PDA

View Full Version : Khi người cộng sản nói về tâm linh



Triển
02-19-2017, 02:39 AM
Những tuần gần đây bài viết chuyển tới chuyển lui tui hơi bị thiếu tự tin trong cái diễn đàn này khi bưng bài. Quí vị mô đời ra to thấy bài này ra sao thì cứ sắp xếp tuỳ thích. Nội dung vừa nói về ý nghĩa tâm linh và vừa có chánh chị thứ em.

Vậy đi nha.




Khi người cộng sản nói về tâm linh


Hương Khê
Tác giả gửi tới Dân Luận


Tờ Tuổi Trẻ & Đời Sống, ấn phẩm phụ của tờ Tuổi trẻ Thủ Đô, cánh tay nối dài của ĐCSVN, ra ngày 26/01/2017 đăng bài của nhà thơ Trần Đăng Khoa viết về Dương Tự Trọng, nguyên Đại tá, Phó Giám đốc công an TP. Hải Phòng, đang bị ngồi tù về tội giúp anh trai là Dương Chí Dũng trong vụ Vinalines bỏ trốn, vơí tựa đề “Những chuyện kỳ bí bây giờ mới kể về Dương Tự Trọng”.

Điều làm cho người đọc chú ý ở bài báo này không phải là giấc mơ của Dương Tự Trọng mơ tìm thấy “thần dược” trên núi Tam Đảo. Mà đó là giấc mơ Dương Tự Trọng gặp gỡ ông bố mình đúng vào giờ phút ông già này lâm chung. Giấc mơ có máu.

Chúng ta đều biết người cộng sản là vô thần vô thánh. Coi tôn giáo là thuốc độc bùa mê để ru ngủ nhân dân. Con người chết là hết. Vậy tin vào tâm linh là thứ xa xỉ đối với họ.

Thế nhưng một khi đã sa cơ lỡ vận, phải ngồi sau những chấn song sắt của nhà tù như một con hổ bị nhốt trong cũi sắt, ôn lại những tội ác mình đã gieo rắc cho nhân dân trong những năm tháng đã qua, thì Dương Tự Trọng mới ngộ ra rằng, con người chết chưa phải là hết. Có thế giới tâm linh.

1. Bi kịch của một gia đình có truyền thống làm công an

Ở thành phố Hải Phòng, không ai là không biết gia đình ông Dương Khắc Thụ, nguyên Đại tá, Giám đốc công an thành phố Hải Phòng trong thập niên 1970-1980, được mệnh danh là gia đình có truyền thống cách mạng, không chỉ với ông bố một thời hét ra lửa ở thành phố đất Cảng này, mà gia đình ông còn có những người con “làm nên sự nghiệp” trong guồng máy nhà nước Việt Nam.

Dương Chí Dũng, nguyên Cục trưởng Cục hàng hải Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội đồng Thành viên Tổng công ty Hàng hải Việt Nam(Vinalines), Ủy viên Thường vụ Đảng ủy khối Đảng ủy khối doanh nghiệp Trung ương ĐCSVN.

Dương Tự Trọng, nguyên Đại tá, Phó Giám đốc công an Hải Phòng, nguyên Cục phó Cục Cảnh sát Quản lý Hành chính về trật tự xã hội, Bộ Công an.

Cô con gái là Thượng tá Băng Tâm, Công an PC25 Hải Phòng.

Con rể là Nguyễn Bình Kiên (chồng bà Băng Tâm), nguyên Đại tá, Phó Giám đốc công an Hải Phòng, nguyên Phó cục trưởng Cục An ninh Tài chính, Tiền tệ và đầu tư (Bộ Công an).

Trong bốn người con và rể ấy, thì đã có hai người dính vòng lao lý, một người bị lột hết sao và vạch, bị khai trừ đảng, ngồi chờ nghỉ hưu.

2. Những thành tích bất hảo của anh em Dương Tự Trọng

Trong những người con của ông Dương Khắc Thụ, người nổi tiếng nhất là Dương Chí Dũng với “thành tích” làm thất thoát hàng chục triệu đô la trong vụ án Vinalines. Chiếc ụ nổi đã hết hạn sử dụng mua 2,3 triệu USD được Dương Chí Dũng phù phép thành 19 triệu USD. Dự án nhà máy sữa chữa tàu biển tại tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu ban đầu được phê duyệt tổng mức đầu tư 3.854 tỷ đồng, cũng được Dương Chí Dũng và các đồng chí của y nâng lên thành 6.489 tỷ đồng…vvv.

(https://vi.wikipedia.org/wiki/D%C6%B0%C6%A1ng_Ch%C3%AD_D%C5%A9ng).

Mặc dù đã bỏ ra năm trăm mười ngàn USD để được Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, Thứ trưởng Bộ Công an báo tin sẽ bị bắt và đã bỏ trốn ra nước ngoài, nhưng “lưới trời lồng lộng”, cuối cùng Dương Chí Dũng vẫn không thoát và phải tra tay vào còng. Trong phiên tòa xét xử Dương Tự Trọng, với tư cách là người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan, DCD đã “nói toạc móng heo” ra rằng, ngoài số tiền năm trăm mười ngàn USD mà DCD đã đưa cho Phạm Quý Ngọ để mua tin, DCD còn đưa 1 triệu USD của bà Trương Mỹ Lan, chủ Tập đoàn Vạn Thịnh Phát cho Phạm Quý Ngọ, để nhờ Ngọ chuyển cho Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang nhằm không làm khó Tập đoàn Vạn Thịnh Phát trong quá trình chuyển đổi công năng Cảng Sài Gòn.

(http://tuoitre.vn/tin/phap-luat/20140108/nhung-loi-khai-chan-dong-cua-duong-chi-dung-tai-toa/589099.html);
(https://www.youtube.com/watch?v=u7_68NXILl0)

Những lời khai này của DCD đã thành một cơn địa chấn làm chấn động dư luận cả nước. Mặc dù Phạm Quý Ngọ đã bác bỏ việc 3 lần nhận tiền từ DCD, nhưng sau đó Phạm Quý Ngọ “bỗng dưng” bị đột tử một cách khó hiểu. Vì vậy trong dân gian đã có câu ca về cái chết của người này như sau:

“Tin đâu như sét đánh ngang
Thượng tướng đang sống chuyển sang từ trần
Bạn bè, đồng chí mừng thầm
Anh đi như rứa nhiều thằng yên thân”.

