết mà còn la lớn nữa ha? khi nào có dịp HXhươngkhuya đi mấy chỗ đó nha, đẹp mê luôn. Cám ơn HX thường ghé lại trang này.





@ Chiều ơi, NH không bao giờ dám đọc chuyện ma vì sợ, thấy Chiều ở bên kia nhưng không vào, thông cảm nha.









:z58::z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh chị và bạn ghé đọc ở góc này.
Xin chúc ngày vui đến tất cả :z58::z58::z58:

SauDong
10-08-2015, 06:41 AM
Ngày nao chiếc nón bài thơ
Che mưa, rũ nắng khi chờ anh sang
Bây giờ rộng nón thênh thang
Che đôi chân nhỏ cô nàng trên đây

Thanks for the pictures sis .... great day :z67:

NguyetHa
10-13-2015, 09:19 PM
.







http://1.bp.blogspot.com/-oH8h3kAiQXE/Vhbx7SMzjSI/AAAAAAAAFtk/xwmiiggMFYE/s320/20150807_132913s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-oH8h3kAiQXE/Vhbx7SMzjSI/AAAAAAAAFtk/xwmiiggMFYE/s1600/20150807_132913s.jpg)





CHANH DÂY - PASSION FRUIT


Lần đầu tiên tôi thấy chanh dây cách đây hơn hai mươi năm tại Hawaii. Khi ấy chúng tôi đi hết các đảo và mỗi nơi dừng lại mướn xe chạy vòng quanh.

Đang đi giữa đường rừng núi, thấy người bản xứ bày bán trái cây, ngoài các thứ thông thường như thơm, thu đủ, xoài, chuối vv..., tôi thấy có quả gì màu tím lạ mắt, cầm lên thấy mùi thơm đặc biệt. Hỏi người bán, họ nói tên là Passion Fruit. Tôi hỏi ăn làm sao, người ấy lấy dao cắt ra làm đôi, đưa cho tôi ra dấu cho vào miệng. Tôi thử một vài hạt thấy chua quá sức, chua lè lưỡi luôn. Người bán cứ nói, Very good for you, nhiều lần. Họ mời mua thêm nhưng tôi lắc đầu vì chua quá, thấy không ngon. Hôm ấy tôi trả 50 cent cho quả ấy. Từ đó đến nay, tôi chưa gặp lại quả passion fruit bao giờ, chỉ uống nước chanh dây khi đến một vài khách sạn, nhưng tôi không thích lắm.

Mùa hè năm trước tôi đi chợ trời, nghe lời dụ dỗ của anh chàng bán cây người Phi,
- You trồng hai tháng là có trái, cây này mạnh lắm.

Thích quá tôi mua ngay. Cây cao cỡ đầu người, nhà hết chỗ trồng nhưng tôi cứ mang về. Tìm chỗ nhét xuống, chật chội, chen chúc giữa bụi sả, cây cam, cây thu đủ. Hai tháng sau chờ hoài, chờ mãi, cây có lên lá nhưng chả thấy hoa trái gì. Rồi mùa lạnh đến, mùa xuân qua, muà hè lại, cây có hoa, những bông hoa màu tím trắng dễ thương vô cùng.

http://4.bp.blogspot.com/-W27JIFboQEI/VhbyIa8Ng1I/AAAAAAAAFt0/1iF7c2rYT2g/s320/20150725_122745L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-W27JIFboQEI/VhbyIa8Ng1I/AAAAAAAAFt0/1iF7c2rYT2g/s1600/20150725_122745L.jpg)

Một buổi sáng tình cờ nhìn lên, tôi thấy treo lủng lẳng những quả cầu nhỏ. Vui hết biết. Ngày nào tôi cũng ra nhìn hoa và nói chuyện với cây trái ...

http://4.bp.blogspot.com/-wUiuQf16GaA/VhbzQrvnQNI/AAAAAAAAFuE/dFhldweG-6c/s320/20150717_132511s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-wUiuQf16GaA/VhbzQrvnQNI/AAAAAAAAFuE/dFhldweG-6c/s1600/20150717_132511s.jpg)

Khoảng 6 đến 8 tuần quả bắt đầu đổi màu từ xanh sang hồng nhạt.
http://3.bp.blogspot.com/-44uBAYd6M9I/VhdJNxF6arI/AAAAAAAAFvY/aYLbshdf2Ls/s320/20150807_132904L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-44uBAYd6M9I/VhdJNxF6arI/AAAAAAAAFvY/aYLbshdf2Ls/s1600/20150807_132904L.jpg)

Tôi xem ở internet thấy passion fruits có quả màu tím, màu vàng, không thấy màu hồng như cây của tôi. Một tuần sau, sáng thức dậy, tôi thấy 4, 5 quả xanh rơi xuống đất. Tôi không hiểu tại sao, nước vẫn tưới đầy đủ, lá vẫn xanh, không có dấu hiệu cây khô trái rụng. Tôi mang mấy quả ấy vào nhà, qua một ngày quả đổi màu và hai ngày sau là ăn được rồi. Lạ là quả chanh dây này màu hồng chứ không phải tím.

http://2.bp.blogspot.com/-eKraJGszB2o/Vhbz3N5EXII/AAAAAAAAFuU/XkGK7EEQze4/s320/20150929_213724-1DAY.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-eKraJGszB2o/Vhbz3N5EXII/AAAAAAAAFuU/XkGK7EEQze4/s1600/20150929_213724-1DAY.jpg)

Ngày thứ nhì hơi ửng hồng:
http://1.bp.blogspot.com/-bz1hbbGQ4Do/Vhbz3QD7feI/AAAAAAAAFuQ/TYQkHE14Oew/s320/20150929_213821-2DAY.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-bz1hbbGQ4Do/Vhbz3QD7feI/AAAAAAAAFuQ/TYQkHE14Oew/s1600/20150929_213821-2DAY.jpg)

Ngày thứ ba đậm màu hơn:
http://4.bp.blogspot.com/-E1zNb7gdKTU/Vhbz3DaWSzI/AAAAAAAAFuM/952IZll0xYg/s320/20150930_121503-3DAY.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-E1zNb7gdKTU/Vhbz3DaWSzI/AAAAAAAAFuM/952IZll0xYg/s1600/20150930_121503-3DAY.jpg)

Từ trưa đến chiều tối chín rồi:
http://3.bp.blogspot.com/-I5tq3hNqmqI/Vhb0R1YlngI/AAAAAAAAFuk/mbeIuXeuRuU/s320/20150807_144539L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-I5tq3hNqmqI/Vhb0R1YlngI/AAAAAAAAFuk/mbeIuXeuRuU/s1600/20150807_144539L.jpg)

Tôi cắt ra thử thấy chua và ngọt, ngon lắm. Không phải chua le lưỡi như ngày xưa ăn ở Hawaii. Và một ngày tôi nhâm nhi một quả, thưởng thức công trình trồng trọt của mình, kể cả công giúp vui văn nghệ cho cây hàng ngày nữa.

http://2.bp.blogspot.com/-YxjmKAIYvK0/Vhb0fQvNAtI/AAAAAAAAFus/AI6VSkN9O-A/s320/20150808_105935s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-YxjmKAIYvK0/Vhb0fQvNAtI/AAAAAAAAFus/AI6VSkN9O-A/s1600/20150808_105935s.jpg)

Trái này kẹt trên giàn chờ người giải thoát: http://1.bp.blogspot.com/-HSTPEfRTNpg/VhcYkDU6qaI/AAAAAAAAFvA/f0oLAis8Vlc/s320/20151005_123759L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-HSTPEfRTNpg/VhcYkDU6qaI/AAAAAAAAFvA/f0oLAis8Vlc/s1600/20151005_123759L.jpg)


Nghe nói cây ra quả quanh năm, thế là tôi có quyền cho mình mỗi ngày một quả cho đủ các chất bổ và cần thiết trong cơ thể (*). Cây nhà người ta có hàng ngàn quả, cây của tôi chỉ khoảng vài chục, nhưng tôi chỉ cần như thế thôi. Mất hơn hai mươi năm tôi mới biết chanh dây tốt như vậy.

http://1.bp.blogspot.com/-1YaUp9UaSuM/VhcYvxAJhNI/AAAAAAAAFvI/3kSLGZcWLXc/s320/20151001_214048L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-1YaUp9UaSuM/VhcYvxAJhNI/AAAAAAAAFvI/3kSLGZcWLXc/s1600/20151001_214048L.jpg)


Nguyệt Hạ
Tháng mười, 2015



(*) Đọc những bài nghiên cứu, hạt chanh dây có nhiều chất bổ và tốt cho sức khỏe, từ antioxidant protection (không biết tiếng Việt là gì), đến tim mạch (cardiovascular), đường ruột (intestinal system), bổ sung chất magnesium và chất xơ, vv và vv.

http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php (http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php)


*******************

Trong vườn sau nhà tôi, những cây ăn trái không cần tưới nước nhiều, tôi chỉ tưới hai lần một tuần như city cho phép, mỗi lần vài phút, cộng với nước rửa rau từ nhà bếp mang ra, mùa này cây ổi ra quả khá nhiều tuy không lớn có lẽ vì ít nước nhưng ngon, ngọt, chua và dòn...

http://2.bp.blogspot.com/-Q1tA9jFguQg/VhbnAKhbu1I/AAAAAAAAFr8/XvukrrzLJL0/s320/20151005_123957L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Q1tA9jFguQg/VhbnAKhbu1I/AAAAAAAAFr8/XvukrrzLJL0/s1600/20151005_123957L.jpg)


Thu đủ có khá nhiều quả lớn có nhỏ có đủ cỡ, và trái na chỉ đếm trên đầu ngón tay cũng thật ngon ngọt. Năm nay hạn hán nên cây chanh và ớt có ít hơn mọi năm.

http://2.bp.blogspot.com/-9ibnL9Nbs9s/VhbtCPHy3kI/AAAAAAAAFtE/lGoqeaktrsA/s320/20150630_192915L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-9ibnL9Nbs9s/VhbtCPHy3kI/AAAAAAAAFtE/lGoqeaktrsA/s1600/20150630_192915L.jpg)


http://1.bp.blogspot.com/-6Lq-CrVe6TE/VhbkzBhBa7I/AAAAAAAAFrk/wcAyrxhq_rc/s320/20150925_140459C.jpg





:z58: (http://1.bp.blogspot.com/-6Lq-CrVe6TE/VhbkzBhBa7I/AAAAAAAAFrk/wcAyrxhq_rc/s1600/20150925_140459C.jpg):z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh chịvà bạn ghé lại trang này.
Xin chúc mọi sự an lành. :z58::z58::z58:





(http://1.bp.blogspot.com/-6Lq-CrVe6TE/VhbkzBhBa7I/AAAAAAAAFrk/wcAyrxhq_rc/s1600/20150925_140459C.jpg)

HXhuongkhuya
10-14-2015, 04:18 AM
.
Em để dành hình trái passion fruit, có ý khoe với chị, nhưng cell phone bị trục trặc, em không mang hình vào được. Em đang chờ dây usb cắm thẳng vào pc, em sẽ post chị xem nha. Chị đang uống thuốc, em mong chị khỏe luôn :z57:

HXhươngkhuya, biết mà còn la lớn nữa ha? khi nào có dịp HXhươngkhuya đi mấy chỗ đó nha, đẹp mê luôn. Cám ơn HX thường ghé lại trang này.