Không thua kém người anh mình, Dương Tự Trọng cũng có những thành tích lẫy lừng trong ngành công an. Ngoài việc được mệnh danh là khắc tinh của các đối tượng tội phạm hình sự, Dương Tự Trọng được cho là đã được lên chức Phó GĐ Công an Hải Phòng và được thăng hàm Đại tá là nhờ công lao đã “buộc” Nguyễn Văn Chưởng nhận tội trọng vụ giết hại Thiếu tá công an Nguyễn Văn Sinh tại phường Đông Hải 2, quận Hải An, TP Hải Phòng, đã bị kết án tử hình và đang chờ ngày bị xử tử. Mặc dù Nguyễn Văn Chưởng được nhiều người dân xã Bình Dân, huyện Kim Thành, Hải Dương làm chứng rằng, vào tối hôm xảy ra vụ án, họ thấy Chưởng ở quê, cách địa điểm xảy ra vụ án đến 35 km. Nhưng DTT “bằng các biện pháp nghiệp vụ”, đã buộc Nguyễn Văn Chưởng phải nhận tội giết người mà mình không phạm. Trong vụ án này, Dương Tự Trọng lúc đó là Thượng tá, Phó Thủ trưởng cơ quan điều tra, đã cầm chiếc áo của Nguyễn Văn Chưởng gửi trong tù ra. Chiếc áo ấy Chưởng đã rút từng sợi chỉ thêu thành những lời kêu oan. Cầm chiếc áo trên tay, Dương Tự Trọng hùng hồn tuyên bố: “ Tao, Thượng tá Dương Tự Trọng, thề sẽ làm cho thằng chủ tịch xã Bình Dân mất chức”, vì ông chủ tịch xã này lỡ xác nhận rằng những người nhân chứng đó là người thuộc địa phương mình. (http://boxitvn.blogspot.com/2014/12/nguyen-van-chuong-phai-chet-vi-chuc-pg.html). Không biết ông chủ tịch xã Bình Dân sau đó có bị mất chức hay không, nhưng Dương Tự Trọng đã mất toàn bộ sự nghiệp độc ác hại dân của mình.

Trong việc tổ chức cho Dương Chí Dũng bỏ trốn, Dương Tự Trọng đã nhờ những người thuộc diện có “số má” trong giới giang hồ Hải Phòng, là những tội phạm hình sự và buôn lậu ma túy trợ giúp. Những người này đã đưa Dương Chí Dũng bỏ trốn, đã lo nơi ăn chốn ở cho DCD và lấy tiền của DTT tiếp tế cho DCD lúc còn ở Cămpuchia. Điều này cho thấy những dư luận cho rằng ngành công an bảo kê, thao túng cho bọn tội phạm hình sự, bọn buôn bán ma túy là có cơ sở.

Khác với hai người con trai của ông Dương Khắc Thụ, người con rể Nguyễn Bình Kiên lại bị ngựa đá vì tội dám “mò dái ngựa”. Khi còn làm Phó cục trưởng Cục An ninh Tài chính, Tiền tệ và đầu tư (Bộ Công an), Nguyễn Bình Kiên đã chỉ đạo cấp dưới ghi âm trộm và phát hiện vụ làm ăn phi pháp hàng triệu đô la của cha con ông Nguyễn Văn Thành lúc ông Thành còn làm Chủ tịch TP. Hải Phòng. Vì vụ này đụng phải hòn đá lớn, nên kế hoạch “cất vó” cha con ông Thành không được cấp trên phê duyệt. Sau này, lúc Nguyễn Bình Kiên về làm Phó GĐ CA Hải Phòng, cũng là lúc ông Thành lên làm Bí thư TP. Hải Phòng. Cơ hội đã đến,“kiến ăn cá thì cá ăn kiến”. Ông Kiên bị buôc tội “ đã chỉ đạo cấp dưới về nghiệp vụ liên quan đến liên lạc điện thoại cá nhân của gia đình ông T., một vị lãnh đạo hàng đầu đất Cảng”, bị khai trừ đảng và cách hết mọi chức vu, đuổi về chờ nghỉ hưu (http://kienthuc.net.vn/soi-xet/vi-sao-pho-giam-doc-cong-an-tp-hai-phong-bi-cach-chuc-218881.html).

Việc ghi âm trộm bất cứ cá nhân và tổ chức nào mà ngành công an nghi ngờ, là việc làm vi phạm pháp luật về bí mật thư tín. Nhưng với ngành công an lại là việc bình thường. Phạm Quý Ngọ khi báo cho Dương Chí Dũng bỏ trốn cũng dặn DCD hãy dùng sim rác gọi cho mình theo một số đặc biệt, và gọi xong thì vứt sim đi. Đến trường hợp của Nguyễn Bình Kiên thì phải trả giá.

3. Dương Tự trọng đã thấy gì trong giấc mơ?

Dương Tự Trọng kể với Trần Đăng Khoa: “Anh có tin vào tâm linh không? Là vì trong đời, có những việc em không thể lý giải được. Chỉ có thể khẳng định rằng, có một thế giới vừa hiện thực vừa huyền bí bao phủ quanh mình. Đó là thế giới tâm linh… Đấy là cuộc gặp gỡ với bố em. Ông cụ đến thăm em. Lâu lắm rồi em mới được gặp bố… Em thấy ông cụ đứng nhìn em trân trân… Em bảo bố nói gì với con đi chứ… Rồi ông khóc, nước mắt lại có máu. Máu nhỏ xuống cả mặt em. Thế là em khóc ầm lên và bừng tỉnh…Lúc ấy là 4giờ 15 phút ngày 25 tháng Giêng năm 2016… Em nói với các bạn cùng buồng giam rằng bố tôi mất rồi. Cụ vừa mới mất cách đây ít phút thôi. Chắc cụ đến để vĩnh biệt con… Sau này người nhà vào thăm, em biết sụ thật. Đúng là lúc ấy bố em đang hấp hối…”.

Đúng là một giấc mơ rùng rợn. Một giấc mơ có máu. Nhưng là máu của ai? Phải chăng đó là máu của những người vô tội mà ngành công an nói chung và cha con DTT nói riêng đã gieo rắc cho nhân dân trong mấy chục năm qua? Phải chăng việc mấy người con và rể của ông Dương Khắc Thụ đang chịu quả báo nhãn tiền? Giấc mơ có máu này là lời cảnh báo cho những người chỉ biết “còn đảng còn minh”, đang hàng ngày gây ra biết bao tội ác cho nhân dân.

Không chỉ Dương Tự Trọng tin vào tâm linh, mà nhà thơ Đại tá công an Hồng Thanh Quang, TBT báo Đại Đoàn Kết, trong một lần nói chuyện với nhà báo Hồng Cư trong chương trình Cà phê sáng với VTV3, khi nhà báo Hồng Cư hỏi về chuỗi hạt mà HTQ đeo trên cổ tay có ý nghĩa gì, thì vị Đại tá công an này nói, tôi tin vào tâm linh. Và hy vọng chuỗi hạt này sẽ đem lại nhiều điều may mắn.

Không nên chờ đến lúc phải ngồi trong chấn song sắt nhà tù mới ngộ ra rằng con người chết chưa phải là hết. Có thế giới tâm linh. Mà những kẻ gây tội cho nhân dân sẽ phải chịu sự phán xét của luật nhân quả ngay khi họ còn sống.

(* nguồn: https://www.danluan.org/tin-tuc/20170216/khi-nguoi-cong-san-noi-ve-tam-linh )

dalat1953
02-25-2017, 03:39 PM
Tin thì chả khác gì nắm đuôi con lươn đấy bác ạ!

Triển
03-02-2017, 04:46 AM
Có tin có lành. Còn hơn là ăn cơm quốc gia mà thờ ma cộng sản. Ma này không nên thờ đấy bác ạ!

Triển
03-03-2017, 01:19 AM
Người cộng sản và tín ngưỡng

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2016-10-13

http://www.rfa.org/vietnamese/programs/LiteratureAndArts/communism-and-religion-ml-10132016134006.html/000_8383S.jpg/@@images/e88bdcc6-5b91-40a9-b897-dde59349ba8e.jpeg
Những người tham dự lễ hội cướp phết cúng tiền tại đình làng Hiền Quang, tỉnh Phú Thọ, vào ngày 20 tháng 2 năm 2016.

Báo chí trong nước đang chú ý tới một nhân vật cao cấp trong chính phủ là ông Phạm Văn Tác, Vụ trưởng vụ Tổ chức cán bộ của Bộ Y tế sau khi một video clip cho thấy ông này tham gia một buổi hầu đồng tại Hà Nội nhưng sau đó được ông đính chính không phải hầu đồng mà là lễ tạ, là lễ trả ơn thần thánh sau khi đã được thăng quan tiến chức.

Mê tín dị đoan

Hầu đồng và những thể loại khác mang dáng vẻ mê tín dị đoan đang hoành hành trong nhiều cơ sở tôn giáo Việt Nam, Mặc Lâm có cuộc trao đổi với nhà báo Ngô Nhật Đăng xoay chung quanh đề tài “Người cộng sản và tín ngưỡng” để tìm hiểu thêm về hiện tượng quay về với tôn giáo của họ. Trước tiên nhà báo Ngô Nhật Đăng cho biết về hầu đồng:

Theo sự hiểu biết của tôi thì hầu đồng bắt nguồn từ đạo thờ “Mẫu” của dân mình. Từ thời xa xưa ngoài chuyện hầu đồng nó có một tác dụng là nhắc lại những người có công với đất nước. Trong những giá hầu đồng có nói đến ông Hoàng Bảy ông Hoàng Mười. Một số giá khác là các cô cũng là những người có công với đất nước cũng giúp dân chống ngoại xâm. Có một điều mà rất ít người biết tức là khởi thủy của hầu đồng ông bà ta dùng hầu đồng để chữa bệnh tức là chữa những người bệnh điên, tâm thần.

Hầu đồng sau thời gian 1954 thì Hà Nội hầu như bị cấm tuyệt đối, mọi điều liên quan đến hầu dồng đều bị xếp vào mê tín dị đoan và gần như tuyệt chủng ở miền Bắc.

Hầu đồng nó cũng mới chỉ xuất hiện trở lại vào năm 1980 khi nước ta bắt đầu mở cửa rồi cũng có những số nơi phục hồi lại nhưng phục hồi một cách quá đáng. Có hiện tượng người ta thấy là các cán bộ nhà nước, quan chức cao cấp đều tham gia vào trong chuyện này và biến tướng rất nhiều. Trong khi hầu đồng họ tiêu tiền một cách khủng khiếp.

Tiền lễ người nghèo lắm cũng vài chục triệu còn quan chức thì vài trăm triệu đến hàng tỷ đồng và người ta thấy nó bị biến tướng trong các buổi hầu đồng. Người ta tin tưởng rằng qua thánh thần sự ban phát lộc của thánh mà mình xin. Xin thăng quan tiến chức, giàu có cần xin các thánh thì sẽ được ban chỉ cần thành tâm và lễ vật phải càng hậu hỉ.

Tôi cũng có thời gian nghiên cứu những người hầu đồng có tên tuổi ở Hà Nội thí dụ như Quách Trang Thịnh ở khu Hắc Quảng ông ta nổi tiếng và giàu khủng khiếp nên tất cả chùa chiền nổi tiếng ở Hà Nội như Chùa Hương cũng như các chùa khác trong những lần cầu thì đóng góp tiền thì bao giờ cũng có tên của ông Thịnh đứng đầu tiến đó người ta gọi là con nhang đệ tử đóng góp. Hiện tượng này không có gì lạ người dân người ta còn biết đầu năm thì Nam Định Phủ Dầy nó là nơi xuất phát nghề xem bói và hầu đồng. Dịp sau tết có những vị quan chức rất lớn xuống đó và người ta có thể hầu đồng hai ba ngày ở đó nói chung dân chúng họ cũng biết.

Mặc Lâm: Hình ảnh của ông Phạm Văn Tác khi cúng tạ cho ta thấy điều gì khi tham dự vào một hoạt động mê tín mà một cán bộ cao cấp tới chức Vụ trưởng của nhà nước trực tiếp tham gia?

Ngô Nhật Đăng: Vừa qua người ta ngạc nhiên chuyện ông Tác, Vụ trưởng Vụ Y tế đi hầu đồng tôi có xem cái clip đó thì thấy rằng ông ta nói không phải hầu đồng là đúng mà đó là một nghi lễ “lễ tạ” có thể là trước đó con nhang đệ tử đã xin một điều gì đó và được thánh ứng thánh ban cho nên làm lễ tạ.

Nhìn dưới con mắt của mọt người bình thường thì ta thấy con người sống cần phải có niềm tin, thí dụ như người đảng viên cộng sản trước họ tin vào lý tưởng cộng sản, làm cho cuộc sống tươi đẹp giải phóng đất nước và những điều đó bây giờ người ta biết là chuyện nói dối rồi nên xảy ra hiện tượng mà người ta gọi là “khủng hoảng niềm tin”.

Khi người ta không còn tin vào lý tưởng nào đó thì tìm đến niềm tin tôn giáo chẳng hạn. Trong đó có những tôn giáo chân chính và cả những cái ta có thể gọi là biến tướng, biến thái hay tà đạo. Bây giờ có hiện tượng là theo hầu đồng. Người dân Hà Nội đều biết rằng các quan chức lớn, nhất là trong ngành công an thì theo hầu đồng đông lắm.

Khi cán bộ đi chùa

Mặc Lâm: Trên cái nhìn xã hội, chính trị hay tín ngưỡng anh giải thích thế nào về nạn công an chạy theo hầu đồng như tại Hà Nội mà anh vừa nói?

Ngô Nhật Đăng: Như tôi nói ban đầu những người nào còn chút lương tâm hoặc là họ đã trót tin vào điều gì đó chẳng hạn nhưng khi thấy niềm tin đó không thật, không đúng như họ suy nghĩ thì họ bị rơi vào khủng hoảng niềm tin do đó họ đi tìm cái gì đấy mà đặt niềm tin vào đấy. Tôi rất ngạc nhiên khi phần lớn sĩ quan công an nhất là phái nữ thì rất ham mê hầu đồng. Có lẽ trong chốn quan trường phải luôn cạnh tranh khốc liệt nên họ phải mượn cả thần thánh để lo cho mình mà hại người khác, hoặc họ coi đó là niềm an ủi hay một lý do nào đó. Tôi nghĩ vấn đề này chắc cũng cần phải nghiên cứu thêm nữa.