@ Chiều ơi, NH không bao giờ dám đọc chuyện ma vì sợ, thấy Chiều ở bên kia nhưng không vào, thông cảm nha.



Nguyệt Hạ mến !

Giàn Chanh Dây của Nguyệt Hạ đẹp quá , HX ngắm từ lúc NH mang Chanh Dây vô cho chị . Nay nghe Nguyệt Hạ kể và cho thấy nguyên giàn Chanh Dây cùng trái từ xanh tới chín còn cả cuống hoa , thích ghê . Bên HX bán 3 đô 1 trái nhỏ như trái chanh ta , múc được đúng 2 muỗng nhỏ .

Thấy có trái gì giống như trái mãng cầu dai bên cạnh dĩa Đu Đủ mà không thấy Nguyệt Hạ nói đến vậy?

Nguyệt Hạ còn trái cây mang vô HX sẽ ghé thăm thường hơn . Mê lắm các loại cây trái VN , bên HX không trồng được .

Cám ơn Nguyệt Hạ bày dĩa Ổi cùng muối ớt .

SauDong
10-14-2015, 06:17 AM
Năm 89 thì Sầu ghé Úc và được thiên hạ đãi ăn Passion Fruit. Nhớ là trái gì toàn nước, hơi chua và có mùi ổi. Mãi đến thập niên 2000 Sầu mới có dịp thưởng thức món Chanh Dây này ở VN. VÀ bây giờ thì đi chợ, mua nước trái cây uống thì cũng hay thấy nước Chanh Dây này. Vậy sis có thấy mùi ổi trong trái này kg?

Nhã Uyên
10-14-2015, 07:09 AM
Sis Nguyệt Hạ. Ơ, vậy là vườn nhà sis cũng lắm cây sai quả đấy chứ. Nhìn đẹp mắt thích lắm đó! Sis NH nói chuyện gì với cây trái để nó ra trái thương thế? NU cũng có nói chuyện với mấy chậu cây kiểng ngoài sân nhưng không hiểu vì sao tụi nó không chịu nghe. Qua hết mùa đông thì năm nào tụi nó cũng chết hết. Có người xấu miệng nói chắc tại thay vì lấy giọng âu yếm hiền lành nói chuyện với chúng, NU luôn lấy giọng dọa nạt. Nói, “Ngoan, nghe lời bác sống khỏe nhé. Không nghe lời bác các cháu biết các cháu sẽ ra sao không?” là dọa nạt? :105:

NguyetHa
10-14-2015, 02:43 PM
.









Bên HX bán 3 đô 1 trái nhỏ như trái chanh ta , múc được đúng 2 muỗng nhỏ .

Thấy có trái gì giống như trái mãng cầu dai bên cạnh dĩa Đu Đủ mà không thấy Nguyệt Hạ nói đến vậy?

.


HX ơi, bên đó còn có chỗ mua trái chanh dây. Ở đây Nguyệt Hạ muốn mua cũng không biết tìm ở đâu. Chợ Mỹ chợ Việt gì cũng không thấy bán. Có lẽ mình không biết chỗ. Nhiều lần cố tình đi tìm mua, hỏi không ai biết...

@ Trái na: có nhắc đến ở đây:


Thu đủ có khá nhiều quả lớn có nhỏ có đủ cỡ, và trái na chỉ đếm trên đầu ngón tay cũng thật ngon ngọt.

Nhà có hai cây này, trái giống như mãng cầu dai nhưng không dai tí nào, chỉ mềm và ngọt. Một năm có chừng 3, 4 trái tối đa, cũng không có gì nhiều để "nhắc đến" :z13:

Thấy nói HX đang bị cảm? tìm đồ chua ăn vào cho mau hết ha. Đùa thôi, chúc HX mau lành bệnh nhé.




Năm 89 thì Sầu ghé Úc và được thiên hạ đãi ăn Passion Fruit. Nhớ là trái gì toàn nước, hơi chua và có mùi ổi. Mãi đến thập niên 2000 Sầu mới có dịp thưởng thức món Chanh Dây này ở VN. VÀ bây giờ thì đi chợ, mua nước trái cây uống thì cũng hay thấy nước Chanh Dây này. Vậy sis có thấy mùi ổi trong trái này kg?



Anh Sầu Đông, hiện giờ Nguyệt Hạ đang có một rổ ổi và một trái chanh dây. Thoảng thoảng mùi ổi chín nhưng cầm trái chanh dây lên thì thơm đặc biệt hơn. Hồi anh Sầu ghé Úc và ăn thử trái Passion Fruit, có lẽ họ trồng gần cây ổi nên anh nhớ có mùi ổi đó. Anh Sầu ăn chua giỏi ha, trái chanh dây mà nói "hơi chua" là dân chơi chua thứ thiệt rồi :)





Sis Nguyệt Hạ. Ơ, vậy là vườn nhà sis cũng lắm cây sai quả đấy chứ. Nhìn đẹp mắt thích lắm đó! Sis NH nói chuyện gì với cây trái để nó ra trái thương thế? NU cũng có nói chuyện với mấy chậu cây kiểng ngoài sân nhưng không hiểu vì sao tụi nó không chịu nghe. Qua hết mùa đông thì năm nào tụi nó cũng chết hết. Có người xấu miệng nói chắc tại thay vì lấy giọng âu yếm hiền lành nói chuyện với chúng, NU luôn lấy giọng dọa nạt. Nói, “Ngoan, nghe lời bác sống khỏe nhé. Không nghe lời bác các cháu biết các cháu sẽ ra sao không?” là dọa nạt? :105:



Bác Nhã Uyên gọi các cây kiểng là cháu xưng bác nên nó không thèm nghe lời đúng rồi. Người ta phải âu yếm gọi là mấy em, thủ thỉ bảo rằng em ra nhiều hoa nhiều trái cho chị nha, chị thương em lắm lắm. Thế là cây trái động lòng có bao nhiêu vốn liếng tung ra cho bằng hết. Vậy chứ chỉ ngọt ngào với đứa nào nghe lời thôi. Đứa nào không nghe lời là Nguyệt Hạ dọa xử tử, nó sợ liền. Chuyện có thật, ba năm trước, nhà có hai cây giống như mãng cầu dai nhưng chỉ một cây cho trái, là cây ốm nhom, ít lá. Cây kia to lớn, lá um tùm chả có trái gì cả. Ngày nào cũng tưới, cũng ra đứng rủ rỉ với nó. Hai ba năm liền thấy chỉ một cây có trái, NH nói với chàng, thôi chặt nó đi, để tốn đất, tốn nước vô ích. Chàng bảo cho nó thêm thời gian nữa. NH dứt khoát bảo, chờ thêm một mùa này nữa, không có trái, nhất định chặt. Thế là nó nghe lời, hay là nó sợ mình không biết, mùa xuân năm đó có trái. Nhưng có lẽ vì đe nẹt quá, cây ghét nên chỉ cho vài trái một năm. Kệ, có còn hơn không :z45:




Cám ơn HX, anh Sầu Đông và Nhã Uyên ghé lại bàn chuyện cây trái nha.:z58:

chieubuon_09
10-14-2015, 10:17 PM
Chào NguyệtHa, sư huynh Sầu, Hương Xưa, Nhã Uyên,

"@ Chiều ơi, NH không bao giờ dám đọc chuyện ma vì sợ, thấy Chiều ở bên kia nhưng không vào, thông cảm nha."

NguyetHa ơi! sợ đâu mà sợ ai cũng ôm bụng cười kìa, hong tin hỏi HX đi :) , nhưng tùy nơi NguyetHa nếu vẫn cảm thấy sợ thì không nên nghe.

Cây chanh dây của Chiều trồng trong chậu nên trái không có bao nhiêu, hồi chiều đi làm về lượm được một trái làm nước chanh uống thơm và ngon hơn chanh thường.

visabelle
10-15-2015, 02:41 PM
http://1.bp.blogspot.com/-6Lq-CrVe6TE/VhbkzBhBa7I/AAAAAAAAFrk/wcAyrxhq_rc/s320/20150925_140459C.jpg

ổi xanh xanh.
muối ớt đỏ thiệt đỏ, cay thiệt cay.
chời ơi, nhà sis Nguyệt Hạ ở đâu để đến hái trộm một mớ trái cây này mới được.

thuykhanh
10-15-2015, 09:33 PM
Em để dành hình trái passion fruit, có ý khoe với chị, nhưng cell phone bị trục trặc, em không mang hình vào được. Em đang chờ dây usb cắm thẳng vào pc, em sẽ post chị xem nha. Chị đang uống thuốc, em mong chị khỏe luôn :z57:



HXhươngkhuya, biết mà còn la lớn nữa ha? khi nào có dịp HXhươngkhuya đi mấy chỗ đó nha, đẹp mê luôn. Cám ơn HX thường ghé lại trang này.



Nguyệt Hạ thương,

Chị đã đọc bài em viết từ tối hôm kia, qua IPad, nhưng muốn nói chuyện với em nên chưa nhấn nút Thank hay Like.
Bạn bè ra vô tấp nập như trẩy hội làm em bận nhưng vui, phải không? Chị cũng vui lây với em và chờ tới bây giờ.

Như đã có dịp nói với Nguyệt Hạ, chị biết chanh dây lần đầu tiên khi ghé Đà Lạt năm 2007, lúc xe ngừng trước mấy hiệu bán các sản phẩm địa phương. Người ta mời khách nước uống, chị thích và hỏi mới biết đó là chanh dây.

Chị ngưỡng mộ tài viết của NH, em trình bày cùng với hình chụp, mạch lạc và đầy đủ chi tiết như là một phóng viên chuyên nghiệp. Đã mỉm cười khi đọc đến đoạn HX hỏi về mãng cầu nhưng không nói gì, giữ thái độ từ tốn để hai em nói chuyện với nhau vì tối hôm trước chị đã thấy chữ na rồi, chỉ là một chút khác biệt về ngôn ngữ thôi.
HX viết cũng hay lắm đó NH.

Bên Úc cũng có loại na hay mãng cầu như cây của em, nhìn bên ngoài tưởng là mãng cầu xiêm nhưng ăn vào thì giống như mãng cầu thường.

Chị sẽ hỏi xem vùng chị ở có trồng được cây chanh dây như của em không.
Cảm ơn Nguyệt Hạ đã chia sẻ.:z57::z57::z57::z57:
Chúc em ngủ ngon.

Chị, Thụy Khanh

NguyetHa
10-16-2015, 10:19 AM
.






http://3.bp.blogspot.com/-7jKcoaO2ciw/ViEwc_KO8WI/AAAAAAAAFzI/MAs5K3cROow/s320/20151014_081535.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-7jKcoaO2ciw/ViEwc_KO8WI/AAAAAAAAFzI/MAs5K3cROow/s1600/20151014_081535.jpg)











Cây chanh dây của Chiều trồng trong chậu nên trái không có bao nhiêu, hồi chiều đi làm về lượm được một trái làm nước chanh uống thơm và ngon hơn chanh thường.




Cám ơn Chiều cho biết chuyện ma cười nha. Hôm nào NH sẽ làm gan nghe thử...
Nguyệt Hạ cũng có người quen trồng chanh dây trong chậu, họ được khoảng 30 trái mỗi mùa. Mai mốt Chiều ăn thử đi, hạt chanh dây có nhiều chất bổ tốt lắm :z57:






chời ơi, nhà sis Nguyệt Hạ ở đâu để đến hái trộm một mớ trái cây này mới được.