Mặc Lâm: Trong xã hội ngày nay người dân thấy xuất hiện rất nhiều chùa mới mà hầu hết trong số đó không còn dáng vẻ kiến trúc của những ngôi chùa Việt Nam nữa mà hoàn toàn theo cung cách của Đài Loan, hay Trung Quốc rất rõ, chẳng hạn như chùa Bái Đính ở miền Bắc. Xin anh cho biết phải chăng cái gu thẩm mỹ của Phật tử thay đổi hay còn gì phía sau đó?

Ngô Nhật Đăng: Vâng cũng phải nói một chút về lịch sử xa xưa như nước ta vào thời nhà Lý thì đạo Phật rất phát triển gần như quốc đạo và đạo Phật thời ấy còn rất thuần khiết. Có hiện tượng các chùa chiền thời Lý được xây dựng rất hoành tráng có cái Tứ đại An Nam của thời nhà lý xây bây giờ còn sót lại tháp chuông chùa Quỳnh Lâm ở Quảng Ninh.

Nó cũng xảy ra hiện tượng khi mà nhà nước tốn kém tiền bạc xây dựng những công trình đó không khoan sức dân thì cũng báo hiệu cho chế độ suy tàn. Tới thời nhà Trần thì chúng ta thấy các chùa chiền tại miền Bắc rất nhỏ và hợp với các khung cảnh chung quanh. Ta cũng thấy vua Trần Nhân Tông từng đi tu cũng là người sáng lập ra phái thiền Nam tông của Việt Nam.

Sau năm 54 gần như là những chùa chiền như thế gần như bị phá hỏng mà thay vào đó là những ngôi chùa to lớn ví dụ như anh vừa nhắc đến đó là chùa Bái Đính. Trong dân gian có tin đồn cái chùa đó là do tiền xây riêng cho mười mấy vị trong Bộ chính trị và các kiến trúc cũng như tượng trong chùa hoàn toàn theo văn hóa Trung Hoa. Làm người dân bình thường tất nhiên ai cũng phải đặt câu hỏi đau xót cho truyền thống dân tộc của chúng ta mặc dù là gần gũi với văn hóa Trung Quốc nhưng không hề phụ thuộc một cách quá đáng như bây giờ.

Người dân cũng đặt câu hỏi phải chăng họ theo âm mưu của Bắc triều đồng hóa người Việt chúng ta với Trung Quốc? Vấn đề này không còn là bình thường nữa rồi mà rất nguy hiểm vì đặt đất nước trước hiểm họa xâm lăng về mặt văn hóa. Chúng ta cũng biết người Trung Quốc rất giỏi trong cái gọi là quyền lực mềm với các Viện Khổng Tử đặt khắp nơi còn Việt Nam thì với những ngôi chùa kiến trúc cũng như việc thờ cúng mê tín hoàn toàn theo người Trung Hoa.

Mặc Lâm: Như chúng ta đã biết tín ngưỡng không bao giờ được người cộng sản chấp nhận nhưng trong những năm gần đây từ ông chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết cho tới Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng rồi bây giờ là Nguyễn Xuân Phúc đều vào chùa khi có dịp . . .phải chăng Đảng Cộng sản Việt Nam đã thay đổi lý tưởng mà sống theo tâm linh?

Ngô Nhật Đăng: Vâng theo cá nhân tôi nghĩ nếu chúng ta nhìn vào tổ chức Đảng Cộng sản thì chúng ta thấy trên cùng là một vị giáo chủ không ai có thể động chạm đến uy tín như một vị thần thánh thí dụ nước ta là ông Hồ Chí Minh chẳng hạn, giống như một ông thánh một giáo chủ đứng bên trên. Họ có các cơ sở lý luận về chủ nghĩa, các tài liệu rồi Ban tuyên huấn, rồi những điều mà các đảng viên phải tụng niệm hàng ngày như một thứ kinh nhật tụng. Cái mô hình đó nó giống như của một tôn giáo có thể gọi đó là thứ tôn giáo nhập thế mà biến thái.

Khi họ đã có tư duy như một tôn giáo và bây giờ tôn giáo đấy có vẻ không còn tác dụng nữa thì theo tôi nghĩ có lẽ họ phải đi tìm một niềm tin nào đó. Các tín ngưỡng của những người lãnh đạo mà người ta nhầm tưởng là đạo Phật thật ra không phải mà theo tôi nó không phải đạo Phật đành rồi nhưng nó không phải là đạo Lão không phải đạo Giáo mà nó là thứ pha trộn gì đó mà có lẽ chúng ta phải cất công tìm hiểu mới có thể cắt nghĩa được điều này.

Mặc Lâm: Xin cảm ơn nhà báo Ngô Nhật Đăng.



(* nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/programs/LiteratureAndArts/communism-and-religion-ml-10132016134006.html )

Triển
07-07-2017, 12:04 AM
Thư Chung
Về vấn đề Cộng sản vô thần của
Các Đức Giám mục Miền Nam
Mùa Chay, 02-03-1960



Gửi: Các Linh mục
Các Tu sĩ Nam, Nữ
và toàn thể Giáo hữu.

Anh em thân mến.


Hôm nay là thứ tư lễ Tro, chúng ta bước vào đầu Mùa Chay cả. Vậy Mùa Chay cả là mùa chúng ta suy gẫm về Mầu nhiệm Cứu Chuộc và dọn mình lĩnh nhận ơn Mùa Phục sinh. Nhưng muốn lĩnh nhận ơn Mùa Phục sinh, chúng ta cần phải có tinh thần thống hối và cải hóa bên trong nhờ vào việc suy gẫm nhiều về cuộc Tử nạn của Chúa. Nhưng khốn thay! Tinh thần thống hối và cải hóa mấy ai nghĩ tới. Con người đời nay không nhìn các vấn đề tôn giáo với cái nhìn sâu sắc như trước, coi thường việc giữ đạo, nhiều người dần dần mất quan niệm về sự thánh, cả gan phản lại luật Chúa, bất tuân lời giáo huấn của Hội Thánh. Thật vậy, nhìn vào thế giới hiện thời, chúng ta phải bồi hồi lo lắng vì bao nhiêu nỗi hiểm họa đang tràn ngập đe

dọa không nguyên tình trạng chung của Giáo hội mà ngay cả sự rỗi linh hồn của từng người và vận mệnh của cả gia đình nhân loại. Mối hiểm họa này càng trầm trọng hơn ở chỗ việc tiêu diệt Tôn giáo được lãnh đạo và bảo trợ do cả một cơ quan quốc tế có một hệ thống tổ chức rất mực chặt chẽ là Cộng sản vô thần.

Trước tình trạng đó, chúng tôi, Các Giám Mục Miền Nam gửi anh em bức thư chung này tỏ tình ưu ái và nỗi lo lắng của chúng tôi đối với anh em. Mục đích của bức thư chung này là giúp anh em có một tài liệu nghiên cứu học hỏi trong Mùa Chay, để anh em nhìn thấy rõ mối hiểm họa của Cộng sản, để anh em thấu hiểu nó nguy hại và nham hiểm đến mức nào trong việc tiêu diệt Đức tin của chúng ta, nhất là muốn giúp anh em biết dùng Mùa Chay, lấy việc suy gẫm về cuộc tử nạn của Chúa mà giục lòng thống hối, cải hóa để cầu nguyện cho mình và cho thế giới được biết bỏ đàng dữ mà quay về đàng lành.

Hiểm họa của cộng sản

I. Chủ trương vô thần của Cộng sản

Đối với học thuyết Cộng sản của Marx và Lénine chúng ta quan tâm hơn hết đến một điểm là CHỦ TRƯƠNG DUY VậT. Vì chủ trương duy vật chỉ nhận có vật chất là nguyên lý và là đích cùng của vạn vật, nên học thuyết đó tất nhiên cũng chủ trương vô thần. Đã chủ trương vô thần, nó phải hoàn toàn đối nghịch với tất cả những gì là tinh thần, siêu việt, tín ngưỡng, hoặc đạo lý; nói thể khác, nó hoàn toàn đối nghịch với chân lý nói chung, và học thuyết Công giáo nói riêng. Nói tóm lại nó công khai chống Thiên Chúa mà bọn họ coi chỉ là sản phẩm do óc tưởng tượng của kinh tế và óc phong kiến.

Vì đã chủ trương duy vật vô thần, và vì thế vất bỏ tất cả những gì là siêu việt, lương tâm, luân lý..., nên Cộng sản vô thần đi đến những hành động vô cùng tai hại mà Đức Piô XI đã trình bày trong Thông điệp Divini Redemptoris:


1. Cộng sản vô thần chủ trương khơi động tất cả những gì là hèn hạ xấu xa nhất của con người, như hiềm thù, ghen ghét, vô luân, phá hoại, v.v... để đưa xã hội đến giai cấp tranh đấu.

2. Cộng sản vô thần tước đoạt hết tự do của con người, kể cả tự do tín ngưỡng và do đó cướp đoạt mất nguyên tắc căn bản xây dựng phẩm giá con người.

3. Cộng sản vô thần chối bỏ hết mọi phẩm trật, quyền bính, do đó phá đổ hết mọi thứ trật tự, trật tự siêu nhiên, trật tự tự nhiên, trật tự xã hội, trật tự Giáo hội, và ngay cả quyền bính trật tự giữa cha mẹ với con cái trong gia đình.

4. Cộng sản vô thần chối bỏ quyền tư hữu, và do đó khiến con người hoàn toàn bị cô lập, nô lệ.

Tất cả những điều kể trên đây đều đi ngược lại với học thuyết Công giáo, và vì thế hai học thuyết trên không thể đi đôi với nhau.

Muốn cho đạo Thánh được nguyên vẹn, người Công giáo phải phủ nhận lý thuyết Cộng sản và những áp dụng của nó đến tận cùng. Cộng sản, trái lại, muốn cho chủ nghĩa họ được thắng cũng phải hết sức diệt tôn giáo. Trong cuộc tranh giành quyết liệt này, Cộng sản đã tỏ ra rất xảo quyệt. Chúng ta hãy sáng suốt nhận định để có một đường lối dứt khoát giúp người đang ở trong cơn bách hại được biết đường xử trí và người chưa bị bách hại được biết cách đề phòng.

II. Kế hoạch tiêu diệt Giáo hội của Cộng sản ngày nay

Tính cách chung kế hoạch bắt đạo của Cộng sản ngày nay vẫn là dùng đủ mọi phương pháp, dù tráo trở lừa dối, hoặc dã man, tàn nhẫn đến đâu, miễn giúp sao đi tới thành công.

Trước kia họ đã công khai đương đầu với Giáo hội bằng các cuộc khủng bố, giết chóc, bắt bớ, tàn phá, v.v... Nhưng nhận thấy chính sách ấy không đưa lại kết quả mong muốn, mà chì khiến cho người Công giáo thêm gan dạ, thêm đoàn kết, thêm tinh thần, nên ngày nay họ quay sang một chiến thuật mới, nó tế nhị và xảo quyệt hơn nhiều. Chiến thuật ấy có thể gồm tóm trong những điểm sau đây:

1. Họ trà trộn vào các cơ quan Công giáo để thi hành thủ đoạn bám địch để giết địch. Họ tìm cách len lỏi vào nội bộ của ta để dò xét, tuyên truyền, chia rẽ, phá hoại, bằng cách giả là những phần tử sốt sắng, nhiệt thành, niềm nở và cố chiếm đoạt quyền điều khiển. Sau đây là bản mật lệnh của Cộng sản mà chúng tôi muốn anh em đọc để suy nghĩ:

Công giáo và thệ phản là hai tổ chức đắc lực làm tay sai và gián điệp cho đế quốc tư bản. Những tổ chức này cố lén lút vào nội bộ của đảng ta, để bóc lột và đàn áp dân chúng. Những Giáo hội này đặt căn cứ ở khắp mọi đô thị trên thế giới, gieo rắc lý thuyết đầu độc của họ để diệt trừ chủ nghĩa xã hội Cộng sản.

Vì thế, trong khi theo sát chỉ thị của cấp lãnh đạo Đảng, các đồng chí phải triệt để tìm hết mọi cách để lọt vào nội bộ của từng Giáo hội giúp tay cho ngành công an, mật vụ của chúng ta mới tổ chức, nỗ lực hoạt động ngay trong trung tâm hoạt động các giáo sĩ, rồi tấn công đại quy mô, liên miên hoạt động, dù phải giả vờ cầu nguyện Thiên Chúa phù hộ cũng nên. Điều cần thiết để thành lập mặt trận duy

nhất là phải lợi dụng sắc đẹp và sức quyến rũ của phụ nữ. Vì thế, muốn đạt đến mục đích này, muốn chia rẽ nội bộ Giáo hội, muốn gây mâu thuẫn các tổ chức tôn giáo, cơ quan của Đảng ta đã thông tư chín điều sau đây:

- Các đồng chí phải len lỏi vào các học đường do Giáo hội thành lập và đã bị các lý thuyết của họ đầu độc. Ta phải dò xét bọn phản động để biết rõ mọi hoạt động của chúng. Ta lẩn lút giữa các sinh viên, cảm thông những tâm tình của họ, theo rõi hết mọi hoạt động địa phương, kiểm soát nó và theo sát đúng phương pháp tế nhị, nhất thiết ta phải gia nhập vào các khu vực hoạt động của các giáo sĩ.

- Mỗi đồng chí phải tìm cách chịu phép Rửa tội, để trở nên phần tử của Giáo hội. Nhờ thế đội lốt được chiếc áo bịp bợm ấy, ta nhập vào hội Đạo Binh Đức Mẹ, hay nếu là người Thệ phản, phải nhập vào tổ chức Nghĩa Binh (Crusebers). Được thế rồi đồng một loạt tấn công đại quy mô; dùng những câu ru ngủ để cảm hóa và thu hút giáo dân. Các đồng chí còn đi xa hơn nữa: cố chia rẽ tận gốc của đoàn thể giáo dân, nếu có cần cũng rêu rao đến tình yêu Thiên Chúa và hô hào ủng hộ hòa bình. Làm thế ta sẽ phá hoại được lối tuyên truyền đầu độc của đế quốc đàn áp.