Nữ hoàng Cổ Tích ơi, ổi nhiều lắm đang cần người ăn phụ đây nè... :z57:




:z57::z57::z57:

Chị Thụy Khanh thương mến,

Em cám ơn chị viết cho em, đọc lời chị khen làm em nở mũi cà chua rồi. Tối qua em tắt máy sớm nên không thấy bài chị viết.

Chị kể uống nước chanh dây ở Đà lạt, phải chi khi em còn ở Việt Nam có trái chanh dây thì thích biết mấy. Em thích trồng trọt từ khi còn bé, học lớp bốn em đã tự làm cho mình một vườn hoa nhỏ trước sân nhà, chung quanh viền bằng những cây hoa margarite, bên trong có đủ các thứ hoa hồng, hoa thược dược, hoa cúc, hoa huệ vv, và từ đó ngày nào cũng xách nước giếng lên để tưới cây. (Thầy em muốn con gái phải tập làm việc nên tưới cây chỉ dùng nước giếng.)

Em cũng quên, dùng chữ na cho trái mãng cầu dai, cứ nghĩ rằng chữ trái na thông dụng. Ngày ở Việt Nam, nhà em có hai cây mãng cầu, một mãng cầu xiêm (trái lớn, không dai) và một mãng cầu dai (trái nhỏ và dai, trái na này tụi em còn gọi là trái lựu đạn). Qua bên này em không tìm thấy trái mãng cầu xiêm nữa, và nếu mua mãng cầu dai đông lạnh từ các chợ, thì chẳng thấy ngon tí nào.

Nghe chị nói bên Úc cũng có trái giống trái mãng cầu dai, hình như Úc có nhiều thứ trái cây của miền nhiệt đới, em đọc đây đó thấy vậy, cũng chưa chính thức tìm hiểu nhiều.

Em đang ganh tị với chị năm nào cũng đi hái táo thích quá kìa. Chị mang táo về có làm bánh táo không?

Vài hàng kể lể chuyện xưa, chuyện nay với chị, giờ nghỉ hết, em ngừng nha. Tối nay em sẽ ngủ ngon với lời chúc của chị.

Mong chị luôn vui khỏe :z57::z57:


Nguyệt Hạ






Chị đã đọc bài em viết từ tối hôm kia, qua IPad, nhưng muốn nói chuyện với em nên chưa nhấn nút Thank hay Like.




Chị đừng bận tâm mấy cái nút like hay thank... Hồi trước chưa có mấy cái nút này, mình vẫn đọc như thường, phải không chị? :)

HXhuongkhuya
10-16-2015, 12:08 PM
.







http://1.bp.blogspot.com/-oH8h3kAiQXE/Vhbx7SMzjSI/AAAAAAAAFtk/xwmiiggMFYE/s320/20150807_132913s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-oH8h3kAiQXE/Vhbx7SMzjSI/AAAAAAAAFtk/xwmiiggMFYE/s1600/20150807_132913s.jpg)





CHANH DÂY - PASSION FRUIT


Lần đầu tiên tôi thấy chanh dây cách đây hơn hai mươi năm tại Hawaii. Khi ấy chúng tôi đi hết các đảo và mỗi nơi dừng lại mướn xe chạy vòng quanh.

Đang đi giữa đường rừng núi, thấy người bản xứ bày bán trái cây, ngoài các thứ thông thường như thơm, thu đủ, xoài, chuối vv..., tôi thấy có quả gì màu tím lạ mắt, cầm lên thấy mùi thơm đặc biệt. Hỏi người bán, họ nói tên là Passion Fruit. Tôi hỏi ăn làm sao, người ấy lấy dao cắt ra làm đôi, đưa cho tôi ra dấu cho vào miệng. Tôi thử một vài hạt thấy chua quá sức, chua lè lưỡi luôn. Người bán cứ nói, Very good for you, nhiều lần. Họ mời mua thêm nhưng tôi lắc đầu vì chua quá, thấy không ngon. Hôm ấy tôi trả 50 cent cho quả ấy. Từ đó đến nay, tôi chưa gặp lại quả passion fruit bao giờ, chỉ uống nước chanh dây khi đến một vài khách sạn, nhưng tôi không thích lắm.

Mùa hè năm trước tôi đi chợ trời, nghe lời dụ dỗ của anh chàng bán cây người Phi,
- You trồng hai tháng là có trái, cây này mạnh lắm.

Thích quá tôi mua ngay. Cây cao cỡ đầu người, nhà hết chỗ trồng nhưng tôi cứ mang về. Tìm chỗ nhét xuống, chật chội, chen chúc giữa bụi sả, cây cam, cây thu đủ. Hai tháng sau chờ hoài, chờ mãi, cây có lên lá nhưng chả thấy hoa trái gì. Rồi mùa lạnh đến, mùa xuân qua, muà hè lại, cây có hoa, những bông hoa màu tím trắng dễ thương vô cùng.

http://4.bp.blogspot.com/-W27JIFboQEI/VhbyIa8Ng1I/AAAAAAAAFt0/1iF7c2rYT2g/s320/20150725_122745L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-W27JIFboQEI/VhbyIa8Ng1I/AAAAAAAAFt0/1iF7c2rYT2g/s1600/20150725_122745L.jpg)

Một buổi sáng tình cờ nhìn lên, tôi thấy treo lủng lẳng những quả cầu nhỏ. Vui hết biết. Ngày nào tôi cũng ra nhìn hoa và nói chuyện với cây trái ...

http://4.bp.blogspot.com/-wUiuQf16GaA/VhbzQrvnQNI/AAAAAAAAFuE/dFhldweG-6c/s320/20150717_132511s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-wUiuQf16GaA/VhbzQrvnQNI/AAAAAAAAFuE/dFhldweG-6c/s1600/20150717_132511s.jpg)

Khoảng 6 đến 8 tuần quả bắt đầu đổi màu từ xanh sang hồng nhạt.
http://3.bp.blogspot.com/-44uBAYd6M9I/VhdJNxF6arI/AAAAAAAAFvY/aYLbshdf2Ls/s320/20150807_132904L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-44uBAYd6M9I/VhdJNxF6arI/AAAAAAAAFvY/aYLbshdf2Ls/s1600/20150807_132904L.jpg)

Tôi xem ở internet thấy passion fruits có quả màu tím, màu vàng, không thấy màu hồng như cây của tôi. Một tuần sau, sáng thức dậy, tôi thấy 4, 5 quả xanh rơi xuống đất. Tôi không hiểu tại sao, nước vẫn tưới đầy đủ, lá vẫn xanh, không có dấu hiệu cây khô trái rụng. Tôi mang mấy quả ấy vào nhà, qua một ngày quả đổi màu và hai ngày sau là ăn được rồi. Lạ là quả chanh dây này màu hồng chứ không phải tím.

http://2.bp.blogspot.com/-eKraJGszB2o/Vhbz3N5EXII/AAAAAAAAFuU/XkGK7EEQze4/s320/20150929_213724-1DAY.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-eKraJGszB2o/Vhbz3N5EXII/AAAAAAAAFuU/XkGK7EEQze4/s1600/20150929_213724-1DAY.jpg)

Ngày thứ nhì hơi ửng hồng:
http://1.bp.blogspot.com/-bz1hbbGQ4Do/Vhbz3QD7feI/AAAAAAAAFuQ/TYQkHE14Oew/s320/20150929_213821-2DAY.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-bz1hbbGQ4Do/Vhbz3QD7feI/AAAAAAAAFuQ/TYQkHE14Oew/s1600/20150929_213821-2DAY.jpg)

Ngày thứ ba đậm màu hơn:
http://4.bp.blogspot.com/-E1zNb7gdKTU/Vhbz3DaWSzI/AAAAAAAAFuM/952IZll0xYg/s320/20150930_121503-3DAY.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-E1zNb7gdKTU/Vhbz3DaWSzI/AAAAAAAAFuM/952IZll0xYg/s1600/20150930_121503-3DAY.jpg)

Từ trưa đến chiều tối chín rồi:
http://3.bp.blogspot.com/-I5tq3hNqmqI/Vhb0R1YlngI/AAAAAAAAFuk/mbeIuXeuRuU/s320/20150807_144539L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-I5tq3hNqmqI/Vhb0R1YlngI/AAAAAAAAFuk/mbeIuXeuRuU/s1600/20150807_144539L.jpg)

Tôi cắt ra thử thấy chua và ngọt, ngon lắm. Không phải chua le lưỡi như ngày xưa ăn ở Hawaii. Và một ngày tôi nhâm nhi một quả, thưởng thức công trình trồng trọt của mình, kể cả công giúp vui văn nghệ cho cây hàng ngày nữa.

http://2.bp.blogspot.com/-YxjmKAIYvK0/Vhb0fQvNAtI/AAAAAAAAFus/AI6VSkN9O-A/s320/20150808_105935s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-YxjmKAIYvK0/Vhb0fQvNAtI/AAAAAAAAFus/AI6VSkN9O-A/s1600/20150808_105935s.jpg)

Trái này kẹt trên giàn chờ người giải thoát: http://1.bp.blogspot.com/-HSTPEfRTNpg/VhcYkDU6qaI/AAAAAAAAFvA/f0oLAis8Vlc/s320/20151005_123759L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-HSTPEfRTNpg/VhcYkDU6qaI/AAAAAAAAFvA/f0oLAis8Vlc/s1600/20151005_123759L.jpg)


Nghe nói cây ra quả quanh năm, thế là tôi có quyền cho mình mỗi ngày một quả cho đủ các chất bổ và cần thiết trong cơ thể (*). Cây nhà người ta có hàng ngàn quả, cây của tôi chỉ khoảng vài chục, nhưng tôi chỉ cần như thế thôi. Mất hơn hai mươi năm tôi mới biết chanh dây tốt như vậy.

http://1.bp.blogspot.com/-1YaUp9UaSuM/VhcYvxAJhNI/AAAAAAAAFvI/3kSLGZcWLXc/s320/20151001_214048L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-1YaUp9UaSuM/VhcYvxAJhNI/AAAAAAAAFvI/3kSLGZcWLXc/s1600/20151001_214048L.jpg)


Nguyệt Hạ
Tháng mười, 2015



(*) Đọc những bài nghiên cứu, hạt chanh dây có nhiều chất bổ và tốt cho sức khỏe, từ antioxidant protection (không biết tiếng Việt là gì), đến tim mạch (cardiovascular), đường ruột (intestinal system), bổ sung chất magnesium và chất xơ, vv và vv.

http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php (http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php)



Trong vườn sau nhà tôi, những cây ăn trái không cần tưới nước nhiều, tôi chỉ tưới hai lần một tuần như city cho phép, mỗi lần vài phút, cộng với nước rửa rau từ nhà bếp mang ra, mùa này cây ổi ra quả khá nhiều tuy không lớn có lẽ vì ít nước nhưng ngon, ngọt, chua và dòn...

http://2.bp.blogspot.com/-Q1tA9jFguQg/VhbnAKhbu1I/AAAAAAAAFr8/XvukrrzLJL0/s320/20151005_123957L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Q1tA9jFguQg/VhbnAKhbu1I/AAAAAAAAFr8/XvukrrzLJL0/s1600/20151005_123957L.jpg)


Thu đủ có khá nhiều quả lớn có nhỏ có đủ cỡ, và trái na chỉ đếm trên đầu ngón tay cũng thật ngon ngọt. Năm nay hạn hán nên cây chanh và ớt có ít hơn mọi năm.

http://2.bp.blogspot.com/-9ibnL9Nbs9s/VhbtCPHy3kI/AAAAAAAAFtE/lGoqeaktrsA/s320/20150630_192915L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-9ibnL9Nbs9s/VhbtCPHy3kI/AAAAAAAAFtE/lGoqeaktrsA/s1600/20150630_192915L.jpg)


http://1.bp.blogspot.com/-6Lq-CrVe6TE/VhbkzBhBa7I/AAAAAAAAFrk/wcAyrxhq_rc/s320/20150925_140459C.jpg





:z58: (http://1.bp.blogspot.com/-6Lq-CrVe6TE/VhbkzBhBa7I/AAAAAAAAFrk/wcAyrxhq_rc/s1600/20150925_140459C.jpg):z58::z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh chịvà bạn ghé lại trang này.
Xin chúc mọi sự an lành. :z58::z58:







Đây là giàn cây HX ngắm mãi trong nhà Nguyệt Hạ nè . Gật đầu đồng ý với chị Thuỵ Khanh về cách trình bày bài viết của Nguyệt Hạ .
Nguyệt Hạ trình bày hình ảnh và bài vở rất gọn gàng . :z57:




Chị ngưỡng mộ tài viết của NH, em trình bày cùng với hình chụp, mạch lạc và đầy đủ chi tiết như là một phóng viên chuyên nghiệp.