- Đồng chí của ta phải dự hết các buổi lễ tôn giáo và luôn luôn niềm nở, rất hiền từ, lợi dụng hết mọi phương kế khôn ngoan và thiên hình vạn trạng trà trộn với các giáo sĩ hầu dò xét hành động của bọn họ.

- Những học đường do Giáo hội thành lập và điều khiển là một địa hạt lý tưởng để xâm nhập. Tỏ ra bên ngoài một vẻ hết sức ân cần niềm nở, các đồng chí hoạt động của ta phải áp dụng điều luật: "Bám địch để diệt địch". Họ phải trà trộn hăng hái với giám đốc, giáo sư, sinh viên, để gây ảnh hưởng trên họ, hầu thực hiện cái nguyên tắc: CHIA Để TRị. Ngoài ra đồng chí ta liên lạc trực tiếp với các phụ huynh sinh viên

để củng cố nền tảng cho công cuộc cách mạng và phổ biến rộng rãi những hoạt động bí mật của chúng ta.

- Các đồng chí phải có sáng kiến trên mọi phạm vi, lén lút vào mọi ngành của Giáo hội, thu lượm cảm tình của giáo dân, rồi nhờ đó, ta có đủ phương tiện lọt vào bộ máy điều khiển của Giáo hội.

- Nhờ triệt để tuân theo lệnh Đảng, mà tiểu tổ chỉ huy sẽ đạt được mục đích đã chỉ định cho mình, nghĩa là thâm nhập trong hết mọi ngành tổ chức của Giáo hội, kêu gào ủng hộ hòa bình. Như thế ta sẽ gieo được ảnh hưởng của ta trên mọi địa hạt.

- Dựa trên nguyên tắc đanh thép này "DùNG ĐịCH Để DIệT ĐịCH", ta phải gắng thuyết phục một vài phần tử quan trọng hay một ít bậc vị vọng trong Giáo hội đến thăm Trung hoa và tìm cho họ có đủ tài liệu và giấy tờ cần thiết. Nhờ hành động lừa bịp và thầm kín này, bọn chúng sẽ giúp ta đạt được mục đích: Vì nó sẽ tỏ cho chúng ta thấy rõ cái mặt thực và tình hình đích xác của Giáo hội.

- Các đồng chí hoạt động phải có óc sáng kiến, khám phá những nhược điểm của Giáo Quyền, khai thác những mầm mống chia rẽ, vô hiệu hóa những nọc độc do giáo quyền gieo rắc bằng cách phổ biến những phương kế giải độc của chúng ta. Nói tóm phải quyết liệt thi hành để mở rộng ngõ chiến cho ta tấn công vào.

- Các đồng chí nào có chân trong cơ sở chỉ huy phải triệt để đinh ninh rằng: Giáo hội Công giáo là tay sai của đế quốc, phải đả phá và hủy diệt đến tận nguồn gốc. Còn giáo phái Thệ phản họ đã lầm lẫn theo đường lối chính trị sống chung, cần phải ngăn cản họ đừng kết nạp thêm nhiều người, chúng ta hãy để nó tự chết, cái chết tự nhiên của nó.

Anh em thân mến, mấy dòng trích trên đây cho anh em thấy mưu mô của Cộng sản xảo quyệt biết bao nhiêu để tiêu diệt Giáo hội.

2. Họ cố sức giả vờ ủng hộ Công giáo, bằng cách nêu cao khẩu hiệu tự do tín ngưỡng, nhất là lập những hội cho người Công giáo như là "Hội những người kính Chúa yêu Tổ quốc ở Bắc Việt, Hội Công giáo Ái quốc ở Trung cộng, Hội Công giáo cấp tiến, Hội Giáo sĩ, v.v..." ở hầu hết các nước Cộng sản. Mục đích của những hội đó là rút người Công giáo ra khỏi những đoàn thể chính thức của Giáo hội, để họ nắm lấy chi phối, đưa về phục vụ chủ nghĩa của họ, và tệ hơn nữa còn dùng chính những hội ấy để tố cáo, bắt bớ, lên án, phá hoại các phẩm trật trong Giáo hội.

3. Để dễ lôi cuốn người Công giáo, họ nấp sau những khẩu hiệu rất quyến rũ, như lý thuyết Tam Tự, và những phong trào tự do xây đắp dân chủ, phụng sự hòa bình, bênh vực vô sản, v.v... nhưng thực ra, đó chỉ là những cái mồi rất ngon, những bùa bả hiểm độc để đánh lừa người Công giáo.

4. Họ đặc biệt áp dụng chính sách chia rẽ, gieo rắc những điều nghi kỵ, khai thác những điểm bất bình, cô lập hết mọi phần tử, nhất là đi đến cắt đứt các mối liên lạc giữa các giáo đoàn địa phương với Tòa Thánh và Giáo hội La mã. Vì mục đích này họ nấp sau chiêu bài "ÁI QUốC", đề cao thuyết tam tự để tìm cớ buộc tội phản quốc, trục xuất, giam giữ, hoặc tiêu diệt những ai trung thành với Giáo hội, rồi tự ý đặt ra những Giám mục mới, không còn tuân lệnh và liên lạc với chính quyền La mã. Họ hạn chế mọi quyền của Giáo hội phản đối những quy tắc Tòa Thánh đã đặt, vu khống cho Giáo hội và các Phẩm trật trong đạo là tay sai của thực dân, đế quốc, phong kiến để dễ gây nghi kỵ và chia rẽ giữa những người dân yêu nước với các Đấng thừa hành Giáo hội.

5. Độc hại hơn nữa, họ còn đi đến tước đoạt hết tự do bằng những phương pháp rất dã man, nhưng tế nhị: như những buổi học nhồi sọ, những trại cải tạo tư tưởng, những tòa án nhân dân, những cuộc tự phê bình và bao nhiêu phương pháp khoa học, vô luân khác. Nếu với bằng ấy mà chưa được thì họ kết thúc bằng cuộc bắt bớ, đánh đập, tù đầy, trục xuất hoặc thủ tiêu, chém giết...!

Tất cả những kế hoạch bắt đạo như vậy, đang diễn ra trong các nước Cộng sản, với những phương pháp và những thủ đoạn giống hệt nhau. Sự đồng nhất ấy chứng tỏ: riêng về vấn đề bắt đạo các nước Cộng sản đều nhất trí như nhau, họ đều tích cực như nhau, đều gặp gỡ nhau, đều xảo quyệt và tàn ác như nhau. Giáo hội từ khi lập đến nay chưa bao giờ phải chịu những cuộc bách hại có tổ chức đại quy mô và ác liệt như vậy.