Và :




Đã mỉm cười khi đọc đến đoạn HX hỏi về mãng cầu nhưng không nói gì, giữ thái độ từ tốn để hai em nói chuyện với nhau vì tối hôm trước chị đã thấy chữ na rồi, chỉ là một chút khác biệt về ngôn ngữ thôi.



Thời gian vô Phố có giới hạn , đọc được bài này lại thiếu bài kia , ngó dĩa này thì thiếu chữ kia , thấy HX buồn cười lắm phải không chị Thuỵ Khanh ?





HX viết cũng hay lắm đó NH.


Được chị Thuỵ Khanh hoặc ai khen là HX cứ cười vui trong lòng nguyên ngày và thích viết lắm . ( Phải thế không Nguyệt Hạ ? )

NguyetHa
10-30-2015, 09:07 AM
.
(http://3.bp.blogspot.com/-b0weQS79mH8/Vikyq556GdI/AAAAAAAAF3M/Id1GEKis9F0/s1600/20151014_080936L.jpg)






http://3.bp.blogspot.com/-b0weQS79mH8/Vikyq556GdI/AAAAAAAAF3M/Id1GEKis9F0/s320/20151014_080936L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-b0weQS79mH8/Vikyq556GdI/AAAAAAAAF3M/Id1GEKis9F0/s1600/20151014_080936L.jpg)





HOA SỨ


Tuần qua cây sứ thứ hai của nhà ra hoa. Hình như trong những năm qua, cây sứ này không được happy cho lắm nên sống rất èo ọt, không hoa, không lá. Năm nay tự dưng lên mạnh, cao, nhiều lá, nhiều hoa. Khi tôi mua chỉ là một khúc dài chừng gang tay, người ta cắt từng khúc từ thân cây sứ, và bán ở Aboretum. Người bán - là những người tình nguyện đến giúp - cũng không biết hoa màu gì. Tôi mua khoảng 7, 8 năm rồi, tuần vừa qua mới có hoa đẹp như thế này.


Hoa sứ này thật đặc biệt, dưới mỗi cánh hoa, có viền hồng thật đẹp và lạ.

http://4.bp.blogspot.com/-0N3Diey1mlU/VikylseZvvI/AAAAAAAAF3E/u2cSvSHmqUo/s320/20151017_093707L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-0N3Diey1mlU/VikylseZvvI/AAAAAAAAF3E/u2cSvSHmqUo/s1600/20151017_093707L.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-iNHDRDvagSQ/VjKAX6GkXsI/AAAAAAAAF4U/JrhQ4BXeunU/s320/20151019_152642L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-iNHDRDvagSQ/VjKAX6GkXsI/AAAAAAAAF4U/JrhQ4BXeunU/s1600/20151019_152642L.jpg)


Hương hoa sứ này hơi sắc hơn hương hoa sứ loại kia.

http://1.bp.blogspot.com/-6GxhNn9ijCs/Viky4avF2jI/AAAAAAAAF3c/tekQdINDEb0/s320/20151017_115019L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-6GxhNn9ijCs/Viky4avF2jI/AAAAAAAAF3c/tekQdINDEb0/s1600/20151017_115019L.jpg)


Nhà vẫn có hoa sứ này, vẫn đẹp nhưng bây giờ có loại viền hồng nên xuống chức một bậc:

http://3.bp.blogspot.com/-BODiu4xKxr0/VjKGq0eK6oI/AAAAAAAAF5I/9k9qVCIoUvs/s320/20150821_113753L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-BODiu4xKxr0/VjKGq0eK6oI/AAAAAAAAF5I/9k9qVCIoUvs/s1600/20150821_113753L.jpg)


http://3.bp.blogspot.com/-p2NNNzd_pik/VjKEzo-WoNI/AAAAAAAAF4k/qnarVtY-hTM/s320/20150709_122408L.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-p2NNNzd_pik/VjKEzo-WoNI/AAAAAAAAF4k/qnarVtY-hTM/s1600/20150709_122408L.jpg)



Nguyệt Hạ
Tháng mười 2015







:z57::z57::z57:Nguyệt Hạ cám ơn các anh, chị, bạn ghé lại nơi đây.
Xin chúc ngày vui và an lành :z57::z57::z57:










Post Thanks / Like - 4 Thanks, 6 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png kim (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=1003), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), kim (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=1003), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), Platinum (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=501), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183) liked this post

NguyetHa
11-06-2015, 11:49 AM
.






Đời Sống Mong Manh


Hơn hai tháng qua, tôi không ngừng được ý nghĩ, cuộc sống này thoáng có thoáng không. Không gì có thể nói chắc chắn được. Nhiều thiên tai đại nạn bất ngờ xảy ra, làm sao mình có thể có dự tính gì cho tương lai? Tôi đâm ra sợ, sợ tất cả những gì chung quanh vì không biết chuyện gì sẽ xảy đến trong khoảnh khắc. Giờ phút này đang đứng, đang đi, đang ngồi, đang viết, hay là đang ăn, đang ngủ, làm sao mình biết một hai phút sau mình sẽ như thế nào?


Tôi không muốn nói đến của cải vật chất. Nhà cửa có thể bị cháy, bị trôi, xe cộ có thể bị mất, bị hư. Việc làm có thể mất. Nhưng tất cả những thứ đó đều có thể làm lại, dù có thể không có lại đến mức độ như mình muốn. Đối với tôi vật chất chỉ là phương tiện, không là cứu cánh của con người. Ngoài chuyện phải lo về vật chất còn có chuyện tinh thần, còn có chuyện sức khỏe, nhưng đó lại là những vấn đề khác. Tôi đang muốn nói đến mạng sống của con người, thật sự mạng sống con người mong manh quá và hoàn toàn không nằm trong sự điều khiển của mình. Hàng ngày có biết bao chuyện bắn giết, tai nạn xe cộ, máy bay, tàu thủy vv... xảy ra, bao nhiêu mạng sống bị mất đi vì sự dã man của kẻ vô loài, vì sự bất cẩn, vì sự ích kỷ của những cá nhân khác, nhưng những chuyện xảy ra rủi ro, thì tại ai? Người ta có thể nghe tin tức và nhún vai lắc đầu trước những bản tin chết người, nhưng khi đối diện với sự thật, ai còn có thể vô tâm?

Đã từ lâu tôi hiểu rằng mọi sự mình đang có đây , ngay cả mạng sống, chỉ là tạm bợ, có có không không, nhưng hai tháng nay, sự việc tôi chứng kiến làm cho tôi liên tục nhìn lại quanh mình. Cái ý nghĩ chính mình (hay những người thân của mình), có thể mất đi bất cứ giây phút nào làm tôi suy nghĩ. Có phải từng giây phút với người thân bên cạnh đáng nâng niu gìn giữ? Có phải tình người đối với nhau đáng để ý hơn là so đo hơn thiệt? Đời sống có thể kéo dài lâu hơn mình mong đợi nhưng cũng có thể chấm dứt đột ngột bất ngờ.


Nguyệt Hạ
Tháng mười một, 2015





:z58:Nguyệt Hạ cám ơn các anh, chị, bạn ghé lại nơi đây.:z58:







Post Thanks / Like - 5 Thanks, 5 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png ndangson (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=403), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), ndangson (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=403), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602) liked this post

NguyetHa
11-14-2015, 11:00 PM
Xin chia buồn cùng nước Pháp và cầu nguyện cho những nạn nhân, những người qua đời và gia đình họ.
Mong rằng các anh chị thành viên Đặc Trưng ở Paris và ở Pháp luôn được bình an.








Một số hình ảnh các nước trên thế giới chia buồn cùng nước Pháp biến cố ngày 13 tháng 11 năm 2015.


Paris Terror Attacks: Tributes around the world, in pictures (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501055)




Source: The Telegraph (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501055)

France was in a nationwide state of emergency after a night of horror in Paris when gunmen sprayed restaurants with bullets, massacred scores of concert-goers and launched suicide attacks near the national stadium, killing more then 129 and injured 352 people. November 13, 2015.



http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-eiffel_3501116k.jpgThe Eiffel Tower with its lights turned off following the deadly attacks in Paris
Picture: Getty Images


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-london-eye_3501055k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501119) The London Eye is lit up in the colors of the tricolor in solidarity with France after the terrorist attacks in Paris
Picture: AP


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-je-suis_3501121k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501117) A girl runs past an installation reading 'I am Paris' at the Darsena canal in Milan, Italy
Picture: Getty Images


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-Innsbruck_3501078k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501079) People light candles to pay tribute for the victims of the Paris attacks in Innsbruck, Tyrol, Austria
Picture: EPA


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-tel-aviv_3501079k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501081) People light candles as the Tel Aviv Municipality building is illuminated with the French national flag colors as people came to show solidarity for the victims of the Paris attacks in Rabin's square in Tel Aviv, Israel
Picture: EPA


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-sweden_3501066k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501027) Swedish TV signal tower Kaknastornet is illuminated in the French national colours blue, white, and red in tribute to the victims the Paris terrorist attacks in Stockholm, Sweden
Picture: EPA


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-berlin-gate_3501027k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501074) Large crowds gathered beneath the French-coloured Brandenburg Gate, Berlin
Picture: AP


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-london-tower_3501026k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500762) London's iconic Tower Bridge joins in the tributes
Picture: AFP


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/paris-tribute-sydn_3500762k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501046) The blue, white and red colours of France's national flag are projected onto the sails of Sydney's Opera House in Australia
Picture: REUTERS/Jason Reed


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03501/paris-belgrade_3501047k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500655)
In central Belgrade, Serbia, a tower is lit up in honour of the vicitims of the French terror attacks
Picture: Reuters


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/Paris-tribute-mexi_3500666k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500667) Mexico City's senate building
Picture: REUTERS


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/Paris--Tribute-San_3500667k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500679) San Francisco City Hall
Picture: REUTERS