Với tất cả những anh em đang bị bách hại bên kia các bức màn sắt, nhất là với những anh em đang chịu đau khổ bắt bớ, chém giết ở bên kia vĩ tuyến 17, chúng tôi xin mượn lời Đức Thánh Cha Gioan XXIII mà bảo họ:

"Với các Đấng chăn chiên đang nêu lên cho các con cái thiêng liêng của mình gương sáng của một Đức Tin không lay chuyển, của một lòng trung thành tới mức hy sinh cả mạng sống, với các bổn đạo đang bị bách hại khổ sở, nhưng rất được Trái Tim Chúa Giêsu Kitô yêu thương, Chúa là Đấng đã hứa hạnh phúc và phần thưởng đời đời cho những ai bị bách hại vì lòng công chính, với tất cả, Ta tha thiết nhắn nhủ hãy kiên trường trong công cuộc chiến đấu thiêng liêng. Chúa nhân từ có những chương trình không ai dò thấu được sẽ không để cho ai thiếu sự nâng đỡ cần thiết, thiếu ơn Thánh quý báu, thiếu sự an ủi bên trong. Với các con cái đang bị bách hại, tất cả Giáo hội tin tưởng

vào sự chiến thắng cuối cùng, xin cùng họ hợp nhất trong lời cầu nguyện và chia sẻ mọi nỗi đau đớn".

(Thông điệp Thủ Lĩnh các Chúa Chiên)

( việc cải tạo đời sống

Trước tình trạng đó, để khỏi mắc mưu và sa phạm vào những hành động dại dột, người Công giáo vừa phải có ngay một thái độ rõ rệt, vừa phải chuẩn bị cho mình những sức mạnh thiêng liêng cần thiết.

Để đánh lừa những người ngây thơ, dễ tin, người ta đã dám công khai tuyên truyền thuyết sống chung tưởng như có thể có sự sống chung giữa sự lành và sự dữ, giữa nhân đức và tội ác, giữa Thiên Chúa và ma quỷ. Nhưng anh em phải biết sự sống chung ấy không thể thực hiện được. Đức Thánh Cha Gioan XXIII đã nói: "Nền hòa bình mà Giáo hội tha thiết kêu gọi không được coi như là sự nhượng bộ và thiếu cương quyết trước những lý thuyết hay những cách sống đi ngược hẳn lý thuyết Công giáo. Giáo hội yêu hòa bình không có nghĩa là Giáo hội nhửng nhưng trước những tiếng than khóc thống thiết đang vang dội đến Ta từ những nơi mà quyền lợi con người không được đếm xỉa đến, nơi mà sự nói dối được tổ chức quy mô" (Thông điệp Giáng sinh của Đức Thánh Cha Gioan XXIII, 23-12-1959).

I. Về thái độ

Chúng ta phải dứt khoát bài trừ. Đây không phải bài trừ người này người khác, bài trừ chế độ, hoặc quốc gia, nhưng bài trừ riêng cái chủ nghĩa Duy vật Vô thần, và những áp dụng sai lạc của nó. Về thái độ đó, chính Đức Piô XI đã minh bạch tuyên bố kết án thuyết Cộng sản Duy vật Vô

thần trong Thông điệp Divini Redemptoris, và sau đây, Đức Piô XII còn xác định lại:

1. Trong các lần Ngài lên tiếng cực lực phản kháng các hành động phản tôn giáo của các chính phủ Yougoslavie, Hung gia lợi, Tiệp khắc, Ba lan, và mới đây của Trung Cộng.

2. Trong hoạt động của Đức Giáo Hoàng đối với cuộc Tuyển Cử tại Ý năm 1948.

3. Nhất là trong sắc lệnh của Bộ Thánh Vụ đề ngày 1 tháng 7 năm 1949 (AAS. 2 Juillet, 334). Sắc lệnh này:

- Cấm các người Công giáo không được gia nhập đảng Cộng sản hoặc chỉ ủng hộ phần nào mà thôi, vì đảng ấy duy vật, phản đạo và vì viện vào một ít luận điệu mâu thuẫn các lãnh tụ Cộng sản ra mặt thù địch với Hội Thánh, với đạo luật và Giáo hội của Chúa Kitô.

- Cũng vì các lẽ ấy cấm không được xuất bản, đọc và lưu hành các sách báo gì có lợi cho lý thuyết và hành động của Cộng sản, cũng không được cộng tác vào việc xuất bản như trên, theo như quy định của điều luật 1399.

Những giáo hữu nào phạm vào những điều kể trên, sẽ không được chịu các Bí tích, vì không đủ điều kiện để chịu.

Đàng khác, những người Công giáo nào truyền bá những lý thuyết duy vật và phản đạo của Cộng sản tức khắc hóa thành người phản nghịch đối với Đức tin Công giáo, và mắc vạ tuyệt thông đặc biệt dành cho Tòa Thánh.

4. Đối với kế hoạch mới Cộng sản đang áp dụng hiện thời, Đức Piô XII còn thẳng thắn xác định lập trường, trong Thông điệp "Ad Apostolorum Principis Sepulchrum" (Cạnh Mồ của vị Tông Đồ Trưởng).

a. Người đã kết án thuyết Tam tự.

b. Người kết án Hội những người Công giáo ái quốc.

c. Người kết án những cuộc truyền chức bất hợp pháp, và ra vạ tuyệt thông tức khắc dành đặc biệt cho Tòa thánh cho cả người phong và người lĩnh.

d. Người phủ nhận những luận điệu vu khống, xuyên tạc và những phương thế xảo quyệt tàn bạo để bắt đạo.

e. Người xác định quyền lợi của Giáo hội: quyền đó không phải thu hẹp trong phạm vi hoàn toàn tôn giáo, nhưng còn ăn rộng ra tất cả phạm vi luật tự nhiên.

Ở đây chúng tôi tưởng cũng nên nhắc lại thái độ mà các Đức Giám Mục toàn cõi Đông Dương họp ở Hà nội từ ngày 5 đến 10 tháng 11 năm 1951 để khuyên anh em "Hãy đề phòng nạn Cộng sản duy vật, một nguy cơ trầm trọng nhất thời nay". Chủ nghĩa Cộng sản bác bỏ Thiên Chúa, bác bỏ mọi tôn giáo, bác bỏ thuyết linh hồn hằng sống, bác bỏ tất cả quyền lợi của nhân vị, gia đình. Chủ nghĩa Cộng sản xung khắc tuyệt đối với Công giáo đến nỗi Đức Thánh Cha đã tuyên bố rằng: "Không bao giờ có thể vừa theo Cộng sản vừa theo Công giáo được, và người Công giáo nào gia nhập đảng Cộng sản thì lập tức khai trừ khỏi Giáo hội. Chẳng những không được gia nhập đảng Cộng sản mà lại anh em không thể cộng tác bất kỳ dưới một hình thức nào" (Trích thư chung các Đức Giám Mục Đông Dương, làm tại Hà nội ngày 9 tháng 11 năm 1951).

II. Về lực lượng thiêng liêng

Xác định rõ thái độ chưa đủ, chúng ta còn phải chuẩn bị những lực lượng thiêng liêng cho sẵn sàng, để những ai đang ở trong cơn bách hại được có sức vững vàng và những ai chưa mắc phải cảnh ấy, được tự đề phòng cho hiệu lực.

Mùa Chay, nhất là tuần Lễ Thánh, phải là những cơ hội đặc biệt giúp anh em suy gẫm về Mầu Nhiệm Cứu Chuộc và

có thái độ dứt khoát muốn có một cuộc cải hóa bên trong cách triệt để.