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/Paris-Tribute-mosc_3500672k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500673) A woman places a lit candle outside the French embassy in Moscow
Picture: AFP/Getty Images


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/Paris-Tribute-new-_3500673k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500825)
A group of people gather at Union Square in New York
Picture: AFP/Getty Images


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/paris-tributes-syd_3500693k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500694) People hold up placards during a vigil for victims of the Paris terror attacks at Martin Place in Sydney, Australia
Picture: Getty Images


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/Paris-attack--trib_3500846k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500847) People place flowers and light candles in front of the French embassy in Poland
Picture: EPA


http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/03500/Paris-attack-tribu_3500847k.jpg (http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3500850) A photograph shows a note which translates as 'Today I am Parisian #prayforparis' next to flowers outside the French embassy in Rome
Picture: AFP/Getty Images



Nguồn hình: The Telegraph






(http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501055)

Post Thanks / Like - 3 Thanks, 5 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png Evergreen (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=183), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), The Monk of Canterbury (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58936), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558) liked this post



(http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/europe/france/11995604/Paris-Terror-Attacks-Tributes-around-the-world-in-pictures.html?frame=3501055)

NguyetHa
11-19-2015, 01:04 PM
.








http://media.cmgdigital.com/shared/lt/lt_cache/thumbnail/610/img/photos/2015/11/16/1f/0f/APTOPIX_France_Paris_Attacks__mewingajc.com_3.jpg
Frank Augstein / AP
A message that reads: "In the name of what?" and a rose is placed through a bullet hole in a window
at the restaurant on Rue de Charonne in Paris on Nov. 15, 2015, where attacks took place on Friday.
Source (http://www.journal-news.com/news/news/world/timeline-paris-attacks/npNC3/)






" IN THE NAME OF WHAT?"


Thứ sáu ngày 13 tháng 11 năm 2015
2 giờ chiều, tôi đang sửa soạn cho chuyến đi xa thì có tin Paris bị khủng bố. Nghe và xem thấy hình ảnh thật thương tâm và cảnh rối loạn đang xảy ra tôi thật sự lo lắng. Vài tiếng đồng hồ nữa tôi sẽ đi ra ga xe lửa và nơi ấy là chỗ tập trung bao nhiêu người, một đám đông không thể bảo đảm sự an ninh.

Tình trạng khủng bố xảy ra nhiều nơi nhiều ngày qua, nhưng chiều thứ sáu này thật là kinh hoàng. Súng nổ, người chết ngay nơi nghe hoà nhạc, ngay nơi tiệm ăn, chỉ nghe đủ để bàng hoàng, kể chi đến nếu mình là người trong cuộc. Tôi phải suy nghĩ và quyết định thật nhanh, không thể đi chuyến tàu chiều hôm nay. Dù chưa có gì xảy ra ở đây nhưng làm sao biết được. Một khi đã có chuyện khủng bố, sẽ như vết dầu loang, không kể những kẻ xấu lợi dụng thời cơ. Thay vì đi tàu, tôi sẽ lái xe. Nghĩ đến chiều thứ sáu, lái xe trên xa lộ, giờ cao điểm thật ngao ngán. Cách đây vài tuần, tôi đã mất hết ba giờ trên freeway cũng vào chiều thứ sáu cho đoạn đường bình thường đi một tiếng.

Rồi cũng đến nơi sau khi kiên nhẫn theo đuôi đoàn xe dài dằng dặc giờ tan sở chiều cuối tuần. Buổi tối trên freeway không kẹt xe lắm nhưng cũng có chuyện để thắc mắc. Khoảng gần 11 giờ đêm, đang lái xe tôi thấy pháo bông nổ trên trời sáng rực. Thắc mắc chứ, nếu tôi đang đi gần khu Disneyland thì không có gì lạ, vì buổi tối họ thường đốt pháo bông lúc 9 giờ. Có thể cho là còn một chiếc sót lại? Không có lý vì tôi đang đi ngang khoảng phi trường Los Angeles. Hơi sợ. Đầu óc khéo tưởng tượng tôi nghĩ rằng người ta bắn pháo bông làm dấu hiệu gì đây? Hoảng lắm vì đang đi trên freeway, có chuyện gì xảy ra thì kẹt cứng. Một phút sau, thấy bốn năm chiếc xe cảnh sát chớp đèn xanh đỏ chạy ngược chiều như đang rượt đuổi ai. Một phút sau lại thấy thêm một chiếc pháo bông chiếu sáng trên trời đêm. Chẳng biết chuyện gì xảy ra, chẳng biết ai bắn pháo bông, chẳng biết cảnh sát chạy theo ai... Mở radio nghe tin tức, không thấy nói gì về khoảng đường tôi đang đi ngang.

Những ngày tiếp theo, bao nhiêu tin tức, hình ảnh, đau lòng và sợ hãi. Thật sự mình làm gì được để bảo vệ mạng sống chính mình? ngay cả chính quyền, họ có lực lượng cảnh sát phòng bị đầy đủ để ứng phó, nhưng chỉ hoạt động SAU khi chuyện xảy ra. Nếu hai bên xung đột công khai là chuyện khác, nhưng đây là khủng bố kiểu du kích làm sao nhà nước hay cảnh sát có mặt khắp mọi nơi để ngăn ngừa và phòng bị kịp thời?


Có thể giải thích được không, lý tưởng gì để cầm súng bắn giết những con người vô tội?


Nguyệt Hạ
Nov 15, 2015





:z57:Nguyệt Hạ cám ơn các anh, chị, bạn ghé lại nơi đây :z57:







Post Thanks / Like - 4 Thanks, 6 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493) liked this post

NguyetHa
12-02-2015, 08:43 AM
.






https://4.bp.blogspot.com/-_AAQlkC341A/Vl5RGf67BVI/AAAAAAAAF8w/gDLcBUpiCJs/s320/RedAllamanda_112430s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-_AAQlkC341A/Vl5RGf67BVI/AAAAAAAAF8w/gDLcBUpiCJs/s1600/RedAllamanda_112430s.jpg)






THÊM MỘT DỊP ĐỂ TẠ ƠN



Năm nay tôi không đi chợ cho ngày lễ ThanksGiving, chỉ nấu với những vật liệu có sẵn trong bếp. Ngày thứ năm chúng tôi không có nhà, qua hai ngày sau mới thật sự gọi là ăn Lễ Tạ Ơn của gia đình tôi.

Buổi ăn trưa tôi chỉ nấu soup potato gnocchi với thịt gà xay ướp sẵn, hành tây, cà rốt và trái susu. Rất ngon ngọt, đậm đà, món này trở thành một món yêu chuộng của mùa đông. Nước soup không trong vì tôi không luộc potato gnocchi trước, cho thẳng vào nồi nấu chung, chất bột từ khoai tây sẽ làm nước soup hơi sánh lại, ngon hơn.

https://1.bp.blogspot.com/-SgIg1aj6bqc/Vl6B4PfaeeI/AAAAAAAAF-Q/BVkWLzQyXqU/s320/TksGV2015_144224s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-SgIg1aj6bqc/Vl6B4PfaeeI/AAAAAAAAF-Q/BVkWLzQyXqU/s1600/TksGV2015_144224s.jpg)


Chuẩn bị cho buổi chiều tối, tôi làm món khoai nướng. Hấp chín, cắt làm đôi, nạo phần ruột khoai chừa lại phần vỏ dày. Nghiền phần ruột với một ít sữa tươi, tí xiú muối, để vào bụng những củ khoai cắt đôi và cho vào lò nướng.Trong khi đó, walnuts và đường, xíu muối ngào trên bếp. Lấy khoai từ lò nướng, trải candy walnut lên trên chỗ khoai nghiền, và nướng lại một lần nữa. Tôi thấy một ông đầu bếp trong TV làm món này, nấu pecan với rất nhiều bơ và maple syrup, nhiều như canh rưới lên khoai. Không muốn ăn nhiều bơ đường nên tôi tự chế, dùng walnuts, không cần bơ và maple syrup, chỉ một tí đường muối cho có vị, khoai ngọt nên không cần làm ngọt hơn nữa. Nướng hai lần khoai khô, có walnut, ăn ngọt bùi lạ miệng.


https://4.bp.blogspot.com/-K5ReCe4X6pg/Vl6CLkIGMEI/AAAAAAAAF-c/SRq5ylzwLxQ/s320/TksGV2015_153156s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-K5ReCe4X6pg/Vl6CLkIGMEI/AAAAAAAAF-c/SRq5ylzwLxQ/s1600/TksGV2015_153156s.jpg)



Năm nào cũng có món brussel sprouts vì ai cũng thích ăn rau. Chỉ cần xào một ít hành tây xắt nhỏ với tí xíu dầu, cho brussel sprouts vào đảo đều vài phút, tí xiú muối, để vào lò nướng khoảng 10-15 phút là chín. Nhờ có hành tây, brussel sprouts có vị ngọt rất dễ ăn. Tôi nướng khoai và rau này cùng một lần.

https://2.bp.blogspot.com/-xJF1b_9jDBs/Vl6CUSdVRII/AAAAAAAAF-k/mG5utkO-9Tc/s320/TksGV2015%2B18.26.45s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-xJF1b_9jDBs/Vl6CUSdVRII/AAAAAAAAF-k/mG5utkO-9Tc/s1600/TksGV2015%2B18.26.45s.jpg)




Tôi có một hộp thịt phần mềm nhất của lườn gà, mang ra ướp tỏi, muối, tiêu, dầu ăn và chiên trên chảo gan, không cần dầu trong chảo. Làm sốt bơ tỏi cùng một ít sữa tươi là có một món thơm lừng ngon miệng.

https://4.bp.blogspot.com/-PCABPYzWIro/Vl6Cfi7H-7I/AAAAAAAAF-s/tXMheGPy54E/s320/TksGV2015_153236s.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-PCABPYzWIro/Vl6Cfi7H-7I/AAAAAAAAF-s/tXMheGPy54E/s1600/TksGV2015_153236s.jpg)


Món creamed corn là món con thích từ ngày con nhỏ. Năm nào cũng chỉ ăn vào dịp lễ cuối năm ở nhà chị. Hôm nay tôi làm thử, khui mấy hộp creamed corn, thêm một ít heavy cream và sữa, tất cả vào nồi và đun lửa nhỏ cho sôi nhẹ. Khuấy đều, nấu khoảng 15 phút, trước khi tắt lửa, thêm vào một tí xíu bơ và một muỗng cà phê bột bắp. Thấy công thức làm cần nhiều bơ, sữa, heavy cream, tôi nấu theo ý mình, chỉ dùng một muỗng cà phê bơ thay vì nguyên một cây bơ như họ nói. Con cho một ít cheddar cheese lên mặt soup và để vào lò nướng. Không cần nhiều bơ sữa vẫn ngon lành không thua gì ở nhà hàng.

https://1.bp.blogspot.com/-_wfmBHCR_HM/Vl6DEaobTRI/AAAAAAAAF-0/vMncxocvM1g/s320/TksGV2015_153336s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-_wfmBHCR_HM/Vl6DEaobTRI/AAAAAAAAF-0/vMncxocvM1g/s1600/TksGV2015_153336s.jpg)


https://1.bp.blogspot.com/-_F9iaYs0Qfw/Vl6EC5cZVrI/AAAAAAAAF-8/zOtFjNGb6NE/s320/TksGV2015_154354s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-_F9iaYs0Qfw/Vl6EC5cZVrI/AAAAAAAAF-8/zOtFjNGb6NE/s1600/TksGV2015_154354s.jpg)


Năm nào cũng vậy, sau bữa ăn tráng miệng bằng pecan pie và ice cream, hai món mua ở ngoài. Pecan dòn và bùi trong vị ngọt và mềm của apple pie và lạnh lạnh tan chảy béo béo của ice cream, đi kèm cà phê đen không đường. Heaven. Sau khi ăn các món mặn, có vị ngọt này thật ngon. Và ngon ngọt quá nên chỉ được ăn hai lần trong hai dịp lễ cuối năm. Quanh năm phải nhịn.

https://2.bp.blogspot.com/-2REwlYXVRw8/Vl6ED0Nff0I/AAAAAAAAF_A/yu5m9uwHN4c/s320/TksGV2015_165400s.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-2REwlYXVRw8/Vl6ED0Nff0I/AAAAAAAAF_A/yu5m9uwHN4c/s1600/TksGV2015_165400s.jpg)



Tôi đã có một bữa ăn lễ Tạ Ơn thật đơn giản nhưng ngon lành cho gia đình nhỏ của mình. Tốn ít giờ để nấu chỉ phần dọn rửa là hoa mắt thôi.


Không cần đợi đến ngày lễ Tạ Ơn, chúng tôi tạ ơn mỗi ngày vì mình có cơm ăn áo mặc, được ở trong nhà với chăn mền êm ấm. Nghĩ đến những người kém may mắn thấy mình được quá nhiều ân sủng trong đời sống này.

Xin Tạ Ơn về những gì chúng ta đã và đang có.


Nguyệt Hạ
ThanksGiving 2015





:z58:Xin cám ơn các anh, chị, bạn ghé lại nơi đây :z58:








Post Thanks / Like - 5 Thanks, 4 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), sôngthương (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58861) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), sôngthương (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58861) liked this post

NguyetHa
12-03-2015, 10:03 PM
.







https://3.bp.blogspot.com/-c5XYUGsi7G0/VmEpqbt8zVI/AAAAAAAAF_k/cJfDo4i5LCM/s320/Plumeria-103549s.jpg


(http://3.bp.blogspot.com/-c5XYUGsi7G0/VmEpqbt8zVI/AAAAAAAAF_k/cJfDo4i5LCM/s1600/Plumeria-103549s.jpg)

(http://3.bp.blogspot.com/-c5XYUGsi7G0/VmEpqbt8zVI/AAAAAAAAF_k/cJfDo4i5LCM/s1600/Plumeria-103549s.jpg)

Thay Mùa


Những tuần cuối tháng mười một ở đây trời đã trở lạnh. Cơn gió buổi chiều không còn gây gây nữa mà cho mình cái lạnh se sắt, xuýt xoa....

Mấy ngày qua, trời lại mưa dầm. Từ sáng sớm tinh mơ, mưa đã gõ nhịp đều đều trên mái nhà và chảy thành giòng trước hàng hiên. Suốt cả ngày, trời u ám, mây mù giăng đầy.... Thời tiết thay đổi lẹ quá làm mình như hụt hẫng trước mùa thu ngắn ngủi và mùa đông đến vội nơi này.

Những tấm màn cửa sổ mới vừa được treo lên tháng trước khi mùa thu chớm về, lại phải lấy xuống và thay bằng màn cửa mùa đông. Trời lạnh, nhiệt độ xuống thấp bên ngoài, hơi lạnh từ cửa sổ thấm vào, những tấm màn cửa đỏng đảnh của mùa thu sẽ không chịu nổi. Thôi thì đành chào từ giã mùa thu hiu hiu sương khói vậy nhé, mình phải đón chào muà đông đến sớm, nếu không chàng sẽ giận và làm cho mình bị lạnh lẽo mà đau ốm thì không cầm cự được....

Chỉ thương cho những bông hoa sứ ngoài kia. Trời lạnh, cây khô, lá rơi rụng phủ đầy gốc nhưng hoa vẫn còn. Màu vàng nhạt nỗi bật giữa những đám cây bắt đầu úa tàn. Có lẽ hết đợt hoa này cây sẽ ngủ mùa đông.

Thời gian trôi qua thật nhanh. Cây maple rụng lá đỏ vàng đầy khắp sân vườn, rồi đây sẽ có loạt lá mới khi mùa đông qua đi. Từng mùa từng tháng năm trôi qua. Mình cũng có phần thay đổi như cây như lá, phải chăng những ý nghĩ "già" dần theo năm tháng? Nhưng khi mùa mới đến, những ý nghĩ có tươi xanh trở lại như chồi non hoa lá mùa xuân? hay vẫn là mình với nguyên si tâm hồn cũ kỹ?


Nguyệt Hạ
Dec 1, 2015

NguyetHa
12-23-2015, 10:42 PM
http://1.bp.blogspot.com/-g0NsqakITgQ/VnuRvvbk5CI/AAAAAAAAGCc/tZ-3N40NI1Q/s320/20151223_221859s.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-g0NsqakITgQ/VnuRvvbk5CI/AAAAAAAAGCc/tZ-3N40NI1Q/s1600/20151223_221859s.jpg)


Nguyệt Hạ xin thân mến chúc các chị, các anh và các bạn
một mùa lễ Giáng sinh tràn đầy hồng ân và năm mới 2016 nhiều an lành.

Trang
12-24-2015, 01:36 AM
Mến Chúc Nguyệt Hạ cùng gia đình Giáng Sinh An Lành và Năm Mới Hạnh Phúc nhé.

Thân ái.

Trang.

NguyetHa
01-12-2016, 02:39 PM
.






http://3.bp.blogspot.com/-n3xfaOVEO6c/VpV9InwEhsI/AAAAAAAAGHg/tSYwioSYRzw/s640/20160109_100348.jpg (http://3.bp.blogspot.com/-n3xfaOVEO6c/VpV9InwEhsI/AAAAAAAAGHg/tSYwioSYRzw/s1600/20160109_100348.jpg)



CALIFORNIA SNOW


@ SNOW VALLEY, CA - Jan 2016


Cuối tuần qua, nghe nói vùng núi có tuyết nhiều, nhà tôi đi Big Bear chơi. Chuyến đi không định trước nên sáng đi chiều về. Tối thứ sáu, lấy áo quần ra sắp xếp và sáng thứ bảy thức dậy sớm lên đường. Hai bên cây cỏ có tuyết nhiều nhưng đường khô ráo, không cần snow chain. Đoạn đường dễ đi, thường chỉ tốn khoảng hai giờ, nhưng quá nhiều người đi chơi tuyết khi bắt đầu lên núi xe chạy chậm lại. Gần 50 phần trăm xe ngừng bên đường gắn snow chain dù đường khô ráo, và không thấy cảnh sát chận. Vì thế, còn khoảng gần 20 miles nữa đến nơi, chúng tôi mất gần hai giờ đồng hồ nhúc nhích theo đuôi thiên hạ.


Xe người ta có lẽ đến từ sớm nên 11 giờ sáng, tuyết phủ thế này,

http://4.bp.blogspot.com/-epAXL2DJ6Xo/VpVktU7sVMI/AAAAAAAAGF8/YYusOLLdEvo/s640/20160109_114411.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-epAXL2DJ6Xo/VpVktU7sVMI/AAAAAAAAGF8/YYusOLLdEvo/s1600/20160109_114411.jpg)


Trên núi khoảng dưới 30 độ F,
(Có một năm đi ski, trời không lạnh lắm, con mang áo ngắn tay:

http://2.bp.blogspot.com/-Qis8R64kWz4/VpVih0dmSoI/AAAAAAAAGFo/aKYBFY1NRp0/s400/BIGBEAR%2B16.13.45C.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Qis8R64kWz4/VpVih0dmSoI/AAAAAAAAGFo/aKYBFY1NRp0/s1600/BIGBEAR%2B16.13.45C.jpg)
Lần đó khoảng 40 độ F nhưng có nắng nhiều, trời ấm, cởi bỏ áo khoác, mũ và bao tay.)


Hôm nay trời nhiều mây, không có nắng, lên cao mờ mờ,

http://1.bp.blogspot.com/-vD7o4AuAaZc/VpVn3VAekWI/AAAAAAAAGHE/sFjPfCsRmB4/s640/20160109_150737L.jpg (http://1.bp.blogspot.com/-vD7o4AuAaZc/VpVn3VAekWI/AAAAAAAAGHE/sFjPfCsRmB4/s1600/20160109_150737L.jpg)


http://2.bp.blogspot.com/-Q8ZXCBpLQ1U/VpVl0mx0nKI/AAAAAAAAGGk/x_a9Bf50Gw0/s640/20160109_143729L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-Q8ZXCBpLQ1U/VpVl0mx0nKI/AAAAAAAAGGk/x_a9Bf50Gw0/s1600/20160109_143729L.jpg)


http://2.bp.blogspot.com/-wkO47IsHwE4/VpVmBRwg_OI/AAAAAAAAGGs/uu9knpnuSzA/s640/20160109_143432L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-wkO47IsHwE4/VpVmBRwg_OI/AAAAAAAAGGs/uu9knpnuSzA/s1600/20160109_143432L.jpg)


Tuyết bắt đầu rơi nhẹ, rất đẹp, vương vương một ít trên tóc,

http://4.bp.blogspot.com/-iL0n0n8qxvw/VpV44e8X7eI/AAAAAAAAGHU/PKmcf64g6Kg/s320/20160109_144324L.jpg (http://4.bp.blogspot.com/-iL0n0n8qxvw/VpV44e8X7eI/AAAAAAAAGHU/PKmcf64g6Kg/s1600/20160109_144324L.jpg)


Trời về chiều, tuyết rơi nhiều hơn, mờ mịt khó thấy, đèn lên, ski ban đêm như thế này,

http://2.bp.blogspot.com/-_zjSGk1-4vU/VpVmSgZQ5PI/AAAAAAAAGG0/X6n27YHdOVw/s640/20160109_172244L.jpg (http://2.bp.blogspot.com/-_zjSGk1-4vU/VpVmSgZQ5PI/AAAAAAAAGG0/X6n27YHdOVw/s1600/20160109_172244L.jpg)




Trên núi trời mau tối, sợ về khuya đường đèo có tuyết nguy hiểm nên chúng tôi về khoảng 7 giờ chiều, sau khi ăn tối tại chỗ trượt tuyết. Ăn sáng trước khi rời nhà 7am, mất quá nhiều giờ trên xe, và xếp hàng mua vé, lúc bắt đầu vào ski đã gần 2 giờ chiều, chúng tôi quyết định bỏ qua bữa trưa. Mười hai tiếng đồng hồ sau vào ăn buổi tối, thức ăn nơi này thật ngon và giá cả phải chăng, không cắt cổ như các nơi ski resort khác. Ngồi trong nhà ăn, nhìn bên ngoài tuyết rơi rơi thật đẹp, nhưng nghĩ đến đoạn đường về cũng thấy nguy hiểm. May mắn, đường hơi ướt chứ không có tuyết hay đóng đá nên không cần snow chain. Chúng tôi đi theo sau đoàn xe dài, đèn đỏ chói cả mắt vì xuống núi ai cũng đi chậm và thắng lại. Rồi cũng về đến nhà bình an vô sự, cả nhà đã có một ngày vui.