Vậy:

1. Nếu Cộng sản vô thần chuyên lừa bịp chúng ta thì chúng ta hãy tỉnh táo học hỏi kỹ những huấn thị và tài liệu của Tòa Thánh, để sáng suốt nhận định ra con đường phải theo.

2. Nếu Cộng sản chuyên môn gây chia rẽ, thì chúng ta hãy biết hy sinh bỏ những điều hiềm thù tranh chấp, chúng ta hãy biết đoàn kết quanh một Chúa chiên chính thức và hãy triệt để nghe lời Người.

Muốn được như vậy, chúng ta phải thâm cảm rằng tất cả cũng như từng người chúng ta là tay chân của một thân thể mầu nhiệm tức là Thân Thể Mầu Nhiệm của Chúa Kitô, như thế mỗi lần chúng ta chia rẽ hoặc loại bỏ một người nào thì không phải là chúng ta chia rẽ hay loại bỏ người nầy người khác, mà chia rẽ loại bỏ một phần thân thể của Chúa Kitô vậy.

3. Nếu Cộng sản tìm cách tách lìa ta ra khỏi Giáo hội, với mục đích tiêu diệt Giáo hội từ trong tín lý, trong các phẩm trật, trong các quyền lợi, thì ta nên hiểu:

a. Giáo hội là cơ quan để Chúa Kitô nối tiếp công cuộc Người khi xưa. Cho nên, trong Giáo hội, chính Chúa Giêsu là thủ lĩnh tối cao, và là chủ động các công việc. Chính Người nắm giữ những quyền cai trị, quyền tài phán, quyền giáo huấn, chính Người vẫn tiếp tục nhập thể cứu thế, làm các Bí tích đến nỗi Đức Giáo Hoàng Piô XII đã định nghĩa "Giáo hội là chính Thân Thể Mầu Nhiệm Chúa Giêsu". Vậy nếu ta lìa khỏi Giáo hội, tức là ta lìa khỏi Chúa Giêsu, thì còn đâu sự cứu rỗi?

b. Giáo hội là chính hiện thân của Chúa Kitô, các phẩm trật trong Giáo hội là những người đại diện và thừa hành Chúa Kitô. Như vậy muốn thông đồng với Chúa Kitô thì phải thông đồng với Giáo hội, tức là phải thông đồng với Đức Giáo Hoàng, Đại diện chính thức của Chúa Kitô và các Giám mục bởi vì Giám mục là dụng cụ hữu hình của Chúa Kitô dùng để tỏ rõ ý định của Thiên Chúa cho loài người và ban phát sự sống của Thiên Chúa cho họ. Bởi thế, anh em hãy tuân phục những kỷ luật của Giáo hội, vâng theo các phẩm trật của Giáo hội, cho dù có phải thiệt thòi bách hại khốn khổ.

c. Vậy ta nên hiểu các phẩm trật trong Giáo hội được đặt lên là do quyền của Chúa Giêsu và có hiệu lực như Chúa Giêsu, theo câu chính Chúa đã truyền xưa: "Tất cả những gì bay tha dưới đất, thì trên trời Ta cũng tha, tất cả những gì bay cầm buộc dưới đất, thì trên trời Ta cũng cầm buộc". Vâng lời các Ngài là vâng lời Chúa; bất tuân hoặc phá đổ công việc của các Ngài là bất tuân, phá đổ công việc của chính Chúa. Chúng ta, bởi vậy, hãy nhìn thấy Chúa Giêsu qua các Ngài, hãy tránh hết những tư tưởng nghi kỵ, ác cảm, những thái độ ơ hờ, khinh mạn, những lời nói gièm pha, chỉ trích và những việc làm có thể làm cản trở các Ngài. Đồng thời hãy yêu mến kính phục, vâng lời và cùng với các Ngài xây dựng mạnh mẽ cho nước Cha trị đến.

d. Chúng ta cần phải thâm nhận rằng chỉ có một phẩm trật chân chính tức là phẩm trật do Đấng Đại diện Chúa Kitô trên mặt đất là Đức Giáo Hoàng thiết lập hay thừa nhận. Vì thế, chúng ta phải coi là Giám mục giả những ai không lĩnh chức Giám mục do Giáo Hoàng, là Linh mục giả những ai không nhận quyền Linh mục do Giám mục chân chính vẫn luôn luôn thông công cùng Hội thánh Rôma.

4. Sau nữa, nếu Cộng sản tìm cách loại trừ Thiên Chúa ra khỏi xã hội này, thì chúng ta hãy cầu nguyện rất nhiều, xin

Chúa mở con mắt cho họ, và đưa dẫn họ về một đoàn chiên. Đối với những phương thế xảo quyệt ma quỷ, chúng ta hãy biết dùng chính những phương thế của Chúa để đối lại. Nghĩa là hãy tin, cậy, yêu mến. Chúng ta hãy cầu nguyện, hy sinh, vì đó là phương sách độc nhất mà Chúa Kitô đã dùng để cứu chuộc nhân loại.

Chúng ta hãy thi hành lời trối sau hết của Đức Piô XII trước khi chết: "Hãy cầu nguyện, hãy cầu nguyện cho Giáo hội qua khỏi tình cảnh bi đát này". Tình cảnh bi đát đó, không phải chỉ do ở những cuộc bách hại bên ngoài, nhưng còn do tội lỗi nặng nề của chúng ta nữa.

( kết luận

Để kết thúc bức thư này, chúng tôi muốn mượn lời Đức Thánh Cha Gioan XXIII mà nhắn nhủ anh em:

"Ôi! Chớ gì những con người có thiện chí biết trở về với Chúa Kitô! Chớ gì họ biết nghe theo lời dạy của Người cũng là lời dạy bảo của Đấng đại diện Người dưới đất, cũng là lời dạy bảo của các Đấng chăn chiên chân chính là các Giám mục. Như vậy họ sẽ tìm thấy chân lý cứu họ khỏi lầm lạc, khỏi sự lừa dối, khỏi sự mơ tưởng viễn vông. Họ sẽ chóng rút ngắn lại được con đường dài dẫn đến hòa bình của Bê-lem!" (Thông điệp Sinh nhật 1959).

Phêrô Ngô Đình Thục, Giám mục Vĩnh Long

Marcel Piquet, Giám mục Nha Trang

Tađêô Lê Hữu Từ, Trung Tâm Công Giáo Việt Nam

Gioan B. Urrutia, Giám mục Huế

André Jacq, Phó Giám mục Lạng Sơn

Phêrô Phạm Ngọc Chi, Giám mục Qui Nhơn

Phaolô Seitz, Giám mục Kontum

Giuse Trương Cao Đại, Giám mục Hải Phòng

Simon Hòa Nguyễn Văn Hiền, Giám mục Saigon

Phaolô Nguyễn Văn Bình, Giám mục Cần Thơ.






(* nguồn: http://www.lavang.co.uk/GiaoHoiVietNam/Tailieu/ThuChung-1960.htm )