Nguyệt Hạ
Jan 12, 2016





:z57:Xin cám ơn các anh, chị, bạn đã ghé lại trang này :z57:








Post Thanks / Like - 3 Thanks, 8 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493), thuykhanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=602), Trang (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58251), HXhuongkhuya (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58846), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), HaiViet (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58926) liked this post

NguyetHa
01-29-2016, 03:15 PM
.










http://hoaminh0411.files.wordpress.com/2014/05/image0026.jpg?w=666&h=507

(http://www.nguoiviettudo.ca/article1.php?QRY=S&M=1&LEVEL=66&tid=5480)Hình: Internet




NỮ TRUNG HỌC ĐOÀN THỊ ĐIỂM


Sau mùa hè đỏ lửa tôi lưu lạc xuống miền Tây. Khi các trường đã khai giảng được hơn một tháng tôi xin vào học tại trường Nữ Trung Học Đoàn Thị Điểm, Cần Thơ. Tôi chưa hoàn thành năm học trước, trong học bạ có ghi "gián đoạn vì chiến cuộc", bây giờ lại vào trường sau mọi người. Người đưa đến trường xin học là anh rễ tôi. Bà hiệu trưởng chần chừ không muốn nhận học trò vào trễ, anh tôi ca bài con cá sống vì nước, nạn nhân chiến cuộc, di tản chiến thuật, vân vân và vân vân. Lúc đó trên đường đi làm nên anh mang nguyên bộ quân phục mũ nón boot de sault nhìn rất oai, có lẽ nhờ vậy đã thuyết phục được bà hiệu trưởng cho tôi vào trường sau khi đóng đủ các thứ tiền niên liễm ...


Tôi còn nhỏ, từ xứ đất đỏ mưa bùn gió bụi, thấy mọi thứ nơi miền Tây lạ lẫm, mới mẻ. Đối với tôi, trường đẹp quá, trong sân có những hàng cây cổ thụ toả bóng mát rượi. Trường lớp là những dãy lầu đồ sộ với lối kiến trúc xưa rất đẹp và cổ kính. Lớp tôi học trên lầu hai, giờ ra chơi tôi chưa có bạn, thường đứng trên lầu nhìn xuống. Nơi tôi đi học khi trước, trường không có lầu, không có cây lớn toả bóng mát trong sân, lớp học chỉ là những phòng học đơn giản xây trên ngọn đồi đất đỏ. Bây giờ đi học nơi đây thật là một trời một vực. Ngày đến trường xin học anh chở bằng xe jeep, chiều về tôi phải tự đi bằng xe lam và xe lôi, một loại xe phía sau giống như xe xích lô nhưng phía trước kéo bằng xe gắn máy, leo lên ngồi trên cao chứ không thấp như xe xích lô. Tôi nhớ rõ từ trường ra tôi đón xe lam ở chợ gần bến Ninh Kiều đi về, đến trạm cuối cùng xe lam không đi nữa, tôi phải đón xe lôi đi một mình vào vùng ngoại ô, để về cư xá nhà anh chị. Ngày nào đi học cũng như vậy, sáng chiều bốn chuyến xe. Lúc đó, sao mà thanh bình, yên ổn. Một đứa con gái nhỏ, áo dài trắng ngồi xe lam, xe lôi trên đoạn đường vắng vẻ, xuống xe còn đi bộ một khúc thật xa từ đường cái vào nhà vì xe lôi không chở vào tận nơi. Vậy mà không sao, không có chuyện bắt cóc, không có chuyện cướp giật. Sau buổi học tôi còn đi học thêm Anh văn ở Hội Việt Mỹ nên giờ về mặt trời đã tắt.


Mỗi ngày khi tan học, tôi theo người bạn mới quen tên Mai đi ra chợ gần bến Ninh Kiều. Ngôi chợ sầm uất và đông đảo. Hàng quán nào cũng náo nhiệt người mua kẻ bán. Tôi vẫn nhớ rõ món ăn tôi thích là bánh cống chiên. Mùi vị đặc biệt của chiếc bánh cống có tôm tươi chiên dòn, đậu xanh bùi bùi, thịt băm béo béo, cùng nước chấm chua ngọt ăn với rau sống các loại, tất cả hoà đồng để lại vị ngon khó quên. Hình như chỉ có ở chợ Ninh Kiều* mới có món bánh cống ngon như vậy. Không những chỉ một món ngon, chợ Ninh Kiều* còn rất nhiều món ăn mặn ngọt, món nào cũng ngon cũng hấp dẫn. Tan trường tôi ăn tạm ở chợ để chiều học tiếp lớp Anh văn đến tối về ăn cơm nhà. Mai là người bạn duy nhất tôi nhớ tên và nhớ rõ chữ viết của Mai rất đẹp. Tôi vào học sau hai tháng nên phải mượn vở của bạn về chép bài học để theo kịp lớp. Chưa hết một năm học, tôi bắt đầu quen bạn quen thầy thì đột ngột phải nghỉ học ở trường Đoàn Thị Điểm. Bỗng dưng chị cả đưa tôi về quê cũ, tôi đành phải rời trường và rời Cần thơ. Anh rễ và chị hai ngạc nhiên nhưng cũng không cản chị cả được, dù tôi phản đối. Cho đến bây giờ tôi vẫn tiếc, phải chi đừng có chuyện ấy, tôi được tiếp tục học ở đây cho xong bậc trung học.


Quả đất tròn và nhỏ. Mấy mươi năm qua, bây giờ tôi được gặp một người đã dạy ở ngôi trường tôi yêu mến, dù không học với anh, nhưng chúng tôi đều đã có mặt tại một nơi chốn trong cùng một khoảng thời gian. Không quen biết lúc còn đi học, đi dạy nhưng bây giờ nơi xứ sở xa lạ này gặp người có liên quan đến ngôi trường cũ cũng là niềm vui khó tìm thấy. Tôi vẫn mong sao có ngày được trở về thăm trường. Dù chỉ học một thời gian ngắn, nhưng tôi vẫn có thể gọi là trường cũ của mình.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jan 28, 2016


*** Chợ gần bến Ninh Kiều nên tôi quen gọi là chợ Ninh Kiều.






.

SauDong
02-01-2016, 06:42 AM
Chúc mừng sis học đâu cũng ra trường sớm.

Sầu vẫn thỉnh thoảng ghé Cần Thơ để đi cruise ngắm cảnh bến NK. Có lẽ mùa hè này lại ra bến lang thang chờ sis. À, nếu thấy ông nào ngơ ngác nhìn trời nhìn đất .. là nó đấy.

Nhớ mãi một lần ăn chiều ở NK xong Sầu đi xe lôi về đến khách sạn Hoa Phượng. Lúc đó 1 xe nước mía mới đẩy ra và Sầu mở hàng. Họ nói 1 ly nước mía là 3000đ. Sầu nhắn họ ép vào bao ny lông, kg bỏ đá , để Sầu mang lên bỏ tủ lạnh khách sạn rồi nửa đêm sẽ thưởng thức sau. Thế rồi, sau khi họ trao nước mía, Sầu đưa cho họ tờ 10000đ. Lúc họ kiếm tiền thối lại thì Sầu chỉ thấy trong hộc có 3 tờ 2000đ. Biết là họ kg đủ tiền thối lại nên Sầu cười "thôi biếu chị 1000 đấy". Chị bán nước mía lắc đầu quầy quậy "Kg được. Vậy anh mở bao ra, tôi ép thêm 1 ít nữa". Nước mía thì ở đâu cũng vậy thôi. Nhưng xe bán nước mía ở CT thì thấy chân thật hơn xe bán nước mía ở SG về điểm này.

NguyetHa
02-01-2016, 03:10 PM
Anh Sầu kể chuyện mua nước mía dzui quá ha. Thỉnh thoảng mua gì gặp người bán chân thật vậy cũng thích. Hẹn anh Sầu một ngày đẹp trời ở bến NK nghen. Nhớ đổi sẵn tiền lẻ ....

Nói chuyện học sớm ra trường, người giỏi mà....:z45:

Gần Tết, chúc anh Sầu bớt sầu, thêm tươi.









Tạp Ghi Cuối Năm

Nhận được vài thiệp chúc Tết và vài thư chúc Tết, trong đó thư chị nói còn vài ngày nữa Tết tôi giật mình. Nghĩ rằng thứ hai tuần tới mới Tết, còn gần một tuần nữa nên tôi cứ tà tà. Mới hôm qua, ghi xuống lịch trình sẽ làm gì trong tuần này, tôi mừng thầm, khi thấy thứ hai còn thong thả! Bắt đầu thứ ba phải ngâm măng khô, thứ tư ướp thịt, ngâm nếp, ngâm đậu, thứ năm gói bánh, vv và vv...

Năm nay tôi nhận lời nấu bánh tét cho cả nhà, các chị tôi nói sẽ không mua ngoài vì không tìm được người nấu bánh ngon. Ông già người Huế thường nấu bánh hàng năm, hai năm trước con ông bắt nghỉ, đưa ông đi tiểu bang khác. Chị em tôi mua bánh nhiều nơi khác nhau nhưng chưa tìm được nơi nào vừa ý. Thôi thì tôi gói bánh không đẹp như người bán nhưng dù sao cũng hợp khẩu vị ở nhà và sạch sẽ không độc địa gì là tốt rồi.

Hôm cuối tuần đi chợ, ngày hôm sau đưa ông Táo về trời nên mọi người mua bán tấp nập. Tôi có tật mua nhiều, thứ gì cũng thấy cần và mua để sẵn, phần cũng vì nhà xa chợ, nấu món Việt hàng ngày nên tích trữ. Có lẽ đến tuổi này, bụng dạ muốn về nguồn nên chỉ chịu ăn món mình thôi, món Tây Mỹ gì đó thường khó tiêu, không ngon miệng. Tôi ở gần chợ Mỹ, làm gì có các loại rau cải, rau muống, mướp, cà vv nên xe đi chợ của tôi thường chất đầy các loại rau cỏ của người mình. Lúc sau này chỉ con làm món chuối chiên, nên bây giờ, lần nào đi chợ cũng mang về vài nải chuối, không chuối chín thì xanh lè cũng được. Thấy rau cải tươi mà ganh tị với người ở gần chợ, họ được ăn rau tươi hàng ngày.

Ngày Chúa nhật, mưa bão tơi bời từ 4 giờ sáng nơi tôi. Gió mạnh từng cơn muốn gãy cây và bay nóc nhà. May mắn không bị dột. Nước mưa từ máng xối chảy ra ào ạt. Ở đây không có màn hứng nước mưa, tôi nhớ ngày xưa, mỗi lần sắp mưa, phải ra súc mấy cái thùng phi cho sạch, dưới đáy thùng chứa nước quanh năm nên hay bị sét đỏ lòm. Mưa xuống hứng đầy thùng phi này thì phải chạy ra thay máng xối qua thùng khác. Dạo đó mười tám hai mươi, sao mà khỏe, dầm mưa liên miên chả đau ốm gì. Nói chuyện đau ốm, hôm qua ở đây lạnh quá, dưới 50 độ F, máy sưởi tự động chạy liên miên, tôi phải hạ nhiệt độ xuống nhiều lần vì nhiều heat quá cũng không chịu được. Buổi tối, cơm nước xong, tự nhiên thấy đau cổ họng. Tôi rất ít khi đau như vậy, biết ngay là cảm cúm gì. Càng lúc càng đau, trong cổ như sưng lên. Mấy chị tôi thường súc miệng nước muối khi đau cổ, tôi cũng pha nước ấm với muối và súc ọc ọc trong họng, hy vọng bớt đau. Giờ đi ngủ, cổ họng càng lúc càng đau, cảm giác nghẹt cổ nhiều hơn. Ôi thôi, lúc này phải làm nhiều việc mà đau vầy thì sao, ngủ không yên khi tôi lo lắng đến chuyện bếp núc ngày Tết... Nằm nghĩ thầm, mai thức dậy nặng hơn phải đi bác sỹ cho xong. Mấy chục năm trước, có lần tôi bị viêm họng hạc, đang làm trong sở tự nhiên đau cổ và sốt cao, xin về, lái xe mà ngầy ngật sốt. Nghĩ lại dại quá, lái xe một mình lúc đau sốt thật nguy hiểm. Vậy mà tôi về nhà, không đi bác sỹ, nằm sốt một đêm gần chết, sáng mai bò dậy tự lái xe đến chỗ cấp cứu. Bác sỹ khám xong, tiêm cho một mũi, phán một câu, may mắn you đến đây, chậm chút nữa là nguy hiểm... Một lần bị vậy mấy mươi năm chưa quên. Hy vọng lần này không phải strep throat.

Trở lại chuyện ngày Chuá nhật. Tôi đang cắt tóc cho con thì mất điện. Cái tông đơ wireless, nếu charge đầy đủ có thể cắt tóc không cần dây nhợ gì, nhưng tôi ỷ ỷ quá, không nghĩ đến chuyện đang làm bị mất điện nên không charge trước. Ôi thôi, làm sao bây giờ. Mưa gió và mất điện vậy một phần thành phố, có ra tiệm người ta cũng không làm gì cho mình được... May mắn, tóc cắt gần xong, tôi dùng kéo tỉa lại những chỗ so le ... Đúng ra, con trai hên nên không bị mái tóc lởm chởm. Rồi cũng xong, con có mái tóc gọn gàng để ăn Tết. Phần bố thì phải chờ ngày sau, vì khi có điện trở lại, tôi có việc phải rời nhà.


Sáng nay thức dậy, cổ họng vẫn đau, mà hay thật, súc nước ấm pha muối thấy cổ dịu lại ngay, bớt đau. Lấy đèn pin rọi vào cổ xem thử có mấy cái hạt trắng trắng không, nếu có tôi sẽ phải đi bác sỹ ngay. May quá, chỉ thấy sưng đỏ chứ không có gì khác. Nhưng cũng nghỉ ở nhà vì đầu óc choáng váng, mắt mũi nhức nhối, không khỏe... Bây giờ để giúp mình tỉnh táo, tôi gõ gõ vài hàng kể lể với bạn, xong rồi tôi sẽ đi hái lá ngoài vườn, nấu một nồi nước xông. Hy vọng sẽ khỏe để lo chuyện bếp núc. Mong rằng không ai đau cảm gì như tôi. Chúc mọi người vui khỏe để chuẩn bị Tết nhé.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Đầu tháng hai 2016




:z57:Xin cám ơn các anh, chị, bạn ghé lại trang này :z57:







Post Thanks / Like - 2 Thanks, 5 Likes
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/gift-16.png tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493) thanked for this post
https://dtphorum.com/pr4/dbtech/thanks/images/thumb-up-16.png tà áo xanh (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=558), HaiViet (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=58926), chieubuon_09 (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=96), Nhã Uyên (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=441), PhPhuongVy (https://dtphorum.com/pr4/member.php?u=493) liked this post

NguyetHa
02-23-2016, 11:43 AM
.


Mùa Xuân thời tiếp ấm áp, buổi sáng có tiếng chim hót líu lo ngoài sân, nhìn các em bay qua bay lại vui mắt.


Tuần trước,
https://1.bp.blogspot.com/-JbxomUcEwUY/VsyrRSpCblI/AAAAAAAAGMg/TdlU6JoDS6Y/s640/IMG_1103C.jpg (https://1.bp.blogspot.com/-JbxomUcEwUY/VsyrRSpCblI/AAAAAAAAGMg/TdlU6JoDS6Y/s1600/IMG_1103C.jpg)

Một mình, buồn thiu




https://4.bp.blogspot.com/-yW3DifgnKm8/VsyrRVq9mcI/AAAAAAAAGMk/jFfmL9kYU5E/s640/IMG_1108C.jpg (https://4.bp.blogspot.com/-yW3DifgnKm8/VsyrRVq9mcI/AAAAAAAAGMk/jFfmL9kYU5E/s1600/IMG_1108C.jpg)

Hai mình, vui hót líu lo



Tuần này,
https://2.bp.blogspot.com/-PbXgj62Uqc4/Vsyry4wnwfI/AAAAAAAAGMs/gGckz0WZKqU/s640/022316%2BBIRDS%2B%25281%2529R.jpg (https://2.bp.blogspot.com/-PbXgj62Uqc4/Vsyry4wnwfI/AAAAAAAAGMs/gGckz0WZKqU/s1600/022316%2BBIRDS%2B%25281%2529R.jpg)

Không ai thèm nhìn ai




https://3.bp.blogspot.com/-FmFa6xAxEwY/VsyrzfqdNiI/AAAAAAAAGM0/CRK5vgjbIXY/s640/022316%2BBIRDS%2B%25282%2529R.jpg (https://3.bp.blogspot.com/-FmFa6xAxEwY/VsyrzfqdNiI/AAAAAAAAGM0/CRK5vgjbIXY/s1600/022316%2BBIRDS%2B%25282%2529R.jpg)

Nhích ra xa hơn tí nữa




https://3.bp.blogspot.com/-rSoCtgWV-qE/Vsyrzzp81AI/AAAAAAAAGM8/bNysWyeZTv4/s640/022316%2BBIRDS%2B%25284%2529C.jpg (https://3.bp.blogspot.com/-rSoCtgWV-qE/Vsyrzzp81AI/AAAAAAAAGM8/bNysWyeZTv4/s1600/022316%2BBIRDS%2B%25284%2529C.jpg)

Bắt chước nhìn theo hướng này




https://4.bp.blogspot.com/-HgQfTVrYH3M/Vsyr0Z_aB6I/AAAAAAAAGNA/aWO-_cF_GQA/s640/022316%2BBIRDS%2B%25289%2529C.jpg (https://4.bp.blogspot.com/-HgQfTVrYH3M/Vsyr0Z_aB6I/AAAAAAAAGNA/aWO-_cF_GQA/s1600/022316%2BBIRDS%2B%25289%2529C.jpg)

và quay đầu hướng kia ...




https://2.bp.blogspot.com/-Pae19-10HfQ/Vsys4WmxtWI/AAAAAAAAGNY/HXYYxF43c3U/s640/022316%2BBIRDS%2B%252810%2529C.jpg (https://2.bp.blogspot.com/-Pae19-10HfQ/Vsys4WmxtWI/AAAAAAAAGNY/HXYYxF43c3U/s1600/022316%2BBIRDS%2B%252810%2529C.jpg)
Bye


https://3.bp.blogspot.com/-ouNP6kDkuHk/VsyrysrNS4I/AAAAAAAAGMo/YyHOYhn8948/s640/022316%2BBIRDS%2B%252811%2529C.jpg (https://3.bp.blogspot.com/-ouNP6kDkuHk/VsyrysrNS4I/AAAAAAAAGMo/YyHOYhn8948/s1600/022316%2BBIRDS%2B%252811%2529C.jpg)

Khoan đi vội ...




https://4.bp.blogspot.com/-esWQjy1NDI0/Vsyry7diCbI/AAAAAAAAGMw/6GMEdvc4GF4/s640/022316%2BBIRDS%2B%252812%2529C.jpg (https://4.bp.blogspot.com/-esWQjy1NDI0/Vsyry7diCbI/AAAAAAAAGMw/6GMEdvc4GF4/s1600/022316%2BBIRDS%2B%252812%2529C.jpg)

Chí chóe, muốn gì đây?




https://2.bp.blogspot.com/-nz2DxQXzkoQ/Vsyrzc6rlBI/AAAAAAAAGM4/DC0za4AL3hg/s640/022316%2BBIRDS%2B%252813%2529C.jpg (https://2.bp.blogspot.com/-nz2DxQXzkoQ/Vsyrzc6rlBI/AAAAAAAAGM4/DC0za4AL3hg/s1600/022316%2BBIRDS%2B%252813%2529C.jpg)

Thế thì đứng xa cho yên thân ...

SauDong
02-24-2016, 06:55 AM
Thi ra sis NH hay nhìn mấy con chim trong giờ Triết Lý nên mới thấy nó tỉ tê nhích ra nhích vào. Còn Sầu thì lại ngắm chim trong giờ Vật Lý nên cứ théc méc là ... sao mấy con chim cứ đứng trên giây điện, sau cơn mưa .... mà chẳng bị giựt bao giờ. Mình mà đứng thử 1 tý là lông vũ lông mao dựng thẳng lên cứ như Mít tờ Don King vậy đó. Théc méc là như vậy đó, nhưng kg dám hỏi thầy Vật Lý vì ổng mà quê là ổng cho zero rồi phê là "trò này hạnh kém".

Théc méc bao lâu rồi mà chưa có giải đáp nên Sầu đành kết luận là ... mấy con chim kg có học lớp Vật Lý nên tụi nó ngu, hổng biết gì hết. :z12:

NguyetHa
03-26-2016, 10:33 AM
.







https://img.washingtonpost.com/rf/image_1484w/2010-2019/WashingtonPost/2016/03/24/Editorial-Opinion/Images/ARP4380350.jpg?uuid=qJDD0vH8EeWFpiEyz0RtCg (https://www.washingtonpost.com/opinions/brussels-attack-is-a-reminder-that-europe-must-fix-its-serious-security-flaws/2016/03/24/ce7694d8-f1e2-11e5-a61f-e9c95c06edca_story.html)


“We want peace on Earth”


(Kenzo Tribouillard/Agence France-Presse/Getty Images)






Xin chia buồn cùng nước Bỉ.
Xin cầu nguyện cho những người qua đời và gia đình của nạn nhân vụ khủng bố tại Brussels ngày 22 tháng 3 năm 2016.

NguyetHa
03-30-2016, 11:07 AM
https://4.bp.blogspot.com/-Z-KZfyUhyLQ/VvwYozwH55I/AAAAAAAAGSQ/7RvoryHMb8YwN7io8mAy2-7REdOCeYq1A/s320/20160308_121644R.jpg (https://4.bp.blogspot.com/-Z-KZfyUhyLQ/VvwYozwH55I/AAAAAAAAGSQ/7RvoryHMb8YwN7io8mAy2-7REdOCeYq1A/s1600/20160308_121644R.jpg)



https://2.bp.blogspot.com/-4wH7j9Ev5Uc/VvwYovfwFJI/AAAAAAAAGSM/TCCj1SFwOmMkQzsJzwNi4l_YPV0V-Chcg/s320/20160308_122007R.jpg (https://2.bp.blogspot.com/-4wH7j9Ev5Uc/VvwYovfwFJI/AAAAAAAAGSM/TCCj1SFwOmMkQzsJzwNi4l_YPV0V-Chcg/s1600/20160308_122007R.jpg)